TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 183 Đầu tiênĐầu tiên 123451353103 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 915

Chủ đề: [Tiên Hiệp] Thế Giới Tu Chân - Phương Tưởng (Chương 915) - Hoàn thành

  1. #11
    Darth Athox's Avatar
    Darth Athox Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Học Sĩ hậu kỳ
    Moderator
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    11,827
    Xu
    4,628

    Mặc định

    Chương 11: Cương thi mê tiền
    Tác giả: Phương Tưởng
    Converter: cuongphoenix
    Dịch giả: kakesi_kenji
    Hiệu đính: Mr.Lookluck


    Nếu lúc trước gặp mặt, Lý Anh Phượng sẽ có điều nghi ngại đối với Tả Mạc, nhưng lúc này, sự nghi ngại của nàng đã biến mất không ít. Không quản vì sao, chỉ bằng tu vi Luyện khí tầng tám, trong số đệ tử ngoại môn cũng thuộc về 5 hạng đầu. Mà vị sư đệ này hẳn giống như các đệ tử ngoại môn khác, tuyển chọn trồng trọt linh điền.

    Tả Mạc gật đầu: “Sức sống loại cỏ dại này cực kỳ ngoan cường, nếu ta đoán không nhầm, nó không nên bị cắt, vết thương ngược lại kích thích nó sinh trưởng. Cũng phải nói, càng cắt nó càng mọc nhanh.”

    Các nữ đệ tử tức thời lầm rầm nghị luận.

    Lý Anh Phượng hiểu ra: “Nguyên lai như thế! Khó trách nó càng lúc càng mọc mạnh. Nếu là nhổ cả gốc, có trị tận gốc được không?”

    Tả Mạc trầm ngâm: “Nếu lúc mới đầu dùng ngay phương pháp này, hẳn không có vấn đề gì. Nhưng hiện tại chỉ sợ trong đất có nhiều hạt cỏ, muốn trừ tận gốc không dễ.”

    “Sư đệ có kiến nghị gì không?”

    “Ta phải về nhà nghĩ đã!?” Tả Mạc nói.

    Lý Anh Phượng lấy ra một túi vải nhỏ, đưa cho Tả Mạc.

    Tả Mạc hơi khó hiểu tiếp nhận, mở ra nhìn vào, lập tức sửng sốt, trong túi có năm viên tinh thạch cấp hai.

    “Hôm nay va chạm với sư đệ, thực hổ thẹn, mấy viên tinh thạch này là bồi thường cho sư đệ, xin đừng chê ít.” Lý Anh Phượng nhìn Tả Mạc và nói.

    Tả Mạc cuồng hỉ, miệng nói: “Sư tỷ làm thế, thực là làm khó ta.” Tay lại tự nhiên nhét túi vải vào lòng.

    Tiểu Quả há hốc, ngạc nhiên nhìn Tả Mạc. Các đệ tử khác cũng khinh thường - Kẻ này quá tham tài.

    Một tảng đá lớn trong lòng Lý Anh Phượng cũng được dỡ bỏ, nàng không muốn vì hiểu lầm hôm nay mà cùng một vị sư đệ có tiềm lực kết cừu. Năm viên tinh thạch cấp hai không là số nhỏ, nhưng đối với người giàu có như nàng, cũng không tính nhiều. Có thể dùng chút giá cả, hóa giải một chuyện hiểu lầm, trong mắt nàng là đáng giá.

    “Sư tỷ chớ lo lắng, chuyện cỏ dại cứ giao cho sư đệ.” Cũng không biết có phải do năm viên tinh thạch cấp hai, các nữ đệ tử cảm giác nam cương thi trước mắt thật đáng ghét, thật quá cao ngạo.

    Lý Anh Phượng chắp tay, cười nói: “Làm phiền sư đệ.”

    Nàng cũng không thấy phiền, nếu như Tả Mạc thật có biện pháp, cũng không cần phải nói cái gì về nhà suy nghĩ.

    Tả Mạc thật không nghĩ tới, hôm nay quản chuyện nhàn sự, lại kiếm không được năm viên tinh thạch cấp hai. Một mặt cảm khái cách làm người của Lý Anh Phượng, một mặt cảm khái sự ra tay hào phóng của nàng. Tinh thạch trên tay hắn đã tiêu gần hết, đang lúc buồn ngủ lại gặp chiếu manh, vui mừng ngoài ý muốn làm hắn bay bổng.

    Còn về ánh mắt xem thường của các nữ đệ tử, hắn coi như không thấy.

    Hừ hừ mấy tiếng, hắn cầm theo mấy cây cỏ dại, vui mừng rời sườn đông.

    “Tên này da mặt dày thật, ta trừng mắt đã mỏi, hắn lại không chút đỏ mặt.”

    “Ngươi không thấy động tác hắn thu túi vải của sư tỷ sao, tên bỉ ổi!”

    “Thật khiến người khác nôn mửa..”



    Tiểu Quả ngây ngốc, chậm rãi nói: “Sư huynh là người rất tốt..” Nói tới đây nàng cũng cảm thấy có gì đó chặn họng, thanh âm thấp dần, lập tức bị một loạt tiếng nói quần chúng áp đảo.

    “Được rồi!” Lý Anh Phượng nhíu mày, quát lên, chung quanh trở nên yên tĩnh.

    Nàng nhìn vào bóng lưng gầy yếu tan biến nơi sơn đạo, không biết đang nghĩ gì. Nàng không tiết lộ tu vi chân thật của Tả Mạc cho nhóm nữ nhân này, đối phương đã muốn giấu diếm, mình tiết lộ ra là tự tạo một cường địch, đó là bất trí.

    Tả Mạc vội vàng chạy về tiểu viện, thời gian lâu, tinh châu thảo mộc sẽ mất công hiệu.

    Nghiêm túc nhìn linh điền trong viện, trước mặt hắn, một hạt châu nhỏ bồng bềnh trước mắt, xoay tròn, rất đáng yêu. Hai tay giơ lên trước mặt, mười ngón tay nhanh chóng biến ảo thủ ấn, linh lực trong không khí lại tán dật.

    Tinh châu thảo mộc dần tan ra, hóa thành nước xanh, theo mười ngón tay Tả Mạc vũ động, càng lúc càng nhanh, đầu ngón tay phát ra ánh sáng, mỗi lần chuyển động vạch ra lại chất chồng tạo thành một đồ án. Nước xanh hóa thành hơn ngàn sợi tơ xanh, như quần ma loạn vũ.

    “Đi!” Tả Mạc hét lên.

    Tia lục như thiên nữ tán hoa, từng tia nhập vào trong linh điền.

    Tả Mạc thở dài một hơi, tán đi linh lực trên đầu ngón tay.

    Nếu luận độ khó của pháp quyết, Thảo Mộc quyết là pháp quyết khó nhất trong năm loại pháp quyết. Không chỉ vì chỉ pháp biến ảo phức tạp, linh lực vận chuyển cần tinh tế hơn các pháp quyết khác nhiều.

    Vì luyện tập chỉ pháp, hắn mỗi ngày dành ra hai canh giờ. Đơn thuần luyện chỉ pháp hết sức khô khan, trừ việc không được có chút sai lầm, tính liên tục, tiết tấu càng trọng yếu.

    Ngón tay như khô lâu của hắn luyện nhiều, cảm giác như đứt ra, hắn thậm chí luyện tới mức muốn nôn ọe.

    Chẳng qua, hắn còn kiên trì, tầng thứ nhất Thảo Mộc quyết không làm khó hắn. Còn tầng thứ hai, trong ngắn hạn là đừng mơ tưởng.

    Tu luyện tâm pháp, tu luyện chỉ pháp, quản lý linh điền cùng dược điền, sinh hoạt đầy đủ vô cùng, mà hiện tại lại nghiên cứu làm sao nhổ cỏ.

    Lý Anh Phượng không có hi vọng gì, nhưng Tả Mạc không phải thuận miệng nói bừa, hắn xác định chủ ý tìm biện pháp giải quyết.

    Đây là vấn đề rắc rối, lúc đầu hắn quản nhàn sự là vì một tiếng khóc “Mẹ ơi” của Tiểu Quả tác động. Sau này là vì năm viên tinh thạch cấp 2 của Lý Anh Phượng.

    Tả Mạc là người có nhiều khuyết điểm, nhưng có một điểm, chỉ cần nhắm việc gì, hắn sẽ làm hết sức. Còn vì tiếng “Mẹ ơi”, hay là vì năm viên tinh thạch cấp hai của Lý Anh Phượng, đã không quan trọng, hắn nghĩ vậy.

    Nói thật, kỳ thực kinh nghiệm trên phương diện trồng trọt của hắn chỉ có hai năm, học thức về linh thảo linh cốc cũng thiếu một cách đáng thương.

    Hắn biết không dễ, nhưng hắn không ngại.

    Sườn đông, Lý Anh Phượng lại nghe một đệ tử nói rõ.

    “Chúng ta đi Đông Phù nghe ngóng, linh thảo thời gian gần đây giá cả không ngừng leo thang. Như cỏ xương bồ, lúc trước 1 gánh năm viên tinh thạch cấp một, hiện tại đã lên tám viên tinh thạch cấp một. Linh thảo khác, giá cả cũng tăng rất mạnh. Bọn họ nói, Đô Thiên Huyết giới gần đây xung đột lớn, linh cốc linh thảo khắp nơi tăng giá.”

    Nữ đệ tử nói xong đều sắp khóc. Trên mặt các nữ đệ tử khác cũng tràn đầy buồn thảm.

    Lý Anh Phượng lòng rối loạn, nhưng mặt cố tỏ ra trấn định. Một gánh linh thảo giá tám viên tinh thạch cấp một, mỗi chuồng nuôi cần số lượng linh thảo khổng lồ, gia cảnh nhà nàng dù giàu có nhưng cũng không chịu nổi lâu dài.

    Mấy ngày này, nàng thử đem cỏ dại trừ tận gốc. Nhưng linh thảo cũng không có chuyển biến tốt hơn, y nguyên vẫn khô héo. Trong linh điền, cỏ dại lấy tốc độ kinh người mọc lên tua tủa. Cứ xu hướng này, các nàng sắp gặp phải cục diện không thể cung ứng linh thảo.

    “Sư tỷ, quỷ tham tài lần trước lại tới.” Một nữ đệ tử khinh thường nói.

    “Hắn còn có thể diện để tới?”

    “Ngươi quên sao, hắn lúc nào có thể diện chứ?”

    “Nói cũng phải!”

    ..

    Tiểu Quả há hốc mồm, khuôn mặt quả táo đáng yêu nhăn lại, bất mãn với các sư tỷ.

    Mắt Lý Anh Phượng sáng ngời, cơ hồ lao ra ngoài. Kiến thức của nàng vượt xa các sư muội, Tả Mạc không lên là chuyện thường. Nhưng nếu lần này hắn tới sườn đông, lại khiến Lý Anh Phượng nhớ tới câu nói lần trước khi hắn rời đi.

    Chẳng lẽ..

    Khi Lý Anh Phượng nhìn thấy Tả Mạc, nàng kinh hãi.

