Xin chúc mừng thí sinh Vietstars của chúng ta
http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/....IWZ9BUU7.html
Thường nghe, đất Phong Lưu lắm anh tài, mỹ nữ. Thế rồi thần dê giáng phàm, trời đất nghiêng ngả, từ một cục gạch nở ra một chú vịt, từ chú vịt con hóa thành vịt xào. Thiên hạ liền có câu về:
"Phong Lưu đất ấy thần dê
Hiện hình lập tức đuề huề bữa cơm"
Hau câu trên chính là ứng với vị Thiên hạ đệ nhất Phong Lưu thánh, Vịt xì ta.
Anh ấy đẹp trai đến Phan An, Tống Ngọc cũng phải thua, họa hoằn chỉ có Chí Phèo và Thằng Bờm mới đủ trình để gọi anh bằng cụ.
Trời sinh anh tài ba quán thế, anh như ánh sao sáng giữa bầu trời nắng chang chang, nóng bỏ mẹ. Gần Vịt thì đen, gần Sao thì rạng. Đàn em thủ hạ và bằng hữu của anh không Spamer thì Sắc Lang, Lưu manh giả danh thuần khiết, đến nỗi Híu són kiết lị đi ị không cần bô cũng phải bái phục.
Phong Lưu Bang có vài vị tướng quân tài ba từng theo anh dọc ngang thiên hạ. Nữ tướng Linh Lan rất đáng yêu xinh đẹp, tài ba, có tuyệt chiêu Ác ma đại pháp, nhưng đáng tiếc đã bị chồng bắt bỏ tù chung thân. Người đứng đầu trong các đại tướng của anh là Ốp già, người sử dụng thành thạo Thanh Long gừng gân, từng qua trăm ải ăn một bát canh hến, chỉ vì mụ vợ réo điện gọi về thay tã cho con.
Vũ Đường đại tướng quân Đen đến cùng tuy thiên hạ đồn rằng xinh đẹp mỹ miều nhưng trời sinh anh ta rất đen, nên chẳng ai thấy được dung mạo của anh. Là người đã đại thành thần công "Lầm lì đập chết ruồi".
Đai tướng quân thứ ba xông pha Quần Anh hội chính là Muỗi, vũ khí của anh là Tiểu cực tiểu thần kim. Tương truyền, lúc xưa khi đấu võ với sư muội người yêu của mình ba ngày ba đêm, anh đã hạ gục đối thủ, sau khi hét A một tiếng thung thướng, anh có hỏi cô nàng: "Em cảm thấy gì không?" và nhận được một câu trả lời: "Kim bé quá, chẳng cảm giác cảm thấy cái mẹ gì cả?". Ngày hôm sau sư muội chống lầy, còn Muỗi chỉ đất thề, nhất quyết luyện thành Tiểu tiểu cực tiểu thần kim vô địch giang hồ mới thôi.
Vị đại tướng quân thứ ba có cái tên đầy oai phong là Vãi Tè, ngay cả chị Hằng khi nhìn thấy anh cũng chỉ đành thương yêu đá lông nheo, môi chu lên, ngọt ngào nói: "Tởm!"
Võ công của anh rất thần bí, nghe đồn nhất chỉ thiên của anh đã luyện thành độ Kim chỉ 6 giờ sáng.
Rồi thiên hạ tranh phong, đại tướng quân Ốp hiến kế cho đại ca Vịt:
"Thần nguyện một mình lấy thịt đè người, xông thẳng vào Ban quản trị chém Thị Néo, trảm Dâm đế. Chúa công sai đại tướng Muỗi tiến quân dọc theo Quần Anh hội, con vẹt bang, nếu thấy chị em và nữ tướng Lớp đầu hàng thì nửa sơn hà đã định. Ngoài ra, sai đại tướng Đen cầm đèn chạy trước ô tô, tung hoành các ổ bang hội thu phục Si đa, Quần cái, sai đại tướng Vãi tè chiếm box truyện dịch. Còn chúa công thì đem hùng binh tấn công Hoa nguyệt tiểu bang, chỉ cần chúng không phục thì ấy là thiên hạ đã nằm trong tay chúng ta."
Y theo lời này, Thiên hạ đệ nhất Phong Lưu thánh, Vịt xì ta đã thống nhất giang hồ.
Tự sướng.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Ngày đó, ngày đó sẽ không xa xôi
Và chúng ta là người chiến thắng
Và ta biết dẫu lắm thác ghềnh cheo leo trên đường xa
Vượt gian nan ta vươn tới những đỉnh ca
Gươm đã tuốt, giang hồ gợn sóng
Vuốt dây đàn, theo gió hóng trăng
Trai anh hùng một phận long đong
Vượt biển khơi nhớ ai hình bóng
Nhớ một thủa Biên Hoang, Thất Giới
Đây này rượu, đây múa hát ca
Cực Phẩm, Đỉnh cấp gần xa
Thiên Thu, Thiên Hạ nhà nhà vui xuân
Bao năm tháng, dòng đời xô đẩy
Chú vịt con đã hóa vịt sao
Anh em thì gọi Vịt xào
Chị em thương cảm Vịt nào cũng ăn
Dịch thuật cho đến thơ văn
Món nào cũng nếm, băn khoăn một thời
Phong Lưu vận đổi sao dời
Đây tình, đây nghĩa muôn đời đệ huynh
Sống trên đời luôn tự biết mình
Lập trường vững, không a dua thiên hạ
Mặc mưa bão, gió to, sóng cả
Chỉ cần ta không phải đứng lẽ loi
Tàng Thư đó rất nhiều việc phải coi
Cũng là cái ta báo ân đền đáp
Từ tháng giêng tới gần tháng chạp
Cũng chỉ vì hai chữ không công
Không câu nệ, không đòi vật chất
Biết quý trọng tâm huyết của người
Đọc truyện, tám nhảm, dịch vui
Lợi danh, quyền quý buông xuôi được mà
Chân lỡ bước, nơi đây dạo mát
Thấy Idol, bát ngát thi nhân
Bần thần, Vịt cất tiếng ngân
Phong Lưu tuyệt đỉnh, thiên thần ta chăng?
Hoài niệm ư, nghĩ thì phăng phăng
Để hạ bút đôi dòng không đủ
Hỏi vầng trăng, nhưng nàng đã ngủ
Trên trời cao, lấp lánh "cám ơn"
Chúc người xuân mới hay hơn
Chúc nhà xuân mới chỉ đờn, hát, ca
Chúc cho mộng thắm gần xa
Như chim như bướm vờn hoa thắm hồng
Mượt mà tuyết trắng trời đông
Ngập ngừng chú Vịt cười không cần hàm
Thơ phun vần điệu dọc ngang
Phong Lưu lời kết tặng Bang chúng mình
Đến đây đã xuất hết trình
Bật cười một tiếng "thôi mình đi đây"
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
GK1 : Thơ được nhưng chưa đạt đến mức rất hài hước dí dỏm của Vịt. P.S Còn lỗi chính tả, từ ngữ
GK2 : Nội dung phù hợp, thơ còn lỗi
GK3 :Bạn này giới thiệu rất tốt về mình, nói được nhiều điều trong quá trình hành hiệp mà không để cho người đọc cảm thấy lỗi “tự sướng”. Tuy nhiên, bạn đã sáng tạo ra thể thơ mới: Hội nhập mà không hòa tan giữa lục bát, song thất lục bát và thể thơ thât ngôn, ^^
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Xuân xa xứ nhớ quê nhà,
Nhớ canh rau muống, nhớ cà, nhớ riêu.
Nhớ về thủa ấy buổi chiều,
Dăm ba đứa trẻ thả diều vi vu.
Đâu đây vang vọng lời ru,
Đâu đây xào xạc lá thu bên hè.
Đây chùm khế, kia cành me,
Đây chùm phượng vĩ nở xòe rực tươi.
Pháo nổ, Tết đến, ta cười,
Bánh trưng thơm phức, người người chúc nhau.
Nhớ trầu, xanh biếc miếng cau,
Bà nhai bỏm bẻm, mắt màu thời gian.
Trời đông, miếng mực nướng than,
Bánh đa Da Liễu hòa tan vị đời.
Hải Phòng thành phố yêu ơi,
Đồ Sơn, chợ Sắt một thời hùng anh.
Ve sầu ca hát trên cành,
Mênh mông lúa thắm, xanh xanh tre làng.
Gói mực vừa mới hòa tan,
Cầm ngay cây bút dọc ngang chữ „Người“.
Kỷ niệm vẫn đẹp, vẫn tươi
Hẹn ngày, ta sẽ về nơi quê nhà
Trời Âu đất ấy dẫu xa
Tình yêu chắp cánh, đợi nha, Hải Phòng!!!
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
GK1 : Bài thơ có những câu khá hay, thể hiện được cái chất "Vietstars", thơ hồn nhiên, giản dị… và vì thế khá non tay trong việc xử lý hình ảnh, ý thơ.
GK2: Cảm xúc rất thật, tuy nhiên vẫn có đâu đó chen vào những ý sách vở như lời ru, lúa, tre làng… Hoàng Văn Thụ làm giề có Bánh chưng chứ ko phải trưng (Hai Bà Trưng)
Gk3: ^^, Cảm xúc của tác giả là khá chân thực, điều đó cứu vãn cho khá nhiều các hình ảnh quen thuộc ở đầu bài. Ở câu đầu dễ gợi lên câu thơ quen thuộc “Anh đi anh nhớ quê nhà/Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương”. Tuy nhiên sau đó thì là một kiểu tự sự nhật ký của tác giả. Đúng như lời anh nói, chỉ là kể lại những kỷ niệm tuổi thơ bằng thơ, không màu mè, không thêm bớt, và cũng không có ý định …tranh giải, ^^. Tuy nhiên, thơ còn là sự lên men của cuộc sống nhỉ, ^^. Gọt giũa hơn một chút, biết tiết chế các cảm xúc bề mặt thì bài thơ sẽ đat hơn.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Ba năm bỏ sức dịch không công,
Mòn mỏi thanh xuân chẳng một đồng.
Tối tối cày chương tu nước nhạt,
Ngày ngày ngắm truyện nhai cơm nồng.
Bến chưa đầy chẳng quên thuyền được,
Biển thỏa mãn rồi nhớ suối không?
Lăn lộn giữa hồng trần thực ảo,
Tâm Thần gối mịn hay bàn chông?
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
GK1: Ý hay nhưng chưa thoát, âm vận có đôi chỗ không chuẩn, từ dùng chưa hợp lý.
Gk2 :Nhận xét về niêm luật:
- Mắc lỗi Chánh nữu (nghĩa là có 3 từ cùng phụ âm ở cùng 1 câu, nếu là từ láy (như Mòn Mỏi và Một ở câu 2 của bài thì ko tính) ở các cụm: tối - tối – tu, ngày - ngày - ngắm.
- Đối ở cặp Thực tốt nhưng sang cặp Luận thì lại chưa chỉnh.
- Các câu Thực và Luận bắt buộc phải theo nhịp 2/2/3. Cặp câu luận trong bài bị sai nhịp nên đọc rất ngang.
Tuy nhiên cũng phải nói các lỗi này là lỗi rất tinh tế, còn vần luật của bài thơ khá chỉnh.
Nhận xét về ý, tứ:
- Với cách chọn ý và triển khai như ở tiêu đề, bài thơ này là một sự nối tiếp kiểu “tự sự” của tác giả như ở bài trước. Điểm mạnh của anh vẫn là cảm xúc chân thành, cách chọn ý khá hay, nói lên tinh thần trượng nghĩa của các dịch giả, cũng như cảm thán về những buồn vui của họ.
- Tuy hình ảnh trong hai câu luận thì hơi gượng ép nhưng thực sự tác giả đã tạm đạt được ở một mức độ nhất định việc lồng ý luận vào hình ảnh và mình tạm hiểu (không biết có đúng không, ^^) ý của nó là khi chưa người đọc chưa hết truyện thì chờ mong, đọc xong rồi thì chẳng biết có nhớ là ai dịch không? Tác giả là một dịch giả, có lẽ đây cũng là niềm tâm tư riêng, dễ thông cảm. Nếu cặp câu Luận này không sai nhịp thì có lẽ sẽ giúp bài thơ có điểm cao hơn.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
-----------
nếu bạn yêu quý Vietstars.hãy vote cho anh ấy..... mỗi cái click thanks của bạn...sẽ góp phần đưa anh ấy lên đỉnh vinh quang hạnh phúc..còn chần chờ gì nữa....
let's come on...babies
Lực lượng nòng cốt là khách hàng thân thiết của " Quán Bia Em " do Oppsss đại kưa bảo kê...
1/ atimu_vn, .
2/ atula113,
3/ Én Nhỏ,
4/ Bách_Tửu_Hành,
5/ chantinhyeu,
6/ cuongbeo2005,
7/ daidoahh,
8/ Everest,
9/ gon,
10/ hoangctho,
11/ khu kho,
12/ MaxLov3,
13/ mts86vt,
14/ phanhien,
15/ phihongdiep,
16/ Shine989,
17/ Triệu Gia,
18/ vietstars,
19/ [D]ead,
20/ [T]hun[D]er
21/ dragonlight,
22/ hitch,
23/ Lạc Diệp
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
( to be continued )
Hãy ủng hộ vietstars và bài viết của anh bằng cách, nhấn vào nút cảm ơn bài thứ 1 của topic này, hoặc tham gia phiếu bầu bình chọn.
xin cám ơn các bạn
-----------
P/s: Danh sách fan sẽ được update liên tục tại đây.
Bài thi tham dự vòng chung kết của vietstars
Cám ơn...cám ơn..và xin cám ơn.....Vietstars xin gửi lời chào và lời chúc thân ái nhất tới tất cả các thành viên của diễn đàn Tàng Thư Viện.
Vietstars tôi cảm thấy rất may mắn khi được lọt vào vòng chung kết của cuộc thi Văn Đàn's Idol – TTV năm 2011( lịch dương) này. Tôi cũng xin chúc tất cả các thi sinh của vòng chung kết luôn có những phút vui vẻ và mong các bài dự thi của các bạn sẽ vượt trội, sẽ để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc và người hâm mộ.
Từ vòng đầu đến nay, tôi xin cảm ơn bạn atimu_vn đã miêu tả đúng nỗi niềm tôi gửi gắm trong bài thơ về chủ để quê hương, cảm ơn vị giảm khảo thứ 2 đã có nhận xét đúng về ý, tứ của bài Thương dịch giả TTV.
Ba năm trời phiêu lưu tại Tàng Thư Viện( TTV), tôi có rất nhiều những kỷ niệm vui buồn, những bạn bè thân thiết, người quý cũng nhiều, người ghét cũng nhiều, có người còn khen một câu "má mì dẫn khách siêu cấp, nể lắm đấy", có người hôm qua còn hỏi được một vài câu tiếng Trung, hôm sau không thèm trả lời vì một vài thứ vặt vãnh, nói chung TTV cũng rất thú vị.
Bài dự thi dưới đây ngoài việc để tham gia vòng chung kết Văn Đàn's Idol – TTV, tôi cũng xin mượn nó để cảm ơn tất cả các dịch thuật viên, convert viên của diễn đàn Tàng Thư Viện, những người như dịch giả LHT, Mèo của bộ Đại đường, như bác Workman, bác Humanity của Thất Giới, Hê Rô của Biên Hoang và rất nhiều rất nhiều dịch thuật viên đáng kính, đáng nể, đáng được học tập của diễn đàn này( thật sự xin lỗi vì không có điền hết tên nick của các huynh đệ tỷ muội vào bài viết này được, vì nếu làm chắc vài chục trang A4 cũng không đủ). Tôi cũng xin cảm ơn tình bằng hữu mạng, lòng nhiệt huyết chiến đấu và tương trợ lẫn nhau trong những năm tháng qua của các dịch giả, các thành viên Phong Lưu Bang và nhóm dịch Vũ Đường, nhất là Ooppss, Dendaycung, Alofen và các bạn khác. Công sức của mọi người bỏ ra sẽ không có ai lãng quên, tôi sẽ cố gắng vun đắp việc đó khi tôi vẫn còn ở diễn đàn Tàng Thư Viện này.
Các bạn dịch thuật viên mới chính là những người đáng được nhắc tới nhiều nhất tại Tàng Thư Viện này, mặc dù hầu hết trong số các bạn vì vui, vì sở thích chứ không vì tiền tài, lợi lộc, công danh mà tụ nghĩa ở Tàng Thư Viện, nhưng sự kính trọng chính là cái mà các bạn đều xứng đáng được hưởng. Tất nhiên, dịch giả/ convert viên quá tự phụ, cậy công lao mà làm càn, không coi ai ra gì cũng đáng bị khinh như thường, có lẽ Tàng Thư Viện sẽ không hợp với mấy bạn này.
Nếu mà nhìn tổng thể ra, nguồn sống chính thức của diễn đàn Tàng Thư Viện không phải vì anh làm bao nhiêu bài thơ, chị làm bao nhiêu bài văn, em spam bao nhiêu bài post. Nguồn sống chính thức của diễn đàn Tàng Thư Viện này chính là những dịch giả đã/ đang và sẽ dịch truyện/ bao nhiêu truyện, những convert viên đã/ đang và sẽ convert truyện/ bao nhiêu truyện. Box truyện sáng tác còn đang nằm trong thời kỳ ủ kén của nó, mong mỏi và hi vọng có một ngày các bạn sẽ nở thành một chú bướm vạn màu rực rỡ sáng chói.
Có truyện hay đọc thì sẽ có độc giả đọc, có độc giả đọc thì sẽ có thành viên, có nhiều thành viên đóng góp tham gia thì diễn đàn sẽ càng lớn mạnh.
Với tư cách của một nhà văn vườn, nhà thơ cóc và trên hơn cả là một dịch giả, tôi sẽ nhìn câu thơ "Cơm áo không đùa với khách thơ" của nhà thơ Xuân Diệu bằng ánh mắt của một dịch thuật viên. Tôi không dám lan man bàn sự đời, vì mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, vì lời hay ý đẹp có quá nhiều người viết rồi, lời thâm ý ảo có quá nhiều người viết rồi. Muốn dạy đời thì sẽ bị đời dạy, đó là câu cửa miệng vietstars tôi hay thường dùng.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Tản mạn Tàng Thư Viện với câu thơ "Cơm áo không đùa với khách thơ" của nhà thơ Xuân Diệu
Nhà thơ Xuân Diệu là một trong những nhà thơ lớn của Việt Nam, khi nhắc tới nhà thơ Xuân Diệu, người ta thường nhớ tới những bài thơ tình rất hay của "ông hoàng thơ tình" này. Ông chính là tác giả của hai câu thơ trứ danh: "Nỗi đời cay cực đang giơ vuốt/ Cơm áo không đùa với khách thơ", mà câu thứ hai đang được dùng làm đề thi vòng chung kết giải Văn Đàn's Idol – TTV.
"Cơm áo không đùa với khách thơ"
Từ xưa đến nay, từ bậc đế vương tới dân thường, từ anh chủ tịch nước cho tới anh nông dân đều không phải sống vì miếng cơm manh áo, vì ngày ăn ba bữa, áo mặc che thân đó sao? Hãy khoan bàn về mấy cái như quyền lực, tình yêu vĩ đại, giàu có, đại gia, tiểu gia, bị bệnh không muốn ăn, không muốn mặc hoặc những người thích tu khổ thiền cho rằng chỉ cần hít khí trời, mặc áo gió, uống sương đêm là đủ sống rồi, mà hãy tự ngẫm lại thật sâu trong lòng mình. Phải chăng tất cả những gì ta làm chung quy cũng chỉ vì miếng cơm cho mình, cho gia đình mình? Phải chăng tất cả những gì ta làm chung quy cũng chỉ vì mảnh áo, tấm quần cho mình, cho gia đình mình? Ai dám nói rằng, ăn chẳng quan trọng, mặc chẳng đáng để ý? Ai dám để bố mẹ, vợ chồng, con cái đói khát? Ai không muốn cho con mình, bố mẹ mình tấm áo ấm mặc mùa đông, tấm áo mát mặc mùa hè?
Có thể nói, "Cơm áo" ở đây chính là cái thực tế nhất của cuộc đời. Người ta đi làm, đi học, đấu đá nhau cũng chỉ vì hai chữ này.
Các dịch giả của Tàng Thư Viện cũng vậy, ngoài một số thành viên có công ăn việc làm ổn định như vietstars tôi chẳng hạn, còn lại thì hầu hết đang là học sinh, sinh viên hoặc những người đang tìm việc, những người đang mải mê thi cử, đêm ngày đèn sách.
"Cơm áo" nó gắn liền với "Thời gian" vàng bạc.
Những dịch thuật viên chúng tôi cắt chút "Cơm áo", cắt chút "Thời gian" để dịch truyện, từng chương từng chương tại diễn đàn Tàng Thư Viện, bởi vì niềm đam mê truyện kiếm hiệp, bởi vì sở thích cá nhân của mình và cũng bởi vì muốn chia sẻ cái đam mê đó với bạn bè và các độc giả. Có khi phải thức đêm cố làm xong chương cho tròn trách nhiệm với anh chị em trong nhóm, có khi phải xin lỗi người ấy mong "thông cảm cho anh/em một tí". Cày chương cũng rất mệt nhọc, nhưng ai cũng vui khi thành quả của mình được công nhận, được mọi người ủng hộ.
Đến tột cùng, người dịch giả cũng chỉ muốn làm một độc giả, mong sao truyện cứ vèo một cái được dịch từ tiếng nước ngoài ra tiếng mẹ đẻ của mình một cách hoàn thiện. Xem ra ước mơ này phải nhờ vào công sức của các convert viên mất.
Nói đến đây lại nhớ đến mấy câu thơ của nhà thơ vietstars về số phận hẩm hiu của các dịch thuật viên Tàng Thư Viện:
"Ba năm bỏ sức dịch không công,
Mòn mỏi thanh xuân chẳng một đồng. "
(thơ trong vòng 2 Văn Đàn's Idol – TTV)
"Ba năm ai nợ ai chương mới,
Biển thỏa lòng rồi nhớ suối không?"
(thơ chỉ có ở Phong Lưu Bang)
Biển độc giả thì mênh mông, nhưng khi đến với diễn đàn Tàng Thư Viện, đọc những chương truyện được dịch bởi các con suối nhỏ dịch giả Tàng Thư Viện, liệu bạn có nhớ tới công sức, công lao, mệt nhọc, vất vả của các dịch thuật viên, có nhớ rằng mình đang ăn mặc một phần "Cơm áo" của họ, sử dụng một phần "Thời gian" của họ không? Tiền ư, không đủ, nếu mỗi một dịch giả đều nhận một mức lương 2 đến 4 triệu hàng tháng thì các bạn hẵng nói đến hai từ "phải dịch"? Đã đọc chùa thì phải làm sao? Chắc chỉ khi nào chính mình tự dịch một chương truyện nào đó các bạn mới thấm nhuần được những điều này. Nếu bắt buộc phải chọn giữa "Cơm áo" và Tàng Thư Viện, tôi vẫn không do dự mà chọn "Cơm áo". Vì sao ư? Tôi không giải thích dài mà xin để các bạn tự nghĩ.
Trở lại với câu thơ của nhà thơ Xuân Diệu.
Nếu nói về "thơ" thì người ta thường hay nghĩ tới văn, vì thơ văn vốn thường đi chung với nhau. Có người cho rằng thơ là thơ, văn là văn. Còn vietstars tôi lại cho rằng trong thơ có văn, trong văn có thơ, thơ ẩn trong văn, văn ẩn thơ, như ánh dương quang dưới sương mờ, gió cười khoe bóng trên hồ nước, chị Hằng than thở văn với thơ.
Văn thơ vốn là món ăn tinh thần của mỗi người. Đừng tranh luận với tôi về những cái hiện đại, những cái tân tiến, những cái Internet, phim rạp, phim truyền hình, những ca sĩ siêu đẳng, những du lịch, những ăn chơi sướng đời vân vân. Vâng, tất cả các điều đó đều đúng cả. Bạn cho nó là đúng, là món ăn tinh thần thì đó là món ăn tinh thần của bạn.
Ở đây tôi muốn nói về những văn, những thơ gắn liền với cội nguồn lịch sử của dân tộc, gắn liền với giấy bút ở trường, gắn liền với cuộc sống hiện tại, với sách báo, các thể loại truyện, các tập thơ hay và với các lời nhạc theo đúng tâm trạng của từng người. Vâng, đó là văn, là thơ, là món ăn tinh thần theo phong cách nghĩ của tôi.
Những câu thơ như "Dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần", bài Bình Ngô đại cáo của Nguyễn Trãi, truyện Kiều của Nguyễn Du, "Nhật ký trong tù" của nhà thơ Hồ Chí Minh, những bài thơ trào phúng đầy thâm ý của Trần Tế Xương, của Hồ Xuân Hương và thật nhiều bài thơ văn của các tác giả nổi tiếng khác của nền văn học Việt Nam từ thời dựng nước đến giờ luôn văng vẳng đâu đây bên tai chúng ta. Rất quen thuộc. Rất hay. Dấu ấn của lịch sử để lại. Sống mãi với thời gian.
Thơ văn liệu có kiếm tiền được không, thơ văn liệu có lo được cơm áo hay không? Tôi trả lời là có, nhưng hỏi lại: bạn có sinh đúng thời không? Bạn có tài không? Môi trường bạn đang sống liệu có giúp cho bạn có thời gian kiếm "Cơm áo" bằng thơ văn hay không?
Tác giả Joanne K. Rowling viết truyện Harry Porter đã kiếm được một số tiền khổng lồ bằng truyện này, William Shakespeare nổi tiếng khắp thế giới vì tài văn thơ và những tác phẩm bất hủ của mình, ngay cả những người viết kịch bản cho phim rạp ở Mỹ cũng kiếm được "Cơm áo". Vậy tại sao phải than "Cơm áo không đùa với khách thơ"?
Thiết nghĩ, bạn chỉ được phép dùng từ "không đùa" ở đây khi bạn nằm trong một trong những trường hợp sau: bạn chẳng có tài cán làm thơ viết văn/ bạn chẳng biết làm thơ viết văn và chẳng biết kiếm tiền bằng thơ văn, bạn quá nghèo nàn mà chẳng còn thời gian đùa cợt với thơ văn, xã hội và hoàn cảnh không cho phép bạn đàn thơ hát văn hoặc kiếm "Cơm áo" bằng thơ văn. Ăn còn chẳng đủ lấy đâu mà vẽ vời khách với chả khiếp, thăm với chả nom, đùa với chả không, tốt nhất là tự làm thơ chửi đời rồi tịt.
Nếu không làm khách thăm thơ rồi bán lấy tiền được thì dùng thơ văn làm nguồn động viên tinh thần hoặc giải cái stress trong người, cố gắng mà phấn đấu lên, chứ ngồi than thở thì hết ngày, có cái tiếng mà chẳng có miếng. Muốn làm gì cho đời thì hãy hỏi mình đã làm được cái gì? Hành động thực tế là tốt nhất. Khi không còn sức mà làm nữa thì hẵng ngồi phệt xuống đất mà ngâm câu "Cơm áo không đùa với khách thơ" của Xuân Diệu.
Còn một khi bạn đã không theo đuổi nghiệp thơ văn, không dùng nghiệp thơ văn làm cần câu cơm chính của mình để kiếm miếng ăn, manh áo cho mình và cho người thân, thì chẳng cần phải than "Cơm áo không đùa với khách thơ" làm gì cho mệt cả thể xác lẫn tinh thần, có than mười lần cũng chẳng ai thương, ễnh ương ra đường lưu manh nó còn đâm cho một phát ấy.
Thời đại nó phát triển mạnh mẽ, xã hội cũng đổi thay nhiều. Đâu phải tất cả những câu nói ngày xưa nhất thiết phải hợp/ đúng với xã hội/ thời đại bây giờ.
Cắt dòng tư tưởng lan man. Trở lại.
Nói chung, mỗi người có một lý giải riêng về câu thơ này của Xuân Diệu, tôi chỉ viết về suy nghĩ của chính mình với tư cách một dịch giả, một người bình thường khi đọc câu thơ này mà thôi.
Trong thế giới ảo này, tôi chỉ mong cho các dịch thuật viên đừng để việc dịch thuật không công này làm ảnh hưởng quá nhiều tới công việc học tập, thi cử, làm việc và cuộc sống gia đình của các bạn. "Cơm áo" là đời thực, bạn là "khách" thăm thơ, thăm Tàng Thư Viện, thăm Tâm Thần Viện. Nếu theo bệnh nghề nghiệp của tôi thì có lẽ sẽ dịch câu này thành: đừng để thơ thẩn đùa cợt với cơm áo của các bạn. Thơ văn, truyện kiếm hiệp, tiên hiệp vân vân chỉ để vui, giải trí. Kiếm tiền bằng nghề dịch thuật cũng chẳng phải là việc ngồi trên gối mịn, lắm lúc nó cũng chính là cái bàn chông đó. Còn nếu bạn kiếm được nhiều tiền bằng việc sáng tác thơ, văn, truyện kiếm hiệp thì lo gì cái câu "Cơm áo không đùa với khách thơ" chứ?
Chốt lại, đời thực vẫn quan trọng hơn. Cơm áo vẫn quan trọng hơn công việc dịch thuật ở diễn đàn Tàng Thư Viện "Tụ nghĩa vô lợi kỷ/ Xuất thư bất tư danh" này. Nhưng dù thế nào đi nữa, chúng ta cũng luôn mong có những chương truyện mới, hay và lôi cuốn để đọc, để vui.
Chúc các bạn một ngày đẹp trời.
Thân,
vietstars
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile