TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 286 Đầu tiênĐầu tiên 12341252102 ... CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 1430

Chủ đề: [Khoa ảo] Thôn Phệ Tinh Không - Ngã Cật Tây Hồng Thị (Hoàn Thành)

  1. #6
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Phong Lưu Bang
    Bài viết
    6,416
    Xu
    8,627

    Mặc định

    Quyển 1 - 100 mét, 4 giây
    Chương sáu: Thi đại học

    Người dịch: workman
    Biên tập: vandai79

    Nguồn: www.tangthuvien.com



    Trước kỳ thi đại học một tháng, La Phong cơ hồ dồn tất cả tinh lực vào việc ôn tập. Qua việc tiến hành ôn tập, cùng với những lần làm bài kiểm tra thử, sự tin tưởng trong kỳ thi đại học của La Phong càng ngày càng cao!

    “Ta nắm chắc kỳ thi vào Trường Quân sự Số 1 Giang Nam.“
    Đây là ý nghĩ trong lòng La Phong.

    ※※※※※※

    Ngày 7 tháng 6, đây là ngày đầu thi đại học. Thời gian thi đại học ở Trung Quốc là vào ngày 7 tháng 6, diễn ra trong ba ngày, cũng giống như trước khi thời kỳ Đại Niết Bàn.

    Khu Nghi An, trường trung học số một.

    Dựa theo sự sắp xếp trường thi, vốn La Phong là học sinh trường trung học số ba, khi thi đại học sẽ tiến hành ở trường trung học số một.

    - Con gái, cố gắng lên.

    - Yên tâm đi, cha.

    - Điềm Điềm, đừng tạo cho mình áp lực quá lớn.

    ...

    Ở ngoài cổng trường trung học số một tụ tập dày đặc vô số thí sinh thi đại học và phụ huynh, ngoài cửa trường trung học số một, cũng đứng một loạt cầm cảnh sát cầm súng đạn thật.

    - Tiểu Phong, lúc thi tâm tính phải buông lỏng. Nhà chúng ta cho dù không vào được trường Quân sự số 1, vào được trường quân đội số hai cũng được. Dễ dàng thư dãn một chút!
    La Hồng Quốc nhìn nhi tử mình, cười hà hà nói.

    - Vâng!
    La Phong mỉm cười gật đầu.

    - Te —— te——!
    Theo tiếng còi xe vang dội, chỉ thấy một chiếc Mercedes đắt tiền màu đen, tràn ngập khí chất khoản quý tộc lao tới. Được những xe cảnh sát đi đầu từ từ chạy nhanh vào cánh cổng trường trung học số một. Phụ huynh thí sinh chung quanh lập tức né qua một bên, ánh mắt mọi người đều tập trung nhìn vào chiếc xe đó.

    Chiếc xe đua tối tân, gia tốc lúc đó phải tới 100, chỉ cần một giây sau đã đạt tới tốc độ cực hạn là 500km. Đương nhiên chút tính năng này cũng không có gì ghê gớm. Xe đua làm từ thời kỳ Đại Niết Bàn đã có những thứ thành danh, bản thân lịch sử của nó mới hấp dẫn người ta nhất.

    Chỉ thấy từ chiếc xe đua đi xuống ba người, đàm tiếu với nhau rồi đi về phía cửa trường.

    - Người đầu trọc bên trái chính là cục trưởng cục cảnh sát khu Nghi An chúng ta.

    - Bên phải, là Lưu chủ nhiệm của Cục giáo dục.

    - Giữa, nhất định là vũ giả tổng chỉ huy phụ trách an toàn cho trường thi.
    Chỉ thấy ngoài trường thi có vô số phụ huynh, thí sinh thảo luận. Tuyệt đại đa số ánh mắt đều tụ vào người đứng giữa, trong ánh mắt ẩn chứa vẻ hưng phấn, sùng bái, tò mò.

    Nhân loại bây giờ vẫn luôn luôn phải chiến đấu với quái thú.

    Người thường vẫn cấm không được ly khai biên giới khu vực thành thị trong khi đám vũ giả lại có thể một đấu một chém giết với quái thú. Cả xã hội nhân loại rất cảm kích những vũ giả, cảm kích những gì họ cống hiến cho nhân loại. Thường nhân tự nhiên ai nấy cũng rất sùng bái vũ giả.

    Vũ giả, thuộc loại đám người có địa vị cao cả trong cả nhân loại.

    - Thì phải là vũ giả.
    Cha La Hồng Quốc cũng nhìn người nọ.
    - Mỗi lần thi đại học, việc tổng chỉ huy an toàn trường thi đều mời vũ giả đảm đương.

    “Vũ giả."
    La Phong đã thấy, người vũ giả đó có một cảm giác làm cho người ta nhìn là ớn lạnh, mắt cũng âm lãnh như độc xà, rất nghiêm túc. Trước mặt cục trưởng Cục cảnh sát và Lưu chủ nhiệm của Cục giáo dục, vũ giả này chỉ chốc chốc lạnh nhạt gật gật đầu, còn căn bản không để ý tới họ.

    “Tương lai không xa, ta cũng sẽ đạt được danh hiệu Vũ Giả!" La Phong trong lòng thầm nói.

    - Kẹt kẹt...
    Cánh cổng trường trung học số một từ từ mở ra.

    - Vào trường đi.
    Phía trong lập tức truyền ra những thanh âm.

    - Tiểu Phong, vào trường đi. Con nhanh đi vào đi.
    La Hồng Quốc liền nói. Mẫu thân Cung Tâm Lan cũng nói:
    - Mau đi đi, lát nữa mẹ về sẽ nấu cơm cho con, ba và em chờ con tại đây khi thi xong.

    - Vâng!
    La Phong mỉm cười gật gật đầu.

    - Anh!
    Cậu em La Hoa ngồi trên ghế lăn, đưa nắm tay mình lên với La Phong, mỉm cười.
    - Nhất định phải cố gắng lên!

    - Cố gắng lên.
    La Phong giơ nắm tay.

    Lập tức La Phong quay đầu hòa vào đám thí sinh, sau khi được kiểm tra, nhất nhất đều đi qua cửa.

    ※※※※※※

    Trong phòng thi, giấy thi và chứng minh thư được đặt trên bàn, có giám khảo kiểm tra, rồi bài thi được bắt đầu phát xuống.

    “Năm 2056 thành phố Giang Nam. Thi đại học môn Khoa học Tự nhiên. Đề A“

    Trên bài thi đầu tiên ghi rất rõ ràng. “Cuộc thi đầu là Khoa học Tự nhiên!“

    Nhìn bài thi trước mặt, La Phong đưa mắt liếc qua, lại nhìn mấy đại đề mục cuối cùng, tựa hồ rất quen.”Lần này đề mục hẳn là không quá khó. Đề mục không khó như vậy thì ưu thế của ta về Khoa học Tự nhiên cũng rất khó phát huy. Chỉ có thể cẩn thận chăm chú làm đề thi, tận lực làm được càng nhiều càng tốt.“

    La Phong lúc này bắt đầu vùi đầu vào viết.

    ...

    Thi đại học tổng cộng có ba lần thi, phân biệt là thi Khoa học Tự nhiên, thi Khoa học Xã hội và thi Toán học là môn cuối cùng. Mỗi môn chia làm 250 điểm, tổng cộng là 750 điểm.

    Khoa học Tự nhiên là chỉ vật lý, hoá học, sinh vật ba môn tổng hợp lại.

    Khoa học Xã hội là ngữ văn, lịch sử, chính trị, địa lý bốn môn tổng hợp lại.

    Thi Toán học thì tự nhiên là một môn Toán học thôi.

    Nhân loại sau thời kỳ Đại Niết Bàn, đặc biệt là nhân loại phải chiến đấu không ngừng với quái thú nên liều mạng nghiên cứu về khoa học kỹ thuật và võ đạo. Điều này làm mọi người càng thêm cảm giác được rõ ràng sự trọng yếu của “Toán học”. Muốn giỏi máy vi tính, sinh vật, vật lý đều phải nhờ Toán học làm cơ sở.

    Do đó…

    Trong văn hóa giáo dục, địa vị của Toán học được đề cao. Còn La Phong hơi yếu về Khoa học Xã hội, nhưng lại có ưu thế thật lớn về Toán học.

    ※※※※※※

    Ngày 7 tháng 6, thi Khoa học Tự nhiên.

    Ngày 8 tháng 6, thi Khoa học Xã hội.

    Đảo mắt, đã là ngày 9 tháng 6 rồi.

    ...

    Bên trong trường thi, bài thi Toán học vừa mới đưa xuống.

    “Đã thi Toán học rồi." La Phong hít sâu một hơi. ”Bài thi Khoa học Tự nhiên không khó, nhưng ta làm hẳn là không tệ. Thi Khoa học Xã hội thì ta cũng phát huy tốt! Nói cách khác, hai kỳ thi Khoa học Tự nhiên và Khoa học Xã hội, thành tích hẳn là đều ở mức ta bình thường có thể phát huy. Thi Toán học, chỉ cần phát huy không yếu hơn bình thường quá nhiều, tuyệt đối có thể vào được Trường Quân sự Số 1 Giang Nam."

    “Cố gắng!"
    Tự cổ động cho mình, La Phong bắt đầu cúi đầu làm bài.

    Cả trường thi an tĩnh, không ít thí sinh cau mày, hiển nhiên đề thì khá là khó. Thi đại học hàng năm, để toán bình thường là rất khó. Dù sao cũng để tuyển chọn nhân tài về khoa học kỹ thuật cho tương lai.

    “Thật là khó." La Phong cũng cảm thấy đề khó "So với những năm qua còn khó hơn! Nhưng... Càng khó càng tốt!"

    Đề mục đơn giản, những người khác có thể cũng có thể điểm thi là 220 điểm. Mình phỏng chừng cũng được 230 điểm, ưu thế rất nhỏ.

    Nhưng nếu đề khó.

    Mình có lẽ chỉ có thể làm được 210 điểm, nhưng so với người khác có lẽ chỉ có được 150 điểm. Như vậy, ưu thế ngược lại rất lớn.

    “Bộp!" Chợt nghe thấy tiếng động vang lên.

