TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 5 Đầu tiênĐầu tiên 12345 CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 21

Chủ đề: Thiên yêu biến

  1. #11
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    475
    Xu
    362

    Mặc định

    Chương 11: Lý Việt là một tên lolicon!
    Đại lý tự, chuyên lo nội vụ, xét xử quan lại, cung tần, hay thậm chí là thành viên hoàng tộc. Kẻ đứng đầu Đại lý tự, quan Tự khanh Lý Việt (Lý tự khanh) ngày hôm nay được hoàng hậu truyền gọi, vì rằng trong cung xuất hiện yêu quái.
    Trong cung xuất hiện yêu quái!
    Yêu quái phương nào mà gan to bằng trời, ngay dưới háng, à, dưới chân thiên tử cũng dám làm càn!?
    Lý Việt một đường vào cung, tới cửa hậu cung bồi hồi một lúc, sau đó theo chân Kim vệ tiến đến Khôn ninh cung, nơi hoàng hậu cư ngụ.
    Trong cung oanh oanh yến yến, muôn hoa khoe sắc. Lý Việt mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, một đường thẳng tiến. Những vị đồng nghiệp chốn quan trường đối với khả năng giữ vững bản tâm của Lý Việt trước tửu sắc vẫn luôn bội phục không thôi. Duy chỉ họ Lý là biết rõ chính mình, định lực của hắn không phải là rất mạnh, chẳng qua là hướng về một phương trời xa lạ rất khác mà thôi!
    Lý Việt hắn thích ăn phở, cho nên cho dù là một trăm lẻ tám loại cơm hảo hạng đủ màu đủ vẻ bày ở trước mắt, sao lại có thể khiến hẳn khởi nửa điểm si niệm!?
    Họ Lý không màng nữ sắc, nhưng con khỉ ngồi trên vai hắn thì ngược lại. Dã tính, thú tính, cùng với dâm tính thực ra cũng không có khác nhau nhiều. Mà con khỉ, cùng với con người lại có chín phần tương tự, bởi vậy mà đối với sắc đẹp cũng vô cùng ham thích.
    Tên hiệu của con khỉ trên vai Lý Việt bởi vậy cũng gọi là Tiểu sắc tử!
    “Tiểu sắc tử!” Lý Việt mắt vẫn nhìn thẳng, miệng nhả ba chữ trầm trọng như núi. Gọi là tiểu sắc tử cũng có hàm ý, nếu súc sinh này không nghe lời, Lý việt liền sẽ thiến! Theo ba chữ Lý Việt nhả ra, con khỉ lông đỏ trên vai Lý Việt liền thôi xao động. Nó bồi hồi lần sợi xích nhỏ nối chân nó với cái đai lưng của Lý Việt, như ông sư lần tràng hạt, ánh mắt ai oán nhìn nửa bên mặt mày râu nhẵn nhụi của họ Lý.
    Đáng tiếc vô dụng!
    Lý Việt cúi đầu hành lễ, bỏ ngoài tai mấy lời trầm trồ của đám cung tần đối với Tiểu sắc tử.
    “Khỉ con thật dễ thương!”
    “Không biết khỉ con vì sao mà chưa cưới vợ?”
    “Có thể ngồi trên ghế chấp trưởng Đại lý tự, khỉ con thật là lợi hại!”
    Ừm, vẫn đang nói về con khỉ có phải không?
    “Lý đại nhân hãy bình thân!”
    Cũng chỉ có hoàng hậu là đoan chính nghiêm trang mà thôi!
    Lý Việt ngẩng đầu, cũng không có nhìn thẳng mặt hoàng hậu. Kết quả, khi hắn thấy người đứng bên cạnh hoàng hậu, nội tâm lộp bộp một tiếng, vậy mà quên mất phải hạ mắt xuống chút nữa!
    Nhưng Lý việt là hạng người nào! Hắn chỉ thất thố có vài giây, ánh mắt dời khỏi mặt vị phi tần bên cạnh hoàng hậu mà hạ xuống chút. Ừ, trong bằng phẳng có đôi chút nhấp nhô! Lại xuống thấp hơn, Lý Việt suýt thì không kiềm được mà a thành tiếng!
