TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 11 của 14 Đầu tiênĐầu tiên ... 910111213 ... CuốiCuối
Kết quả 51 đến 55 của 67

Chủ đề: Siêu Quán Nét Tại Thế Giới Khác - Nghịch Thủy Chi Diệp - 逆水之叶

  1. #51
    Ngày tham gia
    Jun 2015
    Bài viết
    86
    Xu
    0

    Mặc định

    Siêu Quán Net Tại Thế Giới Khác

    Chương 50: Mai Đến Chơi Tiếp




    Nói cho cùng, tu tiên tập võ, tăng tiến tu vi, là vì cái gì?

    Võ đạo mấy trăm năm, tu giả hơn ngàn năm, nếu như có thể lựa chọn, ai lại nguyện ý thấy mình khi tuổi già cái tuổi xế chiều ấy, lực bất tòng tâm.

    Từ một lão già dần dần đi tới tuổi xế chiều, biến thành một thanh niên thể phách tràn đầy, phản lão hoàn đồng, quay về thịnh niên, loại chấp nhất này, đừng nói ngàn năm, cho dù một vài nhà hiền triết thượng cổ có danh tiếng cũng không thể nhìn thấu, lại càng không cần phải nói đến Nạp Lan Hồng Vũ.

    Cũng chẳng trách được vì sao Nạp Lan Hồng Vũ không kìm nén nổi cảm xúc trong đáy lòng.

    Mấy chục phút sau.

    - Ông ơi, ông đánh nửa ngày, làm sao đều không tăng điểm?

    Nói chung phần lớn người chơi trong quán nét này đều là người trẻ tuổi, nhiều lắm là có một vài người trung niên, đã bao giờ thấy qua người cao tuổi như này rồi còn chạy tới quán net chơi game?

    Bởi vậy bọn An Thành mới thấy hiếu kì, thuận tiện đửng nhìn ở phía sau.

    - Ông ơi, ông không thêm điểm kỹ năng, toàn chém thường sao?

    - Điểm thuộc tính là cái gì? Điểm kỹ năng là cái gì?

    Nạp Lan Hồng Vũ đang giết đến cáo hứng.

    - Mấy thằng nhóc các ngươi đừng quấy rầy ông đây, không cẩn thận ông đây đem mấy tên các ngươi ném ra ngoài!

    Mấy người An Thành tối sầm mặt:

    - Chúng ta có hảo tâm nhắc nhở hai ông già các ngươi học skill, thế mà muốn đem chúng ta ném ra?

    - Học skill?!

    Nạp Lan Hồng Vũ toàn chém thường, dựng râu trợn mắt khinh thường nói.

    - Lão phu có nhiều skill lắm, cần học skill khác sao?!

    - Mau mau cút đi! Tiểu tử thúi nhà ai, đừng quấy rầy hào hứng của ông đây!

    Phúc Lão lớn tiếng quát.

    An Thành: "..."

    Âu Dương Thừa: "..."

    Bộ Xa: "..."

    Lại một đoạn thời gian qua đi...

    - Lão Phúc, có phát hiện không, quái vật nơi này có vẻ như càng ngày càng lợi hại?

    Trong màn hình, một thân Nạp Lan Hồng Vũ đầy bụi đất.

    - Ừng Ực.

    Phúc Lão chỉ còn một tí máu đang điên cuồng nốc thuốc...

    Mà trong màn hình Nạp Lan Hồng Vũ, chỉ thấy một lưỡi dao ma toàn thân bốc lên điện quang màu lam, mang theo một đàn lưỡi dao ma, hô to "Rakanishu", một đường điên cuồng đuổi theo!

    - Chẳng lẽ hôm nay lão phu lại bỏ mạng ở nơi này?!

    Nạp Lan Hồng Vũ hô.

    - Lão Phúc, rút lui trước! Hiện tại công lực chúng ta không đủ, đợi lão phu trở về tu luyện mười năm, về sau công lực tăng tiến lại đến tìm quái vật này phiền phức!

    -...

    Sau khi Phương Khải đánh xong, đang chuẩn bị đi ra ngoài mua chút gì ăn, vừa quay đầu lại thì phát hiện, trên màn hình hai lão đầu tử, hai người ngồi trong một gian phòng ở lữ điếm, ngồi xếp bằng, ngũ tâm hướng thiên.

    -???

    Phương Khải không hiểu, đành đi tới.

    - Ta nói lão gia tử này, máu với mana) ngươi đều đầy còn ngồi làm cái gì?

    - Đi đi! Lão phu vừa mới gặp một đầu quái vật tên là Rakanishu rất lợi hại.

    Nạp Lan Hồng Vũ đối với việc bỗng nhiên Phương Khải làm phiền vô cùng bất mãng, hừ lạnh nói.

    - Theo lão phu phán đoán, muốn đánh bại nó, cần chí ít thêm mười năm tu vi! Trước để lão phu luyện thêm mười năm công lực!

    Phúc Lão hắc hắc cười lạnh:

    - Nếu không phải con quái vật này chém nó một kiếm, toàn thân nó có thể tuôn ra một mảng lớn điện quang, nhất định phải dùng tu vi để ngạnh kháng, dựa vào năng lực hai chúng ta, còn chưa làm được điều đó!

    - WTF???

    Lần này đến phiên Phương Khải choáng váng.

    Ngươi con mẹ nó đánh Rakanishu mà còn muốn luyện mười năm?!

    Ai cho phép ngươi điêu như thế?!

    - Tại sao tiểu tử này không nói chuyện?

    - Đoán chừng là còn chưa gặp qua quái vật lợi hại như vậy a?

    -...

    Phương Khải nhìn chằm chằm hai người một chút.

    - Người khác nhắm mắt lại cũng có thể chụp chết mini Boss, các ngươi dự định đánh mười năm, các ngươi nói nghiêm túc chứ?

