TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 115 1231151101 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 572

Chủ đề: [Đô Thị Tu Chân] Thần Ma Chi Mộ - Phong Cuồng Khô Lâu (New: Chương 567)

  1. #1
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Đào Hoa Xuân Đảo
    Bài viết
    2,577
    Xu
    0

    Mặc định [Đô Thị Tu Chân] Thần Ma Chi Mộ - Phong Cuồng Khô Lâu (New: Chương 567)

    Sau Chiến Dịch Đồ Thần Chi Lộ tạm dừng , Nhân dịp Nghỉ Hè , nhóm dịch Tinh Tú Lầu - Thiên Hạ Hội xin gửi đến mọi người bộ truyện "Thần Ma Chi Mộ ". Bộ này chỉ giành tặng riêng cho các website bằng hữu (HNTD, PhongLuuKiem) . Các trường hợp khác muốn lấy về xin vui lòng pm cho đại diện nhóm Tinh Tú Lầu.

    Thần Ma Chi Mộ

    Cường Giả từ trong mộ đi ra

    Tác giả: Phong Cuồng Khô Lâu

    Lời Giới thiệu


    Chuyển Ngữ : Tinh Tú Lầu - Thiên Hạ Hội

    Nguồn: www.tangthuvien.com





    Thể Loại: Hiện đại tu chân
    Đang sáng tác
    Tác giả:Phong Cuồng Khô Lâu
    Giới Thiệu:
    Một thanh niên bình phàm sống ở thành thị, đột nhiên đi lạc vào một tòa mai táng, là một cổ mộ của viễn cổ thần ma.

    Nơi này đóng băng vô số di hài viễn cổ tiên thần yêu ma, hoàn chôn cùng theo vô số viễn cổ pháp bảo, cùng với thần bí truyền thừa chúng tiên ma lưu lại đích!

    Trở về thành thị, hắn sẽ làm gì.............

    Link:http://www.feiku.com/html/book/298/149182/List.shtm



    + Tình trạng : đang sáng tác
    ++ Nhân vật chính : triệu thụy
    +++ Nội dung giản lược :
    Triệu Thụy trong 1 lần đi biển gặp ách vận chìm vào lòng biển vô tình lạc vào cổ đại Tiên Ma chi mộ , Trong đó có Siêu Cấp cổ đại Ma Thú, cuồng quá đánh bậy bạ để máu me chảy tùm lum vô tình chảy lên bia Mộ lòi ra Bí kiếp võ công xxxxxxxx.....
    Trong lúc lụm được bí kiếp mừng húm không biết rằng loại tu pháp này chỉ dành cho ... Yêu thú nên bị tẩu hỏa nhập ....thú , đập phá tùm lum , vô tình đập sụp mộ 1 tiểu yêu , tiến hành đồng hóa với bụi từ thân xác nó tan rã , thoát thai hoán cốt trở thành .... thiên tiên 1 cấp vũ giả .
    Trong truyện có đủ loại : từ Thượng cổ yêu thú , Miêu (mèo) thú , Quạ yêu , Cương Thi ( >_< ), Cổ Võ giả ( là Võ từ thời Thượng Cổ ), Tu Chân giới (hiện tại chưa xuất hiện rõ ràng ), Xá lợi của Đường tăng ( Tây Du Ký ) v.v...Còn thêm cả luyện Đan dược nữa mới Oách chứ ! ^_^
    Triệu Thụy sau này còn đi vào mộ 5 lần ( tính đến hiện tại) mỗi lần vào là đào mộ kiếm pháp bảo ( >_< gúm ghiếc ), chủng loại và số lượng cụ thể như sau (giống làm báo cáo gì gì đó quá!) :
    - Lần 1 : Yêu xác (bụi thôi , tác dụng thoát thai hoán cốt)
    - Lần 2 : Kiền Khôn giới chỉ - trong đó có Sâm Hoàng nè, có Linh chi ngàn năm nè ... dùng để ...ăn khi cần hấp thu năng lượng - mịa nó phí thế >_<
    - Lần 3 : Đại Địa Phong Bi - dùng để hấp thu trực tiếp năng lượng từ mặt đất , nhanh chóng đề cao tốc độ hấp thụ chân khí khi hành công kể cả khi chiến đấu !
    - Lần 4 : Huyết Ma Đao - trong đó ẩn tàng 1 Thượng Cổ Ma Linh cực kỳ lợi hại , có tác dụng Hút Máu ( Hấp Huyết ), trực tiếp đề cao cho người sử dụng , như thế khi ra chiến trường sẽ không bị Cụt Hứng (hết Chân Khí ) vì chém có máu là có chân khí thu vào (Lời Bình : Tà gớm - Giống như cấu Tà Thần Trảm trong tà thần truyền thuyết ). Ngoài ra nó còn tác dụng Đề Cao lực chiến đấu của thân chủ.
    - Lần 5 : Ngũ Phương Luyện Thần Lô - 1 cái lò luyện đan hỏng , nghe kể nó có thể luyện hóa cả Tiên Ma gì đó nhưng giờ hết thời , hỏng tùm lum nên chỉ luyện đan dược thôi - hy vọng mai mốt nó hồi phục nhỉ ?
    - Lần 6 : ??????? chưa Alô hỏi tác giả ...
    Truyện có nhiều tình tiết khá thú vị, chẳng hạn nhân vật chính - Triệu Thụy , chính là 1 tay Siêu cấp Đại Cao Thủ trong làng game Counter Strike ( Half Life ), truyện còn giới thiệu rõ cách chơi : chia làm 2 đội , 1 là cảnh sát giải cứu con tin, 1 là quân khủng bố , mới đầu tiền là 8000$ chơi thắng vài màn người thắng 16000$ v.v....
    +++++++ Hết ròi +++++++

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    Lịch Post tuần đầu tiên Thứ 2,4,6 mỗi ngày 5 chương , kéo dài 2 tuần .


    Nơi Bàn Luận http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=31328


    nơi đăng ký dịch Thần ma chi mộ : http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=31078


    Thân
    Lần sửa cuối bởi Qing Luan, ngày 21-02-2012 lúc 12:37.
    ---QC---
    Phòng khám Sida - Bệnh Viện TTV - Chuyên khám bệnh trên Internet
    Hidden Content
    Hidden Content


  2. Bài viết được 7 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    davis_hieu,langbem,ngoctrung252,thanhung151,
  3. #2
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Đào Hoa Xuân Đảo
    Bài viết
    2,577
    Xu
    0

    Mặc định

    Thần Ma Chi Mộ

    Cường Giả từ trong mộ đi ra

    Tác giả: Phong Cuồng Khô Lâu

    Chương 1: Biến đổi lớn trên biển


    Dịch : The Joker

    Biên Dịch : oceansua

    Biên Tập : Nhậm Sương Bạch

    Hiệu Đính : Tinh Tú Lầu - Thiên Hạ Hội


    Nguồn: www.tangthuvien.com





    Mặt trời giữa trưa tháng tám lơ lửng trên bầu trời xanh thẫm tựa như hỏa cầu rực cháy mãnh liệt không ngừng phun ra những tia lửa cuồng nộ. Cái không khí nóng nực len lỏi khắp mọi ngõ ngách trong thiên địa khiến cho mọi người cảm thấy hết sức khó chịu. Hi hữu vài ngọn gió biển nhè nhẹ thổi qua mới có thể làm cho người ta có một chút cảm giác mát mẻ.

    Triệu Thuỵ đứng ở thượng tầng boong tàu chiếc du thuyền "Hải Lĩnh Hào" sang trọng, dựa người vào lan can ngắm nhìn những cô gái trong trang phục bikini đang đắm mình trong bể bơi nô đùa, tâm tình thập phần vui vẻ.

    Cũng may là hắn chưa có bán đi tấm vé tàu của mình, nếu không quang cảnh này có thể đã không thấy được. Hắn khẽ cười, thật là có chút may mắn.

    Triệu Thuỵ vốn là sinh viên năm hai của một trường Đại học phía Tây cổ thành Đông An, tướng mạo bình thường, khí chất bình phàm, ngoại trừ ánh mắt so với người thường có chút sắc bén hơn, còn lại trên khuôn mặt cơ bản tìm không ra điểm đặc thù gì có thể khiến người khác nhớ kỹ.

    Cha mẹ hắn mất sớm, lại vô thân vô cố(1). Từ nhỏ đến lớn, mọi học phí và tiền sinh hoạt hoàn toàn dựa vào bươn trải của bản thân. Nếu không bởi hắn tình cờ tham gia một chương trình truyền hình có thưởng, may mắn đoạt được giải nhất và nhận được một chuyến du lịch sang trọng năm ngày trên biển, thì hắn tuyệt đối không kham nổi gánh nặng chi phí cho chuyến du lịch này.

    Triệu Thuỵ vốn nghĩ nếu có thể quy đổi cái giải thưởng giá trị này thành tiền sẽ có chút thực tế hơn. Nhưng cho đến tận lúc bước lên thuyền, hắn cũng không thể đem tấm vé tàu chuyển nhượng ra ngoài, cuối cùng đành phải mang tâm tình ảo não lên thuyền, để mặc bản thân hưởng thụ chuyến du lịch năm ngày xa xỉ này.

    Bất quá, sau hai ngày hưởng thụ trên "Hải Lĩnh Hào", tâm tình ảo não nọ đã bị hắn vứt khỏi "cửu tiêu vân ngoại"(2).

    "Chỉ còn có ba ngày a, thời gian trôi qua thật nhanh!" Triệu Thuỵ thở dài tiếc nuối. Tấm vé của hắn bao gồm mọi chi phí ăn ở, mà trên thuyền này ăn ngon, uống tốt, cái gì cũng không cần lo lắng, sau này trở về kiếm đâu ra đãi ngộ tốt như vậy?

    Chính lúc còn đắm chìm trong những suy nghĩ tiếc nuối, một đôi vợ chồng trung niên đang trò chuyện liên miên ở gần đó sánh bước đi về phía hắn.

    "Nghe nói, phía dưới vùng biển này có không ít cổ thuyền bị đắm đấy!" Người chồng nói.

