TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 13 Đầu tiênĐầu tiên 12345 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 62

Chủ đề: Trung niên xuyên không ký

  1. #11
    Ngày tham gia
    Nov 2009
    Đang ở
    München
    Bài viết
    1,107
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 9:
    Mục tiêu mới

    Thỉnh thoảng Yue cũng đi dự thính các lớp cao hơn. Ở khối lớp này, Yue bắt đầu cảm nhận được một vài ánh mắt thiếu thiện cảm của lũ trẻ, nhất là các lớp ba. Đám trẻ này đã lớn, một số đứa bắt đầu có biểu hiện dậy thì, và tâm tính trở nên phức tạp hơn. Cho nên luôn có một số đứa tỏ ra ganh tỵ hoặc thù địch khi một đứa bé nhỏ hơn mình cứ lẩn quẩn trong lớp và cùng giáo viên rao giảng. Một số khác thì chọn giải pháp lảng tránh, coi Yue như bù nhìn. Đa số còn lại vẫn chấp nhận Yue và thường xuyên nhờ Yue giúp đỡ về các vấn đề khó hiểu trong sách vở (giáo điển) mà giáo viên không rảnh giải quyết ngay. Nhưng tuyệt nhiên không có đứa nào chủ động gây hấn bắt nạt Yue. Lý do thì có nhiều, nhưng quan trọng nhất có lẽ là vì danh tiếng và thân thế của Yue – “Giáo viên nhí” và con của vợ chồng Tia-Han.
    Giáo viên dù nhí nhưng vẫn là giáo viên. Vì giáo dục là bắt buộc và miễn phí nên không có tình trạng học sinh ỷ thế bắt nạt giáo viên. Giáo điển, bộ sách quy định chuẩn mực đạo đức cơ bản cho loài người cũng quy định rõ hành vi này là không thể chấp nhận. Cũng dễ hiểu, vì Zel, elf đại năng soạn ra giáo điển, là ông tổ của nghề giáo, dạy cả loài người. Giáo điển không đề cao tinh thần tôn sư trọng đạo mới là vô lý.
    Yue còn là con của Tia, trợ lý trưởng thôn, xét về quyền lực hành chính có thể nói là chỉ sau trưởng thôn, còn xét về giá trị vũ lực thì không thể không nhắc đến chi tiết rằng Tia là ma pháp sư xuất sắc nhất thôn Tuktuk. Trong phạm vi hiệu lực của Psy và không bị đánh lén thì về cơ bản không ai có gan chọc giận Tia. Thực ra Tia năng lực đánh đấm tương đối gà mờ, nàng dù ma pháp xuất sắc nhưng không có nghĩa là năng lực đánh nhau xuất sắc. Xã hội loài người ở Ether là một xã hội phát triển bình thường, không phải kiểu quái thai như là chức vụ quản lý càng cao thì khả năng đánh đấm càng phải cao. Ai luyện đánh đấm thì đi đường quân sự và ngu quản lý điều hành xã hội. Ai luyện sản xuất hay điều hành xã hội thì bận rèn luyện tri thức và kinh nghiệm làm việc, rảnh đâu mà luyện đánh đấm? Nhưng gà mờ thì gà mờ, bà vẫn là một trong số rất ít người trong thôn Tuktuk có khả năng thi triển những ma pháp phức tạp. Nếu dùng nó để tấn công thì hiệu quả đương nhiên là người bình thường chịu không nổi.
    Còn bố của Yue là thần lực sĩ Han. Dù tính tình thân thiện cởi mở nhưng thực lực vẫn là thần lực sĩ xuất sắc. Hành vi bắt nạt con của Han độ nguy hiểm cũng ở mức rất cao. Khác với Tia, Han là thợ săn. Về khoản đánh giết địch thủ, Han rank top luôn thôn Tuktuk không nói nhiều.
    Tổng hợp lại thì Yue là con ông cháu cha nhất thôn Tuktuk, ai ghét hắn thì tránh xa ra. Chứ người có tư cách bắt nạt hắn thì chưa đi đến thôn Tuktuk. Kẻ duy nhất có tư cách cạnh tranh danh hiệu con ông cháu cha với Yue chính là Beer, em trai hắn. Con của trưởng thôn cũng chỉ có thể ngoan ngoãn xếp hạng ba.
    ^_^
    Ngoài việc dạy dỗ bọn trẻ ở trường, Yue cũng kiêm luôn việc dạy dỗ tri thức cho Beer, lúc này sắp năm tuổi. Beer trái ngược với Yue, rất hiếu động và nghịch ngợm. Ban ngày nó hay đi theo bố Han, tối về cũng hò reo đến mệt mới đi ngủ. Han và Tia thì tuổi trẻ yêu đương nồng thắm, tần suất chim chuột nhau cũng không ít. Vì thế Yue thẳng thắn đề nghị sau bữa cơm mình sẽ lãnh nhiệm vụ dạy Beer học chữ, cho đến khi Beer đi ngủ, chừa lại thời gian vàng ngọc cho Han và Tia tận tình thi triển ba mươi sáu thế tấn công phòng thủ.
    Lúc đầu Beer cũng cự nự không thích ngồi yên học bài. Nhưng lấy được quyền lực thượng phương bảo kiếm chém không cần báo từ Han trong việc giáo dục Beer, Yue không nể nang gì bắt Beer vào khuôn khổ. Bé Beer đáng thương chỉ có thể kháng cự vài ngày rồi thất thủ, sau giờ cơm tự giác đi theo Yue học con chữ.
    Mai Chi kiếp trước từng có kinh nghiệm nuôi con. Dù rất thương con, Mai Chi cũng nỗ lực hoàn thành mục tiêu dạy con theo kỷ luật. Cho nên Yue thừa hưởng trí nhớ của Mai Chi hoàn toàn có thừa kinh nghiệm uốn nắn Beer. Khác với thái độ khách khí giáo điều khi dạy trẻ tại trường, Yue giáo dục Beer tận tâm hơn rất nhiều, với thái độ như một người cha dạy con trai. Có đôi lúc Yue cũng hơi cảm thấy dường nhưng mình đang nhìn Beer như nhìn con cái, mà không phải em trai chỉ nhỏ hơn mình một tuổi.
    Khi Beer được năm tuổi, hắn đã biết chữ và có đủ cơ sở tri thức để thực hiện trắc thí thiên phú ma pháp. Trái ngược với Yue, trắc thí cho thấy hình thái ma năng của Beer thuộc loại khá, nhưng năng lực điều phối ma năng của Beer rất xuất sắc. Beer thi triển ra một khối tứ diện đều chỉ có bốn cạnh mà không có bề mặt, mỗi cạnh không thẳng mà có dạng song rung như dây đàn đang ngân, nhưng hắn có thể biến hóa các cạnh của khối tứ diện này linh hoạt bằng cách điều khiển biên độ và tần số rung (Beer không biết cái gì là biên độ hay tần số, nhưng tự giác cảm thấy được cách kéo dài hay co ngắn các cạnh của khối tứ diện này). Tổng hợp lại thiên phú ma pháp của Beer là xuất chúng, không hề kém cạnh Tia năm xưa.
    Tối hôm đó, cả nhà Yue ăn mừng một cách vui vẻ. Beer có thiên phú ma pháp xuất sắc kế thừa từ mẹ Tia, còn Yue cũng giải tỏa gánh nặng tâm lý cho vợ chồng Han Tia về xuất thân của mình.
    Yue nói với Tia rằng Beer đi học lớp một cũng được mà không đi cũng không sao. Yue sẽ đảm bảo chất lượng giáo dục kiến thức cho Beer. Việc đến trường của Beer chỉ là để làm quen bạn bè mới, giao lưu xã hội thôi. Thi thoảng có thể xin cho Beer nghỉ học để cùng bố Han vào rừng chơi (Beer vẫn rất thích đi theo bố Han làm việc). Tia cảm thấy khó hiểu vì sao bản thân Yue thì làm con mọt sách chúa và đầy phong phạm giáo điều, nhưng lại đề xuất cho Beer làm học trò lêu lổng. Yue giải thích không phải hắn thích thú làm mọt sách, chẳng qua hắn có hứng thú với tri thức rất nhiều mà thôi. Sau này hắn cũng sẽ bắt đầu chú trọng rèn luyện thể lực và kỹ năng sống khác. Beer thì bản tính hiếu động, tay chân hoạt bát giống Han, hơn nữa thiên phú ma pháp cao, thuộc trường phái hành động mà không quá thích chữ nghĩa khô khan. Yue cho rằng Beer nên có tuổi thơ tràn đầy hoạt động theo đúng thiên hướng của mình để phát huy hết năng khiếu. Còn việc học chữ đọc sách cơ bản cứ để Yue lo. Hắn sẽ có giáo trình dạy riêng, đảm bảo Beer không thua kém bạn đồng lứa về kiến thức. Yue cho rằng nếu dạy Beer đúng cách, nó có thể trở thành một ma pháp sư tài giỏi. Tạo nghệ sâu về ma pháp như Tia nhưng lại tháo vát cái gì cũng biết làm như Han, đó mới là hình thái phát triển hoàn mỹ cho Beer. Tia nghe bùi tai, suy nghĩ một lúc rồi gật đầu. Dù sao từ sau khi Yue đọc xong thư viện thôn, Tia rất ít có khả năng lý luận thắng Yue. Nàng cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy hãnh diện vì nuôi dạy được một đứa con thông minh như Yue.
    Yêu cầu của Yue trông vậy nhưng không phải chuyện nhỏ, bởi việc trẻ em đi học là bắt buộc đối với đế quốc Si, được quy định trong luật. Beer có thể đi học trễ một chút, ví dụ bảy tuổi bắt đầu đi học, nhưng một khi đi học thì phải học một mạch cho đến khi đạt tiêu chuẩn hết lớp ba hoặc quá mười sáu tuổi. (Từ sáu đến mười sáu là độ tuổi quy định cho trẻ em đi học phổ cập bắt buộc và toàn bộ chi phí học tập được đế quốc bao cấp một trăm phần trăm, nếu phát hiện trường hợp trẻ em bị tước đoạt quyền lợi đi học trong độ tuổi này, kẻ chịu trách nhiệm sẽ bị trừng phạt theo luật pháp).