    Trong nháy mắt hai người ngẩn ngơ, dường như cũng phát hiện một điểm không thích hợp, chơi trò chơi mà còn luyện công mười năm?

    Chẳng qua bọn hắn vừa mới giao thủ cùng đầu quái vật kia, lấy thực lực hiện tại đang có ở thế giới hiện thực, muốn đối phó loại quái vật kia, xác thực phải luyện ít nhất mười năm nữa, cũng không có gì sai a?

    Thế mà Phương Khải còn nói loại quái vật này nhắm mắt lại cũng có thể chụp chết?!

    Phải biết rằng hai người bọn họ thiếu chút là bị quái vật chụp chết, mà cũng không thể mài chết con quái vật này!

    Thế mà Phương Khải dõng dạc nói nhắm mắt lại cũng có thể chụp chết?!

    Sắc mặt Nạp Lan Hồng Vũ trầm xuống, xoay đầu lại, lạnh lùng nói:

    - Vậy thì tốt, tiểu tử ngươi liền biểu diễn cho chúng ta xem, nhắm mắt lại, làm sao chụp chết con quái vật này! Nếu như ngươi không thể đem nó chụp chết, thì bây giờ phải làm sao?

    Mặt Phương Khải co lại, ta cấp 18, một con Boss tiểu cấp ba cấp bốn đã có thể chém chết, ngươi hỏi ta nhắm mắt lại đập không chết thì bây giờ phải làm sao?

    - Nếu không thì đánh cược?

    Nạp Lan Hồng Vũ nhếch nhếch miệng, thế nhưng là rất lâu mình chưa từng gặp qua người trẻ tuổi nào to gan như vậy:

    - Chính hợp ý lão phu! Lão phu cũng không khinh ngươi, nếu là ngươi thua, kêu tên tu sĩ phía sau ngươi ra, lão phu cùng hắn nói chuyện! Về phần ngươi, đến từ đâu thì lăn về đấy!

    Sắc mặt Phương Khải càng thêm đen, lão đầu tử này nói cái gì thế?

    - Vậy nếu ngươi thua thì sao?

    Phương Khải không vui nói.

    - Lão phu thất bại?!

    Hai mắt Nạp Lan Hồng Vũ nhắm lại, đầu Rakanishu lợi hại như nào hắn đã được chứng kiến, đừng nói thực lực trong trò chơi bị hạn chế, xem như trong hiện thực, lấy tuổi của Phương Khải, cho dù tu vi cao hơn nữa cũng không có khả năng chạy trốn trong một đám nhiều lưỡi dao ma như vậy!

    - Mọi thứ đều có thể đúngi không?

    Phương Khải liếc mắt.

    - Nếu như các ngươi thua, về sau ở bán điếm ít gào thét, hô to gọi nhỏ đi, cùng các khách hàng khác, đối xử bình đẳng.

    Nạp Lan Hồng Vũ ngẩn người, thế mà lại là loại yêu cầu này?!

    Vốn hắn còn tưởng rằng, lấy thân phận của hắn, ít nhất đối phương đưa ra yêu cầu là cái tước vị, phong thưởng gì đó.

    Coi như không nhìn ra thân phận của hắn, cũng ít nhất phải muốn mấy ngàn Linh Tinh, không nghĩ tới Phương Khải đưa yêu cầu đơn giản như thế?

    Nạp Lan Hồng Vũ không chút nghĩ ngợi:

    - Lão phu đáp ứng ngươi!

    - Tự mình sang đây xem đi.

    Phương Khải ngồi về chỗ ngồi của mình, mở ra Thánh Kỵ Sĩ 18 cấp của mình, truyền tống đến vùng đá bỏ hoang.

    - Ngươi đây cũng là Thánh Kỵ Sĩ?

    Nhìn thấy Phương Khải luyện cũng là Thánh Kỵ Sĩ, hai người càng thêm khinh thường.

    Hai người cũng luyện là Thánh Kỵ Sĩ, tự nhiên rất rõ ràng "Thực lưc" của Thánh Kỵ Sĩ như thế nào.

    Ngay sau đó, hai người nhìn thấy Phương Khải trực tiếp vọt vào bên trong đống quái.

    - Tiểu tử này muốn chết sao?!

    Vọt thẳng vào đống quái, đối với bọn hắn má nói, đúng là không khác gì tự sát.

    Nhưng còn chưa nói xong, hai người liền thấy được một màn khiến cho hai người há mồm trợn mắt!

    Chỉ thấy đúng là Phương Khải nhắm mắt lại, ngay sau đó từng cái quang chùy này đến cái quang chùy khác hiện ra từ quanh người Phương Khải, lấy Phương Khải làm trung tâm bắt đầu xoay tròn!

    Một cái, hai cái, ba cái...

    Chỉ qua một lát, rất nhiều quang chùy ở quanh người Phương Khải hóa thành một cơn lốc quang chùy!

    - Rakanishu!

    Vô số dao ma ở xung quanh kêu thảm thiết rồi ngã xuống đất, sau đó nghe thấy một tiếng ầm vang!

    Thi thể Rakanishu bỗng nhiên nổ tung!

    Đợi đến khi Phương Khải mở mắt, xung quanh ngoại trừ tử thi, không còn gì khác!

    Nạp Lan Hồng Vũ: "..."

    Phúc Lão: "..."

    Cái này con mẹ nó đúng là Thánh Kỵ Sĩ?!

    Vậy mình chơi là cái gì?!

    - Cái quang chùy vừa rồi là cái gì? Làm sao lão phu chưa từng thấy qua?!

    Nạp Lan Hồng Vũ đỏ ửng mặt, cuối cùng cũng ý thức được mình thật sự đánh cược thua một tên tiểu bối.