    Giám thị trường thi lập tức nhìn qua. Chỉ thấy một thí sinh đã bẻ gãy bút bi trong tay, thí sinh này cau mày cắn răng, cúi đầu nhìn như đóng đinh vào bài thi, hiển nhiên đề toán rất khó. Rồi sau đó thí sinh này đưa tay ném bút gãy qua một bên, lại lấy ra một chiếc bút bi khác, tiếp tục giải bài thi.

    “Xem hình dáng thí sinh, kì thi toán năm nay rất khó." Giám thị thầm nghĩ.

    Đích xác, cả trường thi cơ hồ mỗi người đều nhíu mày khổ sở suy tư. Không ít thí sinh suốt ruột tới mức nước mắt chảy ròng ròng.

    Học sinh nào có Toán học cơ sở còn kém, chỉ cảm thấy đề này không làm được, đề kia cũng không làm được nốt. Một đề đề chẳng làm được cái nào... Thấy bài thi như vậy, những thí sinh ấy cơ hồ chắc phải bỏ cuộc.

    ※※※※※※

    Một giờ sau, bên trong trường thi.

    Thời gian thi toán tổng cộng hai giờ rưỡi.

    Lúc này La Phong đã làm xong “đề tự chọn” và “Đề điền vào chỗ trống“, chỉ còn lại “Đề tính toán“ thôi. Trong bài thi toán, đề tự chọn và đề điền vào chỗ trống cộng lại chỉ có 90 điểm. Còn đề tính toán còn lại có năm đề mục lớn. Năm đề này là toàn bộ số điểm còn lại. Dù sao chỉ có những đề tính toán lớn mới có thể phát hiện những học sinh có năng lực Toán học tốt hơn.

    “Thật là khó, đề điền vào chỗ trống ta có tới hai bài tính không ra." La Phong hít sâu một hơi. ”Phía dưới là đề tính toán, lúc này mới là điểm tựa cho mình. Làm thêm được một đề, sẽ chênh lệch tới 30 điểm, 40 điểm!"

    Trong năm đại đề trong phần tính toán, trong đó bốn đề đầu đều 30 điểm, đề cuối cùng là 40 điểm.

    “Hả?" La Phong vừa làm đề tính toán đầu tiên đã gặp phải cửa ải khó.

    Trên tờ giấy nháp, La Phong không ngừng tính toán tự hỏi.

    “Đúng, chỗ này phải hơi biến đổi một chút, tính ngược lại, không phải chuyển đổi thành phương trình sao?" La Phong sáng mắt lên.

    - Xoát! Xoát! Xoát!
    Chỗ khó này vừa nghĩ là ra, làm tiếp tục sẽ rất dễ dàng. Say sưa một hơi làm xong toàn bộ đề thứ nhất, rồi vừa cẩn thận kiểm tra lại một lần.

    “Ừm, đề thứ nhất đã thành công." La Phong nhìn vào đồng hồ trên tay trái, trong lòng nhảy lên.”Đề đầu, đã mất của ta 20 phút? Phải nhanh hơn."
    La Phong cúi đầu nhìn đề thứ hai.

    Thoạt nhìn, La Phong cảm giác khá dễ dàng, lập tức trình diễn bài giải trên giấy.

    “Ừm, không đúng."
    La Phong phát giác con đường mình nghĩ xem ra không thông, lập tức nhíu mày tự hỏi. Theo thời gian trôi qua, La Phong không ngừng nghiên cứu đề này.” Đúng, hẳn phải là như thế này. Nhưng để chứng minh kế tiếp, nên nghiệm chứng ra sao đây?" Đầu óc La Phong lúc này không ngừng cấp tốc tự hỏi.

    “Nhanh, nhanh, nhanh, không thể lãng phí quá nhiều thời gian vào đề này. Rốt cuộc làm sao chứng minh?" La Phong cảm thấy lo lắng.

    Lúc này…

    Đồng hồ đeo trên tay trái La Phong, hiển thị số “Mạch đập“ bắt đầu nhảy lên.

    120... 125... 130... 140... 150...

    “Còn thiếu chút nữa, đề này đã có thể chứng minh rồi. 30 điểm sẽ tới tay ta. Chỗ này rốt cuộc nên tính ra sao?" La Phong càng cuống thêm. Thi là phải phân phối thời gian, nhưng đề toán trong phần này thì mỗi một đề đều có giá trị rất lớn. Mỗi một thí sinh thi đại học, muốn thi đạt thành tích tốt, trong phần đại đề mục của môn toán, không thể sai quá nhiều.

    Lúc này, lực chú ý hoàn toàn đắm chìm vào giữa đề thi, La Phong căn bản không để ý tới mạch đập của mình trên đồng hồ nữa.

    ... 170... 180...

    La Phong cảm giác thấy tim đập gia tốc, nhưng hắn chỉ cho là vì lúc lo lắng khẩn trương làm bài thi dẫn đến việc này, cũng không để ý.

    - Thịch! Thịch! Thịch!
    La Phong đột nhiên cảm thấy trái tim mình tương tự như bị người ta đập vào, mắt cũng giật, lúc này mới bừng tỉnh.”Ta làm sao vậy? Tim đập sao khó chịu như vậy." La Phong cúi đầu nhìn xuống đồng hồ kiểm tra mạch đập…

    230!

    Con số này làm La Phong biến sắc. Từ sau lần 12 tuổi bị hôn mê, rồi mua đồng hồ, La Phong trước giờ không bao giờ thấy tim đập mình vượt qua 180.

    “Khó chịu quá." La Phong cảm thấy tim đập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực mình, máu toàn thân dưới động lực của “Trái tim“ không ngừng bành trướng co rút. Vô số máu bắt đầu khởi động, từng luồng năng lượng vô hình không thể thấy dũng mãnh tràn vào trong óc La Phong. Nhất thời, một trận đau nhức từ trong đầu hắn truyền ra…

    - A, a.!
    La Phong không kìm được rên rỉ.

    - Thí sinh này, ngươi làm sao vậy?
    Giám thị sư phụ vội chạy tới. Hắn khiếp sợ nhìn La Phong.

    La Phong lúc này sắc mặt đỏ bừng, giống như muốn chảy máu ra. Trên trán, cánh tay gân xanh nổi lên, hơn nữa còn nhảy lên, cả người rất dữ tợn.

    “Không, không… đừng, giảm bớt, giảm bớt đi mà." La Phong dự cảm tới việc không ổn, trong lòng gầm lên, hai mắt dán vào đồng hồ.

    236... 242... 251...!

    - Đông! Đông! Đông!
    Trái tim như một cái trống lớn, phát ra từng đợt tiếng đánh trầm thấp, máu nhanh chóng bắt đầu khởi động.

    Hai mắt mơ hồ thấy số “268”, thì cơn đau nhức làm cả người La Phong trong nháy mắt chìm vào hôn mê. Lúc hôn mê, loáng thoáng nghe được thanh âm…

    - Thí sinh, thí sinh, tỉnh lại, tỉnh lại. Mau, mau gọi xe cứu thương!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Topic bàn luận: http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=51814
    Topic góp ý bản dịch: http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=51815
    Lần sửa cuối bởi vandai79, ngày 10-08-2010 lúc 21:21.
    ---QC---


  2. Bài viết được 113 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    baogia2008,blackfox,bombombom,bookwormhn,bopday2004,builiem1,chuoituan,chuotconmapu,chuthiennguyen,ct_funny,cuongi17,dawnqlt101,duccowboy,duimurua,forever4th,gamap,gaquay,ga`ah,hoapv,Hoàng Giang,holyushi,hunglephi,jinchuriky,kaka1,khomedo2006,kiemsi,kikel,konggiaday,Ky0Sir0,larva,leducdai,ngo dinh long,Nguachien,nguoisoidk01,nguyenhieunyt,nguyen_duong,nmt1986,o0jack0o,phongluucongtu113,quannh0693,quânkhuthủđô,ruoigiabattu,Saman_94,sgk_12m,springmount3785,spyderway,thachvien,thanchetkaka,thandaodt,thekingmuhn,thoike123,thusinhbg206,ttdv,ttttt,tuansoibk,umedaboy,Vạn Ngọc Hào Hoa,vuadauhoa,withyou10,YSL,
  3. #7
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Phong Lưu Bang
    Bài viết
    6,416
    Xu
    8,627

    Mặc định

    Quyển 1 - 100 mét, 4 giây
    Chương bảy: Thành tích cuối cùng

    Người dịch: workman
    Biên tập: vandai79

    Nguồn: www.tangthuvien.com



    - Reng Reng...
    Tiếng chuông dồn dập vang vọng khắp trường trung học số một, khu Nghi An. Các phụ huynh đang đứng hoặc ngồi trên bãi cỏ ngoài trường thi, lo lắng chờ đợi, lập tức đều đứng lên. Nhìn vào sân trường qua lan can của bức tường.

    Thí sinh nhốn nháo cùng ra khỏi trường thi.

    Cuộc thi đại học năm 2056 ở thành phố Giang Nam đã kết thúc.

    Sau đây, các thí sinh phải chờ đợi một tuần mới có kết quả kỳ thi đại học.

    - Hạo Bạch!
    Người đàn ông trung niên với cái đầu hơi hói đầu, dáng vẻ nho nhã đứng ở cổng trường, vừa cười vừa đi về phía nhi tử đang đi ra khỏi trường thi.

    - Cha!
    Trương Hạo Bạch cười đi qua.

    - Thi như thế nào?
    Nam nhân trung niên cười hỏi.

    Trương Hạo Bạch lắc đầu, bất lực nói:
    - Lần này chỉ có thể nói là cố hết sức, nhưng đề toán thật là khó. Từ đề tự chọn, đề điền vào chỗ trống cho tới đề tính toán, rất nhiều vấn đề khó khăn. Đặc biệt là đề tính toán... Năm đề tính toán, con chỉ làm được hai đề, ba đề mục kia con chỉ có thể tận lực làm một phần. Nếu theo cách chia điểm thành từng phần thì con cũng có một vài điểm.

    Năm để toán theo dạng tư duy khảo nghiệm, tự nhiên là chấm theo từng bước.

    - Hả?
    Cha của Trương Hạo Bạch là Trương Trạch Long nhíu mày nói:
    - Xem ra, lần này điểm toán của con sẽ khá thấp đó.

