TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 14 của 26 Đầu tiênĐầu tiên ... 4121314151624 ... CuốiCuối
Kết quả 66 đến 70 của 130

Chủ đề: THIÊNG LIÊNG _ Tập 1: Chuyến Đi Của Cuộc Đời ( Hoàn thành )

  1. #66
    Ngày tham gia
    Feb 2018
    Bài viết
    128
    Xu
    0

    Mặc định



    66

    Sự Thật Khi Xưa

    _Không thể vậy chứ ? Mọi người...thật là, sao lại nghĩ ra chuyện để...để hai người này lấy nhau được ? Hai người họ là chị dâu em chồng kia mà. PA NU...cậu nói đi...cậu sẽ không thể nào làm cái chuyện có lỗi với anh BA ĐÔNphải không nào .


    CƠ TIÊU từ chỗ mặt thộn ra mà nghe cha đến ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của bộ lạc nói để cố gắng hiểu những thay đổi trong quyết định của họ. Trong thoáng chốc anh chàng đã thay đổi hết từ vẻ sửng sốt,chế giễu không tin đến thình lình nổi giận khi biết đó sự thật. Giọng điệu của ah chàng cũng từ vẻ đùa cợt chuyển sang bực bội ghê gớm. Vừa hét CƠ TIÊU vừa chuyển ánh nhìn đôi từ mắt đỏ ngầu đẩy vẻ hỗn loạn của sự phẫn nộ phản đối quyết liệt khi nhìn LA HẦU sang vẻ cáu giận và giục giã khi nhìn và nói với PA NU.

    Còn PA NU khi nghe những lời sau cùng của bác ruột có nhắc đến cậu với MI NƯƠNG và một chuyện không thể ngờ được như thế. Nét mặt cậu hiện lên một vẻ choáng sốc chưa từng thấy. PA NU còn đang không tin vào những gì vừa nghe thì bị CƠ TIÊU nhắc tới trong lời nói giận dữ của anh chàng. Và rồi cậu với ánh mắt và gương mặt đầy bối rối gắng sức lắm mới bật ra được vài tiếng.


    _Ơ mình, mình ...


    CƠ TIÊU thấy vậy càng tỏ ra bực bội đã tóm ngay lấy PA NU định cho một trận thì MO LỬA của bộ lạc với vẻ mặt thể hiện rõ sự thấu hiểu và cảm thông đã từ tốn lên tiếng với anh chàng.

    _Tôi mong QUA Ơ LANG CƠ TIÊU hãy bỏ cậu PA NU ra. Bởi sau này hai người với nhau sẽ có mối thân tình là em vợ và anh rể… Còn chuyện của cậu PA NU với chị gái MI NƯƠNG của cậu. Chúng tôi đều biết là nó được đưa ra quá đường đột, khó chấp nhận ngay được. Nhưng ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU đã nói đây là vì MỴ NƯA MI NƯƠNG và đứa trẻ, để giữ hai người không bị đưa đi khỏi TRÂU VÀNG. Và tại sao lại là cậu,PA NU ạ. Bởi không thể là ai khác…MỴ NƯA MI NƯƠNG chỉ có lấy cậu, người có vai trò gần giống với BA ĐÔN hơn ai hết. Thì, MỴ NƯA và đứa trẻ mới có thể giữ được mối ràng buộc mãi mãi với TỘC LA,với ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU. Chúng ta không chỉ lo ngại những lời hỏi cưới từ bên ngoài TRÂU VÀNG mà ngay các THỊ TỘC của TRÂU VÀNG cũng có thể đưa ra ý định đó một khi MỴ NƯA đang trong cảnh góa chồng. Bởi thế không còn sự lựa chọn nào khác cho CHÚ́A TỂ TỐI CAO và ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU đối với MỴ NƯA.

    Trong khi cất tiếng và từ trước đó khi nhìn LA HẦU đưa ra lời để nghị về chuyện MI NƯƠNG và PA NU cần phải lấy nhau thì MO LỬA của TRÂU VÀNG đã nghĩ lại về cuộc nói chuyện vào buổi trưa tại NHÀ LỚN của CHẠ RŨ và thật ra là những chuyện khác nữa. Lúc ấy bà đã tỏ ngay thái độ đồng tình với CHÚ́A TỂ TỐI CAO của bộ lạc về ý định ông ấy đưa ra. Đúng là trong lòng bà đã thực sự nghĩ MI NƯƠNG và PA NU cần phải thành một đôi.

    Và MO LỬA của TRÂU VÀNG thấy mừng hay ít ra cũng thấy đỡ hơn,dễ dàng hơn khi người nói ra ý đó lại là CHÚ́A TỂ TỐI CAO. Bởi giữa ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU của TRÂU VÀNG bên bà cùng ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của bộ lạc đều hiểu rõ một chuyện mà những người khác không hiểu. Điều đó khiến cho LA HẦU có thể,nếu như ông quyết không bằng lòng thì bà cũng không thể làm gì khác được. Nhưng mặt khác,nếu trước đây ông ấy đã đồng ý và cho đến bây giờ vẫn đang giữ nguyên lời hứa đó thì chuyện này còn nhiều hy vọng.


    Và rồi lúc đó bà đã nghĩ đúng,dường như thái độ của bà và lòng tin vào quyết định trước đây của chính LA HẦU đã khiến ông ấy cuối cùng bình thản mà đồng thuận. Nhưng trong sâu thẳm bà thấy chính mình còn phải lo nghĩ căng thẳng hơn cho việc của MI NƯƠNG và PA NU. Bởi có những điều mà ngay đến LA HẦU cũng không hề được biết.


    Một là sự thật về lời truyền báo khi xưa của CÁC ĐẤNG THIÊNG LIÊNG gửi cho CHỦ TẾ CHÍNH TRUNG trước đây qua VÒNG TRÒN CHIÊM BÁI dành cho MI NƯƠNG và đứa trẻ mà cô ấy sẽ sinh ra. Nó không chỉ là sự may mắn hay tai ương cho TỘC HÔNG BA, TỘC LA hay TRÂU VÀNG. Nó còn chứa đựng một điều gì đó sẽ dẫn đến việc cuộc sống trên mặt đất sẽ tồn tại như bao đời qua hay có thể sẽ trở nên cực kì tồi tệ,và điều này thậm trí là kéo dài mãi mãi. Đó cũng chính là lần đầu tiên và cuối cùng mà ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU của TRÂU VÀNG có thể tìm thấy được một lời đoán định hiếm hoi dành cho MI NƯƠNG. Nếu vậy thì đó là điều duy nhất là các ĐẤNG ban cho TRÂU VÀNG nói riêng cũng như hết thảy cõi đời này một tia hy vọng để tránh cái ngày đen tối đó .


    Còn hai là những lời trăn trối trước khi qua đời của MO RINH LINH cũng chính là chị ruột của ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU. Những lời đó quả thật đã ngủ yên trong trí nhớ của MO LỬA là bà cũng như CHỦ TẾ CHÍNH GIỮA hiện tại quá lâu cho đến khi chuyện này từng bước xảy ra. Và xem ra nó đã dần dần trở thành sự thật. Bà và hẳn là MO ĐẤTcủa bộ lạc này cũng không còn thấy lạ gì khi những lời dặn đó của MO RINH NINH hóa ra lại có ý nghĩa lớn lao đến thế. Bởi rõ ràng RINH NINH đến sau cùng đã cho thấy rằng bà ấy không phải chỉ là MO theo lẽ thông thường như bao MO,THEM khác trên cõi đời này. Nhưng các bí mật và khó hiểu mà bà ấy mang theo xuống mồ lại quá nhiều. Ví như tại sao bà ấy không muốn ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU cho ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của TRÂU VÀNG biết được sự thật về cái chết của mình. Cũng như những lời trăn trối cuối cùng về con người đó ngay vào cái đêm mà ông ấy trở về sau chuyến đi tới núi CỔNG TRỜI.


    Tuy nhiên bà cũng không thể cho phép mình đắm chìm quá sâu vào những suy nghĩ không có lời giải để rồi sao nhãng đi việc thu xếp cho đám cưới chắc chắn sẽ phải diễn ra giữa MI NƯƠNG và PA NU. Khi bà nhận thấy CƠ TIÊU đã buông PA NU ra. Và hai chàng trai trẻ đều có chung một vẻ mặt ngẩn ngơ khi cố hiểu những lời bà vừa nói. MO LỬA của TRÂU VÀNG đã có thể yên lòng phần nào,bà nhìn sang CHÚ́A TỂ TỐI CAO và ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của bộ lạc thì cũng thấy rằng đang có chung một cảm nhận giống như bà ở trên vẻ mặt đã bớt căng thẳng của họ. Sau cùng bà đã có thể hướng ánh nhìn thương mến về phía MI NƯƠNG mà cất giọng nhẹ nhàng.


    _Thưa MỴ NƯA MI NƯƠNG. Chuyện cưới hỏi này, hết thảy đều là muốn tốt ho mẹ con MỴ NƯA mà thôi. Khi cùng với PA NU thành vợ thành chồng thì mẹ con MỴ NƯA sẽ được ông bà LA NGAI hết lòng chăm sóc. Mà ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU trước sau vẫn coi mẹ con MỴ NƯA là con cháu của ông. Và MỴ NƯA cũng đã thấy PA NU thật sự là một chàng trai rất hiền lành,tốt bụng. Bọn người chúng tôi tin chắc cậu ấy sẽ là một người bố tốt cho con của MỴ NƯA. Những ngày sau này của mẹ con MỴ NƯA chắn chắn sẽ luôn được yên bình. Đó không phải là điều MỴ NƯA mong muốn cho đứa con trong bụng sao? Còn nếu như MỴ NƯA, NGƯỜI vẫn thấy quá khó để bắt đầu với một ai khác ngoài BA ĐÔN thì...


    _Im lặng, hãy im lặng hết đi cho tôi. Ban đầu là chuyện MI NA, đưa một đứa con gái bé nhỏ mỏng manh vào hố lửa. Bây giờ còn muốn làm ra thêm một đám cưới hoang đường nữa. Sao các người có thể...ra, ra ngoài hết đi. Tôi không muốn nhìn thấy ai hết .



    MO LỬA của TRÂU VÀNG đang nói dở dang thì bị những lời nói lớn tiếng chứa đầy sự tức giận của MI NƯƠNG làm cho ngừng hẳn. Không chỉ bà mà hết thảy những người còn lại đều choáng váng đến sững sờ trước những gì nàng nói cũng như nét mặt cùng đôi mắt đẫm nước toát lên sự nỗi uất hận tột độ đang nhìn chằm chằm vào họ. Thậm trí họ còn nhận ra người MI NƯƠNG đang run lên bần bật,hai bàn tay bám chặt vào mép tấm phản nàng đang ngồi.


    Cảnh tượng về nàng mà họ không ngờ đến,sự thay đổi từ mềm yếu trở nên dữ dội của MI NƯƠNG khiến mọi người vừa thương nàng vừa thấy đột nhiên sợ nàng. Và trong khi không chỉ CƠ TIÊU và PA NU ngây ra mà đến CHÚ́A TỂ TỐI CAO và MO LỬA củ TRÂU VÀNG cũng không biết phải làm gì lúc này. Thì ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của bộ lạc này trong lòng quả thật với việc đưa ra được quyết định về MI NƯƠNG và PA NU. Thì đối với ông không thể còn một sự quá đà nào có thể làm mất đi sự bình tĩnh. Và sau khi thở ra một hơi dài,ông đã từ tốn lên tiếng.


    _Thôi được rồi con hãy nghỉ ngơi đi vậy, có gì để tới mai hay khi nào thấy thật sự đỡ hơn thì chúng ta sẽ nói chuyện tiếp vậy. Còn mọi người cũng hãy ra về đi MI NƯƠNG nghỉ ngơi. Ta chỉ nói thêm một câu nữa. Đó là dù thế nào thì chuyện cưới hỏi này vẫn sẽ phải diễn ra .


    Nói xong LA HẦU là người đầu tiên dời đi,bước theo ông là CHÚ́A TỂ TỐI CAO và MO LỬA của TRÂU VÀNG sau khi họ đã nhìn MI NƯƠNG bằng cùng một ánh mắt tỏ rõ cảm giác rất lấy làm tiếc về những gì gây ra cho nàng. Cuối cùng là đến lượt CƠ TIÊU hất hàm ra hiệu cho PA NU và CHIA PAO đi khỏi. Ra đến ngoài thì CHIA PAO biết ý đứng lại trông chừng MI NƯƠNG. Trong căn buồng lúc này chỉ còn lại một mình MI NƯƠNG và nàng vẫn giữ nguyên một dáng vẻ đầy căm phẫn như vậy.



