Ai muốn chém giữa Kim Dung Phượng Ca với Huỳnh DỊ -Tiêu Đỉnh thì vào đây mà chém cho hợp pháp nhá.Ta là ta thấy thế này lời của tên azit nó ngang phè phè ấy.Phàm nhà văn nào mà chả ca ngợi đất nước của mình.Việt Nam cũng thế thôi, kêu chiến thắng trước Mỹ là chấn động năm châu chấn động địa cầu gì đó thôi, ta rất có tinh thần tự hào dân tộc nhưng cũng phải công nhận câu nói đó quá khoa trương.Nếu nói Kim Dung tự sướng ta thấy mấy nhà sử gia ở Việt Nam còn tự sướng hơn gấp bội!
Mà bác Bảo là bác nào vậy sao ta chẳng biết.Mà cho dù có bác ấy thì cũng chẳng đem đi so sánh với tên tiểu tử Vi Tiểu Bảo.Ta đọc Lộc ĐỈnh Ký với mục đích chính là để cười nhạo tên Vi Tiểu Bảo, đợi để xem nó dở những trò tiểu nhân bỉ ổi mà mang đầy mưu trí, đợi để xem những cảnh gian dối ở triều đình mãn Thanh thông qua hắn mà ngẫm đến hiện tại chứ không phải như phần lớn độc giả YY coi Lộc ĐỈnh Ký là một tác phẩm tự sướng thuần túy!
Ai mà chẳng biết mỗi tác phẩm đều có cái hay riêng.Nhưng chính vì vậy mới phải bàn xem nó hay ở chỗ nào.Lõ Tấn với Kim Dung không thể so sánh vì nó thuộc hai lĩnh vực khác nhau còn bốn người trên thì cứ so sánh thoải mái!
Kim Dung và Phượng Ca về mặt cốt truyện thì vượt xa Tiêu Đỉnh hay Huỳnh Dị,đọc truyện của Kim Dung hay Phượng Ca thì còn thấy cuốn hút chứ đọc truyện của Huỳnh Dị hay Tiêu Đỉnh thì ta thấy nhạt phèo, nhất là Tru Tiên nhảm không thể tả.
Về Kỹ Xảo viết lách thì khỏi phải nói, Tiêu ĐỈnh hay Huỳnh Dị thua xa mười vạn tám ngàn dặm.Đọc truyện của Kim hay Phượng biết được cầm kỳ thi họa, tướng thuật toán số, lịch sử còn đọc truyện của Huỳnh Dị thì chỉ biết được mỗi lịch sử Trung Quốc.Truyện của Tiêu Đỉnh thì nhạt toẹt chẳng có cái gì.
Về khắc họa tính cách nhân vật thì Tiêu Đỉnh hay Huỳnh Dị chỉ chú tâm khắc họa nhân vật chính, những nhân vật phụ thì bỏ bê không màng tới.Phượng Ca cũng hơi kém về mặt này nhưng Kim Dung thì vô đối!
Ta thấy được nhất là về phần ngôn ngữ viết của Tiêu Đỉnh, những đoạn văn miêu tả rất hay, thành ngữ sử dụng cũng nhiều, có thể sánh ngang với Kim Dung, Phượng Ca còn kém một bậc.Huỳnh Dị về mặt này thì không đáng nói.Ngôn từ miễn cưỡng có thể coi là trôi chảy nhưng cũng chẳng có gì là đặc sắc!