TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 8 Đầu tiênĐầu tiên 1234 ... CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 37

Chủ đề: [Tiên hiệp] Đặc thù không gian - Xích Tuyết (New: Chương 37)

  1. #6
    Ngày tham gia
    Mar 2010
    Đang ở
    Lộc Đỉnh Sơn-Kim Dung gia trang
    Bài viết
    170
    Xu
    0

    Mặc định chương 6

    nguồn:www.tangthuvien.com
    dịch: zounghyu
    chương 6: hình chụp khủng bố

    Đệ nhất tập chương thứ sáu khủng bố ảnh chụp

    Tuyết Cơ nói không sai, Long Vũ đã 18 hắn đương nhiên phải có chút suy nghĩ lung tung. Trong xã hội ngày nay chuyện yêu đương của học sinh trung học đã không còn mới mẻ gì, Long Vũ nhớ lại lúc hắn học trung học tại Huyền Thành, cái tên Đại Ngưu có tiếng là thật thà chất phác kia cũng đã thay bạn gái tới 3 lần, thậm chí trong đó có cô bé phá thai đến 2 lần, vậy mà hắn đến nay ngay cả tay con gái cũng chưa từng nắm qua.(trời ơi, cái này giống ta quá vâỵ!!!).

    Thật ra Long Vũ cũng chẳng thuần khiết gì, mấu chốt là khi xưa hắn không có thời gian. Mặt khác hắn cũng chẳng phải đẹp trai gì vóc dáng lại gầy còm, thật sư là không có tiền vốn đi ghẹo gái.

    Bây giờ khi đã vào đến đại học, hắn vẫn như vậy: không có thời gian, không có vốn để đi trêu chọc nữ sinh. Đang lúc mê mẩn vì mùi thơm cơ thể phụ nữ, Tuyết Cơ đã mở ra một file ảnh:”Nhìn cho kĩ nhé...”

    “Trời ơi, quỷ...” Long Vũ khôi phục tinh thần, hắn nhìn kĩ bức ảnh kia, chỉ thấy những người trong hình tay chân xiêu vẹo, mặt mũi dữ dằn, ngũ quan chảy máu còn quanh thân thì bị bao phủ một làn khí đen. Bọn này so với ác quỷ trong truyền thuyết có lẽ còn khủng bố hơn vài phần. Một cơn ớn lạnh lan truyền dọc xương sống làm hắn phát run lên. Từ bé đến giờ đây là lần đầu tiên hắn thấy những hình ảnh rùng rợn tới vậy.

    “ Tuyết Cơ tỉ tỉ kĩ thuật Photoshop của tỉ không ngờ lại cao đến vậy, làm ta sợ hết hồn...” Long Vũ hơi tức giận nói.
    “Hừ, đây không phải Photoshop ...” Tuyết Cơ giải thích:”ngươi nhìn kĩ lại coi, có phải thấy họ rất quen phải không...?”
    Long Vũ thật sự rất sợ, nhưng trước mặt phụ nữ hắn không thể để mất mặt được, hắn cẩn thạn nhìn lại vài lần, quả nhiên có chút quen thuộc.

    “A, là Vương Tân và Triệu Dũng... họ là người của đội Cờ Đỏ mà...” cuối cùng Long Vũ cũng nhận ra, thì ra trên hình là hai người mà sáng nay mọi người nói đến.

    “Chính xác...” Tuyết Cơ tắt laptop, ra salon ngoài phòng khách ngồi xuống, cười nói:” Nhóc con như ngươi không ngờ có năng khiếu làm thiên sư... vừa liếc một cái đã nhìn ra chân tướng...”
    Nghe Tuyết Cơ khen nhưng Long Vũ có chút khinh thường, cái gì mà năng khiếu chứ. Nhìn mấy cái hình kinh khủng kia cho dù bị bại não cũng có thể nhận ra mà.

    “Được rồi, vào bếp lấy giúp tỉ chai sữa...” Tuyết Cơ nhìn đồng hồ thấy đã đến giờ uông sữa. ( nguyên văn của lão tg: “đã đến giờ bú sữa mẹ” sặc, không biết phải dịch thế nào cho phải)
    Long Vũ buồn bực nói:” vậy cũng được sao, tỉ là chủ nhà, ta là khách... có đạo đãi khách nào giống như vầy không hả”

    “ Vấn đề là ta là sư phụ, ngươi là đệ tử, sư phụ có việc nhờ đệ tử giúp, không được hả, hay là muốn tạo phản?” Tuyết Cơ cười hắc hắc nói tiếp:” Hay là ngươi muốn thấy hậu quả của việc tạo phản thất bại là như thể nào?”

    “hèn hạ...” Long Vũ nghe vậy, vội vàng từ ghế salon bật dậy, nhanh chân chạy vào bếp. Ngày nay, trong trường đại học, giảng viên cố vấn có quyền không nhỏ, thậm chí có thể làm sinh viên không thể tốt nghiệp thuận lợi.

    “ha ha...” Tuyết Cơ cảm thấy rất đắc ý, có quyền trong tay không cần lãng phí, nhất định phải chỉnh tên Long Vũ này cẩn thận mới được.
    “Hừ, uống cho chết luôn đi...” Long Vũ từ phòng ăn đi ra, đưa chai sữa cho Tuyết Cơ rồi tránh xa nàng ra.
    Tuyết Cơ cũng không quan tâm đến thái độ của Long Vũ, nàng tiếp tục cười nói:”Uống sữa thôi, đây là thứ tôt, càng dùng càng có lợi.”
    Long Vũ nghe vậy theo bản năng nhìn về bộ ngực Tuyết Cơ, chậc, quả nhiên rất lớn.

    “ Nhìn cái gì mà nhìn...” Tuyết Cơ trừng mắt nhìn Long Vũ:”Nhóc con phải biết tôn sư trọng đạo... nếu muốn nhìn thì đến hồ Linh Trạch đi, ở đó có tuyệt thế mĩ nữ, về bộ ngực hoàn toàn ăn đứt ta.”

    Long Vũ nghe vậy càng mở to mắt nhưng ánh mắt vẫn không dời đi. Tuyết Cơ thấy vậy bật cười, không nói nữa tiếp tục uống sữa.
    “Nhìn đủ chưa?” ngừng một chút, Tuyết Cơ tức giận nói:””Nếu ngươi nhìn đủ rồi, chúng ta nói chuyện chính đi.”
    “Về cái chết của bọn Vương Tân hả?” Long Vũ dò hỏi.

