Đề cửQuý nữ Trường Doanh
Tác giả: Phồn Đóa
Converter: lil_ruby
http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=108900
Một truyện dài, âm mưu, dương mưu, trạch đấu, cung đấu, đánh trận, bình loạn đều được điểm xuyết qua trong toàn truyện. Nhưng mình vẫn có kiên nhẫn theo dõi đến cuối vì mạch truyện liền lạc, giọng văn hàm xúc, tính cách và cách xử lý tình huống của nhân vật chính và phụ tương đối hợp lý.
Nhưng như thế không phải là động lực để một người « lười « như mình viết đề cử. Ấn tượng sâu sắc, không phải nói là ám ảnh mà truyện để lại cho mình là CHIẾN TRANH. Thời loạn thế, khắp nơi tranh đấu, chém giết, dân loạn, ngoại xâm, mạng người ta như con kiến.
Muốn xuất binh, lưu dân lại cản đường ,chỉ một quyết định là có thể xả nước lũ ngập tràn 15 huyện, số dân thường chết không thể tính số thương vong vì không ai muốn tính.
Vì báo thù đem dịch bệnh đến trong quân đối phương làm cho chết hơn 6 vạn binh tinh nhuệ đã đủ làm cho vua và giới quý tộc, tướng lĩnh đau đầu, trong khi đó dân thường chết vì bệnh dịch ai mà phí tâm lo lắng quá.
Khi đế đô bị công thành, quý tộc, sỹ tộc cao cao tại thượng còn chọn nam đinh đi phá vây, kiếm sinh lộ mà bỏ lại nữ quyến, phụ lão tuẫn thành, bình dân sao thoát khỏi đồ sát thê lương.
Hoàng thượng vì muốn thoát hiểm đi cửa Bắc có thể lừa dối toàn bộ gia tộc tinh anh đi cửa Đông làm mồi cho giặc , bất kể già trẻ nhi đồng không bị bắn thành nhím, thì cũng bị đâm ngã xuống ngựa tan xương nát thịt. Đáng thương làm sao nữ quyến chọn tuẫn thành, đốt phủ để nhường cơ hội sống còn cho cha, cho chồng, cho con trai của mình lại thấy được gia đình sum họp trên đường đến hoàng tuyền.
Như một bản trường ca, truyện không chỉ có nhưng cung bậc bi tráng , đau thương còn có những giai điệu nhẹ nhàng, tình cảm trìu mến. Tình thương vô bờ bến của bà nội nữ chính – Tống lão phu nhân dành cho con cháu. Cả đời Tống lão phu nhân có thể bất từ thủ đoạn, nhẫn tâm đến tàn nhẫn để đối phó bất kỳ người nào có manh múng ý đồ gây hại cho con cháu mình.
Nữ chính- Vệ Trường Doanh , đích trưởng nữ 1 gia tộc thư hương, rất được cưng chiều lại chọn ngày đêm chỉ khổ luyện võ học mục đích có thể đánh thắng phu quân – thiếu tộc trưởng của 1 gia tộc võ tướng, chỉ vì che giấu tâm trạng lo âu bất an khi phải xa gả, gặp rắc rối chỉ cầu mong mình có thể dành vũ lực giải quyết để khỏi làm phiền lòng ông bà cha mẹ mình. Suốt ngày dùng nắm đấm bắt nạt em trai nhưng khi gặp nguy có thể giết phỉ cứu em, trong khi chạy trốn lại hy sinh danh tiếng chủ động thế em đi phó ước. Sau khi kết hôn may mà bà nội nữ 9 có chuẩn bị phụ tá huấn luyện và giúp đỡ nên nữ 9 dần dần trưởng thành đủ tư cách làm tộc trưởng phu nhân.
Nam chính- Trầm Tàng Phong yêu chiều nữ chính đến không còn gì để nói. Trước khi cưới, nghe nghi vấn nữ chính mất tích 2 ngày vì cứu em, vì phản đối quyết định từ hôn của cha mẹ, trộm kiếm « trấn sơn chi bảo » của cha làm tín vật cho gia đình hôn thê để biểu quyết tâm ý không thay đổi của gia tộc mình. Gặp nữ chính xong, sợ kết hôn về nữ tỳ nghe danh tiếng vợ mình có tỳ vết sẽ bất kính nên phân phát hết toàn bộ thông phòng, tỳ nữ. Dùng 2 con trai làm giả tượng để cứu huyết mạch duy nhất của anh trai, nên đành đứng yên để nữ chính đánh đến nỗi 3 ngày không thể ra khỏi phòng. 2 vợ chồng thời loạn chiến, gần nhau thì ít mà xa nhau thì nhiều vẫn « thủ thân trong sạch » vì sợ vợ thương tâm. Danh tướng nha, phiệt chủ gia tộc võ tướng nha vậy mà nói “Chính là đối ta thật tốt quá, hảo ta cũng không không biết xấu hổ cùng tổ mẫu cáo trạng -- ngươi luôn đánh ta tới!” Trầm Tàng Phong thở dài,“Nay chúng ta Trầm gia không có đứng đắn trưởng bối ở, ta chỉ biết chua xót lệ cũng chỉ có thể hướng trong bụng nuốt. Vốn tưởng thừa dịp đến Thụy Vũ Đường cơ hội, cấp tổ phụ tổ mẫu, còn có nhạc phụ nhạc mẫu giảng nhất giảng ta những năm gần đây ủy khuất, cũng kêu trưởng bối làm chủ, bảo ta sau này ngày quá điểm, kết quả hiện tại......”
Mình từng rơi nước mắt khi đọc đoạn cầu phúc cha nữ 9 dành cho con gái trong ngày vu quy “Con ta, vi phụ nguyện sổ sinh sổ thế, vĩnh chịu này ốm đau, vui vẻ chịu đựng, chỉ cầu trời xanh phù hộ con ta, này đi một đường trôi chảy, mông phu gia cao thấp, yêu thương có thêm!” và đọc di thư của Vệ Tân Tịnh dành cho hồng nhan tri kỷ (vai tà nha nhiều lúc đọc ghét muốn đánh bạn này luôn. Mà phải đọc hết để hiểu rõ nhân vật này mới có thể rớt nước mắt ở đoạn cuối nha.)
« Ngày chi mộ hề si kiêu hào, ngô đồ cùng hề tâm dày vò!
Thân tồn thế hề hồn đã miểu, chung đem tử hề không thể hảo!
Cuộc đời này vô vọng hề báo đáp, hứa lấy cửu thế hề hàm thảo!
Thiên gì mang hề gì yểu, hổ báo khu hề nơi nào trốn?
Hợp lại đem mệnh hề đổ nhất tao, nếu sứ sáng mắt hề nước mắt có thể điệu...... »
Nhiều nhân vật phụ lắm, nhưng tính cách mỗi nhân vật đều được khắc họa khá rõ ràng , họp lại với nhau hài hòa như 1 bức tranh thiên diện. Nếu ai kiên nhẫn, đọc hết truyện này có thể bạn sẽ không hối hận khi đọc, vì truyện giống như 1 bữa ăn có đầy đủ các mùi vị chứ không dễ gây chán ngán như các truyện trạch đấu khác.Truyện được conver khá kỹ nên không thể phủ nhận công lao của converter đã chuyển tải 1 truyện đáng đọc cho chúng ta. Cám ơn bạn Converter: lil_ruby
+7, cảm ơn bạn vì đã trình bày rất đẹp, mình không cần sửa một chút nào