    Tả Mạc đầu tóc rối bù, mắt đầy tơ máu, hai mắt thâm quầng, thân bốc mùi, như tên ăn mày.

    Ngoài Lý Anh Phượng cùng Tiểu Quả, các nữ đệ tử khác đều tránh né, đứng xa xa.

    “Ta đã tìm ra biện pháp.” Tả Mạc nói một câu cực kỳ đơn giản, lại khiến Lý Anh Phượng cùng Tiểu Quả vui mừng điên cuồng.

    Không nhìn tới sự hoài nghi cùng ánh mắt xem thường của các nữ đệ tử khác, Tả Mạc trực tiếp đi tới linh điền.

    Cũng không nói nhiều, hắn vươn hai tay khô cứng, nhanh chóng niệm động pháp quyết.

    Lý Anh Phượng trợn trừng mắt, chỉ sợ bỏ qua một chi tiết nhỏ. Chỉ pháp nhàn thục của Tả Mạc cùng khả năng vận dụng linh lực tinh tế khiến nàng càng khẳng định, vị sư đệ này thâm tàng bất lộ.

    Ngón tay phát sáng, vẽ ra một trận đồ vô danh.

    “Đi!”

    Thanh âm khàn khan, khô khốc khó nghe.

    “Thế là xong sao? Không có gì biến hóa a!” Một nữ đệ tử kêu lên.

    Tiếng kêu như mồi lửa, lập tức các nữ đệ tử mắng nhiếc Tả Mạc.

    “Hắc, tùy tiện vẽ cái phù là nghĩ lừa bọn ta sao? Thật là ngu ngốc.”

    “Làm ơn, người ngu cũng phải kín đáo chút.”



    “Tất cả câm miệng.” Lý Anh Phượng giận dữ quát lên, lập tức mọi cổ họng tắc tị. Không biết từ lúc nào, sắc mặt sư tỷ vô cùng khó coi, mặt lạnh lùng, các nàng tức thì câm như hến.

    “Loại cỏ dại này là tính dương, ta tra qua, linh thảo các ngươi trồng đại đa số là tính âm, có thể dùng Địa Khí quyết, thu thập địa khí, không chỉ tư dưỡng linh thảo, còn có thể ức chế cỏ dại, một công đôi việc.”

    Nói xong, Tả Mạc chắp tay hướng Lý Anh Phượng, đương trường rời đi.

    Về tới tiểu viện, Tả Mạc lăn quay ra ngủ.

    Làm xong việc mình muốn làm, hắn hài lòng. Mấy ngày này không ngủ, tinh lực sớm hao hết.

    Sau một giấc tỉnh lại, đã là ngày hôm sau. Ánh sáng buổi sớm khiến hắn cảm thấy khoan khoái, ăn chút ít, vẫn như bình thường, bắt đầu một ngày làm việc.

    Luyện tập chỉ pháp là một trong những công khóa mà hắn chú trọng trong thời gian này. Trước đây, hắn rất ít luyện tập chỉ pháp, chỉ pháp của Tiểu Vân Vũ quyết hết sức đơn giản.

    Cũng vì thế, chỉ pháp phức tạp của Thảo Mộc quyết lập tức làm khó hắn. Đến hiện tại, mỗi ngày hắn kiên trì khổ luyện, cũng có thể coi là hoàn chỉnh hoàn thành pháp quyết, nhưng cách thuần
    thục còn xa. Hắn cũng không dám lơi lỏng luyện tập Canh Kim quyết, vừa đột phá tầng hai, cần thời gian để củng cố.

    Tính giản lược, năm loại pháp quyết, hắn toàn thể học được, có chút cảm ngộ.

    Năm loại pháp quyết, đều có yêu cầu khác nhau. Tiểu Vân Vũ quyết trọng về độ tinh tế của linh lực, Thảo Mộc quyết trọng về chỉ pháp, Canh Kim quyết yêu cầu thần thức, Địa Khí quyết cần cảm ứng, yếu quyết của Xích Viêm quyết là tĩnh tâm ngưng thần cùng kéo dài.

    Lúc này Tả Mạc mới cảm ngộ được vài điều kỳ diệu. Năm chủng pháp quyết nhìn như không liên quan tới nhau, nhưng kỳ thật là bổ sung cho nhau. Điểm mạnh nhất của hắn là Tiểu Vân Vũ quyết, điều này trợ giúp lớn khi hắn học bốn loại pháp quyết còn lại. Chỉ pháp phức tạp của Thảo Mộc quyết khiến Tiểu Vân Vũ quyết càng thêm dĩ tâm ứng thủ (lưu sướng).

    Đi thăm linh điền của mình, lại tạo mưa cho Lãnh Vụ cốc. Hắn không nhận được tin tức gì của Hách Mẫn sư tỷ, cũng không biết hai người tiêu dao khoái hoạt ở đâu. Nhưng hắn hiện tại không có bao nhiêu tâm lý chống đối với công tác không có thù lao này, điều khiến hắn không thích là Lãnh Vụ cốc cách trú địa của hắn một đoạn, mỗi ngày tốn thời gian đi lại.

    Khi hắn từ Lãnh Vụ cốc trở về, đột nhiên phát hiện trước cửa viện có hai người.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi blackcat132, ngày 05-01-2013 lúc 09:53.
    ---QC---
    ๑๑۩۞۩๑๑BÁ THIÊN BANG -PHÁCH THIÊN TÀ- ๑๑۩۞۩๑๑
    Every end is a new beginning!


  2. Bài viết được 240 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    AkaiRyul,anagkh13,anhhung8x,anhtuan3,azi12,ball_fly103,baovt3,batuocdenqn,BloodPrince,bombombom,boybatri,builiem1,camap_14,chicken_vn,cuonglongdn,dnc,duimurua,duongson,gaquay,graiknick,hai@ya,hathanh248,henrytr4n,Herb,hoanlamthao,htluu,idam,kei_269,kelxxx,koolboy189,kujeizx,lacda,LangTuTramKha,Lê Kiều Như,lebang67,lhhuy,Longinus,meodendem,milkenough,MrThanh,mtdloc,Ngcauca,ngocnghechvn,ngokhong,ngungoc145,NguyẽnTiếnĐức,nhất giới,NNNN,nonliving,odin,Quangtrung,quannh0693,sao_lai_the,soccerrec28,sondecuto,sosos,spyderway,suntiteo,tcymq2005,thoigian,tieu linh ngu,tjeuvan,tranhuykt09,trantom,trantrongluat,trgidl,ttdv,TTTD100,tuanngoc1980,tuansoibk,tuyet_hanh,umedaboy,vandong08,vinhtac,violet20,voccatymer,withyou10,zhukov,
  3. #12
    Darth Athox's Avatar
    Darth Athox Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Học Sĩ hậu kỳ
    Moderator
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    11,827
    Xu
    4,628

    Mặc định

    Chương 12: Thảo Mộc quyết
    Tác giả: Phương Tưởng
    Converter: cuongphoenix
    Dịch giả: kakesi_kenji
    Hiệu đính: Mr.Lookluck


    Lý Anh Phượng cùng Tiểu Quả đứng trước cửa nhà hắn.

    Nhìn thấy Tả Mạc, Lý Anh Phượng thả lỏng, khuôn mặt quả táo của Tiểu Quả lộ vẻ không vui.

    Tả Mạc hơi ngạc nhiên, sao hai người này tới đây? Cười nói: “Hôm nay sư tỷ rảnh rỗi tới hàn xá của ta, khó được khó được! Mời vào!”

    Tả Mạc vung tay lên, lẩm nhẩm pháp quyết, cửa viện không chút tiếng động tự mở ra.

    Lý Anh Phượng cũng không chối từ, hào sảng nói: “Không mời mà tới, làm phiền rồi!”

    Tiểu Quả lẽo đẽo theo sau Lý Anh Phượng, chỉ là khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn lộ ra vẻ sợ sệt.

    Tả Mạc thầm nhủ, ta đây đối với nha đầu chưa dứt sữa kia không hứng thú.

    Đi vào trong viện, Lý Anh Phượng nhìn thấy linh cốc tươi tốt, mắt lập tức sáng lên, không khỏi khen ngợi: “Sư đệ tinh thông trồng trọt, thật là khó gặp, linh cốc cao đến ngang người, ngày thu hoạch không còn xa.”

    “Sư tỷ quá khen, quá khen.” Tả Mạc thuận miệng đáp lời, thầm suy xét mục đích Lý Anh Phượng tới đây hôm nay. Đối với vị sư tỷ trước đây cũng không có bao nhiêu giao tình, hắn cũng khá bội phục. Chuyện khác không nói, chỉ nhìn tu vi Luyện khí tầng thứ chín đủ để ngạo thị quần hùng trong nhóm đệ tử ngoại môn. Tác phong làm việc hào sảng, nhanh nhẹn cũng rất hợp ý Tả Mạc.

    Ba người phân chủ khách ngồi trong viện. Trong ao gợn sóng lăn tăn, thỉnh thoảng còn có thể thấy cá tung tăng bơi lội. Tả Mạc lúc mới tới, ao cạn thấy đáy, hiện tại nước trong ao đều là do khi hắn luyện tập Tiểu Vân Vũ quyết tích tụ thành. Hắn nhớ rất rõ, lúc ao đầy nước, Tiểu Vân Vũ quyết của hắn cũng đột phá tới tầng thứ ba.

    Còn về mấy con cá kia, là lúc hắn tạt qua khe núi, tiện tay bắt về.

    Lý Anh Phượng chủ động nói: “Lần này tới đây, một là cảm ơn sư đệ, phương pháp của sư đệ, chúng ta đã thử qua, cực kỳ công hiệu. Thuật nghiệp cần chuyên gia, vấn đề rắc rối này quả là còn cần người tinh thông trồng trọt như sư đệ tới giải nha!”

    “Đúng vậy, đúng vậy! Rất có hiệu quả! Mọi người đều rất vui vẻ!” Tiểu Quả vội phụ vào, chẳng qua lúc nàng thấy Tả Mạc nhìn qua lập tức câm miệng, thân thể khẽ rụt rụt nấp sau Lý Anh Phượng.

    Tả Mạc thu hồi ánh mắt, lắc đầu nói: “Sư tỷ quá để ý rồi, mọi người là đồng môn, chút chuyện nhỏ này không cần để trong lòng.”

    Lý Anh Phượng cười nói: “Sư đệ thật là người tốt, ngày sau nếu sư đệ gặp chuyện khó khăn, cứ tới tìm ta, sư tỷ có thể giúp được tuyệt không chối từ.”

    “Đa tạ sư tỷ.” Tả Mạc thờ ơ đáp lời. Kinh nghiệm quá khứ nói cho hắn, loại lời này thường nói nhưng không phải là sự thật.

    Lý Anh Phượng chú ý nhìn Tả Mạc, lại nói: “Lần này tới đây, là có một chuyện khác cần sư đệ giúp đỡ.”

    Thịt tới rồi!

    Tả Mạc không chút biểu tình nói: “Không biết có việc gì.”