    “ Không sai... hình ngươi vừa xem là do camera chụp lại, ngươi có thấy tầng khí đen quanh thân họ không, đó là oán khí hay là quỷ khí đêu là nó. Có thể khẳng định họ đã bị bọn quỷ làm hại.” Tuyết Cơ thản nhiên nói.
    Nghe tới đây, Long Vũ chợt hỏi:” Không phải tỉ kêu ta đi bắt quỷ đó chứ?”

    “ tiểu Vũ, ngươi thật sự ngày càng thông minh nha, ngươi nói không sai, ta đúng là có ý kêu ngươi đi hồ Linh Trachk bắt quỷ. Ta cũng nói cho ngươi hay, trong hồ Linh Trạch có nữ quỷ rất xinh đẹp, nhất là ngực cũng rất to, mông cũng rât to, thế nào đây có phải là loại người ngươi thích không?” Tuyết Cơ ranh mãnh nói.
    Long Vũ trong lòng buồn bực, mình trong lòng rạo rực chứ đâu có ham muốn đi bắt nữ quỷ.

    “Không đi, kiên quyết không đi...” Long Vũ lắc đầu cự tuyệt nói tiếp:” Tuyết Cơ tỉ tỉ, bắt quỷ là chuyện phi thường khó khăn, theo ta thấy lão nhân gia tỉ nên tự mình ra tay thì hơn, ta không dám đảm nhiệm đâu” Long Vũ hiểu rõ bản lĩnh mình tới đâu, bắt quỷ? Nói đùa à, ta còn muốn sống thêm vài năm nữa.
    “hắc hắc, nếu ngươi không đồng ý...” Tuyết Cơ cười híp mắt nói:” thúc thúc Long Thiên Trạch của ngươi, đã hai tháng nay không gửi tiền về, dựa theo ước định, tiền sinh hoạt sau này ngươi tự lo lấy đi. Theo ta thấy, lần này nếu bắt quỷ thành công nhà trường nhất định sẽ trả thù lao kha khá đó. Nếu ngươi muốn làm có thể liên hệ với Đội trưởng đội bảo vệ của trường Văn lão sư.”

    “ có trả tiền thù lao nữa à?” Long Vũ có chút không hiểu hỏi lại:” ta vốn nghe tỉ nói, làm thiên sư phải lấy trừ ma vệ đạo làm nhiệm vụ hàng đầu, sao lại bắt quỷ còn đòi thù lao?”
    “Phì...” Tuyết Cơ khẽ gắt một tiếng:” Thiên sư cũng là người, là người thì phải ăn cơm, ăn cơm không cần tiền à? Thuê nhà không cần tiền à... còn quần áo, sữa.... mấy thứ này có cái gì không cần tiền không? Từ hôm nay trở đi ngươi bắt đầu đi làm thêm, ta nghĩ luôn cho ngươi rồi, ngươi có thể đi bắt quỷ và xem phong thủy.”

    Long Vũ trong lòng buồn bức:” Ta không biết xem phong thủy...”
    “Cho ngươi cái này... đọc cho kĩ đi rồi tự nhiên sẽ hiểu...” Tuyết Cơ hình như đã có chuẩn bị, lấy từ ngăn kéo ra một cuốn sách ném cho Long Vũ.

    Long Vũ nhìn kĩ quyển sách, không ngờ là sách lậu của quyến “Phong thủy đại toàn” 10 đồng một quyển.

    “ Tuyết Cơ tỉ tỉ, ý ngươi là kêu ta dựa vào cái giẻ rách này đi gạt người sao?” Long Vũ nhíu mày nói tiếp:” cái này lạc hậu rồi, người ta bây giờ khôn hơn xưa rồi, không dễ gạt đâu. Nếu ta đi xem phong thủy thì tỉ phải dạy ta, nếu không ta không làm đâu.”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi fishscreen, ngày 17-03-2010 lúc 13:27.
    ---QC---


  2. #7
    Ngày tham gia
    Mar 2010
    Đang ở
    Lộc Đỉnh Sơn-Kim Dung gia trang
    Bài viết
    170
    Xu
    0

    Mặc định chương 7

    nguồn:www.tangthuvien.com
    dịch: zounghyu
    chương 7: ta không nuôi trai bao

    Đệ nhất tập chương thứ bảy cự tuyệt bao dưỡng

    “he he, xin lỗi, tạm thời ta chưa có kế hoạch nuôi trai bao...” Tuyết Cơ hừ môộ tiếng rôi nói tiếp:” Nếu ta đã đáp ứng sư tỉ chiếu cố ngươi, thì ta phải bồi dưỡng ngươi thành kẻ có tài chứ không phải thành kẻ vô tích sự... được rồi, ngươi về trước đi, chuẩn bị thật tốt, khi nào rảnh ta sẽ đưa ngươi đến hồ Linh Trạch nghiên cứu địa hình...”bắt đầu từ lúc này Tuyết Cơ sẽ không quá nghiêm khắc với Long Vũ nhưng hắn đã thoát được kiếp nạn nên phải bồi dưỡng hắn nhiều một chút.

    “Khoan đi đã...” ngay khi Long Vũ chuẩn bị rời đi Tuyết Cơ bỗng gọi hắn lại nói:”khi nào chuyện này kết thúc ta sẽ giúp ngươi khai thiên nhãn, coi như đây là phần thưởng cho nỗ lực của ngươi. Sau này có đi bắt quỷ trừ ma cũng dễ dàng hơn.”
    Long Vũ nghe vậy bỗng cảm thấy hứng thú vội vàng hỏi lại:” Tuyết Cơ tỉ tỉ, khai thiên nhãn xong là có thể nhìn xuyên mọi vật à?”

    “hừ, thằng nhóc xấu xa kia, nói vậy là có ý gì? Ta cũng nhắc nhở ngươi, nếu ngươi dùng thiên nhãn làm chuyện xấu sẽ bị trời báo ứng đó... thôi được rồi, ta đang bận, không nói nữa, ngươi lượn đi cho nước nó trong.”

    Long Vũ im lặng suy nghĩ một chút rồi bật cười, mặc dù Tuyết Cơ không trực tiếp trả lời hắn nhưng theo ngữ khí của nàng chắc là có thể dùng thiên nhãn để nhìn xuyên mọi vật. Chỉ có điều hắn quên Tuyết Cơ đã nói nếu dùng thiên nhãn nhìn bậy sẽ bị trời báo ứng.
    ......
    ......

