TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 6 của 7 Đầu tiênĐầu tiên ... 4567 CuốiCuối
Kết quả 26 đến 30 của 35

Chủ đề: Ngược Về Thời Lê Sơ

  1. #26
    Ngày tham gia
    Jan 2012
    Bài viết
    573
    Xu
    250

    Mặc định

    Trên bàn làm việc của Nguyên Hãn là từng chồng giấy được kẻ vẽ cẩn thận và chú thích bằng chữ quốc ngữ Việt Nam hiện đại. Đây phải nói là một công trình chứ không phải một hai bản vẽ mà thôi.

    Thiết kế đầu tiên của Nguyên Hãn đó là thủy lôi, linh quang của hắn trợt hiện khi nhìn thấy bọn trẻ nít thả pháo con chuột phóng về phía thuyền của đám thiếu niên thiếu nữ dạo chơi gần bờ. Thử hỏi nếu quả pháo con chuột này phóng to lên nhiều lần thì hậu quả sẽ ra sao. Khả năng nó có thể nổ tung vách của một chiến hạm là rất lớn đấy. Ngay lúc đó một lợt ý tưởng tự nhiên nhảy ra trong đầu Nguyên Hãn vậy nên hắn mới gào thét thân binh đưa giấy bút, vì hắn sự rằng chỉ một lát thôi sẽ quên đi một điều gì đó sẽ rất dở. Và quả thật hắn đã đúng. Những suy nghĩ lúc đó ghi chép lại rất quan trọng cho việc tạo nên quả ngư lôi phiên bản của thời trung cổ, với công nghệ cực thấp nhưng hoàn toàn có khả năng thành công.

    Quả ngư lôi hay nói đúng hơn là một cái thuyền nhỏ và dài trở theo một đầu đạn bằng gang đúc lao vào phía chiến thuyền đối phương. Việc quan trọng nhất là làm thế nào để cái thuyền chỉ có 2m dài và 50 phân ngang này có thể chạy được thật xa thì hắn đã giải quyết triệt để bằng ứng dụng của tên lửa đẩy. Phần thuốc nổ cháy chậm sẽ đặt ở phía sau của quả ngư lôi này, nhưng chúng sẽ được phân ra thành từng khúc khác biệt. Ngòi cháy chậm sẽ khiến các khối thuốc súng cháy chậm này lần lượt được đốt lên tạo nên lực đẩy lien tục. Còn việc bao nhiêu khối thì Nguyên Hãn không biết, hắn chỉ nêu ra cơ chế và chú thích thôi. Việc Thử nghiệm là của các thợ thủ công.

    Thứ hai là đầu đạn chứa thuốc súng mạnh mang tính công phá thì có hai cơ chế gây nổ. cơ chế đầu tiên là dây cháy chậm đốt hết nguyên liệu nổ phía sau của của ngư lôi sẽ đốt đến khối thuốc nổ đầu đạn. Cơ chế thứ hai là phía trên đầu đạn có một hoặc một vài những chốt nổ nhô ra. Khi ngư lôi chạm vào thuyền đối phương, chốt nổ sẽ bị va đập mà tụt vào. phần cuối của chốt nổ sẽ có gắn đá lửa, khi tụt vào nó sẽ cọ sát với mặt cọ sát và gây nên tia lửa đốt cháy thuốc súng trong cốc mồi sau đó dẫn nổ quả đạn. Việc chế tạo chốt nổ này dễ hơn súng kíp rất nhiều lần. Với hai cơ chế nổ này thì đảm bảo kiểu gì quả đạn cũng nổ và không để lại dấu vết cho kẻ nào muốn bắt trước. Còn về phần định hướng thì rất tiếc chỉ có thể trang bị Vây gạt nước cho thuyền khiến nó đi thẳng àm thôi. Nguyên Hãn yêu cầu ít nhất quả ngư lôi này phải chạy được 200m và có lượng thuốc nổ đủ phá tung lớp gỗ thuyền chiến. Còn việc cân đo đong đếm thế nào là việc của các thợ thủ công.

    Vũ khí thứ hai đó là Pháo Thần Công. Chính thức ra Nguyên Hãn chưa muốn đúc loại đại hình vũ khí này. Vì chưa đến lúc cần dùng đến. Song đánh trận này lại rất cần đến vũ khí như vậy, do đó đúc một hai khẩu pháo cũng nên. Không cần quá to lớn, chỉ cần loại nhỏ dễ dàng mang theo cho bộ binh là được. Có thép tốt thì hắn hi vọng khẩu pháo này nòng sẽ không quá dày, do đó trọng lượng không quá lớn. Đã mất công đúc súng thần công thì hắn chả tội gì mà đúc mấy loại sơ khai cả. Dựa theo tay nghề công tượng mà hắn đang có, lại dựa theo hai chiếc lò luyện sắt thép hắn quyến định chế loại mẫu tử Pháo của Pháp những năm cuối thế kỉ 16. Đúng như tên gọi Mẫu tử pháo gồm mẫu pháo và tử pháo. Mẫu pháo chính là nòng pháo với đường kính lòng gồm hai kích cỡ. lòng pháo phía trước kích cỡ bé đường kính đúng bằng đường kính viên đạn gang. Một phần phía sau của nòng pháo thì có đường kính lòng lớn hơn đường kinh viên đạn nhiều. chúng dùng để chứa tử Pháo. Tử pháo chứa sẵn thuốc nổ và sẽ được nạp vào pháo từ phía sau. sau khi đẩy vào thì chỉ cần đóng lại khóa nòng và cho đạn vào từ phái trước là có thể khai hỏa bằng cách châm ngòi một cách dễ dàng.

    Lợi ích của Mẫu Tử Pháo là tốc độ bắn cực nhanh nếu so với súng thần công sơ khai. Súng thần công sơ khai sau mỗi lần bắn lại phải chùi nòng pháo, nhồi thuốc nổ từ phía trước. Sau đó dùng que nén chất nổ. rồi mới cho đạn vào sau đó là châm ngòi. Nhưng Mẫu tử pháo chỉ có một công đoạn đó mà mở khóa nòng lấy tử pháo ra, thay bằng tử pháo mới rồi châm ngòi. Tốc độ bắn ít nhất phải nhanh gấp 3 lần. Mà chúng có thêm một lợi thế đó là lượng thuốc nổ cho vào lúc nào cũng đều nhau, không sợ cho quá tay gây tai nạn vỡ thang pháo.

