TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 37 của 46 Đầu tiênĐầu tiên ... 273536373839 ... CuốiCuối
Kết quả 181 đến 185 của 227

Chủ đề: Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ (Chương 278)

  1. #181
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    77
    Xu
    240

    Mặc định

    Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

    Tác Giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu

    Chương 232 - Lãi to rồi!
    Dịch: ashley01
    Biên: ashley01
    Nguồn: tangthuvien.com

    Tình hình hiện tại: Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm chết hơn tám ngàn, Ngưu Nhân Bộ Lạc tổn thất hai ngàn. Nhìn thì cũng biết Ngưu Nhân Bộ Lạc chuyến này lời to. Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc liên tiếp bị đánh lùi. Vài người cố gắng thi triển cao cấp ma pháp nhưng đều bị cắt đứt giữa chừng. Trong lúc đang hỗn chiến như thế này thì dể gì mà thi triển cao cấp ma pháp, trừ khi bên người có nhiều đồng đội pro bảo vệ.

    Nhưng mà Nhiếp Ngôn ở đây thì đồng đội có pro tới đâu cũng chịu chết. Dù sao ngâm xướng cao cấp ma pháp cũng sinh ra ma pháp ba động rất lớn, vừa ngâm là biết liền, trừ khi đeo các loại trang sức cấp truyền kỳ có thuộc tích ẩn nặc ma pháp ba động. Với lại thời gian thi triển rất lâu, ít nhất phải một hoặc là hai tổ âm tiết, lâu như vậy cũng đủ cho Nhiếp Ngôn tới cắt đứt bốn năm lần.

    Đây cũng là nguyên nhân vì sao kiếp trước ma đạo sư rất sợ ảnh vũ. Họ hành tung xuất quỷ nhập thần, thường xuyên xuất hiện cắt đứt ma pháp ngay lúc ma đạo sư mới ngâm xướng được một nửa. Nhiều tên còn biến thái, đợi đến lúc ma đạo sư ngâm xướng gần xong mới nhảy ra cắt đứt, thật là tức đến vỡ tim. Cho dù bên người có rất nhiều chiến sĩ, Thánh kỵ sĩ hoặc mục sư bảo hộ vẫn khó lòng phòng bị. Hơn nữa bọn họ thường thường một kích đắc thủ lập tức chạy mất, rất khó bắt được. Vậy là công sức một giờ ngồi viết ma pháp tư văn coi như đồ sông đổ biển.

    Dưới sự lãnh đạo của Nhiếp Ngôn, Ngưu Nhân Bộ Lạc thế như chẻ tre. Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm liên tiếp bại lui làm cho người chơi Thần Thánh La Mã Đế Quốc líu lưỡi không thôi, Ngưu Nhân Bộ Lạc đẩy mạnh tốc độ tựa như máy ủi đất san bằng Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm một cách nhanh chóng.

    Trong công hội chiến nếu một đoàn thể phối hợp tốt thì có thể đánh bại lực lượng gấp họ vài lần. Bất kể là cá nhân tố chất hay là đoàn đội phối hợp thì Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm đều kém hơn Ngưu Nhân Bộ Lạc rất nhiều.

    "Đậu xanh! Mấy tên này uống thuốc kích thích à!!!" Một ngoạn gia Thần Thánh La Mã Đế Quốc tròn mắt. Hắn vô cùng sửng sốt trước khí thế dũng mãnh như một đàn trâu điên đứt xích của Ngưu Nhân Bộ Lạc.

    Khi thấy Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc thối lui thì người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc càng hăng tiết vịt.Họ hung hăng xông lên. Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc bị dập cho te tua thê thảm.

    Mới được nửa tiếng mà hai đại công hội này đã tồn thất gần một vạn mốt người, trong khi Ngưu Nhân Bộ Lạc tổn thất mới có bốn ngàn. Dạ Phá Thần Côn và Phá Thiên bắt đầu thấy ớn lạnh trước sức chiến đâu của Ngưu Nhân Bộ Lạc.

    "Lão đại! Chúng ta sắp không xong!".

    "Bên này cũng vậy!"

    "Sợ cái gì! Mười phút nửa sẽ có viện quân,mười vạn viện quân, có cái *** gì mà phải sợ!!! " Phá Thiên bất mãn mắng.

    Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm bị vây thảm như vậy thì đương nhiên phải triệu tập thêm người tới hổ trợ. Lực lượng mà họ có thể triệu tập được lúc này là một con số không nhỏ.

    "Các ngươi thật hung mãnh. Chỉ dùng ba vạn mà đánh cho sáu vạn người của Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc không ngẩng đầu lên nổi." Hồ Li Bán Tỉnh truyền âm cho Nhiếp Ngôn. Hắn không khỏi hâm mộ Nhiếp Ngôn, thủ hạ của hắn mà được một nửa như vậy thì ngon rồi.

    "Mười vạn viện quân của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm đang tới, làm thế nào bây giờ?" Quách Hoài truyền âm hỏi.

    "Không ngờ hai đại công hội này trong một lúc có thể huy động được nhiều người như vậy!" Nhiếp Ngôn thầm nghĩ.

    Ngay lúc đó, Hồ Li Bán Tỉnh nói với Nhiếp Ngôn"Ta đã huy động thêm ba vạn người, ngoài ra Già Lam Thần Điện cũng chi viện năm vạn ! Liều mạng với chúng, đ** phải sợ!". Dựa theo thế cục song phương nếu đánh tiếp thì bảo đảm bọn Nhiếp Ngôn không thua.Nhưng Nhiếp Ngôn vẫn rất tỉnh táo, hắn nói: "Ngươi tưởng Già Lam Thần Điện tới giúp chúng ta sao?". Nếu Già Lam Thần Điện còn do dự không quyết thì biến số sẽ rất lớn.

    Hồ Li Bán Tỉnh chợt đổ mồ hôi lạnh: “Cái tên cáo già Pháp Lam còn chưa tỏ rõ thái độ, sợ là không thật lòng giúp chúng ta. Lỡ như Già Lam Thần Điện kéo quân tới chỉ để dằng mặt Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc rồi sau đó quay sang tấn công chúng ta thì nguy to!”

    " Hay là lần này về kiếm cách xếp đặt cho lão cáo già này trở mặt với Phá Thiên và Dạ Phá Thần Côn, sau này khỏi lo bị “đâm sau lưng chiến sỹ”." Nhiếp Ngôn nói, hắn phải cẩn thận suy tính, Lão minh hữu này tạm thời còn chưa đủ tin cậy, bởi vì không có lợi ích gì đủ để buột chặt Già Lam Thần Điện với bọn hắn.

    Nghe xong câu này thì Hồ Li Bán Tỉnh á khẩu “thật là âm hiểm, nhưng ta thích, hiệu quả vkl ra”

    "Giờ tính sao?”

    Nhiếp Ngôn hô lớn:"Lui vào rừng Hoàng Hôn cố thủ", chỉ cần Ngưu Nhân Bộ Lạc lui vào trong rừng thì quân địch có tới nhiều hơn nữa cũng không làm gì được.

    "Cũng đúng, nhưng phải nhanh lên. Viện quân của chúng sắp tới rồi. Lúc rút lui nên cẩn thận một chút!" Hồ Li Bán Tỉnh nói. Hắn đang muốn nhắc nhở Nhiếp Ngôn thì thấy được một màn không thể tưởng tượng nổi:

    Ngưu Nhân Bộ Lạc dừng truy kích, lui nhanh về sau, tiếp theo là vô số quần công ma pháp từ trên trời rơi xuống chính xát ngay mép trận tuyến. Lúc này thì Ngưu Nhân Bộ Lạc đã rút ra một khoảng cách xa. Cả quá trình diễn ra một cách vô cùng điêu luyện.

    Tốc độ, chuẩn xát, điêu luyện! Chỉ có ba từ này.

    Có vài người chơi dũng mãnh của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm muốn truy kích, nhưng nhìn quần công ma pháp phía trước trút xuông như mưa thì thầm lắc đầu, từ bỏ ý nghỉ đó. Đa số còn lại thì bị dọa cho sợ đến nổi tay chân bủn rủn.

    Vì vậy họ phải trơ mắt nhìn Ngưu Nhân Bộ Lạc rút vào rừng. Sau khi quần công ma pháp chấm dứt, Ngưu Nhân Bộ Lạc đã lui ra quá xa rồi.

    "Đuổi theo!!!" Phá Thiên quát lên. Để Ngưu Nhân Bộ Lạc thuận lợi rút vào rừng như vậy, cố gắng của bọn hắn chẳng phải đổ sông đổ biển ư. Huống chi còn mười vạn viện quân sắp tới, chỉ cần cầm chân thêm một thời gian đợi viện quân đến là có thể diệt sạch Ngưu Nhân Bộ Lạc.

    Người chơi của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm liền đuổi theo. Nhưng lúc này Ngưu Nhân Bộ Lạc đã rút được vào rừng, bọn họ không ham giết chóc như các công hội khác, mỗi tiểu đội đều nghe lệnh đội trưởng một cách tuyệt đối, tiến thối vô cùng ngay ngắn trật tự.

    Ngưu Nhân Bộ Lạc bắt đầu bố trí phòng thủ để nghênh đón đợt tấn công sắp tới.Một phần ở lại tạo phòng tuyến, phần còn lại phân tán vào rừng.Vì thấy cảnh Ngưu Nhân Bộ Lạc rút lui an toàn nên Phá Thiên giận tím mặt. Bọn hắn chịu đấm ăn xôi, không thèm lượm trang bị rơi rớt mà xông lên cầm chân Ngưu Nhân Bộ Lạc. Không ngờ Ngưu Nhân Bộ Lạc không tổn một cọng lông mà rút vào rừng.

    Dạ Phá Thần Côn ngăn cản Phá Thiên: "Giờ mà đánh vào rừng, chúng ta không phải đối thủ của Ngưu Nhân Bộ Lạc!" Hắn nhìn ra, tố chất người chơi của Ngưu Nhân Bộ Lạc cao hơn rất nhiều so với bọn hắn, tiến thối trật tự, không biết làm sao mà đám Ngưu Nhân Bộ Lạc lại đạt tới trình độ này. Nếu cứ đánh vào rừng thì sẽ tổn thất thảm trọng.

    "Cứ như vậy bỏ qua ư?" Phá Thiên không cam lòng.

    "Bằng không thì sao, xông vào rừng Hoàng Hôn?" Dạ Phá Thần Côn hỏi ngược lại. Hắn cũng biết, rừng Hoàng Hôn dể thủ khó công, giờ mà bất chấp đánh vào thì chỉ sợ là đoàn diệt.

