TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng

Xem kết quả Bình chọn: Lời muốn nói

Người bình chọn
4830. Bình chọn này đã đóng
Trang 101 của 206 Đầu tiênĐầu tiên ... 519199100101102103111151201 ... CuốiCuối
Kết quả 501 đến 505 của 1030

Chủ đề: [Huyền Ảo] Đại Ma Vương - Nghịch Thương Thiên (hoàn thành)

  1. #501
    Ngày tham gia
    Oct 2007
    Đang ở
    Xứ ngọt ngào và man trá
    Bài viết
    5,017
    Xu
    16,592

    Mặc định

    Đại Ma Vương
    Tác giả : Nghịch Thương Thiên

    Quyển 5 - Chương 499:
    Ngươi, cái đồ điếm bán bạn cầu vinh!


    Dịch: oIo
    Biên tập: TLHD
    Nguồn: www.tangthuvien.com


    Hàn Thạc bước từng bước một đi ra phía bên ngoài, mắt như vô tình đảo quanh Băng thần Khoa Lí, chuẩn bị sẵn sàng để giáng một đòn sấm sét.

    Không giống như Tự Nhiên thần giáo, Hàn Thạc thuộc loại người không từ bất cứ thủ đoạn nào để đạt được mục đích. Những hành vi đánh lén hèn hạ mà người bình thường có tự trọng tuyệt đối không làm thì hắn không thèm quan tâm đến những quy củ ba lăng nhăng. Chỉ cần có thể làm trọng thương kẻ địch thì Hàn Thạc sẽ không từ bất cứ thủ đoạn gì.

    Khi giao chiến với Băng Tuyết thần điện, sở dĩ Hàn Thạc có thể chiếm được thượng phong, phá tan kế hoạch chế tạo thần và giết chết cường giả thánh cấp của Băng Tuyết thần điện, đều nhờ vào cách làm bất chấp thủ đoạn này.

    Còn Tự Nhiên thần giáo tranh đấu với Băng Tuyết thần điện suốt bao nhiêu năm, chẳng những bị hoàn toàn quét sạch khỏi Tạp Tây đế quốc mà còn gặp tổn thất thảm trọng. Tất cả là vì Tự Nhiên thần giáo là tổ chức tôn giáo có tác phong làm việc quá chính đại quang minh, không có thủ đoạn âm độc hung tàn.

    Hàn Thạc ẩn tàng khí tức toàn thân, thân thể giống như một người bình thường, Ma Nguyên Lực bình lặng trong Ma anh, ẩn nhẫn không phát động. Thần thức trống rỗng không có bất cứ dấu hiệu cường đại gì, hết thảy tất cả mọi thứ đều tầm thường giống như mọi người.

    Khải Lợi vẫn như cười như không nhìn Hàn Thạc, thấy Hàn Thạc chậm rãi đi về hướng Băng thần Khoa Lí. Lão tựa hồ đoán được tâm ý của Hàn Thạc, trên miệng xuất hiện nụ cười mỉm kỳ dị, giống như là yểm hộ, lên tiếng nói với Khoa Lí:
    - Vậy bây giờ ngươi định đối phó ta như thế nào đây?

    - Khà! - Băng thần Khoa Lí ngửa mặt khẽ cười một tiếng, tựa như thấy câu hỏi này của Khải Lợi cực kỳ thú vị. Chỉ thấy Khoa Lí hướng về phía Tuyết Thần Đế Á Na ở trong không gian phía trên phòng đấu giá nháy mắt ra hiệu rồi chợt cười ha hả nhìn Khải Lợi, nghiêm mặt:
    - Hai Bên chúng ta mặc dù không có thỏa thuận bằng văn bản, nhưng suốt bao nhiêu năm qua cũng đã ngầm hiểu là thủ lĩnh của mỗi bên không thể tự do bước chân vào vùng trung tâm thế lực của đối phương. Lần này ngươi âm thầm tiến vào thủ đô của Tạp Tây đế quốc, coi như là vi phạm thỏa thuận ngầm, chúng ta ra tay đối với ngươi cũng là hợp tình hợp lý mà thôi.

    - Úi! - Bố Lạp Khắc đã sắp rời khỏi phòng đấu giá, đột nhiên, quay ngoắt đầu lại liếc nhìn thấy Hàn Thạc trong vẻ thật thà phúc hậu, sau đó lên tiếng cảnh báo:
    - Lão tổ tông, tên béo mập kia là một kẻ vô cùng nguy hiểm đó!

    Hàn Thạc vốn định tới sát gần Băng thần Khoa Lí thì mới động thủ nhưng khi những lời này vừa nói ra, toàn thân hắn bỗng đột nhiên lóe bừng lên, bắn ra những tia máu màu đỏ tươi như là một vầng mặt trời huyết sắc.

    Trong nháy mắt, nền nhà bằng đá cẩm thạch Đại Lý dưới chân Hàn Thạc vỡ nát. Cả người hắn như là một con nhím cực lớn đang nổi điên, trên người phát ra những tia phong nhận huyết mang tựa như những gai nhọn sắc bén trên thân nhím, đột nhiên bắn thẳng về phía Băng thần Khoa Lí.

    Đòn tập kích vừa đột ngột khởi phát, thấy những tia huyết mang đỏ rực của Hàn Thạc, Băng thần Khoa Lí trong nháy mắt đã biết nhân vật đang đối mặt với mình là ai! Dẫu sao thì một thân ma công của Hàn Thạc thật sự là quá đặc thù, bất cứ cường giả nào đã giao thủ với hắn đều vĩnh viễn không bao giờ quên được lực lượng đặc thù đó.

    Băng thần Khoa Lí một khi biết người đột nhiên công kích là Hàn Thạc thì lập tức tập trung toàn bộ tinh thần như gặp phải đại địch, thậm chí không kịp nghĩ đến việc vì sao lại gặp phải hắn ở chỗ này.

    Băng thần Khoa Lí giơ thanh trường kiếm trong tay, nhíu mày với sự ngưng trọng trước đó chưa từng có. Khi đòn tấn công của Hàn Thạc vụt đến, con ngươi của lão co thắt lại, thân hình đột nhiên bay vọt lên cao. Như một siêu giai ma thú hung ác điên cuồng, trong chiêu công kích này, huyết khí toàn thân Hàn Thạc bùng phát ra, khí thế dâng cao tột bậc, những phiến đá Đại Lý dọc theo đường đi bị nghiền nát thành đá vụn, trong không khí vang lên những âm thanh " chíu chíu" quái dị.

    Nếu đòn công kích này đánh trúng, Hàn Thạc đảm bảo Băng thần Khoa Lí chắc chắn sẽ phải chết. Đáng tiếc hắn đang vận sức chờ phát động một đòn công kích khủng khiếp thì lại bị Bố Lạp Khắc lên tiếng cảnh báo nên không thể không phát động tấn công sớm. Do đó không chọn lựa được khoảng cách và thời điểm tốt nhất, để cho Băng thần Khoa Lí có một khoảng thời gian để né tránh.

    Khi cao thủ đỉnh phong quyết chiến, chỉ một sơ suất nho nhỏ cũng có thể thay đổi toàn cục. Mặc dù Hàn Thạc bỏ lỡ cơ hội một chiêu giết chết Băng thần Khoa Lí, nhưng bởi vì hắn lần này cũng coi như là xuất kỳ bất ý. Hơn nữa thương thế của lão lại chưa khỏi hẳn, bởi vậy Hàn Thạc vẫn chiếm được thượng phong.

    Hàn Thạc hung mãnh xông đến chỗ Băng thần Khoa Lí, đột nhiên thân hình tựa như một quả bóng cao su phóng vụt lên cao, phóng ra trăm đạo huyết quang phong nhận sắc bén trông tựa như là hàng chục chiếc lưỡi hái ngoan độc đuổi theo Băng thần Khoa Lí ở trên không trung.

    Tới lúc này, Băng thần Khoa Lí muốn tránh né cũng không được. Lão biết rằng nếu không tiếp chiêu này thì sau đó Hàn Thạc đang theo sát như bóng với hình sẽ đuổi kịp, liên tiếp giáng thêm những đòn công kích ngày càng hung mãnh ngày càng thêm mãnh liệt. Bởi vậy, ngay khi vừa mới bay lên không trung, Băng thần Khoa Lí vội ngưng kết toàn bộ thần lực đấu khí bên trong thân thể, dùng một chiêu thức đơn giản nhất là chém thẳng từ trên xuống dưới.

    Trong lúc nhất thời, những luồng khí lạnh băng tỏa khắp mọi ngõ ngách trong phòng đấu giá. Theo những đường kiếm của Băng thần Khoa Lí, trong không khí vang lên những tiếng "xoẹt xoẹt", tựa như không gian đã bị đông cứng lại thành băng tuyết, sau đó bị thanh trường kiếm chém thẳng vào rồi cắt ra thành từng mảnh.

    Chiêu công kích của Hàn Thạc đang bắn thẳng mãnh liệt về hướng Băng thần Khoa Lí. Chợt hắn cảm ứng được những biến chuyển kỳ dị trong không gian vì nhát kiếm này của Băng thần Khoa Lí làm tốc độ của thế công vốn đang nhanh như tia chớp chậm hẳn lại.

    - Biến! - Lúc này, Hàn Thạc quát lớn một tiếng, không biết thi triển kì chiêu gì mà huyết mang giống như bầy rắn đầy trời đột nhiên quấn lại với nhau tạo thành hình một con rồng dữ tợn.

    Nhờ đó, lực lượng đang phân tán bỗng tập trung lại, chiêu công kích hình rồng dữ tợn mang khí thế như chẻ tre đánh thẳng lên làm những tiếng “chíu chíu” trong không khí vang lên càng dữ dội, đánh mạnh vào bề mặt thanh trường kiếm mà Băng thần Khoa Lí đang bổ xuống.

    Một tiếng chát chúa long trời lở đất ầm vang ở bên trong phòng đấu giá. Dư uy của chiêu giao thủ giữa hai bán thần lan rộng ra làm không gian giống như là chính thức bị vỡ nát, ngay cả toàn bộ phòng đấu giá cũng không chịu đựng nổi phải sụp đổ ầm ầm.

