TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 13 12311 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 62

Chủ đề: Trung niên xuyên không ký

  1. #1
    Ngày tham gia
    Nov 2009
    Đang ở
    München
    Bài viết
    1,107
    Xu
    0

    Mặc định Trung niên xuyên không ký

    Đây là một tác phẩm hoàn toàn hư cấu, không liên quan gì đến hiện thực. Bất cứ sự trùng hợp nào về tên riêng, địa điểm, tên tổ chức đoàn thể ... đều là tình cờ và không phải là chủ ý của người viết, tác giả hoàn toàn không chịu trách nhiệm.

    Trung niên xuyên không ký
    Đừng mê luyến ca, ta chỉ là vai phụ!

    Tác giả: Saber
    Tình trạng: Ongoing
    Thể loại: Dị giới
    Rating:
    [PG] Parental Guidance Suggested : Trẻ con đọc được có sự hướng dẫn của cha mẹ.
    [T] Không dành cho trẻ dưới 13 tuổi.
    Warnings:
    Có thể có các cảnh bạo lực. Có thể dùng từ ngữ nặng nề trong một chừng mực vừa phải. Có thể có các cảnh người lớn được nói tới hoặc miêu tả một cách hàm ẩn.
    Người đọc cần cân nhắc trước khi xem.

    Lời tựa:
    Định đặt tên truyện là Già trâu xuyên không ký, nhưng sợ mất hình tượng nhân vật chính quá, nên đặt thành Trung niên xuyên không ký. Tóm lại tác giả, à nhầm nhân vật chính không phải trẻ trâu. Ít nhất tác giả cảm thấy như thế.
    Chính văn:
    Trong đời hắn từng xảy ra ba chuyện đáng nhớ. Thứ nhất, ở trong làng gặp thôn nữ khả ái, độc lập. Thứ hai, lên phố gặp tiểu thư xinh đẹp sang chảnh. Thứ ba, vô rừng bị boss khủng ăn thịt. (Boss này xấu như con gấu!)
    Mọi khi, hắn thường tiêu sái quay lưng nói: “Đừng mê luyến ca, ta chỉ là vai phụ. Mau đi tìm chân ái của nàng đi!” Sau đó vừa khóc lóc vừa bỏ chạy. Nhưng lần cuối, chiêu này tại sao không hiệu nghiệm? Boss khủng cứ cười khà khà dị hợm, quăng dây trói hắn lôi về hang gặm nhắm từ từ.
    Kỳ thực, muốn làm vai chính thì tự mình đi mà viết truyện. Còn boss rừng hoàng kim vốn đâu phải là thứ để nói lý lẽ. Nó chỉ nghĩ: “Mình thích thì mình ăn thôi!”


    Link góp ý truyện:
    http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=150529
    Lần sửa cuối bởi Saber, ngày 15-04-2018 lúc 12:55.
    ---QC---


  2. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    lacmaitrang,nguoi qua duong a,
  3. #2
    Ngày tham gia
    Nov 2009
    Đang ở
    München
    Bài viết
    1,107
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương mở đầu:

    Nhân sinh đỉnh cao




    Mai Chi cố mở mắt ra, cảm giác rất khó chịu, hai mí mắt cứ dính chặt vào nhau không chịu nhúc nhích. Mất một lúc hắn mới có thể hoàn toàn mở mắt. Hắn chỉ thấy hai mặt trăng, một to một nhỏ. Mặt trăng to màu xanh nhạt, mặt trăng nhỏ màu đỏ sẫm. Hai mặt trăng phát sáng nhuộm vàng những cuộn mây trôi nhẹ ngang qua.

    “Quái! Sao hôm nay mình lại mơ kỳ cục vậy, và có vẻ mình quên mất cái gì đó rất quan trọng. Nhưng thôi kệ, mơ mà lo méo gì.”

    Mai Chi cựa quậy thân thể để ngồi dậy. Cảm giác vẫn rất khó khăn, như là say rượu, cơ thể hoàn toàn ko chịu điều khiển của mình, như của người khác vậy. Mai Chi bỗng phát hiện cơ thể mình không giống bình thường; tay chân bé xíu như con nít, rất khó điều khiển và vô lực. Cơn đói khát đúng lúc này trỗi dậy, khiến hắn càng khó chịu hơn. Rốt cục hắn từ bỏ cựa quậy, chỉ đưa mắt quan sát khung cảnh trong mơ quanh mình. Hắn mất rất lâu mới hiểu được hắn đang ở đâu; ven một cái cây to đã chết khô gần bìa rừng. Hắn đang được quấn quanh bằng tã vải. Thi thoảng, hắn nghe được tiếng động vật hoang dã hú lên. Đối với một kẻ quen sống ở thành phố sầm uất như hắn, cảnh này đúng là lạ, nhưng cũng rất kích thích. Haizz … cũng lâu rồi ko dẫn vợ con đi ngoại ô chơi, công việc dạo này bận quá hắn không thu xếp được. Lâu lâu cũng nên xa rời phố phường đông đúc kẹt xe để thưởng thức hương đồi gió nội …

    “Khoan đã, kẹt xe?”

    Một cơn đau đầu dữ dội ập đến, kèm theo những mảnh ký ức ào ào lao vào tâm trí. Mai Chi nhăn nhó khổ sở kêu lên những tiếng thảm thiết, hắn nhớ ra mình đã trải qua điều gì...