    - Không sao đâu! Cha! Khó, là khó cho tất cả các thí sinh. Cũng không phải chỉ một mình con.
    Trương Hạo Bạch cười nói:

    - Đề toán khó nên điểm chuẩn cuối cùng khẳng định sẽ khá thấp. Con thi vào trường quân đội chắc không thành vấn đề.

    - À, được rồi.
    Trương Trạch Long cười nói:
    - Lúc trước, chúng ta ở cổng trường chờ các con thi thì biết một chuyện. Trường học của các con có một thí sinh, danh khí rất lớn tên là La Phong, trong lúc đang thi, trước khi thời gian thi chấm dứt một giờ thì ngã xuống xỉu ngay tại trường thi.

    - Xỉu ngay trường thi à?
    Trương Hạo Bạch trợn tròn mắt.

    - Cha, người nói là La Phong?

    - Đúng, La Phong được xe cứu thương mang đi, rất nhiều người đều thấy.

    Trương Trạch Long gật đầu nói:
    - Con nghe đó, chung quanh đây có rất nhiều phụ huynh đang nói việc này với con họ.

    - La Phong xỉu?
    Trương Hạo Bạch vội nhìn chung quanh, lắng tai nghe. Quả nhiên có vô số phụ huynh và con cái đang đàm luận tới việc có một thí sinh trong xỉu trường thi. Trương Hạo Bạch rõ ràng nghe không ít người thảo luận cái tên “La Phong”.

    - Ha ha, tên tiểu tử nghèo mạt đó cũng có ngày này. Ha ha!
    Trương Hạo Bạch không kìm được cười ha hả.

    - Cha, người không biết, tên đó lúc ở trường học thường xuyên tìm ta gây phiền đó.
    Trương Hạo Bạch tức giận nói liên tục:
    - Hắn dựa vào thực lực mạnh hơn con, mọi việc đều áp chế con. Tên đó cũng có ngày này.

    Trương Hạo Bạch cảm thấy thoải mái vạn phần. Hắn oán La Phong tới cực điểm.

    Trên thực tế, từ trước tới nay La Phong không để ý tới Trương Hạo Bạch, chỉ là Trương Hạo Bạch tự mình biến La Phong trở thành đối thủ. Dù thành tích văn hóa hay vũ lực thì La Phong cũng đều vượt qua hắn, tự nhiên làm hắn rất khó chịu.

    - Ha ha, loại tiểu gia hỏa này chưa thấy qua việc đời. Tâm lý áp lực quá lớn, chịu không nổi nên xỉu thôi. Mặc kệ hắn. Đi, chú của con biết hôm nay con thi đại học xong, tự mình đặt một bữa tiệc cho con. Đi mau.
    Trương Trạch Long cười nói.

    - Thúc?
    Trương Hạo Bạch sáng mắt lên.

    Họ Trương sở dĩ có thể xem như một gia đình giàu có ở khu Nghi An, chính là vì chú của hắn...

    Chú của hắn là một vũ giả!

    ※※※※※

    - Không thể, tuyệt đối không thể!
    Ngụy Văn mới từ trường thi ra ngoài, trước mặt ba mẹ mình trở nên rất nóng nảy.

    - A Phong sao có thể xỉu tại trường thi chứ. Hắn hôn mê à? Không thể. Cái khác không nói, chứ với tố chất tâm lý của A Phong, cho dù có ở giữa Cực Hạn Vũ Quán thì cũng được giáo viên tán dương đó.

    Ngụy Văn và La Phong, tuy không phải anh em ruột nhưng còn hơn cả ruột thịt.

    - A Văn, còn giả sao? Chúng ta tự mắt thấy mà. Cha của La Phong, còn có em trai hắn ngồi ghế lăn, lúc đó suốt ruột đưa hắn đi bệnh viện rồi.
    Cha của Ngụy Văn nói ngay.

    - Bệnh viện? Hẳn là là bệnh viện gần đây. Cha mẹ, con đi thăm La Phong cái đã, cơm trưa lát nữa mới ăn.
    Nói rồi, bất chấp mọi việc, Ngụy Văn để lại giấy tờ thi cho cha mẹ, lao vội về phía bệnh viện.

    ...

    Khu Nghi An, trong bệnh viện nhân dân.

    La Phong cố nặn ra một nụ cười với cha, em trai rồi cùng họ đi ra khỏi cửa đại sảnh bệnh viện. Lúc này La Hồng Quốc và La Hoa đều có chút lo lắng, sợ La Phong gặp đả kích quá lớn.

    - Cha, con không sao đâu. Đi, chúng ta về nhà ăn cơm.
    La Phong có vẻ rất thản nhiên. Mặc dù trong lòng có chút không cam nhưng hắn biết việc đã xảy ra không thể thay đổi, chỉ có thể chấp nhận thôi!

    - A Phong, A Phong!!!
    Từ xa truyền đến một thanh âm.

    La Phong ngẩng đầu, chỉ thấy xa xa có một bóng người đang chạy tới cổng bệnh viện, chính là người bạn thân của mình 'Ngụy Văn'.

    Thấy Ngụy Văn vội vàng chạy tới, y phục mồ hôi đầm đìa, La Phong có chút cảm động, như chợt nghĩ ra, vội hỏi:
    - A Văn, ba bài thi toán cuối trong phần đề tính toán khó khăn như thế nào?

    Mình căn bản chưa kịp làm ba đề này, nếu chúng quá khó, mọi người không làm được thì tốt.

    Thành tích của mình còn có chút hy vọng.

    - Quá khó!!!
    Ngụy Văn gật đầu nói:
    - Năm nay đề toán rất khó. Năm đề trong phần đề tính toán, chỉ có đề thứ ba hơi dễ một chút, còn bốn đề kia đều rất khó.

    - Cũng may.
    La Phong thở phào một hơi.

    Mình còn có chút hy vọng...

    ※※※※※※

    Sau khi thi đại học, 8 giờ tối ngày 16 tháng 6, có thể thông qua điện thoại hay hệ thống mạng để xem kết quả thi đại học. Hơn nữa, điểm chuẩn vào hệ chính quy cũng sẽ có.

    Ngày 16 tháng 6, 7 giờ tối.

    Tại nhà La Phong, trong phòng của hai anh em chỉ có một mình La Phong. Hắn đang ngồi trên máy vi tính, trong tay cứ liên tục thay đổi trang web (F5 . Tuy nói là có điểm thi đại học vào 8 giờ tối, nhưng thông thường sẽ sớm hơn một chút.

    ”Lần này ta e rằng không vào được Giang Nam Đệ Nhất Quân Giáo rồi.”

    ”Nhưng trong bài thi toán, ta làm đề tự chọn, đề điền vào chỗ trống cùng với hai câu đầu trong đề tính toán. Mặc dù câu thứ hai bản thân không hoàn toàn toàn làm xong nhưng cũng viết được không ít bước. Theo số điểm từng bước, chắc là cũng có một vài điểm.” La Phong trong lòng thầm nghĩ. “Nếu vận khí tốt, môn toán cũng có thể có được 120 điểm.”

    La Phong chờ đợi: “Thi Khoa học Xã hội, Khoa học Tự nhiên đều phát huy tốt. Nếu may mắn thì có thể đạt được điểm hệ chính quy.”

    ”Chỉ cần đạt tới hệ chính quy, có thể vào trường Quân đội Số hai.”

    Trường Quân đội Số một đương nhiên tốt hơn, nhưng điểm sẽ rất cao. La Phong đã không còn ôm hy vọng nữa rồi.

    Nhưng trường Quân đội Số hai, dựa theo điểm của La Phong, vẫn có một chút hy vọng.

    - Hả?
    La Phong sáng mắt lên.

    Điểm thi đại học đã có rồi.

    ”Ông trời, người giúp cho ta, giúp ta qua được mức điểm chuẩn hệ chính quy đi. Chỉ cần qua được hệ chính quy, có thể vào trường Quân đội Số hai rồi.” La Phong thấp thỏm, vội xem điểm thi đại học, nhập tính danh, số chứng minh thư, số giấy thi, rồi sau đó click vào hai chữ ‘kiểm tra’.

    - Xoát!
    Màn hình đã lóe lên, rồi hiện ra một cái bảng.

    Thí sinh: La Phong

    Giới tính: nam

    Chứng minh thư: 426123203806083211 (BTV: Dân số đã chết bớt, còn mỗi ít mà số CMTND lại quá dài, CC viết đoạn này bất hợp lý)

    Giấy thi: 5878643567890766

    Khoa học xã hội: 216

    Khoa học tự nhiên: 223

    Toán: 118

    Tổng điểm: 557

    Điểm hệ chính quy: 561

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Topic bàn luận: http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=51814
    Topic góp ý bản dịch: http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=51815[/QUOTE]
    Lần sửa cuối bởi vandai79, ngày 10-08-2010 lúc 21:25.

  4. Bài viết được 118 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    baogia2008,binhdi,blackfox,bombombom,bookwormhn,bopday2004,builiem1,chuoituan,chuthiennguyen,ct_funny,cuongi17,dawnqlt101,duccowboy,duimurua,forever4th,gamap,gaquay,Hamnang,hoapv,Hoàng Giang,holyushi,hunglephi,jinchuriky,kaka1,khomedo2006,kiemsi,kikel,konggiaday,Ky0Sir0,larva,leducdai,ngo dinh long,Nguachien,nguoisoidk01,nguyenhieunyt,nguyen_duong,nmt1986,o0jack0o,phongluucongtu113,quannh0693,quânkhuthủđô,Quy_Le,ruoigiabattu,Saman_94,sgk_12m,springmount3785,spyderway,stardust1993,thachvien,thanchetkaka,thandaodt,theking1,thekingmuhn,thoike123,ttdv,ttttt,tuansoibk,umedaboy,Vạn Ngọc Hào Hoa,vuadauhoa,vulord,withyou10,YSL,
  5. #8
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Phong Lưu Bang
    Bài viết
    6,416
    Xu
    8,627

    Mặc định

    Quyển 1 - 100 mét, 4 giây
    Chương tám: Hai vũ giả

    Người dịch: workman
    Biên tập: vandai79

    Nguồn: www.tangthuvien.com



    ”557 điểm, hệ chính quy cần 561?” La Phong hít sâu một hơi.

    Còn kém 4 điểm! Cũng do thiếu 4 điểm mà mình đã không có cơ hội gia nhập trường Quân đội.

