TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 3 123 CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 15

Chủ đề: Nối mãi những ý thơ...

  1. #1
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    6,560
    Xu
    208

    Nối mãi những ý thơ...

    Mình biết ở Hoa Sơn Hội đã có 2pic là: Trò chơi nối thơ rồi. Nhưng vụt nghĩ có lúc nào đó sức sáng tạo của bạn ko có đất dụng võ khi mà yêu cầu đặt ra tương đối đơn giản. Đất Hoa Sơn hội - ngọa hổ tàng long mà.

    Giờ mình đưa ra 1 trò chơi mới:
    Xin họa lại nhau đễ mãi tiếp nối những ý thơ. Luật đưa ra khá đơn giản: Nối tiếp bài thơ của người trước bắt đầu bởi một từ( một từ chứ ko phải một chữ), trong bài thơ xuất hiện ít nhất một địa danh, một nhân vật, một cảm giác, một hương thơm, một mùi vị, một mầu sắc, một xúc cảm, một điển tích, điển cố.
    Thể thơ tự do, thoải mái, có thể trầm tịch hay hài hước nhưng xin hãy dùng những từ ngữ lịch sự.
    MÌnh bắt đầu trước nhé, bằng một bài thơ đã làm trước đây rồi. (Tìm mãi mới thấy nó)

    Ở đâu chốn cũ hoang liêu,
    Ngũ Hồ tiếng hát vẳng chiều ngân nga.
    Thiếu nữ dệt vải Trữ La.
    Giai nhân tuyệt sắc ấy là Tây Thi.
    Đẹp hơn cảnh sắc xuân thì.
    Trầm ngư...
    Mãi mãi khắc ghi sử vàng.
    Trung trinh báo quốc là nàng.
    Giai nhân tuyệt sắc, hai hàng lệ sa...

    Mắt xanh trong,
    hơn dòng suối lạnh.
    Lòng đen tuyền,
    lóng lánh hào quang.
    Chén quỳnh lệ nhỏ mấy hàng,
    Cung Ngô chốn ấy bẽ bàng lắm thay!

    Thanh xuân...
    góc mắt đuôi mày,
    Tay sen búp ngọc,
    đắm say bao người.
    Mỹ nhân hàm tiếu nét cười,
    Nghiêng thành nghiêng nước, đất trời cũng nghiêng.
    Mình nàng với nỗi sầu riêng.
    Linh Nham vẳng khúc Thái Liên mơ hồ.

    Việt Vương chinh phạt nước Ngô.
    Tiếng đàn văng vẳng Ngũ Hồ.
    Tây Thi!

    (Vì là bài đầu tiên, thế nên mình sẽ giải thích rõ hơn 1 chút. NHững địa danh, nhân vật, hay cảm xúc, sắc mầu... mọi ng` rõ hết nhé. Còn về phần điển cố, điển tích thì mình nói thêm một chút.
    Điển cố: Là những sự việc, sự kiện trước đây hay câu chữ trong sách đời trước được dẫn ra để nói về những việc tương tự. Nó là sự mở rộng của điển tích văn học. Trong bài thơ trên, điển cố đó là: Trầm ngư. Tương truyền Tây Thi xinh đẹp đến nỗi nàng đi giặt áo ở ao sen, bóng nàng soi trên mặt nước trong suốt làm nàng thêm xinh đẹp. Cá nhìn thấy nàng, say mê đến quên cả bơi, dần dần lặn xuống đáy sông. Sau này Trầm ngư trở thành điển cố để dùng chỉ những tuyệt sắc giai nhân.
    ^^ mong mọi ng` đừng trách mình dài dòng, chỉ vì bản thân mình nghĩ việc sử dụng điển tích và điển cố sẽ giúp bản thân chúng ta thêm hiểu biết và yêu hơn các giá trị văn học truyền thống và cổ điển.)
    CHÚC CÁC BẠN VUI VẺ.
    Lần sửa cuối bởi letheviet, ngày 18-01-2010 lúc 13:55.
    ---QC---

    Yahoo buồn gặp em lần đấy
    Cứ ngỡ rằng: đã thấy 1 nàng tiên
    Chưa gặp mà đã phát điên
    Vì em - cô gái dịu hiền, mảnh mai

    Từ anh chàng: xấu trai kiêu ngạo,
    Ta trở thành: kẻ nói xạo Pờ Rô
    Tuy gầy như cái xác khô,
    Vẫn khoe: "anh rất là đô em à!"
    Chat với em: thật thà mất hết,
    Ðã chết em: như con rết mất rồi
    Nhớ em hết đứng lại ngồi,
    Trong cơn mơ cũng fê lồi mắt ra!