    Bình thường hiệu trưởng và trưởng thôn sẽ không chấp nhận chuyện này. Sự thực khi Tia và Yue đề xuất yêu cầu, họ cũng từ chối. Chuyện này vốn không có tiền lệ. Tia là quan chức chính phủ, con nàng lại lêu lổng không học hành đàng hoàng, đây không phải mô típ con ông cháu cha không học vấn không nghề nghiệp phá làng phá xóm ỷ thế hiếp người thì là cái gì? Lúc này Yue mới đưa ra giải pháp điều hòa tình thế.
    - Bác hiệu trưởng, hiện nay cô Tex và cô Diana đang nghỉ thai sản, giáo viên lớp một ở trường thiếu nghiêm trọng nên phải dồn lớp lại, khiến số lượng học sinh lớp một năm nay vượt quá chuẩn đúng không ạ?
    - Ừ, nhưng chuyện này đâu thể đem ra làm lý do xin cho bé Beer lêu lổng không chịu đi học đàng hoàng được? Lớp đông một tí nhưng chất lượng giảng dạy vẫn đảm bảo mà.
    - Bác trưởng thôn, tình hình xin thêm giáo viên tuyến trên về thôn hình như bị tắc đúng không ạ? – Hắn tiếp tục truy vấn.
    - Ừ đúng rồi, ba năm rồi chả có giáo viên lớp một nào mới về thôn ta. Dự là sắp tới cũng không có, các thôn lân cận cũng than thở dữ lắm. Ý cháu thế nào? – Trưởng thôn không ngại mặt mũi hướng thần đồng thôn Tuktuk xin tư vấn.
    - Dạ cháu có đề xuất thế này ạ. Hay là chúng ta phân chia lại kết cấu các lớp một, cắt giảm mỗi lớp một khoảng mười phần trăm học sinh bé nhất, và dồn vào một lớp mới đặc biệt, do cháu phụ trách. Hiện chúng ta có năm lớp một, tức là lớp mới này sẽ có số lượng học sinh bằng khoảng một nửa các lớp hiện nay. Beer cũng sẽ vào lớp này, nó mới năm tuổi. Cháu muốn tự mình đốc thúc học hành cho em cháu, nó lười học lắm, thiên phú ma pháp lại tốt, phải sát sao ép nó vào khuôn khổ ạ.
    - Đề xuất này chả giải quyết được vấn đề gì. Chúng ta công nhận cháu đủ trình độ đứng lớp như một giáo viên lớp một thực sự và thậm chí cháu làm rất tốt điều này. Nhưng chế độ phổ cập giáo dục là quy định của chính phủ và có nhiều thủ tục liên quan. Chúng ta không thể mở lớp thêm mà không có giáo viên. Giáo viên vốn là biên chế nhà nước, có quy định rõ ràng và dính dáng đến giấy tờ hành chính vì có đụng đến ngân sách. Kể cả cháu ngày trước bác cũng chỉ dám đề xuất cho cháu dạng phụ giáo với hợp đồng freelancer, bởi chúng ta không có quyền lực nhận cháu vào biên chế “giáo viên”.
    - Thưa bác, theo cháu tính toán, đề xuất này đem lại lợi ích nhiều mặt ạ. Thôn ta thực sự thiếu giáo viên lớp một, và theo bộ luật hành chính đế quốc năm xxxx hiện nay còn hiệu lực, điều số bảy mục năm có quy định, nếu hội đồng địa phương gặp tình trạng khan hiếm nhân lực lâu dài một vị trí chuyên môn, thì cấp lãnh đạo địa phương, ban trợ lý, hoặc cấp quản lý chuyên môn có thể tạm thời kiêm nhiệm vị trí khuyết thiểu nhân lực này, đồng thời thỉnh thêm biên chế mức độ ưu tiên tang một bậc. Mấu chốt ở chỗ giáo viên lớp một tại địa phương được quy định theo bộ luật lao động là vị trí chuyên môn trực thuộc hội đồng. Nói cách khác, theo luật thì mẹ cháu hoàn toàn có thể kiêm nhiệm vị trí giáo viên lớp một mà thôn ta thỉnh ba năm qua chưa được, lại còn thăng một cấp ưu tiên yêu cầu. Mẹ cháu thì bận trợ lý cho bác, nhưng cháu có thể “trợ giảng” cho mẹ cháu đứng lớp thay. Vấn đề biên chế được giải quyết, và chúng ta có thêm quyền ưu tiên xin thỉnh giáo viên ạ.
    Thôn trưởng mí mắt trái giật giật, hiệu trưởng thì ngạc nhiên đến há mồm.
    - Hóa ra đây là mục tiêu thật sự của cháu khi yêu cầu dự thính lớp một. Hồi đó ta cứ thắc mắc mãi thần đồng thôn ta kiến thức uyên bác hơn cả lão già bốn mươi tuổi này sao lại dở chứng đòi ngồi chung lớp với lũ trẻ con năm sáu tuổi. Thậm chí ta còn đoán hay là hồi đó cháu tăm tia bé gái xinh xinh nào đó trong trường…
    - E hèm, anh trưởng thôn, bé Yue nhà em mới có sáu tuổi. – Tia chen vào.
    - Bác trưởng thôn thật anh minh, mục đích của cháu chính là như vậy ạ. Hì hì!
    Thôn trưởng thở dài.
    - Bác hiểu rồi, ý rằng nếu đến nước này bác còn không chấp nhận phương án cháu đưa ra, thì cháu hẳn nhiên sẽ không mặn mà gì việc đến trường phụ giúp mẹ và bác trưởng thôn nữa đúng không?
    - Hì hì bác, năm ngoái khác năm nay khác ạ, năm ngoái cháu rảnh, năm nay bé Beer lớn rồi cháu cũng hơi bận, nếu không dạy dỗ Beer chung với bọn trẻ thì cháu không có giải pháp nào phân thời gian ra dạy riêng cả hai đối tượng ạ.
    - Haizz... Ta bỗng thấy ta quá già, đến nỗi bị một đứa trẻ năm tuổi bẫy vào tròng!
    - Anh trưởng thôn không có gì phải cảm thán như thế. Em với chồng em ở nhà ngày ngày bị Yue quay như quay dế đấy thôi. Từ lúc Yue đọc xong đống sách thư viện em chưa bao giờ cãi thắng nó! – Tia phân trần nhưng không giấu được vẻ tự hào.
    Phòng tuyến cuối cùng bị đánh vỡ, Beer từ đây chính thức rơi vào ma chưởng của Yue, mặc cho Yue nhào nặn nên người.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    lacmaitrang,
  3. #12
    Ngày tham gia
    Nov 2009
    Đang ở
    München
    Bài viết
    1,107
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 10:
    Quý tộc là như thế nào?

    Thật ra thì Yue muốn tham gia dự thính các lớp không phải vì để xin cho Beer được quyền lêu lổng không đi học chuyên cần. Việc này quá nhỏ để phải bày mưu tính kế ghê gớm. Sự thật là Yue thích dạy dỗ đám trẻ, như là một sở thích. Mai Chi đã từng có con, cũng lớn lớn tầm tuổi học cấp một. Yue vì thế sẽ không thể chơi nghịch như những đứa trẻ năm sáu tuổi, nhưng lại thích dạy dỗ chăm sóc chúng. Ở thế giới Ether không có nhiều thú vui giải trí, ở thôn Tuktuk càng không, cho nên Yue coi việc dạy trẻ như một thú vui của mình. Nhưng lý do này Yue sẽ không nói cho ai biết. Một đứa trẻ năm tuổi có sở thích dạy dỗ chăm nuôi một đàn trẻ sáu, bảy tuổi, dưới quan điểm đánh giá của Yue, 100% là tâm lý biến thái.
    Do điều kiện sống tương đối yên bình, cũng không có nhưng bon chen quá lớn như ở thành thị phồn hoa, đám trẻ tương đối dễ thương và ngây thơ. Chỉ dạy chúng điều hay lẽ phải luôn làm Yue cảm thấy lòng vui vẻ, yên bình.
    Yue cũng giáo dục bọn trẻ chương trình học giống hệt các giáo viên lớp một khác, luyện chữ, tập đọc, kể chuyện giáo lý, hướng dẫn kỹ năng tự chăm sóc cơ bản v.v..
    Lúc Beer mới vào lớp, hắn được Yue đối xử như mọi đứa trẻ khác, cũng luyện chữ, nghe kể chuyện. Beer nhỏ tuổi nhất lớp, nhưng nhờ đã tiếp xúc sớm một chút với chữ nghĩa và giáo điển (qua các câu chuyện kể khi đi ngủ của Yue), hắn hòa nhập rất nhanh, và nhanh chóng trở nên nổi bật. Beer lúc nhỏ hay theo Han đi vào rừng, kỹ năng sinh tồn và tự chăm sóc rất tốt, đã biết qua con chữ, trắc thí tiếp xúc qua ma pháp, lại hiếu động hoạt bát, không thành học bá trong lớp mới là khó hiểu. Được cái Beer rất nghe lời Yue, nên không thuộc thành phần cao ngạo bất trị hay tở ra khinh thường kẻ khác. Yue cũng chủ động tạo điều kiện để Beer tham gia các hoạt động nhóm trong lớp một cách chủ động, dần dần tạo vị thế đầu têu trong lớp.
    Thời Mai Chi còn học ở Đức, hắn được biết nền giáo dục của Đức dạy trẻ cấp một có khái niệm cơ bản về dân chủ, và cố gắng không tạo môi trường đua chen hay phân tầng đối xử cho trẻ em. Cho nên trẻ em đi học cấp một ở Đức (đến hết lớp bốn) hoàn toàn không có ban cán sự lớp – để tránh tư tưởng đặc quyền đặc lợi – và không có xếp hạng học lực qua điểm số - để tránh quan niệm hay thói chạy theo thành tích từ bé. Nhưng Yue cho rằng ở thế giới Ether, quan niệm giáo dục như vậy không phù hợp cho hoàn cảnh của Beer. Hắn có xu hướng dạy dỗ Beer theo kiểu quý tộc Anh Quốc. Beer đủ xuất sắc để trở nên vượt trội – ít nhất là ở môi trường thôn làng Tuktuk – và cũng có hoàn cảnh phù hợp để đứng ở một vị trí cao hơn mặt bằng chung. Thế giới Ether có thần (elf đại năng), có quái thú, thần thú, có dị tộc đối địch với loài người, và quan trọng nhất, đế quốc SI nói riêng và loài người nói chung trên Grundig đang ở giai đoạn xã hội phong kiến thần quyền. Nếu Beer đã có tiền để để vươn lên trở nên xuất sắc nhảy lên các tầng lớp xã hội cao hơn, thì cần thiết phải hướng Beer theo con đường như vậy.
