TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 5 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 21

Chủ đề: Người phụ nữ mà Gia ngưỡng mộ!

  1. #1
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Bài viết
    619
    Xu
    0

    Mặc định Người phụ nữ mà Gia ngưỡng mộ!

    Hãy đọc những bài viết bày tỏ quan niệm sống và yêu của Nguyễn Cao Kỳ Duyên! Có thể ngoài đời cô ấy chưa chắc đã sống & yêu được như cô ấy viết, và trong mắt Gia, cô ấy ko đẹp mấy về nhan sắc, nhưng chỉ cần cô ấy biết viết lên những câu chữ kia, thì đã đủ để Gia phải ngưỡng mộ.

    Các nhi có ngưỡng mộ/khâm phục/thần tượng người phụ nữ nào thì vào đây kể cho mọi người cùng nghe nhé, Gia nghĩ sẽ rất hay khi bày tỏ điều này nhân ngày 8/3 đấy

    (2 bài viết này được Kỳ Duyên viết sau cuộc ly hôn với Trịnh Hội - người chồng thứ 2. Thật đáng tiếc cho Trịnh Hội ngu ngốc - lời của Gia)



    Một Triết Lý về Tình Yêu

    Từ ngày chồng tôi về Việt Nam làm việc thì bạn bè người thân đều lo lắng cho tôi. "Em à, sao em lại để nó về Việt Nam một mình," "chồng đâu vợ đó...dù nó có thánh thiện cách mấy...đàn ông mà em" chắc lưỡi, thở dài "con gái Việt Nam ghê lắm em không biết đâu!" Ngoài những lời khuyên thầm thì khá quen thuộc này còn có những lời "cố vấn" mới lạ mà tôi chưa từng nghe qua. Mẹ nuôi của tôi dặn tôi "con bảo chồng con lúc nào đi ra đường cũng phải nhét một củ tỏi trong người để khỏi bị ai bỏ bùa." Một người đàn anh bầu show ở Đan Mạch gọi long distance sang vtriet lyà bằng một giọng trịnh trọng cho tôi biết là anh biết một cơ quan tình báo ở Việt Nam có thể theo dõi người 24/24 nếu tôi cần...

    Trước hết tôi phải cám ơn sự quan tâm và lo lắng của mọi người quanh tôi. Tôi biết họ thương tôi và thật tình muốn giữ hạnh phúc cho tôi. Tôi xin ghi nhận tất cả những lời khuyên chân tình dựa trên kinh nghiệm sống thực. Tôi không đến độ quá ngây thơ hoặc tự tin, cũng không phải thuộc loại "chưa thấy quan tài, chưa nhỏ lệ" để không nhận ra những điều mọi người cảnh giác là chuyện thường xẩy ra...rất có thể xẩy ra...nhiều phần sẽ xẩy ra. Tuy nhiên đó cũng không làm tôi mất tin tưởng ở tình yêu, ở cuộc sống và ở chính tôi.

    Tôi may mắn sinh ra là một con người lạc quan. Anh Ngạn làm việc với tôi 15 năm nay vẫn thường nói "Đời cô sướng vì cô hay cười... chuyện nhỏ gì cũng dễ làm cho cô vui." Có lần anh Ngạn kể một câu chuyện vui cho tôi nghe thử trước khi kể cho khán giả nghe. Nghe xong tôi ôm bụng cười, làm anh tưởng câu chuyện tếu thật đến chừng kể trên sân khấu chẳng "ma nào nhếch mép." Anh bực bội quay vào bảo với tôi "Lần sau tôi không dùng cô làm vật thí nghiệm nữa vì cái gì cô cũng lăn lộn ra cười được..dù chuyện nhạt như nước ốc!"

    Tôi vô tư đến độ hầu như chưa bao giờ biết mất ngủ. Hỏi bất cứ nghệ sĩ nào đi show với tôi thì sẽ biết ngay. Máy bay chưa cất cánh tôi đã ngủ (và hầu như nghệ sĩ nào cũng có một tấm ảnh "lưu niệm" thật đẹp của tôi đang nằm ngủ...há hốc). Đến nỗi ca sĩ Trúc Linh bực quá có lần nói với tôi "Em thì khó ngủ một tiếng động nhẹ cũng làm em thức, mà thức rồi thì lại nằm suy nghĩ miên man không ngủ lại được...mà em thấy chị ngủ say, ngủ ngon lành em ghét quá!"

    Quan niệm sống của tôi rất giản dị. Tôi luôn nhìn đời là nửa ly nước đầy. Những gì chưa đến hoặc đã đến mà tôi không thay đổi được thì tôi: 1) gạt sang một bên; 2) chấp nhận; 3) chấp nhận...rồi gạt sang một bên vì cuộc đời quá ngắn ngủi để sống trong muộn phiền hối tiếc. Nói như thế không có nghĩa là tôi chưa bao giờ biết buồn. Tôi có buồn chứ...cũng từng biết thất tình ngồi khóc nguyên đêm như ai vậy. Tuy nhiên tôi không để cơn buồn kéo tôi mãi lún sâu vào vũng lầy đen tối. Người ta nói thời gian là liều thuốc thần diệu nhất...mọi chuyện rồi cũng sẽ qua đi. Có hai câu nói mà tôi thường dùng để tự an ủi mỗi khi có chuyện lo nghĩ là "a hundred years from now no one will care" và "a billion Chinamen don't give a damn!" (hihihihi...nghe không đã thấy muốn cười rồi)

    Tôi sống ở hiện tại. Quá khứ đã qua. Tương lai chưa đến. Tôi chỉ có hiện tại vì tôi không còn sự lựa chọn nào khác. Có thể ngày mai trời mưa, nhưng hôm nay trời nắng thì tôi sẽ hưởng trọn ngày nắng đẹp. Tôi không ngồi đây trên đồng cỏ xanh dưới ánh nắng chan hòa để lo về một cơn mưa bất chợt. Tôi không chắc ngày mai có mưa hay không, và nếu có thì...tôi cũng không làm gì được (mặc dù tôi rất thích đi bộ dưới mưa). Nên tôi sẽ ngồi đây bên cạnh người tôi yêu để cho nhau những gì hạnh phúc nhất trong giây phút này.

    Rồi một ngày nếu người yêu ra đi, tôi sẽ không oán trách. Ngược lại tôi sẽ cám ơn người yêu đã đến với tôi, dù một ngày hay một đời. Tôi nhìn tình yêu như một bài toán cộng. Ví dụ trước khi tôi gặp người yêu tôi là số 0. Người yêu đến với tôi năm năm, rồi ra đi. Như vậy là tôi được +5. Tôi đâu có mất mát gì vì trước khi người bước vào đời tôi, tôi vẫn là số không mà. Rồi trong năm năm đó tôi đã yêu, đã được yêu lại và còn được mang theo bao nhiêu kỷ niệm...như vậy là tôi quá lời rồi, còn oán trách gì nữa?

    Tôi xin kết bằng câu cuối trong bài nhạc "Một Lần Được Yêu" mà tôi viết cùng với ca sĩ Lưu Bích gần mười năm trước:

    "Nếu có ngày tình ta tan vỡ
    có ngày đời em im tiếng
    xin anh đừng thương tiếc
    vì đã có lần tình yêu thắp sáng
    có lần mình yêu tha thiết
    thì dẫu xa nhau em hoài ghi nhớ

    Xin cho yêu hết
    dâng hết con tim trong phút giây này
    Người Yêu em hỡi...
    Xin cám ơn anh cho em được yêu"


    ...Và cho tới bây giờ đó vẫn là triết lý về tình yêu của tôi.

    Kỳ Duyên

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile






    Một bài học về tình yêu

    “The greatest lesson I’ve ever learned is to love and be loved in return” (“Bài học quý giá nhất mà tôi đã học là biết yêu và được yêu”). Đó là câu cuối trong bài hát của Nat King Cole mà chúng tôi đã mượn để đọc trong ngày cưới cách đây bốn năm - một ngày thơ mộng thật tuyệt vời. Trên một bờ biển thần tiên, khi ánh nắng cuối cùng nhuộm đỏ rực những áng mây in trên nền trời tím, tôi đã nhìn sâu vào mắt anh để trao đổi lời thề “trọn kiếp bên nhau.” Quanh tôi tiếng sóng rì rào những nốt nhạc tình êm ái nhất. Trong giây phút thiêng liêng đó tôi hoàn toàn tin tưởng vào sự vĩnh cửu của tình yêu. Tại sao không? Tôi yêu anh. Anh yêu tôi. Như vậy là chúng ta đã học được bài học “quý giá nhất” rồi còn gì nữa?

