TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 4 của 4 Đầu tiênĐầu tiên ... 234
Kết quả 16 đến 20 của 20

Chủ đề: Lời tựa và giới thiệu truyện

  1. #16
    Ngày tham gia
    Jun 2008
    Đang ở
    Thiên Môn
    Bài viết
    7,033
    Xu
    51

    Mặc định

    Tiếu ngạo giang hồ của tác gia Kim Dung

    Thưa chư vị. Tiếu ngạo giang hồ là một trong các pho bí kíp mà tại hạ đã có dịp thưởng lãm, cảm giác về nó thật mĩ diệu. Xin có đôi lời tự tâm can chia sẻ với huynh đệ TTV về siêu phẩm này.

    Giang hồ trong Tiếu ngạo là một đặc trưng của tác giả Kim Dung. Ta bắt gặp một xã hội đấu tranh giữa nhiều bang phái thế lực, nhưng cũng không thoát khỏi cái mâu thuẫn muôn thủa giữa thiện và ác.

    Mâu thuẫn này được lồng ghép đan xen, thể hiện trong nhiều mối quan hệ, giữa thầy và trò, giữa yêu và hận, bàng quan và nhiệt huyết, huynh đệ, cha con, tỉ muội... trùm lên tất cả là cuộc đấu tranh quyền lực giữa Ngũ Nhạc Phái, Thiếu Lâm, Võ Đang đại diện cho chính phái, và Ma giáo đại diện cho tà phái.

    Lệnh Hồ Xung là đại đệ tử Hoa Sơn phái, do Nhạc Bât Quần làm chủ, thuộc ngũ nhạc phái. Chàng trai trẻ này là người chính trực công minh, thông minh tuyệt đỉnh, là người sinh ra để luyện kiếm, và trên hết là con người có cái tâm khoáng đạt vượt ra khỏi cái ràng buộc luân lí của thời đại, cái vòng gò bó giả tạo đã được Lệnh Hồ cùng người yêu_ Trưởng công chúa Ma giáo_Thánh Cô, Nhậm Doanh Doanh, một tình yêu đẹp, một tiếng cười ngạo nghẽ được đôi uyên ương cất lên như chế nhạo giang hồ nham hiểm giả tạo này.

    Trong cái giang hồ đó người ta bắt gặp một Nhạc Bất Quần, ai cũng nghĩ đó là người chính trực ngay thẳng, một quân tử kiếm, được giang hồ chính đạo tôn sùng nể kính, sau này chính Lệnh Hồ và mọi người mới phát hiện ra đó là một tên ngụy quân tử chính hiệu, một con người vì quyền lợi bản thân, vì cái danh hão Bá chủ võ lâm đã sát vợ, diệt hạnh phúc của đứa con gái duy nhất, lừa cả các học trò người luôn tôn trọng hắn ta. Hình tượng Nhạc bất Quần để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc, người ta có thể so sánh đâu đó trong cuộc sống có nhứng kẻ như vậy> HÌnh tượng Nhạc Bất Quần đã vượt ra khỏi truyện và đi vào đời thường xã hội Việt Nam đến mức có một giai đoạn ở miền Trung VN người ta dùng đích danh "tên họ Nhạc" hoặc Bất Quần tiên sinh để chỉ những kẻ ngụy tạo trá hình.

    Xã hội trong tiếu ngạo có sơn thanh thủy tú, có thành thị sầm uất, có văn hóa rực rỡ...một xã hội nhìn bề ngoài yên bình đẹp đẽ, ẩn trong đó là cuộc đấu tranh quyền lực giữa các môn phái, cá nhân, tàn khốc đẫm máu. Lệnh Hồ Xung bị cuốn vào cái vòng đấu tranh đó, trải qua bao nhiêu khổ ải sinh tử, cuối cùng được gì? Trong cái vòng sinh tử đó chàng quen được những nhân vật mà người ta gọi là những kẻ tà đạo: Đào Cốc Lục yêu lập dị gàn dở ngu dốt, Điền Bá Quang hoa đạo tặc, Nhậm Ngã Hành bạo chúa khinh đời.... những con người lẽ ra "tà" nhưng bản chất luôn giữ chữ tín, xứng đáng hơn với chữ hiệp, hơn hẳn kẻ chàng gọi là sư phụ_ Nhạc Bất Quần....


    Không gian yêu hận, đấu tranh quyền lực, những chiêu thức kì lạ, môn phái kì bí....tất cả đều nhạt nhòa sau khúc tiếu ngạo.

    Phải chăng chỉ có Lệnh Hồ mới có thể cất lên khúc tiếu ngạo, hay còn ai nữa?
    Có phải võ công là quan trọng nhất với con người, có phải quyền lực tối cao là không thể kháng lại?
    Ý nghĩa cuộc sống, cái mà ta theo đuổi thực sự là cái gì? Cái gì mới là quan trọng nhất trong lòng ta?
    Để đạt được cuộc sống đích thực, có phải chỉ có dựa vào võ công hay còn cần cái gì khác........

    Tất cả các câu hỏi trên đều được giải đáp trong Tiếu ngạo giang hồ.

    Tiếu ngạo giang hồ không chỉ là tác phẩm kiếm hiệp đơn thuần mà còn chứa đựng triết lí nhân sinh đáng để ta suy ngẫm.

    Thân.
    ---QC---
    Sống trong đời cần có cái tâm và ngạo khí

    Bồ Đa lão tổ Hidden Content
    GIA ĐÌNH VĂN ĐÀN - THẬP NHỊ CA Hidden Content


  2. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    dau_dat,
  3. #17
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Vùng đất bị Thượng Đế lãng quên.
    Bài viết
    233
    Xu
    0

    Mặc định

    Truyền thuyết giếng Thanh ti.

    Tác giả Tiểu Đoạn (bút danh của Đoàn Ngân), sinh năm 1973 tại Tề Tề Cáp Nhĩ – Hắc Long Giang, nguyên quán ở Tùy Châu – Hồ Bắc là người duy nhất trong số các tác gia kiếm hiệp trẻ được tạp chí “Võ Hiệp” vinh danh bằng một chuyên mục riêng với danh tự Tiểu Đoạn đình, sánh ngang với Kim Dung đường, Cổ Long trai, Vũ Sinh các, Hoàng Dị cung, Thụy An cư của các tác gia tiền bối. Văn phong Tiểu Đoạn cô đọng hàm súc mà tinh tế uyển chuyển tạo thành một dấu ấn, một lối đi rất riêng trong dòng chảy chung của Kiếm hiệp.

    Truyền thuyết giếng Thanh ti là một trong những tác phẩm được xuất bản đầu tiên của Tiểu Đoạn (5/2005), cũng là một trong những tác phẩm đầu tiên của Tiểu Đoạn được chuyển sang Việt ngữ.Và ngay từ khi quá trình biên dịch mới bắt đầu, nó đã được đong đảo bạn đọc trong ngoài Tàng Thư viện đón đợi mong chờ. Thậm chí có người còn cho rằng, Truyền thuyết giếng Thanh ti là thành quả dịch thuật quan trọng nhất Tàng Thư viện thời kỳ Hậu Biên hoang.

    Nội dung Truyền thuyết giếng Thanh ti xoay quanh buổi tiệc cưới kỳ túc phái Chung Nam - Đại mã Kim đao Toàn Bảng Đức tổ chức cho sư điệt Trương Hiểu Ký và Công chúa Ma giáo Lộ Bán Nhi nhằm làm bẽ mặt vị trưởng môn sư huynh từ lâu ông ta vẫn ngấm ngầm ghen ghét. Khách đến dự chín người mười ý. Có kẻ chỉ thuận chân đến xem nhiệt náo. Có kẻ hâm mộ thân phận tôn cao và nhan sắc mỹ lệ của Lộ Bán Nhi. Lại có kẻ vì muốn hạ thấp uy phong như một cơn sóng ngầm bấy nay làm chấn động võ lâm của Trương Hiểu Ký mà ra mặt. Cũng có người bởi chân tâm thành ý mong cứu vãn thanh danh một đời anh hiệp phái Chung Nam nên gắng sức cố công.

    Tất cả, tất cả đều thay đổi khi nhận ra, ngoài võ công trác tuyệt, Trương Hiểu Ký còn mang trên mình một thân thế nặng như non Thái. Và trong mắt họ cuộc hôn nhân giữa hai người không chỉ đơn thuần là một cuộc tình vượt ra ngoài khuôn phép mà còn là một cuộc kết hợp những yếu tố có thể làm đảo lộn cả võ lâm. Chỉ có Trương Hiểu Ký và Lộ Bán Nhi, đôi trai tài gái sắc đến với nhau bởi tình yêu và chỉ bởi tình yêu là kiên trì đến cùng cho hạnh phúc của đời mình. Để rồi cuộc tình của họ trở thành huyền thoại. Một huyền thoại như tiếng chuông chùa lảng bảng mãi ngân vang làm rung động sợi tơ lòng giăng mắc trong sâu kín tâm hồn những người trẻ tuổi. Một huyền thoại thắp sáng bừng ngọn lửa yêu thương trong đôi mắt đong đầy hoài niệm đã phôi pha theo năm tháng cuộc đời của những người già.

    Một tiểu thuyết kiếm hiệp mà giữa đao quang kiếm ảnh giang hồ tác giả đã nhẹ nhàng đặt cho ta câu hỏi về sự mong manh của giới hạn giữa tình yêu và nghĩa vụ, giữa đạo đức và trật tự.

    Một câu chuyện tình xót xa nghiệt ngã mà vô cùng âm áp và chứa chan bao khích lệ nhiệt thành.

    Một tác phẩm văn học nói về lẽ hư vô của cuộc đời và sự trường tồn của tình yêu. Rất đáng đọc và chắc chắn sẽ đọng lại nhiều suy ngẫm.
    Tổ quốc là xa lộ.
    Ca- bin lấy làm nhà.
    Mùa lại với mùa qua.
    Cuộc đời... ôi! Phiêu lãng...

  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    dau_dat,
  5. #18
    Ngày tham gia
    Mar 2009
    Đang ở
    千山暮雪
    Bài viết
    277
    Xu
    0

    Mặc định Giang Sơn Tuyệt Sắc, một bộ truyện đáng đọc và đáng dịch nhất hiện nay

    Thịnh thế Đường triều có thể nói là điểm sáng chói nhất trong lịch sử trung hoa, bởi xét về khía cạnh lãnh thổ lẫn văn hóa, đế chế này có phần nổi bật hơn cả nhà Hán khi ảnh hưởng và móng vuốt của nó lan tràn khắp cả thế giới. Không những vậy, Đường Thái Tông Lý Thế Dân còn được công nhận là một trong những đại đế thế giới đầy quyền lực nhất.

    Chính vì ánh sáng quang huy của triều đại này quá rực rỡ, mơ hồ che đựng hết thảy diễn biến lịch sử thời đại xung quanh nó khiến người khác lãng quên đi nhà Tùy, một triều đại đoản mệnh nhưng nếu so sánh về ý nghĩa lịch sử với nhà Đường chỉ có hơn không kém.

    Từ sau Tam Quốc tranh hùng, họ Tư Mã thống nhất trung hoa lập nên Tây Tấn. Trải qua trăm năm suy thịnh, loạn Bát Vương nổi lên, người Hung Nô trỗi dậy khiến Tây Tấn như băng rã, tan thành nhiều quốc gia nhỏ, đánh nhau không ngớt suốt mấy trăm năm.

    Dương Kiên tài cao xuất thế, tuy cướp ngôi của chính cháu mình, lại có công thống nhất trung hoa, lập ra triều Tùy, kết thúc 400 năm chiến loạn. Đại Tùy thịnh thế nhất thời, giang sơn trải rộng khắp thiên hạ, binh nhung mã giáp cường tráng, người tài khắp chốn.

    Tùy Dạng Đế nối ngôi, hoang dâm bạo ngược, tiêu xài xa xỉ, xây kênh Đại Vận Hà lại 3 lần chinh phạt Triều Tiên khiến triều đình lụng bại, đất nước kiệt quệ, dân chúng oán ghét. Chư hầu khắp nơi nổi dậy đánh Tùy.

    Năm 616, bất chấp lời khuyên ngăn của triều thần ở Đông Đô, bất chấp khắp nơi chiến loạn, Dạng Đế lần thứ 3 tuần hành Giang Nam. Đường đi chưa xong, đường về đã bị các chư hầu chặn đứt, vua trở thành kẻ lưu vong rồi bị chính Thống Lĩnh Cấm Vệ Quân Vũ Văn Hóa Cập giết chết.

    Phía trên là chính sử ghi lại, Dạng Đế đẹp trai giỏi võ, rành rẽ binh pháp mới 20 tuổi một mình chỉ huy quân đội đánh dẹp giang sơn cho vua cha. Có phần tương tự Tần Vương Lý Thế Dân, chỉ tiếc về sau trở thành một bạo chúa bị người thiên hạ phỉ nhổ, sử sách lên án.

    Sử sách đôi lúc còn hoang đường hơn sắc đẹp. Tùy mỗi người một cách diễn giải.

    Hắn xuyên qua thời gian, không gian trở về thời Tùy Mạt.

    Ở đây hắn không muốn làm cái gì thiên hạ anh hùng, cũng không muốn làm chư hầu tranh thiên hạ.

    Vốn xuất sanh đã trở thành thiếu trại chủ của một trại cướp, hắn vốn nghĩ làm cướp cũng tốt, cất dấu tài bảo đủ rồi thì tìm một nơi sanh sống khoái lạc. Không nghĩ đến lão cha một mực muốn hoàn lương, hắn lại nghĩ có thể làm thương nhân buôn ngựa cũng được, đến lúc thiên hạ đại loạn, ta ngồi 1 chỗ chờ thiên hạ anh hùng, Lý Uyên, Lý Thế Dân, Đậu Kiến Đức, Vương Thế Sung tới xin xỏ cũng là một việc rất có mặt mũi.

    Vậy rồi, một thân áo vải hắn dấn thân vào giang hồ, du nhập vào bánh xe lịch sử. Xông Đại Mạc, đến Đông Đô, qua Giang Nam, càng đi nhiều hắn càng nhận ra lịch sử vốn không đáng tin tưởng.

    Cái kia Lý Huyền Phách, anh em song sinh đoản mệnh với Lý Thế Dân thì ra là một kỳ nam tử, thiên hạ đệ nhất cao thủ ở Đông Đô, tài trí tuyệt luân nhưng lại là một bệnh phu chỉ còn sống được một ít thời gian.

    Cái kia Bùi Minh Thúy, một lòng trung thành với Tùy Dạng Đế, dùng kế mưu an định thiên hạ, cho dù là ai, một khi Bùi Minh Thúy muốn hắn chết, ắt không thoát được.

    Cái kia Tùy Dạng Đế, lại là một hoàng đế có lý tưởng, có hùng tài lại có tầm nhìn rộng lớn. Hắn vì thiên hạ vì dân chúng bỏ đi tình yêu chân chính, lại dám vì bóng ma tình yêu bỏ đi tánh mạng.

    Cái kia đứng đầu Phong Trần Tam Hiệp, Cầu Nhiêm Khách Trương Trọng Cảnh thiên hạ đệ nhất hiệp khách, thần long lúc ẩn lúc hiện lại xem hắn như huynh đệ sinh tử chi giao.