    Quý tộc kiểu Anh Quốc là như thế nào? Trái với cái nhìn phiến diện thiếu thiện cảm và có phần cố tình bôi tro trét trấu của chính phủ Tàu và một số nước tương tự (hehe), quý tộc đích thực là những con người có thể coi là tinh hoa mà xã hội loài người muốn vươn tới. Tinh thần quý tộc có thể tóm gọn trong ba đức tính: thành tín, trách nhiệm và đạo nghĩa.
    Trong đó thành tín là điều được coi trọng nhất. Đối với quý tộc, danh dự là thứ cơ bản cần được giữ gìn. Tuy nhiên trong nhiều truyện mạng Tàu, chúng bị bóp méo thành thói sĩ diện hão rởm, trịch thượng dối trá trong các hình tượng quý tộc ác ôn. Thật buồn cười, quý tộc chân chính họ giữ gìn danh dự của họ bằng lối sống và cư xử chuẩn mực, tuyệt đối giữ lời hứa, và khinh rẻ nhất là sự giả tạo, dối trá. Hơn nữa họ coi khinh sự đánh giá vô thưởng vô phạt của lũ dân đen thấp kém soi mói họ, không rảnh để giả vờ tạo hình tượng hoặc tỏ ra quyền uy trước mặt những kẻ nhỏ yếu. Giống như đa số con người không rỗi hơi đến mức ra vẻ đạo mạo với một con gián hay con kiến vậy. Sợ bẩn tay thì đuổi nó đi, còn ngứa mắt thì trực tiếp giết chết, ai rảnh lên mặt với chúng nó? Họ giữ gìn danh dự bằng cách sống đúng với bản tâm của mình, chịu trách nhiệm với từng lời nói và hành động của mình, không dung thứ cho sự dung túng chính bản thân trở nên sa đọa. Đây mới là cốt lõi của suy nghĩ theo kiểu quý tộc. Chúng ta làm từng việc, nói từng câu đều có giá trị, được đảm bảo bằng chính mạng sống và hết thảy quyền lực của chúng ta. Nếu chúng ta làm mà không dám nhận, nói mà không giữ lời, vậy hành vi, lời nói của chúng ta làm gì còn giá trị gì nữa, chúng ta có gì để mà tự hào vè bản thân nữa? Đây là cơ sở của tinh thần quý tộc.
    Trách nhiệm là thứ theo sau thành tín. Trách nhiệm đầu tiên, đương nhiên là trách nhiệm sống và hành động đúng với những gì mình nghĩ, mình nói, và mình đã làm. Một quý tộc có thể nói tôi không chịu trách nhiệm cho cái này, hoặc cái kia, nhưng đối với những thứ anh ta khẳng định đây là trách nhiệm của mình, thì việc hoàn thành trách nhiệm đó gắn liền vói danh dự và thành tín của hắn. Bởi vậy giới quý tộc rất lưu hành chuyện tuyên thệ và hiệp ước, Một khi tuyên thệ một điều gì, có thể coi như việc thực hiện và hoàn thành điều đó là tất yếu, dù có chết, quý tộc cũng phải cố gắng, nếu anh ta còn tự coi mình là quý tộc. Hiệp ước cũng trở nên thông dụng trong xã hội nhờ việc tôn trọng uy tín của giới quý tộc. Còn với dân đen? Có luật pháp ước thúc là đủ rồi. Nếu dân đen mà có tinh thần thành tín và ý thức trách nhiệm và biết đạo nghĩa, thì họ đã được coi là có tinh thần quý tộc rồi.
    Cuối cùng là đạo nghĩa. Cái này dễ hiểu. Xã hội là xã hội loài người phân tầng và phát triển được là nhờ có trật tự, có quy ước vận động, nó được gọi là đạo lý, nhân đạo. Một xã hội nguyên thủy, luật rừng, sẽ không có nhân đâọ hay đạo lý đáng nói. Xã hội như vậy không thể tồn tại, mà sẽ đổ vỡ và tan rã. Giống kiểu trong các truyện tiên hiệp huyền huyễn mạng, thế giới nhược nhục cường thực ai cũng bo bo giữ mình lọ chai. Kết quả là gì? Thằng nào có não đều chui vào một cái lỗ hay hốc đá sống như người rừng (gọi là tu luyện), lâu lâu đói khát thì thò mặt ra cướp hiếp giết đám nhỏ yếu ngu si hơn. Đấy có còn là xã hội hay không?
    Uhm nghĩ lại chính ra nó cũng khó hiểu đấy, không thì làm sao lắm ông viết truyện kiểu này thế và sao lắm người đọc truyện bối cảnh như vậy thế?
    Quý tộc chân chính tin tưởng vào điều tốt đẹp trong nhân cách của con người, và theo đuổi những nhân cách tốt đẹp đó, cảm thấy vinh dự vì đạt được cảnh giới đó. Đấy là sự tự hào và kiêu ngạo của quý tộc chân chính. Họ phấn đấu trở nên hoàn thiện về nhân cách đạo đức, tự hào vì làm được, và cảm thấy cần duy trì điều đó.
    Cho nên tinh thần quý tộc là tốt đẹp. Thực sự làm được thì rất khó. Một kẻ có danh hiệu quý tộc chưa chắc đã có thể có tinh thần quý tộc, vì phàm là người đâu phải ai cũng tốt, có tốt có xấu và có biến thái. Quý tộc là có dòng dõi, nhưng có thể phai nhạt. Một thể chế phong kiến quý tộc lành mạnh, là thể chế có thể lược bỏ hiệu quả những thành phần không có tinh thần quý tộc ra khỏi hàng ngũ quý tộc, và ngược lại.
    Đối với các gia tộc quyền quý lâu đời, các thế hệ sau được họ đầu tư rèn luyện rất kỹ càng và nghiêm khắc. Chúng được ăn ngon mặc đẹp, nhưng bị yêu cầu rèn luyện khổ cực và chịu ước thúc hơn nhiều so với người bình thường. Chúng được dạy từ nhỏ rằng làm người phải thành tín, phải dám làm dám chịu, phải hiểu lý lẽ đạo lý, chấp nhận và thực hiện nhân đạo. Mọi sự vượt rào ngoài khuôn khổ đều không được chấp nhận. Ai theo được thì trở thành dòng chính, kế thừa địa vị gia tộc, ai không đạt yêu cầu thì bị loại biên. Ít nhất ở đế quốc SI, điều này vẫn còn được duy trì. Cũng chính vì thế, Đế quốc Si vượt qua chiều dài lịch sử và vẫn còn tồn tại dưới dạng đế quốc thần quyền mà chưa bị đào thải.
    Tia của chúng ta cũng xuất thân từ giới này, và vì từ nhỏ đã có thiên phú cao, cho nên nàng được nền tảng giáo dục ưu việt, tính tình thiện lương, không ngại khó ngại khổ, sẵn sàng dấn thân vào điều mình tin tưởng. Trong giới quý tộc các cậu ấm cô chiêu bình hoa lêu lổng là có, không ít. Nhưng ngoài tiền và điều kiện sống tốt cùng một ít sự bao che khi gây chuyện ra, chúng thường không được coi trọng, không có thực quyền, do đó ngoài việc hiếp người bằng cách vung tiền ra, chúng không có thủ đoạn nào đặc sắc lợi hại. Tất nhiên ngoại lệ luôn là có, nhưng nó không phải là bộ mặt chung đại diện đám quý tộc lêu lổng.
    Yue hướng cho Beer chịu nhiều trách nhiệm hơn trong các hoạt động hội nhóm cùng các bạn (gọi nôm na là có hơi đì đọt thằng bé), và để Beer tự phát huy năng lực cá nhân để các bạn cảm thấy hắn là một người đáng giá tín nhiệm, sẵn sàng giúp đỡ người khác, làm việc luôn chuẩn xác và tạo hiệu ứng ỷ lại vào Beer. Yue cũng chú ý yêu cầu em trai không tỏ ra tự mãn hay thích thú với sự ưu việt, hoặc bất mãn vì bị yêu cầu khắt khe hơn chúng bạn, mà gieo rắc vào đầu Beer suy nghĩ rằng việc hắn bị yêu cầu gánh trách nhiệm nặng hơn, làm nhiều hơn, bị ước thúc hơn, là lẽ tất nhiên, bởi vì điều kiện của Beer tốt hơn. “Năng lực đi đôi với trách nhiệm”, là như vậy. Anh có sức khỏe hơn người ta có thể khuân vác nặng hơn người ta, thì anh phải khuân nặng hơn người ta, vì sau đó anh được cho ăn nhiều hơn người ta. Đạo lý thật đơn giản. Ăn hơn người, có khả năng làm hơn người, mà chỉ làm bằng người, ấy mới là láo toét.
    Tia đương nhiên nhạy cảm nhận ra sự khác biệt trong việc dạy dỗ Beer của Yue, nàng khá ngạc nhiên và nghĩ mãi không rõ sao Yue lại có thể suy nghĩ ra những tư tưởng giáo dục Beer theo kiểu quý tộc như vậy. Thôn Tuktuk không có quý tộc. Người có tiếp xúc nhiều nhất với giới quý tộc đế quốc Si hẳn là nàng. Mà ngay cả nàng cũng không nghĩ ra được cách dạy dỗ Beer như Yue. Nàng hỏi hắn, và hắn nói gọn lỏn: Đọc sách rút ra được ý tưởng này. Tia đành miễn cưỡng chấp nhận cách giải thích này, ai kêu nàng đọc ít sách hơn con mình. Còn người ngoài, nếu quan sát lớp học của Yue và sự khác biết trong thái độ giáo dục Beer so với những đứa trẻ khác, có lẽ họ sẽ thầm nhủ: Thật tội nghiệp bé Beer, có thằng anh tiểu nhân vãi. Chắc hồi bé giành vú mẹ với anh nên thằng anh mang thù, giờ lớn lên nó bày mưu đì đọt thằng em cho ra bã. Sau này gặp Yue nên cẩn thận đừng chọc phá nó, không thì khốn khổ! ^^

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    * Dạo này biên tập viên lu bu công việc quá, có vẻ khó có thời gian rảnh beien tập câu chữ lại giùm Saber. Cho nên Saber đánh liều post bản thảo thô chưa edit lên luôn vậy.
