TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 3 123 CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 13

Chủ đề: Tinh giáp giả

  1. #1
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    475
    Xu
    362

    Mặc định Tinh giáp giả

    Chương mở đầu: (1)
    Rìa thái dương hệ.
    Trong không gian vũ trụ dừng ba chiếc khinh hạm Corvette mẫu G. Chúng lẳng lặng, bất động, và nằm gần như song song với nhau; nếu không phải chiếc khinh hạm ở giữa hơi nhô lên một chút, biến đường thẳng thành một hình tam giáp bẹp.
    Thứ kim loại làm nên những chiếc khinh hạm vốn có màu gần như trong suốt, cho phép ánh sáng có thể đi xuyên qua; ít nhất, hai chiếc khinh hạm hai bên là như thế, riêng chiếc ở giữa lại có màu vàng rực.
    Không khó để đoán được rằng, chiếc khinh hạm ở giữa cũng là kì hạm.
    Màu sắc cũng là điều khác biệt duy nhất giữa một kì hạm và một chiến hạm thông thường. Còn hình dạng của chúng thì đều tương tự nhau, có chung một mẫu thiết kế mà Liên minh đã sử dụng hàng thập kỉ qua, đó là hình cá kiếm. Trong vũ trụ không có lực chắn, hình dạng của tàu vũ trụ do vậy mà đều thon dài. Những chiếc chiến hạm của Liên mình thì thon và dài tới nỗi đã không thể xem như là cá kiếm nữa mà trở thành giống một cây kim, một cây kim khổng lồ.
    Trong trường hợp một kì hạm bị bắn hạ, một chiếc chiến hạm khác có thể lập tức đổi màu và trở thành kì hạm mới. Với màu sắc nổi bật, việc kì hạm bị bắn hạ có tỉ lệ tương đối cao, đặc biệt là khi đó lại chỉ là một chiếc khinh hạm giáp mỏng như giấy.
    Ngồi trong khoang lái của kì hạm là Trần Vũ. Bởi vì khung cảnh vũ trụ chỉ là một màn đen tuyền điểm xuyến những đốm sáng nhấp nháy, hắn dĩ nhiên là suy nghĩ mông lung. Ý tưởng trong đầu bay bổng từ việc mường tượng cảnh mình bị bắn hạ đột ngột nhảy trở lại hiện thực. Hắn không biết tại sao mình lại ở đây, trong khoang lái của chiếc khinh hạm này, hay lí do mà hắn được chọn trở thành Vàng.
    Cũng không hẳn là Trần Vũ hoàn toàn mù tịt.
    Hai thuộc cấp của hắn đương nhiên cũng có cùng ý nghĩ với Trần Vũ. Cứ dòm sang hai bên trái phải là sẽ thấy. Mũi hai chiếc chiến hạm đều vượt đội hình chuẩn khoảng năm mét, thiếu một tí nữa là sẽ đứng ngang, thậm chí là vượt lên trên mũi kì hạm.
