TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 11 của 106 Đầu tiênĐầu tiên ... 9101112132161 ... CuốiCuối
Kết quả 51 đến 55 của 530

Chủ đề: [Huyền Ảo] Liên Hoa Bảo Giám (Trọn bộ)

  1. #51
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Phong Lưu Bang
    Bài viết
    6,416
    Xu
    8,627

    Mặc định

    Liên Hoa Bảo Giám

    Chương 50: Thiên Sứ Thủy Thân (2)

    Dịch: mrbxp
    Hiệu đính: Phi Nguyệt
    Nguồn: www.tangthuvien.com

    oOo

    Sau khi thoát thai hoán cốt, không biết lần này thân thể thay đổi, đối với việc cảm nhận tự nhiên nguyên lực đích cảm ứng đã đạt đến trình độ nào rồi?

    Đỗ Trần hai tay đặt lên thủy tinh cầu. Trong nháy mắt, mọi người phản ứng không giống nhau.

    Steven trong mắt có vài phần thông cảm nhìn sang đệ đệ của mình, rồi nói:
    “Ai… Francis thật đáng thương……”

    Charles trong lòng cảm thấy phẫn hận: “Đúng là ngu ngốc! Danh dự của gia tộc St. Kain đúng là bị ngươi làm cho mất hết mà!”

    Đệ tử bên trong nghe được lời Mina giáo thụ nói vừa rồi, đều tò mò nhìn sang Đỗ Trần. Không có đấu khí, cũng không cảm ứng được tự nhiên nguyên lực.... Người như vậy cũng có thể vào học ở Đấu thần học viện? Thật sự là kỳ quái! Bất quá, từ nay về sau không cần lo lắng tên mình bị nhắc đến đầu tiên rồi.

    Mina nhìn xung quanh chỉnh đốn các đệ tử, nàng cười lạnh nhìn sang Đỗ Trần rồi thầm nghĩ, “Nguyên là một phế vật không cảm ứng được tự nhiên nguyên lực, vậy mà mình lại phải dạy tên phế vật này. Liệu phân nhóm kiểu gì đây? Đúng là tự biến mình thành trò cười.”

    Đỗ Trần hai tay vẫn tiếp xúc trên thủy tinh cầu, vậy mà thủy tinh cầu vẫn trong suốt không có chút động thái gì. Đỗ Trần tuy may mắn không phải cố sức giải thích, nhưng trong lòng cũng có vài phần thất vọng. Tiên gia thoát thai hoán cốt tựa hồ chẳng có hiệu quả gì.

    Nhưng ngay sau đó, bên trong thủy tinh cầu toả ra một tia ánh sáng ngọc màu lam. Hải thủy bình thường chính là màu lam, nhìn vào bên trong tựa như là thấy được đại hải.

    Lam quang càng ngày càng mạnh, không gian bừng lên chói mắt, mọi người không dám trực tiếp nhìn vào.

    'Ba' một tiếng, thủy tinh cầu tạc vỡ tung…..

    Hắn ***! Quả nhiên là đã thoát thai hoán cốt rồi! Đỗ Trần đúng là dở khóc dở cười.

    Mọi người trong sảnh đột nhiên cứng họng. Thiên tư cao đúng là có khả năng làm thủy tinh cầu nổ tung. Nhưng vừa rồi Mina giáo thụ đứng trước sáp đội rõ ràng là có nói, đồng thời rất nhiều người cũng đều nghe được, Francis không thể cảm ứng tự nhiên nguyên lực.

    Lam quang đại biểu cho thủy hệ, vậy mà thủy tinh cầu này lại nổ tung. Có thể nói rằng hắn đối với tu luyện thủy hệ đấu khí sau này chắc chắn là thiên tài. Loại tư chất tầm thường căn bản không thể có như vậy, chỉ có thể gọi là 'Thiên Sứ'.

    Không hiểu lực lượng nào lại có khả năng biến một tên phế vật thành Thiên Sứ Thủy Thân? Ziege viện trường chắc chắn cũng không thể làm được.

    Steven là người thứ nhất phản ứng, hắn ôm mạnh lấy Đỗ Trần, rồi hét lớn:
    "Francis, đệ đệ thân ái của ta! Ngươi có năng lực tu luyện đấu khí rồi!!"

    Charles ngạc nhiên một lát, rồi đột nhiên nắm tay Đỗ Trần nói:
    "Francis, tại ta không có để ý, phải nói rằng, ta không ngờ ngươi có thể tu luyện đấu khí, như vậy có thể khiến ta phải tôn trọng rồi! Về sau nhất định không được để gia tộc Shigeru bị mất mặt!"

    “Bà nội ơi! Mấy tên khảo quan ở khảo khu Lanning đều ngu ngốc hết sao? Tự nhiên đưa tới một tên Thiên Sứ Thủy Thân bảo bối!” Mina phẫn hận rủa thầm.

    Đỗ Trần bất đắc dĩ nhìn sang phản ứng của mọi người. Hắn tu luyện Liên Hoa Bảo Giám, tự nhiên đối với đấu khí không quá để tâm, cho nên hắn làm thế nào để giải thích về biến hóa vừa rồi?

    Nếu nói ra, e là chính mình cũng không rõ ràng lắm mấy cái phát sinh biến hóa vừa rồi. Tuyệt đối không thể tưởng tượng được, kiểu này chắc các khoa học gia thúc thúc đối với hắn phải ‘nghiên cứu, nghiên cứu’ rồi.

    Đúng là một loại biến hóa kỳ diệu, nói chung càng làm cho lòng hiếu kỳ của mọi người thêm mãnh liệt, bởi vì bọn họ đang tưởng tượng cái loại biến hóa kỳ diệu này diễn ra trên người thường thế nào. Đạo lý này trong đấu thần thế giới này cũng có thể hiểu được.

    “Thế này… Sao lại thế này?” - Đỗ Trần trong mắt rất bàng hoàng - " Thân thể ta không thể cảm ứng được tự nhiên nguyên lực mà, thủy tinh khảo thí này…"

    Mina lắc đầu mạnh, nói:
    "Không đúng, trong phong thư của Ferdinand giáo phụ đã nói mà. Lão già này không có khả năng ngay cả sự tình đơn giản như vậy cũng nói sai chứ? Francis, lần gần đây nhất thân thể ngươi có phát sinh biến hóa gì không, hoặc là gặp phải sự tình kỳ lạ gì không?"

    “Ta, ta……” - Đỗ Trần gãi đầu rất lâu, rồi mới chần chờ nói - "Vài ngày trước, ta trong khi giúp đỡ các tai dân trùng kiến gia viên thì thấy có một vị lão nhân rất đáng thương. Ta chỉ cho hắn vài kim tệ, hoàn giúp hắn xây lại cái nhà... Lão nhân đó khoa liễu ta vài câu, mời ta uống chén nước, rồi tự nhiên vỗ ta ba chưởng…. Sau đó, ta có cảm giác thân thể nóng lên, hình như không có giống nhau nhiều."

    Đỗ Trần nói dối nghe ra khá đơn giản. Hắn gặp một vị ẩn thế tuyệt đại cường giả!

    Sau khi nói xong, Đỗ Trần thản nhiên nhìn giáo thụ Mina, trong lòng thầm nghĩ, “Ả giáo thụ chết tiệt, ngươi cứ như vậy tiếp tục tưởng tượng đi."

    Mấy ngày hôm trước, thánh khí của Ziege viện trưởng không phải cũng bị một vị 'Cực lực cường đại cao thủ' mạnh mẽ bức nhận chủ sao? Cho nên, chắc chắn vùng phụ cận phố cảng Antwerp có xuất hiện một vị cường đại cao thủ.

    Vị cao thủ này ngay cả cửu cấp thánh khí đều có thể bức nhận chủ, vậy thì việc biến đổi tư chất một người cũng chỉ là chuyện nhỏ.