    Bố Lạp Khắc lúc này đang ở trước cửa, máu miệng máu mũi chảy thành dòng, đó là còn nhờ có Thánh kỵ sĩ Tô La ra tay ngăn đỡ cho một chút.

    Một số nhân vật nổi tiếng khác còn chưa hoàn toàn thoát ra khỏi phòng đấu giá đã phải chịu tác động của việc đấu chiêu này giữa Hàn Thạc và Băng thần Khoa Lí, trong nháy mắt có mười mấy người bị chết. Có người thì thân thể nguyên vẹn không bị tổn hao gì nhưng toàn bộ ngũ tạng lục phủ bên trong lại bị chấn nát. Cũng có người bị dư uy đánh trúng thực sự, tan xác thành mấy mảnh ngay tại đương trường.

    Chỉ với uy lực của một kích mà làm cho cả phòng đấu giá giống như một cái hầm mỏ bị sụp đổ, tạo thành thảm cảnh giống như địa ngục trần gian. Những tảng đá lớn như chiếc cối xay từ trên mái không ngừng rớt xuống. Mấy người còn chưa chết, gồm cả một số quyền quý có chút thực lực, kêu khóc như ri bỏ chạy ra phía bên ngoài.

    Thánh kỵ sĩ Tô La mặt đầy vẻ hoảng sợ, nhìn Hàn Thạc tựa như nhìn thấy một tên ác ma từ địa ngục đi ra, không thèm nói năng gì mà cứ thế lôi kéo Bố Lạp Khắc lúc này đã đờ đẫn như con gà gỗ, liều mạng đưa gã đi ra ngoài.

    Hoàn toàn không giống với cách làm bảo thủ của Tự Nhiên thần giáo, Hàn Thạc một khi tìm thấy cơ hội, sẽ mặc kệ không cần biết tổn thất lớn đến thế nào. Một ít nhân vật quyền quý nổi tiếng này của Tạp Tây đế quốc chịu ảnh hưởng mà chết, hắn cũng không thèm quan tâm. Đã ra tay thì phải quyết đoán, người có thể giết được thì giết chết, không thể giết được thì cũng phải đánh cho trọng thương!

    Đây là điểm mà Hàn Thạc tỏ ra đáng sợ hơn so với Tự Nhiên thần giáo!

    Hai kẻ địch có thực lực mạnh mẽ giống nhau, trong đó một kẻ còn mang rất nhiều cố kỵ, một kẻ khác thì chỉ cần đạt được mục đích bất chấp thủ đoạn, không gì không dám làm, kẻ nào đáng sợ hơn thì chỉ liếc mắt một cái cũng biết!

    Một kích giao thủ, thân thể của Băng thần Khoa Lí dười tác dụng của lực quán tính cực mạnh đã trực tiếp phá vỡ nóc phòng đấu giá bay lên trời cao. Đây cũng là một nguyên nhân trọng yếu khiến cho phòng đấu giá sụp đổ trong nháy mắt.

    Hàn Thạc thì ngược lại, hai chân lún sâu xuống dưới đất, đầy chiến ý ngước lên trên cao nhìn chằm chằm vào Băng thần Khoa Lí lúc này chỉ còn là một điểm màu trắng. Hắn tựa hồ đang vận sức chờ đợi chuẩn bị phát ra một chiêu tấn công khác còn hung ác hơn nữa, làm như không thấy những tảng đá lớn đang rơi xuống khắp chung quanh, vững vàng như bàn thạch.

    Giờ khắc này, trên người Hàn Thạc chẳng còn sót lại chút khí thế bình thường đôn hậu nào, mặc dù tướng mạo vẫn chưa biến đổi nhưng đã như một thanh kiếm sắc bén khiến cho mọi cảm thấy đáng sợ. Đức Lỗ Y Lệ Lan Ti lúc trước còn nhìn sau lưng Hàn Thạc với chút khinh thường, giờ thì lấy tay che miệng với vẻ không thể hiểu nổi, nhìn hắn giống như nhing một con quái vật, trong lòng tràn đầy nỗi sợ hãi khủng khiếp.

    “May quá! May mà chúng ta còn chưa cướp đoạt Nữ thần chi thủ của hắn! Nếu không, nếu không có lẽ ngay cả Hiền giả cũng không thể chế ngự được. Người này, người này rốt cuộc là ai? Sao lại khủng bố đến thế?”

    Tựa như biết Lệ Lan Ti đang nghĩ cái gì, cường giả Khải Lợi của Tự Nhiên thần giáo nghiêm nét mặt, nhìn Hàn Thạc nói:
    - Bố Lai Ân, Thành chủ thành Bố Lôi Đặc Nhĩ của Lan Tư Lạc Đặc đế quốc, quả nhiên là danh bất hư truyền!

    - Bố Lai Ân? Là hắn? Là cái cao thủ trẻ tuổi đã đánh bại hai cường giả thánh cấp? - Lệ Lan Ti kinh hãi thốt lên thành tiếng, xem chừng cũng biết một chút về thân phận của Hàn Thạc.

    - Ngoại trừ Thành chủ Bố Lai Ân theo lời đồn có vũ kĩ của dị giới, ta thật sự không nghĩ ra còn có ai vào đây nữa! - Khải Lợi nghiêm trang nhìn Hàn Thạc, hỏi với sang:
    - Đúng không? Thành chủ Bố Lai Ân?

    Việc đã đến nước này, Hàn Thạc biết rốt cuộc cũng không giấu diếm được thân phận, vì vậy mau chóng lau sạch hóa trang khôi phục nguyên trạng tướng mạo, cười sang sảng đáp:
    - Không sai. Khải Lợi hiền giả, ta đúng là giúp ngươi một chút đó. Hắc hắc, tên Băng thần Khoa Lí kia lần này lại bị thương tích chồng lên thương tích rồi!

    - À? Vậy thì xin đa tạ, ha ha. - Khải Lợi cười ha hả nhìn Hàn Thạc, ánh mắt sáng lên nhìn Băng thần Khoa Lí từ trên đỉnh đầu chậm rãi rớt xuống, không biết đang nghĩ cái gì.

    - Quả nhiên là ngươi? - Phía trên đỉnh đầu, Tuyết Thần Đế Á Na tỏa hơi nước mù mịt, vẻ mặt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Hàn Thạc ở phía dưới.

    - Hắc hắc, đích xác là đã lâu không gặp, cái đồ điếm bán bạn cầu vinh kia! - Hàn Thạc âm độc nhìn chằm chằm vào Đế Á Na.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    ---------------------------------------------------------------------------------------------

    Mời các bạn tham gia dịch thuật ĐMV: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=26490
    Thông báo lỗi tại đây: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=26645
    Lần sửa cuối bởi donquichotte, ngày 22-01-2010 lúc 15:29.
    ---QC---


  2. Bài viết được 32 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    diepnguyen,dungpt76,hlcm151,holytinh2006,KradAngel,lex87,linhlinh87,machuong,ngocnghechvn,ngothanhhoang83,nguoisoidk01,pacifichn,spyderway,toan_367051,turtul,vodutin,withyou10,
  3. #502
    ghitoson's Avatar
    ghitoson Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Chuyển Ngữ đại sư
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Ngũ Hành Môn
    Bài viết
    3,587
    Xu
    0

    Mặc định

    Đại Ma Vương
    Tác giả : Nghịch Thương Thiên

    Quyển 5 - Chương 500:
    Man lực uy mãnh


    Dịch: workman
    Biên tập: ghitoson
    Nguồn: www.tangthuvien.com


    Lần trước ở hẻm núi Tháp Lạp Gia, Hàn Thạc cùng lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ, Đế Á Na, Lôi Nặc bốn người hợp lực với nhau rốt cục cũng đoạt được vài viên bổn nguyên chi tinh trong tay Hồn tộc. Sau đó lại theo đề nghị của Đế Á Na tới Quang Minh Giáo Hội lánh họa, bị nàng ta âm thầm bán đứng cho Quang Minh Giáo Hội. Nếu không nhờ Kim Cô bảng vô kiên bất tồi của Kim Giáp thi, không chừng Hàn Thạc và lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ thật sự bị cầm tù tại Quang Minh Giáo Hội rồi.

    Hàn Thạc và lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ hai người đã phải cùng vào sinh ra tử một phen, Tư Tháp Tác Mỗ thậm chí còn từng đoạt cả thủy hệ bổn nguyên chi tinh cho Đế Á Na, hơn nữa hắn còn có nhiều năm giao tình với Đế Á Na, không ngờ cuối cùng lại bị Đế Á Na không chút do dự bán đứng, mụ đàn bà này hèn hạ vô sỉ đến nỗi cả Hàn Thạc cũng phải ghê tởm.

    Từ trước tới giờ, mặc dù Hàn Thạc đối đãi với địch nhân vô cùng tàn nhẫn, nhưng khi đối đãi với bằng hữu thì luôn luôn thật tâm thành ý. Lúc trước hắn và lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ còn có chút nghi kỵ lẫn nhau, nhưng khi xảy ra chuyện thì không thể không thừa nhận lão yêu đích xác là một người rất trượng nghĩa, chỉ là không ngờ lại bị mụ đàn bà này vì ích lợi của mình mà bán đứng.

    Bởi vậy, lúc này vừa gặp lại Đế Á Na mụ đàn bà vô sỉ này, Hàn Thạc không một chút tôn trọng mà mắng thẳng.

    Đức Lỗ Y Lệ Lan Ti và một vài giáo đồ của Băng Tuyết Thần Điện, nghe Hàn Thạc chửi Đế Á Na là ‘biểu tử’ (mụ điếm) thì không thể nào tin được một lời ác độc như vậy lại xuất ra từ miệng Hàn Thạc.

    Bình thường mà nói, cường giả có thực lực đạt tới cảnh giới nhất định đều có một danh hàm quý tộc nào đó, Kỳ Áo Đại Lục là một thế giới rất chú trọng lễ nghi, người có danh vọng khi đối mặt với cừu nhân không đội trời chung với mình cũng sẽ không nói những lời ác độc như vậy. Nhưng Hàn Thạc lại không phải là người thế giới này, tự nhiên sẽ không bị lắm ước thúc như vậy, nghĩ cái gì là mắng cái đó ngay, không hề lưu lại chút thể diện cho ai.