    Cũng may là đến bây giờ hắn không có báo ra thân phận của mình, không phải gia chủ một cổ lão thế gia, Nạp Lan vương gia đánh cược thua cho một mao đầu tử còn vị thành niên, loại chuyện này truyền đi, mặt mũi coi như là ném sang tận nhà bà ngoại!

    Chẳng qua nhớ tới những lời mình nói trước đó, sắc mặt Nạp Lan Hồng Vũ vẫn đỏ lên một trận!

    Bị đánh mặt trong vài phút a!

    Hắn lườm Phương Khải một chút, phát hiện dường Phương Khải đối với việc này cũng không thèm để ý.

    - Hình như tiểu tử này còn có chút khí lượng?

    Sau khi phát hiện Phương Khải không phải cái kiểu cắn không chết không thả, cuối cùng hắn mới thở dài một hơi.

    Cùng lúc đó, Phương Khải mở ra cây kỹ năng, chỉ vào chúc phúc chi chùy:

    - Không phải là cái này sao? Chờ các ngươi lên tới cấp 18, điểm vào chỗ này một cái là có thể học được.

    Đợi đến khi hai người dựa theo Phương Khải giảng giải, đem điểm kỹ năng cùng điểm thuộc tính phân phối xong, lại mặc mấy món trang bị lam sắc.

    -... Luyện võ kỹ còn có thể luyện như thế?!

    - Còn nữa, tăng trưởng thực lực chỉ cần thăng cấp, tăng điểm thuộc tính?

    - Ai nghĩ ra được đây là...

    Trong khoảnh khắc này, Nạp Lan Hồng Vũ có loại cảm giác đi từ thời viễn cổ đến thời hiện đại!

    Loại pháp khí tiên tiến vượt thời đại này, thế mà lúc trước mình còn hoài nghi nó có thể cho mình hài lòng hay không?!

    - Lão Phúc! Bây giờ cùng lão phu đi đem đầu quái vật kia giết đi! Lão phu muốn để cho nó biết, kết quả của việc truy sát lão phu!

    Ngay khi hai người quen thuộc cách chơi của trò chơi, đang có chút kích động dự định tiếp tục tiến vào.

    - Ngoài ra, thời gian chơi trò chơi của các ngươi đã chạm nốc.

    Phương Khải thản nhiên nói.

    - Muốn chơi xin ngày mai lại tới.

    Nạp Lan Hồng Vũ: "!!???"

    Mình vừa mới nghĩ tới cái gì? Tiểu tử này khí lượng tốt?

    Mình vừa sinh ra hứng thú với trò chơi, đang định làm một chuyện lớn, thế mà kêu mình đạt thời gian định mức cao nhất?!

    Trong lòng Nạp Lan Hồng Vũ muốn thổ huyết!

    Cố ý chơi ta sao?!

    Thật muốn rút đao chém người ngay tại chỗ!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---
    Vừa nghĩ tới chính mình một thằng đực rựa, cosplay trang phục thủy thủ, bận cái váy che
    ko hết cặp mông cùng một đôi chân rậm lông, pose 1 cái hành động kỳ quái hô to: "Nhân
    danh Mặt Trăng, ta sẽ trừng trị ngươi!" Hidden Content


  2. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,BachCa,lehuukhoa1987,nhbinhdbp,ronkute,
  3. #52
    Ngày tham gia
    Jun 2015
    Bài viết
    86
    Xu
    0

    Mặc định

    Siêu Quán Net Tại Thế Giới Khác

    Chương 51: Ám Sát




    Ở một vùng ngoại ô cách thành Cửu Hoa không xa, Nạp Lan Kiệt đang đi vào trong một thông đạo cực kỳ bí mật.

    Trong thông đạo rất âm u và ẩm ướt, nơi này không có ánh sáng, bất kỳ ngọn lửa nào thắp lên ở chỗ này đều bị tắt ngay lập tức.

    - Đại công tử.


    Đúng lúc này, bên trong bóng tối truyền đến một giọng nam, giọng nói này ôn hòa rất có lực hấp dẫn.

    - Vật kia không dễ khống chế, thật sự muốn dùng đến nó sao?

    - Tộc U Xà thích hợp nhất là để ám sát, đây là một quân cờ tuyệt hảo, bởi thế mới có câu nuôi binh nghìn ngày chỉ dùng trong một giờ, nuôi thứ này nhiều năm như vậy, hao tốn vô số tài nguyên của ta, nếu không thể dùng, chẳng phải là phế vật?

    Một giọng nói âm u truyền đến.

    - Nếu bị lộ ra ngoài, thì chỉ coi như là một con quái vật nổi cơn điên, không liên quan gì đến chúng ta.

    - Huống chi, bản thân nó cũng là một con yêu vật bị điên!

    Âm thanh âm u kia lại lên tiếng.

    - Lấy chủ quán nhà tiểu điếm kia thử gia hỏa này một chút, người làm hỏng đại sự của ta, nhất định phải chết!

    - Được rồi.

    Bên trong bóng tối lại truyền đến một âm thanh trầm thấp, âm thanh vô cùng huyền ảo, không giống bất kỳ ngôn ngữ hiện tại nào, cùng lúc đó, toàn bộ thông đạo đột nhiên sáng lên, nhìn kỹ, thì chính là một là bùa có màu vàng kim.

    Thông đạo càng vào sâu thì càng phức tạp, bên trong đó dường như có một đôi mắt ầm tà, từ từ mở ra.

    - Đi, trước tiên hãy giết chết thiếu niên tên Phương Khải kia!

    ------------

    - Cái gì? Ngươi mở quán làm ăn mà không cho người ta chơi?

    Đôi mắt Nạp Lan Hồng Vũ trừng lớn như chuông đồng.

    - Lão gia tử, còn nhớ đánh cuộc lúc nãy?

    Phương Khải bình tĩnh nói:

    - Không được hô to gọi nhỏ, cùng các khách hàng khác đối xử như nhau, ngài cao tuổi như thế rồi, sẽ không vì cậy già lên mặt, nói không giữ lời chứ?