    Lý đại nhân của chúng ta không chỉ là lolicon, hơn nữa còn là đùi khống!
    “Lý đại nhân!”
    “A! Có hạ quan! Nương nương có gì dặn dò!?”
    “Ngươi xem bên kia là cái gì?” Nghe giọng hoàng hậu không rõ là vui hay giận, Lý Việt đảo cũng không để tâm. Hắn theo lời nhìn về hướng tay hoàng hậu chỉ, nửa con mắt lại vẫn liếc nhìn bóng dáng nhỏ xinh kia, mất tới nửa phút mới rõ mình đang nhìn cái gì.
    Yêu khí rất mỏng, nhưng là yêu khí không sai!
    Trông bộ dáng, thì như là một đứa cung nữ. Nhưng cho dù là cung nữ trong hậu cung, cũng đều xinh đẹp thanh thuần, tuổi đời không tới mười tám. Nào có kẻ nào cả người khô đét, da nhăn nheo, hốc mắt trũng sâu như kia!?
    Mà yêu quái khi bị Lý Việt nhìn thì giống như là bị giật mình, hai hốc mắt to bự còn nhấp nháy vài cái nữa kìa!
    Nó muốn nguyền rủa bổn quan phỏng!?
    “Tiểu sắc tử!”
    Xích hầu trên vai Lý Việt bị bơ đã lâu, giờ bỗng được để ý, lập tức ưỡn ngực vỗ ba cái. Tiếc là nó chỉ là một con khỉ, chẳng phải vượn, ngực lép kẹp vỗ không ra được bao nhiêu tiếng vang.
    Rồi, xích hầu há miệng, linh lực trong thể nội tụ lại nơi khóe miệng, linh áp súc tụ lại, khí áp bắn ra xung quanh, thổi vào mắt những người đang đứng xem bỏng rát.
    Phừng!
    Một lưỡi lửa màu đỏ pha vàng vọt ra từ miệng Tiểu xích tử, bắn về phía yêu quái, nháy mắt bao trùm con yêu. Chỉ thấy yêu quái bị lửa đốt kêu rống thảm thiết, lại giãy giụa dữ dội, qua vài hơi thở thì gục xuống bất động.
    Lửa vẫn cháy. Lại qua một lúc, yêu quái tất nhiên sẽ bị thiêu thành tro tàn.
    Lý Việt hài lòng vỗ đầu tiểu xích tử. Hắn xưa nay làm việc vô cùng dứt khoát, như cơn gió lốc, bởi vậy mà còn có một ngoại hiệu là Lý phong hầu (Lý khỉ gió). Đương lúc đắc ý, nửa con mắt vẫn chưa từng rời khỏi thân ảnh nhỏ xinh kia, chợt nghe người ta bỗng thảng thốt kêu một tiếng mau dừng lại. Họ Lý nghĩ cũng không nghĩ, bàn tay to đang xoa đầu tiểu sắc tử liền đổi chưởng thành quyền, gõ cốp một phát xuống đầu xích hầu.
    “Mau! Thu lửa!”
    Tiểu sắc tử bỗng dưng bị đánh, ngơ ngơ ngác ngác, kết quả lại bị gõ đầu thêm hai cái nữa. Nó cũng lại không dám rề rà, há mồm phồng ngực hấp một cái. Lửa đang thiêu yêu quái cứ thế bị hút lại vào trong bụng.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. #12
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    475
    Xu
    362

    Mặc định

    Chương 12: Họ Lý thật đáng nghi!
    Bổn thiên yêu xưa nay làm việc luôn lấy cẩn trọng làm đầu, ...hẳn vậy! Giờ, chỉ vì chút xíu đau đớn (do một tia yêu khí lưu lại trên người Bạch Vi đề phòng vạn nhất) mà kêu ra thành tiếng, thực sự là không có tiền đồ!
    Họ Lý kia, ngay từ lúc mới bước vào cung Khôn ninh đã luôn nhìn chằm chằm bổn thiên yêu, dường như đã đánh hơi được điều gì. Giờ, hắn tuy rằng đã hạ lệnh cho con khỉ trên vai thu lửa, trong ánh mắt nhìn bổn thiên yêu lại càng lấp lóe ánh sáng lạ!
