TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 46 của 46 Đầu tiênĐầu tiên ... 36444546
Kết quả 226 đến 227 của 227

Chủ đề: Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ (Chương 278)

  1. #226
    Tiếu hồng trần's Avatar
    Tiếu hồng trần Đang Ngoại tuyến Một giấc hồng trần
    Tiếu ngạo nhân gian
    Tiếu TiếuI'm a Gunner forever
    Thi Sĩ
    Moderator
    Ngày tham gia
    Mar 2013
    Đang ở
    Thính vũ hiên
    Bài viết
    7,833
    Xu
    135,862

    Mặc định

    Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
    Chương 277: Trợ giảng

    ----o0o----
    Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
    Dịch: Triêu Dương
    Biên: Cựu Mộng Như Yên

    Nguồn: www.tangthuvien.com




    Trong phòng thể dục, các học sinh đứng quây thành từng tốp, Dương Bác Dịch thì ở một bên chỉ đạo. Là giáo viên của trường trung học Hoa Đại, từng giật giải á quân của cuộc thi võ thuật lần 70, công phu của thầy Dương vô cùng vững chắc. Nhiếp Ngôn sống qua hai kiếp, dù xét về mặt kinh nghiệm cũng không kém gì nhưng thể chất thì lại thua xa Dương Bác Dịch. Dù là về quyền kình hay cước lực. Cũng bởi vì Nhiếp Ngôn vẫn đang trong độ tuổi đang lớn, đợi khi cơ thể hắn phát triển hoàn toàn thì chắc chắn thực lực sẽ vượt qua thầy Dương.

    Thấy Nhiếp Ngôn đến, Dương Bác Dịch gật đầu cười hỏi:
    - Muốn thử sức với ta một chút không?

    Hắn muốn biết trình độ hiện tại của Nhiếp Ngôn tới mức nào rồi, hôm trước nghe thấy Nhiếp Ngôn chỉ một chiêu đã đánh bại Lưu Thụy, nhưng vì không chứng kiến nên giờ muốn thử xem thân thủ của Nhiếp Ngôn như thế nào.

    Các học sinh xung quanh nghe Dương Bác Dịch muốn tự mình xuất thủ đều tỏ ra hưng phấn. Đám Lưu Thụy nghe vậy thì mừng thầm trong bụng, Nhiếp Ngôn mà giao thủ với Dương Bác Dịch chắc chắn sẽ thua thảm rồi, không biết hắn có thể chịu được mấy đòn đây.

    Nhiếp Ngôn hiểu Dương Bác Dịch không hề có ác ý gì, là giáo viên, thầy chỉ muốn biết được thực lực của học sinh mà thôi.

    - Mong thầy chỉ giáo!
    Nhiếp Ngôn cúi chào Dương Bác Dịch, nói.

    Dương Bác Dịch khẽ vuốt cằm, Nhiếp Ngôn rất lễ phép khiến hắn có chút ấn tượng tốt.

    Mọi người lập tức lui khỏi sân. Dương Bác Dịch và Nhiếp Ngôn sau khi giãn khoảng cách thì theo hành lễ theo đúng chuẩn chuẩn bị thi đấu.

    Tạ Dao mặc võ phục đứng trong đám người đứng xem xung quanh, cô thoáng chút ngạc nhiên vì vẻ mặt kiên định của Nhiếp Ngôn, khí thế của hắn cũng không thua kém gì Dương Bác Dịch. Phải biết rằng thầy Dương là á quân mùa giải trước, cũng vô cùng nổi danh trong giới võ thuật.

    Nhiếp Ngôn hít sâu một hơi, Dương Bác Dịch đúng là một trong những người mạnh nhất mà hắn từng gặp.

    - Tới đi, nhường ngươi ra chiêu trước.
    Dương Bác Dịch nói đầy khí phách.

    - Dạ, thầy Dương.
    Nhiếp Ngôn vừa nói vừa đột ngột tăng tốc, xông tới Dương Bác Dịch.

    Hai người đánh nhau, ngươi lui ta tới, phút chốc đã so chiêu đến vài hiệp, mọi người đứng xem hoa cả mắt. Nhiếp Ngôn tung một đòn đá ngang hung mãnh, nhắm tới cần cổ của Dương Bác Dịch, thầy Dương liền trở tay đỡ. Bịch một tiếng vang lên. Hai lực đạo mạnh mẽ đụng vào nhau khiến hai người đều thối lui vài bước.