    Một cách để biểu lộ sự bất mãn. Nhưng hai thuộc cấp của Trần Vũ không dừng lại ở đó.
    Màn hình nhỏ bên trái khoang lái nhấp nháy, hiện lên gương mặt của một nam thanh niên. Đó là một gương mặt khá điển trai, với cái cằm nhọn và cặp mày sắc. Một gã khó tính, và cũng khó ưa nữa, khi mà bạn là cái đích cho gã chỉ trích.
    "Đồng chí Trần Vũ," Tuấn khó ưa mở lời. Tên này từ chối gọi Vũ là Đội trưởng. "Anh thực sự không biết khi nào thì tàu vận chuyển sẽ tới?"
    "Không." Vũ đáp. "Anh đã hỏi tôi câu này đến lần thứ ba rồi!"
    Gương mặt trên màn hình cau lại, càng thêm lạnh lùng, càng thêm khắc nghiệt. "Nếu vậy, nếu đây không phải một trò đùa dai không đúng chỗ, đồng chí, với tư cách là người lãnh đội và nhận nhiệm vụ trực tiếp từ thượng cấp, lại đã không chú ý lắng nghe và nắm rõ thông tin về nhiệm vụ được giao phó?"
    "Không." Vũ đáp. Thực là một tên dông dài! "Tôi tin rằng anh sẽ có một bản báo cáo dài sau khi nhiệm vụ này kết thúc!"
    "Chắc chắn sẽ như vậy!"
    Màn hình liên lạc tắt phụt, trong khoang lái lại trở nên im lặng. Vũ không thích sự phiền nhiễu của Tuấn, lại cũng không thích cảnh nhàm chán. Quân đội là một chỗ cứng ngắc và nhạt nhẽo. Nếu có lựa chọn, Vũ đã không ở đây. Nếu có thể, hắn đã đẩy cần điều khiển và cho chiếc khinh hạm phóng với độ cận ánh (sub-light), bắn toàn bộ vũ khí và..., khỉ thật, thực hiện luôn bước nhảy ngẫu nhiên!
    Tiếc là hắn không thể! Không, nói thẳng ra thì là hắn không dám! Trần Vũ hắn cuối cùng cũng chỉ là một kẻ tham sống sợ chết mà thôi!
    Nhân tiện, còn mười phút nữa thì tàu vận chuyển sẽ tới.
    Và đúng vậy, Trần Vũ hắn đã có một trò đùa dai rất không đúng lúc và không đúng chỗ. Hắn cũng đã, dẫn tiểu đội tới tọa độ nhiệm vụ trước thời điểm những ba tiếng.
    Hiện tại, so sánh một chút, Trần Vũ cũng cảm thấy hơi hơi hối hận. Việc đợi chờ chán có thể chảy ra nước được, chán tới nỗi sự khó chịu của Nguyễn Tuấn cộng với một cơ hội có thể bị đuổi khỏi quân đội cũng dường như không đáng giá nữa.
    Nếu ba giây nữa hắn phải chết, Trần Vũ rõ ràng đã lãng phí rất nhiều thời gian quý giá! Tương lai không thể đoán trước được, và chỉ có hiện tại là cần phải trân trọng!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. #2
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    475
    Xu
    362

    Mặc định

    Chương 1:
    Thái dương hệ, tiểu hành tinh Pluto.
    Hạm đội Tự vệ Địa cầu, gọi tắt là EDF (Earth Defence Force), bao gồm một Thiết giáp hạm, năm Tuần dương hạm, mười lăm khu trục hạm cùng hơn trăm khinh hạm đóng quân bên trên bầu khí quyển của tiểu hành tinh Pluto. Các chiến hạm đậu sát nhau và liên kết thành một thể thống nhất. Từ khoang lái của chiếc khinh hạm của mình, Trần Vũ có thể đi thông thẳng tới tổng bộ chỉ huy đặt tại phòng điều khiển Thiết giáp hạm. Đó là một quãng đường dài để đi bộ, cho nên Trần Vũ sẽ dừng chân tại cầu tàu của một trong các khu trục hạm, lấy một xe vận chuyển và chạy xe tới phòng chỉ huy.
    Tại sao hắn phải tới phòng chỉ huy? Bởi vì hắn được Tư lệnh hạm đội mời uống trà. Tại sao hắn bị mời? Vì thuộc cấp tạm thời của hắn trong nhiệm vụ hộ tống mang số hiệu W37 đã gửi tâm thư lên ngài tư lệnh, thuật lại toàn bộ sai phạm của Trần Vũ đúng như hắn đã kì vọng.
    Nửa tiếng sau, tại phòng chỉ huy.
    "Ngài tư lệnh đang đợi anh trong phòng hạm trưởng."
    Trần Vũ cảm ơn nữ quân nhân trẻ tuổi, rời khỏi phòng chỉ huy, cuốc bộ thêm năm phút nữa thì có mặt tại trước cửa phòng hạm trưởng. Hắn không nhấn chuông ngay mà lặng lẽ suy nghĩ vài phút. Gặp ngài tư lệnh trong phòng hạm trưởng, đây rõ ràng là một cuộc gặp gỡ thân tình mà hắn không hề mong đợi.
    "Đã tới rồi sao còn không vào đi?"
    Từ bảng điện tử lắp trên khung cửa vọng ra tiếng nói của ngài tư lệnh. Lão già này không phải vô cùng bận rộn, ngay cả đi nhà xí cũng không bao giờ rời mắt khỏi bảng theo dõi công việc hay sao? Sao lại thừa hơi mà chờ đợi vị khách là hắn chứ?
    Nhưng ngài tư lệnh đã lên tiếng, Trần Vũ chỉ có thể bước vào.
    Trong phòng hạm trưởng rộng rãi. Ngài tư lệnh ngồi sau một cái bàn dài, sống lưng thẳng tắp như ngọn đuốc.
    Bức tường sau lưng ngài tư lệnh treo một bức tranh lớn, vẽ hình một con hổ. Cặp mắt hổ trợn trừng sáng quắc, lưng hổ uốn lượn, hai bả vai nhô cao, hai chi trước một trước một sau bấu vuốt chặt vào một tảng đá.
    Khí thế hung mãnh, Trần Vũ nghĩ, và hoàn toàn sai bét về mặt cấu tạo sinh học loài hổ.
    Trần Vũ kéo ghế ngồi ở đối diện ngài tư lệnh. Hắn tiếp tục quan sát bức tranh hổ phía sau lưng ngài, vì nếu không hắn sẽ phải nhìn ngài tư lệnh. Mắt của ngài tư lệnh thì cũng giống mắt hổ, và áp bách hơn rất nhiều. Nếu nhìn vào mắt ngài ấy, hắn sợ sẽ không chịu được áp lực mà cúi đầu. Đầu vừa cuối, trận chiến này hắn không chiến đã bại!
    RẦM!
    Tiếng đập bàn khiến Vũ giật nảy mình.
    "Mày là trẻ con có phải không?!"
    "Dạ..."
    "Dạ? Mày là cái thể loại sẽ trả lời vâng khi người khác hỏi mày muốn uống bia hay muốn uống nước ngọt có phải không? Gan của mày nhỏ như vậy, ấy thế mà cũng dám trêu chọc người khác? Mày có biết là tao đã phải chịu đựng những gì khi quyết định chọn mày chỉ huy nhiệm vụ hộ tống vừa rồi không?"
    "Dạ cháu..."
    "Dạ cái gì mà dạ? Trong quân ngũ chỉ có có hoặc không, không có dạ!"
    "Dạ."
    Ngài tư lệnh chửi bới thêm khoảng hai ngàn chữ thì mới chịu dừng. Lúc này, ngài nhìn thẳng vào mắt Trần Vũ. Ánh nhìn của ngài khiến hắn không thể không nhìn lại. Qua một lúc, ngài bỗng nói:
    "Nếu mày muốn đi, tao sẽ không cản. Nhưng tao sẽ không đuổi mày!"
    "Cháu biết."
    Ngài tư lệnh thở dài, dời ánh mắt sang hướng khác.
    "Mày có biết có những ai trong cái tàu mà mày vừa hộ tống không?" Ngài cũng đổi câu chuyện sang chủ đề khác.
    "Một Vip?"
    Cặp mày rậm của ngài tư lệnh khẽ giật. Nhưng ngài không lại phát tác và lãng phí thêm thời gian cùng với nước bọt nữa. Ngài mở hộc bàn, lấy ra một tập tài liệu và ném cho Trần Vũ.
    "Mang về nghiên cứu cẩn thận!"
    Lệnh tiễn khách đã ra, Trần Vũ nhận tài liệu đứng dậy. Khi hắn đẩy cửa chuẩn bị rời khỏi phòng, ngài tư lệnh lại nói một câu:
    "Đó là một Tinh giả!'
    Trần Vũ khựng người lại. Bàn tay cầm tài liệu của hắn xiết chặt, mãi vài giây sau hắn mới nhận ra là mình vẫn đang nín thở.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  3. #3
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    475
    Xu
    362