    Thực tệ…, không, thực tốt!
    Có thể gặp được một kẻ lợi hại như vậy thì là một điều tốt! Lửa thử vàng gian nan thử sức cơ mà!
    Trước cần ra oai phủ đầu!
    Bổn thiên yêu bước lên một bước, từ đứng phía sau hoàng hậu biến thành đứng ngang hàng, ho khan một tiếng bèn nói: “Lý Việt đại nhân!? Ngươi cớ sao luôn nhìn bổn cung chằm chằm!? Hay là một Lý tự khanh nho nhỏ đã cả gan xem thường quy củ định ra bởi hoàng đế?”
    Lý Việt nghe lời này, không những không sợ, lại vẫn nhìn bổn thiên yêu thêm ba giây, sau mới chậm rãi cúi đầu chắp tay mà rằng: “Không biết vị này là?”
    “Bổn cung chính là Trương quý phi!” Hoàng đế có tứ phi, cũng chỉ mình bổn thiên yêu họ Trương. Lý Việt nếu không phải kẻ ngốc, tất nhiên biết bổn thiên yêu là ai. Tuy rằng bị hoàng đế tống vào lãnh cung, phi vị của bổn thiên yêu vẫn còn đó!
    Lý Việt cười như không cười, nói: “Hạ quan tham kiến Trương quý phi. Chỉ là, người vốn không thể ra khỏi lãnh cung mới phải!? Quy định cấm cung tần trong lãnh cung bước ra khỏi cung một bước dường như cũng do hoàng thượng ban hạ?”
    “Lý đại nhân nói không sai. Bổn cung có thể bước ra khỏi lãnh cung, chẳng phải vì đại sự xảy ra hôm nay sao? Nhưng Lý đại nhân lại vẫn nhìn thẳng mặt bổn cung lại vì lí do gì?”
    “Tự nhiên cũng là vì việc xảy ra ngày hôm nay!” Lý Việt nói, đầu vậy mà lại ngẩng lên. “Theo hạ quan xem ra, trên người quý phi nương nương có yêu khí! Hơn nữa…”
    “Hơn nữa thế nào?”
    Họ Lý quả đúng là đã xem ra được gì đó. Nhưng mấy lời trên người bổn thiên yêu có yêu khí thì chắc chắn là nói hươu nói vượn! Bổn thiên yêu thực không ngại cùng nhà ngươi chất vấn tới cùng!
    “Hạ quan to gan, dám hỏi quý phi nương nương sinh ngày tháng năm nào?”
    Câu hỏi đột ngột này của Lý Việt khiến bổn thiên yêu cũng không khỏi ngớ người. Tên kia thế nào muốn biết ngày tháng năm sinh của bổn thiên yêu. Nhưng cũng không phải bí mật kinh thiên gì, bổn thiên yêu đúng thực trả lời, chờ xem tên kia lại sẽ làm gì.
    “Ngày cực âm.” Lý Việt nói, lại nhìn bổn thiên yêu từ đầu tới chân, từ chân lên đầu, suốt ba lượt!
    “Hạ quan kiến thức nông cạn, nhưng đối với yêu ma quỷ quái trong thiên hạ cũng có duyên gặp gỡ một số. Hạ quan cả gan đồ rằng, quý phi nương nương người đã bị quỷ chú bám thân. Trong vòng ba ngày tất nhiên gặp phải tai họa, nếu không nhanh chóng trừ bỏ ám chú!”
    Bổn thiên yêu bị quỷ ám? Nói thực ra cũng không phải hoàn toàn sai, nhưng trên người bổn thiên yêu tất nhiên không có quỷ chú gì cả. Tên họ Lý rốt cuộc muốn làm gì?
    Mà, để cho Bạch Vi ra ngoài dọa người, trước là để chứng minh rằng trong cung có yêu quái, sau lại, bổn thiên yêu sẽ hàm hồ một chút, khiến mọi người tin rằng con yêu quái thực sự đang ẩn giấu đâu đó trong cung, nhập hồn hại người. Tình hình hiện tại giống như đã hơi đi lạc hướng mất rồi.