    Sau này Saber hay biên tập có rảnh xem lại sẽ chỉnh sủa lại nội dung cho chuẩn với mạch truyện về sau hơn. Mong độc giả thông cảm!
    Lần sửa cuối bởi Saber, ngày 27-05-2018 lúc 19:58.

  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    lacmaitrang,
  5. #13
    Ngày tham gia
    Nov 2009
    Đang ở
    München
    Bài viết
    1,107
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 11:
    Học sinh mới

    Lớp học của Yue đón một thành viên mới, Ron, gần bảy tuổi. Gia thế của Ron tương đối đặc thù. Bố mẹ hắn đều là thợ săn, gia cảnh lúc đầu bình thường, không giàu không nghèo. Nhưng trong một lần đi săn cả hai vợ chồng gặp nạn, thiệt mạng trên dã núi Spike, để lại mình Ron mồ côi. Ron không có ông bà, vì bố mẹ Ron cũng là thành phần di cư đến thôn Tuktuk. Những gia đình thợ săn thường có xu hướng di cư hơn các ngành nghề khác, có lẽ vì năng lực thích ứng hoàn cảnh sống mới của họ cao hơn trung bình. Ron cũng hay đi theo cha mẹ vào rừng, nhưng lần đó hắn không đi cùng và do đó trở thành mồ côi. Han cũng có quen biết với bố mẹ Ron, sau tang lễ đơn sơ của họ (do các đồng nghiệp sơ sài tổ chức), Han và Tia cũng thấy hoàn cảnh của Ron rất tội nghiệp và ngỏ ý muốn nhận nuôi Ron. Tuy nhiên ngoài dự đoán của mọi người, Ron từ chối. Hắn lúc đó năm tuổi, trong lễ tang của bố mẹ mình, mặt ướt đẫm nước mắt, cảm ơn lòng tốt của Han và Tia, nhưng nói rằng hắn muốn sống tự lập, không muốn làm con nuôi. Hắn bảo bố hắn từng dạy, làm đàn ông phải tự cường, lòng tốt có thể nhận và cảm kích và trả ơn, nhưng không được ỷ lại vào nó. Ron muốn theo nghiệp cha làm một thợ săn xuất sắc, hắn muốn tự lập.
    Biểu hiện của Ron làm chấn động toàn bộ đám thợ săn thôn Tuktuk. Han và Tia cũng không nói gì nữa, nhưng sau đó cùng mọi người luôn ngầm trợ giúp Ron. Thi thoảng thì cho hắn miếng bánh ngon, bộ quần áo. Bình thường cũng hay kêu Ron trợ giúp việc vặt vãnh, lấy cớ trả công để cho hắn nhu yếu phẩm sinh hoạt. Một số thợ săn cũng thi thoảng gọi hắn cùng đi săn với mình, dạy hắn các kỹ năng sinh tồn và săn bắt, hoặc các kỹ năng khác như thuộc da, chế biến thực phẩm khô, lâm sản, đặc tính thực vật v.v..
    Ron và Beer đương nhiên thân thiết với nhau, vì hai đứa trẻ thường đi cùng Han vào rừng săn. Thậm chí Beer gần như là đứa trẻ gần lứa duy nhất Ron chơi cùng, khi các đứa trẻ khác đều đến tuổi đi học, còn Ron ngày ngày kiếm sống, tự lo sinh hoạt và vào rừng cùng các thợ săn.
    Beer rất hay rủ Ron về nhà chơi, nhưng chỉ vào ban ngày. Chiều muộn Ron phải về nhà làm việc nhà. Cho nên Ron ít gặp Yue. Thỉnh thoảng Ron ở lại chơi trễ, cũng cùng Beer nghe Yue kể chuyện. Ron rất thích những câu chuyện Yue kể, nhưng sau khi Beer bắt đầu học chữ và chuẩn bị đi học, Ron có vẻ tránh không ở lại đến tối cùng Beer nghe chuyện nữa. Yue có cảm giác Ron rất thích học, nhưng sợ điều kiện bản thân không đủ để đi học – nếu đi học Ron không thể cùng đám thợ săn vào rừng , công việc lặt vặt cũng không có nhiều thời gian làm, ảnh hưởng kế sinh nhai làm sao được. Vào trường dễ ra trường khó, nếu Ron bước chân vào trường ghi danh học, thì không thể chểnh mảng việc đi học chuyên cần, nếu không sẽ ảnh hưởng xấu đến các giáo viên – cần câu cơm của giáo viên liên quan trực tiếp đến việc học của học sinh, giáo viên mà để học sinh bữa học một bữa nghỉ ba bữa thì là làm phiền mọi người.
    Khi Yue xin được đứng lớp riêng và trực tiếp dạy Beer, hắn cũng bảo khi nào gặp Ron thì dụ dỗ Ron đi học. Ron vẫn ngại ngùng. Yue lại bảo Beer hôm nào dụ Ron sang chơi nhà ở lại đến tối, để mình về tự tay thuyết phục Ron.
    “Ron à, lớp mềnh đang vắng, hay là Ron cũng tham gia đi.” (Thực ra Ron lớn tuổi hơn Yue một chút, nhưng Yue không thích xưng em nên luôn gọi thẳng tên Ron)
    “… Nhưng mà mình bận, không đi học được. Nếu đăng ký vào trường học mà không đi học đều sẽ ảnh hưởng đến mọi người.”
    “Đừng lo, mềnh có đặc quyền đặc lợi, Ron không nhất thiết phải đăng ký tham gia vào lớp, lúc nào có thời gian thì vào học, bận thì thôi. Lớp mềnh cũng vắng, nếu Ron nghỉ nhiều không theo kịp tiến độ mềnh cũng có thể chỉ riêng cho Ron thêm, không ảnh hưởng gì ai cả.”
    “Như vậy cũng được?”
    “Xời, có việc gì vào tay Yue này mà vẫn còn tính là khó khăn? Người làm khó được Yue này còn chưa sinh ra ở thôn Tuktuk. Yên tâm đê!”
    “… nhưng mà ngại lắm.”
    “Ron, bố mẹ Ron có biết chữ không?”
    “Có”
    “Các cô chú thợ săn trong thôn Tuktuk có biết chữ không?”
    “Có”
    “Ron biết chữ không?”
    “…”
    “Ngày xưa bố Han cũng sống một mình lúc nhỏ, tự thân bươn chải, thậm chí lúc đó bố Han còn không có nhà cửa để về, lang thang khắp nơi. Ban đầu bố Han cũng không biết chữ, toàn làm thuê mướn những việc nhỏ nhặt dễ dàng, chủ yếu người ta cũng thương mà cho làm để có thu nhập sống qua ngày. Chỉ sau khi học chữ và hoàn thành việc học cơ bản, bố Han mới có thể bắt đầu học các kỹ năng của thợ săn và trở thành một thợ săn giỏi. Học chữ là yêu cầu tối thiểu để trở thành thợ săn.”
    “…”
    “Ron thấy nhà mềnh giàu không?”
    “Có”
    “Cho nên nếu cần giúp đỡ hỗ trợ, cứ kêu nhà mềnh. Ơn nghĩa cần trả, nhưng nhà mềnh có điều kiện, có thể đợi được khi Ron lớn lên thành tài, rồi trả ơn nghĩ sau. Trước mắt thì cứ coi như cho Ron thiếu, được chứ? Làm người tự lập là tốt, có ý thức mang ơn trả nghĩa cũng tốt, nhưng cơ bản nhất, phải là người có ích cho cộng đồng. Đi học chữ, biết chữ, thì mới có năng lực để trở thành người có ích, có năng lực, làm được nhiều việc, giúp đỡ được cho mọi người, và trả ơn người mình mang ơn.”
    “…”
    “Nếu vẫn ngại, mềnh có một giải pháp nữa, là khi đi học, mềnh sẽ yêu cầu Ron làm trợ giảng. Ron sẽ làm các công việc chuẩn bị cho việc dạy học như bưng bê đồ đạc, chauarn bị dụng cụ, làm vệ sinh, trông giữ bảo quản đồ đạc đại loại thế. Đãi ngộ là được cung cấp dụng cụ học tập, bao ăn bữa trưa. Hôm nào nghỉ thì phải báo trước để mềnh sắp xếp lại. Coi việc đến trường như là đi làm đi, thế nào?”
    “Cảm ơn Yue! Sau này lớn lên, nhất định mình sẽ trả ơn này cho Yue!”
    “Vậy Ron phải cố gắng nhiều nhé. Mềnh chuyên cho vay nặng lãi, ơn nghĩa sau này trả mềnh là không đơn giản đâu!”
    “Nhất định mình sẽ trả!”
    Việc thuyết phục thành công cho Ron đi học được vợ chồng Han Tia trầm trồ khen ngợi. Tia đi mua ngay cho Ron một bộ sách vở dụng cụ học tập, còn Han bảo sẽ làm thêm bữa ăn cho Ron những ngày Ron đi học, bữa ăn này Beer phụ trách mang theo khi đến trường.

    Cả Yue lẫn Ron đều nghiêm túc thực hiện thỏa thuận đã đề ra. Yue yêu cầu Ron làm mọi công việc chân tay chuẩn bị giảng dạy, và sắp xếp chương trình dạy chữ riêng cho Ron (trong lớp hầu hết học sinh đều đã biết đọc biết viết ở mức cơ bản, còn Ron thì không có khái niệm gì). Ron thể hiện hứng thú to lớn đối với việc học tập. Đám trẻ con tiếp thu Ron với vẻ dè dặt, thứ nhất vì Ron học chữ từ căn bản, thứ hai vì Ron lớn hơn bọn chúng và thứ ba vì Ron ở lớp thì rất bận, mà lại ngày học ngày nghỉ không thường xuyên.