    Mai Chi ba mươi tuổi, có vợ và mới có con đầu lòng được một năm. Lúc còn trẻ hắn đi du học, sau lại trở về quê hương sống cùng bố mẹ và lấy vợ. Từ nhỏ hắn học khá đều các môn, tính tình cẩn thận nhưng hơi chậm, năng lực thể thao thấp kém. Thành tích học thuật tương đối tốt, nhưng không đặc biệt xuất sắc, không có môn nào nổi trội. Nhờ chăm chỉ kiên nhẫn, hắn tốt nghiệp phổ thông với thành tích tốt, vào đại học top của cả nước, được một năm thì gia đình hỗ trợ đi châu Âu học. Do gia đình không giàu có, hắn tự lập ở châu Âu nhiều năm. Vừa học vừa lăn lê làm rất nhiều việc tay chân, từ khuân vác, dọn phòng, chùi wc, rửa bát phụ bếp cho tới làm ca kíp trong xưởng sx … hắn đều kinh qua. Nói chung cuộc sống của hắn ở châu Âu tương đối phong phú nhiều màu sắc, chỉ thiếu hai thứ: gấu và tiền.

    Tuy thời điểm đó hơi vất vả nhưng bù lại cho hắn thêm nhiều kinh nghiệm sống quý báu. Hắn tự tin về nước và làm chuyên gia cho một công ty lớn có chi nhánh tại Việt Nam. Hắn nhanh chóng tìm được ý trung nhân, một phụ nữ năng động và tự tin như hắn, rồi kết hôn với nàng và có một đứa bé gái kháu khỉnh. Hắn vừa sống gần bố mẹ, chăm lo cho các cụ lúc tuổi già, vừa sống cùng vợ đón chào sự ra đời của đứa đầu lòng, tài chính rủng rỉnh. Hắn cảm thấy mình đã đạt tới nhân sinh đỉnh cao của cuộc đời, mỗi ngày tràn ngập niềm vui và hạnh phúc.

    Hôm nay hắn dẫn vợ đi chơi. Do trong trung tâm thành phố kẹt xe nên hắn chở vợ con bằng xe máy cho tiện. Đúng lúc bọn họ đang dừng xe chờ đèn đỏ thì bỗng nghe phía sau tiếng la hét và âm thanh kèn xe điếc tai. Ngoái ra sau, hắn chỉ kịp thấy một chiếc bus mất thắng đang rồ lên ủi hàng loạt xe và hướng thẳng tới mình. Nguy cấp, Mai Chi vội đẩy vợ đang ngồi sau ngã ra khỏi xe, còn hắn thì vướng chân trụ nên bị dính vào xe máy. Khoảnh khắc cuối cùng hắn nhìn thấy là bánh xe bus phóng đại vô số lần trước mắt, cùng tiếng hét kinh hoàng của vợ.

    Mai Chi la hét suốt hơn mười lăm phút, trí nhớ bỗng trở nên hỗn độn. Mãi cho đến khi kiệt sức và lâm vào cơn mê, hắn chỉ có thể nhẹ nhàng lẩm bẩm: “Cũng may là mình có đóng một đống bảo hiểm nhân thọ. Hy vọng bố mẹ và vợ con mình đừng quá đau buồn tiếp tục sống tốt. Haizz…”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi nguoi qua duong a, ngày 14-04-2018 lúc 08:03.

  4. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    lacmaitrang,nguoi qua duong a,
  5. #3
    Ngày tham gia
    Nov 2009
    Đang ở
    München
    Bài viết
    1,107
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 1:
    We are brothers.




    Thôn Tuktuk nằm lẳng lặng giữa những cây cổ thụ to cao xanh mướt, bên cạnh là hồ Sai với ngọn núi lửa già Spike ẩn hiện từ xa xa. Những căn nhà gỗ mái nhọn phủ rêu xanh đen, ống khói đá nhô lên, nhả từng cuộn khói trắng lên bầu trời xanh. Mỗi căn nhà đều có khuôn viên rất rộng, những luống đất trồng rau củ, đụn rơm to, chuồng gà … và không thiếu những cây táo lùn.

    Dưới một hàng táo, kê vài chiếc ghế đôn làm từ những khúc thân cây tỉa nhỏ. Đám trẻ trong thôn đang yên tĩnh nghe Yue kể chuyện.

    “… Các vị elf đại năng dẫn dắt đại quân thần thánh đánh đuổi toàn bộ những bộ lạc ork hung bạo và quái thú khủng bố khỏi lục địa. Họ dừng chân trước dãy núi Hive, hang ổ của Dra. Các vị anh hùng trong quân đoàn đều rất háo hức và tự tin. Với sức mạnh của họ, cùng sự ủng hộ của các elf đại năng, liên quân đang đứng trước cơ hội đánh đuổi Dra tàn bạo khỏi Hive, tiến bước đến tận đại dương trong truyền thuyết, đem lại bình yên và khai sáng cho toàn bộ thế giới.”

    Yue dừng lại một chút, nhìn vào mắt từng đứa bé đang chăm chú hồi hộp hóng theo diễn biến câu chuyện, rồi thấp giọng kể tiếp.

    “Nhưng không ai ngờ, đây lại là âm mưu nham hiểm của những thần thú cổ xưa, mạnh nhất thế giới. Chúng ngấm ngầm liên kết nhau lại. Từ Dra, đến Beh, và cả Pos dẫn theo đại quân Naga đã bí mật giấu mình sâu trong lòng dãy Hive, chờ đại quân thần thánh tiến vào. Khi các elf đại năng cùng liên quân anh hùng xâm nhập vào hang ổ của bọn Dra, họ mới phát hiện âm mưu nham hiểm này. Nếu đơn độc đấu với Dra, Beh, hay Pos, các vị đại năng elf hoàn toàn có thể lấn át tiêu diệt chúng. Nhưng có thêm sự gia nhập của đại quân Naga, số lượng quân địch trở nên quá nhiều, không thể tiêu diệt hết. Pos lúc đó dùng toàn lực phát động cấm chú, dâng nước tràn ngập rặng Hive, đến mức những ngọn núi thấp chỉ còn thấy đỉnh nhô lên khỏi mặt nước. Bão tố vần vũ khắp nơi suốt một tháng, làm những dòng suối biến thành thác lũ, đủ sức cuốn trôi cả những thành phố. Đại quân Naga đâu đâu cũng có, chen chúc mà ngoi lên từ dưới mặt nước, đếm không kể xiết.”