    “Trên người bổn cung có quỷ chú?” Bổn thiên yêu giả vờ hỏi lại, thoáng cao giọng. “Nhưng yêu quái chẳng phải đã bị con khỉ của Lý đại nhân thiêu cháy ở chỗ kia sao?”
    “Đó chỉ là một thế thân của yêu quái, không phải chân thân.” Lý Việt bình thản đáp, một lời trúng đích!
    “Nói như vậy, yêu quái thực vẫn còn lẩn trốn trong hậu cung!?” Lời này là do hoàng hậu nói. Ừm, bổn thiên yêu nãy giờ dĩ khách vi chủ, đã khiến các vị phi tần muội muội nhìn không hợp nhãn. Nếu lại căng thêm một lúc, chưa biết chừng sẽ có người không chịu nổi mà lên tiếng. Hoàng hậu muội muội dĩ nhiên cũng nhìn ra điều này, liền đúng lúc mở miệng, tránh cho bổn thiên yêu trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
    Thật là một vị muội muội tốt!
    Có cơ hội, cũng hút ít máu của hoàng hậu!?
    Lý Việt cau mày, dường như rất không tình nguyện đảo từ mặt bổn thiên yêu sang, ờm, ngực hoàng hậu. Thực là, cái quy định không được nhìn thẳng mặt chẳng phải khiến các vị sắc lang được thoải mái ngắm những chỗ khác hay sao. Chả trách mà hoàng hậu cứ khăng khăng một mực buộc bổn thiên yêu phải mặc một bộ đồ thực luộm thuộm, thực phùng phình lên người!
    “Hạ quan đúng là có ý đó!”
    Hoàng hậu thoáng trầm ngâm, lại hỏi: “Đã như vậy, phải chăng yêu quái kia cũng đang có mặt ở nơi này?”
    Một lời vừa ra, trừ bổn thiên yêu, hoàng hậu và Lý Việt, những phi tần cung nữ còn lại đều há hốc miệng.
    Hoàng quý phi, người mà từ đầu vẫn không hề lên tiếng, lúc này không nhịn được đứng ra hỏi:
    “Lý đại nhân! Yêu quái kia thế nhưng không chỉ có khả năng khống chế người khác, lại còn có thể giả dạng thành một trong số chúng ta ư!?”
    “Đúng là như vậy!” Lý Việt gật đầu khẳng định, cũng không nhìn sang Hoàng quý phi. Nếu hắn nhìn, sẽ thấy một vị mỹ nhân động lòng người, tiền đột hậu kiều, tóc dài mượt mà như lụa, ánh mắt đang nhìn hắn đắm đuối…
    Đăm sắc đắm nhé!
    “Hoàng hậu, thần thiếp có một nghi vấn muốn được Lý đại nhân giải thích!” Lời này là Hoàng quý phi nói với hoàng hậu. Người sau khẽ gật đầu, Hoàng quý phi liền hỏi rằng:
    “Lý đại nhân! Chính miệng ngài nói trên người Trương quý phi có yêu khí. Lại dựa vào cái gì mà xác định rằng nàng ấy là bị quỷ chú?” Lời tuy không nói hết, hàm ý của Hoàng quý phi nhưng mọi người đều nghe ra được. Chính là muốn hỏi, bổn thiên yêu là yêu quái thì càng hợp lý!
    Lý Việt nghe vậy khẽ cười, không nhanh không chậm đáp rằng: “Việc này thực ra, cũng có khả năng.”
    Họ Lý này, nếu cuối cùng cũng đi đến La mã, sao ngay từ đầu không nói thẳng bổn thiên yêu có thể chính là yêu quái luôn đi!? Lòng vòng như vậy, y rốt cuộc có ý đồ gì đây!?

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  3. #13
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    475
    Xu
    362

    Mặc định

    Chương 13: Lý Việt muốn tâm sự với bổn thiên yêu!?
    Kim vệ, còn gọi là Hoàng kim vệ, chuyên chịu trách nhiệm bảo vệ hậu cung. Ưu tiên số một của bọn họ là bảo vệ sự an toàn của các vị phi tần của hoàng đế, sau mới đến chuyện nghe lời sai bảo. Bởi vậy, khi mà tám gã kim vệ có mặt nghe được câu nói của Lý Việt, liền lập tức có động tĩnh.
    Lấy thân làm khiên, chắn giữa các phi tần và mối nguy hiểm!
    Ừm, bổn thiên yêu tinh ý thấy là chính cái gã có ngón chân lác hôm trước bị bổn thiên yêu đùa bỡn đã chen vào giữa hoàng hậu và bổn thiên yêu!
    Thế nào!? Lần trước bị đùa xoay quanh, không phục, muốn lên lần nữa!?
    “Mau bắt người!”
    Dưới kia, Hoàng quý phi vừa hồi phục tinh thần liền ré lên một tiếng. Thực là, ngay cả khi đang rú như vượn, giọng của nàng ta nhưng vẫn dễ nghe, dù là không được đầm ấm như giọng hoàng hậu.
    “Chậm đã!”
    Bổn thiên yêu, hay thậm chí là hoàng hậu còn chưa nói gì, Lý Việt nhưng đã lên tiếng.
    “Hạ quan có một đề nghị!”
    “Lý đại nhân xin nói!” Hoàng hậu nhẹ giọng đáp lời.
    “Hạ quan bất tài, trong một lần lịch lãm có học được một trận pháp gọi là Khốn yêu trận. Yêu quái nếu rơi vào trong trận này, một là sẽ hiện nguyên hình, hai là sẽ bị vây trong trận, không thể nào thoát ra được!”
    “Lợi hại như vậy? Sao bây giờ Lý đại nhân mới nói?” Hoàng hậu nói, bổn thiên yêu bên cạnh gật gù không thôi. Thằng nhãi kia nếu đã có một trận pháp khốn yêu, chỉ việc bày trận, lại nhốt tất cả mọi người có mặt vào bên trong, còn sợ không phát hiện ra được yêu quái hay sao!?
    “Chỉ là…,” Lý Việt giả bộ ngập ngừng, “Hạ quan trước là chưa nắm rõ tình hình, sau là, khốn yêu trận có chu vi chỉ mười thước, chỉ cho phép tối đa hai người cùng lúc bước vào trong trận.”
    Tất cả mọi người ngẫm nghĩ lời của Lý Việt. Hoàng quý phi đứng bên dưới há miệng định nói, lại bị Lý Việt giành trước: “Hiện tại, Trương quý phi nương nương quả thực có điểm yêu khí. Không bằng cùng hạ quan bước vào trong trận thử một chút, đối với quỷ chú trên người nương nương tất nhiên cũng có lợi!”
    Muốn bổn thiên yêu vào trận!?
    Bổn thiên yêu đối với năng lực của chính mình thì tuyệt đối tự tin. Khốn yêu trận gì đó của họ Lý có thể làm gì được bổn thiên yêu chứ!?
    Nhưng cũng không thể để mặc tên kia xoay quanh, muốn đối với bổn thiên yêu thích gì làm nấy được!
    Đang nghĩ ngợi, lại nghe Lý Việt nói rằng: “Khốn yêu trận thuộc Mộc, vốn là còn cần bố trí một phen. Nhưng các vị nương nương ở đây đều là người mang Cửu vĩ thần công, cũng thuộc Mộc. Việc bố trận bởi vậy mà sẽ đơn giản nhiều. Chỉ cần tám vị nương nương lần lượt đứng ở các mắt trận, lại lấy mộc ốc kia làm tâm, hạ quan và Trương quý phi nương nương cùng tiến vào trong ốc, kích hoạt trận pháp, sẽ có thể xác định được Trương quý phi nương nương có phải yêu quái, cũng đem quỷ chú kia chặt đứt!”
    Ồ!
    Nói như vậy, Lý Việt là muốn cùng bổn thiên yêu tâm sự riêng phỏng?
    Mộc ốc mà họ Lý chỉ, vừa hay chính là một gian nhà nhỏ dùng chứa củi ở trong Khôn ninh cung. Tuy chỉ là phòng chứa củi, lại cũng được dựng lên nhỏ nhắn xinh đẹp, với bốn cửa chính ở bốn mặt, thường ngày đóng kín. Nếu mở rộng cả bốn cửa, ngôi nhà nhỏ liền sẽ biến thành một mái đình nhỏ.
