TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 26 của 26 Đầu tiênĐầu tiên ... 16242526
Kết quả 126 đến 130 của 130

Chủ đề: THIÊNG LIÊNG _ Tập 1: Chuyến Đi Của Cuộc Đời ( Hoàn thành )

  1. #126
    Ngày tham gia
    Feb 2018
    Bài viết
    128
    Xu
    0

    Mặc định


    124

    BÓNG DÁNG MỜ ẢO

    PA NU từ trên cao trông xuống một khoảng không nào đó với ánh sáng le lói. Từ từ khung cảnh ở bên dưới trở nên rõ ràng hơn trong ánh sáng trắng lấp lóa. Một gian nhà bằng gỗ quý nâu bóng thoảng hương thơm dịu nhẹ. Ở bên trong của năm tảng đá lớn dựng thẳng đứng thành một vòng tròn có hai dáng hình.

    Một là của người con gái rất đẹp. PA NU quả thật chưa từng nhìn thấy người nào đẹp tới vậy. MI NƯƠNG cũng không sánh bằng. Nét đẹp của người này vừa nhẹ nhàng vừa cao quý đến cực điểm. Chỉ là so với MI NƯƠNG thì rõ ràng người này lớn tuổi hơn nhiều. Và nàng ta mặc một thân áo choàng màu trắng,áo trùng và khăn vấn đầu cũng một màu trắng.

    Dáng hình còn lại là một bóng người hư ảo phát ra thứ ánh sáng lấp loáng. PA NU chỉ có thể lờ mờ nhận thấy rằng đây là bóng dáng đàn ông với áo trắng,thắt lưng bạc,khoác áo choàng bằng lông chim trắng muốt. Khuôn mặt người này càng khó có thể nắm bắt mà chỉ thi thoảng nhìn thấy rằng nó được phủ kín bởi hình săm màu bạc phát sáng lung linh. Đó chính là thứ ánh sáng toát ra ở trên người này và lan tỏa ra khắp gian nhà. PA NU cảm nhận bóng dáng này dường như rất cao quý theo cách rất khác lạ với những gì chàng đã từng được thấy trong đời.

    Hai bên. Một là người nữ và một là bóng dáng mờ ảo của người nam đó,ở giữa họ là một bệ cao được trùm kín bằng vải nhô lên một vật gì đó được che dấu bên trong. Và PA NU không hiểu sao nổi lên cảm giác rất thân thuộc với thứ không biết là gì đó. Rồi chàng thấy người nữ cất giọng nhẹ nhàng.

    _Thật mừng khi NGƯỜI quay lại đây.

    _Ta sao ?

    Lời đáp dành cho người đàn bà kia được phát ra từ bóng dáng người đàn ông mờ ảo kia với một giọng trầm lắng. Vậy nhưng điều khiến PA NU sửng sốt là dường như đó chính là chàng đang nghĩ và nói với người đàn bà kia. Rồi trong một thoáng PA NU đã hoàn toàn tin tưởng rằng đó chính là chàng. Ngay lúc đó PA NU đã thấy người đàn bà đẹp mà lớn tuổi mỉm cười lên tiếng với giọng như cũ.

    _Đúng vậy rồi. Và thêm một lần mà NGÀI phải nhớ lại về tôi.

    _Nhớ lại, ta đã quên gì sao ? Phải rồi...

    Bóng dáng người đàn ông mờ ảo liền đáp với giọng vang vọng mà PA NU thấy đó là suy nghĩ của chàng. Và cũng ngay lúc này PA NU bỗng nhớ lại. Rằng bóng dáng này hay là chính chàng đã nhiều lần ở trong gian phòng này trong những khoảng nào đó trước đây. Cũng như người đàn bà đẹp trước mặt này luôn ở cùng và trò chuyện. Đúng vậy. Cảnh và người là cực kì thân thiết,không còn gì phải bàn cãi. Mà cũng đúng là mỗi lần quay lại đây thì bóng dáng này hay chính PA NU đều sẽ một lần,từ đã quên đi rồi sẽ nhớ lại như lúc này đây. Tiếp đó bóng dáng này hay PA NU cất giọng ân cần.

    _Ta đã nhớ lại những gì có thể nhớ rồi. Và ta cũng rất mừng khi gặp lại bà, SÊ RÊ PHỐC. Cũng khá lâu rồi. Xem vẻ mặt bà thì mọi chuyện ở đây vẫn tốt phải không nào ?

    _Vâng. Đều là nhờ giúp đỡ bấy lâu của NGÀI mà chúng tôi có thể bám trụ cho đến lúc này. Đám người đó tạm không quấy rối cũng như thứ đó đang ở yên dưới đáy biển sâu.

    Người đàn bà khẽ cúi đầu xuống rồi ngưởng lên,hướng ánh nhìn biết ơn sâu sắc vào bóng dáng mờ ảo ở trước mặt rồi mỉm cười mà cất lên một giọng đầy kính cẩn. Nghe những lời này mà bóng dáng mờ ảo hay Là PA NU cảm thấy như chính chàng đang tức thì hiểu ra hết ý nghĩa của chúng. Rằng những chuyện mà người đàn bà này vừa nói đến thật sự rất quen thuộc và có phần can dự rất lớn của mình vào trong đó ở nhiều lần trước đây. Nghĩ vậy thì bóng dáng mờ ảo hay cũng là PA NU đáp lại bằng giọng hứng khởi mà lạ thay vẫn trang trọng khác thường.

    _Rất tốt. Được vậy thì rất tốt.

    _Vâng. Thế còn chuyện của NGÀI ở đó. Chẳng hay đứa trẻ ấy vẫn tốt chứ ?

    Người đàn bà nhẹ nhàng gật đầu đáp lại và tiếp theo là tận tình hỏi han bóng dáng mờ ảo trước mặt. Đến lượt bóng dáng này mà PA NU cũng cho rằng chính là chàng đã cất tiếng cười đầy cao quý mà cũng thật khoáng đạt rồi đáp bằng giọng nhàn nhạt.

    _Là hình hài đó sao ? Quả thật có vừa trải qua một chuyện ngặt nghèo...Vậy nhưng xem ra lúc này đã bắt đầu tốt hơn lên rồi. Ta sẽ cho bà thấy...

    _Vâng...hóa ra chuyện là như thế. Nhưng có điều tôi vẫn chưa rõ là vượn cùng hổ kia mang người ấy đặt vào trong lớp bùn kia là ý gì ?

    Người đàn bà cất giọng khi cùng bóng dáng mờ ảo đặt tay lên thứ được đặt trên bệ gỗ có vải trùm kín. Và rồi bà ta nhìn bóng dáng mờ ảo trước mặt bằng ánh nhìn đầy thương cảm xen lẫn bồn chồn cùng lo âu. Để rồi PA NU thấy chàng hay là bóng dáng mờ ảo cười mà đáp với người đàn bà này bằng một giọng bình thản.

    _Đó là thứ bùn hiếm có, nhờ thứ bùn này mà hình hài đó sẽ nhanh chóng hồi phục. Cũng như nhờ vào sự lạ thường của chính...mà ta không thể biết...sẽ giúp sức sống tưởng chừng chấm dứt này một lần nữa bùng lên. Và sau này sức sống đó sẽ còn mạnh mẽ hơn trước đây. Vậy lên bà không cần phải lo lắng cho việc ta sẽ không thể trở lại đây.

    _Vậy sao ? Thế thì tốt lắm thay. Mà qua bao lâu rồi, NGÀI vẫn chưa có chút manh mối gì sao ?

    Người đàn bàn nhìn bóng dáng mờ ảo trước mặt bằng nét mặt và ánh mắt chứa chan tình cảm và cất lên giọng ngậm ngùi. Vào lúc này bóng dáng mờ ảo hay PA NU cho là chính chàng tự nhiên thấy cảm thấy một mảnh trống trải trong lòng mà nói bằng giọng nhàn nhạt không buồn chẳng vui.

    _Cảm ơn lòng tốt của bà đã luôn lo nghĩ đến ta. Nhưng mà đúng vậy đấy, chẳng khá lên chút nào...Ta không thể nhớ ra nổi mình sao lại ở trong tình cảnh này, hình hài đó, bóng dáng này, những lần đến đây gặp bà trong lúc ngủ để mà khi tỉnh lại đều quên đi hết thảy. Mà thôi. Chuyện của ta chỉ có vậy. Xem ra trên đời này rất nhiều thứ vượt quá sự nắm bắt của ta rồi. Ví như về kẻ mà cháu gái của bà đang chăm sóc. Anh ta sao rồi ?

    _Là người đó sao ? Thật không biết nói sao nữa. Anh ta vẫn vậy, không có chút biến chuyển. Mà cháu gái tôi cũng không thôi hy vọng một ngày anh ta sẽ tỉnh lại.

    Nói đến đó người con gái này cùng bóng dáng mờ ảo mà PA NU cho là đó chính là chàng cùng nhìn chung một hướng ra nơi ô cửa nhỏ. Từ đây có thể trông thấy hai trụ đá với những dây vỏ ốc quấn quanh nổi bật giữa trời và biển. Và rồi mọi thứ lại chìm vào bóng tối cùng im lặng. Sau đó PA NU từ từ hé mắt ra khi nghe thấy bên tai những tiếng gọi không ngừng.

    _ ĐẦU LÃNH PA NU ... có nghe tôi nói ? MO LỬA của TRÂU VÀNG đây. _ Giọng đầy lo lắng và thúc giục của MO LỬA .


    _Anh ấy tỉnh rồi...ĐẦU LÃNH PA NU tỉnh thật rồi này..._ Giọng vui mừng hết sức của PHÓ LÃNH BÊN TRÁI bên đoàn của PA NU.

    _Tốt quá rồi, ĐẦU LÃNH CA ĐÔ nhỉ...tôi phải ra ngoài báo cho những anh em còn lại thôi... _ Giọng hăng hái của một chàng trai bên đoàn của PA NU vang lên.

    _Cậu cứ để đó cho tôi đi ...

    PHÓ LÃNH BÊN PHẢI ở dưới CA ĐÔ lên tiếng dứt khoát. Ngay sau đó anh ta lao vút ra ngoài cửa. Những người còn lại vừa mới lên tiếng trước đó thì vẫn ở xung quanh chiếc sập mà PA NU đang nằm. Đúng hơn là MO LỬA của TRÂU VÀNG đang ngổi trên sập ngay bên cạnh PA NU trong khi CA ĐÔ và hai người khác đang đứng. Chàng dần dần nhìn rõ nét mặt, ánh mắt hiện rõ vẻ sửng sốt cùng vui mừng của họ. Tiếp đó PA NU hướng ánh nhìn ra xa thêm chút mà thấy người đang ngồi im lặng trên một chiếc sập khác chính là MI NƯƠNG và CHIA PAO thì đứng hầu cạnh nàng. Rồi cô bé cất tiếng véo von.

    _NGÀI ấy nhìn chúng ta kìa MỴ NƯA MI NƯƠNG ơi.

    _ĐẦU LÃNH PA NU có nhận ra chúng tôi không vậy ?

    Trong khi MI NƯƠNG chỉ nhìn chăm chăm vào PA NU với nét mặt đầy lo lắng mà không nói tiếng nào thì CA ĐÔ cất giọng đầy sốt sắng với chàng. Và câu hỏi của anh ta khiến nét mặt của mọi người đang hướng vào PA NU chuyển hết sang vẻ lo lắng mong ngóng lời đáp từ chàng. Và PA NU rất muốn lên tiếng nhưng mở miệng thật khó. Rồi thì chàng chỉ còn biết cố gật đầu một chút để ra dấu là nhận ra được mọi người. Và họ đều thở phào nhẹ nhõm trước việc này. Tuy nhiên hai người anh em của TRÂU VÀNG vẫn tiếp tục lên tiếng giọng chưa hết băn khoăn.

    _Nhưng ĐẦU LÃNH PA NU thế này...

    _Anh em không phải lo nữa đâu. Lúc này ĐẦU LÃNH PA NU đã không còn gì quá đáng ngại, có phải MO LỬA đã vừa nói thế phải không ạ ?