    Bọn trẻ lộ rõ vẻ mặt ngơ ngác xen lẫn sợ hãi. Chúng lo lắng cho số phận những vị anh hùng bảo hộ nhân loại, nhưng vẫn giữ yên tĩnh, chờ đợi câu chuyện tiếp diễn.

    “Đương nhiên, các elf đại năng cực kỳ mạnh mẽ và thông tuệ. Ngay cả trong tình huống như vậy, họ vẫn có thể đưa đại quân anh hùng lui về bảo toàn lực lượng. Nhưng vì sự an toàn và bình yên vĩnh viễn cho thế giới, họ không thể bỏ cuộc. Nếu rút về, thì sau này sẽ có ngày đại quân Naga cùng các thần thú trở lại đe dọa sự sống còn của nhân loại. Vì vậy, họ định quyết chiến đến cùng với kẻ địch. Và thế là đại chiến thế giới nổ ra.

    Các elf đại năng dùng mọi phép thuật có thể để tiêu diệt bọn Dra, đánh lui những cuộc tiến công của Beh, ngăn cản cấm chú của Pos giáng xuống liên quân nhân loại. Các anh hùng lãnh đạo liên quân tiêu diệt hằng hà sa số địch quân Naga. Đại chiến kéo dài suốt nhiều tháng trời, khiến nước biển biến thành màu đen, nhuộm bầu trời thành màu xám xịt, che khuất mặt trời Son và mặt trăng Mon. Mãi đến khi đại chiến kết thúc, mây đen dần tan đi, không biết vì sao, trên trời đã xuất hiện thêm mặt trăng Mana.

    Trong cuộc chiến ấy, lần lượt từng vị đại năng elf dùng hết toàn bộ phép thần của mình, hòa mình vào hư vô. Thiếu vắng sự yểm trợ của các đại năng elf, đại quân anh hùng cũng chịu tổn thất nặng nề. Không biết bao nhiêu người đã ngã xuống, không biết bao nhiêu võ sĩ thức tỉnh thành anh hùng, nối tiếp chiến đấu, rồi lại ngã xuống, và lớp anh hùng mới lên thay. Đến cuối cùng chỉ còn lại Zel, một vị đại năng elf, nhưng cũng ở mức gần hết thần lực. Ông cùng kề vai chiến đấu với bốn vị anh hùng, mà sau này trở thành đại đế của bốn đế quốc cổ đại Na, Ni, San và Si. Lúc này đại quân thần thánh đã tiêu diệt vô số địch quân. Dra chết rất nhiều, chỉ còn sót lại vài tên. Beh mất sức chiến đấu. Pos cũng hết pháp lực. Đại quân Naga tan thành mây khói, xác chồng chất thành từng ngọn núi cao ngất, ngang với các đỉnh của dãy Hive. Cả hai bên đều cảm thấy lực lượng của mình khó có thể tiêu diệt đối phương mà còn sống sót. Zel không còn đủ sức tiếp tục, nên bốn vị anh hùng đã họp lại và đi đến quyết định sẽ đàm phán với kẻ địch để kết thúc đại chiến.

    Họ ra điều kiện nghiêm cấm Pos cùng đại quân Naga tiến nhập đất liền, bản thân Pos phải dừng ở xa ít nhất một ngàn hải lý. Beh trở về rừng cấm phương bắc của nó và bị giam cầm tại rặng núi Cleave. Dra thì chỉ còn vài tên nên không còn là mối đe dọa, có thể tiếp tục ở lại rặng Hive.

    Sau khi đạt thành hiệp nghị, bốn vị anh hùng dẫn đại quân cùng Zel trở về. Do tiêu hao quá nhiều phép thuật, Zel quay lại địa dàng, thiết lập thần thánh giáo. Ông truyền đạt cho elf và loài người hệ thống tu tập pháp thuật cùng thần lực, với các tri thức về cuộc sống. Sau đó Zel hòa mình vào hư vô, khép lại Elf Đại Năng thời đại.”

    Câu chuyện về các vị elf đại năng và thế giới đại chiến kết thúc. Yue cắn một miếng táo, bắt đầu tiết mục hỏi đáp với bọn trẻ hóng hớt.

    Schweini:

    - Sao các vị elf đại năng lại bị biến vào hư vô vậy? Các vị ấy là đại năng, làm gì cũng được kia mà? Họ có trở lại được ko?
    - Câu hỏi rất hay. – Yue trả lời. - Tại sao các vị đại năng làm gì cũng được lại không thể từ hư vô quay trở lại? Nếu em hỏi mục sư, ông ấy sẽ trả lời em: “Elf đại năng làm gì cũng được, kể cả từ hư vô trở lại với chúng ta. Khi cần thiết, họ sẽ trở lại. Nhưng khi chúng ta đang sống yên bình, không bị Dra, Beh hay Pos uy hiếp, chúng ta không cần trông đợi vào sự cứu giúp của các vị elf đại năng.” Biến vào hư vô giống như chúng ta đi ngủ. Khi chúng ta làm việc nặng, chúng ta sẽ mệt và cần ngủ. Khi nào khỏe thì sẽ thức dậy. Ngủ là thiết yếu, nên không có việc gì nghiêm trọng thì không cần quấy rầy giấc ngủ của các vị đại năng. Và vì elf đại năng không như người thường, chúng ta cũng không thể đòi hỏi elf đại năng khi “ngủ” chỉ ngủ một giấc rồi sáng dậy như con người. Như bình thường, elf và các vị elf đại năng cũng không ngủ. Còn chúng ta nếu không ngủ ba ngày sẽ chết.

