TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 5 Đầu tiênĐầu tiên 12345 CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 22

Chủ đề: Cõi Trời

  1. #11
    Ngày tham gia
    Oct 2018
    Bài viết
    28
    Xu
    0

    Mặc định

    Cõi Trời
    Tác giả: Quả Lê.


    Chương 10: Một Chén Cháo

    Thời gian trôi qua chầm chậm, các vết thương trên người ông lão trở nên sạch sẽ hơn. Thằng Mực đang cố nắn nhẹ cái chân gãy vào đúng vị trí như cũ. Thằng Đậu tìm những cái que củi thẳng mang đến.
    "Nhị đệ, đệ đặt các que thẳng dọc theo chân ông lão, rồi lấy vải quấn quanh cố định." Như Mộng nhắc nhở.
    "Đệ biết rồi."

    "Ông chuột, ông có trộm ít gạo Ngọc phải không? Ông mang ra nghiền nát, để con nấu cháo."
    "À, ta có trộm tí ti, nấu cháo hả, món đó ngon ta chưa bao giờ thưởng thức qua." Nói xong, Chuột tinh phóng về hang kho của nó.

    "Tỷ ơi, đệ tìm thấy dòng nước ngầm ở đây rồi." Quang Nam hớt ha hớt hải chạy đến. "Nước ở đấy ngon lắm, đệ uống no cả bụng."
    Nam cũng chạy lại ngó nghiêng ông lão, da dẻ sạch hơn, râu tóc cũng được chải chuốt lại, nhìn dáng dấp người cụ mảnh khảnh, gương mặt mặt nghiêm nghị.

    Chờ một lúc lâu.
    "Ông chuột đâu rồi." Như Mộng hỏi.
    "Ta đây, réo gì lắm thế, lần đầu ta giã gạo Ngọc mệt bở hơi tai. Ăn ngon mà làm vất vả quá."
    Chuột tinh chạy ra khoe một chén đá chứa gạo Ngọc đã nghiền nát, mũi hít hà mùi thơm gạo bay thoáng qua.
    "Ông có nồi đất không?"
    "Nồi đất làm gì? Ta là chuột cần gì nồi. Ta toàn ăn sống rau củ quả.
    "Nồi để nấu cháo."
    "Ồ! Khó quá, giờ ta chỉ có đi chôm chỉa." Chuột vò đầu than thở.
    "Quá nguy hiểm! Bên ngoài có đạo sĩ đang tuần tra. À, ông còn vò rượu rỗng nào không?" Như Mộng nhìn thấy vò rượu chợt nhớ.
    "Ha ha, vò rỗng, ta có vài cái. Đây đây." Chuột tinh đào bới một góc hang động, nhấc lên vài vò rượu. Phía trên có nắp bịt kín rất cẩn thận. Lão chuột từ từ móc ở bên trong nhiều đồ đạc linh tinh có váy vóc phụ nữ, trang sứ đủ kiểu...

    "A, hình như áo gấm của bà Hồng". Tiểu muội chợt nhìn thấy chiếc áo quen quen.
    "Hà hà hà…ta lượm được". Chuột tinh gượng gạo cười.
    Đám trẻ Như Mộng trố mắt nhìn Chuột tinh, kinh ngạc tròn xoe mắt.
    "Quá giỏi, quá giỏi…." Thằng Đậu lên tiếng.
    "Hèn gì, lúc trước ta nghe thấy bà Hồng chửi rủa đủ kiểu, làm cho tất cả bọn trẻ nơm nớp lo sợ, sợ bà giận cá chém thớt". Thằng Mực than thở.

