Sài Gòn mưa nắng dở hơi
Nghe lòng vội vã giữa đời lạ quen
Tháng năm mê mải bon chen
Chiều nao qua phố bỏ quên hồn mình.
Sài Gòn mưa nắng dở hơi
Nghe lòng vội vã giữa đời lạ quen
Tháng năm mê mải bon chen
Chiều nao qua phố bỏ quên hồn mình.
Lần sửa cuối bởi xuantung, ngày 12-07-2018 lúc 12:24.
Năm nào hoa cải nở
Em con gái đương thì
Hỏi anh quên hay nhớ
Tuổi xuân rồi qua đi
Bây giờ hoa vẫn nở
Bên bến sông năm nào
Chỉ còn em vẫn nhớ
Mùa hoa về xôn xao
Từng cánh hoa rộn rã
Biết hoa buồn hay vui
Như em lòng rời rợi
Ngóng mùa đi ngậm ngùi
Ta chạm vào đông se sẽ
Như chạm tay em ngày nào
Một phút tơ vương thật nhẹ
Nghe hồn dịu dịu xôn xao
Em chạm đông từ xa ấy
Mưa qua phố vắng nao lòng
Ta mơ chút mùa thức dậy
Từ buồn vui những chờ mong
Hình như gió mùa lạc phố
Sài Gòn run run lạnh lùng
Và ta lạc từng hơi thở
Em ru ký ức chiều đông
Ngày tháng xa như nỗi nhớ
Ta xa phố cũ bao mùa
Gió rét chợt về nhắc nhở
Này đông từ những xa xưa
Có người về trước bình mình
Bàn tay níu giữ tay mình với nhau
À ơi mưa nắng đi đâu
Chiều qua sân vắng lại sầu riêng mang
Cung đàn lỡ khúc tình tang
Bàn tay lỡ nhịp vội vàng tìm nhau
Người xa nỗi nhớ úa màu
Ngóng trông này chỉ đôi câu gửi tình.
Lần sửa cuối bởi xuantung, ngày 24-05-2019 lúc 20:41.
Ta nghe cỏ ướt sương đêm
Góc sân con dế êm đềm ngủ say
Đèn đường hiu hắt vơi đầy
Nghe trong nỗi nhớ giả vay cõi người
Những mùa thơ đã buông rơi
Nắng mưa chao chát qua trời tháng năm
Tuyết sương pha những thăng trầm
Ai về tìm lại dư âm nửa vời
Trần gian khách trọ ghé chơi
Nhạt nhòa cõi tạm đâu rồi tri âm.
Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)