    Dương Bác Dịch cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, thực lực của Nhiếp Ngôn quả kinh người. Hắn vốn tưởng rằng chỉ cần dùng năm phần sức đã có thể đỡ được công kích của Nhiếp Ngôn, không ngờ tên nhóc này lại có thể bức hắn ra toàn lực mới có thể chặn lại một cước này.

    Đối với một tên nhóc còn đang độ tuổi phát triển, sức vóc còn chưa viên mãn mà nói thì thế này đã vô cùng đáng gờm. Hơn nữa, Nhiếp Ngôn ra chiêu tàn nhẫn, như đã có kiến giải sâu về cận chiến. Điều đó khiến tâm tình Dương Bác Dịch trở nên xao động, thật đúng là một hạt mầm tốt. Nếu như được huấn luyện bài bản thì hẳn là giành giải quán quân võ thuật cũng không vấn đề gì. Cái Nhiếp Ngôn thiếu chỉ là lực lượng mà thôi.

    Mọi người xung quanh thì đã trợn đến lòi mắt, Nhiếp Ngôn vậy mà lại có thể chống đỡ lâu thế dưới tay của thầy Dương, đúng là khó ngờ. Bọn họ vốn tưởng rằng Nhiếp Ngôn chỉ mạnh hơn các bạn cùng trang lứa một chút thôi. Trong đám bọn họ, sự lý giải về võ thuật của đại đa số vẫn còn đang ở những chiêu thức hoa mỹ. Nhưng Nhiếp Ngôn thì đã vượt xa cảnh giới đó, mạnh hơn Lưu Thụy không chỉ là một chút.

    Ngay cả đám Lưu Thụy cũng nôn nóng.

    "Thừa tàn nhẫn nhưng yếu khí thế, thể lực vẫn cần phải rèn luyện thêm." Dương Bác Dịch sau khi đưa tay trái đỡ cú đá của Nhiếp Ngôn thì rất giật mình vì cả tay đều tê rần. Một cước này của Nhiếp Ngôn nếu như đá trúng ngực người bình thường thì chắc chắn sẽ đá gãy hết xương sườn của họ. Được nhiên vẫn còn kém tuyển thủ chuyên nghiệp nhiều.

    Dương Bác Dịch trả lại một cước, đá thẳng tới ngực Nhiếp Ngôn. Nhiếp Ngôn vội vàng đưa hai tay lên đỡ, bịch một tiếng, hắn phải lùi lại năm sáu bước mới có thể đứng vững.

    Nhiếp Ngôn liền cảm thấy máu huyết nhộn nhạo, lực đá này quá thực vô cùng hung mãnh, không hổ là á quân võ thuật. Nhiếp Ngôn muốn đạt tới trình độ này, ít nhất cũng cần có hai năm rèn luyện nữa. Nhiếp Ngôn gần đây thấy tốc độ của mình rất tiến bộ, nghĩ là nhanh lắm rồi nhưng so với những tuyển thủ chuyên nghiệp này đúng là vẫn kém rất nhiều.

    - Xét tổng thể mà nói, được như ngươi là rất giỏi rồi. Hôm nay tới đây thôi, sau này lại luận bàn tiếp.
    Dương Bác Dịch sau khi khen Nhiếp Ngôn thì quay qua nói với đám học sinh:
    - Bình thường lúc ta không có ở đây, Nhiếp Ngôn sẽ là giáo viên thay ta, các ngươi có chỗ nào không hiểu cứ tới hỏi hắn.

    Dương Bác Dịch đã thừa nhận thực lực của Nhiếp Ngôn.

    - Nhiếp Ngôn, qua đây!
    Dương Bác Dịch gọi.

    Nhiếp Ngôn vừa bước qua thì nghe thấy Dương Bác Dịch nói:
    - Ngươi có hứng thú tha gia giải thi đấu võ thuật không? Ta giúp ngươi báo danh, xét thực lực ngươi muốn giành giải cũng không vấn đề gì.
    Dương Bác Dịch khi nói đến thi đấu võ thuật, trong mắt thoáng hiện sự cuồng nhiệt say mê.

