...Ta muốn nuôi: một thảo nguyên bò tót,
Trồng rừng gừng, khơi dòng suối Vodka.
Uống rượu xong là tất thảy đàn bà,
Cung kính đứng bên: mát-xa ,tẩm quất....
Ai đã từng gặp anh một lát,
Ắt hẳn đều dứt khoát sẽ thương.
Tâm hồn trong sáng như gương,
Cho dù đầu tóc bụi đường mù bay.
Nhìn dáng vóc cao gầy lịch sự
Khi trầm ngâm tư lự cuộc đời.
Nét thanh tú, vẻ sáng ngời,
Làn da ánh mắt nhất thời cao sang!
Nhắc đến anh cả làng đều nể,
Về con người tất thể đều hay.
Trên đời hoàn hảo thế này,
Em nào từng gặp đều say như gì.
Nét thanh tao ai bì được nổi,
Trí thông minh tuyệt đối đứng đầu.
Ngọc Hoàng nhắc tới phát sầu,
Ala, Thần Dớt đau đầu phát điên.
Vẻ rạng ngời đến tiên chẳng sánh,
Và khả năng thần thánh đâu bì,
Con gái đang tuổi dậy thì,
Thấy anh dạo bước tức thì đều yêu.
Mở miệng là nói điều đạo lí,
Những phương ngôn chí lí quá trời.
Hoàn mỹ nhất ở trên đời.
Ngợi ca năm lẻ cũng thời không xong!
Bởi gương mặt anh trong sáng quá,
Làn da non đâu sá tuyết sương.
Cầm kỳ thi họa đều tường,
Khả năng uống rượu bốn phương đều sờn.
Đến Bếch - khâm phải hờn phải dỗi,
Và Bi-rên tuyệt đối sẽ ghen,
Mắt nhìn sáng quắc như đèn,
Vừa trong lại có điểm đen lẫn vào.
Ôi, dáng điệu thanh tao quá đáng,
Ôi, mắt nhìn thật sáng quá đi,
Ôi, long lanh nét xuân thì,
Ôi, người như thế ai bì được đâu...
Nói về anh mọi câu vàng ngọc,
Mỹ từ đều còi cọc cập kênh,
Tóc đầu đinh cũng bồng bềnh,
Hơn làn gió thoảng nhẹ tênh giữa trời.
Nên gương mặt đâu lời diễn tả,
Tinh tế hơn tất cả trên đời,
Vẻ đẹp chẳng thốt thành lời,
Đứng khoe tiêu sái, nằm phơi dáng ngà.
Và tính cách thật thà quá đỗi.
Thốt một câu tuyệt đối không sai,
Thanh âm dìu dặt khoan thai,
Nghe còn như rõ hơn đài phát thanh.
Nên hổ đói trước anh cũng choáng,
Ăn cỏ và uống khoáng cầm hơi.
Khi anh răng nghiến kêu trời,
Húp xong tô cháo tức thời mưa ngay.
Sơ gặp anh cũng say điếu đổ,
Và ni cô cũng khổ tương tư,
Đến thánh nữ chốn tàng thư,
Chỉ cần anh muốn cũng "hư hỏng" liền!
Con người anh coi tiền như rác,
Tàng thư kia, xu khác chi đâu.
Khi cần nhổ một cọng râu,
Thổi phù một cái là giầu nhanh thôi.
Khi bâng quơ những lời rất ngắn,
Kẻ nghiện vụt đứng đắn, sẽ cai.
Vô tình nói một hơi dài,
Anh-tanh nghe sẽ nhận sai tức thì.
Và anh buột miệng hắt xì,
Lưu manh trộm cướp đều quì dưới chân.
Do lời nói muôn phần cao quí...
Thật rõ ràng đâu phí thông minh.
Làm cho bồ tát thất tình,
Thế gian duy nhất chỉ mình anh thôi.
Trong quán nhậu buông lời chém gió,
Đủ sức làm mèo chó cụt đuôi,
Nhậu xong bát sạch như chùi,
Và rồi mở miệng sặc mùi vốt-ka.
Ăn nhậu là Lưu Linh phải sợ,
Làm Chí Phèo cũng ợ ra bia,
Dẫu sang thế giới bên kia,
Với anh men rượu chẳng lìa xa đâu.
Đến đây chốt lại một câu.