    Hàn Thạc chửi một câu như vậy quả thực so với những chú ngữ ma pháp lợi hại nhất còn hữu hiệu hơn. Chỉ thấy Băng Tuyết Thần Điện được xưng là Băng Tuyết Thần chí cao cường giả, đã bị chọc tức đến mức cả người phát run, mặt mụ có bao nhiêu khó coi đều bày ra hết, có bao nhiêu phẫn nộ đều thể hiện ra cả.

    - Ta sẽ cho ngươi hưởng hình phạt tàn khốc nhất của Băng Tuyết Thần Điện, từ từ hành hạ ngươi đến chết. Ngươi là một tên dị chủng không nên tồn tại trên thế gian này, lời rên rỉ thống khổ của linh hồn ngươi sẽ quanh quẩn trong đầu ta .
    Hai mắt Tuyết Thần Đế Á Na như mũi dao đâm vào người Hàn Thạc, giọng nói gắt gỏng của bà ta đều đều một cách vô cùng kỳ dị, cứ như là đang lập một lời thề vậy.

    - Cứ tới đi, ta cũng đang chờ đợi hình phạt của ngươi đấy!
    Vẻ mặt Hàn Thạc rất ngang ngược, giống như chỉ e sợ thiên hạ không loạn, trong mắt tràn đầy sát khí, rõ ràng không coi uy hiếp của Đế Á Na vào đâu.

    - Khục, khục!
    Lúc này, Băng Thần Khoa Lý vừa xuyên phá nóc nhà bay lên trời, đang ho khan chầm chậm hạ xuống.

    Nguyên lai mặt Khoa Lý vẫn lạnh như băng, bây giờ khuôn mặt hắn đã trở nên tái nhợt có vẻ không được khỏe mạnh cho lắm. Hiển nhiên dưới một kích của Hàn Thạc vừa rồi đã chịu thiệt thòi nặng nề, nếu không sẽ không có hình dáng thế này.

    - Này!
    Hàn Thạc đột nhiên hướng về phía Tự Nhiên Thần Giáo Khải Lợi chào hỏi, đợi cho Khải Lợi nhìn hắn với vẻ ngạc nhiên, Hàn Thạc đề nghị :
    - Giao Khoa Lý cho ngươi, để mụ điếm cho ta đối phó. Hôm nay hai chúng ta cùng liên thủ, hủy căn cơ của Băng Tuyết Thần Điện, ngươi thấy thế nài?

    Hàn Thạc mặc dù không biết thực lực chính thức của Khải Lợi như thế nào, nhưng Băng Tuyết Thần Điện vì đối phó với lão mà xuất ra nhiều vốn liếng như vậy, hiển nhiên lão cũng là một nhân vật cực kỳ mạnh mẽ.

    Hàn Thạc ban đầu định lợi dụng sự uy hiếp đáng sợ của Lục Giác Tộc Vương, dẫn hắn tới tổng bộ Băng Tuyết Thần Điện, song nhìn tình thế hiện nay ở đây, nếu liên thủ với Khải Lợi, một cường giả thâm bất khả trắc của Tự Nhiên Thần Giáo, tựa hồ căn bản không cần đợi Lục Giác Tộc Vương tiến đến, mình vẫn có hy vọng giết chết hai cường giả mạnh nhất của Băng Tuyết Thần Điện này.

    Thực lực Băng Thần Khoa Lý đích xác vô cùng cường đại, nhưng lúc này đã bị thương nặng nên thực lực giảm nhiều. Hàn Thạc tin tưởng Khải Lợi nhất định có thể giết chết hoặc ngăn trở Băng Thần Khoa Lý. Còn Tuyết Thần Đế Á Na, mặc dù là một pháp thần bán thần, Hàn Thạc cũng tự tin có thể đánh bại thậm chí đánh chết mụ.

    Về phần một vài binh tôm tướng cua của Băng Tuyết Thần Điện khác, Hàn Thạc là một Vong Linh Đại Ma Đạo Sư, hắn có thể lợi dụng ngũ hành giáp thi và quân đoàn bất tử khổng lồ bao phủ hoàn toàn họ.

    Chính vì thế Hàn Thạc mới đưa ra đề nghị này.

    Sau khi nhìn chăm chú Hàn Thạc một chút, thủ lĩnh của Tự Nhiên Thần Giáo Khải Lợi mắt chợt lóe sáng, tựa hồ đã động tâm với đề nghị của Hàn Thạc. Cũng không biết đại hiền giả đã sống bao nhiêu năm rồi, hiển nhiên cũng không phải là một hạng người bộp chộp nóng vội, biết lần này là một cơ hội tốt ngàn năm khó gặp. Ân oán giữa họ và Băng Tuyết Thần Điện tích tụ bao nhiêu nhiều năm nay, cũng nên thanh toán vào lúc này rồi.

    - Được!
    Trầm ngâm một chút, đại hiền giả Khải Lợi đột nhiên gật đầu.

    Chỉ nghe Khải Lợi vừa nói đồng ý xong, đột nhiên khí thế của lão chợt tăng lên, cùng lúc khí thế của lão vừa dâng cao, thân thể lão cũng thay đổi theo. Chỉ trong chớp mắt, Khải Lợi đã thành một con cự viên cao hơn mười thước, phá tung phòng đấu giá khiến nó đổ sụp xuống.

    Một luồng sức mạnh hùng hậu đáng sợ đến tận cùng từ trên người con cự viên này bộc phát ra, giống như thiên thần từ thời cổ đại, mang theo khí thế uy nghiêm khống chế toàn bộ chúng sinh.

    Tự Nhiên Thần Giáo Đức Lỗ Y mới có thể nắm bắt được biến hình thuật, quả nhiên thần kỳ vô cùng. Khải Lợi đột nhiên biến thành cự viên, không hề còn một chút hình dáng của lão già phúc hậu ban nãy, một con thú khổng lồ bỗng xuất hiện, giống như một bóng ma không thể địch nổi xuất hiện trong lòng mọi người.

    Tự Nhiên Thần Giáo trên Kỳ Áo đại lục, mặc dù không có thực lực hùng hậu như Quang Minh Giáo Hội, Thiên Tai Giáo Hội, nhưng quả nhiên cũng không thể khinh thường. Nhìn uy thế Khải Lợi đáng sợ như thế, Hàn Thạc thậm chí nghĩ thầm có phải là Tự Nhiên Thần Giáo vì sùng bái hòa bình tự nhiên, nên mới bị Quang Minh Giáo Hội đoạt mất danh hào đệ nhất tông giáo trên đại lục?

    - Grừ ……

    Sau khi biến thành cự viên, Hàn Thạc cũng không thể tìm thấy bất kỳ sự liên lạc nào với lão già lúc nãy, chỉ nghe lão đấm ngực gầm lên một tiếng, hai bàn tay khổng lồ như quả núi nhỏ, chụp vào mấy tên giáo đồ mặc áo trắng của Băng Tuyết Thần.

    Tiếng gió ù ù như cát bay đá chạy, sức mạnh đáng sợ còn chưa hạ xuống, tiếng gió vù vù đã như dao cắt vào da thịt khiến người ta cảm thấy đau nhức, một cú chụp này nếu chụp trúng chắc cũng chẳng mấy người chịu nổi, trực tiếp biến thành một bánh thịt. Những tên đệ tử Băng Tuýêt Thần vung trường kiếm hướng về phía Khải Lợi lúc này đã hóa thành cự viên vọt tới, nhìn hình dáng nhất định quyết đấu sống chết với Khải Lợi.

    Một cây băng trùy thật lớn trong suốt, bao xung quanh Băng Thần Khoa Lý, Băng Thần Khoa Lý ẩn thân giữa băng trùy, vọt thẳng tới Khải Lợi đã hóa thân thành cự viên.

    - Tới đây, cho ta xem bao nhiêu năm rồi, có phải ngươi thật sự đã mạnh hơn không!
    Khải Lợi mặc dù hóa thành cự viên, vẫn có thể nói tiếng người, chỉ là thanh âm ầm ì, khí thế vô cùng uy mãnh.

    - Choang!

    Vốn một chưởng của Khải Lợi chụp xuống, phân ra một cái hướng về phía Băng Thần Khoa Lý, băng trùy cực kỳ bén nhọn va chạm với bàn tay như trái núi nhỏ của Khải Lợi, thoáng chốc bị chấn nát bấy, cuối cùng chưởng phong đã quét vào người Băng Thần Khoa Lý, khiến cho thân thể hắn lảo đảo, thiếu chút nữa bị đánh bay ra ngoài.

    Bên ngoài phòng đấu giá, những kỵ sĩ Băng Tuyết Thần Điện vây chặt, tùy thời chuẩn bị công kích vào, trong lúc không đề phòng bỗng thấy một thân thể vĩ đại, trực tiếp xé toang phòng đấu giá lộ ra ngoài, một chưởng khác của Khải Lợi chụp thẳng vào họ.

    Chỉ một chưởng này hạ xuống, hơn mười người Đại Địa Kỵ Sĩ đến cả chiến mã dưới người họ cũng trực tiếp bị Khải Lợi chụp thành một đống thịt máu thịt bầy nhầy! Một chưởng này của Khải Lợi mạnh vô cùng, những người này thậm chí thân thể bị đánh bẹp xuống đất, giống như thật sự bị một tòa núi lớn đổ sụp ép xuống, cả người dẹp lép, bằng phẳng không có lấy một chỗ nào nhô lên cả.

    - Thật mạnh! - Hàn Thạc ngạc nhiên, lúc này kinh hô lên.

    Không thể không nói, Khải Lợi biến thành cự viên quả thực đáng sợ tới cực điểm, Hàn Thạc trước nay chưa thấy công kích uy mãnh như thế, đây mới chính thức là thứ sức mạnh không thể địch nổi, sức lực của người dã man.

    - Đương nhiên, Khải Lợi đại hiền giả, năm đó một người đối phó với hai người Băng Thần và Tuyết Thần, thế mà không hề thất bại. Hừ, vì Tự Nhiên chúng ta giáo hội cũng chỉ có một bán thần, vì thế Băng Tuyết Thần giáo mới dám càn rỡ ở Tạp Tây Đế Quốc như thế!
    Chẳng biết từ lúc nào, Đức Lỗ Y Lệ Lan Ti đã đi tới bên cạnh Hàn Thạc, nói với vẻ ngạo nghễ.