    "Ai da, vậy không phải sẽ có rất nhiều bảo bối ở dưới hay sao? Nếu có thể vớt lên thì tốt quá, chúng mình thật sẽ phát tài đó!" Người phụ nữ nọ hình dáng có chút đẫy đà, đôi mắt sáng rực hướng ngoài khơi quét tới quét lui, như thể có vô số bảo bối nằm dưới đáy biển đang chờ ả lao xuống vớt lên.

    Triệu Thuỵ đứng cạnh đó, nghe xong lời này không khỏi buồn cười: “đạo thính đồ thuyết“ (3), liệu có cần coi là thật không, tôi đọc tiểu thuyết rồi còn muốn tu đạo thành tiên đây này! Cái gì thật, cái gì giả còn không phân biệt được sao?

    Người chồng nọ nói tiếp: "Nghe nói hai năm trước có một đội thám bảo(4) nổi tiếng đến nơi này lục vớt rồi sau đó đột nhiên biến mất ở vùng phụ cận. Cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì."

    "Á? Có việc này?" Bà vợ hét lên một tiếng, "Vậy không phải vùng biển này hết sức nguy hiểm sao?"

    "Hải Lĩnh Hào" chính là chiếc du thuyền sang trọng năm sao, hải trình cũng đã trải qua sự chọn lựa tỉ mỉ, như thế nào có thể chọn vùng biển nguy hiểm mà chạy vào?" Người chồng vội vàng an ủi, "về sự biến mất của đội thám hiểm, có thể do bọn họ gặp phải giông bão hoặc là nguyên nhân gì đó. Loại sự tình này sẽ không thể phát sinh trên thuyền của chúng ta, bà không nên suy tưởng nhiều làm gì ......"

    Hai người cứ vậy huyên thuyên, dần rời xa, âm thanh cũng nhỏ dần lại.

    Triệu Thuỵ liếc theo bóng lưng hai người và lắc đầu. Người đàn bà đó thật sự là quá mẫn cảm, người ta tùy tiện nói một câu, vậy mà cũng có thể liên tưởng ra nhiều thứ như vậy.

    "Hải Lĩnh Hào" tiếp tục cuộc hành trình trên biển. Chẳng biết bắt đầu từ lúc nào, sắc trời trở nên sầm tối, mây đen dày đặc, nhìn qua trông không khác một bầy ngựa hoang đang chồm tới, ngày một gần hơn, che khuất ánh mặt trời. Gió biển cũng dần dần trở nên mãnh liệt, mang theo những tiếng rít gào âm trầm kéo qua.

    "Cơn bão sắp kéo đến, xin mời tất cả quý khách trở lại phòng mình! Xin mời tất cả quý khách trở lại phòng mình!"

    Loa truyền thanh trên thuyền đột ngột vang lên.

    "Không phải nói những ngày này khí trời quang đãng sao?

    "Như thế nào đột nhiên lại có mưa bão vậy?"

    "Thời tiết trên biển này cũng thay đổi thật quá nhanh đi!"

    Du khách từng người vừa rời boong vừa than oán, các cô gái mặc bikini vốn còn nô đùa trong bể bơi, cũng đều đã rời khỏi bể, vừa lấy khăn lau thân thể vừa bước về phòng mình.

    "Cái thời tiết thật làm cho người ta mất hứng."

    Triệu Thuỵ lẩm bẩm một câu và bước theo sau mọi người, cũng chuẩn bị trở về phòng.

    Ngay lúc này, một tia chớp thật lớn xé rách vầng mây đen, nện thẳng xuống mặt biển ngay mạn trái chiếc du thuyền "Hải Lĩnh Hào", chỉ trong nháy mắt đã gây nên sóng gió động trời. Ngay sau đó là một tiếng sấm nổ rền vang, đinh tai nhức óc!

    Chiếc du thuyền "Hải Lĩnh Hào" liên tục bị rung lắc dữ dội, khiến cho cái thân thuyền to lớn thiếu chút nữa muốn lật nhào!

    Những du khách không kịp tiến vào phòng kinh hãi la hét chói tai, nháo nhào ngã trên boong tàu.

    Triệu Thuỵ lúc này vừa rời mạn thuyền được hai bước liền bị một cột sóng khổng lồ đánh úp, mà hắn vốn không hề có chuẩn bị nên nào có thể trụ vững được, do đó lập tức trực tiếp bị hất văng khỏi mạn thuyền, hắn thảm thiết thét lên một tiếng rồi rơi vào lòng chảo đại dương. Nước biển cuồng cuộn cơ hồ trong nháy mắt chụp lấy hắn nuốt chửng.

    "Mẹ nó! Mình như thế nào lại xui xẻo như vậy!"

    Hắn nhịn không được chửi lớn một câu, nước biển thừa dịp lùa vào trong miệng hắn. Vùng vẫy vài cái, hắn bắt đầu chìm xuống, ý thức cũng dần dần trở nên mơ hồ.

    Ngay trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, một dòng nước xoáy đột nhiên xuất hiện dưới chân, hút hắn xuống dưới đáy biển.

    ~~~~~~~~~~~~

    Chẳng biết trải qua bao lâu, Triệu Thuỵ từ trong hôn mê dần dần tỉnh lại. Nửa mê nửa tỉnh, hắn cảm giác khí quản như bị vật gì đó chặn lại, hô hấp cực kỳ khó khăn, trong bụng có cảm giác nặng nề, có lẽ đã chứa đầy nước biển, miệng vừa mặn lại vừa ráp.

    Hắn ho sặc sụa vài cái, ọc ra một chút nước biển, lúc này mới cảm giác hô hấp thuận lợi hơn rất nhiều, thần trí cũng dần trở nên rõ ràng.

    Hắn cảm giác bản thân tựa hồ đang nằm dài trên một phiến đá, cả người lạnh lẽo.

    Triệu Thuỵ khe khẽ lắc đầu, mê hoặc khó hiểu, chẳng biết chính mình đang ở nơi nào. Hắn nhớ kỹ trước lúc hôn mê, bản thân dường như bị một dòng nước xoáy hút xuống đáy biển. Tuy thế, chút nghi hoặc nhỏ nhoi này cũng rất nhanh bị lấp đi bởi niềm đại hỷ vì còn sống.

    "Mình vẫn còn sống! Dưới tình hình nguy hiểm như vậy mà có thể sống sót, mình thật sự là quá may mắn!"

    Hắn khó khăn cười nhẹ một tiếng, cố gắng điều khiển chân tay còn cứng nhắc chống xuống đất, chậm rãi đứng lên, dự định cẩn thận quan sát hoàn cảnh bốn phía rồi sau đó sẽ quyết định bước kế tiếp.

    Song, những gì đập vào mắt không khỏi khiến hắn trợn mắt há mồm kinh hãi.

    Trong vùng nước biển u ám nơi hắn đứng, lơ lửng ngàn thước trên không dường như có một tấm màn chắn vô hình ngăn cách với bên ngoài. Trong làn nước biển, từng nhóm các loài sinh vật biển mà hắn đã hoặc chưa từng nghe nói đến đang lượn lờ qua lại.

    Vô số thuyền bè bị đắm vương vãi trong vũng bùn dưới đáy biển, những đoạn thân tàu gãy rời nằm dài khắp nơi, dăm ba tấm buồm tả tơi treo bên trên nhẹ nhàng phất phiêu theo dòng nước.

    "Mình... rốt cuộc là đang ở đâu?"

    Triệu Thuỵ hít sâu mấy hơi, lập tức hồi phục tâm trạng đang bị kích động, rồi chậm rãi xoay người. Một tòa điện phủ khổng lồ, hình dáng cổ phác(5), khí thế mênh mông, tựa chừng như đã tồn tại ở đây từ thời xa xưa đột nhiên lọt vào tầm mắt của hắn.

    Tòa điện phủ này được tạo thành bởi những hòn đá lớn kinh nhân chồng lên, cao phải vài trăm thước, chỉ khi ngước hẳn đầu lên mới có thể nhìn thấy chóp đỉnh.

    Những ánh kim sắc bao trùm khắp khối kiến trúc thần điện phi thường này, quang mang như nước, nhẹ nhàng lay động, dễ khiến người người hoa mắt. Bao quanh điện phủ tứ phương là những đám mây màu trắng sữa, góp phần khiến nó giống như thiên cung.

    Trải dài đến vài trăm thước là một thềm đá lóng lánh ngân sắc hào quang, từ đại môn của điện phủ kéo dài đến dưới chân hắn. Được sắp hàng chỉnh tề ở hai bên thềm đá là những tượng đá dị thú cao khoảng mười thước, khí thế dày đặc khiến người không dám nhìn lâu.

    Triệu Thuỵ đứng trên thềm đá thênh thang trước tòa điện phủ thần thánh trang nghiêm khổng lồ này, đột nhiên thấy mình giống như một hạt cát, vô cùng nhỏ bé.

    Chẳng biết qua bao lâu, hắn mới từ trạng thái chấn kinh cực độ phục hồi tinh thần lại. Tuy tâm tình vẫn bị kích động mãnh liệt, nhưng những thứ xuất hiện trước mắt này làm cho hắn cảm thấy kỳ lạ và nghi hoặc.

    Hắn không biết tự mình rốt cuộc đang ở địa phương nào, tòa kiến trúc trước mắt này tới cùng là người phương nào kiến tạo. Hắn chỉ có thể xác định rằng, hắn đang ở tận cùng dưới đáy biển, sâu đến độ cho dù là tàu ngầm tiên tiến nhất trên thế giới cũng không thể đi tới!

    "Mình còn có thể sống để bước vào điện phủ dưới đáy biển này thật sự là một kỳ tích!"

    Triệu Thuỵ lẩm bẩm một câu, hiểu rằng ngoại trừ dùng hai chữ ‘kỳ tích’ để hình dung, cũng tìm không được từ nào khác để diễn tả.

    Tuy nhiên, hắn lập tức phát hiện một vấn đề mới: bản thân sẽ rời khỏi đây như thế nào?

