TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 15 12311 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 71

Chủ đề: letheviet's fanclub - Idol Văn Đàn

  1. #1
    Ngày tham gia
    Aug 2009
    Đang ở
    lam thủy cốc
    Bài viết
    6,535
    Xu
    0

    Mặc định letheviet's fanclub - Idol Văn Đàn


    Xin chúc mừng thí sinh letheviet của chúng ta

    http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/....IW6986A7.html

    ...Ta muốn nuôi: một thảo nguyên bò tót,
    Trồng rừng gừng, khơi dòng suối Vodka.
    Uống rượu xong là tất thảy đàn bà,
    Cung kính đứng bên: mát-xa ,tẩm quất....

    Ai đã từng gặp anh một lát,
    Ắt hẳn đều dứt khoát sẽ thương.
    Tâm hồn trong sáng như gương,
    Cho dù đầu tóc bụi đường mù bay.
    Nhìn dáng vóc cao gầy lịch sự
    Khi trầm ngâm tư lự cuộc đời.
    Nét thanh tú, vẻ sáng ngời,
    Làn da ánh mắt nhất thời cao sang!

    Nhắc đến anh cả làng đều nể,
    Về con người tất thể đều hay.
    Trên đời hoàn hảo thế này,
    Em nào từng gặp đều say như gì.
    Nét thanh tao ai bì được nổi,
    Trí thông minh tuyệt đối đứng đầu.
    Ngọc Hoàng nhắc tới phát sầu,
    Ala, Thần Dớt đau đầu phát điên.
    Vẻ rạng ngời đến tiên chẳng sánh,
    Và khả năng thần thánh đâu bì,
    Con gái đang tuổi dậy thì,
    Thấy anh dạo bước tức thì đều yêu.
    Mở miệng là nói điều đạo lí,
    Những phương ngôn chí lí quá trời.
    Hoàn mỹ nhất ở trên đời.
    Ngợi ca năm lẻ cũng thời không xong!

    Bởi gương mặt anh trong sáng quá,
    Làn da non đâu sá tuyết sương.
    Cầm kỳ thi họa đều tường,
    Khả năng uống rượu bốn phương đều sờn.
    Đến Bếch - khâm phải hờn phải dỗi,
    Và Bi-rên tuyệt đối sẽ ghen,
    Mắt nhìn sáng quắc như đèn,
    Vừa trong lại có điểm đen lẫn vào.
    Ôi, dáng điệu thanh tao quá đáng,
    Ôi, mắt nhìn thật sáng quá đi,
    Ôi, long lanh nét xuân thì,
    Ôi, người như thế ai bì được đâu...
    Nói về anh mọi câu vàng ngọc,
    Mỹ từ đều còi cọc cập kênh,
    Tóc đầu đinh cũng bồng bềnh,
    Hơn làn gió thoảng nhẹ tênh giữa trời.
    Nên gương mặt đâu lời diễn tả,
    Tinh tế hơn tất cả trên đời,
    Vẻ đẹp chẳng thốt thành lời,
    Đứng khoe tiêu sái, nằm phơi dáng ngà.
    Và tính cách thật thà quá đỗi.
    Thốt một câu tuyệt đối không sai,
    Thanh âm dìu dặt khoan thai,
    Nghe còn như rõ hơn đài phát thanh.
    Nên hổ đói trước anh cũng choáng,
    Ăn cỏ và uống khoáng cầm hơi.
    Khi anh răng nghiến kêu trời,
    Húp xong tô cháo tức thời mưa ngay.
    Sơ gặp anh cũng say điếu đổ,
    Và ni cô cũng khổ tương tư,
    Đến thánh nữ chốn tàng thư,
    Chỉ cần anh muốn cũng "hư hỏng" liền!

    Con người anh coi tiền như rác,
    Tàng thư kia, xu khác chi đâu.
    Khi cần nhổ một cọng râu,
    Thổi phù một cái là giầu nhanh thôi.
    Khi bâng quơ những lời rất ngắn,
    Kẻ nghiện vụt đứng đắn, sẽ cai.
    Vô tình nói một hơi dài,
    Anh-tanh nghe sẽ nhận sai tức thì.
    Và anh buột miệng hắt xì,
    Lưu manh trộm cướp đều quì dưới chân.
    Do lời nói muôn phần cao quí...
    Thật rõ ràng đâu phí thông minh.
    Làm cho bồ tát thất tình,
    Thế gian duy nhất chỉ mình anh thôi.
    Trong quán nhậu buông lời chém gió,
    Đủ sức làm mèo chó cụt đuôi,
    Nhậu xong bát sạch như chùi,
    Và rồi mở miệng sặc mùi vốt-ka.
    Ăn nhậu là Lưu Linh phải sợ,
    Làm Chí Phèo cũng ợ ra bia,
    Dẫu sang thế giới bên kia,
    Với anh men rượu chẳng lìa xa đâu.

    Đến đây chốt lại một câu.
    Rằng Lê Thế Việt đứng đầu thế gian.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    GK1 : Thể loại hợp, hình ảnh tốt, bám sát yêu cầu cuộc thi. Thơ rất vui. Tuy nhiên Lê Thế Việt rất chi "nà náo", không điều chỉnh thái độ sẽ khó mà tiến xa. Mầy mà đứng đầu thế gian/Thì ông đây sẽ lên hàng thượng tiên

    GK2 : Tự sướng tốt, thơ được

    GK3 :Bạn Vịt này làm song thất lục bát cũng đúng vần, đúng điệu, mà còn gieo chính vận hẳn hoi. Trình tự sướng thật cao, nhưng lối nói phóng đại thường dẫn đến cảm nhận phản diện. Mình cũng sợ nhân vật mà mắt cái gì như đèn pha sáng quắc, hehehe…

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Hải Hòa...
    biển xanh ngắt mầu!
    Đôi bên cát trắng lẫn nâu vỏ sò.
    Một bờ lạch cạn quanh co,
    Triều lên tràn nước làm cho ta buồn.

