Văn tức là người, và bản dịch, cũng chính là đứa con tinh thần của dịch giả. Tuy không giỏi giang gì, nhưng mình vẫn muốn cố gắng dịch truyện Nghịch thiên Ngô Ứng Hùng một cách Việt hóa nhất, nhưng vẫn mang âm hưởng văn hỏa của thời kì. Tuy nhiên, một cây làm chẳng nên non, bốn cây chụm lại nên sòng tiến lên, mình rất cần các độc giả khi đọc truyện, phát hiện những gì cảm thấy chưa hài lòng, từ cách hành văn, dùng từ hay dịch sót, dịch sạn, hãy đến đây để phản ánh, mình hứa sẽ tiếp thu và sửa lại cho thật hợp lí, những gì không sửa được, mình sẽ thông báo giải thích rõ ràng cũng tại đây.
Nào, vì một tác phẩm không sạn, mời các bạn tham gia góp ý!