    -...

    Khuôn mặt Nạp Lan Hồng Vũ tối đen, trừng mắt nhìn Phương Khải nói:

    - Lời lão phu nói là nhất ngôn cửu đỉnh... Nhưng cửa hàng nào có quy định như ngươi?

    Phương Khải chỉ vào bảng đen nói:

    - Quy định của tiệm chúng ra viết rất rõ ràng, mỗi ngày mỗi người 6 giờ.

    -...

    Nạp Lan Hồng Vũ nhìn bảng đen, đúng là có viết, vội vàng hỏi Phúc Lão.

    - Lúc trước có ghi không? Làm sao lão phu không nhớ gì hết dzậ?

    Phúc Lão xấu hổ nói:

    - Có.

    -...

    Nạp Lan Hồng Vũ phiền muộn, khẽ vuốt râu, nghĩ nghĩ, vung tay lên.

    - Loại quy định này thì có gì tốt? Lão phu làm chủ, về sau cái quy định này không lên có, chủ quán ngươi cũng có thể kiếm thêm Linh Tinh phải không?

    - Rất xin lỗi.

    Phương Khải nói.

    - Quy định của bốn điếm không thay đổi, người không tuân thủ, bản điếm sẽ vĩnh viễn không tiếp đãi!

    - Lại nói bây giờ chúng ta phải đóng cửa, cho nên, muốn chơi thì ngay mai đến.

    Hắn nhìn sắc trời bên ngoài một chút, lập tức quay lại nhìn hai người.

    - Không phải lúc trước hai vị lão gia nói đây chỉ là một kiện pháp khí ảo ảnh thôi sao? Đã không có gì lạ, cần gì phải cố chấp, lão gia tử ngài vừa nói nhất ngôn cửu đỉnh hay chỉ là khoác lác khoe khoang.

    Nạp Lan hồng vũ xấu hổ, bây giờ mới nhớ tới lúc trước mình có nói mấy lời này.

    Nếu như chỉ thuận miệng một câu thì cũng thôi, thế mà hết lần này tới lần khác mình còn bồi thêm câu nhất ngon cửu đỉnh?Bây giờ mà không đi, khắc gì mình tự vả mặt mình?

    Nghĩ tới đây, đành phải khinh thường nói:

    - Lão phu hiếm lạ lắm sao? Pháp khí này của ngươi bất quá là so với pháp khí khác tinh tế hơn một chút, đã vậy, ngày mai lão phu sẽ quay lại nghiên cứu!

    Dứt lời liền hừ lạnh một tiếng, lập tức đi ra cửa.

    Sau khi ra cửa, khuôn mặt của Nạp Lan Hồng Vũ xoắn lại như mì sợi!

    ----------

    Sau khi Nạp Lan Hồng Vũ về, tiểu điếm cũng đóng cửa.

    Phương Khải vừa quét dọn vệ sinh, vừa lau trán, thầm nghĩ:

    - Nên tuyển một người nhân viên, không cần làm gì khác, chỉ cần thu ngân với quét dọn là đủ rồi.

    Phương Khải vỗ vỗ trán, vốn đã sớm nghĩ đến điều này.

    Chỉ là đến giờ vẫn chưa thi hành, bây giờ quán nét càng lúc càng lớn, cũng đến lúc mình nên thi hành rồi.

    - Hay là ngày mai viết thông báo...?

    Phương Khải vuốt cằm.

    - Cứ vậy đi...

    Sau khi lên lầu, Phương Khải khoanh chân lên giường.

    Theo thực lực tăng lên, thời gian ngủ của hắn cũng giảm bớt.

    Bởi vậy ban đêm, hắn không phải nghỉ ngơi mà là ngồi tu luyện.

    Trên thực tế, thứ mà hắn có thể học cũng không nhiều, thuật cách đấu trong Resident Evil tăng lên năng lực cận chiến, súng bắn tên lửa làm thủ đoạn đánh viễn trình, mà Minh Tường của Thánh Kỵ Sĩ có thể hội tụ khí vào thể nội.

    Do không có nhiều lựa chọn, cho nên Phương Khải như kiểu ai đến cũng không từ chối, có cái gì liền học cái đấy, không bí tịch, không ai chỉ đạo.

    Dựa theo ký ức mà tu luyện, kiểu gì cũng đúng.

    Vốn lấy thiên phú của hắn mà nói, những thứ như "Khí" không phải dễ càng nắm được như vậy, chẳng qua sau khi được T-virus cường hóa, trí nhơ với năng lực điều thiển tăng lên, lại thêm việc thường xuyên vận dụng trong trò chơi, cho nên có thể nói bây giờ là lô hỏa thuần thanh.

    Mà ngay tại lúc hắn đang tu luyện, chẳng biết từ lúc nào, trên trần nhà xuất hiện một đạo bóng mờ vô cùng quỷ dị.

    Bóng mờ này vô thanh vô tức dao động trên trần nhà, giống như một con rắn đang ẩn mình trong bóng tối, chậm rãi tới gần Phương Khải.

    Không biết tại sao, hôm nay Phương Khải phát hiện có chút buồn bực mất tập trung, không có cách nào tập trung tinh thần, nội khí.

    " Kiểm tra thấy có gì đó dị thường."

    Đúng lúc này, hệ thống trong đầu vang lên.

    - Hướng 0 giờ, kiểm tra thấy có gì đó dị thường, mời kí chủ luôn luôn đề phòng.

    - Có gì đó dị thường? Hướng 0 giờ?

    Phương Khải vội vàng ngẩng đầu lên xem.

    Lập tức nhìn thấy một đôi mắt màu vàng kim vô cùng lạnh lẽo.

    Khi nhìn vào đôi mắt màu vàng kim này, Phương Khải cảm thấy như có một dòng xoáy vô hình khổng lồ, muốn hút mình vào trong đó!