    Trên thực tế, hắn cũng không thể biểu lộ chút nét mặt…

    “Phương pháp của sư đệ rất công hiệu!” lý Anh Phượng cười khổ: “Nhưng trong số tỷ muội chúng ta, chỉ có một người biết Địa Khí quyết. Sư đệ có lẽ không biết, thời gian trước vì cỏ dại, linh thảo sản xuất quá ít ỏi. Nhưng lượng linh thảo mà linh thú cần không hề giảm bớt. Nguyên bản chúng ta tính đi Đông Phù mua chút linh thảo để cứu, nào biết hiện nay giá linh thảo linh cốc leo thang…”

    Nghe tới đây, Tả Mạc động tâm. Linh cốc nâng giá, đối với hắn là một tin tức tốt không thể nghi ngờ.

    Không nói năm mươi mẫu linh điền thuê của môn phái, chỉ nói năm mẫu linh cốc trong viện, sản lượng chỉ sợ cũng khá khả quan.

    Năm nay kiếm được nha!

    Hắn hưng phấn nhẩm tính, hồn nhiên không nghe Lý Anh Phượng nói chuyện.

    Lý Anh Phượng chú ý thấy Tả Mạc không để tâm lắng nghe, không khỏi nghĩ tới những truyền văn về Tả Mạc mà nàng nghe được.

    Đột nhiên xuất hiện một vị sư đệ lợi hại như vậy mang đến cho nàng rung động rất lớn, Tả Mạc vừa đi, nàng liền nghe ngóng tứ phương. Không chỉ biết được Tả Mạc khuôn mặt trời sinh đã như cương thi cùng Tiểu Vân Vũ quyết tầng thứ ba, … ngay cả một ít thói quen cùng tác phong của hắn nàng cũng hỏi rõ.

    Dứt khoát không khách sáo, nàng trực tiếp tung ra sát chiêu: “Lần này tới, là muốn mời sư đệ giúp chúng ta nhổ cỏ, đây là mười viên tinh thạch cấp hai, đây là tâm ý của ta, xin sư đệ nhận lấy.”

    Lại là một túi vải nhỏ xuất hiện trên tay nàng.

    Quả nhiên, Tả Mạc giật mình, tức thì chú ý.

    Mười viên tinh thạch cấp hai…

    Hắn thiếu chút chảy nước miếng, lần trước hắn bán ba trăm cân linh cốc mới được ba mươi viên tinh thạch cấp hai.

    Tả Mạc do dự một chút, nói: “Địa Khí quyết ta cũng không tinh thông, chỉ sợ không giúp được nhiều.”

    Lý Anh Phượng cho là Tả Mạc khách sáo, nếu không tinh thông, sao lại nghĩ tới việc dùng Địa Khí quyết nhổ cỏ?

    Lần này nàng chuẩn bị sung túc, cũng không vội vã, cười nói: “Trừ mười viên tinh thạch cấp hai ra, chúng ta còn vì sư đệ chuẩn bị năm viên tinh thạch cấp hai, để sư đệ khôi phục linh lực, hy vọng có thể nhanh chóng phục hồi nguồn cung ứng linh thảo.”

    Tả Mạc như bị đá đập vào đầu, hoàn toàn bị tinh thạch của Lý Anh Phượng đánh ngất.

    Tinh thạch là tư nguyên trọng yếu nhất của mỗi môn phái, ngoài việc dùng để mua đồ, nó còn một tác dụng trọng yếu là khôi phục linh lực. Linh lực nơi linh mạch cũng không cách nào so sánh với tinh thạch.

    Tại một vài môn phái, những đệ tử hạch tâm đều là dùng tinh thạch xây dựng nên. Công khóa mỗi ngày của bọn họ đều bắt đầu từ việc hấp thu tinh thạch trung cấp, tăng thêm tu vi.

    Tả Mạc từ trước tới này không thử qua việc rút linh lực từ tinh thạch ra, hắn nghèo mạt rệp, nào dám bỏ ra?

    Thế công của địch nhân quá cường đại! Hắn lập tức giơ cờ trắng đầu hàng, gật đầu đáp ứng: “Sư tỷ có lệnh, làm sư đệ tự nhiên phải xông pha khói lửa, sao dám chối từ.”

    Lý Anh Phượng cười cười, sách lược có công hiệu. Nàng không chút so đo đặt túi vải lên bàn, nhìn Tả Mạc nói: “Không biết sư đệ bắt đầu lúc nào?”

    Tả Mạc nhanh chóng nhét túi vải vào lòng, nghiêm túc nói: “Tình huống nguy cấp như vậy, tự nhiên càng nhanh càng tốt.”

    Tiểu Quả chép chép cái miệng nhỏ.

    Đi theo hai người Lý Anh Phượng, Tả Mạc không ngừng nhớ lại yếu quyết của Địa Khí quyết. Đoạn thời gian này, đa số tinh lực đều dồn cho Canh Kim quyết cùng Thảo Mộc quyết, Địa Khí quyết luyện tập sơ cua, cũng không có phí nhiều thời gian.

    Hắn thật không nghĩ tới, Địa Khí quyết này lại móc nối với mười lăm viên tinh thạch cấp hai. Luyện pháp quyết là vì cái gì, còn không phải vì tinh thạch sao? Hắn vô cùng ảo não, nếu biết sớm, hắn nhất định cố gắng hết sức tu luyện.

    Rất nhanh đã tới sườn đông, các nữ đệ tử thành thật đứng bên, không người nói chuyện.

    Tuy các nàng trước nay không thích Tả Mạc, nhưng đãi ngộ khác lần trước khiến hắn thấy sảng khoái.

    “Linh điền có cỏ dại tổng cộng có 450 mẫu, có 250 mẫu bị nghiêm trọng.” Lý Anh Phượng giới thiệu.

    Tả Mạc suýt té, 250 mẫu, con số này dọa hắn nha!

    Địa Khí quyết cùng Tiểu Vân Vũ quyết khác nhau, phạm vi hiệu ứng nhỏ hơn nhiều. Cũng một mẫu, hắn đã thử qua, bằng tu vi Địa Khí quyết tầng một, hắn phải liên tục thi triển ba lần mới có thể át chế loại cỏ dại đáng chết này không thể sinh trưởng.

    Tính ra ít nhất hắn phải thi triển 750 lần Địa Khí quyết….

    Tính toán kết quả làm hắn sợ hãi, không nghĩ tới là làm khổ sai! Từ thiên đường rơi xuống địa ngục, sự chênh lệch lớn như vậy làm Tả Mạc suýt khóc.

    Tả Mạc muốn khóc mà không có lệ, nhìn vào linh điền dầy cỏ dại hoành hành, vài mẫu linh điền cơ hồ chỉ toàn cỏ dại, khó nhìn thấy linh thảo. Cỏ dại tươi tốt như thế, lấy trình độ nhập môn Địa Khí quyết của hắn, tính ra bảy tám lần thi pháp mới có hiệu quả.

    Nhưng lúc này, hắn đột nhiên nghĩ ra một ý tưởng, một ý tưởng tuyệt diệu.

    Nếu như linh điền cơ hồ toàn cỏ dại, khồng bằng diệt sạch, sau đó trồng lên linh thảo.

    Thảo Mộc quyết, loại pháp quyết bá đạo này chẳng phải thích hợp với tình huống này sao? Thảo Mộc quyết không những có thể rút lấy sinh cơ tinh hoa của cỏ dại, kể cả hạt mầm cỏ dại trong đất cũng không bỏ qua. Nó hấp thu tinh hoa của cỏ cây, cũng không phải linh lực, không chút thương hại tới linh điền.

    Càng nghĩ hắn càng hưng phấn, liền đem cách nghĩ này nói cho Lý Anh Phượng. Lý Anh Phượng biết chuyện Tả Mạc biết cả Thảo Mộc quyết cũng hơi kinh hãi, thầm nghĩ, sư đệ Tả Mạc quả không phải nhân vật bình thường.

    Càng nghĩ càng thấy Tả Mạc bất phàm, Lý Anh Phượng tự nhiên không cảm thấy có gì dị nghị, lại càng cảm thấy lần này có hi vọng.

    Nàng lần này cũng chịu áp lực cực lớn, mười lăm viên tinh thạch cấp hai cơ hồ là tất cả số tinh thạch nàng có.

    Lại suy nghĩ một lần, xác định hẳn không có vấn đề gì, Tả Mạc mới quyết định động thủ.

    Hai tay giơ lên, đặt trước ngực, đầu ngón tay phát ra ánh sáng, hít một hơi thật sâu, mười ngón tay đột ngột chớp động.

    Mọi người chỉ thấy mười ngón tay của Tả Mạc liên tục di động, ánh sáng đan chéo, như vẽ, khiến người khác hoa mắt, mỗi người đều kinh ngạc.

    Các nàng lúc này cũng hiểu được vị sư huynh như cương thi này bất phàm!

    Ánh sáng trên đầu ngón tay vũ động, đôi tay khô gầy như có một loại ma lực thần kỳ, hấp dẫn ánh mắt mọi người.

    Đồ án được vẽ ra vô cùng phức tạp, nhưng mười ngón tay vẫn không ngừng chớp động.

    Ngay cả Lý Anh Phượng cũng biến sắc.

    Chỉ pháp thật phức tạp! Là pháp quyết gì mà yêu cầu chỉ pháp phức tạp tới mức này?

    Nàng không biết, vì chỉ pháp quá mức phức tạp, Thảo Mộc quyết là một loại pháp quyết khó tập nhất trong năm loại pháp quyết, kẻ học cũng là ít nhất.

    Vô số sợi tơ xanh lục từ linh điền bay vọt lên, chui vào trong hai tay Tả Mạc, Tả Mạc lần này không chút cố kỵ. Hoàn toàn không có chút cẩn thận của ngày thường, mười ngón tay tận tình bay múa, toàn lực thúc động linh lực.

    Dần dần, một cảm giác rất kỳ quái tự nhiên sinh ra, nơi tâm tạng như có thứ gì đó như đang khuấy động nhẹ nhàng theo nhịp.

    Tập trung, mười ngón tay của hắn càng chớp động nhanh hơn, cảm giác nhịp nhàng nơi tâm tạng càng cường liệt, hết thảy chung quanh như đang nhanh chóng rời xa hắn, không gian trong suốt, đứng giữa hư không, mắt nhìn vô định. Mười ngón tay vũ động vi diệu liên hệ với tiết tấu biến hóa của linh lực, cũng ẩn ước như có cái gì đó dần trồi lên mặt nước.

    Tựa như một cửa sổ bị mở tung ra, thông thoáng, rộng mở.

    Chỉ pháp của Tả Mạc chợt tan biến không thấy, mười ngón tay như bị một loại nước dính bao lấy, trơn nhẵn dị thường, lưu sướng tự nhiên, hành vân lưu thủy. Trong số các nữ đệ tỷ, tu vi Lý Anh Phượng cao nhất, ánh mắt cũng sắc bén nhất. Nàng là người đầu tiên phát hiện ra. Nếu như nói vừa rồi nàng tán thưởng chỉ pháp phức tạp đa biến của Tả Mạc, lúc này nàng hoàn toàn cảm thụ một loại khác.

    Chỉ pháp vẫn hoa lệ, nhưng không có phần thâm ảo nữa, nhìn ra vận luật kỳ diệu.

