File.6: Cuồng Ngưu Đoàn.
Tác giả: Ngọc Kỳ Lân.
Warning: Chương này có nhiều đoạn là suy nghĩ của nhân vật chính nên từ ngữ có thể thô tục đặc biệt là chap này rất nhảm, mọi người cân nhắc trước khi xem.
Sau khi được Kurei chọn vào Cuồng Ngưu Đoàn, Huy Phong cùng Kurei đi xe ngựa về đoàn, hắn hỏi Kurei: “Đoàn có gần không?” Kurei thản nhiên trả lời: “Gần lắm!”
Gần lắm, kết quả là bọn họ đi xe ngựa suốt hai ngày một đêm mới tới nơi. Đan Mạch lão Kurei dám troll ông? Huy Phong mệt mỏi hỏi: “Đoàn của chúng ta ở đâu?” Kurei chỉ về phía trước: “Chú mày bị mù à? Đoàn ở phía trước kia kìa!” Huy Phong nhìn một chút rồi dụi dụi mắt sau đó quay lại hỏi lần nữa: “Ông không nhầm lẫn đấy chứ?” “Không!”
“Đó đếch phải đoàn! Nó rõ ràng là một lâu đài bỏ hoang?...” Huy Phong còn chưa nói hết đã ăn một cốc vào đầu, Kurei nhìn hắn với ánh mắt “Giờ chú mày muốn vui vẻ đi vào hay vừa khóc vừa đi vào?” Huy Phong cười khổ đi vào trong, bước đi mà lệ đổ trong tim.
Truyền nhân thánh nhọ.
Đoàn người ta nào lâu đài nào biệt thự nguy nga lộng lẫy, khuôn viên rộng lớn thậm chí còn có hồ bơi còn đoàn của hắn chỉ là một tòa lâu đài cũ kỹ, dây leo chằn chịt còn không khí thì u ám ruốc cuộc thì thằng ngu nào chọn nơi đây xây đoàn vậy? Huy Phong khó chịu trong lòng nhưng tính cách hắn dễ thích nghi nên đành đẩy cửa bước vào.
BÙM!
Huy Phong bị nổ văng ra trở lại, mặt mũi đen nhẻm tóc tai thì bị cháy khét lẹt. Huy Phong còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì trước mặt xuất hiện một thanh niên tóc đỏ khoảng 17, 18 tuổi miệng không ngừng phun lửa gào thét:”Dê! Dê! Quẩy lên! Quẩy lên!”
Thanh niên này tên là Zac Akira.
Okay, một thằng ngu năng động. Không sao, trong manga lúc nào chẳng có một thằng vừa ngu vừa tăng động nhưng hành động khạc lửa bừa bãi như vậy chứng tỏ thằng này không chỉ ngu mà còn điên nữa, ngu + điên + tăng động = vô cực nguy hiểm, kết luận của Huy Phong là thằng này là một nhân vật nguy hiểm.
Vậy là trong đoàn đã có 2 thằng điên.
Bên cạnh thanh niên khạc lửa có một thanh niên lạnh lùng đeo kính đang đọc sách. Đây là kiểu cool ngầu lạnh lùng soái ca thường thấy trong manga lẫn ngôn tình, không sao, nó có soái đến mấy cũng không đẹp trai bằng mình, Huy Phong nghĩ thế. May mắn là nó đeo kính còn đọc sách có lẽ là một người có văn hóa, may mắn làm sao, hai thằng ngu là quá đủ cho hôm nay rồi.
Thanh niên này tên là Ken Kyoshi.
Đúng lúc Huy Phong đang khen Ken văn hóa thì Zac vô tình làm cháy quyển sách Ken, Ken lập tức bỏ quyển sách xuống một cách thanh lịch sau đó tháo kính cũng thật thanh lịch sau đó như một tên điên lao vào đánh nhau với Zac, hai bên oánh lộn làm lửa băng văng tung tóe khắp nơi.
