TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 51 của 92 Đầu tiênĐầu tiên ... 41495051525361 ... CuốiCuối
Kết quả 251 đến 255 của 459

Chủ đề: [Huyền Ảo] Bá Y Thiên Hạ (Trọn Bộ)

  1. #251
    Ngày tham gia
    Oct 2007
    Bài viết
    3,839
    Xu
    1,498

    Mặc định

    Chương 252. Kế mưu Hải giới cổ hình thế
    Dịch: workman
    Biên tập: sutuvn
    Nguồn: www.tangthuvien.com


    Hải giới nhất định chiếm xong
    Phân phó thuộc hạ từ trong ra ngoài
    Bày mưu tính kế lâu dài
    Hải tộc khuất phục trong hai tháng trời


    Đoạn Vân một phen thuyết phục đầu hàng khô nước bọt mà không có kết quả gì, lưỡng đại Hải tộc tựa hồ không hề tin hắn có thể đưa quân tiến đánh Hải giới. Họ cho rằng, cho dù Đoạn Vân có thu phục toàn bộ khu vực duyên hải, cũng không có khả năng có nhiều cao thủ như Hải tộc được. Hơn nữa, họ rất hoài nghi bộ tộc Thần long. Họ cho rằng, một chủng tộc trên lục địa sẽ không tránh khỏi những hạn chế về chủng tộc, khi ra biển thực lực nhất định sẽ bị ảnh hưởng. Hiển nhiên, họ có thể nghe qua câu ‘điểu bay vào núi’, nhưng trước giờ chưa hề nghe qua ‘long nhập biển rộng’.

    Vì vậy, ngày hôm đó Đoạn Vân đem năm tên hải thú chẳng biết sống chết phong bế toàn thân năng lượng. Ốc Đặc Nhĩ lão đầu, Ba Lạp Cương không ngốc như hình dạng bên ngoài, còn ba tên chung đoan Hải tộc cấp mười hai, toàn bộ đều chịu cùng một sự đãi ngộ. Còn đối với vết thương trên người chúng, hắn chỉ cần phẩy tay giúp trị liệu một chút, để chúng trong một thời gian ngắn không chết là được. Năm tên gia hỏa này bị Đoạn Vân cho canh phòng rất nghiêm mật. Sau này mình làm gì thì cũng chỉ có về sau mới biết, Nói thật, hắn muốn cho chúng một kiếm giết chết ngay. Nhưng nghĩ kỹ lại thôi, dù sao giết người cũng không tốt. Hơn nữa, Đoạn Vân muốn lưu lại để cho chúng thấy, Bắc Hải và Đông Hải bị Trung Hoa Thần Long nuốt dần từng bước như thế nào.

    Buổi tối hôm đó, Đoạn Vân gọi Âu Đặc Tư từ Thần Long đảo trở về.

    - Âu Đặc Tư, bây giờ bộ tộc Thần long đã chiếm cứ được bao nhiêu vùng Hải vực rồi?

    Trong thư phòng, Đoạn Vân hỏi Âu Đặc Tư.

    - Chủ nhân, bây giờ chúng ta đã chiếm cứ đại bộ phận Duyên hải đại lục. Thế lực khuếch trương rất nhanh. Nhưng chủ nhân không hạ lệnh, nên chúng ta không thể xâm nhập đến các Hải vực khác xa hơn.

    Âu Đặc Tư trả lời.

    Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân nói:

    - Âu Đặc Tư, Hải Hoàng Bắc Hải Ba Nhĩ Hi Đặc đã chết rồi, chỉ cần ta không cứu lão, lão đúng là đã chết. Còn Sa Ngư Hoàng Đông hải, cũng đã bị chúng ta bắt được. Nhưng Nhân Ngư thái tử Ốc Đặc Nhĩ không muốn đầu hàng. Còn Sa Ngư Hoàng, cũng không tin chúng ta có thực lực. Lúc này, điều chúng ta cần làm là nhanh chóng mở rộng lãnh địa. Truyền lệnh tiếp tục, Trung Hoa hải quân của ta phải toàn lực mở rộng địa bàn mình. Ta cho ngươi thời gian một tháng, ngươi cần phải đưa đại kỳ của Trung Hoa tung bay trên góc biển biên giới Tinh Linh quốc tại hướng nam, hướng bắc ta mở rộng thế lực tới cực bắc băng nguyên. Ngươi có thể khuyếch trương thế lực ra hướng biển Đông hải, và biển Bắc Hải. Bây giờ, thế lực lưỡng đại Hải tộc Đông Bắc đều không còn đủ gây áp lực cho ta nữa. Nếu chúng muốn khai chiến, ngươi cứ trực tiếp nói với chúng, hoàng đế chúng đang làm khách ở A Nhĩ Ti Tư. Nếu muốn cứu giá, vậy để cho chúng phái binh tới đây đi tìm chết đi.

    Dừng một chút, Đoạn Vân nói tiếp:

    - Cần phải nghiêm mật giám thị động tĩnh của Hải tộc. Ta nghĩ, chẳng mấy chốc họ sẽ biết, hoàng đế của họ bây giờ đã bị ta bắt giam. Đến lúc đó lưỡng đại Hải tộc sẽ loạn, bộ tộc Thần long có thể khuếch trương. Họ đã không muốn đầu hàng một cách hòa bình, ta đây không khách khí nữa.

    - Chủ nhân, ngài muốn thừa cơ mở rộng thực lực ở Hải giới chúng ta? - Âu Đặc Tư giật bắn mình hỏi.

    - Như thế nào? Có gì không ổn hả?

    Âu Đặc Tư bối rối:

    - Chủ nhân, bộ tộc Thần long là chủng tộc có thiên phú, ở trên biển là thế giới của chúng ta. Nói cách khác, long uy của bộ tộc Thần long chúng ta có tính uy hiếp rất lớn đối với Hải tộc. Ồ, về điểm này, chúng ta tựa như Long tộc trên đại lục, lại còn hơn cả đám tích dịch rất nhiều. Để chúng ta khuếch trương thì chắc chắn sẽ rất nhanh thôi. Nhưng chủ nhân, ngươi tựa hồ quên thế lực Nam hải. Nếu chúng ta tiêu diệt hai thế lực Hải tộc này, vậy chuyện ngăn cản Nam hải xâm lấn cũng chỉ có thể dựa vào bộ tộc Thần long chúng ta thôi. Nếu như hai thế lực lớn đột nhiên phản kháng, vậy cũng không tốt lắm đâu.

    Nghe thế, Đoạn Vân phân tích:

    - Đây là lý do vì sao ta phải lưu lại đám Hải tộc bị chúng ta bắt làm tù binh. Thực lực bộ tộc Bạch hùng Nam hải thật sự quá mạnh. Nếu trên đại lục, hai vạn Cuồng chiến sĩ tuyệt đối có thể chiến thắng họ, nhưng trên biển thì xem ra không ổn lắm. Về phần chuyện hai đại thế lực Đông, Bắc liên hợp cũng không cần lo lắng. Hải Hoàng và Sa Ngư Hoàng đều trong tay chúng ta, họ tất phải kiêng kị. Thêm vào đó, cho dù họ có một vài tên muốn đứng ra soán quyền đoạt vị, muốn nhân đó bức hại hai người đứng đầu Hải tộc, vậy thì những hải vương Hải tộc ủng hộ hai người này sẽ cực lực phản đối. Lúc đó, Hải tộc chắc chắn sẽ bị tứ phân ngũ liệt.

    - Chủ nhân thánh minh. Nhưng …

    - Nhưng nhị cái gì? Ngươi cho rằng chúng ta không có thực lực đối kháng với lưỡng đại Hải tộc à?

    - À, không phải, thực lực hẳn là đủ.

    Nghĩ lại thì thực lực bộ tộc Thần long bây giờ đã rất kinh người, Âu Đặc Tư cũng không không lắng nữa.

    - Ừm! Âu Đặc Tư, ta hỏi ngươi, Thần Long có ưu thế trên biển so với các Hải thú khác, đến tột cùng thì mạnh tới bao nhiêu?

    - Khi Thần Long đảo vừa thành lập, Đoạn Vân đã nghe Âu Đặc Tư nói qua, Thần Long trên biển có ưu thế tuyệt đối chủng tộc, chỉ có điều không biết ưu thế chủng tộc đến tột cùng mạnh đến đâu.

    - Việc này ạ? Chủ nhân, ở trên biển Thần Long đồng giai vị có thể trực tiếp dùng Thần Long uy áp đánh bại đối thủ. Chúng ta không sợ uy áp, có thể chống lại Hải thú thực lực mạnh hơn chúng ta hai giai. - Âu Đặc Tư trả lời.

    - Hai giai? Thế à! Thần Long thần cấp sơ giai có thể ngạnh kháng với thần cấp hải thú hậu giai. - Đoạn Vân nói có chút kinh dị.

    - À, việc này, việc này cũng không rõ ràng lắm. Giai vị càng lớn, chênh lệch lại càng nhỏ. Tỷ như nói, ta là cấp mười hai trung giai, bây giờ tối đa có thể đánh bại cao thủ Hải tộc cấp mười hai hậu giai. - Âu Đặc Tư nói tiếp.

    Nghe thế, hắn vô cùng sung sướng.

    Trầm ngâm một lát, Đoạn Vân lấy từ giới tử ra một hộp dược hoàn, đưa cho Âu Đặc Tư phân phó:

    - Đây là hai trăm năm mươi viên Thần Long đan. Ta nhớ Thần Long đảo có hai trăm con cự mãng và hải xà, ngươi cầm đi, cho đám Thần Long dự bị này tất cả tiến hóa thành Thần Long. Nếu muốn nhanh chóng mở rộng thế lực mình, đầu tiên phải làm phát triển thực lực cho mình. À này, Âu Đặc Tư, chẳng lẽ cự mãng trên đại lục ít như vậy sao?

    Âu Đặc Tư cung kính tiếp nhận cái hộp trong tay Đoạn Vân, trả lời:

    - Chủ nhân, kỳ thật cự mãng trên đại lục sinh sống những vùng nóng ẩm ở nam phương. Theo ta được biết, ở vùng đất phía nam Tinh Linh Sâm lâm, số lượng cự mãng trong đó có thể rất kinh khủng.

    - Nói nhanh lên, có bao nhiêu?