    Tiểu Quả mắt tròn xoe, khuôn mặt nhỏ giống quả táo lộ vẻ say mê đáng yêu.

    Từng tia khí xanh từ trong dám cỏ dại cùng linh thảo bay lên, giữa mười ngón tay của Tả Mạc là trung tâm của xoáy nước đang điên cuồng hấp nạp lục khí.

    Lục khí trên tay Tả Mạc càng tích càng nhiều, rất nhanh, một hạt châu màu xanh lục xuất hiện trên đầu ngón tay hắn.

    Linh điền khắp nơi khô vàng, không có một chút sắc xanh, một trận gió thổi qua, cây cỏ tan rã.

    Nháy mắt, linh điền phút trước sinh cơ bừng bừng giờ thành tử địa.

    Mọi người đều kinh hãi, ánh mắt nhìn Tả Mạc như nhìn thấy quỷ.

    Lý Anh Phượng cũng chấn kinh, nếu như nói, vừa rồi chỉ pháp hoa lệ khiến nàng hoa mắt, vậy hiệu quả trước mắt làm nàng sợ hãi.

    Hắn thật là Luyện khí kỳ sao?

    Nàng đột nhiên sinh hoài nghi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi blackcat132, ngày 05-01-2013 lúc 09:54.
    ๑๑۩۞۩๑๑BÁ THIÊN BANG -PHÁCH THIÊN TÀ- ๑๑۩۞۩๑๑
    Every end is a new beginning!

  4. Bài viết được 246 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    AkaiRyul,anagkh13,anhhung8x,anhtuan3,azi12,ball_fly103,baovt3,batuocdenqn,BloodPrince,bombombom,boybatri,builiem1,camap_14,chicken_vn,cuonglongdn,dnc,duimurua,duongson,gaquay,graiknick,hai@ya,hathanh248,henrytr4n,Herb,hoanlamthao,HolyGraal,htluu,idam,jjjlll,kei_269,kelangtubuon2005,kelxxx,koolboy189,kujeizx,lacda,LangTuTramKha,Lê Kiều Như,lebang67,lhhuy,Longinus,meodendem,milkenough,MrThanh,mtdloc,Ngcauca,ngocnghechvn,ngokhong,ngungoc145,NguyẽnTiếnĐức,nhất giới,NNNN,nonliving,odin,Quangtrung,quannh0693,sachsachsach,sao_lai_the,soccerrec28,sondecuto,sosos,spyderway,tcymq2005,thanhsonvn8x,thoigian,tieu linh ngu,tjeuvan,tranhuykt09,trantom,trantrongluat,trgidl,ttdv,TTTD100,tuanngoc1980,tuansoibk,tuyet_hanh,vandong08,vinhtac,violet20,voccatymer,withyou10,zhukov,
  5. #13
    Darth Athox's Avatar
    Darth Athox Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Học Sĩ hậu kỳ
    Moderator
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    11,827
    Xu
    4,628

    Mặc định

    Chương thứ 13 Đại công cáo thành
    Tác giả: Phương Tưởng
    Converter: cuongphoenix
    Dịch giả: kakesi_kenji


    Lui ra khỏi trạng thái không linh, Tả Mạc lặng yên hồi lâu. Chẳng lẽ đây là đốn ngộ? Hắn ưa thích lại có chút tiếc nuối khi nghĩ tới.

    Quả nhiên, sau mấy lần thi triển Thảo mộc quyết, không có một lần xuất hiện trạng thái không linh như vậy nữa. Nhưng chỉ pháp của hắn rõ ràng nâng lên một bậc, lưu loát hơn rất nhiều, đặc biệt là sự phối hợp chỉ pháp cùng linh lực, tựa như tìm qua khiếu quyết, ngón tay vừa động, linh lực liền biến hóa theo, phối hợp ăn khớp không có lệch pha.

    Chỉ pháp hoa lệ, hiệu quả khủng bố khiến các nữ đệ tử vốn còn thấp thỏm lo âu đều ngoan ngoãn ngậm miệng.

    Tả Mạc không nghĩ tới hiệu quả tốt như vậy.

    Sự bá đạo của Thảo Mộc quyết vượt quá dự kiến của hắn, hắn thầm tự cảnh tỉnh, sau này phải cẩn thận thi triển Thảo mộc quyết.

    Sự tình tiếp theo liền đơn giản hơn nhiều, chỉ cần cày linh điền một lần là có thể trồng linh thảo.

    Phương thức trồng trọt của nữ đệ tử làm hắn mở mắt. chỉ thấy một nữ đệ tử lấy từ bên hông ra một ống trúc, mở nút, lấy từ trong ra một con giun màu vàng. Nàng niệm khẩu quyết, con giun vàng đâm đầu chui xuống linh điền.

    Chớp mắt, linh điền đột nhiên nhấp nhô nổi lên, chỉ khoảng nửa nén hương thời gian là dừng lại, linh điền đã được cày xới xong xuôi, điều kỳ diệu là không có một chút bùn đất bắn ra ngoài linh điền.

    Tả Mạc cảm thấy hứng thú: “Đây là thứ gì? Rất là tiện lợi nha.”

    Lý Anh Phượng nghe vậy liền hiểu ý nói: “Chúng ta đều gọi là giun cày xới, không phải là hàng hóa cao cấp gì, chẳng qua dùng để cày đất, hiệu quả tốt. Đợi lát tặng sư đệ vài con, dùng để trồng linh cốc cũng là một trợ thủ.”

    Tả Mạc vui mừng: “Cảm ơn sư tỷ.”

    Linh điền mới được cày xới, các nữ đệ tử lập tức rắc hạt giống linh thảo. Trồng linh thảo không yêu cầu cao như linh cốc, chỉ cần rắc đủ dày là được.

    Rắc xong, Tả Mạc thấy một nữ đệ tử chuẩn bị thi triển Tiểu Vân vũ quyết liền hưng phấn đứng ra: “Nếu cần tạo mưa, để ta làm đi.”

    Có đi có lại, cũng không nên lấy không đồ vật của người khác.

    Lý Anh Phượng vui mừng: “Nghe nói sư đệ luyện Tiểu Vân vũ quyết tới tầng thứ ba, hôm nay đúng là có thể thấy một lần.”

    Tiểu Vân vũ quyết là pháp quyết Tả Mạc am hiểu nhất, cơ hồ không cần chuẩn bị gì, hơi chút niệm động pháp quyết, mây mù tụ tập xuất hiện trên linh điền.

    Ào ào, từng hạt mưa rơi xuống linh điền, trong không khí tràn đầy sinh cơ, mọi người chấn động.

    Tầng thứ tư Tiểu vân vũ quyết có khác biệt lớn so với tầng thứ ba, vừa gây mưa xong, trên linh điền đã xuất hiện một cầu vồng.

    Khi chúng nhân cảm thán, đột nhiên một nữ đệ tử chỉ vào linh điền kêu lên: “Trời ạ! Các ngươi xem, đâm chồi rồi!”

    Quả nhiên, không biết từ lúc nào trên linh điền đã xuất hiện một vùng mầm nhỏ màu xanh non.

    Tả Mạc lấy ra khỏa tinh châu thảo mộc, lần nữa thi triển Thảo mộc quyết, nó lập tức hóa thành vô số lục tuyến, chìm vào trong linh điền.

    Cây mầm xanh non trên linh điền lập tức trở nên xanh đậm hơn vài phần, phát triển có thể thấy bằng mắt.

    “Sư đệ quả danh bất hư truyền!” Lý Anh Phượng thật lòng khen ngợi, vị sư đệ không nổi danh này tựa hồ có thủ đoạn vô cùng tận, luôn mang tới cho nàng rất nhiều bất ngờ. Nàng lại phát hiện, bất kỳ thủ đoạn nào của Tả Mạc đều có sai lệch lớn đối với những gì nàng nghe được.

    Hắn muốn giấu diếm cái gì chứ? Bất giác Lý Anh Phượng lần thứ hai nghĩ tới vấn đề này.

    Thảo mộc quyết phối hợp Tiểu vân vũ quyết, hiệu quả thần kỳ, hiệu suất tăng nhiều. Lý Anh Phượng thật không để ý tới Tả Mạc dùng cách nào, nàng chỉ hi vọng sớm có thể sản xuất linh thảo.

    Vì tăng nhanh tốc độ, Tả Mạc liên tục vài ngày trừ đi tới Lãnh Vụ cốc gây mưa mỗi ngày đều tới sườn đông. Hắn cũng không gặp phải đãi ngộ xa xỉ dùng linh thạch phục hồi linh lực như lần thứ nhất.

    Thân thể của người không giống bình chứa khí, muốn dung nạp nhiều linh lực phải không ngừng tăng lớn dung lượng. Làm sao tăng lớn dung lượng? Phương pháp đơn giản nhất là cải tạo thân thể. Không ngừng vận chuyển linh lực, linh lực không ngừng cường hóa giúp cho dung nạp nhiều linh lực hơn.

    Linh lực trong tinh thạch nồng hậu vượt xa linh lực di động trong không khí, hấp thu càng dễ dàng, công hiệu cải tạo kinh mạch càng lộ rõ.

    Mấy ngày này, Tả Mạc mỗi đêm ngày lập đi lập lại Thảo mộc quyết cùng Tiểu vân vũ quyết, lượng công tác ở hơn bốn trăm mẫu linh điền do hắn một mình hoàn thành.

    Các nữ đệ tử luôn đi theo xem hắn công tác điên cuồng.

    Thi triển pháp quyết, tay cầm tinh thạch đả tọa, lại thi triển pháp quyết, linh lực hao hết lại đả tọa…

    Ngay cả các nàng ở bên quan khán cũng mỏi, nhưng Tả Mạc lặp đi lặp lại, không chút thấy khô khan.

    Tả Mạc đương nhiên không thấy khô khan!

    Đãi ngộ xa xỉ như vậy, hắn nằm mơ đều nghĩ tới. Đó là cơ hội tốt, sao không lợi dụng, ngu sao?

    Hắn không chút tiết kiệm linh lực, mỗi lần đều hao hết linh lực trong cơ thể! Sau đó cầm tinh thạch điên cuồng hấp nạp.

    Mấy ngày nay, thu hoạch của hắn là cực lớn, dù không có 10 viên tinh thạch, hắn cũng đáp ứng. trước nay kinh mạch không có hấp thu linh lực như vậy, giống như đất đai khô cằn gặp mưa xuống. Ngắn ngủi vài ngày, linh lực trong cơ thể hắn cơ hồ tăng thêm một phần mười, kinh mạch cũng được cường hóa rất nhiều.

    Trừ điều này ra, mỗi lần sử dụng Thảo mộc quyết, mức độ thành thục tăng lên đáng kể, ẩn ước có dấu hiệu đột phá tầng thứ hai.

    Nhìn vào linh điền xanh mơn mởn, các linh điền đều trồng lên linh thảo, đây cũng là một công tác thú vị, công tác hoàn thành, hắn lại không nỡ bỏ đi.

    “Lúc nào mới gặp chuyện tốt thế này nữa chứ!”

    Hắn thở dài.