    Một người đối phó với hai người Băng Thần, Tuyết Thần! Hàn Thạc quả cũng hơi kinh hãi, họ đều là cảnh giới bán thần, thủ lĩnh Tự Nhiên Thần Giáo quả có thực lực mạnh hơn Băng Thần Khoa Lý và Tuyết Thần Đế Á Na. Chẳng trách lần này Khải Lợi vừa xuất hiện ở Tạp Tây Đế Quốc, Băng Thần, Tuyết Thần lập tức xuất ra toàn bộ lực lượng.

    Nhưng, Tuyết Thần Đế Á Na rõ ràng đã dung hợp xong thủy hệ bổn nguyên chi tinh với linh hồn, Hàn Thạc cảm giác rõ ràng thực lực Đế Á Na đang thăng tiến rất nhanh. Lần này nếu không có Hàn Thạc ở trong phòng đấu giá, chỉ sợ Khải Lợi một người mà phải đối phó với hai bán thần, chắc cũng không chống chọi lại nổi.

    Hàn Thạc đã ở đây, tự nhiên sẽ không cho Băng Tuyết Thần Điện được như mong muốn. Mắt vừa thấy Tuyết Thần Đế Á Na bắt đầu ngâm xướng chú ngữ ma pháp, Hàn Thạc đột nhiên cuồng tiếu :
    - Mụ điếm nhà ngươi, đừng quên ta chứ!

    - Tiểu hữu, chỉ cần ngươi ngăn cản Đế Á Na mười phút cho ta, hôm nay trở đi, Băng Tuyết Thần giáo rốt cuộc không đủ người làm phách nữa rồi!
    Khải Lợi hóa thành cự viên, cười rung cả đất trời, tất cả trường mâu trường thương kỵ sĩ bắn tới trên người lão cứ như gãi ngứa, lão đi một vòng xung quanh phòng đấu giá, hai tay liên tục đánh ra, một trung đội kỵ sĩ Băng Tuyết Thần Điện bị chụp thành bánh thịt.

    - Không có vấn đề gì!
    Hàn Thạc sảng khoái đáp ứng, nhanh như thiểm điện nhằm về phía Tuyết Thần Đế Á Na lao tới.


    vô kiên bất tồi : sức mạnh vô địch; không có gì kiên cố mà không phá nổi; đánh đâu thắng đó (ý nói sức mạnh to lớn)

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    ---------------------------------------------------------------------------------------------

    Mời các bạn tham gia dịch thuật ĐMV: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=26490
    Thông báo lỗi tại đây: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=26645
    Lần sửa cuối bởi ghitoson, ngày 22-01-2010 lúc 13:20.
    .

    ------------ Hidden Content - BANG CHỦ ------------


    ◆☆◆ Hidden Content → Phó bang chủ ◆☆◆

    Phu quân của mixmin199

    Chơi bời, đập phá
    Hidden Content


    Ngọa Long - Thổ Long - o0TTV0o - TTV_DeNhat

  4. Bài viết được 33 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    camap_14,diepnguyen,dungpt76,hlcm151,holytinh2006,KradAngel,lex87,linhlinh87,machuong,ngocnghechvn,ngothanhhoang83,nguoisoidk01,pacifichn,spyderway,toan_367051,turtul,vodutin,withyou10,
  5. #503
    ghitoson's Avatar
    ghitoson Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Chuyển Ngữ đại sư
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Ngũ Hành Môn
    Bài viết
    3,587
    Xu
    0

    Mặc định

    Đại Ma Vương
    Tác giả : Nghịch Thương Thiên

    Quyển 5 - Chương 501:
    Phản khách vi chủ*


    Dịch: workman
    Biên tập: ghitoson
    Nguồn: www.tangthuvien.com

    ( Phản khách vi chủ: đảo khách thành chủ; bị động trở thành chủ động )


    Âm thanh chú ngữ thủy hệ ma pháp từ trong miệng Đế Á Na ngâm lên, đột nhiên xuất hiện những bông tuyết rơi xuống, thiên địa kết băng, vạn vật đông cứng.

    Uy lực ma pháp càng kinh khủng, thời gian ngâm xướng chú ngữ càng dài. Đây là chân lý mà ma pháp giới công nhận. Mắt thấy Tuyết Thần Đế Á Na niệm chú ngữ dài như vậy, cả không gian từ từ hình thành biến hóa băng thiên tuyết địa, Hàn Thạc biết ngay chú ngữ này của Đế Á Na đã vượt quá mức độ có thể tưởng tượng rồi.

    Khác với khi đối phó với Băng Thần Khoa Lý, Hàn Thạc chỉ cần dùng tốc độ nhanh nhất đến gần Đế Á Na, một khi Hàn Thạc đến gần người, nàng không chết cũng sẽ bị lột da!

    Ma pháp sư dù sao cũng là ma pháp sư, thân thể yếu ớt vĩnh viễn không thay đổi được!

    Gió lạnh thổi ào ào, Thủy nguyên tố ngưng tụ giữa thiên địa, Hàn Thạc chưa kịp đến gần Đế Á Na bỗng thấy năm con thủy long dài hơn mười thước trong suốt sinh động như những sinh vật sống, đột nhiên thành hình trên bầu trời.

    Lợi dụng Thủy ma pháp hệ ngưng kết thành vật thật để tiến công, loại ma pháp này chỉ cần một ma pháp sư thủy hệ trung cấp là có thể phóng ra được. Nhưng muốn muốn ngưng kết được thủy long chi tiết như Đế Á Na, mà lại nháy mắt mà có tới năm con, tuyệt đối là một điều khiến người khác phải kinh sợ.

    Là một Vong Linh Pháp Sư, Hàn Thạc hiểu rất rõ về ma pháp, vô luận là Thủy hệ hay Hỏa hệ ma pháp, đã có thể lợi dụng Thủy nguyên tố, Hỏa nguyên tố ngưng kết thành vật thật, vật thật càng lớn, lực lượng nguyên tố lại càng khó tụ tập.

    Lần trước ở hẻm núi Tháp Lạp Gia, nếu Đế Á Na có thể ngưng kết năm con thủy long lớn như vậy, Hàn Thạc tin rằng hắn và lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ nhất định sẽ dễ dàng hơn nhiều. Xem ra sau khi linh hồn và thủy hệ bổn nguyên chi tinh dung hợp với nhau, thực lực Đế Á Na quả nhiên thăng tiến rất nhanh.

    Một khi linh hồn và Thủy hệ bổn nguyên chi tinh dung hợp, cảm giác và sự khống chế của Đế Á Na đối với Thủy nguyên tố lập tức đạt tới một cảnh giớ mới, chẳng những có thể ngưng kết thành năm con rồng dài sinh động như sống, còn có thể cho thủy long tiến hành công kích linh hồn.

    Uy lực như thế, quả là chẳng kém gì cự viên Khải Lợi!

    Ba con thủy long trong đó dài hơn mười thước, trong cơn gió lạnh lẽo mãnh liệt nhằm về phía Khải Lợi đang hóa thân thành cự viên, Khải Lợi cũng phải kêu lên sợ hãi :
    - Đế Á Na, ngươi có thực lực mạnh như vậy từ bao giờ thế?

    Khi Khải Lợi kêu lên sợ hãi, hai tay lão vẫn không nhàn rỗi. Khải Lợi vừa mới bức lui Băng Thần Khoa Lý, bàn tay như hòn núi nhỏ bắn về phía ba con thủy long.

    Khải Lợi thân cao hơn mười thước, giống như một cây trụ chống trời, ba con thủy long mặc dù rất dài, nhưng vì uốn lượn du động nên xem ra không đủ rộng, trước mặt lão chỉ giống như hai con đại mãng xà.

    Nhưng là ba con thủy long dưới sự thao túng của Đế Á Na đích xác rất linh hoạt. Đế Á Na hiển nhiên đã hiểu được sức mạnh kinh người của Khải Lợi khi hóa thân thành cự viên quả, cũng không dám trực tiếp dùng ba con thủy long cứng đối cứng với Khải Lợi. Ngược lại điều khiển vòng quanh lão, phối hợp Băng Thần Khoa Lý đối phó với Khải Lợi.

    Chỉ là, trong quá trình này, Đế Á Na cũng hao phí rất nhiều tinh thần, hơn nữa còn có một Hàn Thạc đang lăm le vọt tới, nàng căn bản không có thời gian để mà trả lời.

    Đế Á Na tổng cộng ngưng kết thành năm con thủy long, ba con trong đó được nàng dùng để tiến công Khải Lợi, hai con khác lao về phía Hàn Thạc cản hắn lại.

    Đế Á Na tựa hồ hiểu được Hàn Thạc có tốc độ cực nhanh. Trong lúc hai con thủy long từ bên cạnh nàng lao tới tiến công Hàn Thạc, chúng chỉ dùng tư thế phòng thủ. Nửa thân hình vẫn ở quanh quẩn chặt Đế Á Na, chỉ lợi dụng thân dài tiến công hắn, ngăn không cho Hàn Thạc tới đối phó với Đế Á Na.

    Dùng Thủy nguyên tố ngưng tụ thành thủy long, mặc dù không phải là thủy long chính thức, nhưng loại trạng thái sinh động như sống này quả thực linh hoạt hơn cả thủy long thật, căn bản không có lấy một điểm cứng ngắc ngưng trệ nào.

    Nguyên tố ngưng kết thành vật thật, vật thật có thể đạt thành như thế, quả thực là thần rồi!

    Xem ra sau khi linh hồn và Thủy hệ bổn nguyên chi tinh dung hợp, thao tác của Đế Á Na với Thủy nguyên tố, đích xác đã đạt tới một cảnh giới xuất thần nhập hóa.

    Mắt nhìn Đế Á Na là lợi dụng hai con thủy long để bịt tất cả đường tấn công của mình, còn bản thân thì ẩn thân giữa hai con thủy long bảo vệ, tiếp tục ngâm xướng những chú ngữ ma pháp khác. Hàn Thạc không khỏi nhíu mày, vắt óc nghĩ cách đối phó với Đế Á Na.