    Nhiếp Ngôn lắc đầu, trả lời:
    - Ta vẫn chỉ là học sinh, không thích hợp với mấy cuộc thi kiểu này.
    Nhiếp Ngôn trái lại rất bình tĩnh, hắn không phải kiểu người ham thích hư vinh.

    - Ngươi không muốn tham gia?
    Dương Bác Dịch sửng sốt sau đó suy nghĩ lại một chút, học sinh của trường Hoa Đại, có người nào không có tiền, không có thế lực? Ai còn thèm quan tâm việc tranh giải ở một cuộc thi võ thuật?

    Nhiếp Ngôn gật đầu thay câu trả lời.

    Nghe thấy Nhiếp Ngôn không muốn tham gia, Dương Bác Dịch có chút mất hứng.

    Thấy thầy Dương thất vọng như vậy Nhiếp Ngôn vốn muốn nói mấy câu dễ nghe, dù sao Dương Bác Dịch cũng là thầy của hắn.

    Nhưng Dương Bác Dịch đã khoát tay:
    - Ngươi về đi, nhớ hướng dẫn thêm cho các bạn, không biết cái gì thì tới hỏi ta.

    Nhiếp Ngôn trở về, hắn chắc chắn sẽ không tham gia vào mấy cuộc tranh tài kiểu này. Còn việc trở thành trợ giảng, trái lại khiến Nhiếp Ngôn vô cùng hưng phấn. Như thế thì hắn sẽ có thể thuận nước đẩy thuyền mà tiếp xúc với Tạ Dao rồi, lấy công mưu tư lợi, cảm giá này đúng là không tệ.

    Cả đám học sinh thấy Nhiếp Ngôn có thể chống đỡ với Dương Bác Dịch lâu như vậy thì đều phục sát đất rồi. Ở đây không có ai có thể là đối thủ của Nhiếp Ngôn thì còn nói gì được. Có vài người đã bắt đầu tới xin Nhiếp Ngôn chỉ bảo, Nhiếp Ngôn cũng kiên nhẫn giải thích với từng người. Thấy Nhiếp Ngôn bình dị dễ gần như vậy, mọi người thoáng chốc đã thân cận hơn nhiều. Có thực lực lại không kiêu căng ngạo mạn giống Lưu Thụy, Nhiếp Ngôn nhanh chóng được bạn bè yêu thích. Còn bọn Địch Hạo đã mơ hồ đem Nhiếp Ngôn thành người cầm đầu.

    Trong những học sinh này không ít người có bối cảnh vô cùng lớn, quan hệ tốt với bọn họ tuyệt đối là hữu ích vô hại.

    Nhiếp Ngôn làm trợ giảng một lúc đã khiến mọi người cảm thấy hiểu được rất nhiều.

    Một lát sau, Nhiếp Ngôn đi tới phía nữ sinh.

    - Chào mọi người!
    Nhiếp Ngôn cất tiếng chào, nhưng có rất nhiều nữ sinh khá câu nệ.

    - Chào trợ giảng!
    Mọi người cũng chào lại.

    Nhiếp Ngôn đi tới chỗ Tạ Dao đang giao thủ với một nữ sinh khác.

    Nhìn các nữ sinh so đấu, nhất là Tạ Dao, liền sinh ra một cảm giác đang thưởng thức ý hay cảnh đẹp, từng đôi chân dài tung cước.

    Thấy Nhiếp Ngôn đứng bên cạnh quan sát, bước chân của Tạ Dạo liền sai nhịp.

    - Biên độ của động tác quá lớn, lực lượng không đủ, cước bộ phải nhanh hơn một chút.
    Nhiếp Ngôn nói.

    Nghe thấy Nhiếp Ngôn làm một tràng như vậy, Tạ Dao ngược lại càng thêm sơ hở, bị đối thủ quét trúng ngã ra sàn.

    Tạ Dao đứng lên, vẻ mặt đầy tức giận. Nếu không phải Nhiếp Ngôn tự dưng xuất hiện cô làm sao mà thua được? Cô liền đưa mắt tìm nhưng làm gì còn thấy tăm tích của Nhiếp Ngôn nữa, hmm, chuồn cũng thật nhanh!

    Suốt buổi học, Nhiếp Ngôn cùng nói chuyện cười đùa với đám bạn học, rốt cuộc cũng xem như đã thân thiết hòa đồng với mọi người.

