TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 8 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 37

Chủ đề: [Tiên hiệp] Đặc thù không gian - Xích Tuyết (New: Chương 37)

  1. #1
    Ngày tham gia
    Mar 2010
    Đang ở
    Lộc Đỉnh Sơn-Kim Dung gia trang
    Bài viết
    170
    Xu
    0

    Mặc định [Tiên hiệp] Đặc thù không gian - Xích Tuyết (New: Chương 37)

    dạo này đói thuốc dclm quá, học các a e tập biên dịch chơi.
    nội dung truyện : Long Vũ là con của hai tên trùm trong băng Dị năng công hội và Huyền môn. đáng lẽ phải có sức mạnh kinh người thì khổ thay bác này chỉ là một phế vật trong phế vật do sự xung khắc năng lực của cha mẹ, hắn chỉ có thể sống đến năm 18, nhưng kì tích xảy ra hắn sống sót. từ đó tung hoành vũ trụ, hại đời vô số em xinh tươi....
    theo tớ đánh giá truyện đã đạt tới cảnh giới bựa rất cao, rất có giá trị giải trí. không thích hợp với trẻ con U16. Còn về giá trị nghệ thuật: không dám đánh giá
    nguồn:www.tangthuvien.com
    dịch: zounghyu
    chương 1: Số phận chờ chết

    chương 1: số phận chờ chết
    Nỗi thống khổ lớn nhất của nhân sinh chính là biết mình sẽ chết lúc nào, nhưng lại không thể tránh được. Long Vũ chính là người như thế, vào năm 15 tuổi, thúc thúc hắn, Long Thiên Trạch chính miệng nói hắn sẽ chết ở tuổi 18. Đây là số mệnh của hắn không ai thay đổi được.
    Sau Long Thiên Trạch, sư thúc Tuyết Cơ của hắn cũng chính thức xác nhận điều đó. Mà cho hắn cái số mệnh đau khổ này lại chính là cha mẹ hắn.

    Nói về cha mẹ hắn, đây lại là 2 nhân vật vang danh đương thời. Mẹ hắn, Thủy Tiên, thiên tài tu huyền môn đạo pháp trăm năm khó gặp. Cha hắn, Long Thiên Diệu, hỏa hệ dị năng giả (người có năng lực kì dị về lửa) xuất sắc nhất trong vài chục năm gần đây của dị năng công hội.
    Hai người họ đều là số ít tinh anh trong tinh anh của thế giới này, lẽ ra bọn họ kết hợp lại sẽ phải sinh ra một kẻ siêu cấp thiên tài mới đúng chứ! Nhưng kết quả không như mong đợi, kết quả của bọn họ,Long Vũ,một phế vật trong phế vật.

    Theo thúc thúc hắn giải thích, huyền môn và dị năng công hội tu luyện theo hai hướng khác nhau mà cha mẹ hắn đều là nhân vật đứng đầu lĩnh vực do đó nảy sinh tương khắc càng nặng nề vì thế làm hắn sinh ra tiên thiên thể chất không đủ biến thành phế vật.
    Tới lúc này Long Vũ mới hiểu tại sao hắn tu luyện huyền môn đạo pháp tiến bộ rất chậm. Người khác bình thường tu luyện khoảng 1 năm là có thể hoàn thành, hắn mặc dù nỗ lực gấp mấy lần thậm chí cả mấy chục lần thời gian mới có thể miễn cưỡng hoàn thành.
    Cái này đã tính là gì. Điều khiến hắn thêm buồn bực chính là hắn vốn kế thừa hỏa hệ dị năng của phụ thân vậy mà không tài nào sử dụng được mới chết chứ!

    Sau cùng sư thúc Tuyết Cơ giúp đỡ, Long Vũ ăn được một lượng lớn linh đan diệu dược. Năm hắn 16, bổn mạng tinh huyết của hắn rốt cuộc cũng tỉnh giấc, mở ra hỏa hệ dị năng. Nhưng trớ trêu thay, hỏa dị năng mạnh mẽ, bá đạo của Long Vũ lại chỉ phun được tia lửa le lói cỡ que diêm thậm chí ngay cả ngọn nến hay đèn dầu cũng ăn đứt ngọn lửa của hắn.
    Dưới tình huống như thế, Long Vũ vẫn không bỏ cuộc. Thúc thúc hắn Long Thiên Trạch và sư thúc Tuyết Cơ lại càng không bỏ cuộc, bọn họ tin số mệnh nhưng tin tưởng người khác có thể tạo ra kì tích.
    Năm ngoái, Tuyết Cơ để lại một phong thư rồi đi huyền môn tổng bộ nhưng đến nay vẫn bặt vô âm tín. Dựa theo Tuyết Cơ nhắn lại, nàng đi huyền môn tổng bộ vì tìm đạo pháp cứu Long Vũ.
    Trong một năm này, Tuyết Cơ trở thành người mang lại chút hi vọng cuối cùng cho Long Vũ và Long Thiên Trạch.
    ......
    ......
    Thời gian như thoi đưa, tính từ lúc Tuyết Cơ ra đi đã gần một năm, Long Vũ dựa vào những ưu điểm của mình để thi vào trường đại học nổi tiếng nhất tỉnh Thiên Hải, Thiên Hải đại học.
    Hôm nay là Trung Thu, cũng chính là ngày 15/8 âm lịch, còn không tới nửa tháng là tới sinh nhật lần thứ 18 của hắn. Trên trán Long Vũ sớm đã xuất hiện những nét lo âu rõ ràng. Cho đến hôm nay hắn vẫn chưa có bất kì tin tức gì của Tuyết Cơ.

    Thật ra so với trước, Long Vũ cũng không làm gì mới, trước kia hắn làm cái gì thì bây giờ lại tiếp tục. Mỗi ngày trừ thời gian đi học bên ngoài, còn lại hắn đều cố gắng tu luyện huyền môn đạo pháp và hỏa hệ dị năng. Mặc dù tiến bộ vẫn chậm chạp như cũ nhưng Long Vũ chưa từng từ bỏ.
    Dùng lời của hắn nói, ông trời đã muốn buông tha hắn, hắn tại sao còn muốn buông tha chính mình?
    Long Thiên Trạch nhìn Long Vũ cố gắng, không bỏ cuộc, lòng càng xúc động càng thêm áy náy. Nếu có thể, hắn mong nỗi thống khổ trên người Long Vũ chuyển lên người hắn.


    “Tiểu Vũ… trở về ăn cơm đi, hôm nay ngươi đã tu luyện rất lâu rồi… xuống đây đi, thân thể ngươi không chịu nỗi nữa đâu. Yên tâm, sư thúc Tuyết Cơ của ngươi sẽ nhanh chóng trở về trước sinh nhật.” Long Thiên Trạch, hỏa hệ dị năng giả đẳng cấp 7 sao, một nhân vật vang danh thiên hạ của dị năng công hội, một thiết hán tử chân chính đi qua sinh tử không rơi lệ. Nhưng hôm nay nhìn bóng lưng cô đơn của Long Vũ, ánh mắt của hắn lại ươn ướt.
    “thúc thúc!”Long Vũ nghiêng đầu nhìn vị thúc thúc thân như phụ thân này, khóe miệng nhếch lên tươi cười nói:” Con không sao… con không muốn ăn cơm, con thấy trời đã xế chiều rồi đó, thúc xem mặt trời đã ngã về tây, ráng màu đầy trời… thật đẹp a. Có lẽ qua mấy ngày nữa con chết đi, con sẽ không còn cơ hội thấy lần nữa.
    “Tiểu Vũ, không được nói bậy…”nam tử thấy máu không rơi lệ này, chính giờ phút này lại không cách nào khống chế được tâm tình của mình, đôi mắt giờ đã rưng rưng. Mười tám năm trước chỉ nháy mắt là trôi qua. Mặc dù mười tám năm nay hắn vẫn luôn chuẩn bị tư tưởng chấp nhận nhưng sự tình đã tới nước này thì lão không còn bình tĩnh được nữa.
    Mười tám năm a, nhân sinh có bao nhiêu cái mười tám năm. Trong 18 năm nay, Long Thiên Trạch thậm chí từ bỏ địa vị tại dị năng công hội, ở nhà gắt gao chăm sóc Long Vũ. Lão hi vọng xuất hiện kì tích, hắn hi vọng trời cao có thể cảm động. Nhưng tất cả hi vọng chỉ là xa vời, ngày hôm đích thân lão kiểm tra thân thể Long Vũ, tình hình không chút lạc quan.

    Lúc này lão chỉ có thể đem toàn bộ hi vọng kí thác vào người gần 1 năm nay không thấy, Tuyết Cơ. Chỉ mong nàng ở huyền môn tổng bộ có thể tìm ra phương pháp cứu Long Vũ.
    “Cầu trời phù hộ…!”Long Thiên Trạch khẽ nghiêng đầu, bất động thanh sắc lau nhanh khóe mắt. Lão không hi vọng Long Vũ thấy lão đang khóc.
    “Tiểu Vũ, về thôi… nên ăn cơm, ngươi yên tâm đi, Tuyết Cơ sư thúc của ngươi nhất định sẽ nhanh chóng trở về giúp ngươi mà…” Long Thiên Trạch đi qua vỗ vỗ bả vai Long Vũ.
    Long Vũ lưu luyến nhìn ráng chiều trên không trung, trong lòng thở dài, một ngày qua lại ít đi một ngày.
    “không thể buông xuôi, không được từ bỏ…!”Long Vũ thầm tự nhủ. Không đến phút cuối, hắn sẽ không dễ dàng chấp nhận số mệnh.

    ......
    ......
    Làm người càng để ý thời gian thì thời gian sẽ trôi qua càng nhanh. Trong nháy mắt, thời gian đến sinh nhật lần thứ 18 của Long Vũ đã không còn xa.

    Mắt thấy Long Vũ sắp chịu đại nạn, Long Thiên Trạch tâm tình không lúc nào yên, thậm chi ảnh hưởng đến dị năng trong cơ thể của lão, bình thường trên người lão lúc nào cũng có ngọn lửa nóng hừng hực.
    Đêm đã khuya, từng tia chớp không ngừng xẹt về phía chân trời, trong nháy mắt, mây đen bao phủ đầy trời, xem ra sắp có mưa to. Long Thiên Trạch đứng dậy đi tới trước cửa sổ, nhìn bóng đêm ngoài kia, tâm tình giờ đã không còn trầm tĩnh như xưa.