    Kể từ đó, tiêu điểm chú ý của mọi người với việc biến hóa tư chất của mình sẽ chuyển tới vị cường đại siêu cấp cao thủ kia. Chính mình cũng tiếp tục phối hợp điều tra, thêm thắt một chút, sự tình Liên Hoa Bảo Giám hoàn toàn bị lãng quên thôi.

    Quả nhiên, Mina cũng suy nghĩ như thế, nàng cúi đầu trầm ngâm nói:
    "Mấy ngày trước đây có người bức thánh khí của Ziege viện trường nhận chủ… như vậy hắn nhất định có thể khiến ngươi thay đổi tư chất. Chết tiệt, nguyên là tên đó đến cứu đi ma nữ, sau đó lại giả mạo tai dân, khó trách chúng ta không truy ra tung tích của hắn!"

    Nàng ngước đầu lên, thần sắc phóng đãng kiều mỵ đã nghiêm túc hơn một chút, nhưng nhìn qua cũng rất làm cho Đỗ Trần chán ghét.

    “Tiểu suất ca, vận khí ngươi đúng là tốt lắm nha! Ziege viện trường thân là Phong hào đấu thần cũng không thể thay đổi tư chất con người, thế nhưng ngươi gặp một người lại có thể giúp ngươi làm việc đó. Bây giờ, ta lấy danh nghĩa là giáo thụ ra lệnh cho ngươi, ngày sau phải phối hợp với học viện để điều tra vị 'Tai Dân' kia.

    “Tốt đấy, ta nhất định phối hợp!” - Đỗ Trần trịnh trọng gật đầu.

    Mina quay đầu nhìn nhân viên ghi chép rồi quát lớn:
    "Còn đứng nhìn ngó gì chứ hả? Ghi chép đi!"

    Nhân viên ghi chép khó xử nói:
    "Mina giáo thụ à, ghi như thế nào đây a? Hắn là Thiên Sứ Thủy Thân, là thiên tài tu luyện thủy hệ đấu khí, chiếu theo quy định là phân vào lớp cao cấp. Tuy nhiên, nhìn lên bản ghi, Francis chưa bao giờ học qua chiêu thức, hơn nữa trước mắt cũng không có tu luyện xuất đấu khí, vì vậy hắn chỉ có thể phân vào... lớp thấp nhất."

    Như thế thật phiền toái! Mina hơi trầm ngâm, nói:
    "Như vậy đi, trước hết chẳng biết được phân hắn vào lớp nào. Chờ ta nói với viện trưởng…. Đáng chết thật, viện trưởng đang bế quan chữa thương. Vậy chờ ta và giáo vụ trường thương lượng một chút rồi nói sau. Steven, giao lại cho ngươi đấy!"

    “Tốt quá!” - Steven hưng phấn vỗ vỗ đầu vai Đỗ Trần - "Ha ha, thân ái đệ đệ của ta, ngươi thật sự quá may mắn đó, thế nào mà lại gặp được một vị đấu thần vô cùng cường đại, hơn nữa hắn còn giúp ngươi thay đổi tư chất, việc này thật sự quá tốt đẹp! Cha biết sự kiện này nhất định sẽ rất cao hứng."

    Tưởng tượng đến Anginus, Đỗ Trần tự nhiên cảm thấy mất vui.

    Người cha... lạnh như băng kia liệu có thay đổi thái độ đối với mình không? Và liệu mình có thể thay đổi thái độ với hắn không?

    Lúc ở trong trang viên St. Kain, hắn đã sớm cảm thấy cực kỳ thất vọng rồi!

    ……..

    Sau khi thay đổi một khối thủy tinh khác, Steven và Charles luân phiên trắc thí, bọn họ đều rất thuận lợi. Steven mặc dù không phải thiên tài, nhưng cũng là có tư chất ưu dị của nhân tài. Bên cạnh đó, thiên tư của Charles cũng phi thường mạnh mẽ, hắn tuy không có năng lực phá nổ thủy tinh cầu như Francis, nhưng cũng làm cho thủy tinh phải xuất hiện một khe hở.

    Khinh thường nhìn mảnh vỡ của thủy tinh, Charles nhìn sang Đỗ Trần nói:
    "Rất đáng tiếc, vị cường đại đấu thần kia chỉ cải tạo thủy thân của ngươi, trong khi gia tộc võ học đều là hỏa hệ, thực không có biện pháp cho ngươi nghiên cứu gia tộc võ học rồi. Ngươi trong học viện nên học nhiều một chút đi, đại ca không phải đối thủ của ta, ta hy vọng ngươi có thể là đối thủ của ta!"

    “Ta sẽ không làm ngươi thất vọng đâu!” - Đỗ Trần giận dữ lạnh lùng đối mặt Charles. Mặc dù hắn với Charles rất tôn trọng, nhưng hai người trong lúc đó căn bản là không tồn tại tình huynh đệ, có lẽ bọn họ đều cho đối phương là đối thủ thích hợp để cạnh tranh.

    “Được, hai vị tiểu suất ca nhìn ta xem, chẳng lẽ mỹ nữ giáo thụ nơi này lại không thể hấp dẫn các ngươi sao?"

    Mina vỗ vỗ tay, ý bảo đệ tử môn khôi phục trật tự bình thường, sau đó chỉ sang Đỗ Trần nói,
    "Đi theo ta, chúng ta ra kia nói chuyện, vị tai dân lão nhân giúp ngươi thay đổi tư chất như thế nào?"

    Mị nhãn của nàng làm ra vẻ cuống quít càng làm cho Steven đại ca nuốt nước miếng,
    "Mina giáo thụ, chúng ta đi đâu đây?"

    “Sai! Không phải các ngươi, chỉ một mình Francis thôi!” - Mina phe phẩy ngón tay, cười duyên nói - "Ta yêu cầu hắn 'một mình' nói chuyện, trong phòng ngủ của ta."

    oOo

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---
    Hỗ trợ đầu tư cho các dịch giả, sáng tác gia TTV xuất bản sách


  2. Bài viết được 62 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ahnvu,anhhung8x,bopday2004,Chú Tiểu,chicken_vn,chl10808,duongthanhluong,farmers,hai@ya,Hắc Miêu,katarinasky,lenhhoxuan,Mai Danh Ẩn Tích,mkair,neverwon,nhimbong,ntdungg,nuadem,pestie,pocleman147,SpaceWolf,spyderway,thanvenus,thecuongart1980,trantrongluat,trongpong,uranos,withyou10,Zoro_NDK,
  3. #52
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Phong Lưu Bang
    Bài viết
    6,416
    Xu
    8,627

    Mặc định

    Liên Hoa Bảo Giám

    Chương 51: Tinh Linh, Mỹ Nữ, Gián Điệp?

    Dịch: mrbxp
    Hiệu đính: Phi Nguyệt
    Nguồn: www.tangthuvien.com

    oOo

    Vì cớ gì lại muốn đi vào phòng ngủ nói chuyện? Đỗ Trần nhíu mày, giáo thụ Mina này thật sự là quá phóng đãng. Mình đúng là ghét nhất cái… loại đàn bà này!

    Nàng là giáo thụ, tự thân mình điều tra cũng là điều dễ hiểu, chính mình thân là đệ tử nên không thể không tuân theo.

    Bất đắc dĩ Đỗ Trần phải đi theo giáo thụ Mina ra ngoài khoang thuyền.

    Bọn họ vừa rời đi Steven lập tức kéo tay vị nhân viên ghi chép, thấp giọng hỏi:
    "Vị sư phụ này, xin chào, ta là hậu duệ đấu thần Shigeru. Từ nay về sau mong người quan chiếu nhiều hơn."

    Hắn cười hì hì nhưng trong đầu thầm nghĩ: "Vừa rồi giáo thụ Mina là có ý gì đây? Không phải là muốn câu dẫn đệ đệ của ta đó chứ?". Lại nói, hắn nhân cơ hội tiếp cận với giáo thụ, đưa ra một cái bao nhỏ. Hơn nữa, hắn đối với những việc này kinh nghiệm rất phong phú, đệ tử bên trong khoang thuyền không thể phát hiện được.

    Vị sư phụ khổ sở cười, cũng nói rất nhỏ:
    "Không có ngoại lệ, nàng ngoại trừ viện trưởng ra tất cả đều câu dẫn hết!"

    “Ồ, wow, wow!”

    Steven cười cười lui ra phía sau để vị sư phụ vẫn tiếp tục công việc, hắn đẩy Charles một cái.
    "Thân ái đệ đệ, xem ra tiểu huynh đệ của chúng ta tại Đấu thần học viện đã bắt đầu diễm ngộ rồi đó."

    Charles hờ hững.
    "Ta chỉ quan tâm lúc nào hắn có thể cùng ta giao thủ."

    “Không được, đều là người một nhà mà cứ đánh tới đánh lui đúng là không ổn! Đợi đến khi đi học ta sẽ phái người thông báo sự kiện này cho cha, hẳn cha nhất định rất cao hứng!” - Steven ngoài miệng cùng Charles nói chuyện, ánh mắt khước miểu hướng tới các nữ học sinh tương lai.

    ……….

    Giáo thụ Mina dẫn Đỗ Trần đi tới phòng ngủ của nàng. Căn phòng này rất vừa vặn, bên trong thiết kế tự nhiên, phần lớn là phỉ thúy có màu xanh biếc, trên tường còn có rất nhiều ‘Mạn đằng’ (dây leo). Một căn phòng thượng hạng hiện ra như vậy làm cho Đỗ Trần không nhịn được, trong mắt sáng ngời.

    Trong phòng Mina chỉ có một bộ bàn ghế được đặt sát tường, sau đó nàng tiến lại ngồi lên trên giường mềm mại rồi chỉ vào vị trí bên cạnh mình, cười nói:
    "Lại đây, ngồi đi!"

    Bàn ghế bị thu xếp rồi, Đỗ Trần ngoại trừ ngồi ở trên giường bằng không chẳng có chỗ để ngồi. Hắn nghiêm mặt nói:
    "Giáo thụ, ta đứng cũng được, dù sao ta là đệ tử còn người là giáo thụ, ngồi cạnh người sẽ có chút bất tiện."

    “Sao lại khách sáo thế, ngươi là đệ tử, ta là sư phụ, sư phụ quan tâm đệ tử không được sao?"

    Mina đi tới bên người Đỗ Trần, ngọc thủ chạm vào người hắn.

    "Ngồi đi!"

    Chết tiệt, cái con mụ giáo thụ này quá hỗn đản rồi!

    Đỗ Trần hơi nghiêng người tránh xa tay của Mina ra, rồi la lên:
    "Giáo thụ, ta muốn tả lại cái vị tai dân lão nhân kia, nơi này của người có bút vẽ không? Ta có thể dựa vào trí nhớ mà vẽ lại dung mạo hắn."

    “Thật là…!”

    Mina sắc mặt không đổi quay lại trên giường, chỉ vào bộ bàn ghế bên tường rồi nói:
    "Bên dưới cái bàn đó có giấy bút, nhanh chóng vẽ lại đi!"

    Đỗ Trần lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, lập tức tìm được bút họa để bắt đầu.

    Một lát sau, một vị tai dân lão nhân hình tượng hiện lên dưới bút của Đỗ Trần. Mặc dù vẽ không đẹp, không thể sánh với nghệ thuật gia nhưng cũng có thể làm cho người ta đại khái nhận ra được.

    Mina tiếp nhận tác phẩm của Đỗ Trần, mắt liếc liếc, không nhịn được phải nhíu mày. Trong bức họa có một lão nhân khoảng tám chín mươi tuổi, hai má hơi hóp vào, tóc bồng lên. Người này quá tầm thường, thủy tai đi qua những lão nhân như vậy quả thật không ít.

    "Giáo thụ Mina, ta thấy vị lão nhân đó đúng là như thế này…"

    Đỗ Trần nhanh chóng vẽ ra một cố sự giữa đứa nhỏ thiện lương cùng với tuyệt đại cường giả, sau đó hắn quay về phía Mina khom người chào.
    "Giáo thụ, sự việc là như thế, ta có thể đi được chưa?"

    “Gấp cái gì cơ chứ? Sự kiện này ta sẽ thương lượng với các vị sư phụ khác, ngươi sẽ luôn phải chuẩn bị trả lời cho các câu hỏi của bọn ta."

    Mina tiện tay để bức họa ở đầu giường, nàng vén mái tóc xanh dài lên, cúi đầu nhìn xuống nhuyễn giáp màu đỏ trước ngực rồi cười nói:
    "Francis, ngươi thấy màu tóc của ta cùng với quần áo rất hợp phải không?"

    “Ách, ta đối với trang phục không có nghiên cứu à.”

    “Ai, ta hiểu, chắc là không hợp. Hay là vậy đi, ngươi chờ một chút ta đi thay quần áo cho ngươi xem nha!”

    Nói xong Mina đi tới tủ quần áo, từ bên trong lấy ra một bộ đồ màu đen bó sát người rất là thiếu vải, sau đó là cho Đỗ Trần xem trước rồi mới thay quần áo trong phòng.

    Trong phòng này lại không có gì che chắn cả.

    Đỗ Trần khẩn trương, “Mụ giáo thụ phóng đãng này quả nhiên là muốn câu dẫn mình đây mà. Không được, phải chạy mau thôi, bằng không thế nào cũng có chuyện xấu xảy ra.”

    Lúc này Mina đã cởi nút thắt trước ngực. Trời ạ, nàng không có mặc nội y bên trong, một mảng da thịt trắng nõn hiện ra ở trước mắt, nhất thời đúng là phong quang vô hạn.

    Đỗ Trần lập tức xoay người lại.
    "Giáo thụ, thân thể ta không thoải mái lắm, ta đi trước đây." (hô hô - làm sao mà chịu được)

    “Quay lại! Ta lấy thân phận là giáo thụ ra lệnh cho ngươi, nếu ngươi tiến thêm một bước ta sẽ la lên nói ngươi giở trò bỉ ổi định hãm hại giáo thụ!” - Mina đi tới trước mặt Đỗ Trần, hắn lúc này đã nhắm chắc cả hai con mắt lại.

    “Tiểu suất ca, ngươi bây giờ có hai sự chọn lựa. Thứ nhất, là bị ta quyến rũ, thứ hai, là quyến rũ ta. Hì hì, ngươi chọn cái nào?"

    Đỗ Trần nhắm mắt lại không nhìn tới Mina, nhưng bằng tưởng tượng hắn cũng biết được trước mắt lúc này là một mảng xuân sắc.

    Đáng chết, nếu ta mà thoát được ra ngoài nhất định không bao giờ quay lại đây nữa.

    Đỗ Trần cả giận nói:
    "Giáo thụ Mina, xin tự trọng!"

    “Ô! Tiểu tử ngươi đang thẹn thùng sao? Ngươi năm nay cũng mười lăm tuổi rồi thì phải ha?"

    “Đúng!”

    "Cha ngươi - Anginus - đối với ngươi thật không tốt, mẫu thân lúc ngươi ba tuổi đã qua đời. Trong nhà có hai vị huynh trưởng, chỉ có Steven là đối tốt với ngươi đúng không? Đúng rồi, ngươi còn có một vị lão bộc tên Fuye đã trông nom ngươi từ nhỏ đến lớn."

    Quái lạ, không ngờ biết cả thông tin này, Mina sao lại biết nhỉ?

    Đỗ Trần trong lòng có vài phần kinh ngạc.

    "Trong lúc khảo thí đấu thần học viện, Ferdinand dụng độc dược giúp ngươi đỗ đạt thông qua sáu lần vũ thí, đúng không?"

    Đỗ Trần sửng sốt, Ferdinand làm việc rất tinh tế, hơn nữa lại có thế lực khổng lồ đằng sau, sự kiện này tuyệt đối không có khả năng bị tiết lộ.

    Đang suy tư thì Mina cười duyên, lại nói:
    "Chấp pháp thần điện nhất đẳng giáo sĩ Francis, đúng không?"

    “Ha ha, cứ mở to mắt ra đi, ta mặc quần áo rồi, vừa rồi chẳng qua là đùa với ngươi một chút mà thôi. Ngươi không thấy phương pháp này rất thú vị à?”

    Đỗ Trần từ từ mở mắt, Mina đã mặc bộ đồ màu đen bó sát người, nàng đưa tay ra trước mặt hắn rồi cười nói:
    "Thánh giáo chấp pháp thần điện, Bạch Y đại chủ giáo Mina, tổng liên lạc bên trong học viện - biệt hiệu 'Mân Côi'. Thật cao hứng khi biết ngươi tiểu tử thẹn thùng kia!"

    oOo

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Hỗ trợ đầu tư cho các dịch giả, sáng tác gia TTV xuất bản sách

  4. Bài viết được 56 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ahnvu,anhhung8x,BOBVU73,bopday2004,Chú Tiểu,chicken_vn,chl10808,duongthanhluong,farmers,hai@ya,Hắc Miêu,katarinasky,lenhhoxuan,Mai Danh Ẩn Tích,mkair,neverwon,ntdungg,pestie,pocleman147,SpaceWolf,spyderway,thanvenus,thecuongart1980,thehuy168,trantrongluat,trongpong,uranos,withyou10,
  5. #53
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Phong Lưu Bang
    Bài viết
    6,416
    Xu
    8,627

    Mặc định

    Liên Hoa Bảo Giám

    Chương 52: Nhất Định Sẽ Tìm Nhiệm Vụ Cấp Trên

    Dịch: mrbxp
    Hiệu đính: Phi Nguyệt
    Nguồn: www.tangthuvien.com

    oOo

    Nguyên lai giáo thụ Mina chính là tiếp ứng nhân của mình.

    Đỗ Trần cười khổ không thôi, vị mỹ nữ gián điệp này có phương thức gặp mặt thật sự quá cởi mở, làm cho người ta khó mà trụ được.

    Tuy nhiên vẫn phải cẩn thận, Đỗ Trần cũng không có bắt tay cùng nàng mà giả bộ kinh ngạc nói:
    "Cái gì chấp pháp thần điện? Ta chưa từng nghe qua. Giáo thụ Mina, ngươi nói có gì đáng cười không? Thực sự ta chẳng thấy buồn cười gì cả."

    “Được đó tiểu tử kia, dám thử cả 'Mân Côi' tỷ tỷ a!” - Mina dựa người vào bàn, nửa người ngồi lên, hơn nữa chỉ dùng một chân để gác lên. Tư thế này phối hợp với bộ y phục màu đen bó sát người nàng, đúng là cực kỳ phóng đãng, Đỗ Trần không thể không nghi ngờ nàng có phải là sắc tình nữ gián điệp hay không.

    “Bất quá, sự cẩn thận của ngươi đúng là đáng khen ngợi, chúng ta làm nhiệm vụ, quan trọng nhất là phải cẩn thận!” - Mina vuốt lại mái tóc dài, rồi nói - "Lão đại chắc đã nói qua cho ngươi về ám hiệu, ngươi có thể hỏi ta được rồi."

    Đỗ Trần cố ý thay đổi tư thế đứng thẳng, nhìn trực diện Mina, chần chờ nói:
    "Ta nghe không hiểu giáo thụ đang nói cái gì."

    “Mẹ nó, ngươi, cái tên tiểu tử này cũng quá cẩn thận nha. Để ta nói cho ngươi hay. Thế này nhé, bây giờ ngươi hỏi ta về thánh giáo pháp điển điều ba mươi bảy là ai trong bức họa, sau đó ta trả lời ngươi là ‘Thomas lão đại mắt đỏ’!” - Mina đã không nhịn được nói liền một tràng.

    Đỗ Trần nở nụ cười, ám hiệu đúng rồi. Giống như lúc trước Thomas giải thích rằng nếu tiến nhập học viện sẽ có người của hội chủ động liên lạc với hắn, ám hiệu dùng chính là hai câu vừa rồi.

    “Ô, không thể tưởng được, người liên lạc với ta lại là một vị giáo thụ. Bất quá, 'Mân Côi' tiểu thư, phương thức chào hỏi của ngươi rất khó tiếp nhận.”

    Đỗ Trần đi về phía có mấy chiếc ghế, cách nàng khá xa rồi ngồi xuống, hỏi:
    "Có việc gì quan trọng không? Bây giờ có thể nói cho ta biết được rồi."

    “Hey, ta là Bạch Y đại chủ giáo, so với ngươi cao hơn ba cấp, ít nhất cũng phải tôn trọng ta một chút chứ!”

    “Thượng ti của ta chỉ có một, chính là lão đại. Lúc này vẫn là thời gian ta nhập học, hơn nữa ta không có tâm tình tiếp nhiệm vụ, ngươi lại không có quyền ra lệnh cho ta, cho nên có chuyện gì thì nói nhanh lên, thời gian của ta rất quý đó."

    Đỗ Trần đối với vị mỹ nữ gián điệp này không có ấn tượng tốt cho lắm, cho nên nói chuyện cũng rất không khách khí.

    “Lão đại chết tiệt, sao lại đưa tới một tên như ngươi vậy? Nghe hay lắm, ta là Chấp pháp thần điện tổng liên lạc tại học viện, phụ trách liên lạc giữa ngươi cùng lão đại. Việc của ngươi bình thường ta không thèm để ý, nếu có nhiệm vụ gì ta sẽ chủ động tìm ngươi. Đương nhiên, tiếp nhận nhiệm vụ hay không là do ngươi định đoạt, nếu ngươi có phiền toái gì thì có thể tới tìm ta.”

    “Thế thôi hả? Ta biết rồi.” - Đỗ Trần đứng dậy đi luôn.

    “Chờ một chút!” - Mina kéo tay hắn lại - "Công việc lần này, tỷ tỷ có một việc cá nhân muốn hỏi ngươi."

    Nàng nhìn Đỗ Trần trước mặt rồi cười nói:
    "Ngươi rốt cuộc có cái gì bí mật thế? Có thể để cho lão đại dung túng đối với ngươi như vậy, nói thật nha, tỷ tỷ ta cũng gặp qua rất nhiều việc kỳ quái nhưng bao nhiêu năm làm gián điệp như vậy, chưa từng thấy qua người mới nào như ngươi."

    “Chờ khi ngươi lên cấp Xu mật đại chủ giáo, hoặc là giáo phụ thì may ra ta sẽ nói cho ngươi.” - Đỗ Trần cười nói.

    “Tiểu tử chết tiệt kia, ngươi đúng là làm đau lòng tỷ tỷ nha!”

    “Ma mới mà dám không tôn trọng ma cũ, sau này ta sẽ cho ngươi vài cái phiền toái!”

    Mina từ trên bàn nhảy xuống, đi tới bên giường rồi lấy ra một ‘dương bì chỉ’ (cuộn giấy da) ở phía dưới.
    "Đột nhiên lại nhớ tới hiện tại có một nhiệm vụ rất thích hợp với ngươi, có hứng thú thử không? Tỷ tỷ nhắc nhở ngươi trước, lão đại cũng có nói qua rằng ngươi và hắn lúc này có quan hệ hợp tác, cho nên ngươi tại học viện ít nhiều cũng nên trợ giúp một ít, trợ giúp được bao nhiêu chính là cống hiến cho thánh giáo bấy nhiêu."

    “Thử nói xem nào.” - Đỗ Trần thuận miệng hỏi.

    Mina ném cuộn giấy cho Đỗ Trần rồi nói:
    "Thực ra, lần này trong số các đệ tử thì có hai người không có đấu khí, ngươi là một trong số đó, ngoài ra còn một người tên là Arthur."

    Cũng có hai người không có đấu khí vào nhập học cơ à?

    Thú vị!

    Đỗ Trần cúi đầu nhìn xuống ‘dương bì chỉ’, ở mặt trên có vẽ hình một vị thiếu niên tóc dài màu vàng nom rất anh tuấn, nhưng có vẻ bị bệnh, so với Đỗ Trần trước đây không lâu cũng có vài phần tương tự.

    Mina tại một bên giới thiệu:
    "Ngươi vào được học viện là nhờ thánh giáo giúp ngươi tác tệ, nhưng tên Arthur này lại được chính Ziege đặc phê, hơn nữa hắn lại là cháu của 'Sư Tâm Vương'."

    “Gia cảnh của Arthur thật là lợi hại!” - Đỗ Trần cảm thấy kinh ngạc.

    Sư Tâm Vương Alonso được phong hào 'Sư Tâm' thập cấp đấu thần tại đế quốc Renault là tuyệt đại hùng chủ. Cháu của hắn, thân phận tự nhiên cũng không tầm thường.

    Cho nên, một người được gọi là phế vật không có đấu khí thì tiến vào học viện làm cái gì?

    Chính mình tiến vào học viện đầu tiên cũng là vì muốn rời khỏi cái St. Kain trang viên lạnh như băng ấy, hai là muốn học một ít kỷ xảo để ứng dụng liên hoa nội kình. Vậy tên Arthur này có nguyên cớ gì nhỉ?

    Mina cũng đang muốn nói đến nghi vấn này:
    "Vị Sư Tâm Vương này văn võ toàn tài, không cần thiết phải đưa đứa cháu duy nhất vào đấu thần học viện, hắn hoàn toàn có thể tự mình dạy Arthur. Hơn nữa, Ziege viện trưởng và Sư Tâm Vương Alonso cũng có chút không hợp, nhưng lúc này Ziege lại bất chấp việc vi phạm giáo quy mà đặc phê cho cháu của Sư Tâm Vương - một phế vật – vào nhập học. Sự kiện này chắc chắn có điều cổ quái, cho nên thánh giáo phải tìm ra nguyên nhân Arthur nhập học.”

    “Chẳng qua, bởi vì thân thể của Arthur không có đấu khí, tính cách lại kiêu ngạo vô cùng, cho nên người bình thường rất khó moi từ miệng hắn ra ít tin tức."

    Đỗ Trần tiếp lời nói:
    "Ta cũng là kẻ không có đấu khí, tự nhiên lại biến thành Thiên Sứ Thủy Thân, Arthur có thể sẽ hy vọng thấy được ta tại sao lại biến đổi từ phế vật thành thiên tài. Cho nên ta và hắn có thể trở thành bằng hữu, cũng nhân cơ hội hỏi hắn nguyên nhân nhập học."

    “Đúng vậy, chính là như thế, ngươi có muốn làm không?” - Mina thu lại dương bì chỉ trong tay Đỗ Trần rồi lại giấu ở phía dưới giường.

    Đỗ Trần thong thả lắc đầu, nhiệm vụ này thật sự hơi quá thất đức à.

    Xuất thân từ gia đình của phong hào đấu thần nhưng lại không có đấu khí, cái cảm giác thống khổ này Đỗ Trần đã thử nghiệm qua. Chung quanh toàn là ánh mắt quái dị nhìn mình với thái độ khinh thường, hơn nữa còn bị người nhà khinh khi, cảm giác thống khổ đó người thường khó có thể tưởng tượng được.

    Cứ thử đặt mình vào vị trí của Arthur, đột nhiên lại có hy vọng thoát khỏi thống khổ, lại có một bằng hữu duy nhất, nhưng bằng hữu này lại là gián điệp, cái hy vọng đó cũng tự nhiên tan biến. Liệu hắn có chịu nổi đả kích đó không?

    Từ tuyệt đỉnh của hy vọng rơi thẳng xuống đáy vực..., e rằng không ai có thể chịu được.

    Nhiệm vụ tuy đơn giản nhưng lại là hí lộng với một đứa trẻ đáng thương, cho hắn hy vọng nhưng lại vô tình hủy diệt hắn toàn bộ.

    Hơn nữa, ông nội đứa nhỏ này hình như là ‘đại lục đệ nhất đấu thần xưng hào’. Đúng vậy, Steven đại ca đã có nhắc qua.

    “Tiểu thư, ta nếu muốn biết bí mật của hắn thì trước hết phải khiến hắn trở thành bằng hữu. Mà ta nhất định sẽ không bán đứng bằng hữu của mình, mặc dù ta không có nhiều bằng hữu.”

    Đỗ Trần đi tới trước cửa, quay đầu lại nói:
    "Ta sẽ không nhận nhiệm vụ này."

    Mina cứ đủng đỉnh như chẳng có vấn đề gì.

    "Vậy ngươi có thể rời khỏi, nhưng mà đừng trách tỷ tỷ này không nhắc nhở ngươi. Cho dù ngươi không đi tìm Arthur thì hắn cũng sẽ tìm đến ngươi! Bởi vì chuyện ngươi từ phế vật biến thành thiên tài, sự tình đó khẳng định đã truyền ra ngoài rồi. Xin thứ lỗi cho tỷ tỷ dùng từ phế vật này. Bất quá, dù hiện tại ngươi không để tâm nhưng tiểu Arthur đáng thương của chúng ta nhất định sẽ đi tìm ngươi hỏi phương pháp biến phế vật thành thiên tài đó."

    “Đúng vậy, hắn nhất định sẽ tới tìm ta, cái này cũng không cần ngươi phải quan tâm!” - Đỗ Trần mở cửa.

    “Hi! Ngươi đúng là tên tiểu tử thú vị! Phải rồi, trước khi ngươi đi ta còn có một vấn đề cuối cùng cần hỏi ngươi.” - Mina đi ra trước cửa rồi nói.

    "Ngươi hình như không có hứng thú với mỹ nữ ha! Hơn nữa còn là rất chán ghét thì phải."

    "Thế tức là sao?"

    “Để ngươi phải thất vọng rồi!” - Mina cười nói - "Ngươi là thủy hệ đệ tử, sẽ phải tiến vào Thượng Thủy Các học tập, mà toàn bộ đấu thần học viện mỹ nữ đều tập trung tại nơi đó đấy!"

    oOo

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Hỗ trợ đầu tư cho các dịch giả, sáng tác gia TTV xuất bản sách

  6. Bài viết được 52 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ahnvu,anhhung8x,BOBVU73,bopday2004,Chú Tiểu,chicken_vn,chl10808,duongthanhluong,emlaruoi,farmers,hai@ya,Hắc Miêu,katarinasky,lenhhoxuan,Mai Danh Ẩn Tích,ntdungg,pestie,pocleman147,SpaceWolf,spyderway,thanvenus,thehuy168,trantrongluat,trongpong,uranos,
  7. #54
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Phong Lưu Bang
    Bài viết
    6,416
    Xu
    8,627

    Mặc định

    Liên Hoa Bảo Giám

    Chương 53: Đứa Nhỏ Và Thằng Điên (1)

    Dịch: mrbxp
    Biên dịch: pqthang
    Hiệu đính: Phi Nguyệt
    Nguồn: www.tangthuvien.com

    oOo

    Lúc này Đỗ Trần đã trở lại bên trong khoang thuyền, chúng đệ tử bên trong, kể cả Steven và Charles đều nhìn hắn với ánh mắt rất mờ ám.

    Tin tức luôn lan truyền rất nhanh, Mina tiểu thư với danh hiệu 'Mân Côi' vì sưu tập tình báo nên thường xuyên ‘tiếp xúc’ với nhiều nhân vật háo sắc mà mang cái danh là phóng đãng. Đến giờ này, danh tiếng đó đã lan truyền đến toàn bộ đệ tử ở bên trong thuyền. Nguyên nhân ư, Steven vì muốn lấy lòng các nữ học sinh mà mở mồm phun ra, đúng là chết vì gái!

    Bởi vậy, bây giờ chúng đệ tử không hề nghi ngờ hai người này ngay lần gặp mặt đầu tiên đã chọn phòng ngủ có cái gì không ổn mà ngược lại, bọn họ quan tâm xem Đỗ Trần và Mina giáo thụ đã cùng nhau phát sinh chuyện gì?

    Nghênh đón những ánh mắt quái dị của các học sinh, kể cả ánh mắt của các nữ học sinh, Đỗ Trần thản nhiên tìm chỗ ngồi xuống.

    Cự thuyền nhổ neo khởi hành, tiến đến Đấu Thần đảo ở phương Nam.

    Trên đường đi cũng có không ít vị lãnh đạo sư phụ của học viện tìm đến Đỗ Trần hỏi chuyện, đều là hỏi cái vị cường đại đấu thần kia làm thế nào để cải tạo thiên tư của hắn. Đỗ Trần khoa chân múa tay, rốt cục cũng ứng phó được. Cuối cùng, từ cự thuyền của học viện phản hồi một chút tin tức đến phố cảng Antwerp, dựa theo hình dáng mà Đỗ Trần đã tả để tìm kiếm cái vị đấu thần không tồn tại kia. Mặt khác còn có một đội khoái thuyền ly khai khỏi đại đội đi về Đấu Thần đảo trước, để bẩm báo với Ziege đang bế quan chữa thương.

    Đấu Thần đảo có hình trăng khuyết, ở ngay phần khuyết đó là một vùng nước sâu. Sau một ngày một đêm lênh đênh trên biển, cự thuyền chậm rãi đi vào trong cảng.

    Đỗ Trần đi tới đầu thuyền cảm thụ kiến trúc dày đặc của hòn đảo này, trong lòng thầm kinh ngạc về kích thước quá lớn của Đấu thần học viện.

    Lúc này, ở tầng dưới cùng trong thuyền có mấy tên phục vụ đang mang hành lý của các đệ tử đi lên. Trong lúc đó có một người đi ra, chính là cái tên tân nô mà lúc ở cảng Antwerp Đỗ Trần có thu dụng, Tuyết Bỉ Nhân - Harry.

    “Hoan hô, rốt cục cũng được giải thoát rồi!”

    Harry lao ra bên ngoài, miệng nhanh chóng hít thở lấy mấy cái không khí trong lành, sau đó hướng về phía Đỗ Trần, hô lớn:
    "Chủ nhân, mau tìm người hỗ trợ, Ariza không xong rồi!"

    Ariza làm sao? Chết tiệt, sao không ai nói cho ta biết vậy?

    Đỗ Trần cả kinh, lập tức mang theo cả tá mấy người hộ vệ gia tộc tiến vào bên trong thuyền thương.
    "Harry, rốt cuộc là làm sao vậy?"

    “Thưa chủ nhân, Ariza đáng thương say sóng, ói ra suốt dọc đường!”

    Đỗ Trần dở cười dở mếu, hung hăng trừng mắt nhìn Harry.
    "Hóa ra là say sóng, thế mà cứ loạn cả lên!"

    Tuyết Bỉ Nhân ủy khuất nói:
    "Là… là hắn…. Chủ nhân, người tự mình nhìn xem là biết liền."

    Trong một gian cabin nhỏ hẹp của thuyền thương, đứa nhỏ Ariza đáng thương nằm ngay trên sàn không ngừng rên hừ hừ. Trên mặt không còn một chút huyết sắc, hai mắt hắn mặc dù mở to nhưng hoàn toàn vô thần, chỉ chằm chằm nhìn lên trần. Lúc này tứ chi cường tráng của hắn giống như là bị nhuyễn ra vậy, một chút khí lực cũng không có.

    Trong phòng tràn ngập một mùi hôi thối, trên mặt đất toàn là thứ dơ bẩn bị ói ra. Đỗ Trần vừa vào thì bị cái mùi đó sộc thẳng lên mũi.

    Sao lại thảm hại như vậy nhỉ? Đỗ Trần đi tới trước mặt Ariza, vỗ vỗ vào khuôn mặt hắn cũng không thấy có phản ứng gì. Đứa nhỏ này đã hư thoát rồi.

    “Chủ nhân, các tư tế trên thuyền cũng có nói, bọn họ chưa từng thấy qua kiểu say sóng nào lợi hại như vậy. Ôi, cái mũi đáng thương của ta!” - Cái mũi của Tuyết Bỉ Nhân đôi khi cũng là một thứ thống khổ, nó quá linh mẫn, đối với các chất thải cảm thụ cũng hơn thường nhân rất nhiều.

    Đỗ Trần gọi người mang Ariza ra ngoài, rồi trách Harry.
    "Vì sao không nói cho ta biết sớm?"

    Harry sửng sốt, vị chủ nhân của mình cũng hơi có chút cổ quái, chẳng lẽ một người nô lệ bị say sóng mà cũng bẩm cáo hắn à?

    Ôi hiểu rồi, Ariza mặc dù là nô lệ nhưng là nô lệ được sủng ái thập phần, vì vậy chính mình từ nay về sau cũng sẽ cùng hắn hảo hảo tương giao.

    Nghĩ vậy, Harry cười nói:
    "Hỡi chủ nhân nhân từ, ngài đối với người hầu rất từ bi làm cho ta thật cảm động. Nhưng mà Tuyết Bỉ Nhân nghe nói ngài và các học sinh đang tham gia trắc thí của học viện, lại còn nói chuyện với các vị sư phụ nữa, cho nên ta không dám quấy rầy ngài, đành tự mình mang vị tiên sinh Ariza cường tráng này tìm tư tế. Ôi, ta nhất định là sai rồi, thỉnh ngài trừng phạt ta đi!"

    “Câm miệng đi, giúp ta đưa Ariza xuống thuyền!” - Đỗ Trần trừng mắt nhìn Harry.

    Xuống thuyền đi lên phía trên, Ariza đáng thương cuối cùng cũng đỡ hơn một chút.
    Tuy miệng hắn vẫn phát ra một ít từ ngữ hàm hồ, nhưng Đỗ Trần cũng đã yên tâm hơn. Không thể tưởng được tên này cường tráng vô cùng, chỉ tay không là có thể đánh bại đấu sĩ cấp thấp thế mà lại bị say sóng.

    “Đại ca, ngươi đi trước giúp ta nói một tiếng với các giáo thụ, ta ở lại giúp Ariza một chút!”

    Đỗ Trần đưa hết báo cáo gì đó cho Steven, sau đó đặt Ariza xuống một chỗ bằng phẳng rồi cùng Harry giúp hắn xoa ngực và bụng.

    “Uy, tiểu tử này khỏe như gấu vậy mà sao lại như vậy nhỉ? Có phải là sắp chết không?”

    Có người đi tới, Đỗ Trần đang cúi đầu nhìn Ariza nên không thấy được người vừa nói, nhưng nghe hắn nói rất khó chịu, cái gì mà 'sắp chết'? Ngươi không biết nói gì tốt hơn à?

    Hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua thì thấy một người trung niên đang say, khá cao, đang mặc một bộ đồ chính là y phục của thủy thủ. Mái tóc trên đầu hắn màu đỏ nhạt hơi bồng bồng, trong tay đang cầm một chai rượu Tanzi, nhìn qua giống như một lão thủy thủ.

    “Bằng hữu của ta chỉ bị say sóng thôi!”

    “Say sóng ư? Không phải chứ? Ta còn tưởng rằng hắn sắp chết cơ, định tới xem náo nhiệt một chút.”

    Tên thủy thủ say lắc lắc đầu đi đến bên người Ariza, vỗ vỗ vào khuôn mặt hắn, nói:
    "Tiểu tử, biết ta nói cái gì không?"

    Ôi! Ôi! Ariza hàm hồ lại phun ra mấy từ.

    “Đúng là tên vô dụng!” – Tên thủy thủ đột nhiên quăng rượu đi, hai tay hắn đặt ở vạt áo trước ngực Ariza, mạnh tay kéo lên.

    “Này, ngươi làm gì đó?” - Đỗ Trần giật mình hỏi hắn. - "Đây đâu phải là cách chữa trị say sóng!"

    “Ta cũng có nói là trị liệu cho hắn đâu.” - Tên Thủy thủ gãi gãi đầu - "Ta xem hắn không chết thì định giúp hắn thôi, bằng không, ta xem náo nhiệt thế nào được?"

    “Nguyên lai ngươi là định giết người?”

    Đỗ Trần đột nhiên giận dữ, tay nắm lấy vạt áo của tên thủy thủ mà mắng to. Ngay lúc này, đột nhiên trong mắt hắn lóe lên linh quang.

    Không đúng, nơi này là Đấu thần học viện, tinh anh của tam đại lục đều tụ tập ở đây, nói nơi này ngọa hổ tàng long cũng không sai. Tên thủy thủ này thân phận không rõ cũng nên cẩn thận thì hơn.

    “Làm gì? Còn định đánh ta sao?”

    Tên thủy thủ ngáp một cái, tửu khí lên tận trời, chỉ vào Ariza nói:
    "Tên nô lệ này của ngươi hả? Ta xem hắn cũng khá tốt đấy, ngươi ra giá đi, ta mua!"

    “Xin lỗi, không bán!”

    “Không bán phải không?” - Tên Thủy thủ nhếch miệng cười, lộ ra một cái răng trắng hếu, - "Thế thì ta cướp!"

    Vừa nói hắn đã vác Ariza lên trên vai rồi bỏ chạy. Người này thân thể mặc dù to lớn nhưng chưa thể gọi là cường tráng, thế mà hắn khiêng một tên có huyết thống thú nhân chạy như bay.

    Lúc này Ariza vẫn còn di chứng của say sóng, vừa có chấn động, nhịn không được 'Ẩu Ô' một cái, một tảng lớn vật dơ bẩn rơi ngay trên đầu vai của tên thủy thủ.

    “Má ơi, hôi quá!” - Thủy thủ kêu to một tiếng đã thấy Đỗ Trần từ đằng sau hắn đang đuổi theo. Hắn nhanh chóng chuyển thân, nhảy lên cao, đạp vào đầu vai Đỗ Trần một cước, sau đó mượn lực thoát ra thật xa, trong chớp mắt đã biến mất trong đám người.

    Đỗ Trần sững sờ ở nguyên tại chỗ. Từ tốc độ của tên thủy thủ này lúc đào tẩu, chắc chắn hắn là cao thủ.

    Nhưng mà hắn bắt một đứa nhỏ như Ariza để làm gì nhỉ?

    Tài, sắc, quyền, cả ba cái này Ariza đều không có, vậy hắn bắt Ariza đi để làm gì vậy ta?
    Người này quả thực không thể lí giải!

    Trong lúc này, bên cạnh có mấy lão thủy thủ xem náo nhiệt cũng ha ha cười to.
    "Hắc, các huynh đệ có thấy không? Cái tên điên đó có món đồ chơi mới rồi, chúng ta có thể thanh tịnh vài ngày được rồi!"

    oOo

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi vandai79, ngày 04-03-2009 lúc 23:35.
    Hỗ trợ đầu tư cho các dịch giả, sáng tác gia TTV xuất bản sách

  8. Bài viết được 52 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ahnvu,anhhung8x,BOBVU73,bopday2004,Chú Tiểu,chicken_vn,chl10808,duongthanhluong,emlaruoi,farmers,hai@ya,Hắc Miêu,katarinasky,lenhhoxuan,Mai Danh Ẩn Tích,neverwon,pestie,pocleman147,SpaceWolf,spyderway,thanvenus,trantrongluat,trongpong,uranos,
  9. #55
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Phong Lưu Bang
    Bài viết
    6,416
    Xu
    8,627

    Mặc định

    Liên Hoa Bảo Giám

    Chương 54: Đứa Nhỏ Và Thằng Điên (2)

    Dịch: mrbxp
    Biên dịch: pqthang
    Hiệu đính: Phi Nguyệt
    Nguồn: www.tangthuvien.com

    oOo

    Chúng thủy thủ đều cười to rất sảng khoái làm Đỗ Trần dễ dàng nghe được, hắn lập tức chạy tới, lễ phép hỏi:
    "Hỡi các vị dũng sĩ trên biển, các ngươi vừa rồi nói người kia là tên điên? Thế còn tên người hầu của ta có gặp nguy hiểm hay không?"

    “Không đâu, ngươi cứ yên tâm đi. Tên điên đó mặc dù khá cổ quái nhưng không có đả thương người khác. Tên người hầu của ngươi nhiều nhất là bị hắn khi dễ hai ngày, sau đó chắc sẽ tống trở lại cho ngươi.”

    Đỗ Trần không sao yên tâm được, một người thần trí không bình thường như tên điên đó thì cái gì chẳng xảy ra được.

    Hơn nữa Ariza bây giờ đang rất yếu, nếu như bị cái tên điên kia “khi dễ” vài ngày thì hắn sẽ thành cái dạng gì đây?

    Đỗ Trần hỏi:
    "Xin hỏi, người kia trọ ở nơi nào? Ta muốn đi tìm người hầu của ta."

    Chúng thủy thủ có mặt tại đó đều lắc lắc đầu.

    “Mọi người đều không biết à? Hắn không phải cũng là thủy thủ trên tàu với mọi người sao?”

    “Xem ra ngươi đã hiểu lầm rồi, hắn chỉ mặc đồ thủy thủ thôi. Tên điên đó cả ngày trên thuyền chỉ biết hí lộng huynh đệ chúng ta.”

    Lúc này đang có người ra tiếp đón đám thủy thủ chuyển hàng hóa làm bọn họ cũng không tiện nói nhiều, cuối cùng nói:
    "Hắn hình như ở bên trong học viện, thủy thủ chúng ta không thể tiến vào học viện nên không giúp ngươi được rồi."

    Chết tiệt, sao Ariza lại dính vào việc này nhỉ?

    Đỗ Trần nhìn xung quanh rồi phân phó:
    "Harry, ngươi mang hành lý đưa đến chỗ đại ca ta, ta phải đi tìm Ariza về!"

    Tuyết Bỉ Nhân cuống quít gật đầu.
    "Ôi chủ nhân tôn quý nhân từ của ta, sự quan tâm của ngài đối người hầu làm cho ta…"

    “Câm miệng, nhanh đi đi!” - Đỗ Trần có chút hối hận khi thu hạ tên nô lệ Tuyết Bỉ Nhân này. Những lời từ miệng hắn thốt ra thật làm cho mọi người phải nổi ác tâm.

    Sau khi Harry khiêng hành lý đi rồi, Đỗ Trần nghĩ đến cái tên điên kia đang ở trong Đấu thần học viện. Đỗ Trần mới đến đây đối với thổ địa còn chưa quen thuộc, vì vậy nên đi tìm một người hỗ trợ.

    Vừa nghĩ đến thì người hỗ trợ đã đi tới.
    "Hì hì, tiểu tử đáng thương kia, ngươi bị cái tên điên đó đùa giỡn rồi." - Mina giáo thụ khoan thai tiến đến - "Tỷ tỷ vừa rồi đều thấy được hết, ngươi hình như muốn ta trợ giúp hả?"

    Đỗ Trần trợn mắt nhìn sang Mina, cười nói:
    "Ta thiếu gì cách, cần gì ngươi phải trợ giúp?"

    “Được rồi, việc nhỏ như vậy cũng không cần phải tốn tiền làm gì. Nếu ngươi muốn người dẫn đường thì tỷ tỷ cũng không làm ngươi mất mặt đâu.” - Nàng đi vào một tiểu lộ, cười nói - "Báo cáo lại sự tình vừa rồi đi, ta sẽ gọi người tới giúp ngươi xử lý việc đó. Theo ta đến đây, ta biết tên điên kia đang ở nơi nào!"

    Đỗ Trần đi theo sau lưng Mina, nhìn bên phải là tiểu lộ không có ngoại nhân liền thấp giọng hỏi:
    "Tên điên kia là thế nào mà thực lực của hắn mạnh vậy?"

    “Mạnh ư? Người này tại hồ sơ trong chấp pháp thần điện bị liệt vào thủy tinh cấp!”

    Đỗ Trần trong lòng thầm giật mình, tình báo chấp pháp thần điện chia làm vàng, bạc, đồng, thiết - bốn cấp bậc, phía trên cao nhất là thủy tinh cấp. Một khi bị liệt vào thủy tinh cấp, tức là người này có năng lực uy hiếp thánh giáo.

    Hiểu được điểm này Đỗ Trần cũng không hề hỏi nhiều thêm, bởi vì tin tình báo thủy tinh cấp chẳng những hắn không có tư cách biết, mà sợ rằng Mina cũng không biết rõ ràng.

    Mina cũng nói đến điểm này:
    "Với danh nghĩa là lão tiền bối tỷ tỷ nhắc nhở tân nhân ngươi. Bằng vào thân phận của ngươi và ta hiện nay chỉ có thể biết nhân vật thủy tinh cấp này thập phần cường đại, còn tình báo cụ thể thế nào không thể hỏi thêm, cũng không thể tự tiện tiếp cận điều tra hắn. Thủy tinh cấp, chỉ có thân phận giáo phụ mới có quyền tiếp xúc!"

    Nói xong nàng cười hì hì.
    "Tỷ tỷ đây cũng muốn đi xem cái tên điên kia, dù thượng ti không cho phép ta cũng có thể giúp ngươi có cơ hội đi gặp hắn."

    “Nguyên lai nàng giúp mình là vì nguyên nhân này.” Đỗ Trần âm thầm lắc đầu.

    Hai người theo đường nhỏ đi ra phía đầu đường. Diện tích Đấu Thần đảo hình trăng khuyết thực quá lớn, phía trước ngoại trừ giáo học học viện ở ngoài ra còn có rất nhiều kiến trúc dân sinh khá xa hoa, thoạt nhìn giống như là một thành thị hạng trung.

    Mina một mặt dẫn đường, một mặt vừa giới thiệu qua về hòn đảo này cho Đỗ Trần thưởng thức.
    "Rất lâu trước kia, tòa đảo này chỉ có một trường học duy nhất. Bất quá, không lâu sau lại có rất nhiều vị lão sư đều đến ở chỗ này an gia lập nghiệp, một số thì bị hấp dẫn bởi rất nhiều tư liệu về đấu thần cao cấp bên trong học viện. Những người này mang theo cả gia đình, người hầu, tùy tùng một đại đội, sau một thời gian dài, nơi này tự biến thành một tòa thành. Tiểu tử kia, ngươi hiểu được ý ta nói gì không?"

    Đỗ Trần gật gật đầu.
    "Hiểu. Đấu Thần đảo này ngọa hổ tàng long cái dạng người gì cũng có, ta từ nay về sau phải cẩn thận một chút."

    “Tốt, rất thông minh! Ừm, có thấy cái thác nước trên núi không? Tên điên kia ở ngay gần cái thủy đàm bên cạnh. Tốc độ đi có hơi chậm, bây giờ không có người ngoài tỷ tỷ phi thân mang ngươi đi.”

    Nói xong, Mina đặt hai tay lên vai Đỗ Trần, từ tay nàng xuất ra một sợi dây leo quấn quanh lấy Đỗ Trần, sau đó nàng quát khẽ một tiếng dùng mạn đằng này kéo Đỗ Trần bay lên.

    “Đây có phải là thực vật hệ đấu khí không nhỉ?” Đỗ Trần cảm thấy ngạc nhiên, hắn lần đầu tiên nhìn thấy vật kỳ diệu như vậy.

    Không biết liên hoa pháp bảo của mình có thể bay không nhỉ? Trong lúc nhất thời, Đỗ Trần đột nhiên có cảm giác muốn cước đạp hoa sen bay lượn.

    Tốc độ Mina khá nhanh, chỉ một lúc sau là hai người đã hạ xuống gần cái thác nước, còn tên điên kia đang ở trong một gian tiểu ốc phía trước 'khi dễ' Ariza.

    Chỉ thấy hắn mang Ariza chói lại trên thân cây Mộc Thung. Một mặt uống rượu, một mặt không ngừng đánh vào thân thể của Ariza - đứa nhỏ đáng thương đang hôn mê.

    “Thưa đấu thần tôn quý, xin ngài buông tha người hầu của ta được không?” - Đỗ Trần đi tới sau lưng tên điên, rất cung kính nói.

    Tên điên quay đầu lại say say nhìn sang phía hai người, không nhịn được nói:
    "Không được, ta còn chưa chơi đủ!"

    Ngươi, cái tên điên chết tiệt, lấy cả người sống ra làm trò đùa sao?

    Đỗ Trần mặc dù tức giận, nhưng trước mắt là 'Thủy Tinh Cấp' nhân vật không phải dùng vũ lực là có thể giải quyết được, hắn cười cười nói:
    "Hắn chỉ là người hầu của ta, không có điểm nào tốt cả. Tôn quý đấu thần, không bằng ngài nói cho ta biết ngài thích món đồ chơi gì, ta lập tức cấp cho ngài được không?"

    “Món đồ chơi gì cũng đều có thể cho ta hả?” - Tên điên đột nhiên có hứng thú, hắn phất phất tay về phía Mina - "Ngươi, cút ngay! Ta chỉ muốn nói chuyện một mình với tiểu tử kia."

    Mina hơi do dự, hắn liền hô lớn:
    "Đếm đến ba, nếu ngươi không chạy ta sẽ giết ngươi, một, hai…"

    Hắn đếm rất nhanh, hơn nữa vẻ mặt giống như hung thần ác sát. Bình thường chắc không ai hoài nghi hắn dám giết người. Mina vội nói:
    "Xin lỗi, ta chỉ là đưa tên tiểu tử kia tới, ngài không nên tức giận ta lập tức rời đi ngay!"

    Nói xong nàng cũng mặc kệ Đỗ Trần, lập tức chạy luôn.

    'Mân Côi' tiểu thư chết tiệt, không hổ là gián điệp - nói trở mặt là trở mặt luôn!

    Đỗ Trần nói:
    "Bây giờ không có người khác ở đây, ngài có yêu cầu gì có thể đề đạt được rồi."

    “Ha ha, bị ta dọa chạy rồi!”

    Tên điên nhìn sang Đỗ Trần rồi lại ngồi cạnh Ariza, vỗ vào chân Ariza rồi hỏi:
    "Tiểu tử kia, người hầu của ngươi từ đâu ra? Trông bộ dạng say sóng của hắn rất giống một lão bằng hữu của ta a!"

    oOo

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Hỗ trợ đầu tư cho các dịch giả, sáng tác gia TTV xuất bản sách

    ---QC---


  10. Bài viết được 49 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ahnvu,bopday2004,Chú Tiểu,chicken_vn,chl10808,duongthanhluong,emlaruoi,farmers,hai@ya,Hắc Miêu,katarinasky,lenhhoxuan,Mai Danh Ẩn Tích,neverwon,ntdungg,pestie,pocleman147,SpaceWolf,spyderway,thanvenus,trantrongluat,trongpong,
Trang 11 của 106 Đầu tiênĐầu tiên ... 9101112132161 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status