    Dương Bác Dịch thấy Nhiếp Ngôn quản đâu ra đấy như vậy, càng thêm nhàn hạ vui vẻ. Khi tới thời gian hoạt động tự do thì hắn cũng đi luôn.

    Mãi tới giờ tan học buổi chiều, mọi người mới thay lại võ phục chuẩn bị về.

    Nhiếp Ngôn đứng chờ mọi người chỉnh đốn lại hàng ngũ. Lúc này mọi người đều nhìn về phía hắn xem hắn muốn phát biểu gì?

    Nhiếp Ngôn rặn cả buổi, nói:
    - Ừm, hôm nay học cùng mọi người, ừm, rất vui vẻ, cứ vậy nhé!

    - Mẹ ơi, ta còn tưởng hắn nói cái gì, nghẹn cả ngày được mấy chữ!

    - Chào trợ giảng, bọn ta về nhé!

    Mọi người đều nhao nhao chào tạm biệt.

    Nhiếp Ngôn tới bên cạnh Tạ Dao, nói:
    - Để ta tiễn ngươi.

    Tạ Dao hơi chần chờ một chút rồi cũng gật đầu.

    Nhiếp Ngôn không ngờ được Tạ Dạo lại đồng ý, liền cảm thấy vô cùng vui vẻ. Bởi điều này chứng minh được Tạ Dao đã phần nào tiếp nhận hắn.

    Hạ Linh ở phía xa làm mặt quỷ với Tạ Dao, túm đám chị em kéo đi chỗ khác.

    Trên con đường rợp bóng cây trong vườn trường, thi thoảng có vài người túm năm tụm ba đi qua, mọi người đều hơi tò mò nhìn về phía Tạ Dao và Nhiếp Ngôn. Không ngờ, thần nữ trong lòng mọi người lại đi chung với một nam sinh, tin tức này nếu truyền ra ngoài không biết sẽ làm bao nhiêu con tim tan vỡ đây.

    Sân trường rất đỗi tĩnh lặng và vô cùng bình yên.

    Hai người cứ lặng lẽ đi bên nhau, thảng hoặc sẽ nói đôi câu. Một thứ tình cảm giản dị đạm mạc cũng từ từ len lỏi, khiến người ta bỗng dưng cảm thấy đi mãi, đi mãi cũng không muốn đi đến cuối đường.

    Nhiếp Ngôn nhìn Tạ Dao, hình bóng này ở trong tâm trí hắn đã khắc sâu đến vô cùng. Dù đã trải qua hai kiếp vẫn luôn ghi lòng tạc dạ. Nhớ kiếp trước hắn chỉ dám trốn ở trong góc lặng ngắm Tạ Dao, nhưng đời này đây đã có thể chung bước với cô rồi.

    Nghĩ lại một Tạ Dao lúc nào cũng u hoài của kiếp trước khiến Nhiếp Ngôn mong muốn đời này, sẽ luôn bảo vệ và làm cô vui vẻ.

    Khoảng thời gian bên nhau bao giờ cũng trôi qua rất nhanh, đã sắp đến cổng trường, xe riêng của Tạ Dao cũng đã tới đón.

    Tạ Dao cười trong trẻo, nói:
    - Nhiếp Ngôn, cảm ơn đã tiễn.

    Nụ cười ưu nhã của Tạ Dao khiến Nhiếp Ngôn ngơ ngẩn, tâm hồn của cả hai kiếp sống của hắn cũng suýt nữa bay mất.

    - Không cần cảm ơn.
    Nhiếp Ngôn nói. Khi ở cạnh Tạ Dao, mọi nóng nảy xốc nổi của hắn cũng dần trở nên bình lặng, cảm giác như mọi ồn ào huyên náo đều trở nên lắng lại. Nụ cười của Tạ Dao đối với Nhiếp Ngôn mà nói, cũng tựa ánh bình minh lên trong đêm tối.

    - Nhiếp Ngôn, hôm nay ta rất vui.
    Tạ Dao vẫy tay chào Nhiếp Ngôn rồi lên xe.

