TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 11 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 51

Chủ đề: Đô thị - Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi (New: Chương 51)

  1. #1
    tieungunhi's Avatar
    tieungunhi Đang Ngoại tuyến Danh Đầu Hưởng Lượng Thông Ngữ xảo thủ
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Bài viết
    753
    Xu
    50

    Mặc định Đô thị - Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi (New: Chương 51)

    SIÊU CẤP SƯU QUỶ NGHI
    Tác giả: Ngã Sửu Đáo Linh Hồn Thâm Xứ
    Dịch: tieungunhi


    Chương 1: CAO TIỆM PHI

    Hy vọng truyện này không giống Địa Ngục Giao Dịch Bình Đài, bị cấm



    Mùa hè vào đêm, 10h tối.

    Những làn gió khô nóng tự do thổi vào khắp các ngõ ngách của thành phố, tuy nhiên không ảnh hưởng đến cuộc sống về đêm muôn màu muôn vẻ của mọi người.

    Phố ẩm thực đêm tiếng người ồn ào, hai bên vỉa hè đầy các quầy hàng, tiếng cụng ly lốp cốp liên tiếp của thực khách, những cô gái trẻ trung ăn mặc gợi cảm đi qua đi lại, đem đại bộ phận da thịt miễn phí tặng các thực khách nam nhìn mà học hỏi, vừa ăn uống vừa liếc mắt đưa tình với các cô. Trong một số góc đường âm u, dưới ánh đèn nê ông lờ mờ trông thấy nhiều “chân dài” đang nhiệt tình chào hàng với khách làng chơi.

    Thành phố Tỷ Quy (ZG - Zigui City) tuy chỉ là một thành phố hạng ba của Trung Quốc, nhưng con phố ẩm thực đêm này cũng gợi lên cho người ta rất nhiều câu có ý cảnh sâu xa như "Thanh sắc khuyển mã", "Dạ dạ sanh ca" (ý chỉ lối sống phóng túng của mỗi cá nhân).

    Cao Tiệm Phi đang đứng chết lặng trên con phố ẩm thực đông đúc.

    Tất cả mọi thứ diễn ra xung quanh dường như chẳng có quan hệ gì với hắn. Sự náo nhiệt đối với hắn mà nói chỉ bất quá là một cảnh tượng không tiếng động thôi.

    Một người thiếu nữ thân đầy mùi rượu, lảo đảo bước tới bên người Cao Tiệm Phi rồi nắm lấy tay hắn nói: "Anh yêu, mời em uống một chai bia, em sẽ ngủ với anh đêm nay, được không?"

    Cao Tiệm Phi rút tay ra khỏi tay cô gái, hờ hững nói "Cô nhận lầm người rồi"

    Cao Tiệm Phi như một con rô bốt hướng về phía trước bước đi. Một luồng gió nóng rực thổi đập vào mặt hắn, thế nhưng hắn lại cảm thấy lạnh run.

    "Hừ! Mày muốn kêu oan à, có kiện đến trung ương cũng vô dụng! Tao là Tằng Kiến, Tằng Thế Tích là cha của tao, tao đụng trúng mẹ của mày thì cũng đụng rồi! Có chuyện gì mà lớn lao! Cho mày mấy chục ngàn tiền thuốc men thì đã là nhân đạo lắm rồi, nhưng tên nhóc mày lại còn muốn tìm tao phiền toái, thật là không biết sống chết! Nếu không phải cha tao căn dặn qua thì tao đã sớm cho người làm thịt mày rồi! Cút đi, nếu để tao thấy mặt mày thì mỗi lần gặp cho mày sống không bằng chết! Mau cút đi”

    Đó là những lời nói trong chiều ngày hôm nay mà Tằng Kiến chỉ vào mũi Cao Tiệm Phi thốt ra.

    Tằng Kiến là người phá vỡ cuộc sống bình thản, vui vẻ hạnh phúc của Cao Tiệm Phi.

    Một tháng trước, Tằng Kiến sau khi uống rượu quá chén đã lái xe vượt đèn đỏ và đụng vào mẹ của Cao Tiệm Phi đang làm công tác vệ sinh trên đường, khiến cho mẹ của hắn phải sống đời sống thực vật.

    Ngày thứ ba sau khi mẹ của Cao Tiệm Phi bị tai nạn, bác sĩ nói với hắn: "Đầu của mẹ cậu bị xuất huyết bên trong, máu tụ đã làm ảnh hưởng một số tế bào não cùng với hệ thống thần kinh khiến cho não không thể hoạt động như bình thường. Với tình huống như thế, nếu như không làm phẫu thuật thì mẹ của cậu sẽ trở thành người thực vật! Thế nhưng, cậu phải biết, cuộc phẫu thuật này rất là khó khăn, do đó cậu phải chi trả một khoản chi phí lớn, thế nhưng cơ hội cũng rất ít. Tôi nói thật với cậu, tỉ lệ phẫu thuật thành công chỉ có 4%. Tuy nhiên, cho dù có kỳ tích và mẹ cậu tỉnh lại thì phương diện năng lực và trí lực của mẹ cậu cũng sẽ bị ảnh hưởng thật lớn. Đương nhiên, nếu như cuộc phẫu thuật thất bại thì nó đồng nghĩa với.. cái chết!"

    Cao Tiệm Phi không dám dùng sinh mệnh của mẹ hắn mạo hiểm với khả năng 4% đó.

    Ngoài ra, chi phí giải phẩu 120 nghìn tệ, gia đình của Cao Tiệm Phi cũng không khả năng chi trả.

    Sau khi xảy ra tai nạn thì tên gây tai nạn Tằng Kiến chỉ cho người mang 30 nghìn tệ đến bệnh viện, sau đó liền phủi không để ý tới nữa.

    Mà mẹ của Cao Tiệm Phi chỉ là một nhân viên làm công tác vệ sinh nên cũng không có mua bảo hiểm y tế cho mình.

    Mẹ của hắn nằm viện nửa tháng khiến cho số tiền mà Tằng Kiến "bố thí" cùng với 15 nghìn tệ gửi ngân hàng của gia đình họ Cao hoàn toàn biến mất.

    Do Cao Tiệm Phi không khả năng chi trả các chi phí nên hắn đành mang mẹ hắn về nhà.

    Hiện tại, mẹ của hắn nằm trên giường trong nhà, nếu như không phải có tiếng tim đập yếu ớt thì so sánh với người chết cũng chẳng khác gì.

    Người sống đời sống thực vật!

    Chuyện này, Cao Tiệm Phi không chịu nổi!

    Hắn liền đi thưa kiện, đi khắp nơi thưa kiện.

    Nhưng mọi sự diễn ra hoàn tòan khác với những dự đoán của Cao Tiệm Phi!

    Băng ghi hình tại đồn cảnh sát giao thông tìm không được, sau đó được giải thích là hệ thống camera lúc đó bị trục trặc;

    Cục Công An cũng không thụ lí chuyện này, lí do rất đơn giản, đây chỉ là một tai nạn giao thông, không thuộc về án hình sự, cũng không thuộc về án dân nên cục không có trách nhiệm giải quyết?

    Và điều khiến cho Cao Tiệm Phi nghĩ không ra chính là những người đã chứng kiến tai nạn xảy ra nhưng họ đều im miệng không nói, không có ai muốn đứng ra làm chứng việc Tằng Kiến say rượu vượt đèn đỏ.

    Cao Tiệm Phi thật giống như một con ruồi bay khắp nơi! Lòng hắn rất đau!

    Hắn sống được 22 năm, tới giờ khắc này, hắn mới ý thức được lực lượng của bản thân mình yếu ớt và bé nhỏ cỡ nào!

    Song song, hắn cũng ý thức được sự phức tạp của xã hội này!

    Sau đó, Cao Tiệm Phi mới biết, cha của Tằng Kiến chính là Tằng Thế Tích.