    Do tự lập quá sớm, ngoài hình Ron dù nhỏ đã hơi có vẻ tần tảo, không béo tốt như trẻ bình thường. Da hơn đen, tóc nâu hơi cháy nắng, long mày thường xuyên ở trạng thái hơi cau lại,, đôi môi cũng thường mím chặt. Tuy nhiên Ron có một đôi mắt gây ấn tượng mạnh. Mắt Ron rất to, tròng mắt to màu xanh xám và con ngươi đen sâu thẳm. Ron có ánh mắt thẳng, trực tiếp, hay trợn lên hoặc nhìn vào mắt người khác khi giao tiếp.
    Yue rất thích ánh mắt của Ron. Hắn cảm thấy đôi mắt này rất hiếm có ở một đứa trẻ. Nhìn vào mắt Ron, Yue cảm nhận được ý chí và sức chịu đựng kiên cường, quyết tâm sắt đá.
    Thân thể Ron gầy gầy thịt không nhiều nhưng cơ bắp săn chắc. Nếu tỉ mỉ nhìn thì tay và chân Ron có rất nhiều sẹo nhỏ, chủ yếu tập trung ở đầu gối, cùi chỏ, bàn tay và bàn chân. Mười ngón tay Ron đầy kén.
    Tổng kết về ngoại hình Ron, Yue đánh giá ngắn và gọn là “trông khắc khổ vãi hàng”.
    Từ ngày bắt đầu đi học, Ron cũng bị Beer thuyết phục thỉnh thoảng buổi tối ở lại trễ nghe tiết mục chuyện đêm khuya của Yue. Khác với Beer, Ron cảm thấy ngạc nhiên khi một số câu chuyện Yue kể buổi tối có nội dung và ý nghĩa khác hẳn, đôi khi đối lập với những câu chuyện trong giáo điển mà Yue dạy cho bọn trẻ trong lớp. Ron cẩn thận nêu thắc mắc này trong một buổi tối ở nhà Yue, và nhận được câu trả lời như thé này:
    “Ron hoàn cảnh có giống bọn trẻ trong lớp không?”
    “Đương nhiên không”
    “Khác nhau chỗ nào?”
    “Bọn trẻ có bố mẹ.”
    “Sai. Khác nhau ở chỗ mềnh đánh giá Ron khác với bọn trẻ trong lớp.”
    “?”
    “Nhìn Beer đi, nó có mồ côi không?”
    “Đương nhiên không”
    “Vậy sao nó đêm đêm đều nghe tiết mục kể chuyện đêm khuya?”
    “…”
    “Mềnh đánh giá Beer và Ron khác với bọn trẻ trong lớp, cho nên buổi tối hai đứa được nghe tiết mục kể chuyện đêm khuya như bây giờ. Trên lớp mềnh giảng dạy theo quy định những điều được giảng dạy chung cho mọi người. Còn trong các buổi kể chuyện đêm khuya, mềnh sẽ truyền đạt cho hai đứa tâm đắc của mềnh sau khi đọc hết đống sách trong thư viện thôn. Đây là tâm đắc của thần đồng kiêm giáo viên nhí thôn Tuktuk, bao giá trị.”
    “Yeah, sau này tụi em cũng sẽ xuất sắc như anh Yue” – Beer chõ mồm vào
    “Cỡ chú thì còn phải phấn đấu nhiều, đừng tưởng bở”
    “Ặc.”
    “À, có việc này cần dặn dò Ron. Những gì Ron nghe trong mục kể chuyện đêm khuya biết và giữ trong bụng thôi, đừng kể lại cho người khác, nhé?”
    “Bí kíp võ lâm đó anh Ron” – Beer lại xen mồm
    “Không phải. Bởi vì nhiều điều trong đó là suy nghĩ và nhận xét cá nhân của mềnh. Bình thường thì không sao, nhưng đối với một số nội dung có trong giáo điển cơ sở và lịch sử đế quốc sơ lược, người khác sẽ có ý kiến khác, có thể sẽ thiên về cách lý giải trong giáo điển và sách giáo khoa hơn, cho nên có thể gây ra tranh luận vô nghĩa. Suy nghĩ của mềnh chỉ là suy nghĩ cá nhân, chưa chắc là chính xác nên đem ra cãi là không hay. Ron có thể đánh giá quan điểm mềnh đưa ra và quan điểm trong giáo điển hoặc sách giáo khoa, rồi tự đưa ra nhận xét riêng, rồi muốn đi cãi lộn với ai thì tùy.”
    “Mình hiểu rồi. Tóm lại chuyện Yue kể buổi tối đa phần là phét lác chém gió, cho nên phải cẩn thạn đừng đem ra ngoài chém không thì người ta bắt bẻ cho mất mặt. Đúng không?”
    “Beer chú thấy chưa, học một biết hai là đây chứ đâu. Đúng là như thế đấy!” ^^
    Thiên phú ma pháp của Ron thuộc loại khá, nhưng không xuất sắc như Beer. Sau một thời gian nỗ lực, Ron nhanh chóng biết chữ và được Tia bảo lãnh dẫn đi trắc thí thiên phú ma pháp. Ron cũng không có đam mê mạnh mẽ trở thành ma pháp sư, hắn cho rằng thành thợ săn giỏi, chỉ cần rèn luyện theo con đường thần lực sĩ là được rồi, giống như Han vậy. Ở mức độ nào đó, Ron đánh giá Han cao hơn cả Tia. Cũng dễ hiểu, vì cả bố mẹ Ron đều là thợ săn.
    Mặt khác, năng lực học tập của Ron được chứng tỏ là rất cao. Ron tiếp thu kiến thức nhanh, lại cực kỳ chăm chỉ và tự lập từ nhỏ, nên tốc độ học tập của hắn là nhanh nhất lớp. Yue cũng không ngần ngại dùng biện pháp nhồi vịt thúc ép Ron tăng trưởng, cho thêm Ron bài vở, và chỉ cho Ron một số phương pháp học tập hiệu quả hơn. Yue đưa cho Ron rất nhiều sổ ghi chép, yêu cầu Ron cũng giống mình lúc trước, đi đâu cũng kè kè giấy bút, ghi lại hết những điều hắn học được mới hoặc những điều chưa rõ, đẻ sau này tìm người giải đáp thắc mắc. Hắn cũng yêu cầu Ron ghi lại hết những tâm đắc trong sinh hoạt và làm việc hàng ngày theo từng chủ đề vào các quyển vở, và lưu giữ chúng kỹ càng, thỉnh thoảng thì mở ra đọc. Yue nói cho Ron biết, ở tuổi nhỏ, trí nhớ Ron rất tốt nên trải qua nhớ ngay không cần ghi lại, nhưng sau này lớn lên hắn sẽ quên mất, vì càng lớn trí nhớ sẽ càng sa sút, cho nên việc ghi chép những tâm đắc là cần thiết. Thực ra Yue không chắc chắn vấn đề này. Loài người trong thế giới của Mai Chi thì đúng là như vậy, nhưng ai biết người ở Ether có bị tình trạng lão hóa trí nhớ khi về già hay không. Nhưng dù gì yêu cầu Ron làm vậy cũng không có gì hại cả, lại có trợ giúp cho việc tự giám sát quy củ cho bản thân, nên không có lý do gì để không bắt Ron làm thế. Lệnh Yue thì Ron chẳng dám cãi, nghiêm chỉnh thực hành. Dù sao cả thôn Tuktuk từ già tới trẻ, không ai có dũng khí tranh cãi với Yue cách học hành sao cho hiệu quả.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Saber, ngày 27-05-2018 lúc 19:57.

  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    lacmaitrang,
  7. #14
    Ngày tham gia
    Nov 2009
    Đang ở
    München
    Bài viết
    1,107
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 12:
    Tiara von Friede

    … (tiếp theo diễn tiến chương một)
    Hai anh em Yue Beer cùng nhau về nhà. Hôm nay Ron đi vào rừng cùng một thợ săn, nên không đi học. Han thì đang có công tác trong thôn nên không đi săn nên Beer không vào rừng theo bố. Nhưng hắn cũng không đi học, vì hôm nay phần lớn là giờ kể chuyện trong giáo điển. Beer ra hồ Sai tập luyện cách cảm ứng ma năng tự nhiên và ma năng elf tạo.
    Trên phương diện này Han có tiếng nói hơn Tia. Tia có tạo nghệ và tri thức ma pháp rất sâu, nhưng về ứng dụng ma pháp tự nhiên cơ bản trong cuộc sống và sinh hoạt thì Han vẫn bỏ xa Tia, vì Han rèn luyện thông qua lao động thực tế cần cù.
    Sau cuộc hàn huyên ngắn về Ron, căn nhà đã trong tầm mắt của hai đứa. Hôm nay hình như Han Tia có khách từ xa ghé chơi. Trước nhà có một chiếc xe lạ. Nói lạ ở đây là bản thân trông chiếc xe khá sang trọng so với phong cách thôn Tuktuk. Do là một thôn hẻo lánh, bình thường người trong thôn đều đi bộ hoặc sử dụng những chiếc xe vận tải hoặc xe thô sơ. Những thương nhân giàu có đi qua thôn Tuktuk làm buôn bán cũng sử dụng xe vận tải. Cả thôn duy nhất chỉ có trưởng thôn là sử dụng xe cá nhân loại dành cho gia đình nhỏ, có thể chở tám người. Nhà Han thì sử dụng xe vận tải nhẹ để đi làm hoặc vào rừng, còn Tia đi bộ đi làm. Chiếc xe lạ là xe cá nhân, màu đen, mặt ngoài phủ sơn bóng, kính màu tối không nhìn thấy bên trong, kiểu cách sang trọng, có khắc phù điêu và hoa văn ở đầu và thân xe.
    Đây là lần đầu Yue và Beer nhìn thấy một chiếc xe sang trọng như vậy. Cả hai đều hiếu kỳ quan sát chiếc xe một vòng, trước khi vào nhà.
    Hai anh em bước vào nhà khi trong phòng khách Han và Tia đang nói chuyện với một người thanh niên, mà nhìn sơ qua có thể đoán ngay ra đây là họ hàng của Tia. Người đàn ông trông trẻ trung, mặc một bộ áo và quần tay ngắn màu đỏ Bordeux, rất vừa người, các chi tiết may mặc tỉ mỉ nhưng không cầu kỳ, chất liệu da thuộc láng mịn, có vẻ đắt tiền và đặt may riêng.Trên ngực áo có thêu hoa văn nhỏ tương đồng với phù điêu trên xe, cho nên hẳn đó là tiêu chí gia tộc của Tia.