    Ôi! Dáng em tiên nga tha thướt
    Gót sen hồng lả lướt nhẹ bay
    Ta như nửa tỉnh nửa say,
    Để rồi ngơ ngẩn cả ngày tương tư.
    Và nghĩ rằng: nhà sư Tam Tạng
    Thấy em rồi khệnh khạng làm quen.
    Bin Gết đến Bin La Đen
    Thấy em rồi cũng phải khen: tuyệt vời.
    Thánh A la- Chúa Trời-Thần Dớt
    Gặp em rồi phát sốt vì yêu...
    Tây Thi cho đến Thuý Kiều,
    Gặp em rồi cũng liêu xiêu về nhì.

    Vì em đẹp hay vì một nỗi,
    Em thiên tài: quá đỗi thông minh
    Làm cho thần thánh thất tình,
    Thế gian duy nhất -một mình em thôi.
    Nói về em bao lời vàng ngọc
    Mọi mỹ từ đều còi kọc, kập kênh
    Mái tóc mây xoã bồng bềnh
    Như làn gió thoảng nhẹ tênh giữa trời!
    Đôi mắt em không lời diễn tả,
    Long lanh hơn tất cả hồ thu
    Tiếng hát em nhẹ như ru...
    Được nghe em hát đi tù cũng cam.

    Em cất tiếng Thanh Lam phát khóc
    Jôn Len Nần cắt tóc qui y
    Khi em buột miệng: "hắt xì!"
    Cả giới nghệ sĩ đều quì dưới chân.
    Tiếng hắt xì muôn phần cao quí
    Không phổ nhạc thì phí biết bao.
    Nụ cười em quá thanh tao...
    Làm cho muôn vạn vì sao lu mờ.
    Và đến những bài thơ em viết
    Đến Puskin cũng chỉ biết: cúi đầu.
    Khi mà em thoảng dăm câu
    Thi tiên Lý Bạch phát sầu vì ghen.

    Đến hổ đói trước em cũng choáng
    Ăn cỏ và uống nước khoáng La vi
    Đến ngay Chủ tịch Chen si
    Nếu em muốn, sẵn sàng đi ăn mày.
    Ai gặp em cũng say điếu đổ
    Thấy em rồi sẽ khổ tương tư.
    Kể cả đến những ông sư
    Thấy em rồi cũng lừ đừ nhớ thương.

    Sở thik em bình thường dung dị
    Yêu hoà bình, thương anh chị của em
    Và em thik nhất ăn kem
    Những khi em rảnh thường xem hoạt hình
    Có những khi một mình bó chiếu
    Ta nhớ em muôn triệu say mê
    Sao ta lại nặng lời thề
    Không kưa em nổi quyết về đi tu

    Ta với em ngàn thu cách biệt
    Nhưng làm sao tha thiết nhớ thương.
    Tâm hồn em sáng như gương.
    Hồn ta lấm tấm bụi đường mù bay!
    Gặp em muốn cầm tay một phát
    Cho dù em có tát gãy răng...
    Tâm hồn em sáng hơn trăng,
    Chắc em chẳng nỡ tát thằng như ta!
    Em coi trọng thật thà trên hết...
    Bỗng giật mình: thôi chết - Trời ơi!
    Hai hàng nước mắt nhỏ rơi
    Hôm qua ta lỡ toàn lời điêu em

    Hidden Content


  2. #2
    Ngày tham gia
    Apr 2009
    Đang ở
    Nhà Chi+Tít
    Bài viết
    4,991
    Xu
    916

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi letheviet Xem bài viết
    Mình biết ở Hoa Sơn Hội đã có 2pic là: Trò chơi nối thơ rồi. Nhưng vụt nghĩ có lúc nào đó sức sáng tạo của bạn ko có đất dụng võ khi mà yêu cầu đặt ra tương đối đơn giản. Đất Hoa Sơn hội - ngọa hổ tàng long mà.