    Mười hai năm học tập văn hóa mà lại có kết quả như thế này.

    ”Không thể vào trường quân đội, thì không vào trường quân đội nữa. Có gì mà lớn chuyện.” Mắt đăm đăm La Phong, tay phải dùng chưởng làm đao chém thẳng về phía trước một nhát cắt ngang. Không khí vì chưởng đao cực nhanh xẹt qua sinh ra rung động, âm thanh chưởng phong phát ra làm cho người ta run sợ.” Hôn mê lần này làm thực lực ta đề cao rất nhiều! “

    “Có lẽ, tố chất thân thể ta bây giờ đã đạt tới tố chất thân thể của vũ giả. Có thể thông qua “Sát hạch Chuẩn Vũ Giả” rồi.”

    “Cho dù thiếu một chút nữa thì chênh lệch cũng không lớn. Cố gắng khổ luyện một hai tháng là có thể thông qua “Sát hạch Chuẩn Vũ Giả” rồi.”

    Năng lực thích ứng của La Phong rất mạnh. Thi đại học lần này không đạt điểm chuẩn, quả là đả kích rất lớn nhưng “hôn mê” dẫn đến tố chất thân thể hắn lại một lần nữa đề cao, cũng làm trong lòng hắn cảm thấy tự tin!

    Dù sao, địa vị người tốt nghiệp một trường Quân đội thua xa một vũ giả!

    - Kẹt!
    La Phong mở cửa, tiến vào phòng khách.

    Trong phòng khách, cha, mẹ La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan, cùng với cậu em La Hoa đều quay đầu nhìn hắn, trong mắt đều tỏ vẻ quan tâm. Cung Tâm Lan đứng lên, vội đi về phía La Phong:
    - Tiểu Phong, lần này thi đại học không thể trách ngươi được, cũng chỉ vì ngươi bị bệnh đau đầu. Chà, bệnh này sao lại phát tác lúc đó, bao nhiêu năm rồi đã không phát tác mà.

    - Anh, anh sẽ không bị sốc đó chứ?
    La Hoa ngồi trên ghế lăn, cố ý trêu.

    Lúc trước La Phong tra kết quả trong phòng, còn cha mẹ và em cũng thông qua máy vi tính của La Hoa, biết điểm thi đại học của La Phong chỉ thiếu 4 điểm là đạt tới hệ chính quy. Mặc dù hơi thất vọng, nhưng họ đều lo cho La Phong.

    La Phong cười:
    - Đương nhiên không đả kích rồi. Ba mẹ, các ngươi cũng đừng trách bệnh đau đầu. Nói thật, còn phải cảm tạ bệnh đau đầu nữa ấy chứ?

    - Cảm tạ?

    - Cảm tạ à?

    - Cảm tạ sao?
    La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan, và cả La Hoa ngồi trên ghế lăn đều sửng sốt. Thi đại học là đại sự cả đời, bây giờ La Phong thi đại học bị bệnh đau đầu phá hỏng, còn phải cảm tạ bệnh đau đầu sao?

    - Ba, mẹ, A Hoa.
    La Phong cười khẽ nói:
    - Hồi nhỏ con cũng có hai lần bị đau đầu tới ngất xỉu. Trên thực tế sau khi tỉnh lại, con cảm thấy khí lực gia tăng không ít. Lần này cũng như thế! Con cảm giác, tố chất thân thể mạnh hơn trước một bước dài, phỏng chừng có thể thông qua “ Sát hạch Chuẩn Vũ Giả “ đó.

    - Cái gì cơ?
    Ba người La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan, La Hoa nhìn nhau.

    - Anh, nói thật không đó?
    La Hoa không kìm được.

    - Đương nhiên là thật.
    La Phong mỉm cười.

    - Thông qua sát hạch Chuẩn Vũ Giả xong, có thể xin vào “Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạch”. Ta rất tự tin về năng lực thực tế chiến đấu của mình, năm nay có lẽ có thể trở thành một vũ giả rồi!

    La Hồng Quốc, mẫu thân Cung Tâm Lan, đệ đệ La Hoa, ba người đều bị tin tức này làm sửng sốt.

    Vũ giả!

    Việc đó đại biểu cho cái gì? Nó đại biểu là người có địa vị cao nhất trong nhân loại. Đại biểu cho đặc quyền! Đại biểu cho vô số tiền bạc! Đại biểu cho địa vị cao cao tại thượng! Hơn nữa một khi trở thành vũ giả, sẽ cho gia đình đủ loại chỗ tốt, so với trở thành học viên tinh anh trường quân đội còn tốt hơn nhiều.

    - Nhà chúng ta sắp có một vũ giả à?
    Đệ đệ La Hoa không kìm được kêu to lên.

    - Ha ha, anh, em sùng bái anh.

    - Tiểu Phong, được lắm!
    La Hồng Quốc cũng hưng phấn vỗ vai La Phong.
    - Trở thành vũ giả tốt lắm, so với vũ giả, người tốt nghiệp trường quân đội đã thấm vào đâu?

    Bây giờ, xã hội nhân loại toàn thế giới đều rất sùng bái, rất kính ngưỡng vũ giả.

    Nhìn thấy ba, mẹ, em trai vui vẻ như vậy, La Phong cười ha ha:
    - Ba mẹ, còn chưa qua kỳ sát hạch, cũng không thể đắc ý quá sớm.

    - Vũ giả 18 tuổi tròn?
    La Hoa không khỏi hưng phấn gào lên.
    - Nếu anh mình thật sự thành vũ giả mười tám tuổi tròn, vậy quả là quá... quá... trâu rồi

    ××××××

    Năm giờ sáng ngày hôm sau, trời đang dần sáng.

    La Phong đã rời nhà, chạy nhanh về phía Cực Hạn Vũ Quán.

    “Lúc này ít người thật.” Sau khi La Phong tiến vào Cực Hạn Vũ Quán đã phát hiện ra trên cả bãi cỏ, trên con đường của vũ quán, chỉ có thể thấy đại khái gần trăm thân ảnh. Phải biết rằng cả vũ quán có ba bốn vạn học viên.” Mỗi lần sư phụ vũ quán dạy, đều dạy vào buổi tối, buổi tối mới là lúc vũ quán nhiều người nhất.”

    La Phong chạy thẳng tới tòa nhà dạy học viên cao cấp.

    - Ầm ầm...
    Tiếng sóng khí trầm thấp truyền đến.

    - Ủa?
    La Phong không khỏi quay đầu, nhìn thấy một chiếc xe Mercedes trắng tinh, có vẻ rất hoa lệ, lao nhanh vào vũ quán. La Phong nhìn lại, không khỏi hít mạnh một hơi: “Là xe Mercedes AstonMartin? Chiếc Thr-191 mới, rất đắt, có thể bay được?”

    Em mình rất thích xe Mercedes. Lúc ở nhà, hay tán dương với La Phong về chiếc Thr -191 này.

    - Là AstonMartin.

    - Là 191, nó có thể phi hành đó.
    Bên trong vũ quán, những học viên túm năm tụm ba, ai nấy đều bị hấp dẫn.
    - Chiếc xe này phải tới 3600 vạn Hoa Hạ tệ đó.

    Ngay lúc này, xe Mercedes dừng lại ở trước cửa tòa nhà dạy học viên cao cấp. Cửa xe mở ra, một nam tử tóc màu đỏ rực, cắt ngắn từ bên trong đi ra, một thân mặc võ phục rộng rãi, tóc rõ ràng là đồ nhuộm, ánh mắt tùy ý nhìn khắp chung quanh, lướt qua đám học viên của vũ quán, hơi dừng lại trên người La Phong, rồi sau đó không nói gì, tiến thẳng vào tòa nhà này.

    “Là vũ giả.” La Phong sáng mắt lên.

    Vừa rồi ánh mắt vũ giả này làm cho La Phong cảm thấy rất áp lực. Đây là ý chí của anh mắt đã trải qua bao nhiêu lượt sinh tử chém giết.

    “Lúc trước ta ở vũ quán chưa thấy qua vũ giả này? Hắn tới vũ quán ta làm gì?” La Phong cũng tiến vào phòng luyện võ trên lầu ba, tòa nhà dạy học viện cấp cao.

    Phòng luyện võ rộng mở, trống rỗng, chẳng có một ai.

    Bây giờ mới hơn năm giờ sáng, cho dù là buổi tối khi nhiều người nhất, nơi này bình thường cũng không qúa hai mươi người, chứ đừng nói một buổi sáng sớm như thế này.

    “Ta muốn xem bây giờ thực lực ta rốt cuộc đạt tới bao nhiêu.” La Phong đi qua, cắm phích máy kiểm tra lực quyền vào ổ điện. Bật công tắc, rồi mở “Máy kiểm tra tốc độ” ra.

    Đứng trước máy kiểm tra lực quyền.

    “Bắt đầu đi!”

    La Phong hít sâu một hơi, lấy eo lưng làm trung tâm, lực đạo mạnh mẽ xuyên qua eo lưng phát ra, rồi sau đó theo xương sống đột nhiên cong lại, giống như một con đại mãng xà, sinh ra một luồng lực đạo mạnh mẽ qua cánh tay, sau đó nắm tay La Phong như một tia chớp, đột nhiên “Bùng” một tiếng, nện vào bia quyền.

    “Tích, tích, tích!” Máy kiểm tra lực quyền phát ra ba tiếng liên tục.

    La Phong sáng mắt lên. Bình thường máy kiểm tra lực quyền sẽ không có thanh âm này. Khi phát ra loại thanh âm này đại biểu một loại tình huống - lực quyền vượt qua 1000kg.

    “Hả?” La Phong nhìn chằm chằm vào màn hình hiển thị của máy kiểm tra lực quyền - “1089kg”.

    “Nhiều như vậy à?”

    La Phong cảm thấy hớn hở. Yêu cầu tố chất thân thể vũ giả là lực quyền phải đạt tới 900kg. Còn lúc trước lực quyền mình là 809kg. Bây giờ lại đạt tới 1089 kg, thoáng cái tăng lên 280 kg. Vượt xa mức hợp lệ.