Rằng Lê Thế Việt đứng đầu thế gian.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
GK1 : Thể loại hợp, hình ảnh tốt, bám sát yêu cầu cuộc thi. Thơ rất vui. Tuy nhiên Lê Thế Việt rất chi "nà náo", không điều chỉnh thái độ sẽ khó mà tiến xa. Mầy mà đứng đầu thế gian/Thì ông đây sẽ lên hàng thượng tiên
GK2 : Tự sướng tốt, thơ được
GK3 :Bạn Vịt này làm song thất lục bát cũng đúng vần, đúng điệu, mà còn gieo chính vận hẳn hoi. Trình tự sướng thật cao, nhưng lối nói phóng đại thường dẫn đến cảm nhận phản diện. Mình cũng sợ nhân vật mà mắt cái gì như đèn pha sáng quắc, hehehe…
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hải Hòa...
biển xanh ngắt mầu!
Đôi bên cát trắng lẫn nâu vỏ sò.
Một bờ lạch cạn quanh co,
Triều lên tràn nước làm cho ta buồn.
Nhìn kìa!
Sóng dập sóng dồn...
Đôi em áo tắm sờ người đùa nhau.
Kiêu hùng sa mọc ngẩng đầu.
Gốc lơ thơ lá nhuốm mầu xanh râm.
Rạo rực...
cơn sóng trào dâng,
Phủ lên mình cát bâng khuâng dạt dào,
Khi ngọn sóng tới đỉnh cao,
Bất ngờ nước xõa bọt trào trắng tinh...
Sau mưa,
biển rất hữu tình!
Sóng lăn tăn gợn chúng mình đùa chơi.
Thổn thức...
bờ cát nằm phơi,
Dốc nghiêng thoai thoải lả lơi rất đều.
Thềm đá cuội,
mọc xanh rêu.
Kín mà như hở thật khêu gợi tình.
Dõi mắt nhìn biển lung linh,
Ánh trời chênh chếch làm tình mênh mang,
Vô tình đưa mắt nhìn sang,
Ta đây chợt thấy bao hàng lộ ra.
Tổng cương về biển Hải Hòa.
Thật là cảnh sắc rất là bờ-rô.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
GK1 : Kỹ thuật khá, hình ảnh tốt, câu chữ có nhiều sáng tạo tìm tòi. Nhưng tác giả quá tập trung vào việc làm cho thơ sexy, ấn tượng, chơi câu đùa chữ… nên thơ tuy có cảnh mà chưa có người.
GK2: Đã từng ghé huyện Tĩnh Gia/ Một ngày rét mướt Hải Hòa lạnh tanh/ Chẳng hàng họ, chẳng rêu xanh/ Cá khô rượu nóng mình anh với mình. Ẩn dụ nhiều, lập lờ hai nghĩa khiến ng ta nghĩ bậy nhiều, đọc xong những ý nghĩ về quê hương như chạy đi đâu hết, những âm thanh về mây mưa, sóng biển tung trào lại nhảy múa tưng bừng như thể đang luyện câu 3, 4 trong bí kíp Hiệp Khách Hành. Ài, cũng là một khía cạnh, một cách nhìn, một cảm nhận về quê hương. Có điều, có lẽ trong phạm vi cuộc thi như thế này, người ta đón chờ những cảm nhận về ng dân chài Tĩnh Gia, về những ng phụ nữ 30 đã lên chức bà ngoại... hơn chăng? Có tay và hồn làm thơ, thủ pháp tốt, coi chừng đi vào ma đạo và/hoặc thủng dạ dày.
Gk3: ^^ Nhìn chung bài thơ có cố gắng thoát khỏi những cảm xúc ngâm ngợi ""truyền thống"" khi tả về quê hương đồng thời hướng đến sự "" đa nghĩa "" theo kiểu trào lộng. Bài thơ hầu như thuần về tả cảnh với những liên tưởng theo phong cách ""đặc trưng "" của tác giả.
Về tả cảnh, mình thấy nó không có gì đặc sắc vì hơi …quen. Mấy câu thơ đầu dễ làm ta liên tưởng đến phong cách chấm phá không gian của Nguyễn Du “Cỏ non xanh tận chân trời/Cành lê trắng điểm một vài bông hoa”. Tuy nhiên thì cách dùng từ lại hơi …tự nhiên chủ nghĩa làm bức tranh thiếu đi chiều sâu. Và hơn nữa, nó hơi …ngang (thậm chí hơi phi …thể thao về khung cảnh thực tế thì phải, chẳng biết có đúng không, mình search ảnh trên gg thấy thế), vì ngay câu đầu đã lạc về luật vần.