    Giờ mình đưa ra 1 trò chơi mới:
    Xin họa lại nhau đễ mãi tiếp nối những ý thơ. Luật đưa ra khá đơn giản: Nối tiếp bài thơ của người trước bắt đầu bởi một từ( một từ chứ ko phải một chữ), trong bài thơ xuất hiện ít nhất một địa danh, một nhân vật, một cảm giác, một hương thơm, một mùi vị, một mầu sắc, một xúc cảm, một điển tích, điển cố.
    Thể thơ tự do, thoải mái, có thể trầm tịch hay hài hước nhưng xin hãy dùng những từ ngữ lịch sự.
    MÌnh bắt đầu trước nhé, bằng một bài thơ đã làm trước đây rồi. (Tìm mãi mới thấy nó)

    Ở đâu chốn cũ hoang liêu,
    Ngũ Hồ tiếng hát vẳng chiều ngân nga.
    Thiếu nữ dệt vải Trữ La.
    Giai nhân tuyệt sắc ấy là Tây Thi.
    Đẹp hơn cảnh sắc xuân thì.
    Trầm ngư...
    Mãi mãi khắc ghi sử vàng.
    Trung trinh báo quốc là nàng.
    Giai nhân tuyệt sắc, hai hàng lệ sa...

    Mắt xanh trong,
    hơn dòng suối lạnh.
    Lòng đen tuyền,
    lóng lánh hào quang.
    Chén quỳnh lệ nhỏ mấy hàng,
    Cung Ngô chốn ấy bẽ bàng lắm thay!

    Thanh xuân...
    góc mắt đuôi mày,
    Tay sen búp ngọc,
    đắm say bao người.
    Mỹ nhân hàm tiếu nét cười,
    Nghiêng thành nghiêng nước, đất trời cũng nghiêng.
    Mình nàng với nỗi sầu riêng.
    Linh Nham vẳng khúc Thái Liên mơ hồ.

    Việt Vương chinh phạt nước Ngô.
    Tiếng đàn văng vẳng Ngũ Hồ.
    Tây Thi!

    CHÚC CÁC BẠN VUI VẺ.

    Hồ xứ đó xa xôi ngàn dặm
    Chiêu Quân ơi nàng biết hay chăng
    Hồ cầm bi khúc nghìn năm
    Trường Thành xa thẳm biết chăng hỡi người

    Tỳ bà khúc một trời ai oán
    Nơi cung Thương đứt đoạn ân tình
    Lệ rơi đắng phận nhân chinh
    Thà như cơn gió vô tình, gió qua

    Ai có thấu lòng ta cô quạnh
    Để xuân xanh vò võ tủi hờn
    Thương hoa lạnh lẽo cô đơn
    Nhạn Môn gieo cỏ xanh rờn. Còn đâu

    ( hic, không biết đủ các vị như bạn yêu cầu chưa nữa )
    HOA SƠN THẤT BÀ BÀ

    Nhân dân vạn đại

    Hidden Content Tít yêu ai? Mẹ cận. Cận gì? Cận xinh đẹp. Xinh đẹp gì? Xinh đẹp zui. Hidden Content
    Hidden Content Chi yêu ai? Mẹ cận. Cận gì? Cận Thảo. Thảo gì? Thảo cận. Hidden Content

  3. #3
    Ngày tham gia
    Sep 2009
    Đang ở
    Provence
    Bài viết
    324
    Xu
    50

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi letheviet Xem bài viết

    Ở đâu chốn cũ hoang liêu,
    Ngũ Hồ tiếng hát vẳng chiều ngân nga.
    Thiếu nữ dệt vải Trữ La.
    Giai nhân tuyệt sắc ấy là Tây Thi.
    Đẹp hơn cảnh sắc xuân thì.
    Trầm ngư...
    Mãi mãi khắc ghi sử vàng.
    Trung trinh báo quốc là nàng.
    Giai nhân tuyệt sắc, hai hàng lệ sa...

    Mắt xanh trong,
    hơn dòng suối lạnh.
    Lòng đen tuyền,
    lóng lánh hào quang.
    Chén quỳnh lệ nhỏ mấy hàng,
    Cung Ngô chốn ấy bẽ bàng lắm thay!

    Thanh xuân...
    góc mắt đuôi mày,
    Tay sen búp ngọc,
    đắm say bao người.
    Mỹ nhân hàm tiếu nét cười,
    Nghiêng thành nghiêng nước, đất trời cũng nghiêng.
    Mình nàng với nỗi sầu riêng.
    Linh Nham vẳng khúc Thái Liên mơ hồ.

