dạo này đói thuốc dclm quá, học các a e tập biên dịch chơi.
nội dung truyện : Long Vũ là con của hai tên trùm trong băng Dị năng công hội và Huyền môn. đáng lẽ phải có sức mạnh kinh người thì khổ thay bác này chỉ là một phế vật trong phế vật do sự xung khắc năng lực của cha mẹ, hắn chỉ có thể sống đến năm 18, nhưng kì tích xảy ra hắn sống sót. từ đó tung hoành vũ trụ, hại đời vô số em xinh tươi....
theo tớ đánh giá truyện đã đạt tới cảnh giới bựa rất cao, rất có giá trị giải trí. không thích hợp với trẻ con U16. Còn về giá trị nghệ thuật: không dám đánh giá
nguồn:www.tangthuvien.com
dịch: zounghyu
chương 1: Số phận chờ chết
chương 1: số phận chờ chết
Nỗi thống khổ lớn nhất của nhân sinh chính là biết mình sẽ chết lúc nào, nhưng lại không thể tránh được. Long Vũ chính là người như thế, vào năm 15 tuổi, thúc thúc hắn, Long Thiên Trạch chính miệng nói hắn sẽ chết ở tuổi 18. Đây là số mệnh của hắn không ai thay đổi được.
Sau Long Thiên Trạch, sư thúc Tuyết Cơ của hắn cũng chính thức xác nhận điều đó. Mà cho hắn cái số mệnh đau khổ này lại chính là cha mẹ hắn.
Nói về cha mẹ hắn, đây lại là 2 nhân vật vang danh đương thời. Mẹ hắn, Thủy Tiên, thiên tài tu huyền môn đạo pháp trăm năm khó gặp. Cha hắn, Long Thiên Diệu, hỏa hệ dị năng giả (người có năng lực kì dị về lửa) xuất sắc nhất trong vài chục năm gần đây của dị năng công hội.
Hai người họ đều là số ít tinh anh trong tinh anh của thế giới này, lẽ ra bọn họ kết hợp lại sẽ phải sinh ra một kẻ siêu cấp thiên tài mới đúng chứ! Nhưng kết quả không như mong đợi, kết quả của bọn họ,Long Vũ,một phế vật trong phế vật.
Theo thúc thúc hắn giải thích, huyền môn và dị năng công hội tu luyện theo hai hướng khác nhau mà cha mẹ hắn đều là nhân vật đứng đầu lĩnh vực do đó nảy sinh tương khắc càng nặng nề vì thế làm hắn sinh ra tiên thiên thể chất không đủ biến thành phế vật.
Tới lúc này Long Vũ mới hiểu tại sao hắn tu luyện huyền môn đạo pháp tiến bộ rất chậm. Người khác bình thường tu luyện khoảng 1 năm là có thể hoàn thành, hắn mặc dù nỗ lực gấp mấy lần thậm chí cả mấy chục lần thời gian mới có thể miễn cưỡng hoàn thành.
Cái này đã tính là gì. Điều khiến hắn thêm buồn bực chính là hắn vốn kế thừa hỏa hệ dị năng của phụ thân vậy mà không tài nào sử dụng được mới chết chứ!
Sau cùng sư thúc Tuyết Cơ giúp đỡ, Long Vũ ăn được một lượng lớn linh đan diệu dược. Năm hắn 16, bổn mạng tinh huyết của hắn rốt cuộc cũng tỉnh giấc, mở ra hỏa hệ dị năng. Nhưng trớ trêu thay, hỏa dị năng mạnh mẽ, bá đạo của Long Vũ lại chỉ phun được tia lửa le lói cỡ que diêm thậm chí ngay cả ngọn nến hay đèn dầu cũng ăn đứt ngọn lửa của hắn.
Dưới tình huống như thế, Long Vũ vẫn không bỏ cuộc. Thúc thúc hắn Long Thiên Trạch và sư thúc Tuyết Cơ lại càng không bỏ cuộc, bọn họ tin số mệnh nhưng tin tưởng người khác có thể tạo ra kì tích.
Năm ngoái, Tuyết Cơ để lại một phong thư rồi đi huyền môn tổng bộ nhưng đến nay vẫn bặt vô âm tín. Dựa theo Tuyết Cơ nhắn lại, nàng đi huyền môn tổng bộ vì tìm đạo pháp cứu Long Vũ.
Trong một năm này, Tuyết Cơ trở thành người mang lại chút hi vọng cuối cùng cho Long Vũ và Long Thiên Trạch.
......
......
Thời gian như thoi đưa, tính từ lúc Tuyết Cơ ra đi đã gần một năm, Long Vũ dựa vào những ưu điểm của mình để thi vào trường đại học nổi tiếng nhất tỉnh Thiên Hải, Thiên Hải đại học.
Hôm nay là Trung Thu, cũng chính là ngày 15/8 âm lịch, còn không tới nửa tháng là tới sinh nhật lần thứ 18 của hắn. Trên trán Long Vũ sớm đã xuất hiện những nét lo âu rõ ràng. Cho đến hôm nay hắn vẫn chưa có bất kì tin tức gì của Tuyết Cơ.
Thật ra so với trước, Long Vũ cũng không làm gì mới, trước kia hắn làm cái gì thì bây giờ lại tiếp tục. Mỗi ngày trừ thời gian đi học bên ngoài, còn lại hắn đều cố gắng tu luyện huyền môn đạo pháp và hỏa hệ dị năng. Mặc dù tiến bộ vẫn chậm chạp như cũ nhưng Long Vũ chưa từng từ bỏ.
Dùng lời của hắn nói, ông trời đã muốn buông tha hắn, hắn tại sao còn muốn buông tha chính mình?
Long Thiên Trạch nhìn Long Vũ cố gắng, không bỏ cuộc, lòng càng xúc động càng thêm áy náy. Nếu có thể, hắn mong nỗi thống khổ trên người Long Vũ chuyển lên người hắn.
“Tiểu Vũ… trở về ăn cơm đi, hôm nay ngươi đã tu luyện rất lâu rồi… xuống đây đi, thân thể ngươi không chịu nỗi nữa đâu. Yên tâm, sư thúc Tuyết Cơ của ngươi sẽ nhanh chóng trở về trước sinh nhật.” Long Thiên Trạch, hỏa hệ dị năng giả đẳng cấp 7 sao, một nhân vật vang danh thiên hạ của dị năng công hội, một thiết hán tử chân chính đi qua sinh tử không rơi lệ. Nhưng hôm nay nhìn bóng lưng cô đơn của Long Vũ, ánh mắt của hắn lại ươn ướt.
“thúc thúc!”Long Vũ nghiêng đầu nhìn vị thúc thúc thân như phụ thân này, khóe miệng nhếch lên tươi cười nói:” Con không sao… con không muốn ăn cơm, con thấy trời đã xế chiều rồi đó, thúc xem mặt trời đã ngã về tây, ráng màu đầy trời… thật đẹp a. Có lẽ qua mấy ngày nữa con chết đi, con sẽ không còn cơ hội thấy lần nữa.
“Tiểu Vũ, không được nói bậy…”nam tử thấy máu không rơi lệ này, chính giờ phút này lại không cách nào khống chế được tâm tình của mình, đôi mắt giờ đã rưng rưng. Mười tám năm trước chỉ nháy mắt là trôi qua. Mặc dù mười tám năm nay hắn vẫn luôn chuẩn bị tư tưởng chấp nhận nhưng sự tình đã tới nước này thì lão không còn bình tĩnh được nữa.
Mười tám năm a, nhân sinh có bao nhiêu cái mười tám năm. Trong 18 năm nay, Long Thiên Trạch thậm chí từ bỏ địa vị tại dị năng công hội, ở nhà gắt gao chăm sóc Long Vũ. Lão hi vọng xuất hiện kì tích, hắn hi vọng trời cao có thể cảm động. Nhưng tất cả hi vọng chỉ là xa vời, ngày hôm đích thân lão kiểm tra thân thể Long Vũ, tình hình không chút lạc quan.
Lúc này lão chỉ có thể đem toàn bộ hi vọng kí thác vào người gần 1 năm nay không thấy, Tuyết Cơ. Chỉ mong nàng ở huyền môn tổng bộ có thể tìm ra phương pháp cứu Long Vũ.
“Cầu trời phù hộ…!”Long Thiên Trạch khẽ nghiêng đầu, bất động thanh sắc lau nhanh khóe mắt. Lão không hi vọng Long Vũ thấy lão đang khóc.
“Tiểu Vũ, về thôi… nên ăn cơm, ngươi yên tâm đi, Tuyết Cơ sư thúc của ngươi nhất định sẽ nhanh chóng trở về giúp ngươi mà…” Long Thiên Trạch đi qua vỗ vỗ bả vai Long Vũ.
Long Vũ lưu luyến nhìn ráng chiều trên không trung, trong lòng thở dài, một ngày qua lại ít đi một ngày.
“không thể buông xuôi, không được từ bỏ…!”Long Vũ thầm tự nhủ. Không đến phút cuối, hắn sẽ không dễ dàng chấp nhận số mệnh.
......
......
Làm người càng để ý thời gian thì thời gian sẽ trôi qua càng nhanh. Trong nháy mắt, thời gian đến sinh nhật lần thứ 18 của Long Vũ đã không còn xa.
Mắt thấy Long Vũ sắp chịu đại nạn, Long Thiên Trạch tâm tình không lúc nào yên, thậm chi ảnh hưởng đến dị năng trong cơ thể của lão, bình thường trên người lão lúc nào cũng có ngọn lửa nóng hừng hực.
Đêm đã khuya, từng tia chớp không ngừng xẹt về phía chân trời, trong nháy mắt, mây đen bao phủ đầy trời, xem ra sắp có mưa to. Long Thiên Trạch đứng dậy đi tới trước cửa sổ, nhìn bóng đêm ngoài kia, tâm tình giờ đã không còn trầm tĩnh như xưa.
“Lão tặc thiên …!”Long Thiên Trạch năm ngón tay khép lại, từ những đầu ngón tay phóng ra một tia lửa hướng về không trung bay tới. Lão muốn đem tất cả nỗi phẫn nộ uất nghẹn bấy lâu phát tiết ra ngoài.
“Long Thiên Trạch, ngươi phát điên a…?” đúng lúc này, một đạo nhân ảnh từ ngoài cửa sổ từ ngoài cửa sổ bay vào, tiếp đó một thanh âm quen thuộc truyền vào lỗ tai lão.
“Tuyết Cơ, là ngươi… ngươi đã trở về?”tâm trạng buồn bực của Long Thiên Trạch nhất thời tan biến, lão vội vàng quay lại chỉ thấy một nữ tử vận bạch sam đang đi tới. Nữ tử này ước chừng 25 26 tuổi, sắc mặt thanh tú, ngũ quan tinh tế giống như tuyệt tác của Thượng Đế, đôi mắt đen nhánh lấp lánh có thần. Sống mũi dọc dừa, đôi môi hồng nhuận gợi cảm mê người như đã được Thượng Đế người phác thảo kĩ lưỡng. Nữ tử này vóc người thon thả, làn váy không gió tự tung bay, nhìn qua tựa như tiên nữ hạ phàm.
Không sai, người này chính là sư muội của mẹ Long Vũ, huyền môn thủy hệ pháp sư Tuyết Cơ.
“Thế nào, có tìm được pháp môn cứu tiểu Vũ không?”Long Thiên Trạch căn bản không có hứng thú ngắm nhìn Tuyết Cơ, lão chỉ quan tâm biện pháp cứu Long Vũ.
“Có một biện pháp!”trên trán Tuyết Cơ chợt xuất hiện một nét ưu sầu, xem ra sự tình có chút không thật sự thuận lợi.
“Biện pháp gì, ngươi nói mau đi, chỉ cần có biện pháp là được rồi… cần gì ta sẽ toàn lực giúp ngươi…” sắc mặt Long Thiên Trạch vốn đang mờ mịt tuyệt vọng dần trở nên có chút huyết sắc, xem ra, lão đối với Tuyết Cơ tràn ngập kì vọng.
“Oan nghiệt quyết…!”Tuyết Cơ nhẹ nhàng nói ra ba chữ.
Long Thiên Trạch nghe vậy, trong phút chốc ngây ngẩn cả người. Thật lâu sau, hắn mới phục hồi tinh thần:”Tuyết Cơ … ngươi không phải đang nói giỡn chứ… ngươi muốn biến tiểu Vũ thành hoạt thi sao? Đây là biện pháp quái gì… không được, ta không đồng ý, kiên quyết không đồng ý…” “một phút trước còn đang ở thiên đường, một cái chớp mắt đã thành địa ngục” chính là tâm trạng Long Thiên Trạch lúc này. Lão không thể ngờ cái mà Tuyết Cơ gọi là biện pháp lại là dùng “Oan nghiệt quyết” phong bế linh hồn Long Vũ, biến hắn thành một hoạt thi. Cách làm này chính là đạo pháp bị cấm của huyền môn.
Cái gọi là Oan nghiệt quyết kì thật chính là Cương thi quyết. Cương thi không có trong tam giới ngũ hành, cho nên cách làm này được gọi là Oan nghiệt quyết, nó có thể đem linh hồn người chết phong ấn vào bên trong, cũng có thể cường hóa thân thể đến một mức nhất định. Bất quá hiệu quả cướng hóa thân thể không thật rõ ràng. Thông thường, sau khi sử dụng oan nghiệt quyết sẽ biến thành hoạt thi, sau một năm hoặc nửa năm sẽ phải trơ mắt nhìn thân thể mình thối rữa, biến chất. Lúc đó nỗi sợ hãi tuyệt vọng sẽ kết thúc cuộc đời mình.
“Ta cần thời gian ba tháng.” Tuyết Cơ thản nhiên nói:”Ta còn có một biện pháp trừ bỏ Oan nghiệt quyết, ta sẽ mời sư tôn ra tay, nhưng mà sư tôn đang bế quan, nhanh nhất phải ba tháng nữa mới xuất quan.”
“Ngươi nói Thiên Cơ đạo nhân…”Long Thiên Trạch cười lạnh một tiếng nói:”Tuyết Cơ a Tuyết Cơ, ngươi quá ngây thơ rồi, ngươi cho rằng Thiên Cơ đạo nhân sẽ cứu tiểu Vũ chúng ta sao? Năm đó đại ca ta cùng sư tỉ ngươi qua lại, kẻ phản đối đầu tiên chính là lão hỗn tạp Thiên Cơ kia, bây giờ ngươi lại nhờ hắn đi cứu tiểu Vũ, đây không phải là đang nói đùa hay sao?”
Tuyết Cơ trầm giọng nói:“Ta sẽ dùng biện pháp của ta đi thuyết phục sư tôn...... Mặt khác, Long Thiên Trạch ta phải cảnh cáo ngươi, sau này ngươi ít nói năng lỗ mãng đi, nếu như ngươi dám sỉ nhục sư tôn trước mặt ta, ta sẽ không khách khí ......”
“Hừ!” Long Thiên Trạch cười lạnh một tiếng, nói:“Tuyết Cơ, ta hỏi ngươi, nếu như mười tám năm trước đại ca ta với sư tỷ ngươi thật sự bị sư tôn ngươi cùng hội trưởng bọn ta bức tử , ngươi còn có thể cùng hắn nói chuyện sao?”
“Long Thiên Trạch, ngươi đừng quên, hiện tại Thiên Diệu đại ca và Thủy Tiên sư tỉ sống chết khó đoán, bây giờ ngươi nói như vậy là có ý gì… quên đi, hôm nay không nói vấn đề này, ta hỏi lại một lần nữa ngươi rốt cuộc có đồng ý cho ta ba tháng thời gian không? Với thân thể tiểu Vũ bây giờ, theo ta thấy trong vòng ba tháng thân thể sẽ không thối nát, bất quá trong thời gian này hắn không thể tiếp tục đi học.”
“Ngươi nắm chắc mấy thành có thể khuyên được lão Thiên Cơ… Thiên Cơ đạo nhân cứu tiểu Vũ?” Long Thiên Trạch nghiêm túc hỏi.
“Ba thành --!” Tuyết Cơ nói.
“Ba thành… nói như vậy chỉ là hi vọng xa vời rồi…ngươi nghĩ xem, nếu tới lúc đó Thiên Cơ đạo nhân thấy chết không cứu, tiểu Vũ sẽ bị Oan nghiệt quyết phản hệ lâm vào huyết ngục chịu vô cùng vô tận thống khổ… ta không đồng ý… kiên quyết không đồng ý…”Long Thiên Trạch tỏ vẻ kiên quyết phản đối.
“Ngươi nghĩ cũng đúng… nhưng nếu như chúng ta cố gắng, có lẽ còn có hi vọng thành công. Nếu chúng ta bỏ cuộc, tiểu Vũ chỉ còn sống được vài ngày….”Tuyết Cơ căm hận nói:”Ta nghĩ kĩ rồi, dù ngươi phản đối, ta vẫn làm như vậy…hơn một năm qua ta khổ luyện “Huyết tế thuật” tại huyền môn tổng bộ là vì ngày hôm nay…”
“Ta không đồng ý….!”ngay lúc Long Thiên Trạch nói lời phản đối, Long Vũ mặc áo ngủ đi vào phòng khách, hắn cười cười tự giễu:”Tuyết Cơ sư thúc, thúc thúc… các người đừng ầm ĩ nữa, con sẽ không đồng ý đem thân biến thành hoạt thi đâu, cho dù chết con cũng phải chết có tôn nghiêm… con không muốn biến thành quái vật… hơn nữa, coi như Thiên Cơ đạo nhân có đồng ý cứu con, con cũng sẽ không nhận bố thí của hắn… Tuyết Cơ sư thúc, thúc thúc, vài ngày nữa, con hi vọng hai người có thể vui đùa cùng con, không cần buồn phiền vì chuyện của con nữa đâu. Thời gian không còn sớm, ngủ thôi, có gì mai nói tiếp…”
“Chờ đã, tiểu Vũ….”Tuyết Cơ đi qua kéo Long Vũ quay lại, nghiêm mặt nói:”Ngươi thật sự quyết định rồi a? chẳng lẽ ngươi muốn bỏ cuộc? Ngươi quên ngươi đã đáp ứng gì với ta sao, không được bỏ cuộc, không được buông tay…”
Long Vũ ngẩng đầu nhìn Tuyết Cơ, nói:” Con không quên, con sẽ không bỏ cuộc, nhưng con không muốn biến thành quái vật cũng không muốn nhận ơn trạch bố thí của lão Thiên Cơ kia… Làm người cũng tốt, làm quỷ cũng tốt, ta cũng sẽ không từ bỏ tôn nghiêm của mình. Sư thúc, nhiều năm như vậy mà hình dáng người vẫn không chút thay đổi… vẫn xinh đẹp như vậy, ta nghĩ nên gọi người là tỉ tỉ… ta cảm thấy luôn gọi người sư thúc, sẽ làm người già…”
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile