Không biết nói chuyện]; gì với nàng, vì nàng không am hiểu gì về văn hóa nghệ thuật, càng không thể bàn đến cúp C1 hay giải ngoại hạng Anh... Nàng mở miệng nói dăm câu vô thưởng vô phạt, thiếu sáng tạo, thiếu chiều sâu. Mặt nàng đần đẫn, đực nghệt ra khi anh nói đến một vấn đề tâm đắc muốn chia sẻ. Nàng chỉ thích đi shopping, đi du lịch, đi ăn, đi uống cho thực tế. Nàng nhạt quá!
- Hay may mắn nàng yêu nhạc Trịnh thì nàng lại tựcho là mình sâu sắc, bởi chỉ có người sâu sắc mới yêu nhạc Trịnh (!), và vì thế nàng luôn tỏ ra rất sâu sắc với những câu nói nửa úp nửa mở đầy ẩn ý, những tiếng thở dài khe khẽ bộc lộ nhiều tâm tư. Nàng hay tỏ vẻ bàng quan, ơ hờ, lạc lõng, câm nín với thế sự đảo điên, nàng chờ một ngày bùng nổ. Nàng thích ngắm mặt trời mọc và lặn bên bờ biển xanh, nàng thích ngồi giữa mùa thu lá vàng rơi lả tả bên mặt hồ, đọc truyện của Haruki Murakami mà mơ về một đời sống khác, mơ gặp được một tâm hồn tri âm đồng cảm… Chính ra nàng không nhạt, nhưng vì nàng cứ cố tỏ ra không nhạt, nên cuối cùng nàng nhạt.