    “Lão tặc thiên …!”Long Thiên Trạch năm ngón tay khép lại, từ những đầu ngón tay phóng ra một tia lửa hướng về không trung bay tới. Lão muốn đem tất cả nỗi phẫn nộ uất nghẹn bấy lâu phát tiết ra ngoài.
    “Long Thiên Trạch, ngươi phát điên a…?” đúng lúc này, một đạo nhân ảnh từ ngoài cửa sổ từ ngoài cửa sổ bay vào, tiếp đó một thanh âm quen thuộc truyền vào lỗ tai lão.

    “Tuyết Cơ, là ngươi… ngươi đã trở về?”tâm trạng buồn bực của Long Thiên Trạch nhất thời tan biến, lão vội vàng quay lại chỉ thấy một nữ tử vận bạch sam đang đi tới. Nữ tử này ước chừng 25 26 tuổi, sắc mặt thanh tú, ngũ quan tinh tế giống như tuyệt tác của Thượng Đế, đôi mắt đen nhánh lấp lánh có thần. Sống mũi dọc dừa, đôi môi hồng nhuận gợi cảm mê người như đã được Thượng Đế người phác thảo kĩ lưỡng. Nữ tử này vóc người thon thả, làn váy không gió tự tung bay, nhìn qua tựa như tiên nữ hạ phàm.

    Không sai, người này chính là sư muội của mẹ Long Vũ, huyền môn thủy hệ pháp sư Tuyết Cơ.
    “Thế nào, có tìm được pháp môn cứu tiểu Vũ không?”Long Thiên Trạch căn bản không có hứng thú ngắm nhìn Tuyết Cơ, lão chỉ quan tâm biện pháp cứu Long Vũ.

    “Có một biện pháp!”trên trán Tuyết Cơ chợt xuất hiện một nét ưu sầu, xem ra sự tình có chút không thật sự thuận lợi.
    “Biện pháp gì, ngươi nói mau đi, chỉ cần có biện pháp là được rồi… cần gì ta sẽ toàn lực giúp ngươi…” sắc mặt Long Thiên Trạch vốn đang mờ mịt tuyệt vọng dần trở nên có chút huyết sắc, xem ra, lão đối với Tuyết Cơ tràn ngập kì vọng.
    “Oan nghiệt quyết…!”Tuyết Cơ nhẹ nhàng nói ra ba chữ.

    Long Thiên Trạch nghe vậy, trong phút chốc ngây ngẩn cả người. Thật lâu sau, hắn mới phục hồi tinh thần:”Tuyết Cơ … ngươi không phải đang nói giỡn chứ… ngươi muốn biến tiểu Vũ thành hoạt thi sao? Đây là biện pháp quái gì… không được, ta không đồng ý, kiên quyết không đồng ý…” “một phút trước còn đang ở thiên đường, một cái chớp mắt đã thành địa ngục” chính là tâm trạng Long Thiên Trạch lúc này. Lão không thể ngờ cái mà Tuyết Cơ gọi là biện pháp lại là dùng “Oan nghiệt quyết” phong bế linh hồn Long Vũ, biến hắn thành một hoạt thi. Cách làm này chính là đạo pháp bị cấm của huyền môn.

    Cái gọi là Oan nghiệt quyết kì thật chính là Cương thi quyết. Cương thi không có trong tam giới ngũ hành, cho nên cách làm này được gọi là Oan nghiệt quyết, nó có thể đem linh hồn người chết phong ấn vào bên trong, cũng có thể cường hóa thân thể đến một mức nhất định. Bất quá hiệu quả cướng hóa thân thể không thật rõ ràng. Thông thường, sau khi sử dụng oan nghiệt quyết sẽ biến thành hoạt thi, sau một năm hoặc nửa năm sẽ phải trơ mắt nhìn thân thể mình thối rữa, biến chất. Lúc đó nỗi sợ hãi tuyệt vọng sẽ kết thúc cuộc đời mình.

    “Ta cần thời gian ba tháng.” Tuyết Cơ thản nhiên nói:”Ta còn có một biện pháp trừ bỏ Oan nghiệt quyết, ta sẽ mời sư tôn ra tay, nhưng mà sư tôn đang bế quan, nhanh nhất phải ba tháng nữa mới xuất quan.”
    “Ngươi nói Thiên Cơ đạo nhân…”Long Thiên Trạch cười lạnh một tiếng nói:”Tuyết Cơ a Tuyết Cơ, ngươi quá ngây thơ rồi, ngươi cho rằng Thiên Cơ đạo nhân sẽ cứu tiểu Vũ chúng ta sao? Năm đó đại ca ta cùng sư tỉ ngươi qua lại, kẻ phản đối đầu tiên chính là lão hỗn tạp Thiên Cơ kia, bây giờ ngươi lại nhờ hắn đi cứu tiểu Vũ, đây không phải là đang nói đùa hay sao?”

    Tuyết Cơ trầm giọng nói:“Ta sẽ dùng biện pháp của ta đi thuyết phục sư tôn...... Mặt khác, Long Thiên Trạch ta phải cảnh cáo ngươi, sau này ngươi ít nói năng lỗ mãng đi, nếu như ngươi dám sỉ nhục sư tôn trước mặt ta, ta sẽ không khách khí ......”

    “Hừ!” Long Thiên Trạch cười lạnh một tiếng, nói:“Tuyết Cơ, ta hỏi ngươi, nếu như mười tám năm trước đại ca ta với sư tỷ ngươi thật sự bị sư tôn ngươi cùng hội trưởng bọn ta bức tử , ngươi còn có thể cùng hắn nói chuyện sao?”
    “Long Thiên Trạch, ngươi đừng quên, hiện tại Thiên Diệu đại ca và Thủy Tiên sư tỉ sống chết khó đoán, bây giờ ngươi nói như vậy là có ý gì… quên đi, hôm nay không nói vấn đề này, ta hỏi lại một lần nữa ngươi rốt cuộc có đồng ý cho ta ba tháng thời gian không? Với thân thể tiểu Vũ bây giờ, theo ta thấy trong vòng ba tháng thân thể sẽ không thối nát, bất quá trong thời gian này hắn không thể tiếp tục đi học.”

    “Ngươi nắm chắc mấy thành có thể khuyên được lão Thiên Cơ… Thiên Cơ đạo nhân cứu tiểu Vũ?” Long Thiên Trạch nghiêm túc hỏi.
    “Ba thành --!” Tuyết Cơ nói.
    “Ba thành… nói như vậy chỉ là hi vọng xa vời rồi…ngươi nghĩ xem, nếu tới lúc đó Thiên Cơ đạo nhân thấy chết không cứu, tiểu Vũ sẽ bị Oan nghiệt quyết phản hệ lâm vào huyết ngục chịu vô cùng vô tận thống khổ… ta không đồng ý… kiên quyết không đồng ý…”Long Thiên Trạch tỏ vẻ kiên quyết phản đối.

    “Ngươi nghĩ cũng đúng… nhưng nếu như chúng ta cố gắng, có lẽ còn có hi vọng thành công. Nếu chúng ta bỏ cuộc, tiểu Vũ chỉ còn sống được vài ngày….”Tuyết Cơ căm hận nói:”Ta nghĩ kĩ rồi, dù ngươi phản đối, ta vẫn làm như vậy…hơn một năm qua ta khổ luyện “Huyết tế thuật” tại huyền môn tổng bộ là vì ngày hôm nay…”

    “Ta không đồng ý….!”ngay lúc Long Thiên Trạch nói lời phản đối, Long Vũ mặc áo ngủ đi vào phòng khách, hắn cười cười tự giễu:”Tuyết Cơ sư thúc, thúc thúc… các người đừng ầm ĩ nữa, con sẽ không đồng ý đem thân biến thành hoạt thi đâu, cho dù chết con cũng phải chết có tôn nghiêm… con không muốn biến thành quái vật… hơn nữa, coi như Thiên Cơ đạo nhân có đồng ý cứu con, con cũng sẽ không nhận bố thí của hắn… Tuyết Cơ sư thúc, thúc thúc, vài ngày nữa, con hi vọng hai người có thể vui đùa cùng con, không cần buồn phiền vì chuyện của con nữa đâu. Thời gian không còn sớm, ngủ thôi, có gì mai nói tiếp…”

    “Chờ đã, tiểu Vũ….”Tuyết Cơ đi qua kéo Long Vũ quay lại, nghiêm mặt nói:”Ngươi thật sự quyết định rồi a? chẳng lẽ ngươi muốn bỏ cuộc? Ngươi quên ngươi đã đáp ứng gì với ta sao, không được bỏ cuộc, không được buông tay…”
    Long Vũ ngẩng đầu nhìn Tuyết Cơ, nói:” Con không quên, con sẽ không bỏ cuộc, nhưng con không muốn biến thành quái vật cũng không muốn nhận ơn trạch bố thí của lão Thiên Cơ kia… Làm người cũng tốt, làm quỷ cũng tốt, ta cũng sẽ không từ bỏ tôn nghiêm của mình. Sư thúc, nhiều năm như vậy mà hình dáng người vẫn không chút thay đổi… vẫn xinh đẹp như vậy, ta nghĩ nên gọi người là tỉ tỉ… ta cảm thấy luôn gọi người sư thúc, sẽ làm người già…”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi zounghyu, ngày 02-04-2010 lúc 12:14.
    ---QC---


  2. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  3. #2
    Ngày tham gia
    Mar 2010
    Đang ở
    Lộc Đỉnh Sơn-Kim Dung gia trang
    Bài viết
    170
    Xu
    0

    Mặc định chương 2

    nguồn:www.tangthuvien.com
    dịch: zounghyu
    chương 2: linh hồn đến từ tương lai

    Đệ nhất tập chương thứ hai linh hồn đến từ tương lai.
    “Khờ quá… ngươi thích gọi như thế nào thì cứ gọi như thế đi…” mắt Tuyết Cơ có chút ửng đỏ, thanh âm nghẹn ngào nói:”tiểu Vũ, ngươi không ghét ta khi xưa hay đánh chửi ngươi sao?”

