Nói chung là em dị ứng với cái thể loại nửa game nửa kiếm này, nhất là với vụ ... phân cấp.
Em thấy nản lắm, thế giới này muôn màu muôn vẻ, muôn [cấp] muôn [level], tại sao lại phải tìm cách gói chúng lại chỉ trong một vài cấp bậc? Kiểu phân chia cấp bậc như trong Hỗn Mang, em có cảm giác ... có mới nới cũ lắm.
Giống như khi [player] đã vượt cấp 1, lên cấp 2, thì những gì ở cấp 1 là vứt đi, vô dụng khi chém lộn. Những [vật phẩm] cấp 3 hơn hẳn đồ cấp 2. Có nghĩa là khi nhân vật thấy được ai đó cầm đồ cấp 3, mà mình thì cấp 1,2 => mắt trắng mắt đỏ thèm thuồng, tìm mọi cách chiếm lấy, chiếm được rồi thì lại lên đường luyện level, tìm kiếm đồ cấp cao hơn....
Vô nghĩa lắm.
Cái tinh nhất phải nằm ở con người. Kiếm là cành cây hay lợi khí cũng chẳng quan trọng mấy. Đơn giản vậy mà nó nén được cái thần [thủy chung] của người, đâu cần nói nhiều?