    Nhìn kìa!
    Sóng dập sóng dồn...
    Đôi em áo tắm sờ người đùa nhau.
    Kiêu hùng sa mọc ngẩng đầu.
    Gốc lơ thơ lá nhuốm mầu xanh râm.
    Rạo rực...
    cơn sóng trào dâng,
    Phủ lên mình cát bâng khuâng dạt dào,
    Khi ngọn sóng tới đỉnh cao,
    Bất ngờ nước xõa bọt trào trắng tinh...

    Sau mưa,
    biển rất hữu tình!
    Sóng lăn tăn gợn chúng mình đùa chơi.
    Thổn thức...
    bờ cát nằm phơi,
    Dốc nghiêng thoai thoải lả lơi rất đều.
    Thềm đá cuội,
    mọc xanh rêu.
    Kín mà như hở thật khêu gợi tình.

    Dõi mắt nhìn biển lung linh,
    Ánh trời chênh chếch làm tình mênh mang,
    Vô tình đưa mắt nhìn sang,
    Ta đây chợt thấy bao hàng lộ ra.

    Tổng cương về biển Hải Hòa.
    Thật là cảnh sắc rất là bờ-rô.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    GK1 : Kỹ thuật khá, hình ảnh tốt, câu chữ có nhiều sáng tạo tìm tòi. Nhưng tác giả quá tập trung vào việc làm cho thơ sexy, ấn tượng, chơi câu đùa chữ… nên thơ tuy có cảnh mà chưa có người.

    GK2: Đã từng ghé huyện Tĩnh Gia/ Một ngày rét mướt Hải Hòa lạnh tanh/ Chẳng hàng họ, chẳng rêu xanh/ Cá khô rượu nóng mình anh với mình. Ẩn dụ nhiều, lập lờ hai nghĩa khiến ng ta nghĩ bậy nhiều, đọc xong những ý nghĩ về quê hương như chạy đi đâu hết, những âm thanh về mây mưa, sóng biển tung trào lại nhảy múa tưng bừng như thể đang luyện câu 3, 4 trong bí kíp Hiệp Khách Hành. Ài, cũng là một khía cạnh, một cách nhìn, một cảm nhận về quê hương. Có điều, có lẽ trong phạm vi cuộc thi như thế này, người ta đón chờ những cảm nhận về ng dân chài Tĩnh Gia, về những ng phụ nữ 30 đã lên chức bà ngoại... hơn chăng? Có tay và hồn làm thơ, thủ pháp tốt, coi chừng đi vào ma đạo và/hoặc thủng dạ dày.

    Gk3: ^^ Nhìn chung bài thơ có cố gắng thoát khỏi những cảm xúc ngâm ngợi ""truyền thống"" khi tả về quê hương đồng thời hướng đến sự "" đa nghĩa "" theo kiểu trào lộng. Bài thơ hầu như thuần về tả cảnh với những liên tưởng theo phong cách ""đặc trưng "" của tác giả.

    Về tả cảnh, mình thấy nó không có gì đặc sắc vì hơi …quen. Mấy câu thơ đầu dễ làm ta liên tưởng đến phong cách chấm phá không gian của Nguyễn Du “Cỏ non xanh tận chân trời/Cành lê trắng điểm một vài bông hoa”. Tuy nhiên thì cách dùng từ lại hơi …tự nhiên chủ nghĩa làm bức tranh thiếu đi chiều sâu. Và hơn nữa, nó hơi …ngang (thậm chí hơi phi …thể thao về khung cảnh thực tế thì phải, chẳng biết có đúng không, mình search ảnh trên gg thấy thế), vì ngay câu đầu đã lạc về luật vần.
    Các đoạn sau chủ yếu tập trung miêu tả các cấp độ của sóng và các “hệ lụy” đi kèm của nó, ^^. Dĩ nhiên thì ở đây chúng ta sẽ không xem xét các nét đặc trưng vì sóng ở đâu chả là …sóng nên tập trung vào nghệ thuật miêu tả của tác giả. Có ý tứ và biết cách triển khai. Tác giả đã cố gắng tạo nhịp từ “dữ dội” đến “bình yên”, tuy có đôi chỗ …”trật nhip”, có lẽ vì “biển” thì dài và rộng, mà “sóng” bởi chưa có gió nên hơi “yếu” chẳng? Cách dùng từ một số chỗ vẫn hơi gượng ép thì phải, ^^. Có lẽ ưu của tác giả là ở đây mà nhược cũng là ở đây. ^^, và hình như nó cũng hơi không ăn nhịp với danh xưng của vùng biển nhỉ?

    Xét toàn cục, ý tưởng của bài thơ đề ra rất hay, tuy nhiên về phần “thi công” hơi …^^. Tất nhiên là với cấp độ của chúng ta khó có thể đòi hỏi những câu kiểu “Gió thổi cành cây rung lắc cắc/Sóng dồn mặt nước vỗ long bong”. Nên bài thơ có lẽ hơi “trung tính”. Không đủ đặc sắc về tả cảnh lẫn tình, lại chưa đủ sâu lẫn hóm theo kiểu “ý tại ngôn ngoại”. ^^, biết làm sao được, bởi vẫn nhiều khi “nhi nữ tình trường mà anh hùng khí đoản” mà nhỉ.