    Nhiếp Ngôn cũng vẫy vẫy tay, nhìn chiếc xe từ từ lăn bánh rồi biến mất ở góc đường. Trong lòng hắn thoáng dâng lên chút buồn bã vô cớ, nhưng phần nhiều vẫn là sự hưng phấn khó kìm nén được. Hắn cảm giác được khoảng cách giữa hắn và Tạ Dao đang dần dần xích lại, càng lúc càng trở nên hòa hợp.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Bàn luận tại đây
    Lần sửa cuối bởi Tiếu hồng trần, ngày 18-08-2016 lúc 20:18.
    ---QC---


  2. Bài viết được 4 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    baovt3,mrdjeu,nvccanh,rjnpenho,
  3. #227
    Tiếu hồng trần's Avatar
    Tiếu hồng trần Đang Ngoại tuyến Một giấc hồng trần
    Tiếu ngạo nhân gian
    Tiếu TiếuI'm a Gunner forever
    Thi Sĩ
    Moderator
    Ngày tham gia
    Mar 2013
    Đang ở
    Thính vũ hiên
    Bài viết
    7,833
    Xu
    135,862

    Mặc định

    Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
    Chương 28: Triệu hồi Hoàng Kim Địa Long

    ----o0o----
    Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
    Dịch: Triêu Dương
    Biên: Cựu Mộng Như Yên

    Nguồn: www.tangthuvien.com



    Buổi tối, lại đăng nhập vào trò chơi, Nhiếp Ngôn xem xét và sắp xếp lại các thông tin Quách Hoài mới vừa thu thập được.

    Đầu tiên là hệ thống đã mở chức năng đổi điểm tín dụng, nhiều loại vật phẩm cũng đã được khai thông khiến cho thị trường trở nên sôi động chưa từng có, từ giao dịch trang bị đến mua bán tiền ảo v.v... Do giá quy đổi giữa điểm tín dụng và tiền ảo không cố định, tùy người mua và người bán tự thỏa thuận nên tạm thời vẫn chưa có cách nào nắm giữ.

    Ngoài ra, hệ thống còn xuất hiện vài điểm mới, chỉ là hiện giờ vẫn chưa có cách kiến tạo, ví như quán bar, khách sạn ảo vân.. vân.. đều có thể trả trực tiếp bằng điểm tín dụng. Còn Tín Ngưỡng chỉ nơi cung cấp. Còn cả các cửa hàng mua sắm, sau khi trả bằng điểm tín dụng xong có thể nhận được đồ thực. Hình thức này cũng gần giống như mua online, chỉ khác đây là hình thức thể nghiệm mới, mọi người có thể trong trò chơi xem xét trước các vấn đề như chất lượng vật phẩm, có khuyết điểm nào không rồi mới xác nhận mua.

    Nơi duy nhất có thể mở loại cửa hàng này, chính là cứ điểm.

    Vì vậy, các công hội phải tranh đoạt cứ điểm mới có thể mở ra một khu vực chuyên biệt, phân đất cho các thương nhân mở cửa hàng, rồi thu tiền thuế.

    Chẳng khác nào đưa hình thức giao dịch ở thực tế vào thế giới ảo.

    Đây là một thay đổi lớn của thế giới, mọi người không cần rời khỏi nhà vẫn có thể xem xét chất lượng vật phẩm ở trong thế giới ảo trước, rồi mới quyết định mua hay không.

    Thế nên giá trị của cứ điểm tăng lên vù vù.

    Kiếp trước, tiền thuế của một cứ điểm sơ cấp thôi cũng lên tới hơn mười vạn điểm tín dụng và cả ngàn vàng. Vàng thì để trả chi phí tiêu hao ở chiến tranh công hội, các hội trưởng công hội sẽ phân phát cho các thành viên có cống hiến lớn. Lợi nhuận của một cứ điểm không thôi thì không thể nào trả nổi sự tiêu hao của chiến tranh được, nhưng khi cứ điểm tăng lên, tài lực của công hội cũng ngày càng nhiều hơn. Đến khi công hội phát triển thì thu nhập kiếm được cũng rất khả quan.

    Sau này, Ngưu Nhân Bộ Lạc muốn phát triển thật sự thì cứ điểm là điều quan trọng nhất.

    Sau khi mở ra hệ thống giao dịch điểm tín dụng, thì mười ba cứ điểm của Tạp La Nhĩ thành cũng sẽ mở ra toàn bộ, gồm một cứ điểm siêu cấp, một cao cấp, một trung cấp, còn lại là sơ cấp. Bên trong có một lượng lớn các sinh vật hắc ám chiếm đóng, phải khai hoang xong mới thuộc về công hội. Chỉ có duy nhất một cứ điểm không có sinh vật hắc ám, thì lại bị Quang Minh Thánh Diễm xin xỏ làm chậm lại, đến năm ngày sau mới có thể tranh đoạt được.