    Hoàng hậu nghe lời Lý việt, lại nhìn bổn thiên yêu. Bổn thiên yêu ngẫm nghĩ, cảm thấy cùng Lý Việt ở chung chỉ có hai người cũng tốt, có thể nói một số chuyện không tiện nói trước mặt nhiều người.
    Hoàng hậu nhìn xuống bên dưới. Lý Việt vẫn cúi đầu, còn đám phi tần muội muội thì đều lặng im không nói. Duy chỉ có Hoàng quý phi là có điều suy nghĩ, mở miệng hỏi: “Giả như Trương quý phi chính là yêu quái, Lý đại nhân cùng nàng ấy bị vây trong trận, có phải sẽ có điều nguy hiểm?”
    Lý Việt nghe vậy ha hả cười lớn, đánh tay chỉ về chỗ Bạch Vi bị trói. Lúc này mọi người mới nhớ ra họ Lý lúc mới vào sân đã hào quang nộ phóng như thế nào, liền không khỏi hít hà.
    “Vậy xin Lý đại nhân mau chóng bày trận. Bổn cung tự nguyện là một trong tám mắt trận!” Hoàng quý phi lập tức nói.
    Hoàng cô nương, đối với một kẻ thân trong lãnh cung, cũng chỉ có ngươi là vẫn ném đá xuống giếng! Đợi khi tóm được yêu quái, lấy lại trong sạch, bổn thiên yêu sẽ cùng ngươi tính sổ!
    “Lý đại nhân, một khi trận pháp phát động, phải chăng chúng ta vẫn có thể quan sát được những gì xảy ra bên trong?” Hoàng hậu chợt hỏi.
    Lý Việt rùng mình rất khẽ. E là chỉ có tai mắt nhanh nhạy như bổn thiên yêu là có thể nhận ra được. Nhưng họ Lý lập tức khẳng định gật đầu: “Dĩ nhiên là!”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  4. #14
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    475
    Xu
    362

    Mặc định

    Chương 14: Muốn khống chế bổn thiên yêu!?
    Việc bày trận diễn ra rất nhanh. Lấy mộc ốc làm tâm, Lý Việt đánh dấu tám điểm trận nhãn, lại đặt vào đó tám cái ghế gỗ. Tám vị phi tần, lấy hoàng quý phi làm đầu, lần lượt ngồi vào các ghế. Bọn kim vệ khi có ý định đứng hộ giá bên mấy vị này thì bị Lý Việt đuổi đi, lí do vì Kim khắc mộc. Nhưng người mang trọng trách, bọn Kim vệ lại cũng đi không xa, hình thành một vòng lớn bao quanh Khốn yêu trận.
    Mộc ốc mở rộng bốn cửa, lại cũng đặt hai cái ghế. Lý Việt đi tới, giơ tay thỉnh một tiếng. Bổn thiên yêu lúc này dẫn trước tiến vào tâm trận.
    Họ Lý nhưng không có vội vã theo sau mà đi lại giữa các mắt trận theo một quy tắc phức tạp. Vừa đi, y vừa lẩm bẩm niệm chú. Ngồi giữa tâm trận, bổn thiên yêu vậy mà cảm thấy không khí xung quanh càng lúc càng thanh lương, đượm mùi cây cỏ nồng đậm.
    Thật dễ chịu!
    Khốn yêu trận này xem chừng cũng có chỗ lợi hại. Cửu vĩ thần công thuộc mộc, nếu bây giờ bắt đầu tu luyện, tất nhiên sẽ càng thêm thuận lợi.
    Lý Việt bước trái bước phải, mười phút sau thì bước đến đúng bên cạnh cái ghế đối diện bổn thiên, cũng ngồi xuống.
    Họ Lý này, từ lúc bắt đầu kích hoạt trận pháp, vẫn luôn nhắm chặt mắt. Con khỉ đỏ trên vai y cũng ngồi chắp tay trên vai Lý Việt, nếu không phải hai mắt nó mở lớn không ngừng láo liên, thực cũng có vài phần đạo mạo.