    Hắn muốn động, nhưng lại phát hiện mình không cách nào động đậy được! Hắn cảm thấy toàn thê vô cùng nặng nề, giống như là bị bóng đè.

    - Chuyện gì xảy ra vậy?

    Tất nhiên hắn biết mình không thể nào bị bóng đè, lấy thực lực của hắn, cô hồn dã quỷ bình thường không phải đối thủ của hắn, bởi vậy chỉ có một khả nằng, pháp thuật!

    Người tới là một tu sĩ?!

    Nhưng nhìn đôi mắt màu vàng kim này, không thể nào là đôi mắt của con người.

    - Yêu?

    Phương Khải giật mình, đã đến thế giới này một khoảng thời gian, Phương Khải đã gặp qua võ giả, gặp qua tu sĩ, chỉ duy nhất yêu vật là chưa gặp qua!

    Lại càng không cần phải nói đến yêu vật tà dị như thế này, chỉ nhìn lên một cái, liền chế trụ mình!

    Dưới bóng đêm, chỉ thấy trên nóc nhà dân cư nhỏ bé, có một nam tử đang ngồi, mặt mũi hẹp dài, trên gương mắt có vô số lân phiến, có một đôi mắt màu vàng kim.

    - Thả ta ra chỉ vì giết một tên phế vật này?

    Trong mắt nó hiện lên vẻ lạnh lẽo khát máu, còn trong phòng, Phương Khải chỉ nhìn thấy một bóng rắn to lớn, mạnh mẽ mở miệng ra, cắn về phía mình!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi NAMKHA, ngày 03-08-2018 lúc 13:17.
    Vừa nghĩ tới chính mình một thằng đực rựa, cosplay trang phục thủy thủ, bận cái váy che
    ko hết cặp mông cùng một đôi chân rậm lông, pose 1 cái hành động kỳ quái hô to: "Nhân
    danh Mặt Trăng, ta sẽ trừng trị ngươi!" Hidden Content

  4. Bài viết được 6 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    0011,21302766,BachCa,lehuukhoa1987,nhbinhdbp,ronkute,
  5. #53
    Ngày tham gia
    Jun 2015
    Bài viết
    86
    Xu
    0

    Mặc định

    Mình bỏ 5 năm mà vẫn ko ai dịch tiếp hoặ có nhưng bỏ gánh giửa đường nên mình post link sang bên trang web mới

    https://truyen.tangthuvien.vn/doc-tr...-the-gioi-khac

    mỗi ngày mình làm 3 chương thôi anh em thích thì sang coi, cơ mà mình vẫn post bên này nên anh em ko thích sang web mới cũng không sao.

    Mới dịch lại nên có nhiều sạn anh em nương tay ko tui ra đảo đó nha
    Vừa nghĩ tới chính mình một thằng đực rựa, cosplay trang phục thủy thủ, bận cái váy che
    ko hết cặp mông cùng một đôi chân rậm lông, pose 1 cái hành động kỳ quái hô to: "Nhân
    danh Mặt Trăng, ta sẽ trừng trị ngươi!" Hidden Content

  6. #54
    Ngày tham gia
    Jun 2015
    Bài viết
    86
    Xu
    0

    Mặc định

    Mở Quán Nét tại thế giới khác

    Nạp lần đầu có Loli ?





    -Vẫn là đồ ăn ở thế giới loài người ngon ... Mà còn nhiểu trò vui nữa,

    Rạng sáng thời điểm, ngoài đường không có ai trừ đội tuần tra.

    Nhưng lúc này, đáng lẽ không nên xuất hiện, lại có 1 con Loli chừng mười mấy tuổi. mặt muỗi tinh xảo như búp bê lại chóp cha chóp chép miệng ( Chuối? Is that you? ).

    -DÓi.......

    - Làm sao giờ, tiền ăn hết rồi, Ngay cả chỗ ở cũng bị mất. THế mà nhân lúc công chúa đây ngủ sút ta ra. A a a a...... con người ghê tởm.

    Loli một trận nghiến răng nghiến lợi.

    Đúng lúc này nàng phát hiện điều bat71 thường trên con đường này.

    -Yêu QUái !!!!

    Nàng nhìn sang một hướng, nơi đó yêu khí dày đặc.

    Hơn thế nữa, lúc này nàng phát hiện ở chính giữa có 1 người. Bất động do trúng tà thuật, tình huống cực kỳ nguy hiểm.

    -Lại có yê quái dám động thủ trong Cưu Hoa Thành ?

    Loli trừng to mắt, lộ ra vẻ kinh ngạc.

    - CƠ mà tên kia chỉ là Võ sư Nhị giai thôi à

    Loli cau mày

    - Cứ tiếp tục như thế, hắn chết chắc.

    Ngay sau đó mắt Loli lập tức phát sáng, có phải hay không nều cứu hắn, hắn sẽ báo đáp ơn cứu mạng của bé Biết đuâ bé còn được ăn ngon hằng ngày.

    -Cơ hội tốt !!

    Đội mắt to xinh đẹp nháy nháy 2 lần

    .......

    Vì bài trừ cấm chế của đối thủ, Phương Khải hao tổn không ít sức lực. Lhỏi phải nói, con quái này ko phải là " Cua kỳ cục" nên không thể xem thường được.

    - Cơ mà, ám sát trẫm à ?

    Phương Khải cười lạnh.

    - Để ta cho ngươi thấy để tử của Gandalf không dễ chọc.

    Lúc này trước người hắn ánh sáng ngưng tụ thành một cây chùy ánh sáng

    Chúc Phúc Chùy

    Ngay lúc hắn chuẩn bị ném cây chùy ra thì con rắn kìa bỗng biến mất??

    -Hửm ???

    Phương Khải ngáo rồi.