    Trong khoảng thời gian này, Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm đều án binh bất động. Ngưu Nhân Bộ Lạc, Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thánh Điện cũng không muốn tiêu hao thực lực nữa, cùng nghỉ ngơi dưỡng sức chuẩn bị khai hoang cứ điểm. Bằng không đợi đến khi các công hội khác khai hoang hết thì công hội của mình cũng hít khói đằng sau khỏi phát triển luôn.

    Chờ đến khi chiến tranh cứ điểm bùng nổ, thì Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ mới là địch nhất mạnh nhất của Ngưu Nhân Bộ Lạc. Còn Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm thì đang từ từ biến mất khỏi hàng ngũ này rồi.

    Nhiếp Ngôn nhìn lại thành quả của suốt quá trình cố gắng vừa qua, ba phòng đấu giá đều đã bắt đầ hoạt động, sinh ý vô cùng thịnh vượng, doanh thu mỗi ngày tầm khoảng một ngàn vàng. Cứ theo đà này thì mười một cửa hàng Tinh Không dược điếm mỗi ngày thì được đại khái bảy tám trăm vàng, thêm thu nhập của Liên Minh Thích Khách cũng cỡ ba trăm, và một ít các cửa hàng luyện kim, các thứ khác cộng lại cũng tầm hai trăm vàng nữa. Hắn vẫn còn trong tay tổng cộng hơn ba mươi miếng đất trống ở các thành thị lớn, đang rao cho thuê, cộng tất cả tiền thuê đất lại thì mỗi ngày có thêm ít nhất ba trăm vàng.

    Đây chỉ mới là thu nhập dự tính trước mắt, nếu sau này kinh doanh phát đạt, số tiền kiếm được chỉ có nhiều hơn.

    Cho nên, thu nhập của Nhiếp Ngôn trong tương lai là vô cùng khả quan. Trong túi còn thừa khoảng một nghìn hai vàng, hắn liền bổ sung vài thứ cho kho hàng công hội. Khảm thêm bảo thạch, phụ trợ ma pháp v.v vào trang bị cho đám hội viên thân tín bên cạnh cũng mất không ít tiền.

    Nhưng mà sự đầu tư của hiện tại đều rất cần thiết, có đầu tư thì về sau, nhóm người này mới càng kiếm được nhiều hơn.

    Mọi người sau khi tạm biệt Nhiếp Ngôn thì đều đi luyện cấp, bọn họ phải tận dụng tối đa để gia tăng thực lực, chuẩn bị cho công cuộc khai hoang cứ điểm.

    Nhiếp Ngôn đi tới một phòng thí nghiệm trong Tinh Không dược điếm, lôi sừng Hoàng Kim Địa Long ra, sau đó lấy chủy thủ cắt qua ngón tay, một giọt máu rơi xuống nhỏ lên sừng Hoàng Kim Địa Long.

    Hệ thống: Bạn có quyết định triệu hồi Hoàng Kim Địa Long không? Vật phẩm sau khi triệu hồi sẽ được buộc định.

    Có!

    Từ sừng Hoàng Kim Địa Long bỗng phát ra ánh sáng vàng vô cùng chói mắt, rực rỡ khắp phòng, nguyên tố ma pháp ở trong phòng cũng trở nên dao động mãnh liệt. Một loại lực lượng cực kỳ dữ dội và mạnh mẽ xuất hiện khiến không gian thứ nguyên cũng bị dao động.

    Một lúc lâu sau, ánh sáng vàng từ từ biến mất, cuối cùng thì tắt sáng, trở nên ảm đạm.

    Nhìn tin tức nhắc nhở của hệ thống, thấy mỗi lần triệu hồi hoặc thu lại Sủng vật, đều mất khoảng chừng 30 giây.

    Sau khi hoàn tất việc triệu hồi, một con Hoàng Kim Địa Long xuất hiện trước mặt Nhiếp Ngôn, chỉ có điều là phiên bản siêu cấp bé xíu, chỉ to khoảng một chú chim cánh cụt, lân phiến màu vàng nhạt bao phù toàn thân, cùng một cái bụng đẫy đà. Lúc đi còn lắc trái lắc phải, đôi cánh cũng nhỏ, thiệt có chút y khuôn con cánh cụt.