    Vì chuyến đi xa nên Nguyên Hãn đã nói nguyên lý vòng bi cho các công tượng từ lâu rồi, trục xe ngựa của Thiên Hạ thương hội toàn là vòng bi thép bôi mỡ động vật chạy êm du đó. Vậy nên khẩu pháo loại nỏ này cũng được thiết kế giá pháo đi kèm cho dễ di chuyển. Tất nhiên Nguyên Hãn cũng muốn thiết kế luôn cả bộ lò so giảm sóc cho nòng pháo nhưng thời gian lần này không cho phép, có lẽ hắn sẽ chờ đến lầ khác vậy.

    Với hai thiết kế này Nguyên Hãn đảm bảo một tháng sau tiến đánh Đảo Phượng Hoàng sẽ dễ dàng hơn nhiều.

    Sáng sơm hôm nay tại thư phòng của Nguyên Hãn năm tên thân binh đang chắp tay đứng đó. Ngồi yên vi sau chiếc bàn là Nguyên Hãn, hắn trịnh trọng mà dưa cho 5 tên thân binh một ống tre đã bịt kín bên trong chứa thuốc nổ và có ngòi dòng ra ngoài. Ngoài ra ống tre này còn có một ngăn chứ một xấp tài liệu nội dung thiết kế mấy ngày qua của hắn.

    - Năm người các ngươi đưa về quân khu giao cho công tượng. Yêu cầu nghiên cứu chế tạo khẩn trương. Hủy bỏ lệnh nghỉ tết. chỉ có thể về nhà ngày giao thừa và ba ngày tết thôi.... nói với họ là ta xin lỗi, nhưng đánh trận đến rồi... việc này rất quan trọng ảnh hưởng đến tính mệnh của binh sĩ... Thông báo thưởng them mỗi người 2 lượng bạc, mau chóng hoàn thành công việc.

    - Mười lượng bạc... năm người tới chuồng ngựa lĩnh them năm con ngựa tốt, thay thế cưỡi mà đi cho nhanh.

    Một tiếng nói vang từ ngoài hành lang vào, hóa ra Lê Trung Trực đến chơi gặp Nguyên Hãn mà vô tình nghe được đoạn hội thoại. Hắn không biết Nguyên Hãn muốn chế tạo thứ gì, nhưng nghe giọng điệu có vẻ rất lợi hại. Khả năng lại là một vũ khí mới mà Nguyên Hãn học được từ người sư phụ thần bí của hắn. Đã quyết tâm đầu tư thì Lê Gia cũng không thiếu vài lượng bạc như vậy. Kích thích chút trọng thưởng cũng là nên làm, tết nhât cả rồi mà cong bắt công tượng lao động vất vả. Thưởng hậu một chút là cũng nên.

    - Năm người các ngươi nghe rồi đấy, trọng thưởng 10 lượng bạc, các ngươi đi đường vất vả cũng nhận được hai lượng đi đường, đi nhanh vè nhanh ta còn chuyện phân phó tiếp. Nhớ người có thể chết nhưng không được để vật này rơi vào tay kẻ khác, có biến thì phải đốt ngòi nổ ngay hiểu chưa..

    Nguyên Hãn cũng không ngại ngần mà nhận số tiền này của cậu hắn, quan hệ hai bên đã xác định rõ ràng rồi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---
    Bạn chưa thử làm sao biết không được
    Muốn biết được hay không thử là biết
    Hãy dũng cảm lển, và tôi đã thử
    Tôi đã làm được, còn bạn thì sao?


  2. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    thanaret25,
  3. #27
    Ngày tham gia
    Jan 2012
    Bài viết
    573
    Xu
    250

    Mặc định

    Nguyên Hãn còn phải ở lại Lê gia thêm vài ngày nữa, có lẽ đến gần giao thừa hắn mới có thể về nhà. Nguyên Hãn ở lại là có hai nguyên nhân, thứ nhất là bồi đắp tình cảm cùng Tú Xuân, thứ hai là chờ nhóm gia đinh vừa đánh nhau với quân hải tặc trở về từ Vân Đồn.

    Chỉ thông qua một cái giản đồ và lời kể của một tên thư sinh không hiểu chiến sự như cậu hắn thì Nguyên Hãn rất khó lập kế hoạch tác chiến chuẩn xác được.

    Tối ngày 28 tháng chạp năm 1401 nhóm gia đinh tham chiến tại đảo Phượng Hoàng đã về đến Lê Gia. Tất nhiên không thể cả trăm tên cùng tiến vào. Họ đều có nhà cửa và gia đình tại ngoại vi lân cận Lê gia trang viên. Tiến vào báo cáo chỉ có mấy tên gia tướng lãnh đạo gia binh đinh mà thôi.

    Giờ đây trong thư phòng của Lê Trung Trực là một nhóm gia tướng và Nguyên Hãn đang vây quanh một cái sa bàn cát.

    - Theo như lão tướng gia nói thì chúng không dùng đá lăn mà chỉ dùng tên bắn sao?

    Nguyên Hãn đang hỏi một vị gia tướng trung niên chỉ huy trận đánh này.

    - Thưa công tử căn bản đường lên hang ổ của chúng chỉ là dốc thoải mà thôi lăn đá không tác dụng, chúng có lợi thế của bức tường cọc gỗ đứng từ trên cao bắn tên xuống. Chúng ta chưa tiếp cận được bức tường gỗ này thì thương vong khá lớn nên phải lui lại.

    - Khiên chắn không tác dụng sao? Tầm bắn của chúng bao xa. Có tầm bao nhiêu cung tiễn thủ.

    - Thưa công tử, cung của chúng khá mạnh và nhiều phải trên 500 cung thủ, khiên che chắn không xuể. Thứ đến nếu tiếp cận quá gần tường gỗ rất dễ bị thả đá. Trên đảo là không có cây to nên không thể làm thang hay dụng cụ công thành nên bắt buộc chúng ta phải lui lại.

    Theo mô tả của những người đã tham chiến thi Nguyên Hãn đã hình dung ra chi tiết hơn về lũ hải tặc này. Vậy mà chúng có tới 500 cung thủ, không biết chúng kiếm đâu ra mà lắm cung vậy. Vì chúng đứng trên cao bắn xuống nên tầm tên bay rất xa. Từ chỗ cung tên chỉ có thể bắn được 100m vậy mà tầm xa lại thành gần 200m khi chúng bắn từ trên tường gỗ. Mà longbow của quân Nguyên Hãn có thể bắn tới 300m nhưng nếu bắn ngược từ dưới sườn dốc lên tường gỗ thì cũng chỉ được 250m mà thôi. Căn bản lợi thế không đáng kể.

    Một điểm nữa cần quan tâm là vị trí đổ bộ lên đảo chỉ có thể là bờ nam, thế nhưng bờ bắc sau doanh trại hải tặc lại có thiết kế một bến cảng neo thuyền, chúng lên xuống bằng dòng dọc kéo. Nếu chiến đấu bất lợi chúng hoàn toàn có thể mang hàng hóa chất lên thuyền rồi chạy về đảo Hải Nam. Mà thổ binh hải nam lại là bạn bè với lũhải tặc này. Đến lúc đó mọi chuyện sẽ cự kì phức tạp.

    Nhận được đầy đủ thông tin thì kế hoạch tác chiến cũng hình thành rõ ràng trong. Tết năm nay coi như phế bỏ đối với công tượng, Nguyên Hãn và 250 chiến sĩ được chọn lựa cho cuộc chiến này. Trong số những chiến binh tham chiến lần này thì có một nhóm 50 lão binh khỏe mạnh được lựa chọn, 150 cung thủ tốt nhất cũng được lấy ra. Một điều đặc biệt đó là 250 người này đều học bắn súng và bắn cũng khá tốt.

    Giờ đây trên một sườn giốc hơi thoải của khu vực bên trong rừng Thần Núi Tản đang diễn ra một cuộc công thành chiến khốc liệt.

    Phía dưới chân dốc là một đội ngũ 250 binh sĩ với những chiếc khiên chắn kì lạ đang tầng tần lớp lớp tiến lên.

    Phía trên là một nhóm 500 quân sĩ cung thủ đang bắn những mũi tên không đầu nhưng có buộc túi màu vù vù xuống.

    Đây là một cuộc công thành chiến giả định mô phỏng lại địa hình chiến đấu núi Phượng Hoàng theo lời kể của những người đã từng tham chiến tại đó. Hôm nay đã là ngày 25 tháng giêng âm lịch năm 1402 rồi. Chỉ cong 5 ngày nữa là đội quân này phải xuất phát đi Vân Đồn để tập trung lên thuyền của Lê gia. Kể từ cách đây một tuần khi đã đầy đủ cung tiễn và Súng trường hảo mai thì các chiến sĩ rừng Thần đã luyện tập đánh trận giả như vậy không biết bao nhiêu lần rồi.

    Có câu biết người biết ta trăm trận trăm thắng cũng có lý của nó cả. Vì đã tìm hiểu rõ thông tin của địch nhân, lại mô tả trước tình hình của chiến trường và luyện tập cách tấn công thì chắc chắn đến 9 phần là sẽ thắng. Nhưng đâu phải lúc nào cũng có cơ hội mô phỏng như vậy trong thực tế. Điều này thì ai cũng biết, xong chỉ cần là lão binh dày dặn thì không cần mô phỏng họ cũng có thể làm tốt những chỉ lệnh của chut tướng. Bất quá trên thực tế quân của Nguyên Hãn quá non, nhiệt huyết có thừa trang bị tân tiến nhưng lại chưa ra chiến trường lần nào. Những đội quân như vậy khi đối diện sống chết thường hay mất tinh thần mà chuệch choạc khiến cho không thực hiện đúng ý đồ của chủ tướng mà bại trận. Biết được điểm này Nguyên Hãn chỉ có cách là tăng cường huấn luyện mô tả trước tình hình chiến đấu. Chỉ cần có như vậy thì đội quân non này không quá bỡ ngỡ trước cảnh đao thật tên thật. Chỉ cần qua được trận máu lửa lần này và thắng lợi thì nhóm quân chim non này lại trở thành lão binh rồi. Tuy không quá dày dạn như những lão binh thực sự nhưng chắc chắn họ sẽ trưởng thành hơn nhiều.

    Công việc chuẩn bị cả về trang bị vũ khí và tinh thần binh sĩ đều đã hoàn tất một cách toàn diện. Đôi ngũ bắt đầu lên đường chia ra làm ba nhóm xuất phát cách nhau vài ngày. Họ giả làm thương đội mà tiến về phía Vân Đồn cảng biển. Có hai tầng bảo hộ là Lê gia Thương hội với uy tín lâu năm cùng Thiên Hạ Thương hội vừa mới quật khởi thì quan binh canh gác các nơi không quá làm khó đoàn "Thương nhân" rừng Thần này. Thật ra hằng năm, hàng tháng đều đặn các thương hội đều đút lót khá đậm cho đám quan binh này từ trên xuống dưới thế nên dù có buôn lậu thì tụi lính này cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. Bất quá các thương nhân cũng phải biết điều mà không buôn hàng cấm, vũ khí v.v....

    Xe ngựa của Thiên Hạn Thương Hội mặt đáy có chế tạo một khoang rỗng có thể chứa đồ rất bí mật, giờ đây trong khoang chứa bao gồm Khiên, cung và súng của các binh sĩ. Ngoài ra hai khẩu pháo cũng được tháo rời các bộ phận mà ngụy trang trong mớ hoàng hóa hỗn độn của Thương hội.