    Phá Thiên cũng minh bạch. Nếu vừa rồi cầm chân được Ngưu Nhân Bộ Lạc tới lúc viện quân đến thì còn may, bây giờ thì hết rồi.

    "Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần Điện triệu tập gần tám vạn người, sắp đánh tới đây rồi" Dạ Phá Thần Côn nói. “Nếu Già Lam Thần Điện cũng tham chiến, kết quả rất khó đoán trước, nếu thắng thì thôi, lỡ mà thua là thua to. Ai cũng không dám mạo hiểm như vậy, cho nên bây giờ rút về còn kịp.”

    "Già Lam Thần Điện cũng về phe Ngưu Nhân Bộ Lạc?" Phá Thiên nhíu mày, sầm mặt xuống.

    "Rất khó nói, dù sao lúc các ngươi đánh nhau với Ngưu Nhân Bộ Lạc và Thần Thánh La Mã Đế Quốc ở rừng Hắc Diễm. Lão Pháp Lam cũng muốn rục rịch."

    “Đ***m”

    Phá Thiên buồn bực mắng một tiếng rồi ra lệnh rút quân.

    Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm lui quân! Lông mày Hồ Li Bán Tỉnh đang nhíu chặt nhất thời giản ra. Hắn thật sự không nghĩ tới Ngưu Nhân Bộ Lạc có thể từ trong hổn chiến rút ra nhanh như vậy. Dùng quần công ma pháp ngăn trở truy kích rồi lui nhanh ra khỏi chiến trường. Đáng giá để tham khảo. Bất quá loại phương pháp này chỉ có thể dùng tại lúc đang chiếm ưu thế. Khi đang thất thế, lien tục bại lui thì không thể dung quần công ma pháp kiểu này được.

    Tâm tình Nhiếp Ngôn cũng thoáng buông lỏng. Lần này tổn thất năm ngàn giết địch một vạn tám, toàn bộ trang bị rơi rớt đều bị nhặt sạch.Vậy là lời to, Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc ăn thiệt thòi không nhỏ. Quan trọng nhất là trận chiến này làm cho khí thế Ngưu Nhân Bộ Lạc tăng lên không ít. Rất nhiều người còn đang ngất ngây trong chiến thắng:

    "Sao lại rút lui rồi, chúng ta còn chưa có giết đã tay mà!"

    "Đúng vậy, hôm nay giết thật sướng tay, nhiều tên cứ cắm đầu chạy mặt ta chém giết. Mình ta thôi đã thịt được sáu đứa".

    "Ta thì được ba mạng, tụi đi đầu mới ác kìa, đứa nào cũng giết trên trăm mạng!"

    Thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc bắt đầu sôi nổi nghị luận, cười nói vui vẻ. Lúc sắp khai chiến họ còn thấp thỏm lo sợ nhưng trận thắng này giúp lòng tin của họ tăng lên không ít.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Lâu lâu có hứng ra một chương cho vui, anh em thông cảm, dạo này mình bận lắm. Mấy Mod với Smod chém nhẹ tay cho ạ.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. Bài viết được 36 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    anhbinh276,annguyen1703,atula6100,banhdacua25,Bảo Diệp Tường,choden1239e,Cross360o,cuonglong,david19,diangucmauden,Dothy,duonghongphuc,freejack,hathanhcongtu,hieudtd,itzpine,lamhoang99,mafia777,maiphong,manhmo,mrdjeu,mysexylove50,nguyen9697,nguyencaocay11,nhociutruyen,niemdc1,o0oyukio0o,pesu,phainhau,romolus82,th3ngng0c,thedeath1989,tieudaosi,tung_hp,Zhu Xian,Đình Tống,
  3. #182
    Triêu Dương's Avatar
    Triêu Dương Đang Ngoại tuyến Hoa hữu trùng khai nhật
    Nhân vô tái thiếu niên
    Thông Ngữ thần thủ
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Đang ở
    Vọng nguyệt đài
    Bài viết
    231
    Xu
    429

    Mặc định

    Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
    Chương 233: Hổ khẩu đoạt thực
    ----o0o----
    Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
    Dịch: Triêu Dương
    Biên: Cựu Mộng Như Yên

    Nguồn: www.tangthuvien.com

    Vài lời:

    Thật ra những ai theo bộ này của Ốc Sên thì đều đã đọc bản cv hết rồi, nhưng vì đây là bộ mình thích nhất trong thể loại võng du nên muốn dịch tiếp, xem như là một lần đọc lại. Những ai còn lưu luyến với Nhiếp Ngôn thì đồng hành cùng mình nhé.

    Những tên riêng như Thôi Xán Đao Quang, Thủy Sắc Yên Đầu.. mình xin phép được giữ nguyên chứ không dịch ra tiếng Việt. Mấy tên gọi như: Tạp La Nhĩ thành, Ni Tác Đức thành.. mình cũng để nguyên cấu trúc vậy chứ không đảo lại. Các từ như hồng danh mình cũng không dịch thành: chữ đỏ. Cho nó thuận theo mạch mọi người đã dịch nha. Nếu ai muốn thay đổi có thể vào mục góp ý để cùng thống nhất ý kiến với nhau ha.

    Hy vọng có thể cùng nhau đi đến những chương cuối cùng.

    Triêu Dương,





    "Giờ ta mới thấy được sức chiến đấu của Ngưu Nhân Bộ Lạc, rõ là trước đây đã quá xem thường các ngươi, chỉ e ngay cả Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm cũng tới nay mới thật sự hiểu rõ sức mạnh của Ngưu Nhân Bộ Lạc." Hồ Li Bán Tỉnh nói, đoạn clip chiến đấu hôm nay chắc chắn sẽ được truyền ra ngoài, vị thế của Ngưu Nhân Bộ Lạc cũng sẽ được đẩy lên một tầm cao mới. Top đại công hội xem ra là phải sắp xếp lại rồi.

    Nhiếp Ngôn ngược lại rất thản nhiên, cười nói: "Ngưu Nhân Bộ Lạc chẳng qua cũng chỉ chiếm được một chút lợi mà thôi." Đối với Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm mà nói, tổn thất như vậy tính ra cũng không lớn. Hơn nữa sau chuyện này, Bích Lạc Thương Khung nhất định sẽ về phe của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm, trở thành kẻ thù không đội trời chung của Ngưu Nhân Bộ Lạc. Cho nên có được cũng có mất.

    "Từ giờ trở đi chúng ta đã cùng hội cùng thuyền, hi vọng về sau hợp tác vui vẻ." Hồ Li Bán Tỉnh vươn tay nói, bây giờ Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Ngưu Nhân Bộ Lạc có thể nói là sống chết có nhau.

    "Hợp tác vui vẻ." Nhiếp Ngôn bắt tay Hồ Li Bán Tỉnh. Ngưu Nhân Bộ Lạc và Thần Thánh La Mã Đế Quốc cũng chỉ vừa mới bắt đầu hợp tác mà thôi, Thần Thánh La Mã Đế Quốc đã dùng thành ý để đối đãi. Một mình ngăn cản Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm, tranh thủ thời gian cho Ngưu Nhân Bộ Lạc để họ thuận lợi tiêu diệt Bích Lạc Thương Khung. Đương nhiên Ngưu Nhân Bộ Lạc cũng phải đáp lại, tới đây sẽ hiệp trợ Thần Thánh La Mã Đế Quốc đoạt được cứ điểm, sau này hai công hội đã cùng chung vinh nhục.

    "Ta còn phải đi xử lý sự việc trong công hội. Không được như ngươi, làm một ông chủ an nhàn."

    "Vậy ngươi mau đi đi." Nhiếp Ngôn mỉm cười.

    Hồ Li Bán Tỉnh chào Nhiếp Ngôn rồi vội vàng đi an bài cho thủ hạ, ai bị hồng danh thì sắp xếp cho đi rửa hồng danh, ai chết thì tính toán để bù đắp cho đàng hoàng. Phải thật công bằng mới có thể phục chúng.

    "Trước tiên mang các huynh đệ bị hồng danh đi rửa tội, sau đó về thành luận công ban thưởng." Nhiếp Ngôn nói trên kênh công hội Ngưu Nhân Bộ Lạc, lần này đúng là thu hoạch dồi dào.

    Mọi người hoan hô rầm rộ, lúc này ai cũng đang tính xem mình có thể đạt được bao nhiêu điểm cống hiến, dựa theo công hội quy định, mỗi người tham gia công hội đại chiến có thể đạt được ba mươi đến ba trăm điểm cống hiến tùy theo các loại chức nghiệp. Ví như mục sư là hai trăm điểm. Còn nếu bị chết trong lúc chiến đấu thì sẽ được đền bù ngoài định mức, tùy theo số lần tử trận mà được từ vài trăm tới vài ngàn điểm cống hiến.

    Tiếp đó, những huynh đệ bị hồng danh được hộ tống đến các chỗ thích hợp để rửa tội, ai không việc gì thì trở về thành.

    Nhiếp Ngôn sau khi thống kê thu được hơn hai vạn vật phẩm, trang bị đem bỏ vào kho hàng công hội, sau đó Quách Hoài phân phối điểm cống hiến, mấy trăm vạn điểm cống hiến phát hết rất nhanh, người chơi thu được điểm cống hiến bắt đầu đổi lấy trang bị trong kho theo nhu cầu của mình. Kho hàng công hội chỉ chớp mắt đã vơi đi khoảng một vạn năm đến một vạn sáu ngàn kiện, có những trang bị này lại làm cho trình độ trang bị của bọn họ tăng lên không ít.

    Cuộc chiến này chẳng những không làm cho thực lực Ngưu Nhân Bộ Lạc bị tổn thương mà ngược lại khiến sức mạnh của bọn họ tăng lên rõ rệt. Lấy chiến tranh nuôi chiến tranh quả là một chiến lược tốt.

    "Lời to." Đường Nghiêu hưng phấn nói, thắng lợi lần này khiến Ngưu Nhân Bộ Lạc nếm được vị ngọt, cả công hội vẫn đang chìm trong phấn khích.

    "Nhắc nhở các huynh đệ thu mình lại một chút, không nên quá kiêu ngạo." Nhiếp Ngôn cau mày nói, nếu sau chuyện này mà họ trở nên tự cao tự đại thì rất nguy hiểm, phải nhắc Quách Hoài quản lý nghiêm chuyện này mới được, chiến đấu còn lâu mới kết thúc.