    P/S all: Thú thực là mình thích các thể thơ tự do hơn nên không phản cảm gì với các phá cách. Tuy nhiên mình cũng muốn nói thêm một chút về cái tạm gọi là mốt ngắt câu trong các bài thơ lục bát bây giờ. Theo như thiển học của mình (^^, mình vốn dân ngoại đạo với văn chương nên rất amateur về khoản này) thì người khởi xướng ra kiểu thơ này là Maiacopxky với các bài thơ bậc thang trứ danh của ông. Sau đó hình như bác Nguyễn Đình Thi áp dụng vào một số bài thơ và một số các bác nữa, nhưng hầu như không thành công. Bởi lẽ (theo mình) nếu như Maiacopxky khi ngắt câu chú ý đến toàn bộ bố cục và ý tứ bài thơ thì phần lớn các bác nhà mình chỉ để tạo dáng là chính. Bây giờ mình cũng có cảm giác như vậy khi đọc các bài thơ lục bát kiểu này. Việc phá vỡ các nhịp truyền thống không hề gây một cảm giác thú vị mà cứ gây cái cảm giác ngang ngang. Có thể các bạn cho rằng với cách ngắt nhịp một cách …hình thức như vậy sẽ diển tả thêm được cảm xúc nhưng mình e là không phải. Thơ lục bát với cả kiểu gieo vần truyền thống lẫn biến thể đủ để diễn tả các cung bậc tình cảm. Phá cách thì cũng được thôi, nhưng nếu chỉ để làm dáng, gây sự lạ thì theo mình không nên. Nói như Hoài Thanh, đó là cảm giác vào một ngôi chùa cổ kính mà ta thấy thắp nhang điện, ^^.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    Thềm khuya ngậm mảnh trăng vàng,
    Sương đêm lan nhẹ, khẽ khàng khuyết thu.

    Chốn biên hoang, Tàng Thư phía trước,
    Khách dạ hành dừng bước phân vân.
    Giữa lưng chừng ngọn Côn Luân,
    Đề rằng: Ta đã dừng chân chốn này.(1)
    Nâng bầu rượu cuồng say độc ẩm,
    Bỗng bất ngờ xây xẩm toàn thân.
    Giữa trời phiêu hốt thanh âm:
    "Xin mời vào vực (VUC) luyện thần vài hôm!"
    Hoa Nguyệt Lâu lan "thơm" váng vất...
    Mi nặng dần rồi ngất đi luôn.
    Dường như xuyên Việt giữa đường,
    Hồn phiêu du khắp trăm phương ngàn miền.

    Kìa có phải là Biên Hoang đấy!(2)
    Truyền thuyết xưa xiết mấy anh hùng,
    Là nơi ngọa hổ tàng long,
    Bao nhiêu hiệp khách võ công cao cường.
    Hoành thương giữa chiến trường: Dâm đế,
    Dẫn tinh binh xuất thế ngang trời.
    Thượng mã, thở dốc một hơi
    Chiếm thành đoạt lũi tơi bời giữa đêm.

    Lại như thấy trước thềm Thất Giới.(3)
    Hồn Dâm long cùng với Lục Vân.
    Hết phong ấn lại phép thần,
    Anh hùng thì ít, giai nhân thì nhiều.

    Kia là chốn hoang liêu Thần Mộ,(4)
    Thần Nam và Đạm Cổ Thai Tuyền,
    Nhân gian oánh với Thanh Thiên.
    Chiến thần thượng cổ chém Thiên long già.
    Rồi Huyết Hải, Phật đà Phật tổ,
    Vũ Hinh và một rổ hóa thân.
    Làm nhân vật chính phân vân,
    Cuối cùng xơi hết có ngần ngại đâu.

    Vừa chớp mắt phép mầu hiển hiện,
    Có phải Tinh Thần Biến kia chăng!?(5)
    Tần Vũ mặt lạnh như băng,
    Vung tay một cái giết trăm ngàn người.
    Bồng Lai đảo, tiên cười như cú.
    Hồng Hoang kia, thần thú vô biên.
    Phi thăng rồi sẽ lên tiên,
    Đến khi đủ lực hồn nhiên hóa thần.

    Đang tu luyện bỗng rầm một cái,
    Mở mắt ta tỉnh lại giữa chừng.
    Đập vào mắt: Thanh Thiên Đường,
    Thế rồi vụt tỉnh giấc trường Nam Kha.
    Khẽ lừng thững tiến ra một bác,
    Mặt mày tuy xơ xác, nhưng sang...
    Hiệu xưng là ổng tên Giang,
    Hiện đang chấp chưởng ở Tàng Thú Viên.
    Cũng nghe nói thanh liêm từ bé,
    Thiên hạ đồn đâu lẽ sai chăng!?
    Đập bàn nhỏ nhẹ quát rằng:
    "Đang quì dưới đó là thằng nào đây!"
    Thảo dân đây người ngay tính thiệt.
    Quì mà rằng: "Tên Việt Bờ-rô...
    Gia tài ước có triệu đô,
    Ai tầm (item) có rất nhiều đồ độc a.
    Côn Luân đỉnh bước qua lần đó,
    Thiệt tình là chưa rõ nội qui,
    Đề bút xong đà ngất đi,
    Mở mắt là thấy mình quì ở đây."
    Giang quan nhớn đưa tay làm hiệu
    Ngụ ý rằng tiền triệu mới xong,
    Thật là nát cả cõi lòng,
    Nghiến lợi lo lót thoát vòng oan khiên.
    Từ triệu phú hóa liền hành khất,
    Được quan Giang cấp đất Cái Bang,
    Thôi thì đất chiếu, trời màn...
    Rõ là bang Cái, sao toàn đực thôi.

    Có hôm rảnh ta ngồi bắt rận.
    Bỗng vang âm trống trận từng cơn,
    Cái Bang đại chiến Hoa Sơn,
    Được tin như vậy mừng rơn trong lòng.
    Gom hành lý ta vòng cửa nhỏ,
    Cạo râu và trút bỏ khất trang,
    Đào ngũ thoát khỏi Cái Bang.
    Phen này quyết chí đi làm văn nhân.
    Vác lều chõng, dây phần Kim Bút.
    Trộm xu xèng, đi đút cửa quan.
    Vinh qui bái tổ về làng,
    Vô tình lạc bước ngang chiêu phu đài.
    Bảng hiệu triệu anh tài tứ xứ,
    Có xu thì xin cứ vào đây:
    Ngắm nàng mỹ nữ trong này,
    Vẫn không thấy thích mời bay đi liền.
    Sẵn đang lúc thừa tiền trong túi,
    Nên ta không khách sáo nữa a.
    Giai nhân tuyệt sắc bước ra,
    Khẽ khàng nàng thốt: "Thiếp là Dung nhi.
    Tinh thông đủ Cầm kỳ thi họa,
    Mọi pháp môn phép lạ nằm lòng,
    Giờ đây đến tuổi lấy chồng,
    Ước mơ kiếm được tướng công có tiền."
    Nghe thấy vậy ta liền hoảng hốt,
    Bỗng được nghe ngọc thốt phía xa
    Ôm đàn che nửa mặt hoa...
    Tình tang một lúc ta đà xiêu ngay.
    Ra khỏi trướng nàng hây má đỏ,
    Nũng nịu cười vứt bỏ tiền boa.
    Bà mai mới rảo bước ra...
    Sẽ cười âm độc, xưng là Mun nhi.
    Xòe năm ngón cười khì một cái,
    Muốn rước người thì phải chừng đây.
    Hồn xiêu phách lạc lên mây,
    Giá mà biết trước thế này... Ô! Hô...

    Cưới được vợ nghèo khô nghèo quắt,
    Tý huy hoàng, lay lắt năm canh
    Mỗi lần đến hội Quần Anh,
    Thấy Chiêu phu bảng mặt xanh như gì.
    Gần đây nghe cuộc thi hoành tráng
    Trốn vợ hiền quýnh quáng tìm sang.
    Quyết tâm giật giải Văn Đàn,
    Nát thân cũng phải được làm ai đôn (Idol).

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    GK1: Thơ được, nhưng ý hơi loạn. Dù cho lang thang cũng nên có một lộ trình để đi, lan man dàn trải như vậy làm bài thơ thiếu cấu trúc chặt chẽ, ngôn từ kém súc tích

    Gk2 : Nhận xét về niêm luật:

    Nhận xét về vận luật:

    ^^, Vốn ở thể này mình không chú trọng lắm về nhận xét vận luật vì gần như …ai cũng biết. Nhưng riêng bài này thì cứ phải …nói tý. Thể song thất lục bát thì phải bắt đầu bằng hai câu thất, chưa thấy bắt đầu bằng lục bát bao giờ!, ^^.

    Nhận xét về ý, tứ:

    Về cách chọn ý và triển khai có lẽ là điểm mạnh của tác giả. Điều này có lẽ liên quan để “sở đoản” viết văn của bạn, ^^. Diễn tiến khá logic, cách lựa chọn từ ngữ khá phù hợp. Tuy nhiên điểm yếu của tác giả cũng là ở đây, đọc bài thơ mà mình cứ có cảm tưởng như đọc một bài …phóng sự, tính thông tấn nhiều mà cảm xúc ít, làm người đọc chỉ chú ý đến các sự kiện. Chắc là khập khiễng nhưng khi đọc bài này mình lại cứ lan man so sánh sang Tỳ bà hành của Bạch Cư Dị. Tất nhiên là không thể so sánh một kiệt tác với một bài thơ bình thường nhưng mình chỉ muốn nhấn mạnh là ở bài thơ trên tác giả cũng kể lại một câu chuyện với mở đầu “Bến Tầm Dương canh khuya đưa khách”, nhưng đọc bài thơ người ta thấy rõ đó là một khung cảnh, một câu chuyện làm nền (dù được phác họa bằng những nét tuyệt bút) mà cảm được tình ý mênh mang, cảm xúc sâu sắc để thấm thía nỗi buồn của người tư mã đất Giang Châu.