    Doge:

    - Oh! sao các elf lại không cần ngủ nhỉ? Thế buổi tối họ làm gì hả anh?”
    - Elf sống tại đại đàng, nơi đó buổi tối cũng sáng như ban ngày, elf sinh hoạt bình thường sáng cũng như tối. – Yue nói.
    - Anh đã gặp elf chưa?
    - Đương nhiên là chưa. Trong làng chúng ta, ngoại trừ mẹ anh, chưa ai từng đến điạ đàng và gặp elf cả. Anh cũng chỉ nghe mẹ kể lại về elf.

    Hund:


    - Sao các anh hùng lại chết nhiều thế nhỉ? Sao các elf đại năng không hồi sinh họ?
    - Thuật hồi sinh là phép thuật rất cao, tốn rất nhiều pháp lực. Tùy thuộc vào vết thương gây tử vong mà tốn nhiều hay ít pháp lực. Nếu chuyên chú đi hồi sinh anh hùng thì không đủ lực để giữ trận địa, yểm trợ liên quân.

    Tron:

    - Hóa ra mặt trăng Mana sinh ra từ đại chiến thế giới à anh? Đến bây người ta đã biết vì sao mặt trăng Mana sinh ra chưa ạ?
    - Theo anh được biết thì rất nhiều nhà bác học đã nghiên cứu tìm hiểu về mặt trăng Mana. Nhưng đó là chuyện rất phức tạp, cần phải học thật giỏi, biết thật nhiều thì mới hiểu được. Nếu không, có nghe giải thích cũng sẽ không hiểu.
    - Vậy phải giỏi cỡ nào mới được ạ?
    - Ít nhất phải trở thành ma pháp sư mới được!
    - OHHH… Em sẽ ráng trở thành ma pháp sư! Anh dạy em nhé? – Tron thích thú reo lên.
    - Được, ai thích anh sẽ chỉ dạy hết. Nhưng thành ma pháp sư rất khó, phải thật chăm chỉ mới được.
    - Nhưng trở thành ma pháp sư khó lắm đấy, hơn nữa phải là con gái mới được. Cả làng mình chỉ có mẹ anh Yue anh Beer là ma pháp sư thôi. – Một đứa khác chen vào.
    - Anh Yue ơi có đúng ko? Chỉ bé gái mới thành ma pháp sư được ạ?
    - Bé gái thì dễ thành ma pháp sư hơn, bé trai dễ thành thần lực sĩ hơn. Nhưng bé trai cũng có thể thành ma pháp sư, và bé gái cũng có thể thành thần lực sĩ. Chỉ cần cố gắng hơn rất nhiều là được.
    - Ôi thế ạ, thế em trở thành thần lực sĩ thôi, chả cần làm ma pháp sư. Thần lực sĩ cũng trở thành anh hùng được anh nhỉ?
    - Ừ, đương nhiên. Nhưng làm thần lực sĩ cũng cần chăm chỉ rèn luyện cố gắng lắm. Không kém gì trở thành ma pháp sư đâu.
    - Ơ chán nhỉ. Thế thôi em theo bố em đi săn lợn rừng cho khỏe. Hehe …

    ^_^

    Cuộc chuyện trò ríu rít của đám trẻ kết thúc khi chiều buông, mọi người trở về nhà cho bữa tối. Yue lững thững đi ra bờ hồ Sai. Ở đó Beer đang luyện tập võ thuật.

    - Hey cu, hôm nay tập tành thế nào?
    - Cũng bình thường. Anh mới đi dạy lũ trẻ giáo lý về à? – Beer đánh mắt nhìn sang nhưng tay vẫn tiếp tục vung gậy.
    - Uh, năm giờ rồi. – Yue gật đầu.
    - Em vẫn không hiểu lắm, sao anh không tin những thứ viết trong giáo lý, nhưng anh lại cố gắng dạy dỗ cho lũ trẻ những điều đó?
    - Anh chỉ không tin hoàn toàn vào nó, và đó là suy nghĩ cá nhân của anh. Giáo lý là thứ tồn tại hàng trăm năm qua, bao thế hệ nhân loại chúng ta vẫn theo đó và sống tốt, chứng tỏ nó có giá trị tồn tại của mình. Chẳng có lý do gì để không dạy giáo lý cả.
    - Làm người phải chân thành, cũng chính anh công nhận như thế. – Beer cất gậy đi, dọn đồ để về cùng Yue.
    - Có gì mâu thuẫn đâu. Anh chưa bao giờ nói anh tin một trăm phần trăm vào giáo lý. Và anh cũng nói ngay từ đầu, anh sẽ dạy giáo lý cho bọn trẻ, theo những gì anh đọc được trong giáo điển, phụ giúp mẹ và cha xứ. Anh đâu có nói một đằng làm một nẻo. Mọi người cũng rất hoan nghênh anh dạy bọn trẻ giáo lý. Dù sao, nếu anh tuyên truyền giáo lý là không đúng, cả nhà chúng ta đã bị đuổi đi rồi. – Yue nhún vai.
    - Điều đó có nghĩa là anh không thực sự coi trọng việc dạy dỗ lũ trẻ trong thôn.
    - Anh chỉ nghiêm túc khi dạy dỗ em thôi.
    - Còn Ron nữa. – Beer phản bác.
    - Ron là trường hợp khác. Nó là một đứa đáng bồi dưỡng. Anh tin Ron có phẩm chất để khi lớn lên đạt nhiều thành công. – Yue quay đi, bước về trước.
    - Oh, ý anh là em và Ron khác nhau? – Beer lập tức nối gót đuổi theo sau.
    - Đương nhiên, Ron đâu phải con của bố mẹ chúng ta.
    - Ý em là anh bồi dưỡng Ron vì anh tin nó có phẩm chất để thành đạt, còn em thì anh lại dạy theo cách khác vì em không có phẩm chất đó?
    - Hẳn nhiên. Anh dạy Ron kiến thức và cách rèn luyện để nó tự lực vươn lên. Sau này nó thành cái gì thì đó là lựa chọn của bản thân nó. Còn em, dù em có thành công hay gì gì đi nữa, em vẫn là em của anh.
    - Hừ … hiểu rồi! Anh tin tưởng Ron có thể thành tài, còn em thì hên xui? – Beer hậm hực bễu môi.
    - Anh không muốn gây áp lực cho em thôi, nhân sinh đâu có nghĩa là phải phấn đấu không hưởng thụ. Anh ko nỡ ép uổng em trai mình.
    - Nói hoa mỹ, tóm lại anh ko đánh giá cao năng lực của em bằng Ron.
    - Oh, về đến nhà rồi này! – Yue lãng ngay sang chuyện khác, co giò chạy thẳng về căn nhà gỗ nằm ở cuối con đường.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi nguoi qua duong a, ngày 14-04-2018 lúc 08:06.