    Nghe thế, hắn cao hứng vô cùng. Nếu có nhiều thì sẽ không làm mình lo lắng không có đủ thực lực chinh phục Hải giới nữa.

    - Chủ nhân, ước lượng cả Tinh Linh Sâm lâm, số lượng cự mãng có hơn một ngàn con. - Âu Đặc Tư tính toán.

    - Nhiều như vậy? Chẳng phải là cả Tinh Linh Sâm lâm nơi nơi đều là cự mãng sao? Ở rừng nhiệt đới quả là có nhiều mãng xà. Thật tốt quá. - Đoạn Vân cao hứng cất giọng.

    - Đúng vậy. Chủ nhân, nếu biến những cự mãng này thành bộ tộc Thần long, chúng ta sẽ có đủ thực lực đi đối phó với đám Bạch hùng. Hơn nữa, trong biển rộng mênh mông, cũng có rất nhiều hải xà có thể hóa thành thanh long. Theo ta được biết, hải xà bình thường đều là sinh vật độc cư, bình thường họ sẽ không theo bất kỳ một phương thế lực nào.

    Đoạn Vân khẽ gật đầu rất hài lòng:

    - Tốt! Âu Đặc Tư, kế hoạch của chúng ta cần thay đổi một chút. Như thế này, chúng ta sẽ đặt trọng tâm phát triển vào duyên hải đại lục. Nhưng đối với hải xà, cả Hạ Lợi Ngõa hải dương đều cần phải phát triển. Nhớ kỹ, ngàn vạn không thể làm cho người khác biết bí mật của bộ tộc Thần long.

    - Chủ nhân, làm như vậy chỉ sợ khiến cho Bắc Hải và Đông hải chú ý. - Âu Đặc Tư có chút lo lắng.

    Đoạn Vân cười đắc ý:

    - Chú ý? Không đâu. Lúc này lưỡng đại Hải tộc đang bị mưa gió vùi dập, họ không rảnh rỗi như vậy. Cho dù chú ý thì sao chứ? Đến lúc đó, đại quân chúng ta cùng tiến lên, Hải tộc vị tất có thể chống đỡ được thế công mãnh liệt của bộ tộc Thần long.

    - Chủ nhân, ý ngài là muốn khai chiến với chúng?

    Âu Đặc Tư hỏi có chút khó hiểu.

    - Khai chiến? Không cần. Hải Hoàng và Sa Ngư Hoàng bị bắt, một khi tin tức này truyền ra, Hải giới chắc chắn sẽ đại loạn. Ta nghĩ, bộ tộc Thần long làm vua Hải giới, muốn ở trong biển rộng tìm kiếm mấy tên hải xà, chắc không có vấn đề gì quá lớn. Chúng ta, rất rõ ràng sẽ phát triển ở Hải vực đại lục. Một mặt ngầm triệu tập hải xà, bí mật thành lập vài cứ điểm ở trong phạm vi lưỡng đại Hải tộc. Đến lúc đó, cả Hải giới sớm muộn gì cũng là vật trong túi của Trung Hoa gia tộc.

    Đoạn Vân cười trả lời.

    Âu Đặc Tư gật gù vẻ đã hiểu:

    - Chủ nhân, ta hiểu rồi. Ý của ngươi là, để chúng ta vừa không ngừng lớn mạnh ở duyên hải, một bên bí mật thu hoạch long hải xà, chế tạo thành đại quân Thần Long.

    Đoạn Vân khẽ gật đầu.

    - Chủ nhân, còn cự mãng bên trong Tinh Linh Sâm lâm thì phải làm sao? Nên biết, Tinh Linh nữ thần đột nhiên xuất hiện, có thể tạo thành những thay đổi trong Tinh Linh Sâm lâm. Nếu Thần Long chúng ta tùy tiện tiến vào Tinh Linh Sâm lâm, vậy Tinh Linh nữ thần sẽ gấy phiền toái đó. - Âu Đặc Tư nói có chút băn khoăn.

    Nghe thế, Đoạn Vân không khỏi cau mày. Hừ, mụ đàn bà này thật sự là phiền toái. Cần phải giải quyết nàng sớm một chút. Nghe Diệp Cô Thành nói, thực lực mụ đàn bà này không dưới Long thần Tạp Tây Cách Nhĩ. Nhưng so với Tạp Tây Cách Nhĩ thì cũng không cao hơn bao nhiêu.

    Nghĩ vậy, Đoạn Vân nói:

    - Đừng lo về nàng. Chúng ta phải đi thu phục ma thú trong Tinh Linh Sâm lâm, chứ không phải đi gây chuyện với Tinh Linh nhất tộc. Chúng ta thông báo với nàng trước, nếu nàng dám phản đối, vậy thì xin lỗi. Thực lực của nàng không mạnh được như Hải Hoàng, không đủ gây ra cái gì phiền phức. Đừng tưởng rằng nàng là đàn bà thì bổn thiếu gia sẽ nương tay. Ngăn đường ta, Sinh Mạng Nữ Thần cũng sẽ bị gạt sang một bên.

    - Chủ nhân, ta hiểu rồi. - Âu Đặc Tư nói cung kính.

    Lúc này, Tiểu Phi Hiệp lăn vèo vào thư phòng, hắn vội vàng nói với Đoạn Vân:

    - Thiếu gia, bất hảo. Đại quân chinh thảo Ma Thú Sâm Lâm gặp phiền toái rồi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---
    Vì lười nên nhét nó vào đây cho dễ... tìm:Hidden Content

    Truyện pé watery CV: Hidden Content

    Truyện pé Mèo CV: Hidden Content
    truyện của pé Cốc : Hidden Content
    truyện của pé Dại : Hidden Content
    truyện của pé Nothing : Hidden Content

    Còn của ai nữa không nhỉ, cho vào đây nốt?Hidden Content


  2. Bài viết được 13 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    boket,danhdt,Nguachien,trungdaica123,
  3. #252
    Ngày tham gia
    Oct 2007
    Bài viết
    3,839
    Xu
    1,498

    Mặc định

    Chương 253. Ma Thú Sâm Lâm hữu quái thú
    Dịch: workman
    Biên tập: thangbehu
    Nguồn: www.tangthuvien.com

    Hồng Hoang cự thú chui ra
    Sức mạnh vượt bậc bằng ba bốn người
    Đoạn Vân mặt vẫn tươi cười
    Quyết tâm hạ gục tên đười ươi kia.

    Nhìn gương mặt bối rối và lộ ra vài sắc ưu tư của Tiểu Phi Hiệp, Đoạn Vân cất giọng trêu chọc:

    - Rốt cuộc có chuyện gì, làm gì mà hoảng hốt thế?

    - Lão Đại, đại quân gia tộc chinh thảo Ma Thú Sâm Lâm gặp phiền toái bên trong đó rồi. - Tiểu Phi Hiệp cố định thần trả lời.

    - Cái gì phiền toái chứ? Ngươi đừng nói là ngươi phát hiện Thần thú trong Ma Thú Sâm Lâm đó nhé? Chuyện gì, từ từ nói. - Đoạn Vân vẫn cười trấn an.

    - Bên trong Ma Thú Sâm Lâm, đội quân ma thú chinh thảo cùng mấy tên siêu thần thú gia tộc, nghĩ là chỉ phải đối phó với vài siêu thần thú bên trong Ma Thú Sâm Lâm. Không ngờ hai mươi ma thú của gia tộc không biết làm sao lại vô tình động vào một phong ấn kỳ quái, vừa chạm vào đã làm cho con ma thú bị phong ấn đó có thực lực kinh khủng bên trong chui ra ngoài. - Tiểu Phi Hiệp nói nhanh.

    - Thực lực kinh khủng? Kinh khủng tới cỡ nào?

    Đoạn Vân vẫn mỉm cười hỏi. Theo hắn, dù có kinh khủng đến đâu cũng chỉ có mức độ. Thực lực kinh khủng có thể mạnh hơn thần sao?

    - Lão Đại, lần này thật là kinh khủng đó. Ta dám nói, tên gia hỏa đó so với Hải Hoàng thì chỉ mạnh hơn chứ không kém. - Tiểu Phi Hiệp nói líu cả lưỡi.

    - Cái gì? So với Hải Hoàng còn kinh khủng hơn? Điều này sao có thể? - Nghe thế, Đoạn Vân có chút giật mình.

    - Chủ nhân, ta lập tức đi điều động chung đoan vũ lực ở Thần Long đảo. - Âu Đặc Tư nói với hắn.

    Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân nói:

    - Tiểu Phi Hiệp, triệu tập toàn bộ chung đoan gia tộc. Âu Đặc Tư, ngươi thông qua truyền tống trận, triệu tập mười Thần Long tới.

    - Lão Đại, khi ta tới tìm ngươi, một đám chung đoan gia tộc đã bảo tập hợp rồi. Bây giờ, có thể đã toàn bộ tập hợp xong. - Tiểu Phi Hiệp nói với Đoạn Vân.

    - Được, truyền lệnh ta, thông qua truyền tống trận gia tộc, toàn bộ chung đoan đều đi tới Ma Thú Sâm Lâm.

    Vài phút sau, đoàn người Đoạn Vân đã đến cả Ma Thú Sâm Lâm. Bây giờ, cả Ma Thú Sâm Lâm đã cơ bản thuộc về Trung Hoa gia tộc. Đám vũ lực ma thú dưới tay hắn phát triển tới số trăm vạn. Nhớ lúc trước, Đoạn Vân ra lệnh cho tám mươi mốt đầu thần thú gia tộc tiến vào Ma Thú Sâm Lâm, trải qua hai tháng phát triển lớn mạnh, cộng với những hiệp trợ từ phía bắc diện từ Đường Cổ Lạp Sơn, tám mươi mốt thần thú gia tộc, thành công lấn chiếm cả Ma Thú Sâm Lâm. Còn tám mươi mốt dũng sĩ được phái đến đó, hiện giờ thực lực cũng đã phát triển rất khá. Hai tháng trước đội ngũ thần thú gia tộc gồm bốn trăm ma thú đều có thực lực phần lớn ở thần cấp trung giai, nay thực lực đều đã tăng lên tới hậu giai. Tám mươi mốt đầu thần thú gia tộc này, vì phải khuếch trương thế lực, cơ hồ mỗi ngày đều phải chiến đấu PK (Duyên: kiểu như quần chiến hoặc là ngày nào cũng chiến đấu giống như đấu vật) với đám gia hỏa dã man Ma Thú Sâm Lâm, do đó thực lực của họ tăng lên rất nhanh. Bây giờ tuyệt đại bộ phận trong số họ đã là cao thủ ma thú thần cấp đỉnh giai. Theo như lời Đoạn Vân, chiến trường mới là võ đài phát triển tốt nhất. Nhân loại là thế, mà ma thú cũng như thế.