    CA ĐÔ lên tiếng bằng giọng đầy tin tưởng giống nét mặt cùng ánh nhìn của chàng ta nhìn vào PA NU trong lúc này. Và mọi người sau khi nghe được chàng ta nói thế liền hướng từ PA NU sang MO LỬA của bộ lạc mình rồi chờ đợi. Bà ấy liền gật đầu và cất giọng chắc nịch.

    _Đúng. Ta đã nói thế. Mọi người yên bụng đi. ĐẦU LÃNH PA NU vào lúc này tuy chưa nói chuyện được. Và anh ấy cần phải được chạy chữa trong nhiều ngày nữa thì mới khỏe hẳn. Nhưng PA NU coi như đã từ cõi chết chở về cùng với chúng ta rồi.

    Ngay trong khi MO LỬA của TRÂU VÀNG đang nói và xung quanh đang chăm chú lắng nghe. Thì ở bên ngoài xông vào một đám gồm đông đủ anh em của TRÂU VÀNG ở tại KHU NHÀ KHÁCH này. Họ vừa xúm quanh chiếc sập mà PA NU đang nằm vừa nghe rõ từng lời của MO LỬA của TRÂU VÀNG với nét mặt cùng ánh mắt tràn đầy niềm vui. Rồi họ khoát vai nhau,hào hứng lên tiếng.

    _Vậy là thêm một người TRÂU VÀNG yên lành trở về...vui quá đi...

    _Thế là chúng ta có thể yên bụng trở về gặp lại ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU rồi...

    _Đúng thế...chúng ta có thể thấy thoải mái hơn mà lên đường vào ngày mai rồi...

    _Cậu ta đã tỉnh...MO LỬA cũng đã nói không cần lo nữa...Vậy ta đi nghỉ đây ...mọi người cũng mau đi nghỉ để mai còn sửa soạn lên đường trở về TRÂU VÀNG.

    Giọng nói lạnh nhạt của MI NƯƠNG cất lên. Và mọi người đều sửng sốt quay ra nhìn MI NƯƠNG thì thấy nàng với nét mặt đầy mệt mỏi đã đứng lên khỏi chiếc sập đang ngồi. Và trong khi mọi người chưa hết sửng sốt thì MI NƯƠNG đã cùng với CHIA PAO đi thẳng về gian phòng dành riêng cho mình. PA NU cũng trông thấy họ đi lướt qua chỗ chàng mà rồi thấy bối rối và hụt hẫng trước vẻ lơ là không để ý của MI NƯƠNG.

    Và rồi PA NU muốn ngủ tiếp và trong đầu lại hiện lên cảnh tượng được cho là của giấc mơ ngay trước khi chàng tỉnh lại. PA NU lại nhắm mắt và nhanh chóng chìm vào bóng tối và không còn biết xung quanh như thế nào nữa. Anh em thấy vậy mặt mày đều nhớn nhác lên mà định gọi cậu giậy nhưng MO LỬA của TRÂU VÀNG đã giơ tay ngăn lại và cất giọng trầm trầm với họ .

    _Anh em đừng cố gọi...lúc này. ĐẦU LÃNH PA NU nên được nghỉ ngơi trong yên lặng. Chốc nữa ta sẽ để anh ấy tỉnh giậy ăn nước cháo. Mọi người cũng nên theo ý của MỴ NƯA MI NƯƠNG mà đi ngủ.

    _Vâng .

    CA ĐÔ liền cất giọng kính cẩn đáp lại MO LỬA của TRÂU VÀNG rồi đảo mắt khắp một vòng mà nhìn vào anh em ra dấu cho họ là nên theo ý hai BỀ TRÊN. Ngay sau đó mọi người biết ý mà kéo nhau theo CA ĐÔ rời khỏi gian phòng lớn. Từ lúc này PA NU sẽ do MO LỬA của TRÂU VÀNG và MO trẻ hầu cận của bà chăm sóc. MO LỬA của TRÂU VÀNG dời sang chiếc sập MI NƯƠNG đã ngồi lúc trước. Chính bà cũng phải nhắm mắt lại bắt đầu tu tập để mau chóng lấy lại sức mạnh đã bị hao hụt đi quá nhiều.

    MO LỬA của TRÂU VÀNG đã phải lấy sức mạnh của bà truyền vào PA NU để tăng thêm sức sống cho chàng ta. Dẫu rằng trước đó PA NU đã tự lấy lại sức sống của chính chàng ta có lẽ nhờ vào lớp bùn lạ lùng bao phủ khắp thân thể. Tới khi CA ĐÔ tự tay lau rửa lớp bùn này cho PA NU thì MO LỬA của TRÂU VÀNG tiếp tục phải dùng đến SỨC MẠNH THIÊNG LIÊNG của bà. Lần này MO LỬA của TRÂU VÀNG phải dùng PHÉP THIÊNG đi sâu vào ý nghĩ PA NU tìm hiểu trí nhớ của chàng để mong có thể biết được phần nào những chuyện đã thật sự diễn ra.

    Việc dùng PHÉP THIÊNG vào lúc bắt đầu khá thông suốt với MO LỬA của TRÂU VÀNG khi PA NU không hề chống lại bà. Cũng như MO LỬA của TRÂU VÀNG không hề gặp phải màn chắn nào trong suy nghĩ của chàng ấy. Vì thế bà ấy đã thấy được mọi chuyện mà PA NU có thể nhận biết trong những ngày qua. Tuy vậy chỉ bằng những hình ảnh đó thì vẫn chẳng thể làm rõ thêm được là bao cái sự thật về cuộc náo loạn ở KHU NHÀ LỚN trong PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này khi trước .

    Nhưng sau đó việc dùng PHÉP THIÊNG của MO LỬA đã trở nên khó khăn hơn. Khi mà điều bà e ngại đã xảy ra. Một tấm chắn đột ngột hiện lên trong trí nhớ của PA NU và MO LỬA của TRÂU VÀNG với sức mạnh thiêng liêng của bà dù cố gắng thế nào cũng không thể phá vỡ được nó. Vậy là có một chuyện gì đó của PA NU mà bà vẫn chưa thể nắm bắt được. MO LỬA của TRÂU VÀNG chưa từng thấy việc này xảy ra trong trí nhớ của PA NU.

    MO LỬA của TRÂU VÀNG gắng gượng thăm dò thêm kĩ hơn vào trong suy nghĩ cũng như trí nhớ của PA NU. Và một lần nữa bà phải sững sờ và lo lắng khi thấy không chỉ một mà đã có nhiều màn chắn được tạo lên ở trong trí nhớ của PA NU để che giấu đi không ít các sự việc đã từng xảy ra với chàng ta. Mà chuyện đáng ngại này đều bắt đầu từ cái đêm mưa gió khi PA NU ở lại một mình trong lò gốm cũ kia.

    Những việc bị che dấu đi này là gì với MO LỬA của TRÂU VÀNG không biết là đáng lo ngại. Hay việc PA NU không biết tại sao lạ tạo ra được màn chắn vượt lên trên SỨC MẠNH THIÊNG LIÊNG của bà mới là đáng lo ngại. Thậm trí MO LỬA của TRÂU VÀNG còn không thể đưa ra đoán định. Bởi sau cùng những việc thế này đã xảy ra với PA NU. Và bà thấy là chỉ còn biết phải chờ đến khi trở về ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU ở TRÂU VÀNG rồi đem chuyện này ra bàn định với CHỦ TẾ ĐỨNG ĐẦU là MO ĐẤT.



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. #127
    Ngày tham gia
    Feb 2018
    Bài viết
    128
    Xu
    0

    Mặc định



    125

    NƠI CỔNG CHÀO

    Dưới bầu trời xanh ngắt với ánh nắng chói trang của ban trưa. Tại điểm cuối ĐƯỜNG LỚN gần vớiiCỔNG CHÀO của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG nơi RẮN CHÍN ĐẦU này. Rất nhiều người cùng voi đang đứng yên một chỗ. Những người này ăn vận theo hai kiểu khác hẳn nhau. Một bên là của BỘ LẠC TRÂU VÀNG trong khi bên còn lại chỉ có thể là của BỘ LẠC RẮN CHÍN ĐẦU. Đám đông ở hai bên lề đường biết rõ ở đây đang xảy ra chuyện gì. Âý là người của RẮN CHÍN ĐẦU tới đưa chân người của TRÂU VÀNG rời khỏi đây.

    Ở trên mặt đất cách đó quãng ngắn có một tốp người đang vừa chầm chậm cất bước vừa trò chuyện với nhau. Hơi lùi lại phía sau một nhịp chân là hai người. Bên phải trông già dặn hơn hẳn và mặc áo váy đơn giản bằng vải thô màu cỏ úa theo kiểu RẮN CHÍN ĐẦU. Còn bên trái trông hãy còn rất trẻ cũng như mặc kiểu váy áo đơn giản màu xanh lam theo kiểu TRÂU VÀNG. Nhưng nhìn họ trông rất giống nhau với cùng nét người thấp đậm và khuôn mặt tròn xoe. Âý là hai cô cháu MAY MAY và CHIA PAO.

    Ở phía trước là ba người con gái với những dáng vẻ cũng rất khác nhau. Ở giữa là một người con gái nhỏ nhắn hơn so với hai người ở hai bên. Nàng có nét mặt dẫu thế nào vẫn luôn toát lên vẻ trong sáng với đôi mắt to tròn và khuôn miệng xinh xắn. Nhưng kiểu ăn mặc của nàng với áo choàng rộng bằng lụa hồng khoát ngoài áo ngang ngực bằng lụa xanh ngọc,váy bằng lụa hồng,thắt lưng buông trùng bằng lụa đỏ thêu chỉ vàng. Thêm khăn vấn đầu vắt chéo thành hai dải buông trùng bằng lụa xanh ngọc. Hết thảy đã nói nên rằng nàng đã trở thành một người vợ của BỘ LẠC RẮN CHÍN ĐẦU này. Và nàng chính là MỴ NƯA MI NA của TRÂU VÀNG.

    Người con gái đi bên trái MI NA có một dáng vẻ luôn khiến người khác phải sững sờ bởi nét đẹp hiếm có. Khi một người đã đẹp tới độ ấy rồi thì mọi thứ nàng mặc sẽ chẳng khiến ai để ý tới nữa. Ví như bộ áo váy bằng lụa tím cùng khăn choàng,thắt lưng có dải buông trùng bằng lụa màu lam,vành đệm cổ áo,mũ vải đội đầu bằng lụa tím có gắn lông chim trắng lần này. Đây thật khá là mộc mạc so với những gì nàng mặc khi đến đây hay trong lễ cưới. Nhưng người của RẮN CHÍN ĐẦU vẫn thấy MỴ NƯA MI NƯƠNG của TRÂU VÀNG chẳng kém lộng lẫy so với những khi đó. Riêng với người của TRÂU VÀNG thì thấy rằng MỴ NƯA của họ sau một chuỗi ngày chỉ toát ra nét u buồn xa cách thì hôm nay đã có lại được nét dịu dàng đằm thắm trước đây.

    Và người con gái còn lại đi bên phải MI NA có cùng kiểu váy áo của RẮN CHÍN ĐẦU như nàng. Vậy nhưng vẫn có điều khác biệt. Không có áo choàng. Ngược lại có dải khăn vắt chéo qua vai bằng lụa đỏ thêu chỉ vàng bên ngoài áo ngang ngực bằng lụa tím cùng váy lụa xanh và thắt lưng có dải buông trùng bằng lụa hồng thêu chỉ vàng. Thêm kiểu tóc thả sau lưng của nàng ta cho thấy rõ ràng vẫn chưa hề có chồng như hai người con gái còn lại. Và biểu hiện trên khuôn mặt hơi góc cạnh với đôi mắt xếch của nàng ta càng đậm vẻ thoải mái chẳng hề vướng bận điều gì. Âý chính là ÁT KA RA AI SA của RẮN CHÍN ĐẦU. Khi mà nàng ta cùng MI NA tới đưa chân những người bên MI NƯƠNG trở về TRÂU VÀNG.

    _Kiểu nào thì tôi cũng thấy ông anh ÔN NẶC của mình thật là...