  6. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    lacmaitrang,nguoi qua duong a,
  7. #4
    Ngày tham gia
    Nov 2009
    Đang ở
    München
    Bài viết
    1,107
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 2:
    Lợn còn tốt hơn người

    Yue và Beer sống cùng bố mẹ trong một căn nhà tương đối rộng rãi. Tường làm bằng đất nung, mái ngói phủ đầy rêu xanh, xung quanh là mảnh vườn trồng thảo dược và một cây táo lớn. Năm đó, hai vợ chồng Han và Tia từ thủ đô Tan về thôn Tuktuk định cư. Dọc đường, họ bắt gặp Yue đang khóc ngao ngao dưới một tán cây ven rừng. Tia cùng Han thiện tâm, quyết định thu dưỡng Yue.
    Tia vốn là con gái của một quý tộc nhỏ trong thủ đô, có thiên phú ma pháp mạnh mẽ. Từ nhỏ bà được mọi người mong đợi sau này sẽ đạt nhiều thành tựu đóng góp cho gia tộc. Nhưng khi trưởng thành, trong một lần đi thực tập vào khu vực núi Spike, Tia lại đem lòng yêu Han, một thần lực sĩ theo nghiệp thợ săn. Han rất tháo vát, chăm chỉ và hóm hỉnh. Ông từ nhỏ không theo học hành chính quy, không phù hợp với cuộc sống thủ đô, cũng không có tài sản phong phú như gia tộc của Tia. Vì thế khi Tia và Han muốn kết hôn, gia tộc nhà Tia không hài lòng, nên không cung cấp nhiều trợ giúp. Tia quyết định rời thủ đô, về thôn Tuktuk cùng Han sinh sống. Tuktuk là một thôn hẻo lánh cách khá xa Tan, nằm dưới chân núi Spike. Bên kia núi Spike là khu vực cấm địa, nằm ngoài khu vực quản lý của đế quốc Si. Tia theo học tại học viện ma pháp sư thủ đô, thành tích ưu việt, nên dễ dàng tìm được công tác tại thôn Tuktuk. Bà xin làm quản lý hành chính, trợ giúp cho trưởng thôn. Cuộc sống ở Tuktuk đương nhiên không thể so được với ở thủ đô, nhưng hai vợ chồng Han Tia đều rất hứng khởi xây tổ uyên ương tại đây.
    Vốn là một trong bốn đế quốc cổ đại hình thành từ sau đại chiến thế giới, mô hình quản lý điều hành đế quốc Si gắn chặt với thần quyền. Rất nhiều cơ quan hành chính có liên quan đến giáo đường, vì vậy nhân viên quản lý hành chính cũng là thần chức. Ở các địa phương nhỏ, lại gần biên giới như thôn Tuktuk, trưởng thôn thường là mục sư, và ông ta kiêm luôn vị trí chỉ huy quân đội cấp cơ sở.
    Tia là trợ lý quản lý giấy tờ hành chính. Nơi bà làm việc chính là tòa nhà hội đồng tại trung tâm Tuktuk. Do thôn không lớn, tòa nhà này bao luôn nhiều chức năng, như tòa án, nơi tổ chức những sự kiện lớn, đón tiếp quan chức ngoài, ban chỉ huy quân sự, thư viện... Yue tính ra là con cháu cán bộ, cho nên từ bé đã cùng mẹ thăm thú thư viện, nhân tiện đọc hết toàn bộ sách vở lưu trữ tại đây. Về sau, Yue đưa ra đề nghị dạy chữ và giáo điển cho bọn trẻ nhỏ phụ giúp trưởng thôn và mẹ. (Thường thì trưởng thôn phụ trách dạy giáo điển cho dân chúng, có giáo viên dạy trẻ học chữ. Nhưng ở nơi thiếu thốn nhân lực trí thức như thôn Tuktuk, có thêm nguồn lực cho giáo dục là điều rất đáng quý. Yue sau khi đọc một lèo hết thư viện thôn, ít nhất về kiến thức cơ bản thì Yue chả thua kém gì trình độ giáo viên hiện hữu.)
    Do điều kiện gia cảnh như vậy nên nhà Yue cũng coi như thượng lưu ở thôn Tuktuk. Han là một người đàn ông thân thiện và tháo vát. Ông rất thương vợ con và chịu khó vun vén cho gia đình. Từ khi về thôn Tuktuk sống, Han được vợ tư vấn, ngoài việc đi săn còn mở thêm các việc làm ăn khác. Ông như chế tác trang thiết bị gia dụng, chế biến thổ sản và một vài thứ lâm sản quý hiếm đem bán cho thương nhân ghé qua. Sau mấy năm tích cóp, gia đình họ cũng tương đối dư dả, có của ăn của để.
    Một năm sau khi về thôn Tuktuk định cư, Tia có bầu và sinh ra Beer. Đối với Yue và Beer, vợ chồng Han Tia đều coi như con ruột và đối xử gần như nhau. Họ cũng cố tình giấu chuyện nhặt được Yue, sợ Yue nghĩ lung tung. Đương nhiên họ không biết, Yue ngay từ đầu đã có suy nghĩ nhận thức đầy đủ. Chẳng qua có nhận thức thì Yue vẫn trải qua thời kỳ sơ sinh như những đứa trẻ bình thường. Cũng phải cố gắng học bò, học đi, học chạy, khống chế đái ỉa, học cách phát âm và nghe hiểu tiếng nói. Năng lực tư duy, trí nhớ kiếp trước là của Mai Chi, nhưng linh hồn Mai Chi dù thế nào cũng không thể biết trước cách khống chế điều khiển cơ thể ở thân xác mới. Làm thế nào để cơ thể hoạt động, làm thế nào để vận động cơ bắp và xương khớp? Đây là vấn đề của tủy sống, và trẻ con sơ sinh phải mất nhiều thời gian mới nắm giữ được cách kiểm soát cơ thể mình. (Có một số người lớn tướng rồi cũng đâu kiểm soát hiệu quả cơ thể và bản năng của mình. Ví dụ mấy bố tinh trùng lên não, toàn bị bản năng điều khiển ngược lại. Testoteron tăng giảm không theo khống chế, dẫn đến suy nghĩ và tâm lý cũng mất khống chế. Và kết quả là hành vi mất kiểm soát, làm xong chuyện xấu, gây hậu quả nghiêm trọng rồi lại hối hận không kịp.)