    Mặc định

    Chương 2:
    R2, viết tắt cho từ RoadRunner (Gà lôi) là tên chiếc khinh hạm của Trần Vũ. Tên hắn chỉ vừa mới đặt, lí do chọn tên này thì hắn sẽ không nhiều lời. Lúc này, R2 đang lơ lửng ở đâu đó bên rìa cánh trái của hạm đội EDF. (Hạm đội EDF lấy Thiết giáp hạm Mãnh hổ làm trung tâm)
    "Thật chậm chạp," Trần Vũ lầm bầm. "Có thể là cô ta đang tắm." Nếu một lệnh triệu tập khẩn cấp được ban ra đột ngột khi bạn đang tắm và bạn là một phụ nữ, bạn sẽ có mặt sau bao nhiêu lâu? Dĩ nhiên là sẽ có mặt đúng giờ và không chậm trễ dù chỉ một giây. Nói cách khác, tất cả những bào chữa mà cánh phụ nữ đưa ra đều chỉ là ngụy biện!
    Đèn xanh trên bảng điều khiển sau cùng cũng nhá lên. Không chần chừ, Trần Vũ điều khiển R2 thực hiện việc kết nối. Mục tiêu chính là chiếc tàu vận chuyển mà hắn vừa hộ tống cách đây không lâu.
    Kết nối tàu của mình với tàu của một cô gái xinh đẹp, ý nghĩ này khiến Trần Vũ cảm thấy đôi chút kích thích. Nhưng chiếc tàu vận chuyển, với kiểu thiết kế hình hộp kềnh càng và thô kệch, hơn nữa bự gấp ba lần chiếc khinh hạm của Trần Vũ khiến trí tưởng tượng của hắn không thể tiến xa.
    "Kết nối thành công!"
    Giờ thì, hạm đội EDF nhiều ra một cục vuông nối với một miếng dài hẹp dính vào cái cục ấy, tựa như trên bàn tay nõn nà của một thiếu nữ xinh đẹp bỗng tòi thêm một ngón thứ sáu, và cái ngón ấy lại mọc ngược!
    Kịch!
    Khí áp được bài xuất và khoang cửa thông giữa hai con tàu bật mở. Khi Trần Vũ đặt chân lên sàn tàu vận chuyển, hắn liền hiểu cái gì gọi là "bên trong nội thất khang trang bất ngờ!"
    Hắn đang ở trong một biệt thự trang hoàng lộng lẫy, với đèn chùm, sa-lông, tranh treo tường và lò sưởi.
    Trần Vũ chưa kịp châm chọc sự tồn tại của cái lò sưởi thì trong mắt hiện lên một thân ảnh mỹ lệ. Cô gái ngồi trong một ghế tựa bên cạnh một kệ sách, trên người vận một bộ váy liền thân ôm lấy những đường cong uyển chuyển. Mái tóc dài búi thành đuôi ngựa cột cao, để lộ ra cần cổ trắng ngần. Hai chân vắt chéo, da thịt nõn nàng ẩn hiện dưới tà váy.
    Cộp!
    Tiếng gập sách khiến Trần Vũ tỉnh táo lại. Hắn ho khan, chẳng phải vì xấu hổ mà là để đẩy nước miếng khỏi cổ họng, đặng lấy hơi mà lên tiếng.
    "Xin chào! Tôi là Trần Vũ, đến như đã hẹn!"
    Năm phút sau.
    Trần Vũ vẫn đứng đực ở ngưỡng cửa. Cô chủ nhà xinh đẹp không mời hắn ngồi, không lên tiếng chào lại hắn, không gì cả. Cô nàng cũng lại mở quyển sách trong tay ra và tiếp tục đọc, một bộ xem như Trần Vũ không tồn tại.
    Ok, bổn công tử đợi năm phút xem như là đã đủ lịch lãm. Để xem xem cái quyển sách mà cô đang đọc viết về cái gì hay ho thú vị đến vậy! Nghĩ, Trần Vũ dợm bước. Việc xảy ra tiếp theo thì hắn không phải là chưa từng nghe nói tới, lại cũng chỉ mới gặp lần đầu.
    "Anh không phải một kẻ rất kiên nhẫn nhỉ?"
    Câu hỏi vọng từ bên trái, gần trong gang tấc, tựa như có ai đó đang thủ thỉ vào tai Trần Vũ. Bên kia, nơi kệ sách, chỉ còn một cái ghế trống, nào có bóng người nào!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  4. #4
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    475
    Xu
    362