    - Ha ha!!!
    Song thủ La Phong hưng phấn ra quyền như chớp. Cả người chớp lên, chỉ nghe những thanh âm “Bùng“ “Bùng“ không ngừng, cơ hồ trong nháy mắt, La Phong đã đấm ra trên hai mươi quyền. Còn màn hình máy kiểm tra lực quyền cũng hiện ra liên tiếp những con số “956kg, 989kg, 923kg, 965kg...”.

    “Ta đi thử tốc độ một chút.“ La Phong quay đầu đi về phía đường băng.”Chỉ cần tốc độ ta vượt qua kiểm tra, hơn nữa tốc độ phản ứng thần kinh của ta, lúc trước đã đạt tiêu chuẩn rồi. Vậy kì sát hạch Chuẩn Vũ Giả nhất định có thể qua được!“

    La Phong điều chỉnh hô hấp một chút.

    - Vèo!
    Cả người như một viên đạn pháo đột nhiên bắn ra, dọc theo đường lướt đi.

    ...

    Lầu bốn, tòa nhà dạy học viên cao cấp, nam tử tóc đỏ sóng vai đi với một trung nhiên đầu trọc mặc hắc y, vừa đi vừa cười nói.
    - Nghiêm La, bao lâu rồi chúng ta không gặp.

    Trung nhiên đầu trọc cười nói:
    - Cũng tới ba năm rồi nhỉ. Lúc trước mới là tên tiểu gia hỏa non nớt mà bây giờ cũng đại danh đỉnh đỉnh rồi. Ta nghe nói ngươi lần này lãi gần một ức đồng địa cầu à. Chậc chậc. Thấy ngươi là ta cảm thấy ta già rồi.

    - Vận khí tốt thôi.
    Nam tử tóc đỏ cười nói:
    - Giang ca, ngươi lúc trước...

    - Tích, tích, tích!
    Dưới lầu truyền đến thanh âm yếu ớt, làm hai người đều kinh ngạc liếc mắt nhìn nhau.

    - Máy kiểm tra lực quyền dưới lầu, là lần đầu kiểm tra lực quyền đạt tới 1000 kg, sẽ phát ra thanh âm.
    Trung nhiên đầu trọc kinh ngạc nói:
    - Hơn 5 giờ sáng, cũng có người tới luyện quyền, hơn nữa một quyền có thể quá một ngàn kg, chẳng lẽ là tên Dương Vũ?

    - Chẳng phải sẽ biết sao?

    - Vù! Vù!
    Một hắc y, một bạch y, hai người hóa thành hai luồng ảo ảnh chạy dọc theo thang lầu, cơ hồ trong chớp mắt, từ lầu bốn đi xuống lầu ba, cửa phòng luyện võ.

    Hắc y trung nhiên đầu trọc, bạch y nam tử tóc ngắn sóng vai nhìn vào bên trong phòng luyện võ. La Phong lúc này đang đứng trước đường băng, rồi sau đó lướt đi.

    - Hắc y trung nhiên đầu trọc, bạch y nam tử tóc đỏ đều liếc mắt thấy số hiển thị trên màn hình máy kiểm tra tốc độ.

    - Tên La Phong có lực quyền vượt qua 1000 kg, tốc độ đạt tới một giây 28 mét.
    Trung nhiên đầu trọc hơi giật mình.

    - Giang ca, tiểu gia hỏa này cũng không lớn, đã đạt tới yêu cầu tố chất thân thể vũ giả rồi.
    Nam tử tóc đỏ kinh ngạc nói. Trung nhiên đầu trọc tóc đen gật đầu nói:
    - Ừm, hắn là La Phong, là một trong những học viên có thiên phú nhất trong vũ quán chúng ta. Năm nay cũng vừa mới mười tám tuổi tròn!

    - Mười tám tuổi tròn? Nhỏ thế à?
    Nam tử tóc đỏ không khỏi sáng mắt lên.

    Lúc này, La Phong phát hiện hai người ngoài cửa không khỏi cả kinh. Nam tử tóc đỏ là vũ giả lúc trước lái xe Mercedes tới. Còn trung nhiên đầu trọc hắc y là quán chủ “Giang Niên“ của Cực Hạn Vũ Quán, nhân vật có quyền lực lớn nhất. Dựa theo quy củ của Cực Hạn Vũ Quán, tất cả học viên đều gọi hắn là “Giáo quan“.

    - Giáo quan!
    La Phong vội hành lễ.

    - Tới đây.
    Giáo quan Giang Niên cười gọi:
    - Không ngờ La Phong lại nhanh chóng đạt tới yêu cầu về tố chất vũ giả như vậy. Ta giới thiệu cho ngươi một chút. Vị tiền bối này là Nghiêm La. Nghiêm La, ta nói tên ngươi cho hắn nghe chắc không sao chứ?

    - Không sao đâu.
    Nghiêm La nhìn La Phong, gật gật đầu.

    - Tiểu gia hỏa này còn trẻ như vậy mà đã đạt tới yêu cầu tố chất thân thể vũ giả rồi. Có lẽ tương lai hắn có thể theo ta chinh chiến đó.
    Giang Niên nhìn về phía La Phong, cười nói:

    - La Phong, ngươi 18 tuổi tròn, hẳn là là năm nay phải thi đại học. Mặc kệ năm nay thi như thế nào, nhưng việc đến trường thì làm được gì chứ? Ngươi bây giờ cứ an tâm chuẩn bị “Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạch“ đi. À, được rồi, ngày 1 tháng 7, ngươi đi tới Hội Quán Cực Hạn ở Dương Châu thành. Đi tới đó tiến hành “Sát hạch Chuẩn Vũ Giả “. Với thực lực nngươi bây giờ rất dễ dàng qua kì thi.

    - Thi đại học?
    Nghiêm La bên cạnh cười.
    - Đừng đi đại học lãng phí thời gian, ngươi thiên phú không tệ, bất luận làm chuyện gì đều phải tập trung tinh thần. Bây giờ ngươi phải đem toàn bộ tinh lực vào võ đạo. Tiểu tử, đợi khi thành vũ giả, gia nhập vào Cực Hạn Vũ Quán chúng ta, lúc này mới có tiền đồ.

    Hai đại vũ giả này có địa vị cực cao. Đối với xã hội thì phú hào, quan chức, đều có thể coi thường.

    Còn đối với người có thể bước vào hàng ngũ vũ giả, hơn nữa tuổi La Phong còn rất trẻ, nên họ cũng rất chờ mong.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Topic bàn luận: http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=51814
    Topic góp ý bản dịch: http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=51815
    Lần sửa cuối bởi vandai79, ngày 10-08-2010 lúc 21:33.

  6. Bài viết được 114 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    baogia2008,binhdi,blackfox,bombombom,bookwormhn,bopday2004,builiem1,chuoituan,chuthiennguyen,ct_funny,cuongi17,doimatquy,duccowboy,duimurua,forever4th,gamap,gaquay,ga`ah,Hamnang,hoapv,Hoàng Giang,holyushi,hunglephi,jinchuriky,kaka1,khomedo2006,kikel,konggiaday,Ky0Sir0,larva,leducdai,ngo dinh long,Nguachien,nguoisoidk01,nguyenhieunyt,nguyen_duong,nmt1986,o0jack0o,phongluucongtu113,quannh0693,quânkhuthủđô,ruoigiabattu,Saman_94,sgk_12m,springmount3785,spyderway,stardust1993,thachvien,thanchetkaka,thandaodt,thekingmuhn,thoike123,thusinhbg206,ttdv,ttttt,tuansoibk,umedaboy,Vạn Ngọc Hào Hoa,vuadauhoa,vulord,withyou10,YSL,
  7. #9
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Phong Lưu Bang
    Bài viết
    6,416
    Xu
    8,627

    Mặc định

    Quyển 1 - 100 mét, 4 giây
    Chương chín: Đặc quyền của vũ giả

    Người dịch: workman
    Biên tập: vandai79

    Nguồn: www.tangthuvien.com



    - Nghiêm La nói đúng đó!
    Giang Niên nhìn La Phong, nói vẻ chân thành:
    - La Phong, tốc độ tiến bộ của ngươi rất nhanh, trong Cực Hạn Vũ Quán khu Nghi An chúng ta, ngươi hẳn được xem như người tiến bộ nhanh nhất bây giờ! 16 tuổi vào Cực Hạn Vũ Quán, hiện bây giờ 18 tuổi, yêu cầu tố chất thân thể đã đạt tới cảnh giới vũ giả. Nếu ngươi theo đại học, tinh lực lãng phí tại vào học đại học, lãng phí bốn năm thời gian, đó quả là phung phí của trời!

    - Ngươi phải biết rằng, 16 tuổi tới 30 tuổi, là thời gian tiến bộ nhanh nhất. Tuổi càng lớn, tiến bộ càng khó.
    Giang Niên nói rất nghiêm trang.

    Bốn năm đại học, thật ra là bốn năm mà vũ giả tu luyện dễ dàng nhất nhanh nhất.

    Lãng phí bốn năm học văn hóa, dưới con mắt vũ giả, thật ra là tội quá lớn.

    - Ách...
    La Phong hơi không hiểu.

    Trời, xem ra mình thi rớt đại học cũng không phải là chuyện gì xấu.

    - La Phong, chờ ngươi chính thức trở thành vũ giả, gia nhập vào Cực Hạn Vũ Quán nhé?
    Giang Niên cười nói:
    - Chỉ cần ngươi trở thành vũ giả của Cực Hạn Vũ Quán ta, Cực Hạn Vũ Quán sẽ an bài một biệt thự độc lập tốt nhất phân phối cho ngươi. Đương nhiên, biệt thự độc lập này không cho phép ngươi bán. Hơn nữa mỗi tháng còn có lương cơ bản là hai vạn đồng Trung Quốc.

    “Biệt thự độc lập? Hai vạn lương cơ bản?“ La Phong hít mạnh một hơi.

    Hai vạn khối không có gì nhiều, nhưng biệt thự độc lập thì quá xa xỉ.

    Bây giờ cả Hoa Hạ quốc, tổng cộng mới có sáu căn cứ lơn của nhân loại. Cũng chính là sáu thành phố lớn. Đất đai trân quý cực độ. Biệt thự độc lập phải nộp thuế xa xỉ rất cao. Bây giờ phòng bán bình thường cũng phải mấy vạn tới mười mấy vạn đồng / m2 nên tuyệt đại đa số dân chúng bình thường đều sống trong phòng thuê rẻ tiền.

    Bình thường nhà bán đắt như thế, loại biệt thự khu, biệt thự liên kế, những khu nhà cấp cao cho nhà siêu giàu, một mét vuông cũng phải vài chục vạn đồng Trung Quốc.

    Còn biệt thự độc lập, thời đại bây giờ, các quốc gia đều hạn chế. Không phải có tiền là có thể tới đó ở. Có tiền, có quyền, có địa vị đặc thù, mới có thể vào đó ở. Hơn nữa còn phải nộp một khoản thuế xa xỉ. Bình thường giá biệt thự độc lập, một mét vuông khẳng định phải hơn trăm vạn.

    “Một biệt thự độc lập, cho dù nhỏ một chút, cũng phải ba trăm mét vuông, cũng có giá hai ba ức rồi.“ La Phong cảm thấy khó thở. “Mặc dù không cho phép bán, nhưng người trong gia đình ta tới ở trong biệt thự độc lập, thì quả là không thẹn sống trên đời.“

    Hai ba ức, đó là khái niệm gì?

    Cha Trương Hạo Bạch, một phú hào, toàn bộ bản thân và gia đình e rằng cũng không mua được một biệt thự độc lập.

    - La Phong. Phúc lợi của Cực Hạn Vũ Quán không chênh lệch nhiều so với gia nhập vào những ngành đặc thù quốc gia.
    Giang Niên cười nói:
    - Vũ giả quốc gia, nắm chắc có được phúc lợi, có cuộc sống đặc quyền, cũng có nhiều “giấy phép giết người” hơn chúng ta, có thể căn cứ vào tình hình lâm thời mà quyết định giết chết người bình thường. Đương nhiên họ cũng không dám giết lung tung, khi về vẫn phải nói lại với tổ chức những việc đã trải qua.

    - Giấy phép giết người?
    La Phong sớm có nghe nói qua, vũ giả thuộc ngành đặc thù của quốc gia đích xác có thể có quyền giết chết người tại chỗ.

    - Nhưng, Cực Hạn Vũ Quán chúng ta cũng có đặc quyền. Nếu người thường nào trêu vào ngươi, ngươi có thể báo cho vũ quán. Vũ quán kiểm chứng là thật, sẽ tới an toàn cục của Thành phố Giang Nam, đem thẳng người kia đi.
    Giang Niên mỉm cười.
    - Gia nhập vào vũ quán chúng ta. Tiền bạc, địa vị, cái gì cũng có! Ngươi có thể an tâm theo đuổi cực hạncủa nhân loại, cực hạn của võ đạo!

    Giang Niên chỉ vào Nghiêm La bên cạnh:
    - Như tiểu huynh đệ Nghiêm La này, trước đây không lâu đã săn giết một con quái thú, kiếm được gần một ức đồng địa cầu. Đổi ra ba đồng Trung Quốc rồi. Thiên phú của ngươi, ráng cố gắng, tương lai có thể đạt tới trình độ của Nghiêm La cũng tuyệt không phải là không có khả năng.

    La Phong hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.

    Trời...

    Săn giết một con quái thú, kiếm được nhiều như vậy à? Rốt cuộc săn giết quái thú cấp bậc gì đây?

    - La Phong, ráng cố gắng. Thiên phú của ngươi rất khá, đừng phụ thiên phú.
    Giang Niên mỉm cười vỗ vỗ vai La Phong.
    - Tiểu tử, ngàn vạn đừng buông lỏng. Ta tin tương lai của ngươi cũng có thể trở thành vũ giả cấp chiến tướng. Đến lúc đó tiền bạc, địa vị, mỹ nhân, cái gì cũng có!

    Nghiêm La mỉm cười.
    - Đến lúc đó, ta rất vui được cùng ngươi đi ra ngoài săn giết quái thú. Ha ha...

    Nói xong, hai đại vũ giả Giang Niên và Nghiêm La cười vang rồi rời đi.

    La Phong đứng trong phòng luyện võ, trong đầu rất loạn.

    Bất luận là giáo quan Giang Niên, hay thanh niên tóc đỏ thần bí “Nghiêm La”, La Phong đều cảm giác được trong khi họ đàm tiếu có một loại rất tùy ý! Một loại rất ngông cuồng!

    “Tùy ý, ngông cuồng?” Trên mặt La Phong dần dần hiện lên nụ cười. “Đúng, đàn ông trên đời, nên tùy ý lang bạt một phen, xông pha sự nghiệp một phen! Thế giới đệ nhất cường giả nói rồi, lính mà không muốn làm tướng quân thì không phải lính tốt. Vũ giả mà không muốn đương thời làm đệ nhất, thì căn bản không có tâm vũ giả!”

    “Người sống cả đời, bó chân trói tay, thì có ý nghĩa gì chứ?”

    “Phải sáng chế một sự nghiệp to lớn kinh thiên động địa!”

    18 tuổi tròn, chính là tuổi mà giá trị dần dần khẳng định trong đời người.

    Sau khi gặp mặt giáo quan Giang Niên và vũ giả thần bí “Nghiêm La”, ý nghĩ trong lòng La Phong hoàn toàn biến đổi.

    “Lang bạt thôi!”

    “Thế giới đệ nhất cường giả “Hồng”, thế giới đệ nhị cường giả “Lôi thần”, phân biệt sáng chế ra Cực Hạn Vũ Quán, Lôi Điện Vũ Quán. Đến cả năm đại cường quốc, cũng dùng lễ ngang hàng đối đãi với họ. Họ có thể làm được... Chẳng lẽ không thể có người thứ ba làm được?“ La Phong mỉm cười đi ra ngoài phòng luyện võ.

    Đàn ông có mộng, có mộng thì phải làm!

    Đây là vốn của tuổi trẻ!

    Trẻ, đại biểu cho tương lai không thể đo lường! Tất cả phải tự mình cố gắng đi, cố phấn đấu!

    ××××××

    Ngày 28 tháng 6, buổi sáng, trời rất mát.

    La Phong và Ngụy Văn đang đi trên đường hướng về phía Trường cao trung số ba khu Nghi An. Hôm nay là ngày lĩnh bằng tốt nghiệp và ngày nộp đơn xin nguyện vọng.

    - A Phong, ngươi thật sự muốn đi thông qua “Sát hạch Chuẩn Vũ Giả” à?
    Ngụy Văn không kìm được kinh hô.

    - Ừm, ngày 1 tháng 7 ta phải đi tổng bộ Cực Hạn Vũ Quán ở Dương Châu thành. Chỗ đó tiến hành sát hạch Chuẩn Vũ Giả.
    La Phong mỉm cười..

    Phía trước đã là trường học rồi.

    La Phong nhìn sân trường phía trước. Nhìn từng nhóm học sinh trong sân trường, cảm thấy tâm tính mình hơi thay đổi:
    - Hả? Lúc trước ta xem mình trở thành một trong đó. Nhưng bây giờ, ta tựa hồ cảm giác được, ta và họ đã là hai thế giới khác nhau. Họ lên đại học, sau này cố gắng có công việc, cưới vợ sinh con.

    - Còn ta, đi theo con đường khác họ.

    La Phong và Ngụy Văn tiến vào trường học, phân biệt đi vào lớp mình.

    Đi tới hành lang khối lầu.

    - Sư huynh.

    - La Phong sư huynh.
    Một vài học sinh cấp ba khác vẫn còn rất nhiệt tình chào hỏi La Phong.

    - Nghe nói lúc La Phong thi đại học, xỉu tại trường thi.

    - Rõ là đáng tiếc, lại xỉu ở trường thi.
    Một vài người thấy La Phong từ xa, thấp giọng thảo luận.

    Tố chất thân thể của La Phong đã đạt tới trình độ vũ giả, thính lực rất tốt, nghe rõ ràng xa xa những thảo luận của đám học sinh này.

    Lớp năm, khóa ba, đây là lớp La Phong.

    - La Phong tới rồi.

    - La ca.
    Trong lớp không ít bạn cùng học đã tới, nhiệt tình chào hỏi.

    La Phong mỉm cười gật đầu.

    Những bạn cùng học cũ phần lớn có quan hệ không tệ với La Phong. Cũng có một bộ phận hơi ghét, bề ngoài thì nhiệt tình, nhưng vẫn có một đám bạn cũ lại đứng ở góc thấp giọng thảo luận:
    - La Phong lúc trước thành tích tốt, vừa là học viên cao cấp của Vũ Quán, không ngờ lần này lạị bị trượt như vậy, xỉu ngã ngay trường thi. Rõ là vận khí không tốt.

    - Đây là số mạng, có thể trách ai được?

    Lúc trước, La Phong chính là con cưng trong lớp!

    Học văn hóa tốt, vũ lực lại mạnh. Bây giờ vị thiên tài này ngã một cái thật đau, học sinh bình thường trong lòng tự nhiên rất khoái ý! Mặc dù, họ và La Phong có giao tình không tệ, nhưng người thì ai cũng như thế cả. Khi thấy một kẻ ưu tú đột nhiên suy sụp, cũng cảm thấy trong lòng thoải mái, thầm nghĩ - Ngươi cũng có ngày hôm nay!

    - Phát bằng tốt nghiệp rồi, phát bằng tốt nghiệp rồi. Còn có đơn xin nguyện vọng, tất cả mọi người tới lĩnh đi.
    Ba cán bộ lớp đang cầm bằng tốt nghiệp, đơn xin nguyện vọng đi lên bục giảng.

    - Vương Duẫn.

    - Lưu Hạ Long.

    Ban cán bộ hô lên tên từng người, rồi phát ra bằng tốt nghiệp và đơn xin nguyện vọng.

    - La Phong!
    Một tiếng kêu, phòng học thoáng cái đã an tĩnh, cơ hồ ánh mắt mọi người đều dồn vào người La Phong.

    La Phong thi đại học xỉu, tất cả mọi người ai cũng biết.

    Còn thành tích thi đại học của La Phong, phải biết rằng số chứng minh thư, số giấy thi tuyệt không phải bí mật. Sớm có học sinh tra rồi, biết thành tích của La Phong cách hệ chính quy vẻn vẹn có 4 điểm.

    - La Phong.
    Lớp trưởng Cù Lâm Tướng đưa bằng tốt nghiệp và đơn xin nguyện vọng cho La Phong.