    Việt Vương chinh phạt nước Ngô.
    Tiếng đàn văng vẳng Ngũ Hồ.
    Tây Thi!
    Tây Thi nàng ấy hơn người
    Chim sa cá lặn miệng cười như hoa
    Việt, Ngô chợt dấy can qua
    Lệnh ban triều cống nàng xa quê nhà
    Bên hàng liễu rủ lệ sa
    Một thân con gái
    Mắt nhòa biệt ly
    Mỹ nhân tên gọi Tây Thi
    Một tay điên đảo còn gì mệnh vua
    Phù Sai đắm đuối cợt đùa
    Những lời can gián như mưa trôi vèo
    Nữ nhi yếm thắm má đào
    Chớp mi nhăn mặt ai nào dám sai
    Lời vàng đều bỏ ngoài tai
    Ngô Vương chính thực Phù Sai tiêu đời
    Hoàn thành sứ mệnh than ôi
    Tây Thi điển tích phai phôi mấy phần
    Tương truyền nhi nữ cực thân
    Vương phi Câu Tiễn lòng nhân chẳng còn
    Lại rằng Phạm Lãi lên non
    Cùng nàng mỹ nữ sắt son ẩn mình
    Tích xưa người cũ nhục vinh
    Ngày nay chuyện kể khúc tình Tây Thi.


    Có điển tích thì cho rằng Tây Thi sau khi hoàn thành sứ mệnh vẻ vang đã cùng Phạm Lãi về quê sống ẩn dật.
    Lại có tích cho rằng vương phi Câu Tiễn sợ rằng chồng sẽ say đắm sắc đẹp của nàng, nên mật sai người bắt Tây Thi neo đá quăng xuống dòng nước Tam Giang.
    Sau khi Tây Thi trở về nước Việt, số phận ra sao, hiện vẫn chưa có được sự thống nhất.
    Không biết bản nào mới là thực?
    Ngạo tiếu hồng trần khúc Oải Hương
    Kiêu sa Thánh Nữ dự miên trường
    Phù vân dạ bạc hoan cầm phổ
    Lãng tử phong sương định tửu vương.

  4. #4
    Ngày tham gia
    Dec 2009
    Bài viết
    584
    Xu
    0

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi letheviet Xem bài viết

    Ở đâu chốn cũ hoang liêu,
    Ngũ Hồ tiếng hát vẳng chiều ngân nga.
    Thiếu nữ dệt vải Trữ La.
    Giai nhân tuyệt sắc ấy là Tây Thi.
    Đẹp hơn cảnh sắc xuân thì.
    Trầm ngư...
    Mãi mãi khắc ghi sử vàng.
    Trung trinh báo quốc là nàng.
    Giai nhân tuyệt sắc, hai hàng lệ sa...

    Mắt xanh trong,
    hơn dòng suối lạnh.
    Lòng đen tuyền,
    lóng lánh hào quang.
    Chén quỳnh lệ nhỏ mấy hàng,
    Cung Ngô chốn ấy bẽ bàng lắm thay!

    Thanh xuân...
    góc mắt đuôi mày,
    Tay sen búp ngọc,
    đắm say bao người.
    Mỹ nhân hàm tiếu nét cười,
    Nghiêng thành nghiêng nước, đất trời cũng nghiêng.
    Mình nàng với nỗi sầu riêng.
    Linh Nham vẳng khúc Thái Liên mơ hồ.

    Việt Vương chinh phạt nước Ngô.
    Tiếng đàn văng vẳng Ngũ Hồ.
    Tây Thi!
    Tây Thi nàng hỡi thấu chăng
    Làm sao mới biết trong lòng trượng phu?

    Kẻ đại trí giả ngu lừa dối
    Bày mưu thâm khiến tội hồng nhan
    Hương phai sắc héo lụi tàn
    Hay cho vô độc không làm trượng phu...

    Lại nhắc chuyện thiên thu chàng Lã
    Thành Hàm Đan có gã thương nhân
    Buôn vua bán hậu như thần
    Triệu Cơ vương hậu dựng Tần đế vương.

    Nàng nước Triệu ca phường tuyệt sắc
    Nét kiêu sa vương mắc anh hùng
    Gây nên sóng gió bão bùng
    Một phen điên đảo thâm cung Đại Tần.