    Khuôn mặt anh ta rất giống Tia, mắt xanh thẫm, đuôi mắt dài , mũi hơi ngắn và khoằm xuống, môi hơi dày, hai má bầu bầu và cằm tròn, da căng mịn và khá trắng trẻo, tóc chải ra phía sau gọn gàng. Khi ngồi, lưng anh ta luôn thẳng, ngực hơi giương lên, mắt nhìn thẳng, ánh mắt sinh động, miệng như cười như không, thần thái tương đối thanh nhàn mà trầm tĩnh, dù tư thế ngồi chuẩn đến từng ly.
    Quý sờ tộc, hàng chính hãng, bảo hành toàn quốc!
    „Hallo bố mẹ, tụi con đã về! Nhà mình có khách ạ?“
    „Ô hai anh em đã về rồi này! Hôm nay thế nào? Yue ở lớp dạy dỗ có chuyện gì vui không? Còn Beer tập luyện có gặp vấn đề gì không? Bữa trưa ngon chứ?“
    Sự xuất hiện của anh em Yue Beer làm ba người ngưng cuộc trò chuyện, đồng loạt nhìn hai đứa. Han tươi cười đứng dậy kéo cả hai vào và hỏi thăm chúng như thường lệ. Tia mỉm cười còn người thanh niên thì rất có hứng thú quan sát hai anh em.
    „Bé Yue bé Beer vào đây nào, hai đứa hôm nay ổn cả chứ? Này các con, hôm nay chúng ta có khách quý đến thăm đấy. Để mẹ giới thiệu, đây là Tiara von Friede, quyền gia chủ gia tộc Friede đời thứ bảy, em trai của mẹ, và là cậu của các con! Tiara, đây các các bé nhà chị, Yue và Beer!“
    Tiara tươi cười đứng dậy chào Yue và Beer theo nghi thức quý tộc đơn giản, một tay để lên ngực, một tay hơi giơ lên, đầu hơi cúi.
    „Xin chào Yue và Beer! Rất vui được gặp hai cháu. Như lời mẹ các cháu, cậu là Tiara von Friede, em trai của mẹ Tia. Cậu được nghe rất nhiều lời khen về các cháu từ bố Han và mẹ Tia. Các cháu đúng là niềm tự hào của bố mẹ mình.“
    „Cháu chào cậu!“ x2
    Yue và Beer rất có hứng thú quan sát cậu của mình. Beer và Tiara không giống nhau lắm, ngoại trừ đôi mắt xanh. Beer giống bản sao thu nhỏ của Han, tóc rễ tre dựng dựng, trán thấp, lông mày rậm nhưng màu nhạt, tai to vểnh ra hai bên, mũi cao và hơi vểnh, miệng rộng môi dầy, má bầu, cằm chẻ (Han mắt nâu). Yue thì đương nhiên chả giống ai trong nhà, mặt phổ thông trẻ con, mắt nâu mặt tròn mũi miệng vừa phải, rất thích hợp đóng phim vai quần chúng.
    Han và Tia tiếp tục cùng Tiara hàn huyên câu chuyện dang dở.
    „Lại nói, anh họ của chúng ta Tama cũng đã có con gái hồi cuối năm ngoái. Bác Tedd thậm chí đã nghỉ hưu, ngày ngày ở nhà trông cháu. Nhớ ngày xưa bác ý rất nghiêm khắc với chị em mình, không biết với cháu nội có yêu cầu cao vậy không.“
    „Chị rất hiếu kỳ không biết hình ảnh bác Tedd nựng cháu như thế nào, ngày xưa bác ấy dạy lễ giáo cho chị mặt lúc nào cũng rất nghiêm túc, lông mày hai bên cứ dính vào nhau mắt thì trợn lên, lúc còn bé chị rất sợ bác ấy.“
    „Em cũng thế, bác ấy thích phong cách thiết quân luật lắm. À còn Hipp con cậu Pom cũng đã thoát ly gia tộc để đi du lịch. Điểm đến đầu tiên hình như là Cộng hòa Frei.“
    „Hipp thì tính tình hơi bốc đồng từ bé, suốt ngày tìm cách trốn học lễ giáo và gia huấn và luôn thích đi chơi rừng. Hồi xưa gặp anh Han mắt sáng lên đu theo anh ý mãi.“
    „Uh cậu Hipp hiếu động và rất thích chuyện phiêu lưu. Hồi đấy còn có lần hối lộ tiền cho anh để xin anh chỉ cho cách đặt bẫy săn thỏ với lại công thức chế biến mấy món thịt rừng. Hình như cậu ấy là người duy nhất trong gia tộc ủng hộ chuyện anh lấy Tia ấy nhỉ.“
    „Hình như thế thật, vì chuyện ấy Hipp bị cậu Pom giận một thời gian.“
    „Nhưng Hipp tương đối nhanh nhẹn và có thiên phú võ thuật, lại còn hay giao du với bên lính đánh thuê công hội nữa.“
    „Cậu Pom ghét đám bạn của Hipp lắm, khuyên răn mãi nhưng Hipp càng chơi càng thân rồi lúc đủ mười sáu tuổi thậm chí đăng ký làm thành viên một nhóm đánh thuê, tên là Bohemien, sau đó tuyên bố thoát ly gia tộc rồi theo nhóm đó sang Cộng hòa Frei làm ăn.“
    „Hai chị em hàn huyên tiếp nhé, anh đi nấu bữa tối. Chú Tiara thích ăn thịt hươu hầm rượu vang hay đùi bò nướng nấm rừng?“
    „Ôi thật tuyệt vời, lâu lắm rồi em mới có dịp thưởng thức tay nghề nấu ăn của anh Han. Anh mà nấu thì đến cả bố mẹ em cũng phải công nhận ngon. Em xin tuyển món đùi bò ạ, em có đem theo một chai rượu táo ngon, chút nữa cả nhà mình cùng uống.“
    „Rượu táo Punch? Em vẫn nhớ món ưa thích của chị nhỉ?“
    „Ơ kìa đương nhiên, em có mỗi một người chị thôi, đến chị thích cái gì em còn không nhớ thì làm sao xứng làm em của Tia der Friede, ma pháp sư xuất sắc của học viện ma pháp thủ đô?“
    „Tia der Friede... chuyện đó chị sẽ suy tính và sẽ trả lời em sau.“
    „Vâng ạ.“
    Tối đó nhà Han Tia cùng Tiara có một bữa ăn hoành tráng với rượu táo Punch (đây là một loại rượu đắt tiền và là món khoái khẩu của Tia, nhưng ở thôn Tuktuk rất hiếm có bán loại rượu này. Han chỉ có một lần mua được từ một thương nhân từ thủ đô đi qua thôn. Lần đó Han mua sạch ba mươi chai rượu Punch, tốn gần nửa năm tích cóp của mình, làm quà tặng Tia.) Ngoài Tiara trong bữa tối còn có một khách nữa là bác tài xế của gia tộc Friede, Hodo. Bác ta không tham gia cuộc trò chuyện với vợ chồng Tia nhưng sau đó cùng dùng chung bữa tối với mọi người theo lời mời của Tia. Theo Tia kể, Hodo làm việc cho gia tộc Friede từ lúc Tia còn rất nhỏ, và ngày xưa từng thường xuyên đón đưa Tia đi học và đi chơi. Theo quy củ tài xế sẽ không dùng bữa tối chung với gia chủ quý tộc, nhưng do nhà Tiia Han không phải là quý tộc nên khi Tia ngỏ lời mời Hodo đồng ý ngay.
    Hodo muốn đưa Tiara về nghỉ tại khách sạn, nhưng Tia muốn giữ lại. Hai chị em tám năm mới gặp, Tia muốn thết đãi Tiara nhiều hơn. Nhà Han Tia cũng đủ rộng rãi, có một phòng ngủ dành cho khách khi cần, Tiara nghỉ ngơi tại đây. Hodo thì ra khách sạn.
    Sau bữa ăn, tiết mục kể chuyện đêm khuya bị bỏ dở, Yue cùng Beer tham gia buổi trò chuyện với Tiara cùng bố mẹ. Tiara rất hứng thú với nhưng câu chuyện về Yue và Beer, còn Han và Tia thì cao hứng kể hết những mẩu chuyện thú vị của hai đứa. Thiên phú ma pháp của Beer cũng được đào móc ra phân tích và bàn tán rôm rả. Mọi người quyết định, ngày hôm sau Tiara sẽ cùng Han đi thăm thú một vòng thôn Tuktuk, Beer nghỉ học và theo cùng. Tia và Yue vẫn tiếp tục công việc nhưng chỉ làm đến trưa và nghỉ nửa ngày buổi chiều. Sau bữa trưa mọi người sẽ cùng nhau ra bìa rừng chơi đến tối. Tiara sẽ quay lại thủ đô ngay tối đó.
    Sự xuất hiện của Tiara ở nơi nào cũng gây sự chú ý. Thôn dân Tuktuk rất hiếm có dịp gặp gỡ một quý tộc chân chính, cũng như một chiếc xe riêng hạng sang của giới quý tộc thủ đô. Tiara rất lịch thiệp và khiêm tốn khi gặp gỡ mọi người. Khi gặp trưởng thôn, Tiara cũng tỏ ra rất lễ phép và ngỏ lời cám ơn trưởng thôn đã dìu dắt Tia trong công việc. Trưởng thôn đương nhiên cũng rất khách khí và khen ngợi Tia, tuy nhiên trong lòng lại suy đoán xem sự xuất hiện của Tiara có thể nào dẫn đến sự ra đi của Tia hay không. Tia là một trợ thủ đắc lực và rất được lòng trưởng thôn, nếu Tia không tiếp tục sống và làm việc ở thôn Tuktuk, việc tìm một trợ lý mới vừa ý sẽ không phải việc đơn giản và còn cần may mắn nữa.
    Buổi trưa, sau khi bàn giao xong công việc, mọi người cùng nhau đi rừng chơi. Yue lần đầu được tiếp xúc với xe sang ở thế giới Ether, cũng khá là hiếu kỳ.
