TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 101 của 161 Đầu tiênĐầu tiên ... 519199100101102103111151 ... CuốiCuối
Kết quả 501 đến 505 của 803

Chủ đề: [Đề cử - Bình luận] Truyện hay cho nữ [Đóng góp để nhận xu #post 557]

  1. #501
    Ngày tham gia
    Sep 2010
    Bài viết
    314
    Xu
    53

    Mặc định

    Để cử: Vạn sự như dịch

    Link: http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=75934

    Convertor: Hyukie35

    Tình trạng: On going - hố to vs chắc là sâu (cùng tác giả Tân đường di ngọc)

    Mới lạ: thời đại nữ chủ trọng sinh mọi việc đều được phán xét bằng quẻ bói - nữ chủ cũng được 1 vị cao nhân nhận làm đồ đệ - đến chap gần nhất thì nữ chủ đã có thể đoán được hung cát trong vòng nửa năm trở lại
    Tính cách nữ chủ rất hay: cường, có thù tất báo, có ân không quên vs hồi đáp thích đáng, thương yêu và bảo bọc đệ đệ
    Điểm cộng: 2 tỷ đệ dưỡng 1 con tiểu sủng - 1 con chuột - nhưng theo diễn tiến chắc là chuột lang chứ ko phải chuột nhắt hay cống - tiểu sủng này còn có 1 tật xấu cực kute - là mê bạc.
    Nam chủ: chưa chắc chắn - nhưng 90% là 1 anh đạo sỹ - tiểu bạch kiểm - tướng tai tinh. Đánh lẽ những người có tướng như vậy sẽ chết ở lúc 1 tuổi nhưng có người giúp áp vận nên vẫn sống - khoảng chừng 18 tuổi - vừa được xuống núi để tìm người có thể giúp chàng thay đổi vận tai tinh.
    Tiểu đệ: Dư sửa - cũng là tiểu bạch kiểm. Aiz cũng rất kute.
    Truyện được hơn trăm chương rồi nhưng chắc hố này sâu không thấy đáy, để cử để mọi người cùng nhảy hố
    Lần sửa cuối bởi meoconlunar, ngày 11-06-2012 lúc 19:55.
    ---QC---
    Đổi khẩu vị, muốn đọc tra nam - cổ đại như Cẩm Bình Xuân Ấm


  2. Bài viết được 7 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  3. #502
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Bài viết
    1,104
    Xu
    0

    Mặc định

    Đề cử: Song Quy Nhạn
    Tác giả: Minh Nguyệt Đang
    Convert: Em Not
    Link: http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=76362


    Truyện trọng sinh.

    Bộ này đọc rất khá. Nói thật mấy bộ của Minh Nguyệt Đang thì mình thấy bộ này hấp dẫn nhất. Mấy bộ kia thì nó cứ thế nào ấy, ko thiếu mặt nọ thì mặt kia. Chỉ riêng bộ này mình đọc từ đầu đến cuối.

    Nữ chính là Mộ Thanh Hề, con gái của phủ Hầu gia, nhưng vì mẹ mất sớm, cha cưới di nương, bà di nương này kiểu mẹ kế âm hiểm nhưng ko lộ mặt, nên Mộ Thanh Hề bị cha ghét, tống đến cho phủ Tề quốc công nuôi từ nhỏ. Thái phu nhân của Tề quốc công là dì ruột của nữ chính, nên rất chiều chuộng cô, bao dung thậm chí dung túng cho thói hư đỏng đảnh kênh kiệu tiêu pha xa xỉ của cô, dẫn đến tính tình cô rất xấu. Kiếp trước trừ Tề quốc công Phong Lưu (tức là chồng Mộ Thanh Hề) và Thái phu nhân (dì ruột cũng là mẹ chồng) dung túng cô thì cô chả đc lòng ai cả. Nhưng vì tính cô rất khó ưa, lại bẫy khiến cho cô em dâu thứ 4 của chồng là Thương Nhược Văn bị sẩy thai mất đứa con trai, nên cô bị Phong Lưu đưa đi chùa Từ Ân sám hối. Ngôi chùa này kiểu như "cafe đèn mờ" nên từ đó Mộ Thanh Hề sa đọa, Phong Lưu lại càng chóng quên vợ cũ. Ở nhà lại có Thương Nhược Lan - là em họ của Thương Nhược Văn, bởi vì cha cô ta phạm tội nên gia đình sa sút, Thương Nhược Văn nhờ Phong Lưu đưa về ở trong phủ Tề quốc công. Cô ta khôn khéo, lại rất biết chiều chuộng lấy lòng người, trái ngược hoàn toàn với Mộ Thanh Hề cho nên ngay cả Thái phu nhân là dì ruột - mẹ chồng của Mộ Thanh Hề cũng thích cô ta. Lúc này Mộ Thanh Hề bị đưa đi Từ Ân tự rồi cô ta lại càng dễ tới gần Phong Lưu. Thế nên Phong Lưu mới viết hưu thư cho Mộ Thanh Hề. Sau Mộ Thanh Hề được cha đón về nhà, con mụ di nương xúi bẩy lão cha gả Mộ Thanh Hề cho thằng chồng thứ 2 là 1 thằng cha nhà nghèo, nói chung là sống rất khổ, toàn bị chồng lấy tiền nhà đi đánh bạc, ko đưa thì bị chồng đánh .

    Mộ Thanh Hề trọng sinh lại đúng lúc vừa mới làm cho cô em dâu thứ 4 Thương Nhược Văn sẩy thai. Có trí nhớ kiếp trước nên Mộ Thanh Hề rất sợ lại bị xảy ra như vậy, sợ Phong Lưu đưa đi sám hối ở Từ Ân tự, nên cô vội vàng hối lỗi nhận tội với chồng, với Thái phu nhân, lại đi nhận tội với Thương Nhược Văn - 1 việc mà nếu kiếp trước cô ko đời nào chịu làm, 2 người như oan gia mà. Vì chuyện sảy thai này mà Phong Cẩm - chồng Thương Nhược Văn ra điều kiện Mộ Thanh Hề phải uống thuốc để ko sinh con đc nữa, Mộ Thanh Hề chấp nhận uống. Cô sợ chuyện như kiếp trước sẽ lại xảy ra, cả đời về sau sẽ khổ sở nên uống.