    Thủy Giáp thi lần trước đã hấp thu toàn bộ năng lượng trong bức tượng Băng Tuyết Nữ Thần. Chỉ cần Thủy Giáp thi ở đây, Hàn Thạc tin rằng bằng vào sức mạnh của nó, hoàn toàn có thể dựa vào bản năng thiên phú làm năm con thủy long này tan rã. Song, giống như tiểu Khô lâu, Thủy Giáp thi đang trong lúc mấu chốt, vạn vạn lần không thể kinh động nó.

    “Hừ! Chỉ bằng vào mấy con thủy long, cũng muốn vây khốn ta!" Hàn Thạc đột nhiên hừ lạnh, hai tay xoay vòng, vẽ ra một cái hình giống như Thái Cực trong không trung.

    Từng đạo hắc sắc điện mang, từ hai tay Hàn Thạc đánh ra, đột nhiên, một vòng xoáy từ hai tay xoay tròn của Hàn Thạc thành hình trước ngực hắn, một luồng sức mạnh thôn phệ đáng sợ đột nhiên sinh ra, vòng xoáy như có một sức mạnh bí ẩn nào đó giữa thiên địa, trở nên càng lúc càng lớn, dần dần thành một vòng xoáy màu xám đáng sợ vô cùng.

    Hàn Thạc không ngừng rót ma nguyên lực vào đó, lực lượng ma công thôn phệ tất cả bỗng nhiên hiện ra ở trong vòng xoáy. Thoáng chốc, tất cả khí lạnh đã thi nhau bị lực lượng đáng sợ này lôi kéo, toàn bộ bị vòng xoáy kéo vào bên trong.

    Vốn bầu trời đang đóng băng khắp nơi đột nhiên thay đổi. Cát bay đá chạy, thiên hôn địa ám, vòng xoáy thật lớn giống như một con ma thú tiềm phục trong vực sâu cả ức vạn năm, mở rộng cái miệng khổng lồ nhai trời nuốt đất, như muốn nuốt chửng cả một thế giới.

    Trời đất mênh mông, như không có lực lượng gì có thể ngăn cản lực lượng thôn phệ đáng sợ này, không khí, khí lạnh, những cột đá, tất cả tất cả đều bị loại sức mạnh này lôi kéo, không tự chủ được bay lọt vào giữa vòng xoáy.

    Đến cả những thân xác vũ khí của một trung đội kỵ sĩ lúc trước bị Khải Lợi đập bẹp, cũng bị xé nát ra, toàn bộ từ trên đất bay lên trời, không tự chủ được lọt vào trong vòng xoáy.

    Những vật càng có thể tích khổng lồ, lực hút lại càng lớn, năm con thủy long đang bay tứ tán, cũng bị luồng lực lượng này lôi kéo, cũng không có cách nào bảo trì sự linh hoạt thân thể, thay nhau bị đánh bay khỏi vị trí ban đầu, đẩy lên trời cao rồi lọt vào vòng xoáy.

    Tới lúc này, đến cả Đế Á Na đã dung hợp linh hồn và Thủy hệ bổn nguyên chi tinh, cũng không thể tiếp tục khống chế năm con thủy long, chỉ trơ mắt nhìn những con thủy long bay về phía tâm vòng xoáy mà không thể làm gì được. Nàng thử một lần lợi dụng tinh thần lực thao túng, nhưng lập tức cảm giác một luồng lực lượng vọt tới, thiếu chút nữa không khống chế được thân thể mình, suýt nữa thì ngã vào giữa vòng xoáy.

    Khải Lợi hóa thân thành cự viên, thân hình ngạo nghễ đứng giữa trời, hơi nghiêng ngửa một chút, chỉ nghe hắn đột nhiên gầm lên một tiếng, hai chân như Kim Cô bảng cắm xuống, hai đùi lông lá trực tiếp cắm dính vào mặt đất, tựa như một cây cổ thụ chống trời ngàn năm đứng giữa thế gian, mặc cho cát bay đá chạy, gió thổi mưa rơi đều không thể gục ngã.

    Không thể không nói, thực lực Khải Lợi quả nhiên cường hãn. Tất cả những vật thể khổng lồ đều bị vòng xoáy do Hàn Thạc chế tạo hấp thu vào, chỉ có thân thể khổng lồ của Khải Lợi, chỉ dựa vào hai chân cắm vào mặt đất, mà có thể đứng vững không hề nhúc nhích.

    Chỉ trong nháy mắt, cả tràng diện hỗn loạn vô cùng. Cũng may là trong lúc đó, Băng Tuyết Thần Điện đã sơ tán mọi người chung quanh. Bởi vậy ngoại trừ những giáo đồ Băng Tuyết Thần Điện tới bắt Khải Lợi, cũng không có ai khác bị tổn thương.

    Trong cuồng phong vi vút, Hàn Thạc đột nhiên dừng tay, hai tay tạo thành chữ thập, vòng xoáy thật lớn truyền đến một tiếng nổ hủy diệt, hỗn hợp băng nước, đá tảng tro bụi, thi thể con người, tới tấp rơi xuống như mưa.

    Tới đây, Hàn Thạc đột nhiên chồm lên, nhằm phía Tuyết Thần Đế Á Na như thiểm điện, hai tay giương lên, Thiên Ma Lợi Nhận vạch ra như hai đôi cánh khổng tước, hàn quang lạnh lẽo lấp lánh, làm cho người ta có một loại cảm giác rung động từ tâm linh.

    “Chết rồi!” Đế Á Na chấn động, không cần nghĩ gì, lập tức thoái lui.

    Là một ma pháp sư, Đế Á Na hiểu rất rõ nhược điểm của mình ở đâu, một khi để Hàn Thạc tiến đến gần, Đế Á Na biết nàng chắc chắn khó thoát khỏi độc thủ của Hàn Thạc, vì vậy nàng phải bất chấp tất cả cố thoát khỏi công kích của Hàn Thạc.

    Trong lúc chạy trốn, Đế Á Na không ngừng bày ra tầng tầng phòng ngự, từng đạo tường băng trong suốt bằng phẳng, từ giữa không trung chắn đường Hàn Thạc.

    "Rắc rắc rắc!"

    Những tấm băng bóng loáng trong như gương, bị Hàn Thạc công kích liên tục, bị phá vỡ nghiền nát tung tóe. Hắn quyết không tha tiếp tục đuổi theo Đế Á Na!

    “Lui lại!" Trong khi Đế Á Na chạy trốn, không quên mở miệng nhắc nhở.

    Với những cao thủ như Băng Thần Khoa Lý, Tuyết Thần Đế Á Na, lần này Băng Tuyết Thần Điện muốn vây công thủ lĩnh Tự Nhiên Thần Giáo Khải Lợi, nhưng vì Hàn Thạc đột nhiên xuất hiện, nên lúc này kế hoạch đã hoàn toàn thất bại.

    Chẳng những hoàn toàn thất bại, bây giờ xem ra lại xảy ra biến hóa, vốn Khải Lợi là con mồi, nhờ có Hàn Thạc trợ giúp, lập tức đổi vai cho nhau, trở thành thợ săn! Còn Băng Thần Khoa Lý của Băng Tuyết Thần Điện vốn là người chủ động, ngược lại biến thành đối tượng bị truy sát.

    Đồng dạng cũng là bán thần, thực lực Khải Lợi cao hơn Băng Thần Khoa Lý và Tuyết Thần Đế Á Na, dùng một địch hai hiển nhiên rất khó khăn. Nhưng có Hàn Thạc đuổi giết Đế Á Na hóa giải mối uy hiếp lớn nhất này, Khải Lợi khi một mình đối phó với Băng Thần Khoa Lý, nhất là Khoa Lý vừa bị Hàn Thạc đánh bị thương, đương nhiên hắn chiếm ưu thế tuyệt đối.

    Đột nhiên xảy ra như vậy, thế cục trong nháy mắt đại biến, Hàn Thạc và Khải Lợi nhìn chằm chằm vào hai người đứng đầu cao nhất Băng Tuyết Thần Giáo ở Tạp Tây Đế Quốc, bắt đầu quá trình đuổi giết!



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    ---------------------------------------------------------------------------------------------

    Mời các bạn tham gia dịch thuật ĐMV: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=26490
    Thông báo lỗi tại đây: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=26645
    .

    ------------ Hidden Content - BANG CHỦ ------------


    ◆☆◆ Hidden Content → Phó bang chủ ◆☆◆

    Phu quân của mixmin199

    Chơi bời, đập phá
    Hidden Content


    Ngọa Long - Thổ Long - o0TTV0o - TTV_DeNhat

  6. Bài viết được 34 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    camap_14,diepnguyen,dungpt76,hlcm151,holytinh2006,KradAngel,lex87,linhlinh87,machuong,ngocnghechvn,ngothanhhoang83,nguoisoidk01,pacifichn,spyderway,toan_367051,trangago81,turtul,vodutin,withyou10,
  7. #504
    ghitoson's Avatar
    ghitoson Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Chuyển Ngữ đại sư
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Ngũ Hành Môn
    Bài viết
    3,587
    Xu
    0

    Mặc định

    Đại Ma Vương
    Tác giả : Nghịch Thương Thiên

    Quyển 5 - Chương 502:
    Bức tử Băng Thần Khoa Lí


    Dịch: workman
    Biên tập: ghitoson
    Nguồn: www.tangthuvien.com




    Đế Á Na ra quyết định rất nhanh, cơ hồ không một chút do dự lập tức bỏ chạy.

    Trong khi mấy người Hàn Thạc đại chiến ở thủ đô Tạp Tây Đế Quốc thì đám người quanh phòng đấu giá đã được sơ tán ra ngoài, bọn họ chỉ dám đứng trên những con đường xa xa ngóng lại. Khi Khải Lợi hóa thân thành cự viên, thân thể cao lớn của lão ta vọt thẳng lên trời làm rất nhiều người xung quanh nhìn rõ ràng, tiếp sau đó Đế Á Na lại ngưng kết năm con thủy long phóng ra, thanh thế mạnh mẽ nhất thời tung hoành giữa trung tâm dân cư khiến cho mọi người vô cùng kinh hoàng.

    Vài đội quân Tạp Tây Đế Quốc đã đến gần, lập tức chuẩn bị chờ thời cơ tiến vào khu trung tâm, trong khi Đế Á Na lui lại, mắt thấy một đại đội kỵ sĩ Tạp Tây Đế Quốc vũ trang đầy đủ đang đi tới, vội vàng bay về phía họ.

