TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 4 của 4 Đầu tiênĐầu tiên ... 234
Kết quả 16 đến 17 của 17

Chủ đề: Linh

  1. #16
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    475
    Xu
    362

    Mặc định

    Chương 16:
    Du thuyền Thiên nga trắng, bốn tiếng đồng hồ kể từ lúc khởi hành khỏi bến cảng Dana.
    Trên trời mây đen vần vũ, bên dưới mặt biển dậy sóng. Chiếc du thuyền tựa như đang đi giữa một cơn bão, bất chấp nó chỉ mới rời cảng chưa tới một trăm hải lý. Thuyền trưởng của con thuyền, người mà đang lèo lái chiếc Thiên nga trắng trong bão tố có rất nhiều câu hỏi. Cơn bão bất ngờ chỉ là mối bận tâm số hai của ông. Còn mối bận tâm số một là về cái giọng lạ lùng vừa vang lên ở trong đầu. Toàn bộ các thủy thủ cũng đều nghe được, tức là ông vẫn tỉnh táo chứ không có đang mê sảng.
    Và cũng không phải ông đang mơ.
    Hồi một tiếng trước, ông đang ngồi nhâm nhi một ly vang đỏ thì thân thuyền bỗng chao đảo và bản thân ông chẳng may mất thân bằng mà đập đầu vào tường. Chỉ là một vết xước nhẹ, nhưng máu văng tứ tung trông ghê rợn hơn là thực tế. Còn chưa kịp xử lí thương thế thì giọng của lão thuyền phó vang vọng ra từ loa phát thanh. Một cơn bão! Đếch thể tin được! Lão đã nói vậy!
    Chuyện khó tin còn nhiều! Giờ, thuyền trưởng đã hiểu tại sao lại có cuộc nói chuyện kia. Ngài Nguyễn Thân Thiết xem chừng đã biết trước mọi việc! Và ngài đã trả ông rất hậu hĩnh! Quá mức hậu hĩnh!
    "Thuyền trưởng! Có người nhảy khỏi thuyền!"
    Nhảy khỏi thuyền!? Tự nhảy chứ không phải là bị gió quật ngã!? Ông cần phải bình tĩnh! Ông đã được trả tiền để giữ bình tĩnh! Và giữ cho mọi người khác bình tĩnh!
    "Người đó trông thế nào!?"
    "Tôi nhìn không rõ! Mưa lớn quá! Nhưng hẳn là một cô bé..." Giọng của tay thuyền viên ngập ngừng.
    "Có gì cứ nói! Đừng có ấp a ấp úng như vậy!"
    "Dạ! Trước khi cô bé kia nhảy xuống thì có hai tay áo đen, hẳn là cận vệ của ngài Thiết! Bọn họ ra lan can thuyền và ném thứ gì đó xuống biển!"
    "Và cậu không biết họ ném cái gì phải không!?"
    "Dạ, vật ấy bé tí..."
    Thuyền trưởng âm thầm thở dài. Lại một bí ẩn, tệ hơn, có liên hệ đến một mạng người! Nhưng hiện tại thuyền đang đi giữa giông bão! Và dù biết rõ vùng biển này như trong lòng bàn tay, linh tính mách bảo ngài cần phải thận trọng!
    "Tôi hiểu rồi! Cậu quay trở lại vị trí đi! Nhớ, phải nhìn rõ, nhìn kĩ, tuyệt đối không được lơ là!"
    "Rõ!"
    "Đừng quên, chúng ta là thủy thủ! Không phải kẻ chơi trò chơi!" Ngài thuyền trưởng nhắc bằng một giọng trầm khi tay thuyền viên quay đi. Anh ta khựng lại, sau đó lại là một tiếng "Rõ!".
    Từ buồng thuyền trưởng nhìn ra, cả bầu trời xám xịt xẹt qua một tia sét rực sáng lên, soi sáng mặt biển nhấp nhô sóng dữ. Thuyền trưởng giữ chắc bánh lái, âm thầm cầu nguyện. Ông có cả một con tàu để lèo lái, và cô gái nhỏ đã nhảy xuống thuyền chỉ là một cô nhóc đã bị sóng biển chôn vùi!
    -0-
    Đuôi thuyền.
    Nơi đây tối thui. Ba trong số bảy bóng đèn đã vỡ, khiến một phần đuôi thuyền chìm trong bóng tối. Nấp sau một thùng hàng là một cô bé tuổi tầm mười sáu mười bảy, tóc ngắn, trên người chỉ mặc một bộ áo tắm.
    Cô run lập cập, mấy ngón tay khó khăn lắm mới nắm chắc được một lá bài nhỏ.
    Bàn tay cô vuốt nhẹ lên mặt lá bài và nó từ từ sáng lên. Ánh sáng nhạt rất yếu, cũng đủ để cô có thể đọc được thông tin ghi trên lá bài. Trên gương mặt xám lại vì lạnh, môi cô mím càng lúc càng chặt.
    Mình đã liều mạng vì cái thứ rác rưởi này!? Một thẻ bài cấp F-!?
    Tay cô run rất dữ, chỉ hận không thể ném cái thẻ bài rác rưởi ngược lại xuống biển. Nhưng cô đã liều mạng vì nó!
    "Này!"
    Một tiếng nói nhỏ vang lên từ tấm thẻ bài. Nhân vật trong thẻ cử động, vẫy vẫy tay cười cầu tài với cô.
    "Sao? Đồ yếu nhớt!?"
    Tên tôi là Huỳnh Chấn Đông, và tôi chỉ muốn cảm ơn cô đã cứu mạng thôi mà! Huỳnh Chấn Đông nghĩ thầm. Nhưng hắn không nói những lời này mà lại là:
    "Đồ mắt ếch! Vòm trời chỉ bằng trái quýt!"
    Gương mặt cô gái gần như đã có thể xì ra khói, nếu không phải vì ngoài trời hiện đang quá lạnh. Dù sao đi nữa, Huỳnh Chấn Đông lập tức rèn sắt khi còn nóng:
    "Trò chơi đã bắt đầu! Chúng ta cần phải hành động ngay lập tức!"