    Triệu Thuỵ sẽ không ngu ngốc xuyên qua tấm màn chắn vô hình nọ để bước ra ngoài biển sâu. Khoan hãy nói đến những hải quái hung mãnh bên ngoài, chính là dưới biển sâu, áp lực khổng lồ sinh ra đủ khiến hắn vừa bước ra khỏi bình chướng liền lập tức bị ép cho tan!

    Bây giờ hy vọng duy nhất là từ bên trong tòa điện phủ thần bí nọ có thông đạo rời đi.

    Thậm chí, cho dù điện phủ không có thông đạo, hắn cũng muốn vào nhìn một cái.

    Tòa điện phủ này có thể sừng sững đứng vững trong biển sâu, chống đỡ được hàng trăm nghìn vạn tấn nước biển ở bên ngoài, thì bên trong rốt cuộc cất giấu vật gì chứ, liệu có hay không "kinh thế chi bảo"(6)?

    Trong lòng hắn đột nhiên nổi lên một cỗ hỏa nhiệt.

    Không lo nghĩ nhiều, Triệu Thuỵ dọc theo thềm đá hướng về đại môn của điện phủ thần bí bước tới.

    Thềm đá cao dốc, Triệu Thuỵ mặc dù thân thể cứng cáp, nhưng vì mới từ hôn mê thức tỉnh, khí lực vẫn chưa khôi phục, nên một đoạn đường này cũng phải cố hết sức mới đi hết.

    Vất vả đi tới trước đại môn của điện phủ, Triệu Thuỵ đột nhiên phát hiện: tấm đại môn này cao lớn nặng nề, nếu không có sức lực ngàn người, có lẽ không đẩy ra được!

    Ôm một loại tâm lý cầu may, hắn thử lấy tay đẩy đại môn. Đúng là ngoài dự đoán, sau một âm thanh rầm rền như sấm hai bên cánh cửa khổng lồ chậm rãi mở ra..

    Triệu Thuỵ trong lòng một trận hưng phấn, đang muốn đi vào thì một luồng hàn khí mãnh liệt đột nhiên từ bên trong tràn ra, cơ hồ muốn biến hắn thành băng!

    "Đáng chết, đừng nói là bên trong chỗ này thông đến Bắc Cực, tại sao lại lạnh như thế!"

    Hắn một mặt chửi rủa, một mặt không ngừng nhảy qua nhảy lại. Qua hồi lâu, khi sức lực được phục hồi, hàn khí tan đi, thân thể nóng lên, hắn lúc này mới tiến vào.

    Không gian trong tòa điện phủ thần bí thật rộng lớn, trống trải, đưa mắt nhìn không thấy giới hạn. Văng vẳng nghe như có một loại âm nhạc thiên nhiên bên trong đại điện không ngừng vang lên: mỹ diệu, thâm trầm, tràn ngập đau thương khiến tâm tình con người cũng trở nên trầm trọng.#

    Những ánh kim sắc từ trên không rọi xuống, tô vẽ khắp bốn phương tạo thành một loại màu sắc đồng nhất. Một con đường lớn lát bạch ngọc trải dài dẫn sâu vào tận trong đại điện, ở đó được đặt ngay ngắn một vật thể hình bán viên(7)!

    Triệu Thuỵ mở to mắt muốn nhìn kỹ hơn những gì phía trước, đáng tiếc khoảng cách quá xa, hắn không cách nào thấy rõ được.

    Theo con đường lát bạch ngọc tiến vào sâu trong đại điện, hàn khí bốn phía từ từ tăng thêm, quần áo trên người vốn bị nước biển thấm ướt đều bị đông cứng lại khiến hắn trông như đang khoác trên người một kiện băng y(8).

    Trải qua gần một giờ cả đi lẫn chạy, Triệu Thuỵ rốt cục cũng đã tiến vào sâu trong đại điện, tìm được ngọn nguồn của trận hàn khí.

    Xuất hiện trước mắt hắn là một quần mộ kích thước to lớn khổng lồ, nhìn không thấy ranh giới!

    Những phần mộ này do một khối băng hình bán viên khổng lồ kiến tạo, lớn nhỏ không đều. Có những băng mộ cao mấy chục thước, còn bán kính băng mộ nhỏ nhất cũng phải vài thước cao.

    Kỳ lạ hơn chính là những tiên mộ khổng lồ này nhìn trong suốt như pha lê, từng đạo lưu quang đa sắc rũ xuống băng diện(9) trông cực kỳ đẹp mắt. Không chỉ vậy, những tiên mộ này cũng cực kỳ cứng rắn, vô luận sử dụng phương pháp gì cũng không thể lưu lại một chút tỳ vết trên mặt băng.

    Bên trong những băng mộ này, một vài sinh vật tiên phong đạo cốt(10) bị đóng băng, trang phục phiêu diêu, tựa như tiên nhân; một vài kẻ khác diện mục(11) dữ tợn, yêu khí ngút trời chẳng khác yêu ma; còn có một số sinh vật bị đóng băng khác dung mạo tuấn mỹ, diện mục thần thánh uy nghiêm, trên lưng mang đôi cánh trắng muốt, trông như các thiên sứ phương Tây!

    Trước mỗi một tiên mộ khổng lồ đều dựng một mộ bia hình tháp vốn được trạm khắc từ khối băng phiến mà thành, bên trên mộ bia có khắc văn tự tiền sử cực kỳ cổ xưa.

    "Những văn tự được khắc trên bề mặt này rốt cuộc có nghĩa gì?"

    Triệu Thuỵ nhíu mày, dừng chân trước một mộ bia.

    Chủ nhân của mộ bia này là một lão già bị đóng băng bên trong, thân mặc đạo bào, râu tóc trắng xóa, mi từ mục thiện(12), tay trái cầm quạt, tay phải nắm giữ Kim Cương trác(13), tiên phong đạo cốt, bên trong tỏa ra khí tức hòa thiện hiền hậu, làm cho người ta vừa gặp liền có cảm giác yên bình, ấm áp.

    Triệu Thuỵ đang định nghiên cứu cẩn thận ý nghĩa những bia văn(14), đột nhiên văn tự trên khối mộ bia lấp lánh phát ra một mảng ngân sắc quang hoa(15) rồi bắn thẳng vào mi tâm của hắn.

    Triệu Thuỵ chỉ cảm thấy trong đầu ong ong một phen, khiến cho hắn thiếu chút nữa ngất đi. Song cũng chính trong nháy mắt này, hắn tựa hồ nhất thời như "đế hồ quán đỉnh"(16), hoàn toàn minh bạch ý nghĩa biểu đạt của những văn tự viễn cổ này!

    Văn tự ghi trên mộ bia này chính là tổng kết tiểu sử của mộ chủ, ghi lại sự tích đã trải qua của chủ nhân tiên mộ đó.

    Mặc dù Triệu Thuỵ từ lúc rơi xuống nơi thâm hải này cho tới khi đặt chân vào mộ viên luôn khiếp sợ không ngừng, có lúc muốn chết lặng, nhưng cái tên trên mộ bia này vẫn làm cho hắn cảm thấy như có bạo lôi nổ bên tai.

    Đó chính là chí cao thần linh của Đạo giáo, thống ngự chư thiên, thống lĩnh vạn thánh, hành thiên chi đạo, bố thiên chi đức(17), tam giới, thập phương, tứ sanh, lục đạo hết thảy đều nắm trong tay, chính là Thái Thượng Lão Quân!

    Triệu Thuỵ vội quay đầu nhìn về phía một tòa mộ bia khác.

    Chủ nhân của tòa băng mộ này, không ngờ là vị thần đầu sừng tê giác trong truyền thuyết phương Tây, đại diện cho ngày tận thế, kẻ làm Lưu Tinh rơi xuống mặt đất mở tung ra cánh cửa địa ngục, chính là Hủy Diệt Quân Vương - Abaddon!

    "Tiên ma như thế nào có thể tử vong, lại còn bị băng phong trong những ngôi mộ này?"

    Triệu Thuỵ nhất thời kinh hô. Hắn mặc dù từng trải qua không ít sóng gió, luôn luôn trầm tĩnh, nhưng lúc này trong đầu cũng chỉ có một mớ hỗn loạn.

    Hắn cho đến bây giờ không tin quỷ thần, không muốn tin vào tính chân thật của những văn tự ghi lại trên mộ bia này. Nhưng khu mộ địa nằm dưới biển sâu này, điện phủ hùng vĩ này có thể đem hàng trăm nghìn vạn tấn nước biển phong tỏa bên ngoài vốn khiến hắn không cách nào vận dụng khoa học thường thức để giải thích!

    Tại đây, giữa những quần mộ khổng lồ nằm rải rác, Triệu Thuỵ đang đứng mê mang. Từng tòa mộ bia hình tháp thoáng qua trước mắt hắn, từng cái tên một mà chỉ trong những câu chuyện thần thoại xưa mới nghe nói đến không ngừng nhảy múa trong mắt hắn.

    "Đông phương đại Ma thần Hình Thiên chi mộ!"

    "Tây phương thiên giới trưởng đại thiên sứ Michael chi mộ!"

    "Đông phương đệ nhất thiên sư Trương Đạo Lăng chi mộ!"

    "Tây phương Solomon một trong thất thập nhị Ma vương Bỉ Lợi đại Ma vương chi mộ!"

    "……"

    "……"

    "……"

    Triệu Thuỵ càng xem càng thấy kinh hãi, nếu những lời giới thiệu trên mộ bia là thật, vậy... rốt cuộc đã xảy ra một trường biến đổi lớn gì, khiến cho nơi đây xuất hiện những tiên thần yêu ma, vốn chỉ có trong truyền thuyết viễn cổ Đông - Tây, đều ngủ say trong tiên mộ vô tận này?