    - A Phong, A Phong, đi thôi.
    Ngụy Văn đang đứng ở cửa lớp.

    - Chờ ta một chút.
    La Phong tiện tay dùng sức, xoẹt xoẹt, vò đơn xin nguyện vọng thành một cục giấy, tùy ý ném đi. Đơn xin nguyện vọng bị vò thành cục giấy bay thẳng vào thùng rác.

    Vốn lớp học đang ầm ĩ chợt yên lặng lại!

    Các học sinh cả lớp thoáng cái chết lặng. Đây là giấy nguyện vọng thi đại học, ai dám ném đi?

    Nhất thời có một cô nữ sinh kinh ngạc hô:
    - La Phong, sao bạn ném đơn xin nguyện vọng đi? Bạn không kê khai nguyện vọng à?

    - La Phong sao lại đi vào trường chuyên khoa chứ. Có thể muốn học lại, sang năm thi tiếp.
    Lập tức có tiếng thảo luận vang lên.

    Ngụy Văn đứng ở cửa lớp không khỏi trừng mắt:
    - Vào trường dạy nghề à? Học lại sao? Các ngươi cũng lắm chuyện thật. A Phong sắp muốn đi tiến hành “Sát hạch Chuẩn Vũ Giả” rồi, còn vào chuyên khoa, còn học lại chó má gì chứ?

    - Ít nói một chút, đi thôi.
    La Phong kéo Ngụy Văn đi cùng ly khai.

    Học sinh trong lớp vốn nhất thời ồ lên:
    - Cái gì? Sát hạch Chuẩn Vũ Giả à?

    - La Phong, hắn tham gia sát hạch Chuẩn Vũ Giả? Nói thật không đó. Không lợi hại như vậy chứ.

    - Có thể tên Ngụy Văn khoác lác mà thôi. La Phong năm ngoái mới trở thành học viên cao cấp, sao có thể năm nay đã tiến hành sát hạch Chuẩn Vũ Giả chứ?

    Trong tiềm thức, những học sinh đều không muốn tin La Phong đạt tới yêu cầu tố chất thân thể vũ giả.

    Vũ giả hả...

    Đó là tồn tại xa xôi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Topic bàn luận: http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=51814
    Topic góp ý bản dịch: http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=51815
    Lần sửa cuối bởi vandai79, ngày 10-08-2010 lúc 21:38.

  8. Bài viết được 114 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    baogia2008,binhdi,blackfox,bombombom,bonmat,bookwormhn,bopday2004,builiem1,chuoituan,chuthiennguyen,ct_funny,cuongi17,doimatquy,dongpham,duccowboy,duimurua,forever4th,gamap,gaquay,Hamnang,hoapv,Hoàng Giang,holyushi,hunglephi,jinchuriky,kaka1,khomedo2006,kiemsi,kikel,konggiaday,Ky0Sir0,larva,leducdai,ngo dinh long,Nguachien,nguoisoidk01,nguyenhieunyt,nguyen_duong,nmt1986,o0jack0o,phongluucongtu113,quannh0693,quânkhuthủđô,ruoigiabattu,Saman_94,sgk_12m,springmount3785,spyderway,thachvien,thanchetkaka,thandaodt,thoike123,ttdv,ttttt,tuansoibk,umedaboy,Vạn Ngọc Hào Hoa,vuadauhoa,YSL,zingzing244,
  9. #10
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Phong Lưu Bang
    Bài viết
    6,416
    Xu
    8,627

    Mặc định

    Quyển 1 - 100 mét, 4 giây
    Chương mười: Sát hạch chuẩn vũ giả

    Người dịch: workman
    Biên tập: vandai79

    Nguồn: www.tangthuvien.com



    - Ba mẹ, con đi trung tâm “Hội Quán Cực Hạn” nhé. Trưa nay có thể con sẽ không về ăn cơm.
    La Phong húp một chén cháo to, nhét vào mồm vài cái bánh rồi đứng lên.
    - Hôm nay cả nhà cứ chờ tin tức tốt của con đi. Khi qua được cuộc sát hạch, con sẽ lập tức gọi điện thoại cho mọi người.

    Cung Tâm Lan cười, liếc mắt nhìn La Hồng Quốc:
    - Hồng Quốc, nghe chưa, anh cần phải mang điện thoại di động bên mình. Đừng để đến lúc đó con không tìm thấy anh.

    - Chắc chắn anh sẽ mang theo điện thoại di động.
    La Hồng Quốc cười ha ha.

    - Thôi, con đi đây...
    La Phong nháy mắt với La Hoa. Chú em La Hoa giơ ngón tay cái ra cười hắc hắc.

    ××××××

    Sáng sớm, La Phong đã rời tiểu khu, dọc theo xe điện ngầm số 11 tới bến Trung An, rồi sau đó chuyển sang tuyến số 1. Tới khu vực trung tâm thành Dương Châu, ra khỏi bến xe điện ngầm, đi bộ mười phút nữa rồi mới đến tổng bộ Cực Hạn Vũ Quán của thành Dương Châu - Hội Quán Cực Hạn.

    Lúc từ nhà đi thì mới 6 giờ hơn, khi La Phong đến nơi đã gần 8 giờ sáng.

    - Đây là tiểu khu Minh Nguyệt trong truyền thuyết sao?
    La Phong nhìn cánh cổng tiểu khu u tĩnh. Cả tiểu khu tên là “Tiểu khu Minh Nguyệt”, còn Hội Quán Cực Hạn ở trong tiểu khu này.

    - Vị tiên sinh này, đây là tiểu khu Minh Nguyệt, đừng có đến gần.
    Chỉ thấy ở cổng tiểu khu có sáu quân nhân đeo súng, mặc quân phục. Nhìn quân phục họ có thể đoán được... những người này cũng không phải cảnh sát, mà thuộc quân đội. Trong đó một quân nhân quát to với La Phong:
    - Tiên sinh, xin mời lui ra phía sau. Một khi ngươi tiến vào khu vực được sơn vàng, chúng ta có quyền đánh gục ngươi tại chỗ!

    “Quả như lời đồn.” La Phong thầm than.

    Tiểu khu Minh Nguyệt là đại bản doanh của Cực Hạn Vũ Quán tại thành Dương Châu!

    Nơi này, chẳng những có Hội Quán Cực Hạn, đồng thời cũng có vũ giả và gia đình đang sinh sống trong Cực Hạn Vũ Quán.

    “Theo lời đồn, trong này đều là vũ giả và gia quyến của họ! Đến cả cảnh sát cũng không có tư cách tự tiện xông vào.” La Phong cảm thấy rất thán phục.

    - Các vị.
    La Phong tới cửa, mở lời nói:
    - Ta là học viên cao cấp của Vũ Quán “La Phong”. Lần này tới là nhận sát hạch Chuẩn Vũ Giả.

    Mỗi tháng vào ngày mùng 1, Hội Quán Cực Hạn sẽ cử hành sát hạch Chuẩn Vũ Giả.

    - Hả?
    Trong phòng nghỉ của trạm gác tại tiểu khu bên cạnh có một lão giả tóc hoa râm đang đi ra, tay lão đang nắm chặt.
    - Chàng trai, ngươi tới sớm quá. Chưa 8 giờ đã tới rồi. Tuổi trẻ mà đã tiến hành sát hạch Chuẩn Vũ Giả, tiền đồ vô cùng tận há. Ừm, đưa chứng minh thư, chứng nhận học viên cao cấp của ngươi cho ta kiểm tra một chút.

    La Phong đưa chứng minh thư và chứng nhận học viên ra.

    - Beng!
    Chứng minh thư và chứng nhận học viên cao cấp, lần lượt lướt qua màn hình. Màn hình liên tiếp hiện lên những tin tức.

    - 18 tuổi?
    Lão giả tóc hoa râm kinh ngạc nhìn thoáng qua La Phong, rồi cười vang nói:
    - 18 tuổi đã dám đến tiến hành sát hạch Chuẩn Vũ Giả, không tệ, hy vọng ngươi hôm nay có thể qua được.

    - Cám ơn lão tiên sinh.
    La Phong cũng nói.

    - Cho hắn đi vào đi.
    Lão giả tóc hoa râm vung tay lên.

    Nhất thời cửa tự động chạy bằng điện của tiểu khu từ từ kéo ra, đồng thời một quân nhân cầm súng trường tiến lên một bước, đi theo bên cạnh La Phong:
    - Tiên sinh, ta sẽ dẫn ngươi đi tới Hội Quán Cực Hạn. Xin tiên sinh sau khi tiến vào tiểu khu thì đừng chạy loạn! Ngươi chỉ có quyền vào Hội Quán Cực Hạn, không được vào nơi vũ giả và gia quyến nghỉ ngơi. Nếu trái với quy định, cho dù ta không động thủ thì những huynh đệ trong tiểu khu khi tuần tra cũng sẽ xử lý.
    Quân nhân này nói rồi còn nhếch mép cười với La Phong.

    - Được rồi!
    La Phong mỉm cười gật đầu, trong lòng thất kinh...

    Thật ra Quốc gia và Cực Hạn Vũ Quán có quan hệ hợp tác. Ít nhất khu trung tâm của Cực Hạn Vũ Quán là điểm bảo vệ của họ.

    “Phù, khắp nơi đều là biệt thự độc lập.” Chỉ liếc mắt, La Phong đã thấy, ngoại trừ ở giữa tiểu khu có một Hội Quán Cực Hạn cao vút, còn những nơi khác đều trùng điệp những biệt thự độc lập, hơn nữa giữa biệt thự, còn có cả giả sơn, ao, bãi cỏ.

    ××××××

    Trung tâm Tiểu khu Minh Nguyệt, bên trong Hội Quán Cực Hạn

    Khi La Phong đi vào đại sảnh Hội Quán Cực Hạn thì quân nhân đó cũng trở về.

    - Tiên sinh, ngươi tới nhận sát hạch Chuẩn Vũ Giả à?
    Trong đại sảnh hội quán, một thiếu nữ với dung nhan ngọt ngào, cười nói:

    - Tiên sinh, mời ngồi bên kia. Đến 10 sáng sẽ cùng những người khác cùng tiến hành sát hạch Chuẩn Vũ Giả.

    La Phong gật gật đầu, đi qua một bên đại sảnh hội quán. Nơi này là một quầy rượu loại nhỏ, có một người phục vụ và một người pha rượu.

    - Hả?
    La Phong nhìn lướt qua, trong quầy rượu loại nhỏ này đã có ba người đang ngồi.

    Trong đó hai người đang đàm luận, còn một kia thì ngồi trầm mặc trên sofa.

    - Nhìn kìa, quá trời biệt thự, chính là phúc lợi của vũ giả khi gia nhập Cực Hạn Vũ Quán.
    Một thanh niên với quần áo màu trắng hưng phấn nói:
    - Chỉ cần trở thành vũ giả, gia nhập vào Cực Hạn Vũ Quán là có thể được phân phối miễn phí một cái. Hơn nữa sau này có thể ở đó... Chậc chậc, ngươi xem điều kiện nơi này, quá thoải mái.

    - Tiểu khu Vũ giả, đương nhiên khác với tiểu khu bình thường bên ngoài rồi. Xem kìa, có người mới.
    Ba người này cũng thấy La Phong. La Phong khẽ gật đầu với họ rồi an vị vào một bên ghế sofa.

    Mọi người không biết nhau nên cũng không trò chuyện gì.

    Thời gian trôi qua, lại thêm ba người nữa lần lượt tới. Ba người này La Phong cũng không biết, nhưng có vẻ... ba người này tuổi đều khá lớn, có lẽ đều hơn 30 tuổi, thậm chí có người 40 tuổi.

    - Hắc, La Phong!
    Một thanh âm vang dội vang lên.

    La Phong kinh hãi, quay đầu nhìn lại, thấy một hán tử cơ bắp trên mặt có vết sẹo dữ tợn đang đi tới:
    - Ngươi cũng tới tiến hành sát hạch Chuẩn Vũ Giả à?

    - Dương ca?
    La Phong vội đứng lên nghênh đón.

    - Nói ra thì mất mặt, tháng trước ta đã tới kiểm tra một lần. Đáng tiếc, khi ta kiểm tra tốc độ, một giây chỉ là đạt tới 24m. Còn kém một chút nên không qua được!
    Dương Vũ bất lực nói. Kỳ thật về lực quyền hay tốc độ phản ứng thần kinh, Dương Vũ sớm đã vượt qua kiểm tra rồi. Chỉ dotốc độ nên mới bị xếp loại yếu.

    Nhưng sau này, tốc độ Dương Vũ cũng dần dần tiến bộ. 24 m và 25 m cũng không chênh lệch gì nhiều. Nếu trạng thái tốt một chút thì thành tích có thể là 25 m rồi.

    - Tin rằng Dương ca lần này nhất định có thể vượt qua kiểm tra.
    La Phong cười nói.

    - Tên họ Dương này, kiểm tra một lần mà không qua được. Ta thấy, lần này cũng thế thôi.
    Bên cạnh truyền đến một giọng nói rất lớn.

    La Phong thấy người vừa nói chính là một tráng hán râu quai nón. Dương Vũ lập tức trừng mắt:
    - Họ Đồng kia, ngươi còn nói ta sao? Ngươi không phải cũng sát hạch hai lần rồi mà cũng không qua ư? Ta thấy tốc độ phản ứng thần kinh của ngươi, e rằng còn phải khổ luyện hai ba năm nữa cơ.

    - Trật tự một chút.
    Một thanh âm lạnh lùng từ trung ương đại sảnh truyền đến.

    Nhất thời tám người tại đó đều quay đầu nhìn lại, thấy một trung niên nam tử mặc võ phục rộng đang nhìn lại.

    - Đi, theo ta lên lầu, lập tức nhận sát hạch Chuẩn Vũ Giả. Nhớ kỹ, lên lầu xong thì quy củ một chút. Hôm nay lão bằng hữu của Tổng giáo quan tại Dương Châu thành tới, chớ có làm ầm ĩ.

    - Dạ.
    Bất luận là tên râu quai nón vừa kiêu ngạo hay Dương Vũ, La Phong, tất cả mọi người đều cung kính đáp.

    - Lão bằng hữu của Tổng giáo quan?
    La Phong trong lòng không khỏi suy đoán.

    Phải biết rằng trong thành Dương Châu có một khu nhà Hội Quán Cực Hạn và 12 cơ sở Cực Hạn Vũ Quán. Quán chủ Cực Hạn Vũ Quán ở các khu, được xưng là “Giáo quan”. Còn quán chủ tổng bộ Hội Quán Cực Hạn lại được xưng là “Tổng giáo quan”.

    Sau khi vào thang máy, trung niên nam tử mặc võ phục rộng ấn nút số “6”.

    - Tích!
    Thang máy đã tới tầng 6.

    - Rào!
    Thang máy mở ra, đập vào mắt là phòng luyện võ cực lớn. Trong phòng luyện võ tụ tập mười mấy người, đã có giáo quan mà La Phong biết - Giang Niên.

    - Người tới rồi, đừng nói chuyện nữa.
    Một trung niên với mái tóc dài xõa tung mở lời. Mười mấy người trong phòng luyện võ đều quay đầu nhìn về phía tám người La Phong. Thấy mười mấy người trước mặt, tám người bọn La Phong đều cảm thấy trong lòng căng thẳng. Họ biết... xuất hiện trong Hội Quán Cực Hạn, ngoại trừ nhân viên phục vụ ra thì chính là các vũ giả.

    Nói cách khác, mười mấy người này đều là vũ giả! Dù sao đây là đại bản doanh của Cực Hạn Vũ Quán ở cả Dương Châu thành.

    - Chuẩn bị kiểm tra.
    Trung niên tóc dài xõa tung phân phó.

    Ở trên mạng La Phong đã thấy ảnh của trung niên tóc dài xõa tung. Người này chính là quán chủ Hội Quán Cực Hạn, Tổng giáo quan trong thành Dương Châu, tên là “Ô Thông”.

    - Mọi người tới đây, trước hết đưa chứng minh thư cho ta xem.
    Vũ giả lúc trước đưa bọn tám người La Phong đi lên, nhận lấy chứng minh thư từ tay tám người La Phong, đưa thẳng cho Tổng giáo quan “Ô Thông”, cười nói:
    - Tổng giáo đầu, hôm nay không ít người nhỉ. Có 8 người!

    - Ừm.
    Ô Thông tùy ý lấy ra một cái chứng minh thư, quẹt qua dụng cụ.

    - Rét!
    Dụng cụ bắn ra một màn hình như trong suốt, trên màn hình hiện ra vô số tin tức cá nhân.

    - Người đầu, Đồng Quan.
    Tổng giáo quan lạnh lùng nói:
    - Tiến hành kiểm tra lực quyền. Ngươi là người xuất thân từ quân đội, cũng đến Cực Hạn Vũ Quán ta sát hạch à, thú vị.

    La Phong bên cạnh vừa nghe thế, không khỏi khẽ mỉm cười. Cực Hạn Vũ Quán là do cường giả đệ nhất thế giới sáng lập. Các vũ quán rải rác toàn cầu. Sát hạch của Cực Hạn Vũ Quán được công nhận, có giá trị cao. Thành tích sát hạch đưa ra đã được thừa nhận trên toàn thế giới, ở các nước, các khu.

    Đến cả quân đội, hoặc một vài người tu luyện theo gia tộc có tính truyền thừa đều thích tới Cực Hạn Vũ Quán tiến hành sát hạch.

    - Kiểm tra lực quyền.
    Tổng giáo quan phân phó.

    - Dạ.
    Đại hán râu quai nón lập tức tiến lên một bước, trợn mắt, tay trái che mặt tiền, hữu quyền xẹt qua một vòng cung nện vào trên bia quyền khổng lồ. Bia quyền chỉ khẽ run lên, trên màn hình máy kiểm tra lực quyền lập tức hiện lên số “986kg”.

    - Qua, người kế tiếp, La Phong.
    Tổng giáo quan tùy ý đưa chứng minh thư thứ hai vào dụng cụ lướt qua. Nhìn nhìn thân phận và tin tức ghi chép, không khỏi kinh ngạc nói:
    - Ủa, 18 tuổi? Lão Giang, đây là người của khu Nghi An, lúc nào lại xuất hiện một tiểu tử có thiên phú như vậy à.

    - Ha ha.
    Giáo quan Giang Niên bên cạnh không khỏi cười đắc ý rất thoải mái.

    - Có thực lực hay không vẫn còn chưa nói được.
    Bên cạnh trong số hơn mười vũ giả, một lão giả rất mập mạp cười chế nhạo nói:

    - Không biết chừng tới lúc gặp việc, lại không có thực lực gì.
    Giáo quan Giang Niên liếc mắt:
    - Sao, đố kỵ à? Khu Bắc Bưu các ngươi không có thiên tài như vậy đâu. La Phong, cho bọn chúng thấy thực lực học viên khu Nghi An ta đi.

    - Dạ, giáo quan.
    La Phong tiến lên một bước, đáp vang, rồi sau đó đi về phía máy kiểm tra lực quyền

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Topic bàn luận: http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=51814
    Topic góp ý bản dịch: http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=51815
    Lần sửa cuối bởi vandai79, ngày 11-08-2010 lúc 11:36.

    ---QC---


  10. Bài viết được 115 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    baogia2008,binhdi,blackfox,bombombom,bookwormhn,bopday2004,chuoituan,chuotconmapu,chuthiennguyen,ct_funny,cuongi17,doimatquy,dongpham,duccowboy,duimurua,forever4th,gamap,Hamnang,hoapv,holyushi,hunglephi,jinchuriky,kaka1,khomedo2006,kiemsi,kikel,konggiaday,Ky0Sir0,larva,leducdai,ngo dinh long,Nguachien,nguoisoidk01,nguyenhieunyt,nguyen_duong,nmt1986,o0jack0o,phongluucongtu113,quannh0693,quânkhuthủđô,Quy_Le,ruoigiabattu,Saman_94,sgk_12m,springmount3785,spyderway,thachvien,thanchetkaka,thandaodt,thoike123,thusinhbg206,ttdv,ttttt,tuansoibk,umedaboy,Vạn Ngọc Hào Hoa,vuadauhoa,vulord,YSL,zingzing244,
Trang 2 của 286 Đầu tiênĐầu tiên 12341252102 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status