    Nói về xe cộ ở Ether, cũng khá là thú vị. Các loại xe thô sơ thì chỉ gồm bộ trục bánh và giảm xóc bằng khung thép uốn như các xe ngựa thời tiền công nghiệp, đặc biệt xích truyền động đã được sử dụng rộng rãi, nên các loại xe ba gác, xe lôi dùng bàn đạp rất phổ biến. Han cũng sử dụng loại xe này. Một số loại xe súc vật kéo cũng được sử dụng rộng rãi tại Ether, chủ yếu cho công tác vận tải của các thương nhân. Tuy nhiên loài người còn sử dụng phương tiện vận tải chạy bằng động cơ ma năng trong quân sự và trong một số ít phương tiện vận chuyển cao cấp. Có hai loại động cơ được sử dụng chính, là động cơ sử dụng nhiêu liệu, và động cơ thôi thúc bằng ma năng trực tiếp. Thế giới Ether có ma lực, và dó đó con người không quá phụ thuộc vào nhiên liệu đốt cháy để chế tạo động cơ. Các loại ma pháp thiên về nhiệt năng cũng rất đa dạng và phục vụ tốt nhu cầu vận động máy móc. Các công nghệ truyền động, chuyển đổi nhiệt năng thành động năng, tích trữ động năng v.v.. cũng ở mức độ cơ bản. Đối với loại động cư sử dụng nhiên liệu, nguyên lý vẫn là đốt nóng nhiên liệu và chuyển hóa nhiệt năng thành động năng. Chúng tương đối giống các loại động cơ hơi nước thời kỳ đầu cách mạng công nghiệp Anh ở thế giới Mai Chi. Ưu điểm là ai cũng thao tác được không cần sử dụng ma pháp, công suất lớn, còn nhược điểm là to lớn cồng kềnh, hiệu năng thấp, ồn ào và ô nhiễm. Chúng chủ yếu dùng trong lĩnh vực hậu cần của quân đội hoặc một số ít tuyến đường vận tải huyết mạch cũng sử dụng loại phương tiện vận tải này. Loại động cơ thứ hai chạy bằng ma năng trực tiếp, là công nghệ đặc biệt của elf, loài người được truyền dạy cách sử dụng nhưng cách chế tạo rất cao siêu và loài người chưa hoàn toàn nắm bắt công nghệ để có thể sản xuất đại trà chúng. Những động cơ này chạy bằng các loại khoáng chất đặc biệt có thế lưu giữ ma lực, giá cả đắt đỏ, cho nên thuộc hàng xa xỉ. Xe riêng của gia tộc Friede chính là loại xe sử dụng động cơ này. Ưu điểm của nó là chạy êm không ồn ào, nhỏ gọn, khó hỏng hóc. Do các loại động cơ ma năng đã có từ cổ xưa, Yue cũng lấy làm kỳ lạ rằng loài người vẫn nỗ lực phát minh ra được động cơ dùng nhiên liệu.
    Yue đã từng rất hứng thú nghiên cứu loại động cơ này, nhưng trong thư viện thôn hoàn toàn tìm không thấy tư liệu trình bày tỉ mỉ về công nghệ động cơ ma năng, càng không có vật thật để chiêm ngưỡng tìm hiểu. SỰ xuất hiện của xe chạy bằng động cơ ma năng làm Yue ý thức được một chuyện, rằng thực sự thôn Tuktuk quá hẻo lánh, làm trình độ tiếp cận công nghệ cao cấp bị ngăn cản. Yue có thể tự hào tri thức đủ để đi ngang ở thôn Tuktuk, nhưng sự thật này làm Yue nhận thức được mình vẫn chỉ là con ếch ngồi ở đáy giếng thôi. Trình độ công nghệ của loài người ở thế giới này vẫn còn những thứ hàng cao cấp mà hắn chưa khám phá được. Thế giới này không lạc hậu và chậm tiến như biểu hiện ra ở thôn Tuktuk.
    Từ hứng thú với động cơ ma năng, Yue bắt đầu tò mò quang cảnh và xã hội ở những thành thị lớn khác, và bắt đầu hỏi đông hỏi tây yêu cầu Tiara kể chuyện cuộc sống ở thủ đô Tan. Bên cạnh Beer cũng dỏng tai lên hóng hớt. Tia tuy từ nhỏ đến lớn sống ở thủ đô, nhưng về thôn Tuktuk nàng rất ít kể về chuyện ở chốn thành thị. Han thì chỉ chí thú đến công việc, săn bắn, nấu ăn v.v.. nên hai anh em Yue Beer hoàn toàn không có hình dung nào về Tan. Yue nghĩ có lẽ Tia không muốn nhắc đến cuộc sống trước đây của nàng, dù sao nàng lựa chọn cùng Han về nơi khỉ ho cò gáy này và lập nghiệp tại đây, tưởng niệm quá nhiều về chốn cũ chỉ thể hiện nàng còn vương vấn tiện nghi thành thị và không hài lòng với điều kiện sống ở thôn quê. Hơn nữa ở thôn Tuktuk cả nhà sinh hoạt rất vui vẻ thoải mái, vậy cần gì nhớ thương quá khứ?

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  8. #15
    Ngày tham gia
    Nov 2009
    Đang ở
    München
    Bài viết
    1,107
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 13:
    Quyết định trở về

    Qua trò chuyện với Tiara, Yue được biết gia tộc Friede vốn định cư lâu đời ở thủ đô, chuyên nghiệp về thương nghiệp. Khoảng hơn ba trăm năm trước tổ tiên của gia tộc bắt đầu được cất nhắc làm đại thần về tài chính trong chính quyền trung ương đế quốc SI, và sau đó được sắc phong tiểu quý tộc.
    Thể chế quý tộc hiện tại của đế quốc Si cũng tương đối đặc biệt, quý tộc là một danh hiệu hơn là địa vị quản trị. Tước hiệu quý tộc cũng không phải thế tập đời đời, mà chỉ có một người được kế thừa tước hiệu này từ thế hệ đi trước, hơn nữa phải kế thừa cả trách nhiệm, cũng như chứng minh được năng lực kế thừa trách nhiệm đó. Nếu ở một thế hệ nào đó người đứng đầu giữ địa vị của gia tộc không thể hoàn thành trách nhiệm và bị đưa ra xét xử, gia tộc đó sẽ mất danh hiệu quý tộc. Điều này làm cho số lượng quý tộc ở đế quốc Si không tăng theo cấp số nhân sau mỗi thế hệ, và giữ được phẩm chất quý tộc tinh hoa qua nhiều thế kỷ.
    Gia tộc Friede tuy chỉ là tiểu quý tộc, nhưng lại là gia tộc lâu đời có truyền thống giáo dục con cháu nghiêm chỉnh, nên đến đời bố Tia và Tiara đã là đời thứ sáu. Bố Tiara đang nắm giữ vị trí cố vấn tài chính trong ban cố vấn thủ tướng. Trước nay gia tộc Friede vẫn trung thành theo đường chuyên gia tài chính, các đời gia chủ kế thừa tước vị quý tộc đều theo con đường học thuật quản lý vĩ mô. Đến khi Tia ra đời, gia tộc Friede lần đầu tiên xuất hiện một người có thiên phú ma pháp xuất sắc. Điều này khiến cả gia tộc rất vui mừng, và đầu tư cho Tia học tập theo hướng chuyên tu nghiên cứu ma pháp, những mong nàng có thể trở thành ma đạo sư hoặc thậm chí hơn thế. Địa vị của các ma đạo sư trong thế giới loài người rất cao, ít nhất tương đương với một vị thành chủ. Bởi đặc thù về thiên phú ma pháp và di truyền, mỗi ma đạo sư được coi như một quý tộc, và con họ cũng khả năng cao là quý tộc, nói cách khác nếu gia tộc có một vị ma đạo sư, coi như số slot quý tộc của gia tộc đó tăng gấp đôi, và chỉ giảm trở lại khi gia tộc đó không còn ma đạo sư tọa trấn nữa.
    Chính vì thế khi cô nàng Tia bị anh thợ săn Han đốn tim, quyết định kết hôn với Han, gia tộc Friede rất phiền lòng, không ủng hộ cuộc hôn nhân này. Tuy nhiên ở đế quốc SI nói riêng và thế giới loài người trên Ether nói chung, địa vị của phụ nữ không thấp bé và là đối tượng bị hà hiếp như thời kỳ phong kiến ở thế giới Mai Chi từng sống, do các ma đạo sư đa số là phụ nữ và phù thủy toàn bộ là phụ nữ, địa vị của nữ giới tương đối bình đẳng so với nam giới, thậm chí ở một số khía cạnh được ưu tiên cao hơn, ví dụ như vấn đề giáo dục và nuôi con. Vì vậy, cộng thêm việc gia tộc Friede là một gia tộc có nội hàm cao, họ không làm khó dễ và ra tay ngăn cản Tia đến với Han, chẳng qua một số xích mích về quyền lợi là không thể tránh khỏi, và cuối cùng Tia quyết định thoát ly gia tộc, và rời bỏ thủ đô, đến một vùng thật hẻo lánh hưởng thụ những ngày yên bình hạnh phúc bên người yêu và con cái.
    Buổi tối, sau khi Tiara trở về thủ đô, cả nhà Tia Han có một buổi nói chuyện về sự kiện vừa qua.
    Đúng như đoán trước của Yue, hoặc như lo lắng của trưởng thôn, sự xuất hiện của Tiara là dấu hiệu thể hiện toan tính của Tia và Han muốn rời khỏi thôn Tuktuk, trở lại thành thị sống.
    Tia và Han đều rất yêu thích cuộc sống hiện tại, đây đúng là hình mẫu trong mơ của hai vợ chồng. Điều kiện vật chất vừa đủ, cuộc sống vô tư và đơn giản, không có áp lực gì, hòa đồng vui vẻ với hàng xóm và đồng nghiệp, được tôn trọng, có nhiều thời gian đàm ấm bên nhau. Nếu được, đương nhiên Tia và Han lựa chọn ở lại đây sống đến già.