    Mặc định

    Chương 3:
    "Thứ lỗi cho tôi vì đã làm anh hoảng sợ." Hạ Băng nói và duyên dáng ngồi xuống ghế sa-lông. Giọng điệu của cô gái lạnh nhạt, nào có nửa điểm xin lỗi!
    Trần Vũ muốn cự lại, nhưng lại nghĩ, chỉ có bọn con nít mới và cá mới đớp mồi nhanh như vậy. Trong mọi cuộc chiến, quyết không thể để đối thủ xỏ mũi dẫn đi!
    "Cô rất lợi hại! Nếu có cơ hội, tôi có thể mời cô đến nhà và biểu diễn cho bọn nhóc nhà tôi được không? Chúng sẽ rất thích!"
    "Bọn nhóc nhà anh? Theo tôi được biết thì anh chỉ có một cô em gái năm này vừa tròn mười lăm tuổi. Mối quan hệ giữa anh với người nhà không thực sự tốt đẹp, nên tôi ngờ rằng các bác cậu dì của anh sẽ mời anh đến một buổi họp mặt gia đình."
    Cô ta biết mọi thứ về mình!
    Và mình cũng biết mọi thứ về cô ta!
    Chỉ là một sự trùng hợp thôi sao?!
    "Tôi có thể đến thăm các em họ của mình cho dù có được mời hay là không. Nhưng còn cô thì e là sẽ phải cô đơn dịp cuối năm này. Vẫn nói, người ta chỉ ghét những người giàu có hơn mình trong khi căm hận những kẻ tài giỏi hơn họ!"
    Phương Hạ Băng mỉm cười khi nghe những lời này. Trần Vũ đã hi vọng cô gái sẽ nổi giận. Nụ cười của mỹ nhân tuy đẹp, nhưng không có nhiệt độ.
    "Nói như vậy, anh hẳn vô cùng hận tôi mới phải. Những người khác chỉ biết rằng tôi giỏi hơn họ, lại không biết khoảng cách giữa tôi với họ lớn đến mức nào."
    Ok, hắn ghét con nhỏ này! Nói thực, nếu không phải vì gương mặt của Phương Hạ Băng thực sự dễ thương, nếu không phải vì hắn là một quân nhân phải tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh cấp trên, hắn chắc chắn là đã không đến đây!
    "Tôi không đến đây để bàn luận với cô về nỗi căm hận của mình," Trần Vũ nói. Nhân tiện, khi mà một người bắt đầu bằng "Tôi không đến đây để..." thì nghĩa là người ấy đã thua trong cuộc khẩu chiến, và đang cố vớt vát lại mặt mũi bằng cách đổi đề tài câu chuyện. Nếu bạn là một người tâm lý, bạn nên dục nước đẩy thuyền. Chỉ có quỷ sứ mới thích đi ngược dòng!
    "Không ư? Như vậy hẳn là tôi đã hiểu sai về anh. Thật đáng thất vọng!"
    Cô thất vọng cái gì?!
    Không, nên hỏi là, cô ta đã mong đợi cái gì ở hắn nhỉ?! Không có một tia sáng trí tuệ nào lóe lên trong óc Trần Vũ cả, thế nên hắn làm như chưa từng nghe những lời vừa rồi.
    "Cô là một Tinh giả, và mọi người đều biết ngoài ăn ra thì Tinh giả không còn mục tiêu nào khác."
    "Đúng vậy! Nhưng thứ mà bọn tôi muốn ăn đều nanh nhọn vuốt dài cả. Chúng tôi luôn cần được hỗ trợ." Khi nói từ hỗ trợ, Trần Vũ tin rằng trong ánh mắt của Phương Hạ Băng lóe lên sự không tin tưởng. Những thông tin cá nhân mà người ta có thể thu thập về Trần Vũ chỉ có thể nói lên rằng hắn đã thất bại với tư cách là một chuẩn Tinh giả, nhưng với tư cách một người lính của Hạm đội Tự vệ Địa cầu, hắn tự nhận bản thân không có sai sót gì. (Cho dù có, cũng có người giúp hắn lau sạch!)
    "Hẳn rồi! Tiếc là trong tư liệu về nhiệm vụ sắp tới không có nói gì về thứ mà cô muốn ăn cả. Và tôi tuyệt sẽ không lao đầu vào bóng tối mà không mang đèn! Câu hỏi đầu tiên, cô muốn ăn cái gì vậy?"
    "Một cục đá."
    "Một cục đá?"
    "Rất lớn."

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  5. #5
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    475
    Xu
    362