    Ngày 2 tháng 2 âm lịch năm 1402 thì nhóm quân sĩ đầu tiên của Nguyên Hãn đã tiếp cận được khu vực gần Vân Đồn cảng, ngay lúc này đã có một nhóm nhỏ gia đinh của Họ Lê tiếp ứng, họ chuyển tuyến đường để đi đến một bến cảng bí mật chuyên dành cho buôn lậu của các thế gia, và thương hội. Nói thật thì thương nhân đời nào cũng vậy, họ luôn tìm cách tránh thuế, né luật hay nôm na gọi là buôn lâuk và đút lót. Nên nếu nói ai thong thạo đường đi nước bước nhất thì đó chính là thương nhân. Nho giáo coi khinh thương nhân vì lợi ích mà bất chấp thủ đoạn cũng có lý do của họ. Chỉ cần lợi nhuận vượt quá 30% đủ để hộ liều tài sản, vượt quá 60% đủ bán đi thân tình, mà vượt trên 100% thì họ sẵn sàng liều mạng.

    Bến cảng làng chài ngụy trang này thuộc về quản hạt của Họ Lê, nói chung dân chài lưới ở đây toàn bộ đèu là họ Lê gia đinh cả. Khu vực này nằm ở một hẻm vịnh nhỏ ăn sâu vào đất liền, có một bãi tập kết nhỏ có xây dựng cầu tàu hẳn hoi. Phải nói rằng cái bến cảng nhỏ này đã được thành lập từ khá lâu rồi, không biết nó đã đẻ ra được bao nhiêu tiền tài cho gia tộc họ Lê làng Ngọc Hà đây.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Bạn chưa thử làm sao biết không được
    Muốn biết được hay không thử là biết
    Hãy dũng cảm lển, và tôi đã thử
    Tôi đã làm được, còn bạn thì sao?

  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    thanaret25,
  5. #28
    Ngày tham gia
    Jan 2012
    Bài viết
    573
    Xu
    250

    Mặc định

    Lúc này đây tại bến cảng đã tập trung đủ bốn thuyền buôn của lê Gia theo yêu cầu của Nguyên Hãn. Đây là loại thuyền khá lớn vào lúc này với chiều dài lên tới hơn 100m. Thuyền có trang bị ba cột buồm mành đặc chưng của thuyền Á Đông, Những buồm mành này được gắn cân đối vào cột buồm, hầu hết thuyền Á Đông thế kỉ 15 vẫn giữ nguyên phong cách như vậy. Vì không quá trú trọng đến viễn dương mà chỉ loanh quanh trong vùng biển nông và kênh rạch song ngòi nên cả nhà Minh lẫn Nhà Trần hay Chiêm thành là những nước có thủy quân hùng mạnh trong khu vực nhưng cải tiến mang tính đột phá trong cấu tạo thuyền thì 1000 năm qua vẫn rất ít. Chính vì lý do này Nguyên Hãn mới quyết định đi tìm công nghệ mới tại Châu Âu. Thuyền của Á Đông thường là đáy bằng hoặc đáy nông, Rất khó chuyển hướng khi di chuyển, Những thuyền nhỏ cũng được chế tạo đáy thuyền hình vòng cung với tay chèo thì có vẻ linh hoạt hơn. Song tất cả đều không phải là cấu tạo Long Cốt thuyền như Châu Âu thuyền buồm. Khả năng chịu đựng với gió bão của loại thuyền đáy bằng kém xa so với thuyền đáy nhọn kết cấu Long Cốt.

    Ba con thuyền buôn Đáy bằng với ba cột buồm là kết cấu chung phổ biến của thuyền buôn lúc này. Loại thuyền này thường dài từ 100m đến 120m cá biệt có thể lên đến 200m. Lúc này đây Nguyên Hãn đang kiểm tra kết cấu của thuyền buôn trong khi các binh sĩ đang tháo dỡ vũ khí vận chuyển lên thuyền.

    Chiếc thuyền này quả thật không phải thiết kế ra để dành cho chiến đấu. Thuyền chỉ có một sàn duy nhất lộ thiên. Do đó vừa dùng để cho thuyền phu chèo, vừa để cho binh sĩ tác chiến quả là rất khó khăn. Cũng không thể trách họ dược ngàn năm qua mấy dân tộc như Chăm Pa, Việt Nam, miền Đông Nam Trung quốc qua lại buôn bán cùng với nhau đã đủ kiếm hoài không hết tiền. Ngay cả khu vực của họ còn chưa khai thác hết tiềm năng nên không hề có động lực thúc đẩy viễn dương. Khi không có động lực thì tư duy của họ không thể phát triển theo hướng này được.

    Chấp nhận với điều kiện hiện tại Nguyên Hãn lập tức bố trí hai khẩu pháo lên trên sàn thuyền. Pháo đồng thời này tại Trung Quốc và Việt Nam đều đã có, song pháo của Việt Nam tiến bộ hơn nhiều. Có được điều đó là do những suy nghĩ tân tiến vượt thời đại của Hồ Nguyên Trừng. Song các khẩu pháo rất quý hiếm chỉ có thể xuất hiện trong quân đội triều đình. Người trong dân gian chưa từng gặp qua. Những khẩu pháo thời này thường rất khổng lồ, to dài và nặng. Trung bình thường từ mất chục tấn trở lên. Lý do đó là vì thuốc nổ yếu kém chưa pha trộn đúng tỉ lệ nên lực đẩy đầu đạn không tốt. Bắt buộc họ phải chế tạo pháo thật to và dài mới có thể đưa đầu đạn đi xa. Thứ đến do Pháo được đúc bằng đồng và gang thế nên độ chịu đựng của thân pháo cực kém nên cần đúc thật dày nếu không khi bắn địch thủ chưa chết thì mình chết trước vì Than pháo nổ tan.

    Nhưng tất cả điều này không thuộc phạm vi của hai khẩu pháo mà Nguyên Hãn đưa lên thuyền. Đây là hai khẩu pháo mini mà thôi. Chúng chỉ dài 1,5m và đường kính 20 cm, có thể bắn viên đạn kích cỡ 10cm đường kính mà thôi. Riêng trọng lượng của thân pháo chỉ là 1,2 tấn. cộng thêm cả giá pháo bánh xe, càng trống trượt cũng chỉ lên đến 2tấn mà thôi. Việc di chuyển chúng không hề khó khăn vì có thể tháo rỡ ra theo từng bộ phận. Tổng cộng chỉ cần 10 người đan ông lực lưỡng là có thể bốc vác lên thuyền nhẹ nhàng. Còn trên bộ thì khẩu pháo này càng dễ vận chuyển. Có thể bốc thẳng lên xa ngựa kéo đi, nếu không thì buộc trực tiếp ngựa vào để kéo pháo. Đây là kiểu pháo nhẹ nhất cơ động nhất dành cho bộ binh. Song với thời đạinày thì dùng cho chiến thuyền vẫn rất hiệu quả.

    Tuy rằng vẫn còn nhiều điểm bất cập cần giải quyết nhưng nói chung với thời điểm hiện tại thì đã là khá tốt rồi. Súng thần công của nhà Minh có thể bắn viên đạn gang di xa 100m thêm vào đập nẩy và lăn nếu bắn trên đất liền thì có thể lăn đến 150m. Súng Thần công của Hồ Nguyên Trừng là 180m dài cộng them đập nảy có thể lên tới 250m. Tất nhiên đây chỉ là con số ước lượng trong thực tế có thể sai số một chút nhưng tuyệt đối không khác biệt quá lớn. Nguyên Hãn biết được điểm này là do lịch sử ghi nhận lại. Trong khi đó lúc này Pháo hay Súng Thần Công tại Châu Âu dược sử dụng khá ít, và dường như rất hiếm. Trong khoảng thời gian từ thế kỉ 14 đến cuối thế kỉ 15 thì chính Châu Á mới là những người vượt trội về công nghệ hỏa khí. Mãi đến Sau trận chiến trăm năm giữa Anh và Pháp thì Châu Âu mới đột phá vượt trội về mặt hỏa khí so với Châu Á.

    Nhưng giờ đây kẻ vượt trội lên tất cả lại là Nguyên Hãn, với khẩu Pháo mini của hắn. Đừng khinh thường khẩu pháo bé nhỏ này. Vì nó được cấu tạo vượt trội thời gian. Thứ nhất đó là có tử pháo nên tốc độ bắn cực nhanh, nếu thao tác đúng thì một phút có thể bắn một phát. Thứ hai nòng pháo có rãnh xoắn. Điều này mãi đến cuối thế kỉ 16 đầu thế kỉ 17 con người mới nghĩ ra đấy. Tại sao Nguyên Hãn không chế tạo súng hỏa mai có rãnh xoắn. Căn bản là các công tượng không làm nổi vì đường kính lòng súng quá bé chỉ có 1cm nên không cách nào tạo rãnh được. Nhưng với lòng pháo len tới 10 cm thì họ hoàn toàn có thể mài nhẵn lòng Pháo sau đó thủ công mà mài rũa tạo nên rãnh xoắn. Kết quả cưck kì khả quan. Chỉ với 1kg thuốc súng đen thì có thể đưa đầu đạn hình trụ đi xa đến 400m. Đây là loại đạn chuyên dành để phá thuyền và các công trình kên cố. Vì chúng bay ra với lực xoáy nên vừa đi thẳng theo quỹ đạo mong muốn vừa có sức công phá cực mạnh. Loại đạn tròn từ Pháo thì không tận dụng được nhiều lợi thế từ rãnh xoắn nên chỉ có thể bay xa hơn 200m mà thôi, nhưng nó lại có chức năng đập nảy nên rất có sức sát thương co bộ binh. Loại đạn thứ ba là mảnh gang nhỏ tác dụng trong chiến đấu gần và quần công thì chỉ có tác dụng trong phạm vi dưới 100m mà thôi. Xong đây mới là con át chủ bài của quân đội rừng thần.

    Mãi đến ngày 7 tháng 2 âm lịch thì đội ngũ cuối cùng của quân Nguyên hãn mới tới nơi tập kết. Do tất cả binh lính của Nguyên Hãn đều là bộ binh nên khôg quen với đi thuyền trên biển. Do đó Nguyên Hãn quyết định ở lại bến cảng thêm một tuần thời gian để các binh sĩ làm quen với việc chiến đấu trên thuyền.

    Đơn giản các binh sĩ theo thuyền ra khơi gần, lượn qua lượn lại để tập làm quen với sự chong chành trên bong tàu. Sau đó là để những binh sĩ say sóng làm quen và hồi phục thể lực, tiếp theo đó là bơi. Nói chung quân sĩ Nguyên Hãn đều biết bơi do chương trình huấn luyện của hắn có mục bơi lội. Nhưng bơi ở song đà và bơi ngoài biển là hai chuyện khá chênh lệch vậy lên tập cho quen với việc bơi trong sóng biển cũng là cần thiết.

    Việc tiếp theo là tập xạ kích đạn thật trên boong tàu. Cũng may là không phải đứng bắn cung tên trên bong tàu chòng chành mà là nằm rạp hoặc quỳ gối một chân bắn súng hỏa mai thế nên mấy con vịt cạn này học rất nhanh. Thế nhưng việc thương đao chiến đấu trên bong tàu thì họ vẫn chưa thể tiến bộ ngay được. Song thời gian gáp rút họ chỉ có thể làm như vậy mà thôi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Bạn chưa thử làm sao biết không được
    Muốn biết được hay không thử là biết
    Hãy dũng cảm lển, và tôi đã thử
    Tôi đã làm được, còn bạn thì sao?

  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    thanaret25,
  7. #29
    Ngày tham gia
    Jan 2012
    Bài viết
    573
    Xu
    250

    Mặc định

    Ngày 15 tháng 2 toàn bộ bốn chiếc thuyền cùng xuất phát. Trong đó có ba chiếc là trở phần lớn 250 binh sĩ rừng thần. Chiếc còn lại trở một bộ phận nhỏ quân sĩ của Nguyên Hãn, nhưng trên chiếc thuyền này lại chứa 10 quả ngư lôi sơ khai của thế giới này. Con thuyền này không tham gia đổ bộ tác chiến mà bí mật tiếp cận phía Bắc Đảo tấn công vào bến thuyền của Hải tặc.

    Mùa đông gió ngược vậy nên những chiếc buồm mành với cấu tạo chính giữa treo vào cột buồm gần như vô dụng. Việc di chuyển ngược gió dựa tất cả vào sức chèo thuyền của con người. Cả bốn chiếc thuyền gian nan mà tiến lên ngược theo gió bấc và có chút mưa phùn. Thời tiết không hề ủng hộ cho súng hỏa mai một chút nào.