    Vừa đến Ma Thú Sâm Lâm, Đoạn Vân không kịp hỏi thủ hạ về tình huống trong rừng, lập tức ra lệnh cho mấy tên ma thú gia tộc hiểu rõ tình hình đưa mình tới nơi phát hiện ma thú kinh khủng kia.

    Theo đám ma thú, Đoạn Vân dẫn đội ngũ chung đoan tới một khoảng rừng rậm hoàn toàn bị tàn phá thảm thương. Xa xa, hắn phát hiện ra phía trước ước chừng một vạn thước, một gốc cây đại thụ đang đổ sầm xuống, tiếng thú hống thê lương vang vọng khắp nơi trong rừng rậm, uy áp cường đại như cuồng phong quét ngang, làm cho tất cả ma thú chung quanh mười dặm đều run sợ. Giữa những những cây đại thụ rậm rạp cao tít tắp, tên gia hỏa thực lực kinh khủng đó lúc ẩn lúc hiện. Nhìn qua hình dáng, tên này quả là rất khổng lồ.

    Thấy tên gia hỏa đó tạm thời không uy hiếp gì tới mình, Đoạn Vân tĩnh tâm hỏi:

    - Ai có thể nói cho ta biết tên đó rốt cuộc ở đâu lòi ra không.

    Một đầu thần thú gia tộc đứng ra bẩm báo:

    - Lão Đại, tên đó vốn bị phong bên trong một cấm khu ở Ma Thú Sâm Lâm. Nhưng gần đây không biết tại sao phong ấn đột nhiên rung động. Vừa rồi, khi chúng ta đang thu phục bốn siêu thần thú trong Ma Thú Sâm Lâm, nhưng không nghĩ là khi vừa đánh xong, ba ma thú gia tộc đại nhân không hiểu huyền diệu thế nào, lỡ tay công kích một cái làm động chạm vào phong ấn đã rất lỏng lẻo kia. Do đó, đầu ma thú kinh khủng này đột nhiên phóng vèo ra.

    - Trời! Chỉ chạm nhẹ mà cũng có thể thả con gia hỏa kinh khủng như vậy sao? Nhưng, ngươi làm sao biết được nơi này có một phong ấn? - Đoạn Vân nghi hoặc hỏi.

    - Việc này… việc này … lão Đại ngươi hỏi lão ấy.

    Nói xong, tên ma thú gia tộc đó chỉ vào một lão đầu tóc, râu ria hoa râm.

    - Hắn hả? - Nhìn siêu thần thú xa lạ này, Đoạn Vân hỏi.

    - Lão Đại, lão là một đầu địa hành qui tự xưng sống lâu ngàn năm, là một siêu thần thú mà chúng ta vừa thu phục được, bây giờ hắn đã là ma thú của Trung Hoa gia tộc chúng ta. Nghe nói, hắn biết rất nhiều những chuyện ngàn năm trước. - Tên gia tộc thần thú đó giới thiệu cho Đoạn Vân biết.

    Khẽ gật đầu, hắn nhìn về phía lão đầu hơi giống trí giả này.

    Dưới ánh mắt Đoạn Vân, tên địa hành quy cung kính vái hắn một lễ, lễ này có chút kỳ quái, hơi bất đồng so với những lễ nghi trên đại lục.

    - Lão tiên sinh, ngươi sống lâu như thế, hẳn là biết chi tiết về đầu ma thú này chứ?

    Ngữ khí Đoạn Vân xem ra rất khách khí, dù sao tôn lão ái ấu (yêu trẻ kính già) là những mỹ tục của dân tộc Trung Hoa.

    - Hồi bẩm gia chủ thiếu gia, đây là một đầu Hồng Hoang cự thú, thực lực rất kinh khủng. Một vạn năm ngàn năm trước con ác thú này đã bị Sinh Mạng Nữ Thần phong ấn. - Vị lão già đó cung kính giảng giải cho hắn.

    - Hồng Hoang cự thú? Sinh Mạng Nữ Thần tự mình phong ấn? - Đoạn Vân giật mình hỏi lại.

    Lão giả khẽ gật đầu, nói chắc chắn:

    - Đúng vậy.

    Đoạn Vân ánh mắt hơi kỳ quái nhìn tên vương bát ngàn năm, nói vẻ tức giận:

    - Ngươi không là đang dối gạt ta đó chứ? Theo ta được biết, năm nay, chỉ là nữ thần lịch thứ .10289, một vạn năm ngàn năm trước? Sinh Mạng Nữ Thần còn không biết ở đâu?

    - Thiếu gia, ngài không rõ rồi. Bây giờ lịch đang sử dụng trên đại lục là nữ thần nguyên niên sáng lập ra. Còn trước khi có nguyên niên là theo lịch Hồng Hoang. Thời kỳ Hồng Hoang, sự phát triển văn minh của người trên đại lục cũng vừa mới bắt đầu thôi. Nhưng lúc đó đã có thần ở đại lục rồi. - Lão ô quy cung kính giải thích cho Đoạn Vân.

    - Nói bậy. Ngàn năm trước phát sinh cuộc chiến Thần Hải, Hải tộc đại bại. Việc này làm sao giải thích được? - Đoạn Vân hỏi lại.

    Nghe Đoạn Vân nói thế, lão ô quy rõ ràng hơi giật mình, lão trả lời:

    - Ngàn năm trước, đích thật là phát sinh đại chiến Thần Hải. Thiếu gia, xem ra ngài cũng có những hiểu biết nhất định về thần. Khi Thần Hải đại chiến, Hải tộc xâm lấn đại lục, muốn bằng ưu thế tuyệt đối chiếm cứ một phương thế lực trên đại lục. Lần đại chiến với Hải tộc, không phải là nhân loại chủng tộc mà văn minh chưa được phát triển, mà một chủng tộc trước nhân loại - Thần tộc.

    Nghe thế, Đoạn Vân sinh ra hứng thú đối với nguồn cội của Thần tộc. Nhưng tình hình lúc này, căn bản không để cho hắn ở đây thảo luận những chuyện cũ năm xưa. Nhìn đầu Hồng Hoang cự thú đang tàn phá ở xa xa, Đoạn Vân muốn biết thêm một chút:

    - Lão tiên sinh, sau này ngươi sẽ là một đại cung phụng của Trung Hoa gia tộc. Để xử lý chuyện hôm nay xong, ngươi làm ơn giải thích rõ ràng cẩn thận những gì ngươi biết liên quan tới sự tình về thần.

    - Rõ, thiếu gia. - Lão ô quy tạm thời lui ra.

    Nhìn đầu đại cự thú đang làm tàn phá rừng rậm xa xa, Đoạn Vân cau mày hỏi Diệp Cô Thành:

    - Diệp Cô Thành, ngươi có thể đánh giá thực lực đầu quái thú kia không?

    Diệp Cô Thành nhắm lại mắt cảm ứng một chút, trả lời:

    - Thiếu gia, thực lực đầu cự thú này tuyệt đối kinh khủng. Hắn còn mạnh hơn cả Hải Hoàng Ba Nhĩ Hi Đặc cấp mười ba rất nhiều. Từ lực tàn phá của hắn thì thực lực chưa hoàn toàn triển khai, tựa hồ còn chịu hạn chế rất lớn. Bây giờ hắn có thể sinh ra lực tàn phá này, cũng chỉ là cấp mười hai trung giai mà thôi.

    - Ngươi khẳng định chứ? - Nghe thế, Đoạn Vân rõ ràng thở phào một hơi.

    - Việc này có thể khẳng định. Nhưng tình huống lúc này tựa hồ cũng không tốt lắm đâu. Năng lượng của hắn cũng đang tăng lên với một tốc độ ổn định, ta nghĩ nếu để hắn hoàn toàn khôi phục thực lực, chúng ta muốn đối phó hắn quả thật có chút khó khăn. - Diệp Cô Thành trả lời.

    Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân nhìn nhìn đám chung đoan phía sau, ra lệnh:

    - Mười ba Thần Long, bảy đại Cuồng chiến sĩ, năm đại Siêu Ma sủng, các ngươi theo ta lên. Thú nhân hộ vệ gia tộc, hai mươi thần thú gia tộc tạm thời chờ ở đây. Nhớ, các ngươi tùy thời phải nghe lệnh ta.

    - Rõ.

    Đám thủ hạ trả lời cung kính.

    Dưới sự hộ vệ của dám chung đoan tuyệt cường, Đoạn Vân bay tới chỗ có luồng năng lượng cường đại.

    Cách đầu cự thú khoảng ngàn thước, hắn ra lệnh cho đoàn người tạm thời dừng lại, từ từ dò xét đầu Hồng Hoang cự thú đó.

    Đoàn người Đoạn Vân vừa đến gần, đầu Hồng Hoang cự thú lúc này lập tức quay phắt lại, giằng co với đoàn người Đoạn Vân. Dưới khí thế cường đại của đám đại thủ hạ, đầu cự thú thực lực còn chưa hoàn toàn khôi phục đó cũng không tấn công, cũng không biết là vì kiêng kị thực lực đám Đoạn Vân, hay căn bản không thèm đánh nhau.

    Thả thần thức ra, hắn bắt đầu phân tích đầu Hồng Hoang cự thú. Đầu Hồng Hoang cự thú này, chỉ thấy nó có sáu cái chân đầy móng vuốt, ngực có ba cánh tay, mỗi bên thân thể có một cái chi giống như cánh, cái đầu to kềnh, ba cái răng nanh kinh khủng chìa ra, cơ bắp cuồn cuộn tráng kiện dị thường, cái đuôi khổng lồ, nhìn trông như một ngạo long thương, nếu như bị cái đuôi đó quét trúng, phỏng chừng chắc là cái mạng nhỏ cũng về với tổ tiên luôn. Điều làm Đoạn Vân đau đầu là, tên đó cả người được che kín bằng lân giáp hắc sắc, hắn phân tích lân giáp đó phát hiện ra thành phần lân giáp lại là một loại vật chất không biết tên, tựa hồ là một thứ một loại kim loại.