    Chú:
    (1) vô thân vô cố: không có người thân
    (2) cửu tiêu vân ngoại: ngoài chín tầng mây
    (3) đạo thính đồ thuyết: những lời đồn đãi
    (4) thám bảo đội: đội tìm châu báu
    (5) cổ phác: cổ kính và đơn giản
    (6) kinh thế chi bảo: bảo vật kinh người
    (7) bán viên: nửa vòng tròn
    (8) băng y: y phục bằng băng
    (9) băng diện: bề mặt tảng băng
    (10) tiên phong đạo cốt: khí cốt của thần tiên
    (11) diện mục: mặt mày
    (12) mi từ mục thiện: gương mặt phúc hậu
    (13) trác: (ngọc) đã giũa
    (14) bia văn: văn tự trên mộ bia
    (15) ngân sắc quang hoa: tia sáng loé màu bạc
    (16) đế hồ quán đỉnh: cảm ngộ được/thông suốt được
    (17) xin tham khảo Đạo kinh

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    Nơi Bàn Luận http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=31328



    Thân
    Lần sửa cuối bởi anhhungsida, ngày 07-07-2009 lúc 01:38.
    Phòng khám Sida - Bệnh Viện TTV - Chuyên khám bệnh trên Internet
    Hidden Content
    Hidden Content

  4. Bài viết được 11 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    bopday2004,langbem,ngoctrung252,tam ngoc,thanhung151,
  5. #3
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Đào Hoa Xuân Đảo
    Bài viết
    2,577
    Xu
    0

    Mặc định

    Thần Ma Chi Mộ

    Cường Giả từ trong mộ đi ra

    Tác giả: Phong Cuồng Khô Lâu

    Chương 2: Truyền thuyết viễn cổ


    Dịch : The Joker

    Biên Dịch : oceansua

    Biên Tập : Nhậm Sương Bạch

    Hiệu Đính : Tinh Tú Lầu - Thiên Hạ Hội


    Nguồn: www.tangthuvien.com





    Triệu Thuỵ cảm thấy trong lòng tim đập thình thịch. Hắn bắt đầu tìm kiếm xung quanh tiên ma mộ viên, hy vọng có thể từ trong mộ viên tìm thấy đáp án, cũng hy vọng có thể từ trong mộ viên tìm được một con đường trở lại mặt đất, nếu lại có thể may mắn tìm được món bảo bối gì thì thật là quá tốt, 'nhất tiễn hạ tam điêu'.

    Tiên ma mộ viên trông giống như một mê cung khổng lồ, hàng dãy những tòa tiên mộ khổng lồ phân rải bên trong trông giống như những khối núi băng to lớn trải dài ra trước mắt. Tiên ma viễn cổ mặc dù bị băng phong trong các ngôi mộ đã trải qua ngàn vạn năm, nhưng vẫn còn lưu lại đó vẻ uy nghiêm khiến lòng người kính sợ.

    Triệu Thuỵ thậm chí còn cảm giác được ánh mắt của những tiên ma tựa hồ như đã xuyên thấu mọi giới hạn thời không này luôn chằm chằm nhìn vào hắn, khiến hắn cảm thấy có một áp lực lớn lao.

    Tiếng bước chân đơn điệu trong mộ viên yên tĩnh vọng lại, nhiệt độ xung quanh ngày càng giảm thấp, hàn khí từ trên tiên mộ tản mát ra cũng ngày càng nồng đậm hơn. Triệu Thuỵ thấy mình giống như đang đi trong một hầm băng lớn, trên áo quần đóng kết một lớp băng lăng(1) dày cộm, hai tay đã kết đông đến cứng ngắc, bước chân cũng không tránh khỏi tình trạng tương tự, càng ngày càng nặng nề.

    Nếu không phải hắn có nghị lực hơn người do từ nhỏ đã phải sinh tồn trong hoàn cảnh khắc nghiệt, thì chỉ sợ hắn bây giờ đã không chịu đựng nổi mà ngã xuống.

    Có lẽ vì tìm tòi trong tiên ma mộ viên suốt thời gian dài nên sức lực của Triệu Thuỵ cơ hồ rơi vào tình trạng kiệt quệ. Đột nhiên, hắn cảm giác dưới chân như đạp phải vật gì làm cho hắn lảo đảo thiếu chút nữa ngã sấp xuống.

    Khi hắn cúi đầu nhìn liền phát hiện thứ mình đạp lên chính là một khối ngọc bài nhỏ, dài và mỏng.

    Đã là vật ở trong tiên ma mộ ắt hẳn không tầm thường. Nói không chừng đây chính là kiện bảo vật có thể giúp cho mình thoát thân.

    Triệu Thuỵ tinh thần hưng phấn, vội vàng cầm khối ngọc bài đó lên cẩn thận xem xét.

    Khối ngọc bài không lớn, một tay có thể cầm gọn. Trên bề mặt lờ mờ lưu động ánh bạch sắc quang mang đùng đục, hai bên trạm khắc những mẫu hoa văn(*) tinh mỹ(2), mặt giữa còn ghi bốn dòng cổ văn.

    "Nguyệt viên chi dạ"
    "Tiên mộ động khai"
    "Trì thử tiên bài"
    "Tức khả tiến lai"

    (Nghĩa là:
    Vào đêm trăng tròn
    Tiên mộ mở ra
    Cầm lấy tiên bài
    Có thể bước vào)

    "Thì ra đây là tiên bài để tiến vào mộ viên a, cũng không biết là của người nào bỏ lại." Triệu Thuỵ cười khổ một tiếng, có chút thất vọng, "Mà mình bây giờ vốn đã ở bên trong mộ viên, vấn đề lớn nhất chính là muốn trở ra ngoài chứ không phải đi vào."

    Mặc dù khối tiên bài này đối với việc cải thiện tình cảnh của bản thân không giúp ích được gì, nhưng Triệu Thuỵ vẫn cầm lấy nó bỏ vào túi. Nếu có thể thoát ra ngoài, sau này không chừng còn có thể dựa vào khối tiên bài này để quay trở lại.

    Xốc lại tinh thần và tiếp tục cất bước thêm một lúc, hắn rốt cục đã tới khu trung tâm mộ viên.

    Ngay tại trung tâm mộ viên thiết lập một pháp trận tiên thuật kỳ dị, tiên khí vô tận, minh văn(3) bay bổng, mà bên trên trận nhãn của trận pháp này sắp đặt một tòa thạch bia khoảng mười thước cao.

    Triệu Thuỵ vừa bước tới nhìn liền phát hiện những văn tự cổ xưa được ghi trên tấm bia đá quả nhiên đã có chút miêu tả về lai lịch khu mộ viên này:

    "Nguyên lai, ở thời kỳ viễn cổ, thời đại mà chúng thần yêu ma nắm trong tay cả thế giới, không biết vì nguyên nhân gì mà trong lúc thần ma Đông, Tây phương đang cùng nhau sinh sống vô sự, đột nhiên lại bạo phát một tràng đại chiến quy mô lớn, phi thường khốc liệt. Sức mạnh kinh khủng của bọn họ đã khiến cho khắp nơi trên thế giới phát sinh những trường thiên tai khủng khiếp: núi non sụp đổ, mặt đất nứt lở, núi lửa phun trào, sóng thần tàn phá.“

    "Đây là một trường chiến tranh không có kẻ chiến thắng, song phương tham chiến đều phải trả một cái giá cực kỳ thảm khốc. Mặc dù tiên ma liên quân Đông phương cuối cùng nắm giữ thượng phong, nhưng vô số thần tiên yêu ma cường đại cũng rơi rụng trong trận chiến.“

    "Cuộc chiến này thật sự là quá mức thảm thiết. Đông phương tiên yêu tuy tổn thất trầm trọng, mà Tây phương thần ma lại càng hao binh tổn tướng, chạy nạn khắp nơi, cuối cùng dẫn đến ảnh hưởng của tiên thần yêu ma ở Đông, Tây phương đối với thế giới dần dần trở nên suy nhược.“

    "Những tiên ma Đông phương may mắn sống sót sau chiến tranh đã kiến tạo một tòa tiên ma mộ viên cho những kẻ tử trận, dùng Cửu U Hàn Băng từ hàn băng địa ngục đem hài cốt bọn họ phong ấn, sau đó đem cả tòa mộ viên dìm sâu mấy ngàn thước dưới hải bể(4).“

    "Vì không muốn nhân gian quấy rầy, tiên ma chúng thần đã thiết lập tầng tầng lớp lớp cấm chế khắp chung quanh mộ viên, bày ra tiên thuật pháp trận cường đại. Trừ phi sử dụng tiên bài đặc biệt do chính bọn họ chế tạo để nhập mộ, bằng không, cho dù là đích thân tiên ma cũng không cách nào phát hiện vị trí mộ viên, tự nhiên sẽ không có cách nào tiến vào.“

    "Sau khi hoàn thành hết thảy mọi thứ, kẻ kiến tạo tiên ma mộ viên liền thông qua tiên thuật pháp trận lưu lại ở trung tâm mộ viên phiêu nhiên rời đi.“

    "Hầy... thật sự là khó có thể tin được."

    Triệu Thuỵ đọc hết một lượt văn tự trên tấm thạch bia, nặng nề thở ra một hơi, cảm thấy những nghi hoặc trong lòng chẳng những không có giảm bớt, ngược lại còn tăng lên nhiều, "Rốt cuộc vì nguyên nhân gì mà thần tiên yêu ma khắp Đông, Tây phương đều bị cuốn vào một hồi đại chiến hủy diệt lẫn nhau? Mặt khác, trên tấm bia đá có ghi, không có tiên bài để nhập mộ, thì cho dù là tiên ma đều không thể bước vào mộ viên, vậy lúc đó mình vào đây bằng cách nào?"

    Sau một hồi loạn nghĩ, hắn cho rằng nguyên nhân khiến bản thân có thể may mắn tiến vào mộ viên này đại khái là vì thời gian.

    Nếu thời gian trôi qua có thể khiến cho vạn vật suy tàn(5), tự nhiên cũng có thể làm cho cấm chế tiên thuật này phát sinh một chút thay đổi.

    Còn về phần tại sao thời kỳ viễn cổ lại bộc phát một trường tiên ma đại chiến nọ, hắn cũng không cách nào đoán ra.

    Triệu Thuỵ cảm thấy mọi sự giáo dục mà hắn tiếp thu hơn chục năm qua đã hoàn toàn bị đảo lộn. Nếu không phải bản thân rơi vào tiên ma mộ viên, chính mình trải qua những sự kiện không thể giải thích này, hắn tuyệt đối sẽ không tin vào những dòng bia văn đó lấy một chữ!