    AI SA chợt thốt lên với giọng đầy ngán ngẩm giống với nét mặt đã biến đổi thành như vậy. Trong khi MI NA quay sang ngơ ngác nhìn nàng ta thì MI NƯƠNG cũng như MAY MAY và CHIA PAO ở phía sau đều có chung một nét mặt ngỡ ngàng không hiểu. Thấy vậy AI SA đành cười trừ một cái rồi nói tiếp lần này với giọng bực bội.

    _Bên nhà vợ mới cưới về quê mà chẳng ở lại đưa chân...lại, lại nhằm ngay lúc này rồi đi gặp đám người của ĐẦU TỘC THỨ TÁM. Đã thế CHÚA TỂ TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU còn mang theo người đẹp SÔM MÊ cho đường đi thêm vui vẻ nữa chứ. Thật là AI SA này thay mặt anh họ ÔN NẶC xin lỗi đến chị dâu MI NA và mọi người bên nhà chị nha.

    Đến câu cuối cùng thì giọng AI SA đã chuyển thành áy náy giống với nét mặt của nàng ta nhìn sang hai chị em MI NA,MI NƯƠNG. Vào lúc này thì MAY MAY đang ở phía sau vội vàng đến nỗi kéo theo cháu gái mà bước lên rồi nhanh nhảu nói.

    _Thì đúng có chuyện đó thật. Nhưng mà MỴ NƯA MI NA…à...từ nay phải gọi là NỮ CHÚA MI NA của chúng ta vẫn được CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC hết lòng để ý chăm sóc đó chứ. Ngay như chuyện NỮ CHÚA MI NA tới đưa chân người của TRÂU VÀNG cũng là được NGÀI ấy dặn dò với người dưới từ trước khi đi mà.

    _Vậy ư ? Thế là tốt rồi. MI NƯƠNG cũng như TRÂU VÀNG chỉ mong sao MI NA ở đây được chăm sóc thật tốt.

    MI NƯƠNG sau khi nghe lời MAY MAY đã vừa siết chặt bàn tay vốn đang nắm lấy bàn tay MI NA vừa nhìn em gái với ánh mắt từ từ bớt đi lo lắng mà cất giọng đầy yêu thương. Trong lúc ấy MI NA đang bối rối vì mọi người lại nhắc đến nàng khiến chị gái phải suy nghĩ mà nhờ MAY MAY gỡ rỗi thì thấy nhẹ nhõm hơn. MAY MAY thấy vậy cũng thở phào một cái. Tới AI SA cũng hiểu ra là cô nàng đã khiến hai chị em sắp phải chia xa này một phen căng thẳng,mới đổi ngay giọng hào hứng.

    _Hẳn nhiên rồi chị MI NƯƠNG. Hẳn nhiên RẮN CHÍN ĐẦU sẽ đối với chị MI NA thật tốt rồi. AI SA xin hứa chắc như đinh đóng cột đấy.

    _Ồ mà xem kìa...đằng kia có người đang hướng tới chỗ chúng ta thì phải ?

    MAY MAY đang hài lòng nhìn các BỀ TRÊN đang trò chuyện một cách dễ dàng không đến nỗi buồn rầu,đau khổ như chị ta đã e ngại trước đó thì ngó xa thấy hiện lên hình ảnh lạ mới vừa thốt lên vừa chỉ tay về hướng ấy. Mấy người đang đứng cùng chỗ với MAY MAY cũng ngỡ ngàng nhìn theo. Họ cũng nhìn ra được ngay quả thật có một đoàn người đang bước nhanh tới đây. MI NƯƠNG cùng MI NA đều tỏ ra hết sức ngỡ ngàng y như MAY MAY và CHIA PAO còn AI SA thì chăm chú một lát rồi la lên đầy thích thú.

    _Đúng nha chị MAY MAY. Họ đến chỗ chúng ta đó. Mà...chao ôi là, khó tin lắm nha. Mọi người không ngờ nổi đâu. Âý là người của ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU, là ĐẤNG THIÊNG NA NI cũng là chị họ A RA của AI SA này đó.

    _Là...là ĐẤNG THIÊNG NA NI sao...

    MAY MAY vừa nghe được lời AI SA liền quay ngoắt lại trọn mắt nhìn nàng ta mà nói vậy rồi cứ thế đơ ra. MI NƯƠNG và MI NA cũng từ ngỡ ngàng tới bối rối quay sang nhìn AI SA với nét mặt hồi hộp. Lúc này AI SA cười rộn rã,hào hứng nói tiếp ngay.

    _Đừng nói mấy chị...đến AI SA này cũng không ngờ đến. Chị ấy rất ít dời khỏi ĐỀN THÁP TỐI CAO. Rõ ràng ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU chúng tôi rất coi trọng mọi người nha. Ơ...nhưng cũng không cần quá lo thế...ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU...thật ra cũng không khó để đối mặt lắm đâu. AI SA này là em họ của chị ấy nên biết mà.

    Thấy AI SA nói vậy cùng nét mặt tỏ ra đầy chắc chắn của nàng ta khiến cho mấy người con gái bên TRÂU VÀNG yên lòng phần nào. Họ đưa mắt nhìn nhau rồi gật đầu và cố gắng tìm đủ sự vững vàng trong lòng để đợi ra mắt người có tầm ảnh hưởng cực lớn tại RẮN CHÍN ĐẦU này. Dẫu sao từ chỗ người của A RA đi tới chỗ họ đang đứng cũng còn một đoạn khá xa nữa.

    Lúc này ở cuối ĐƯỜNG LỚN ở PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này trước sau đã có tới ba đoàn người cùng voi đi đến và đứng cùng nhau. Một đoàn của người bên TRÂU VÀNG đang sắp sửa rời khỏi đây. Hai đoàn còn lại thuộc về RẮN CHÍN ĐẦU với người của HỘI ĐỘNG BỘ LẠC và người nhà của ÔN NẶC tới đưa chân người của TRÂU VÀNG. Thêm đám đông kéo dài dọc hai bên lề ĐƯỜNG LỚN ở đây. Ai nấy đều nhanh chóng biết được về đoàn người thứ bốn đến tham dự vào cuộc đưa chân này. Hơn nữa còn là ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU tới. Bởi thế mọi người cứ vậy nhao nhao lên mà bàn tán.

    _Chu choa...thế là bọn mình được trông thấy ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU này những hai lần trong đời...thật may mắn quá chừng ấy nhỉ.

    _Chứ sao…Nghe nói CHÚA TỂ của các ĐẦU TỘC cũng hiếm có dịp được gặp ĐẤNG THIÊNG NA NI...Vậy mà bây giờ những kẻ hèn mọn như bọn mình lại được một lần trông thấy NGÀI ấy.

    _Ôi, ôi...choáng...tôi sắp ngộp thở đây...

    _Đúng thế...sao tôi cũng thấy vậy nè...

    _Đây gọi là vừa mừng vừa sợ đó...nhưng sao vậy ha...?

    _Thì là...vừa mến mộ quá đỗi...mà, mà...vừa thấy SỨC MẠNH THIÊNG LIÊNG của NGÀI ấy thật là ghê gớm mà...

    _Nhưng kiểu nào cũng phải thật tỉnh táo và , không thể ngất ngơ mà bỏ lỡ dịp này được...

    _Vậy là ông cũng không ngờ rằng ĐẤNG THIÊNG NA NI của bên mình lại tơi đưa chân người TRÂU VÀNG chúng tôi sao ?

    CA ĐÔ cất giọng ôn tồn với ĐẦU LÃNH của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM ở PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này được HỘI ĐỒNG BỘ LẠC của RẮN CHÍN ĐẦU phái tới đưa chân đoàn TRÂU VÀNG. Tới lượt người này vừa gật gù vừa đáp lại với giọng sửng sốt y như nét mặt của ông ta.

    _Qủa là thế đó...HỘI ĐỒNG BỘ LẠC chẳng hề nhắc gì tới một chuyện quá lớn như vậy cho chúng tôi biết.

    _Bên tôi cũng không được biết trước...Có lẽ đây là ý của ĐẤNG THIÊNG NA NI mà ngay tới HỘI ĐỒNG BỘ LẠC cũng chẳng được biết trước.

    _Đúng rồi, có khi là vậy...Đây là ĐẤNG THIÊNG NA NI cơ mà, chúng ta đâu biết trước được việc làm của NGÀI ấy. Trong tình cảnh này thì chúng ta ...ý tôi nói là dù bên RẮN CHÍN ĐẦU hay TRÂU VÀNG cũng nên mau chóng nghênh đón NGÀI ấy với lòng kính cẩn cao độ.

    Thêm mấy người đi theo MI NA cùng AI SA tới đây lên tiếng với nét mặt sửng sốt không kém. Ngay lúc này ĐẦU LÃNH của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM ở đây sau một hồi đăm chiêu suy nghĩ liền nói ngay với CA ĐÔ cùng người bên phía ông ta. Và những người này khi nghe xong đã gật gù với nét mặt đồng tình. Sau đó họ liền để nài voi trong đoàn cho voi quỳ gối mà nhanh chóng đặt chân xuống đất.

    Hết thảy mọi người đều đã ở bên dưới và nhanh tay sửa sang lại áo xống,đầu tóc chỉnh chu để tỏ rõ lòng thành kính đón tiếp ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU. Sau đó mọi người cùng yên lặng chờ đợi. Người của TRÂU VÀNG bởi việc này mà lên đường chậm trễ. Nhưng với họ thì trước là ĐẦU LÃNH PA NU được hổ cùng vượn đưa về yên lành,sau là các BỀ TRÊN vẫn định sẽ trở về TRÂU VÀNG trong hôm nay là tốt lắm rồi. Họ có phải chờ đợi một lúc nữa cũng không sao.

    Lúc này PA NU vẫn ngồi trong chiếc ngai có lọng che ở trên con voi dẫn đầu của đoàn bên TRÂU VÀNG. Từ khi ngồi vào ngai là chàng đã nhanh chóng thiếp đi. Vào lúc mọi người dời khỏi lưng voi thì chàng cũng mơ màng tỉnh lại một chút. Nhưng CA ĐÔ ngồi bên cạnh đã nhẹ nhàng bảo chàng ngủ tiếp.

    _Anh làm thế là phải. ĐẤNG THIÊNG NA NI hẳn sẽ thông cảm cho tình cảnh ĐẦU LÃNH PA NU mà bỏ qua cho anh ấy không xuống đây chào hỏi. _ MO LỬA của TRÂU VÀNG ôn tồn nói.

    _Vâng. _ CA ĐÔ kính cẩn đáp.

    Người của TRÂU VÀNG đứng quanh MO LỬA của bộ lạc và CA ĐÔ cũng gật gù tỏ ý đồng tình với chuyện của PA NU. Khi mà sau một đêm tới sáng rồi lúc này đã sang trưa mà PA NU được đánh thức ba lần vẫn đều rất mệt mỏi. Chàng chỉ gắng để ăn được chút cháo rồi nói mấy câu đáp lại lời thăm hỏi từ MO LỬA của bộ lạc và CA ĐÔ sau đó lại ngủ tiếp. Anh em của TRÂU VÀNG cũng theo ý MO LỬA của TRÂU VÀNG dù muốn nói chuyện thật nhiều với ĐẦU LÃNH PA NU của họ nhưng cũng đành để chàng nghỉ ngơi.



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  3. #128
    Ngày tham gia
    Feb 2018
    Bài viết
    128
    Xu
    0

    Mặc định



    126

    THẬT SỰ CHIA XA

    Sau cùng thì đoàn người của ĐỀN THÁP TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU đã từ phía THUNG LỚN cách đây một đoạn khá xa mà tới gần CỔNG CHÀO của PHƠ RÔM ÁNH SÁNG. Nơi mọi người đang đứng. Ai nấy đều nhìn thấy rất rõ ràng MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU với một thân áo choàng màu bạc và MO LỬA RẮN CHÍN ĐẦU với một thân áo choàng màu tím. Hai MO này đang dẫn đầu một đám đông các MO bên dưới thuộc ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU này đều chung một thân áo thụng màu trắng xám đi phía sau. Ở giữa đám đông này là một kiệu lớn có lọng với rèm che hết sức lộng lẫy do sáu MO trẻ của ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU khiêng trên vai. Ở trong đó thấp thoáng một dáng hình mặc đồ đen mà hết thảy đều rõ chính là A RA.