    Tên đó, cả người một cỗ xe tăng đầy lợi khí giết người, một cố máy cơ khí giết người. Đối mặt với thứ gia hỏa như vậy, nếu Đoạn Vân muốn bằng vào lực lượng trong tay mình để chiến thắng nó, thì thật rất khó khăn.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Vì lười nên nhét nó vào đây cho dễ... tìm:Hidden Content

    Truyện pé watery CV: Hidden Content

    Truyện pé Mèo CV: Hidden Content
    truyện của pé Cốc : Hidden Content
    truyện của pé Dại : Hidden Content
    truyện của pé Nothing : Hidden Content

    Còn của ai nữa không nhỉ, cho vào đây nốt?Hidden Content

  4. Bài viết được 13 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    boket,danhdt,Nguachien,trungdaica123,
  5. #253
    Ngày tham gia
    Oct 2007
    Bài viết
    3,839
    Xu
    1,498

    Mặc định

    Chương 254. Đả bất tử nhĩ khổn liễu nhĩ
    (đánh không chết thì ông trói mày)
    Dịch: workman
    Biên tập: joewang


    Hồng Hoang cự thú vốn ngu
    Lân giáp vững chắc lại đù hơn heo
    Không thèm đánh, dùng dây leo
    Quấn ngang, buộc cổ lăn vèo ra ngay


    - Lão Đại, tên đó nhìn tới nhìn lui không giống sinh vật. Ngươi xem hắn cả người toàn là lân giáp?

    Tiểu Phi Hiệp xem ra có vẻ ăn không tiêu nói với Đoạn Vân.

    - Đúng vậy, tên đó hẳn là một cỗ máy giết người. Hơn nữa ngươi xem, cả người hắn từ trên xuống dưới đều được lân giáp bao bọc, trên người lại có đủ các loại vũ khí công kích. Nếu muốn đối phó, quả chẳng dễ dàng gì. Nhưng, lúc này hắn mới phát huy thực lực ở mức cấp mười hai trung giai. Theo Diệp Cô Thành nói, hắn mà khôi phục xong thì thực lực cũng phải là cấp mười ba trở lên. Ta phỏng chừng, hẳn là đã đạt tới cấp mười ba trung giai, mà không chừng cấp mười ba hậu giai cũng nên. Hơn nữa năng lực phòng ngự của hắn cường hãn như thế, lân giáp còn cứng hơn cả sắt thép, cơ hồ đánh thế nào cũng không thua. Ta rốt cục hiểu ra hồi đó vì sao có người phải phong ấn hắn lại. Này, nếu muốn giết tên gia hỏa quả thật không dễ dàng.

    - Lão Đại, ngươi nói cái gì? Hắn không phải cũng chỉ là một đầu quái thú cấp mười hai trung giai thôi sao? Chúng ta cứ kéo đến cho hắn một trận là được. Ta không tin chúng ta có nhiều cao thủ thế này, làm gì không đánh lại một đầu quái thú như hắn. Chúng ta dùng chiến thuật biển người, lấy số đông thừa dịp hắn chưa đủ mạnh, đánh chết hắn.

    Đạt Nhĩ Ba nhìn đầu quái thú đó, khoa trương nói.

    Nhìn nhìn Đạt Nhĩ Ba, Đoạn Vân trợn mắt, nói:

    - Ngươi lợi hại vậy sao, ngươi đi thử xem?

    - Đi thì đi.

    Nói xong, Đạt Nhĩ Ba đang muốn phi thân xông lên.

    - Đứng lại.

    Đoạn Vân vội vàng hét lên. Tùy tiện xông lên như vậy, có quỷ mới biết sẽ phát sinh những chuyện gì?

    Nhìn đầu cự thú đó, nhìn lại đám thủ hạ mình, Đoạn Vân nói:

    - Các ngươi từ từ cái đã. Chúng ta hòa đàm.

    Nói xong, Đoạn Vân quay về con quái thú đang ở xa ngàn thước, nói:

    - Vị đại nhân này, xin hỏi vì sao ngài bị giam giữ ở đây?

    Thế nhưng, trả lời Đoạn Vân chỉ là những tiếng ngao ngao chẳng ai hiểu là gì của đầu cự thú đó. Xỉu, đến cả thông dụng ngữ đại lục mà cũng không hiểu. Nhưng Đoạn Vân đảo mắt cũng nghĩ ra - Ngàn năm trước, ngôn ngữ thông dụng trên đại lục còn chưa xuất hiện mà.

    Suy nghĩ một phen, Đoạn Vân ra lệnh cho thủ hạ kêu tên ô quy ngàn năm lên.

    - Lão tiên sinh, chúng ta đang đàm phán với đầu cự thú này?

    Đoạn Vân hỏi lão ô quy lúc này đang bị uy thế của con cự thú áp xuống làm cả người run rẩy.

    Lão ô quy cố kiềm chế nỗ sợ hãi trong lòng, trả lời:

    - Thiếu gia, đầu Hồng Hoang cự thú này là sinh vật ngàn năm trước, cũng là cự thú tiền sử theo như tiền nhân nói. Chúng căn bản là không có trí tuệ, không thể sử dụng ngôn ngữ trao đổi đâu.

    - Không thể nào? Thực lực mạnh đến mức biến thái như vậy mà trí tuệ lại kém phát triển thế sao?

    Nghe thế, Đoạn Vân có chút bất ngờ. Đã có thể lên tới cấp mười ba, thế mà không có trí tuệ.

    - Thiếu gia, ngài có thể không biết về thời kỳ hồng hoang. Thời đại đó là một thời đại tiền văn minh, Hồng Hoang cự thú hung ác thành tánh, thực lực cũng rất cường hãn, nhưng chúng chỉ là một đám dã thú. Chúng căn bản không thể nói chuyện. Thiếu gia, đầu Hồng Hoang cự thú này thật sự quá lợi hại. Chúng ta đi chỗ khác thôi.

    Lão ô quy nói với hắn.

    Đoạn Vân cười cười, nói:

    - Đi. Một đầu Hồng Hoang cự thú nhỏ bé mà khiến cho bổn thiếu gia lui bước sao? Nói đùa. Chạy đi đâu? Lúc này cả Ma Thú Sâm Lâm, mà đến cả Mộng Đa Lợi Á cũng đều là cơ nghiệp của bổn thiếu gia. Ta sao để một đầu dã thú làm loạn trong phạm vi lãnh địa của ta? Với tốc độ tàn phá này, ta thấy không bao lâu cả Ma Thú Sâm Lâm đã không còn tồn tại nữa. Đạt Nhĩ Ba, Đạt Nhĩ Khắc, Tiểu Phi Hiệp các ngươi lên thử một lần, toàn lực công kích nó.

    - Rõ.

    Nói xong, ba con long thú thực lực đã là cấp mười hai trung giai lao về phía đầu Hồng Hoang cự thú đó. Đạt Nhĩ Ba phi thân tới trước mặt con cự thú, vận khởi ma lực tặng cho đầu cự thú này một quả cầu năng lượng. Nhưng, kết quả quả làm cho đoàn người Đoạn Vân mở rộng tầm mắt, chỉ thấy luồng năng lượng đó không hề xâm nhập được vào người con cự thú, hoàn toàn mất hẳn uy lực.

    Đạt Nhĩ Khắc thấy công kích của Đạt Nhĩ Ba không công hiệu, quay về đầu cự thú phun ra một luồng long viêm, nhưng đầu cự thú đó há miệng ra, lập tức nuốt trọn long viêm của Đạt Nhĩ Khắc. Tiểu Phi Hiệp không chấp nhận sự thật, lúc này vận khởi một phong nhận thật lớn, một phong nhận có năng lượng cấp mười hai chém mạnh vào thân thể cự thú, nhưng phong nhận đó chỉ như một trận gió, không thể gây tổn thương cơ thể cự thú.

    - Thiếu gia, bất hảo, đầu cự thú này có thể hấp thu năng lượng công kích. Vừa rồi đám người Đạt Nhĩ Ba công kích nó, đã làm cho năng lượng đầu cự thú này tăng lên không ít.

    Diệp Cô Thành vội vàng nói với Đoạn Vân.

    - Cái gì?

    Nghe thế, Đoạn Vân hơi cuống, hắn vội gọi Đạt Nhĩ Ba:

    - Đừng sử dụng công kích thuần năng lượng. Các ngươi trực tiếp tiến lên, dùng thân thể đánh với nó.

    Nghe Đoạn Vân nói thế, Đạt Nhĩ Ba lúc này vận khởi nắm đấm, đấm mạnh vào đầu cự thú này một cú như trời giáng. Nhưng Đoạn Vân cũng chỉ nghe một tiếng va chạm kim loại. Tiếp theo, đang lúc Đạt Nhĩ Ba nghi hoặc, cánh tay trước ngực đầu cự thú đã đánh bay Đạt Nhĩ Ba bắn đi mấy chục thước. Chẳng mấy chốc, những công kích thân thể của Đạt Nhĩ Khắc và Tiểu Phi Hiệp cũng phủ xuống, nhưng vẫn chẳng có tác dụng gì như trước. Nhưng Đoạn Vân vẫn cảm thấy may mắn là tốc độ và lực độ công kích của đầu cự thú này rõ ràng có hạn, mấy thủ hạ mình đều không bị bao nhiêu thương tổn cả.

    Thấy cảnh này, Đoạn Vân rõ ràng nhíu mày. Đối mặt với một khối sắt như vậy, mình phải làm sao mới có thể hàng phục được nó nhỉ?

    - Đạt Nhĩ Ba, các ngươi lui ra.

    Đoạn Vân ra lệnh cho đám Đạt Nhĩ Ba.

    - Lão Đại, ngươi để chúng ta đánh nữa. Ta không tin ba người chúng ta không giết được nó?

    Nắm tay Đạt Nhĩ Ba hơi sưng đỏ, thở hổn hển nói với Đoạn Vân.

    Đoạn Vân quay về Đạt Nhĩ Ba nói:

    - Ngươi thôi đi. Ngươi nhìn nó kìa, khắp người đều là vũ khí, hơn nữa toàn thân đều là sắt. Đánh tới đánh lui cũng không thua được, nhưng lại còn có thể hấp thu năng lượng đối thủ. Đánh mãi, đầu cự thú này tương lai càng đánh càng mạnh, còn năng lượng của các ngươi cũng càng ngày càng yếu. Như vậy thì sớm muộn gì cũng thất bại.

    - Chủ nhân, cho Thần long bộ tộc thử nhé.

    Âu Đặc Tư lúc này nói với hắn.

    Nhìn Thần Long bộ tộc thành viên chiến ý ngập trời, rồi nhìn đầu Hồng Hoang cự thú đó, Đoạn Vân suy tư một phen. Suy nghĩ một hồi, Đoạn Vân nở nụ cười quỷ dị, nói:

    - Đánh? Tại sao phải đánh? Tên đó vừa thấy là biết chỉ thuộc loại gia hỏa ngu ngốc. Hắn không phải một đầu dã thú sao? Đối với dã thú, chúng ta có cần phải phí sức lực chính diện cứng đối cứng với nó không? Hơn nữa các ngươi xem, mặc dù nó có nhiều chân tay như vậy, nhưng năng lực phản ứng của nó thì kém hơn nhiều so với những cao thủ đồng giai.

    - Thiếu gia, ngươi muốn làm gì?

    Diệp Cô Thành hỏi.

    Đoạn Vân cười đầy ẩn ý, nói:

    - Bảo Thú nhân hộ vệ lên đây, để cho họ trực tiếp dùng cầm long trảo trói tên kia lại. Mẹ kiếp, lân giáp của nó không phải rất lợi hại sao? Ta sẽ không đánh vào lân giáp nó. Không phải nó có thể hấp thu năng lượng sao? Ta không công kích nó, xem nó làm sao hấp thu được năng lượng. Bổn thiếu gia trực tiếp trói nó lại.

    - Lão Đại, ngươi nói chúng ta không cần đánh nó hả?

    Tiểu Phi Hiệp giật mình hỏi.

    - Đánh, chỉ biết đánh. Dã thú cả người toàn là vũ khí có chỗ nào mà đánh. Lúc này năng lượng của nó cũng đã là cấp mười hai trung giai, ta nghĩ, không giết được nó, thì trói hắn lại. Hà tất phí công chứ?

    Đoạn Vân cười trả lời.

    Chẳng mấy chốc, đám Thú nhân đang ở dưới chờ đến lượt mình, vừa nghe lệnh của hắn, thoáng cái là chạy lên. Nhìn đầu cự thú trước mắt, đám Thú nhân xoa tay múa chân, nhún nhảy khởi động.

    Nhìn đám Thú nhân võ sĩ, Đoạn Vân cười ra lệnh:

    - Thú Nhân gia tộc nghe lệnh, không cho dùng năng lượng công kích nó, nhiệm vụ của các ngươi là dùng thật nhiều xích sắt trói chặt đầu dã thú này cho bổn thiếu gia. Nhớ kỹ, nhất định phải trói thật chặt lại cho ta.

    - Rõ.

    Đám Thú nhân hí hửng chia nhau đi lấy ra đủ loại công cụ, rồi kéo lên vây kín đầu cự thú kia lại.

    Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân lại ra lệnh cho đám thủ hạ bên cạnh tiến lên hiệp trợ. Nhất là Thần Long, bằng vào thân pháp linh hoạt của họ thì việc dùng những sợi xích sắt vòng vài vòng khắp người đầu con quái thú tuyệt đối là sự tình rất dễ dàng.

    Chẳng mấy chốc, một trăm hai mươi Thú Nhân đem theo đủ loại công cụ cầm long phủ xuống khắp nơi trên người con Hồng Hoang cự thú. Thú nhân hộ vệ bây giờ có thực lực cấp mười một hậu giai, chiến lực của họ mặc dù không phải rất cường đại, nhưng một trăm hai mươi Thú Nhân mà đối phó với một con dã thú ngu ngốc, luồn qua những cái xích sắt, thì là một việc quá đơn giản.

    Đầu tiên, Thú Nhân dùng ba cái xích thật lớn tập trung quấn quanh sáu cái chân to đùng của đầu cự thú này. Đám Thú nhân chia làm sáu tổ, hai tổ phụ trách một cái xích, mỗi một cái cái xích, chia ra đối phó với hai cái chân. Dưới sự giúp đỡ của đám Thần Long, luồn trước luồn sau, sáu cái chân khổng lồ của đầu cự thú đã bị xỏ qua. Tiếp theo, giữa sự kết hợp của đám Thú nhân và Thần Long, sáu cái chân của Hồng Hoang cự thú cũng cơ bản bị đám Thú nhân trói chặt. Sau khi đã trói được chân, Đoạn Vân còn cho Cuồng chiến sĩ và ma thú gia tộc cũng kéo lên trợ giúp một phen. Khí lực của con Hồng Hoang cự thú này không phải cường đại lắm sao, nhưng cho dù người cường đại tới đâu, khí lực cộng lại làm sao so với được với nhiều người chứ.

    Khi sáu cái chân của Hồng Hoang cự thú bị trói chặt, đầu Hồng Hoang cự thú đó cũng chỉ còn nước nằm lăn trên mặt đất, kêu ngao ngao. Cự thú ngã xuống đất, đám Thú nhân lập tức quay về ba cặp cánh tay trước ngực nó phát khởi công kích. Ngươi nói ngươi có sáu cánh tay hả, chúng ta đây cứ hai mươi Thú Nhân lực lượng cường đại phụ trách một cánh tay ngươi? Cho dù chúng ta không làm được, còn có Cuồng chiến sĩ, Thần Long, cả đám thần thú gia tộc nữa chứ, so về khí lực, chúng ta đây nhiều người, chúng ta đây mạnh hơn ngươi nhiều. Cứ thế đám Thú nhân, và một đám đồ long không chuyện bên cạnh đứng bên cạnh trợ giúp, một lần nữa thành công trói chặt sáu cánh tay của cự thú.

    Tay và chân đã được trói chặt, cả thân hình cho dù có mạnh tới đâu cũng chẳng còn chỗ mà thi thố. Kế tiếp, rất đơn giản, Thú Nhân trực tiếp trói chặt cả người đầu cự thú này lại, hơn nữa trói rất nhiều vòng. Đám Thú nhân cũng không buông tha cái đầu của con cự thú này, trực tiếp trói mõm nó lại. Về phần cái đuôi như một mũi giáo của nó, đám Thú nhân trực tiếp vắt nó lên đùi sau rồi trói lại.

    Sau một phen cố gắng, cỗ xe tăng bọc thép đầy vũ khí này cũng cơ bản tuyên cáo chung kết. Con cự thú cả người, trên dưới đều bị trói chặt, bây giờ trông như một cục gỗ, bị vứt lăn lóc trên mặt đất.

    Nhìn con cự thú nằm trên mặt đất kêu gào ầm ĩ, cả người trước sau chỉ có thể vặn vẹo khe khẽ, Đoạn Vân và đám thủ hạ thở phào một hơi.

    Nhưng, tên gia hỏa khổng lồ này có phải là là Hồng Hoang cự thú không?

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    (Duyên: Chương này do bạn joewang biên tập nhưng lại ko để chế độ showing markup mình đã cài nên ko kiểm tra hết được chỗ bạn ấy biên tập, thôi cứ đăng vậy)
    Vì lười nên nhét nó vào đây cho dễ... tìm:Hidden Content

    Truyện pé watery CV: Hidden Content

    Truyện pé Mèo CV: Hidden Content
    truyện của pé Cốc : Hidden Content
    truyện của pé Dại : Hidden Content
    truyện của pé Nothing : Hidden Content

    Còn của ai nữa không nhỉ, cho vào đây nốt?Hidden Content

  6. Bài viết được 13 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    boket,danhdt,Nguachien,trungdaica123,
  7. #254
    Ngày tham gia
    Oct 2007
    Bài viết
    3,839
    Xu
    1,498

    Mặc định

    Chương 255. Quái thú thể nội hữu mĩ nữ
    Dịch: workman
    Biên tập: vothangiao
    Nguồn: www.tangthuvien.com


    Thần thức tấn nhập Hồng Hoang
    Nào ngờ mỹ nữ đợi chàng đã lâu
    Thân hình xơ xác u sầu
    Bị tỷ tỷ ép nhập đầu Hồng Hoang


    Nhìn đòn bánh tét * trước mắt mình, Đoạn Vân trong lòng tự hỏi không biết phải làm gì với hắn đây. Nói thật, đối với cục sắt có lực lượng cường hãn này, hắn có hơn mười phương pháp giết chết nó. Chỉ cần là một sinh vật, nó hẳn phải có nội tạng. Trực tiếp nhét vào bụng nó vài quả lựu đạn ma tinh siêu năng lượng, kiểu gì cũng sẽ bị nổ ra tro. Đoạn Vân cũng không tin, nội tạng của nó cũng có thể hấp thu năng lượng. Cho dù nội tạng nó có thể hấp thu năng lượng, nhưng năng lượng cường đại nổ mạnh trong nháy mắt như thế, cũng tuyệt đối có thể nổ tan xác hắn. Thêm vào đó, còn có thể trực tiếp dùng dược vật độc chết nó. Chỉ cần nó có máu có thịt, hắn cũng làm cho máu thịt nó biến thành bùn.

    - Thiếu gia, chúng ta phải làm gì đây?

    Diệp Cô Thành hỏi Đoạn Vân.

    Nghĩ một lát, hắn trả lời:

    - Hắn lợi hại như vậy, nếu có thể thu phục làm ma sủng thì tốt. Gọi tên địa hành quy lên đây.

    - Thiếu gia, ngài tìm ta?

    Lão ô quy ngàn năm cung kính nói với hắn.

    Đoạn Vân khẽ gật đầu, nói:

    - Lão tiên sinh, à, mà … ngươi tên gì?

    - Ta tên là Mạch Địch Phổ Tư.

    - À Mạch Địch Phổ Tư, ngươi sống chừng ấy tuổi rồi, chắc cũng biết vài sự tình tiền sử chứ hả? Ngươi nói xem, đối với đầu Hồng Hoang cự thú này, ta hẳn là phải có cách nào xử lý nó chứ.

    Đứng ở một gốc cây bị con cự thú phá hỏng thành đống gỗ vụn, Đoạn Vân hỏi lão ô quy Mạch Địch Phổ Tư.

    - Việc này hử? Thiếu gia đã không có năng lực giết nó, vậy thì bắt nó phong ấn lại đi.

