Nghịch thiên tình ái:
Bạch Tây Anh cứng cỏi bất khuất vô duyên vô cớ xuyên không, thế thân cho Phong Tuyết Diễm thông minh khả ái, vô tình gặp đuợc một nam nhân anh tuấn, tuy ban đầu hai bên nghi kị lẫn nhau, gây sự này sự nọ nhưng tối hậu, nàng phát hiện ra y chính là nam nhân nàng truy cầu cả một đời. Ngạo khí của y, quật cuờng bá đạo của y, ôn nhu của y, tất cả nàng đều khiến nàng rung động. Mà y, trong lòng cũng ghi tâm khắc cốt bóng hình nàng, nguyện muôn kiếp vạn kiếp chỉ yêu một mình nàng. Luyến ái đậm sâu, ngọt ngào đắm đuối... thảy đều vô nghĩa! Ngày ngày gặp gỡ, ngày ngày cùng nhau đàm luận, ngày ngày gần gũi... nhưng thủy chung, nàng vĩnh viễn là nữ nhân y không thể có đuợc. Nam nhân cả thế gian đều có tư cách yêu nàng, y không có! Vì y - là Phong Quân Hạo, là nhị ca ruột thịt của Phong Tuyết Diễm! Ông trời trêu nguơi, đã để nàng vuợt cả không gian thời gian mới gặp y, nhưng không cho hai nguời có thể cùng dắt tay dạo buớc hồng trần. Yêu đến mấy cũng không thể chạm vào, hệt như nhìn nhau qua bức vách thủy tinh, gần trong tấc gang mà vời vợi cách xa. Y biết, nàng biết , dù cùng một thân thể, nhưng nàng không phải Phong Tuyết Diễm, linh hồn nàng - là Bạch Tây Anh duy nhất y yêu. Mặc kệ tất cả, cùng nhau trầm luân nơi địa ngục hay chấp nhận số mệnh rẽ chia? Một đoạn ái tình của họ, lẽ nào chưa có bắt đầu đã phải kết thúc?
Bộ này có cẻ hay
. Bạn nào convert giúp với