    Lúc này mái nhà bỗng nhiên sập xuống, Phuong Khải không khỏi ngẩng đầu nhìn lên.

    Tại ánh trắng chiếu ròi, chỉ gặp 1 con Lol mặc váy xòe. mép váy theo gió tung bay ( anh em tráng ra trước, tui có 3 bích e963 tui nhìn xem màu gì )

    Dưới chân bé lúc này là 1 con Hắc xà to béo.

    Loli phủi tay, cười hì hì:

    - Nhóc hắc xà à, ngươi không phải đối thủ của công chúa đâu, giờ muốn sống thì đi mau đi !

    Xà yêu hùng mạng (???) biến đi còn nhanh hơn lúc nó đến .

    ALT F4 cực nhanh khiến Phương Khải chỉ còn biết há mồm.

    Thanh niên nhìn về vị trí con Xà yêu trước khi biến, rồi lại nhìn về cây chùy anh sagn1 của mình, sau đó nhìn lên mặt trăng,, haizzzzzz.

    ......

    -Ông chú, được cứu từ con rắn đen nhỏ kia có cảm kích không.

    Loli từ nóc nhà nhảy xuống rới

    Ông chú??! Rắn đen nhỏ ??! Phương Khải nhìn mình rồi lại nhìn theo huống mà con rắ kia chạy đi ngây cả người

    Mặc dù do T-Virus cùng luyện võ, Phương Khải tương đối phát triển nhưng mà bị gọi là ông chú? Cái này hơi quá à

    Con Loli này ưỡn bộ ngực phẳng như lưng của nó đi đi tới đi lui trước mặt Phương Khải, trên mặt viết "Đền ơn cho ta đi" nói:

    - CÔng chúa ta đây vừa cứu mạng ngươi đó.

    Phương Khải: ???

    Im lặng xung quanh im lặng đến cực điểm.

    Loli thấy Phương Khải không nói chuyện, nhấy nhấy mắt, nhìn Phương Khải một cách kỳ quái

    -Kích động quá à ?

    Phương Khải:

    - Ta có 1 câu mà ta cmn phải nói.

    - Ừa, ta biết dù sao ông chú cũng chỉ là 1 võ sư nho nhỏ mà thôi, mà con rắn nhỏ kia lại là yêu quái Nguyên Hà cảnh. Đánh không lại cũng là bình thường mà thôi

    Loli lai nhìn về phía PHương Khải nhún vai nói

    -Cho nên ông chú ngươi cũng ko cần để ý à. A hi hi.

    Phương Khải: ???

    Phương Khải ngáo rồi .

    Loli vuoơn tay tính vỗ vai Phương Khải, nhưng do vấn đề chiều cao nên đànhphải vỗ cánh tay Phương Khải mặt mũi tràn đầy chờ mong nhìn nói:

    -Nếu là muốn cảm ơn công chúa đây có thể mời ta ăn uống nha. Ta tương đới tích ăn thịt dê con, cừu con hấp.tay gấu chưng, đùi hươu chưng,( lượt bớt, toàn tên đồ ăn không ).

    Ta mở là tiệm nét, không phải tiệm cơm !

    Gân xanh nổi đày trên trán Phương Khải. Con bé này cái gì cũng không biết liền đem đầu yêu vật kia thả chạy. Người là Imposter à >

    Đã vậy còn đòi hỏi !

    -Nét....A? Là cái gì thế?

    Loli lấy ngón tay chống cái má (Moe !!!!!). nghiêm túc mà nhìn Phương Khải hỏi

    -Trong tiệm net có cái gì ăn được sao ?

    Phương Khải lúc này cảm thấy như có cái gì bị đứt, nhìn bãi chiến trường từng là phòng ngủ của mình nói"

    -Là người tự đi, hay để ta giúp ngươi 1 chân. ( FA bằng bãn lĩnh là đây )

    -Đi thì đi, đuổi cái gì mà đuổi ?

    Không nghĩ tới mình cứu phải 1 tên vô ơn, ăn cháo đá bát.

    -THật là xấu, loài người tên nào cũng xấu hết.

    Loli vừa đi vừa phồng má, lèm bèm làu bàu đi ra.

    Phương Khải nhìn chiếc giường yêu dấu nay đã thành 1 đống gỗ vụn, vừa nhìn ánh trăng chiếu qua lỗ thủng trên trần nha, mặt muỗi phiền muồn

    -Ta mà biết ai làm, ta cho vô sổ đen hết !!!!

    Bởi vì ko có chỗ ngủ, triờ vừa sáng Phương Khải liền mở tiệm

    Tiệm bánh báo của thiếm Vương cũng mở cửa giờ này, Phương Khải thuận tiện sang ăn sáng luôn.

    ( tui tính xài Bé Khải vì ngày xưa ông nào chả bị mấy ông, mấy bà gọi là bé, nhưng nghe nó nổi da gà quá nên xài A Khải vậy )

    -A Khải à, nóc nhà của chái....

    Thiếm Vương cũng chú ý đến nóc phòng của Phương Khải.

    Mặt mũi Phương Khải tràn đầy xấu hổ nói:

    -Cháu cũng không biết nữa, tự nhiên nó sụp thôi à.

    Thanh niên tự nhiên không dám nói thật.

    -Không bị thương chứ.

    Thiếm Vương hỏi

    -Không có ạ.

    -A vậy thì tốt rồi. Tối nay tìm ông thợ mộc Dương nhờ hỗ trợ xem. Nếu không kiệp thì tối nay sang nhà thiếm ngủ nhờ 1 đêm.

    -Hửm

    Phương Khải ngẩng đầu liền nhìn thấy con Loli tối qua, con loli này mắt đầy ánh sao nhìn Phương Khải, thấy Phương Khải phát hiện liền vội ngoảnh mặt đi, giả bộ như không thấy.

    -Hừ!!