    Lúc này đây MO LỬA cùng mấy ĐẦU và PHÓ LÃNH của TRÂU VÀNG hay mấy người dẫn đầu đoàn đưa chân của RẮN CHÍN ĐẦU đều nhanh chóng đi tới chỗ nhóm người MI NA đang đứng để cùng chào đón A RA. Ngay sau đó đoàn người của ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU này cũng dừng lại sát chỗ họ. Chiếc kiệu lộng lẫy được sáu MO trẻ cẩn thận đặt xuống nền đất. Hai CHỦ TẾ của ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU cùng nhau cúi mình. Và CHỦ TẾ TỐI CAO là MO ĐẤT ở đây từ từ cất tiếng.

    _Xin chào mọi người, thật mừng vì người của ĐỀN THÁP TỐI CAO bọn tôi đã tới kịp. Sau đây xin mọi người cùng sẵn sàng đón rước BỀ TRÊN của chúng tôi là ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU.

    Theo lời CHỦ TẾ TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU mà hết thảy mọi người có mặt đều trông thấy ở phía sau bà ta. Ấy là cảnh những MO bên dưới của ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU nhanh chóng rẽ sang hai bên tạo ra một lối đi ở giữa. Trong khi hết thảy đám MO của ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU đều quỳ mọt ra nền đất thì MO LỬA của họ đã quay người đi tới sát bên chiếc kiệu. Rồi nàng ta vừa cúi lưng vừà lấy một nét mặt toát lên cái vẻ cực kì thành kính y như giọng nói cất lên vang vọng khắp xung quanh vào lúc này.

    _Xin được rước NGƯỜI khỏi kiệu, thưa ĐẤNG THIÊNG NA NI muôn vàn cao quý của RẮN CHÍN ĐẦU.

    _Được.

    Giọng nói bình thản mà chứa đựng sức mạnh to lớn tỏa ra từ bên trong kiệu cùng lúc với một bàn tay đeo sợi vàng vén rèm che và một dáng hình từ phía trong bước ra. Tức thì mọi ánh mắt những kẻ có mặt tại nơi này đều hướng vào dáng hình đó và nhận ra. Người này với áo choàng cùng áo váy bên trong đều bằng lụa đen có những đường viền bằng sợi chỉ vàng lấp lánh.

    Hơn hết là người này đang đội trên đầu một chiếc mặt nạn hình đầu rắn bằng vàng. Bởi thế không ai có thể nhìn thấy được khuôn mặt của người đó. Cùng lúc này họ lại cảm nhận một sự cao quý tộc bậc toát lên từ dáng vẻ lạ lùng ấy. Chuyện này khiến mọi người có phần ngỡ ngàng đến nỗi chơ ra trong một thoáng. Nhưng ai nấy đều nhớ ra trước mặt họ là ai. Vậy nên tức thì hết thảy đã cùng nhau cúi mình tỏ ý chào đón ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU với dáng vẻ cực kì thành kính.

    _Xin chào ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA của RẮN CHÍN ĐẦU. Người bên TRÂU VÀNG chúng tôi thật không ngờ và rất lấy làm xúc động trước việc NGÀI tự mình tới tận đây thế này.

    MO LỬA của TRÂU VÀNG ôn tồn cất tiếng trong lúc MI NƯƠNG và CA ĐÔ ở bên cùng nhau hơi ngưởng lên rồi gật đầu tỏ rõ ý đồng tình với bà ấy trước ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU. Khi đó ở phía bên kia,giọng các ĐẦU LÃNH của RẮN CHÍN ĐẦU cất lên càng thêm khép nép.

    _Người của HỘI ANH EM COI GIỮ PHƠ RÔM trong PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này cũng như các anh em RẮN CHÍN ĐẦU khác ở đây xin được ra mắt NGƯỜI. Thưa ĐẤNG THIÊNG NA NI muôn phần cao quý của chúng con.

    _ÁT KA RA AI SA của RẮN CHÍN ĐẦU và NỮ CHÚA MI NA của RẮN CHÍN ĐẦU, chị dâu của em xin được ra mắt ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA muôn phần cao quý của RẮN CHÍN ĐẦU ạ...Và...ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU lại đeo MẶT NẠ RẮN THIÊNG này rồi...Vậy là KÌ TRƯỜNG CHAY đã được NGƯỜI mở ra để nguyện cầu với CÁC ĐẤNG THIÊNG LIÊNG ở RẮN CHÍN ĐẦU ban điều tốt đẹp cho mọi người đúng không ha ?

    Giữa những giọng nói đầy kính cẩn được cất lên cùng lúc lại có giọng AI SA với một kiểu vẫn thành kính mà xen vào đó sự thắc mắc đầy to gan. Mọi người đều có chút sửng sốt mà hơi ngưởng lên trông sang nàng ta. Và họ còn thấy thêm rằng. Trong khi MI NA ở bên cạnh vẫn còn đang cúi mình hơi run run. Thì AI SA này đã đứng thẳng lên rồi,nét mặt cũng đầy vẻ thắc mắc mà nhìn A RA. Và ngay lúc đó một giọng nói rất bình thản mà trước sau đều tỏa ra sức mạnh cực kì ghê gớm bao trùm khắp khoảng xung quanh này.

    _Được rồi. THIÊNG NA NI A RA của RẮN CHÍN ĐẦU này cảm ơn mọi người ở đây đã chào đón ta như vậy. Mọi người cũng nên thoải mái hơn đi để chúng ta cùng nói chuyện dễ dàng hơn...

    ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU nói vậy. Mọi người nghe xong đều khẽ thở ra một chút rồi liền theo đấy mà đứng thẳng lên với nét mặt vẫn tỏ ra đầy thành kính nhưng đã bớt e dè hơn mà hướng tới A RA.

    _Còn...Cô gái trẻ này đây...Cô đoán đúng rồi...Còn ta không cần phải đoán cũng biết rằng cô thể nào cũng đang ở đây.

    A RA sau một thoáng ngừng lại đã nói tiếp bằng một giọng bình thản như cũ nhưng sức mạnh trong ấy đã bớt đi khá nhiều. Không những vậy nàng còn hướng MẶT NẠ ĐẦU RẮN THIÊNG nhìn AI SA rồi đưa bàn tay ra. Và mọi người đều có thể thấy AI SA càng chăm chú nghe thì vẻ mặt càng trở nên thích thú hơn. Rồi nàng ta rất nhanh đã vừa nhào tới nắm lấy bàn tay của A RA cũng là đứng sát với nàng vừa cất giọng nũng nịu đáng yêu.

    _Hi, hi...đương nhiên là em phải ra đây để tỏ rõ việc nhà CHÚA TỂ TỐI CAO của chúng ta cũng như RẮN CHÍN ĐẦU này rất là...muốn đối thật tốt với NỮ CHÚA MI NA rồi. Vậy là đúng phải không chị họ A RA yêu quý của em, hi hi ?

    _Đúng vậy. Ta rất vừa ý, em thế nhưng luôn hiểu chuyện, AI SA dễ thương của ta...Và...chắc rằng TRÂU VÀNG cũng đã thấy được lòng thành của RẮN CHÍN ĐẦU này đối với chuyện của NỮ CHÚA MI NA, em dâu của ta đây.

    A RA vừa lấy tay còn lại đặt lên hai bàn tay của AI SA đang nắm chặt bàn tay kia của nàng ta vừa đáp lại em họ bằng một giọng nói phảng phất trong đó sự cưng nự. Điều đó khiến mọi người còn lại đều có phần ngỡ ngàng với chuyện hiếm có này. Trong lúc đó A RA lại đã vừa chuyển hướng nhìn của MẶT NẠ ĐẦU RẮN THIÊNG về phía những người của TRÂU VÀNG mà nói giọng đã không còn chút tình cảm đặc biệt nào nữa. Và ngay sau đó người của TRÂU VÀNG đã quay sang nhìn nhau. Rồi họ đều tỏ ý ra mặt với MO LỬA của bộ lạc rằng muốn bà thay mặt họ bày tỏ với A RA. Thế rồi MO LỬA của TRÂU VÀNG đã liền lấy giọng ôn tồn mà lên tiếng.

    _Vâng, thưa ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA của RẮN CHÍN ĐẦU. Qủa đối với người của TRÂU VÀNG mà nói thì...từ khi chúng tôi tới đây thật đã nhận được chăm sóc rất tốt của người bên RẮN CHÍN ĐẦU. Hơn hết là...sau chuyện không mong muốn xảy ra trong đám cưới mà người bên RẮN CHÍN ĐẦU có cách đối sử rất công bằng với người bên TRÂU VÀNG.

    _Xin phép. Xin phép hai BỀ TRÊN của TRÂU VÀNG cùng RẮN CHÍN ĐẦU đây... Xin phép cho CA ĐÔ này được bày tỏ đôi điều từ đáy lòng. Âý là hết thảy người của TRÂU VÀNG đang ở PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này, trong đó có tôi thật hết sức biết ơn những giúp đỡ của RẮN CHÍN ĐẦU. Không có sự giúp dập của RẮN CHÍN ĐẦU thì e rất nhiều anh chị em của TRÂU VÀNG sẽ không thể sống sót. Như ĐẦU LÃNH PA NU của TRÂU VÀNG chúng tôi cũng đã được RẮN CHÍN ĐẦU bỏ ra thật nhiều công sức để tìm kiếm. Những chuyện này thì người của TRÂU VÀNG sẽ mãi ghi khắc trong lòng.

    Khi MO LỬA của TRÂU VÀNG đang ôn tồn đáp lại A RA thì CA ĐÔ ở bên cạnh bà với nét mặt càng lúc càng hiện lên vẻ xúc động mà tỏ ra không thể kìm nén thêm,đã cất lời xen vào. Lúc này MO LỬA của TRÂU VÀNG cũng không ngờ mà dừng lại. Vậy nhưng bà ấy cũng nhanh chóng tỏ ra đồng tình với những lời trình bày của chàng ta. Và khi CA ĐÔ nói xong liền tỏ rõ là đã biết lỗi khi làm ra chuyện quá phận thì MO LỬA của TRÂU VÀNG đã gật đầu và mỉm cười tỏ ý thông cảm cho chàng ta. Rồi bà tiếp tục thưa chuyện với A RA.

    _ĐẦU LÃNH CA ĐÔ này đã nói ra những điều MO LỬA muốn thay người bên TRÂU VÀNG bày tỏ với NGƯỜI cũng là với người bên RẮN CHÍN ĐẦU, thưa ĐẤNG THIÊNG NA NI cao quý. Thêm rằng hôm nay người bên TRÂU VÀNG chúng tôi còn xiết bao cảm động khi được ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU là NGƯỜI đây tự mình tới đưa chân đoàn.

    ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU sau khi nghe hết những lời thưa gửi trước sau của MO LỬA hay ĐẦU LÃNH CA ĐÔ của TRÂU VÀNG thì đã khiến hai người này và hết thảy những kẻ có mặt ở đây phải một phen căng thẳng. Khi mà trong một lúc A RA chỉ im lặng mà đứng. Ngay tới AI SA ở bên nàng cũng e dè hẳn đi. Cuối cùng trước niềm mong mỏi cố đè nén của mọi người mà họ đã nghe được A RA cất lên một giọng bình thản mà chứa đựng nguồn sức mạnh choáng ngợp.

    _Những việc này đều là người của RẮN CHÍN ĐẦU thấy cần phải làm với các đoàn khách quý của mình, người của TRÂU VÀNG không cần quá nặng lòng. Ví như hôm nay ta đến đây là thay mặt CHÚA TỂ TỐI CAO ÔN NẶC của RẮN CHÍN ĐẦU này đưa chân các người. Có thể nhiều kẻ cho em trai ta luôn tùy hứng mà làm việc. Nhưng thật sự ÔN NẶC là người luôn hành sử có lí do chính đáng. Vậy mong rằng TRÂU VÀNG các người cũng hiểu cho là CHÚA TỂ TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU rất tiếc khi không thể tới đây.