    Truyện bình thản nhẹ nhàng, logic. Tả quá trình cuộc sống và cố gắng sửa lỗi của Mộ Thanh Hề, cũng là quá trình cô hoàn thiện bản thân, xây dựng tình cảm với mọi người, nhất là với chồng, vì kiếp trước do cô mà đẩy Phong Lưu vào tay Thương Nhược Lan, nên kiếp này cô tìm mọi cách vãn hồi. Cũng do biết mình ko sinh đc con mà cô hết sức tìm cách muốn nạp thiếp cho chồng, nhưng đều bị Phong Lưu "lườm" ngăn cản hết . Anh Tề quốc công này rất mãnh mới đầu cũng rất lạnh nhạt, nhưng sau cứ dần dần bị vợ hấp dẫn , có hôm nhịn ko được đè vợ ra giữa án làm vợ bị thương mấy ngày ko mặc được quần

    Từ đầu đến giữa truyện miêu tả cuộc sống hằng ngày với những chi tiết bình thản, Mộ Thanh Hề hết sức sửa đổi tính tình, gặp người nghèo thì giúp đỡ cho tiền, gặp thân thích phương xa thì đối đãi tử tế, còn giúp Minh Ngọc Nhi (chị họ) trong quá trình tiến cung, sau Minh Ngọc Nhi làm hoàng hậu thì đối xử rất tốt với Thanh Hề. Quá trình Phong Lưu đối xử với Thanh Hề như người cha, người anh (bao che, nuông chiều) sang người tình, người chồng (yêu thương, ái muội). Anh này thuộc dạng rối loạn tính cách, âm âm chung chung không chịu nói ra lời âu yếm mà trực tiếp "làm" . Có lần Thanh Hề bị bệnh làm nũng không muốn uống thuốc mục đích là muốn Phong Lưu "mớm", nhưng anh ta không chịu làm . Rối loạn tới mức muốn "hẹn hò abc xyz" với vợ toàn lấy cớ bắt vợ viết chữ mang tới thư phòng cho mình rồi mới "giở trò". Rối loạn tới mức chẳng đường đường chính chính tới chỗ vợ ở để "sờ mó" mà dặn vợ để hờ cửa sau, nửa đêm lẻn vào sáng sớm lại chạy ra . Nói chung là cả 2 vc nhà này rất rối loạn

    Bắt đầu từ lúc Thương Nhược Lan được đưa về phủ Tề quốc công Mộ Thanh Hề đã không thích cô ta. Bản thân người đọc cũng chẳng thích cô ta, bởi vì cô ta là tiềm chất tiểu tam . Tuy rằng con người xinh đẹp tính tình dịu ngoan nhưng lại ngoan quá thành tinh ranh, dần dần từng bước chiếm lấy hết mọi sự yêu mến của những người trong nhà. Mới đầu ra vẻ tội nghiệp, sau lại rắp tâm âm mưu muốn thay thế Thanh Hề làm quốc công phu nhân. Câu chuyện dẫn dắt rất chi tiết, không quá chậm mà cũng không quá nhanh, khiến người đọc dù rất sốt ruột cũng không dám bỏ qua một tình tiết nào. Mới đầu Thái phu nhân tội nghiệp Thương Nhược Lan nên muốn làm mai mối để cô ta được gả vào nhà gia thế ở kinh thành, nhưng vì cha cô ta lại là phạm nhân, gia đình giờ ko giàu có chả có của hồi môn gì, vả lại chị họ cô ta cũng chỉ là vợ của Phong Cẩm - 1 người em út trong nhà, nên hầu hết chẳng ai muốn cưới cô ta cho con cháu nhà mình. Thương Nhược Lan ra vẻ tội nghiệp, Thương Nhược Văn cũng năn nỉ xin cho cô ta ở lại trong phủ. Nhưng Thương Nhược Lan ganh ghét vì Mộ Thanh Hề nhận được hết mọi sự sủng ái yêu mến, cô ta lại lầm tưởng là Phong Lưu đưa cô ta về là bởi vì thích mình, lại biết đc Thanh Hề ko sinh con được nên mới lập mưu hại Thanh Hề. Cô ta biết y dược nên kê đơn thuốc để Thương Nhược Văn bị sẩy thai (lúc đó Thương Nhược Văn có thai lần nữa) rồi tất cả mọi nghi ngờ đều đổ lên đầu Thanh Hề. Nhân lúc Phong Lưu không có nhà mà đầu độc Thanh Hề, đưa Thanh Hề đi Từ Ân tự.

    Đoạn cuối đọc rất khoái trá. Phong Lưu xử lý mọi việc điều tra vụ án, minh oan cho vợ đến việc "giải quyết" bọn tay chân liên quan. Ngay cả mấy bà mụ từng không tin Thanh Hề cũng bị xử đẹp. Thái phu nhân bị Thương Nhược Lan khai thuốc mê:

    Chờ Thương Nhược Lan đi tới, Thái phu nhân nắm tay nàng giao cho Phong Lưu trong lòng bàn tay, "Mấy ngày nay đều là Lan nha đầu chiếu cố ta, nhất hiếu thuận hiền đức, theo sau này nguyện hai người các ngươi hỗ trợ gần nhau, hảo hảo sống." Dứt lời, Thái phu nhân liền có chút thượng khí không tiếp hạ khí, lại ngất đi qua, giống nhau tỉnh lại bất quá vì nói mấy câu nói đó mà thôi.
    thì Phong Lưu nói:

    Chỉ Phong Lưu mặt không chút thay đổi nói: "Cho dù ta muốn khác cưới, nàng xuất thân đê tiện, phụ thân trên người lại cõng mạng người quan tòa, người như thế như thế nào xứng làm Tề quốc công phu nhân."

    Thương Nhược Lan nghe vậy chấn động, một bộ không dám tin bộ dáng, rõ ràng Phong Lưu theo Giang Nam trở về, còn riêng tặng chính mình Đại Minh xuân son, như vậy cẩn thận chẳng lẽ không đúng hắn đối chính mình cũng có ý?
    Đọc đoạn này mình rứt khoái.

    Phong Lưu gật gật đầu, "Ngày ấy ở Lan Huân viện trông coi Thanh Hề bà tử là thế nào vài cái? Toàn bộ trói lại ngay cả nhà nàng nhân cùng nhau bán đi." Phong Lưu dừng một chút, "Đem các nàng cùng người nhà tách ra bán, ngày ấy trói lại Thanh Hề đi Từ Ân tự là ai? Trước đưa tay chém, lại bán đi."

    "Về phần hướng thị, đem nàng trói đưa đi Tam đệ nơi đó, làm cho Tam đệ xử lý, đem kia hai cái hài tử cũng đưa đi."

    "Viên mẹ hầu hạ nương mấy năm nay cũng vất vả , sau này liền an tâm ở nhà dưỡng lão, nếu không dùng để quốc công phủ, về phần Hà Ngôn hà ngữ tuổi cũng lớn, đều phái đi ra ngoài."

    Cuối cùng Phong Lưu nhìn nhìn Nhị phu nhân, bo bo giữ mình mà khuynh hướng rõ ràng Nhị phu nhân, "Mấy năm nay các huynh đệ đều trưởng thành, cũng không dùng lại bắt cùng một chỗ sống, chờ nương thân mình dù cho chút, các ngươi vẫn là chuyển đi ra ngoài đi."

    Nhị phu nhân vẻ mặt trắng bệch, không nghĩ tới liền làm cho này dạng chuyện, Phong Lưu sẽ đuổi nàng vợ chồng ra phủ.

    Cho nên nói, Tề quốc công Phong Lưu nhất bao che khuyết điểm người.
    Anh này rất dã man, ai động đến Thanh Hề anh đem ra "xử" hết. Mấy đứa rắp tâm với Thương Nhược Lan làm hại Thanh Hề anh đem bán làm kĩ nữ

    Về phần Thương Nhược Lan, Thanh Hề nhiều lần truy vấn Phong Lưu, Phong Lưu cũng không báo cho biết nàng, chỉ nói ác nhân đều có ác nhân ma.

    Ai cũng sẽ không lưu ý Kinh Giao kia tối hạ lưu ám lò gạch tử lý hơn vài tên nữ tử, tuổi đại giả có ba mươi dư tuổi, tóc ngắn ngủn , trong đó chỉ có một gã đáng giá đề cập, là kia trẻ tuổi nhất nữ tử, dung mạo tú lệ, nhưng chịu bắt nạt thảm nhất, không chỉ có khách nhân ngược đánh, chính là ám chỗ trú nữ tử trong lúc đó cũng thường xuyên cho nhau khi dễ.
    Phong Lưu mời thái y tới trị bệnh cho Thanh Hề, mãi tới 10 năm sau mới có con. Chuyện mang thai của 2 vc nhà này cũng rối loạn không kém.

    Này ngày ở thượng phòng, Thanh Hề khẩu vị không tốt, la hét muốn ăn quả cam, Phong Lưu thấy nàng cái gì cũng không ăn sẽ ăn kia toan vật, sợ nàng làm bị thương vị, nhân hảo ngôn dỗ nói: "Ăn trước bát cháo được không, đợi lát nữa ta cho ngươi bác quả cam, tự mình uy ngươi được không?"

    "Không cần, ta không muốn ăn cháo."

    Nhậm Phong Lưu khuyên như thế nào, Thanh Hề cũng không nhả ra, tức giận đến Phong Lưu giận dữ, chụp cái bàn nói: "Ngươi rốt cuộc ăn là không ăn?"

    "Ta không ăn lại làm sao vậy, ta sẽ không ăn." Nay trời đất bao la, hoài đứa nhỏ nữ nhân lớn nhất, Thanh Hề đồng Phong Lưu ninh đứng lên, ngửa đầu cũng làm bộ vỗ vỗ cái bàn, "Ta không ăn, ngươi lấy ta dù thế nào?" Cầm thượng phương bảo kiếm thời điểm không kiêu ngạo đủ nhi, thật sự là xin lỗi mấy năm nay chịu uất khí nhi, Thanh Hề tự nhiên muốn thích cái đủ nhi.

    Phong Lưu tức giận đến hộc máu, nghẹn nửa ngày, nói: "Ngươi nếu không ăn, sau này đứa nhỏ sinh ra , là con gái ta về sau liền cấp nàng tìm cái mặt rỗ mặt trượng phu, là nam hài nhi ta liền mỗi ngày phạt hắn chép sách."

    Thái phu nhân ở một bên nghe xong đại cười ra tiếng, này đoạn tử sau một hồi đều là quốc công phủ trò cười.
    ***

    Haizz, lâu lắm rồi mới động tay động chân viết đề cử. Căn bản là tính lười bị át mất tinh thần, hôm nay mưa, mát giời nên mới viết. Nhiệt liệt đề cử, hi vọng bà con đọc xong có bộ nào gia đấu hay thế này thì giới thiệu cho mình đọc ké. . Cám ơn em Not đã cv bộ này muahzzz
    Lần sửa cuối bởi meoconlunar, ngày 11-06-2012 lúc 19:55.

    Chả có cái khổ nào giống cái khổ nào

    Hidden Content


  4. Bài viết được 54 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    binbon2009,muatuyettan,
  5. #503
    Ngày tham gia
    Aug 2011
    Bài viết
    264
    Xu
    0

    Mặc định

    Đề cử: Tựa như tình yêu - Tử Tử Tú Nhi
    Link: http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=76197


    Truyện hay theo đúng phong cách của Tử Tử Tú Nhi, tình yêu đau đáu, thâm tình đan xen với sóng gió khiến người đọc đau lòng.
    Truyện theo trường phái Cường thủ hào đoạt nên lúc đầu nữ chủ không yêu nam chủ, sống trong nhà nam chủ mà lúc nào cũng nghĩ là mình đang sống trong bầy lang sói. Lúc mà nữ chủ nhận ra mình yêu thượng người đàn ông đó điều đó đồng nghĩa với việc lương tâm cô đã phản bội lại tổ quốc bởi anh là kẻ thù của tổ quốc cô, kẻ trực tiếp lãnh đạo bầy lang sói giết chết đồng bào cô, lúc đó cô chỉ biết rằng cô yêu anh, cha của con cô - người đàn ông đã vì cô mà trả hết thảy đại giới. Và vì thế nên xuyên suốt truyện nữ chủ luôn sống với một nội tâm giằng xé, lúc chưa yêu anh cô đã có lần cầm giao đâm vào tim anh, anh không ngăn cô lại mà để mặc cô tiết giận, lúc yêu anh rồi cô cũng có lần cầm súng ngắm thẳng vào tim anh nhưng rồi tình yêu đã chiến thắng, cô hạ súng xuống và đầu hàng với số phận và từ đó trái tim cô chỉ đập theo lí lẽ của con tim mà thôi.
    Trích:

    "Đúng vậy, Nhật Bản nhân, tàn bạo Nhật Bản nhân, nàng yêu thượng Nhật Bản nhân, giao cho nàng một cái đứa nhỏ Nhật Bản nhân, một cái khắc sâu yêu nàng Nhật Bản nhân, có lẽ, đời này chính là như thế , giữa bọn họ..."



    Tình yêu của anh nc cực kỳ mãnh liệt, 2 năm cường thủ kìm hãm chị, vì yêu chị anh đã để chị ra đi. 5 năm sau gặp lại anh vẫn yêu chị điên cuồng, vì chị mà buông tha bao tôn nghiêm và danh vọng. 3 năm tiếp theo anh tàn phá bản thân mình vì sống thiếu chị (anh đổi lấy mạng sống của chị bằng việc đôi bên chia lìa). Và phải mất 5 năm nữa anh mới thoát khỏi nơi địa ngục trần gian kia để trở về với 2 mẹ con bằng cách giả chết trận. Anh là người mang dòng dõi hoàng tộc, là một vị tướng tài hoa cao cao tại thượng nhưng cuộc sống riêng của anh rất đau khổ vì anh có một người cha cực kỳ tàn bạo và máu lạnh, người đã mang tới sự chia lìa cho đôi tình nhân bởi ông ta không chấp nhận người con trai tài hoa của mình sánh vai cùng một nữ tử thấp hèn (Người Nhật coi người Trung Hoa là một dân tộc thấp hèn).... Anh đã vượt lên tất cả, có những lúc anh đã phải buông tay để 2 mẹ con cô ra đi chỉ vì muốn bảo vệ mạng sống của 2 người, trước khi chia ly anh không quên dí khẩu súng vào tay cậu con trai mới 5 tuổi và dặn dò: "Hãy bảo vệ mẹ của con".

    Trích:

    "Cúi đầu nhìn bên người đứa nhỏ, Phồn Cẩm chậm rãi kéo mở khóe miệng, liền tính là khóc cười, nàng cũng muốn cười.

    Ít nhất, con ở bên người nàng .

    Đây là trên trời lớn nhất ban ân.

    Chính là, nàng vĩnh viễn sẽ không biết, khi bọn hắn thân ảnh biến mất ở sân ga, phía sau luôn luôn đứng lặng ở nơi đó nam nhân, lần đầu tiên, thường đến khóe miệng chua xót hương vị.

    Nguyên lai, thủy cũng sẽ trở nên như vậy mặn, như vậy khổ, như vậy chát! ! ! ! ! !"



    Ta hâm mộ, cực kỳ hâm mộ TY 15 năm của cô gái Trung Hoa và chàng tướng quân Nhật Bổn này.
    Nhất thế si mê

  6. Bài viết được 25 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Kogetsu,kyoko,muatuyettan,pinkmoth,
  7. #504
    Ngày tham gia
    Sep 2010
    Đang ở
    The Refuge - City of the Archangel
    Bài viết
    4,012
    Xu
    170

    Mặc định

    Đề cử
    Tên truyện : Trọng sinh chi Quân doanh
    Tác giả : Khương Tiểu Quần
    Converter : Oanhlanhchanh

    Link : http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=76437



    Nữ chính : Kế Hân An. 29 tuổi, thặng nữ, công tác trong văn phòng nhà nước theo kiểu việc 2 người có 8 người chia sẻ. Người yêu 3 năm đại học, ra trường chỉ đứng vững 1 tháng thì phản bội cô. 7 năm công tác, hứng thú duy nhất là lướt net, đọc truyện + chơi game online. Tiếc nuối lớn nhất là ngày xưa ko biết cố gắng, từ bỏ giấc mộng quân nhân để đến cuối cùng vô sự đạt thành, nhàm chán dư sinh.

    Trọng sinh trở lại ngày đầu tiên của sơ trung, cô tự nhủ với mình. Đã đc cho cơ hội, vậy nhất định ko thể sai lầm nữa. Lần này, cô muốn sống tốt hơn, tích cực hơn, kiên trì hoàn thành lí tưởng của mình.

    Tác giả khai bàn tay vàng. Nữ chính yy gì cũng giỏi : diện mạo khí chất đạt tiêu chuẩn hoa hậu giảng đường. mắt cực tốt, có thể nhìn trong đêm tối. trí nhớ siêu phàm, chỉ cần đọc vài lần có thể nhớ mãi ko quên. Thông minh ko cần phải nói. Học tập ngoại khóa : ca hát, dương cầm, khiêu vũ,… cái gì cũng có thiên phú. Chẳng những thế, kiếp trước đã học đc như hội họa, đánh chữ, đàn ghi-ta cũng ko cần luyện tập mà quen.

    Duy nhất chuyện luyện tập thể năng là phải cố gắng kiên trì. Nhiều năm như 1 ngày, cô luyện quyền, cách đấu, bắn súng đến thâm tím bả vai… Tất cả vì giấc mộng binh doanh.

    Khoảng thời gian trung học của cô ngắn và ko hay lắm. Có lẽ vì mới viết, ta thấy cách xử lí tình cảm của tác giả ko mượt chút nào, đặc biệt là tên nam phụ - mối tình đầu của Hân An trong kiếp này. Kẻ này bị toàn bộ các độc giả tẩy chay, ko ai thích.

    Thật sự khiến nhiệt huyết sôi trào là khi Hân An bước vào cuộc sống quân nhân, nhập trường đại học.

    Quân giáo – lò rèn nhân phẩm, lò luyện anh hùng.

    Bắt đầu từ những ngày quân huấn đầu tiên, thi đua toàn quốc quân giáo, sau đó đến việc học lý thuyết, luyện tập quân sự thể năng, diễn tập cùng sinh viên tốt nghiệp, công tác đệ tử hội, tham gia công trình nghiên cứu, huấn luyện tân sinh, nằm vùng công tác ... 4 năm đại học tràn đầy màu sắc, Kế Hân An có lúc thành công, lập nên thành tích khó thể phá vỡ, có lúc thất bại, có lúc chua sót nản lòng. Nhiều lần đổ máu, cũng có khi nước mắt rơi. Nhưng cô vẫn kiên trì giấc mộng của mình.