    “Không có…!”Long Vũ kiên định lắc đầu, nói:”khi ta lớn lên liền hiểu rõ, tỉ đánh ta mắng ta đều vì muốn tốt cho ta, ta bây giớ cảm kích còn không kịp, sao lại ghét tỉ chứ…”

    “Hảo hài tử…”Tuyết Cơ miễn cường làm ra vẻ tươi cười, nói:”Đáp ứng Tuyết Cơ tỉ tỉ, không được bỏ cuộc… còn nhớ ngươi đã thề gì không? Ngươi từng nói, chờ ngươi tu vi cao siêu sẽ đánh bại ta, rửa mối nhục năm đó bị ta đánh bại… Tuyết Cơ tỉ tỉ thực mong có ngày đó…”

    “Nhớ chứ… đương nhiên nhớ…”Long Vũ nghe vậy, trong mắt hiện lên một tia dị sắc, vừa cười vừa nói:”Tuyết Cơ tỉ tỉ, nếu thật sự có một ngày như thế, tỉ có tức giận không?”

    “Sẽ không đâu…”Tuyết Cơ nghiêm túc nói, chỉ là trên mặt có phần hơi ngượng ngùng.
    “Vì tỉ thí ta phải tiếp túc sống…!” Long Vũ nói rồi liền trở về phòng nghỉ ngơi.
    “Ai…!” nhìn theo bóng lưng Long Vũ, Tuyết Cơ thở dài một tiếng, mặc dù nàng rất muốn dùng Oan nghiệt quyết, nhưng Long Vũ một mực cự tuyệt nàng cũng đành buông tay. Long Vũ là một người kiên cường, có một số việc hắn đã quyết định thì người khác không tài nào thuyết phục được.
    ......
    ......
    Thời gian thoáng một cái lại ba ngày trôi qua, thiên thọ đại nạn càng lúc càng đến gần. Mấy ngày nay, Long Thiên Trạch đến trường xin phép cho Long Vũ ở nhà.

    Sáng sớm, ánh mặt trời xuyên qua cửa chiếu lên gương mặt Tuyết Cơ, nàng lật người lại,chậm rãi mở mắt. Đột nhiên trong lòng cảm thấy căng thẳng, sâu trong nội tâm xuất hiện một cảm giác không tốt.
    “bang bang…!” đang lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng la của Long Thiên Trạc:” Tuyết Cơ, không xong rồi, tiểu Vũ để lại một phong thư rồi bỏ đi không biết…”

    Tuyết Cơ nghe vậy, vội vàng xoay người rời giường, dùng tốc độ nhanh nhất mặc quần áo, rồi như tia chớp xông vào phòng khách, từ trong tay Long Thiên Trạch nhận lấy phong thư kia.

    Rất nhanh quét qua vài lần, Tuyết Cơ thở dài một tiếng, chỉ cảm thấy thân thể mềm nhũn, cả người ngã phịch xuống salon.
    Long Vũ thật sự bỏ đi rồi, hắn nói hắn đi tìm một nơi để lặng lẽ “ra đi”. Hắn không muốn Tuyết Cơ và Long Thiên Trạch vì hắn mà thương tâm, hắn không muốn hai người nhìn thấy hắn chịu nỗi khổ thiên thọ đại nạn đang càng lúc càng đến gần.

    “Tìm… nhất định phải tìm được tiểu Vũ… chúng ta không thể mặc kệ hắn… chúng ta chia nhau ra tìm…” Sững sờ trong giây lát, Tuyết Cơ giống như sư tử mẹ nổi giận từ salon bật dậy, hướng về Long Thiên Trạch quát một tiếng, liền phi thân đi mất.
    ......
    ......
    Ban đêm,trên đỉnh ở ngoại ô cách thành phố Thiên Hải trăm dặm, Long Vũ đang ngẩng đầu nhìn vầng trăng sáng tỏ trên không trung kia, trong lòng ngổn ngang tâm sự không nói nên lời.

    Không biết tại sao, hôm nay trong lòng hắn lại không còn sợ hãi cái chết đang đến gần. Ba năm trước, khi biết mình phải chịu đại nạn, mặc dù Long Vũ làm như bất cần đời, nhưng tâm lí vẫn rất sợ, thực lòng kháng cự đại nạn. Không thể nói hắn sợ chết, chỉ vì hắn còn rất nhiều chuyện chưa làm xong. Cha mẹ hắn đến nay sinh tử không rõ, Tuyết Cơ cùng Long Thiên Trạch có ơn dưỡng dục chưa kịp hồi báo. Tại cái trần thế này hắn còn có nhiều thứ không thể dứt bỏ.

    Có người nói tính mạng rất quý, tình yêu lại càng quý giá hơn nhưng vì tình yêu tự do, tính mạng cũng có thể bỏ. Long Vũ không đồng ý với lời này, theo hắn tính mạng mới là quý nhất. Tính mạng chính là trung tâm của mọi việc, nếu không có tính mạng, tình yêu vĩnh cửu gì chứ, chỉ là lời nói rỗng tuếch, một câu nói suông.

    “Lão tặc thiên… tại sao lão lại đối với ta như vậy, dựa vào cái gì chứ… ta rốt cục đã phạm tội gì mà ngươi hành hạ ta như vậy… lão tặc thiên, ta không phục, ta không cam tâm…”Long Vũ tâm tình dần trở nên kích động, hắn đứng dậy, hai tay chống nạnh, ẩn ẩn có vài phần phong phạm của Á Long chủ tịch, không ngừng chửi trời mắng đất.
    Mắng xong một trận, tâm tình Long Vũ quả nhiên chuyển biến tốt đẹp một chút.

    Đột nhiên, phía xa nơi chân trời xẹt qua một vệt sao băng, hơn nữa còn có màu tím mà lại lớn như vậy, Long Vũ thật sự chưa từng nghe nói qua có sao băng màu tím.
    Ánh mắt hắn giờ hoàn toàn bị ánh sao băng kia thu hút.

    “Kì quái… sao giống hướng về phía ta thế này…” đang hứng thú quan sát ánh sao băng kia, đột nhiên sự tình nảy sinh biên hóa, ánh sao kia không biết thế nào lại trực tiếp hướng tới chỗ đỉnh núi nơi Long Vũ đang đứng.
    Mồ hôi Long Vũ đổ đầy mình, chẵng lẽ đây là báo ứng do mình chửi trời mắng đất nãy giờ?
    Không phải nhanh vậy chứ?

    Long Vũ không sợ chết nhưng không muốn chết trong tay lão tặc thiên, mắt thấy sao băng sắp bay đến, hắn nhanh chân bỏ chạy, trong miệng không ngừng lẩm bẩm:” lão tặc thiên, không cần nhanh vậy chứ, ta bất quá chỉ mắng ngươi vài câu thôi mà, ngươi không cần vì chỉnh ta mà làm ra động tĩnh lớn tới vậy…!”


    “Ầm ầm…!” Long Vũ mặc dù là phế vật nhưng tốt xấu gì cũng đã tu hành gần 18 năm, tốc độ chạy vẫn rất nhanh. Ngay lúc hắn vừa rời khỏi, ngôi sao băng màu tím đó cũng vừa rơi xuống đồng thời phát ra một tiếng nổ kinh hoàng. Đá vụn bay tung tóe nện vào người Long Vũ làm hắn đau đớn đến mắt thấy đom đóm.

    Thật lâu sau đó, đợi khi bốn phía bụi đất dần rơi xuống không gian yên tĩnh trở lại, Long Vũ phát hiện nơi sao băng rơi xuống chợt lóe lên một đạo quang màu tím chói lọi.
    Tò mò, Long Vũ từ từ đi tới. Rất nhanh hắn nắm được tình hình thực tế, màu tím chói mắt kia thật ra do một thủy tinh cầu dạng như một hạt châu màu tím phát ra. Bên cạnh hạt châu còn có một vật giống như đồng hồ đang nằm lăn lóc.
    “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế này?” từ tình hình thực tế, hiển nhiên đây không phải sao băng rồi. Về phần xảy chuyện gì, Long Vũ không biết.

    Do dự một chút, Long Vũ tiếp tục tiến lên phía trước thử thăm dò, dù phía trước tràn ngập nguy hiểm, hắn cũng không sợ. Đều là chết, chỉ cần không phải chết trong tay lão tặc thiên thì Long Vũ không ngại.
    “Thật sự là đồng hồ a…” Khi đến gần, Long Vũ xác định vật ở cạnh hạt châu kia chính là một cái đồng hồ được làm từ hợp kim nào đó mà phi thường sáng bóng.

    Nhìn quanh không thấy người nào khác, Long Vũ vội vàng đem cái đồng hồ kia đeo vào cổ tay mình. Cùng lúc đó hắn chợt nghe tiếng ai đó vang lên:”Cầm lên đi, cầm lên đi…”
    Long Vũ như bị âm thanh kia mê hoặc, thần xui quỷ khiến thế nào mà lại nhặt luôn cái hạt châu màu tím kia.
    Khi vừa cầm hạt châu lên, trong nháy mắt, một cỗ lực lượng vô hình đột nhiên xâm nhập vào cơ thể hắn, hắn chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại rồi mất đi tri giác.

    Ngay lúc mất đi tri giác, Long Vũ rõ ràng nghe được một trận cười khặc khặc quái dị.
    ......
    ......
    Một lần nữa Long Vũ khôi phục ý thức, khi mở mắt ra hắn phát hiện mình đang nằm trên giường, chung quanh là một màu trắng toát, đầu giường là một cái máy khổng lồ không biết tên. Nghiêng đầu sang một bên, Long Vũ nhìn thấy trên ống truyền dịch ghi rõ ngày 1/10.

    Long Vũ trong lòng mê hoặc, theo lí mà nói, thiên thọ đại nạn giáng xuống hắn đã qua (15/8 âm lịch cũng là 20/9 dương lịch). Nói cách khác hắn đã chết mới đúng.
    Từ tình huống hiện tại mà nói, hắn tựa hồ còn sống, phòng bệnh cùng thiết bị chữa bệnh này đã nói lên tất cả.
    Bình tâm suy nghĩ một chút, Long Vũ cẩn thận hồi tưởng lại tình hình thực tế, hắn chỉ nhớ ngày đó trên đỉnh núi ở ngoại ô mắng lão tặc thiên. Sau đó một đạo sao băng bay tới… Sau đó, hắn cầm cái đồng hồ kia rồi lại nhặt hạt châu màu tím, tiếp theo liền mất đi ý thức. Bây giờ không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra nữa?

    “Chẳng lẽ lão tặc thiên chột dạ… để ta được sống thêm lần nữa… hay đã xảy ra kì tích?”liên tiếp những vấn đề đau đầu xuất hiện trong não hắn. Đáng tiếc, lúc này hắn căn bản không tim ra đáp án, hắn mặc dù thanh tỉnh lại, nhưng thân thể vẫn yếu ớt như trước, thật sự là rất yếu.
    Một cơn đau nhói lên, hắn lần nữa mất đi ý thức lâm vào hôn mê. Bất quá khoe miệng hắn đọng lại nét tươi cười, bởi vì trước khi hôn mê hắn đã xác định hắn đã vượt qua thiên kiếp.
    ......
    ......
    Nếu như cho La Hậu thêm một cơ hội, khẳng định hắn sẽ không dám to gan lớn mật đi đế quốc phủ nguyên soái để hái hoa. Con gái của đế quốc nguyên soái La Lâm mặc dù là đế quốc đệ nhất mĩ nữ, nhưng dẫu sao cái mạng nhỏ của mình vẫn quý giá hơn, mạo hiểm đi hái hoa thật không đáng.

    Đáng tiếc trên đời này không bán thuốc hối hận, sự tình không muốn đã xảy ra.
    Trải qua một ngày nghiên cứu, La Hậu đã rõ ràng tình huống phát sinh trước mắt. Tại nguyên soái phủ, trong lúc hắn cùng yêu thú cấp 10 đánh nhau, không gian bị xé rách trong không gian xuất hiện lực hấp dẫn làm linh hồn hắn trực tiếp từ cơ thể bay ra, tiến nhập vào thời không trùng động, đi tới một nền văn minh đã biến mất. Con yêu thú cùng hắn chiến đấu càng thảm hại hơn, nội đan bị hút vào thời không đi theo La Hậu đến đây.
    Lúc xuyên qua tầng khí quyển, linh hồn La Hậu suýt chút nữa bị đốt cháy, nhưng hắn lanh trí trốn vào nội đan của yêu thú, nhờ vậy không bị hồn phi phách tán.

    Vận khí La Hậu cũng không tệ, sau khi hạ xuống, hắn ở bên trong nội đan ngửi được hơi thở của loài người, hơn nữa hắn lại thành công xâm nhập cơ thể của Long Vũ. Mặc dù thân thể đã mất, nhưng đây cũng không phải tình huống quá xấu. Chỉ cần hắn đoạt được thân thể của người này, hắn có thể sống lại.

    “Ngươi là ai… ngươi tại sao lại xuất hiện trong cơ thể ta…”ngay lúc La Hậu đang buồn bực, chủ nhân thân thể xuất hiện, đó là một thanh niên tướng mạo gầy yếu rất tầm thường.
    “Ta là ai… đúng vậy, ta là ai?” Thời không lữ hành La Lâm tựa hồ có chút thất thần lẩm bẩm.

    Ngừng một chút, hắn nhếch môi vừa cười vừa nói:”Đừng sợ, ta đến từ vũ trụ kỉ nguyên thời đại năm 235, siêu cấp anh tuấn thiên sư La Hậu… ngươi chính là chủ nhân thân thể này a… haha, một tên đáng thương, linh hồn cùng thân thể ngươi quá yếu… đáng tiếc a, ta bây giờ không có sự lựa chọn nào khác, nếu trời cao đã giúp ta chọn ngươi, ta đây chỉ có thể miễn cưỡng tiếp nhận thôi. Để ta xem xét trí nhớ của ngươi nào…”

    “Đi xuyên qua không gian? Vũ trụ kỉ nguyên thời đại…”Long Vũ có cảm giác như mình đang nằm mơ, đây vốn là những từ ngữ xuất hiện trong tiểu thuyết, không ngờ lại có thật? Không nghi ngờ gì, cái tên La Hậu hẳn là linh hồn đến từ tương lai thời không.
    La Hậu cũng không để ý đến Long Vũ đang vô cùng kinh ngạc bối rối kia, hắn nhắm mắt lại lẳng lặng cẩn thận cảm ngộ Long Vũ.

    “Không ngờ ngươi lại là một phế vật như vậy… chả trách thân thể kém cỏi đến như vậy…” La Hậu hổn hển nói:” Ta nói này tiểu tử, ngươi làm người thế nào mà thân thể kém cỏi như vậy, sau này ta làm sao mà sống đây. Đáng thương a, thật sự là đáng thương a, suốt 18 năm không thể tin là ngươi chỉ biết tu luyện, một điểm vui thú của cuộc sống cũng không có… chờ đã, tiểu tử chết tiệt ngươi không ngờ lại thầm mến sư thúc mình. Để ta xem xem, chậc, không ngờ lại là một mĩ nữ, hơn nữa còn là một thiên sư… haha, không sai a, tiểu tử ngươi cuối cùng cũng có chút giá trị lợi dụng….”
    Long Vũ bị nói trúng rồi tâm sự, sắc mặt có chút ửng đỏ, cả giận nói:“Ngươi không được nhìn trộm tâm sự của ta….”
    “haha, tiểu tử đáng thương kia, ngươi cho rằng mình có thể ngăn cản ta sao?” La Hậu khinh thường cười cười, tiếp tục đọc trí nhớ của Long Vũ.

    “Ờ, ngươi bây giờ còn đang học đại học, không sai… trong trường đại học khẳng định sẽ có nhiều muội muội xinh đẹp, nhân dịp ta sẽ hái hoa luôn… hehe.” La Hậu hài lòng gật đầu:”Mặc dù thân thể ngươi chỉ là phế vật, nhưng cuộc sống xung quanh ngươi lại rất thú vị đó, ta rất hài lòng… tiểu tử kia, nghỉ ngơi đi, ta giúp ngươi sống tốt hơn.”
    “Nói vậy là có ý gì?” Long Vũ tựa hồ có chút hoảng sợ.

    “Có ý gì? Ta cho rằng thân thể ngươi là phế vật, không ngờ đầu óc cũng là củi mục… quên đi, lên lớp miễn phí cho ngươi một khóa, trong một thân thể chỉ có thể có được một linh hồn. Ta và ngươi phải có kẻ tiêu vong. Đương nhiên kẻ tiêu vong khẳng định là ngươi… được rồi, ta không có thời gian nói nhảm với ngươi, lão tử là loại người trời sinh tính hào hiệp, nếu đã đến đây, ta cũng không một câu oán hận, tốt xấu gì tại địa cầu này vẫn do con người thống trị… con người ta yêu cầu không cao chỉ cần mỗi ngày có phụ nữ cho ta hưởng thụ là được…” Nói đến đây, La Hậu trong mắt xuất hiện một đạo hàn quang:” Trái lại để ta cắn nuốt ngươi… từ nay về sau, một Long Vũ hoàn toàn mới sẽ được sinh ra…”

    “ngươi muốn cắn nuốt ta?” sắc mặt Long Vũ căng thẳng, hắn liền co giò bỏ chạy, nhưng La Hậu đuổi theo rât nhanh, hắn há to miệng cắn lấy cánh tay của Long Vũ. Long Vũ trong lòng đau xót, một lần nữa cảm nhận được nỗi sợ hãi cái chết hiện về.
    La Hậu cắn nuốt rất nhanh, chỉ chốc lát đã nuốt mất cánh tay Long Vũ. Cảm giác đau đớn như kích phát dũng khí của Long Vũ.

    “Không được bỏ cuộc, không được buông thả… ta ngay cả số mệnh còn có thể thoát khỏi, vì sao phải e ngại một cái linh hồn của thế giới tương lai như ngươi…” Gầm lên một tiếng giận dữ, Long Vũ há to miệng bắt đầu cắn lại La Hậu.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi fishscreen, ngày 17-03-2010 lúc 13:28.

  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  5. #3
    Ngày tham gia
    Mar 2010
    Đang ở
    Lộc Đỉnh Sơn-Kim Dung gia trang
    Bài viết
    170
    Xu
    0

    Mặc định chương 3

    nguồn:www.tangthuvien.com
    dịch: zounghyu
    chương 3:có cuộc sống mới

    Đệ nhất tập chương thứ ba đạt được tân sinh


    Nhất thời, hai cái linh hồn, ngươi cắn ta một cái, ta liền táp ngươi một cái. Trong lúc nhất thời dĩ nhiên hai bên lực lượng cân bằng, ngang tài ngang sức, bất phân thắng bại.

    La Hậu bắt đầu có chút hối hận, nếu sớm biết tên đáng thương này có can đảm phản kháng hắn như vậy, hắn sẽ không vội vã xuống tay. Sau khi đi xuyên qua thời không, linh hồn hắn đã trở nên hư nhược rất nhiều rồi. Chỉ là so với Long Vũ thì có mạnh hơn chút ít. Theo lí mà nói, cho dù là mạnh hơn một chút hắn cũng có thể thành công cắn nuốt linh hồn Long Vũ. Nhưng không may là tiểu tử này lại có một cỗ tín niệm phản kháng dữ dội, không ngờ lại có thể “cắn” ngang sức với hắn.

    Hai cái linh hồn ở trong thân thể lăn qua lăn lại. Cơ thể vốn suy yếu rất nhanh nảy sinh phản ứng. Sắc mặt trở nên một mảnh xanh mét, trên trán chảy ra từng giọt mồ hôi to như hạt đậu.

    Y sĩ trưởng đang kiểm tra Long Vũ nhất thời phát hiện ra tình trạng này, hắn vội vàng tiến hành cấp cứu, xem thiết bị giám sát nhịp tim chỉ thấy tim Long Vũ đập khi mạnh khi nhẹ, kiểm tra triệu chứng bệnh ba hồi ổn định ba hồi dao động. Tình huống này đúng là các thầy thuốc chưa từng gặp qua.

    Bác sĩ cấp cứu cho Long Vũ cảm giác như mình đang trong cơn ác mộng, vẻ mặt hoàn toàn sợ hãi, toàn thân nhanh chóng bị mồ hôi thấm ướt. Bác sĩ cố gắng giúp Long Vũ tỉnh lại, thử đến lần thứ hai vẫn không có chút thay đổi nào.
    “Hả…?” một tiếng, bác sĩ ngẩng đầu nhìn máy đo nhịp tim, trống ngực bệnh nhân như đã ngưng dao động, trên màn hình không còn thấy xuất hiện đường cong thể hiện sự sống.

    Đối mặt với tình huống này, bác sĩ đành bỏ cuộc, lặng lẽ xoay người đi ra ngoài.
    Nhưng thật tế, Long Vũ vẫn chưa chết… tim hắn vẫn đập chứ không hoàn toàn đình chỉ. Chỉ là tim hắn đập rất chậm, rất yếu, thế nên máy giám sát nhịp tim không cách nào phát hiện.

    Trong thân thể Long Vũ lúc này, hai linh hồn vẫn điên cuồng cắn nuốt nhau như trước.
    Trải qua một phen đánh nhau sống chết, hai người lúc này đều chỉ còn cái đầu. Dù vậy, hai người vẫn không có ý định dừng lại giảng hòa, đây là một cuộc đấu tranh tàn khốc, chỉ có kẻ kiên trì đến phút cuối cùng mới có thể độc chiếm thân thể này.

    La Hậu không cam tâm chết trong tay kẻ lạc hậu so với mình hàng nghìn năm, Long Vũ lại không muốn bỏ qua cơ hội trời cao ban cho hắn được sống lần nữa.

    Hai người đều có lí do để không muốn chết cho nên vẫn điên cuồng cắn nuốt như trước.
    “Phốc…!” cuộc chiến linh hồn càng lúc càng khốc liệt, thân thể Long Vũ rốt cục không chịu nỗi áp lức được nữa, há miệng phun ra một ngụm máu tươi. Máu tươi vấy đầy thân thể hắn, trong đó có một ít chậm rãi chảy đến cánh tay hắn. Trên cánh tay trái máu tí tách rơi xuống mặt đất. Trong khi ở tay phải, máu chảy ra lại bị cái đồng hồ không rõ lai lịch kia chầm chậm hút lấy.

    Ngay khi đồng hồ hấp thu hết số máu, đột nhiên phát ra một đạo hồng quang, cùng lúc đó Long Vũ cảm giác thấy linh hồn mình tràn ngập sức mạnh.

    “máy tính hình người… không ngờ máy tính hình người của La Lâm lại nhận ngươi làm chủ nhân…”Nhìn thấy sự biến hóa của Long Vũ, La Hậu kinh hô một tiếng, hắn tựa hồ nhận ra gì đó. Khí tức trên ngươi Long Vũ chính là linh hồn khế ước lực do thành tựu khoa học cao nhất của đế quốc nhận chủ mà phát sinh.
    Nguồn sức mạnh từ đâu đến, Long Vũ không biết. Hắn cũng không để tâm tìm hiểu, 2 linh hồn giờ chỉ còn cái đầu, ai có thể ăn ai đó mới là vấn đề.

    Long Vũ không đợi La Hậu tấn công, áp dụng thế chủ động công kích, mở to cái miệng nhằm La Hậu cắn tới. Thực lực hắn rõ ràng đã mạnh hơn La Hậu rất nhiều, La Hậu căn bản không còn là đối thủ của hắn nữa, nên chỉ trong vài ba hiệp, Long Vũ đã hoàn toàn cắn nuốt toàn bộ linh hồn La Hậu.
    Lúc trước hắn vốn bị La Hậu ăn tươi tứ chi thân thê trong khoảnh khắc liền dài ra. Cùng lúc đó trong ý thức của hắn đột nhiên xuất hiện nhiều thông tin quái dị.

    La Hậu lúc sắp chết phát sinh hối hận điên cuồng, hắn vạn lần không ngờ mình nhất thời ngứa tay trộm máy tính hình người chưa nhận chủ của La Lâm, kết quả lại tiện nghi cho tên tiểu tử thúi Long Vũ kia. Cái này đành xem như báo ứng đi.
    Thiên địa huyền hoàng, nhân quả luân hồi, đây mãi mãi là vũ trụ pháp tắc không thể thay đổi.
    Linh hồn Long Vũ ngơ ngác đứng tại chỗ, hồi tưởng lại những chuyện đã qua, thoáng thấy giống như nằm mơ. Nếu không phải có những thông tin kì quá trong ý thức, hắn thật sự không thể tin được ngay trong cơ thể mình hắn đã ăn tươi nuốt sống một linh hồn khác.

    “Ta rốt cục đã thắng rồi…!” khóe miệng Long Vũ lộ vẻ mỉm cười.
    Rất nhanh hắn phát hiện một vấn đề đau đầu, linh hồn hắn tựa hồ cùng thân thể chia lìa, mấy lần thử dung hợp đều không được.

    Đang lúc thúc thủ vô sách, đột nhiên một cỗ hấp lực thật lớn đem hắn xé rách. Ngay thời điểm này, linh hồn và thân thể hắn một lần nữa dung hợp lại.
    .......
    ......
    “Tuyết Cơ, tình hình tiểu Vũ thế nào rồi?” trong Thiên Hải thị cẩm viên tiểu khu nơi Long Vũ ở, Long Thiên Trạch mang theo tâm trạng cực kì khẩn trương, cẩn thận hỏi.

    Bên cạnh Tuyết Cơ vừa mới làm phép xong, trên trán đầy mồ hôi, nàng lau sơ mồ hôi rồi mới nói:”Không việc gì… linh hồn tiểu Vũ chỉ xuất khỏi thân xác thôi, ta đã giúp hắn ổn định linh hồn, chỉ cần nghỉ ngơi 4 5 ngày, phỏng chừng sẽ không có việc gì….”

    “phỏng chừng?” Long Thiên Trạch khẽ nhíu mày:”Ta muốn ngươi khẳng định rõ ràng chứ không phải ngươi phỏng chừng…Tuyết Cơ ngươi có nắm chắc 10 phần không, nếu không chúng ta đưa tiểu Vũ đi bệnh viện?”

    “Không được…!”nghe đến bệnh viện, Tuyết Cơ tức giận nói:”Bọn lang băm ngươi cũng thấy rồi đấy, tiểu Vũ rõ ràng còn sống, bọn chúng không ngờ lại gửi giấy báo tử đến, nếu không phải chúng ta đến kịp, tiểu Vũ nói không chừng đã bị đưa vào kho lạnh của nhà xác rồi… ngươi yên tâm đi, huyền môn kì hoàng thuật của ta cũng không phải hàng dỏm đâu, ta cam đoan với ngươi, vài ngày sau sẽ trả lại cho ngươi một tiểu Vũ sinh long hoạt hổ…”

    “Ha ha…!” Long Thiên Trạch nghe vậy cười to vài tiếng, nỗi buồn bực uất nghẹn mấy ngày qua nhất thời tan biến. Hắn hưng phấn nói với Tuyết Cơ:”Ta nói rồi, tiểu Vũ chúng ta cát nhân thiên tướng…chó má số mệnh, chó má thiên thọ đại nạn… hôm nay đã là 3/10, tiểu Vũ chúng ta vẫn không việc gì…ông trời ban phúc a, ông trời ban phúc a…”

    Tuyết Cơ nghe vậy, nhíu mày nhìn đồng hồ trên tay Long Vũ, nàng chung quy cảm giác được, đằng sau chuyện này hẳn còn ẩn chứa bí mật gì đó.

    Về phần cụ thể là chuyện gì, trong thời gian ngắn nàng không tìm hiểu rõ ràng.
    Tuyết Cơ cùng Long Thiên Trạch tìm được Long Vũ vào xế chiều hôm qua, lúc ấy hắn đang nằm tại bệnh viện, toàn thân đều là vết máu, bác sĩ cũng đã chuẩn bị gửi giấy báo tử về gia đình, thiếu chút nữa đã đem hắn cất vào kho lạnh ở nhà xác.

    May mà Tuyết Cơ kịp thời xem xét tình trạng của Long Vũ, phát hiện hắn chỉ bị linh hồn lìa khỏi xác thôi, lập tức từ bệnh viện cướp hắn về nhà, dùng huyền môn đạo pháp ổn định linh hồn Long Vũ. Căn cứ theo suy đoán của nàng , trong 3 4 ngày tới Long Vũ sẽ tỉnh lại.

    “ Long Thiên Trạch … ngươi tới bệnh viện điều tra xem ai đã cứu được Long Vũ từ trên núi xuống, chúng ta nhất định phải hậu tạ họ cẩn thận. Nếu không phải họ kịp thời phát hiện, ta nghĩ Long Vũ trên núi đã sớm bị sói ăn mất rồi...”

    “Không cần ngươi nhắc đâu, chuyện này ta sớm đã muốn làm rồi... Tuyết Cơ mấy ngày này ngươi đừng quan tâm chuyện khác, chuyên tâm chiếu cố tiểu Vũ đi. Khi tiểu Vũ tỉnh lại, chúng ta cũng đừng hỏi chuyện này chuyện kia, chỉ cần biết hiện tại nó đã đào thoát số mệnh, thành công tiếp tục sống...” Nói tới đây, Long Thiên Trạch ngẩng đầu nhìn Tuyết Cơ,nói:”khi Long Vũ tỉnh lại nếu thân thể hắn ổn định không có việc gì, ta nghĩ ta phải rời Thiên Hải... ta phải đi điều tra chuyện sinh tử của đại ca ta và đại tẩu ngươi... mấy năm nay nếu không phải vì tiểu Vũ, ta đã sớm không nhịn được đã bắt đầu điều tra rồi. Bây giờ tiểu Vũ đã an toàn rồi, ta không còn vướng mắc nữa, hy vọng ngươi có thể tiếp tục ở bên cạnh chiếu cố hắn...”

    “Chiếu cố tiểu Vũ là chuyện ta nghĩa bất dung từ... năm đó sư tỉ đem hắn phó thác cho ta, ta đã thề sẽ chiếu cố hắn cả đời. Nhưng ngươi đừng quên, chiếu cố tiểu Vũ ngươi cũng có phần trách nhiệm. Như vầy đi, trước khi đi ngươi hãy để lại 10 vạn tiền học phí và sinh hoạt, được không?” Tuyết Cơ vừa cười vừa nói.

    “10 vạn?” Long Thiên Trạch lại một phen buồn bực, mấy năm nay vì phải chiếu cố Long Vũ, hắn gần như đã thoát li dị năng công hội rồi, chỉ thỉnh thoảng nhận một vài nhiệm vụ, kiếm chút đỉnh tiền thuê nhà, căn bản hắn không có tiền dự phòng. Thoáng một cái bắt hắn xuất ra 10 vạn, quả thật là đang đùa hắn mà.

    “Không có cũng được... sau này ta để tiểu Vũ làm việc ngoài giờ, hắn sẽ nuôi sống chình mình, ngươi không được phản đối đó.” Tuyết Cơ nhân cơ hội nói.

    “Không được...!” Long Thiên Trạch phản đối nói:”tiểu Vũ còn nhỏ như vậy, hơn nữa sức khỏe lại không tốt, hắn làm sao có thể làm đi làm... hơn nữa các ngươi là thiên sư bắt quỷ luôn phải xông pha nguy hiểm, như vậy đi, ngươi cứ nuôi tiểu Vũ trước, mỗi tháng ta sẽ gửi cho ngươi 1000 làm sinh hoạt phí cho tiểu Vũ, được chứ?”

    “Không thành vấn đề...!” Tuyết Cơ sảng khoái trả lời. Kì thật, Tuyết Cơ không phải loại người coi trọng tiền bạc, chỉ là nàng đối với chuyện Long Thiên Trạch chối bỏ gánh nặng mà bất mãn,đồng thời, nàng cũng hy vọng có thể thuyết phục Long Thiên Trạch để Long Vũ đi theo nàng làm thiên sư tróc quỷ.
    Long Vũ tỉnh dậy so với dự đoán của Tuyết Cơ còn sớm hơn đến 2 ngày. Sáng sớm 2 ngày sau, ánh mặt trời buổi sáng chiếu vào mặt hắn làm hắn chậm rãi mở mắt.

    “tiểu Vũ, ngươi tỉnh lại rồi a...” Tuyết Cơ mấy ngày nay cơ hồ đều cực nhọc ngày đêm, không thể yên tâm nghỉ ngơi suốt 24h đều bên cạnh chăm sóc Long Vũ. May là nàng là huyền môn thiên sư, nếu là người bình thường, một ngày một đêm đã muốn chịu không nổi rồi.
    Mắt thấy Long Vũ tỉnh lại, Tuyết Cơ vẻ mặt hưng phấn thêm phần kích động, vội vàng đỡ lưng Long Vũ để hắn từ từ ngồi dậy.

    “Tuyết Cơ tỷ tỷ, ta không sao ...... Ta đã đào thoát số mệnh......” Long Vũ nhìn vài lần, phát hiện mình đã về nhà từ lau, mà Tuyết Cơ tỉ tỉ mình yêu thương nhất lại ở ngay bên cạnh, lòng nhất thời vui vẻ.
    “Hảo hài tử, ngươi thật sự đã đào thoát số mệnh...... Ngươi không có việc gì , từ nay về sau, ngươi sẽ không còn chịu áp lực phải chết nữa...” Tuyết Cơ có chút kích động, đem Long Vũ ôm vào lòng, đôi mắt chảy ra những giọt nước mắt hạnh phúc.

    “Thân thể thật mềm mại... ngực thật lớn a...”không biết tại sao khi hai người ôm nhau, Long Vũ cảm giác trong lòng ngoài vui vẻ, hạnh phúc còn mơ hồ có một tia hưng phấn. Hơn nữa cảm giác hưng phấn lại đến từ phản ứng sung sướng của cơ thể.

    Rất nhanh, cơ thể hắn liền có phản ứng sinh lí.
    Tuyết Cơ phát hiện tiểu phúc mình bị một vật cứng đâm vào, nhất thời lặng đi một chút. Sau đó, nàng liền hiểu rõ ràng một việc...

    18 tuổi, Long Vũ đã là một người lớn, hắn đã hoàn toàn trưởng thành. Những cử chỉ thân mật trước kia có lẽ giờ phải thu liễm một chút.

    “Tiểu tử thúi, không biết xấu hổ......” nhẹ nhàng đẩy Long Vũ ra, Tuyết Cơ tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái, trên đôi mắt hiện lên một tia ngượng ngùng, theo bản năng bảo trì một khoảng cách nhất định với Long Vũ.
    “ha ha...” Long Vũ cười khan một tiếng, vội vàng nói lảng sang chuyện khác tránh tình cảnh đáng xấu hổ vừa rồi:” Tuyết Cơ tỉ tỉ, mấy ngày nay đã xảy những chuyện gì? Tỉ nói ta nghe một chuyết đi.”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Đề nghị bạn ghi tên người dịch và nguồn!
    Lần sửa cuối bởi zounghyu, ngày 17-03-2010 lúc 14:44.

  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  7. #4
    Ngày tham gia
    Mar 2010
    Đang ở
    Lộc Đỉnh Sơn-Kim Dung gia trang
    Bài viết
    170
    Xu
    0

    Mặc định chương 4

    nguồn:www.tangthuvien.com
    dịch: zounghyu
    chương4: máy tính hình người

    chương 4: máy tính hình người
    Tuyết Cơ nghe vậy, trong mắt lóe lên tia ngượng ngùng rồi biến mất, ngồi ở mép đầu giường, vội vàng đem chuyện Long Vũ được cứu như thế nào nói ra.

    Ngừng một chút, Tuyết Cơ hỏi ngược lại:” tiểu Vũ, nói cho Tuyết Cơ tỉ tỉ, trên đỉnh núi kia rốt cục đã xảy ra chuyện gì, còn nữa, trên tay ngươi có đeo một cái đồng hồ, trước kia ta chưa thấy ngươi đeo qua....” Tuyết Cơ không suy nghĩ như Long Thiên Trạch, Long Vũ đào thoát số mạng tất nhiên là chuyện rất tốt, nhưng tình hình cụ thể như thế nào nàng cũng muốn biết rõ ràng, nàng lo lắng có thể lưu lại một số di chứng hoặc chuyện phiền phức gì đó.

    Thoáng lặng đi một chút, Long Vũ mở miệng nói:“Tuyết Cơ tỷ tỷ, ta trên đỉnh núi gặp được một lão gia gia râu bạc, người cho ta cái hạt châu màu tím kia, khi ta vừa cầm lấy thì đột nhiên mất đi ý thức… khi ta tỉnh lại thì đã thấy tỉ rồi… những chuyện khác một điểm ta cũng không nhớ nổi…”

    Long Vũ đã nói dối. Đây căn bản không phải ý hắn, nhưng khi vừa bắt đầu hắn vẫn nói dối.
    Theo lí mà nói với Tuyết Cơ, hắn không nên nói dối, nhưng không biết tại sao hắn lại nói dối nàng. Thời gian sau khi tỉnh này, Long Vũ phát hiện một ít cảm giác kì quái.

    Ví dụ, trước đây hắn vốn có ý định xấu xa vói Tuyết Cơ, còn bây giờ lại nói dối nàng… đây không phải ý của hắn( hả hiểu bác tác giả sao dài dòng thế), nhưng trên thực tế hắn rốt cục đã làm như vậy. Hắn không rõ tình huống này có liên quan đến việc hắn cắn nuốt linh hồn La Hầu không, tóm lại đây là một cảm giác rất kì quái và cũng rất kì diệu.
    Long Vũ căn bản không cách nào nhận thức tình huống hiện tại. Liên tiếp xuất hiện những vấn đề nan giải làm hắn có chút đau đầu và rất nhanh cảm giác sung sướng sau nạn kiếp không chết đã bị thay thế hoàn toàn.

    Tuyết Cơ cũng không hoài nghi những gì Long Vũ nói. Nàng tin rằng Long Vũ tuyệt đối sẽ không lừa mình. Nàng phỏng chừng ông lão râu bạc kia hẳn phải là một cao nhân tu đạo ẩn thế. Hơn nữa tu vi đã vượt xa sư phụ mình, một trong nhưng nhân vật cao cấp nhất của Huyền môn, Thiên Cơ đạo nhân.

    Thiên Cơ đạo nhân mười năm trước đã tiến đến cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần cảnh giới. Ở cảnh giới này, lão hoàn toàn có khả năng”Nghịch thiên cải mệnh”. Nhưng để hoàn thành “Nghịch thiên cải mệnh” đạo thuật này phải chịu giảm thọ 10 năm, đồng thời đạo lực cũng sẽ suy giảm.

    Còn ông lão râu bạc kia, cũng có thể gọi là cao nhân ẩn thế, chỉ dùng một hạt châu lai lịch không rõ ràng liền có thể giúp Long Vũ vượt qua thiên thọ đại nạn. Thử nghĩ kĩ tình huống này, ông già râu bạc kia không biết là vị thần tiên nào nữa?

    Huyền môn đạo pháp có phân chia cảnh giới cao thấp rõ ràng, có thể chia thành Luyện Hóa Khí, Luyện Khí Hóa Thần và Luyện Thần Hóa Hư ba cái cảnh giới, về cảnh giới Luyện Thần Hóa Hư từ lúc Huyền môn thành lập đến nay chưa nghe nói có cao nhân nào đạt đến. Nhưng khi nghe Long Vũ nói xong, Tuyết Cơ cho rằng thật sự có người đã đạt đên Luyện Thần Hóa Hư cảnh giới.

    “May mắn, thật là quá may mắn a…!”Tuyết Cơ cảm khái không thôi, nếu không phải Long Vũ phúc lớn mạng lớn gặp được lão thần tiên kia, sợ rằng kiếp nạn kia hắn không tài nào qua nổi.
    “tiểu Vũ hãy giữ kĩ hạt châu này… nó đối với ngươi rất quan trọng đó.” Tuyết Cơ cẩn thận dặn dò một tiếng rồi từ trong ví tiền móc ra một hạt châu màu tím đưa cho Long Vũ:”Khi ngươi hôn mê ta đã lấy nó từ ngươi, bây giờ vật quy nguyên chủ…”

    Bởi quá quan tâm chuyện hạt chau nên Tuyết Cơ đã sớm quên cái đồng hồ kia.

    “Vâng…”Long Vũ trả lời Tuyết Cơ một tiếng rồi nhận hạt châu từ tay Tuyết Cơ cẩn thận cất đi. Mặc dù tạm thời chưa biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn tin tưởng sớm muộn chân tướng sự việc sẽ bị vạch trần.
    Thật ra Long Vũ vẫn còn một chuyện nghĩ không ra, đó là về cái đồng hồ đeo tay… hắn đáng suy nghĩ, rốt cục tiếng kinh hô của La Hậu trước khi chết có liên quan gì đến cái đồng hồ này?

    “Máy tính hình người nhận chủ…”Nhìn cái đồng hồ trên cổ tay một chút, hắn cảm giác hết thảy bí ẩn sẽ được nó giải đáp.
    Chỉ thấy màn hình đồng hồ đen nhánh không có bất cứ động tĩnh gì. Vốn hắn muốn tìm người chỉnh cái đồng hồ này một chút, nhưng nghĩ lại, La Hậu kia là người của vũ trụ kỉ nguyên năm 235, cái đồng hồ này hẳn cùng là cùng thời đại với hắn. Vậy thì với trình độ khoa học kĩ thuật hiện nay chắc không có biện pháp chỉnh
    rồi
    ......
    ......
    Sau một tháng tĩnh dưỡng, thân thể Long Vũ dần hồi phục. Bất quá thân thể hắn vãn là phế vật như trước, không hề có bất cứ thay đổi gì. Hỏa hệ dị năng vẫn như thế, ngọn lửa phóng ra chỉ cỡ que diêm, tu luyện huyền môn đạo pháp vẫn tiến bộ rất chậm chạp.

    Long Vũ vẫn như trước vẫn không có chút oán hận gì cả. “Không bỏ cuộc, không buông tay” vẫn là tín niệm như trước của hắn.

    Ánh trăng sáng tỏ từ khe hở cửa sổ đi vào phòng, ánh trăng màu sữa cơ hồ đem cả phòng chiếu sáng. Trong phòng, Long Vũ đang ngồi xếp bằng ngay ngắn trên giường, hai tay kết ấn, mắt nhắm nghiền, tĩnh khí ngưng thần, thúc dục thiên sư kiếm quyết, hấp thu thiên địa tinh hoa xung quanh.

    Bởi vì Long Vũ không chính thức gia nhập Huyền môn, nên Tuyết Cơ không cách nào truyền thụ phương pháp luyện khí nào khác, chỉ duy nhất cái thiên sư kiếm quyết này là hắn có thể luyện. Bởi vì thiên sư kiếm quyết này là do mẫu thân hắn Thủy Tiên năm xưa vô ý lấy được, chỉ là cái kiếm quyêt này lại không đầy đủ, trên lý thuyết thì kiếm quyết này phải có 7 tầng mới đủ bộ, nhưng bây giờ bộ kiếm quyết đang tu luyện không may chỉ còn lại 5 tầng.

    5 tầng này gồm có Tru Tà, Phá Ma, Tinh Lọc, Trảm Thiên, Diệt Thiên. Đương nhiên dựa theo tốc độ tu luyện của Long Vũ mà nói thì việc thiếu sót này không ảnh hưởng gì.

    Dựa theo Tuyết Cơ phỏng chừng, bởi vì thể chất Long Vũ yếu đuối tối đa Long Vũ cũng chỉ có thể luyện đến cảnh giới Phá Ma mà thôi.

    Ngực Long Vũ có chút phập phồng, hô hấp vững vàng mà có lực. Nếu bây giờ có thiên nhãn cao nhân nhìn qua liền có thể thấy xung quanh Long Vũ đang được một tầng ánh trăng mày sữa bao phủ, xung quanh tản ra từng luồng hơi thở thánh khiết.

    Dần dần hấp thu thiên địa tinh hoa vào cơ thể, da thịt Long Vũ trở nên trắng mịn như da trẻ con.
    Thiên địa tinh hoa bị hấp thu vào cơ thể Long Vũ rất nhanh dưới tác dụng của kiếm quyết chuyển hóa thành đạo lực. Từ rạng sáng đến sáng sớm, Long Vũ vẫn không ngừng tu luyện, lúc tảng sáng, hắn nhận thấy trong cơ thể đã tràn đầy sức mạnh.

    Bất quá thần sắc Long Vũ không chút vui vẻ. Hắn sở dĩ tu luyện chậm chạm, nguyên nhân lớn nhất là do cơ thể hắn không cách nào chứa được đạo lực, mỗi lần tu luyện thì có đến 7 8 phần đạo lực luyện hóa được biến mất trong nháy mắt. Phần còn lại hắn có thể dùng bất quá không đây 2 3 phần.

    Hôm nay cũng không ngoại lệ, hắn một đêm vất vả hấp thu có được chút đạo lực, giờ phút này đang chậm rãi biến mất. Với tình huống này, hắn đành trơ mắt bó tay.

    Bất quá hôm nay tình hình thực tế hơi có bất đồng, nếu như Long Vũ giờ phút này mở mắt hắn có thể sẽ phát hiện, cái đồng hồ kia đang không ngừng hấp thu đạo lực từ cơ thể hắn.
    Chậm rãi thu công, hai tròng mắt đen nhánh mở ra, , há mồm phun ra một hơi trọc khí, thần thái Long Vũ có vẽ rất sung mãn. Mặc kệ thế nào, trong cơ thể hắn cũng tích tụ được một ít đạo lực, tiến bộ dù nhỏ thì vẫn là tiến bộ, đối với Long Vũ như vậy đã thỏa mãn rồi.
    ......
    ......
    “Phải cố gắng hơn nữa…” Ngay tại Long Vũ chuẩn bị đứng dậy đi ra ngoài luyện công buổi, rèn luyện thân thể, cái đồng hồ bỗng phát ra vài âm thanh dễ nghe.

    Long Vũ vội vàng cúi đầu xem xét, đã thấy màn hình vốn đen nhánh một màu nay đã muốn phát sáng, trên mặt còn có văn tự hiện lên. Thời gian, nhiệt độ, cường độ tia tử ngoại… tất cả thông tin xem là biết ngay.

    Trời không tuyệt đường người......” Long Vũ nhất thời liền cười, hắn cảm giác vận rủi của mình đang tiêu biến.
    Long Vũ rất muốn biết, cái đồng hồ này có phải là máy tính hình người như La Hậu trước khi chết nói không nhưng mặc cho hắn nghiên cứu như thế nào vẫn không ra.

    Thoáng một chút đã đến giờ ăn sáng, Long Vũ vẫn không không thu hoạch được gì. Ngoài cửa truyền đến âm thanh Tuyết Cơ gõ cửa, gọi hắn đi ăn cơm.

    Bất đắc dĩ, Long Vũ tạm thời ngừng tay đành coi nó như một cái đồng hồ bình thường dù nó đến từ tương lai.
    Sau khi ăn xong điểm tâm, Tuyết Cơ cùng Long Thiên Trạch có việc phải ra ngoài, đành để Long Vũ ở nhà một mình. Hắn ra ban công, đắm mình trong ánh nắng ngày hè, bắt đầu tập luyện “Thiết tuyến quyền”.

    Bộ quyền pháp này là Long Thiên Trạch dạy cho Long Vũ, chỉ dùng để rèn luyện thân thể, từ nhỏ đến lớn hắn đã rèn luyện mười mấy năm công phu. Lẽ ra với công phu tu luyện như vậy phải có chút hỏa hầu mới đúng, nhưng Long Vũ thể chất vốn yếu kém, công phu tu luyện không khác người mới tập luyên vài năm bao nhiêu.

    Hơn nữa, mỗi ngày hắn chỉ có thể tập luyện một lần, nếu nhiều hơn cơ thể hắn sẽ chịu không nổi.
    Nhưng hôm nay hắn cảm thấy có chút kì quái, tập xong bộ quyền pháp hắn không cảm thấy kiệt sức như mọi khi. Do dự một chút hắn, lại tập luyện lần nữa, vẫn không cảm thấy mệt mỏi. Hắn lại lần nữa… phải đến lần này hắn mới cảm thấy kiệt sức.
    Dừng lại một chút, Long Vũ cảm thấy có chuyện gì đó cổ quái, nhưng vấn đề nằm ở chỗ nào thì hắn không thể nói được.
    ......
    ......
    Xế chiều, Long Thiên Trạch cùng Tuyết Cơ trở về liền gọi Long Vũ vào phòng khách nói là có chuyện quan trọng cần nói với hắn.

    “tiểu Vũ, một tháng qua ta đã quan sát rất kĩ tình hình của ngươi, ta thấy ngươi đã hoàn toàn bình phục… do đó thúc thúc quyết định phải rời Thiên Hải đi làm một số chuyện. Cụ thể phải đi bao lâu ta không thể nói trước được. Cho nên sau này, ngươi phải theo Tuyết Cơ, nàng sẽ chiếu cố ngươi…”Long Thiên Trạch nghiêm nghị nói. Long Vũ mặc dù không phải con trai hắn, nhưng do hắn nuôi từ nhỏ, tình cảm không khác cha với con. Chuyến này hắn ra đi không biết bao giờ mới quay lại do đó tâm lí có chút không đành lòng.

    “thúc thúc… người đi làm chuyện gì vậy? có phải chuyện liên quan đến cha mẹ con không?”Long Vũ là ngươi thông minh mẫn cảm nên mặc dù Long Thiên Trạch không nói cụ thể nhưng hắn vẫn có thể đoán ra một tí.

    “Ừ…!” Long Thiên Trạch cũng không có ý dấu diếm, hắn thản nhiên nói:” đúng vậy, ta muốn điều tra chuyện năm đó, nhân tiện tìm hiểu xem cha mẹ ngươi đang ở nơi nào…hãy tin ta, không lâu nữa ta sẽ mang tin tốt lành về cho ngươi…” cha mẹ Long Vũ năm đó không quan tâm đến phản đối của cả Huyền môn và dị năng công hội kiên quyết lấy nhau, kết quả hai nhà trục xuất họ khỏi sư môn, sau đó sinh ra Long Vũ nhưng họ lại bị một đám cao thủ thần bí đuổi giết suýt chết. Sau cùng họ đem Long Vũ phó thác cho Tuyết Cơ cùng Long Thiên Trạch rồi mất tích, đến nay không rõ sống chết. Đến nay khi không còn lo lắng cho Long Vũ nữa Long Thiên Trạch quyết định đi tìm sự thật.