    Băng Tuyết Thần Điện có địa vị cực kỳ đặc thù ở Tạp Tây Đế Quốc, vừa thấy Đế Á Na bay tới gần một đại đội kỵ sĩ, thân thể Hàn Thạc lập tức khựng lại.

    Sau khi linh hồn Tuyết Thần Đế Á Na và thủy hệ bổn nguyên chi tinh đã dung hợp thành công, thực lực nàng ta được đề cao hơn trước rất nhiều. Cho nên khi Đế Á Na bay tới giữa một đại đội kỵ sĩ, Hàn Thạc muốn giết chết nàng cơ hồ rất khó.

    Thực lực nàng ta vốn không chênh lệch với Hàn Thạc không nhiều, chỉ cần hắn không thể đột nhiên đến gần, Hàn Thạc đích xác không thể gây thương tổn lớn cho Đế Á Na được.

    Lúc này, vì Băng Tuyết Thần Điện đều đang hoảng loạn lui lại, đoàn người Tuyết Thần Đế Á Na và Băng Thần Khoa Lý chạy nam trốn bắc cho nên ở giữa đã tạo thành một khoảng trống lớn. Cách đó không xa Băng Thần Khoa Lý mang theo một đám giáo đồ Băng Tuyết Thần Điện, chạy vội tới ma pháp truyền tống trận ở trung tâm Tây La Thành.

    Khải Lợi với bộ dáng cự viên, đuổi sát phía sau Băng Thần Khoa Lý, nhưng là Khoa Lý cực kỳ xảo trá, chạy qua chạy lại zic zac xuyên qua đám tiểu thương đang hoảng loạn. Khải Lợi vốn luôn tin tưởng vào giáo nghĩa của Tự Nhiên giáo hội, tuyệt không đành lòng gây họa cho đám tiểu thương vô tội này. Mặc dù hắn đã có vài cơ hội để hạ thủ, nhưng trong lòng cố kỵ nên không ra tay.

    Dựa theo tình hình này, Hàn Thạc và Khải Lợi tựa hồ cũng không có biện pháp đắc thủ. Hắn khựng lại trong hư không một khắc, quyết định thật nhanh rồi quay đầu lại, không còn quản tới Đế Á Na đang sợ hãi trốn tránh giữa đại đội kỵ sĩ mà đuổi theo Băng Thần Khoa Lý xảo trá.

    Chỉ cần Đế Á Na không thể kịp thời chạy tới, Hàn Thạc và Khải Lợi hợp lực đối phó Băng Thần Khoa Lý đang bị thương, Băng Thần Khoa Lý sẽ rất khó có thể duy trì lâu được, Hàn Thạc có thể nắm chắc trong thời gian ngắn giết chết hắn.

    Khải Lợi không đành lòng gây họa cho những người dân vô tội, đành trơ mắt nhìn cơ hội tốt biến mất trước mặt, nhưng Hàn Thạc đương nhiên sẽ không suy nghĩ lắm chuyện như vậy. Một khi hắn tiến đến gần Băng Thần Khoa Lý, mặc kệ bên cạnh có người nào không, hắn đều ra tay rất ngoan độc!

    Đế Á Na vừa khôi phục lại nhịp thở bình thường, cầm ma pháp trượng đứng lơ lửng giữa không trung, hai mắt nhìn Hàn Thạc chằm chằm, lúc nào cũng chuẩn bị ứng phó với công kích lôi đình của hắn.

    Tới giữa đại đội kỵ sĩ, Đế Á Na cảm giác được an toàn hơn nhiều, chỉ cần cách đủ xa Hàn Thạc, nàng tin rằng ma pháp của nàng nhất định có thể giết chết hắn, sau khi linh hồn và bổn nguyên chi tinh dung hợp, nàng phát hiện ra từng Thủy hệ ma pháp khi phóng thích ra đều thoải mái vô cùng.

    Ngoại trừ một vài ma pháp Thủy hệ có lực sát thương lớn sẽ tiêu hao nhiều tinh thần lực, còn một vài ma pháp Thủy hệ trung cao cấp Đế Á Na căn bản cũng không cần ngâm xướng chú ngữ, tâm niệm vừa động, ma pháp đã thành.

    Như lúc chạy trốn vừa rồi, Đế Á Na cũng lợi dụng phương thức này, trong nháy mắt bố trí tầng tầng tường băng làm giảm tốc độ Hàn Thạc xuống. Sau này khi nàng cảm giác được thực lực mình tiến nhanh thì sự tự tin cũng tăng lên nhiều.

    Nhưng, khi toàn bộ tinh thần nàng đang chăm chú nhìn Hàn Thạc, đột nhiên phát hiện ra hắn đang lui lại nhanh như chớp. Đế Á Na giật mình, không biết Hàn Thạc đang bày ra âm mưu quỷ kế gì đây, đến khi thấy khoảng cách giữa Hàn Thạc và Băng Thần Khoa Lý càng ngày càng gần, nàng ta mới bừng tỉnh. Hắn định tập trung lực lượng, trước tiên giết chết Băng Thần Khoa Lý.

    “Không xong!" Đế Á Na kinh hãi. Khẩn cấp kêu lên :
    "Toàn lực công kích, bằng mọi giá giết chết tên ác ma địch quốc kia mau!"

    "Rõ!" Tiếng hô vang lên rung trời, đại đội kỵ sĩ được sự phân phó của Đế Á Na, lập tức lao về phía con cự viên khổng lồ.

    Đế Á Na đi trước một bước, giống như một luồng hào quang màu trắng, bất chấp tất cả bay đuổi theo phía sau Hàn Thạc.

    - Chúng ta liên thủ, giết chết Khoa Lý trước! - Khải Lợi đuổi sát phía sau Băng Thần Khoa Lý, nhưng vẫn chưa có cơ hội ra tay thì bỗng nghe thấy thanh âm của Hàn Thạc vang lên.

    - Không, bên cạnh hắn có nhiều người vô tội lắm, không thể hạ thủ ở đây được! - Khải Lợi vừa thấy Hàn Thạc chạy tới liền kinh ngạc lên tiếng cản trở hắn.

    Hàn Thạc thầm mắng một tiếng, Khải Lợi này thật là cổ hủ, chẳng trách lúc trước thảm bại ở Tạp Tây Đế Quốc. Bằng vào tác phong này của lão ta mà muốn trảm thảo trừ căn địch nhân, thật sự vô cùng khó khăn a!

    Trong lòng mắng Khải Lợi cổ hủ, nếu là hắn thì sẽ mặc kệ có đánh trúng người vô tội hay không vì dù sao đám người này cũng không phải là dân của Bố Lôi Đặc Nhĩ Thành cho nên chưa đến gần Băng Thần Khoa Lý, một đòn Huyết Quang Vạn Mang Trảm đã được Hàn Thạc xuất ra.

    Băng Thần Khoa Lý vừa nghe thấy thanh âm của Hàn Thạc, lập tức biết có chuyện không ổn. Trong lòng hắn cũng hiểu Hàn Thạc hoàn toàn khác với Khải Lợi, do đó khi vừa nghe thấy, hắn cũng không dám trốn tránh trong đám người nữa, vội lao ra ngoài bay đi.

    Huyết Quang Vạn Mang Trảm dưới sự thao túng của Hàn Thạc, theo sát Băng Thần Khoa Lý không tha. Nếu Khoa Lý không lập tức bay ra ngoài, những người buôn bán bên cạnh hắn chắc chắn sẽ chịu vạ lây và chết dưới Huyết Quang Vạn Mang Trảm này.

    “Quả nhiên là một sát thần!" Băng Thần Khoa Lý đau đầu vô cùng, Hàn Thạc này hiển nhiên khó đối phó hơn Khải Lợi nhiều. Vốn hắn trên người có thương tích lại vừa mới bị Hàn Thạc đánh cho một kích khiến cho thương thế trở nên trầm trọng hơn, không có Đế Á Na trợ giúp, nếu một mình phải chống lại bất kỳ ai trong số Hàn Thạc và Khải Lợi, đều sẽ phải chịu thiệt thòi. Trong khi hiện tại hai người bọn họ lại hợp lực đối phó với hắn khiến cho cơ hội càng trở nên nhỏ hơn.

    "Choang!" Trong khi chạy, Băng Thần Khoa Lý nghiêng người rút kiếm ra, băng trùy bắn tung đầy trời, Huyết Quang Vạn Mang Trảm của Hàn Thạc liền bị Băng Thần Khoa Lý một kích phá vỡ.

    Hàn Thạc " hừ " một tiếng, vừa đuổi sát Băng Thần Khoa Lý, nhưng trong lòng có chút kinh ngạc.

    Nguyên lai, khi Băng Thần Khoa Lý phá vỡ Huyết Quang Vạn Mang Trảm của hắn, còn cố ý hao phí vài phần sức lực, đưa lực lượng va chạm bắn đi chỗ khác, để tránh tai ương cho đám tiểu thương phía dưới.

    Hành động bất ngờ này của Khoa Lý làm Hàn Thạc đột nhiên phát hiện ra hắn cũng không phải là một người hoàn toàn xấu, mặc dù Khoa Lý đối đãi với địch nhân và Hắc Long Nhất Tộc cực kỳ lãnh khốc vô tình, nhưng đối xử với dân chúng quốc gia của mình thì vẫn luôn yêu mến và bảo vệ, cũng không giống như Hàn Thạc.

    Lúc trước, khi Khải Lợi đuổi sát phía sau, hắn ẩn thân giữa đám dân thường cũng chính là hiểu rõ tâm tư của Khải Lợi, biết lão ta tuyệt đối sẽ không động thủ, cho nên mới đường hoàng dựa vào sơ hở của Khải Lợi, thong thả bỏ đi.

    “Coi như ngươi còn còn có nhân tính”, Hàn Thạc hừ lạnh một tiếng, thân thể cũng không dừng lại chút nào. Lúc này hắn đã đến rất gần Băng Thần Khoa Lý, một chú ngữ ma pháp được ngâm xướng lên, những cốt mâu bay " vèo vèo " đâm về phía hắn ta.