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. #17
    Ngày tham gia
    Oct 2013
    Bài viết
    475
    Xu
    362

    Mặc định

    Chương 17:
    Trò chơi đã bắt đầu!
    Đối với mười Bài giả đang lẩn trốn trên thuyền, trò chơi là trò chơi tử chiến. Kẻ sống sót sau cùng là người chiến thắng.
    Đối với những người bình thường đang có mặt trên thuyền? Trò chơi là trò chơi sinh tồn. Người tồn tại sau khi trò chơi kết thúc là người chiến thắng. Và, bọn họ có quyền lựa chọn tham gia trò chơi bất cứ khi nào mà họ muốn.
    Nếu 'người bình thường' lựa chọn không tham gia trò chơi. Luật sẽ bảo vệ bọn họ. Một cách tương đối. Mỗi một ngộ sát sẽ dẫn đến một nguyền rủa ngẫu nhiên. Và chỉ cần không phải là kẻ ngu ngốc, Bài giả sẽ không lạm sát người thường.
    Và, là một trò chơi, tất nhiên là có phần thưởng!
    Nửa tiếng trước, Huỳnh Chấn Đông là một Bài giả, kẻ sở hữu Linh bài Kurome, một Linh bài cấp A+. Nghe thì có vẻ rất mạnh, sự thực không phải vậy. Độ tương hợp giữa hắn và Kurome chỉ là mười phần trăm, tức là, hắn chỉ có thể phát huy mười phần trăm sức mạnh của Kurome. Ngoài ra, hắn không sở hữu bất kì thẻ bài hỗ trợ nào khác. Tổng hợp lại, năng lực của hắn chỉ ở mức B-.
    Đánh tay đôi, Huỳnh Chấn Đông gần như không có chút hi vọng nào. Tệ hơn, hắn ít nhất đã bị một Bài giả khác nhận ra thân phận.
    Hiện tại, tình hình đã khả quan hơn rất nhiều...
    Chí ít, với tư cách là một Linh thể, hắn đã biết thêm rất nhiều điều! Và hắn đã được cho một cơ hội nữa!
    "Anh đang khóc ư!?"
    Huỳnh Chấn Đông không nhận ra là nước mắt đã lăn dài trên má. Hắn khịt mũi, không thèm gạt đi nước mắt.
    "Không có gì! Tôi chỉ là đang rất vui mà thôi!"
    Hắn vui vì hắn vẫn còn sống. Hắn vẫn còn cơ hội để thực hiện lời hứa của mình.
    "Vui!?? Anh là đồ ngớ ngẩn. Chúng ta chẳng có một cơ hội nào cả. Trận chiến này hoàn toàn vô vọng."
    Cách nói của Hoàng Linh không phải của người đang lo lắng bất an mà giống như của một vị tướng dày dạn kinh nghiệm đang nói về một điều hiển nhiên. Lí do cho điều ấy thì con nhóc đã nói với hắn. Trong số mười bài giả đang có mặt trên thuyền, một nửa là người của họ Nguyễn!
    Đánh bại tất cả các Bài giả và trở thành người chiến thắng sau cùng! Nhưng người của họ Nguyễn sẽ không đánh đấm lẫn nhau! Ngược lại, bọn họ sẽ chung sức với nhau để triệt hạ tất cả các Bài giả khác nhòm ngó đến phần thưởng.
    "Phải," Huỳnh Chấn Đông nói. "Và luật chơi đang có lợi cho chúng ta! Luật chơi nói rất rõ ràng, người chiến thắng sau cùng là người đánh bại tất cả các Bài giả khác! Và đánh bại ở đây là tiêu diệt đối thủ hoàn toàn! Trường hợp tồi tệ nhất có thể xảy ra? Chúng ta không thắng và chẳng có ai chiến thắng cả! Còn nếu chúng ta may mắn? Chúng ta tiêu diệt một lượng lớn sinh lực của họ Nguyễn, giành được phần thưởng!"
    Hoàng Linh, người mà đã trốn được vào trong một cabin không người và lau khô người bằng một cái khăn tắm bự cũng như là đang mặc lại một bộ đồ phục vụ viên lên người không khỏi khựng lại. Hắn biết là con nhóc đã động tâm. Ngoài ra thì, con nhỏ này trốn lên chiếc du thuyền bằng cách y chang hắn, quả là tư tưởng lớn gặp nhau mà!
    "Và chúng ta sẽ chiến thắng bằng cách nào, hỡi kẻ đã bị một tên họ Nguyễn cầu hôn rồi đâm kiếm xuyên người?" Hoàng Linh chợt hỏi, dừng lại, sau đó cao giọng chế giễu: "Tôi đã chứng kiến mọi thứ, từ lúc anh bước lên thuyền cho đến lúc bị phong ấn vào thẻ Linh bài. Chỉ là tình cờ, nhưng tôi đã nghĩ là anh đặc biệt."
    Con nhóc nói rằng nó đã nghĩ Huỳnh Chấn Đông đặc biệt, nói cách khác, hiện tại nó không nghĩ vậy nữa.
    "Đã có một cô bé xả thân vì tôi đấy!" Huỳnh Chấn Đông châm chọc. Qua khung ảnh hình chữ nhật nhìn ra thế giới của hắn, gương mặt Hoàng Linh cau lại có vẻ nghiến răng nghiến lợi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


Trang 4 của 4 Đầu tiênĐầu tiên ... 234

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status