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. #67
    Ngày tham gia
    Aug 2016
    Bài viết
    3
    Xu
    0

    Mặc định

    hay lắm luôn ý ạ
    hh1metri.com/

  3. #68
    Ngày tham gia
    Aug 2016
    Bài viết
    3
    Xu
    0

  4. #69
    Ngày tham gia
    Feb 2018
    Bài viết
    128
    Xu
    0

    Mặc định



    67

    Điểm Khởi Đầu

    Dưới bầu trời đêm,có hai bóng người bé mọn lầm lũi bước đi xuyên qua những khoảng rừng tăm tối. Đó là bà MO già của ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU ở TRÂU VÀNG đang vội vã đưa NAI LA,người con gái mà bà phải trông giữ trở về ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU càng nhanh càng tốt. Họ đã đi mải miết suốt từ khi chia tay bác cháu KHƠ TIÊM và sẽ còn tiếp tục đi thêm một đoạn dài nữa trước khi đến nơi mà bà MO già tính rằng có thể nghỉ chân.

    Mặt đất dần sáng lên một màu hồng phớt của buổi sớm mai. Trên bờ bãi của dòng sông chảy qua CHẠ RŨ,cạnh một ụ đất ở sát mép nước. NAI LA đang đứng co ro một mình, khuôn mặt với làn da thô sần đen sạm và đôi mắt với ánh nhìn lờ đờ,mờ tối đang thẫn trông xuống dòng nước. Và đôi môi của NAI LA đang mấp máy những tiếng rất nhỏ chỉ đủ để chính cô nghe rõ được.

    _Mệt ... Mệt quá ... Chuyện ra thế này ... KHƠ RU, KHƠ TIÊM ... bác cháu hai người thật là đã ... Đã khá xa rồi ,dù sao cũng phải tiếp tục, chẳng còn cách nào ... Không biết lúc này họ ...TU PHA RIÊNG ... cô ta sẽ biết ... không cần phải lo lắng. Còn bà già kia ... may sao, không đến nỗi.

    _Cô gì ơi ... quay vào đây.

    Tiếng nói khá nhẹ nhưng rất rõ ràng,rành rẽ của một người con trai từ phía sau bay tới NAI LA. Khẽ giật mình quay lại và hướng ánh nhìn có phần thảng thốt về nơi đó,cô nàng trông thấy hai chàng trai đang đứng cách một quãng khá xa. Đó là CƠ TIÊU và PA NU. Trong khi NAI LA vẫn đang đứng ngây ra với vẻ mặt e ngại,thì PA NU đã lại cất tiếng với đúng giọng nói lúc trước.

    _Tôi...tôi làm cô sợ ư ? Đứng đó nguy hiểm lắm, trượt chân sẽ dễ bị đuối nước lắm , cô nên đi vào sâu trong này thì hơn. Ý tôi chỉ là vậy thôi.

    _Cô đây rồi, cô gái của tôi. Đi thôi nào, chúng ta còn một chặng dài phía trước nữa đấy.

    Đúng lúc này,từ phía rừng cây phía bên kia,MO già của TRÂU VÀNG bước ra nhìn NAI LA một cái rồi vừa cất giọng thúc giục vừa quay đầu bước đi trở lại vào rừng. NAI LA thấy thế liền hối hả cất bước theo đúng ý bà ấy,dù rằng vừa bước vài bước cô phải đứng lại để thở. CƠ TIÊU và PA NU ngẩn người trông cảnh này một lát thì PA NU lại vội vàng lên tiếng.

    _Cô để quên cái bọc này, cô gì ơi.

    NAI LA nghe tiếng PA NU lại dừng bước quay người lại nhìn cậu với ánh mắt bối rối. Đúng là NAI LA trong lúc vội vã đã để quên bọc váy áo của mình trên ụ mối mà cô vừa đứng cạnh khi nãy. NAI LA đang quay lại định nói với MO già cho được ra chỗ PA NU để lấy lại cái túi,trong khi nét mặt bà ấy rõ ràng là đã trở lên khó đăm đăm. Vừa khi đó PA NU đã bước nhanh tới chỗ hai người đang đứng,tay xách cái bọc của NAI LA. Đứng trước mặt NAI LA rồi thì PA NU vừa đưa cái bọc cho cô vừa nói giọng e rè.

    _Cái túi của cô này ... Mà thưa bà, cháu thấy ... bà với cô đây nên đi chậm lại một chút . Cháu nhìn cháu gái bà, cô ấy trông rất mệt như bị ốm rồi vậy.


    _Ừm, được, được rồi. Thì đi chậm lại vậy, nhưng chúng tôi vẫn cứ phải đi. NAI LA đi thôi nào.

    MO già của TRÂU VÀNG vẫn đứng ở đằng trước NAI LA một quãng,quay lưng về phía NAI LA và PA NU đang đứng cạnh nhau mà quấy quả đáp lại. Trong khi đó NAI LA hướng ánh mắt lờ đờ nhìn thoáng qua từ khuôn mặt hiền lành của PA NU rồi nhìn xuống cái bọc mà cô ta đã ôm vào lòng. Rồi cô ta lại nhìn lên,trông thẳng vào mắt PA NU với một vẻ sững sờ bối rối. Sau đó NAI LA vẫn ôm bọc váy áo mà quay lưng bước đến chỗ MO già của TRÂU VÀNG. Tới nơi cô hơi quay đầu nhìn lại PA NU và nói giọng yếu ớt.

    _Cảm ơn anh nhiều lắm.

    Nói xong NAI LA và MO già của TRÂU VÀNG đi sâu vào rừng cây và nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của PA NU với CƠ TIÊU. Sau đó PA NU lững thững bước trở lại chỗ CƠ TIÊU. Còn anh chàng này đang đứng với kiểu dạng chân khệnh khạng,hai tay khoanh trước ngực,nghiêng đầu vừa cười vừa cất giọng trêu trọc.

    _Lâu lâu mới thấy được cậu ra cái dáng đàn ông một tí đấy nhỉ ? Mà tiếc là con mắt nhòm người kém quá,dớ được một cô em chẳng ra làm sao. Đây nhìn sơ đã biết là không ngon rồi.

    _Cậu nói sao cơ ? Mình là thấy cô gái ấy trông không được ổn nên mới...

    PA NU nghe CƠ TIÊU nói trọc mình thì hơi ngẩn mặt ra một lát rồi đáp lại anh chàng với một giọng nói cùng vẻ mặt rất chân thật. Nhưng câu đang nói dở dang thì đã bị CƠ TIÊU dơ tay chặn lại rồi anh chàng vừa cau mặt nhìn PA NU vừa lớn giọng mà nói.

