Đừng có điên
Cuộc sống là hành trình dài thăm thẳm
Dù ta đau cũng chẳng có nghĩa gì
Sống, vẫn phải ngẩng cao đầu bước
Khiến cho người phải hối tiếc một khi
Chớ có điên
Ai cũng sẽ cười ta là kẻ ngốc
Biết rằng đời phải có những trầm, thăng
Nếu chỉ một phút giây hy vọng vỡ tan
Ta không đứng dậy, họ sẽ cười ta ngốc
Không nên điên
Còn bao nhiêu cuộc sống ở quanh mình
Những số phận trái ngang, cơ cực
Ta sẽ nhận ra mình vẫn còn hạnh phúc
Vì bên ta có những trái tim yêu
Mong là quên
Để sáng mai thấy lòng bình yên
Lắng nghe tiếng chim kêu ríu rít
Chợt nhận ra là mùa xuân đã đến
Trong vầng dương ấm áp ở trên đầu