    Và như Kyo nhận xét, cái chất 'lính', cái bản sắc 'quân doanh' ở đây rõ ràng và ấn tượng lắm. Đọc ngấm vô cùng

    "Các ngươi nói đều đối, nhưng thương lại một cái chiến sĩ sinh mệnh, làm một gã đủ tư cách binh, muốn đem thương cho rằng hai mắt của mình giống nhau trân trọng hảo, cây súng này khả năng ở của các ngươi quân lữ kiếp sống trung không phải hiện tại tốt nhất, nhưng nó cũng là các ngươi quân lữ kiếp sống trung thứ nhất khẩu súng, ta hi vọng các ngươi theo chính mình thứ nhất khẩu súng bắt đầu đi học sẽ yêu hộ nó, đều nghe hiểu chưa?"
    "Không có thứ nhất sẽ không chạy sao, kia Kế Hân An biết rõ chính mình đã muốn lấy không được cá nhân thứ nhất vì sao còn muốn chạy, chạy trốn mặt mũi trắng bệch, vết thương cũ lại đau , còn là muốn kiên trì. Nàng là vì không hối hận, cho dù là thất bại , nhưng nàng cố gắng qua, cho dù cuối cùng cái gì cũng không có được đến, nàng cũng không hối hận." Lạc Gia Nghi trong lời nói làm cho tất cả mọi người trầm mặc .
    "Lại nhìn chúng ta những người này, không cần nói bị thương, chính là hãn đều không có ra bao nhiêu nhân còn muốn liền như vậy buông tha cho, các ngươi sẽ không cảm thấy mặt đỏ sao? Chẳng lẽ các ngươi về sau còn muốn cho tới hôm nay thời điểm, trong trí nhớ chỉ có 'Buông tha cho' hai chữ sao?"
    ...
    "Có lẽ về sau còn có cơ hội, nhưng là ta không nghĩ đem của ta hi vọng ký thác tại đây cái có lẽ thượng, nếu vĩnh viễn nghĩ về sau còn có cơ hội, ta đây liền vĩnh viễn đều thực hiện không được của ta giấc mộng, ta chỉ tưởng hiện tại cố gắng, dùng hết của ta toàn bộ lực lượng đi cố gắng, mà không phải ngày mai ảo não hối hận, hiện tại chính mình dễ dàng như vậy để lại bỏ quên."
    "Ta tuy rằng rất muốn đả bại bọn họ, nhưng chúng ta muốn đường đường chính chính đả bại bọn họ, loại này tác tệ thủ đoạn, ta khinh thường đi làm, nếu muốn dùng như vậy phương pháp mới có thể đánh thắng được bọn họ trong lời nói, ta đây tình nguyện thua."
    ...
    "Ta không phải đã nói, có một số việc chúng ta trước nếu dám tưởng, mới có khả năng hội thành công, nếu ngươi tưởng cũng không dám tưởng, kia làm sao có thể thành công."
    "Hơn nữa chúng ta chỉ cần tẫn cố gắng lớn nhất , cho dù là thua, cũng sẽ không hối hận, tổng so với cái gì cũng không làm về sau hối hận cường."
    Vì sao nữ chính lại chấp nhất đến thế với bộ quần áo màu xanh ?
    "Ta cũng không biết vì sao, ta chính là thích nó, cảm thấy mặc vào này thân quần áo so với gì quần áo đều đẹp mặt, khảo thượng quân giáo tựa hồ so với cho ta một trăm vạn còn muốn cao hứng, có thể đi vào quân doanh, trở thành một gã quân nhân, tựa hồ cảm thấy kia so với làm cái gì chức nghiệp đều quang vinh, đó là một loại tự nội tâm mà ra hưng phấn, dùng cái gì ngôn ngữ cũng hình dung không được.
    Có lẽ ở người khác trong mắt như ta vậy hành vi thực ngốc, hảo hảo Thanh Hoa không đi, tương lai hảo công tác không cần, thế nào cũng phải đến quân giáo làm cái gì quân nhân, nhưng ở tâm lý của ta có thể trở thành quân nhân, cũng là bao nhiêu tiền cũng mua không đến hạnh phúc, ngươi cũng biết, trở thành quân nhân là ta lớn nhất giấc mộng, hiện tại tuy rằng mặc vào này thân quân trang, nhưng còn chính là cái bắt đầu, của ta giấc mộng còn xa không có thực hiện."
    Kế Hân An cười nhìn về phía nàng, ánh mắt có chút sáng lên hồi đáp."Có lẽ ngươi hội cảm thấy ta hiện tại đủ hảo , còn không có tốt nghiệp liền lập được công, khả ở quân nhân chân chính trong mắt của ta này đó lại bị cho là cái gì, hơn nữa quân đội là nam nhân thiên hạ, ta nếu tưởng hoàn thành lý tưởng của chính mình vậy thì muốn so với những người khác càng cố gắng.
    Cho dù ta không thể so sở hữu nhân vĩ đại, nhưng là sẽ không làm cho người ta xem thường ta, này đó không phải dựa vào ngoài miệng nói ra , ta tin tưởng ta có thể làm được đến."
    Nam chính, Trâu Trạch. Bạn thân ở sơ trung, tuy rằng sau này rất ít gặp lại nhưng vẫn giữ liên lạc với nhau. Hắn là người cuối cùng nói chuyện với cô trước khi chết. lúc đó, hắn gọi điện, ko chút vui mừng báo cho cô tuần sau đến dự lễ cưới của mình. là bất đắc dĩ, ông nội bảo hắn đến tuổi rồi, hắn phải lấy vợ thôi.
    Kiếp trước hắn kiên trì giấc mộng của mình, đứng trên vũ đài hào quang tỏa sáng. đấu tranh với gia đình, có lúc kiên trì, cũng có khi phải thỏa hiệp với 'tình đời'.Nhưng hắn vẫn thành công, và đi con đường hoàn toàn khác. Nên Kế Hân An chưa bao giờ nghĩ 2 người sẽ ở bên nhau.
    Kiếp này hắn cùng nàng học, cùng nàng chơi, cùng nàng nhảy lớp. nàng yêu, hắn đau khổ nhưng chẳng rời đi. nàng chia tay, bờ vai hắn cho nàng mượn khóc.
    Luôn luôn đứng bên, cổ vũ nàng, cùng nàng cố gắng. nàng thành công, nàng tỏa sáng, hắn chẳng ghen ghét tự ti. Có chỉ là sự kiêu ngạo tự hào.
    Kiếp này, hắn vì nàng, từ bỏ giấc mộng ngôi sao.
    "Ba ta nói qua, từ xưa trung hiếu không thể lưỡng toàn, nếu chúng ta lựa chọn con đường này, sẽ không phải hối hận, không cần do dự, tuy rằng sẽ làm người nhà đi theo lo lắng, nhưng bọn hắn cũng sẽ lý giải của ngươi, nếu thực sự hối hận mà buông tha cho , vậy ngươi không chỉ thực xin lỗi chính mình, cũng thực xin lỗi vẫn duy trì nhà của ngươi nhân."
    ...
    "Từ đến quân giáo, theo các ngươi cùng nhau huấn luyện cùng nhau trận đấu, tuy rằng chỉ có ngắn ngủn mấy tháng, nhưng ta lại chân chính thích thượng loại này cuộc sống, ta hiện tại cũng có thể lý giải hắn vì sao như vậy muốn cho ta đi làm quân nhân , lại có thể lý giải ngươi vì sao sẽ thích như vậy cuộc sống, nó nhiệt huyết, có theo đuổi, cùng chính mình chiến hữu cùng đi cố gắng mà cảm giác không thể so đứng ở vũ đài khi cảm giác kém.
    Hiện tại ta cảm thấy như vậy cuộc sống cũng không sai, hiện tại nghĩ đến, cái kia một lòng chỉ thích âm nhạc, thậm chí tưởng nếu bọn họ không đồng ý, liền rời nhà trốn đi Trâu Trạch hình như là thật lâu sự tình trước kia ."
    ...
    "Ta chưa bao giờ hối hận quá, ta vẫn cảm thấy đây là ta làm ra tối chính xác lựa chọn, bởi vì có của ngươi địa phương, cho dù thực vất vả, cho dù không có âm nhạc, cũng sẽ là cảm thấy hạnh phúc, rất khoái nhạc."
    Trâu Trạch ôn nhu nhìn Kế Hân An."Huống chi ta hiện tại chân chính thích thượng quân doanh, có lẽ là bởi vì cơ thể của ta lý lưu chính là quân nhân máu đi, cho nên về sau ngươi cũng không cần còn như vậy tưởng, từ giờ trở đi ta cũng không chỉ là vì ngươi mà cố gắng lưu lại, ta cũng vậy vì chính mình, ta muốn trở thành một gã đủ tư cách , thậm chí là vĩ đại quân nhân, cùng ngươi sóng vai đứng chung một chỗ."