    _Thôi dừng cái chuyện chẳng đâu vào đâu này lại ở đâ . Quay về chuyện chính đi .

    _Ừ, mình biết. Mình sẽ nói lại đúng những gì đã bàn với cậu lúc nãy ngay khi nào gặp được CHÚ́A TỂ TỐI CAO, bác LA HẦU và Mo LỬA. Lúc đó mình sẽ ... chắc chắn sẽ không rối đến nỗi không biết nói gì như tối qua nữa.

    PA NU vội gật đầu và đáp lời CƠ TIÊU bằng một giọng rắn rỏi kèm theo ánh mắt hiện lên rõ niềm mong mỏi được bạn mình tin tưởng. CƠ TIÊU thấy vậy lại lắc lắc cái đầu tóc tai lởm chởm của chàng ta mà nhìn đi hướng khác lên tiếng với giọng chẳng mấy vừa lòng.

    _Thì tôi cũng chỉ còn biết mong cậu đến lúc đó không dở chứng sợ sệt luống cuống ra thôi chứ còn thế nào được nữa. Mà này, cậu đã hứa bằng cái thân gầy còm của mình rồi đấy. Làm không xong thì có trách cơn giận của CƠ TIÊU này nghe chưa.

    Trong khi CƠ TIÊU nói thì chàng ta cũng vừa xoay người rảo bước đi về. PA NU vừa nghe những lời CƠ TIÊU với nét mặt hiện lên vẻ buồn rầu. Cậu không nói gì nữa mà chỉ lặng lẽ bước theo người bạn. Hai người mới đi được một đoạn thì bỗng nhiên từ phía trước có một anh trai ở CHẠ RŨ chạy tới,vừa chạy vừa hớt hải nói.

    _May quá, hai cậu đây rồi. CHÚ́A TỂ TỐI CAO có lời cho gọi hai cậu đấy,mong theo tôi tới nhà của GIÀ CHẠ ĐỨNG ĐẦU TÀ XO ngay thôi đi ạ.

    _Thế này là thế nào nhỉ ? Mới sáng ra lại có chuyện gì nữa, lẽ nào vẫn là cái chuyện dởi hơi kia ?

    CƠ TIÊU hai tay chống nạnh,vênh đầu,mặt mày cau có khó chịu mà gắt lên với anh trai CHẠ RŨ cùng PA NU đang đứng bên. Thế nhưng trong khi PA NU còn đang bối rối nhìn CƠ TIÊU bởi cậu cũng đang nghĩ và lo lắng cái điều giống như vậy thì anh chàng này đã phăm phăm lao về phía trước cùng anh người của chạ này. PA NU thấy vậy đành lao theo họ.

    Về tới nơi,CƠ TIÊU và PA NU đã thấy chuyện này dường như rất đúng với lo lắng của họ khi mà CHÚ́A TỂ TỐI CAO,ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU và MO LỬA của TRÂU VÀNG đều đã tụ họp ở trong buồng của MI NƯƠNG. Trước khi bước vào buồng CƠ TIÊU đã dừng lại ở ngưỡng cửa mà nhìn sang PA NU bằng ánh mắt nhắc nhở và PA NU hiểu ý liền gật đầu. Sau đó CƠ TIÊU rồi PA NU lần lượt bước vào. Hiện ra trước mắt hai anh chàng trước hết không ai khác chính là MI NƯƠNG. Lúc này đây nàng đang ngồi co cụm ở trên phản,hai cánh tay bó chặt lấy đầu gối,mặt ngoảnh vào trong. CƠ TIÊU thấy vậy mặt mày nhăn nhó thốt lên.

    _ Sao trông chị ấy lại khốn khổ thế kia chứ ? Còn bố và hai người nữa . Đến đây nhìn chị ấy thế này mà vẫn còn muốn toan tính cái chuyện hoang đường kia nữa . Mọi người hãy thôi đi cho .

    CƠ TIÊU vừa nói vừa chuyển ánh mắt tỏ rõ nỗi xót thương vào MI NƯƠNG sáng cái nhìn bực bộc,tức giận chĩa thẳng vào ba người lớn tuổi đang đứng giữa chàng ta và chị gái. ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU và MO LỬA của TRÂU VÀNG thấy chàng ta như vậy liền đưa mắt nhìn nhau rồi khẽ buông một tiếng thở dài. Trong khi đó CHÚ́A TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG lại chừng mắt nhìn con trai mình với nét giận giữ hiện lên trên nét mặt vốn rất hiền hậu của ông. PA NU nhìn lần lượt từ người này tới người khác trong gian buồng nhỏ đang mỗi lúc một trở lên căng thẳng ngột ngạt này và thấy đến lúc cần phải làm theo lời hứa với CƠ TIÊU rồi. Và cậu hít một hơi thật sâu rồi thở ra và cất tiếng với giọng e rè.

    _Thưa ba BẬC BỀ TRÊN, PA NU thấy...lời của CƠ TIÊU là rất đúng. Chuyện này, ý con là chuyện mọi người định ghép đôi chị MI NƯƠNG với…với con. Chuyện ấy thật sự là không được. Con thấy mình không xứng đáng để thay thế anh BA ĐÔN trong, trong mọi chuyện. Con không chắc gánh vác được công việc của TỘC LA hay không mà...việc này thì càng không dám nghĩ đến. Hơn thế, chị MI NƯƠNG cũng chắc chắn không khi nào chấp nhận chuyện này. Ép buộc chị ấy như thế có khi sẽ làm hại đến chị ấy và đứa bé. Vậy nên PA NU xin mọi người đừng nghĩ đến việc ghép đôi hai chúng con nữa. PA NU tha thiết cầu xin mọi người.

    Lúc đầu PA NU vừa nói mà nét mặt vừa run run lên. Nhưng càng nói thì giọng nói và nét mặt của cậu càng trở lên rắn rỏi,mạnh mẽ,chắc chắn hơn. CƠ TIÊU cũng được những lời nói của PA NU làm cho dịu đi mà chăm chú nghe cậu bạn nói với đôi mắt lúc đầu nheo lại vì lo lắng đã dần dãn to mà chuyển sang vẻ hài lòng. PA NU nói xong cũng nhìn vào CƠ TIÊU và nét mặt cậu hiện lên sự thanh thản khi nhận được cái gật đầu của anh chàng này. Nhưng sau đó nét mặt PA NU lại trở nên căng thẳng khi nhìn ba người cao tuối với ánh nhìn tỏ rõ niềm mong mỏi họ đồng ý với lời cầu xin của cậu hay cũng có đôi phần lo lắng chuẩn bị nghe ông bác LA HẦU trách mắng. Tuy vậy điều mà PA NU và CƠ TIÊU nhận được từ ba người này lại là nụ cười hiền hòa mà đối hai anh chàng có gì đó rất khó hiểu. Và trong khi PA NU và CƠ TIÊU nhìn nhau để trao đổi cùng một suy nghĩ thì CHÚ́A TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG đã lên tiếng nồng hậu.

