Mình bình thường rất sợ truyện ngược kiểu này. Đã được cảnh cáo trước rùi nhưng vẫn nhảy vô. Kết quả là.............. khóc thê thảm lun
Mình cũng không ghét nam chính, dù rằng cũng không ưa. Nhưng thật ra nếu mình mà là nam chính thì mình cũng không thể yêu được cô Hám Sinh này. Sắc không có thì đành vậy, nhưng nội hàm cũng không có nốt. Mình không tài nào phát hiện ra một điểm đáng để yêu nào trên người cô này cả. Khóc thì mình có khóc, đơn giản vì cái số phận cô này sao nó thảm thế. Đọc mà cứ cảm giác như một đám mây đen nó đang che trên đầu mình á
Theo mình thì cô này khổ không phải vì bị người ta hại, mà khổ vì ngu quá. Mình cũng muốn tìm một từ nào hay hơn nhưng thật sự là cô này không chỉ kém thông minh, mà là ngu, ngu một cách cố chấp. Nếu Hám Sinh thông minh hơn một tí, tự biết điều mà buông tay, thì đã không khổ như thế. Nhưng từ đầu đến cuối, dù có bị đối xử tệ thế nào, nữ chính vẫn một mực yêu nam chính, chờ đợi nam chính quay đầu. Đọc đến đoạn Hám Sinh nói rằng thực ra hồi trước biết nc lừa mình nhưng vẫn cam tâm cho người ta lừa vì muốn nc mang nợ để rùi dây dưa là mình không còn gì để nói nữa.
Mà đoạn anh nc cuối cùng yêu cô nc hoàn toàn không thuyết phục. Mình còn chẳng hiểu tại sao anh nc lại tự nhiên phát hiện ra tình yêu từ trên trời rơi xuống nữa.
Đọc xong truyện này mình cũng cảm thấy chán đời luôn