    Xế chiều vừa tan học, Long Vũ thì gặp ngay đội trưởng đội bảo vệ của trường Văn Diệp. Văn Diệp là một người đàn ông cao ráo khoảng 30, nghe đồn là lính đặc nhiệm chuyển ngành, cũng từng giành được huân chương danh dự. Bây giờ hắn phụ trách đội bảo vệ của trường, chuyện án mạng gần đây đều do hắn chịu trách nhiệm xử lí.

    “chào bạn Long Vũ, còn nhớ ta không? Ta là đội trưởng đội bảo vệ của trường...” Văn Diệp vui vẻ chào hỏi Long Vũ.
    “À, nhớ chứ... Văn lão sư, ngươi tìm ta vì chuyện đi bắt quỷ đó hả?” Long Vũ hỏi lại.

    “Suỵt, cậu nói nhỏ một chút...” Văn Diệp vội kéo Long Vũ sang một bên, mắt nhìn xung quanh, sau khi xác định không có ai lãng vãng xung quanh mới nhỏ giọng nói tiếp:”bạn Long Vũ nè, bạn phải nhớ chuyện đi bắt quỷ không được nói lung tung. Nhớ kĩ, trường chúng ta không có ma quỷ gì hết nghe chưa...”Đại học là nơi thuộc về thế giới hiện đại không thể để ai truyền bá chuyện ma quỷ ở đây, hơn nữa 9 năm nay liên tục xảy ra chuyện chết người đã làm cho tâm lí sinh viên có phần hoảng sợ, do đó thân là đội trưởng đội bảo vệ của trường hắn có trách nhiệm giải quyết chuyện này nhằm trấn an tinh thần của sinh viên.

    Đương nhiên Long Vũ hiểu rõ ý Văn Diệp, hắn cười hắc hắc:”Đúng vậy, Văn lão sư, trường ta làm gì có ma quỷ... bây giờ ta phải làm gì đây?”
    “Ấy, ngươi là thiên sư ta phải nghe lời ngươi mới đúng chứ...thôi thì như vầy, ngươi theo ta đi gặp Hàn tiểu thư, nàng là cảnh sát điều tra vụ này. Sau khi các người gặp mặt thì hãy bàn phương án hành động cụ thể được không?”

    Nghe Văn Diệp nói làm Long Vũ lâm vào tình huống dở khóc dở cười, cảnh sát là những ngươi tin chủ nghĩa duy vật mà lại cùng thiên sư đi bắt ma quỷ thì thật là chuyện đáng cười.
    Văn Diệp cũng thấy được suy nghĩ của Long Vũ, hắn cũng đành cười trừ:” Không còn cách nào khác, ta đã hết cách rồi... chuyện này hiện gây ảnh hưởng không tốt, do đó ta hi vọng các người nhanh chóng phá được án bắt được quỷ...”

    Đến nước này thì Long Vũ cũng hết chỗ nói. Thấy Long Vũ mặt như đưa đám, Văn Diệp nói tiếp:” Mà Long Vũ này, cậu cũng đừng làm bộ mặt như vậy được không, Hàn tiểu thư kia là một đại mĩ nữ đó, nàng còn là hoa khôi của cục cảnh sát nữa.” trên mặt Văn Diệp bỗng hiện lên một vẻ ám muội:” nghe nói nàng mới tốt nghiệp Học viện Cảnh sát và hiện còn độc thân...” Long Vũ nghe vậy càng thêm cứng họng, xem bộ mặt Văn Diệp kìa, thật là đê tiện hết chỗ nói, bất quá … ta thích.
    ......
    ......

    Theo Văn Diệp đến văn phòng bảo vệ, Long Vũ chợt thấy một cô gái đang đứng nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, nghe có tiếng bước chân nàng quay lại. Chẹp, đôi mắt d*m đãng của Long Vũ nhanh chóng quét toàn thân cô gái, đại khái nàng khoảng 25 26, mái tóc ngắn làm người khác có ấn tượng đây là cô gái năng động giỏi dang. Nhưng có điều kì quái là nàng không mặc đồng phục cảnh sát, toàn thân từ trên xuống dưới đều là đồ trắng bó sát người làm lộ những đường cong tuyệt đẹp, thậm chí đến cả giầy cao gót cũng màu trắng nốt, thế này thật quá khoa trương rồi.

    Chỉ có điều vẻ mặt nàng nghiêm túc quá làm mất đi vài phần quyến rũ.
    Lúc Long Vũ đang đánh giá Hàn Duyệt, thì nàng cũng đang quan sát hắn. Bất quá, trong mắt nàng hắn chỉ là một thằng nhóc choai choai mới lớn mà thôi nhưng nhìn cũng khá thuận mắt tuy không đẹp trai lắm.

    “ Chào Hàn cảnh quan, vị này là thiên sư Long Vũ mà ta có nói với nàng, lần này có hắn hỗ trợ ta tin rằng nàng sẽ nhanh chóng phá án, bắt được tội phạm...” Văn Diệp vội vàng giúp hai ngươi làm quen.
    Nghe thấy 2 chữ “thiên sư” vẻ mặt Hàn Duyệt liền trầm xuống, nàng là người theo chủ nghĩa duy vật hơn nữa còn là một cảnh sát đa tài. Bằng chứng là trong thời gian học tại Học viện cảnh sát, lúc rảnh rỗi nàng rất thích môn giải phẫu pháp y. Vì vậy với các truyền thuyết ma quỷ thần thánh gì đó nàng đều rất khinh thường.

    “Văn đội trưởng... ta vốn không tin có ma quỷ, nhưng cấp trên giao ta xử lí vụ này, ta đương nhiên phải phối hợp với ngươi. Nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, thời đại này bọn tự xưng “thiên sư” không phải bọn lừa đảo thì cũng là những kẻ điên, do đó ngươi nên cảnh giác một chút coi chừng bị lừa.” Hàn Duyệt nói chuyện khá lạnh nhạt đã vậy trên mặt còn lộ rõ vẻ coi thường Long Vũ. Văn Diệp nghe vậy có chút bất ngờ, hắn không nghĩ Hàn Duyệt ngay từ đầu đã không nể mặt Long Vũ như vậy, hắn đành cười khan mấy tiếng, trong đầu cấp tốc suy nghĩ cách để hai người này hợp tác với nhau phá án.