    _Vâng. Người của TRÂU VÀNG chúng tôi hiểu rõ điều này và không hề có gì trạnh lòng. Nhưng dẫu thế nào cũng xin để chúng tôi được ghi nhớ lòng tốt của RẮN CHÍN ĐẦU cho mai này không phải áy náy.

    MO LỬA của TRÂU VÀNG cúi đầu,nói giọng thành kính đáp lời ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU khi những người còn lại đều thêm một lần khẽ thở ra một cách dễ chịu. Sau đó họ phải căng thẳng ngay khi A RA tiếp tục lên tiếng.

    _Người của RẮN CHÍN ĐẦU muốn đón tiếp khách quý của mình lâu hơn nhưng hiểu rằng mọi người xa nhà đã lâu đều mong trở về. Bởi vậy ta không giữ chân người của TRÂU VÀNG thêm nữa. Sẵn đây ta cũng nói rằng CÁC ĐẤNG THIÊNG LIÊNG ở RẮN CHÍN ĐẦU này sẽ che trở cho chuyến quay về lần này của người bên TRÂU VÀNG. Sẽ không có thêm điều xấu nào xảy ra với người của TRÂU VÀNG trong đất của RẮN CHÍN ĐẦU. Âý là lời hứa của ĐẤNG THIÊNG NA NI và ĐỀN THÁP TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU.

    _Được vậy quá tốt rồi. TRÂU VÀNG chúng tôi càng thêm phần biết ơn RẮN CHÍN ĐẦU cùng ĐỀN THÁP TỐI CAO.

    MO LỬA của TRÂU VÀNG vừa nghe xong lời A RA liền tỏ rõ niềm vui mừng mà đáp lại. Những người của TRÂU VÀNG khác nghe được hai BỀ TRÊN này nói chuyện qu lại vậy cũng vui mừng hết sức. Tiếng nói của A RA vang vọng khắp bốn phía nên hết thảy mọi người cho dù ở rất xa phía sau đều nghe thấy. Và niềm vui này nhanh chóng lan tỏa khắp nẻo trong PHƠ RÔM ÁNH SÁNG. Trong lúc này A RA lại nói tiếp.

    _Ta cũng tin tưởng rằng sau chuyện này...Hai bên RẮN CHÍN ĐẦU và TRÂU VÀNG của chúng ta sẽ xỏa bỏ mọi điều không hay trước kia để bắt đầu mối dây khăng khít mới...Cũng như ĐỀN THÁP TỐI CAO của ta và ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU của MO LỬA đây sẽ cùng gắn bó hơn.

    _Vâng, hẳn là thế.

    MO LỬA của TRÂU VÀNG cất giọng chân thành đáp lại A RA. Người của TRÂU VÀNG bên cạnh bà có chung nét mặt đồng tình với bà ấy mà hướng về ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU. Trong lúc này A RA lại đang hướng MẶT NẠ ĐẦU RẮN THIÊNG nhìn thẳng vào MI NƯƠNG. Sau đó A RA cất giọng như cũ.

    _Ta cũng rất mừng khi mà sau những chuyện đã xảy ra. MỴ NƯA MI NƯƠNG và đứa trẻ của TỘC LA vẫn được yên lành. Hơn nữa chúng ta ở đây có thể mừng thêm nữa rằng...MỴ NƯA MI NƯƠNG đây chắc chắn sẽ mẹ trò con vuông. Đứa trẻ chắc chắn sẽ ra đời khỏe mạnh.

    _Có lời ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU này thì tốt quá mà...Chị dâu ha...

    Giọng nói cất lên cực kì hứng khởi y như vẻ mặt của AI SA đang chuyển hướng từ MI NƯƠNG sang MI NA khi cô nàng vừa nghe xong lời của A RA. Trong khi đó những người khác đều nghe rõ những lời của A RA cũng đều quay sang nhìn MI NƯƠNG chăm chú. Vào lúc này họ vẫn tiếp tục nhìn nàng với nét mặt mừng rỡ. Hơn hết là MI NA và MAY MAY. Vào lúc này MI NƯƠNG sau một hồi cảm thấy khó chịu một cách không hiểu nổi với chuyện nhận được chú ý từ ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU này. Tuy rất khó khăn mà rồi nàng cũng đã nhẹ cười mà cất tiếng.

    _Cám ơn NGƯỜI đã suy nghĩ nhiều đến mẹ con tôi.

    _Được rồi. Những gì cần nói ta cũng đã nói rồi. Bây giờ đây là lúc ta phải quay về ĐỀN THÁP TỐI CAO tiếp tục KÌ TRƯỜNG CHAY của mình. Lát nữa, sau khi đoàn của TRÂU VÀNG rời đi thì các anh hãy đưa NỮ CHÚA MI NA cùng ÁT KA RA AI SA trở về cẩn thận.

    A RA nói xong nhìn quanh một lượt mọi người ở trước mặt rồi tức thì quay người đi về ngồi vào trong kiệu. Lúc đó ai nấy đều hơi sững sờ một thoáng rồi vội vàng cúi mình xuống tỏ rõ lòng thành kính đưa chân A RA. Nhanh chóng sau đó chiếc kiệu lại được sáu MO trẻ của RẮN CHÍN ĐẦU nâng lên vai. MO ĐẤT và MO LỬA của ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU liền dẫn theo hết thảy đám MO bên dưới quay lại hướng về bến thuyền ở THUNG LỚN phía xa.

    _Xin lỗi. Vậy nhưng chúng ta cũng phải lên đường thôi.

    CA ĐÔ lên tiếng và MO LỬA của TRÂU VÀNG cũng tỏ rõ ý đồng tình. MI NƯƠNG nghe vậy liền quay sang nhìn chằm chằm vào MI NA mà lại không thốt lên được tiếng nào. Hai chị em này chỉ biết nhìn nhau rưng rưng tỏ rõ nỗi lòng không muốn chia xa. MAY MAY thấy thế mới đành cất giọng xụt xùi.

    _Hai MỴ NƯA đừng vậy nữa. Đằng nào thì cũng phải làm thôi.

    _Chị MI NƯƠNG cũng đừng lo cho chị MI NA quá mà. Có MAY MAY và AI SA này rồi mọi người ở RẮN CHÍN ĐẦU sẽ chăm sóc tốt chị MI NA.

    AI SA đã nhào lại qua chỗ MI NA và nói với giọng chắc chắn y như nét mặt của cô nàng vào lúc này. Thấy vậy MAY MAY thêm lần nữa lên tiếng xụt xùi nặng hơn.

    _Đúng thế MAY MAY sẽ luôn ở bên chăm lo hầu hạ cho NỮ CHÚA MI NA. Còn CHIA PAO cũng sẽ cùng với mọi người ở TRÂU VÀNG sẽ chăm sóc cho mẹ con MỴ NƯA MI NƯƠNG. Vậy nên chị em hai MỴ NƯA hãy yên lòng đi nhé.

    _Vâng...chị...chị MI NƯƠNG cũng mau ngồi vào ngai trên lưng voi đi mà. Hết thảy mọi người của TRÂU VÀNG ở đây chắc là đều muốn lên đường về nhà rồi. Em ở đây sẽ rất tốt và sẽ luôn cầu chúc cho mọi người ở TRÂU VÀNG được yên lành.

    MI NA bỗng lên tiếng với giọng càng lúc càng dứt khoát cùng nét mặt cứng cỏi. Trong khi ấy hai tay nàng đã rút ra rồi nắm ở phía ngoài đôi bàn tay chị gái. Thấy MI NA vậy MI NƯƠNG cũng hiểu rõ mong muốn của mọi người đặt vào nàng rồi gật đầu mà nói với em gái.

    _Được rồi...em gái của chị đã lớn lắm rồi...Và chị sẽ nghe lời em. Ở lại thật tốt nhé MI NA.

    MI NƯƠNG vừa nói vừa rút tay ra khỏi tay MI NA vào ôm chặt cô gái nhỏ này vào lòng. Thế rồi nàng cũng dứt khoát buông MI NA và quay người thẳng bước về chỗ đoàn người cùng voi của TRÂU VÀNG đang đứng ở phía sau. Ngay sau đó MO LỬA của TRÂU VÀNG cùng CHIA PAO thêm vào CA ĐÔ và ba PHÓ LÃNH còn lại của TRÂU VÀNG cũng hối hả đi theo nàng. Và chẳng mấy chốc mà người của TRÂU VÀNG đã ngồi trên lưng voi. Rồi họ bắt đầu thẳng hướng lướt qua đám MI NA và AI SA đang hãy còn đứng trên mặt đất mà đi qua CỔNG CHÀO rời khỏi PHƠ RÔM ÁNH SÁNG này.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  4. #129
    Ngày tham gia
    Feb 2018
    Bài viết
    128
    Xu
    0

    Mặc định



    127

    TOAN TÍNH

    Ở một nơi nào đó trong ĐỀN THÁP TỐI CAO ở PHƠ RÔM ÁNH SÁNG nơi RẮN CHÍN ĐẦU. Ggiữa các bức tường bằng thứ đá màu xám. Một người có dáng vẻ cao lớn mặc áo choàng lụa óng ánh sắc bạc đang đứng bên đài phun nước. Gương mặt với những đường nét đẹp đẽ một cách sang trọng của bà ta lại đang nhìn chăm chăm bằng ánh mắt đầy sùng kính ra khoảng giữa CĂN PHÒNG ĐÁ XÁM này. Cũng giống MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU là một người đàn bà khác mặc áo váy bằng vải thô màu xám. Người này so với MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU thì già nua hơn nhiều với mái tóc bạc trắng. Bà ta đang đứng gần lối cửa vào.

    Trong khi ấy,cái điều mà hai người họ đang dõi theo. Đây chính là một dáng hình vốn lơ lửng trên cao thì lúc này đã từ từ chạm chân xuống mặt sàn CĂN PHÒNG ĐÁ XÁM. Và đó là ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA của RẮN CHÍN ĐẦU này. Trên người A RA là bộ đồ lụa đen với những đường thêu bằng chỉ vàng đang tung bay phấp phới trong khoảng không chập chờn những luồng sức mạnh. Vậy nhưng MẶT NẠ ĐẦU RẮN THIÊNG đã không còn được A RA mang. Bởi thế gương mặt của nàng ta không còn bị che đậy nữa. Trên đó không phải là những đường nét bình thường mà hầu hết kẻ khác cho rằng sẽ là như vậy.

    Vào lúc này gương mặt A RA không ngừng biến chuyển với những vệt đen với đường nét ghê rợn đang không ngừng hiện ra rồi biến đi. Nét mặt A RA cũng cho thấy những cảm giác không ngừng chuyển đổi giữa đau đớn khó chịu với thoải mái,khoan khoái. Sau cùng,khi mà những luồng sức mạnh chập chờn bay lượt khắp trong lòng CĂN PHÒNG ĐÁ XÁM này vốn bắt nguồn từ bể nước bên dưới đài phun dần tan biến. Đây cũng là khi những biến đổi trên gương mặt A RA tới hồi chấm dứt.

    Lúc này đây gương mặt A RA sau cùng trông rất bình thường với những đường nét nhạt nhòa. Đôi mắt A RA vốn nhắm nghiền từ khi MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU thả viên than đem về từ đất TRÂU VÀNG cùng với chút máu tươi vào bệ chứa bên dưới đài phun mở ra TRẬN PHÉP,sau cùng đã mở ra trừng trừng. Cảnh tượng này khiến MO ĐẤT và OA KIÊU nhìn với cùng một nét mặt và ánh mắt vừa khiếp sợ vừa mừng rỡ cực hạn.

    _ Xin được chúc mừng đến NGƯỜI.

    MO già OA KIÊU cất giọng đầy kính ngưỡng hướng tới A RA. Ngay sau đó MO ĐẤT cũng kịp hưởng ứng theo mà cất giọng càng tỏ ý xót xa.

    _Vâng, đúng như lời của MO OA KIÊU đây. Trải qua bảy ngày đến lúc này thì NGƯỜI cũng đã trở lại như cũ. Thật...thật là cực khổ cho NGƯỜI quá.

    _Hai bà hãy dừng việc thương tiếc này. Đây là chuyện cần phải làm. Ta đã lường trước. Không còn cách nào khác.