    Mạch Địch Phổ Tư trả lời.

    Đoạn Vân khẽ lắc đầu nói:

    - Ai nói ta không có năng lực giết hắn? Ta chỉ cần tìm một ma tinh cấp mười hai, nhờ Địa Tinh chế cho ta thành lựu đạn ma tinh, sau đó đem nó nhét vào bụng cự thú này. Như vậy, với một lực nổ siêu năng lượng cấp mười ba bộc phát trong cơ thể, nó muốn không chết cũng khó.

    - A? Thiếu gia nguyên lai có cách giết chết nó hả. Vậy thiếu gia muốn thế nào?

    Mạch Địch Phổ Tư hơi giật mình nói. Đích xác, dựa theo phương pháp này của Đoạn Vân, tuyệt đối có thể giết đầu Hồng Hoang cự thú này.

    Đoạn Vân cười hỏi lại:

    - Ngươi nói, ta có thể thu hoạch nó để dùng vào việc gì không?

    - Việc này … việc này ta không biết. Mặc dù thực lực của nó thì vô cùng cường hãn, nhưng trí tuệ Hồng Hoang cự thú có hạn, hơi giống dã thú. Đối với việc thu hoạch Hồng Hoang cự thú làm ma sủng, tựa hồ không ai làm cả.

    Mạch Địch Phổ Tư trả lời.

    Ra hiệu cho lão ô quy lui xuống, Đoạn Vân đánh giá cẩn thận con Hồng Hoang cự thú này một phen. Càng xem hắn càng thích, quyết định thử một lần. Lúc này, tinh thần lực của hắn đã rất cường đại, do đó muốn dựa vào tinh thần lực cường đại của mình xâm nhập vào biển ý thức của cái đầu to đùng này, lưu lại ấn ký. Như vậy, mình hẳn là có thể khống chế được đầu cự thú này rồi.

    Nghĩ vậy, Đoạn Vân ra lệnh cho đám thủ hạ đứng một bên đề phòng, còn hắn chuẩn bị dùng thần thức xâm nhập vào đại não của cự thú. Kỳ thật Đoạn Vân cũng nghĩ tới việc trực tiếp dùng huyết chi khế ước quỷ dị, giống như thu phục Âu Đặc Tư và Tạp Lỗ, trực tiếp dùng danh nghĩa của hắn ký khế ước. Nhưng tên quái gia hỏa này cả người đều là lân giáp, xem ra toàn là những thiết bị phi sinh vật, để máu có pha ý nghĩ của mình thẩm thấu, xâm nhập vào đại não thì cơ hồ không thể làm được. Nhưng Đoạn Vân có thần thức cường đại, hơn nữa hắn có thể ngưng tụ ấn ký mình trong thần thức. Chỉ cần Đoạn Vân xâm nhập thành công vào đại não đầu cự thú này, đưa ấn ký của mình khắc vào trong đó, đầu cự thú này cũng tuyên cáo thuộc về mình rồi.

    Đoạn Vân đưa tay phải đặt nhẹ vào đầu con cự thú, thần thức cường đại theo cánh tay cuồn cuộn tuôn ra, trực tiếp xuyên qua lân giáp con cự thú. Thần thức tựa như có vô số ánh mắt, hiểu rõ những phương vị bên trong lân giáp cự thú. Thần thức cứ thế chui vào trong, phát hiện ra thế giới bên dưới cái vỏ bọc ngàn năm này. Đoạn Vân ước lượng, lân giáp ở da đầu cự thú dày gần hai mươi li, vào sâu bên trong tổ chức này lại càng mỏng dần. Trong đó có vô số những loại tương tự như mạch máu phân bố phía dưới lân giáp. Đoạn Vân phỏng chừng, những mao quản này có thể đưa năng lượng hấp thu được vào trong cơ thể. Cự thú thông qua lân giáp có thuộc tính hấp thu để hấp thu năng lượng công kích của đối phương cấp cho mình sử dụng, sau khi chuyển hóa, truyền vào những nao quản này, từ hệ thống mao quản sẽ đưa năng lượng truyền tới các nơi, hoặc là chuyển hóa tồn trữ, hoặc là trực tiếp sử dụng.

    Thần thức Đoạn Vân tiếp tục đi sâu vào trong. Sau khi xuyên thấu qua lân giáp, hắn phát hiện ra dưới lớp da cứng như thép là lớp thịt mềm. Cường độ tổ chức của lớp thịt này so với lớp da bên ngoài cự thú thì đúng là một trời một vực. Đoạn Vân dám khẳng định, nếu tầng lân giáp đó không có thuộc tính hấp thu thì với chân khí của Đoạn Vân cũng đủ để phá hỏng toàn bộ cơ quan bên trong của Hồng Hoang cự thú. Nói cách khác, chỉ cần chút chân khí của Đoạn Vân cũng đủ để làm cho đầu Hồng Hoang cự thú hình thể cồng kềnh này bị nội thương nghiêm trọng. Xuyên qua da thịt, thần thức tiếp tục hướng vào trong. Sau khi phát ra những xung động mạnh hơn, hắn thành công tiến vào đại não con cự thú, hơn nữa thành công tìm được biển ý thức ** của đầu cự thú.

    Khi Đoạn Vân đang suy nghĩ biện pháp đem ấn ký của mình khắc vào ý thức hải của con cự thú, một thanh âm bỗng nhiên truyền tới.

    - Ngươi là ai? Ngươi muốn làm gì?

    Thanh âm này, là thanh âm nữ tính, thanh âm có vẻ rất ngọt ngào. Đoạn Vân biết, thanh âm này là từ tinh thần lực hoặc linh hồn của con cự thú này phát ra. Nếu mình muốn thu phục thành công đầu cự thú, chắc chắn phải tìm ra chủ nhân của thanh âm này, rồi thu phục người phát ra thanh âm. Nhưng thanh âm này lại không hề phù hợp với thân thể tựa hồ cồng kềnh kia. Đây là món đồ quái quỉ gì thế nhỉ?

    Giữa ý thức hải của cự thú, thần thức Đoạn Vân phát ra một thông điệp, nói:

    - Ngươi là ai?

    - Ta hả? Ta là ta. Làm sao ngươi bây giờ ở trong cơ thể ta? Ngươi có phải là người xấu không?

    Thanh âm vang vọng đó có chút đề phòng.

    Đoạn Vân trong lòng cười lạnh trả lời: Ta đã vào trong đầu ngươi rồi, ngươi nói ta có phải là người tốt không?

    Còn thần thức Đoạn Vân phát ra thông điệp, nói:

    - Ngươi nói cho ta biết trước ngươi là ai, sau đó ta sẽ nói cho ngươi ta là ai?

    - Được rồi. Ngươi thấy con quái thú bị những người bên ngoài bị chặt không? - Thanh âm đó hỏi.

    Thần thức Đoạn Vân nói:

    - Ta thấy rồi. Vậy đó chính là ngươi hả?

    - Không phải ta. - Thanh âm ngọt ngào cất lên.

    - Không phải ngươi? Vậy là ai?

    Đoạn Vân hỏi lại vẻ nghi hoặc. Đã ở trong ý thức hải của quái thú, vậy hẳn phải là linh hồn của quái thú rồi? Nhưng nói không phải, rốt cuộc là chuyện gì?

    - Nó vốn là sủng vật của ta, một sủng vật rất đáng yêu, nó tên là Quả Quả. Nhưng sau đó, tỷ tỷ ta giấu ta, bí mật bắt Quả Quả thí nghiệm. Tỷ tỷ ta dùng một đại lượng các chất có thuộc tính hấp thu, ép buộc Quả Quả ăn vào, lại còn đưa năng lực thôn phệ của đám slime di thực vào người Quả Quả. Như vậy, Quả Quả biến thành một đầu quái vật thôn phệ vạn vật, cũng không e ngại công kích. Hơn nữa, tỷ tỷ ta dùng sủng vật khế ước, ép Quả Quả biến thành sủng vật của nàng, rồi ra lệnh cho Quả Quả thôn phệ ta. Ta không nghĩ lại bị Quả Quả thôn phệ mình, nên thân thể biến thành thân thể của Quả Quả. Nhưng, linh hồn ta đã chui được vào thức hải của Quả Quả, chính là nơi này này. Ở đây ta giết chết được linh hồn tà ác của Quả Quả. Nhưng chính vì vậy, ta lại bị nhốt ở bên trong này, vĩnh viễn không ra ngoài được.

    Giọng nói ngọt ngào rất kiên nhẫn giảng giải cho Đoạn Vân.

    Nghe thế, hắn bị kích thích một chút. Lão ô quy này, chờ ta ra ngoài sẽ thu thập ngươi, lại nói đây là cái gì Hồng Hoang cự thú? Chó má. Vốn còn tưởng rằng ở nhà có một người có kinh nghiệm, cái gì cũng biết, không ngờ tin tức đầu tiên lão ô quy cung cấp lại hoàn toàn lầm lẫn.

    - Ngươi bị tỷ tỷ ngươi phong ẩn bên trong Ma Thú Sâm Lâm hả?

    Đoạn Vân dùng thần thức hỏi.

    - Đúng vậy. Lúc đó, tỷ tỷ ta nghĩ là ta đã chết, vì vậy bắt ta nhét vào Ma Thú Sâm Lâm, hơn nữa còn sử dụng một đại phong ấn, muốn vĩnh viễn chôn ta lại. Mãi đến gần đây, ta mới ra ngoài được. Nhưng linh hồn của ta vẫn bị giam cầm trong vòng thân thể Quả Quả như trước.

    - Bị nhốt trong thân thể? Không thể nào. Chẳng lẽ ngươi không ra được? Ta đây làm sao lại vào đây được?

    Đoạn Vân hỏi có chút khó hiểu.

    - Mặc dù ta không biết ngươi làm sao mà vào đây được, nhưng ta cũng không ra được đâu. Toàn thân Quả Quả được bọc kín bằng phệ ma thạch, phệ ma thạch lại gây thương tổn cho linh hồn rất lớn. Linh hồn chỉ cần tới gần phệ ma thạch, lập tức sẽ bị hấp thu sạch sẽ.

    Thanh âm đó giải thích cho Đoạn Vân.

    - À, ngươi rốt cuộc là ai? Thực lực thân thể mạnh đến thế, vậy ngươi cũng nhất định rất lợi hại phải không?

    - Đoạn Vân dùng thần thức hỏi.