    Vì có Huyết Quang Vạn Mang Trảm cản trở, Băng Thần Khoa Lý lại đang nằm trong phạm vi công kích của Hàn Thạc. Nhân cơ hội này, Khải Lợi đang hóa thân thành cự viên vô cùng cẩn thận né qua đám dân thường dưới chân rốt cục đuổi tới bên cạnh Hàn Thạc.

    “Đừng cho hắn có thời gian!" Sau khi Hàn Thạc bắn ra cốt mâu lập tức quát lên.

    Cường giả bình thường khi thực lực đạt tới bán thần, tất nhiên sẽ có phương pháp bảo vệ tính mạng của mình, tối thiểu cũng là một không gian quyển trục như ‘không gian tê liệt’, đây chính là kinh nghiệm quí giá do Hàn Thạc đúc kết sau nhiều năm chinh chiến.

    Bởi vậy, khi vừa chiếm được ưu thế áp đảo, Hàn Thạc tin Băng Thần Khoa Lý nhất định sẽ dùng phương pháp phi thường để đào thoát. Lúc này, quyết không thể cho hắn dễ dàng trốn thoát được, nếu không hôm nay coi như đã bỏ qua cơ hội tốt nhất.

    Hàn Thạc lập tức hét lên nhắc nhở Khải Lợi, bằng không hắn nhất định sẽ không nghĩ ra việc này. Tự Nhiên Thần Giáo dù sao cũng không phải là một giáo hội chuyên đuổi tận giết tuyệt, Khải Lợi lãnh đạo Tự Nhiên giáo hội cho nên cũng không có tâm địa tàn nhẫn như Hàn Thạc.

    Nhưng là sau khi nghe Hàn Thạc hét lớn một tiếng, Khải Lợi cũng lập tức phản ứng ngay. Đột nhiên, cảnh tượng giáo đồ Tự Nhiên Thần Giáo nhiều năm ở Tạp Tây Đế Quốc bị Băng Tuyết Thần Điện giết chóc tàn khốc hiện lên trong đầu hắn. Chỉ cần vừa nghĩ tới cảnh Khoa Lý đối đãi vô tình và tàn khốc với địch nhân của hắn, Khải Lợi biết hôm nay nếu Khoa Lý không chết, Tự Nhiên Thần Giáo nhất định sẽ phải trả một cái giá thật lớn.

    "Grừ ……" Khải Lợi ngửa mặt lên trời gầm lớn, bước những bước rất dài nhằm bịt chặt đường lui của Khoa Lý, cũng không biết đã làm gì mà theo tiếng gầm giận dữ của lão, không gian bỗng xuất hiện tầng tầng dao động dữ dội, cả nguyên tố trong thiên địa hỗn loạn, bầu trời như đột nhiên đổ sụp xuống.

    Băng Thần Khoa Lý dưới tiếng gầm giận dữ của Khải Lợi, cảm giác được bầu trời biến hóa, lập tức hiểu ra không gian quyển trục giờ cũng vô dụng. Vừa thấy lão ta bịt chặt đường lui của hắn, phía trước thì Hàn Thạc đang bất chấp tất cả đánh tới, khuôn mặt xám như tro, biết rằng hôm nay hắn xem như khó thoát chết rồi!

    “Chết rồi!" Đột nhiên, Khải Lợi kinh hãi quát lớn.

    Hàn Thạc đang vọt tới trước mặt Băng Thần Khoa Lý thì nghe thấy tiếng Khải Lợi hét lớn, mắt thấy lão ta đang nhanh chóng lui lại, đột nhiên hiểu được chuyện gì đang xảy ra, cũng khựng lại.

    Một đạo hào quang huy hoàng lóe lên, đem theo năng lượng kinh khủng từ trên người Băng Thần Khoa Lý bộc phát tới, trong phạm vi mười thước biến thành năng lượng dao động hủy diệt, không gian sinh ra những vết nứt như mai rùa rất rõ ràng. Băng Thần Khoa Lý nhanh chóng tan thành mây khói, trong nháy mắt hút tất cả mọi thứ vào trong.

    Cuối cùng Băng Thần Khoa Lý cũng đã bị hai người bức tử!




    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    ---------------------------------------------------------------------------------------------

    Mời các bạn tham gia dịch thuật ĐMV: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=26490
    Thông báo lỗi tại đây: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=26645
    Lần sửa cuối bởi donquichotte, ngày 23-01-2010 lúc 23:30.
    .

    ------------ Hidden Content - BANG CHỦ ------------


    ◆☆◆ Hidden Content → Phó bang chủ ◆☆◆

    Phu quân của mixmin199

    Chơi bời, đập phá
    Hidden Content


    Ngọa Long - Thổ Long - o0TTV0o - TTV_DeNhat

  8. Bài viết được 34 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    camap_14,diepnguyen,dungpt76,hlcm151,holytinh2006,KradAngel,lex87,linhlinh87,machuong,ngocnghechvn,ngothanhhoang83,nguoisoidk01,pacifichn,spyderway,toan_367051,trangago81,turtul,vodutin,withyou10,
  9. #505
    ghitoson's Avatar
    ghitoson Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Chuyển Ngữ đại sư
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Đang ở
    Ngũ Hành Môn
    Bài viết
    3,587
    Xu
    0

    Mặc định

    Đại Ma Vương
    Tác giả : Nghịch Thương Thiên

    Quyển 5 - Chương 503:
    Hiểu nhầm


    Dịch: workman
    Biên tập: ghitoson
    Nguồn: www.tangthuvien.com




    Không thể không nói, Băng Thần Khoa Lý đối đãi với người dân Tạp Tây Đế Quốc cũng coi như còn có chút lương tri. Nếu hắn không khống chế phạm vi tự hủy trong vòng mười thước, thì Hàn Thạc cho dù được Khải Lợi nhắc nhở cũng không có thể tránh khỏi sóng tự bạo của Băng Thần Khoa Lý khiến cho bị trọng thương.

    Băng Thần Khoa Lý là một trong những thủ lãnh cao nhất của Băng Tuyết Thần Điện, vì bị Hàn Thạc và Khải Lợi liên thủ đuổi giết, vì không còn cách nào trốn thoát được, rốt cục phải tự bạo phát ra một kích đá ngọc cùng nát, nhưng là không thể thể gây thương tổn nào cho Hàn Thạc và Khải Lợi.

    Hào quang tan biến, cả một vùng không gian bị năng lượng cường đại sinh ra dị biến trong thời gian ngắn đã khôi phục lại bình thường, song Băng Thần Khoa Lý lại vĩnh viễn biến mất trước mắt hai người.

    Thở phào một hơi, trong lòng Hàn Thạc như có một viên đá ngàn cân đã được vứt vào vực sâu vô tận, cả người mang một cảm giác thoải mái nói không thành lời.

    - Chết rồi, chết thật rồi, chà ……
    Khải Lợi thở dài cảm khái, con cự viên với thân thể khổng lồ bắt đầu từ từ thu nhỏ lại.

    Cao thủ bán thần, quét mắt nhìn qua cả Kỳ Áo Đại Lục cũng là một nhân vật đáng được lập tượng sùng bái rồi. Chết một là bớt đi một, tuy là địch nhân, Khải Lợi vẫn cảm thấy hơi tiếc nuối.

    Bán thần thì sao? Không phải cũng khó thoát khỏi tử vong sao?

    - Khải Lợi, ta nghĩ, chúng ta cũng nên thừa thắng xông lên, hủy toàn bộ căn cơ của Băng Tuyết Thần Điện!
    Nhìn một đạo bạch quang chính là Tuyết Thần Đế Á Na đang tiến đến, Hàn Thạc cười nham hiểm nói.

    Trong nháy mắt, Khải Lợi đã hóa thành hình người sóng vai đứng cùng Hàn Thạc, hắn nhìn Tuyết Thần Đế Á Na đang đứng lơ lửng trong không trung xa xa, lắc đầu bùi ngùi thở dài nói:
    - Năm đó Băng Tuyết Thần Điện các ngươi hủy căn cơ Tự Nhiên Thần Giáo chúng ta ở Tạp Tây Đế Quốc, không lưu lại bất kỳ một giáo đường để chúng ta tuyên dương giáo nghĩa của mình. Đến cả bản thân ta cũng bị ngươi và Khoa Lý liên thủ hạ đánh bị thương buộc phải rời đi. Chỉ là thật không ngờ, các ngươi cũng có ngày hôm nay!

    - Tạp Tây Đế Quốc khí hậu lạnh lẽo, chính là lãnh thổ do Băng Tuyết Nữ Thần ban cho chúng ta. Ở lãnh thổ Băng Tuyết Nữ Thần, tự nhiên không nên có một thế lực dị đoan khác tồn tại! - Đế Á Na nhìn Khải Lợi phía xa, vẻ mặt lãnh đạm, tựa hồ cũng không hề vì sự tử vong của Khoa Lý mà xúc động quá lớn.

    - Nói với mụ làm gì, Khải Lợi, chúng ta động thủ đi! - Hàn Thạc chẳng hứng thú gì với mâu thuẫn giữa tôn giáo của hai người, chỉ âm thầm tìm cách diệt trừ Đế Á Na mà thôi.

    - Không ăn thua đâu, mụ ta đã chuẩn bị đi rồi. - Khải Lợi lắc lắc đầu, bình thản nói một câu.

    Hàn Thạc sửng sốt, nhìn chăm chú vào Tuyết Thần Đế Á Na xa xa, chỉ thấy thân thể mụ dần dần nhạt đi, tựa như thành một khoảng bông tuyết phiêu dật, Hàn Thạc trơ mắt nhìn Đế Á Na, chỉ thấy khí tức trên người mụ và Thủy nguyên tố trong thiên địa hòa tan vào nhau, rõ ràng thấy Đế Á Na nhưng lại không cảm giác đến khí tức của mụ.

    Dần dần, Đế Á Na giống như là một bông tuyết hòa tan vào nước, từng chút một tiêu tán dần đi.

    Trơ mắt nhìn Đế Á Na biến mất mà không thể làm gì được, hắn biết Đế Á Na lúc này đứng xa như vậy, nếu muốn bỏ đi, với độ hòa hợp giữa linh hồn và Thủy nguyên tố, đích xác không thể giữ mụ ta lại được.