    Năm ngày, tiêu hao năm viên tinh thạch cấp hai, cũng khó trách Tả Mạc chưa hết ý.

    Chẳng qua cũng tốt, mười viên tinh thạch cấp hai đủ để bù đắp sự tiếc nuối của hắn.

    Tảng đá lớn trong lòng Lý Anh Phượng rốt cục bị loại bỏ, tuy tiêu phí không nhỏ, nhưng cuối cùng giải quyết vấn đề rắc rối, còn kết giao với một vị sư đệ lợi hại, nàng tương đương hài lòng.

    Một trương một trì, văn võ chi đạo.

    Về đến tiểu viện, túi của Tả mạc phồng lên, tâm tình rất nhàn nhã.

    Công khóa mỗi ngày, hắn y nguyên chừa từng xao lãng. Tuy hiệu suất đả tọa xa xa không bằng sử dụng tinh thạch nhưng Tả Mạc vẫn kiên trì. Linh lực trong tinh thạch dù tinh thuần dễ hấp thu, nhưng có chút bá đạo, bình thường đả tọa hấp thu linh lực dù rất chậm, nhưng hết sức ôn hòa.

    Xét về lâu dài, quá ỷ lại vào tinh thạch dễ lưu lại ẩn hoạn. Môn phái có căn cơ thâm hậu, đại đa số có phương pháp hóa giải ẩn hoạn, nhưng đối với Tả Mạc, điều này rất xa vời.

    Đương nhiên, trọng yếu nhất là, Tả Mạc cũng không có nhiều tinh thạch để tiêu pha như vậy.

    Ngoài ra, hắn hiện tại chủ công Canh kim quyết cùng Thảo mộc quyết, Canh kim quyết đã đạt trình độ tầng thứ hai, Thảo mộc quyết đột phá tầng thứ hai cũng không xa. Nếu hai chủng đều có thể đột phá tầng thứ ba, lại thêm Tiểu vân vũ quyết tầng thứ tư, hắn đủ năng lực để trở thành một linh lực phu.

    Ha ha, đến lúc đó, tinh thạch cuồn cuộn vào túi.

    Liên tiếp mấy ngày, tâm tình của hắn rất tốt.

    Mỗi ngày nhởn nhơ chạy đi Lãnh vụ cốc gây mưa một lần. Linh dược trong dược điền phát triển tốt, Tiểu vân vũ quyết tầng thứ tư tỏ hiệu quả rõ rệt, linh dược so với trước càng tràn đầy sinh cơ. Mỗi khi hắn bắt đầu gây mưa, linh dược trong dược điền đều đong đưa, như hoan hô vậy, tâm tình của Tả Mạc cũng thường theo ‘vũ đạo’ của linh dược mà rộng mở, đối với công tác mà hắn bị ép buộc, sự bài xích cũng tiêu trừ không ít.

    Dược điền tại lãnh vụ cốc là linh điền tam phẩm, linh khí dồi dào. Dược tính của linh dược cũng vượt xa các loại phổ thông.

    Vận xui thời gian trước đã biến mất, sinh hoạt của hắn cũng gặp được quang minh.

    Vẫn như bình thường, xem xét mọi thứ một lần, xác định không có vấn đề gì hắn mới rời khỏi Lãnh vụ cốc.

    Mới rời khỏi lãnh vụ cốc, đột nhiên hắn nghe thấy phía trước có tiếng người.

    “Lão già đen cũng thật là thảm, linh cốc lại nhiễm loại bệnh kỳ quái này, năm nay sợ rằng là không có thu hoạch. Sang năm chỉ sợ ngay cả hạt giống cũng không có, một nhà lớn bé đều khó sống.”

    “Ai, đây là mệnh! Ta lo lắng, quái bệnh này sẽ không lan ra, nếu chúng ta cũng bị vậy thì thảm rồi.”

    “Nhưng không phải! Lão thiên bảo hộ nha! Ta chỉ mong năm nay thu hoạch xong đổi một bộ kiếm quyết!”

    “Ta cũng thế.”



    Quái bệnh? Tả Mạc rung động.

    Trồng linh cốc, sợ nhất là những quái bệnh không minh bạch. Một khi xuất hiện, cơ bản là không cứu sống được, một năm là mất trắng. Hai năm nay, Tả Mạc từng tận mắt thấy vài vị sư huynh vì đen đủi, ngay cả phí thuê linh điền đều không nộp nổi, bị trục xuất khỏi môn phái.

    Thời gian trước, lúc gây mưa giúp lão đầu đen, linh cốc của hắn cũng phát triển rất tốt nha, sao đột nhiên nhiễm bệnh lạ chứ? Tả Mạc kỳ quái.

    Nếu nói trong môn phái có người khó khăn nhất, đại khái phải tính tới lão già đen. Nhà hắn mấy nhân khẩu, nhi tử hình như thiên phú tu luyện tốt, bái nghệ tại một tiểu môn. Mỗi năm cần tiến cống cho môn phái một khoản tiền nhỏ, công thêm các loại tài liệu cần để tu luyện, tinh thạch tiêu xài khá lớn.

    Lão già đen tu vi Luyện khí kỳ tầng năm, thuê tròn 200 mẫu linh điền. Toàn bộ thời gian đều dành cho trồng linh cốc, mười năm tu vi chưa từng tăng thêm chút ít. Nhưng dù thế, mỗi năm số tinh thạch lão kiếm được cũng chẳng qua là đủ dùng thôi.

    Năm nay Lão già đen càng liều mạng, nghe nói nhi tử của hắn đã tới quan khẩu thất tầng, để nhi tử sớm đột phá đại quan, cần không ít tinh thạch giao cho môn phái, để các trưởng bối trong môn phái giúp đỡ, đây là quy củ bất thành văn.

    Ngoài ra, Lão già đen còn hi vọng vào một phương pháp khác.

    Nơi không có linh mạch, trong không khí linh lực rất ít, nếu là dựa vào linh lực trong không khí chuyển hoán thành linh lực trong cơ thể cực kỳ chậm chạp.

    Tu giả có tiền của đại đa số lựa chọn phương thức thứ hai. Một loại là trường kỳ dùng linh cốc, linh lực trong linh cốc tuy không cao, nhưng tính chất ôn hòa, dễ hấp thu. Một phương thức khác là trực tiếp hấp thu linh lực, đây là một phương pháp nhanh nhất, mà sử dụng linh thạch càng hữu hiệu trong việc đột phá quan tạp.

    Lão đầu đen muốn dùng phương pháp này giúp nhi tử đột phá đại quan tầng thứ bảy.

    Tả Mạc quyết định đi xem xem, nếu thật là lan tràn, năm mươi mẫu linh điền của mình cũng sẽ bị lây lan.

    Linh điền nơi chân núi có rất nhiều người, Tả Mạc nhìn qua là tìm thấy lão già đen trong đám người, sắc mặt ngăm đen trắng bệch không một hột máu, ánh mắt trống rỗng tuyệt vọng.

    Linh điền không lâu trước đây Tả Mạc mới tạo mưa giờ đã khiến hắn nhảy dựng.

    Linh cốc xanh mơn mởn trước đây giờ vàng úa khô héo, lá cùng thân đều tỏa khí đen, dù ai gặp cảnh này đều khẳng định linh cốc chết chắc rồi. Bên cạnh linh điền, rất nhiều sư huynh tụ tập thành quần, rì rầm nghị luận, ai ai cũng tràn đầy lo ngại.

    “Quách sư huynh tới! Quách sư huynh tới!”

    Đám người hoan hô, con mắt tuyệt vọng của lão già đen chợt sáng lên, lão nhảy dựng lên.

    Quách Lư sư huynh là người có tu vi Canh kim quyết thâm hậu nhất trong môn phái, mấy năm trước đột phá tầng thứ hai, gần đầy có tin đồn hắn sắp đột phá tầng thứ ba. Cho tới nay, mọi người đều suy tôn Quách Lư là sư huynh, mà hắn cũng không phụ sự kỳ vọng của mọi người, vài lần cứu sống linh cốc dù mọi người nghĩ hẳn phải chết.

    Quách Lư sư huynh chân trần, quần ngắn, khuôn mặt khắc khổ đầy nếp nhăn, giống như một lão nông, khi hắn nhìn đến linh điền khô héo, không khỏi biến sắc, rồi lập tức khôi phục bình thường.

    Biến hóa này cực nhỏ, nhưng Tả Mạc vẫn nhìn ra. Sớm nhìn thấy linh điền khô héo, tròng lòng hắn có một dự cảm không hay, thấy thần sắc biến hóa của sư huynh Quách Lư, hắn càng có dự cảm trầm trọng. Canh kim quyết rất hữu ích, hắn cũng hiểu rất nhiều chuyện.

    Nếu là sâu bệnh phổ thông, lá khô héo mà không biến đen. Màu đen như tàn tro làm Tả Mạc có cảm giác sợ hãi.

    Lão già đen cơ hồ là lao tới trước mặt Quách Lư sư huynh, kêu lên như đứt từng khúc ruột: “Sư huynh! Cứu ta!”

    Nhìn vẻ tuyệt vọng của lão già đen, Quách Lư khẽ đỏ mặt, trịnh trọng nói: “Ta sẽ hết sức.”

    Hắn đi vào linh điền.

    Ánh mắt mọi người đều tụ tập trên người hắn, không có một tiếng rì rầm, mọi người đều nhìn chằm chằm Quách sư huynh đi vào linh điền.

    Sư huynh Quách Lư vẻ mặt nghiêm túc, đi tới trước một gốc cây khô héo, hắn ngồi xổm xuống. cẩn thận kiểm tra các nơi trên thân linh cốc, kéo phiến lá khô đen xuống, đưa lên mũi ngửi ngửi. Hắn kiểm tra cực kỹ càng, cơ hồ là toàn bộ linh điền, mất hơn nửa giờ.

    Biểu tình nghi ngờ trên mặt càng lúc càng nặng nề, tựa hồ gặp vấn đề không thể tin nổi.

    Hắn lắc lắc đầu, mặt vô biểu tình như cũ, nghi hoặc nhấc lên một gốc linh cốc đã khô héo.

    Tả Mạc cũng thông hiểu Canh kim quyết, tinh thần khẽ rung lên, hắn biết, thời khắc mấu chốt đã tới.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi blackcat132, ngày 05-01-2013 lúc 09:54.
    ๑๑۩۞۩๑๑BÁ THIÊN BANG -PHÁCH THIÊN TÀ- ๑๑۩۞۩๑๑
    Every end is a new beginning!