    Tóm lại, khi mới được vợ chồng Han Tia nuôi nấng, Mai Chi cũng y như những đứa trẻ bình thường khác, đái ỉa toe toét không khống chế được. Đói khát hay khó chịu gì cũng không thể nói rõ, hắn chỉ có thể dùng những tiếng khóc ngoe ngoe để gây sự chú ý của Han và Tia. Hai vợ chồng trẻ cứ phải tự vắt óc suy đoán xem Yue đang khóc vì lý do gì. Mỗi ngày Yue dùng ít nhất mười sáu đến hai mươi tiếng đồng hồ chỉ để ngủ, và đây chính là thời gian để linh hồn Yue từ từ dung hợp với thể xác. Não Yue bắt đầu học cách điều khiển cơ thể một cách vô thức, và từ từ kiểm soát được các chức năng sinh lý bình thường.
    Chỉ khi nắm được cách điều khiển cơ thể, Yue mới bắt đầu đủ tỉnh táo để suy nghĩ và quan sát thế giới mới. Lúc này hắn cũng giống như những đứa trẻ khác, nhìn sự vật mới một cách hiếu kỳ, tốn thời gian lâu thật lâu để tự hỏi nhân sinh. Chỉ khác rằng, cách tư duy của Yue không giống một đứa trẻ bình thường. Yue có sẵn một thế giới quan và nhân sinh quan hoàn thiện, tương đối nhiều tri thức của thế giới tiền kiếp. Thế nên khi quan sát thế giới mới, Yue phân tích và đối chiếu nó với thế giới cũ, tìm cách liên hệ thế giới mới và cũ cho trùng lặp với nhau. Lúc an tĩnh suy nghĩ, Yue suy tư về những vấn đề triết lý tương đối sâu xa (vô nghĩa) như tồn tại hay không tồn tại, như vật chất và ý thức có ý nghĩa như thế nào, như vấn đề đạo đức và lý tính v.v..
    Mai Chi của kiếp trước có nhân sinh tương đối thành đạt. Dù sao trước khi chết hắn cũng vợ con đề huề, gia đình êm ấm, vật chất vừa đủ, cuộc sinh động... Lúc chết còn anh dũng làm một hồi cứu vợ cứu con, coi như công đức viên mãn. Hắn từ nhỏ tương đối tĩnh lặng (hơi nhát, ít dám làm điều gì quá kích thích, thường nghĩ rồi mới làm, hoặc bộc phát làm một số chuyện ngu ngốc, sau đó tự trách rất lâu), nói chung không thuộc trường phái hành động. Tuy nhiên, Mai Chi có điểm tốt là chịu khó, hơn nữa đầu óc không tệ. Cho nên trong học tập tri thức Mai Chi cũng thuộc loại khá. Lúc dậy thì, thay vì nhuộm tóc xăm mình đua xe cua gái, hắn đi tìm đọc sách triết học, ra vẻ rất trăn trở về ý nghĩa tồn tại của mình, và mình nên sống như thế nào. Mặc dù sau khi nghiệm ra câu trả lời cho bản thân, nhìn lại mình thì cuộc đời đã qua thời trẻ trâu, thời học trò ngoài đi học đếch có gì để kỷ niệm, nhưng ít ra hắn xác định được định hướng nhân sinh quan và tư tưởng cho chính mình. Nhờ đó, hắn có một cuộc sống tương đối bình thản êm đềm, vợ con bố mẹ sinh hoạt thư thích. Thiếu một chút kích thích, nhưng thắng ở bình an. Uhm… lúc chết làm một hành vi anh hùng, coi như kết thúc viên mãn.
    Mang những ký ức đó sang cuộc đời mới, Yue đương nhiên ngựa quen đường cũ, đầu tiên tự đặt ra cho mình ba câu hỏi bức thiết cần trả lời: Ta là ai? Vì sao ta đến đây? Sau này ta nên thành cái gì?
    Làm một kẻ chuyển sinh với linh hồn thành thục có sẵn, tình huống này làm toàn bộ những lý thuyết trước đây của hắn ở tiền kiến trở nên vô nghĩa. Khái niệm về linh hồn, tiền kiếp, thuyết duy vật duy tâm … đều phải xem xét lại. Hắn cần xác định lại một lần nữa, ý chí tuyệt đối (thần, chúa tể) có tồn tại? Luân hồi có được chứng thực? Có sự phán xét sau cái chết? Vũ trụ song song là như thế nào? Hay thậm chí suy nghĩ theo hướng thiểu năng hơn một tí, phải chăng hắn lạc vào một thế giới giả tưởng của một “kẻ” khác?
    Sự thực đương nhiên khó có khả năng giống mấy bộ truyện não tàn mạng ngày trước Mai Chi hay đọc, rằng thế giới khác là có hệ thống, giống trò chơi, hoặc có chủ thần, hoặc là vốn dĩ thế giới được sinh ra để phục vụ cho mỗi một việc là làm bối cảnh để cho “nhân vật chính” hô lên mấy tiếng “ta muốn biến cường” rồi train level đi đánh chủ thần, chủ chủ thần, vượt vũ trụ lại đánh chủ chủ chủ thần. Khả năng thành hiện thực như vậy hay không Yue không biết, nhưng Mai Chi kiếp trước cho rằng, rơi vào một thế giới thiếu logic và vớ vẩn như thế, là tương đối bi kịch. Chả khác nào rơi vào một chuồng lợn khổng lồ, ý nghĩa nhân sinh là đi chịch lợn, lãnh đạo lợn, tạo nên thành tưu ưu việt so với lũ lợn, và chết như một con lợn.
    Nói đi phải nói lại, nếu phải làm lợn mà nói, miễn cưỡng cũng chấp nhận được. Theo Mai Chi biết, loài lợn có cơn cực khoái dài tới ba mươi phút. So với đàn ông chỉ vài giây, lợn là một lựa chọn không tồi, miễn là lợn giống mà không phải lợn thịt.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  8. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    lacmaitrang,
  9. #5
    Ngày tham gia
    Nov 2009
    Đang ở
    München
    Bài viết
    1,107
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 3:
    Bác trưởng thôn cho cháu hỏi...