    Tạo máu đổ bao lần càng đỏ
    Tạo mê say càng tỏ sắc trời
    Lã thương vụng tính cho người
    Dã tràng se cát muôn đời trắng tay...

    Chén rượu đắng rót đầy nỗi hận
    Trút giận vào số phận hoa thơm
    Tránh sao bao tiếng đặt đơm
    Tránh sao được kiếp sớm hôm bóng này...

    Ngẫm lại xót khéo bày tạo hóa
    Trách được ai dối trá tình chung
    Cho lòng tịch mịch mông lung
    Đôi dòng lệ chảy khôn cùng xót xa...

    p/s: chàng trai kia vào đây nối thơ với ta!

  5. #5
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    6,560
    Xu
    208

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Nguyễn Thùy Dung Xem bài viết
    Tây Thi nàng hỡi thấu chăng
    Làm sao mới biết trong lòng trượng phu?

    Kẻ đại trí giả ngu lừa dối
    Bày mưu thâm khiến tội hồng nhan
    Hương phai sắc héo lụi tàn
    Hay cho vô độc không làm trượng phu...

    Lại nhắc chuyện thiên thu chàng Lã
    Thành Hàm Đan có gã thương nhân
    Buôn vua bán hậu như thần
    Triệu Cơ vương hậu dựng Tần đế vương.

    Nàng nước Triệu ca phường tuyệt sắc
    Nét kiêu sa vương mắc anh hùng
    Gây nên sóng gió bão bùng
    Một phen điên đảo thâm cung Đại Tần.

    Tạo máu đổ bao lần càng đỏ
    Tạo mê say càng tỏ sắc trời
    Lã thương vụng tính cho người
    Dã tràng se cát muôn đời trắng tay...

    Chén rượu đắng rót đầy nỗi hận
    Trút giận vào số phận hoa thơm
    Tránh sao bao tiếng đặt đơm
    Tránh sao được kiếp sớm hôm bóng này...

    Ngẫm lại xót khéo bày tạo hóa
    Trách được ai dối trá tình chung
    Cho lòng tịch mịch mông lung
    Đôi dòng lệ chảy khôn cùng xót xa...

    p/s: chàng trai kia vào đây nối thơ với ta!

    Xa mãi bóng tịch dương chực tắt.
    Thẳm chân mây bóng bặt chim xanh,
    Chiều xuân sao liễu buông mành,
    Ơn xưa kết cỏ ngậm vành... Hỡi ai!

    Mười lăm năm thân trai phiêu bạt,
    Đời độc hành trôi dạt tứ phương,
    Độc thay thứ cỏ đoạn trường,
    Ác thay Xích Luyện máu vương mắt người!
    Mặc nhân thế ai cười ai nói,
    Giữa sông Phần lam khói kết tơ.
    Ái tình như một giấc mơ,
    Mây trôi nước chảy ai chờ đợi ta.

    Nhớ Cổ Mộ phương xa nơi ấy,
    Ta tìm về chẳng thấy nàng đâu,
    Qua thu trời tím ngắt mầu,
    Cô Cô hay biết ta sầu lắm thay.
    Đời hiệp lữ một tay một kiếm,
    Chém tan bao ác hiểm thế gian,
    Tung hoành đại mạc hoang nhan,
    Một thanh nhiệt kiếm trừ gian diệt tà.
    Khi sầu thảm lệ sa thống khát,
    Khi cô đơn kiếm bạt cuồng ca.
    Đêm trường tỉnh giấc Nam Kha,
    Giật mình hoảng hốt mình ta đơn sầu.
    Tuyết Thiên Sơn nhuốm mầu huyết lệ,
    Cốc Tuyệt Tình lời thệ khắc ghi,
    Tìm đâu Đông Hải Thần Ni,
    Lời xưa còn đó, người đi đâu rồi!
    Đỉnh Hoàng Sơn đơn côi Dương Quá,
    Đoạn Trường Nhai sao há chia ly,
    Một mình- sống để làm gì!
    Cô Cô nàng hỡi ta đi theo nàng!
    Lời vừa dứt không màng sinh tử,
    Ngàn thước cao hiệp lữ quyên sinh,
    Vực thẳm nhảy xuống gieo mình,
    TRái tim mãi khắc bóng hình Cô Cô!
    Chàng không chết, lạc vô sơn động,
    Ngọc Ôn Hàn, buốt lộng phong sương.
    Nào ngờ gặp lại người thương
    Thần Điêu Hiệp Lữ cũng vương lệ trào.
    Phút gặp gỡ ngọt ngào quá đỗi,
    Buổi đoàn viên bao nỗi thương yêu.
    Chuyện tình Long Nữ- Thần Điêu,
    Ghi xương khắc cốt ấy điều thuỷ chung!