    ."Ngươi không cần có cái gì trong lòng gánh nặng, đối với ta mà nói, thích ngươi cũng kinh thành của ta thói quen, tựa như mỗi ngày muốn rửa mặt, muốn ăn cơm giống nhau, hiện tại ta cũng tưởng mở, mặc kệ ngươi là phủ có thể nhận ta, kia đều là chuyện của ngươi, mà ta sở cần phải làm là đối với ngươi hảo, chiếu cố ngươi, mỗi ngày đều có thể nhìn đến ngươi, này với ta mà nói cũng đã là thực hạnh phúc chuyện ."
    "An An, chúng ta về sau vẫn như vậy được không, vĩnh viễn cũng không cần tách ra, mỗi ngày quá đến độ giống hôm nay cái dạng này.
    Bình thường cùng nhau ở trường học học tập huấn luyện, cho nhau đến đỡ đi qua này bốn năm quân giáo cuộc sống, chờ tốt nghiệp phân đến một cái bộ đội đi, cùng nhau mang binh, đi ra nhiệm vụ, không có việc gì thời điểm liền cùng nhau thu thập phòng, ngồi ở cùng nhau nói chuyện phiếm, sau đó ăn một chút đơn giản lại ấm áp cơm trưa.
    Vẫn như vậy này đi, đợi cho tóc hoa râm, răng nanh đều rớt, chúng ta lẫn nhau nâng , cùng nhau giống nhau hiện tại cái dạng này, cùng nhau nấu cơm, sau đó ngồi xuống biên nói chuyện phiếm biên chậm rãi ăn."
    Các nhân vật phụ, đúng là rất đặc sắc, ko hề vì nữ chính mà tồn tại xoay quanh. Họ có ưu điểm, nhược điểm của riêng mình. Có quá trình trưởng thành, có niềm vui nỗi buồn, có con đường tự chọn.
    Đáng tiếc nhất cho 1 người là Trương Tiểu Tuyết, cố gắng thoát cảnh nghèo, 3 năm đại học cô ko sa đọa phù hoa nhưng lại lỡ lầm do nhẹ dạ. Đáng ghét nhất là con Toàn nhạc tình, ngu si ghen tị. Dễ thương nhất là 4 cô tiểu thư tranh nhau vì 1 cái giường ngủ, chạy đến hụt hơi.
    Thay đổi mạnh nhất là Lục Tử yên suốt ngày oán hận đến tự giác kiên trì, là Lạc Gia Nghi lạnh nhạt chán chường trở nên một lớp trưởng nhiệt tình năng nổ. Là Phong thiếu gia 'cặn bã quan nhị đại', thật sự nhìn thẳng nhân sinh của mình mà cố gắng thành một quân nhân chân chính.

    Đấy, truyện hay lắm, đọc đi.

    Cuối cùng, chân thành cảm ơn Kyo_91st đã giới thiệu truyện này cho ta. Cùng với Oanhlanhchanh kiên trì 2 ngày, bất kể cảm cúm mà thu được bản convert đầy đủ nhất.
    tiếp tục cố gắng nàng nha ta yêu các nàng nhiều lắm
    Lần sửa cuối bởi motok1, ngày 19-05-2012 lúc 19:32.
    Vì sao ko lấy chồng? Lí do đây:
    "Tuổi còn trẻ làm quái gì như vậy sớm kết hôn? Ngươi không biết hôn nhân là tình yêu phần mộ sao?"
    "Trong phần mộ không hội có kẻ thứ ba đến quấy rầy."
    "Khụ, có trộm mộ a ."

  8. Bài viết được 21 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    nucuoiquyenru87,
  9. #505
    Ngày tham gia
    Sep 2010
    Đang ở
    The Refuge - City of the Archangel
    Bài viết
    4,012
    Xu
    170

    Mặc định

    ĐỀ CỬ :
    Tên truyện : TƯỜNG VI CHI DANH

    Tác giả : TỬ VI LƯU NIÊN
    Converter : Muacauvong
    Link : http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=69993


    Một nữ quân nhân , thân phận cao quý, tình cảm trong sạch, trí tuệ và xinh đẹp. Một tên lưu manh, bá đạo, mạnh mẽ, phong lưu.
    Một lần mắc nạn, gặp gỡ bất ngờ.
    Một mối tình chóng váng.
    Sau đó, hắn trọng sinh trong thân thể khác, từng bước leo dần lên đỉnh vinh quang. Còn nàng, chịu tra tấn chịu tử hình, biến thành ma nữ bóng đêm.

    Nàng là công tước duy nhất nữ nhi, người kế thừa trực tiếp của 1 gia tộc quyền thế nhất đế quốc, con gái một kẻ lãnh huyết đến cực điểm, kẻ thù của bình dân. nàng là thiên tài, từ nhỏ vượt qua muôn vàn thử thách huấn luyện, quá khứ hiện tại tương lai tất cả đều nằm trong tay người cha chưa bao giờ cho nàng biết thế nào là tình thương của cha.

    Sáng ngời trăn lục sắc ánh mắt ảm , ngữ khí trở nên thực đạm.“Ta không hiểu lắm nên như thế nào tiếp cận hắn, hắn đối ta cũng thực không hài lòng, mẫu thân yêu thích hết thảy hắn coi là không hề tất yếu. Phụ thân thay đổi quản gia, xa thải vài vị gia đình giáo sư, trong đó bao gồm của ta hội họa giáo sư. Nàng là cái thân thiết cùng ải nữ nhân, thiện người am hiểu ý, lại am hiểu dẫn dắt thức dạy, theo giúp ta vượt qua mẫu thân qua đời sau khó nhất chịu một đoạn ngày, ta không nghĩ làm cho nàng rời đi, đi về phía phụ thân khẩn cầu, nhưng vô dụng. Nghe được bị đuổi việc thời điểm nàng khóc, bọn thị nữ nói nhà nàng cảnh rất kém cỏi, đứa nhỏ lại sinh bệnh, toàn dựa vào giáo sư lương bổng chống đỡ. Ta rất khó quá chính mình giúp không được gì, trước khi chia tay lén đưa cho nàng một quả ngực châm, hy vọng có thể làm cho nàng quá một chút.”

    “Ngực châm là cái thân cho ta , nói chờ ta tái lớn một chút có thể mang, mặt trên dùng bảo thạch cùng nhung tơ tương thành một đóa sắc vi, làm đẹp tiểu lạp trân châu, phi thường tinh xảo. Thị nữ phát hiện nó không thấy , nói cho quản gia, quản gia lại bẩm báo phụ thân. Phụ thân bảo ta đi qua hỏi, ta sợ hãi hắn phái người thu hồi đến, nói dối nói vứt bỏ . Kia đoạn thời gian lòng ta tình thực tao, tân gia đình giáo sư giáo thụ tất cả đều là ta không thích việc học, quân sự, đánh kĩ, quyền mưu, chiến tranh sử...... Sở hữu ta đều chán ghét, liều lĩnh hỏi phụ thân có không không học, phụ thân chưa nói cái gì, làm cho ta ly khai.”

    Nhớ lại tạm thời tạm dừng, Lâm Y Lan hết sức làm cho thanh âm ổn một chút, sau một lúc lâu mới còn nói đi xuống.

    “Phụ thân từng nói làm sai sự đứa nhỏ hội đã bị trừng phạt, nhưng ta lúc ấy quá ngây thơ, không hiểu nó hội đáng sợ tới trình độ nào. Qua một trận phụ thân mang ta xuất môn, vào nhất tràng hoa để, lầu hai ban công đổi thành xa hoa ghế lô, đối diện quảng trường phương hướng bãi hai trương cao bối tay vịn y.”

    Vờn quanh của nàng cánh tay bỗng nhiên cứng ngắc, Phỉ Qua khóe môi buộc chặt, đường cong sắc bén mà lạnh như băng, nàng nâng lên mắt thấy hắn.

    “Ngươi đoán đúng rồi, đó là quý tộc quan khán hoả hình chuyên dụng ghế lô, ở quảng trường thượng chịu hình nhân ta hội họa giáo sư, xử tử đắc tội danh là trộm cướp quý tộc tài vật.” Lâm Y Lan sắc mặt trắng bệch, tựa hồ lại thấy đáng sợ một màn.“Ta cầu xin phụ thân cứu cứu nàng, thẳng thắn ngực châm ta đưa , ta nguyện nhận gì trừng phạt, khả phụ thân bỏ mặc, hắn nói ta từng trả lời lộng đã đánh mất, cho nên nên chịu trừng phạt là kẻ trộm...... Ta xem nàng bị trói ở thiết trụ thượng, khóc cầu xin, biện bạch châu báu là đến từ công tước tiểu thư tặng cho, vây xem mọi người cười nhạo nàng, hướng đống lửa thượng đâu củi đốt, nàng thống khổ thét chói tai chích đưa tới cười vang, thẳng đến bị hoàn toàn thiêu thành tro tàn......”

    Có lẽ là nàng run run quá lợi hại, Phỉ Qua đem nàng ôm thật sự nhanh, nhanh đến kiên cánh tay đau nhức, này tựa hồ làm cho nàng thoáng yên ổn, thật lâu sau sau lại lần nữa mở miệng.