    “Long Vũ, ngươi từng thấy ma quỷ bao giờ chưa?” Hàn Duyệt đột nhiên hỏi.
    Long Vũ đương nhiên biết Hàn Duyệt coi thường hắn, nhưng hắn chỉ âm thầm cười lạnh, hừ, ngươi không tin có ma quỷ hả, đó là do ngươi ếch ngồi đáy giếng. (đề nghị các bác không liên tưởng bậy bạ!)
    Người ta nói “tóc dài, đầu dốt” nhưng xem ra nữ cảnh sát này đúng là nhân vật trong truyền thuyết tóc ngắn, đầu cũng dốt luôn. Nhưng nhìn bộ ngực đồ sộ kia, hắn lại thấy câu “ngực to, não như trái nho” lại đúng với nàng.

    “sau này nàng sẽ biết...” Long Vũ cũng không muốn nhiều lời, hừ, đợi sau khi vụ án này kết thúc nàng sẽ có đáp án. Thật ra Long Vũ cũng chưa từng thấy ma quỷ, có điều, Tuyết Cơ đã nói vụ này do nữ quỷ làm, như vậy là không thể sai được. Trong ba năm nay, Long Vũ đã hiểu rõ hơn về thực lực của Tuyết Cơ, nàng thật sự là một siêu cấp thiên sư.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  3. #8
    Ngày tham gia
    Mar 2010
    Đang ở
    Lộc Đỉnh Sơn-Kim Dung gia trang
    Bài viết
    170
    Xu
    0

    Mặc định chương 8

    nguồn:www.tangthuvien.com
    dịch: zounghyu
    chương 8: nữ cảnh sát Hàn Duyệt

    Đệ nhất tập chương thứ tám nữ cảnh sát Hàn Duyệt.

    “E hèm, hai vị, vụ án này ta chỉ có thể nhờ hai vị giúp đỡ thôi... có câu”Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết – thành công, thành công, đại thành công” mà...”. Đến lúc này, Văn Diệp chỉ còn cách hết lời van xin thôi.

    Hàn Duyệt liếc nhìn khuôn mặt non choẹt của Long Vũ, nàng thầm nghĩ:”hừ, một thằng nhóc mới lớn thì làm trò trống gì chứ...”

    Thái độ của Hàn Duyệt làm Long Vũ cực kì khó chịu, hắn tà ác nghĩ, đợi khi lão tử thành tài sẽ vẽ bùa ếm ngươi cho ngươi nửa đêm bị quỷ đè.
    “Ha ha... thôi được rồi, hai người từ từ bàn bạc, ta có việc phải đi...”. Văn Diệp cảm thấy không khí có phần nặng nề, áp dụng tuyệt chiêu cứu mạng “36 kế tẩu vi thường sách”. Có điều hắn rời đi rồi phiền phức lại để cho người khác gánh.

    “ 12h đêm nay chúng ta đi hồ Linh Trạch điều tra...” Hàn Duyệt chỉ nói một câu rồi xoay người chuẩn bị rời đi.
    “Khoan đã...” Long Vũ gọi Hàn Duyệt lại:”12h đêm không ngủ chúng ta đi điều tra cái gì?”
    “nếu ngươi sợ thì có thể không cần đến...” Hàn Duyệt dừng bước, quay lại nói tiếp:”Vụ án này ta không cần ngươi hỗ trợ, ta hoàn toàn có thể giải quyết. Nói cách khác là ta không tin bọn thầy bùa lang băm các ngươi... nếu thật sự có ma quỷ, đêm nay ta muốn mở mang kiến thức một chút...” nói xong Hàn Duyệt khẽ lắc đầu rồi bỏ đi.

    Long Vũ nhìn bộ dạng nghênh ngang đắc ý của Hàn Duyệt trong lòng vô cùng tức giận. Con mụ đáng ghét kia, sớm muộn ta cũng sẽ làm ngươi hối hận.
    Long Vũ thầm hạ quyết tâm, chờ khi mở được thiên nhãn hắn sẽ bắt Hàn Duyệt khai đao, xem xem bên trong nàng có những gì.
    Nàng là người trung thành với chủ nghĩa duy vật hả? Được, chờ khi lão tử đem nàng nhìn thấu, xem nàng còn đắc ý nữa không?
    Rời phòng bảo vệ, Long Vũ trước tiên tìm ngay Tuyết Cơ để kêu gào, khóc lóc muốn nàng vì hắn đòi lại công đạo, đương nhiên là những gì hắn kể đã thêm mắm dặm muối không ít.

    kể xong chuyện, Long Vũ lại kêu gào:” Tuyết Cơ tỉ tỉ, Hàn Duyệt khinh thường thiên sư chúng ta, thật không chịu nổi, lần này tỉ phải giúp ta... nếu không thì cho ta vài món pháp bảo bắt quỷ cũng được.”đối với chuyện phải đi bắt quỷ, Long Vũ quả thật có chút lo lắng, dù sao đây cũng là lần đầu tiên của hắn mà.
    “hừ, con bé Hàn Duyệt đúng là không biết tốt xấu... ta định mang ngươi đi điều nghiêng địa hình địa vật hồ Linh Trạch, không ngờ Hàn Duyệt đã hẹn ngươi. Tiểu Vũ, ta có vài lá bùa cho ngươi, lát nữa ta sẽ dạy ngươi cách dùng...”

    Nói là làm, Tuyết Cơ từ trong ngăn kéo lấy ra mấy tấm bùa có vẽ chu sa đưa cho Long Vũ rồi nói:” Một tấm 500, ba tấm này ngàn rưỡi. Sau khi chuyện bắt quỷ thành công, nhà trường sẽ thanh toán cho ngươi, sau đó ngươi gửi tiền vào thẻ ATM của ta là được.”
    Nhận lấy mấy lá bùa, Long Vũ dở khóc dở cười:”Có 3 miếng giấy vụn này mà tỉ kêu ngàn rưỡi, đúng là hút máu người mà... Tuyết Cơ tỉ tỉ, tỉ không thấy hơi quá đáng sao? Ở miếu thành hoàng tại tây thành, 10 đồng ta có thể mua một đống.”

    “10 đồng một đống hả, vậy ngươi đi mua thử coi có bắt được quỷ không?” Tuyết Cơ nhìn Long Vũ khinh thường nói tiếp:” uổng cho ngươi là truyền nhân của Thiên Sư kiếm, vậy mà không có mắt nhìn hàng. Lá bùa ta đưa cho ngươi trên đó có huyền môn đạo thuật chuyên dùng khắc chế ma quỷ. Mấy lá bùa ở miếu kia chỉ là giấy công nghiệp so với giấy vụn không khác nhau bao nhiêu.”
    Những lời Tuyết Cơ nói quả thật không giả. Thiên sư khi vẽ bùa nhất định phải đạt đến cảnh giới nhất định, tối thiểu cũng phải đạt đến tầng thứ nhất của cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần là Tụ Linh. Nếu không ngươi chẳng có cách nào đem đạo lực ngưng tụ lên đó. Đã không có đạo lực ngưng tụ thì đó là giấy vụn.