    Hoàng Kim Địa Long liên tục rì rầm tiếng long ngữ không rõ ràng, hơi giống trẻ con bi bô tập nói khiến Nhiếp Ngôn lệ rơi đầy mặt. Ngay cả hắn đã học qua Long ngữ nhưng mà nghe vẫn không hiểu.

    Nhiếp Ngôn bước một bước, Hoàng Kim Địa Long lập tức chập chững theo sát một bước. Nhiếp Ngôn đừng lại, nó cũng đứng lại. Một lúc sau Nhiếp Ngôn vẫn đứng im bất động, nó bèn dùng vuốt ôm lấy đầu, ngồi luôn trên đất, lại còn lăn lăn...

    Con Hoàng Kim Địa Long vừa mập mạp vừa buồn cười này chính là sủng vật của Nhiếp Ngôn.

    Nhiếp Ngôn nhìn thanh thuộc tính của Hoàng Kim Địa Long.

    Hoàng Kim Địa Long: cấp 0, điểm lên cấp tiếp theo: 3000 kinh nghiệm.

    Giá trị sinh mệnh: 100.

    Độ trung thành: 60/100.

    Hình thức tấn công: Tấn công Vật lý/ Ma pháp.

    Tấn công: 32 - 33. Phòng ngự: 30. Lực lượng: 30. Nhanh nhẹn: 20. Trí lực: 2. Tốc độ di chuyển: 22. Tốc độ tấn công: 21.

    Tỉ lệ phát triển: 15.

    Thiên phú: Khi thăng cấp có xác suất học được ma pháp Long tộc.

    Thanh kỹ năng: không.

    Nếu Hoàng Kim Địa Long bị chết, trong vòng mười ngày không thể triệu hồi, còn bị giảm điểm kinh nghiệm và độ trung thành. Độ trung thành sẽ tăng lên qua việc cho ăn, mỗi ngày sẽ tăng lên một số điểm nhất định, thức ăn có thể mua ở cửa hàng của npc.

    Hiện tại thi Hoàng Kim Địa Long không mạnh, nhưng khi lớn thì thực lực chắn chắn rất khủng bố, chỉ là Hoàng Kim Địa Long rất khó thăng cấp. Giá trị kinh nghiệm cần để thăng cấp quá lớn, dẫn Hoàng Kim Địa Long thăng cấp thật không phải việc dễ dàng.

    May mà khi dẫn sủng vật thì có thể cho sủng vật hưởng hết điểm kinh nghiệm, như vậy thì luyện cấp cho sủng vật cũng nhanh hơn nhiều.

    Nhiếp Ngôn lại lôi viên thủy tinh năng lượng biến dị ra, định dùng nó để gia tăng năng lực cho Hoàng Kim Địa Long. Thứ này đương nhiên là dùng lúc cấp bậc càng thấp thì càng hiệu quả.

    "Ùng ục, ùng ục." Hoàng Kim Địa Long mở mắt tròn xoe nhìn chằm chằm quả cầu thủy tinh năng lượng biến dị ở trên tay Nhiếp Ngôn. Nhiếp Ngôn đưa quả cầu sang bên, tròng mắt nó cũng lập tức đảo sang bên.

    Nhiếp Ngôn huơ huơ khối cầu thủy tinh năng lượng trên tay, không lẽ đem nó nhét vào đầu của Hoàng Kim Địa Long?

    Cái đầu nó nhỏ xíu thế kia, không lớn hơn thủy tinh năng lượng biến dị là bao.

    Nhiếp Ngôn bó tay, hắn đúng là chưa từng làm chuyện máu me thế này, thiệt là không nỡ nào nhét vào được.

    Hắn ngồi xổm xuống nhìn Hoàng Kim Địa Long, chọc nó:
    "Ê nhóc, giờ làm sao, muốn tao nhét nó vào đầu mày hay mày tự nuốt đây?"

    Nhiếp Ngôn nghĩ nếu không biết dùng khối cầu thủy tinh này thì thôi vậy, chứ không lỡ làm nó chết mất thì tiêu.