    A RA cất giọng lạnh lẽo đáp lại kẻ dưới sau khi nàng ta ngồi lên chiếc sập bằng đá xám kê sát tường. Hai người kia cũng hối hả từ hai hướng đi tới,cúi đầu mà đứng hầu trước sập. Và rồi,khi OA KIÊU chỉ biểu hiện một vẻ im lặng hiểu chuyện. Thì MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU cũng biết ý mà tiếp tục lên tiếng thưa bày với A RA.

    _Vâng. Ý của NGƯỜI thì chúng con chỉ còn biết nghe theo. Nhưng dù sao thì NGƯỜI vì chuyện đám cưới mà phải bỏ ra quá nhiều suy nghĩ và sức mạnh như thế cũng làm bọn con thấy không đành lòng. Ví như chuyện phải mượn đến sức mạnh của ĐIỂM THIÊNG ở KHU NHÀ LỚN để mở ra TRẬN PHÉP nhằm chấm dứt chuyện ở đó mà đánh vào sức mạnh thật sự của NGƯỜI. Ấy là...chưa kể việc lớn mà ĐỀN THÁP TỐI CAO của chúng ta khổ công sắp đặt sau cùng lại thành ra như thế. Khi mà bọn kia không giết được CHÚA TỂ của hai ĐẦU TỘC THỨ BA và THỨ TÁM theo ý đồ chúng ta. Rằng...Hai kẻ ấy một khi chết đi sẽ khiến cho hai nhóm CHÚA TỂ vốn đối đầu với nhau trong HỘI ĐỒNG BỘ LẠC này quay ra có chung ý kiến thêm một phen nữa đánh TRÂU VÀNG để báo thù. Cũng là nhổ đi cái gai CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA trong mắt của ĐỀN THÁP TỐI CAO chúng ta. Sau cùng...Mảnh đất này đã không thể tức thì xảy ra loạn lớn để thuận đà cho chuyện lớn của NGƯỜI. Hơn nữa vai trò cùng sức mạnh của NGƯỜI và ĐỀN THÁP TỐI CAO của chúng con trong mắt của RẮN CHÍN ĐẦU cũng như khách khứa từ các nơi khác đều tăng cao tới cực điểm.

    _Lúc này bà lại quay sang tức giận về chuyện đó. MO ĐẤT tới nay đã phát tác mỗi ngày không hề thiếu một lần.

    A RA ngả người đặt tay lên gối kê bên trái,nhìn lên MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU mà cười nhạt một cái rồi cất giọng điềm nhiên với bà ta. Vừa nghe xong MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU liền lộ ra vẻ mặt biết lỗi mà nói giọng giãy bày.

    _Thật là con xin chịu tội mà NGƯỜI ban cho. Qủa thật chuyện xảy ra trong đám cưới thì con đã hiểu thấu ý nghĩ sâu xa của NGƯỜI. ẤY rằng...Chuyện mà chúng ta định liệu cho buổi lễ đó vỗn đã được NGƯỜI nhìn ra bị CHÚA TỂ của ĐẦU TỘC THỨ BA nắm được phần nào. Và ông ta có sửa soạn trước để đối phó lại. Vậy nhưng NGƯỜI vẫn để phe CA ĐÔ ra tay. Đó là bởi NGƯỜI muốn thăm dò Ý TRÍ TỐI CAO đối với mình ra sao. Và thế nào thì...đến sau cùng mọi chuyện vẫn nằm trong tầm khống chế của NGƯỜI. Vậy nhưng con đến từng tuổi này vẫn không giữ được sự vững vàng trong suy nghĩ mà tức giận mà ấm ức. Thật khiến NGƯỜI không vừa lòng.

    A RA vẫn nằm nghiêng trên sập đá,một tay nhẹ cầm lấy chiếc bát nhỏ đựng cháo trắng mà OA KIÊU dâng lên. Sau khi nhấp một chút cháo,A RA nhìn MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU với ánh nhìn tin tưởng rồi cất giọng khoan khoái.

    _Bà biết vậy rồi. Ta cũng không nỡ trách tội làm gì. Đến lúc này ta cũng đã thấy rõ là Ý TRÍ TỐI CAO vẫn còn rất mạnh và muốn ngăn cản chuyện lớn kia. Và để chắc thắng trước Ý TRÍ TỐI CAO kia thì ta còn phải nhờ đến những MO, THEM như bà rất nhiều đấy.

    _Xin NGƯỜI đừng nói vậy. Được giúp việc cho NGƯỜI là phúc phần cho những kẻ dưới như chúng con đây. Và xin NGƯỜI yên lòng về chuyện đó. Hết thảy những kẻ như con đây ở khắp nơi sẽ dốc sức nhằm tạo lên các bước đi mới cho chuyện lớn của NGƯỜI.

    MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU vừa nghe hết lời A RA thì vội xua tay trong khi cất lên giọng nói cùng một vẻ như nét mặt là cực kì cảm động mà đáp lại BỀ TRÊN. Thấy vậy A RA gật đầu,nói tiếp với giọng nhàn nhạt.

    _Tốt lắm. Sẵn đây bà hãy nói với MO LỬA hợp sức khăng khít với CA ĐÔ hơn nữa.

    _Vâng. Nhưng chuyện này...có lẽ nào trong mắt NGƯỜI thì CAY A kia và CA ĐÔ vậy mà đã chưa đủ gắng sức sao ạ ?

    MO ĐẤT RẮN CHÍN ĐẦU trước là sốt sắng đáp lời A RA mà sau đó lại thành ra lo lắng hoảng hốt ra mặt mà è dặt lên tiếng thăm dò. Thấy vậy A RA nhẹ lắc đầu,cười nhạt rồi nói.

    _Các người sao hay lo sợ như vậy. Ta không hề có ý chê trách gì hai kẻ ấy. Mà là có việc mới khiến ta phải nhắc nhở họ.

    _Thế ạ ? Dám hỏi rằng việc mới này là gì mà...khiến NGƯỜI phải nghĩ nhiều đến vậy ạ ? Trong khi với CA ĐÔ thì việc kia dẫu là không thành. Nhưng sau đó vẫn giữ vững lòng tin của TRÂU VÀNG đối với hắn. ẮT hẳn sau khi trở về TRÂU VÀNG thì CA ĐÔ này sẽ còn trèo cao hơn nữa, chẳng mấy chốc sẽ có ảnh hưởng lớn đến TRÂU VÀNG.

    MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU nghe được lời A RA thì lúc đầu đã có thể yên lòng mà sau đó lại càng trở nên bối rối hơn, phải tiếp tục cất lời dò hỏi. A RA vào lúc này đã đưa chén cháo lại cho OA KIÊU rồi cất giọng phóng khoáng.

    _Qủa vậy, MO ĐẤT của ta. Khi mà hôm nay...chuyến đi của chúng ta tới đưa chân TRÂU VÀNG...thật đáng. MỴ NƯA MI NƯƠNG của TRÂU VÀNG kia...đúng thật không sai với đoán định trước đây của ta. Đó là...ngay ta đây cũng không thể xuyên thủng màn chắn lạ lùng ở nàng ấy. Nhưng...thú vị hơn...Chính là đứa bé mà MI NƯƠNG ấy đang mang trong bụng.

    _Đứa bé..._ MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU càng nghe càng sửng sốt mà thốt lên.

    _Đúng vậy...là đứa bé. Tấm màn chắn lạ lùng của MI NƯƠNG kia vậy nhưng không thể che đậy nổi điểm kì diệu của đứa bé ấy. Từ nó mà ta cảm nhận được sức sống của NÚI CỔNG TRỜI. Rõ ràng giữa NÚI CỔNG TRỜI và đứa bé này có một mối giao cảm. Bây giờ thì bà đã hiểu ý ta rồi chứ ?

    A RA chầm chậm cất giọng bình thản. Còn MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU càng nghe mà nét mặt, ánh mắt càng hiện lên vẻ choáng váng đến mức khi nhận ra đã quá phận mới vội lấy lại vẻ cung kính mà thưa bày lại với A RA.

    _Dạ. Ý của NGƯỜI là...xin phép cho con được đoán rằng. Có lẽ NGƯỜI cho là đứa bé của MI NƯƠNG kia vì mang dòng máu của TỘC LA. Bởi vậy một khi nó được sinh ra, ắt sẽ lôi kéo những kẻ ở NÚI CỔNG TRỜI trở lại. Đây chính là dịp để chúng ta tìm ra dấu vết của những kẻ đó bao gồm THIÊNG TAO và TẢNG ĐÁ THIÊNG kia. Và chuyện này vốn ở đất TRÂU VÀNG nên giao cho CA ĐÔ là hợp hơn hết. Có phải ý NGƯỜI là vậy không ạ ?

    _Đúng vậy. Bà quả không thẹn là MO ĐẤT của ĐỀN THÁP TỐI CAO này.

    A RA nghe xong lời của MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU thì vừa chầm chậm khép mắt vừa cất giọng nhẹ như gió thoảng. MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU nhìn vậy biết ý là BỀ TRÊN của bà ta đã muốn nghỉ ngơi,vội nói.

    _Dạ. Con xin phép NGƯỜI được lui ra ngoài đi lo liệu mọi chuyện của ĐỀN THÁP TỐI CAO này.

    A RA vẫn nằm nguyên trên sập với đôi mắt khép hờ,không nói một tiếng. MO ĐẤT của RẮN CHÍN ĐẦU cũng biết ý,nhanh chóng rời khỏi CĂN PHÒNG ĐÁ XÁM. Sau một lúc khá lâu mà A RA vẫn cho MO già OA KIÊU ở bên lẳng lặng xoa bót thân thể. Cuối cùng nàng ta đã cất lên một giọng hờ hững.

    _OA KIÊU này, bà có chuyện gì còn chưa định nói với ta ? Chẳng lẽ bà muốn ta phải hao hụt công sức để nắm bắt ý nghĩ của bà sao ?

    OA KIÊU đang chăm chú hầu xoa bóp cho A RA mà nghe được vậy liền ngừng tay lại,nét mặt cũng hiện lên vẻ rối quẫn,sau đó đành nói giọng áy náy.

    _Già này biết mình đã phụ lòng trông mong của NGƯỜI chứ không phải là khiến NGƯỜI phải ngờ vực lòng thành của mình. Đúng là OA KIÊU này vẫn chưa có dịp thưa bày với NGƯỜI một chuyện lớn. Rằng…Cách đây hai hôm già đã cảm nhận được sức sống của những kẻ thân thuộc đã mất dấu lâu ngày.

    _Để xem...Bà đang nói về những kẻ giống như mình được phái tới mảnh đất này từ khoảng rất lâu trước đây. Những kẻ này có phải là đi đường biển rồi mất dấu.

    A RA cất giọng hờ hững như cũ trong khi đã chuyển mình nằm thẳng trên sập. OA KIÊU thấy vậy cũng biết ý trước là thu tay lại sau là nhanh chóng tiếp tục thưa bày.

    _Vâng. Nhưng cảm nhận đó không khá hơn lần trước là bao. Nó hiện lên rồi biến mất quá nhanh. Khi ấy già không dám quấy dầy NGƯỜI đang tu tập nhằm lấy lại sức mạnh, bởi thế mới gắng sức tự dò tìm mấy lần nữa. Vậy nhưng... quá yếu kém nên không thành. Lại thấy việc này có khi gắn với chuyện lớn của NGƯỜI khiến OA KIÊU không khỏi...

    _Là thế. Về cảm nhận đó của bà...Lần trước ấy là ngay sau khi ĐA BAN đánh lên NÚI CỔNG TRỜI. Nếu vậy thì đúng như bà đã lo nghĩ...chuyện này chắc chắn là gắn liền với chuyện lớn của ta. Nhưng bà không phải tự trách quá như thế. Khi mà hai chuyện này đã gắn với nhau rồi thì sớm muộn sẽ...

    A RA nghe xong lời OA KIÊU đã từ từ mở mắt chăm chú nhìn bà ta rồi nói giọng ân cần hiếm có. OA KIÊU thấy vậy,nét mặt hiện rõ xúc động mà thưa bày tiếp với giọng đầy mừng vui.

    _Thật là có lời của NGƯỜI thì đã khiến cho già này thấy như vén được mây mù thấy được trời xanh. Thật mong rằng lời của NGƯỜI sớm xảy ra.

    _Bà cũng đừng vội mừng vui như thế. Đừng quên rằng...Chuyện lớn của chúng ta đã trải qua mấy phen gần thành nhưng tới lúc này vẫn còn nhiều khó khăn. Đều bởi Ý TRÍ TỐI CAO kia. Bởi vậy, phải cho rằng chuyện này chưa thể...chắc chắn là tốt cho chúng ta. Xem chừng đối với A RA này cũng như hết thảy đám MO,THEM các người dù có sức mạnh bằng nào thì cũng không thể nắm bắt hết được Ý TRÍ TỐI CAO đó. Và cuộc đối đầu căng thẳng...hơn hết thảy với ta sau cùng vẫn là Ý TRÍ TỐI CAO này.

    A RA lại khép mắt rồi cất lên một giọng nói càng lúc trở nên lạnh lẽo hơn. Sau cùng khắp CĂN PHÒNG ĐÁ XÁM này đã bị khí lạnh bao trùm tới nỗi bà già OA KIÊU phải run lên mà gắng gượng chống đỡ để thưa bày thêm chút nữa.

    _Nhưng là NGƯỜI thì OA KIÊU hết sức tin tưởng. Hơn nữa. Hết thảy những kẻ như già này đều sẽ dốc lòng dốc sức cho việc lớn của NGƯỜI được thành công.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  5. #130
    Ngày tham gia
    Feb 2018
    Bài viết
    128
    Xu
    0

    Mặc định




    128

    KHỞI ĐẦU MỚI

    Vào lúc mặt trời đã lặn,trời đất đã chìm sâu vào trong bóng tối. Ở tại một nơi cách khá xa PHƠ RÔM ÁNH SÁNG về phía TRÂU VÀNG. Trên mặt đất bằng phẳng ở ngoài rìa một mảnh rừng lớn. Một khu lán bằng gỗ lợp lá rừng đã được nhanh chóng dựng lên bởi những chàng trai còn khỏe mạnh của TRÂU VÀNG.

    Ngay sau đó mọi người trong đoàncủa TRÂU VÀNG này đã vào trong lán ăn tối rồi nghỉ ngơi. Hơn hết là những anh em hãy còn bị thương chưa khỏi hẳn giống như PA NU đều đã đi ngủ từ sớm. Một tốp vài ba người khác thì theo sắp sếp của CA ĐÔ mà đi xung quanh khu lán canh phòng trong đó gồm có chính chàng ta.

    Đi một vòng cung rộng cách đủ xa khu lán cũng là cách xa tầm mắt MO LỬA của TRÂU VÀNG đã khiến CA ĐÔ thấy có thể thoải mái hơn nhiều. Suy nghĩ trong lòng của chàng ta cũng đã cởi mở hơn. Thay vì CA ĐÔ phải đè nén thật sâu phía sau màn chắn. Hoặc thậm trí chàng ta còn hoàn toàn không dám suy nghĩ một số chuyện.

    Hết thảy đều là CA ĐÔ muốn nghĩ tới những việc sau này phải làm khi trở về TRÂU VÀNG. Những dịp mà chàng ta phải nắm bắt để vươn lên cũng như các thách thức có thể và không thể đoán biết. Mọi việc đối với CA ĐÔ vừa là hết lòng dốc sức mà cũng phải cẩn thận trong từng bước đi. Vậy nhưng mọi bước đi của chàng ta dù thế nào cũng là đều hướng vào hai chuyện lớn.

    Một là nhanh chóng thu xếp để chấm dứt chuyện vợ chồng của MI NƯƠNG và PA NU. Sau đó CA ĐÔ này sẽ thay thế PA NU trở thành chồng của MI NƯƠNG cũng là con rể yêu quý của CHÚA TỂTỐI CAO ở TRÂU VÀNG. Đó là bước tạo đà cho đích nhắm sau cùng mà chàng ta hướng tới. Nhưng có điều là cho đến lúc này chàng ta vẫn một lòng muốn MI NƯƠNG tránh khỏi chuyện có thể hại đến nàng ấy. Cũng như chàng ta không muốn phải ra tay với PA NU. Nhưng CA ĐÔ lại không khỏi thấy lo lắng cho MI NƯƠNG sau chuyện ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA của ĐỀN THÁP TỐI CAO RẮN CHÍN ĐẦU này tới đưa chân đoàn của TRÂU VÀNG. Hơn hết là ĐẤNG THIÊNG NA NI này đã chú ý tới MI NƯƠNG một cách rất khó hiểu. Thật ra chàng ta bấy lâu nay đã có qua lại sâu sắc với ĐỀN THÁP TỐI CAO của RẮN CHÍN ĐẦU. Nhưng với ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA thì chàng ta cũng chẳng khá hơn những kẻ khác là mấy.

    ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA này thật không thể nắm bắt được. Và những kẻ nhận được chú ý của ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA này thật khó mà biết được là tốt hay xấu đây. Nhưng CA ĐÔ vẫn còn mong có thể biết được ý tứ sâu xa đó khi mà gặp được MO già hầu cận của chàng ta. Khi mà sớm muộn hoặc rất có thể là MO LỬA CAY A của ĐỀN THÁP TỐI CAO ở RẮN CHÍN ĐẦU kia đã truyền đến cho bà ta những điều như thế.

    Trong lúc ấy tại căn lán ở giữa cũng như nhỏ hơn so với hai căn còn lại được dùng làm nơi nghỉ chân của MỴ NƯA MI NƯƠNG cùng MO LỬA của TRÂU VÀNG và những kẻ hầu cận. Sau bữa tối ăn cùng chung mâm thì bây giờ đây họ đang sưả soạn để đi nằm trên cùng một chiếc phản rộng có giăng màn xung quanh. Trong khi hai BỀ TRÊN ngay từ lúc bắt đầu chuyến đi đã trở nên lặng lẽ không nói được mấy lời. CHIA PAO cùng MO trẻ theo hầu MO LỬA của TRÂU VÀNG đều tỏ ý với nhau là BỀ TRÊN của họ đang có những mối bận lòng. Bởi vậy tốt hơn hết là họ cố tránh làm phiền đến BỀ TRÊN mà bị trách cứ. Tuy thế riêng với hai cô gái trẻ này thì lại vẫn nhỏ to mấy chuyện phiếm cho vui vẻ.

    _Ôi...cái lúc mà ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU ra đưa chân đoàn ấy. Tới lúc này mà nhớ lại quả thật tôi...vẫn còn thấy ngợp đây này. Bé con cũng thế chứ nhỉ ?

    MO trẻ nói bâng quâng. CHIA PAO vừa nghe xong thì đã gật đầu lia địa mà cũng định thế thôi nhưng ngẫm nghĩ gì đó rồi cất giọng sợ sệt đáp lại.

    _Đúng thế. Mà hơn hết là cái lúc BỀ TRÊN của RẮN CHÍN ĐẦU nhìn chăm chăm vào MỴ NƯA MI NƯƠNG của chúng ta ấy. Thật là lúc này nghĩ lại mới thấy...Eo ôi...Ý CHIA PAO thì chị cũng hiểu mà nhỉ ?

    _Ý của bé con là...Ôi chao...

    MO trẻ này vừa nghe CHIA PAO nói với nét mặt cùng ánh mắt càng lúc càng trở lên chăm chú cùng khó hiểu mà ngay sau đấy hiểu ra,vội nhớn nhác lên tiếng. Nhưng ngay sau đó hai cô gái lại thấy đã quá phận nên vội lấy tay bịt miệng rồi lén lén nhìn hai bề trên. Và họ thấy MI NƯƠNG đang nằm nhắm mắt ngay ngắn còn MO LỬA của TRÂU VÀNG đang ngồi xếp chân tu tập. Rồi thì hai cô gái trẻ đã định sẽ nằm xuống ngủ luôn không trò chuyện thêm gì nữa.

    _Hai người không cần phải lo gì về chuyện đó. Chẳng phải ở trong chúng ta đây có MO LỬA với SỨC MẠNH PHÉP THIÊNG đó sao. Bà ấy hẳn là không thể để cho ta bị lộ ra chuyện mất con.

    MI NƯƠNG đột nhiên cất lên một giọng nói hờ hững giống hệt nét mặt nàng vào lúc này. Vừa nghe được tiếng MI NƯƠNG mà CHIA PAO cũng như MO trẻ sững người. Tình cảnh họ không ra nằm mà cũng chẳng ra ngồi,nét mặt cứ là thoảng thốt. Nhưng khi nghe và ngấm hết được ý của MI NƯƠNG thì hai cô gái trẻ này mới cùng nhau gật đầu. Rồi họ quay ra nhìn vào MO LỬA của bộ lạc với ánh mắt đầy sùng kính. Vậy mà lúc này MO LỬA của TRÂU VÀNG đã từ từ hé mắt, chậm rãi lên tiếng với giọng căng thẳng.

    _ MỴ NƯA MI NƯƠNG quá lời rồi. Trong chuyện này quả thật MO LỬA này đã không làm tròn phần việc của mình.

    _Ý bà là sao ?

    MI NƯƠNG đang nằm đã phải mở lớn hai mắt nhìn vào MO LỬA của bộ lạc mà cất tiếng dò hỏi đầy lo âu. Trong khi CHIA PAO và MO trẻ đều im thít len lén nhìn hết từ MI NƯƠNG sang MO LỬA của TRÂU VÀNG. Thì MO LỬA của TRÂU VÀNG đã tiếp tục cất giọng toát lên nỗi niềm tự trách y hệt nét mặt đang cau lại của bà.

    _Từ khi vào PHƠ RÔM ÁNH SÁNG thì MO LỬA này đã luôn gắng sức dùng PHÉP THIÊNG che đậy chuyện không may xảy ra với đứa trẻ của MỴ NƯA MI NƯƠNG và ĐẦU LÃNH BA ĐÔN. Nhưng khi biết rằng ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA của RẮN CHÍN ĐẦU kia sẽ đến thì ta cũng không khỏi choáng ngợp, trong một lúc đã lơ là chuyện dùng PHÉP THIÊNG kia. Đến khi bình tĩnh lại thì đã...quá muộn.

    _Ý của bà...ĐẤNG THIÊNG NA NI A RA của RẮN CHÍN ĐẦU kia đã biết ta mất con. Nếu vậy thì...Những lời mà BỀ TRÊN của RẮN CHÍN ĐẦU ấy dành cho ta thật ra là có ý gì đây ? Lẽ nào. Đây là nàng ta muốn tốt cho hai bên TRÂU VÀNG cùng RẮN CHÍN ĐẦU nên tỏ ra không biết chuyện ấy, còn chúc phúc con mẹ con ta...Hoặc là...Ngược lại, nàng ấy muốn ngầm quở trách ta mới nói vậy.

    MI NƯƠNG vào lúc này đã phải ngổi hẳn lên,nhìn chằm chằm MO LỬA của bộ lạc với nét mặt choáng váng cùng khó hiểu mà ngắt ngứ căn vặn bà. Trong khi CHIA PAO và MO trẻ kia cùng nép sát vào nhau im bặt. Họ đầy lo sợ nghe hai BỀ TRÊN nói chuyện. Thì MO LỬA của TRÂU VÀNG đợi MI NƯƠNG dứt lời đã với nét mặt càng trở nên căng thẳng hơn mà cất lên một giọng kìm nét xúc động.

    _Đúng là trưa nay, ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU kia với SỨC MẠNH THIÊNG LIÊNG vượt lên trên rất nhiều so với MO LỬA này. Quả thật nàng ta đã có dò xét đối với MỴ NƯA MI NƯƠNG đây. Và có thể nói, với sức mạnh của BỀ TRÊN bên RẮN CHÍN ĐẦU ấy thì...E là chúng ta khó lòng dấu nổi việc gì. Nếu chuyện có thể khác đi thì có lẽ chính là ở sự lạ lùng của MỴ NƯA MI NƯƠNG đây mới có thể khiến cho không thể thăm dò ra. Nhưng mà e rằng...Những lời của ĐẤNG THIÊNG NA NI của RẮN CHÍN ĐẦU kia với MỴ NƯA MI NƯƠNG là...thật.

    _Bà nói cái gì vậy ?

    MI NƯƠNG càng nghe những lời của MO LỬA của TRÂU VÀNG mà nét mặt càng hiện ra nét sững sờ,đợi khi bà vừa nói xong đã hốt hoảng lên tiếng.

    _Xin phép cho MO LỬA này được tận tay xem xét để cho thật chắc chắn...

    MO LỬA của TRÂU VÀNG cũng ngay tức thì đáp lời MI NƯƠNG trong khi bà nhắm mắt rồi một tay cầm chặt cổ tay MI NƯƠNG và tay còn lại đặt nên bụng nàng. Thế rồi bà mở mắt ra với ánh nhìn lấp lánh và giọng nói cực kì xúc động không gì che dấu được.

    _Vậy là đúng rồi, MỴ NƯA đã lại có mang rồi.

    _Không thể. Điều đó là không thể.

    MI NƯƠNG vừa giụt tay khỏi tay MO LỬA của bộ lạc vừa gắt lên với bà bằng một giọng thê thảm. MO LỬA của TRÂU VÀNG vừa nhìn MI NƯƠNG vừa lắc đầu mà nói một giọng cực kì chắc chắn.

    _Ta biết MỴ NƯA thấy khó tin. Nhưng chỉ cần thêm mấy kì trăng nữa thôi, mọi thứ sẽ hết sức rõ ràng. Càng không thể chối cãi về đứa bé một khi nó ra đời. Chỉ là MO LỬA này mong NGƯỜI cho ta biết. Cha của đứa bé có phải là...PA NU không ?

    _Bà nói linh tinh cái gì chứ...sao, sao ta lại có con với PA NU được.

    MI NƯƠNG hét lên với một giọng nói và nét mặt hiện rõ nét trối bỏ chuyện này. Vậy nhưng khi MO LỬA của TRÂU VÀNG vẫn nhìn nàng chằm chằm thì nàng vội quay mặt đi. Nàng cố che dấu vẻ đau đớn,hãi hùng khi nhớ đến điều không hề muốn nghĩ lại. Thậm trí CHIA PAO cũng hiện ra cái vẻ mặt sợ hãi. Nhìn vậy mà MO LỬA của TRÂU VÀNG đã phải cất lên một giọng vừa cố nén sự choáng váng vừa toát lên niền an ủi giống nét mặt của bà dành cho MI NƯƠNG vào lúc này.

    _Được rồi. Vậy là MO LỬA này đã hiểu ra phần nào mọi chuyện đằng sau bức màn kín bưng trong ý nghĩ của MỴ NƯA và CHIA PAO đây rồi. Có phải là vào cái đêm ở lò gốm kia...Nhưng dù là chuyện gì thì cũng đã qua rồi. Chúng ta sẽ không nhắc lại nữa. Bây giờ đây MỴ NƯA chỉ cần lo chăm lo cho mình và cho đứa trẻ...

    _Chăm lo cho đứa trẻ ấy...Bà có thể nói vậy sao ? Ta chỉ muốn bỏ nó đi. Cầu xin bà MO LỬA, xin hãy giúp ta bỏ đứa trẻ này...

    MI NƯƠNG vừa nghe MO LỬA của bộ lạc nói mà vừa quay ra nhìn bà ấy với ánh mắt dữ dội cùng giọng nói lạnh lùng. Thấy vậy MO LỬA của TRÂU VÀNG choáng váng đến nỗi trong một thoáng sững người không tin vào những gì đã nghe được. Rồi bà cố gắng tỉnh táo lại mà khó khăn cất tiếng.

    _Sao MỴ NƯA có thể nói ra những lời như thế ? Sao MỴ NƯA có thể có những ý nghĩ như vậ? MỴ NƯA là mẹ của đứa trẻ kia mà.

    _Ta mới là người phải hỏi bà. Rằng bà đã biết ta làm sao mà có đứa bé ấy rồi ...Một đứa bé được tạo ra trong tình cảnh ấy. Ta căm giận còn không hết, sao có thể yêu thương chăm sóc nó chứ ? Nó có nên ra đời không đây ? Không. Hoàn toàn không.

    MO LỬA của TRÂU VÀNG càng nghe những gì MI NƯƠNG nói mà ánh mắt và nét mặt của bà càng hiện lên vẻ sợ hãi. MO LỬA của TRÂU VÀNG cảm thấy MI NƯƠNG trước mặt bà không hề giống như mọi người vẫn nghĩ về nàng. Tuy thế MO LỬA của TRÂU VÀNG thấy càng phải cố gắng lấy lại bình tĩnh. Điều đó hiện rõ ở sự cứng rắn trong nét mặt cũng như lời nói của bà với nàng.

    _MỴ NƯA MI NƯƠNG không thể có những suy nghĩ quá nặng nề như vậy. Dù chuyện xảy ra với MỴ NƯA là thế nào. Dù cha đứa bé có ra sao. Thì đứa bé cũng đâu có tội tình gì mà phải chết. Hơn nữa đứa bé này còn rất cần được sinh ra. Bởi vì...

    _Bởi vì, bởi vì sao chứ...? Ý bà rằng nó dù thế nào thì nó cũng là giọt máu của TỘC LA....Chỉ bởi vì thế sao...?

    MI NƯƠNG vẫn còn hết sức tức giận mà hỏi vặn lại MO LỬA của bộ lạc. Trong khi đó ý trong lòng MO LỬA của TRÂU VÀNG vốn không phải là vậy. Nhưng sau khi nghe hết lời của MI NƯƠNG thì bà đã gật đầu mà nói càng gay gắt hơn như muốn ép buộc bằng được nàng.

    _Đúng vậy...đối với TỘC LA mà nói thì đứa bé này chẳng phải chính là sự bù đắp cho việc ra đi của BA ĐÔN và đứa con chưa ra đời của MỴ NƯA đấy. MỴ NƯA MI NƯƠNG không nghĩ vậy hay sao ? Trong khi chúng ta còn đang hoang mang về chuyện sớm muộn sẽ phải nói ra chuyện MỴ NƯA đã mất đi đứa con của BA ĐÔN. Thì đúng lúc có mầm sống này thành hình…Thôi thì hãy coi như đây chính là đứa con đã mất kia vậy. Như thế vừa tốt cho chúng ta vừa đỡ đau buồn cho ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU.

    _Thay thế cho đứa con đã mất của BA ĐÔN ư ?

    MI NƯƠNG cất giọng thoảng thốt y như nét mặt của nàng vào lúc này. Và nàng đã dời đi ánh nhìn của mình từ MO LỬA của bộ lạc ra khoảng không phía trước. Rồi MI NƯƠNG cứ ngồi đờ đẫn im lặng suốt đêm tới sáng. MO LỬA của TRÂU VÀNG cũng thấy không thể trong một chốc lát mà khiến MI NƯƠNG bằng lòng làm theo ý bà. Vậy nên MO LỬA của TRÂU VÀNG chỉ còn biết chờ đợi. CHIA PAO cùng MO trẻ kia càng không dám nói năng gì nữa. Bốn người cứ vậy lặng lẽ ở trong lán gỗ.

    Năm ngày đã trôi qua từ ngày đoàn của MI NƯƠNG dời khỏi PHƠ RÔM ÁNH SÁNG. Họ cuối cùng đã vượt ra khỏi đất của RẮN CHÍN ĐẦU mà đặt chân lên đất TRÂU VÀNG dấu yêu. Người của TRÂU VÀNG đang dừng lại nghỉ trưa ở trên đỉnh một con dốc. Mà con dốc quay mặt phía nam thì thấy đất đai RẮN CHÍN ĐẦU trong khi ngoảnh lên phía bắc là thấy đất đai của TRÂU VÀNG trải rộng trước mắt. Ai nấy đều trèo khỏi lưng voi mà đi dạo loanh quanh cho người được thoải mái.

    Anh em của TRÂU VÀNG đều thấy từ khi dời khỏi PHƠ RÔM ÁNH SÁNG càng đi về hướng TRÂU VÀNG. Thì MỴ NƯA MI NƯƠNG của họ càng trở lên hờ hững đến mức lạnh lùng. Anh em cũng chỉ nghĩ rằng. Đó là bởi nàng vẫn đang chìm đắm trong nỗi buồn phải thật sự chia xa em gái MỴ NƯA MI NA để nàng ấy lại RẮN CHÍN ĐẦU xa xôi lạ lẫm kia. PA NU và CA ĐÔ cũng đều có chung suy nghĩ đó và đều chỉ còn biết thầm mong rằng MI NƯƠNG sẽ sớm vượt qua chuyện này. Chỉ có vậy thì họ mà hơn hết là PA NU mới không phải nhận lấy ánh nhìn chán ghét triền miên của MI NƯƠNG. Cũng như họ thấy lại một MI NƯƠNG hiền dịu quen thuộc.

    Nhưng với CA ĐÔ,từ sau khi nhận được lời nhắn của MO LỬA bên RẮN CHÍN ĐẦU qua MO hầu cận. Thì chàng ta đã hiểu ra một chuyện. Hơn nữa đây còn là chuyện lớn và gắn liền với chàng ta. Nhưng đó là chuyện của sau này. Bởi hai bên rõ ràng đều phải chờ đợi đứa trẻ đó thật sự ra đời. Mà những chuyện này được CA ĐÔ âm thầm suy nghĩ. Khi mà chàng ta nhìn về phía xa trên đỉnh dốc nơi MI NƯƠNG đang đứng cùng MO LỬA của TRÂU VÀNG. Rõ ràng họ đang có chuyện gì đó khá căng thẳng đủ để MO LỬA của TRÂU VÀNG khó lòng để mắt đến chàng ta ở phía dưới.

    _Được rồi. Ý MO LỬA cũng không tồi. Nếu đứa bé này giúp ta vẫn có thể làm vợ, làm mẹ của TỘC LA, làm dâu con của ĐẦU LÃNH ĐỨNG ĐẦU LA HẦU, vẫn mãi giữ mối dây giàng buộc với BA ĐÔN yêu dấu...Thì cứ để nó sống đi. Nhưng bà phải làm sao để sự thật trong chuyện này mãi mãi không bị phơi bày. Nếu không ta sẽ chẳng còn mặt mũi nào. Đến lúc đó ta sẽ căm giận bà, căm giận ĐỀN THỜ ĐỨNG ĐẦU của bà và chính đứa bé này đấy. _ MI NƯƠNG cất giọng hết sức lạnh lẽo.

    _Được rồi. Tôi hứa bằng chính sự sống của mình đấy. MỴ NƯA đã yên lòng chưa ? Ngay lúc này đây chuyện này cũng chỉ có bốn chúng ta biết được. Bên ngoài không thể nào biết do tôi đã bày TRẬN PHÉP che dấu. Còn chúng ta cũng đã được màn chắn lạ lùng của MỴ NƯA giúp giữ kín chuyện này. Kẻ khác có muốn tìm ra cũng không được.

    MO LỬA của TRÂU VÀNG thở hắt ra khi MI NƯƠNG đồng ý với bà rồi thì cố gắng nói ngay với nàng bằng một giọng hết sức chắn chắn. CHIA PAO và MO trẻ ở bên cũng vội gật đầu tỏ ý sẽ hết sức giữ kín chuyện này. Sau đó bốn người này cứ vậy mà im lặng đi xuống dưới chân dốc.

    Ý nghĩ sâu kín của MI NƯƠNG cũng chính là ý nghĩ mạnh mẽ hơn hết thảy của nàng. Đó là cho đến nước này thì nàng không thể làm theo lời hứa với các ĐẤNG THIÊNG LIÊNG trong khắp cõi trời đất này khi còn ở PHƠ RÔM ÁNH SÁNG là sẽ tha thứ cho tội lỗi của PA NU khi cậu ta trở về nữa rồi. Đối với MI NƯƠNG thì từ nay về sau PA NU sẽ là kẻ mà nàng thù ghét đến suốt đời.

    HOÀN THÀNH TẬP MỘT

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    HOÀN THÀNH TẬP MỘT

    ---QC---


Trang 26 của 26 Đầu tiênĐầu tiên ... 16242526

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 2 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 2 khách)

DMCA.com Protection Status