    Phương Khải:

    -.... Con bé này là thức trắng đêm à ?

    Phương Khải lại vùi đầu ăn bánh bao.

    Ngẩng đầu lên lại thấy con bé đang nhìn mình.

    Phương Khải đưa ra 1 cái banh bao hỏi:

    - Ăn không ?

    - Hừ ai thèm

    Loli lập tức quay đầu đi chỗ khác. Con bé này vẫn còn ghi nợ tối qua.

    Lúc này trong bụng nó liền biểu tình. Ùng Ục Ùng Ục.

    Bé còn liền cúi đầu đỏ mặt.

    -Ok, OK. Bánh này ta mời, như thế nào?

    Loli: .....

    -Ngươi không phải nói muốn báo đáp ơn cứu mãng của người tối qua sao.

    Loli mặt mũi tràn đầy khinh bỉ nói:

    -Lương tâm của ngươi mọc lại rồi à ?

    Phương Khải gân xanh nổi lên cười nói:

    -Xem như thế đi.

    Bé con lcú này mới không tình nguyện đi tới

    1 phút sau

    Mới ăn vài cái, Phương Khải liền sò vào cái lồng bánh bao còn hơn phân nữa

    -Hửm ??

    Quay đầu lại chỉ gặp Bé con đang ăn cái cuối cùng, Đang vộ vộ cái bụng tròn vọ.

    ????

    Phương Khải ngáo rồi

    -Ngươi thích ăn bánh bao như thế sao không mua ăn ?

    -Hết tiền..... À không bị trộm hết rồi

    Bé con vừa liếm đầu ngón tay vừa nhìn Phương Khải vừa nói:

    -Công chúa ta đây cần tìm việc.

    -Với lãi.... thấy ông chú sống cô đơn, lại ở nơi nguy hiểm thế này..... cho nên....

    Bé con sợ Phương Khải khọng đáp ứng liền nói.

    -Quả nhiên là hôm qua công chúa ta đây ra giá hù sợ ông chú ngươi phải không ?

    -Trong nhà ông chú nghèo thế nên chỉ cần bánh bao là đủ rồi.

    Phương Khải: ????

    Hết hàng tồn kho rồi nha anh em. Sau này 1 ngày tầm 3 chương thôi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Vừa nghĩ tới chính mình một thằng đực rựa, cosplay trang phục thủy thủ, bận cái váy che
    ko hết cặp mông cùng một đôi chân rậm lông, pose 1 cái hành động kỳ quái hô to: "Nhân
    danh Mặt Trăng, ta sẽ trừng trị ngươi!" Hidden Content

  7. #55
    Ngày tham gia
    Jun 2015
    Bài viết
    86
    Xu
    0

    Mặc định

    Mở Quán Nét tại thế giới khác

    Rất xin lỗi, ta từ chối


    -Ngươi... có đang tỉnh táo không đó?

    Ngẩn ra nủa ngay, Phương Khải mới kiệp phản ứng.

    -Đương nhiên

    Bé con đắc ý trả lời.

    -Có Công chúa ta đây bảo hộ, ông chú về sau bảo đảm an toàn. Mấy con giống con rắn nhỏ tối qua, công chúa ta đây 1 đánh 10 dư sức.

    -Với lại, công chúa ta đây cầm, kỳ, thi, họa , pháp thuật cái nào cũng rành

    Be con ngạo nghễ nói

    -Công chúa ta làm việc ở đây có thể bảo vệ ông chú ngươi, vưa làm thầy dạy pháp thuật cho ngươi. Nếu tiệm ông chú sinh ý không tốt, mị đây có thể biểu diễn 1 khúc thu hút khách hàng cho ông chú.

    -Nếu ông chú thấy mị ăn quá nhiều.....

    Bé con có chút lúng túng chép miệng

    -Mị đây ăn ít ít là được.

    Phương Khải vỗ vỗ cái trán

    -Ý ngươi là.... nếu ngươi trở thành nhân viên của ta, về sau cái gì cũng không lo. Mà thù lao chỉ là cho ngươi ăn cơm?

    -Chỉ cần bao cơm liền có thể mời cao thủ như nguoi đến làm ở tiệm của ta. Là chuyên tốt trăm năm khó gặp. Lấy thân phận của ngươi mà hạ thấp giá trị bản thân đến làm thuê cho ta. làm ông chủ ta đây thật là cảm động quá đi.

    Phương Khải sờ lên cằm suy tư hồi lâu hỏi:

    -Vậy ngươi biết giặt đồ khộng ?

    -Không. Bé con trả lời

    -Nấu cơn ?

    -Không nốt.

    -Lau dọn ?

    -Biết chết liền

    Bé con thở phì phò đáp.

    Rất xin lỗi. Ta từ chối

    Phương Khải lắc đâu

    -A ???

    Bé con trợn tròn con mắt

    -Tại sao ??

    Phương Khả chỉ vào thông báo trên tường nói

    -Cửa hàng của ta không như các cửa hàng khác. NHân viên chỉ cần quét dọn và biết thu tiền. Nhưng việc khac không cần thiết.

    Đúng lúc này, ở cuối con đường bông vang lên một trận tiếng vó ngựa. 1 Cỗ xe xa hoa được 4 con thú 1 sừng kéo bổng dừng lãi trước mặt Phuong Khải.

    Bé con dưng hết lông tơ vì bé cảm thấy nguoi2 đến tu vi không thấp.

    -Cảnh giới võ vương dỉnh phong.! Cón có người cảnh giới cao hơn bên trong!

    Bé con kinh hộ 1 tiếng, lập tức tốc biến đến sau lưng Phuong Khải

    -Ông chủ trẻ, chuáng ta bữa nay chơi tiếp được rồi phải không?

    Nạp Lan Hồng Vũ bước xuống xe, đưa cho Phương Khải 1 túi Linh TInh.