    Bổn thiên yêu nhìn con khỉ, con khỉ cũng nhìn bổn thiên yêu. Súc sinh này thế nhưng liếm mép, sau đó ngoác miệng tới tận mang tai.
    Thực là một con khỉ xấc xược! Nhân tiện, nó không phải một con hỏa hầu sao, đối với Mộc trận khốn yêu giống như cũng không có lợi.
    Lại qua một lúc, khi Lý Việt mở mắt, bổn thiên yêu không nhịn được hỏi: “Lý đại nhân, con khỉ của ngươi?”
    “Tên của nó là Tiểu sắc tử.” Lý Việt nhàn nhạt đáp lời, hai mắt nhìn thẳng không chớp.
    “Phải, là tiểu sắc tử. Nhưng tiểu sắc tử này đối với trận pháp…”
    “Rất có lợi.” Lý Việt nói. Không thấy họ lý có hành động gì, nhưng con khỉ thì há mồm ợ ra một luồng lửa nhỏ. Trong khốn yêu trận vốn là không có gió, bỗng dưng xao động nổi lên.
    “Khởi!” Lý Việt đột ngột hô một tiếng. Chỉ thấy, chút xao động trong không khí liền trở nên mạnh mẽ hơn. Khi bổn thiên yêu đưa mắt nhìn quanh, phát hiện ra cảnh vật bên ngoài giống như trở nên mờ ảo không thật.
    Chuyện gì đang xảy ra?
    “Nương nương đừng sợ. Bổn quan chỉ thi thố chút xảo thuật che mắt người ngoài mà thôi!”
    Che mắt? Đã sớm biết họ Lý ngươi có mưu đồ!
    Bổn thiên yêu im lặng chờ đợi. Qua một lúc, Lý Việt nhưng không có nửa điểm nóng vội, miệng mang mỉm cười, lẳng lặng quan sát bổn thiên yêu.
    Bị họ Lý nhìn mãi, bổn thiên yêu thế nhưng bắt đầu cảm thấy không thoải mái.
    “Lý đại…” Bổn thiên yêu mở miệng định nói, lại bị Lý Việt cắt ngang: “Nương nương, bổn quan nói thẳng, ta thực cũng không quan tâm nương nương người có phải yêu quái hay không. Nhưng là, việc người đã luyện Cửu vĩ thần công tới đệ ngũ tầng là sự thực!”
    Giỏi cho Lý Việt, từ chỗ hạ quan đã trực tiếp nhảy thẳng lên ta, cùng bổn thiên yêu ngang hàng tương xứng!
    “Nói tiếp đi!”
    Lý Việt cười cười, móc từ trong ngực ra một cái vòng bạc. Ánh mắt của hắn lướt qua lại giữa cái vòng và cổ của bổn thiên yêu, ngụ ý không nói cũng hiểu.
    Bổn thiên yêu không phải là cẩu!
    “Nương nương người nếu là yêu quái, lúc này xuất ra yêu khí, kinh động đến thánh thượng, kết quả chỉ có một chữ tử. Bằng ngược lại, người chẳng phải yêu quái, trên người không có yêu khí, chỉ dựa vào Cửu vĩ thần công mà muốn cùng bổn quan đấu thì đúng là nằm mơ. Người cũng đừng quên là thân đang ở trong trận, mà trận này, thực cũng không đơn giản chỉ là một Khốn yêu trận!”
    “Lý Việt, bổn cung là vợ của hoàng thượng. Ngươi lại dám dĩ hạ phạm thượng, tội đáng tru di cửu tộc!”
    Lý Việt nghe vậy cười khẽ, không thèm để ý: “Nương nương có điều không biết, hoàng thượng muốn trừng phạt bổn quan thì có thể, muốn tru di cửu tộc của bọn quan nhưng lại là thiên phương dạ đàm!”
    Thật là ngông cuồng! Họ Hoàng như thế nào có thể có một kẻ nô tài lớn mật đến dường này!
    Thực thú vị!
    Bổn thiên yêu cũng cười, đảo chân vắt chéo nhau, nhìn thẳng Lý Việt mà rằng: “Lý đại nhân thực người tài cao gan cũng lớn. Có điều, chúng ta cũng không vội vã, không ngại bổn cung hỏi ngươi vài câu chứ?”
