Thế nào một loại yêu không đau
Lâm Địch Nhi
Thực ra bọn họ rất ngốc
Từ đông bán cầu đến tây bán cầu , từ tây bán cầu lại nhớ đến đông bác cầu
8 năm trôi qua trong chớp mắt … trong tim vẫn luôn là hình ảnh người con trai đã khiến cho nàng khóc thương tâm ấy .
Cuối cùng , nàng chờ đến lời hứa hẹn của người đó … có lẽ đây chính là kết cục hoàn mỹ nhất của tiểu thuyết tình yêu …
Nhưng mà giờ phút này lại có một thân ảnh khác lẳng lặng tiến vào lòng nàng … khiến nàng hướng trái , hướng phải đều rất đau …
Về nam chính , có thể dùng 1 bài hát để miêu tả :
Chỉ là vì ở trong đám người nhìn nhiều ngươi liếc mắt một cái
Rốt cuộc không có thể quên điệu ngươi dung nhan
Giấc mộng ngẫu nhiên có thể có một ngày lại gặp lại
Từ nay về sau ta bắt đầu cô đơn tưởng niệm
Nhớ ngươi khi ngươi ở chân trời
Nhớ ngươi khi ngươi ở trước mắt
Nhớ ngươi khi ngươi ở trong óc
Nhớ ngươi khi ngươi trong lòng điền
Tình nguyện tin tưởng chúng ta kiếp trước hữu duyên
Kiếp này tình yêu chuyện xưa sẽ không lại thay đổi
Tình nguyện dùng cả đời này chờ ngươi phát hiện
Ta luôn luôn tại ngươi bên cạnh chưa bao giờ đi xa
Bài này nam chủ , nữ chủ đều là những người tài giỏi , mạnh mẽ , dám yêu và dám hận .
Nam chủ - Hạ Dịch Dương
Mình thực sự thích nam chủ , khác với các nam chính cán bộ cao cấp khác , sự nghiệp của anh là do tự thân vận động .
Nếu không có đêm mưa bão ấy gặp nữ chủ có lẽ anh sẽ chỉ là thầy giáo một miền núi nghèo , nhưng vì gặp được cô , yêu cô , anh đã quyết định thay đổi cuộc đời mình .
Yêu thầm cô suốt 8 năm , chưa một giây phút nào anh từ bỏ nỗi nhớ dành cho người con gái ấy , kể cả khi cô xa nơi hải ngoại .
Nữ chủ - Diệp Phong
Nữ chủ là một cô gái tài năng , đáng yêu , sinh gia trong gia đình quyền quý nhưng cô luôn điệu thấp , che giấu gia thế mình , vươn lên bằng chính sức lực , tài năng của mình .
Cô là người con gái “mạnh mẽ” nữa , dám yêu , dám theo đuổi.
Nam phụ : Biên Thành – mình không ghét được anh ta .
Anh ta mất đi nữ chủ bởi anh quá yêu cô , luôn hy vọng đem tất cả những mặt tốt của mình bày ra trước mắt cô … chính vì thế , anh không muốn cô nhìn đến anh suy sụp , nhìn đến gia đình “thối nát” của anh .
Thực ra anh quên mất rằng tình yêu là chân thành , có ưu điểm , cũng sẽ có khuyết điểm … nếu là thực lòng yêu nhau , sẽ bên nhau, bỏ qua cho nhau .
Chỉ có thể nói bọn họ gặp nhau không đúng thời điểm … tuy nhiên trong suốt truyện anh đã dần dần thành thục , trải qua mưa gió mà thực hiện được giấc mộng của mình .
Nhân vật cuối cùng muốn nhắc đến là
Ngả Lỵ - bạn thân của Diệp Phong .
Cô và tình yêu của cô khiến người ta vừa buồn vừa phục , tình yêu cốn không có đúng sai, cô chỉ là sống theo trái tim mách bảo , yêu một người đàn ông , yêu tất cả mọi thứ của anh ta bao gồm cả lợi dụng và phản bội …
Kết cục của cô thực sự buồn nhưng khiến người ta ghi nhớ về cô , về tình yêu si ngốc này … cuộc đời cô có tất cả ngoại trừ một hiệp sĩ mang cô đến với ánh mặt trời