    Phương Khải tiếp nhận gói Linh Tinh nói:

    -Dương nhiên có thề. Cách chơi 2 vị đã biết, ta liền không làm phiền.

    Đợi đến 2 vị dại nhân vào cửa. Bé con mới tù sau lưng Phương Khải chui ra hoảng sợ hỏi:

    -Bọn....bọn hắn là ....?

    Khách hàng trong tiệm, cũng không phải dân ăn thịt người, ngươi sợ cái gì?

    Ngay sau đó, liền thấy top 5 top 3 khách hàng ngo nghoe, lục tục từ bên ngoài đến trong tiệm cung kinh đưa ra 1 bao Linh TInh rồi ngồi vào máy tính.

    Tống Thanh PHong lúc này cũng đến rất sớm. Vừa ngồi vào ghế đã nói:

    -Ông chủ, 1 chai Sprite.

    -3... 3 Linh TInh. Bé con trợn mắt hốc mồm mà nhìn cái bình không tính là lớn được PHương Khải đưa cho TỐng Thanh Phong.

    3 viên Linh TInh, nhiêu đó đủ để ăn 1 trận no say ở bất cứ đâu trong Cửu Hoa Thành.

    Liền nhìn xem Thanh Phong Minh Nguyệt Các, cũng có thể mua lấy 1 bình ruou5 ngon tốt nhất.

    - Đây là Hắc Điếm ??

    Lúc này bé con ngáo rồi, chỉ mới kinh danh nữa tiếng đã làm bé con hết hồn. Liền chỉ vào khách hàng hướng PHương Khải hỏi:

    - Bọn... bọn hắn không làm loạn à>

    Lúc này có mấy tên tu sĩ xông vào. Dựa vào khí tức trẹn người, tu vi cũng không tháp, chí ít cao hơn tên thích khách tối quá.la lên:

    -Của hàng này là cái quái gì thế ? Một BÌnh đồ uống liền 3 Linh TInh. Mua 1 cái trò chơi liền 10 Linh TInh. Tương chúng ta là dê béo à. Đập tiệm anh em!!

    Lúc này bé con khóe miệng khẽ nhếch nói

    -Để ta tới, để bản công chúa cho ông chú rẻ rách thấy bản lĩnh của mị.

    Bé con vừa mới xắn tay áo lên chuẩn bị dánh thì lúc này 1 đạo chốp giật lóe lẹn. Tất cả tu sĩ làm loạn dều ngả xuống

    Phương Khải cho mỗi người 1 cước tống ra ngoài

    -Kẻ làm loạn, vĩnh viển không tiếp đãi.

    Bé con trợn mắt rớt quai hàm xuống lèm bèm

    -Làm sao có thể....

    -THế mà chỉ trong chớp mắt..... cứ như vậy xong ?

    lúc này bé con đã phát hiện ra điêu không thích hợp

    Tiệm này hết sức quái dị. Sáng sớm liền cò rất nhiều khách hàng tiến đến mà lãi có tu vi cực cao.

    Với lại từng người đều giao tiền 1 cách trật tự, mà mỗi lần đưa đều là mấy chục Linh Tinh.

    Chỉ cần mắng 1 câu "Hắc Điếm" liền chà sàn bên ngoài.

    Quan trọng hơn là, ông chú này còn dám nói vĩnh viển không phục vụ !!!!

    Ui, lộn kịch bản rồi chú ơi. Làm ăn như thế này ai thèm đến tiệm nữa ?

    Bé con cảm thấy não của mình bắt đầu nhẫn đi rồi. CỨ như là nhìn Yasuo lên nước mắt vậy.

    Phương Khải phủi tay xoay người

    - Cho nên, cửa hàng của ta căn bản là khác cửa hàng khác, Tuyển nhân viên chỉ cần biết quét don, thu tiền. Những cái khác có cũng được, không có cũng chẳng sao.

    mà rất không máy

    Phương Khải nhìn bé con khinh bỉ nói:

    - Bé con, người là không có giá trĩ sử dụng

    Bé con hóa đá tại chỗ

    Tiệm này rất đông khách !!

    Như vậy còn cần mình kéo khách ?

    Hệ thống phòng ngự của tiệm này 1 khi kích hoạt thì chỉ nháy mắt là xong

    Như vậy còn cần mình bảo vệ ?

    Mà quan trong hơn, tiệm này thu phí mác vice Car Lone. Chủ tiệm là còn dám sút khách ra ngoài tặng kèm câu "Vĩnh viện không phục vụ". What the Fuck is this shit?

    Thế giói này vì sao lại có cải cửa tiệm bố đời này ?

    -Như vậy công chúa ta đây khác gì Blozzcrank gặp Morgana. Phế từ đầu game đến cuối game.

    Bé con khóc không ra nước mắt nghĩ dến hệ thống phòng thủ của tiệm này lạ nghĩ đến hôm qua hình như người ta đậu cần mình cứu thì phải

    Lúc này bé con nghĩ đến điều gì liền ngẩng đầu ưởn ngực nói

    -Không đúng, quét dọn, thu tiển. Mấy việc này Ez thế thì mị khộng thể học sao?

    Bé con ruốt cuộc lấy lại lòng tin nói

    -Lúc này ngươi không có ý do gì để đuổi ta nhá ! Ông ! Chú ! Rẻ ! Rách !

    Phương Khải: .....

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi tenkoaidat, ngày 15-12-2020 lúc 18:26.
    Vừa nghĩ tới chính mình một thằng đực rựa, cosplay trang phục thủy thủ, bận cái váy che
    ko hết cặp mông cùng một đôi chân rậm lông, pose 1 cái hành động kỳ quái hô to: "Nhân
    danh Mặt Trăng, ta sẽ trừng trị ngươi!" Hidden Content

    ---QC---


Trang 11 của 14 Đầu tiênĐầu tiên ... 910111213 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status