    Long Vũ tu luyện thiên sư kiếm quyết đã ba năm nay, nhưng đạo lực hắn chỉ mới vừa đến giai đoạn có màu đỏ, để có thể vẽ được bùa trừ ma quỷ thì còn xa lắm.
    Với Tuyết Cơ, cảnh giới của nàng đã có thể miễn cưỡng vẽ bùa, bởi vì cách đây không lâu nàng đã đạt đến tầng Tụ Linh của cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần.
    Nhưng không muốn lãng phí đạo lực của mình, bình thường tất cả pháp khí bắt ma quỷ của nàng đều lấy từ chỗ của sư phụ nàng, nhưng cũng không thể lấy dùng bừa bãi mà phải do một huyến môn trưởng lão dựa theo năng lực mà phân phát.


    Long Vũ tuy không vẽ được bùa nhưng hắn lại dư sức sử dụng bùa chú. Bởi vì yêu cầu sử khi dùng bùa chú rất đơn giản chỉ cần người sử dụng đạt đến giai đoạn đầu của cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần, cũng tức là cảnh giới đạo lực có màu đỏ, là có thể dùng đạo lực đó dẫn phát bùa chú.
    Được Tuyết Cơ hướng dẫn sử dụng đến khi thành thạo Long Vũ mới rời đi. Trước khi hắn ra khỏi cửa, Tuyết Cơ gọi Long Vũ lại nhắn nhủ:”Ngươi phải cố gắng hơn nữa, ta rất kì vọng vào ngươi đó... nếu lần này thành công, ta sẽ thường xuyên giới thiệu mối làm ăn cho ngươi, còn về bùa bắt quỷ ta sẽ để ngươi giá ưu đãi nhất. Sém quên, quyển Phong thủy đại toàn kia, ngươi cố gắng tìm hiểu, gần đây có ta có mấy mối làm ăn nhưng ta không muốn đi, đến lúc đó ta sẽ giới thiệu ngươi.”


    Nghe vậy, Long Vũ thầm tà ác suy nghĩ, xem ra ta nhất định phải làm thần côn rồi.
    “tiểu Vũ, đừng suốt ngày nhăn nhó như thể, con đường tu luyện không thể vội vàng được, hơn nữa thân thể ngươi lại quá yếu kém, phải không ngừng rèn luyện hơn nữa mới được.” Tuyết Cơ nói.
    “Ừ, ta biết mà...” nói xong hắn liền rời đi.
    ......
    ......

    11h đêm. Long Vũ chậm đi vào sân sau trường thẳng đến hồ Linh Trạch. Hàn Duyệt đã sớm đến, nàng vẫn không mặc đồng phục cảnh sát, có điều so với ban ngày nàng đã thay một bộ đồ thể thao để khi hành động sẽ giúp nàng thuận tiện hơn. Như người ta thường nói ngươi đẹp mặc cái gì cũng đẹp. Nhân lúc trăng mờ, Long Vũ nhìn kĩ Hàn Duyệt vài lần, phát hiện nàng vẫn lạnh lùng như cũ, hắn có cảm giác như có ai đó quỵt nàng mấy trăm vạn.
    “sao giờ này mới đến? Không phải ngươi sợ rồi chứ?” Hàn Duyệt nhân cơ hội châm chọc Long Vũ.

    Long Vũ nhìn đồng hồ một chút:” bây giờ chưa tới 12 giờ mà... nói cách khác ta vẫn đến sớm đó.
    “hừ, để phụ nữ chờ mình... ngươi có còn là đàn ông không hả?” Hàn Duyệt hậm hực chất vấn.
    “Kính thưa cảnh sát đại tỉ... tỉ nghĩ chúng ta là tình nhân đang hẹn hò sao...? Xin thưa là đi gặp quỷ, bắt quỷ đó... thôi quên đi, không thèm nói chuyện với nàng nữa, 12h đêm là lúc âm khí nặng nhất, nếu vụ án này do ma quỷ gây ra, ta nghĩ chúng ta sẽ sớm thấy thôi...” Long Vũ tức giận phản kích.

    Hồ Linh Trạch thật ra là “địa chỉ đỏ” mà các cặp tình nhân hay đến nói chuyện yêu đương, thậm chí là làm cả chuyện yêu đương nữa. Nhưng từ khi xảy ra án mạng, buổi tối không ai dám lại đây nữa. Bên bờ hồ Linh Trạch hầu hết trồng liễu rủ um tùm như một cánh rừng, ngoài ra còn có vài cây bạch dương. Hôm nay tuy trăng tròn nhưng lại có mây che khuất, nên chỉ có chút ánh trăng leo lét chiếu xuống xuyên qua tán cây tạo nên những cái bóng loang lỗ như bóng người, làm không khí nơi này có vài phần âm u đáng sợ.

    “Nhìn kìa...” đột nhiên, một âm thanh quái dị vang lên, ngay sau đó một cái bóng trong rừng liễu vọt ra làm Long Vũ và Hàn Duyệt có chút khẩn trương.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi zounghyu, ngày 18-03-2010 lúc 12:19.

  4. #9
    Ngày tham gia
    Mar 2010
    Đang ở
    Lộc Đỉnh Sơn-Kim Dung gia trang
    Bài viết
    170
    Xu
    0

    Mặc định chương 9

    nguồn:www.tangthuvien.com
    dịch: zounghyu
    chương 9: ước hẹn lúc nửa đêm

    Đệ nhất tập chương thứ chín ước hẹn lúc nửa đêm

    “Chỉ là một con mèo hoang thôi?” Hàn Duyệt nhanh chóng nhận ra cái bóng vừa xẹt qua chỉ là một con mèo hoang. Không bỏ qua cơ hội châm chọc Long Vũ một chút, nàng hỏi:”Thế nào, mới vừa rồi ngươi sợ sao?”