    _Cháu và CƠ TIÊU đã nhầm rồi. Không phải là bọn ta mới sớm thế này đã đến làm tội MI NƯƠNG như hai đứa vẫn nghĩ đâu. Mà chính là MI NƯƠNG nhờ người mời bọn ta đến đây để nó thưa chuyện. Hai đứa cũng được gọi về là theo ý của MI NƯƠNG đấy . Mà chuyện được MI NƯƠNG nói ra thì ... Đó là nó, tức là con gái ta cuối cùng đã đồng ý lấy PA NU rồi.

    Những lời của CHÚ́A TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG khiến PA NU và CƠ TIÊU càng nghe càng sửng sốt. Hai anh chàng từ chỗ dương đôi mắt với ánh nhìn ngỡ ngàng vào bố của CƠ TIÊU rồi đột nhiên những đôi mắt ấy trợn trừng lên mà quay lại nhìn vào MI NƯƠNG đến sau cùng thì quay ngoắt sang nhòm thẳng vào nhau. Rõ ràng PA NU cũng như CƠ TIÊU đều không thể tin ngay được những điều hai cậu vừa mới nghe được cho dù đó là từ CHÚ́A TỂ TỐI CAO của TRÂU VÀNG. Rồi trong khi nét mặt cùng ánh mắt PA NU trở lại vẻ bối rối trước đó của cậu thì nét mặt và ánh mắt CƠ TIÊU lại trở lên khó đăm đăm mà nhìn sang ba người lớn tuổi tỏ rõ cái ý nghi ngờ và tức giận với họ. Thấy được rằng CƠ TIÊU vẫn đang nghĩ điều này không thể nào là ý của chính MI NƯƠNG và ngay từ đầu anh chàng đã không đồng tình thì sau này sẽ gây khó khăn cho đám cưới nên MO LỬA của TRÂU VÀNG liền cất giọng nhẹ nhàng hơn lúc thường.

    _Tôi biết QUA Ơ LANG CƠ TIÊU không dễ dàng tin. Nhưng quả là chúng tôi đã không có dù chỉ một lời ép uổng thêm chuyện cưới xin với chị cậu. Đúng ra là chúng tôi chưa kịp nói gì. Người lên tiếng về chuyện này trước chính là MỴ NƯA MI NƯƠNG. Thật ra MỴ NƯA đã nói đến hai điều để đổi lấy lời đồng ý. Một là...MỴ NƯA muốn ở bên em gái trong ngày MỊ NƯA MI Na lấy chồng. Và hai là ...là MỴ NƯA muốn được lặng lẽ sinh và nuôi dạy đứa con của ĐẦU LANH̃ BA ĐÔN mà không bị ai quấy rầy.Khi nghe hai mong muốn đó, về phía chúng tôi thì...do thấy chúng cũng hợp tình nên đã đồng ý. Bởi vậy, hai cậu có thể hiểu là đám cưới sẽ mau chóng diễn ra. Sau đó hai vợ chồng MỴ NƯA MI NƯƠNG và cậu PA NU sẽ lên đường sang RẮN CHÍN ĐẦU dự đám cưới của MI NƯA MI NA. Và, điều quan trọng hơn hết mà mọi người chúng ta ở đây đều hiểu. Đó là... MỴ NƯA MI NƯƠNG và cậu PA NU chỉ mang tiếng là vợ chồng mà thôi, ít ra là cho đến khi đứa bé được sinh ra và nuôi nấng cho cứng cáp. Ba chúng tôi đây đã hứa với MỴ NƯA NƯƠNG là sẽ không được ép uổng gì khi nàng ấy chưa sẵn lòng. Chúng tôi cũng chắc chắn là PA NU, người như cậu sẽ hiểu và nghe theo sự sắp đặt này. Vậy nên tôi tin rằng cậu PA NU và hơn hết là QUA Ơ LAN CƠ TIÊU đã rõ mọi chuyện và không ngăn cản đám cưới này nữa.

    CƠ TIÊU đang rất bực bội,đang muốn quát lớn lên,quậy tung nơi này để phá tan cái ý định về chuyện thành đôi giữa chị gái và PA NU mà chàng ta luôn thấy là không thể chấp nhận. Đúng lúc đó CƠ TIÊU lại nghe được những điều mới mà chàng ta chưa từng nghĩ đến về cái đám cưới này từ MO LỬA của bộ lạc. CƠ TIÊU lại đâm ra rối tung lên không biết thế là thế nào,chàng ta đành dương đôi mắt với ánh nhìn hoang mang chuyển hướng từ MO LỬA của bộ lạc sang chị gái mà thốt ra mấy tiếng ngắt quãng.

    _Không thể nào ? Lẽ nào đúng là chị ấy đã...gì mà hai vợ chồng cùng sang RẮN CHÍN ĐẦU dự đám cưới của chị MI NA...Rồi còn, còn đám cưới này nếu vậy thì chỉ là cho có, xem như để che mắt xung quanh...Ý của mọi người là vậy chắc...?


    _Đúng vậy đấy, CƠ TIÊU ạ. Thật sự là chị đã đưa ra hai mong muốn ấy để đổi lấy việc sẽ cưới PA NU. Để nói lên chúng thật không dễ dàng gì, chị đã phải suy nghĩ rất nhiều. Vậy nên em hãy nghe lời các BẬC BỀ TRÊN, đừng phá ngang chuyện này nữa. Và thưa các BẬC BỀ TRÊN, chuyện này coi như đã xong. Lúc này xin hãy để con lại riêng với PA NU. Con có chuyện muốn nói riêng với cậu ấy.

    CƠ TIÊU đang nói bỗng bị chặn lại bởi tiếng nói của MI NƯƠNG. Chàng ta sửng sốt khi thấy chị gái mình lúc này đã ngảnh đầu ra nhìn vào mình với nét mặt và ánh mắt tuy phờ phạc nhưng toát lên một sự nhẹ nhõm đến lạ lùng. Giọng nói trầm trầm của MI NƯƠNG cũng toát lên rằng nàng đang thành thật với lòng mình. Trong khi CƠ TIÊU đang vừa nghe những lời của MI NƯƠNG nói vừa hướng cái trân trối từ chị gái sang PA NU bên cạnh thì ba người cao tuổi đã cùng nhau gật đầu đồng ý với MI NƯƠNG. Sau đó LA HẦU nghiêm giọng nói.

    _Vậy được rồi. Bọn ta đi đây. Hai con ở lại nói chuyện với nhau.

    Trong lúc ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU của TRÂU VÀNG cất lời thì MO LỬA của TRÂU VÀNG là người trước hết bước khỏi gian buồng. Tiếp theo là CHÚ́A TỂ TỐI CAO của bộ lạc đưa mắt ra hiệu cho con trai cùng ông ra ngoài. Trong khi CƠ TIÊU còn đang cự nự một chút thì thêm thì bác của PA NU và bố của chàng ta cùng bước tới. Mỗi người một bên xốc nách kéo CƠ TIÊU ra ngoài. Vậy là sau cùng chỉ còn lại PA NU vẫn đang đứng nguyên chỗ cũ mà bối rối nhìn gian buồng lúc này chỉ còn có cậu và MI NƯƠNG.





    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  5. #70
    Ngày tham gia
    Feb 2018
    Bài viết
    128
    Xu
    0

    Mặc định



    68

    Chọn Lựa

    PA NU thấy cậu và MI NƯƠNG cứ ở nguyên tại chỗ của mỗi người như thế một lúc không rõ lâu chóng. Cậu chỉ biết hướng ánh nhìn của mình ra cửa chứ không dám trông thẳng vào MI NƯƠNG. Thế rồi PA NU thấy mình là người con trai là phái mạnh dẫu thế nào cũng phải mở lời trước nên cuối cùng đã lấy hết sức mà cất tiếng với giọng run run.

    _Chị MI NƯƠNG...

    _Cậu ngồi xuống đây đi PA NU. Thật là tôi có chuyện muốn nói với cậu, nói riêng với một mình cậu nên mới bảo mọi người ra ngoài.

    MI NƯƠNG mới nghe PA NU thốt ra được tên nàng đã cất tiếng ngắt lời cậu. MI NƯƠNG vừa nói vừa đưa tay chỉ ra phần trống của tấm phản mà nàng đang ngồi. PA NU vừa ngỡ ngàng bởi những lời của MI NƯƠNG vừa nhận thấy giọng nói của chị ấy khá nhẹ nhõm. Vậy nhưng nét mặt và ánh mắt MI NƯƠNG nhìn cậu tuy cố tỏ ra bình thản nhưng vẫn lẩn khuất những nỗi niềm căng thẳng,rối bời nào đó. Bời không muốn hai chị em phải trở nên khó nghĩ thêm,cũng là không biêt làm cách nào hơn nên cậu sau lát chù chừ cũng đành ngoan ngoãn ngồi xuống phản.

    PA NU và MI NƯƠNG lúc này chỉ cách nhau chừng hai gang tay. Nét mặt của PA NU cực kì bối rối và cậu thấy mình đang thở một cách khói khăn. Khi đó MI NƯƠNG thấy PA NU làm theo đúng lời mình thì khẽ gật đầu và miệng hơi cười mỉm tỏ ý vừa lòng với cậu. Thế rồi nàng đột ngột nhắm nghiền hai mắt với nét mặt cùng giọng nói lúc này đã trở nên rất căng thẳng.

    _Chắc cậu vẫn không thể hiểu được tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này phải không ? Rằng tại sao tôi lại đồng ý với những BẬC BỀ TRÊN về đám cưới của hai ta . Đúng hơn là làm thế nào tôi lại có thể thay đổi nhanh đến vậy chỉ sau một đêm. Vậy thì...bây giờ tôi sẽ nói...Với tôi chừng ấy có lẽ đã là quá đủ rồi...Bởi vì tôi chỉ là một đứa xấu xa.

    MI NƯƠNG ngừng lại,trong lúc này dáng vẻ của nàng vẫn như cũ. Những lời của nàng khiến PA NU đi từ nỗi sửng sốt,rối tung trong đầu mà nhanh chóng chuyển thành sự hoang mang và lo lắng từ tận đáy lòng dành cho người con gái bên cạnh mình lúc này. Người rõ ràng đang phải chịu những gánh nặng,sức ép ghớm ghê đến độ trở nên mù quáng mà tự dày vò,trách móc chính mình. Và PA NU dù vẫn đầy bối rối nhưng một lần nữa lại hiểu được việc này thật không tốt một chút nào. Và cậu biết rằng có một việc cần phải làm ngay lúc này. PA NU tức thì xoay hẳn người sang bên phải vừa lấy hai bàn tay nắm chặt lấy hai cánh tay của MI NƯƠNG mà lay mạnh mong nàng tỉnh táo lại mở mắt ra nhìn mình vừa nói giọng cố tỏ ra thật vững vàng.

    _Chị đừng như thế này nữa, chị không cần phải chấp nhận đám cưới nào hết . Em đã chắc chắn với CƠ TIÊU rồi, và với ai khác cũng vậy. Đó là em không thể nghe theo sự sắp đặt của các BẬC BỀ TRÊN mà cùng chị thành vợ thành chồng đâu.

    _Tôi biết.Tôi biết cậu vẫn nghĩ rằng việc tôi đồng ý là vì BỘ LẠC vì những lí do đẹp đẽ đáng quý. Thật ra không phải như vậy. Tôi đã nói rồi.Tôi là một đứa xấu xa. Đúng vậy đấy. Trong khi những người khác đều dốc sức để gây dựng lại BỘ LẠC sau những mất mát,tan hoang của cuộc chiến. Thì tôi, là MỴ NƯA, con gái của CHÚ́A TỂ TỐI CAO lại cho mình cái quyền chìm đắm trong khổ đau. Dường như tôi đã luôn luôn là như thế.Lần này còn hơn thế...khi mà tôi đã kéo theo nhiều người khác vào nỗi mơ tưởng mù quáng của mình về BA ĐÔN. Chính tôi đã lôi kéo mọi người vào chuyến đi sai lầm này. Dù rằng...ngay từ đầu tôi đã biết nó sẽ cầm chắc nguy hiểm. Nhưng ý muốn của mình vẫn mạnh hơn sự lo lắng cho những người khác. Và điều đó đã xảy ra. Chính tôi chứ không phải ai khác đã tự đẩy mình vào tay những người của HỜ RĂM, vào tay của CHÚ́A TỂ TỐI CAO ÔN NẶC. Để bây giờ tôi khiến kẻ khác phải gánh lấy tội lỗi thay mình. Tồi tệ hơn là tôi không thể chịu được cái cảm giác ấy...Cái cảm giác là mình đã gây ra tội quá lớn cho hai người đó. Họ là chị em tốt của tôi, thân thiết với tôi còn ruột thịt,hơn hết thảy mọi người trên cõi đời này. Những ý nghĩ trong đầu tôi từ tối qua đến giờ đều là về họ. Vầ bao mùa lúa ba chị em đã gắn bó bên nhau. Về những gì ba chị đã cùng nhau trải qua, vui buồn, hạch phúc hay khổ đau. Tới lúc này tôi chỉ có một mong muốn, có lẽ chỉ là để cho mình được nhẹ nhõm phần nào mà thôi. Đó là có thể ở bên MI NA trong ngày cưới của cô bé ấy. Đó là được gặp MI NA và chị MAY MAY thêm một lần nữa, nếu đó là lần cuối cùng trong đời. Chỉ đơn giản là nói tiếng xin lỗi với hai người ấy. Để tôi cảm thấy tội lỗi của mình được vơi đi đội chút. Đó...chính là lí do thật lòng mà tôi đồng ý làm đám cưới với cậu. Và PA NU, chắc cậu đang thấy choáng váng lắm phải không ? Có lẽ cậu sẽ không tin những lời này là thật.Còn nếu tin, chắc cậu sẽ coi thường tôi và tôi cũng đáng bị như vậy. Nhưng tôi xin cậu,xin hãy vì hai người con gái tội nghiệp kia mà đồng ý chuyện cưới hỏi này giống như tôi.

    MI NƯƠNG lúc này quả thật đã mở hai mắt ra nhìn thẳng vào PA NU với ánh mắt,nét mặt cùng giọng nói bình tĩnh đến lạnh lùng tới nỗi cậu thấy nàng bỗng trở nên đáng sợ. Và trong thoáng chốc PA NU buông tay khỏi người MI NƯƠNG trong khi vẫn nhìn nàng chằm chằm bằng nét mặt thoảng thốt. Nhưng rồi ngay sau đó nét mặt PA NU trở nên đầy nghiêm trang mà trầm giọng.

    _PA NU tin chứ. Nói rõ thì chúng ta đều chỉ là những con người bình thường trong cuộc đời này. Và ít hay nhiều thì có lúc ta sẽ chỉ nghĩ cho riêng mình được thôi ... Nhưng đám cưới này, cho dù lí do của chị có là như vậy đi. Nó đối với chị vẫn là sự đánh đổi. Chị sẽ phải chịu rất nhiều thiệt thòi và CƠ TIÊU cũng như em đều không thể ...

    _Là vậy sao ? Cậu...mà không phải, thật là hết thảy mọi người xung quanh tôi...Sao mọi người lại thế, luôn thông cảm cho tôi, dẫu điều tôi làm có là sai trái cũng vẫn bỏ qua là sao ? Phải chăng bởi tôi là MỴ NƯA của TRÂU VÀNG. Có thật là tôi đáng được hưởng điều đó không ? Nhưng thôi...dù sao tôi cũng thấy mừng vì ít ra trước cậu tôi cũng đã nói ra được hết ý nghĩ thật lòng của mình rồi. Còn về đám cưới thì...Mọi người và hơn hết là cậu đấy,PA NU ạ. Xin mọi người đừng chỉ lo nghĩ cho riêng MI NƯƠNG này. Bởi khi đồng ý chuyện đó thì tôi đã có được điều mình mong muốn rồi. Chỉ cần được gặp chị em MAY MAY, MI NA một lần mà nói tiếng xin lỗi thì đối với tôi cái giá này là đáng thôi, không phải là thiệt thòi. Còn bên phải chịu thiệt sẽ là người sẽ lấy tôi. Bởi MI NƯƠNG này biết mình chẳng thể yêu thương và thật sự làm vợ của một ai khác ngoài BA ĐÔN, mãi mãi là vậy. Như thế người sẽ lấy tôi sẽ không bao giờ có được một người vợ đúng nghĩa,một mái ấm thật sự. Đám cưới này có khác nào cái ách đặt lên vai, trói chặt cuộc đời người ấy vào nỗi cô đơn mãi mãi. Và tôi thì, nói thật nếu đó là ai khác, là ai cũng được ngoài cậu ra thì tôi sẽ không phải thấy xót xa,thấy tự trách mình như thế này. Với cậu, những gì mà hai mẹ con tôi đã nợ cậu. MI NƯƠNG biết không thể đòi hỏi cậu phải làm chuyện này cho mình. Nhưng vì chẳng còn cách nào khác. Nên tôi đã nghĩ rất kĩ. Cuối cùng tìm ra được lối thoát cho chúng ta...

    MI NƯƠNG đã im lặng lắng nghe PA NU nói cho đến khi nàng nghĩ mình đã nhận được câu trả lời của cậu. Nhưng nét mặt của MI NƯƠNG vẫn chỉ là một vẻ lạnh lùng. Và rồi nàng đã không để PA NU nói hết ý của mình mà lên tiếng khiến cậu phải dừng lại giữa chừng. Giọng nói và nét mặt của MI NƯƠNG lúc này ban đầu vẫn là một vẻ lạnh lùng khi hướng ánh mắt sắc sảo nhìn thẳng vào PA NU. Tuy nhiên dần dần giọng nói của MI NƯƠNG trở nên nhẹ nhàng ấm áp hơn trong khi nét mặt và hơn hết là ánh mắt nàng nhìn vào PA NU đã trở nên đầy day dứt. Đang nói MI NƯƠNG đột ngột dừng lại và nhắm nghiền hai mắt trong thoáng chốc rồi mở ra. MI NƯƠNG lại nhìn PA NU chằm chằm và nói với cậu bằng một giọng nói tha thiết giống như ánh mắt của nàng lúc này.