Không! Tao sai rồi! Mày không có văn hóa cái củ cải gì hết! Mày cũng đếch khác cái thằng khạc lửa kia tí nào cả! Vậy là đoàn này đã có tổng cộng 3 thằng điên, quá đủ rồi! Cầu Chúa lòng thành thương xót con.
Đột nhiên Huy Phong cảm nhận được một sự u ám không hề nhẹ phát ra ở góc phòng, nhìn kỹ lại thì thấy một thanh niên đang ngồi thu lu ở đó,miệng không ngừng lẩm bẩm thứ tiếng hình như không phải tiếng người.
Okay! Okay! Bây giờ là một thanh niên tự kỷ. Huy Phong đưa hai tay vuốt vuốt mặt. Bài hát gì bây giờ là hợp nhất nhỉ? Đúng rồi, hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi để một mai mang hình hài lớn dậy, ôi…
Huy Phong đang chán nản thì hai cặp nhũ hoa căng tròn đập vào mặt hắn theo đúng ngĩa đen, một cô gái trẻ đẹp ngực lớn lao ra dúi đầu hắn vào ngực cô. Thực ra Huy Phong chưa thấy mặt cô nhưng dựa vào độ lớn và săn chắc ảy nở thì hắn đoán cô rất đẹp. Chọn lí trí hay con tim?Tóc Tiên hỏi Huy Phong, Huy Phong trả lời rất muốn chọn con tim nhưng hắn có một con tim đầy tự trọng và kiêu hãnh nên hắn cắn răng chọn lý trí. Huy Phong đẩy cô gái ra, nhìn kỹ thì cô thực sự rất đẹp, cực kỳ xinh đẹp như một ngàng công chúa, mái tóc màu hạt dẻ bồng bềnh, làn da trắng nõn, cô gái cười tươi giới thiệu: “Chào cưng, chị là Sophia Angelia. Chào mừng cưng đến với Cuồng Ngưu Đoàn để chị giới thiệu cưng với mọi người…”
Nói thêm Huy Phong ở thế giới của hắn 23 tuổi nhưng đến đây thì vẻ ngoài không khác gì 17, 18 tuổi nên Sophia mới xưng chị vì cô lớn tuổi hơn.
Tạ ơn trời Phật! Ở cái nơi quái quỷ khỉ ho cò gáy này cũng có một mỹ nhân ngực bự, đây chính là thiên đàng chứ còn đâu nữa. Chị yên tâm, thằng em này sẽ cố gắng hết sức vì chị à không vì đoàn của chúng ta! Đang trong cơn đê mê đột nhiên Huy Phong cảm giác có một ánh mắt rắc bén nhìn chằm chằm hắn, Huy Phong vội quay lại phía sau thì…
Oh My God! Cầu xin chúa hãy cứu rỗi con chiên lạc lối này! Một cô bé
đang nhìn Huy Phong với ánh mắt khinh bỉ, cô bé có mài tóc màu bạch kim dài ngang vai, khuôn mặt tròn trĩnh đáng yêu, đôi mắt to tròn long lanh như những vì sao trên bầu trời đêm (lúc này chính tác giả cũng không hiểu sao mình lại có thể viết văn hay đến thế) Cô bé thấy hắn nhìn mình “Hứ” một tiếng phòng má quay đầu đi chỗ khác. Hự! Tim tao đau quá man, Huy Phong gục xuống, độ đáng yêu của cô bé= 10000xsát thương, hp 100 của hắn lập tức cạn bình.
Cô bé nhìn Huy Phong ánh mắt từ khinh bỉ chuyển sang kinh tởm, cô bé bỏ đi kèm theo một câu nói: “Đồ biến thái!” Hự! Tim tao đâu quá man lần 2. Huy Phong trong lòng gào thét: “Anh không phải Minh Fat! Anh không phải Lolicon!” Huy Phong thở ra một hơi lấy lại bình tĩnh, dù sao ấu dâm trẻ chưa vị thành niên đi tù chung thân mà, hắn đẹp trai chứ đâu có ngu!
Sophia tươi cười: “Cô bé tên là Aiko Murasaki, Aiko nói vậy thôi chứ rất tốt bụng!”
Không sao, em ổn. Chị không cần an ủi em.
Đoàn này cũng không tầm thường, đúng là trên cả tuyệt vời, bây giờ Huy Phong đột nhiên cảm thấy biết ơn lão mặt nồi Kurei ghê gớm. Nói gì thì nói bé Aiko là anh đặt gạo sẵn rồi, đủ 18 là hốt ngay hớ ra một cái mất vợ như chơi.
Huy Phong còn đang suy nghĩ thì một hầu gái xuất hiện trước mặt hắn, hầu gái cúi đầu chào hắn rồi đưa cho hắn một cốc nước. “Chào mừng người mới đến với Cuồng Ngưu Đoàn, tôi là Umeko Ayame.” Umeko có khuôn mặt xinh xắn,vóc dáng nhỏ nhắn phối hợp cùng bộ đồ hầu gái làm tan chảy biết bao trái tim chàng trai, Huy Phong cũng không ngoại lệ. Umeko thấy Huy Phong nhìn chằm chằm mình đỏ mặt thẹn thùng hỏi: “Cậu có muốn uống thêm gì không?” Hự! Đỡ tao dậy, tao còn thở được!
Đúng lúc đó một cơn gió thổi tốc váy Umeko lên, Umeko “kya” một tiếng giữ váy lại rồi đỏ mặt chạy đi mất để lại một mình Huy Phong ngơ ngác.
Có chú voi con ở bản Đôn, chưa có ngà nên còn trẻ con…Có chú voi con… Grao! Giữa hai chân Umeko có một chú voi con! Umeko là Trap! Đan Mạch đứa nào chọc mù mắt tao đi! Lạy Chúa còn còn lứa tuổi học sinh!
Sophia thấy biểu hiện của Huy Phong phải cố gắng nhịn cười, sau đó cô kéo Huy Phong đến một bàn khác, bàn này có một nam một nữ đang trò chuyện. Vừa nhìn thấy cô gái Huy Phong phải thốt lên:”Thiên thần là có thật!” Khuôn mặt đó, vóc dáng đó, nụ cười đó là của thiên thần chứ đếch phải của con người nữa. Huy Phong lần nữa gục xuống, chết tiệt! Cứ thế chắc mình trụy tim mà chết mất thôi. Cố lên nào Phong ơi là Phong, mày chết rồi thì ai sẽ cưới bà chị BB, em gái loli và nàng thiên thần này đây? Rồi họ sẽ đau lòng vì cái chết của mình, cả thế giới sẽ than khóc vì sự ra đi của mình…khoan đã! Tát vài cái cho tỉnh chứ nãy giờ ảo tưởng sức mạnh nhiều quá.
Sophia dường như đã quá quen phản ứng của người lần đầu tiên nhìn thấy cô gái, cô giới thiệu: “Đây là Maria, thiên thần của đoàn chúng ta. Cô ấy rất giỏi trong việc thu chi nên hiện tại là thủ quỹ của đoàn. Còn đây là…” Sophia chỉ chàng trai ngồi cạnh Maria.
Tuyệt vời! Vỗ tay!!! Ở cái đoàn toàn kỳ nhân dị sĩ cao thủ võ lâm này vẫn còn một người bình thường, chiều cao trung bình, nhan sắc trung bình theo đánh giá của Huy Phong thì đây là một nhân vật phụ, dễ bị bắt nạt, lười nhát và đặc biệt là háo gái.
Huy Phong đưa tay ra trước mặt chàng trai nói với một vẻ mặt không thể nghiêm túc hơn được nữa:
“Xin chào tôi là Fuck-sama, chàng trai yêu ngực và mông bằng cả trái tim! Hân hạnh được làm quen!”
Như tìm được đồng chí, chàng trai đứng dậy đáp trả bằng một vẻ mặt siêu cấp nghiêm túc:
“Hân hạnh được gặp mặt, tôi là Daniel Alexander, quý ông của những cặp đùi và tất chân. Đối với tôi cặp đùi chính là chân lý, những thứ còn lại chỉ là rác rưới, không hơn không kém!”
Liên minh của những kẻ siêu cấp biến thái chính thức thành lập.
Sophia cười gượng: “Haha, xem ra tôi không cần phải giới thiệu nữa đâu nhỉ?”
Lúc này Kurei mới bước vào. Gã càu nhàu: “Quậy phá đủ rồi mấy thằng ranh, có nhiệm vụ cho chúng mày đây!”
Zac loi nhoi: “Dê! Dê! Nhiệm vụ! Nhiệm vụ! Đoàn trưởng cho em…” A chưa nói hết câu đã bị Kurei bóp mỏ: “Câm cái lỗ mồm lại thằng ngu này! Đây không phải nhiệm vụ dành cho mày, tao đã nói biết bao nhiêu lần tao cấm mày dê dê rồi mà?” Kurei chỉ Huy Phong: “Lính mới, nhiệm vụ của mày!”
Hả? Tôi là ai? Đây là đâu? Lão cốt đột Kurei đang nói cái shit gì thế? Mình mới gia nhập đoàn đã bị lôi đi làm nhiệm vụ? Okay! Train quái hay thám hiểm mê cung anh cân hết. Huy Phong hỏi:”Nhiệm vụ như thế nào?”
“Dọn phân bò cho 100 chuồng bò ở làng Busucuma!”
Tự nhiên muốn đánh người quá, à không là muốn giết người mới đúng. Cái thể loai gì đây? Ma pháp sư đi dọn phân bò? Vậy sao không chuyển từ đoàn ma pháp sư thành công ty dọn phân bò luôn đi?
Kurei không quan tâm tới phản ứng của Huy Phong,gã nói tiếp: “Chú mày yên tâm tao không để mày đi một mình đâu, chú mày sẽ đi hai mình.”
Sophia chống cằm: “Đoàn trưởng, không lẽ anh nói cô ấy?”
Hả? Hả? Cô ấy là ai?
“Cô ấy tới rồi!” Kurei nói. Sau đó một cô gái khoảng 16,17 tuổi xuất hiện. Cô có mái tóc vàng óng dài thướt tha, mặt mũi xinh xắn đáng yêu, cơ thể phát triển đầy đủ tiếc là cô ấy nhìn Huy Phong bằng một ánh mắt khinh bỉ.
“Đây là Tiffany Alexandra, thuộc dòng dõi hoàng gia, ma pháp sư cấp B. Cô bé sẽ cùng ngươi làm nhiệm vụ bây giờ thì hai đứa cưỡi chổi đến đó.” Thì ra là hoàng tộc hèn gì nhình một tên thường dân như hắn bằng ánh mắt khinh bỉ.
“Xin lỗi nhưng em có ý kiến!” Huy Phong phát biểu. “Nói!” Kurei đáp. “Em không biết cưỡi chổi” Và từ đó ánh mắt anh hồn nhiên đến lạ.
Tiffany bĩu môi: “Đồ kém cỏi, ma pháp cơ bản cũng không biết dùng! Hứ!” Kurei xoa trán: “Vậy là chúng ta có hai mạng không biết cưỡi chổi!” Ể? Khoan đã! Hai mạng? Vậy cô ta cũng không biết? Còn dám lên giọng khinh thường mình?
“Được rồi, nếu đã thế thì…” Kurei suy nghĩ một chút rồi nói, Tiffany hào hứng: “Đoàn trưởng sẽ đưa bọn em đến đó đúng không?” “Đúng vậy, cả hai sẽ đi bộ tới đó!” Kurie thản nhiên đáp.
“Đúng cái con khỉ! Đúng thì ông phải đưa bọn tôi đi chứ! Đoàn trưởng cái quần què gì vậy hả? Tôi nhịn ông lâu lắm rồi…” Lúc này Huy Phong đã không nhịn được phải gào lên.
Kết quả Huy Phong bị đập một trận nhừ tử và phải cùng Tiffany đi bộ làm nhiệm vụ.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile