Gió se se lạnh lập đông
Có người con gái theo chồng sớm nay
Cúc vàng đã nở hôm rày
Bên vườn con bướm chợt bay ngang nhà
Khẽ khàng dăm hạt mưa sa
Mà nghe vồi vội như là níu chân
Ngõ về dợm bước tần ngần
Nửa như nhớ, nửa như gần... đã quên!