    Thực ra, Chuột tinh trộm áo quần trang sứ phụ nữ cũng có lý do, chứ không giống như cách nghĩ của bọn trẻ. Chuyện là, ở khu rừng kế bên, có con Hồ ly tu luyện thành tinh, là đối tượng lão Chuột theo đuổi. Hồ ly tinh cực kỳ đẹp, lông mềm mại trắng như tuyết, dáng đi uyển chuyển. Từ sau lần đầu gặp, Chuột ta thơ thẩn như mất hồn chỉ dám nhìn xa, bởi tự ti dáng dấp của mình xấu xí. Một hôm, gã vô tình nhìn thấy nữ đạo sĩ mặc áo hoa trang sức trông lộng lẫy, gã ta trộm nghĩ nếu có được những thứ đẹp nhất, quý giá nhất tặng Hồ ly tinh, có thể nàng sẽ cảm kích. Đây cũng là điều dằn vặt trong lòng lão Chuột.

    "Quang Nam, đệ mang vò này ra rửa sạch sẽ, rồi múc ít nước về đây nấu sôi."
    "Nhị đệ, tam đệ đi tạo lửa đi."
    Thằng Mực sờ soạng túi gấm của ông lão thấy một hộp gỗ có chứa nhúm cỏ khô và hai hòn đá có mặt bằng phẳng. Trong túi gấm cũng có vài vật kì lạ nó chưa gặp bao giờ. Nó viên nhúm cỏ khô thành hình tròn tròn như ngón tay, rồi mài mạnh giữa hai viên đá, điều này nó học được khi tình cờ gặp bác nông dân nhóm lửa ở quê nhà. Nó với thằng Đậu thay nhau mài, mồ hôi chảy nhếch nhác.

    Thời gian trôi qua, chỉ nghe tiếng đá mài. Rẹt…rẹt…."A, có lửa rồi." Thằng Đậu la toáng lên.
    "Đệ nhanh tay ném vào chỗ củi này." Một bếp nhỏ được Như Mộng chuẩn bị sẵn.
    "Nước đây, nước đây." Giọng Quang Nam ở xa vọng lại, hớt ha hớt hải ôm vò rượu chứa đầy nước.
    "Các đệ xé mấy cái váy này thành từng dải dài cho ta."
    "Xé cái gì mà xé. Ôi, báu vật của ta, những cái váy này ta phải liều mạng mới có được." Chuột tinh gào rống.
    Đám trẻ Như Mộng khinh bỉ nhìn về phía Chuột tinh.
    "Các ngươi làm gì, trả áo lại cho ta." Lão Chuột lồng lộng lao đến cướp mấy cái áo vải.
    "Vâng, chúng con cần dải vải băng bó vết thương ông lão."
    Chuột tinh rưng rưng nước mắt nhìn đống váy, rồi quay lại nhìn ông lão bị thương:"Thôi được, cứu một mạng người hơn xây tòa tháp bảy tầng. Các ngươi nhớ để lại cho ta cái áo đẹp đẹp."
    Xoẹt…xoẹt…. Tiếng xé vải như tiếng sấm đánh vào lồng ngực Chuột tinh.
    …..
    Từng dải vải cho vào vò nước sôi để luộc chín, kế đến sấy khô dải vải.
    Đám trẻ Như Mộng từng người nhẹ nhàng băng bó toàn thân ông lão. Bây giờ nhìn ông cụ giống như gói bánh đầy màu sắc, từng dải vải khác màu được quấn chồng chéo bao phủ toàn thân ông lão.

    Quang Nam lại đi rửa sạch cái vò, lấy đầy nước sạch mới. Lần này bắt đầu nấu cháo gạo Ngọc, Như Mộng cũng thành thạo việc nấu nướng vì thường xuyên thay bà Hồng chuẩn bị bữa cháo cho các đứa trẻ trong khu nhà ở.

    Ục ục… lần thứ hai nước sôi, tỏa ra mùi thơm ngát bao phủ cả hang động, nhìn vào trong vò là một màu đỏ nhạt.
    "Ôi, cháo gạo Ngọc thơm quá, ôi báu vật." Chuột tinh rên rỉ đi quanh cái bếp.
    Như Mộng từ từ múc ra bảy cái chén đất nhỏ, chén cháo tỏa khói nghi ngút, một màu đỏ nhạt tựa màu hoàng hôn nhìn say đắm lòng người. Nàng bưng một chén đất, nhẹ thổi để chén cháo chóng nguội. Rồi đi đến bên cạnh đầu ông lão đang nằm ngủ mê mang. Nàng lấy ổng trúc nhỏ chẻ đôi làm muỗng. Nhẹ nhàng múc từng muỗng nhỏ, cố đổ vào miệng ông lão. Mặc dù nhìn rất vô vọng, nhưng nàng vẫn nhẫn nại cố múc cháo.

    Chụtttt…. tiếng húp cháo của Chuột tinh, thoáng một phát lão chuột đã nuốt chửng ba chén cháo, vẫn còn thèm thuồng.
    "Ông cứ ăn đi, nếu được thì để cho tiểu muội con một chén."
    Chuột tinh nghe vậy cũng chần chừ, ái ngại nói: "Lần sau, ta đi trộm nhiều gạo Ngọc, nhớ phải nấu nhiều đấy." Chụt…hai chén cháo còn lại cũng sạch bóng.

    Lúc này chỉ còn một chén cháo.
    "Tiểu Muội, muội ăn khi còn nóng mới ngon." Mực lên tiếng.
    "Thôi, muội không ăn, các huynh ăn đi."
    "Tranh nhau hoài, để ta ăn vậy." Đậu nói thầm. Quang Nam nghe thấy trợn mắt nhìn: "Tam ca, có tướng tham ăn quá."
    "Thôi được, lại để ta hy sinh mặt dày nuốt hộ chén cháo, mấy huynh đệ các ngươi khỏi cãi nhau mất hòa khí." Chuột tinh thèm thuồng lên tiếng.
    "Khụ…" Như Mộng ho nhẹ nói:" Năm tỷ chúng ta chia nhau húp một chén vậy. Ông chuột cũng tự trọng tí chứ."
    Chuột tinh mắt chớp chớp ngượng ngùng.

    Một chén cháo chia đều cho năm đứa trẻ, trong khó khăn tình cảm anh em huynh đệ lớn dần, cho dù không sinh cùng cha cùng mẹ nhưng nguyện đỡ đần chăm sóc nhau cả đời. Theo thời gian, giữa bọn họ cũng có mâu thuẫn thù hận đến tột cùng, cũng có sinh ly, cũng có tử biệt nhưng đến cuối cùng vẫn còn gặp nhau gọi một tiếng huynh đệ, tỷ muội..

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Lời cảm ơn đến Tangthuvien


    Link góp ý: Cõi Trời
    Lần sửa cuối bởi Quả_lê2018, ngày 10-12-2018 lúc 11:28.
    ---QC---


  2. #12
    Ngày tham gia
    Oct 2018
    Bài viết
    28
    Xu
    0

    Mặc định

    Cõi Trời
    Tác giả: Quả Lê.


    Chương 11: Mưu Kế

    Đang chỉnh sửa...
    Lần sửa cuối bởi Quả_lê2018, ngày 16-01-2019 lúc 13:42.

  3. #13
    Ngày tham gia
    Oct 2018
    Bài viết
    28
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 11-1 : Cầu nhận xét
    Mong lời nhận xét, có động lực viết tiếp
    http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=153930
    Lần sửa cuối bởi Quả_lê2018, ngày 26-11-2018 lúc 09:06.

  4. #14
    Ngày tham gia
    Oct 2018
    Bài viết
    28
    Xu
    0

    Mặc định

    Cõi Trời
    Tác giả: Quả Lê.


    Chương 12: Lọt Hố

    Đang chỉnh sửa...
    Lần sửa cuối bởi Quả_lê2018, ngày 16-01-2019 lúc 13:42.

  5. #15
    Ngày tham gia
    Oct 2018
    Bài viết
    28
    Xu
    0

    Mặc định

    Cõi Trời
    Tác giả: Quả Lê.


    Chương 13: Kết Bái Huynh Đệ

    [Đang chỉnh sửa...
    Lần sửa cuối bởi Quả_lê2018, ngày 16-01-2019 lúc 13:43.

    ---QC---


Trang 3 của 5 Đầu tiênĐầu tiên 12345 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status