    Công hội có rất nhiều chuyện phải xử lý, nên chuyện gì có thể phó thác được Nhiếp Ngôn đều giao hết cho Quách Hoài. Xử lý xong mấy chuyện này, hắn vẫn còn rất nhiều việc để làm, dẫn các huynh đệ đi Vĩnh Hằng Chi Thành thăng cấp, tìm kiếm Thiện Lương Chi Chương, còn có một nhiệm vụ về ăn cắp thuật!

    "Nhiếp Ngôn, nghe nói trên mạng đã bắt đầu đấu giá tài sản ảo, có cả các Dược Điếm lớn, các tòa đấu giá hội, ngươi đi xem đi." Quách Hoài ở một bên nói, đại chiến lần này, hắn cũng rất lo lắng, nhưng mà hắn chỉ mới cấp mười, căn bản chẳng giúp được gì, đến lúc thấy bọn Nhiếp Ngôn toàn thắng trở về mới thật sự nhẹ người, những trang bị mới thu hoạch cũng giải quyết được tình trạng thiếu trang bị trầm trọng trong kho hàng công hội, trước đó ngoại trừ một đống trang bị cấp ba mươi, những trang bị cấp thấp khác đã bị khoắng sạch.

    "Ồ, chuyện đấu giá so với ta dự đoán còn sớm hơn vài ngày, hiện nay chúng ta có bao nhiêu tiền tất cả?" Nhiếp Ngôn hỏi, hắn không chú ý nhiều đến kho hàng công hội. Lúc này đây đúng là thời điểm mua bán tài sản ảo, hắn phải tính toán để mua cho bằng được đấu giá hội trung tâm Tạp La Nhĩ thành!

    "Bây giờ công hội có tổng cộng khoảng ba ngàn kim tệ."

    "Nhiều hơn là ta nghĩ." Nhiếp Ngôn nói, có ba ngàn kim tệ, việc mua đấu giá hội trung tâm Tạp La Nhĩ thành hẳn là không vấn đề, hắn mở trang web của Tín Ngưỡng, ngay trang nhất, tài sản ảo của các thành phố lớn cũng đã bắt đầu được đem ra đấu giá.

    Chỉ tính các tài sản liên quan tới Tạp La Nhĩ Thành đã hơn ba mươi hạng mục, bao gồm cả Tạp La Nhĩ Thành đấu giá hội trung tâm, Tạp La Nhĩ thành dong binh đấu giá hội, Tạp La Nhĩ Thành thành nam đấu giá hội, Dược điếm Khắc Lý Tư Phổ, tiệm rèn Đa Long...vân vân. Các người chơi đã bắt đầu đấu giá, cao giá nhất hiện nay chính là đấu giá hội trung tâm Tạp La Nhĩ thành, đã bị đẩy giá lên tới một ngàn hai kim tệ, mỗi lần tăng lên là một trăm kim tệ, trong vòng năm giờ nếu không ai ra giá cao hơn thì tài sản ảo sẽ được bán. Đấu giá hội duy trì liên tục ba ngày.

    Tài sản ảo vừa mới được đem ra đấu giá, lập tức đã bị các đại công hội, đại tập đoàn chú ý, bọn họ bắt đầu gom tiền, chuẩn bị mua vào, chỉ là hiện nay mà muốn gom đủ thì rất khó khăn, giá tiền ảo còn rất cao. Cho dù bọn họ có cố gắng gom góp ngay lập tức thì vẫn không đủ dùng. Không giống Nhiếp Ngôn, đã sớm chuẩn bị kỹ càng, mà mục tiêu của hắn chỉ là đấu giá hội trung tâm Tạp La Nhĩ thành, nếu dư tiền mới quan tâm tới những thứ khác, nếu có thể thì gặm luôn, mấy khối thịt béo này không tệ, bỏ qua cũng tiếc.

    Kiếp trước đấu giá hội trung tâm Tạp La Nhĩ thành được bán với giá hai ngàn ba trăm kim tệ, và cũng phải đến mười lăm phút sau cùng mới thành giao, nghe đâu lúc đó có rất nhiều đại tập đoàn đều muốn tranh giành đấu giá hội trung tâm Tạp La Nhĩ thành, nhưng hơn hai ngàn kim tệ thật sự không phải là một số tiền nhỏ, dù có đem ép khô tất cả ngoạn gia của một đại công hội, cũng không chắc ra được chừng ấy tiền.

    Nhiếp Ngôn suy nghĩ, nếu mình tăng giá thiệt cao, các đại tập đoàn sẽ không thể xoay đủ chừng ấy tiền trong năm tiếng, nói không chừng phải bỏ qua đấu giá hội trung tâm Tạp La Nhĩ thành.

    "Một ngàn bảy trăm kim tệ!" Nhiếp Ngôn ra giá lần nhứ nhất, một mức giá vô cùng bá đạo, hù chết nhiều người, quá trình ra giá đấu giá hội trung tâm Tạp La Nhĩ thành bỗng chốc im bặt, có vài tập đoàn buông bỏ, không cạnh tranh nữa, bắt đầu kiếm mục tiêu khác. Nhiếp Ngôn thầm hi vọng trong năm tiếng nữa sẽ không có ai ra giá cao hơn.

    Nhìn lướt qua giá cả của các tài sản ảo khác, phần lớn chỉ khoảng bảy tám trăm kim tệ, vài cái đấu giá hội là bị đẩy giá lên hơn ngàn. Sau này, đấu giá hội tuyệt đối là nơi hái ra tiền nhiều nhất, rất nhiều người thấy được điều này cho nên đều muốn vào chia một chén canh.

    Kiếp trước khi phân chia xong tài sản ảo thì đồng thời cũng định ra các đại đầu sỏ của Cách Lâm Lan đế quốc, đầu tiên là Tào Húc, kiếp trước tên này gom tiền từ năm đại công hội lại còn trắng trợn thu mua kim tệ ở bên ngoài, mua đến hơn mười khối tài sản ảo, xác lập địa vị bá chủ. Tiếp là Thác Bạt gia, Thác Bạt gia ngoại trừ phòng công tác Khô Diệp, còn nắm giữ ba đại công hội ở Cách Lâm lan Minh Nguyệt Thành, Ni Tác Đức Thành, xoay sở mua được đến năm sáu khối.

    Còn có hơn mười tập đoàn khác, chia chác sạch các nơi còn lại. Rải rác một ít người có tiền thì chỉ có thể uống chút canh thừa, ví như bọn Hồ Li Bán Tỉnh, Ái Tình Sát Thương, Pháp Lam... có thể mua được một hai khối nhỏ là ngon lắm rồi.

    Nhưng kiếp này thì tình huống đã có khác biệt: Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm bị thiệt hại khá nghiêm trọng, cần tốn hao một lượng tiền lớn để đền bù tổn thất cho các thành viên, e là không cách gì xoay được nhiều tiền trong một thời gian ngắn. Mà Nhiếp Ngôn thì chắc chắn sẽ mua mất vài khối bự, nhất là đấu giá hội trung tâm Tạp La Nhĩ thành, đây chính là đấu giá hội hái ra tiền nhiều nhất! Hắn phải ưu tiên!

    Tính toán một chút, sau khi mua được đấu giá hội trung tâm Tạp La Nhĩ thành, còn dư bao nhiêu gộp vô số tiền lấy bên Tinh Không Dược Điếm, Thích Khách Liên Minh nói không chừng còn có thể mua thêm một khối khác nữa.

    Nhiếp Ngôn đến Tinh Không Dược Điếm kiểm tra tài khoản, Điểu Bất Thặng Đản được Nhiếp Ngôn chiếu cố, kinh doanh dược điếm tích góp từng chút, vậy mà trữ hơn một ngàn sáu trăm kim tệ, vượt quá dự tính của Nhiếp Ngôn, bên Thích Khách Liên Minh cũng thu được đến mấy trăm, hắn đã có thể tham gia đấu giá khối tài sản ảo thứ hai. Lần này hắn vẫn nhắm vào một đấu giá hội khác của Tạp La Nhĩ thành: Tạp La Nhĩ thành Dong Binh đấu giá hội! Cái đấu giá hội này trong tương lai cũng ngày kiếm đấu vàng, là một trong những đấu giá hội có nhân khí thịnh nhất, giá bán của kiếp trước lên tận một ngàn chín trăm kim tệ. Nếu có thể mua được, Nhiếp Ngôn không còn cầu gì hơn.

    Nhiếp Ngôn rút hết tiền từ Tinh Không Dược Điếm, Thích Khách Liên Minh cùng Ngưu Nhân Bộ Lạc bỏ vào kho hàng cá nhân, nhất nhất chú ý đến biến hóa giá cả của mấy khối tài sản lớn, mục tiêu tất nhiên là hai cái đấu giá hội. Tạm thời thì vẫn chưa có ai tranh đoạt với Nhiếp Ngôn cả.

    Bởi vì thời điểm đấu giá tài sản ảo sớm hơn trong dự tính, nên kế hoạch mang mấy huynh đệ đi Vĩnh Hằng Chi Thành luyện cấp chỉ có thể tạm thời hủy bỏ, lúc này đây mỗi một đồng đều vô cùng quan trọng, không thể lãng phí. Suy nghĩ một chút, chuyện tình trong công hội cũng không cần hắn tự mình xử lý, Quách Hoài đã mật thiết chú ý đến động tĩnh của Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm, hai đại công hội này tạm thời không có động thái gì. Nhiếp Ngôn cân nhắc hay là đi lấy Thiện Lương Chi Chương rồi tính tiếp, gom góp đủ bộ Trật Tự Chi Chương mở đầu, như vậy nếu có phát sinh công hội chiến lần nữa, hắn cũng không cần phải lo Trật Tự Chương bị rơi mất.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Mời góp ý
    Bàn luận tại đây
    Lần sửa cuối bởi Everest, ngày 04-03-2015 lúc 17:59. Lý do: thêm nguồn

  4. Bài viết được 33 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    annguyen1703,atula6100,Bảo Diệp Tường,burua02,choden1239e,Cross360o,cuonglong,david19,diangucmauden,Dothy,duonghongphuc,freejack,hathanhcongtu,hieudtd,lamhoang99,m0use00,mafia777,mai_anh186,MaLongy,mrdjeu,mysexylove50,nguyencaocay11,niemdc1,nngocthang,pesu,th3ngng0c,thao_ilu,thedeath1989,TheNumber_ZeRo,Tiếu hồng trần,timesdragon,tung_hp,Đình Tống,
  5. #183
    Triêu Dương's Avatar
    Triêu Dương Đang Ngoại tuyến Hoa hữu trùng khai nhật
    Nhân vô tái thiếu niên
    Thông Ngữ thần thủ
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Đang ở
    Vọng nguyệt đài
    Bài viết
    231
    Xu
    429

    Mặc định

    Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
    Chương 234: Thác Bạt gia chủ

    ----o0o----
    Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
    Dịch: Triêu Dương
    Biên: Cựu Mộng Như Yên

    Nguồn: www.tangthuvien.com



    Nhiếp Ngôn ở Tạp La Nhĩ Thành mua sắm một vài tiêu hao phẩm, rồi ghé qua Tinh Không dược điếm gom một mớ các loại dược hoàn, tễ thuốc, toàn là những thứ mà người chơi bình thường đều không nỡ dùng nhét hết toàn bộ vào ba lô.

