Gửi bởi
saikarvn
Đồng ý luôn! Saikar lấy ví dụ, phim xxx của Vàng Anh, được biên tập công bố và chia sẽ, mấy người đó có được gì đâu có ai biết đến họ đâu. Nhưng việc đó tính ra là có đúng theo đạo lý hay không?
Đạo lí mà bạn nói tôi không biết, nhưng tôi lại hoan nghênh những người đã đưa phim của Vàng Anh lên mạng, nó đã chỉ ra đích danh rằng kẻ (Vàng Anh) được một số giới trẻ ngưỡng mộ thực sự là như thế nào. Nhưng dù thế nào thì họ vẫn sống, họ sống bằng đạo lí của họ, ta sống bằng đạo lí của ta, chân lí còn bị thay đổi thì đạo lí lẽ nào không bị thay đổi.
Gửi bởi
saikarvn
Cuối cùng, cho ai đó nhắc tới "Rừng Nauy" ,..., Không biết người đó có nhớ rằng người ta thông qua sẽ để làm gì hay không?,..., "Rừng Nauy" thì nó nổi tiếng thế giới vì nó khắc họa được đời sống của một thế hệ trẻ Nhật Bản. Sự dễ dãi trong vấn đề sex vẻ lên chân dung của cuộc đời của một số thanh niên không có bến tựa, vẫn mãi đi tìm kiếm một chân lý sống cho bản thân, một thế hệ u uất và trống rỗng. Chất sex trong truyện nó gợi lên một sự cô đơn và u ám, sex chỉ là nơi họ trốn tránh bản thân, tìm kiếm những khoảnh khắc làm dịu đi những u uất trong họ. Chính vì vậy mà "Rừng Nauy" mới nổi tiếng. Còn xxx kiếm hiệp thì sex có tác dụng như thế nào? Là công cụ để truyện bớt nhàm chán theo như ý kiến của bạn nào đó đã viết! Saikar cũng không kiếm ra được tác dụng nào khác ngoài việc để cho truyện hấp dẫn hơn! Tóm lại là vì mục đích giải trí thuần túy. Cái sex đó có cần thiết có mặt ở TTV hay không?
-Người nào đó mà bạn nói là tôi, bạn hiểu rừng Nauy như trên là tự mình đúc kết hay do người khác phân tích thế?, và tác giả có nói thế không?, bạn lấy gì để chắc rằng cái thế hệ ưu uất của người Nhật mà bạn nói nó tồn tại thật sự?, đã không chắc thật mà lại gợi lên sự cô đơn ưu ám thì có ít lợi gì cho con người liệu rằng người đọc nó có cảm thụ thế mà trốn tránh bản thân không.
-Truyện kiếm hiệp có sex cũng không thật, vốn dĩ đã là truyện thì không thật, kiếm hiệp càng không là ngoại lệ, nhưng truyện này nó lại đem lại cho người đọc tiếng cười, một tiếng cười bình dị và phàm tục lắm, đa phần chúng ta không có nhiều thời gian để nghiền ngẫm những đạo lí sâu xa sau cái ảo mộng này đâu, cho nên đọc truyện có tiếng cười có niềm vui là được rồi, bảo đảm nhiều bạn đọc xong ngủ ngon đấy nhé. Có thể bạn lại nói thế thì đọc truyện cười, cũng tốt nhưng tôi yêu kiếm hiệp, mà bạn thấy đó yêu một cái gì là cảm giác không lí giải được nguyên nhân và mục đích. Nhiều người yêu nghệ thuật, và yêu cái đẹp hình thể của con người nên xem tranh nude, chẳng lẽ lại cấm nude và bảo anh thích nude thì tự ngấm mình hoặc vô nhà chứa mà ngấm. Đọc kiếm hiệp pha cũng có vài phần giống vậy, tôi yêu kiếm hiệp mà cũng thích sex (nếu ai không cảm hứng này thì đây không phải là đối tượng của tôi), chẳng lẻ lại bảo thế thì vô truyện sex mà đọc, đó chính là việc đẩy người khác đi phạm tội đó. Đọc truyện kiếm hiệp có sex vừa giúp thoả mãn được tình yêu kiếm hiệp hơi mù quáng vừa đáp ứng được sở thích về sex vô lí nhưng lại không phạm tội. Một loại truyện có tác dụng nhãn tiền như thế cớ sự gì lại không được lưu hành.
-@ Với những người khác, Cái gì tồn tại cũng có lí do, mà đã nói lí do là có hợp lí và không hợp lí, tại sao Trung Quốc lưu hành được, lí do khả dĩ nhất là vì độc giả, độc giả thích thế tác giả viết thế, tác giả đã lao tâm khổ tứ viết thế mà mình lại sợ này sợ nọ không đọc còn bảo người khác có đọc thì đi vào cõi thiên thai mà đọc một là vô tình xúi giục người khác làm bậy, hai là phụ lòng tác giả (he he). Mà nói thật truyện ở cõi thiên thai thì mức độ lôi cuốn do sử dụng ngôn từ làm cách nào bì được với truyện ở đây. Được làm điều mình và nhiều bạn bè cùng cảnh ngộ thích nhưng vẫn nằm trong giới hạn cho phép thì còn gì thú vị nữa.
Gửi bởi
saikarvn
Có "đọc và hiểu" các bài luận kiếm hiệp về Kim Dung, Cổ Long và các tác phẩm của họ và nghiền lại các pho kiếm hiệp ấy thì mới đam mê kiếm hiệp!
Tôi không đồng ý với bạn, chúng ta không phải trẻ con mà cho dù trẻ con đi nữa thì cũng không nên học cách hiểu từ bài luận như vậy, hãy để cho cái đam mê tự nhiên nảy sinh và dẫn nó vào ánh sáng lẽ phải, đừng bảo nó phải đam mê vầy hay khác. Tôi đọc hết các tác phẩm của Ưu đàm hoa và đọc lại nó ít nhất là 7-8 lần, nhưng tôi lại lần thứ hai Thần Điêu Hiệp Lữ và Lộc đỉnh kí còn Cổ Long tôi không thích những cái số phận bi thảm cho nữ nhân của ông ta bởi thế tôi đã không đọc từ Cửu Nguyệt ưng phi, Hoả Tính tiêu thập nhất lang. Vì sao bạn biết không, vì nó cho tôi một niềm tin rằng nếu con người không yêu mình thì chẳng ai yêu cả, Trong ỷ Thiên Đồ Long kí cái thằng nhân vật chính chỉ vì một đứa con gái mà làm tổn thương bao đứa khác liệu có tốt lành gì, Cuộc sống thực vốn đã đầy dẫu những chuyện không tốt đẹp, chẳng lẻ trốn vào thế giới ảo cũng phải mang nó vào theo, muốn yêu cũng không dám yêu, Tóm lại tôi thích đọc vì trong truyện đó có cái mà đời thường không có. Tôi yêu cái mà muốn yêu. Tôi không ảnh hưởng tới ai thì tại sao ai cứ lại nhè vào cái tôi thích mà chê bay mãi
Lần sửa cuối bởi yakuza, ngày 30-12-2007 lúc 20:38.
Cảnh cũ còn đây, người xưa đâu mất