    _Đó là...sau khi sinh đứa bé trong bụng này ra, chờ cho cứng cáp thì tôi sẽ giử lại cho ông nội của nó. Tôi tin chắc chắn ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU và hết thảy TỘC LA sẽ chăm lo tốt cho giọt máu của BA ĐÔN này…Còn tôi sẽ xin được giử quãng đời còn lại của mình vào nơi ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU. Như thế tôi sẽ không còn là mối lo ngại,tranh giành của ai mà làm hại đến TRÂU VÀNG. Tôi cũng có thể dùng lời nguyện cầu của mình giử tới các ĐẤNG THIÊNG LIÊNG mong che chở cho con mình cũng toàn thể BỘ LẠC…Chỉ cần đợi ba, bốn mùa lúa thôi là chuyện này sẽ thành sự thật. Đến khi đó cậu sẽ được tự do và chắc chắc sẽ tìm thấy được hạch phúc dành riêng cho mình. Tôi cũng sẽ nguyện cầu cho nó sớm đến vơi cậu. Vậy nên PA NU à…Tôi tha thiết cầu xin cậu một lần nữa đấy. Tôi hứa đây sẽ là lần cuối cùng tôi nhờ tới sự giúp đỡ của cậu. Xin hãy lấy tôi, hãy cùng tôi lên đường sang RẮN CHÍN ĐẦU cho kịp đám cưới của MI NA.

    PA NU từ khi bị MI NƯƠNG ngắt lời đã chỉ biết ngồi im ngoan ngoãn nghe cho hết những gì mà chị gái của CƠ TIÊU nói với cậu. Và trên khuôn mặt non trẻ của PA NU đã hiện lên thật rõ ràng cái nỗi niềm sửng sốt khi từ từ nghe và hiểu được những điều MI NƯƠNG đang nói đến. Gương mặt cậu từ từ biến chuyển thành niềm bối rối cùng một ánh mắt mông lung. Tới khi MI NƯƠNG dừng lại rồi mà PA NU vẫn tiếp tục chỉ biết im lặng để rồi sau đó lại nghe nàng nói tiếp. Và một lúc sau khi MI NƯƠNG thật sự nói xong thì PA NU dường như mới thoát khỏi cõi mơ màng nào đó. Nét mặt và ánh mắt của PA NU dần trở lại vẻ cứng cỏi,vững vàng khi nhìn vào đôi mắt với ánh nhìn đầy thiết tha mong ngóng của MI NƯƠNG mà nói giọng mạnh mẽ.

    _Chị MI NƯƠNG...PA NU đã hiểu rồi. Nếu chị đã định vậy thì PA NU sẽ làm thế. Chúng ta sẽ theo sắp sếp của BỘ LẠC mà kết thành vợ chồng. Em sẽ đi báo với CÁC BẬC BỀ TRÊN để sưả soạn cho mình có thể lên đường ngay. Chị sẽ mau chóng được gặp hai chị MI NA và MAY MAY. Chuyện về sau cũng vậy. Em hứa với chị đấy, chị dâu.

    _Tốt quá rồi. Cảm ơn, từ đáy lòng...tôi mang ơn cậu nhiều lắm, mang ơn đến suốt đời.

    Khi nghe được những lời đầy chắc chắn của PA NU sau một khoảng đợi chờ quá dài lâu đối với MI NƯƠNG đã khiến nàng như vỡ òa trong niềm vui mừng. Sắc mặt của MI NƯƠNG đang ảm đảm bỗng sáng bừng,nàng đang nhìn PA NU với đôi mắt long lanh ngấn nước. Và MI NƯƠNG nói với PA NU bằng một giọng đầy xúc động trong khi hai bàn tay nàng khẽ đặt lên bàn tay của PA NU. Dáng vẻ đó,giọng nói đó của MI NƯƠNG và hơn hết là cái chạm tay đột ngột của nàng đã khiến PA NU quá đỗi ngỡ ngàng. Cậu bỗng ngây ra trong một thoáng rồi cuối cùng cũng lấy lại phần nào sự tỉnh táo. PA NU vội rụt ngay bàn tay của mình ra khỏi hai bàn tay của MI NƯƠNG rồi đứng giậy vừa bước nhanh ra cửa vừa nói vọng lại với giọng bối rối giống như nét mặt của cậu lúc này.

    _Chị...nghỉ ngơi đi nhé. Bây giờ PA NU sẽ đi xem phải sưả soạn thế nào cho chuyến đi sắp tới của...của chúng ta.

    MI NƯƠNG vừa khẽ gật đầu đáp lại PA NU trong khi nhìn theo dáng cậu lao khỏi gian buồng. Rồi nàng thở một hơi nhẹ nhõm và nhắm mắt rồi ngả lưng nằm xuống tấm phản. MI NƯƠNG nhớ lại rằng từ tối qua đến lúc này nàng chưa hề nằm nghỉ lấy một lát. Những cảnh tượng của một thời đã qua loại ùa về tràn ngập trong đầu MI NƯƠNG.

    Là buổi sáng mát trời nào đó đã từ rất lâu rồi dưới mái hiên của ngôi nhà sàn lớn hơn hết của CHẠ LỚN có hai cô bé đang cùng nhau chơi đồ hàng trong tiếng cười ròn tan. Hay một chiều thu nhạt nắng trên đồng vàng ươm hai cô bé nắm tay nhau cùng tung tăng bước phía sau một người con gái lớn hơn đang gánh lúa. Ba con người vừa đi vừa trò chuyện sao rôm rả đến thế. Rồi thấm thoắt hai cô bé đó trở thành hai cô gái trẻ. Và ba người họ đang quây quần bên nhau dưới ánh trăng tròn vằng vặc,cùng thêu lên chiếc váy mà họ chắc với nhau rằng đó sẽ là chiếc váy cưới của cô dâu hạch phúc hơn hết trên đời này.

    Những cảnh này đã lần lượt hiên ra không chỉ một lần mà chúng cứ lần lượt lướt qua đầu MI NƯƠNG khiến nàng muốn khó mà không thể khóc được. Bởi với nàng dù có khóc cạn nước mắt thì cũng không còn được gặp lại hai con người đó,từ nay về sau sẽ chẳng còn dịp ba người lại được ở bên nhau. Trừ khi nàng có thể tới RẮN CHÍN ĐẦU. Và để chuyện này xảy ra thì cũng chỉ có một cách là dùng đám cưới với PA NU để đổi lấy lời chấp thuận của BỘ LẠC. MI NƯƠNG đã nghĩ như thế sau một đêm thức trắng nghĩ suy mọi cách. Và lúc này nàng đang tự nhủ với lòng rằng MI NA và chị MAY MAY dấu yêu xin hãy chờ thêm chút nữa thôi. Nàng đang đến với họ đây dù có phải đánh đổi bằng nào đi nữa thì nàng cũng thấy cam lòng.





    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


Trang 14 của 26 Đầu tiênĐầu tiên ... 4121314151624 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status