    - Ta? Ta không thể nói cho ngươi.

    - Tại sao?

    Đoạn Vân hỏi lại.

    - Ta không thể nói cho ngươi, nói không thể tức là không thể.

    Thanh âm đó có chút nóng nảy.

    Đoạn Vân ngẫm nghĩ một lát, rồi dùng thần thức nói:

    - Ngươi ra ngoài cho ta xem cái nhé.

    - Ngươi ra trước đi.

    Thanh âm kia nói.

    Trong lòng Đoạn Vân cười lạnh: Ta đi ra? Ta làm sao mà đi ra được? Đây là thần thức của ta, ta đâu có giống ngươi, vốn là một linh hồn.

    - Nơi này là địa bàn của ngươi, ngươi ra trước đi, sau đó ta sẽ ra.

    Hắn nói.

    - Vậy cũng được.

    Thanh âm ngọt ngào chấm dứt, Đoạn Vân lúc này phát hiện giữa ý thức hải có chút ba động, sau đó mở rộng thần thức ra bao vây khắp nơi.

    - A. Ngươi làm gì đó?

    Cô gái này chợt kêu lên. Nói thật, cũng không phải Đoạn Vân muốn thô lỗ như vậy với người ta, chỉ có điều căn bản là nếu thần thức của Đoạn Vân không ôm người ta thì làm sao mà biết được người ta trông như thế nào?

    Thần thức Đoạn Vân cũng rốt cục phát hiện ra chủ nhân của thanh âm đó - Một thiếu nữ rất xinh đẹp thánh thiện khoảng hai mươi tuổi, hơn nữa là thiếu nữ trông thê thảm. Nhưng vừa thấy hình dạng đó Đoạn Vân giật mình, hắn cảm thấy rất quen thuộc.

    * nguyên văn - Tống tử: là loại bánh làm bằng nếp và đậu của người Trung Quốc, bó bằng rất nhiều dây lạt.

    ** Nguyên văn - Thức hải. Đây là một khái niệm của người Trung Quốc, chỉ nơi tất cả tri thức được lưu lại. Nó nằm dưới huyệt Bách Hội trong não người, chính giữa hai lông mày, ẩn sâu phía sau ấn đường, Tây Y gọi là tuyến tùng, bên Đạo gia gọi là thiên nhãn, Đạo Phật thì gọi là thức hải. (các bạn xem thêm ở Baike http://baike.baidu.com/view/818982.htm, có rất nhiều giải thích rất hay về thức hải này)

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Vì lười nên nhét nó vào đây cho dễ... tìm:Hidden Content

    Truyện pé watery CV: Hidden Content

    Truyện pé Mèo CV: Hidden Content
    truyện của pé Cốc : Hidden Content
    truyện của pé Dại : Hidden Content
    truyện của pé Nothing : Hidden Content

    Còn của ai nữa không nhỉ, cho vào đây nốt?Hidden Content

  8. Bài viết được 12 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    boket,danhdt,Nguachien,
  9. #255
    Ngày tham gia
    Oct 2007
    Bài viết
    3,839
    Xu
    1,498

    Mặc định

    Chương 256. Sinh Mệnh nữ thần đích muội muội
    Dịch: workman
    Nguồn: www.tangthuvien.com


    Mắt nhắm tít, miệng tươi cười
    Được ôm mỹ nữ cuộc đời nở hoa
    Tuy rằng thần thức xẹt qua
    Đoạn Vân háo sắc hào hoa mừng thầm


    Bị thần thức Đoạn Vân bao vây, cô gái đó thử cố gắng giãy dụa và công kích vài lần. Nhưng thần thức của hắn, vốn chính là một loại tinh thần rất quỷ dị, căn bản không thể công kích được. Với chút thần thức ấy, cho dù bỏ qua thì cũng sẽ không có ảnh hưởng quá lớn gì với hắn.

    - Ngươi muốn làm gì? Ngươi buông ta ra.

    Cô gái bị thần thức bao vây linh hồn đang muốn cố gắng trốn tránh, nhưng thần thức hắn tựa như không khí, tràn ngập khắp nơi khắp chốn.

    - Dường như ta gặp ngươi ở đâu rồi thì phải?

    Đoạn Vân dùng thần thức nói với cô gái bị bao vây. Thật ra mà nói, dùng thần thức ôm lấy một linh hồn căn bản không có cảm giác gì, so với ôm lấy một khối không khí cũng chẳng khác gì nhau.

    - Gặp ta rồi hả? Không có khả năng đó? Ta đã ở đây đã ngàn năm rồi.

    Cô gái đó có chút giật mình chối phắt.

    - Từ từ…. Sinh Mạng nữ thần. Cô nói là tỷ tỷ của cô phong ấn cô hả? Còn một thủ hạ của ta lại nói là đầu cự thú này là do Sinh Mạng nữ thần tự mình phong ấn. Chẳng lẽ cô là muội muội của nữ thần? Làm sao biến thái như vậy được, nếu cô không nói dối, cô tuyệt đối là muội muội của Sinh Mạng nữ thần. Ta đã nhìn thấy pho tượng nữ thần, trông rất giống với cô đó.

    Đoạn Vân lúc này chột dạ hỏi dồn.

    - Ta, ta không phải. Ngươi buông ta ra trước.

    Cô gái đó nói với Đoạn Vân có chút thẹn thùng.

    Gã sắc lang sử dụng thần thức cười:

    - Hê hê… không cần khẩn trương. Ta có ôm cô thật đâu, ta chỉ dùng thần thức của ta mà quan sát phương vị của cô thôi mà.

    - Ngươi là mấy tên xấu xa ở bên ngoài trói ta đó hả? Ngươi trói thân thể ta, bây giờ lại trói buộc linh hồn ta, ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Ngươi mau thả ta ra, ta cam đoan không gây chuyện, ta sẽ lập tức đi ngay.

    Cô gái đó hét lên với Đoạn Vân.

    - À, cô có thấy một thanh niên mắt đen, tóc đen, chính là ta đó. Bây giờ tay của ta đang vuốt ve cô … không …. Là đang sờ đầu con sủng vật Quả Quả của cô.

    Đoạn Vân dùng thần thức truyền tới đầy ý tứ.

    - Tại sao ngươi muốn vào đây? Nơi này đã vào là không ra được đâu.

    - Ngữ khí cô gái đó có chút nghi hoặc.

    Cất tiếng cười, Đoạn Vân dò hỏi tiếp:

    - Không nói về ta, hãy nói về phần cô đi. Tại sao tỷ tỷ cô muốn phong ấn cô? Sinh Mạng nữ thần có thanh vọng rất cao ở Mộng Đa Lợi Á. Có phải là người tà ác như cô nói không?

    Nghe Đoạn Vân dò hỏi như vậy, cô gái vội vàng đáp:

    - Ta vừa rồi lừa ngươi thôi, việc này không phải tỷ tỷ của ta làm. Hơn nữa, tỷ tỷ của ta cũng không phải Sinh Mạng nữ thần.

    - À, vậy chẳng trách được. Thế nào! Cô muốn ra ngoài hả?

    Đoạn Vân hỏi.

    - Muốn lắm, nhưng ta không ra được. Cho dù ra khỏi... ta cũng chỉ có thể là một linh hồn, sau khi rời khỏi đây vẫn không có bằng hữu gì cả.

    Giọng cô gái có vẻ lo lắng.

    Đoạn Vân cười khẽ, thần thức vẫn truyền đều đều:

    - Ta đã đi vào thì sao cô lại không ra được chứ? Cho dù ta không trực tiếp mang cô ra ngoài, chỉ cần đánh vỡ thân thể con quái thú này … à … hoặc là khoan một cái lỗ, cô cũng có thể ra khỏi đây mà? Với lại, sau khi ra ngoài sẽ tìm một thân thể khác, vậy còn không dễ dàng sao?

    - A, muốn chiếm cứ thân thể người khác hả? Không được! Ta cũng có thể tự mình trọng tố thân thể.

    Tâm địa cô gái thật ra cũng rất tốt.

    - Không nói việc này nữa. Được rồi, có phải là thân thể này không thể nói chuyện không?

    Đoạn Vân hỏi tiếp.

    - Đúng vậy, Quả Quả là sủng vật, sủng vật bình thường đều không thể nói chuyện. Quả Quả đã qua sự cải tạo, kết cấu thân thể không cho phép nó phát ra ngôn ngữ phức tạp.

    Cô gái trả lời.

    Ngẫm nghĩ một lát, hắn bảo:

    - Như vậy ta đi ra ngoài trước, nhưng ta sẽ lưu chút thần thức ở chỗ này, thông qua chút thần thức giữa chúng ta có thể trao đổi được.

    Nói xong, Đoạn Vân tách một bộ phận thần thức của mình ra, gắn vào trong biển ý thức, sau đó rút lui ra khỏi thân thể quái thú.

    Sau khi trở ra, đám thủ hạ vẫn còn chưa phản ứng gì, hắn đã nhắm mắt dùng thần niệm hỏi thử:

    - Cô nghe được không?

    - Ngươi ở nơi nào đó?

    Thanh âm cô gái vang vọng trong biển ý thức của Đoạn Vân.

    - Ta đã ra ngoài. Được rồi, cô có thể khống chế được thân thể quái thú này chứ? Ta cởi trói cho cô, sau này ta sẽ nghĩ biện pháp đưa cô ra.

    Hắn dùng thần niệm nói với cô gái.

    - Tốt! Ngươi mau đưa thả ta ra.

    Cô gái nói với Đoạn Vân.

    - Được rồi, cô tên là gì?

    Hắn hỏi.

    - Ta? Ta gọi là Helen.

    Cô gái trả lời.

    - Ta gọi là Đoạn Vân. Cô thấy mấy người ở đây không? Họ đều là thủ hạ của ta. Tốt lắm! Không nói nữa ta thả cô đây.

    Đoạn Vân nói với Helen. Nói xong, hắn cắt đứt liên lạc với nàng, rồi thu hồi thần thức lại.

    Việc liên lạc giữa Đoạn Vân và Helen không được chặt chẽ liền lạc như Âu Đặc Tư và Tạp Lỗ. Hắn chỉ lưu chút thần thức ở lại trong biển ý thức của Helen, chỉ cần Đoạn Vân thả thần thức ra, chỉ cần trong phạm vi thần thức có thể sẽ liên lạc được với chút thần thức mà Đoạn Vân lưu lại đó, cũng có nghĩa là có thể liên lạc với Helen. Và cũng chỉ Đoạn Vân có thể liên lạc Helen, Helen không thể liên lạc với hắn.