    Yue cho rằng mình hẳn là một người bình thường sinh ra tại thế giới này. Điều bất thường duy nhất là hắn có trí nhớ của kẻ tên Mai Chi ở thế giới khác. Bất thường tuy chỉ có một, nhưng đủ lớn để thay đổi nhân sinh quan của hắn. Tóm lại, hắn là người của thế giới này. Mai Chi đã kết thúc cuộc đời của mình, còn đây là cuộc sống của Yue. Với tri thức có sẵn của Mai Chi, Yue sẽ dùng để đối chiếu với nhân sinh quan mới đang hình thành trong quá trình tiếp nhận thế giới. Đây là một lợi thế đối với tư tưởng của Yue, khi mà hắn có hẳn hai thế giới quan để đối chiếu. Về mặt tư tưởng, hắn có thể đứng ở địa vị khách quan hơn, quan sát thế giới dưới một góc nhìn đa dạng hơn so với tất cả mọi người. Điều này đối với Yue mà nói đã là bàn tay vàng hack cheat quá đáng.
    Về thân thế của mình, Yue không quá quan tâm đến việc ai là bố mẹ đẻ của hắn, vì sao lại ném hắn ngoài đường. Chuyện vốn không có gì hiếm lạ. Trẻ con sơ sinh bị vứt bỏ ở đâu chả có. Thế giới của Mai Chi có, thế giới của Yue cũng có. Han và Tia nhặt Yue về, thương và chăm Yue từ lúc ẵm ngửa, không có lý do gì Yue lại không coi họ là bố mẹ ruột của mình. Có hai con người tốt bụng, thương yêu mình làm bố mẹ, vậy là quá đủ. Đương nhiên Han và Tia cũng tương đối xoắn xuýt sợ Yue biết họ không phải bố mẹ thân sinh, nhưng Yue đã thẳng thắn dẹp bỏ lo lắng của họ vào một dịp thích hợp. Đó là lúc trắc thí năng lực ma pháp và thần lực của Beer, khi Beer lên năm tuổi. Beer thiên phú cả hai phương diện đều tương đối cao, làm Han và Tia rất vui mừng. Yue thì tư chất bình thường, không có gì đặc biệt.
    Lúc đó Yue cao hứng nịnh nọt:
    - Có bố Han là thần lực sĩ mạnh nhất rặng núi Spike, mẹ Tia ma pháp mạnh nhất thôn Tuktuk, đương nhiên bé Beer nhà ta phải là thiên tài rồi!
    Tia nghe vậy tái mặt, Han thộn ra lúng túng không biết nên nói thế nào. Yue mỉm cười nói với họ:
    - Con đây tuy thiên phú ma pháp thần lực đều bình thường, nhưng bù lại con thông minh nhất thôn Tuktuk. Bởi vì con có bố là Han, mẹ là Tia thương yêu dạy dỗ.
    Tia lúc đó ôm Yue vào lòng, khóc nói:
    - Yue à, với bố mẹ thì con hay Beer đều giống nhau, đều là con của chúng ta.
    ^_^
    Nhân loại trên thế giới này có khả năng cảm ứng ma pháp và thần lực. Đây là điều khiến Yue cực kỳ hứng thú. Thế giới kiếm và ma pháp là mơ tưởng của vô số thế hệ trẻ trâu trong thế giới của Mai Chi. Lần đầu tiên Yue biết được thế giới này có ma pháp là khi thấy Tia nấu cơm. Không cần bếp lò, Tia có thể trực tiếp hâm đồ ăn. Mặc dù nhà bọn họ vẫn có bếp để đun nấu.
    Nhưng dùng năng lực ma pháp để nấu ăn thì giá trị kinh tế không cao bằng đốt củi. Phóng thích ma pháp cần tốn sức tốn công gấp nhiều lần nhóm một ngọn lửa. Năng lực ma pháp của Tia thuộc loại hơn người, nên Tia thi thoảng có thể sử dụng ma pháp để hâm đồ ăn khi đang vội. Với người bình thường thì điều đó là tự làm khó mình.
    Han không có khả năng sử dụng ma pháp như Tia, nhưng Han có thần lực. Yue quan sát rất rõ ràng, Han có khả năng vận dụng sức mạnh vượt xa khả năng tối đa của cơ bắp bình thường khi làm việc nặng. Theo tiêu chuẩn của Mai Chi kiếp trước, Han tuy không mạnh như Hulk, nhưng cũng phải gần bằng Ironman đời đầu chưa nâng cấp.