    Hoàng Kim Địa Long giương mắt nhìn Nhiếp Ngôn, bày ra bộ dáng tội nghiệp đáng thương khiến Nhiếp Ngôn buồn cười. Tuy rằng những sủng vật này không có trí tuệ cao cấp như nhân loại, nhưng hệ thống vẫn cấp cho nó năng lực lý giải cơ bản.

    Hoàng Kim Địa Long há miệng nuốt trọn khối cầu thủy tinh, rồi gắng sức nuốt, chỉ thấy phần cổ của nó lồi ra một cục lớn, tiếp đó thấy nó kêu ùng ục một cái rồi toàn bộ khối cầu đã bị nó nuốt vào bụng.

    "Móa, nuốt thật hả?"
    Nhiếp Ngôn không ngờ động tác của Hoàng Kim Địa Long lại nhanh đến thế, có muốn càn cũng không kịp nữa, chỉ đành trừng mắt nhìn nó.

    Hoàng Kim Địa Long ngồi dưới đất, cái bụng nhỏ gò lên, nó còn xoa xoa cái bụng, ợ một cái đầy no nê thỏa mãn, cái phần gồ trên bụng mới từ từ biến mất. Bỗng thấy trên trán nó lồi ra một quả cầu nhỏ, là quả cầu thủy tinh hình tròn phát ra ánh sáng rực rỡ.

    Lớp lân phiến vàng nhạt của Hoàng Kim Địa Long trở nên sáng hơn.

    Nhiếp Ngôn còn có thể cảm thấy Hoàng Kim Địa Long lớn hơn một cách rõ ràng, có thể cách dùng của thủy tinh năng lượng biến dị đúng là như thế, thật là ngốc cũng có phúc của người ngốc nha.

    Nhiếp Ngôn vội vàng nhìn lại thanh thuộc tính của Hoàng Kim Địa Long.

    Hoàng Kim Địa Long (cường hóa): cấp 0. Điểm lên cấp tiếp theo: 3000 kinh nghiệm.

    Giá trị sinh mệnh: 120.

    Độ trung thành: 60/100.

    Hình thức tấn công: Tấn công Vật lý/ Ma pháp.

    Tấn công: 38 - 43. Phòng ngự: 37. Lực lượng: 33. Nhanh nhẹn: 22. Trí lực: 5. Tốc độ di chuyển: 32. Tốc độ tấn công: 26.

    Tỉ lệ phát triển: 20.

    Thiên phú: Khi thăng cấp có xác suất học được ma pháp Long tộc.

    Thanh kỹ năng: không.

    Thuộc tính của Hoàng Kim Địa Long đã xảy ra biến hóa lớn, nhất là tỉ lệ phát triển, đây cũng là yếu tố rất quan trọng. Chỉ mất một khối cầu thủy tinh năng lượng biến dị mà có thể tạo ra được một sủng vật có một không hai như thế này, đúng là lời to.

    Tỉ lệ phát triển cao tới 20 thật là một tỉ lệ phát triển siêu cấp.

    Tuy hệ thống sủng vật đã khai thông nhưng mà số người chơi có được sủng vật cũng không nhiều, trong mấy vạn người có một người có đã khá rồi, thêm nữa khá nhiều sủng vật chỉ là loại bỏ đi, hoàn toàn không thể nào so được với Hoàng Kim Địa Long của Nhiếp Ngôn.

    Hoàng Kim Địa Long không chỉ xuất hiện ở Tạp La Nhĩ thành mà còn xuất hiện ở các thành thị khác, thế nên những hội trưởng công hội khác cũng có thể sẽ có được các sủng vật tương tự như thế.

    Nhưng chắc chắn bọn họ không thể có được một sủng vật được cường hóa bằng thủy tinh năng lượng biến dị được.

    Cho nên, Hoàng Kim Địa Long là độc nhất vô nhị!

    Nhiếp Ngôn thu hồi Hoàng Kim Địa Long vào không gian sủng vật. Chớ nếu thả Hoàng Kim Địa Long đi trên đường thật quá khoe khoang. Hắn đang định tìm một nơi để thăng cấp cho Hoàng Kim Địa Long đã rồi nói sau.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Bàn luận tại đây

    ---QC---


  4. Bài viết được 4 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    mrdjeu,nvccanh,rjnpenho,spchjken,
Trang 46 của 46 Đầu tiênĐầu tiên ... 36444546

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status