    Đến khi Đế Á Na hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt Hàn Thạc, một đội kỵ sĩ chạy tới gần hắn. Hắn chầm chậm đi tới gần những người này, còn chưa kịp mở miệng giải thích cho kỵ sĩ này, Khải Lợi đã nhìn Hàn Thạc nói:
    - Đi thôi, chúng ta nói chuyện ở chỗ khác. Ở Kỳ Áo Đại Lục, chúng ta đã thỏa thuận với những người này là sẽ không nhúng tay vào việc phân tranh thế tục. Đừng gây chuyện với họ.

    Khẽ gật đầu, Hàn Thạc đi theo phía sau Khải Lợi, dễ dàng vượt qua đại đội kỵ sĩ này, rẽ trái rẽ phải một lát, cuối cùng đi tới một hòn núi cây cối tươi tốt .

    Hòn núi này không nằm trong Tây La thành, mà là ở một cánh rừng nho nhỏ ở ngoại ô. Tới nơi này, Hàn Thạc phát hiện ra Đức Lỗ Y Lệ Lan Ty trong khi mọi người đại chiến đã ly khai trước, thật ra đã đến đây chờ sẵn rồi.

    Ngoài ý liệu của Hàn Thạc, ngoại trừ Lệ Lan Ty, bên trong sơn cốc còn có một người quen đang đứng ở đó. Chính là Đại Đức Lỗ Y Khải Tư Tân!

    - Hiền giả

    - Sư phụ

    Hai người vừa thấy Khải Lợi và Hàn Thạc đi tới liền nhau cùng hướng về Khải Lợi hành lễ nhưng là xưng hô có chút bất đồng.

    - Khải Tư Tân, đã lâu không gặp!
    Hàn Thạc thấy Khải Tư Tân tại đây, đi tới chào hỏi trước.

    Hàn Thạc cũng hiểu, lão đầu này mang Hàn Thạc tới nơi này để nói chuyện, chắc chắn đang muốn hỏi về chuyện Nữ Thần của Tự Nhiên giáo hội. Hàn Thạc hiểu được Tự Nhiên giáo hội đích xác là một tôn giáo quang minh chính đại, cũng không lo họ sẽ bày ra cái gì để ám toán hắn.

    Đương nhiên, khi thực lực đạt tới cảnh giới này rồi thì người bình thường cũng rất khó có thể vây công hắn được.

    - Bố Lai Ân, đã lâu không gặp rồi. Không ngờ, thật không ngờ, ngươi lại đạt tới cấp độ này rồi! - Khải Tư Tân nhìn Hàn Thạc, cảm thán nói.

    Mấy năm trước Hàn Thạc đã gặp Khải Tư Tân ở Ngõa Luân Thành, hắn mặc dù đã lộ ra sự lợi hại, nhưng cũng không cường đại như bây giờ. Mấy năm ngắn ngủn mà Hàn Thạc lại có thực lực bằng với sư phụ hắn, tiến bộ như thế thì Khải Tư Tân muốn không thán phục cũng không được!

    - Ha ha, đều là ta có vận khí tốt thôi! - Hàn Thạc cười ha ha.

    - Được rồi, rốt cục có thể yên tâm nói chuyện rồi!
    Khải Lợi mỉm cười, mở cặp mắt đầy phong sương nhìn chăm chứ vào người Hàn Thạc. Đột nhiên than nhẹ một tiếng, bất lực nói:
    - Bố Lai Ân, lần này cũng may mà được ngươi trợ giúp, bằng không chẳng những khó có thể bức tử Băng Thần Khoa Lý, chỉ sợ hai người đó liên thủ thì ta sẽ lại phải chịu thiệt thòi một lần nữa.

    - Hiền giả khách khí rồi, họ cũng là địch nhân của ta, chúng ta liên thủ không phải ai trợ giúp ai, người cũng không nợ ta cái gì cả! - Hàn Thạc biết Khải Lợi muốn nói gì đó với hắn nên mới khách sao như vậy.

    Quả nhiên, Khải Lợi sau khi nói vài lời khiêm tốn liền nói tiếp :
    - Theo đạo lý, ngươi giúp chúng ta, ngươi cũng bằng bổn sự của mình mà lấy được tay Nữ Thần, chúng ta thật sự không nên có ý thu hồi. Nhưng, tay Nữ Thần chính là thần khí của Tự Nhiên Thần Giáo chúng ta, làm tín đồ Tự Nhiên nữ thần, thu hồi tay Nữ Thần chính là chức trách của chúng ta. Ta thật sự không biết rốt cuộc phải làm gì mới đúng.

    Hàn Thạc sớm đoán được họ đã biết tay Nữ Thần trong tay hắn, nhưng hắn cũng sẽ không chắp tay dâng tay Nữ Thần lên cho họ. Hắn nhìn Khải Lợi thật sâu, rồi nói:
    - Đúng là vật đang ở trên người ta, ta cũng hiểu ý nghĩa đồ vật này đối với các ngươi, nhưng ta cũng rất cần có nó. Thành thật xin lỗi, vô luận thế nào, ta cũng sẽ không giao cho các ngươi đâu.

    Đại Đức Lỗ Y Khải Tư Tân vừa nghe Hàn Thạc nói thế, há mồm tựa hồ muốn nói gì, nhưng cuối cùng cũng đành lắc đầu than nhẹ không nói gì thêm.

    Khi kết giao, Hàn Thạc cũng chưa từng nợ Khải Tư Tân một nhân tình gì, ngược lại Khải Tư Tân lại năm lần bảy lượt nhờ vả hắn. Hai người tuy nói là có chút giao tình nho nhỏ, nhưng gặp một đại sự như thế này, Khải Tư Tân cũng không thể lấy cớ gì để thuyết phục Hàn Thạc thay đổi chủ ý, cho nên mới mở miệng muốn nói lại thôi.

    - Bố Lai Ân tiên sinh, ta biết, với thân phận và địa vị của ngươi, ngươi nhất định sẽ không quan tâm đến kim tệ. Vậy lúc trước trong phòng đấu giá, phương pháp ta đề nghị hẳn là vô dụng.
    Ánh mắt Lệ Lan Ty nhìn chăm chú vào Hàn Thạc rồi nói:
    - Nhưng... ngươi cũng nên nói cho chúng ta biết, làm sao ngươi biết được diệu dụng của tay Nữ Thần, ngươi lấy tay Nữ Thần làm gì? Ta nói cho ngươi biết, đến cả phần lớn giáo đồ của Tự Nhiên Thần Giáo chúng ta cũng chẳng có mấy người từng thấy tay Nữ Thần, càng hơn nữa là không có ai biết về diệu dụng của nó.

    Khẽ gật đầu, hiền giả Khải Lợi của Tự Nhiên Thần Giáo cũng nhìn Hàn Thạc chăm chăm, không hề che dấu sự tò mò của lão:
    - Đúng, là giáo đồ sùng bái nhất của Tự Nhiên Thần Giáo, ta cũng chỉ hiểu rõ chút ít diệu dụng của tay Nữ Thần, căn bản không có năng lực làm nó chủ động bay đi, ta thật sự không nghĩ ra vì sao ngươi có thể làm được?

    Khải Lợi vừa nói xong, Hàn Thạc lập tức hiểu ra ở trang viên của Bố Lạp Khắc, Khải Lợi nhất định lánh ở một chỗ nào đó trong hoa viên mà hắn không phát hiện được. Khó trách lão lại có thể khẳng định tay Nữ Thần đang trong tay Hàn Thạc.

    Nhíu mày do dự một lát, Hàn Thạc cân nhắc xem có nên đem việc liên quan tới tay Nữ Thần và Mộc Giáp Thi nói cho họ rõ, nếu không, chuyện này tựa hồ chẳng có cách nào giải thích rõ được.

    - Ta biết, đây là bí mật của ngươi. Nhưng từ khi thấy ngươi có thể vận dụng tay Nữ Thần một cách thần kỳ như vậy, ta đang nghĩ có phải ngươi là sứ giả do nữ thần chúng ta phái xuống nhân gian. Không chừng ngươi chính là người của Tự Nhiên Thần Giáo ta. - Khải Lợi nhìn Hàn Thạc, nói vẻ kỳ vọng.

    Hàn Thạc phì cười, từ trước tới giờ hắn luôn cảm thấy kỳ quái về một vài thành viên của tôn giáo này, lắc lắc đầu nói :

    - Ta có thể khẳng định mình không là tín đồ của Tự Nhiên Thần Giáo, nhưng ta quả thật hiểu khá rõ về tay Nữ Thần.

    Đưa mắt nhìn ba Đức Lỗ Y của Tự Nhiên Thần Giáo đang nhìn mình tràn ngập kỳ vọng, Hàn Thạc khẽ gật đầu, chậm rãi nói những gì mình biết về tay Nữ Thần cho họ biết.

    - Lục Cơ Mộc? Đây là cái gì? Khó tưởng tượng nổi? Làm sao có thể như vậy chứ?
    Lệ Lan Ty hoàn toàn không tin những gì Hàn Thạc nói, một mạch lắc đầu thì thào vẻ kinh ngạc.

    Đại Đức Lỗ Y Khải Tư Tân cũng mang một bộ mặt đầy vẻ nghi hoặc, nhìn Hàn Thạc nhưng không nói ra sự nghi vấn của mình.

    Chỉ có đại hiền giả Khải Lợi thân là thủ lãnh của Tự Nhiên Thần Giáo, vẫn nhìn Hàn Thạc vẻ ngưng trọng, trầm giọng nói vẻ bán tín bán nghi :
    - Ngươi có thể cho ta xem chủ nhân của tay Nữ Thần không?




    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    ---------------------------------------------------------------------------------------------

    Mời các bạn tham gia dịch thuật ĐMV: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=26490
    Thông báo lỗi tại đây: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=26645
    .

    ------------ Hidden Content - BANG CHỦ ------------


    ◆☆◆ Hidden Content → Phó bang chủ ◆☆◆

    Phu quân của mixmin199

    Chơi bời, đập phá
    Hidden Content


    Ngọa Long - Thổ Long - o0TTV0o - TTV_DeNhat

    ---QC---


  10. Bài viết được 33 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    camap_14,diepnguyen,dungpt76,hlcm151,holytinh2006,katema,KradAngel,lex87,machuong,ngocnghechvn,ngothanhhoang83,nguoisoidk01,pacifichn,spyderway,toan_367051,trangago81,turtul,vodutin,withyou10,

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status