    Tằng Thế Tích là Bí thư của thành phố kiêm Cục Trưởng Cục Công An .

    Mà gia đình của Cao Tiệm Phi như thế nào?

    Cha của Cao Tiệm Phi là một người tàn tật, mẹ xuất thân từ nông thôn, làm công trong thành phố hơn nửa đời người. Cao Tiệm Phi thì không được học hành đến nơi đến chốn, chưa tốt nghiệp phổ thông đã phải bỏ học đi làm suốt ngày.

    Gia đình họ Cao cũng không có bà con thân thích gì lớn lao.

    Sự thực chứng minh, một gia đình như vậy không có bất luận tư cách gì phân cao thấp với một gia đình cán bộ cao cấp cả!

    Hai gia đình khác nhau một trời một vực. Một con kiến nào có thể làm đau đớn một con voi?

    Thế nhưng, Cao Tiệm Phi vẫn không phục!

    Chiều ngày hôm nay, hắn đến trước cửa quán Karaoke Thế Kỷ tìm Tằng Kiến, thế nhưng còn chưa nói được hai câu thì Cao Tiệm Phi đã bị hai người vạm vỡ theo sau Tằng Kiến bụp bầm dập.

    Sau đó, Tằng Kiến phun khói thuốc vào mặt hắn, chỉ vào mũi hắn tuôn một tràng giáo huấn và cảnh cáo.

    "Ta. . . Ta không phục!" Cao Tiệm Phi mang thân thể đầy thương tích bước đi trong con phố ẩm thực đông đúc, hai bàn tay xiết chặt đến nỗi móng tay cắm thật sâu vào da thịt.

    Trên thực tế, tuy rằng Cao Tiệm Phi xuất thân hèn mọn, bằng cấp không cao, công việc tầm thường nhưng hắn là một người có tính lạc quan. Hắn cùng với mọi người luôn luôn hòa hợp, miệng của hắn luôn luôn nói cười, người quen biết hắn tuy không nói nhất định sẽ thích hắn nhưng cũng tuyệt đối sẽ không ghét hắn.

    Hắn cao 1m8, màu da nâu rám nắng trông rất khỏe mạnh, khuôn mặt luôn tươi vui, mấy thứ này cũng để hắn dễ dàng tìm một nhân duyên cho bản thân.

    Có thể nói, Cao Tiệm Phi cũng rất thỏa mãn với những gì hắn có.

    Thế nhưng tất cả đều bị kia cái tai nạn xe chết tiệt kia làm cho tan nát!

    Đi qua con phố ẩm thực, nửa tiếng sau Cao Tiệm Phi rốt cục về tới chỗ cư ngụ của hắn.

    Nơi đây là khu dân cư do hàng lọat ngôi nhà thấp bé hình thành, có thể nói khu dân nghèo của thành phố.

    Cao Tiệm Phi đứng ở trong sân, ở giữa sân có một gốc cây cổ thụ già cỗi, chu vi của nó còn rộng hơn căn nhà của hắn.

    Cao Tiệm Phi dừng chân trước cửa nhà, khoảng hai phút sau hắn thở dài một tiếng rồi bước vào trong.

    Dưới ánh đèn lờ mờ trong phòng khách, cha của Cao Tiệm Phi đang ngồi trên xe lăn hút thuốc, tựa hồ như đang chờ Cao Tiệm Phi về nhà. Hai chân và bàn tay trái của cha Cao Tiệm Phi đã bị mất.

    Nếu nhìn thấy ông ta thì chắc hẳn ai cũng sẽ dâng lên cảm giác chua xót!

    Mái tóc gần như đã bạc trắng, trên mặt đầy nếp nhăn. Mỗi một nếp nhăn dường như ẩn chứa vô tận nỗi ưu sầu cùng bi thương.

    "Tiểu Phi, con đi đâu vậy? Muộn thế này mới về?" Cha của Cao Tiệm Phi khẩn trương dò hỏi.

    Cao Tiệm Phi tự nhiên sẽ không nói cho cha hắn biết hắn đi tìm Tằng Kiến, cho nên nói dối: "Con buồn quá nên đi dạo một vòng. Cha à, cha nên đi nghỉ sớm đi, con đi thăm mẹ cái"

    Nói xong, Cao Tiệm Phi đi thẳng vào buồng bên trong.

    Nhìn vào bóng lưng của Cao Tiệm Phi, trong hai mắt của cha Cao Tiệm Phi hiện lên một nỗi sầu lo, tay phải ông run run cầm điếu thuốc đưa lên môi kéo một hơi, sau đó ném điếu thuốc xuống đất rồi móc từ trong người ra một chiếc điện thoại di động kiểu cũ. Ông nhấn một dãy các số, nhưng khi bấm vào nút gọi thì ông dừng lại.

    Lúc này, mặt của cha Cao Tiệm Phi bỗng nhiên toát ra một loại đau thương không thể miêu tả, hai giọt nước mắt từ khóe mắt ông chậm rãi rơi xuống. Hai vai ông bắt đầu co lại, yết hầu phát ra tiếng nức nở, cuối cùng ông cũng không có bấm gọi số điện thoại đã bấm.

    Cao Tiệm Phi đi vào phòng trong.

    Mẹ của hắn vẫn nằm ở trên giường không nhúc nhích, tại đầu giường có một cái giá đỡ treo hai bình dịch truyền.

    Một người phụ nữ khỏang năm mươi tuổi ngồi ở mép giường, khóc thút thít: "Trời ơi, ông bất công quá! Em à, em mau tỉnh lại! Mau tỉnh lại đi!"

    "Dì" Cao Tiệm Phi kêu một tiếng.

    Người phụ nữ cuống quít lau nước mắt, ngẩng đầu lên, miễn cưỡng tỏ vẻ tươi cười, "Tiểu Phi về rồi à, Tiểu Phi, con đừng lo lắng, mẹ con sẽ mau tỉnh lại thôi. Hôm nay dì thấy mí mắt của mẹ con giật đấy!"

    Cao Tiệm Phi biết dì hắn đang an ủi hắn, hắn cũng miễn cưỡng cười cười, "Mẹ con là người tốt, người tốt đương nhiên sẽ có báo đáp tốt, mẹ nhất định sẽ tỉnh lại!"

    "Lẽ nào trên thế giới này, người tốt thực sự sẽ có báo đáp tốt sao?" Trong đầu Cao Tiệm Phi nghĩ.

    "Dì à, dì ra ngoài nghỉ ngơi một chút đi, để con chăm sóc mẹ cho" Cao Tiệm Phi nói với dì của hắn.

    Dì của hắn cũng là một người đáng thương, 23 tuổi lập gia đình, kết hôn được một năm thì người chồng mất, vì không có con nên nửa đời còn lại phải sống trong cô đơn. Sau khi Cao Tiệm Phi đưa mẹ hắn về nhà thì dì hắn liền đến ở và giúp chăm sóc mẹ hắn.

    "Được rồi, Tiểu Phi, con nói chuyện với mẹ con đi, nhưng cũng phải nhớ đi nghỉ ngơi sớm đấy" Dì hắn đứng lên, vỗ vỗ vai hắn, sau đó vội vàng xoay người sang chỗ khác. Cao Tiệm Phi thấy rất rõ ràng, hai tròng mắt của dì hắn sưng đỏ cùng với nứơc mắt đang chảy xuống.

    Sau khi dì hắn rời khỏi phòng, Cao Tiệm Phi liền ngồi vào bên cạnh mẹ hắn, nhẹ nhàng nắm lấy tay trái của mẹ.

    Tay của mẹ rất lạnh. Gương mặt của mẹ vẫn hiền lành như thưở nào, không màng danh lợi, thế nhưng lúc này da mặt lại tái nhợt, giống như một pho tượng không có sinh mệnh!