    - Lão Đại, ngươi làm gì vậy? Làm gì mà lục đục ở bên trong lâu thế.

    Đoạn Vân vừa mở mắt, đám người Tiểu Phi Hiệp đã vây kín lấy hắn.

    - Lâu đâu? Không phải mới có một chút thôi sao? Ồ, được rồi, các ngươi thả nàng ra đi.

    Đoạn Vân ra lệnh cho thủ hạ.

    - Nàng? Lão Đại, nó là giống cái hả?

    Tiểu Phi Hiệp giật mình vểnh mõm hỏi.

    - Nhất thời cũng khó nói hết mọi việc được, bảo các ngươi tha thì các ngươi làm đi. Nói nhảm nhiều thế.

    Hắn trợn mắt quát.

    Nghe Đoạn Vân nói thế, đám Thú nhân hì hục cởi trói cho con cự thú đang nằm thu lu thành một cục. Còn Tiểu Phi Hiệp vẫn đứng một bên nói thầm: nàng … nàng … nàng … cũng không biết mắt lão Đại có toét tòe loe không, một quái vật xấu xí như thế, vậy mà vẻ mặt lúc đó quả thực tựa như nhìn thấy một đại mỹ nữ vậy.

    Đoạn Vân cũng không để ý đến lời lẩm bẩm của Tiểu Phi Hiệp nữa, hắn hỏi Diệp Cô Thành:

    - Diệp Cô Thành, làm sao nàng bất động thế?.

    - À, thiếu gia, người đi vào không bao lâu, nó vẫn không nhúc nhích. Còn thiếu gia, lúc nãy vẻ mặt người trông rất phong phú. Ta nhớ, vẻ mặt người lúc đó giống gặp được mỹ nữ vậy.

    Nghe thế, Đoạn Vân cười he he:

    - Đừng nói là trông giống, ta thật sự thấy mỹ nữ bên trong, ngươi nói không sai chút nào, đó là muội muội của Sinh Mạng nữ thần. Ta đoán rằng, sau khi ta đi vào linh hồn nàng chuyển từ thân thể nhập vào ý thức hải, do đó thân thể cũng tạm thời mất đi sự khống chế.

    - Lão Đại, không thể nào. Đây sao có thể là muội muội của Sinh Mạng Nữ Thần chứ? Nữ thần đúng là một Đại mỹ nhân mà. Muội muội nàng hẳn là không biến thành quái vật như vậy chứ?

    Đạt Nhĩ Ba chỉ vào con quái thú hung ác đó, giật bắn mình nói.

    Đoạn Vân cũng không giải thích gì thêm. Sau khi Helen khống chế được thân thể Quả Quả, nàng cũng rất ôn thuận nằm một bên, không hề gây sự. Đám thủ hạ của Đoạn Vân cũng cơ bản tin tưởng hắn đã chế trụ đầu quái thú này rồi.

    Đoạn Vân vốn là muốn tìm biện pháp đưa Helen ra, nhưng thử qua vài lần hắn cuối cùng cũng hiểu những gì Helen nói - Phệ ma thạch quả là có tác dụng ngăn cản linh hồn.

    Lúc này, sự kiện quái thú cũng cơ bản giải quyết xong. Nếu không tận mắt nhìn thấy Đoạn Vân làm sao tin được, bên trong thân thể xấu xí bị phong ấn đó lại lại là muội muội của Sinh Mạng nữ thần, cũng là một vị Đại mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.

    Về phần phong ấn, Đoạn Vân cũng tiến đến đến tận nơi nhìn ngó một lần. Nơi đó chỉ là một huyệt động bình thường, cấu tạo bên trong cũng không khác gì hầm giam lúc trước, có một không gian cấm ma, chỉ có điều kích thước lớn hơn hầm giam nhiều.Huyệt động được đào sâu xuống dưới, phía trên có một tòa núi nhỏ. Nghe đám thủ hạ nói lại, khi thu phục nhóm siêu thần thú và thần thú cuối cùng, ba đại địa chi hùng của gia tộc, cũng là một trong số hai mươi Ma thú gia tộc có thực lực cấp mười hai, ba người họ muốn triển khai thân thủ cho đám thủ hạ mới biết mùi, họ dùng thổ hệ ma pháp cường hãn, dời quả núi này sang một bên, phá hỏng ma pháp trận cấm ma. Còn ma pháp trận cấm ma đó vừa bị phá hỏng xong, Quả Quả cả người đều là lợi khí giết người, lập tức phá đất chui ra. Vốn giai vị và thực lực của Quả Quả đã là cấp mười ba trung giai, vừa nhảy ra đã tỏa uy áp. Còn ba đầu đại địa chi hùng vừa mới vào nhóm cao thủ cấp mười hai tự nhiên cũng biết ngay thực lực của đầu quái thú này đã không còn ở trong cấp mười hai. Mặc dù đầu quái thú này chỉ có khả năng thể hiện được thực lực cấp mười hai trung giai, nhưng, những gì thể hiện ra ngoài, cũng không có nghĩa là là thực lực thực tế. Ma thú gia tộc tự nhiên lập tức cấp báo lên gia tộc.

    Thực sự cái mạng nhỏ của Helen rất là may mắn. Nếu Đoạn Vân không tìm thấy mỹ nữ bên trong là muội muội của Sinh Mạng nữ thần, hắn đã tìm một viên ma tinh cấp mười hai nhét vào bụng Helen rồi cho nổ tung rồi, cho dù năng lực phòng ngự của đầu quái thú biến dị có biến thái đến đâu đi nữa, cũng khó mà thoát khỏi cảnh thân nát hồn diệt.

    Đối với Helen, Đoạn Vân vốn cũng muốn an trí nàng ở Á Cương thành nhưng lại bất lực, cả thân quái thú đều gắn phệ ma thạch, căn bản không thể thông qua truyền tống trận được. Còn bảo nàng đi bộ tới Á Cương thành thì mất thời gian vài ngày. Do đó, hắn đành phải tạm thời an trí nàng ở Ma Thú Sâm Lâm.

    Mặc dù lúc này hắn không tìm được phương pháp cứu Helen khỏi phong ấn, nhưng hắn đã nghĩ đến cách lợi dụng đầu quái thú toàn là lợi khí giết người này - Rèn luyện thủ hạ. Theo Helen tiết lộ, linh hồn khống chế có một vài điểm thiếu sót, hơn nữa vừa mới từ thoát khỏi phong ấn, nên nó chỉ phát huy thực lực cấp mười hai trung hậu giai. Như vậy cũng đủ làm một món đồ rèn luyện thủ hạ không tệ chút nào. Do đó, hắn quyết định kiến tạo một chỗ ở đặc biệt cho Helen ở trong Ma Thú Sâm Lâm. Nung quanh chỗ nàng ở kiến tạo một tòa luyện võ trường. Đoạn Vân muốn cho đám chung đoan gia tộc, nếu không có việc gì thì tới đây đánh với Helen vài trận. Để tính tới cảm tình của nàng, hắn cũng tìm cách mau chóng đưa nàng thoát khỏi thân thể kia. Về phần thân thể đó, hắn muốn cho luyện kim thần Lai Bố Ni Tư cải tạo thành một mô hình.

    An trí Helen xong, việc hắn phải làm đầu tiên là tìm lão ô quy Mạch Địch Phổ Tư.

    - Mạch Đế Phổ Tư, ngươi nói thật cho ta biết, ngươi rốt cuộc có gặp qua Hồng Hoang cự thú bao giờ chưa?

    Trong thư phòng ở Á Cương, Đoạn Vân hỏi con ô quy ngàn năm mà mình vẫn cho là một bảo vật.

    - Thiếu gia, ta chỉ nghe nói qua thôi.

    Lão ô quy trả lời có chút bối rối.

    Nghe thế, hắn thật muốn tẩn cho lão rùa già một trận nhừ tử. Hừ, lão gia hỏa này cũng không giỏi lắm. Chà, bỏ qua cho lão thôi, ai bảo hắn là lão ô quy làm gì?

    - Ngươi có biết Sinh Mạng nữ thần có một muội muội không?.

    Đoạn Vân hỏi tiếp.

    Nghe hắn hỏi vậy, lão ô quy hơi giật mình trả lời:

    - Thiếu gia, chuyện này ta cũng nghe cha ta nhắc tới. Sinh Mạng nữ thần đích thật là có một muội muội.

    - Tên nàng gọi là gì?

    - Cái này … cái này thì ta không biết.

    - Ngươi hẳn phải biết nàng là nữ thần gì chứ?

    Đoạn Vân thật muốn tẩn lão quá. Hừ, cái gì cũng không biết.

    - Thiếu gia, nàng không phải là nữ thần. Nhưng nếu bảo nàng là một nữ thần gì đó, thì cũng chỉ có thể nói nàng là Sinh Mạng nữ thần dự bị. Bởi vì, hai tỷ muội các nàng đã từng tranh đoạt danh hiệu Sinh Mạng nữ thần mà.

    - Hả? Thần cũng cạnh tranh sao. Tốt lắm! Mạch Địch Phổ Tư, ngươi đi đi.

    Nghe lão ô quy phân trần, Đoạn Vân thầm nói: thần cũng có thể tự phong, vậy sau này đợi cho ta có thêm thực lực, bổn thiếu gia cũng muốn phong thần phong thánh cho đám thủ hạ ta.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Các mem muốn đọc chương tiếp thì PM cho em small, biệt hiệu tại TTV là Sờ Mông.
    Lần sửa cuối bởi Duyên, ngày 23-03-2009 lúc 17:53.
    Vì lười nên nhét nó vào đây cho dễ... tìm:Hidden Content

    Truyện pé watery CV: Hidden Content

    Truyện pé Mèo CV: Hidden Content
    truyện của pé Cốc : Hidden Content
    truyện của pé Dại : Hidden Content
    truyện của pé Nothing : Hidden Content

    Còn của ai nữa không nhỉ, cho vào đây nốt?Hidden Content

    ---QC---


  10. Bài viết được 13 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    boket,danhdt,huunhatn,Nguachien,
Trang 51 của 92 Đầu tiênĐầu tiên ... 41495051525361 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status