  6. Bài viết được 240 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    AkaiRyul,anagkh13,anhhung8x,anhtuan3,azi12,ball_fly103,baovt3,batuocdenqn,BloodPrince,bombombom,boybatri,builiem1,camap_14,chicken_vn,cuonglongdn,dnc,duimurua,duongson,gaquay,graiknick,hai@ya,hathanh248,Hắc Đế,henrytr4n,Herb,hoanlamthao,htluu,idam,jjjlll,kei_269,kelxxx,koolboy189,kujeizx,lacda,LangTuTramKha,lebang67,lhhuy,Longinus,meodendem,milkenough,MrThanh,Ngcauca,ngocnghechvn,ngokhong,ngungoc145,NguyẽnTiếnĐức,nhất giới,NNNN,nonliving,odin,Quangtrung,quannh0693,sachsachsach,sao_lai_the,soccerrec28,sondecuto,sosos,spyderway,tcymq2005,thanhsonvn8x,thoigian,tieu linh ngu,tjeuvan,tranhuykt09,trantom,trantrongluat,trgidl,ttdv,TTTD100,tuanngoc1980,tuansoibk,tuyet_hanh,vandong08,vinhtac,violet20,voccatymer,withyou10,zhukov,
  7. #14
    Darth Athox's Avatar
    Darth Athox Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Học Sĩ hậu kỳ
    Moderator
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    11,827
    Xu
    4,628

    Mặc định

    Chương thứ 14 Quái bệnh
    Tác giả: Phương Tưởng
    Converter: cuongphoenix
    Dịch giả: kakesi_kenji


    Tay nhấc lên linh cốc, sư huynh Quách Lư mặt hiện lên kim sắc.

    Bằng vào thủ đoạn này, Tả Mạc không khỏi khen thầm, sư huynh Quách Lư sử dụng Canh Kim quyết thâm hậu hơn bản thân nhiều. Tuy bản thân đột phá tầng thứ hai, nhưng lý giải và vận dụng thực tế vẫn kém sư huynh Quách Lư xa.

    Nhưng mà biến cố chợt xuất hiện!

    Sư huynh Quách Lư biến sắc, phun ra một ngụm máu tươi, ngửa người ngã xuống. Các sư huynh đệ vây xem lập tức kinh hãi, chạy tới bên sư huynh Quách Lư.

    Chỉ thấy sư huynh Quách Lư mặt trắng như giấy, hơi thở mỏng manh, bất tỉnh nhân sự.

    Các sư huynh đệ quan hệ tốt với sư huynh Quách Lư vội vàng vác hắn chạy nhanh lên núi. Lão già đen đứng ngơ ngác tại chỗ, đột nhiên kêu gào khóc lớn, thanh âm thê lương, khiến ai cũng phải mủi lòng.

    Đám đông dần tản đi, mỗi người trên mặt đầy tràn đầy âu lo.

    Tả Mạc cất bước tiến vào linh điền. Tới trước một gốc linh cốc, tỉ mỉ quan sát, hắn cũng không dám đưa tay cầm lên, một màn vừa rồi khiến hắn rất kiêng dè linh cốc.

    Một mùi tanh hôi chui vào mũi, Tả Mạc nhíu mày. Trong thời gian hai năm trồng trọt, trước nay chưa từng ngửi tới loại mùi này. Hắn thật rất muốn biết trong thân cây rốt cục là cái gì, bởi vì hắn đột nhiên nghĩ tới tình cảnh lần đầu gặp nha trùng, khí tức bạo ngược nguy hiểm vẫn như mới. Nhưng đối với năm mẫu linh điền mà hắn thử áp dụng Canh Kim quyết, cũng chỉ có một lần xuất hiện dạng này.

    Sư huynh Quách Lư đột nhiên hộc máu, hắn nghĩ tới điều đầu tiên, chẳng lẽ trong linh cốc cũng có loại khí tức cường đại hơn thế sao?

    Nhưng vết xe đổ của sư huynh Quách Lư lại nói cho hắn, không thể dễ dàng thử nghiệm.

    Liếc lão già đen, hắn lại than thở, sư huynh Quách Lư còn bó tay, hắn dù có tâm mà lực không đủ.

    Mãi tới lúc về tới tiểu viện, trong đầu hắn còn quanh quẩn màn kia. Sư huynh Quách Lư hộc máu thụ thương cũng khiến vấn đề nhanh chóng trở nên nghiêm trọng, môn phái nhất định sẽ làm ra phản ứng. Chỉ là, tứ sư cô Thi Phượng Dung là người duy nhất trong môn phái am hiểu trồng trọt thì nửa năm trước đã xuất ngoại vân du, đến nay chưa về. Dược điền thì để Hách Mẫn sư tỷ cùng La Ly sư huynh trông coi, hai vị này cũng xuất ngoại.

    Hách Mẫn sư tỷ sắp bị xui xẻo, Tả Mạc lại không có bao nhiêu vui mừng.

    Hắn có loại cảm giác, quái bệnh sẽ lan tràn. Hắn vừa mới bước vào linh điền xem qua, trình độ linh cốc khô héo là không giống nhau, do đó có thể thấy linh cốc trong linh điền nhiễm bệnh cũng có trước sau.

    Tình huống cũng giống hệt như hắn dự đoán, lại có linh cốc của hai vị sư huynh khác bị nhiễm bệnh.

    Cao tầng của môn phái hiện tại cũng chưa có đưa ra biện pháp có hiệu lực, sư huynh Quách Lư tới giờ vẫn còn hôn mê.

    Vô Không kiếm môn bị một tầng mây đen bao phủ.

    Còn hai tháng là tới thời gian thu hoạch linh cốc, mọi người chỉ biết cầu khẩn, linh cốc trong linh điền của mình có thể tránh thoát một kiếp, trụ được tới vụ thu hoạch.

    Nhưng, cầu khẩn không có tác dụng gì, năm nay số đệ tử không có thu hoạch nhanh chóng tăng lên mười người.

    Tả Mạc đã dùng hết sự may mắn, hắn cũng trở thành một trong số này. Năm mẫu trong viện vẫn tốt, nhưng năm mươi mẫu linh điền mà hắn thuê bắt đầu có linh cốc xuất hiện khô héo.

    Hắn lập tức khẩn trương.

    Vô luận là lúc nào, hắn đều không nghĩ tới việc li khai môn phái. Trồng trọt không phải công việc nhẹ nhàng, nhưng hắn sống tương đối tốt. Từ hai năm trước khi hắn mở mắt ra, hắn liền sinh hoạt tại Vô Không sơn, nơi này như nhà của hắn.

    Nhưng nếu năm nay hắn không giao đủ phí thuê linh điền, hắn sẽ bị trục xuất khỏi môn phái.

    Đây là một chuyện hắn không cách nào tiếp nhận! Càng huống chi, rời đi tiểu viện, hắn tới đâu tìm một tiểu triệt linh mạch?

    Không có điều gì khó chịu hơn là nhìn từng gốc linh cốc khô héo, không có gì có thể ngăn trở sự lan tràn của nó, điều này khiến người ta tuyệt vọng. Mùi tanh hôi khó ngửi phiêu lãng trong linh điền, linh điền phì nhiêu giống như bùn nhão.

    Môn phái cũng trở nên trầm muộn, ngoại môn đệ tử có linh điền nhiễm bệnh đã tăng tên tới 25 người, những người còn lại cũng đứng trước nguy kịch.

    Cả gốc linh cốc cơ hồ khô héo, chỉ có nơi gần đất mới thấy chút sắc xanh. Nhưng không tìm ra biện pháp, linh cốc sinh cơ mất hết là chuyện sớm muộn.

    Trong lúc Tả Mạc cảm giác hết cách, đột nhiên một con tiểu thiên hạc màu hồng xuất hiện trước mặt hắn.

    “Nữ nhân chết tiệt! Lúc này còn tới làm loạn!” Tả Mạc vừa nhìn tới con hạc giấy liền mở miệng mắng to.

    Hắn không có ý bắt lấy con hạc giấy này, cười lạnh nói: “Hừ, ca không chơi, ngươi tự chơi một mình đi.”

    Thanh âm vừa dứt, con thiên hạc đột nhiên tự động mở ra trước mặt hắn.

    “Gia, ngài chờ gia ở đâu?”

    Thanh âm thanh thuần đáng yêu, lọt vào tai như được ăn một miếng mật ong, lại như được gãi nhẹ, người định lực hơi yếu sẽ trực tiếp bị hút hồn.

    Tả Mạc kinh ngạc nhìn giấy tiên màu hồng tự động mở ra, trên mặt viết chín câu.

    Tự động mở ra, tự động phát âm thanh, tự động tìm người…

    Tiểu thiên hạc màu hồng lộ ra nhiều loại thần thông khiến tâm linh nhỏ bé của Tả Mạc bị đả kích chưa từng có.

    Hắn đột nhiên có loại dự cảm, sợ rằng mình chọc phiền toái lớn rồi.

    “Tính một chút, so đo với một nữ nhân, thật không hay. Ca không chơi với ngươi.” Hắn đại nghĩa lẫm liệt tự nói với bản thân.

    “Muốn dùng mỹ nhân kế tới câu dẫn ta sao? Hừ hừ!” Tả Mạc cười lạnh: “Ngươi còn non lắm. đừng nói chỉ là ma âm, dù là tuyệt thế mỹ nữ như nhộng trước mắt, ca cũng có thể tâm không loạn, vững như tùng.”

    Trong linh điền, chỉ nghe thấy tiếng khàn khan như vịt đực của Tả Mạc ngâm nga: “Ta vốn là gương sáng, nào đâu nhạ trần ai, nha y nha…”

    Lời còn chưa dứt, lại một con tiểu thiên hạc màu hồng từ chân trời bay tới trước mặt hắn.

    Tiểu thiên hạc tinh xảo màu hồng sống động, động tác ưu mỹ tự mở ra.

    “Hì hì, gia, nếu như không hồi âm, con tiểu thiên hạc tiếp theo, ta sẽ vẽ một cái Viêm bạo phù nha.”

    “Ta bị uy hiếp sao?” Tả Mạc không cho là đúng: “Ta là người cúi đầu trước cường quyền sao….”

    Lời nói chưa hết, hắn liền nhìn thấy một con tiểu thiên hạc từ chân trời bay tới.

    Hán gãi đầu, lại tới nữa! Đối phương làm sao định vị tìm tới hắn được chứ? Đây là chỗ khiến hắn không hiểu nổi! Trước nay hắn chưa nghe nói qua tiểu thiên hạc có công năng này, trừ phi người kia thực lực thật mạnh mẽ. Nhưng người có thực lực hơi cao siêu, ai còn dùng tiểu thiên hạc loại hàng đào thải này chứ?

    Chờ chút, nàng nói lần này sẽ vẽ một bạo viêm phù nha…

    Tả Mạc trợn tròn mắt, không chút do dự co giò bỏ chạy.

    ‘Oanh!’

    Sau lưng truyền tới tiếng nổ, sóng khí thổi Tả Mạc lật tung ngã mấy vòng, miệng đầy đất.

    Tả Mạc xỉu, là một sơ cấp tu giả sở trường là trồng trọt, tình huống nổ tung này tuyệt không nên xuất hiện trong cuộc sống của hắn.

    Lóp ngóp bò dậy từ trong bùn đất, nhìn vào hố to ở sau lưng, hắn chết lặng.

    Chân trời, lại một con tiểu thiên hạc bay tới trước mặt, vẫn tự mở ra, nhưng trong mắt Tả Mạc, không có một chút ưu mỹ đáng nói, mà trần đầy sự ưu nhã sủng hạnh mà nữ vương ban tặng.

    Đặc điểm lớn nhất của ân huệ mà nữ vương ban là, không quản ngươi có muốn hay không.