    Sau khi ra khỏi Tinh Không Dược Điếm thì hắn ghé qua chỗ bảo thạch công tượng một chút, ép mấy viên đá phòng ngự lên Thiên Hành sáo trang, đồng thời còn ép thêm một đống đá may mắn đập lên +5 luôn.

    Sau khi chuẩn bị kĩ càng, hắn mới tới chỗ truyền tống trận.

    Ngay lúc này thì Nhiếp Ngôn nhận được pm của Thủy Sắc Yên Đầu: "Chuyện hôm nay thay ta cám ơn tất cả các huynh đệ của Ngưu Nhân Bộ Lạc. Nếu không có các ngươi, toàn bộ chúng ta đã chết sạch tại rừng rậm Hoàng Hôn, không cách gì trở về báo cáo với ông chủ được."

    Nhiếp Ngôn cười nhạt một tiếng, nói: "Chuyện cảm ơn thì không cần đâu."

    "Lúc trước chúng ta rời khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc quả thật hơi lỗ mãng. Ta còn một việc phải xử lý, e rằng chưa thể về Ngưu Nhân Bộ Lạc hôm nay được. Nhưng chậm nhất là ngày mai, ta sẽ mang các huynh đệ phòng công tác Khô Diệp trở lại." Thủy Sắc Yên Đầu nói.

    "Không sao, Ngưu Nhân Bộ Lạc lúc nào cũng mở rộng cửa hoan nghênh các ngươi trở về." Nhiếp Ngôn nói. Ngữ khí trịnh trọng của Thủy Sắc Yên Đầu khiến hắn cảm thấy hơi kỳ lạ nhưng cũng không để ý lắm. Trải qua chuyện này, phòng công tác Khô Diệp tuyệt đối sẽ không phản bội lại Ngưu Nhân Bộ Lạc.

    Nhiếp Ngôn nói chuyện một lúc với Thủy Sắc Yên Đầu rồi dập máy, tiến vào truyền tống trận, truyền tống đến trấn nhỏ Sonia rồi từ đó đi lên phía bắc.

    Cánh rừng Moonlight Sonia là cố hương của bạch tinh linh, sau này trở thành lãnh địa của nhân loại. Bạch tinh linh đã di chuyển hết ra khỏi khu vực này, nhưng những di tích còn sót lại vẫn được bảo tồn nguyên vẹn, sau lại trở thành nơi sinh sống của một vài loại dã thú, như Gấu Mặt Trăng... Đều là những sinh vật cấp ba mươi lăm.

    Khu vực này là nơi có nguyên tố ma pháp dày đặc nhất, pháp sư mà luyện cấp ở đây có thể tăng thêm 30% lực công kích, thế nhưng những sinh vật sống trong này cũng được tăng phúc lực lượng ma pháp cường đại. Cho nên dù đã 35 cấp thì cũng chỉ có một ít ngoạn gia lợi hại, đỉnh cấp mới có thể vào luyện cấp ở đây.

    Từng lớp ánh sáng trắng nhạt phiêu tán khắp rừng, như vẫn thấp thoáng đâu đây dấu tích sự sống còn sót lại của loài sinh vật văn minh khi xưa.

    Trải qua vài lần đại chiến, Nhiếp Ngôn càng thấy rõ tầm quan trọng của cực phẩm trang bị, nhìn lại trên người, ngoại trừ Thiên Hành sáo trang và Phân Cát chi nhận thì những thứ còn lại chỉ có thể xem là trang bị bình thường, không phải đồ hảo hạng gì, quả thực có chút không xứng so với thân phận hội trưởng công hội Ngưu Nhân Bộ Lạc.

    Muốn kiếm được nguyên bộ thần trang để sau này cũng có thể mặc đúng là chuyện không đơn giản! Cứ từ từ đã vậy.

    Giờ nên gom đủ Trật Tự Chương mở đầu trước đã!

    Nhiếp Ngôn đi vào rừng, trong tầm mắt đã xuất hiện vài thân ảnh Gấu Mặt Trăng, những con Gấu Mặt Trăng sau khi được tăng phúc ma pháp, sức chiến đấu khá kinh khủng. Tuy rằng Nhiếp Ngôn có thể đối phó được vài con, nhưng hắn không muốn lãng phí thời gian ở chỗ này. Vì vậy Nhiếp Ngôn chuyển sang trạng thái tiềm hành, tiến thẳng đến trung tâm cánh rừng Moonlight Sonia.

    Có nhiều loại ma pháp dược thảo sinh trưởng trong đây, nhưng đẳng cấp kỹ năng thu thập của Nhiếp Ngôn lại không đủ.

    Lách qua từ bên cạnh từng con Gấu Mặt Trăng, bọn này thật to lớn, phần ngực có một đồ án tinh nguyệt màu lam nhạt, phần đầu thì vạm vỡ tráng kiện, tràn ngập một lực lượng cường đại.

    Gấu Mặt Trăng: cấp ba mươi lăm, huyết lượng 2200/2200.

    Kỹ năng mạnh nhất của bọn Gấu Mặt Trăng này là chấn kích, khiến đối thủ bị đánh lui và lâm vào trạng thái choáng váng, chiến sĩ bình thường nếu không có mục sư ở phía sau buff cho, căn bản không dám trực tiếp đối kháng với chúng nó.

    Nhiếp Ngôn ở trong rừng lần theo dấu vết còn sót lại của bạch tinh linh để tiến lên, hắn tựa như cảm ứng được sự kêu gọi của Trật Tự Chi Chương, dĩ nhiên đây chỉ là ảo giác bởi niềm hưng phấn khó kìm nén khi khoảng cách tới chương cuối của Trật Tự Chương mở đầu càng ngày càng gần.


    Nhà thờ Thánh Phỉ Tư của Tạp La Nhĩ Thành! Nơi đây hầu như lúc nào cũng có một ít cư dân Tạp La Nhĩ thành tới cầu nguyện.

    Thủy Sắc Yên Đầu mặc nguyên bộ sáo trang Chiến Thần Tín Ngưỡng, xuất hiện tại cửa nhà thờ. Hắn đi vào, nhìn lướt qua hết thảy bên trong, chỉ thấy ở đại sảnh bài trí đệm ngồi dày đặc, một người mặc trường bào màu trắng ngồi ngay giữa trung tâm, khoảng chừng hơn năm mươi tuổi, tuy có hơi già, nhưng tinh thần vẫn rất quắc thước, minh mẫn.

    "Ông chủ." Thủy Sắc Yên Đầu cúi chào, ngay cả con người cao ngạo như hắn khi ở trước mặt lão già này, chỉ vì một tờ khế ước, cũng không thể không cúi đầu.

    Người này chính là gia chủ Thác Bạt gia, Thác Bạt Hồng Dã, một nhân vật truyền kỳ, Thác Bạt gia tộc là do một tay hắn sáng lập, dẫn dắt và phát triển rực rỡ.

    "Ngươi tới rồi ư. Ta nghe nói ngươi mang theo toàn bộ người của phòng công tác Khô Diệp đi gây sự với Bích Lạc Thương Khung. Ngươi biết hậu quả của nó chứ?" Thanh âm uy nghiêm mang theo chút giận dữ của Thác Bạt Hồng Dã vang lên.

    "Biết."

    "Đã biết sao còn làm?"

    "Vì thủ hạ cũng chính là huynh đệ, ta không thể không làm! Dù cuối cùng, chuyện này lại phát triển ra ngoài dự tính." Thủy Sắc Yên Đầu nhìn chằm chằm vào Thác Bạt Hồng Dã, trả lời không chút yếu thế.

    "Ngươi phải nhớ cho kỹ, phòng công tác Khô Diệp chỉ là một cái phòng công tác, mục đích chỉ có một: là kiếm tiền chứ không phải để đi gây thù chuốc oán, đánh giết khắp nơi." Thác Bạt Hồng Dã lạnh lùng nhìn Thủy Sắc Yên Đầu, trong tất cả các nhân viên dưới quyền, chỉ có Thủy Sắc Yên Đầu là dám nhìn hắn chằm chằm như vậy, thái độ cao ngạo quật cường đó khiến hắn vô cùng bực bội.

    "Mục đích của phòng công tác Khô Diệp đúng là để kiếm tiền, nhưng các huynh đệ trong đó không phải là cái máy, huống chi sau khi hoàn thành nhiệm vụ công tác, mọi người đều được hoạt động tự do!" Thủy Sắc Yên Đầu nghiêm túc nói.

    "Hành vi của ngươi ảnh hưởng tới hoạt động của Phòng công tác Khô Diệp, ta có quyền quản lý. Các ngươi đã thối lui ra khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc, cũng không cần trở về nữa. Ta vừa ký hiệp nghị hợp tác với Tào Húc của Thế Kỷ Tập Đoàn, phòng công tác Khô Diệp sẽ gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc công tác một thời gian ngắn." Thác Bạt Hồng Dã nói, hắn từng thử qua vô số lần, nhưng bất kể làm cách nào cũng không thể thuần phục được con ngựa hoang Thủy Sắc Yên Đầu cao ngạo này.

    "Tại sao? Chúng ta vừa mới ký hiệp nghị với Ngưu Nhân Bộ Lạc, nếu như vi phạm ước định cần phải bồi thường một khoản tiền lớn!" Thủy Sắc Yên Đầu hơi sửng sốt, muốn hắn rời khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc để gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc là điều không thể!

    "Thế Kỷ tập đoàn Tào Húc sẵn sàng trả khoản tiền bồi thường đó. Vì việc này quan hệ trọng đại đến lợi ích của Thác Bạt gia tộc, hạn cho các ngươi ngày mai phải gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc." Thác Bạt Hồng Dã nghiêm giọng nói.

    "Ta sẽ không rời khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc, cũng như sẽ không gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc! Ngày hôm nay Ngưu Nhân Bộ Lạc đã cứu các huynh đệ của phòng công tác Khô Diệp, ta, Thủy Sắc Yên Đầu sẽ không làm bất cứ điều gì có lỗi với bằng hữu, huynh đệ!" Thủy Sắc Yên Đầu nói. Trước khi tới đây, hắn đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng tiếp nhận cơn giận lôi đình của Thác Bạt Hồng Dã, chỉ là không ngờ được Thác Bạt Hồng Dã lại bảo hắn rời khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc.

    "Ngươi dám chống lại mệnh lệnh của ta ư? Đừng quên thân phận của mình." Ánh mắt Thác Bạt Hồng Dã trở nên lạnh lẽo, Thủy Sắc Yên Đầu chỉ là một nhân viên dưới quyền lại dám nói chuyện với hắn kiểu này!

    "Ta long trọng tuyên bố, cho dù phải rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp, ta, Thủy Sắc Yên Đầu cũng sẽ không làm chuyện có lỗi với bằng hữu!" Thủy Sắc Yên Đầu nghiêm giọng, nếu lúc này hắn rời khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc, gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc, vậy sẽ trở thành hạng người gì?

    "Dựa theo hợp đồng, nếu chưa đủ mười năm mà ngươi tự ý rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp phải bồi thường năm chục triệu. Ngươi đã cực cực khổ khổ năm sáu năm, cũng chỉ kiếm được chừng đó là cùng. Hơn nữa ngươi đừng quên, khi không còn Thác Bạt gia bảo vệ, ngươi có thể tiếp tục mở phòng công tác sao?" Thác Bạt Hồng Dã cười lạnh. Vì chuyện hợp tác với Thế Kỷ tập đoàn liên quan tới lợi ích Thác Bạt gia, cho nên Thủy Sắc Yên Đầu có không muốn cũng bắt phải làm!

    "Đã như vậy, ta chỉ có thể lựa chọn rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp, từ nay về sau không còn quan hệ với Phòng công tác Khô Diệp nữa! Năm chục triệu đó ta sẽ chuyển tới tài khoản của ngươi. Thác Bạt Hồng Dã, nói cho ngươi biết, Thủy Sắc Yên Đầu này dù phải ra đường ở, cũng sẽ không làm chuyện có lỗi với bằng hữu!" Ánh mắt Thủy Sắc Yên Đầu lóe lên sắc bén tựa như dã thú.

    "Đồ không biết tốt xấu, cút." Thác Bạt Hồng Dã nổi giận gầm lên. Hắn không tin, Thủy Sắc Yên Đầu sau khi rời khỏi phòng công tác Khô Diệp có thể làm nên trò trống gì!

    Thủy Sắc Yên Đầu chẳng thèm để ý tới tiếng hét của Thác Bạt Hồng Dã. Vừa đi ra cửa vừa nói một cách thản nhiên: "Không cần ngươi đuổi, ta cũng sẽ trả lại bộ sáo trang Chiến Thần Tín Ngưỡng này cho Phòng công tác Khô Diệp!"

    Ra khỏi nhà thờ Thánh Phỉ Tư, Thủy Sắc Yên Đầu ngẩng đầu nhìn trời, đột nhiên cười một cách vui vẻ thoải mái, lưng đeo nhiều như vậy, lúc tháo xuống thật là nhẹ nhõm. Dù đã trắng tay nhưng tốt xấu gì cũng được tự do. Từ nay về sau làm một người chơi tự do cũng tốt.

    Dù đã rời khỏi phòng làm việc Khô Diệp, vẫn hi vọng những huynh đệ cũ ai cũng đều có một tương lai tốt đẹp.

    Thủy Sắc Yên Đầu liếc qua kênh trò chuyện của phòng công tác. Các huynh đệ vẫn còn đang bàn luận sôi nổi về chuyện ngày hôm nay, mong muốn sớm trở lại Ngưu Nhân Bộ Lạc.

    Hắn thật sự không đành lòng cắt ngang, nhưng không có cách nào khác vẫn phải lên kênh công bố: "Phòng công tác Khô Diệp không thể trở về Ngưu Nhân Bộ Lạc, hôm nay Thác Bạt Hồng Dã đã ra quyết định, phòng công tác Khô Diệp chuẩn bị gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc!"

    Lời của Thủy Sắc Yên Đầu như hòn đá ném xuống làm dậy lên từng đợt sóng, khiến lòng các huynh đệ vô cùng phẫn uất.

    Lãnh phong Tuyệt Kiếm: "Lão đại, sao có thể để chúng ta rời khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc được chứ!"

    Mộc Ân: "Đúng, làm như thế là có lỗi với các huynh đệ Ngưu Nhân Bộ Lạc!"

    Lời nói của Lãnh Phong Tuyệt Kiếm và Mộc Ân lập tức được các huynh đệ phòng công tác Khô Diệp đồng tình.

    "Thác Bạt gia hợp tác với Thế Kỷ Tập Đoàn, một trong các điều kiện chính là phòng công tác Khô Diệp phải gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc. Ta, Thủy Sắc Yên Đầu sẽ không bao giờ làm chuyện có lỗi với bằng hữu, gồm cả Ngưu Nhân Bộ Lạc nên đã lựa chọn rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp, thế nên tạm biệt mọi người, hẹn gặp lại. Hi vọng sau này mọi người đều thuận buồm xuôi gió, tiền đồ rộng mở." Thủy Sắc Yên Đầu nói. Lời của hắn giống như sấm nổ bên tai mọi người.

    "Lão đại, ngươi điên rồi, chẳng lẽ ngươi không sợ phải bồi thường số tiền đó ư? Năm chục triệu lận đó, năm chục triệu này ngươi phải làm suốt năm năm mới có được!" Lãnh Phong Tuyệt Kiếm hoảng hốt hỏi.

    "Chỉ là trắng tay thôi, có gì phải sợ, có chân có tay thì chết đói sao được!"Thủy Sắc Yên Đầu cuối cùng cũng nhận ra điều này, cười nhạt một tiếng nói.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Mời góp ý
    Bàn luận tại đây
    Lần sửa cuối bởi Everest, ngày 04-03-2015 lúc 17:59. Lý do: thêm nguồn

  6. Bài viết được 31 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    angola,annguyen1703,atula6100,Bảo Diệp Tường,burua02,choden1239e,Cross360o,cuonglong,david19,diangucmauden,duonghongphuc,freejack,hathanhcongtu,hieudtd,lamhoang99,mafia777,mai_anh186,makete,MaLongy,mrdjeu,mysexylove50,nguyencaocay11,niemdc1,nngocthang,pesu,th3ngng0c,TheNumber_ZeRo,Tiếu hồng trần,timesdragon,tung_hp,Đình Tống,
  7. #184
    Triêu Dương's Avatar
    Triêu Dương Đang Ngoại tuyến Hoa hữu trùng khai nhật
    Nhân vô tái thiếu niên
    Thông Ngữ thần thủ
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Đang ở
    Vọng nguyệt đài
    Bài viết
    231
    Xu
    429

    Mặc định

    Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
    Chương 235: Khốn long thăng thiên

    ----o0o----
    Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
    Dịch: Triêu Dương
    Biên: Cựu Mộng Như Yên

    Nguồn: www.tangthuvien.com



    "Lão đại, ngươi nghĩ kỹ chưa. Nếu không có Thác Bạt gia bảo vệ, Hạo Thiên chịu để yên cho ngươi sao?" Lãnh Phong Tuyệt Kiếm lo lắng nói, bọn họ đã từng là người của Bích Lạc Thương Khung nên quá rõ ràng tính cách của Hạo Thiên.

    "Ta đã nghĩ kỹ rồi, tuyệt đối không thể ở lại đây được, ta sẽ chuyển nhà tới Nam Lâm rồi làm một người chơi tự do vậy." Thủy Sắc Yên Đầu nói, hắn không tin sau khi chuyển đi rồi Hạo Thiên vẫn còn có thể tìm ra được.

    "Nếu lão đại đi, chúng ta còn ở lại làm gì, ta cũng rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp, ông đây không làm nữa." Lãnh Phong Tuyệt Kiếm và Thủy Sắc Yên Đầu trước đây cùng nhau rời khỏi Bích Lạc Thương Khung, hai người đã gắn bó cả năm sáu năm nay, là huynh đệ cùng chung hoạn nạn, loại tình cảm này không cách gì chia cắt.

    "Ta cũng vậy, chỉ cần bồi thường tiền thôi chứ gì, ta đã gom đủ từ lâu, nếu không phải có lão đại ở đây ta đã sớm rời khỏi phòng công tác Khô Diệp rồi." Mộc Ân ở bên cạnh nói.

    "Ta cũng rút lui." Luân Hồi cũng nói.

    "Ta cũng vậy."

    Trong một lúc Phòng công tác Khô Diệp tưởng như dậy sóng, nguyên một đám ồn ào đứng cả dậy. Rất nhiều người trong đó đều là huynh đệ trước đây đã cùng nhau rời khỏi Bích Lạc Thương Khung.

    Năm sáu trăm người trong Phòng, lại có hơn một trăm người hưởng ứng, những người khác tuy rằng cũng muốn theo nhưng không phải ai cũng có một số tiền lớn như thế để bồi thường.

    "Lãnh Phong, Mộc Ân, hai người các ngươi làm cái khỉ gì vậy. Đều đã có gia đình rồi, sao tính tình vẫn trẻ con như thế." Thủy Sắc Yên Đầu nổi giận mắng, quyết định rời khỏi phòng công tác đã khiến hắn rất thê thảm nên không hề muốn các huynh đệ của mình cũng phải chịu cảnh này, rời khỏi Khô Diệp chỉ là chuyện riêng của hắn, hắn không muốn liên lụy đến ai khác.

    "Đây không phải là tính trẻ con! Lão đại, ngươi hãy nhớ lại đi, lúc chúng ta cùng nhau rời khỏi Bích Lạc Thương Khung, ngươi đã nói gì? Ngươi nói, như vầy cũng tốt, hai bàn tay trắng làm lại từ đầu, là người không thể không có chí khí, ngươi nói chỉ cần ngươi có cơm ăn, tuyệt sẽ không để cho huynh đệ chúng ta bị đói. Lúc mới thành lập phòng công tác Khô Diệp khó khăn vô cùng, không có lấy một đơn đặt hàng. Chỉ có thể dựa vào buôn bán trang bị trên mạng, mỗi ngày ngươi đều phải ra ngoài kiếm hợp đồng, còn thường xuyên bị Hạo Thiên uy hiếp, phòng công tác thì bị đập phá nhiều lần, không phải chúng ta cũng đều cùng nhau chịu được đó sao? Mọi người cùng chung hoạn nạn mới được như bây giờ, giờ thì sao, hiện tại khi đã có tiền có của, nhiều người đã là triệu phú. Thế nhưng lại không thể cùng chung hoạn nạn rồi sao? Có nhiều tiền rồi thì quên luôn tình huynh đệ sao? Ông đây khinh bỉ người như vậy! Ngươi rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp, mà vẫn nghĩ rằng chúng ta còn có thể ở lại sao?" Lãnh Phong Tuyệt Kiếm nói, hoạn nạn mới thấy chân tình, trước đây Thủy Sắc Yên Đầu đã làm rất nhiều chuyện vì bọn họ, bọn họ vẫn luôn ghi tạc trong lòng, làm người không thể vô ơn!

    "Lãnh Phong nói đúng, cho dù trở nên nghèo khó thì thế nào, cho dù phải ra đường ở thì đã sao, cũng chưa phải chúng ta chưa trải qua những khó khăn như vậy! Chỉ cần huynh đệ chúng ta vẫn ở cùng với nhau, chắc chắn sẽ có ngày Đông Sơn tái khởi! Chúng ta cực cực khổ khổ suốt mấy năm nay đã kiếm bao nhiêu tiền cho Thác Bạt Hồng Dã? Nhưng hắn có coi chúng ta ra gì không, rời khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc, chuyện vong ân phụ nghĩa như vậy mà hắn cũng nói được? Chỉ có những kẻ tiểu nhân hèn hạ mới làm thế!" Mộc Ân chửi mắng.

    "Đúng vậy lão đại, ngươi nói ngươi sẽ không làm chuyện có lỗi với huynh đệ, sẽ không rời khỏi Ngưu Nhân Bộ Lạc. Chẳng lẽ lại để cho chúng ta làm tiểu nhân hèn hạ sao?" Lãnh Phong Tuyệt Kiếm hỏi ngược lại.

    "Vì vợ con, người nhà của các ngươi, các ngươi phải nghĩ cho kỹ, chẳng lẽ lại muốn để cho bọn họ theo các ngươi chịu khổ hay sao?" Nghe những lời Lãnh Phong và Mộc Ân nói, Thủy Sắc Yên Đầu quả thật rất cảm động, nhưng dù sao rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp là một chuyện lớn, bọn họ cũng quá kích động rồi!

    "Cùng chịu khổ cũng tốt, là người một nhà, càng trải qua gian khổ càng hiểu được chân tình đáng quý!"

    "Chúng ta chỉ có một lão đại mà thôi, tên là Thủy Sắc Yên Đầu, nếu ngươi rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp chúng ta còn ở lại làm cái khỉ gì?"

    "Đúng thế, lão đại."

    "Được lắm, ta sẽ đi vay ngân hàng, rút hết số tiền còn lại của Phòng công tác Khô Diệp, ta cũng không tin làm một người chơi tự do lại không kiếm được tiền, dù sao hiện tại đã có Thích Khách Liên Minh, còn có thể tiếp nhận vụ!" Nghe những lời này của các huynh đệ, Thủy Sắc Yên Đầu thấy sóng mũi cay cay, đôi mắt đã ứa lệ.

    "Lão đại, ngươi đừng nói như vậy, huynh đệ chúng ta đều ở đây, cho dù rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp vẫn có thể mở phòng công tác Hồng Diệp, phòng công tác Tử Diệp, lúc trước khi cùng nhau rời khỏi Bích Lạc Thương Khung huynh đệ chúng ta đã từng thề có phúc cùng hưởng có khổ cùng chịu! Cho dù có gặp khó khăn hơn nữa, không phải vẫn còn anh em huynh đệ đây sao!" Lãnh Phong Tuyệt Kiếm thấy Thủy Sắc Yên Đầu vẫn một mực im lặng nên nóng nảy nói.

    "Đúng thế, lão đại, không có tiền chúng ta có thể kiếm lại, nhưng không thể đánh mất tình huynh đệ được! Ngươi đi đến đâu chúng ta theo đến đó, chỉ cần ngươi không chê chúng ta làm vướng chân ngươi!" Mộc Ân nói. Với thực lực của họ, chỉ cần Thủy Sắc Yên Đầu không mất niềm tin, bắt đầu lại từ đầu, cho dù không phát triển được như trước cũng hơn xa người khác. Nhưng tình trạng của Thủy Sắc Yên Đầu hiện giờ làm hắn rất lo lắng.

    Thủy Sắc Yên Đầu vô cùng xúc động, hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, trịnh trọng nói: "Ta, Thủy Sắc Yên Đầu được làm huynh đệ với các người, đời này đã đáng giá. Nếu ai nguyện ý đi theo ta, vẫn là câu nói kia, chỉ cần ta có cơm ăn, tuyệt đối sẽ không để các ngươi bị đói."

    "Lão đại, có những lời này của ngươi, chúng ta không có gì phải lo lắng nữa. Với bản lĩnh của chúng ta, sợ gì không kiếm được tiền?" Lãnh Phong Tuyệt Kiếm xúc động đến chảy nước mắt. Nghe Thủy Sắc Yên Đầu nói như vậy, hắn hiểu rằng lão đại trước đây đã trở lại rồi.

    "Ta nhớ nhất chính là những ngày tháng trước đây lúc chúng ta còn tay trắng, cùng nhau dốc sức mưu sinh, khi đó, ăn một chén mì đã trương lên cũng cảm thấy như đang thưởng thức sơn hào hải vị, giờ nhiều tiền rồi lại không còn cảm giác thoải mái nữa. Rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp, chúng ta có thể tranh thủ ôn lại chuyện xưa, đời người được mấy lần như vậy" Mộc Ân nhớ tới khoảng thời gian lúc trước, bùi ngủi nói.

    Đây đều là huynh đệ chí cốt, có khó khăn gì mà chưa từng trải qua, mọi người đều ở đây, Thủy Sắc Yên Đầu hắn còn sợ cái gì!

    "Huynh đệ nào muốn theo ta thì đem trang bị trả lại cho phòng công tác, đến tập hợp ở Tạp La Nhĩ thành truyền tống trận, sau đó rời khỏi Khô Diệp! Rồi ngày mai cùng nhau đi Nam Lâm." Thủy Sắc Yên Đầu đột nhiên cảm thấy hào khí ngút trời, tựa như lúc trước rời khỏi Bích Lạc Thương Khung, thành lập nên Phòng công tác Khô Diệp.

    "Lão đại, các ngươi cứ đi Nam Lâm trước, ta còn có chút khó khăn, e là phải thêm ít thời gian." Có vài người tình hình kinh tế không được tốt lắm, thật sự không gom đủ tiền bồi thường.

    "Nếu huynh đệ nào không đủ tiền, ta còn ở đây một ít. Cho các ngươi mượn trước." Mộc Ân nói.

    "Mộc Ân, tên xấu xa nhà ngươi sao giàu thế hả!"

    "Ta đem tiền đi đầu tư, kinh doanh, cũng có lời một chút."Mộc Ân cười xấu hổ. Coi vậy mà giúp được rất nhiều huynh đệ giải quyết tình trạng khó xử trước mắt.

    "Ngươi coi vậy mà cũng có khiếu kinh doanh đấy, từ nay về sau tiền chúng ta kiếm được cứ đưa cho hắn đi đầu tư thôi!" Thủy Sắc Yên Đầu cười, hiện giờ mà nói phòng công tác thiếu nhất chính là tiền.

    Thủy Sắc Yên Đầu đến chờ ở điểm truyền tống, hai người Lãnh Phong Tuyệt Kiếm và Mộc Ân tới trước, ngay sau đó nguyên một đám cũng lục tục kéo nhau đi tới, không ngờ lại nhiều như vậy, xấp xỉ cả trăm, còn có vài người không phải là huynh đệ cũ từ Bích Lạc Thương Khung, về sau mới gia nhập Phòng công tác Khô Diệp nhưng cũng tới.

    "Tên Luân Hồi xấu xa này, sao hắn không tới mà logout chi vậy?" Mộc Ân nói.

    "Thằng khỉ này, để ta đi gọi hắn" Lãnh Phong Tuyệt Kiếm mắng, Luân Hồi là huynh đệ cũ từ Bích Lạc Thương Khung, nếu hắn không đến thì thật đáng giận.

    "Nhiều khi có chuyện gì Luân hồi mới phải logout." Thủy Sắc Yên Đầu nói, ba người hắn tin tưởng nhất chính là Mộc Ân, Lãnh Phong và Luân Hồi. Mặc dù Luân Hồi logout, nhưng hắn không hề nghi ngờ gì cả, Luân Hồi chắc chắn sẽ đến!

    Lại có nhiều người lục tục kéo tới, nhân số đã vượt quá hai trăm.

    Một lúc sau, Luân Hồi mới vội vội vàng vàng chạy lại: "Bị mẹ gọi đi làm chút việc, không trốn được, may mà vẫn kịp."

    "Nếu ngươi dám không đến, ta bóp chết ngươi." Lãnh Phong Tuyệt Kiếm hung hăng nói, nhưng lại cười một cách thoải mái. Nếu Luân Hồi không tới đúng là một đả kích lớn với bọn họ, dù sao cũng là huynh đệ với nhau từng ấy năm.

    "Sao mà không tới được, đừng có coi thường nhau. Lão đại phải đi, ta làm sao có thể ở lại, ngươi nói vậy khác nào khinh bỉ ta". Luân hồi trừng mắt với Lãnh Phong Tuyệt Kiếm.

    "Được được, ta sai rồi." Lãnh Phong Tuyệt Kiếm cười xin lỗi.

    Thủy Sắc Yên Đầu vô cùng cảm động, không nói nên lời, chỉ đấm đấm vào ngực Luân Hồi.

    "Mà ta nhớ hình như ngươi phải bồi thường những ba triệu, chỉ ít hơn lão đại." Mộc Ân ở bên cạnh đột nhiên nói. Luân Hồi là một trong những ngoạn gia hàng đầu, thuộc top ba ở bảng xếp hạng mục sư, cho nên giá trị hợp đồng rất cao. Nhưng hắn là mục sư, thu nhập cũng không được tốt lắm, khó mà gom đủ ba triệu.

    Thủy Sắc Yên Đầu cũng vừa nghĩ tới, nhìn về phía Luân Hồi.

    Luân hồi cười xấu hổ: "Đúng là hơi khó khăn, nhưng cũng không đến nỗi quẫn bách, thật mà."

    Bọn Thủy Sắc Yên Đầu lúc này mới nghĩ lại, lúc nãy Luân Hồi logout, nhất định là đi mượn tiền rồi.

    "Đúng là huynh đệ tốt, nếu có bất cứ khó khăn gì cứ nói với chúng ta." Thủy Sắc Yên Đầu áy náy. Mặc dù Luân Hồi không nói ra, nhưng hắn có thể tưởng tượng được chuyện rời khỏi Phòng công tác Khô Diệp lần này gây ra cho Luân Hồi bao nhiêu rắc rối và phiền toái.

    "Đúng đó Luân Hồi, có khó khăn thì cứ nói, ở đây có nhiều huynh đệ chúng ta như vậy." Mộc Ân vỗ vai Luân Hồi nói.

    "Không sao rồi, đã giải quyết xong hết. Chỉ là thời gian sắp tới mới khó khăn đây này, ta đem nhà cửa đi cầm cố hết rồi, còn mượn thêm tiền chỗ anh em bà con nữa. Lão đại, từ nay về sau ta theo ngươi ăn cơm à." Luân hồi cười đau khổ.

    "Ngươi làm khỉ gì mà thảm vậy hả, sao không hỏi mượn ta?" Mộc Ân nói.

    "Ai mà biết ngươi lại có nhiều tiền như vậy, ta nghĩ mọi người ai cũng phải lo đền hợp đồng hết rồi, còn tiền đâu mà hỏi." Luân hồi buồn bực nói.

    Thủy Sắc Yên Đầu nhìn các huynh đệ, mọi người cũng tha thiết nhìn lại hắn, bọn họ không tiếc táng gia bại sản, bỏ qua hết thảy lợi lộc để đi theo hắn, hắn nhất định sẽ không để những huynh đệ này thất vọng. Khô Diệp đã mất. Nhưng hắn không thể nhụt chí! Từ nay về sau, khốn long thăng thiên! Nhất định phải dẫn theo mọi người cùng nhau vẫy vùng giữa trời cao biển rộng.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Mời góp ý
    Bàn luận tại đây
    Lần sửa cuối bởi Everest, ngày 04-03-2015 lúc 18:00. Lý do: thêm nguồn

  8. Bài viết được 29 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    annguyen1703,atula6100,Bảo Diệp Tường,burua02,choden1239e,Cross360o,cuonglong,david19,diangucmauden,duonghongphuc,freejack,hathanhcongtu,hieudtd,lamhoang99,mafia777,mai_anh186,MaLongy,Miên Lý Tàng Châm,mrdjeu,mysexylove50,nguyencaocay11,niemdc1,pesu,th3ngng0c,thedeath1989,TheNumber_ZeRo,timesdragon,tung_hp,Đình Tống,
  9. #185
    Triêu Dương's Avatar
    Triêu Dương Đang Ngoại tuyến Hoa hữu trùng khai nhật
    Nhân vô tái thiếu niên
    Thông Ngữ thần thủ
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Đang ở
    Vọng nguyệt đài
    Bài viết
    231
    Xu
    429

    Mặc định

    Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
    Chương 236: Hắc Ám Bất Diệt

    ----o0o----
    Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
    Dịch: Triêu Dương
    Biên: Cựu Mộng Như Yên

    Nguồn: www.tangthuvien.com



    Tế đàn giữa cánh rừng Moonlight Sonia đã bị phong hóa một cách trầm trọng, khung cảnh đổ nát thê lương ấy khiến con người ta có một cảm giác thật huyền bí, xa xưa.

    Bạch tinh linh thuộc về Tát Đặc Ân đế quốc, là đồng minh của nhân loại, rồi sau đó nảy sinh chuyện hai đế quốc Cách Lâm Lan và Tát Đặc Ân tranh đoạt lãnh địa với nhau. Một trong những điều kiện để ký hiệp ước hòa bình là bạch tinh linh phải rời khỏi chỗ này, di chuyển lên một vùng đất xa xôi của Tát Đặc Ân.

    Đã mấy trăm năm rồi chưa từng có Bạch tinh linh xuất hiện trên lãnh thổ Cách Lâm Lan đế quốc, cho nên những câu chuyện về chúng đối với các ngoạn gia của Cách Lâm Lan đế quốc mà nói, chẳng qua cũng chỉ là một truyền thuyết hư ảo mà thôi.

    Kiếp trước sau khi Nhiếp Ngôn tấn chức Đại đạo tặc, tư liệu về phiến Lịch Sử Phủ Đầy Bụi cũng vừa mới mở ra không bao lâu, chỉ thỉnh thoảng mới có một hai bạch tinh linh hoặc là thú nhân xuất hiện tại Tạp La Nhĩ thành. Dù sao phí truyền tống giữa hai đế quốc Tát Đặc Ân và Cách Lâm Lan rất cao, đủ để hù chết người. Chỉ có những người đứng đầu các đại công hội mới có khả năng thường xuyên truyền tống qua lại mà thôi. Đêm trước khi Nhiếp Ngôn ám sát Tào Húc, Cách Lâm Lan đế quốc mới bắt đầu tung ra Sư Thứu, bán ra bên ngoài, lúc đó các người chơi mới có thể cưỡi Sư Thứu lui tới giữa hai đại đế quốc. Chỉ là lúc ấy Nhiếp Ngôn đã không thể nhìn thấy cảnh đó được nữa.

    Đây cũng chính là con đường phát triển của Tín Ngưỡng, địa đồ của mỗi một tòa thành thị đều rất lớn, đầu tiên, các người chơi sẽ bắt đầu hoạt động ở một thành nhất định, sau khi tung ra toa kỵ thì họ mới có thể qua lại giữa các tòa thành với nhau. Rồi phải đến lúc xuất hiện tọa kỵ phi hành, người chơi mới chính thức được đi ngao du, khám phá khắp nơi.

    Quy tắc của các đế quốc đặt ra cũng không giống nhau, chức nghiệp khác biệt, tín ngưỡng khác biệt, phong tục, văn hóa cũng khác biệt, máy chủ hồ như đã đem cả thế giới tươi đẹp này tái hiện lại ở trước mắt người chơi từng chút, từng chút một. Thật khiến cho người ta kinh ngạc lẫn say mê.

    Khu vực Nhiếp Ngôn đang đi tới, vẫn còn nằm trong phạm vi của Tạp La Nhĩ thành, nhưng lần theo các dấu tích còn sót lại của bạch tinh linh, hắc tinh linh, thú nhân, đã có thể mờ hồ cảm nhận được cảnh tượng khi xưa.

    Nếu như Nhiếp Ngôn gom góp đầy đủ cuốn Trật Tự Chi Chương, tư liệu về phiến Lịch Sử Phủ Đầy Bụi chỉ sợ cũng theo đó mà mở ra sớm hơn. Nhiếp Ngôn không biết được chuyện này là tốt hay xấu, chỉ tin chắc rằng bỏ túi được một vật phẩm truyền kỳ như vậy sẽ vô cùng có lợi đối với sự phát triển sau này của hắn.

    Vừa qua khỏi một khoảnh rừng um tùm rậm rạp đã thấy giữa bãi đất trống ở phía trước xuất hiện sáu con Gấu Mặt Trăng đang đi loanh quanh trong trạng thái du đãng, sáu con này to hơn những con Gấu Mặt Trăng bình thường khác rất nhiều. Xung quanh là các vách tường đã bị tàn phá, phía trên bề mặt còn có thể thấy lờ mờ hình vẽ đồ án cổ xưa và một ít chữ viết của tộc tinh linh. Bên cạnh là tế đài của Nguyệt Lượng nữ thần.

    Những con Gấu Mặt Trăng này hình như là sinh vật cấp tinh anh, Nhiếp Ngôn chậm rãi tiềm hành đến sau những bức tường, thực hiện kỹ năng trinh sát với bọn nó.

    Nham Thạch Gấu Mặt Trăng: ba mươi lăm cấp tinh anh, huyết lượng: 11000/11000.

    Bọn Nham Thạch Gấu Mặt Trăng này là những sinh vật không thể nào dùng chiêu cận chiến được, nếu không có mục sư đi theo, tuyệt không có bất kỳ một đoàn đội nào trong vòng bốn mươi cấp đủ can đảm tấn công bọn chúng.

    Đường đi của Nhiếp Ngôn đã bị những con Nham Thạch Gấu Mặt Trăng chặn mất.

    Quan sát lộ tuyến hoạt động của những con gấu Nham Thạch này, Nhiếp Ngôn do dự một chút rồi dùng một quyển trục gia tốc đồng thời mở ra kỹ năng Bóng Tối Vũ Bước, bay lên phía trước, thoáng chốc đã tới gần bọn chúng.

    Có một con đã phát hiện ra tung tích Nhiếp Ngôn, phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp, vỗ một chưởng tới Nhiếp Ngôn.

    Động tác Nhiếp Ngôn bỗng nhiên nhanh hơn, xoay người một cái đã kịp lách qua bên cạnh con Nham Thạch Gấu Mặt Trăng.

    Một chưởng to đùng của nó mém tí nữa đã chụp trúng Nhiếp Ngôn, sau khi vồ hụt thì bước chân của nó cũng khựng lại. Chờ đến khi nó quay lại tìm kiếm, Nhiếp Ngôn đã chạy xa hơn ba bốn mét. Dùng kỹ xảo ảnh chi vũ bước để né tránh công kích của Nham Thạch Gấu Mặt Trăng đúng là vô cùng thoải mái.

    Lúc Nhiếp Ngôn tránh thoát được công kích của con Nham Thạch Gấu Mặt Trăng kia thì năm con còn lại cũng nhất loạt xông tới, nhìn như kiểu muốn ngũ mã phân thây hắn, một con Nham Thạch Gấu Mặt Trăng cao lớn đứng lên, đánh ra kỹ năng chấn kích.

    Nhiếp Ngôn liền lui về phía sau mấy bước, bùm một tiếng, một chưởng của con gấu kia vỗ vào mặt đất ngay trước mặt Nhiếp Ngôn tạo thành một cái hố sâu.

    Nhiếp Ngôn nhanh nhẹn tránh né công kích của con Gấu Mặt Trăng này. Nghiêng người cố gắng lách qua khe hở giữa các đợt công kích của nó một cách gian nan. Tốc độ của hắn đã nhanh đến cực hạn.

    Ngay khi những con khác đang muốn xông vào thì trong tay Nhiếp Ngôn xuất hiện một cái Thiểm Quang Trần. Bùm một tiếng. Thiểm Quang Trần trong tay nổ tung, phát ra ánh sáng chói mắt.

    Toàn bộ năm con Nham Thạch Gấu Mặt Trăng đều bị mù, gầm gào chạy loạn cả lên, hắn liền nhân cơ hội đó chạy một mạch được hơn mười mét, xoay người nhảy qua một bức tường đổ nát, biến mất ở trong rừng, không còn thấy tung tích.

    Bởi vì chưa bị khai hoang, nên xung quanh đây những con Gấu Mặt Trăng cấp tinh anh thật sự rất nhiều, nhưng Nhiếp Ngôn một mực dựa vào kỹ xảo né tránh vô cùng cao siêu của mình lách qua được hết, từng chút một đi sâu vào cánh rừng Moonlight Sonia.

    Chờ khi nào ba mươi lăm cấp thì để bọn Thôi Xán Đao Quang tới chỗ này khai hoang cũng không tệ, với lực phòng ngự của Thôi Xán Đao Quang và khả năng trị liệu của Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử, mang thêm người tới đây khai hoang tuyệt không vấn đề gì, Nhiếp Ngôn thầm nghĩ.

    Khiến cho Nhiếp Ngôn cảm thấy khá hưng phấn chính là lúc đang tìm kiếm Thiện Lương Chi Chương, hắn lại gặp được hai cái hoàng kim bảo rương và đến mấy cái bạch ngân bảo rương. Một trong hai hoàng kim bảo rương còn mở ra được một sơ cấp phối phương Thủy dược dẫn ma pháp.

    Thủy dược dẫn ma pháp là một trong những tễ thuốc xếp hàng đầu vào loại cực phẩm. Nguyên liệu chế tác tuy bình thường nhưng phối phương điều chế lại cực kỳ hiếm có, phân ra sơ cấp, trung cấp, cao cấp và cấp chuyên gia, kiếp trước giá cả của một trung cấp phối phương được bán ra ở đấu giá hội thậm chí vượt qua giá của một ít các trang bị á truyền kỳ. Còn cao cấp và chuyên gia cấp, hoàn toàn chưa thấy qua. Trong vòng năm mươi cấp, giá của sơ cấp phối phương Thủy dược dẫn ma pháp cao đến không tưởng.

    Thủy dược dẫn ma pháp sơ cấp có tác dụng tăng phúc đối với ma pháp cao cấp: +20% biên độ ảnh hưởng, thời gian ngâm xướng -10%, tốc độ viết văn tự ma pháp +20%. Hiếm có loại tễ thuốc ma pháp sơ cấp nào đạt được hiệu quả như thế.

    Mà phối phương của nó lại cực kỳ hi hữu, vì thế giá của mỗi một lọ Thủy dược dẫn ma pháp lên tới hơn mười kim tệ, rất nhiều pháp sư phải đến khi lên Đại pháp sư mới có thể dùng tới loại tễ thuốc đắt đỏ này.

    Giá thành phẩm của sơ cấp Thủy dược dẫn ma pháp cũng không cao, chỉ vào khoảng năm mươi ngân tệ, cần hơn ba mươi loại nguyên liệu để điều chế nhưng cũng may tất cả đều là những loại phổ biến. Điều phiền toái duy nhất là ngay cả một trung cấp Dược Tề mà chế tác một lọ sơ cấp Thủy dược dẫn ma pháp phải tốn hơn mười phút đồng hồ, đã vậy xác xuất thành công lại không vượt quá 30%, nghĩa là để chế ra một lọ Thủy dược dẫn ma pháp ngon lành phải tốn gần bốn mươi phút.

    Mà mỗi một phút của trung cấp Dược Tề Sư đều vô cùng đáng giá.

    Nhưng Thủy dược dẫn ma pháp lại có ý nghĩa rất lớn đối với một Đại pháp sư, ngay cả với Ma Đạo sư nó cũng rất trân quý. Càng về sau những cao cấp ma pháp họ sở hữu được lại càng mạnh mẽ, nhưng bù lại họ phải tốn ít nhất là một hai giờ, thậm chí lên đến ba bốn giờ để viết ma pháp văn tự, một lọ sơ cấp dược thủy dẫn ma pháp có thể tiết kiệm cho họ được rất nhiều thời gian. Dùng thời gian của trung cấp Dược Tề Sư đổi lấy thời gian của Đại pháp sư, Ma đạo sư hẳn nhiên là một chuyện có lời rồi. Đồng thời sau khi uống Thủy dược dẫn ma pháp, còn có thể giảm thời gian ngâm xướng cao cấp ma pháp đi rất nhiều. Trên chiến trường, mỗi một giây một phút đều vô cùng trọng yếu.

    "Lời to." Nhiếp Ngôn hưng phấn. Giờ hắn mới hiểu rõ vì sao các đại công hội dù có tổn thất bao nhiêu đi nữa vẫn muốn đi khai hoang.

    Kiếp trước không có tham gia công cuộc khai hoang, thật là quá thiệt thòi, chờ khi về lại công hội phải huy động mọi người đi khai hoang ở các địa đồ cấp cao mới được.

    "Nhiếp Ngôn, ngươi đang ở đâu?" Đúng lúc hắn nhận được pm của Quách Hoài.

    "Ta đang ở rừng Moonlight Sonia, có chuyện gì không?" Nhiếp Ngôn hỏi. Quách Hoài pm lúc này chắc chắn là có chuyện quan trọng.

    "Bích Lạc Thương Khung gia nhập vào Quang Minh Thánh Diễm rồi."

    "Ừ hử" Nhiếp Ngôn gật đầu nói.

    "Không lẽ người không lo lắng gì?" Quách Hoài không ngờ Nhiếp Ngôn lại bình tĩnh như vậy, Bích Lạc Thương Khung dù gì cũng là một đại công hội với hai vạn người!

    "Có gì phải lo, ta đã sớm đoán trước, không phải Khải Hoàn Đế Quốc thì cũng là Quang Minh Thánh Diễm." Nhiếp Ngôn nói. Chúng ta đã kết oán với Bích Lạc Thương Khung rồi, cái gì tới cũng sẽ tới thôi, hắn chưa từng hối hận về quyết định trợ giúp phòng công tác Khô Diệp lúc trước.

    "Ngươi đã chuẩn bị tâm lý như thế thì ta cũng không nói nữa. À, còn một việc ngươi cần phải thận trọng, Khải Hoàn Đế Quốc vừa mới mời chào phòng công tác Hắc Ám Bất Diệt. Nghe đâu là nhắm vào ngươi, ngươi nên lưu ý một chút." Quách Hoài nói. Hắc Ám Bất Diệt chính phòng công tác lớn nhất trong nước.

    "Ảnh Sát?" Nhiếp Ngôn ngẩn người, lịch sử phát triển quả nhiên đã xuất hiện một ít sai lệch, không ngờ bọn chúng lại có thể kêu gọi được phòng công tác Hắc Ám Bất Diệt, chẳng biết rốt cuộc họ đã trả bao nhiêu để mời được người kia tới trợ giúp Khải Hoàn Đế Quốc.

    Kiếp trước trong giới Ảnh vũ, có hai nhân vật truyền kỳ, một là Sun: từ một người bình thường từng bước phát triển trở thành một nhân vật thiên tài xuất chúng, kinh diễm tuyệt luân, hào quang chói mắt. Người còn lại chính là Ảnh Sát, hắn rất ít khi xuất hiện trước đám đông, ngay cả thi đấu khiêu chiến giữa các ảnh vũ cũng không tham gia. Hết thảy về hắn đều là bí ẩn. Nhưng từ khi Sun còn chưa nổi tiếng hắn đã thành danh rồi. Là lão đại của phòng công tác lớn nhất cả nước: Hắc Ám Bất Diệt. Tên của hắn từ lâu đã như sét đánh bên tai, nhưng đa số cũng chỉ nghe qua mà chưa từng thấy mặt.

    Ảnh Sát bình thường chỉ tiếp nhận nhiệm vụ ám sát, đều là những vụ giết người khó khăn, nhưng hắn lấy giá cực cao, đến mức có nhiều người không chấp nhận nổi. Đổi lại, hắn cũng chưa từng thất thủ, mọi chuyện đối với hắn dường như chỉ tựa như một trò chơi đầy tính kích thích mà thôi. Kiếp trước, trong danh sách ám sát của hắn, kể cả Dạ Phá Thần Côn, lão đại của Quang Minh Thánh Diễm hay Ái Tình Sát Thương, lão đại của Cuồng Chiến Liên Minh v.v... cũng đều chết trên tay hắn. Người này không về phe của ai cả, chỉ cần giá cả đủ cao thì hắn sẽ ra tay. Kiếp trước, lúc Khải Hoàn Đế Quốc đang còn tranh bá thiên hạ, Phá Thiên cũng từng bị hắn ám sát.

    "Đúng, là hắn." Quách Hoài nói một cách nghiêm trọng. Dù ở game nào, cho tới giờ Ảnh Sát vẫn luôn là một nhân vật mà mọi người khó có thể với tới được.

    "Ngươi có tra được tin tức gì về hắn không?"

    "Không, chỉ biết là Hắc Ám Bất Diệt tạm thời gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc, lão đại của hai công hội Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm đều đã gặp gỡ hắn."

    "Ta là mục tiêu lần này của hắn?"

    "Ta nghĩ đến 90% là vậy, cho nên ngươi phải cẩn thận."

    "Có thể trở thành mục tiêu của Ảnh Sát là một vinh hạnh." Nhiếp Ngôn chẳng những không lo lắng lại còn thản nhiên cười nói.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Mời góp ý
    Bàn luận tại đây
    Lần sửa cuối bởi Everest, ngày 04-03-2015 lúc 18:00.

    ---QC---


  10. Bài viết được 27 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    annguyen1703,atula6100,Bảo Diệp Tường,burua02,choden1239e,Cross360o,cuonglong,david19,diangucmauden,duonghongphuc,freejack,hathanhcongtu,hieudtd,lamhoang99,mafia777,mai_anh186,makete,MaLongy,Miên Lý Tàng Châm,mrdjeu,mysexylove50,nguyencaocay11,niemdc1,pesu,th3ngng0c,timesdragon,Đình Tống,
Trang 37 của 46 Đầu tiênĐầu tiên ... 273536373839 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status