    Phải mất 4 ngày thì đội thuyền buôn này mới tới được khu vực vịnh Tam Á của đảo Hải Nam. Chiến tranh đôi khi bất ngờ là yếu tố thắng lợi nhưng đôi khi cũng là thăm dò tình hình rồi mới tiến công. Trong trường hợp này Nguyên Hãn quyết định thăm dò tình hình trước.

    Tình thế chiến trường biến hóa đa đoan, người lam tướng phải biết biến hóa cho phù hợp hoàn cảnh. Nếu trời không mưa phùn thì 50 tay súng trên tàu chở thủy lôi hoàn toàn có thể hoạt động độc lập tiến gần khu phía bắc đảo Phượng Hoàng mà phá hủy bến tàu, cắt đường lui của Hải tặc. Xong với thời tiết này thì rất khó để súng kíp hoạt động hiệu quả. Vậy nên cả 4 thuyền đều tấn công bến tàu và thuyền lớn. Thì cho dù hải tặc có dùng thuyền nhỏ để chạy cũng không thể mang theo nhiều đồ vật mà chay được. Do đó Nguyên Hãn hoàn toàn có thể thu hồi toàn bộ số dược liệu cần thiết cho Lê gia.

    Giờ đây là tháng giêng sau tết nên không hề có bất kì một thương nhân nào hoạt động. Chính vì vậy hải tặc cũng không hề thừa hơi mà xuất cảng. Chúng đang tổ chức ăn uống nhậu nhẹt trong phỉ trại, lần này chúng vớ được một mẻ lớn gồm 4 thuyền buôn chứa toàn dược liệu.Trong lục địa giờ đây hoàng đế và thân vương đánh nhau đang lên đoạn cao trào, dược liệu giá cao lên mấy lần. Vậy ra số dược liệu này khiến chúng phát tài lớn.

    Trời đông tối đen như mực, gió bấc thổi cắt da cắt thịt, bến cảng của hải tặc nằm bên một vách đá chênh vênh. Nơi này đảm bảo rất khó công lên vì cần hệ thống dòng dọc kéo lên từ phía trên. Nơi này cũng khoa dùng thuyền chiến công vào vì hi bên vách đá bố trí đầy cung thủ canh gác. Với trình độ hải quân hiện tại nếu lái thuyền vào cái hẻm này để tấn công bến cảng thì sẽ bị hai bên cung thủ trên vách đá dùng tên lửa bắn cháy thuyền ngay.

    Khu cảng hải tặc đèn đuốc sáng chưng nhưng canh phòng thì không quá chặt chẽ. Thứ nhất giờ này là tết nhất, không có ai hoạt động. Thứ hai lái thuyền công vào bến cảng rất khó. Chính vì hai lí do này mà những tên canh gác cực mất cảnh giác.

    Trong màn đêm tối om vậy mà có 5 chiếc thuyền nhỏ bốn mái chèo đang lênh đênh trên biển.

    - Có tiếp cận thêm nữa hay không? Từ đây bơi vào tới chỗ bến cảng cũng chỉ 2km thôi. Hay là dừng từ chỗ này cho an toàn.

    - Tiếp tục chèo thuyền tiếp cận. Tiếp tục trèo thuyền,thời tiết đang rất ủng hộ chúng ta, trời cực tối, có thể tiếp cận gần hơn. Nếu bơi từ bây giờ ta chỉ sọ lúc châm ngòi có trục trặc.

    Đây là đối thoại của hai người trên một chếc thuyền dẫn đầu. Hóa ra đây là binh sĩ Nguyên Hãn lợi dụng đêm tối phái đi thả ngư lôi vào bến cảng của hải tặc. Kế này khá mới lạ trong thời đại này. vì thong thường kiểu đột nhập vài ba người như vậy vào một quân cảng thường không gây ra được nhiều tổn thất cho Chiến Thuyền. Thêm vào đó các quân cảng thường bố trí lưới hoặc hàng rào nên rất khó tiếp cận kiểu này. Nhưng với ngư lôi thì quân sĩ Rừng Thần chỉ cần mở được một mắc lưới nhỏ là có thể phóng ngư lôi tiêu diệt hải cảng đối phương. Quan trọng nhất đó là nơi đây hai mặt có vách đá dựng thẳng đứng, và vùng này nước biển quá sâu thế nên hải tặc không hề bố trí hàng rào và chốt canh trên mặt biển. Chúng chỉ tổ chức các chốt canh trên vách đá mà thôi. Điều này càng tạo them thuận lợi cho quân của Nguyên Hãn. Mỗi thuyền nhỏ đều có hai người, một là quân rừng thần am hiểu thao tác Ngư lôi, người còn lại thong thuộc bơi lội là của Lê gia. Cả hai kết hợp tạo nên một nhóm đánh Ngư lôi đầu tiên của thời đại này.

    Lũ hải tặc canh gác vẫn là đang gật gù ngồi co ro trong chòi cao tránh lạnh. Bỗng nhiên một tên bỗng bật dậy la lớn. Hóa ra tên này nhìn thấytrong màn đêm một vệt lửa đỏ đột nhiên sáng rực trên mặt biển rồi lao như tên bắt về phía mấy Thuyền cỡ to đang đỗ trong bến cảng của chúng. Tất cả hải tặc canh gác như choàng tỉnh, nhưng một màn kinh dị diễn ra trong đêm tối lập lòe. Vậy mà ngay sau đó có bảy cột lửa thô to xuất hiện trên mặt biển tối đen bám theo cột lửa đầu tiên phi như bay về phía hải cảng. Sự xuất hiện bất thình lình của tám cột lửa này đã làm lũ hải tặc choáng váng. Nhưung điều kinh hãi vẫn là ở phía sau, tám cột lửa phi như bay trong đêm tối tạo nên ảo giác như tám con rồng lửa kéo dài cả trăm mét đang lao tới.

    Phải nói rằng khoảng cách 300 m điều chỉnh sao cho Ngư lôi chạy thẳng đẻ va chạm với thuyền dài 100 m thì là một công việc quá đơn giản, rất khó để trượt mục tiêu.

    Tám tiếng nổ đinh tai nhức óc không quá chênh lệch thời gian cùng vang lên như xé rách màng nhĩ những người dứng gần. Chứng kiến cả bốn mục tiêu gần như bị hất tung lên mặt nước một chút sau đó nghiêng ngả sang hai bên các binh sĩ đang ngâm mình trong nước biển rá lạnh biết họ đã thành công rồi. Mặc dù đang run rẩy tím tái trong mang nước nhưng lòng họ vui như chảy hội. Vật là công đầu trong trận chiến này đã thuộc về họ. Phải nói đây là một mở màn cực kì thuận lợi.

    Mỗi quả ngư lôi dài đủ 2m50 mang theo một đầu đạn với 30kg thuốc nổ đủ sức để đánh lật một con thuyền nhỏ ngay lập tức, còn việc đục thủng mạn thuyền chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Chúng chỉ có một yếu điểm đó là độ chính xác cực thấp. Kể cả có cần rẽ nước định hướng thì cũng rất dễ lệch đường do sóng biển. Nhưng nơi này có hai khe đá chắn gió, nước rất lặng yên do vậy tạo điều kiện rất thuận lợi cho họ thành công.

    Cả khu cảng của hải tặc nhốn nháo lên rồi, họ không nghĩ có người tấn công mà nghĩ ra đủ chuyện thần thánh ma quỷ để giải thích hiện tượng kì bí như trên. Rất nhiều tiếng gào khóc sợ hãi, vì không chỉ có Thuyền lớn bị đánh đắm hoàn toàn, mà một số lượng thuyền nhỏ cũng bị bén lửa rồi. Với lượng thuyền nhỏ còn lại chỉ còn hơn mười cái thì hơn một ngàn người trên đảo coi như bị cô lập hoàn toàn với đất liền, đây là sự việc nghiêm trọng đến nhường nào. Nháo loạn càng lên đến đỉnh điểm khi thong tin có thần linh ma quỷ trừng phạt được lan truyền. Rất nhiều kẻ gần như đã phát điên trong tình hình như vậy.

    Vì không ai nghĩ đến chuyện bốn con rồng lửa là do người làm ra nên không có cảnh truy đuổi những chiến sĩ đánh bom. Vậy là những chiến sĩ này mặc sức ung dung mà bơi về thuyền nhỏ đang chờ mình. Mặc dù gió thổi lạnh run, tím tái hết cả mặt mũi chân tay, song trên môi người nào cũng nở một nụ cười tươi của niềm vui thắng lợi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Bạn chưa thử làm sao biết không được
    Muốn biết được hay không thử là biết
    Hãy dũng cảm lển, và tôi đã thử
    Tôi đã làm được, còn bạn thì sao?

  8. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    thanaret25,
  9. #30
    Ngày tham gia
    Jan 2012
    Bài viết
    573
    Xu
    250

    Mặc định

    Sáng sớm ngày 19 tháng 2 năm 1402 một cuộc đổ bộ quy mô được thực hiện ở bờ bắc của đảo Phụng Hoàng. Hơn 250 quân sĩ của rừng Thần đã chuẩn bị sẵn sàng, việc đổ bộ vào vùng biển nông đã được họ tập luyện nhiều lần khi còn ở khu cảng buôn lậu tại Vân Đồn.

    Trên bãi cát trắng phía bờ bắc của đảo Phụng Hoàng bỗng nhiên xuất hiện bốn chiếc thuyền buồm cỡ lớn, những tên hải tặc canh gác ở đây đã phát hiện ra đối phương. Chúng không hề sợ hãi mà lại lấy làm vui mừng đơn giản vì thuyền lớn của chúng đã bị đánh đắm cả rồi. Đang nhiên xuất hiện bốn chiếc thuyền này thì khác gì trên trời rơi xuống món quà cho chúng. Không cần biết đối phương là ai, mạnh bao nhiêu, điều quan trọng nhất đối với bọn hải tặc lúc này là phải cướp được Thuyền.

    Chiến trường là sự biến hóa đa đoan như vậy đó, nếu như trước đây nếu gặp phải lực lượng mạnh như vậy thì khả năng chúng sẽ rút về sau bức tường gỗ trên núi mà cố thủ. Nhưng vì bị đánh đắm hết thuyền to nên chúng lại trở nên liều lĩnh tấn công đội thuyền mạnh mẽ này.

    Lửa báo hiệu bên bờ biển được đốt lên, chỉ trong chốc lát bờ biển tràn ngập hải tặc lố nhố. Vậy mà đến cả ngàn người cùng tập trung. Có những kẻ rách rưới còn không có cả vũ khí trên tay chỉ cầm khúc gỗ thay thế. Chúng quyết định mặt đối mặt sau đó bơi ra cướp thuyền. Nếu cố thủ sau bức tường thì có chiến thắng đối phương thì lũ hải tặc cũng không thể đuổi kịp mà cướp được bốn chiếc thuyền này.

    Vấn đề đặt ra lúc này lại trở nên khó khăn cho việc đổ bộ rất nhiều, hơn 500 cung thủ của đối phương là lực lượng mang tính uy hiếp cực cao trong quá trình đổ bộ. Bốn chiếc thuyền vẫn neo cách bờ tầm 500m. Họ đang phải thương lượng lại kế sách. Nguyên Hãn cũng không biết chuyện gì xảy ra nhưng hắn đã ra lệnh chờ đợi xem kì biến mà không vội vàng tấn công.

    Hải tặc chỉ dám đứng trên bờ mà nhe răng trợn mắt. Có thách chúng giờ này cũng không dám bơi ra tiếp cận thuyền. Bởi các cung thủ từ phía trên thuyền sẵn sàng tiêu diệt chúng trong chớp mắt. Tên thủ lãnh của hải tặc cũng là một tên có đầu óc. Hắn biết rằng nếu ép sát không cho binh sĩ trên thuyền đổ bộ thì rất có thể họ sẽ bỏ đi, vậy thì cơ hội cướp thuyền là không còn rồi. Do vậy hắn hạ mệnh lệnh lui lại sau 500m. Khoảng cách này vừa đủ để an toàn cho bốn chiếc thuyền kia cập bãi mà thả quân. Nhưng cũng thuận lợi cho lũ hải tặc chạy nước rút rồi bắn tên, sau đó là lao vào cận chiến rồi xông lên cướp thuyền. Điểm qua trọng ở đây là thuyền đổ bộ nhanh hay lũ hải tặc chạy nước rút đến trước.

    - Tất cả Cung thủ chuẩn bị, không cần đổ bộ... thuyền cập vào bãi cát sẽ rất chắc chắn không còn bồng bềnh... các ngươi có thể xạ kích. Các nhân viên chèo thuyền tìm chỗ ẩn núp sau thuyền tránh thương vong. Đao thuẫn binh che chắn tên của địch và ngăn chặn hải tặc lên thuyền. Tất cả cập bến...

    Tuy răng tình thế không như dự tính thế nhưng Nguyên Hãn vẫn không nao núng mà đưa ra chỉ lệnh. Bốn chiếc thuyền lấy vận tốc sau đó từ từ cập bến. Thuyền đáy bằng của châu á có một đặc điểm đó là mực nước ăn rất thấp do đó cập vào bãi cát vẫn là có thể. Chỉ khó khăn nhất lúc rời đi sau khi mắc cạn thôi xong đó cũng là chỉ tốn thêm chút công sức mà thôi.

    Thấy được thuyền đang cập bến thì đám hải tặc nhao nhao hưng phấn mà liếm môi liếm mép, mài đao xoàn xoạt. Chỉ sợ con mồi bỏ đi thôi, nếu những chiếc thuyền khi dám đổ bộ thì chúng dám chiến, hải tặc là một lũ vong mạng không nhát chiến một chút nào. Nhất là khi chúng bị dồn vào chân tường rồi, không có thuyền lớn thì phần lớn nhóm hải tặc này sẽ chết đói trên đảo mà thôi, số thuyền nhỏ còn lại chỉ có thể chứa vài chục người mà thôi.

    Cách tiếp bờ của cả bốn chiếc thuyền đó là gần đến nơi thì xoay bánh lái, một bên mạn thuyền vẫn tiếp tục chèo, còn bên kia thì đã thu mái chèo lại rồi. Những động tác này khiến cho thuyền cập bờ theo chiều ngang. Điều nàykhiến cho việc mặc cạn của nó thuyền càng thêm nặng nề, nhưng việc xoay ngang thuyền cũng khiến cho cung thủ và xạ thủ súng hỏa mai có nhiều không gian tiếp xúc trực tiếp trong trận chiến.

    Ngay khi chiếc thuyền đầu tiên cập vào bãi cát thì lũ hải tặc cũng đã hành động. Thuyền đã mắc cạn thì sẽ mặc cho chúng sâu xé thôi, ít nhất trong đầu của chúng là đng nghĩ như vậy.

    Phải nói lũ hải tặc thể lực khá tốt. Chỉ trong vài chục giây ngắn ngủi xuất phát mà chúng đã vượt lên gần 200m. Nhưng đúng lúc này hai tiếng nổ lớn ầm ầm vang lên.

    Hai khẩu tiểu pháo đặt trên thuyền đã khai hỏa rồi. Hai viên bi sắt như xé tan không khí mà lao ra khỏi nòng pháo.

    Chỉ nghe thấy hai tiếng víu víu trong không gian, sau đó ngay lập tức là tiếng hét thảm thiết phát ra từ phía lũ hải tặc đang lao đến. Chỉ có hai viên đạn bi kích thước 10cm nhưng lại có thể vẽ lên một đường kẻ máu me be bét kéo dài đến 10m. Phải nói uy lực của loại đạn tròn này khá lớn nếu tấn công vào đội hình chằng chịt người. Đạn tròng hau còn gọi là đạn nảy, chúng được bắn ra sau đó đập đất và nảy lên xuống, nơi chúng lăn qua sẽ là xương cốt máu me tung tóe. Thế nhưng đó là loại đạn tròn kích cỡ lớn tầm 20cm đến 30cm mới có thể nảy đất mà lăn dễ dàng. Loại đạn 10cm này của Nguyên Hãn là kiểu bắn trực tiếp vào đám đông, tuy vậy sức phá hoại kinh khủng Ít ra mỗi viên đạn đã xuyên thấu năm sáu tên hải tặc.

    So với quân số gần đạt đến 100 của lũ cướp biển thì hơn chục người chết quá nhỏ bé. Nhưng tính chấn nhiếp của nó thì rất cự đại. Đầu tiên là tiếng nổ lớn sau đó là một dãy người bị xuyên lỗ, máu me be bét chân tay cụt gãy, ruột gan bèo nhèo. Cả đoàn quân của lũ hải tặc bỗng nhiên như trúng phải tà thuật mà khựng cả lại.

    Tên chỉ huy biết được trên thuyền chỉ có hai khẩu pháo, mà pháo của quân nhà Minh triều đình hắn cũng đã gặp qua rồi. Tốc độ bắn của pháo rất chậm, gần như 5 phút mới bắn được một viên đạn. Nếu đem ra so sánh thì không hề có tính uy hiếp thực tế nào cho một đội ngũ đến gần 100 người cả, căn bản nếu bọn họ tấn công tiếp thì pháo cũng không kịp nạp đạn mà bắn thêm lần nào nữa. Do vậy tên này hò hét thúc giục bộ hạ lao lên, hắn còn rút kiếm chém bay đầu mấy tên hèn nhát quay đầu chạy. Chính vì sự hung ác này làm cho lũ hải tặc sợ hãi mà quay đầu lại chiến đấu.

    Nhưng chỉ cần một chút lộn xộn luống cuống đó đã làm cho lũ hải tặc chậm lại một nhịp. Cả bốn chiếc thuyền đều đã cập bờ hoàn chỉnh.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Bạn chưa thử làm sao biết không được
    Muốn biết được hay không thử là biết
    Hãy dũng cảm lển, và tôi đã thử
    Tôi đã làm được, còn bạn thì sao?

    ---QC---


Trang 6 của 7 Đầu tiênĐầu tiên ... 4567 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status