Các đoạn sau chủ yếu tập trung miêu tả các cấp độ của sóng và các “hệ lụy” đi kèm của nó, ^^. Dĩ nhiên thì ở đây chúng ta sẽ không xem xét các nét đặc trưng vì sóng ở đâu chả là …sóng nên tập trung vào nghệ thuật miêu tả của tác giả. Có ý tứ và biết cách triển khai. Tác giả đã cố gắng tạo nhịp từ “dữ dội” đến “bình yên”, tuy có đôi chỗ …”trật nhip”, có lẽ vì “biển” thì dài và rộng, mà “sóng” bởi chưa có gió nên hơi “yếu” chẳng? Cách dùng từ một số chỗ vẫn hơi gượng ép thì phải, ^^. Có lẽ ưu của tác giả là ở đây mà nhược cũng là ở đây. ^^, và hình như nó cũng hơi không ăn nhịp với danh xưng của vùng biển nhỉ?
Xét toàn cục, ý tưởng của bài thơ đề ra rất hay, tuy nhiên về phần “thi công” hơi …^^. Tất nhiên là với cấp độ của chúng ta khó có thể đòi hỏi những câu kiểu “Gió thổi cành cây rung lắc cắc/Sóng dồn mặt nước vỗ long bong”. Nên bài thơ có lẽ hơi “trung tính”. Không đủ đặc sắc về tả cảnh lẫn tình, lại chưa đủ sâu lẫn hóm theo kiểu “ý tại ngôn ngoại”. ^^, biết làm sao được, bởi vẫn nhiều khi “nhi nữ tình trường mà anh hùng khí đoản” mà nhỉ.
P/S all: Thú thực là mình thích các thể thơ tự do hơn nên không phản cảm gì với các phá cách. Tuy nhiên mình cũng muốn nói thêm một chút về cái tạm gọi là mốt ngắt câu trong các bài thơ lục bát bây giờ. Theo như thiển học của mình (^^, mình vốn dân ngoại đạo với văn chương nên rất amateur về khoản này) thì người khởi xướng ra kiểu thơ này là Maiacopxky với các bài thơ bậc thang trứ danh của ông. Sau đó hình như bác Nguyễn Đình Thi áp dụng vào một số bài thơ và một số các bác nữa, nhưng hầu như không thành công. Bởi lẽ (theo mình) nếu như Maiacopxky khi ngắt câu chú ý đến toàn bộ bố cục và ý tứ bài thơ thì phần lớn các bác nhà mình chỉ để tạo dáng là chính. Bây giờ mình cũng có cảm giác như vậy khi đọc các bài thơ lục bát kiểu này. Việc phá vỡ các nhịp truyền thống không hề gây một cảm giác thú vị mà cứ gây cái cảm giác ngang ngang. Có thể các bạn cho rằng với cách ngắt nhịp một cách …hình thức như vậy sẽ diển tả thêm được cảm xúc nhưng mình e là không phải. Thơ lục bát với cả kiểu gieo vần truyền thống lẫn biến thể đủ để diễn tả các cung bậc tình cảm. Phá cách thì cũng được thôi, nhưng nếu chỉ để làm dáng, gây sự lạ thì theo mình không nên. Nói như Hoài Thanh, đó là cảm giác vào một ngôi chùa cổ kính mà ta thấy thắp nhang điện, ^^.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Thềm khuya ngậm mảnh trăng vàng,
Sương đêm lan nhẹ, khẽ khàng khuyết thu.
Chốn biên hoang, Tàng Thư phía trước,
Khách dạ hành dừng bước phân vân.
Giữa lưng chừng ngọn Côn Luân,
Đề rằng: Ta đã dừng chân chốn này.(1)
Nâng bầu rượu cuồng say độc ẩm,
Bỗng bất ngờ xây xẩm toàn thân.
Giữa trời phiêu hốt thanh âm:
"Xin mời vào vực (VUC) luyện thần vài hôm!"
Hoa Nguyệt Lâu lan "thơm" váng vất...
Mi nặng dần rồi ngất đi luôn.
Dường như xuyên Việt giữa đường,
Hồn phiêu du khắp trăm phương ngàn miền.
Kìa có phải là Biên Hoang đấy!(2)
Truyền thuyết xưa xiết mấy anh hùng,
Là nơi ngọa hổ tàng long,
Bao nhiêu hiệp khách võ công cao cường.
Hoành thương giữa chiến trường: Dâm đế,
Dẫn tinh binh xuất thế ngang trời.
Thượng mã, thở dốc một hơi
Chiếm thành đoạt lũi tơi bời giữa đêm.
Lại như thấy trước thềm Thất Giới.(3)
Hồn Dâm long cùng với Lục Vân.
Hết phong ấn lại phép thần,
Anh hùng thì ít, giai nhân thì nhiều.
Kia là chốn hoang liêu Thần Mộ,(4)
Thần Nam và Đạm Cổ Thai Tuyền,
Nhân gian oánh với Thanh Thiên.
Chiến thần thượng cổ chém Thiên long già.
Rồi Huyết Hải, Phật đà Phật tổ,
Vũ Hinh và một rổ hóa thân.
Làm nhân vật chính phân vân,
Cuối cùng xơi hết có ngần ngại đâu.
Vừa chớp mắt phép mầu hiển hiện,
Có phải Tinh Thần Biến kia chăng!?(5)
Tần Vũ mặt lạnh như băng,
Vung tay một cái giết trăm ngàn người.
Bồng Lai đảo, tiên cười như cú.
Hồng Hoang kia, thần thú vô biên.
Phi thăng rồi sẽ lên tiên,
Đến khi đủ lực hồn nhiên hóa thần.
Đang tu luyện bỗng rầm một cái,
Mở mắt ta tỉnh lại giữa chừng.
Đập vào mắt: Thanh Thiên Đường,
Thế rồi vụt tỉnh giấc trường Nam Kha.
Khẽ lừng thững tiến ra một bác,
Mặt mày tuy xơ xác, nhưng sang...
Hiệu xưng là ổng tên Giang,
Hiện đang chấp chưởng ở Tàng Thú Viên.
Cũng nghe nói thanh liêm từ bé,
Thiên hạ đồn đâu lẽ sai chăng!?
Đập bàn nhỏ nhẹ quát rằng:
"Đang quì dưới đó là thằng nào đây!"
Thảo dân đây người ngay tính thiệt.
Quì mà rằng: "Tên Việt Bờ-rô...
Gia tài ước có triệu đô,
Ai tầm (item) có rất nhiều đồ độc a.
Côn Luân đỉnh bước qua lần đó,
Thiệt tình là chưa rõ nội qui,
Đề bút xong đà ngất đi,
Mở mắt là thấy mình quì ở đây."
Giang quan nhớn đưa tay làm hiệu
Ngụ ý rằng tiền triệu mới xong,
Thật là nát cả cõi lòng,
Nghiến lợi lo lót thoát vòng oan khiên.
Từ triệu phú hóa liền hành khất,
Được quan Giang cấp đất Cái Bang,
Thôi thì đất chiếu, trời màn...
Rõ là bang Cái, sao toàn đực thôi.
Có hôm rảnh ta ngồi bắt rận.
Bỗng vang âm trống trận từng cơn,
Cái Bang đại chiến Hoa Sơn,
Được tin như vậy mừng rơn trong lòng.
Gom hành lý ta vòng cửa nhỏ,
Cạo râu và trút bỏ khất trang,
Đào ngũ thoát khỏi Cái Bang.
Phen này quyết chí đi làm văn nhân.
Vác lều chõng, dây phần Kim Bút.
Trộm xu xèng, đi đút cửa quan.
Vinh qui bái tổ về làng,
Vô tình lạc bước ngang chiêu phu đài.
Bảng hiệu triệu anh tài tứ xứ,
Có xu thì xin cứ vào đây:
Ngắm nàng mỹ nữ trong này,
Vẫn không thấy thích mời bay đi liền.
Sẵn đang lúc thừa tiền trong túi,
Nên ta không khách sáo nữa a.
Giai nhân tuyệt sắc bước ra,
Khẽ khàng nàng thốt: "Thiếp là Dung nhi.
Tinh thông đủ Cầm kỳ thi họa,
Mọi pháp môn phép lạ nằm lòng,
Giờ đây đến tuổi lấy chồng,
Ước mơ kiếm được tướng công có tiền."
Nghe thấy vậy ta liền hoảng hốt,
Bỗng được nghe ngọc thốt phía xa
Ôm đàn che nửa mặt hoa...
Tình tang một lúc ta đà xiêu ngay.
Ra khỏi trướng nàng hây má đỏ,
Nũng nịu cười vứt bỏ tiền boa.
Bà mai mới rảo bước ra...
Sẽ cười âm độc, xưng là Mun nhi.
Xòe năm ngón cười khì một cái,
Muốn rước người thì phải chừng đây.
Hồn xiêu phách lạc lên mây,
Giá mà biết trước thế này... Ô! Hô...
Cưới được vợ nghèo khô nghèo quắt,
Tý huy hoàng, lay lắt năm canh
Mỗi lần đến hội Quần Anh,
Thấy Chiêu phu bảng mặt xanh như gì.
Gần đây nghe cuộc thi hoành tráng
Trốn vợ hiền quýnh quáng tìm sang.
Quyết tâm giật giải Văn Đàn,
Nát thân cũng phải được làm ai đôn (Idol).