    Long Vũ ưỡn ngực, vội vàng giả thích:”Hừ, bổn thiên sư sợ khi nào?” sờ ba lá bùa trong túi, dũng khí của Long Vũ lập tức tăng lên không ít.
    “Hừm...” Hàn Duyệt cười lạnh một tiếng không thèm nói nữa, lặng lẽ nhìn quanh địa hình hồ Linh Trạch. Mục đích nàng đến đây đêm nay chỉ để xem có quỷ trên thế giới này hay không. Nàng cho rằng phải dựa vào kinh nghiệm của bản thân để vạch trần sự giả dối của bọn thầy pháp lừa đảo (sau này sẽ gọi là thần côn) kia.

    Hàn Duyệt đã nghĩ kĩ, qua đêm nay nàng sẽ viết báo cáo yêu cầu cấp trên hủy mệnh lệnh buộc nàng phải hợp tác với bọn thần côn, để bọn họ không làm chậm trễ việc phá án của nàng.
    Nhìn đồng hồ, thấy đã hơn mười hai giờ rưỡi mà xung quanh vẫn không có gì khác thường, Hàn Duyệt lại châm chọc:”E hèm, thiên sư đại nhân, quỷ đâu rồi, xin người hãy kêu chúng ra cho ta xem...”

    Long Vũ bực bội nhìn Hàn Duyệt nhưng vẫn không nói gì. Lũ quỷ kia không phải ngươi kêu là chúng tới ngay. Chúng hỉ nộ vô thường, muốn đến thì đến muốn đi thì đi thôi.
    Đang lúc này đột nhiên, màu trời mờ đi, không biết từ khi nào trên mặt hồ Linh Trạch xuất hiện một đám mây đen che đi ánh trăng.

    Long Vũ chợt phát hiện cái đồng hồ tương lai nóng lên một chút, hắn không biết chuyện này có nghĩa gì... có điều giờ phút này hắn không có tâm tình đi tìm hiểu.
    “Cẩn thận...” một bóng đen đột nhiên đánh tới hai người, theo bản năng Long Vũ nhào tới ôm lấy Hàn Duyệt lăn sang một bên. Đồng thời, một gốc liễu to bằng cổ tay ngay sau lưng họ bị một lực rất mạnh đánh gãy ngã xuống đất.

    “Ngươi buông ta ra ngay...” Hàn Duyệt bị Long Vũ nằm đè lên người nổi giận liền ra tay tát hắn một cái. Thật sự Long Vũ nhào tới ôm Hàn Duyệt hoàn toàn có ý cứu nàng, hắn cũng không muốn làm loại anh hùng lỗ vốn này, hắn vội nắm chặt tay Hàn Duyệt trầm giọng nói:” Cảnh sát đại tỉ, xin tỉ ngó trước nhìn sau kĩ rồi hãy ra tay đánh người, nàng xem cây liễu sau lưng chúng ta kìa...”
    Hàn Duyệt nghe vậy liền nghiêng đầu nhìn, quả nhiên cây liễu đó đã bị đánh gãy.

    Long Vũ nhân cơ hội tiếp tục giải thích:”nếu ta đoán không sai, trong hồ này có thủy quỷ (zounghyu: xứ em gọi là ma da, ma nước), hơn nữa còn là oán linh (người chết oan), vừa rồi ta thấy có quỷ khí tập kích nên mới nhào tới. Nếu không nàng bây giờ sẽ giống cái cây đó...”
    “ Ngươi buông ta ra trước rồi nói...” Hàn Duyệt cố gắng rút tay về nhưng không được, nhìn Long Vũ tưởng yếu ớt nhưng thật ra lại khá mạnh mẽ. Hàn Duyệt khi còn học tại Học viện cảnh sát từng vô địch Judo, trở thành một truyền thuyết được mọi người ca tụng. Nhưng hôm nay khi đối mặt với Long Vũ, nàng lại có vẻ rất mềm yếu.

    “Buông nàng ra cũng được nhưng không được tùy tiện đánh người đó...”mùi thơm trên thân thể Hàn Duyệt làm Long Vũ ngứa ngáy trong lòng, hơn nữa tư thế hai người lúc này có chút mập mờ.
    Hàn Duyệt vội vàng gật đầu:” Ngươi buông ta ra, ta tuyệt đối không đánh ngươi...” không nói cổ tay bị Long Vũ giữ chặt làm nàng đau điếng, còn thân thể Long Vũ lại nằm trên người nàng càng khiến nàng khó chịu hơn.

    Được Hàn Duyệt cam đoan, Long Vũ liền buông cổ tay Hàn Duyệt. Một cơn gió thổi nhẹ khiến tóc Hàn Duyệt chạm vào mặ Long Vũ, thêm mùi hương từ cổ nàng làm Long Vũ có chút động tình. Đã 18 nên Long Vũ bỗng phát sinh phản ứng sinh lí.
    Ngay lúc này, một bóng đen từ hồ vọt lên, hướng thẳng vào Long Vũ làm cảm giác hưng phấn vừa bùng cháy chợt tắt ngấm.

    “ yêu nghiệt phương nào, bổn thiên sư ở đây còn không mau bó tay chịu trói...” Long Vũ phun ra một câu kinh điển của giới thiên sư, đồng thời nhanh chóng lấy ra một lá bùa, âm thầm chuẩn bị đạo lực, sẵn sàng công kích bất cứ lúc nào.
    Hàn Duyệt nhìn bộ dáng phô trương thanh thế có chút trẻ con của Long Vũ, trong lòng có chút khinh thường hừ nói:” Nhàm chán...”.

    Long Vũ chăm chú quan sát con quỷ xuất hiện, không để ý đến Hàn Duyệt. Sự thật thắng hùng biện, nàng rất nhanh sẽ biết sự lợi hại của con quỷ kia.
    “Khặc khắc...” trên mặt hồ vang lên âm thanh kì dị, bóng đen kia không hề do dự, nhanh chóng tiến lên muốn đem Long Vũ ăn tươi nuốt sống.

    Long Vũ chuẩn bị thật kĩ, vận đạo lực ném lá bùa đáng giá tới 500 đồng về phía con quỷ. Lá bùa trên không trung cháy thành một đám lửa trắng nhưng con quỷ kia như không thấy vẫn lao tới, nó không cẩn thận bị đám lửa đốt cháy đau đớn thét lên những tiếng rợn người.
    “ầm...” con quỷ dưới tình thế cấp bách, vội vàng trốn xuống nước dập lửa. Mặt hồ bỗng bốc lên từng làn khói đen, đồng thời những âm thanh quái dị vẫn không ngừng vang lên.

    Lúc này Hàn Duyệt đang mở to mắt nhìn làn khói đen trên mặt hồ, trong lòng không khỏi đánh giá lại Long Vũ.
    Mặt Long Vũ hiện lên vẻ trầm trọng, con quỷ này rất lợi hại, một lá bùa đánh thẳng vào nó mà không thể đem con quỷ hóa thành tro bụi thật sự hơi ngoài ý muốn.

    Nhìn xung quanh đều là sương mù đến cả rừng liễu cũng không thấy đâu. Nếu Long Vũ đoán không lầm thì nơi này đã bị oán khí bao trùm. Dùng ngôn ngữ chuyên gia mà nói, lúc này hồ Linh Trạch đã biến thành không gian của quỷ.


    “ Long Vũ... sao không thấy ai đến đây?” Hàn Duyệt nhăn mặt, nàng có chút không rõ, mới rồi tiếng con quỷ kêu gào lớn như vậy đã lan truyền ra xung quanh, nhưng lâu như vậy không ngờ vẫn không thấy ai chạy đến. Không hiểu sao lòng Hàn Duyệt chợt phát run, theo tiềm thức nàng xích lại gần Long Vũ một chút.

    “ Chúng ta đã bị nhốt trong không gian của quỷ, không ai có khả năng vào đây đâu... núp sau lưng ta, không được lộn xộn, nếu không bị quỷ đánh trúng thì đừng trách ta...” Long Vũ đánh giá tình hình xung quanh lần nữa, hắn phát hiện làn sương mù quỷ dị kia càng lúc càng đậm đặc, xem ra con quỷ này có oán khí rất lớn, chỉ có thể sử dụng Thiên lôi phù (zh: bùa dẫn sấm sét đến, bác nào có đọc Tru Tiên sẽ dẫn sấm sét tấn công kinh khủng như thế nào ) để tiêu diệt nó.

    Long Vũ nắm chặt Thiên lôi phù, vừa chuẩn bị ném ra vừa không ngừng lẩm bẩm:” Lại đi đứt 500 nữa rồi...”
    Một tiếng “ầm” rất lớn vang lên, Thiên lôi phù được ném ra dẫn sấm sét đánh thẳng xuống hồ, trên mặt hồ liền xuất hiện một cột nước.
    Nhưng con quỷ kia chỉ bị thương chứ không bị tiêu diệt, điều này khiến Long Vũ rất lo lắng.

    Tuyết Cơ cho hắn ba lá bùa, hai lá chân hỏa phù và một lá thiên lôi phù. Trong đó, Thiên lôi phù có uy lực mạnh nhất, bây giờ Thiên lôi phù đã ném đi nhưng không tiêu diệt được con quỷ, thật khiến hắn rất nhức đầu.

    Trong tay hắn chỉ còn một lá chân hỏa phù. Sự thật đã chứng minh, chân hỏa phù không thể tiêu diệt được con quỷ này. Long Vũ khẽ nhíu mày, tay sờ nhẹ Thiên sư kiếm thai, trong lòng thầm thở dài, cảnh giới Tru Tà trong Thiên sư kiếm quyết chưa luyện thành, thiên sư kiếm trong thời gian ngắn không thể biến hóa được, căn bản là không dùng được.

    Làn khói đên trên mặt hồ dần tiêu tan, tiếng kêu gào thê thảm cũng dần nhỏ xuống. Long Vũ thầm đoán, đây là khoảnh khắc yên tĩnh trước cơn bão.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  5. #10
    Ngày tham gia
    Mar 2010
    Đang ở
    Lộc Đỉnh Sơn-Kim Dung gia trang
    Bài viết
    170
    Xu
    0

    Mặc định chương 10

    nguồn:www.tangthuvien.com
    dịch: zounghyu
    chương 10: máy tính hình người thức giấc

    Đệ nhất tập chương thứ mười máy tính hình người thức giấc ( bác nào có xem phim của em Thư Sướng j đó quên tên rồi, sẽ biết người máy hình người là gì?)

    Chiếm cứ hồ Linh Trạch này là một con thủy quỷ cho nên hồ nước hỗ trợ nó rất nhiều. Hồ nước lớn như thế cũng phần nào thể hiện trình độ tu luyện của nó.
    Hàn Duyệt dò hỏi:” Xảy ra chuyện gì vậy... có phải cả ngươi cũng không có biện pháp gì?”

    “Yên tâm đi, có ta ở đây nàng không cần lo lắng...” mặc dù chuyện hôm nay thật sự rất phiền toái nhưng trước mặt phụ nữ, Long Vũ không thể lùi bước hắn. Với hắn, lúc nào còn giả bộ được thì tiếp tục giả bộ.
    “ Grừ...” đang lúc này, con quỷ đã hồi phục vết thương liền quay lại tấn công. Giống như lần tấn công trước, con quỷ vẫn giương nanh múa vuốt xông lên quyết đem Long Vũ ăn tươi nuốt sống.
    Long Vũ cũng không dám chậm trễ, vội vàng vận đạo lực ném ra lá chân hỏa phù còn lại, miệng không ngừng rên rỉ đau đớn:” Lại đi đứt 500 nữa rồi...”

    Hàn Duyệt thấy vậy, vội vàng hỏi:” có phải không đối phó được không?”
    “ Không có...” Long Vũ nhìn làn sương xung quanh, trong lòng thầm than không ổn, con quỷ này không phải loại oán linh thông thường, nó đã sớm nhận ra điểm yếu của lá bùa.
    “ Cẩn thận...” ngay lúc Long Vũ đang thất thần, từ hồ Linh Trạch chợt bay ra một bóng đen đánh về Hàn Duyệt. Không kịp suy nghĩ, Long Vũ lao tới ôm Hàn Duyệt vào lòng, thuận thế lăn tròn trên mặt đất.

    Lần thứ hai bị ôm, hơn nữa đang trong nguy hiểm, Hàn Duyệt có hơi bối rối. Nhất là Long Vũ lại phạm một sai lầm lớn, một tay hắn đặt trực tiếp lên ngực nàng.
    Nếu bình thường nàng đã sớm tát hắn một cái, nhưng giờ đang lúc nguy hiểm nàng cũng không so đo nhiều, bất quá nàng thầm hạ quyết tâm sau này nhất định tìm hắn tính sổ. Hàn Duyệt nuôi “ lợn sữa” hơn hai mươi năm không bị ai ăn. Không ngờ hôm nay lại bị tên nhóc này ăn mất.
    “ Tránh ra...”một kích đánh không trúng, bóng đen kia liền xoay lại tiếp tục tấn công. Long Vũ vội đẩy Hàn Duyệt sang một bên, một mình đối mặt với bóng đen kia, giờ phút này trong tay hắn không còn bùa chú, chỉ còn cách sử dụng hỏa dị năng trong cơ thể, lửa mới là khắc tinh của oán linh.

    Nhưng chỉ trong chốc lát, Long Vũ đã bị đánh ngã, cánh tay hắn thậm chí còn bị một vết thương lớn, máu tươi nhanh chóng thấm ướt ống tay áo hắn.
    Long Vũ không biết tất cả máu tươi khi chảy đến cổ tay đều bị chiếc đồng hồ tương lai hấp thu không sót một giọt. Cùng lúc đó, màn hình đồng hồ chợt lấp lánh một màu hồng kì dị trong nháy mắt nhập vào Long Vũ. Ngay lập tức, Long Vũ cảm thấy cơ thể tràn đầy sức mạnh, hắn lập tức kích thích hỏa dị năng lao đến con quỷ.
    Điều làm Long Vũ vui mừng là ngọn lửa phóng ra không ngờ dài đến cả mét, trực tiếp đem con quỷ cuốn vào.

    “Chủ nhân... cứu ta...” thét lên một tiếng thê thảm, con quỷ quay đầu chui vào hồ nước, ngay lập tức sương mù xung quanh tan biến, ánh trăng một lần nữa xuất hiện.
    “Không gian của quỷ biến mất rồi...” Long Vũ vui mừng nói, nhưng tình hình hắn lại không mấy lạc quan, toàn thân đau nhức, kinh mạch trong cơ thể căng phồng như muốn nổ tung. Trước mắt hắn đột nhiên tối sầm, đột ngột mất hết tri giác.
    Mắt thấy Long Vũ hôn mê bất tỉnh, khóe miệng còn trào máu, Hàn Duyệt chợt luống cuống chân tay nhưng bất chấp nam nữ thụ thụ bất thân gì đó, đem Long Vũ ôm vào lòng, nhanh chân chạy ra ngoài.
    ......
    ......

    Nghỉ ngơi trong bệnh viện một đêm, hừng đông thì Long Vũ tỉnh lại, ngoại trừ toàn thân đau nhức không còn chút sức lực, thân thể hắn không có gì đáng ngại.
    Nhớ lại chuyện tối qua, Long Vũ có chút không tin, hỏa dị năng của hắn không hiểu sao lại mạnh hơn mấy chục lần.
    Vươn tay thử phóng ra tia lửa, Long Vũ phát hiện ngọn lửa trên đầu ngón tay không khác lúc trước vẫn leo lét như vậy. Long Vũ nhất thời cảm thấy khó hiểu, không lẽ chỉ là nằm mơ?

    “két...” đang lúc này, Hàn Duyệt đẩy cửa đi vào, bộ đồ thể thao tối qua đã được thay bằng bộ váy, cặp chân dài mang vớ đen kết hợp với giày cao gót cũng màu đen, trông nàng rất gợi cảm. Nhìn nàng trang điểm đơn giản, ánh mắt sáng ngời làm người đối diện cũng có cảm giác vui vẻ.
    Long Vũ thầm nghĩ tại sao nàng luôn không mặc cảnh phục ( đồng phục cảnh sát) nếu không với khí chất của nàng tin rằng khi mặc vào sẽ càng thêm mĩ lệ.
    “ Bác sĩ nói ngươi quá mệt nhọc, nghỉ ngơ một chút sẽ nhanh chóng bình phục, viện phí cứ giao cho ta... bây giờ ta phải về cục. Trưa một chút ngươi có thể tự mình trở về.” Hàn Duyệt vẫn lạnh lùng như trước, thái độ của nàng như không vì Long Vũ đã cứu nàng mà thay đổi.

    “ Còn nữa, hôm qua ngươi tốn ngàn rưỡi, ta sẽ trả cho ngươi.” Hàn Duyệt nói thêm.
    Long Vũ hỏi lại:” Sao nàng biết ta tốn ngàn rưỡi...?”
    “Hừ, ngươi nói đi nói lại không biết bao nhiêu lần, ai mà không biết chứ...” Hàn Duyệt tức giận nói:” lúc đầu ta còn tưởng đó là một câu thần chú...”
    Long Vũ nói cười không xong, im lặng không nói nữa.
    “Được rồi, cứ như thế đi... ta đi trước, nhớ kĩ, chuyện tối qua không được nói với bất kì ai. Vì yên ổn xã hội, chúng ta thà để dân chúng không tin có ma quỷ. Đây là mê tín thời phong kiến.” Hàn Duyệt dặn dò một lần nữa, nói xong xoay người bước đi.

    “Khoan đã...” Long Vũ gọi Hàn Duyệt,hỏi” Sếp Hàn, chuyện tối qua... chẳng lẽ nàng không tính sổ với ta sao?”
    “Không cần thiết...” Hàn Duyệt quay lại, lạnh nhạt nói:”Ngươi đã cứu ta, hơn nữa ngươi cũng đã đền bù đầy đủ cho ta, cho nên chúng ta không ai nợ ai.”
    Nhìn theo bóng lưng Hàn Duyệt, Long Vũ tự hỏi:” Mình đã làm gì nàng ta nhỉ...?”
    ......
    ......

    Tan học, Long Vũ định tìm Tuyết Cơ cùng ăn cơm, nhân tiện kể chuyện hôm qua với nàng. Không ngờ, không gọi cho Tuyết Cơ được. Bất đắc dĩ, Long Vũ phải ăn cơm một mình. Buổi chiều không có tiết, nghĩ thân thể còn mệt, hắn đành quay về nhà.
    Nằm trên giường, một cơn buồn ngủ ập đến, Long Vũ ngáp một cái rồi chìm vào giấc ngủ.

    Khi Long Vũ ngủ say, màn hình đồng hồ trên cổ tay hắn chợt loe lên ánh sáng năm màu, đồng thời một âm thanh dễ nghe của một cô gái vang lên:” Bắt đầu kiểm tra thân thể của chủ nhân... bắt đầu ghi số liệu... bắt đầu kiểm tra ý thức của chủ nhân....”
    Lúc này Long Vũ đang chìm trong một giấc mơ, hắn mơ mình đang đi vào một không gian xa lạ , rất rộng lớn, khắp nơi đều là màu trắng, xung quanh không có gì cả. Cái không gian này làm người ta có cảm giác chỉ cần nhẹ nhàng bước đi là sẽ bay được, giống như đã mất đi trọng lực.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


Trang 2 của 8 Đầu tiênĐầu tiên 1234 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status