    Yahoo buồn gặp em lần đấy
    Cứ ngỡ rằng: đã thấy 1 nàng tiên
    Chưa gặp mà đã phát điên
    Vì em - cô gái dịu hiền, mảnh mai

    Từ anh chàng: xấu trai kiêu ngạo,
    Ta trở thành: kẻ nói xạo Pờ Rô
    Tuy gầy như cái xác khô,
    Vẫn khoe: "anh rất là đô em à!"
    Chat với em: thật thà mất hết,
    Ðã chết em: như con rết mất rồi
    Nhớ em hết đứng lại ngồi,
    Trong cơn mơ cũng fê lồi mắt ra!

    Ôi! Dáng em tiên nga tha thướt
    Gót sen hồng lả lướt nhẹ bay
    Ta như nửa tỉnh nửa say,
    Để rồi ngơ ngẩn cả ngày tương tư.
    Và nghĩ rằng: nhà sư Tam Tạng
    Thấy em rồi khệnh khạng làm quen.
    Bin Gết đến Bin La Đen
    Thấy em rồi cũng phải khen: tuyệt vời.
    Thánh A la- Chúa Trời-Thần Dớt
    Gặp em rồi phát sốt vì yêu...
    Tây Thi cho đến Thuý Kiều,
    Gặp em rồi cũng liêu xiêu về nhì.

    Vì em đẹp hay vì một nỗi,
    Em thiên tài: quá đỗi thông minh
    Làm cho thần thánh thất tình,
    Thế gian duy nhất -một mình em thôi.
    Nói về em bao lời vàng ngọc
    Mọi mỹ từ đều còi kọc, kập kênh
    Mái tóc mây xoã bồng bềnh
    Như làn gió thoảng nhẹ tênh giữa trời!
    Đôi mắt em không lời diễn tả,
    Long lanh hơn tất cả hồ thu
    Tiếng hát em nhẹ như ru...
    Được nghe em hát đi tù cũng cam.

    Em cất tiếng Thanh Lam phát khóc
    Jôn Len Nần cắt tóc qui y
    Khi em buột miệng: "hắt xì!"
    Cả giới nghệ sĩ đều quì dưới chân.
    Tiếng hắt xì muôn phần cao quí
    Không phổ nhạc thì phí biết bao.
    Nụ cười em quá thanh tao...
    Làm cho muôn vạn vì sao lu mờ.
    Và đến những bài thơ em viết
    Đến Puskin cũng chỉ biết: cúi đầu.
    Khi mà em thoảng dăm câu
    Thi tiên Lý Bạch phát sầu vì ghen.

    Đến hổ đói trước em cũng choáng
    Ăn cỏ và uống nước khoáng La vi
    Đến ngay Chủ tịch Chen si
    Nếu em muốn, sẵn sàng đi ăn mày.
    Ai gặp em cũng say điếu đổ
    Thấy em rồi sẽ khổ tương tư.
    Kể cả đến những ông sư
    Thấy em rồi cũng lừ đừ nhớ thương.

    Sở thik em bình thường dung dị
    Yêu hoà bình, thương anh chị của em
    Và em thik nhất ăn kem
    Những khi em rảnh thường xem hoạt hình
    Có những khi một mình bó chiếu
    Ta nhớ em muôn triệu say mê
    Sao ta lại nặng lời thề
    Không kưa em nổi quyết về đi tu

    Ta với em ngàn thu cách biệt
    Nhưng làm sao tha thiết nhớ thương.
    Tâm hồn em sáng như gương.
    Hồn ta lấm tấm bụi đường mù bay!
    Gặp em muốn cầm tay một phát
    Cho dù em có tát gãy răng...
    Tâm hồn em sáng hơn trăng,
    Chắc em chẳng nỡ tát thằng như ta!
    Em coi trọng thật thà trên hết...
    Bỗng giật mình: thôi chết - Trời ơi!
    Hai hàng nước mắt nhỏ rơi
    Hôm qua ta lỡ toàn lời điêu em

    Hidden Content

    ---QC---


Trang 1 của 3 123 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status