Lâu rồi mới đọc lại truyện này, vẫn thấy hay như trước, buồn nẫu ra, haixx
Lâu rồi mới đọc lại truyện này, vẫn thấy hay như trước, buồn nẫu ra, haixx
Vừa thấy quyển này trong mấy quyển ngôn tình của em mình, giở đến trang cuối đọc được dòng này mà tự nhiên phì cười:
Vâng "chỉ" thôiMang tiếng là playboy nhưng Tôn Gia Ngộ chỉ yêu ba cô gái: Phạm Miểu, Bành Duy Duy và Triệu Mai
Trời ơi kéo xuống từ đầu đến đuôi thấy mấy nàng "bàn luận" ghê quá mà chẳng tìm thấy cái spoil nào hết vậy -.-!!!
Nhưng cái tựa nghe quen quen...
lâu lâu lôi thớt cũ lên, nói thật từng cảm động vì câu "Cô bé của tôi, chúc em một đời bình an vui vẻ!" bao nhiêu thì hụt hững bấy nhiêu với câu trên. Nhớ có người từng nói nếu jack ko chết thì titanic đã ko đẹp như thế, tình dang dở mới là đẹp nhất, tương tự nếu tôn gia ngộ ko chết thì mình cũng chả thấy cảm mối tình này chút nào vì mình cũng ko cảm nhận được nó bắt đầu từ khi nào, tôn gia ngộ từng có yêu phạm miểu, bành duy duy, nếu anh ko chết thì nữ 9 có lẽ cũng sẽ là một trong những người anh từng yêu. Rất thích cụm từ "last first love" nhưng rất hiếm tác giả có thể mang đến cho mình nhân vật chính mang đầy đủ tính cách đó, tôn gia ngộ ko phải mối tình đầu của nữ 9 nhưng cái chết của anh khiến chữ last thành hiện thật nhưng cũng mang theo bao tiếc nuối
Còn nữ 9 mình có thể cảm nhận được, nam 9 sống mãi trong tim cô ấy, là trong tim chứ k phải trong những ký ức đã qua
Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)