    Hôm nay sau khi ký đơn ly dị, tôi bước ra khỏi văn phòng luật sư và chợt nhớ tới câu hát xưa. Tôi bùi ngùi tự hỏi “mình đã thật sự học được gì?” Có lẽ điều đầu tiên tôi học được (và chắc không phải là điều “quý giá nhất”) là “love is not enough.” Có nghĩa là tình yêu một mình không đủ để đưa đến cuộc hôn nhân thành công. Thành công theo định nghĩa của tôi là mình sống hạnh phúc trong hôn nhân. Mình ở với người đó không phải vì bổn phận, con cái, tiền bạc, xã hội, gia đình, lễ giáo…v.v. nhưng vì người đó là nửa phần hồn của mình, là người bạn tri kỷ, là nơi để mình quay về và nương tựa. Một người hiểu mình sâu sắc để mình có thể trò chuyện, thủ thỉ, tâm sự, chia sẻ, cười đùa và nhất là cho mình cảm thấy mình được nâng niu, quý trọng và yêu thương.

    Tôi biết nhiều cặp ở với nhau vì họ không có sự lựa chọn nào khác, hoặc có, nhưng họ không đủ can đảm để quyết định ra đi, họ vẫn sống với nhau - sống trong sự thầm lặng bất mãn triền miên. Như vậy là ăn gian. Không kể! Thành công trong hôn nhân là khi nào mình có tất cả sự lựa chọn và điều kiện, nhưng mình vẫn ở với người đó vì “Tôi quyết định chọn Anh. Tôi yêu Anh. Tôi không thể tưởng tượng có thể sống bên ai khác ngoài Anh.”

    Nhưng nếu hai người cùng yêu nhau, cùng là người tốt mà còn chưa đủ để đưa tới cuộc hôn nhân thành công thì thế nào mới đủ? Theo tôi, và đây là bài học thứ nhì (khá “quý giá”), là chúng ta cần thêm sự hiểu biết về tâm lý, vai trò vợ chồng và cách ứng xử trong quan hệ lứa đôi (tiếng Việt nói dài dòng vì tôi không biết dịch chính xác tiếng Anh gọi là “relationship skills”). Tại sao tôi nói như vậy? Vì tôi mới đọc xong cuốn sách mà tôi phải gọi là “Cửu Dương Chân Kinh ” của tình yêu và hôn nhân, đó là cuốn “Men are from Mars, Women are from Venus” (“Đàn Ông đến từ Mars, Đàn Bà đến từ Venus”).

    mot bai hoc

    Cuốn sách này nói về tâm lý, sự khác biệt giữa đàn ông/đàn bà và ảnh hưởng của sự khác biệt đó trong hôn nhân. Càng đọc tôi càng thấy tôi với tất cả ngu ngơ lầm lẫn. Tôi bừng tỉnh “Ủa?...tôi làm vậy vì tôi yêu anh…tôi tưởng làm cho anh vui…té ra chỉ làm anh thêm bực mình?” Không phải vì anh khó chịu nhưng vì tôi cho anh những thứ anh không cần còn những cái anh cần tôi không biết để cho. Ngược lại tôi thấy anh với tất cả những cố gắng. Không phải anh không yêu tôi, nhưng anh không biết yêu tôi như cách tôi muốn được yêu. À há! Thì ra là vậy! Nhưng có lẽ khám phá hay nhất mà tôi thấy được là tôi và anh đều bình thường như mọi cặp khác. Bao nhiêu trường hợp tương tự, bao nhiêu ngàn người đã trải qua y hệt những gì chúng tôi đã đi qua. Không phải vì họ không yêu nhau, không muốn có cuộc hôn nhân bền vững, nhưng vì họ không biết cách diễn đạt tình yêu để đối tượng có thể cảm nhận được. Họ, như anh và tôi, đều là những đứa trẻ mồ côi lạc loài đáng thương trong tình yêu. Hiểu được điều này giúp tôi trút đi gánh nặng của tâm hồn. Tôi không còn trách anh, và quan trọng hơn...tôi tha thứ cho tôi.

    Thiết nghĩ nếu tôi nắm vững những bài học về tâm lý này trước khi bước vào hôn nhân thì có thể tôi tránh được những khúc gãy của cuộc đời hay ít ra cũng đi qua một cách nhẹ nhàng hơn. Nhưng làm sao tôi biết được? Có ai dạy tôi đâu? Có ai khuyên tôi nên học và nghiên cứu về vấn đề này đâu? Thường khi lấy nhau chúng ta chỉ được nghe những câu chúc phúc hoặc cùng lắm là những lời khuyên đại khái như “ráng giữ đạo vợ chồng,” “thương yêu lo lắng cho nhau,” “tôn trọng nhau, nhường nhịn nhau,”... Rồi! Biết như vậy là đủ rồi đó! Hãy đưa nhau đi đến cuối cuộc đời “dù cho mưa hay cho bão tố có kéo qua đây”... hèn chi tỷ lệ ly dị bây giờ hơn 50 phần trăm.

    Tôi chợt nghĩ trong bất cứ ngành nghề gì như là thư ký, kỹ sư, bác sĩ hay những nghề phục vụ như cắt tóc, làm móng tay, nấu ăn...v.v., nói chung là mọi ngành, chúng ta đều cần học tập và được hướng dẫn nhưng có hai việc làm quan trọng nhất trong cuộc đời chúng ta là “nghề” làm vợ/chồng và “nghề” làm cha/mẹ thì chúng ta chẳng học hỏi gì cả. Chúng ta “làm đại” theo kiểu “trial and error” (“thí nghiệm và sửa sai”) được thì tốt...không được thì thôi! Chúng ta chỉ biết đổ lỗi cho duyên số, định mệnh và nếu thành công là nhờ sự may mắn. Như vậy thì buồn quá phải không? Vì hơn nửa dân số ở Mỹ thuộc thành phần kém may mắn. Và sau khi thất bại lần đầu chúng ta lại gói gém tất cả những tư tưởng sai lầm vốn có sẵn cộng thêm những kinh nghiệm đau thương vừa trải qua để dồn vào cuộc tình mới. Vì vậy không ngạc nhiên khi thống kê cho thấy rằng tỷ lệ ly dị của những cuộc hôn nhân lần thứ hai lên tới 60 phần trăm. Có nghĩa là “chuyển từ bại thành xụi.” Nhưng dù vậy con người bao giờ cũng sống trong hy vọng vì trong số người đã ly dị rồi thì 85 phần trăm sẽ tái hôn. Như đại văn hào Samuel Johnson đã nói “Remarriage is the triumph of hope over experience” (“Tái hôn nhân là sự chiến thắng của hy vọng vượt trên kinh nghiệm”).

    Còn về chức năng làm cha mẹ? Ai dạy cho ta cách dạy con? Ta có học hỏi, trao dồi, nghiên cứu không? Hay ta cứ lập đi lập lại và bắt chước cách thức của cha mẹ mình để lại? Ta có bao giờ dám tự hỏi cha mẹ mình dạy có đúng không? Và cách dạy dỗ cũng như tư tưởng của thế hệ trước có còn thích hợp cho thế hệ sau không? Và nếu không đúng hoặc không còn thích hợp thì mình dạy con mình cái gì? Vì mình cũng chỉ biết bấy nhiêu đó thôi...

    Đối với tôi bài học quý giá nhất là yêu không chưa đủ, mà tình yêu (tình vợ chồng, tình con cái) cần thêm sự hiểu biết và công phu rèn luyện, như bao việc làm khác, để được thành công. Ví dụ một cô ca sĩ yêu hát, yêu với tất cả con tim và sự đam mê cuồng nhiệt, nhưng nếu cô không học hát, không luyện thanh, không học nhạc lý, thì chắc chắn cô sẽ không thành một người ca sĩ nổi tiếng. Và rất may cho tôi là những sách vở, tài liệu, nghiên cứu về hôn nhân, tình yêu, cách làm cha mẹ...v.v. có đầy dẫy trên thị trường để tôi học hỏi.

    Vì vậy lần sau (vẫn phải còn niềm tin chứ!) trước khi bước vào tình yêu tôi sẽ bước vào thư viện, bước vào tiệm sách, lướt trên internet...v.v. Tôi cần phải học hỏi thật nhiều, nhất là về giáo dục con cái. Trong vai trò làm vợ, tôi đã thất bại...hy vọng sẽ có cơ hội lần nữa. Nhưng trong vai trò làm mẹ tôi không thể thất bại vì tôi chỉ có một cơ hội duy nhất mà thôi.

    Nguyễn Cao Kỳ Duyên

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile





    Lần sửa cuối bởi Thỏ gia, ngày 08-03-2009 lúc 14:09.
    ---QC---
    Hidden Content Gia là Snoopy Sniffy lão tổ tông đẹp trai ưu nhã Hidden Content
    http://i557.photobucket.com/albums/ss11/RobertRuizJr/00a600px-Playboy_logo_svg1.png?1283802819
    Hidden Content Trong lòng mỗi tôn nhi đều tồn tại Thỏ gia Hidden Content
    Divu Tư vấn Ái tình & Cuộc sống
    http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=19871&page=5


  2. #2
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Bài viết
    619
    Xu
    0

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi phongvan81 Xem bài viết
    Có nge nói NCKD làm MC thì phải
    Đúng rồi nhi, luật sư kiêm MC kiêm ca sỹ kiêm tùm lum... Lần sau nhi cố gắng viết dài hơn chút nhé
    Hidden Content Gia là Snoopy Sniffy lão tổ tông đẹp trai ưu nhã Hidden Content
    http://i557.photobucket.com/albums/ss11/RobertRuizJr/00a600px-Playboy_logo_svg1.png?1283802819
    Hidden Content Trong lòng mỗi tôn nhi đều tồn tại Thỏ gia Hidden Content
    Divu Tư vấn Ái tình & Cuộc sống
    http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=19871&page=5

  3. #3
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    kỹ viện
    Bài viết
    401
    Xu
    0

    Mặc định

    cũng hay..dạo này ít coi thúy nha...nhưng cũng nghe tin này...hình nhưng cũng lâu rồi mà
    Bỏ 1 số thứ để sống phẻ hơn...
    Làm 1 số việc để sống tốt hơn...
    Buông tay sau khi đã níu kéo...
    Ngừng ngay khi ko đáng wan tâm

  4. #4
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Bài viết
    619
    Xu
    0

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi banlder Xem bài viết
    cũng hay..dạo này ít coi thúy nha...nhưng cũng nghe tin này...hình nhưng cũng lâu rồi mà
    Ban nhi hãy sửa lỗi chính tả và viết câu cú đàng hoàng, nếu ko mod di ngang sẽ phạt ban như tên của nhi đó nhé. Đây là Trà Thư các cấm spam chứ ko như ĐTL
    Hidden Content Gia là Snoopy Sniffy lão tổ tông đẹp trai ưu nhã Hidden Content
    http://i557.photobucket.com/albums/ss11/RobertRuizJr/00a600px-Playboy_logo_svg1.png?1283802819
    Hidden Content Trong lòng mỗi tôn nhi đều tồn tại Thỏ gia Hidden Content
    Divu Tư vấn Ái tình & Cuộc sống
    http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=19871&page=5

  5. #5
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    MT
    Bài viết
    6,549
    Xu
    2,631

    Mặc định

    Nếu ta đoán không lầm thì NCKD làm MC cho chương trình Thúy Nga Paris hay Paris By Night cùng với Nguyễn Ngọc Ngạn đúng không? Phải công nhận cô này ăn nói rất có duyên, giọng rất trầm ấm dễ nghe

    ---QC---


Trang 1 của 5 123 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status