    “Đương nhiên không ngại!” Lý Việt gật đầu, thu lại vòng bạc vào trong tay áo.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  5. #15
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    475
    Xu
    362

    Mặc định

    Chương 15: Hãy chơi một trò chơi nào!
    “Lý đại nhân, ngươi bị triệu hồi vào cung vội vã, chắc hẳn còn chưa biết rõ tình hình?”
    “Bổn quan đúng là vội vã vào cung, cũng chỉ biết rằng trong cung xuất hiện yêu quái. Còn yêu quái kia đã làm những gì, lại vì sao mà thế thân của nó bị phát hiện thì hoàn toàn mờ mịt.”
    Họ Lý tóm lại là hoàn toàn không biết gì. Cũng không trách y, việc trong hậu cung vốn là việc nhà của hoàng đế, xưa nay vẫn xếp vào nhóm bí mật không thường bật mí.
    Bổn thiên yêu đem đầu đuôi sự việc thuật lại một lần. Từ việc trong cung phi tần bị hạ độc, tới việc độc bị tra ra xuất xứ là Tí hồng độc, thứ độc mà ngày xưa bổn thiên yêu từng dùng hạ độc đương kim hoàng hậu và vài vị muội muội, cho tới cung nữ hầu hạ bên cạnh bổn thiên yêu đã có những hành động vô cùng đáng nghi và bất lợi cho bổn thiên yêu, bao gồm việc tự ý ra ngoài cung mua nguyên liệu chế tạo Tí hồng phấn.
    “Thì ra là vậy.” Lý Việt nghe xong tấm tắc một hồi, nhìn bổn thiên yêu lại càng có vẻ thâm ý. “Nương nương nếu đúng là kẻ mưu đồ hạ độc, lại sẽ có lợi gì, và vì cớ gì mà phải dùng đến chính cung nữ của mình. Hơn nữa, Bạch Vi kia lại vì sao mà nhất nhất nghe lời nương nương, nó không sợ chết sao? Quả thực có rất nhiều điểm đáng nghi!”
    “Nếu là có người cố ý muốn hãm hại nương nương, nhưng có thể bỏ qua những nghi vấn này.” Lý Việt lại nói. “Chẳng qua, bổn quan có điều không rõ, Bạch Vi kia vì sao đột ngột nổi điên, việc này đối với nương nương nhưng rất có lợi!”
    “Bổn cung nào biết?” Bổn thiên yêu trợn mắt nói dối. “Nếu hoàng hậu đã triệu Lý đại nhân ngươi vào cung, việc điều tra làm rõ nghi vấn đã chính là trách nhiệm của ngươi rồi. Chỉ là, bổn cung không ngờ là Lý đại nhân ngươi lại gan lớn đến vậy, cả bổn cung cũng dám xuống tay!”
    “Hạ quan làm việc nhưng lấy khoái làm đầu!”
    “Là làm trước nghĩ sau chứ?”
    “Không hẳn, nên nói là mưu sự đã lâu, thấy cơ hội liền lập tức chớp lấy mới đúng!”
    “Mưu sự đã lâu? Nếu trừ bỏ phi vị, bổn cung lại có điểm gì đặc biệt khiến Lý đại nhân để mắt?”
    “Việc này bổn quan sẽ cho nương nương biết sau.”
    Thực là kiêu ngạo! Họ Lý này nghĩ rằng bổn thiên yêu đã là cá nằm trên thớt mặc cho hắn chặt chém phỏng.
    “Lý khanh gia, sao chúng ta không chơi một trò chơi nhỉ?”
    Có thể thấy trên gương mặt tràn ngập tự tin của Lý Việt gợn lên chút sóng.
    “Một trò chơi ư? Nương nương muốn cùng bổn quan chơi trò gì? Bổn quan nhưng không thích đánh cờ, họa thơ hay những trò tiêu khiển tao nhã tương tự.”
    Bổn thiên yêu cũng không thích mấy trò đó được chứ!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


Trang 3 của 5 Đầu tiênĐầu tiên 12345 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status