    Với chuyện của cha mẹ mình Long Vũ đã sớm biêt, từ khi bắt đầu hiểu chuyện Tuyết Cơ và Long Thiên Trạch đã nói cho Long Vũ, họ sợ Long Vũ không qua nổi đại nạn, trở thành quỷ hồ đồ.

    “thúc thúc, ta muốn đi cùng người…”Long Vũ nói.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi fishscreen, ngày 17-03-2010 lúc 13:28.

  8. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  9. #5
    Ngày tham gia
    Mar 2010
    Đang ở
    Lộc Đỉnh Sơn-Kim Dung gia trang
    Bài viết
    170
    Xu
    0

    Mặc định chương 5

    nguồn:www.tangthuvien.com
    dịch: zounghyu
    chương 5: Tuyết Cơ sư phụ

    Đệ nhất tập chương thứ năm Tuyết Cơ sư phụ

    “Không được…!” Tuyết Cơ ngay lập tức bác bỏ thỉnh cầu của Long Vũ, nàng nhìn Long Vũ một cái rồi nghiêm mặt nói:” Ngươi bây giờ còn nhỏ, hơn nữa đạo pháp, dị năng đều tu luyện thành thạo, để ngươi đi theo chỉ làm vướng tay chân. Ngươi phải ở lại Thiên Hải tiếp tục đi học. Vừa rồi chúng ta vừa đến đại học Thiên Hải một chuyến để xin cho ngươi đi học lại, thứ hai tuần tới, ngươi có thể đi học trở lại

    “Tuyết Cơ nói đúng đó…” Long Thiên Trạch dùng ánh mắt thật từ ái nhìn Long Vũ, nói:” tiểu Vũ, ngươi yên tâm đi, nếu có một ngày ngươi có bản lĩnh vượt qua ta, ta đáp ứng ngươi, sẽ cho ngươi cùng ta đi điều tra, còn không… ngươi nên từ bỏ ý định này đi.”

    “Dạ…”Long Vũ là người hiểu chuyện, hắn biết rõ năng lực của mình, cho dù có tu luyện mười năm cũng không thu thập được một cái oan hồn bình thường. Nói đến dị năng thì càng thê thảm hơn, nhiều năm như vậy mà hắn không có chút tiến bộ nào, ngoài trừ phóng ra ngọn lửa cỡ que diêm hắn không làm được gì nữa. Với thực lực như vậy mà cùng Long Thiên Trạch xông pha thiên hạ, nói hắn làm vướng chân người ta hình như đã là đề cao hắn.

    Một lúc sau, Long Thiên Trạch dặn dò Long Vũ cẩn thận rồi cất bước ra đi.
    Long Vũ cùng Tuyết Cơ cùng đưa hắn ra tận cửa.
    “Long Thiên Trạch, ngươi nhớ mỗi tháng đều phải gửi tiền đó…”ngay lúc Long Thiên Trạch định xoay người rời đi, Tuyết Cơ đột nhiên nhớ đến chuyện quan trọng vội vàng nhắc nhở hắn.

    “Rồi, ta biết phải làm gì… ngươi nhớ chiếu cố tiểu Vũ thật tốt đó.”Long Thiên Trạch cũng không quay đầu lại chỉ trả lời một tiếng rồi bước đi ngay.
    ......
    ......

    Lúc biệt li luôn đầy thương cảm, nhưng mà thời gian là thuốc đặc trị tốt nhất. Trong nháy mắt, Long Thiên Trạch đã rời Thiên Hải gần 2 tháng.

    Giống như lúc trước, trừ thời gian đi học ăn ngủ, Long Vũ vẫn chăm chỉ luyện tập. Có lẽ trời không phụ người có lòng, qua 2 tháng tập luyện, Long Vũ phát hiện khả năng chứa đạo lực của mình tăng lên so với trước khá nhiều. Mặc dù so với người bình thường vẫn còn chút chênh lệch, nhưng đối Long Vũ mà nói thì đây đã là một bước tiến dài.
    Hắn phát hiện mình càng tu luyện thì sức mạnh càng tăng nhanh hơn so với trước kia. Hắn tin vào câu nói của người xưa, cái gọi là thiên tài chỉ chiếm 1% còn lại là mồ hôi do kiên trì luyện tập mà ra. Long Vũ có lẽ không có 1% thiên tài kia, nhưng hắn có thể nỗ lực tập luyện 99% còn lại thậm chí là 200%.

    Trong 2 tháng nay, Long Vũ chưa từng từ bỏ việc nghiên cứu cái đồng hồ tương lai kia, nhưng kết quả vẫn không có tiến triển gì. Lúc này hắn chỉ đành nói với mình: không cần gấp, sớm muộn gì cũng nghiên cứu ra thôi.

    Đồng thời Long Vũ cũng cảm thấy kì quái đó là: hắn đã thôn phệ linh hồn của La Hầu đương nhiên là sẽ kế thừa trí nhớ của hắn, những thông tin này rõ ràng nằm trong đầu hắn vậy mà hắn không tài nào sử dụng được.

    Mỗi lần cố gắng tìm hiểu những thông tin đó, đại não hắn sẽ sinh ra một cơn đau đớn khủng khiếp, thậm chí có lúc hắn đã ngất đi.
    Vì vậy mấy ngày nay hắn không dám mạo hiểm tìm hiểu những thông tin này nữa, hắn cân nhắc lợi hại kĩ càng mình phải đợi đến lúc nghiên cứu thành công bí mật của cái đồng hồ kia rồi sẽ tìm hiểu trí nhớ của La Hậu.

    Bước thật chậm trên con đường dẫn vào trường đại học, trên khóe miệng Long Vũ lộ ra một nụ cười thỏa mãn, vừa nhìn ngắm những cảnh vật xung quanh hắn vừa thầm nghĩ: cuộc sống như thế này đã là quá tốt với mình rồi.

    “Này, nhà trọ gần hồ Linh Trạch phát hiện có người chết sống dậy đó...” Đang suy nghĩ vu vơ, Long Vũ chợt nghe các sinh viên bên cạnh nói.

    Long Vũ hơi kinh hãi, hắn nhớ lại lúc mới nhập học đã nghe chuyện nhà trọ cạnh hồ Linh Trạch cứ đến ngày 9/12 sẽ có người chết, chuyện này đã xảy ra liên tục trong 8 năm, tính ra đến nay đã là năm thứ 9.
    Bằng trực giác Long Vũ nhận định chuyện này có gì đó không bình thường, có lẽ là do ma quỷ gây ra cũng nên.

    “ tiểu Vũ, ngươi đang nghĩ gì đó? Theo ta, ta có chuyện muốn nói với ngươi.” đang lúc ngẩn ngơ xuất thần thì Long Vũ chợt nghe giọng nói quen thuộc.

    Quay đầu lại, quả nhiên là Tuyết Cơ. Hai tháng trước khi Long Vũ đi học lại cũng là lúc Tuyết Cơ được đại học Thiên Hải mời làm giảng viên cao cấp, hơn nữa nàng còn là chủ nhiệm lớp Long Vũ đang học.
    Long Vũ không biết tại sao nàng lại đến nơi này, có điều hắn nhanh chóng nhận ra Tuyết Cơ được mời làm giảng viên thật ra là do nàng có năng lực. Nàng giảng bài rất hài hước mà dễ hiểu, hơn nữa lại xinh đẹp, dễ hòa đồng, nên chỉ trong hai tháng ngắn ngủi nàng đã chiếm được cảm tình của giới sinh viên và trở thành một trong những giảng viên nổi tiếng nhất trường.

    “ Tuyết Cơ sư phụ... người tìm ta có việc sao?” hai người đã có quy ước ở nơi công cộng, Long Vũ phải gọi Tuyết Cơ là sư phụ.
    “ tiểu Vũ, bây giờ xung quanh không có ai, ngươi gọi ta tỉ tỉ đi, ta thích ngươi gọi như vậy hơn...” Tuyết Cơ nở nụ cười thật quyến rũ rồi nói:”Đến nhà trọ của ta, ta có thứ này cho ngươi xem.”

    “Vâng...” Long Vũ gật đầu đồng ý rồi cùng đi với Tuyết Cơ, dọc đường gặp phải không ít ánh mắt hâm mộ hoặc ghen ghét.

    Từ lúc vào trường đến nay, Tuyết Cơ rất chú trọng chuyện ăn mặc, phần lớn thời gian đều chỉ mặc trang phục công sở. Ưu điểm lớn nhất của loại quần áo này là làm nổi bật vóc dáng người mặc, mà vóc dáng Tuyết Cơ thì cứ như tiên nữ hạ phàm, eo thon mông vểnh, ngực vĩ đại mà hai chân lại thon dài cư như người ta sáng tạo ra loại trang phục này cho riêng nàng vậy. Vì vậy có đôi khi Long Vũ không kìm lòng được phải lén lút nhìn nàng vài cái.

    Thân là giảng viên cao cấp nên đại học Thiên Hải ưu tiên cấp cho nàng một phòng ở rộng hơn 100m2.

    Tuy không phải lần đâu đến phòng của Tuyết Cơ, nhưng hôm nay căn phòng hơi bừa bộn hơn mọi khi. Long Vũ thậm chí nhìn thấy một bộ nội y màu đỏ vứt chỏng chơ trên ghế salon. Điều này làm hắn suýt chảy máu mũi, lòng như phát cuồng chỉ muốn nhặt lên “nghiên cứu”.

    “Nhóc con không được nhìn bậy...” Tuyết Cơ nhìn thấy ánh mắt khác thường của Long Vũ, hơi tức giận nói:”Nhóc con gần đây ta thấy ngươi hay nghĩ lung tung... có cần ta giới thiệu bạn gái không, muốn ăn đậu hủ của tỉ tỉ hả? Trình độ ngươi còn kém lắm.”

    Được Tuyết Cơ cảnh tỉnh, Long Vũ dần lấy lại bình tĩnh.
    Tuyết Cơ dẫn Long Vũ vào thư phòng, nhanh chóng mở laptop lên, rồi nói:” ngươi lại đây xem cái này một chút...” nghe thế Long Vũ vội vàng sấn tới, đột nhiên ngửi thấy một mùi thơm từ thân thể Tuyết Cơ bay tới làm tâm tình hắn khó khăn lắm mới đè nén được giờ lai trỗi dậy.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi fishscreen, ngày 17-03-2010 lúc 13:28.

    ---QC---


Trang 1 của 8 123 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status