Chán, chán, chán, buồn, buồn, buồn.
Lặng thinh để mặc sầu tuôn ngắn dài
Nỗi lòng nặng trĩu đôi vai
Nhớ thương thương nhớ, hôm mai, sớm chiều
Ta còn năm tháng bao nhiêu
Thêm bao ngày nữa tiêu điều xác xơ
Cuộc đời cũng tựa bài thơ
Mơ mơ mộng mộng mong chờ viển vông
Đâu là thực đâu là không
Đâu là tan hợp, tương phùng, chia ly
Sướng mà chi, khổ mà chi
Ngoái đầu nhìn lại xuân thì đã qua
Còn gì cho người, cho ta
Còn gì đọng lại chan hòa thế gian
Còn gì hợp, còn gì tan
Còn gì đâu nữa, điêu tàn mà thôi.