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
GK1: Thơ được, nhưng ý hơi loạn. Dù cho lang thang cũng nên có một lộ trình để đi, lan man dàn trải như vậy làm bài thơ thiếu cấu trúc chặt chẽ, ngôn từ kém súc tích
Gk2 : Nhận xét về niêm luật:
Nhận xét về vận luật:
^^, Vốn ở thể này mình không chú trọng lắm về nhận xét vận luật vì gần như …ai cũng biết. Nhưng riêng bài này thì cứ phải …nói tý. Thể song thất lục bát thì phải bắt đầu bằng hai câu thất, chưa thấy bắt đầu bằng lục bát bao giờ!, ^^.
Nhận xét về ý, tứ:
Về cách chọn ý và triển khai có lẽ là điểm mạnh của tác giả. Điều này có lẽ liên quan để “sở đoản” viết văn của bạn, ^^. Diễn tiến khá logic, cách lựa chọn từ ngữ khá phù hợp. Tuy nhiên điểm yếu của tác giả cũng là ở đây, đọc bài thơ mà mình cứ có cảm tưởng như đọc một bài …phóng sự, tính thông tấn nhiều mà cảm xúc ít, làm người đọc chỉ chú ý đến các sự kiện. Chắc là khập khiễng nhưng khi đọc bài này mình lại cứ lan man so sánh sang Tỳ bà hành của Bạch Cư Dị. Tất nhiên là không thể so sánh một kiệt tác với một bài thơ bình thường nhưng mình chỉ muốn nhấn mạnh là ở bài thơ trên tác giả cũng kể lại một câu chuyện với mở đầu “Bến Tầm Dương canh khuya đưa khách”, nhưng đọc bài thơ người ta thấy rõ đó là một khung cảnh, một câu chuyện làm nền (dù được phác họa bằng những nét tuyệt bút) mà cảm được tình ý mênh mang, cảm xúc sâu sắc để thấm thía nỗi buồn của người tư mã đất Giang Châu.
^^, Thêm chút tản mạn dài dòng chút cho đúng phong cách của tác giả. Mình vốn không ngại đọc dài (bé chân thất vọng nhớ, ^^). Thậm chí ngày xưa hồi sinh viên đi thư viện mấy chị thủ thư còn biết tính mình nên toàn lựa giới thiệu cho mấy quyển dày cộp. Nhưng vấn đề là viết dài đừng có …lan man, phải biết lựa chọn những nhấn nhá, tạo được nhịp điệu để dẫn dắt, đều đều quá hoặc dồn dập quá đều không ổn. Chưa kể lắm lúc còn cảm giác tác giả hơi bị “khoe” kiến thức một cách hơi lộ liễu. Lấy ví dụ bên ngoài chút, đọc qua mấy tiểu thuyết của mấy tác giả Việt bây chừ thì toàn hướng về “bản năng gốc” như một cái mốt thời thượng (chắc măm nhiều lý luận của Freud quá, ^^ ), nhưng quả thực mình thấy sống sượng quá, chắc là do tiêu hóa chưa thông lý luận của ông. Đọc sang Rừng Nauy dù chưa phải kiệt tác gì, mới cảm thấy sau những cảm xúc tình dục mãnh liệt và dữ dội là nỗi buồn thấm đẫm nhân văn. Hoặc nhiều lần mình cứ băn khoăn tại sao đọc các tác phẩm của Thần Châu Tân ngũ hiệp lại cứ thấy gờn gợn, sau mới nghĩ (theo mình nhé, ^^) đó là do các tác giả này đọc quá nhiều nên cứ thế bê nguyên các kiến thức này sang bên truyện mà chưa đạt độ chín như Kim Dung để người đọc thấy được đó là kiến thức của chính tác giả. Hoặc như best seller mới đây – Đo thế giới, dù tác giả đưa ra rất, rất nhiều kiến thức mà người đọc vẫn không cảm thấy bị ngợp, trái ngược khi đọc với Dan Brown.
^^, tản mạn với tác giả tý chút về viết dài nhé, (^^, cũng coi như là khoe mình ấy mà, ^^).
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
nếu bạn yêu quý letheviet..hãy vote cho anh ấy..... mỗi cái click thanks của bạn...sẽ góp phần đưa anh ấy lên đỉnh vinh quang hạnh phúc..còn chần chờ gì nữa....
let's come on...babies
-----------
Danh sách fan hâm mộ:
1/
2/
( to be continued )
-----------
P/s: Danh sách fan sẽ được update liên tục tại đây.
Cám ơn...cám ơn..và xin cám ơn.....