    “Hì hì, gia, một nén hương sau, ta muốn vẽ một cái Liên hỏa Viêm bạo phù.”

    Tà Mạc sửng sốt, nhảy lên như mông đít bị đốt, nắm lấy giấy hồng đang trôi nổi trước mặt, co giò chạy về chỗ ở.

    Một nén hương!

    Nữ nhân chết tiệt!

    Tiểu viện quen thuộc xuất hiện trước mắt, phổi cơ hồ sắp bốc cháy, cổ họng sắp bốc khói, Tả Mạc chỉ thiếu điều khóc thành tiếng. Như gió lốc lao vào trong viện, như cuồng phong tiến vào phòng, như thiểm điện tìm lấy chu sa cùng bút.

    “Ngươi đến cùng muốn gì?”

    Hồn nhiên không có hào phóng cùng thoải mái như trước đây, mà là u oán như một nữ tử nhu nhược nửa đêm có nam nhân như lang như hổ tiến vào khuê phòng.

    Bằng tốc độ nhanh nhất gấp giấy tiên, sau đó càng nhanh hơn rót vào linh lực, vỗ lên bộ ngực còn thở dốc vì sợ hãi, mắt nhìn tiểu thiên hạc tan biến nơi cuối chân trời.

    Tả Mạc cảm giác như mình qua xui xẻo, không việc gì lại nhặt con hạc giấy? Rỗi hơi hay sao mà viết thư phúc đáp?

    Vừa nghĩ tới việc từ trên trời rơi xuống, chí chit hạc giấy bay múa, sau đó ầm ầm ầm! Lấy mình làm trung tâm, trong vòng ba dặm, một viên ngói cũng không lưu lại.

    Ta Mạc da đầu tê dại (sởn tóc gáy).

    Không bao lâu, một con tiểu thiên hạc màu hồng bay tới cửa sổ trước mặt hắn.

    “Hì hì, nô chỉ muốn cùng gia tâm sự. Nhân sinh, lý tưởng, có bao nhiêu thú vị.”

    Tả Mạc rất dứt khoát giơ cờ trắng đầu hàng: “Ta đầu hàng!”

    Đối phương như không nhìn thấy: “Hì hì, nhân sinh, lý tưởng của gia là gì?”

    “Kiếm tinh thạch.” Tả Mạc đầy ủy khuất viết xuống.

    “Tinh thạch là kiếm được không?”

    “Nhưng là ta kiếm không ra.” Tả Mạc chán nản viết lại.

    ….

    Tả Mạc tê dại, hắn cuối cùng minh bạch. Đối phương chỉ là một nữ nhân biến thái tới lợi hại, được nuôi tại nơi thâm khuê, cực kỳ vô vị, hư không tịch mịch, coi nhân mạng như rơm rác. Mà cũng chính vì điểm “lợi hại tới biến thái” này, nhẹ nhàng bóp chết bất kỳ ý đồ phản kháng của Tả Mạc.

    Đáng mừng là, nữ nhân này cũng còn có thói quen ăn cơm. Tả Mạc lần đầu tiên cảm tạ thói quen mà đã dần dần biến mất trong giới tu giả, nó cứu vớt con dê đáng thương này.

    Tạm thời bỏ rớt nữ nhân này, Tả Mạc triệt để buông lỏng. Trước thì lo lắng, sau lại triệt để bó tay, Tả Mạc hiểu rõ toàn bộ quá trình tâm linh chịu thương tổn.

    Điều này thậm chí còn vượt quá tâm lý sợ hãi khi thấy linh cốc làm sư huynh Quách Lư bị hộc máu. Trải quả buổi chiều hôm nay, khiến hắn càng tin tưởng, trên đời này, tuyệt không xuất hiện sự vật nào đáng sợ hơn nữ nhân khủng bố này.

    Hắn quyết định sẽ thử đi cứu năm mươi mẫu linh cốc của mình.

    Hắn không muốn ly khai nơi này.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi blackcat132, ngày 05-01-2013 lúc 09:55.
    ๑๑۩۞۩๑๑BÁ THIÊN BANG -PHÁCH THIÊN TÀ- ๑๑۩۞۩๑๑
    Every end is a new beginning!

  8. Bài viết được 223 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    AkaiRyul,anagkh13,anhhung8x,anhtuan3,azi12,ball_fly103,baovt3,batuocdenqn,BloodPrince,bombombom,boybatri,builiem1,camap_14,chicken_vn,cuonglongdn,dnc,duimurua,duongson,gaquay,graiknick,hai@ya,hathanh248,Hắc Đế,henrytr4n,Herb,hiepnt125,hoanlamthao,htluu,idam,jjjlll,kelxxx,koolboy189,kujeizx,lacda,LangTuTramKha,lebang67,lhhuy,Longinus,meodendem,milkenough,MrThanh,ngocnghechvn,ngokhong,ngungoc145,NguyẽnTiếnĐức,nhất giới,NNNN,nonliving,odin,Quangtrung,quannh0693,sachsachsach,sao_lai_the,soccerrec28,sondecuto,sosos,spyderway,tcymq2005,thanhsonvn8x,thoigian,tieu linh ngu,tjeuvan,tranhuykt09,trantrongluat,trgidl,ttdv,tuanngoc1980,tuansoibk,tuyet_hanh,vandong08,vinhtac,violet20,withyou10,zhukov,
  9. #15
    Darth Athox's Avatar
    Darth Athox Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Học Sĩ hậu kỳ
    Moderator
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    11,827
    Xu
    4,628

    Mặc định

    Chương 15: Tiểu yêu
    Tác giả: Phương Tưởng
    Converter: cuongphoenix
    Dịch giả: kakesi_kenji



    Bóng đêm phủ xuống, Vô Không sơn tịch mịch.

    Do cách Đông Phù khá xa, sinh hoạt trong núi cũng tương đương khô khan, ngoại môn đệ tử đều hội tụ tán gẫu giải trí mỗi tối. Nội môn đệ tử, đại đa số thời gian đều dành cho tu luyện, ở một mức độ nào đó, áp lực sinh tồn đối với nội môn đệ tử nhỏ hơn ngoại môn đệ tử. bọn họ cần phải nổ lực tu luyện, từ đó có thể tham gia thú yêu.

    Trong vòng mười năm, một môn phái kiếm tu nếu trong môn phái không có người tham gia thú yêu sẽ nhanh chóng tiêu vong, đây là thường thức.

    Đây là đặc trưng của môn phái kiếm tu, chúng thường thường hưng thịnh rất nhanh, nhưng cũng tiêu vong cành nhanh hơn. Môn phái kiếm tu có truyền thừa lâu dài có thể đếm trên đầu ngón tay, không một môn phái nào không phải quái vật khổng lồ.

    Việc này cũng không dính dáng tới Tả Mạc, hắn không có chút quan hệ gì tới nhiệm vụ thú yêu hết.

    Trong bóng đêm, hắn đi một mình trên sơn đạo. Qua mấy đời truyền thừa, dã thú hung mãnh nơi Vô Không kiếm môn đã sớm biến mất, cũng không cần bận lòng vấn đề an toàn.

    Từ khi hắn mở mắt tới nay, luôn luôn phải cẩn thận tránh né, ý chí càng phải kiên định, nhịp chân cũng rảo bước nhanh hơn.

    Môn phái cũng không có cho hắn bao nhiêu ưu đãi, nhưng, hắn có thói quen sống ở đây, có chút khổ cực, nhưng cũng là cuộc sống an dật.

    Nút thắt duy nhất trong lòng hắn là thân thế của hắn, mộng cảnh lặp đi lặp lại kia, khuôn mặt vĩnh viễn không có sắc thái, tựa hồ đều muốn nói cho hắn cái gì đó. Nhưng, tới hiện tại hắn cũng không mò ra manh mối gì.

    Ngoài cái núi thắt trong lòng này ra, đối với cuộc sống hiện tại hắn tương đương hài lòng, nhưng có khả năng hắn sắp nhận vận mệnh bị môn phái trục xuất.

    Có lẽ một ngày hắn sẽ ly khai, nhưng ít nhất không phải hiện tại.

    Khu sử hắn quyết tâm như vậy còn vài nguyên nhân, là cỗ xung động đang muốn trỗi dậy trong lòng hắn, hắn cũng không rõ, vì cái gì, tựa hồ sau hai lần tao ngộ trước, dục vọng chiến đấu trong xương tủy hắn lại bị kích hoạt.

    Tả Mạc không biết hai lần này có tính là ‘chiến đấu’ không, nhưng trong lòng hắn, loại cảm giác giao phong này không những không làm hắn sợ hãi, ngược làm khiến hắn cảm thấy mong đợi.

    Trình độ Luyện khí tầng thứ tám, đi trong đêm như đi lúc ban ngày, cũng không chút ảnh hưởng.

    Rất nhanh, hắn đi tới năm mươi mẫu linh điền của mình.

    Tốc độ khô héo lan ra rất nhanh, so với lúc xế chiều hôm nay khi mình li khai càng trở nên nghiêm trọng, lại có một mảng lớn linh cốc bắt đầu có dấu hiệu héo rũ.

    Đi tới trước một khỏa linh cốc gần nhất, ngửi được mùi tanh hôi, hắn đột nhiên nhớ tới tình cảnh khi sư huynh Quách Lư hộc máu, không khỏi do dự. Nhưng sự do dự chợt lóe lên rồi biến mất, lập tức biến mất trong mắt hắn, thay vào đó là quang mang rực cháy như một ngọn lửa.

    Canh Kim khí mang trong đêm đen bùng lên, ánh sáng màu hoàng kim mê người, chúng nó như một tinh linh màu vàng.

    Tả Mạc hít thở sâu, tay phải kẹp lấy Canh kim khí nang, đặt lên thân linh cốc trước mặt.

    “Oanh!”

    Hắn đột nhiên như bị kéo vào một thế giới khác.

    Vô số hạt giống đen như bồ công anh như đang tung bay trong hư không, tổ hợp thành một hải dương màu đen. Vùng hắc hải này dập dờn, mỗi lần dao động, đều tán ra khí tức cường đại.

    Chúng nó mỗi cái đều nhỏ bé ốm yếu, nhưng khí tức mà cả vùng hắc hải này tán ra khiến Tả Mạc đều khó mà kháng cự.

    Hắn mờ mịt đối mặt phiến hắc hải bao la vô tận này, không biết xoay sở thế nào, cho tới hiện tại, đây là lần đầu tiên Canh kim khí mang hung mãnh bạo ngược chủ động rút lui.

    Trong linh điền của lão già đen, lúc này có ba người đang đứng.

    Trong số ba người này, nam nhân mặt vuông râu dài, thần sắc uy nghiêm, không giận mà uy. Một vị lão già khác thân khô gầy như sắt, hai mắt híp lại, hàn mang điểm điểm, kiếm khí bức người. Vị cuối cùng thân thể béo tròn, mặt luôn cười hì hì.

    Nếu như có đệ tử đứng ở đây, nhất định sẽ bị dọa nhảy lên.