    “Ngày đó sau ta khởi xướng sốt cao, hôn mê thời gian rất lâu, tỉnh lại thời điểm mã á mẹ khóc thật sự thương tâm, nói nếu ta chết điệu nàng cũng sẽ đi theo chết đi. Mẹ là cái thân bà vú, chiếu cố nàng cũng chiếu cố ta, giống ta một cái khác mẫu thân. Ở ta sốt cao thời điểm, nàng đem sở hữu tích tụ quyên cho thần điện, lấy cầu làm cho ta có thể hảo đứng lên...... Sau lại ta chiếu phụ thân an bài học tập các loại chương trình học, lại bị đưa vào đế quốc hoàng gia học viện quân sự, nhất tốt nghiệp gia nhập quân đội, thăng ít nhất giáo sau biểu hiện thường thường. Ở ta tự tiện đánh báo cáo chuyển vì văn chức sau, phụ thân đem ta điều tới Hưu Ngõa, mệnh ta làm một cái cấp thấp binh lính, mượn hạ thấp cùng nhục nhã khiến cho ta thay đổi, cuối cùng phát hiện ta không thể thực hiện hắn kỳ vọng, khác tuyển tân người thừa kế......”

    Tự thuật đến kết thục, của nàng ngữ khí chỉ còn đạm trào.

    “Trừ bỏ họ Lâm ta hai bàn tay trắng, vẫn là cái phá hư điệu con rối, ngươi cảm thấy như thế nào?”
    Hắn là phản loạn quân thủ lĩnh, dẫn đầu bình dân chống lại cha nàng, chống lại giai cấp của nàng. Hắn là 1 kẻ lưu manh ở xóm nghèo, có tình có nghĩa, trân trọng bạn bè, trước nàng cũng đã có rất nhiều nữ nhân, gặp dịp thì chơi là bản năng của hắn.
    2 người gặp nhau, là duyên phận.
    đến với nhau bằng thân xác dục vọng, là 1 phút phản kháng của nàng đối với cha mình, cũng là 1 bước chân của hắn vào địa ngục.

    Đến sau lại, cha nàng biết chuyện, hắn bị pháo oanh gần như tan nát thân hình, nhốt trong thủy lao không cho sinh không được tử.
    nàng cứu hắn, dùng nghiên cứu bí mật và quan trọng nhất của đế quốc để giúp hắn linh hồn nhập vào 1 thân thể khác.
    Ôm hắn đưa cho người duy nhất nàng tin tưởng có thể dẫn hắn rời đi, nàng nói : Đi thôi, Ngươi tự do.

    Hắn không biết, sau đó sẽ là ngọn lửa do nàng châm hủy đi toàn bộ trung tâm nghiên cứu, hủy đi hết thảy dấu vết hắn đã trọng sinh.
    Hắn không biết, nàng ở 6 tháng chịu tra tấn trọng hình, 6 tháng sau xử tử ở hầm sâu.
    Hắn không biết, nàng bị bạn mình cứu, sống lại trong 1 thân thể khác, lại vô pháp bỏ rơi trách nhiệm của mình, vô pháp mặc hắn hủy diệt của nàng gia tộc.

    Hắn chỉ biết rằng, bằng bất cứ giá nào,đạp lên huyết nhục của toàn bộ đế quốc và của cha nàng; hắn cũng phải trở lại, nói cho nàng về tình yêu hắn chưa bao giờ bày tỏ, của hắn sắc vi.

    “Nàng rất thiện lương, cho dù không thương cũng sẽ không làm cho ta chết ở thủy lao lý, ủy thân cùng ta có lẽ là đối công tước phản nghịch, tử đối nàng mà nói là một loại giải thoát. Nguyên nhân vì như thế, ta càng yêu nàng.”
    Tu Nạp xuất hồ ý liêu bình tĩnh.
    “Ta yêu nàng trầm mặc lại ôn nhu tính tình, yêu nàng cao quý mà áp lực linh hồn, yêu nàng yếu đuối nước mắt, ẩn nhẫn cứng cỏi, kiêu ngạo mà cố thủ nội tâm, yêu nàng sở hữu hết thảy.”
    Tĩnh hồi lâu mới Tu Nạp lại lần nữa mở miệng, trong trẻo nhưng lạnh lùng thanh âm hơi hơi phập phồng.
    “Đối với ngươi chưa từng nói qua, chưa từng làm cho nàng biết......”
    Bí ẩn tình yêu giống mềm mại cây tử đằng, dưới đáy lòng vô thanh vô tức mạn sinh, cuối cùng lại hóa thành bén nhọn bụi gai, thật sâu đâm vào trái tim, mỗi một căn lợi đâm đều chảy xuôi máu tươi.
    10 năm, hắn không hoan ái không tình cảm không lạc thú.
    10 năm, nàng bị thương tổn, tra tấn, phán quyết, hành hình.
    10 năm, hắn không biết người yêu đang ở trước mặt, tự mình nói với nàng, nàng phải chết.
    May mắn, giờ phút cuối cùng, hắn còn kịp nhận ra.
    Từ bỏ hết thảy quyền lực cùng vinh quang, sử sách chỉ còn ghi lại, anh hùng nhiếp chính quan bị ma nữ mê hoặc, cùng chết trong đám cháy thiêu hủy cả tòa thành.
    ở xa xôi dị quốc, một đôi nam nữ cùng nhau ưng thuận lời thề
    Không có xem lễ, không có vỗ tay, thần điện cửa sổ ở mái nhà rơi cột sáng hạ, một đôi người mới im lặng ủng hôn, trầm thấp giọng nam cùng mềm nhẹ giọng nữ giao hòa, nói hết lời thề cùng ôn tồn.
    ...... Ta, Phỉ Qua......
    ...... Ta, Y Lan......
    ...... Vô luận bần cùng phú quý, vô luận khỏe mạnh tật bệnh......
    ...... Sở hữu bi thương khoái hoạt đều lẫn nhau chia xẻ......
    ...... Ta sẽ vĩnh viễn quý trọng, thẳng đến sinh mệnh cuối......
    ...... Cho dù là tử vong cũng vô pháp đem chúng ta tách ra......

    Ps. đột nhiên phát hiện, truyện này cùng tác giả với Dạ hành ca. nhớ lại khi đọc quyển kia, cũng bị khóc rối tinh rối mù.
    công nhận văn viết ngắn gọn mà xúc động.
    Vì sao ko lấy chồng? Lí do đây:
    "Tuổi còn trẻ làm quái gì như vậy sớm kết hôn? Ngươi không biết hôn nhân là tình yêu phần mộ sao?"
    "Trong phần mộ không hội có kẻ thứ ba đến quấy rầy."
    "Khụ, có trộm mộ a ."

    ---QC---


  10. Bài viết được 24 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    nucuoiquyenru87,

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status