    ^^, Thêm chút tản mạn dài dòng chút cho đúng phong cách của tác giả. Mình vốn không ngại đọc dài (bé chân thất vọng nhớ, ^^). Thậm chí ngày xưa hồi sinh viên đi thư viện mấy chị thủ thư còn biết tính mình nên toàn lựa giới thiệu cho mấy quyển dày cộp. Nhưng vấn đề là viết dài đừng có …lan man, phải biết lựa chọn những nhấn nhá, tạo được nhịp điệu để dẫn dắt, đều đều quá hoặc dồn dập quá đều không ổn. Chưa kể lắm lúc còn cảm giác tác giả hơi bị “khoe” kiến thức một cách hơi lộ liễu. Lấy ví dụ bên ngoài chút, đọc qua mấy tiểu thuyết của mấy tác giả Việt bây chừ thì toàn hướng về “bản năng gốc” như một cái mốt thời thượng (chắc măm nhiều lý luận của Freud quá, ^^ ), nhưng quả thực mình thấy sống sượng quá, chắc là do tiêu hóa chưa thông lý luận của ông. Đọc sang Rừng Nauy dù chưa phải kiệt tác gì, mới cảm thấy sau những cảm xúc tình dục mãnh liệt và dữ dội là nỗi buồn thấm đẫm nhân văn. Hoặc nhiều lần mình cứ băn khoăn tại sao đọc các tác phẩm của Thần Châu Tân ngũ hiệp lại cứ thấy gờn gợn, sau mới nghĩ (theo mình nhé, ^^) đó là do các tác giả này đọc quá nhiều nên cứ thế bê nguyên các kiến thức này sang bên truyện mà chưa đạt độ chín như Kim Dung để người đọc thấy được đó là kiến thức của chính tác giả. Hoặc như best seller mới đây – Đo thế giới, dù tác giả đưa ra rất, rất nhiều kiến thức mà người đọc vẫn không cảm thấy bị ngợp, trái ngược khi đọc với Dan Brown.
    ^^, tản mạn với tác giả tý chút về viết dài nhé, (^^, cũng coi như là khoe mình ấy mà, ^^).

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile





    nếu bạn yêu quý letheviet..hãy vote cho anh ấy..... mỗi cái click thanks của bạn...sẽ góp phần đưa anh ấy lên đỉnh vinh quang hạnh phúc..còn chần chờ gì nữa....

    let's come on...babies


    -----------

    Danh sách fan hâm mộ:
    1/
    2/

    ( to be continued )

    -----------
    P/s: Danh sách fan sẽ được update liên tục tại đây.

    Cám ơn...cám ơn..và xin cám ơn.....
    ---QC---
    Hidden Content Gia Đình Văn Đàn_ Thập Phi Nhi Hidden Content

    Hidden Content

    Bình Yên

    Anh có nghe những bước chân bình yên
    Tung tăng trong gió ,về bên thềm hoa sữa
    Hai trái tim quyện đều trong nhịp thở
    Phố dịu dàng nghe mùa thu ru êm

    Anh có thấy ngọt ngào trên môi em
    Mang đầy hương yêu của một miền nắng ấm
    Bình yên về từ trong ngàn sâu thẳm
    Biển khẽ thả hồn theo nhịp sóng nâng niu

    Hãy nhìn em này ,hỡi dấu yêu
    Hạnh phúc ngập tràn trong bàn tay nhỏ bé
    Đôi bàn tay tìm đến nhau...xiết nhẹ
    Đủ thấy nồng nàn giữa những kẽ bàn tay...

    Hãy nhìn biển thêm một lần
    Khi cơn mưa qua đây ,
    Anh sẽ biết
    Bình yên không chỉ đến vào những ngày
    Trời có nắng
    Không chỉ về ,khi mùa thu im lặng
    Mà giản đơn như là ..
    Những lúc mình kề bên ...

    Tú_Sương

    Hidden Content


  2. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    thienthanbenho,
  3. #2
    Ngày tham gia
    Nov 2009
    Đang ở
    Sagarmatha
    Bài viết
    5,962
    Xu
    5,715

    Mặc định

    Vịt thè lè cố lên, hãy bước lên đỉnh vinh quang để mở đầu cho trào lưu thơ Vịt-bờ-rồ trong TTV!

  4. #3
    Ngày tham gia
    May 2009
    Đang ở
    Phố Sao Băng
    Bài viết
    6,183
    Xu
    393

    Mặc định

    Thơ của Vịt lão ca quả thật đáng học tập
    Cho dù có đoạt giải hay không thì Vịt Thè Lè huynh vẫn sẽ là sao sáng đó a


    Các bạn có biết PlayBoy, Hotboy từ đâu mà có không ?
    Là từ những cuộc thất tình đau thấu tim gan phèo phổi mà ra đấy!!!

    Thành viên của: Phàm Nhân Tông,Cái Bang, Quần Anh Hội,Bang Phong Lưu,ThiênHạHội,Bá Thiên Bang, Đặc Sứ Độc Cô Thôn, vẫn lượn quanh Dở Hơi Thôn
    Còn nợ Độc Cô Thôn 1 bài PR và Thánh CCD 1 lon bia

    Đi lang thang nhiều nơi trong TTV nhưng gắn bó với Cái Bang nhất.
    Các anh trong nay có cách nói chuyện rất ư là kì cục nhưng lại rất hài hước và vui vẻ thoải mái, mình thích không khí như vậy !
    Túi đi xin bị rách mà hok có xiền vá, nghèo nhất Cái Bang.

    Hidden Content

    Hidden Content

    Hidden Content



    Hidden Content


  5. #4
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    6,560
    Xu
    208

    Mặc định

    Nếu một ngày ai đó có lạc qua Khâm Thiên, may mắn sẽ thắy một chàng trai rất đặc biệt. Nếu như bạn lỡ nhìn thấy một lần, chắc chắn sẽ cố gắng nhìn thêm lần thứ 2 vì kinh ngạc nhưng ắt hẳn sẽ ko bao giờ dám nhìn đến lần thứ 3 vì shock.

    Mái tóc anh chính là sự pha trộn độc đáo giữa mầu đen của muội than và màu nâu loang lổ của xì dầu - một mầu sắc mà bạn sẽ ko bao giờ nhìn thấy thứ gì khác tương tự trong tự nhiên. Còn về cấu trúc thì phải nói đó là một nét hài hoà đến sửng sốt, một cái kiểu tổ quạ được tạo dựng hoàn toàn từ rễ tre và đất cát theo kiến trúc La Mã cổ điển. Vẻ đẹp của cơn mưa bụi mùa thu chẳng là gì cả nếu đem nó so với cái lất fất, cái lả tả của gầu trên đầu anh bay trong khoảng không bát ngát mỗi khi có gió thổi qua lả lướt vuôt ve mái tóc.

    Phía dưới đó một chút, nằm khiêm nhường sau đôi kính cận dầy cộm là một kiệt tác hoàn hảo đến tuyệt mỹ mà thượng đế đã ưu ái dành tặng riêng cho anh. Một đôi mắt trong hơn cả một ao sen mùa nước lũ,sâu lắng hơn cả một bản tình ca đứt đoạn và mơ màng hơn cả nét đờ đẫn của con nghiện đang fê thuốc. Đôi mắt Pleiku so với nó chỉ là đồ bỏ, sâu lắng trong cửa sổ tâm hồn anh ko đơn thuần chỉ là "hàng thông xanh" hay là "ngọn lửa hồng đang nhen chơi vơi" mà nó chính là hàng thông đang bùng cháy trong ngọn lửa hồng. Dữ dội nhưng vẫn dịu êm, nhưng dịu êm theo cái kiểu làm cho người khác có cái cảm giác "ko dám nhìn vào đôi mắt ấy" bởi một lý do hết sức đặc biệt và thú vị. Bạn còn chưa hiểu vì sao ư? Đơn giản thôi, mọi con ốc nhồi nếu biết xấu hổ sẽ trốn mặt vĩnh viễn vào vỏ bởi cảm giác chua xót khi nhìn thấy đôi tròng mắt ấy, nó lồi ra ấn tượng đến nỗi làm người ta đặt ngay ra cái giả thiết: "Phải chăng là nó đang cố bứt phá ra khỏi gương mặt." Còn cái mũi của anh, nếu chỉ được dùng 2 từ để nói về nó thì ắt hẳn đó phải là "tuyệt vời". Nó kì lạ đến nỗi làm đảo lộn mọi giá trị của khoa học tạo hình,nó độc đáo đến nỗi làm lu mờ đi mọi định luật của hình học không gian. Nếu trên đời này người ta có thể tạo ra một giống cây mới khi đem lai cà chua và ớt chỉ thiên, lấy quả của loài cây này chọc 2 cái lỗ cân đối. Ầy, đến lúc đó thì may ra mới có thể có một sự vật trong tự nhiên đủ quyến rũ khi đem ra so sánh với cái mũi anh, một cái mũi chiếm vị trí vô cùng độc đáo trên gương mặt. Nó cân đối và hoàn chỉnh đến nỗi chỉ to hay nhỏ đi một chút là khiến cho người ta băn khoăn và thắc mắc: không biết nằm phía trên cái miệng của anh là cái gì mà kì dị đến nhường ấy.

    Nhắc đến cái miệng. Đây chính là điểm nhấn ấn tượng nhưng cũng là điểm dung dị và giản đơn hiếm thấy trên gương mặt của anh. Song đây lại là sự giản dị trong kiểu cách, giản đơn trong vẻ thanh tú và ấn tượng. Khi anh cất tiếng líu lo thì làn môi uốn lượn theo những quĩ đạo độc đến mức trở thành thương hiệu, lúc uốn éo như dáng con rắn bò, lúc lại nhấp nhô như dãy Trường Sơn hùng vĩ mà ko một nhà văn bậc thầy nào đủ sức diễn tả. Và khi ai đó vô tình nhìn sâu vào vòm miệng mỗi khi anh cất tiếng, họ sẽ thấy hàm răng được sắp xếp một cách cầu kì theo đường hipecbol nham nhở. Phần lồi ra của hàm răng được cách điệu như kiểu xếp theo đội hình tân tiến trong bóng đá hiện tại nhưng hàng tiền đạo thì sửt mẻ nham nhở. Khập khiễng,lồi lõm, nhấp nhô hay lởm khởm... mọi từ láy tượng hình đó nếu đem ra so sánh với sự bố trí của hàm răng anh đều quá bấp bênh và thiếu sống động.

    Song điều đáng chú ý nhất trên gương mặt anh đó chính là những vết sẹo. Những vết sẹo chiếm một vị trí độc đáo trên hai gò má và chóp mũi lẫn 2 bên thái dương như bản đồ khoáng sản Việt Nam.Nếu chưa gặp anh thì chắc có lẽ không ai dám tin rằng trên đời này lại có một người có những vết sẹo kì ảo và thanh tú nhường ấy. Những vết sẹo ấy như một minh chứng hùng hồn nhất về đỉnh cao của nghệ thuật tạo hình,nó vô tình làm mọi cô gắng rạch mặt trước đó của Chí Phèo trở nên vô nghĩa. Do có sự hiện hữu của những vết sẹo này,người ta khó có thể phân biệt được rõ ràng đâu là khi anh cười và khi khóc, không thể biết được đâu là lúc anh nhếch mép và đâu là lúc anh hắt xì bởi nét biểu cảm của gương mặt rất tương đồng.Tương đồng đến mức khó tin ,đến mức nếu nếu một ai đó cố gắng phân biệt sẽ phát thần kinh vì đau đầu nhức óc.

    Người ta nghĩ rằng trí thông minh thì tỷ lệ thuận với sắc đẹp,song dường như điều này lại không đúng với anh. Y như Nguyễn Du tả Thuý Kiều: "Sắc đành đòi một,tài đành hoạ hai" thì ở chàng trai này cũng vậy thậm chí đôi khi không đơn thuần là hoạ hai mà thậm chí là hoạ mười hay đến mức đột phá trở thành hoạ my. Thậm chí tài năng của anh đã vượt qua mọi giới hạn đỉnh điểm của khả năng mà con người có thể đạt tới, đây chính xác phải nói là trí tuệ thiên bẩm mà tạo hoá ưu ái dành riêng cho một con người đặc biệt. Khả năng ngoại ngữ siêu đẳng đến mức nói tiếng Anh mà người Anh bất lực ko hiểu anh đang nói tiếng nước nào, và khi anh nói tiếng Pháp thậm chí còn lồng vào đấy một số từ mà phát âm như tiếng Lào, dĩ nhiên người Pháp lẫn người Lào cũng ko đủ trình độ để hiểu nốt. Những bức tranh anh vẽ sâu sắc và ấn tượng đến nỗi ngay cả những chuyên gia hội hoạ hàng đầu cũng ko thể hiểu hay hình dung nổi đó là cái gì. Những bức tranh không theo bất kì một trường phái nghệ thụât nào căn bản có lẽ do tự anh muốn tạo ra một trường phái và phong cách rất riêng. Những bài thơ anh viết Puskin sống lại mà đọc được sẽ tử tử vì đau khổ bởi cái cảm giác hận đời một khi biết rằng tồn tại những thứ gọi là thơ như thế. Đây là cái bản ngã cũng như ví dụ sinh động nhất khẳng định cái tôi và sự sáng tạo không ngừng nghỉ của một nghệ sĩ bậc thầy ko chấp nhận đi theo những lối mòn khô cứng. Mỗi khi anh cất tiếng gào thét vu vơ cũng đủ trở thành một giai điệu,đôi lúc hát nhạc trữ tình mang âm hưởng Rock, hát nhạc rock thì y như một con gấu đang gào thét vì vừa bị rút mật và ngay đến cả con gấu bị rút mật khi thấy con người anh cũng lắc đầu bỏ đi ko mún nếm thử. Có lẽ vì người anh toàn xương xẩu cắn một miếng đến 90% bị hóc. Đối với âm nhạc là thế nhưng người khác rất ít có cơ hội được nghe những âm thanh kì diệu đó,có lẽ do anh là người không muốn thể hiện mình trước công chúng. Điều thú vị nữa ở con người anh đó là một tâm hồn nhạy cảm,nhạy cảm đến mức khó tin. Thề có chúa chứng kiến, nếu lỡ may anh vô tình nhìn thấy một con kiến dẫm chết một con voi ngoài đường quốc lộ thì sẽ khóc hết nước mắt,s uốt cuộc đời anh chưa bao giờ đủ nhẫn tâm dẫm chết một con bê lạc mẹ. Đôi lúc ngây thơ một cách cố tình,tính toán một cách trẻ con,khi cần thì thật thà một cách kinh khủng khiếp nhưng sẽ sẵn sàng thủ đoạn trên mức lưu manh nếu bắt buộc phải thế. Nhưng sâu thẳm tâm hồn anh là một con người nhân từ và hiền hậu như đại ác ma trong phim chưởng Hồng Kông. Chàng trai ấy lãng mạn như những anh hề, hài hước như những tên khủng bố máu lạnh và kiên cường như những sinh viên lưu ban. Tài năng và đặc biệt đến vậy nhưng ko hề kiêu ngạo,anh rất ham học hỏi cho dù học hỏi toàn những điều nhảm nhí và vô giá trị. Anh cũng hay thích rút sai lầm dù thực sự chính xác mà nói có thể đó ko phải là sai lầm khi mà ko phải lúc nào cũng có thể lo nghĩ cho hoà bình thế giới. Hàng tỷ người sống trên trái đất này đang sống lầm than có phải là do lỗi của anh đâu.

    Anh rất thích yêu và yêu nhiều nhưng khi yêu luôn tìm ra được một cái cớ để khổ đau, khi yêu luôn làm thiên hạ sửng sốt vì những lựa chọn độc đáo đến mức kinh hoàng. Nhắc đến điều này, có lẽ hàng ngàn năm nữa mới có một người vĩ đại và sâu sắc như anh. Đây là biểu tượng của những giá trị trường tồn vĩnh viễn về một nét phong cách đặc biệt của một con người đặc biệt," mãi mãi với thời gian " như gạch men Viglacera, con người anh là con người có tác phong đặc biệt nhất trong thế hệ thanh niên 8x.Anh rất háo hức với tất cả những thứ linh tinh trời ơi đất hỡi và hăng say góp phần tạo ra những thứ đó.Mang phong cách Style của những thanh niên năng động,hăng hái với nhiều thứ nhưng hình như anh chưa bắt tay vào thực hiện cái nào vì anh muốn xả thân vì nghĩa lớn, tạo cho người khác một cơ hội. Tư tưởng của anh xem tiền là vô nghĩa nhưng đôi lúc thực lòng mà nói cũng rất thích tiêu tiền,yêu nước nhưng ko thích tắm cho lắm.Có ai dám tin một chàng trai loẻo khà loẻo khoẻo như cây sậy sông Nile lại có thể ăn được chục bát mỳ tôm hay mấy chục cái kem Merino mát lạnh vào mùa đông giá buốt. Ấy thế mà nếu cần anh có thể nhịn đói vài ngày liên tục, nhịn đói thậm chí không cần uống nước cầm hơi. Có lẽ đây chính là sự biểu hiện rõ nét nhất của ý chí và nghị lực phi thường của một chàng trai đặc biệt, là cái gì đó hơi đối lập trong con người anh, nhưng vô hình dung nó lại là điểm nhấn, là mạch hồn và là nét độc đáo làm nổi bật lên cá tính và tác phong của một con người đặc biệt. Ngay cả lúc anh bị cảm lạnh, đi ra đường người ta sẽ bảo nhau: " Nhìn kìa ! Một chàng trai rất hay ho."