    Không giận mà uy là chưởng môn của môn phái Bùi Nguyên Nhiên, thân khô gầy như sắt là sư thúc Tân Nham, mập mạp mặt cười là Diêm Nhạc. trong số đệ nhất đại của Vô Không kiếm môn, có bốn người thì ba người tới đây, nếu truyền ra, trong môn phái sẽ xuất hiện một trường phong ba bão táp.

    “Hai vị sư đệ có từng biết đây là cái gì?” Bùi Nguyên Nhiên trầm giọng nói. Quái bệnh lần này đến hết sức kỳ quặc, không có chút báo trước. Mà thế tới hung mãnh, trong vòng vài ngày, cơ hồ một nửa số linh điền của môn phái tao ương.

    Chắc chắn thu hoạch linh điền năm nay sẽ bị giảm mạnh, tổn thất quá bán. Đối với tiểu môn phái như Vô Không kiếm môn, tổn thất này đủ để ảnh hưởng tới hoạt động của bọn họ.

    Cho nên chuyện này tới tai bọn họ, bình thường trước nay chưởng môn cùng các sư thúc khác không hỏi chuyện linh điền cũng phải tới điều tra.

    Nhưng mà, tình hình so với họ suy nghĩ còn hỏng bét hơn, tâm tình của ba người hiện tại không ai không chán nản.

    Tân Nham lắc đầu: “Chưa từng gặp qua, nhưng có thể nó là phệ linh, là thuộc yêu loại, đáng giết!” Hai chữ sau cùng tán ra sát khí, băng lãnh vô cùng.

    “Nhị sư huynh nói không sai!” Ngay cả Diêm Nhạc, người tốt ngày thường hiền lành, hay cười hi hi lúc này vẻ mặt cũng trầm lặng: “Nhưng, Vô Không sơn ta chưa bao giờ có yêu loại đặt chân tới, mấy con tiểu yêu này làm sao tới được Vô Không sơn?”

    “Chuyện này thật quái.” Bùi Nguyên Nhiên trầm ngâm, đột nhiên mặt lộ vẻ lo lắng: “Kể từ ba ngàn năm trước khi yêu ma hai tộc tới Toàn Cơ, gần ngàn năm chưa nghe thấy yêu ma xuất hiện tại Kiếm Hà phủ. Hiện nay bản môn lại xuất hiện yêu tộc, thật khiến người khó hiểu.”

    “Sư huynh cần gì lo lắng, giết là được.” Tân Nham lãnh đạm: “Đừng nói chỉ có một con tiểu yêu chẳng ra gì, dù là đại yêu, hừ, chết dưới kiếm ta cũng không ít.”

    Diêm Nhạc lộ ra vẻ hoài niệm, cười nói: “Nhớ năm đó ba người chúng ta đi thú yêu, Băng Ly kiếm của nhị sư huynh chấn nhiếp quần ma, khiến chúng run rẩy.”

    Hai người còn lại cũng cảm khái hoài niệm.

    “Trước thu thập tiểu yêu, trăng đẹp như vậy, chúng ta về viện pha trà hoài cổ, cũng là một chuyện nhân sinh khoái hoạt.” Bùi Nguyên Nhiên vuốt râu cười nói.

    Diêm Nhạc vỗ tay cười lớn: “Lời ấy rất tuyệt. Nhị sư huynh, chúng ta áp trận cho ngươi.”

    Tân Nham cũng không chối từ, hai mắt chớp động, gọi ra phi kiếm.

    Một phi kiếm lóng lánh tuyết trắng xuất hiện trong thiên không, toàn thể phát ra ánh sáng trắng xanh lạnh lẽo khiến ánh trăng trở nên ảm đạm, cắt ngang qua trời đêm, chấn nhiếp tâm thần. Đây là Băng Ly kiếm - phi kiếm nổi danh của Tân Nham.

    “Đi!”

    Một tiếng hét vang, thanh âm vang động bốn phương.

    Băng Ly kiếm run lên, huyễn hóa thành một con băng ly toàn thân trắng muốt, hai mắt lấp lánh hung quang, phát ra tiếng rống trầm, trực tiếp hóa thành một tia sáng, lao tới linh điền.

    Đang lúc lưu quang sắp lao vào linh điền, chợt có biến cố phát sinh.

    Một gốc linh mộc héo rũ bỗng phóng ra một tia khói đen, tia khói đen cực mỏng, thấy gió dài ra, cơ hồ trong nháy mắt, linh điền bị một tầng khói đen như mực bao phủ, không thấy cả năm ngón tay.

    Bùi Nguyên Nhiên ba người bị khói đen bao phủ, lại không chút nào hoảng loạn.

    Bọn họ không biết, ở cách đó không xa, còn có một ngoại môn đệ tử cũng bị khói đen bao phủ.

    Tả Mạc bị tiếng rống của Tân Nham lay tỉnh, nhưng lúc này hắn kinh hoàng phát hiện mình căn bản không cách nào rút thần thức trở về.

    Hắn chỉ có thể thấy, hạt bồ công anh đen vẫn là nhiều không đếm xuể tung bay đầy trời.

    Nhưng tiếng rống không biết từ đầu vang ra. Hắc sắc bồ công anh bay toán loạn như bị kích thích, như một cơn bão tố trên biển cả.

    Phẫn nộ, miệt thị, cam chịu, bi thương…

    Rất nhiều thứ tình cảm xuất hiện trong tâm trí Tả Mạc, hắn như một con rối gỗ, đầy ắp những tình cảm vốn không thuộc bản thân. Những tình cảm này vô biên vô tận, chấn động không chừng, thoải mái di động trong ý thức hải cuả Tả mạc.

    Nhưng, Tả Mạc vẫn vô cùng thanh tỉnh.

    Có chuyện gì bi ai hơn ý thức bị khống chế?

    Trong lòng hắn đột nhiên bị cái gì đó xúc động, một cảm giác căm hận cùng chán ghét chưa từng có bay lên!

    Đáng chết!

    Thân thể Tả Mạc run rẩy, toàn thân mỗi khớp đều run rẩy, run rẩy càng lúc càng kịch liệt, tràng cảnh vô cùng quỷ dị.

    Trong thức hải, hắn liều mạng giãy dụa, gào thét điên cuồng.

    “Cút!”

    Tiếng rống giận xé toạc không gian, giống như tiếng sấm chớp cuộn trào, vang vọng khắp phiến hải dương màu đen bao la vô tận.

    Sự nổi giận trong lòng theo tiếng rống đột nhiên tan biến. Hắn y nguyên cảm thụ các loại tình cảm mà hải dương đen truyền tới, nhưng những tình cảm này rốt cục không chiếm được thần thức của hắn nữa.

    Tiêp theo rất nhanh, hắn gặp một màn mà có lẽ tới cuối đời hắn cũng khó quên.

    Một kiếm quang tuyết trắng từ trên trời lao xuống!

    Chỉ một kiếm!

    Hải dương đen mà hắn cho là bao la bát ngát bị chém thành hai nửa! Không cách nào hình dung uy thế to lớn của một kiếm này, Tả Mạc sững sờ, thức hải của hắn, trong cái chớp mắt đó, đều bị quang hoa huyễn lệ của một kiếm làm đông kết.

    Bản năng sợ hãi tràn ngập khắp ngóc ngách trong linh hồn hắn.

    Hết thảy tựa hồ biến chậm, sau một kiếm hủy thiên diệt địa, vô số mảnh vụn kiếm ý như cá mập hung mãnh, rượt đuổi hạt bồ công đen, nơi nó đi qua, không còn một vật.

    Hải dương đen tản ra tình cảm nôn nóng, sợ hãi…

    Tả Mạc cười, hải dương đen mới rồi thao túng tình cảm của hắn, triệt để chọc giận hắn.

    Chiến đấu rất nhanh kết thúc, không có kiếm thứ hai xuất hiện, một kiếm này liền lau đi toàn bộ hải dương đen. Linh cốc khôi phục như thường, chỉ là thụ tổn nghiêm trọng, cẩn thời gian để tư dưỡng, hắn khống chế thần thức về tới tay. Lui ra từ trong linh cốc, hắn không khỏi lau mồ hôi.

    Sự hung hiểm đêm nay vượt quá sự tưởng tượng của hắn, hiện tại nghĩ lại, đều không khỏi lạnh sống lưng.

    Hắn nhũn như chi chi ngồi trên đất, toàn thân ướt nhẹp mồ hôi, gió đêm thổi tới, lập tức run lấy bẩy.

    Hắn thất hồn lạc phách về tới tiểu viện của minh.

    Bồ công anh màu đen trong linh cốc là thứ gì? Kiếm quang tới sau là của ai?

    Một kiếm kia, mang tới cho hắn lực chấn nhiếp quá cường liệt! Băng hàn thấu xương, sát cơ tung hoành, kiếm khí ngất trời, thật sâu khắc vào tâm hắn. Hắn đột nhiên minh bạch, vì cái gì nhiều kiếm tu lại tuyển chọn như vậy, theo đuổi lực lượng là thiên tính của con người!

    Càng huống hồ, còn cường đại như thế, lực lượng lại khủng bố như thế!

    Năm mươi mẫu linh cốc cuối cùng cũng được cứu, tuy nhiên sản lượng năm nay sẽ giảm xuống rất nhiều, nhưng bộ phận phí thuê hẳn là cũng đủ.

    Hắn lúc này mới thả lỏng, ngồi xuống, kiểm tra thần thức của mình. Chuyện hắn trải qua đêm nay thật chưa từng gặp, hắn rất lo sợ mình sẽ chịu những ảnh hưởng không tốt.

    Vừa nhập định, hắn đột nhiên biến sắc.

    Trong ý thức hải của hắn, có một hạt bồ công anh đen nổi lềnh bềnh.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi blackcat132, ngày 05-01-2013 lúc 09:55.
    ๑๑۩۞۩๑๑BÁ THIÊN BANG -PHÁCH THIÊN TÀ- ๑๑۩۞۩๑๑
    Every end is a new beginning!

    ---QC---


  10. Bài viết được 225 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    AkaiRyul,anhhung8x,anhtuan3,azi12,ball_fly103,baovt3,batuocdenqn,BloodPrince,bombombom,boybatri,builiem1,camap_14,chicken_vn,chuadaocodoc2000,chubasthoong,dnc,duimurua,duongson,graiknick,hai@ya,hathanh248,Hắc Đế,Herb,hiepnt125,hoanghungcz,hoanlamthao,htluu,idam,jjjlll,kei_269,kelxxx,koolboy189,kujeizx,lacda,LangTuTramKha,Lê Kiều Như,lebang67,lhhuy,Longinus,meodendem,milkenough,MrThanh,ngocnghechvn,ngokhong,ngungoc145,NguyẽnTiếnĐức,nhất giới,NNNN,nonliving,odin,Quangtrung,quannh0693,sachsachsach,Saman_94,sao_lai_the,soccerrec28,sondecuto,sosos,spyderway,tcymq2005,thoigian,tieu linh ngu,tjeuvan,tranhuykt09,trantrongluat,trgidl,ttdv,TTTD100,tuanngoc1980,tuansoibk,tuyet_hanh,vandong08,vinhtac,violet20,withyou10,zhukov,

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status