    Cái kia Lý Tịnh ôn nhu khiêm tốn, tài cao chí đại nhưng không gặp thời, hắn như một thanh kiếm trong vỏ, như phượng hoàng chập phục, chỉ đợi cơ hội tuốt ra đoạt mạng, ngẩng lên vỗ cánh trời cao, oanh động khắp thiên hạ.

    Cái kia Vũ Văn Hóa Cập lại chẳng phải là cao thủ gì gì trong truyền thuyết, số mệnh vốn chỉ là bi kịch của một âm mưu kinh thiên.

    Cái kia Trương Giác, thủ lĩnh Hoàng Cân Đạo thời Tam Quốc thì ra cũng giống như hắn, từ hiện đại xuyên qua trở về..

    Thiên hạ rối loạn,

    Thiên thư xuất thế,

    Bố Y tung hoàng.


    Hắn lại là cái kia Tiêu Bố Y, là cái kia đáng sợ thiên thư trong truyền thuyết. Hắn được vạn người kính ngưỡng, chư hầu trong thiên hạ run sợ. Đường Vương Lý Uyên xưng huynh gọi đệ, Thái Tổ Lý Thế Dân xem như mục tiêu cần phải vượt qua. Chỉ có điều, người muốn giết hắn càng ngày lại càng nhiều.

    Thái Bình Đạo Giáo, Côn Luân thiên hạ đệ nhất cao thủ, đệ nhất danh tướng Trương Tu Đà, Thiên Nhai Phù Bình Cư, đứng đầu Đông Đô Hoàng Phủ Vô Dật, Mưu môn Lưu Văn Tĩnh.

    Tiêu Bố Y lúc này đã không còn là lúc trước thiếu niên vô tri, một thân áo vải chỉ mong bình an sống qua ngày. Hắn lúc này nhân nghĩa động thiên hạ, một tay nắm nửa giang sơn, trí mưu có thể đẩy thiên hạ kiêu hùng vào cảnh vạn kiếp bất phục, võ công có thể đi lại như giỡn chơi, lấy đầu tướng địch giữa trăm vạn loạn quân.

    Đến cuối cùng, hắn vốn chính là người đã chết.

  6. #19
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Bài viết
    65
    Xu
    0

    Mặc định Cô gái mãn châu_ t/g: Độc Cô Hồng

    Tôi không biết rõ liệu tác giả có phải là Độc Cô Hồng thực sự hay không, vì đây là câu truyện đầu tiên của ông mà tôi cảm nhận được cái hay và một nét mới, rất mới trong hành văn và xây dựng tuyến nhân vật.
    ..
    Có một lời tóm truyện rất hay trên trang web nhanmonquan.com. Tôi vốn nghĩ không thể viết tốt hơn thế, nhưng đọc xong rồi, trong đầu tôi cứ quẩn quanh những mớ cảm xúc hốn độn cho họ, Thiên Uy, Phúc Linh, Thiên Hương, Lý Quỳnh hay Mẫn Tuệ.. Tất cả họ, sinh ra đã là của nhau, vậy mà nghiệt ngã lại bắt họ phải đối đầu..

    Cuối đời nhà Chu, Sùng Trinh nhu nhược bất tài, ưa xiểm nịnh, trung dụng gian thần, hãm hiền tài, tham quan nhũng nhiễu bóc lột dân tình.. Khiến người người căm phẫn, oán thán.. Phía bắc thì quân Mãn Châu ùn ùn kéo xuống. Bên trong, nghĩa quân nổi dậy của Lý Tự Thành..

    Đức Uy, nghĩa tử của Bố Y Hầu, vâng lệnh nghĩa phụ, chàng thâm nhập giang hồ thành Trường An, nhằm bảo vệ vị quan chính trực Hữu Quân Đô Đốc Dương Tông Luân và chống lại những mần mống giang hồ phản loạn. Tài trí song toàn, tiết tháo cao cả, chân tình động lòng người,.

    Phục Linh, Thất Cách Cách của Mãn Châu, cao thủ vô địch của người Mãn, thập phần xinh đẹp, thông minh bậc nhất, nàng nhận nhiệm vụ lãnh đạo hệ thống mật thám của người Mãn xâm nhập Trung Nguyên..

    Lý Quỳnh, em gái Lý Tự Thành, mưu trí, kiên cường, nghị lực, biết sống hết mình cho tình yêu.. Giữa hoàn cảnh khói lửa ấy, có thể nói nàng là người con gái chịu quá nhiều thiệt thòi..

    Thiên Hương, vị tiểu thư của bậc phú gia xưng địch quốc, đáng thương thay, nàng lại sinh ra nhầm chỗ. Hiếu-tình không trọn, nàng chọn chữ "trung " để sống, vận mệnh của nàng trong câu chuyện có lẽ là cái đáng nói hơn cả..

    Mẫn Tuệ, con gái vị Hữu quân Đô đốc Dương Tông Luân, tên cũng như người, thông minh, xinh đẹp, lại giàu tình cảm, sinh ra trong đài các nhung lụa nhưng nàng là người mang nhiều tình nghĩa, biết sống, biết hy sinh.. Đã đôi ba lần, nàng cố là cái cầu để bắc sợi tơ hồng cho Đức Uy..

    Lịch sử vĩnh viễn không thể thay đổi, giang sơn nhà Chu đã đến hồi mạt vận. Khói lửa, loạn lạc, lợi danh, phú quý.. Trong cái bức tranh về cuộc chiến ấy, mối tình giữa họ như một thứ màu sắc thật đẹp, động lòng người, dù đã được tô vẽ thật đậm, vậy mà không hiểu vì sao nó lại vẫn nhạt nhòa.. Chỉ tiếc rằng họ sinh ra trong hoàn cảnh mà cuộc đời của chính họ lại không thể do họ tự quyết định.. Đáng thương, đáng thương biết bao.

  7. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    dau_dat,
  8. #20
    Ngày tham gia
    Feb 2010
    Bài viết
    19
    Xu
    0

    Mặc định BIÊN THÀNH LÃNG TỬ - Cổ long

    Thù hận luôn làm người ta dằn dặt trong khổ đau. Ý chí phấn đấu, mục tiêu tồn sinh chỉ là giết được kẻ thù mà thôi. Vậy thì sao, giết được kẻ thù thì lòng có thảnh thơi, thoải mái hơn chăng?

    Hắn - Phó Hồng Tiết - là người mang đao đi tầm cừu. Và khi giết được người mà hắn muốn giết thì hắn mới ngỡ ngàng ra rằng thì ra hắn chỉ là 1 công cụ giết người mà người ta lợi dụng bấy lâu.

    Truyện không có tình tiết cao trào, không quá đặc sắc nhưng ý nghĩa câu truyện mãi còn dai dứt lòng những ai từng thưởng thức tác phẩm này.

    Tình tiết truyện đơn giản, nội dung dễ hiểu, kết cấu chặt chẽ, giọng văn hài hòa..., theo tôi, đây là một tác phẩm khá hay của Cổ Long mà quý bạn đọc không nên bỏ qua.

    Hãy đọc và sẽ bất ngờ với kết thúc vô cùng tốt đẹp (khá bất ngờ đối với truyện CL), hẳn bạn sẽ thích thú với tính cách hòa ái của các nhân vật Diệp Khai, Lộ Tiểu Giai, Đinh Vân Lâm,...

    Gấp truyện lại và không gì phàn nàn nữa cả...

    ---QC---


Trang 4 của 4 Đầu tiênĐầu tiên ... 234

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 2 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 2 khách)

DMCA.com Protection Status