    Dẫu vậy, hắn bây giờ lại vô cùng hy vọng nội dung mà bia văn ghi lại hoàn toàn là thật, tốt nhất là một chữ cũng đừng sai. Bởi vì chỉ có như vậy hắn mới có thể rời khỏi tiên ma mộ viên này.

    Bước vào trong tiên thuật pháp trận, Triệu Thuỵ lưu luyến ngoái nhìn hàng dãy tiên ma mộ địa sừng sững, trong lòng có chút có chút tiếc nuối. Bị băng phong trong những tiên mộ này chính là những tiên ma chí bảo có thể khiến cho vô số kẻ tu chân điên cuồng.

    Đừng nói là đỉnh cấp tiên gia bảo vật Phong Hỏa phiến(6) và Kim Cương trác trong tay Thái Thượng Lão Quân, dù là tiên ma bảo vật cấp bậc thấp hơn, chỉ cần tùy tiện cầm một kiện ra ngoài, cũng có thể dời non lấp biển(7), cải thiên hoán địa.

    Bởi vì trong những tiên ma viễn cổ được chôn cất ở chỗ này không có kẻ yếu, cấp bậc cao thấp cũng chỉ nói là tương đối mà thôi.

    Đáng tiếc chính là việc một kiện hắn cũng không thể lấy được. Những tiên mộ được gia cố qua bằng tiên thuật này cứng chắc kinh người, bất kể dùng thủ đoạn gì cũng không thể gây cho chúng một chút hư tổn!

    Hắn vừa rồi lúc rảo bước trong mộ viên từng thấy qua tiên mộ của một tiểu yêu vô danh. Ở trong mộ viên này nó đại khái là tiên mộ có cấp bậc thấp nhất. Mộ huyệt tuy được kiến tạo bởi Cửu U Huyền Băng nhưng vẫn bị thời gian ăn mòn tạo ra một vết nứt thật sâu. Tuy vậy, dù hắn đã thi triển vô số thủ đoạn từ trên xuống dưới, nhưng vẫn không thể làm tróc ra được một chút băng tiết(8).

    "Vào bảo sơn nhưng lại tay không mà về...”

    Triệu Thuỵ chép chép miệng, trong lòng cảm thấy thập phần tiếc nuối. Bất quá hắn rất nhanh cao hứng trở lại, bởi vì hắn đã nhặt được một khối nhập mộ tiên bài. Có bảo vật này, chỉ cần hắn còn sống ra ngoài, sau này tự nhiên cũng sẽ có cơ hội quay trở lại. Đến lúc đó, nói không chừng hắn đã tìm được phương pháp để mở ra những tiên ma băng mộ này.

    Đặt tay lên tấm thạch bia nọ, hắn nhắm mắt lại, lẳng lặng chờ đợi tiên thuật pháp trận sẽ truyền tống mình ra ngoài.

    Song, đợi hơn nửa ngày trời cũng không thấy pháp trận có động tĩnh gì, hắn vẫn như cũ đứng ở trong tiên ma mộ viên.

    "Hả? Xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao mình vẫn còn đứng ở cái địa phương quái quỷ này?"

    Triệu Thuỵ nhìn xung quanh mà lòng có chút mờ mịt, một cảm giác thất vọng cực độ từ đáy lòng nổi lên, lan trùm khắp toàn thân.

    Hắn một phút cũng không muốn tiếp tục ở lại tiên ma mộ viên, dù cho nơi này tồn tại vô số tiên gia chí bảo bị băng phong. Hắn vừa lạnh vừa mệt, thân thể cơ hồ đã đạt đến cực hạn, nếu còn không rời khỏi được, chỉ sợ sẽ chết ở nơi này. Bảo vật đã không thể lấy đi, cho dù có cũng chẳng có tác dụng gì.

    "Đáng chết! Tiên thuật pháp trận này tại sao lại không có tác dụng? Chẳng lẽ cũng bởi vì đã trải qua thời gian quá lâu sao?"

    Triệu Thuỵ có chút phẫn nộ suy nghĩ, hy vọng có thể tìm được phương pháp bổ cứu(9).

    Sau một hồi suy nghĩ, hắn đột nhiên hiểu ra, cái tiên thuật pháp trận này có lẽ cần phải có một lực lượng đặc thù để khởi động, thần tiên yêu ma tất nhiên sẽ dễ dàng làm được. Nhưng mà hắn là một phàm nhân, không có cái lực lượng gì đó, vậy muốn khởi động pháp trận dĩ nhiên không có khả năng!

    Triệu Thuỵ trong lòng ảo não, nện một quyền lên tấm thạch bia, máu tươi chảy ra.

    Hắn vốn từ trong hải nạn mà sống sót, bước chân vào tiên ma mộ viên thần bí, biết được cái bí mật kinh thiên này, có thể nói là đã vô cùng may mắn!

    Vậy mà, vận tốt rốt cuộc cũng chỉ đến đó, hắn không cách nào rời khỏi mộ viên, cuối cùng bị nhốt chết ở nơi này, tất cả bí mật rồi cũng sẽ chôn vùi cùng hắn. Cảm giác này giống như đi một vòng tròn rồi lại trở về chỗ cũ, rốt cuộc vẫn không tránh khỏi kiếp nạn!

    "Không được, mình không muốn làm bạn với những tiên ma viễn cổ này."

    Triệu Thuỵ cắn răng, hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn an bản thân tìm kiếm biện pháp thoát thân khác. Với tính cách của hắn, chưa tới giây cuối cùng hắn tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc.

    Ngẩng đầu lên, mặt không chút biểu tình hướng về một tòa tiên mộ tựa như băng xuyên(10) cao ngất đối diện, hắn trong lòng trầm tư suy nghĩ, còn hay không cách nào khác có thể ly khai.

    Bị băng phong trong tòa tiên mộ đối diện đó là một hình thể to lớn của một viễn cổ yêu ma uy vũ dị thường.

    Viễn cổ yêu ma đó, sắc mặt điện thanh(11), trên đầu có một cặp sừng cong thô lớn. Bên trong cái miệng rộng đỏ lòm của nó lộ ra bốn chiếc răng nanh cực kỳ sắc bén. Hồng quang bao trùm khắp cặp mắt khổng lồ. Khắp người cơ bắp căng phồng, trên lưng dày đặc những hình xăm thần bí, một cặp cánh thật lớn màu đen từ hai bên lưng duỗi ra.

    Tay trái nó cầm ma phủ, tay phải nắm cự thuẫn, hai tay giơ lên cao, ngẩng đầu nhìn vòm trời, trên khuông mặt tràn đầy sự cuồng ngạo và bất cam.

    Mặc dù đã chết được ngàn vạn năm, nhưng vẫn có thể cảm giác từ trên cơ thể nó tản ra khí tức uy nghiêm và hung sát mãnh liệt khiến người khó thở!

    Triệu Thuỵ chợt cảm thấy vẻ bất cam trên khuông mặt của viễn cổ yêu ma này cùng tâm tình hiện tại của bản thân thật sự rất tương đồng.

    Hắn bước tới trước tiên mộ, đọc kỹ những dòng giới thiệu ghi trên mộ bia.

    Viễn cổ yêu ma này có tên Bát Hoang Man Long, vốn là một viễn cổ đại yêu xuất sinh từ thuở hồng hoang, nhờ hấp thu thiên địa chí hung chí sát chi khí tu luyện thành hình, đã trở thành quần yêu chi thủ(12), quần ma lĩnh tụ, thống ngự vạn yêu, uy hiếp quần ma, đã vượt ra tam giới, thoát ra khỏi lục đạo.

    Nó đã tự mình tạo ra một bộ pháp quyết tu luyện kinh thế - Bát Hoang Lục Tiên quyết, tru tiên diệt thần, hung bạo tuyệt luân.

    Hung danh của nó khiến cho tam giới tiên thần, lục đạo chúng sinh ai nấy đều khiếp sợ!

    Trong cuộc thần ma đại chiến của Đông, Tây phương, Bát Hoang Man Long đã bộc lộ ra sự cường hãn kinh nhân. Dưới lưỡi ma phủ của nó, vô số thần ma phương Tây đã bị chém chết. Nhưng chính bởi thực lực quá mức cường hãn, hơn nữa bản thân cũng quá cuồng ngạo, kết quả lạc vào mai phục của thần ma phương Tây, bị quần công(13), cuối cùng lực chiến nhi vong(14).

    "Thật là tên siêu cấp cường mãnh!" Triệu Thuỵ kính sợ vuốt trên bề mặt tiên mộ vài cái, "Nếu bản thân mình có được một phần trăm bản lãnh của nó, vậy rời khỏi tiên ma mộ viên này cũng sẽ dễ dàng a."

    Ngay khi tay hắn tiếp xúc tiên mộ, tiên huyết trên tay cũng thấm lên trên mặt băng.

    Trong nháy mắt, những giọt tiên huyết dường như hóa thành vô số sợi tơ mỏng, thấm sâu vào trong tiên mộ, như thể gặp phải một cỗ hấp dẫn mãnh liệt.

    Liền đó, trên lưng Bát Hoang Man Long, những hình xăm thần bí đột nhiên phát sáng, lóng lánh chiếu ra những tia thanh sắc hoa quang(**) chói mắt, rực rỡ phong phú!

    "Chuyện này là sao vậy?"

    Triệu Thuỵ có chút giật mình nheo mắt lại nhìn vào đám hình xăm nọ, đột nhiên phát hiện những hình xăm đó không ngờ được tạo thành bởi nhiều bức đồ án kỳ lạ cùng những tổ hợp văn tự kết nối lại với nhau!

    "Bát... Hoang... Lục... Tiên... Quyết..." Hắn nhẹ giọng đọc lên, trong lòng nhất thời đại chấn, "Được ghi lại trên bia văn này chính là bộ pháp quyết kinh thế được sáng tạo bởi viễn cổ đại yêu Bát Hoang Man Long sao?"