    Tuy nhiên suy nghĩ của Tia và Han thay đổi. Tia đã nghĩ đến chuyện chuyển lên thành thị sống khi nhận thấy Yue có trí tuệ xuất sắc hơn người. Trái lại việc bé Beer có thiên phú ma pháp xuất sắc lại không phải điều bất ngờ của Tia và lúc đầu hai vợ chồng định quan sát Beer một thời gian xem hắn có thích con đường trở thành ma pháp sư hay không, rồi mới quyết định có thay đổi chỗ sinh hoạt để tiện cho Beer học tập không. Yue không giống với Beer, thiên phú của hắn là trí tuệ. Mới năm tuổi hắn đã tỏ ra trưởng thành về tư duy và thậm chí tỏ ra vẻ „độc cô cầu bại“ trong lĩnh vực tìm tòi tri thức. Tia biết điều này là không lành mạnh cho Yue. Nếu Yue cứ sống hết quãng đời tuổi thơ ở cái thôn Tuktuk hẻo lánh này, Tia sợ hắn ngộ nhận về năng lực bản thân, ngộ nhận về trí tuệ của nhân loại. Cho nên Tia thấy cần thiết phải cho Yue tiếp xúc với môi trường thành đô sầm uất, tiếp cận với những kho tri thức khổng lồ để phát huy tầm hiểu biết của mình, tránh cho việc Yue lầm tưởng rằng đọc hết sách của thư viện thôn đã là ghê gớm lắm, rằng mình đã hiểu biết phần lớn biển học của loài người.
    Tia hoàn toàn đúng. Suýt chút nữa Yue đã cảm thấy năng lực trí tuệ của mình đã thuộc loại đi ngang thế giới, và đã hơi có biểu hiện tự mãn. Sau này lớn lên đi ra ngoài thôn Tuktuk hắn cũng sẽ nhận ra điều này, nhưng để Yue sớm kiến thức đô thị phồng hoa là trách nhiệm làm mẹ, Tia nhận định như vậy. VÌ thế nàng quyết định đề xuất với gia tộc của mình về việc trở lại thủ đô.
    Tia tuy thoát ly khỏi gia tộc nhưng vẫn thỉnh thoảng liên lạc với họ thông qua cổng thông tin tại tòa nhà hội đồng thôn. Ở nơi này nhân loại tuy chưa phát triển được công nghệ thông tin di động, điện thoại dân dụng, nhưng các biện pháp truyền tin cũng không đến nỗi lạc hậu, không đến mức dùng chân chạy để truyền tin. Việc truyền tin nhắn thông qua công nghệ ma pháp là phổ biến, nhưng giới hạn ở các công tác cấp chính phủ, và dành cho nhưng người giàu có. Đơn giản là vì chi phí không rẻ. Thiết bị truyền tin là cố định, và chiếm diện tích tương đối lớn, dạng tháp, gọi là tháp truyền tin. Mỗi đơn vị hành chính địa phương đều có một tháp để liên lạc với các địa phương khác và về thủ đô, trực thuộc quyền quản lý của quân đội. Các gia tộc lớn và đại quý tộc có đất phong lớn cũng có sở hữu các tháp truyền tin tư nhân dùng cho việc liên lạc quản lý khẩn cấp, tuy nhiên chúng không được nối kết với mạng lưới tháp truyền tin của chính phủ. Do giới hạn công nghệ nên việc phổ biến khả năng liên lạc truyền tin cho các hộ gia đình là khó khả thi. Theo đánh giá của Yue, công nghệ này có nguyên lý hơi giống công nghệ radio, nhưng kém hơn. Chúng cũng được vận hành bằng ma năng.
    Tia là trợ lý trưởng thôn, có quyền sử dụng tháp truyền tin, còn bố của Tia là cán bộ chính phủ trung ương, cũng hoàn toàn có thể sử dụng tháp truyền tin – đương nhiên cả hai phải trả tiền. Thi thoảng Tia nhắn tin hỏi thăm gia đình và báo cho người thân biết tình hình sinh hoạt của mình, bố của Tia cũng động viên thăm hỏi cuộc sống của con gái. Sau khi Tia quyết định lên phương án trở lại thủ đô để nuôi dạy hai con trai, nàng truyền tin xin ý kiến tư vấn của bố. Vượt qua sự kỳ vọng của Tia, gia tộc Friede rất sẵn lòng và tạo điều kiện để gia đình Tia sớm trở lại thủ đô. Thậm chí Tia một lần nữa có thể quay trở lại gia tộc, lấy lại cái tên ngày trước của mình – Tia der Friede – kế thừa dòng họ này cho các con, cũng có nghĩa là chúng thậm chí có quyền cạnh tranh vị trí gia chủ với con cái của các anh em họ của nàng trong gia tộc, nhất là cậu em trai Tiara, hiện đang giữ chức quyền gia chủ - sẽ sớm trở thành gia chủ đời kế tiếp của gia tộc Friede và tiếp quản vị trí hiện tại của cha mình. Những năm qua Tiara rất nỗ lực rèn luyện và cuối cùng đã vượt qua khảo hạch, có tư cách tiến vào ban cố vấn thủ tướng thay bố mình.
    Tia không muốn các con mình bị cuốn vào cuộc tranh giành tước hiệu với các anh em họ khác trong gia tộc, nên từ chối việc đó, chỉ cảm kích sự giúp đỡ của gia tộc đối với chuyến trở về của gia đình nàng. Tuy nhiên khi Tiara đến thăm nhà Tia Han, chính cậu đã chủ động nêu lại đề nghị này. Cậu cho rằng Beer là nhân tuyển thật xuất sắc để kế thừa địa vị gia tộc về sau, cũng như có một cơ hội nào đó cho việc Beer nhờ kế thừa thiên phú ma pháp của Tia mà có thể phấn đấu trở thành ma đạo sư, khi đó nếu Beer thuộc gia tộc Friede thì gia tộc sẽ có thêm một tước hiệu quý tộc, đó là điều quá tuyệt vời.
    Yue, mặt khác, lại là một vấn đề. Gia tộc Friede biết hắn là con nuôi của Tia, và cũng được nghe rằng Yue có trí tuệ thật xuất sắc. Điều này dấy lên lo ngại rằng Yue sẽ dễ dàng vượt trội hàng cháu trong gia tộc Friede và kế thừa tước hiệu của gia tộc, dù không mang dòng dõi huyết thống. Sau khi cân nhắc, mọi người đi đến thống nhất rằng Yue sẽ không nên có tư cách tranh giành tước hiệu quý tộc với các anh em họ. Điều này Tiara không nói cho Tia, nhưng Tia thừa hiểu gia tộc sẽ có quyết định như vậy. Cho nên nàng chần chừ chưa đồng ý chuyện quay trở lại làm thành viên của gia tộc, và cũng không đề cập tới chuyện này cho Yue và Beer nghe.
    Beer chưa có nhiều ý niệm về thành thị, hắn chỉ băn khoăn việc bạn tốt Ron sẽ như thế nào khi nhà mình dọn đi, và lên thành thị thì Han còn dẫn mình đi vào rừng săn bắt nữa hay không.
    Đối với vấn đề Ron, Yue cũng có băn khoăn. Hắn thật sự rất thích Ron, và cảm thấy Ron nên nhận được sự đầu tư giáo dục đầy đủ để sau này có thể trở thành nhân tài. Hắn chủ động đề xuất việc đưa Ron cùng đi. Tuy nhiên kể cả khi Han và Tia đồng ý chuyện này, vấn đề vẫn nằm ở tâm tư của Ron. Hắn lúc nhỏ muốn trở thành một thợ săn, hơn nữa ngại nhất việc mang ơn người khác quá nhiều trở nên ỷ lại, thuyết phục Ron rời thôn Tuktuk đi theo nhà Tia Han là tương đối khó khăn.
    Yue nói với Tia và Han, quyết định của Ron sẽ được tôn trọng, nhưng trong trường hợp hắn chấp nhận rời thôn Tuktuk theo nhà mình, Tia và Han cũng cần có sự chuẩn bị. Tia và Han đều tỏ vẻ không thành vấn đề. Nuôi hai đứa trẻ hay ba đứa trẻ với họ cũng không phiền phức thêm là mấy, đằng này cả ba đều là những đứa trẻ rất xuất sắc và hiểu chuyện.
    Về thời điểm lên thủ đô, Yue và Tia đều cho rằng cần hoàn thành bàn giao công việc của mình xong thì mới di chuyển được. Tia cần bàn giao công việc trợ lý trưởng thôn, còn Yue cần hoàn thành xong việc dạy lớp một cho lứa trẻ mình đang phụ trách. Cũng may cả hai việc này không tốn nhiều thời gian, với Yue thì chỉ chờ kỳ thi tốt nghiệp lớp một, rồi bàn giao lại cho giáo viên lớp hai là xong.
    Đã có kế hoạch cho thời gian tới, cả nhà đều bắt đầu lu bù công việc lên. Beer tranh thủ cùng bố hay đi săn và học hỏi thêm những kỹ năng sinh hoạt trong rừng (theo sở thích của hắn), Han thì ngưng nhận thêm việc ngắn hạn trong thôn, tập trung xử lý việc gói ghém hành lý, thanh lý đồ thừa và rao bán nhà. Tia thì thông báo quyết định nghỉ việc cho trưởng thôn và dần bàn giao công việc lại cho cấp dưới cũng như phụ giúp trưởng thôn chiêu mộ trợ lý mới, đồng thời tăng cường liên lạc với bố mình ở thủ đô về việc chuẩn bị dọn lên. Trưởng thôn đương nhiên không vui vẻ nhưng cũng chỉ có thể chấp nhận. Dù sao lúc trước chiêu mộ được Tia về làm trợ lý cho mình đã là vận may hiếm có của lão, giờ người ta về lại vòng tay gia tộc trưởng thôn đâu có biện pháp nào cố lưu Tia lại?
    Những đứa trẻ trong lớp Yue và hiệu trưởng cùng các giáo viên lớp một rất nuối tiếc việc hắn phải rời thôn, dù sao sự hiện diện của Yue giúp ích rất nhiều cho việc giảng dạy trong trường, và bọn học sinh trong lớp đều thích Yue do cách giảng bài của Yue cũng lôi cuốn, gần gũi hơn nhiều so với các giáo viên khác.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


Trang 3 của 13 Đầu tiênĐầu tiên 12345 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status