    Thế giới đã có ma pháp, còn chờ gì nữa mà Yue không lao vào tìm hiểu? Ngay khi bắt đầu có thể nghe hiểu ngôn ngữ, Yue đã cho thấy hứng thú to lớn của mình đối với chữ viết. Ở tuổi lên hai, Yue đưa ra yêu cầu học chữ. Tia và Han lúc đầu chỉ nghĩ là Yue hiếu kỳ, sẽ từ bỏ ngay sau vài lần tiếp xúc. Ở thế giới này độ tuổi bắt buộc học chữ là bảy tuổi, sớm thì cũng năm tuổi, dưới năm tuổi hầu như không có trường hợp trẻ em đòi học chữ. Nhưng thái độ với việc học của Yue làm Han và Tia tròn mắt. Yue học nghiêm túc đến độ Han sợ ảnh hưởng tới sức khỏe tâm thần của hắn. Yue vắt hết óc nhớ lại những cách học ngoại ngữ hiệu quả của kiếp trước để vận dụng trong việc học. Nào là viết ngoáy từng từ lên mọi đồ vật, hàng ngày bỏ ra vài giờ luyện chữ cái, thường xuyên hô to những từ mới học, vừa hô vừa chỉ từ đó, hoặc thực hiện hành động tương ứng với điều mình hô. Với các khái niệm trừu tượng, Yue tìm cách miêu tả nó bằng đoạn văn, và yêu cầu Tia chỉnh lý biên tập lại cho chuẩn nghĩa. Thời điểm đó Tia mới xong kỳ nghỉ đẻ Beer, chuẩn bị quay lại đi làm. Yue đã năn nỉ Tia mang theo mình đến chỗ làm, và tìm cách giao lưu với mọi người trong tòa nhà hội đồng. Danh hiệu thần đồng của Yue bắt đầu nảy sinh.
    Trẻ em dưới ba tuổi có trí nhớ vượt xa người lớn. Kết hợp với những phương pháp hắn vận dụng, Yue tiến bộ thần tốc. Chỉ sau nửa năm , vốn chữ nghĩa của hắn đã vượt qua trình độ văn hóa của Han. Lại thêm nửa năm , Yue tròn ba tuổi, hắn đã nói chuyện suôn sẻ về mọi vấn đề của cuộc sống thường ngày. Lúc này, Yue xin phép đọc sách tại thư viện thôn. Thôn trưởng đương nhiên hoan nghênh và cho phép. Thứ nhất, Yue thực sự hiếu học và nghiêm túc đối đãi sách vở không quậy phá. Thứ hai và quan trọng nhất, nếu Yue làm hư hao sách vở trong thư viện thì Tia sẽ phải đền tiền. Tia và Han không thiếu tiền, càng không chạy làng. Vì Tia là cấp dưới trực tiếp của thôn trưởng.
    Yue tốn hai năm để đọc sạch sẽ sách trong thư viện. Thư viện thôn tuy không nhiều sách, nhưng đó là so với hiệu sách hay so với thư viện trường lớn. Ít nhất sách giáo khoa và sách lịch sử, văn hóa, khoa học, nghệ thuật phổ thông thư viện đều có. Yue tốn thời gian nhiều nhất cho lược sử thế giới và giáo điển. Bởi vì hai thứ này nhiều chữ nhất, cũng cần nhiều thời gian nhất để tiêu hóa.
    Đương nhiên, một mình Yue còn lâu mới có thể đọc hiểu hết đống sách này một mình. Hắn trang bị cho mình một cái cặp, trong đó nhét đầy sổ tay và bút than, ghi lại hết những điều khó hiểu và ghi chú của mình lại trong quá trình đọc sách. Điều khó hiểu được viết bằng tiếng bản xứ, ghi chú nhận xét cá nhân thì hắn viết bằng ký hiệu tốc ký theo ngôn ngữ Mai Chi kiếp trước. Sau đó, hắn thường xuyên đu đeo theo những người đang có vẻ rảnh rỗi trong tòa nhà hội đồng để nhờ hỏi về những vấn đề khó hiểu cần giải đáp, trừ thôn trưởng vì ngại ông. Lúc đầu, mọi người cũng nhiệt tình chỉ dẫn Yue, nhưng rồi có nhiều điều bản thân họ cũng không giải đáp tốt được, khó mà làm hài long Yue. Ngại mặt mũi, dần dà mọi người bắt đầu tìm cách lảng tránh Yue mỗi khi hắn lăm lăm cây bút và cuốn sổ trên tay. Đến một lúc, thôn trưởng chợt nhận thấy toàn bộ nhân viên trong tòa nhà hội đồng đều chăm chỉ làm việc, hiệu quả tăng cao. Sau khi tìm hiểu nguyên nhân, ông mới vỡ lẽ là vì tránh bị Yue bắt gặp đang rảnh rỗi và bị hỏi những vấn đề khó trả lời, mọi người đều luôn tỏ ra bận bịu với công việc của mình. Dần dần họ cũng thực sự bận bịu làm hết việc một cách tự giác, làm năng suất làm việc tăng lên, dưới sự lùng sục định kỳ của Yue. Thôn trưởng cao hứng khen ngợi Yue, và kết quả là từ hôm sau đến lượt lão bị Yue làm phiền hỏi đông hỏi tây trốn không kịp.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  10. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    lacmaitrang,
Trang 1 của 13 12311 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status