    Rất có thể nếu bạn chưa gặp thì sẽ có nhiều hoài nghi về sự tồn tại của một con người vĩ đại nhường ấy. Song tôi có thể đảm bảo 100% về sự hiện hữu của một chàng trai như thế.Bởi vì chàng trai đó chính là ...

    Là ai bạn đoán được không? Là Văn Đàn's Idol. Viêt Bờ-zô.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Ps: Khuyến mại các Fan một chữ viết theo lối thư pháp do chính mềnh thể hiện. Ai muốn viết chữ gì treo ngày tết xin hãy viết lên trong 2pic này.
    Ủng hộ mềnh là các bạn đã đi tiên phong trong công cuộc khai sáng trào lưu thơ mới: Thơ lưu manh của người lương thiện.

    Yahoo buồn gặp em lần đấy
    Cứ ngỡ rằng: đã thấy 1 nàng tiên
    Chưa gặp mà đã phát điên
    Vì em - cô gái dịu hiền, mảnh mai

    Từ anh chàng: xấu trai kiêu ngạo,
    Ta trở thành: kẻ nói xạo Pờ Rô
    Tuy gầy như cái xác khô,
    Vẫn khoe: "anh rất là đô em à!"
    Chat với em: thật thà mất hết,
    Ðã chết em: như con rết mất rồi
    Nhớ em hết đứng lại ngồi,
    Trong cơn mơ cũng fê lồi mắt ra!

    Ôi! Dáng em tiên nga tha thướt
    Gót sen hồng lả lướt nhẹ bay
    Ta như nửa tỉnh nửa say,
    Để rồi ngơ ngẩn cả ngày tương tư.
    Và nghĩ rằng: nhà sư Tam Tạng
    Thấy em rồi khệnh khạng làm quen.
    Bin Gết đến Bin La Đen
    Thấy em rồi cũng phải khen: tuyệt vời.
    Thánh A la- Chúa Trời-Thần Dớt
    Gặp em rồi phát sốt vì yêu...
    Tây Thi cho đến Thuý Kiều,
    Gặp em rồi cũng liêu xiêu về nhì.

    Vì em đẹp hay vì một nỗi,
    Em thiên tài: quá đỗi thông minh
    Làm cho thần thánh thất tình,
    Thế gian duy nhất -một mình em thôi.
    Nói về em bao lời vàng ngọc
    Mọi mỹ từ đều còi kọc, kập kênh
    Mái tóc mây xoã bồng bềnh
    Như làn gió thoảng nhẹ tênh giữa trời!
    Đôi mắt em không lời diễn tả,
    Long lanh hơn tất cả hồ thu
    Tiếng hát em nhẹ như ru...
    Được nghe em hát đi tù cũng cam.

    Em cất tiếng Thanh Lam phát khóc
    Jôn Len Nần cắt tóc qui y
    Khi em buột miệng: "hắt xì!"
    Cả giới nghệ sĩ đều quì dưới chân.
    Tiếng hắt xì muôn phần cao quí
    Không phổ nhạc thì phí biết bao.
    Nụ cười em quá thanh tao...
    Làm cho muôn vạn vì sao lu mờ.
    Và đến những bài thơ em viết
    Đến Puskin cũng chỉ biết: cúi đầu.
    Khi mà em thoảng dăm câu
    Thi tiên Lý Bạch phát sầu vì ghen.

    Đến hổ đói trước em cũng choáng
    Ăn cỏ và uống nước khoáng La vi
    Đến ngay Chủ tịch Chen si
    Nếu em muốn, sẵn sàng đi ăn mày.
    Ai gặp em cũng say điếu đổ
    Thấy em rồi sẽ khổ tương tư.
    Kể cả đến những ông sư
    Thấy em rồi cũng lừ đừ nhớ thương.

    Sở thik em bình thường dung dị
    Yêu hoà bình, thương anh chị của em
    Và em thik nhất ăn kem
    Những khi em rảnh thường xem hoạt hình
    Có những khi một mình bó chiếu
    Ta nhớ em muôn triệu say mê
    Sao ta lại nặng lời thề
    Không kưa em nổi quyết về đi tu

    Ta với em ngàn thu cách biệt
    Nhưng làm sao tha thiết nhớ thương.
    Tâm hồn em sáng như gương.
    Hồn ta lấm tấm bụi đường mù bay!
    Gặp em muốn cầm tay một phát
    Cho dù em có tát gãy răng...
    Tâm hồn em sáng hơn trăng,
    Chắc em chẳng nỡ tát thằng như ta!
    Em coi trọng thật thà trên hết...
    Bỗng giật mình: thôi chết - Trời ơi!
    Hai hàng nước mắt nhỏ rơi
    Hôm qua ta lỡ toàn lời điêu em

    Hidden Content


  6. #5

    Mặc định

    Fan của vịt ka đâu rồi

    huynh đệ tỷ muội nào hâm mộ phong cách lưu manh trí thức of vịt ka hãy vào cổ vũ cho Ai đồn của mình nào



    P/s vịt ka cho đệ xin chữ điên
    Cái bang - Hội Cú

    Phong Lưu Bang
    - Túng tiền hội

    Già Thiên Thánh Địa

    Tiêu Dao Cung

    Fan Club Manchester United

    ---QC---


Trang 1 của 15 12311 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status