    Mặc định

    Chương 4:
    1 Light Year (năm ánh sáng) = 63 240 AU (đơn vị vũ trụ)
    1 AU = Khoảng cách trung bình từ Trái đất đến Mặt trời (khoảng tám phút ánh sáng)
    Khinh hạm là chiến hạm có tốc độ cận ánh cao nhất, tối đa đạt tới xấp xỉ không phẩy tám bảy vận tốc ánh sáng. Lí do là vì chúng là chiến hạm có khối lượng nhỏ nhất, chỉ khoảng một tấn. Chúng thậm chí còn nhẹ hơn một chiến đấu cơ thông thường.
    Với tốc độ ấy, để di chuyển từ tiểu hành tinh Pluto đến biên giới Thái dương hệ, tinh vân Oort (Oort cloud), ở cách xa 5000 AU, sẽ mất khoảng một tháng.
    Thế kỉ trước, để tiến vào Đường hầm, một chiến hạm cần phải thoát khỏi ảnh hưởng trọng lực của Mặt trời, tức là phải rời khỏi Thái dương hệ. Đó là một quãng đường dài 100.000 AU, hay hai năm.
    Thập kỉ trước, để tiến vào Đường hầm, một chiến hạm cần phải tiến vào phạm vi của tinh vân Oort (trải rộng trong phạm vi từ 5000 - 100.000 AU).
    Hiện tại, để tiến vào Đường hầm, có thể tiến vào Đường cao tốc (Hyperlane), với điểm khởi đầu ở cách tiểu hành tinh Pluto 10AU, tức là chỉ mất hai tiếng đồng hồ.
    Việc di chuyển trong vũ trụ ngốn rất nhiều thời gian, cho nên, việc lựa chọn bạn đồng hành là một điều vô cùng quan trọng. Dĩ nhiên, ấy là chỉ khi bạn có quyền lựa chọn.
    Hạ Băng không phải một người bạn đồng hành dễ thương (khuôn mặt của cô nàng ngoại trừ). Để tiết kiệm thời gian, Hạ Băng quyết định ngồi chung R2 với Trần Vũ thay vì mang theo chiếc tàu vận tải cồng kềnh và chậm chạp. Khinh hạm được thiết kế chỉ cho một người lái và là chiến hạm có kích cỡ nhỏ nhất trong một Hạm đội chuẩn. Nhưng điều này không có nghĩa là Khinh hạm nhỏ bé. Xét về kích thước, nó lớn ngang một Tuần dương hạm trên biển, có một khoang chứa máy bay có thể mang theo một chiến đấu cơ hạng nhẹ.
    "Nó đâu?"
    Việc đầu tiên mà Hạ Băng làm khi đặt chân vào trong R2 là đi thăm khoang chứa máy bay. Để đảm bảo cô gái không táy máy gì lên chiếc chiến hạm yêu quý của mình, Trần Vũ đi theo phía sau cô. Đối với câu hỏi không đầu không đuôi của Hạ Băng, Trần Vũ mất ba giây để hiểu cô hỏi về cái gì.
    "Như cô thấy đó, tôi sống một mình. Mang theo một chiến đấu cơ không có lợi ích gì cho tôi cả."
    "Tôi sẽ cần nó."
    Khi nhìn Hạ Băng, Trần Vũ quyết định không thèm tìm lí do thoái thác. Thay vào đó, hắn chỉ khẽ gật đầu. Trang bị thêm một chiếc chiến đấu cơ chẳng có gì khó. Hắn chỉ việc ghé thăm Tuần dương hạm Ô-kê một chuyến là được.
    Hạ Băng tiếp tục tuần tra bên trong R2. Là khách, cô nàng lại là người dẫn đầu trong khi chủ nhà lẽo đẽo theo sau. Cô đi một lượt từ đầu tới đuôi chiếc khinh hạm. Quay trở lại phòng điều khiển, cô dừng chân, cau mày, liếc Trần Vũ một cái đầy thâm ý.
    Cô ta đã liếc mắt xem thường hắn đến lần thứ bảy rồi!
    "Là tôi tưởng tượng, hay là cô có gì bất mãn với R2 của tôi?"
    "R2?"
    "Tên chiếc khinh hạm này."
    Hạ Băng im lặng vài giây. Trần Vũ tin rằng cô ta đang cố tìm cách để nói móc cái tên R2, nhưng chẳng có gì để nói về một cái tên chỉ có một chữ cái và một con số theo sau cả. Việc đặt tên cho chiến hạm của mình thì là một điều quá đỗi thông thường.
    "Vũ khí trên chiếc ...R2 này quá mức lỗi thời." Hạ Băng nói. "Tôi tự hỏi liệu vấn đề nằm ở EDF hay là nằm ở anh? Cho dù EDF đã không tham gia một trận chiến nào trong ít nhất mười năm qua, nó cũng không nên kém tới nỗi vũ khí trang bị trên một chiếc khinh hạm của Hạm đội vẫn là những tia đỏ chứ?"
    Trần Vũ mỉm cười. Ánh mắt hắn nhìn Hạ Băng ái muội đến nỗi cô gái vô thức lùi lại một bước, hai tay khoanh lại ôm trước ngực, ánh mắt nhìn hắn đề phòng.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


Trang 1 của 3 123 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status