    Trong lúc còn đang suy đoán, những tia thanh sắc hoa quang tản mát trên khối hình xăm thần bí đột nhiên từ trong tiên mộ bắn vào vào không trung, hình thành một quang đồ thật lớn, biến ảo không ngừng, khiến người hoa mắt.

    Không đợi Triệu Thuỵ kịp hiểu chuyện gì phát sinh, thanh sắc quang đồ đột nhiên nổ tung, phân tán thành mười lăm mảnh tiểu thanh sắc quang đồ, chiếu thẳng vào cặp đồng tử của hắn!

    Triệu Thuỵ chỉ cảm thấy trong đầu ong lên một trận, trước mắt chỉ là một mảnh thanh sắc quang hoa, ngoại trừ mười lăm mảnh quang đồ thần bí kia ra, cái gì cũng nhìn không thấy!

    Qua một hồi lâu, khi mảnh thanh sắc quang hoa trước mắt hoàn toàn tiêu tán, thị lực khôi phục hoàn toàn, hắn lúc này mới phát hiện, mười lăm mảnh thanh sắc quang đồ này dường như đã được khắc sâu vào trong trí óc của hắn.

    Lúc này, hắn rốt cục mới xác định, mười lăm mảnh thanh sắc quang đồ này đích thị là pháp quyết tu luyện kinh thế của viễn cổ yêu ma Bát Hoang Man Long – “Bát Hoang Lục Tiên quyết”!

    Chú:
    (*) nguyên văn “云纹” (vân văn): dạng hoa văn gợn mây hoặc xen lớp (xem moiré pattern hoặc cloud pattern để biết thêm)

    (**) nguyên văn “青色华光(光华)” (thanh sắc hoa quang (quang hoa) ): mảnh sáng màu xanh rực rỡ (đại khái là như vậy)

    (1)băng lăng: cột băng
    (2)tinh mỹ: tinh xảo xinh đẹp
    (3)minh văn: câu khắc trên mộ bia
    (4)hải bể: đáy biển
    (5)nguyên văn “天人五衰” (thiên nhân ngũ suy)
    (6)phiến: quạt
    (7)nguyên văn “移山倒海” (di sơn đảo hải)
    (8)băng tiết: mạt vụn của băng đá
    (9)bổ cứu: sửa chữa
    (10)băng xuyên: tháp băng
    (11)điện thanh: màu chàm
    (12)chi thủ: đứng đầu
    (13)nguyên văn “群起而攻” (quần khởi nhi công): Đồng loạt vây đánh
    (14)lực chiến nhi vong: cật lực chiến đấu mà chết

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    Nơi Bàn Luận http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=31328
    Lần sửa cuối bởi anhhungsida, ngày 07-07-2009 lúc 01:38.
    Phòng khám Sida - Bệnh Viện TTV - Chuyên khám bệnh trên Internet
    Hidden Content
    Hidden Content

  6. Bài viết được 11 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    bopday2004,langbem,ngoctrung252,thanhung151,
  7. #4
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Đào Hoa Xuân Đảo
    Bài viết
    2,577
    Xu
    0

    Mặc định

    Thần Ma Chi Mộ

    Cường Giả từ trong mộ đi ra

    Tác giả: Phong Cuồng Khô Lâu

    Chương 3: Bát Hoang Lục Tiên quyết


    Dịch : The Joker

    Biên Dịch : Sessiomaru

    Biên Tập : oceansua - Nhậm Sương Bạch

    Hiệu Đính : Tinh Tú Lầu - Thiên Hạ Hội


    Nguồn: www.tangthuvien.com






    Trong tiên mộ, những hình xăm thần bí trên lưng Bát Hoang Man Long bỗng dưng lặng lẽ biến mất, mà trên lưng Triệu Thuỵ một khối hình xăm giống hệt, chỉ là diện tích nhỏ hơn, lại vô tức xuất hiện.

    Đây đúng là một kiểu truyền thừa quái dị. Pháp quyết kinh thế của viễn cổ đại yêu sau hàng ngàn vạn năm cách trở đã bị một phàm nhân đoạt được.

    Đại khái bất luận kẻ nào cũng không thể dự tính được chuyện này.

    Điều này khiến trong lòng Triệu Thuỵ cực kỳ kích động, thân thể run lên nhè nhẹ. Hắn vốn thân hãm tuyệt cảnh, sinh lộ mịt mờ, chính là không nghĩ tới phong hồi lộ chuyển(1), con đường sống lại một lần nữa hiện ra trước mắt!

    Không chỉ có vậy, hắn còn nhân họa đắc phúc(2), chính mình đã vượt khỏi cảnh giới của thường nhân. Có lẽ một ngày nào đó, hắn cũng sẽ có thể đạt tới cảnh giới của tiên ma viễn cổ này, hô phong hoán vũ, ngạo thị thương sanh(3)!

    Cố gắng trấn tĩnh bản thân, Triệu Thuỵ loại bỏ hết mọi tạp niệm và bắt đầu tu luyện “Bát Hoang Lục Tiên quyết”. Thời gian của hắn cũng không còn nhiều lắm.

    “Bát Hoang Lục Tiên quyết” tổng cộng chia làm năm quyển, tựa là: Đoạt Linh, Sanh Tức, Luyện Thần, Phân Thể, Lục Tiên.

    Pháp quyết tu luyện được ghi lại trên mỗi một quyển không giống nhau, độ khó cũng bất đồng.

    Càng về sau độ khó lại càng cao; tương tự, càng về sau, sức mạnh của kẻ tu luyện cũng càng trở nên cường đại!

    Có thể nói rằng, mỗi một quyển chính là một cảnh giới!

    Nếu chia ra mà nói, mỗi một cảnh giới sẽ lại phân làm ba tầng: Tiền kỳ, Trung kỳ, Hậu kỳ, đối ứng với ba mảnh quang đồ.

    Năm cảnh giới ghi lại của “Bát Hoang Lục Tiên quyết” được hợp lại bởi mười lăm phúc quang đồ mà thành!

    Kỳ quái chính là ngoại trừ ba mảnh quang đồ của quyển Đoạt Linh, bốn quyển khác đều bị một tầng sương mù bao phủ, mờ mờ ẩn ẩn không thể thấy rõ.

    Triệu Thuỵ cũng không nghĩ ngợi nhiều, trực tiếp đọc phần tổng cương mở đầu trên bức quang đồ thứ nhất.

    Tên gọi Đoạt Linh, đó chính là đoạt lấy thiên địa linh khí dẫn nhập vào thân thể cho bản thân sử dụng, trừ khử trọc khí, đề cao tu vi của bản thân.

    Kỳ thật, trên bất kỳ pháp môn tu chân nào cũng có hấp thụ thiên địa linh khí. Tu chân giả dựa vào chính thiên địa linh khí để nâng cao tu vi bản thân. Dẫu thế, “Bát Hoang Lục Tiên quyết” lại là một cờ một cột(4), khác biệt bất đồng.

    Pháp môn tu chân bình thường tu luyện lấy thiên - nhân hợp nhất, tồn tại cùng thiên địa(5). Cho nên ở nơi bảo địa mà linh khí tụ hội, dù có không ít tu chân giả tụ tập tu luyện, nhưng giữa bọn họ cũng không có nhiều xích mích.

    Mà nguyên bản bộ “Bát Hoang Lục Tiên quyết” được sáng tạo bởi Bát Hoang Man Long, một viễn cổ đại yêu được sinh ra dưới thời cảnh cực kỳ ác liệt, trải qua vô số tràng giết chóc đẫm máu, điên cuồng cướp phá mới có thể sinh tồn lớn mạnh. Trong tâm chỉ có bá đạo, hoàn toàn không hề có khái niệm cộng sinh cộng tồn.

    Loại tư tưởng này của nó cũng được bộc lộ hết trong quyển Đoạt Linh của “Bát Hoang Lục Tiên quyết”.

    Một khi dựa theo loại pháp quyết này bắt đầu tu luyện, kẻ tu luyện sẽ sử dụng một loại phương thức cực kỳ bá đạo: tiến hành phép cưỡng đoạt hấp thu thiên địa linh khí, không có tu chân giả nào có thể tranh đoạt. Cũng bởi vì thế, kẻ tu luyện “Bát Hoang Lục Tiên quyết” có thể đề cao thực lực với tốc độ kinh người, so với những tu chân giả khác chính là một trời một vực!

    Ở mặt dưới quyển tổng cương phát hoạ một yêu ma toàn thân xích loã(6), đầu gắn cặp sừng sắc nhọn, so với hình tượng Bát Hoang Man Long thập phần tương tự. Yêu ma này lưng dưới cong nghiên, song thủ nắm chặt, ngón tay chỉ lên trời, tạo nên động tác cổ quái. Trên thân dùng những chấm đen để mô tả huyệt vị, những đường kẻ đen thô sơ để miêu tả kinh mạch thân thể, dùng đường chấm đỏ và mũi tên để định vị phương hướng chân khí lưu chuyển trong cơ thể, bên cạnh còn ghi dày đặc những văn tự giải thích.

    Triệu Thuỵ đối với huyệt vị gì đó một chỗ cũng không thông, cũng không cần biết kinh mạch của viễn cổ đại yêu này và kinh mạch bản thân có gì bất đồng không. Hắn chỉ quan tâm đến hình tượng yêu ma trong sơ đồ và tiến hành so sánh với bản thân, tưởng tượng đạo hồng tuyến nọ chính là dấu hiệu của lộ tuyến chân khí vận hành bên trong cơ thể, đồng thời cẩn thận nghiên cứu những văn tự giải thích trên đồ án này, rồi bất tri bất giác trầm mình vào trong vô thức.

    Nằm ngoài dự đoán chính là loại phương thức tu luyện mò loạn lung tung(7) này không ngờ lại đem đến tác dụng. Không mất nhiều thời gian, hắn chợt phát giác linh khí từ bốn phương tám hướng trong mộ viên lũ lượt kéo đến, xuyên thấu qua da thâm nhập cơ thể hắn, tiến vào trong kinh mạch, cuối cùng rót vào trong đan điền. Tại đan điền, sau khi trải qua tôi luyện không ngừng, hình thành một tia chân khí mỏng manh, tia chân khí này bắt đầu chậm rãi từng chút từng chút ngưng tụ, cuối cùng hình thành một dòng chân khí ấm áp mỏng như tơ, rồi theo chỉ dẫn của đường kẻ mũi tên màu đỏ trên quang đồ bắt đầu chậm rãi lưu động trong cơ thể hắn.

    Cỗ chân khí ấm áp này mặc dù cực kỳ yếu ớt, nhưng đối với thân thể đã gần như đông cứng của Triệu Thuỵ mà nói, nó có tác dụng không thể ước lượng được. Hắn cảm giác được thân thể chính mình tựa hồ có một chút hơi ấm, hàn khí trong tiên ma mộ viên dường như cũng không còn buốt thấu nữa!

    Triệu Thuỵ vừa mừng vừa lo. Hắn vốn lo rằng “Bát Hoang Lục Tiên quyết” thâm ảo khó hiểu, tiến độ tu luyện ban đầu sẽ phi thường chậm chạp. Nhưng khi thấy được tình huống trước mắt, loại lo lắng này đã trở nên dư thừa. Việc sống sót rời khỏi tiên ma mộ viên có thể sẽ không còn là ảo tưởng vô vọng!

    Hắn dựa theo hướng dẫn của quang đồ, điều dẫn chân khí ở trong kinh mạch cơ thể chậm rãi vận hành.

    Chân khí xuất phát từ đan điền, theo kinh mạch tới mi tâm(8), lưu lại ở mi tâm một lát, rồi lại theo kinh mạch chuyển đến lòng bàn chân, cuối cùng trở lại đan điền, kết thúc một vòng tuần hoàn.

    Mỗi một vòng tuần hoàn được gọi là một chu thiên, chân khí mỗi khi vận hành được một chu thiên, cả người trở nên mạnh mẽ hơn, thân thể cũng ấm lên một chút.

    Theo chân khí vận chuyển liên hồi, không ngừng lớn mạnh. Tứ chi Triệu Thuỵ vốn bị đông cứng cũng dần dần khôi phục lại cảm giác, thân nhiệt từ từ tăng lên, lớp băng lăng trên áo quần cũng bắt đầu tan chảy thành nước, không ngừng nhỏ xuống mặt đất.

    Hắn cảm thấy toàn thân ấm áp, bên ngoài mặc dù hàn khí vẫn còn lạnh thấu xương, hắn lại giống như đang ngâm mình trong ôn tuyền(9), toàn thân thư thái.

    Triệu Thuỵ đã tiến vào cảnh giới vong ngã. Trong đầu ngoại trừ bức quang đồ thứ nhất trên “Bát Hoang Lục Tiên quyết”, ngoài ra không có tạp niệm gì khác.

    Chân khí trong cơ thể lúc này cũng không cần phải có sự dẫn động, mà tự động tuần hoàn theo kinh mạch trong xương cốt ở tứ chi.

    Thời gian chầm chậm trôi qua, linh khí kéo về hướng Triệu Thuỵ càng lúc càng nhanh, cũng càng ngày càng nhiều, liên miên không ngớt.

    Linh khí càng dũng mãnh kéo về, chân khí trong cơ thể Triệu Thuỵ lại càng trở nên cường đại, tốc độ tuần hoàn cũng càng lúc càng nhanh. Thân thể hắn bắt đầu nóng lên, da dẻ phát nhiệt, lớp băng lăng trên quần áo không còn bị dung hóa thành nước nữa, mà là trực tiếp bốc thành hơi nước, cuồng cuộn bốc lên.

    Nhìn từ xa, Triệu Thuỵ trông giống như bị vây bên trong một đám hơi nước màu trắng.

    Dưới sự thôi thúc của chân khí cường đại, cơ hồ không mất bao lâu, sự ẩm ướt trên quần áo hắn đã hoàn toàn tan biến, mà linh khí bên trong tiên ma mộ viên vẫn không ngừng bị hút về, khiến chân khí trong cơ thể vẫn không ngừng tăng cường đè ép kinh mạch, nhiệt độ cơ thể cũng không ngừng gia tăng!

    Triệu Thuỵ đột nhiên cảnh tỉnh, ý thức được tình huống có chút không ổn. Hắn bắt đầu cố gắng làm chậm lại tốc độ hấp thụ của linh khí, tiến hành khống chế chân khí trong cơ thể. Song, mọi cố gắng của hắn đều vô dụng, tất cả đều đã hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát!

    Kinh mạch con người kỳ thật giống như là một dòng sông, mà chân khí lại giống như dòng chảy trên sông. Dung lượng của dòng sông không phải là vô cùng vô tận, mà có giới hạn nhất định. Loại giới hạn này, chính là một trong những bình cảnh(10) cản trở kẻ tu luyện.

    Bình thường mà nói, dung lượng của kinh mạch mà lớn thì khi tu luyện cũng sẽ gặp tương đối ít khó khăn hơn, càng về sau tốc độ tu luyện sẽ càng nhanh. Chưa nói tu chân giả còn phải tốn hao đại lượng khí lực để dịch kinh tẩy tủy, mở rộng kinh mạch, việc này đối với một tu chân giả mà nói, đều là sự hao tổn thời gian và khí lực, vô cùng nhàm chán!

    Triệu Thuỵ chỉ là một người thường, tư chất cũng cực kỳ tầm thường, bình thường mà nói thì đối với con đường tu chân chính là hoàn toàn vô duyên, thậm chí dù có tu luyện pháp quyết tầm thường nhất thì kinh mạch hắn cũng không thể chịu đựng được. Vậy mà bây giờ, thứ hắn tu luyện lại chính là pháp quyết kinh thế do viễn cổ yêu ma lưu lại!

    Phải biết rằng, Bát Hoang Lục Tiên quyết là một pháp quyết vô cùng bá đạo, tu luyện cực kỳ nguy hiểm.

    Mặc dù tu luyện môn pháp quyết này có thể khiến thực lực đề cao với tốc độ kinh người, nhưng ngoại trừ Bát Hoang Man Long, một viễn cổ yêu ma với thiên phú bẩm sinh ra, thể chất của nhân loại bình thường căn bản không cách nào tu luyện, bởi vì khi chân khí đột ngột tăng mạnh lên sẽ mang đến áp lực cực lớn cho kinh mạch và thân thể!

    Có thể nói rằng, “Bát Hoang Lục Tiên quyết” là một pháp quyết cường đại chuyên dành cho yêu tinh thần ma tu luyện. Cho dù nhân loại tu chân giả có tư chất cực tốt, chỉ cần tu luyện “Bát Hoang Lục Tiên quyết” cũng sẽ bị chân khí cường đại phá tan kinh mạch, nổ tung mà chết!

    Vậy thì một kẻ có tư chất tầm thường như Triệu Thuỵ làm sao có thể chịu được?

    Chú:
    (1)phong hồi lộ chuyển: kiểu "ánh sáng cuối đường hầm", tìm thấy tia hi vọng
    (2)nhân hoạ đắc phúc: hưởng lợi từ hiểm cảnh
    (3)ngạo thị thương sanh: coi thường mọi vật
    (4)nguyên văn “独树一帜” (độc thụ nhất xí): một cờ một cột, ý nói theo đường riêng
    (5)nguyên văn: hòa hài cộng tồn
    (6)xích loã: trần truồng
    (7)nguyên văn “乱蒙乱撞” (loạn mông loạn chàng)
    (8)mi tâm: điểm chính giữa hai hàng lông mày
    (9)ôn tuyền: suối nước nóng
    (10)bình cảnh: cực hạn của một cảnh giới không phát triển thêm được (trừ phi có đột phá) (bình như bão hoà)

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Phòng khám Sida - Bệnh Viện TTV - Chuyên khám bệnh trên Internet
    Hidden Content
    Hidden Content

  8. Bài viết được 12 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    bopday2004,langbem,ngoctrung252,tam ngoc,thanhung151,
  9. #5
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Đào Hoa Xuân Đảo
    Bài viết
    2,577
    Xu
    0

    Mặc định

    Thần Ma Chi Mộ

    Cường Giả từ trong mộ đi ra

    Tác giả: Phong Cuồng Khô Lâu

    Chương 4: Khổ tẫn cam lai


    Dịch : The Joker

    Biên Dịch : Sessiromaru

    Biên Tập : oceansua - Nhậm Sương Bạch

    Hiệu Đính : Tinh Tú Lầu - Thiên Hạ Hội


    Nguồn: www.tangthuvien.com





    Chân khí trong cơ thể Triệu Thuỵ tựa như một quả tuyết cầu, càng lúc càng phình to, khiến tất cả kinh mạch trong cơ thể vốn làm cho chân khí bế tắc này bành trướng!

    Cứ như vậy, chân khí trong kinh mạch hắn vận hành như cũ, liều mạng ép về phía trước.

    Mỗi lần chân khí tiến tới một chút, Triệu Thuỵ cảm thấy như có hàng vạn cây châm nhọn đồng loạt đâm vào thân thể, rồi ở trong đó không ngừng chuyển động, làm cho hắn đau đớn cơ hồ không muốn sống!

    Hắn cắn răng, nắm chặt đầu quyền, cố gắng chế trụ nỗi thống khổ không thể chịu được này, nỗ lực kiềm chế bản thân để không hét lên. Mồ hôi lạnh trên trán không ngừng túa ra, trong nháy mắt lại bị thân nhiệt sôi sục làm cho bốc hơi gần hết.

    Triệu Thuỵ trong lòng vô cùng hiểu rõ, kinh mạch hắn đã đến bên bờ bạo liệt, nếu vẫn không có một hành động hiệu quả nào làm tiêu hao bớt chân khí trong cơ thể, thì chỉ sau ít phút nữa, hắn sẽ chết tan xác.

    Gần như mất đi ý thức, hắn đứng lên, bắt đầu chạy như điên trong tiên ma mộ viên, hy vọng có thể dùng cách này để tiêu hao chân khí trong cơ thể mình.

    Loại cử động gần như điên cuồng này lại không thu được hiệu quả gì, chân khí trong cơ thể hắn vẫn không vì thế mà tổn hao đi chút nào.

    Thấy vẫn không giải quyết được vấn đề, Triệu Thuỵ quyết định sử dụng phương thức điên cuồng hơn để tiêu hao chân khí trong cơ thể.

    Hắn dừng cước bộ trước một tiên mộ, sau đó sử dụng đầu quyền quay về phía tiên mộ bắt đầu đập phá lung tung. Chuyện xảo hợp, chính toà tiên mộ này cũng là nơi hắn từng muốn mở nhưng không thành công.

    Tiên mộ bên trong tiên ma mộ viên cực kỳ kiên cố. Chúng được kiến tạo bằng Cửu U Hàn Băng lấy từ tầng thứ tám trong Đông phương Địa ngục ở trên đỉnh Băng Sơn Địa ngục, nên thậm chí ngay cả linh hồn cũng có thể bị đóng băng dễ dàng!

    Không chỉ có vậy, trên mỗi một tòa tiên mộ cũng đều được thi triển tiên thuật kiên cố, làm cho những tiên mộ này trở nên vô cùng chắc chắn.

    Viễn cổ thần ma càng cường đại, tiên thuật được gia cố trên tiên mộ cũng sẽ cường đại tương ứng, tiên mộ bọn họ tự nhiên sẽ càng kiên cố, đây coi như là một loại khẳng định và tôn kính để tôn vinh bọn họ lúc sinh thời.

    Nói không chút khoa trương, cho dù những tiên mộ này chỉ là băng phong thần ma cấp thấp nhất, cũng đã giống như một pháo đài thép, ngay cả đạn dược thuốc nổ cũng khó làm nó bật tung.

    Triệu Thuỵ khi mới bước vào tiên ma mộ viên từng cố gắng mở tiên mộ này, nhưng bất luận hắn dùng sức đập phá như thế nào, cũng không thể khiến cho tiên mộ rơi rụng một chút băng tiết!

    Nhưng tình huống bây giờ lại không giống như vậy, bởi Triệu Thuỵ tu luyện “Bát Hoang Lục Tiên quyết”, trong cơ thể chân khí tràn đầy, thực lực đại tăng.

    Hơn nữa, trên thân toà tiên mộ đã xuất hiện vết nứt. Về phần nguyên nhân xuất hiện của vết nứt, có lẽ vì tiên mộ được kiến tạo đã trải qua thời gian quá lâu, cũng có thể bởi vô danh tiểu yêu trong cái mộ viên này chỉ là yêu ma cấp bậc thấp nhất, nên sau khi xây dựng mộ địa, kẻ kiến tạo đã thuận tay "để lại" một vết nứt trên đó.

    Bất kể thế nào, vết nứt này đã cho Triệu Thuỵ cơ hội tốt nhất để đả khai tiên mộ.

    Triệu Thuỵ từng quyền từng quyền liên tiếp oanh kích lên tiên mộ, âm thanh va chạm ầm ĩ không ngừng quanh quẩn vang lên trong mộ địa yên tĩnh.

    Dưới những đòn công kích mãnh liệt liên tiếp của hắn, vết nứt trên tiên mộ bắt đầu mở rộng không ngừng, lan rộng khắp nơi. Từng mảng băng bị nện xuống, tung toé khắp nơi, một số trực tiếp bắn lên trên mặt hắn, sau đó vỡ vụn thành những khối nhỏ.

    Triệu Thuỵ cũng không thèm để ý, hắn chỉ điên cuồng lặp đi lặp lại những động tác oanh kích, bởi vì chỉ có làm như vậy mới có thể khiến chân khí ứ đầy trong cơ thể hắn được tiết ra, để hắn cảm thấy thoải mái.

    Cuối cùng, một tiếng ầm vang lên sau một đòn trọng kích, tiên mộ hoàn toàn vỡ nát, thi thể của vô danh tiểu yêu cũng hoàn toàn lộ ra.

    Triệu Thuỵ lúc này dường như đã mất đi ý thức, quyền đầu không chút do dự tiếp tục nện xuống.

    Chỉ nghe thấy "Oanh" một tiếng, thi thể của vô danh tiểu yêu nổ tung, hóa thành một đám bụi tro màu đen, phân tán khắp nơi.

    Viễn cổ yêu ma này đã chết trận ngàn vạn năm, nếu không có tiên mộ bảo vệ, sẽ lập tức tan thành tro bụi.

    Một phần bụi tro màu đen vương rơi trên người Triệu Thuỵ, cùng da thịt hắn chậm rãi dung hợp thành một thể.

    Triệu Thuỵ cũng không có quá để ý, đối với hắn mà nói, làm cho phần lớn chân khí tiết ra bớt mới là việc chính yếu.

    Nhưng một lát sau, hắn chợt phát hiện mình đã phạm sai lầm, không những thế lại là một sai lầm nghiêm trọng!

    Từ những vị trí bị tiêm nhiễm bởi đám bụi tro màu đen đó, một sự đau đớn kịch liệt sinh ra, hơn nữa nhanh chóng lan toả khắp toàn thân.

    Hắn cảm giác bản thân như bị đặt trong chảo lửa, lại như bị vô số song thủ to lớn xâu xé, làm cho xương cốt hắn từng chút bị bóp thành phấn mạt, cơ nhục hắn từng phần một bị xé toạc ra, cuối cùng lại từ từ ráp lại.

    Nỗi thống khổ như vậy, đã vượt quá cực hạn mà con người có thể chịu đựng, ngay cả khốc hình(1) vạn đao lăng trì thời cổ đại, cũng còn kém xa!

    Nguyên lai bụi tro màu đen này mang theo cơ nhân(2) của vô danh tiểu yêu. Khi tiến nhập vào thân thể của Triệu Thuỵ, lập tức cùng cơ nhân của hắn tiến hành dung hợp. Hình thức dung hợp này cũng trực tiếp làm cho nhục thể hắn cùng viễn cổ yêu ma tiến hành đột biến!

    Dưới loại hình cơ nhân dung hợp này, lịch sử chưa từng có, tỷ lệ sống sót đại khái chỉ là một trên hàng trăm nghìn vạn phần, hơn nữa quá trình cực kỳ thống khổ!

    Nhưng Triệu Thuỵ không có đường lựa chọn, chỉ có thể tiếp nhận.

    Trong thì chân khí áp bách, ngoài thì lực vô hình xâu xé, dù cho Triệu Thuỵ có kiên cường, nhưng thân thể bị hai loại thống khổ này kịch liệt giày vò, cũng đã không chống trụ được.

    Hắn ngẩng đầu lên, điêng cuồng rống một tiếng rồi sau đó ngất đi.

    Một khắc ngay sau khi hắn hôn mê, từng đạo khói mỏng màu đen, từ trên người hắn cuộn lên, hình thành một nửa vòng tròn bảo hộ hình vân vụ, trong phạm vi phương viên ba thước bao trùm lấy tất cả.

    Trong đám khói mỏng màu đen này, mang theo yêu khí nồng nặc khó thở!

    Tiên ma mộ viên một lần nữa trở lại yên tĩnh, chỉ có khối băng vỡ vụn vương vãi trên đất cùng với nhân thể nọ chợt ẩn chợt hiện bên trong hắc sắc yêu khí, điều đó như để minh chứng, đã có một nhân loại bình thường tiến vào nơi thần ma an nghỉ này.

    Cũng không biết hôn mê như vậy được bao lâu, Triệu Thuỵ rốt cục từ trong hôn mê tỉnh lại. Nằm ngửa trên mặt đất, nhìn ánh kim sắc từ trên không rọi xuống, hắn không khỏi vui mừng, bản thân có thể lần thứ hai thoát khỏi tử lộ.

    Cơn đau đớn hành hạ hắn đến chết đi sống lại vừa rồi, lúc này đã hoàn toàn biến mất. Cảm giác áp bức của chân khí đối với kinh mạch cũng đã hoàn toàn thối lui.

    Hắn lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, cái loại đau đớn này thật sự đã khiến cho hắn khiếp sợ.

    Chống một tay lên mặt đất, Triệu Thuỵ muốn xoay người đứng lên, ai ngờ, tay vừa chống xuống, hắn đột nhiên vọt lên không trung lộn nhào mấy vòng, như một loài thanh yến, dễ dàng phóng cao hơn ba thước!

    Triệu Thuỵ kinh hãi nhìn đôi tay mình mà không dám tin, hắn hoàn toàn không có tưởng tượng được chính mình bỗng nhiên lại có sức mạnh lớn như vậy!

    Hắn vội vàng kiểm tra lại thân thể, đột nhiên phát hiện, bản thân dường như cả trong lẫn ngoài đều bị cải tạo một lượt. Da dẻ nguyên có chút thô ráp, bây giờ trở nên cực kỳ nhẵn nhụi, tản mát một cổ đồng sắc rực rỡ. Thể hình vừa cứng cáp lại vừa chắc nịch, trong mỗi khối nhục thể đều phảng phất ẩn chứa sức mạnh vô tận.

    Cốt cách của hắn tựa hồ cũng được tăng cường. Kinh mạch của hắn càng được khuyếch trương thấy rõ, chân khí ngập tràn chậm rãi lưu động bên trong, đối với kinh mạch không hề tạo ra áp lực gì!

    Không chỉ có như thế, mọi vật hắn thấy trong mắt cũng tựa hồ thay đổi bộ dáng, muôn loại sắc màu trong tiên ma mộ viên cũng trở nên sống động sáng tỏ, giống như nước chảy hiền hoà, nhẹ nhàng lưu động.

    Chú:
    (1) Khốc hình - hình phạt tra tấn;
    (2) Cơ nhân - ý nói gien người;

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Phòng khám Sida - Bệnh Viện TTV - Chuyên khám bệnh trên Internet
    Hidden Content
    Hidden Content

    ---QC---


  10. Bài viết được 13 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    bopday2004,dangnhuduan,langbem,ngoctrung252,tam ngoc,thanhung151,
Trang 1 của 115 1231151101 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status