Đề cử: Lương tiên khó cầu
http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=108897
Tìm đến truyện trong tình trạng đói truyện và thực ra là không hy vọng gì nhiều. Đầu tiên đọc văn án ta cứ nghĩ giống những truyện huyền huyễn thuộc mô típ "theo tình tình chạy, trốn tình tình theo khác", sẽ có ngược, có dằn vặt nhưng cuối cùng nam nữ chính vẫn về bên nhau. Nhưng không...xin phép báo trước đây là một truyện SE.
Thiên Âm là công chúa cao quý của thiên giới, 500 năm trước nàng yêu Diễn Kỳ, yêu đến khắc cốt ghi tâm, yêu đến hèn mọn..nhưng Diễn Kỳ lại không mảy may quan tâm đến nàng, chàng chỉ quan tâm đến Phượng Minh - người con gái đã nhảy điệu Vô Ưu vũ trong mộng ảo của chàng. Khi đó, Thiên Âm là con gái của Thiên Đế, là đồ nhi của Chiến Thần, cao cao tại thượng như thế nhưng trước Diễn Kỳ nàng lại thấp hèn đến tột đỉnh. Chàng khinh bỉ nàng, chưa hề một lần tin nàng mặc dù nàng đã một mực cầu xin chàng hãy tin nàng không ra tay hại Phượng Minh. Và rồi để cứu chàng, cứu Phượng Minh, nàng bị hủy tiên cốt, phải hạ phàm trần, đời đời chịu khổ kiếp...500 năm tại phàm trần, nàng chịu đủ mọi khổ đau, không kiếp nào sống quá 20, không kiếp nào thân thể lành lặn để đến cầu Mạnh Hà, uống bao nhiêu nước vong xuyên cũng không thể quên được kí ức kiếp trước, cứ mang theo nhưng nỗi đau ấy mà tiếp tục luân hồi. Nàng cứ chờ một ai đó đến cứu mình, cho dù không thể cứu thì ít nhất cũng có ai đó nhớ đến nàng, tìm đến nàng...sâu thẳng trong tim nàng đang chờ Diễn Kỳ...Nhưng không ai đến cả, mọi người quên nàng, kể cả chàng...
500 năm sau, nàng trở lại thiên giới, cảnh còn người mất, phụ thân không còn, sư phụ không còn và cả người anh trai luôn chăm sóc nàng cũng phi thăng thượng giới. Nàng gặp lại chàng, vẫn ánh nhìn khinh miệt và đề phòng, bên cạnh chàng-tất nhiên vẫn là Phượng Minh, nhưng giờ đây nàng không còn đau nữa. Nhưng chàng khôgn tin, hết lền này đến lần khác chàng cứ nghĩ đó là trò mới của nàng, là chiêu "lạt mềm buộc chặt" để thu hút chàng...và vô tình hay cố ý chàng lại vẫn cứ làm tổn thương nàng. Diễn Kỳ không hiểu, giờ nàng không còn là công chúa của thượng giới nữa mà chỉ là một tôn chủ của một Thanh Quân nhỏ bé đang đến hồi suy tàn. 500 năm, vạn kiếp luân hồi đã tiêu hao hết tình yêu của nàng bên bờ vong xuyên. Oái ăm thay, lúc này chàng lại yêu nàng...Nực cười biết mấy..Nàng từng nói qua, cho dù cho dù thiên giới khuynh tháp, tứ hải thủy kiệt, hỗn độn trọng lâm, ta không cần tái thương hắn.
Nàng gặp Linh Nhạc - em trai của Diễn Kỳ, nhị hoàng tử của thiên giới và dần dần bị chàng thu hút. Ta nghĩ đó có lẽ không gọi là tình yêu mà giống như bản năng của Thiên Âm muốn tiến gần đến với Linh Nhạc. Linh Nhạc giống như mặt trời vậy, vui vẻ và ấm áp..và nếu truyện dài thêm nữa thì có lẽ Linh Nhạc sẽ là mẫu nam chính chữa khỏi trái tim cho nữ chính mà ta thường gặp. Nhưng câu chuyện giữa hai người lại bị ngăn cấm, vì thân phận của mình mà Thiên Đế nghi kỵ nàng, vì kiếp người ngắn ngủi mà Thiên Hậu ngăn cản nàng. Câu chuyện tình chưa kịp bắt đầu thì đã kết thúc.
Thiên Âm chết, vĩnh không siêu sinh.
Thực sự nếu biết truyện này là SE thì mình sẽ không bao giờ đọc vì mình kỳ thị SE lắm. Nhưng mở truyện ra rồi thì không thể nào khép lại. Truyện ngắn, chỉ hơn 300 trang world, mình đọc chỉ khoảng 2 tiếng đồng hồ và khóc sướt mướt, đọc cứ có cảm giác khó thở, chỉ mong, chỉ mong Thiên Âm có một cái kết tốt đẹp, có thể là sư phụ nàng sống lại tiếp tục che chở nàng, có thể là sư huynh của nàng ở thượng giới trở về với nàng, có thể là nàng và Linh Nhạc thành đôi, và mặc dù ghét Diễn Kỳ nhưng mình cũng đã hy vọng tác giả sẽ cho một cái kết 2 người quay lại để bù đắp cho Thiên Âm.
Lần đầu viết đề cử và lại đề cử cho thể loại mình ghét nhất: SE, nhưng cũng viết lên đây để khuyến khích moin người nhảy hố với mình
Cảm ơn bạn, 5 coins
Quỹ box còn lại tính đến thời điểm hiện nay : 680 - 351 = 329 xu
Bổ sung 2000 xu