    "Mẹ, " Cao Tiệm Phi kêu nhẹ một tiếng, giống như bình thường hắn nói chuyện cùng mẹ hắn: "Mẹ, mẹ hãy tỉnh dậy nấu cho con một chén canh được không? Trước đây, mỗi ngày vào lúc này, mẹ thường hay nấu canh cho con uống. . . Mẹ, con vẫn chưa nói với mẹ, kỳ thực canh của mẹ uống rất ngon. . . Mẹ, trong lòng con trước đây cứ luôn phàn nàn mẹ đấy, luôn oán giận mẹ hay la rầy con, mẹ hãy mau tỉnh lại đi, con thực sự rất muốn nghe những lời dạy dỗ của mẹ, con thực sự rất muốn. . ."

    Nước mắt không một tiếng động, tựa như hai dòng lũ, từ đôi mắt của Cao Tiệm Phi chảy xuống.

    Hắn cũng không lau nước mắt, tùy ý để chúng chảy xuôi trên mặt.

    "Mẹ, hôm nay con đã đi tìm tên súc sinh Tằng Kiến kia, thế nhưng. . . Con vô dụng! Con thực sự vô dụng! Tên khốn kiếp đó ở trước mặt con nhưng con thực sự là vô dụng! Trước đây, con đã từng hỏi mẹ rằng tại sao tên của con là 'Cao Tiệm Phi', mẹ đã cười nói với con rằng đó là bởi vì mẹ cùng với cha mong muốn con có thể dần dần bay lên, càng bay càng cao, thế nhưng con của mẹ quả là vô dụng! Đi học thì không chuyên tâm, đi làm thì không tìm được việc làm tốt, nhất định là mẹ rất thất vọng vì con. . ." Cao Tiệm Phi chậm rãi cúi đầu, nâng lấy bàn tay mẹ của hắn lên, "Mẹ, mẹ đã nói với con khi làm việc gì thì nhất định cũng phải có lương tâm, nhất định phải làm người tốt, bởi vì người tốt luôn có báo đáp tốt. . . Mẹ là người tốt, mẹ chưa bao giờ đắc tội với ai, cùng các đồng nghiệp và hàng xóm láng giềng giao hảo rất tốt. Mẹ cũng không bao giờ tính toán chi li, mẹ luôn chịu cái thiệt về mình, mẹ là người tốt, thế nhưng. . . mẹ hiện tại đã . . . Người tốt thực sự có nhận được báo đáp tốt không? Có thật vậy không? Mẹ, con đã hết cách! Gia đình Tằng Kiến có thế lực rất lớn, con không có cách nào làm gì hắn được, con kiện không được bọn chúng. Con đã nghĩ thông suốt rồi, chỉ có thể sử dụng phương pháp của riêng mình đi giải quyết chuyện này thôi! Mẹ, hôm qua con đã lén mua được một con dao găm. Mẹ, mẹ hãy yên tâm, con sẽ không để mẹ bị tai nạn vô cớ! Con sẽ thay mẹ báo thù! Cùng lắm thì hy sinh cả mạng của con! Còn nữa, trước khi con làm chuyện này, con nhất định sẽ sắp xếp tốt cho cha! Con sẽ đi kiếm một số tiền giao cho dì, nó sẽ giúp cha sống hết quãng đời còn lại. Mẹ, con sẽ xử lý tốt mọi chuyện!"

    Nói xong, Cao Tiệm Phi nhẹ nhàng đặt tay mẹ hắn xuống giường rồi xoay người rời khỏi phòng.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Qing Luan, ngày 17-01-2012 lúc 18:56.
    ---QC---
    Linh Hồn Tỉnh Giấc Trong Sự Bình Đẳng Dưới Mồ


  2. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  3. #2
    tieungunhi's Avatar
    tieungunhi Đang Ngoại tuyến Danh Đầu Hưởng Lượng Thông Ngữ xảo thủ
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Bài viết
    753
    Xu
    50

    Mặc định

    SIÊU CẤP SƯU QUỶ NGHI
    Tác giả: Ngã Sửu Đáo Linh Hồn Thâm Xứ
    Dịch: tieungunhi


    Chương 2: SIÊU CẤP SƯU QUỶ NGHI



    Cao Tiệm Phi lau nước mắt rồi đi ra phòng khách.

    Cha và dì hắn đang ngồi trong phòng khách nói chuyện với nhau, vẻ mặt rất buồn bã.

    "Cha à, con đưa cha đi nghỉ ngơi nhé" Cao Tiệm Phi đi qua nói với cha hắn.

    Nhà của Cao Tiệm Phi diện tích chỉ có khoảng hơn 40 thước vuông, chia làm một phòng khách, hai cái phòng ngủ, một cái nhà bếp và một phòng vệ sinh.

    Hiện tại, phòng khách có một cái giường, chính là nơi nghỉ ngơi của cha hắn. Phía trong có một phòng ngủ hai giường là nơi dì và mẹ hắn ở. Phòng ngủ còn lại là của Cao Tiệm Phi.

    Dì hắn đứng lên: "Hai cha con đi ngủ sớm đi!" Nói xong rồi đi vào phòng.

    "Dì ơi, sau này làm phiền dì chăm sóc cho cha mẹ cháu" Cao Tiệm Phi bỗng nhiên nói.

    Dì hắn không hiểu được sự ám chỉ trong lời nói của hắn, đương nhiên gật đầu: "Tiểu Phi con yên tâm, dì đã làm xong thủ tục nghỉ hưu, hiện tại không cần đi làm cũng hưởng lương hưu mỗi tháng 800 tệ, sau này dì sẽ sống ở đây và giúp con chăm sóc cha mẹ con! Con không cần lo lắng nhiều quá, cứ chuyên tâm làm việc nhé!"

    Nói xong, dì hắn bước vào phòng.

    "Cha, cha nghỉ ngơi đi nhé” Cao Tiệm Phi cẩn thận đẩy xe lăn đưa cha hắn đến bên giường, rồi ẵm cha hắn lên giường.

    "Tiểu Phi, lời con vừa nói là có ý gì? Con kêu dì con chăm sóc cho cha và mẹ, vậy còn con? Con muốn làm gì, mau nói cho cha biết!" Cha hắn nằm ở trên giường cố lớn tiếng nói: "Cha cảnh cáo con, con không được suy nghĩ và làm gì xằng bậy! Có hiểu không?"

    Cao Tiệm Phi giả vờ mỉm cười: "Cha à, cha suy nghĩ nhiều quá rồi, con chỉ thuận miệng nói mà thôi, dù sao con cũng phải đi ra ngoài làm kiếm tiền, sự tình trong nhà đương nhiên là phải nhờ dì lo giúp rồi! Được rồi, cha ngủ sớm đi! Trời nóng quá, con ngủ không được, con ra ngoài hút điếu thuốc hóng mát cái đã"

    Nói xong, Cao Tiệm Phi xoay người bước đi. Phía sau truyền đến một tiếng nức nở của cha hắn do kềm chế không được phát ra. Cao Tiệm Phi thân hình dừng lại một chút, tuy nhiên hắn cũng không có quay đầu lại mà bước thẳng ra khỏi nhà.

    Cao Tiệm Phi đi đến cây cổ thụ ở trong sân ngồi xuống, móc thuốc ra mồi và hút.

    Một ngao tiếp một ngao, dường như không có chút dừng lại, chỉ chốc lát, điếu thuốc đã tàn, Cao Tiệm Phi lại lấy tiếp điếu nữa và điên cuồng hút, bao quanh thân thể toàn là khói thuốc.

    Lúc đó, trong đầu Cao Tiệm Phi đang suy nghĩ, hắn đang lên kế hoạch. . .

    Trả thù.

    Hắn muốn trả thù Tằng Kiến.

    Dùng phương pháp nguyên thủy nhất đi trả thù.

    Ngày hôm qua, Cao Tiệm Phi đã mua một con dao găm tại chợ đêm làm bằng thép tinh luyện, rất sắc bén, nó dài khoảng 8 tấc, chỉ một nhát trúng chỗ hiểm là xong.

    "Đồng quy vu tận! Mày phá hủy cuộc sống hạnh phúc của gia đình tao thì mày phải trả một cái giá lớn!"

    Trên thực tế, trước đêm đi tìm Tằng Kiến, Cao Tiệm Phi cũng không có quyết tâm trả thù như vậy. Trong lòng hắn vẫn còn tồn tại một cái ảo tưởng, hắn ảo tưởng rằng sẽ nói chuyện với Tằng Kiến và Tằng Kiến sẽ chấp nhận sai lầm và tới nhà xin lỗi cũng như bồi thường toàn bộ tiền thuốc men.

    Thế nhưng đó chỉ là sự ảo tưởng của Cao Tiệm Phi thôi.

    Tằng Kiến kiêu ngạo ương ngạnh, đối với sinh mạng của mẹ Cao Tiệm Phi chẳng hề quan tâm, đã đập vỡ sự ảo tưởng của Cao Tiệm Phi thành tro bụi!

    Hắn đem con dao giấu ở dưới giường. Trước khi trả thù, Cao Tiệm Phi phải chuẩn bị cho cha mẹ một số tiền.

    Tốt nhất là phải có hơn 100 nghìn tệ mới có thể cấp cho cha mẹ và dì dưỡng lão.

    Đương nhiên, muốn trong thời gian ngắn kiếm được 100 nghìn tệ, với loại người như Cao Tiệm Phi mà nói là phi thường khó khăn. Hắn không có khả năng đi giết người cướp của hay làm những chuyện phi pháp.

    Hắn đã tìm được một con đường tắt để kiếm tiền.

    Cao Tiệm Phi trước đây làm việc tại một tiệm karaoke, có quen biết một người bạn tên là Khâu Uyên.

    Tuổi của Khâu Uyên cũng xấp xỉ Cao Tiệm Phi. Thời gian đầu, hắn cùng Cao Tiệm Phi như nhau, làm nhân viên phục vụ trong tiệm karaoke, lương tháng chỉ 1000 tệ. Làm được mấy tháng, Khâu Uyên không chịu nổi cái khổ làm đêm, hắn là một người ham ăn biếng làm, vì vậy đã bỏ việc.

    Lúc cùng nhau làm việc chung, quan hệ giữa Cao Tiệm Phi cùng Khâu Uyên cũng hơi thân thiết, cho nên sau khi Khâu Uyên bỏ việc vẫn như cũ giữ liên lạc với Cao Tiệm Phi qua điện thoại. Hai người thỉnh thoảng còn hẹn nhau ra uống vài chai bia.

    Một năm sau đó, cuộc sống của Khâu Uyên xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất!

    Hắn mua xe con, mua nhà, ăn mặc hàng hiệu, trên cổ đeo một cọng xích vàng thật to.

    Đối với sự biến hóa của Khâu Uyên, Cao Tiệm Phi rất là nghi hoặc.

    Khâu Uyên là loại người gì Cao Tiệm Phi biết rất rõ! Gia cảnh của hắn cùng Cao Tiệm Phi không khác bao nhiêu, một nghèo hai trắng, bản thân hắn tốt nghiệp cấp 2 xong đã bỏ học, suốt ngày theo bọn du đãng lang thang, đi làm thì cũng ngày làm ngày không, luôn ảo tưởng được các quý bà bao nuôi và các mục tiêu không thực tế khác.

    Người như thế làm sao có khả năng tự mình mua xe con, mua nhà được?

    Đối với sự thay đổi của Khâu Uyên, Cao Tiệm Phi đúng là không thể giải thích.

    Do hiếu kỳ nên Cao Tiệm Phi bắt đầu hỏi Khâu Uyên làm thế nào mà kiếm được nhiều tiền như vậy.

    Lúc đầu, Khâu Uyên chỉ tùy tiện nói qua loa cho có lệ chứ không chịu nói lời thật.

    Sau lại, có một lần hai người ngồi uống rượu với nhau, Cao Tiệm Phi đem chuyện cũ nhắc lại, hỏi Khâu Uyên.

    Lúc này, Khâu Uyên cười tủm tỉm hỏi lại Cao Tiệm Phi, "Tiểu Cao, cậu có biết một người có hai trái thận không?"

    Lúc đó Cao Tiệm Phi sửng sốt một chút: "Chuyện này tôi biết, mỗi người đều có hai trái thận, chuyện này người nào chẳng biết"

    Khâu Uyên thần bí cười cười, "Như vậy, tôi nói cho cậu nghe, người bình thường kỳ thực mất đi một trái thận cũng sẽ không chết. Chỉ cần sau đó điều trị tốt thì sẽ khôi phục, mặc dù là mất một trái thận nhưng đối với thân thể cũng sẽ không có gì ảnh hưởng!"

    Cao Tiệm Phi loáng thóang hiểu được ý của Khâu Uyên.

    "Tiểu Cao, tôi bật mí thêm với cậu, giá của một trái thận khoảng từ 40 – 120 nghìn tệ, đương nhiên đó là giá của chúng tôi thu mua, nếu như chúng tôi bán cho những bệnh nhân cần thận thay, thậm chí còn bán cho nước ngoài thì giá của nó sẽ không dừng lại ở số đó!" Khâu Uyên đắc ý sổ một hơi: "Tiểu Cao, cậu biết không, năm ngoái tôi cùng một nhóm huynh đệ kết hợp làm cái này, rất lời đấy. . ." Hắn vươn bàn tay năm ngón quơ quơ trước mặt Cao Tiệm Phi

    500,000 tệ!

    "Tổ chức mua bán thận phi pháp!" Cao Tiệm Phi thoáng cái hiểu rõ sự tích của Khâu Uyên, trong lòng liền sinh ra chán ghét với tên này.

    Lúc đó, Khâu Uyên nửa giỡn nửa thật nói với Cao Tiệm Phi: "Tiểu Cao, tôi thấy thân thể cậu rất được, gia cảnh cũng không mấy tốt, nếu như cậu muốn bán thận thì hãy tìm tôi nhé! Chúng ta là bạn bè, Khâu Uyên tôi tự nhiên sẽ không chèn ép gì cậu, chỉ cần làm xét nghiệm xem thận có tốt hay không là được, nếu được tôi sẽ trả cậu cái giá 120 nghìn! Đây chính là cái giá cao nhất trong nước rồi đấy! Cậu hãy suy nghĩ kỹ đi"

    Cao Tiệm Phi lúc đó liền cự tuyệt Khâu Uyên.

    Nói giỡn hay sao, chỉ có hơn 100 nghìn liền biến mình thành một người tàn phế, đáng không?

    Thời gian đã hơn một năm, nửa tháng sau lúc mẹ Cao Tiệm Phi gặp chuyện không may, Cao Tiệm Phi chạy đôn chạy đáo, vừa kiện Tằng Kiến không có kết quả, vừa không khả năng kiếm được tiền cho mẹ hắn tiếp tục trị liệu, vì vậy, những lời nói của Khâu Uyên giống như ma quỷ vang lên trong đầu Cao Tiệm Phi.

    Suy nghĩ mấy ngày, Cao Tiệm Phi liền gọi điện cho Khâu Uyên.

    "Khâu Uyên, mẹ tôi xảy ra chuyện, tôi hiện tại cần một số tiền, cậu thay tôi liên hệ một chút, tôi muốn bán thận" Cao Tiệm Phi đi thẳng vào vấn đề, nói với Khâu Uyên.

    "OK, không thành vấn đề! Tiểu Cao, chúng ta là bạn bè mà, tình trạng của gia đình cậu tôi rất rõ ràng, vì vậy tôi hoàn toàn tin tưởng ở cậu! Ngày mai tôi dẫn cậu đến bệnh viện làm xét nghiệm, cứ dựa theo cái giá lần trước tôi nói với cậu, 120 nghìn nhé! Đến lúc đó cậu chỉ nằm lên làm ca tiểu phẫu nho nhỏ là có thể nhận tiền rồi!" Khâu Uyên trả lời rất nhanh.

    Sự tình cứ như thế định đọat.

    Ngày hôm sau, Khâu Uyên dẫn Cao Tiệm Phi đi bệnh viện làm xét nghiệm. Một lọat các xét nghiệm nước tiểu, máu, điện tâm đồ…, nói chung là tổng quát.

    Sau khi kiểm tra tổng quát xong, Khâu Uyên nói với Cao Tiệm Phi: "Tiểu Cao, tôi sẽ đem tư liệu của cậu giao cho phía công ty, tối đa 5 ngày sau, tôi sẽ cho cậu câu trả lời thuyết phục, cậu cứ an tâm về nhà chờ tin tức của tôi nhé. Không cần phải lo lắng đâu, chỉ là một ca tiểu phẫu đơn giản mà thôi, kỳ thực chẳng có gì."

    Sau khi về đến nhà, Cao Tiệm Phi cảm giác có chút sợ hãi pha lẫn chút hối hận, thế nhưng nhìn thấy người mẹ nằm bất động trên giường cùng người cha tàn tật và ngừơi dì giản dị, Cao Tiệm Phi lập tức đem mấy cái cảm giác đó quăng thẳng vào thùng rác.

    "Vì gia đình của ta, ta nhất định phải đi con đường này!" Cao Tiệm Phi tự nói với mình.

    Vài ngày sau đó, Khâu Uyên gọi điện thoại cho Cao Tiệm Phi: "Tiểu Cao, tôi báo cho cậu một tin tức tốt! Kết quả xét nghiệm rất tốt! Thận của cậu có thể bán rồi! Tôi đã liên hệ rồi, tối ngày kia, cậu hãy đến một bệnh viện ở vùng ngoại thành để lấy thận nhé, không thành vấn đề chứ?"

    Cao Tiệm Phi hít sâu một hơi, "Không thành vấn đề, tôi sẽ đến đúng giờ. Bất quá, . . tôi muốn tiền mặt, xong việc tôi sẽ nhận luôn tiền!"

    Khâu Uyên dễ dàng cười cười, "Trước đây người của chúng tôi đều chuyển khoản chi trả, bất quá cậu là bạn tôi, tôi có thể thỏa mãn yêu cầu cậu! Ừ, không thành vấn đề, 120 nghìn tệ tiền mặt, tôi lập tức phái người chuẩn bị cho cậu!"

    Bầu trời đêm lạnh lẽo.

    Cao Tiệm Phi lấy gói thuốc ra, ngẩng đầu nhìn vào bầu trời đêm đầy sao, hắn tự nhiên cười to: "Ha ha! Quả là bi kịch mà! Sinh mệnh của ta chỉ là một bi kịch! Ha ha! Bán thận, giết người, mấy việc này trước đây ta thật không bao giờ nghĩ tới. . . Ha ha! Đây là một giấc mộng sao? Nếu như là mộng thì ông trời ơi, tôi xin ông, hãy để tôi nhanh chóng tỉnh lại đi!"

    Không ai có thể hình dung trạng thái nội tâm hiện tại của Cao Tiệm Phi lúc này, không ai có thể miêu tả được.

    Hắn si ngốc nhìn bầu trời đêm lạnh lẽo, hai hàng nước mắt bất giác chảy xuống.

    Hắn tựa như một người không còn gì cả, đã bị cái thế giới đầy lạnh nhạt này triệt để vứt bỏ!

    Bỗng nhiên, trên bầu trời xuất hiện một quầng sáng màu hồng đỏ! Quầng sáng kia đang bay xuống !

    "Là sao xẹt?" Cao Tiệm Phi lắc lắc đầu, nhìn không chớp mắt vào quầng sáng màu hồng đỏ kia.

    Gần! Càng ngày càng gần!

    Quầng sáng màu hồng đỏ với tốc độ không thể hình dung bay thẳng về hướng Cao Tiệm Phi!

    Không đợi cho Cao Tiệm Phi có phản ứng tránh né gì, quầng sáng màu hồng đỏ hung hăng đập trực tiếp vào đầu của Cao Tiệm Phi!

    "Bốp…!"

    Cao Tiệm Phi chỉ cảm thấy chết điếng, trước mắt đầy những ngôi sao chớp lóe, hai chân như không còn sức, rồi ngã sấp xuống mặt đất.

    Trong lúc ngã sấp xuống, trong đầu Cao Tiệm Phi vang lên một giọng nữ trong trẻo: "Chúc mừng ngài, người địa cầu, ngài đã thu được một món quà từ không gian, Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi!"

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Linh Hồn Tỉnh Giấc Trong Sự Bình Đẳng Dưới Mồ

  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  5. #3
    tieungunhi's Avatar
    tieungunhi Đang Ngoại tuyến Danh Đầu Hưởng Lượng Thông Ngữ xảo thủ
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Bài viết
    753
    Xu
    50

    Mặc định

    SIÊU CẤP SƯU QUỶ NGHI
    Tác giả: Ngã Sửu Đáo Linh Hồn Thâm Xứ
    Dịch: tieungunhi


    Chương 3: CÔNG NĂNG


    Nếu như nhất định phải dùng từ ngữ để hình dung cảm giác của Cao Tiệm Phi lúc này thì đó chính là. . . tựa như ảo mộng!

    Hắn nhớ rất rõ ràng mọi chuyện, bản thân đang đứng hút thuốc dưới tàng cây cổ thụ, sau đó bị một ngôi sao xẹt đập vào đầu khiến cho hắn chẳng biết trời chăng ngã sấp xuống đất. Hắn không biết bản thân có thể bị chết hay không nhưng chí ít thì cũng có thể bị trọng thương.

    Thế nhưng hiện tại, đầu của Cao Tiệm Phi cũng không đau, toàn thân bình thường!

    Càng kỳ lạ hơn chính là khung cảnh tại chỗ đã thay đổi hòan toàn!

    Những căn nhà nhỏ và xập xệ xung quanh đã biến mất, ngay cả cây cổ thụ, thậm chí bầu trời đen cùng với các ngôi sao, ánh trăng đều biến mất!

    Thay đổi chính là một cái không gian khác!

    Đây là một cái không gian khổng lồ, ở trên không trung dường như có mưa lất phất, nhìn không thể phân biệt được là mưa hay là gì. Trong không gian này còn có một loạt các dãy phòng!

    Đúng hơn phải gọi là các gian nhà nhỏ! Vô số!

    Mỗi một phòng đều đóng chặt cửa, thế nhưng từ ngoài nhìn vào thì phát hiện chúng rất mới, thật giống như vừa mới xây xong.

    Cao Tiệm Phi không hiểu ra sao, chân vô ý thức đi tới phía trước căn phòng thứ nhất, quan sát thì thấy được cánh cửa phòng toàn một màu đen, trên ngạch cửa có treo một cái bảng, trong đó viết chữ số "1-1"

    Căn phòng thứ hai cũng giống như vậy nhưng được viết một số khác "1-2"

    "1-3", "1-4",..., "1-34",..., "1-156",...

    Cao Tiệm Phi đi xem một loạt dãy phòng, hắn phát hiện mỗi một phòng đều có biển đánh số!

    "Đây... là thứ gì?" Cao Tiệm Phi hoàn toàn mộng mị! Hắn phát hiện tình cảnh xuất hiện trước mắt đã vượt qua khả năng lý giải và tiếp thu của hắn!

    Ngay sau đó có một giọng nữ trong trẻo vang lên thật lớn: "Chúc mừng ngài, người địa cầu, ngài vừa thu được một món quà từ không gian, Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi (dụng cụ dò tìm quỷ)!"

    "Ai. . . Ai đó?" Cao Tiệm Phi bất thình lình thốt lên với vẻ run sợ. Hắn đảo mắt nhìn quanh nhưng không hề thấy một người nào.

    "Chào ngài, xin ngài không nên kinh hoảng, tôi chỉ là một lập trình có trí tuệ, tôi tồn tại ở đây là để giúp ngài hiểu rõ tác dụng và phương pháp sử dụng Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi này, giúp hướng dẫn ngài từng bước từng bước hiểu rõ hoàn toàn" Giọng nữ trong trẻo không nhanh không chậm nói.

    "Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi? Lập trình có trí tuệ?" Cao Tiệm Phi đầu óc rối loạn! Hoàn toàn rối loạn! Lửa giận và thù hận trong lòng toàn bộ bị mớ rối loạn xua tan!

    Hắn đưa tay thử nhéo đùi của hắn . . ."Đau! Ối đau quá! Đây không phải là nằm mơ!"

    "Đương nhiên không phải là nằm mơ! Ngài nên bình tĩnh lại, nếu như ngài cần, hiện tại tôi đây sẽ lập tức bắt đầu giải thích với ngài về lai lịch và tác dụng của Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi này" Giọng nữ trong trẻo vẫn không nhanh không chậm nói.

    "Vậy. . . hãy bắt đầu giải thích, ta đang nghe." Hít thở thật sâu vài cái, Cao Tiệm Phi cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh. Trên thực tế, Cao Tiệm Phi cũng có xem qua một ít tiểu thuyết trên mạng. Như loại tiểu thuyết đô thị dị năng hắn cũng xem qua hơn mười bộ, nội dung của mấy bộ tiểu thuyết này đều nói rằng mỗi nhân vật chính đều gặp được cơ duyên xảo hợp nên có được năng lực hay dụng cụ siêu cấp không thể tưởng tượng, sau đó một bước bước lên trên đỉnh của thế giới. Đương nhiên, theo Cao Tiệm Phi nhận xét thì mấy bộ tiểu thuyết kia hết thảy đều không có căn cứ khoa học, thuần túy chỉ là viết để xem cho vui mà thôi.

    Mà lúc này, loại chuyện không căn cứ khoa học kia lại phát sinh ngay trên bản thân hắn, chẳng lẽ là….?

    Vừa nghĩ đến điều này, nội tâm sợ hãi của Cao Tiệm Phi không những biến mất mà trong lòng hắn còn sinh ra một lọai hy vọng và mong chờ, thậm chí còn có một tia hưng phấn nho nhỏ!

    "Tốt lắm, tôi nghĩ ngài đã hoàn toàn bình tĩnh lại rồi. Như vậy, xin ngài hãy lắng nghe cho rõ . . ." Giọng nữ trong trẻo kia vang lên: "Đây là một trò chơi xuất phát từ ngoài không gian xa xôi, nó không thuộc về địa cầu của ngài. Người phát minh ra nó là một thiên tài 16 tuổi gọi là Trác Việt. Trác Việt là một thiếu niên thiên tài ở tại Hải Dương Tinh, lúc 12 tuổi anh ta đã đảm nhiệm chức vụ lập trình trò chơi cho một công ty lớn nhất thuộc Hải Dương Tinh và đồng thời cũng bắt đầu đối với những tinh cầu khác trong vũ trụ tiến hành nghiên cứu để có linh cảm sáng tạo trò chơi. Trác Việt chọn địa cầu bởi vì anh ta phát hiện ra nền văn minh của địa cầu rất tương tự với Hải Dương Tinh! Tuy nhiên nền văn minh của Hải Dương Tinh so với nền văn minh của địa cầu vượt hơn mấy trăm vạn năm, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến việc yêu thích và nghiên cứu của Trác Việt đối với địa cầu. Rốt cuộc, sau thời gian 2 năm, Trác Việt phát minh ra trò chơi này và đặt tên cho nó là Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi!"

    "Đợi.. đợi chút. . là một trò chơi à? Ngươi nói thứ này là do một đứa trẻ 12 tuổi phát minh ra sao?” Cao Tiệm Phi có cảm giác dở khóc dở cười.

    Vốn, hắn còn tưởng rằng bản thân nhặt được bảo vật giống như trong tiểu thuyết đã viết, có được một pháp bảo có thể khai thiên tích địa, từ nay về sau liền có thể một bước lên trời, thế nhưng thật không nghĩ tới vật có cái tên nghe rất kêu “Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi” này chỉ là một trò chơi do một đứa trẻ người ngoài hành tinh phát minh!

    "Thật là chó chết! Hiện giờ tình cảnh thế nào, ngày mai ta ngay cả thận cũng phải bán đi, lúc nào còn có tâm tình chơi trò chơi hả?" Cao Tiệm Phi thầm mắng trong lòng.

    "Người địa cầu tôn kính, có thể đối với người của Hải Dương Tinh thì Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi chỉ là một trò chơi không hơn không kém, thế nhưng đối với một nền văn minh lạc hậu như địa cầu này mà nói thì nó không chỉ là một trò chơi đơn giản như đã nghĩ đâu” Giọng nữ trong trẻo kiên trì giải thích: "Ngài nào có biết được, thiếu niên thiên tài sáng tạo ra trò chơi này đã dùng 'Linh hồn' làm hạch tâm tư tưởng, thế ngài có biết 'Linh hồn' là cái gì? Kỳ thực, 'Linh hồn' chính là sau khi con người chết đi, sóng điện não của họ phóng ra rải rác khắp không gian. Nguyên lý cơ bản của trò chơi Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi này chính là đem các sóng điện não nằm rải rác trong không gian kia tập hợp chúng lại bằng một phương pháp đặc biệt, sau đó cho chúng nó hoàn nguyên!"

    Ngừng lại một chút, giọng nữ tiếp tục bổ sung, nói: "Dựa theo cách nói của người địa cầu ngài thì 'Linh hồn' hay 'sóng điện não', kỳ thực chính là 'Quỷ'"

    "Quỷ?" Cao Tiệm Phi càng nghe càng có cảm giác hồ đồ, hắn liên tục suy nghĩ những gì vừa nghe được, cuối cùng cho ra một cái kết luận: "Ta có thể giải thích thế này được không? Một người đã chết, thế nhưng nguời đó có linh hồn, linh hồn sẽ không vì thân thể mai một mà triệt để tiêu tán. Vì vậy, linh hồn luôn di động và tồn tại trong không gian, bất quá trải qua một đoạn thời gian, những linh hồn này sẽ bị năng lượng đặc thù trong không gian phân giải, biến thành linh hồn không hoàn chỉnh. Còn tác dụng của cái trò chơi Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi này chính là tìm tòi linh hồn không hòan chỉnh của nười đã chết và tụ họp chúng lại. Ta nói như vậy có chính xác không?”

    "Ngài rất thông minh!" Giọng nữ trả lời, trong lời nói tựa hồ lộ ra cảm xúc tán dương.

    "Nhưng ta có điều không rõ, mặc dù trò chơi này có thể tìm tòi linh hồn và giúp chúng tụ họp lại, thế nhưng có cái gì đáng để chơi đâu? Ở địa cầu của chúng ta cũng phát minh ra rất nhiều trò chơi, tuy rằng theo như lời nói của ngươi thì nền văn minh địa cầu lạc hậu so với nền văn minh Hải Dương Tinh mấy trăm vạn năm, nhưng những trò chơi của địa cầu chúng ta so với cái trò chơi này còn có nhiều hứng thú hơn!" Cao Tiệm Phi ăn ngay nói thật.

    "Ngài hiển nhiên đánh giá thấp trò chơi Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi này! Xin hãy nghe tôi giải thích." Giọng nữ lại lên tiếng nhưng cũng không bởi vì nghi vấn của Cao Tiệm Phi mà tức giận, giọng nói vẫn như trước êm dịu trơn tru: "Tác dụng lớn nhất của trò chơi Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi này là ở chỗ đem linh hồn của người đã chết tìm ra và tập họp chúng lại cho hoàn chỉnh, và sau đó làm cho người đã chết xuất hiện bằng thực thể ngay tại không gian này. Tôi tin tưởng ngài cũng đã trông thấy những dãy phòng trong không gian này, đó chính là chỗ ở dành cho những quỷ hồn được ngài tìm thấy. Chúng nó có thể hiện ra bằng thực thể và ở trong những căn phòng đó. Khi ngài đi vào không gian này, liền có thể cùng với những quỷ hồn đó nói chuyện với nhau, kết bạn với nhau, ngài cũng có thể chạm đến thân thể của chúng nó. . ."

    "Trời ạ! Sao mà kinh khủng quá?" Cao Tiệm Phi cảm thấy một trận lạnh lẽo, "Ta cùng làm bạn với quỷ sao? Còn cùng quỷ trò chuyện nữa? Lại còn chạm được vào thân thể chúng? Ta hiện tại thừa nhận, trò chơi này xác thực có chỗ độc đáo của nó, thí dụ như những thân nhân, những người bạn đã chết của ta, ta có thể đem linh hồn của họ đến không gian này, sau đó để họ hiện ra thực thể và ở trong những căn phòng kia, rồi khi ta tiến vào trong này, ta có thể nhìn thấy hình dáng của bọn họ lúc còn sống, cùng với họ tiếp tục làm bạn, thế nhưng như thế thì có ý nghĩa gì sao? Bọn họ dù thế nào thì cũng là quỷ, hơn nữa còn không thể rời khỏi cái không gian này. Tác dụng lớn nhất của trò chơi này, đơn giản chính là an ủi người sử dụng cho vơi nỗi nhớ người thân và bạn bè, ta nói đúng chứ?"

    "Ngài thực sự là một người có tính nóng nảy, tôi còn chưa giải thích hết, xin cho tôi thêm chút thời gian, được chứ?" Giọng nữ trong không gian lên tiếng: "Là như vầy, việc tìm tòi quỷ hồn, tụ họp quỷ hồn, làm cho quỷ hồn hiện ra thực thể trong không gian này chỉ là bước đầu tiên và cũng là một tác dụng nhỏ của trò chơi này. Chỗ tinh túy nhất của trò chơi là ở chỗ, ngay trong không gian này, thực thể của quỷ hồn sẽ ở trong những căn phòng kia và ngài có thể học tập được những năng lực mà bọn chúng am hiểu lúc còn sống! Khi ngài học tập những năng lực của quỷ hồn thì trò chơi sẽ cung cấp sự hỗ trợ lớn nhất cho ngài để ngài có thể trong một thời gian ngắn nhất học được và tinh thông những năng lực của quỷ hồn có lúc còn sống. Mỗi một quỷ hồn đều có sự phân chia. Quỷ hồn lúc còn sống không hề có năng lực gì hoặc là năng lực nhỏ bé không đáng kể sẽ bị liệt vào loại quỷ cấp 1; lúc còn sống có năng lực mạnh mẽ ở một lĩnh vực nào đó được liệt vào loại quỷ cấp 2; cứ tính như thế cho đến loại quỷ cấp 10, đó là loại quỷ hồn có năng lực rất đáng sợ khi còn sống! Chính như ngài đã thấy, vị trí không gian ngài đang ở hiện tại chính là không gian dành cho loại quỷ cấp 1 ở, lọai quỷ cấp 2 thì ở tại không gian tầng 2, cấp 3 thì ở tại tầng 3 . . . cho đến cấp10 sẽ ở tại tầng 10. Theo đó, ngài cũng có thể suy ra, cái không gian này tổng cộng có 10 tầng. Bất quá, hiện tại đẳng cấp của ngài hiển nhiên không đủ nên ngài không thể lên tầng 2 hoặc các tầng khác cao hơn. Ngoài ra, để gia tăng sự hứng thú cho trò chơi, người thiết kế trò chơi Trác Việt đã đem tất cả người địa cầu vào, ngay cả một ít nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết cũng xếp vào thành quỷ hồn luôn. Khi cấp bậc của ngài đạt được đủ yêu cầu thì ngài có thể tùy ý mà tìm kiếm những quỷ hồn hư cấu này, đem chúng vào không gian và ngưng thành thực thể, sau đó học tập sở trường hoặc năng lực đặc biệt mà chúng sở hữu lúc còn sống. Đương nhiên, người phát minh trò chơi cũng không nghĩ là đem trò chơi này biến thành một món lẩu thập cẩm, cho nên những quỷ hồn hư cấu chỉ giới hạn trong một số tiểu thuyết của Trung Quốc thuộc địa cầu thôi. Thí dụ như Batman, Siêu Nhân, Athena, Thánh Đấu Sĩ các nhân vật hư cấu này thì ngài không thể dùng Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi tìm linh hồn của chúng được. Tôi có thể tiết lộ cho ngài một ít thông tin riêng, ngừơi phát minh trò chơi này rất yêu thích tiểu thuyết võ hiệp của Trung Quốc, chờ sau khi đẳng cấp của ngài đạt được đủ yêu cầu thì ngài không những có thể tìm được những quỷ hồn đã tồn tại trong hiện thực mà ngài còn có thể tìm được những nhân vật quỷ hồn hư cấu trong tiểu thuyết võ hiệp Trung Quốc nữa"

    "Néu thật theo như những lời của ngươi vừa nói thì ta chỉ còn biết dùng mấy chữ 'Thiên phương dạ đàm' để hình dung thôi, ta quả thực không thể nào tin được đây là sự thật." Cao Tiệm Phi thực sự không thể tin tưởng nổi tác dụng và công năng của trò chơi Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi này .

    "Thực sự muốn cho ngài lập tức chấp nhận trò chơi này quả là không quá thực tế, ngài cần một ít thời gian để chấp nhận nó, điểm này có thể hiểu được! Trò chơi mà ngài có được đây chính là một trò chơi độc nhất vô nhị trên địa cầu này, đó là do người phát minh Trác Việt cảm tạ nền văn minh của địa cầu đã mang đến linh cảm cho anh ta nên mới đưa tặng nó đến địa cầu! Địa điểm mà Trác Việt chọn lựa đưa tặng đó chính là Trung Quốc, do đất nước Trung Quốc lãnh thổ rộng lớn và dân số đông vào bậc nhất thế giới cho nên ngài mới có thể có được cơ hội thu được trò chơi này, có thể nói ngài là một người may mắn nhất của đất nước Trung Quốc, không, phải nói là người may mắn nhất trên địa cầu!"

    Cao Tiệm Phi tự giễu cười: "Ta là người may mắn nhất Trung Quốc sao? A, quả thực là một sự châm chọc lớn lao!"

    Suy nghĩ một chút, trong lòng Cao Tiệm Phi nổi lên ý muốn tiêu khiển nên nói: "Như thế nào thì mới có thể tăng đẳng cấp và tìm được quỷ hồn cấp cao cũng như đi lên những tầng trên của không gian này?"

    Trong không gian lập tức xuất hiện một khung hình vuông ánh sáng trước mặt Cao Tiệm Phi. Hắn nhìn vào thì thấy trên đó viết một loạt chữ Trung Quốc. . .

    "Sưu quỷ giả (người tìm quỷ): Cao Tiệm Phi

    Tuổi tác: 22

    Đẳng cấp: 1

    Sưu quỷ điểm (điểm dò tìm quỷ): 5

    Kinh nghiệm: 0

    Để thăng cấp trở thành sưu quỷ giả cấp 2, người chơi cần số điểm kinh nghiệm là: 1000.

    Đây hiển nhiên chỉ là một màn hình ghi những tư liệu cơ bản.

    Phía dưới những dòng tư liệu cơ bản có thêm một mục chọn lựa. . .

    "Dò tìm"

    Cao Tiệm Phi ý niệm khẽ động, hắn nghĩ muốn chọn lấy hạng mục "Dò tìm" kia, thật không nghĩ tới, hạng mục "Dò tìm" tự động theo ý niệm của Cao Tiệm Phi, dường như bị ấn chạm vào vậy, thoáng một cái lại xuất hiện một khung ánh sáng hình vuông nhỏ khác .

    "Dò tìm cơ bản: có thể dò tìm quỷ hồn đã chết trong phạm vi 5 km.

    Dò tìm cao cấp: dò tìm dựa theo tên của quỷ hồn lúc còn sống.

    Ghi chú: Sưu quỷ giả Cao Tiệm Phi, đẳng cấp 1, chỉ có thể dò tìm quỷ hồn cấp 1.

    Mỗi lần dò tìm bị trừ 1 sưu quỷ điểm"

    Ở ngay phía dưới hạng mục "Dò tìm" còn có một hạng mục khác: "Hiện hình" .

    Cao Tiệm Phi cũng giống lần trước, dùng ý nghĩ chọn lấy mục "Hiện hình", một khung ánh sáng hình vuông nhỏ khác lại hiện ra.

    "Khi đã dò tìm và tập họp được linh hồn của quỷ hồn thành thực thể thì có thể đưa nó ra khỏi không gian.

    Ghi chú: Quỷ hồn được đưa ra khỏi không gian cũng không xuất hiện bằng thực thể mà là bằng trạng thái hư vô. Sưu quỷ giả Cao Tiệm Phi có thể nhìn thấy quỷ hồn ở trạng thái hư vô; những người khác nếu như tinh khí thần yếu kém cũng nhìn thấy quỷ hồn ở trạng thái này; lúc còn sống nếu có sát hại qua người thì cũng có thể nhìn thấy quỷ hồn ở trạng thái này; những người thân hoặc bạn bè lâu năm của quỷ hồn cũng có thể nhìn thấy được quỷ hồn ở trạng thái này;

    Ghi chú: Quỷ hồn ở trạng thái hư vô không hề có bất luận năng lực công kích nào cả.

    Ghi chú: Dưới tình huống có ánh mặt trời, nếu như đưa quỷ hồn từ không gian ra lúc này, khả năng sẽ làm cho quỷ hồn trực tiếp tiêu tán.

    Mỗi một lần sử dụng công năng “Hiện hình” tiêu hao 2 sưu quỷ điểm."

    "A, dựa theo những gì mà công năng “Hiện hình” miêu tả thì công năng này đơn giản chính là dùng để dọa người mà thôi, hơn nữa, còn dọa không được những người có tinh khí thần mạnh mẽ, thực sự là một công năng yếu kém!" Cao Tiệm Phi cười cười nghĩ.

    Sau đó, Cao Tiệm Phi tiếp tục quan sát xuống phía dưới hạng mục "Hiện hình" nhưng chỉ nhìn thấy một mảnh màu xám đen, tuy nhiên hắn cũng loáng thoáng nhìn thấy một ít chữ, thế nhưng nhìn không ra là chữ gì.

    Giọng nói nữ lại vang lên bên tai Cao Tiệm Phi: "Trò chơi Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi này, ngoại trừ hai công năng cơ bản là “Dò tìm” và “Hiện hình”, còn có một số công năng cao cấp khác, vì hiện tại đẳng cấp của ngài không đủ nên không thể sử dụng được chúng, đợi đến khi ngài đạt được đủ đẳng cấp thì các công năng cao cấp kia sẽ tự động hiện ra! Xin ngài không nên nóng nảy!"

    Cao Tiệm Phi cau mày nói: "Dựa theo ta hiểu thì khi ta có được 1000 điểm kinh nghiệm, ta sẽ tăng cấp thành sưu quỷ giả cấp 2, nhưng làm sao có thể thu được điểm kinh nghiệm đây? Còn nữa, vì sao sưu quỷ điểm của ta chỉ có 5 điểm thôi vậy?"

    Giọng nói nữ tiếp tục giải thích: "Người sử dụng tôn kính, ngài phải không ngừng dò tìm và tụ họp linh hồn quỷ hồn, làm cho linh hồn quỷ hồn ngưng thành thực thể đưa chúng vào không gian này, đó là phương pháp duy nhất ngài có thể đạt được điểm kinh nghiệm! Mỗi một loại cấp bậc quỷ hồn sẽ mang đến điểm kinh nghiệm khác nhau cho ngài. Chắc ngài cũng có thể đoán được, quỷ hồn đẳng cấp càng cao sẽ mang đến cho ngài điểm kinh nghiệm càng nhiều. Sưu quỷ điểm có quan hệ trực tiếp với việc gia tăng điểm kinh nghiệm. Hiện tại điều ngài phải làm chính là đi tìm quỷ hồn và mang chúng vào không gian này!"

    Cho tới lúc này thì Cao Tiệm Phi mới có hiểu rõ phương pháp sử dụng và chơi trò chơi này.

    Thế nhưng hiện tại cảm giác của hắn không phải là vui mừng như điên, nhưng mà ánh mắt thì tràn ngập tự tin.

    Nói thật, hắn hiện tại chỉ cảm giác đựơc một chữ “Mộng”!

    Cũng đúng, cũng không phải một người bình thường nào thoáng cái thu được một vật kỳ diệu như vậy đều có thể thích ứng được!

    Trong cuộc sống thực tế, ai có được thần kinh vững vàng như thế?

    Lúc này, giọng nữ lại vang lên: "Xin hỏi hiện tại ngài có muốn rời khỏi không gian không?"

    "Ừm, tới lúc ta phải về nhà nghỉ ngơi rồi" Cao Tiệm Phi đáp.

    "Chỉ cần ngài có ý nghĩ trong đầu thì ngài có thể rời khỏi không gian", giọng nữ vang lên, sau đó ngừng lại một chút rồi nói thêm: "Được rồi, quên nói cho ngài một việc, trò chơi Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi này lúc đầu chơi có thể cảm thấy khô khan, việc thăng cấp cũng sẽ có chút trắc trở. Ngườii phát minh trò chơi vì muốn gia tăng hứng thú cho người chơi nên đặc biệt thiết kế một lập trình cho người chơi thể nghiệm trước, đó là để cho người chơi gặp được một quỷ hồn cao cấp để có hứng thú mà chơi"

    "Thể nghiệm?" Cao Tiệm Phi hỏi: "Thể nghiệm cái gì?"

    "Là như thế này, từ giờ trở đi, trò chơi sẽ tự động tìm kiếm cho ngài một quỷ hồn cao cấp, trong vòng 48 tiếng đồng hồ sau, tôi sẽ an bài cho ngài cùng quỷ hồn cao cấp đó gặp mặt, nhằm để ngài thể nghiệm một chút sự hứng thú do quỷ hồn cao cấp mang đến! Bất quá, lần thể nghiệm này chỉ duy trì được trong khoảng một thời gian ngắn, mục đích chủ yếu là để cho ngài có hứng thú hơn với trò chơi. Xin ngài hãy chờ đợi, 48 tiếng đồng hồ sau tôi sẽ cho ngài một sự kinh ngạc lẫn vui mừng!"

    "Ừm… " Cao Tiệm Phi như lọt vào trong sương mù, lên tiếng hỏi: "Ta đây hiện tại có thể đi ra ngoài chưa?"

    "Ngài lúc nào cũng có thể rời khỏi nơi đây và lúc nào cũng có thể tùy ý tiến vào không gian này, tất cả chỉ bằng một ý nghĩ của ngài mà thôi. Ngài có thể gọi cái không gian này là 'Quỷ Oa'. Xin hẹn gặp lại! Hy vọng lần sau nhìn thấy ngài thì ngài đã hoàn toàn yêu thích trò chơi này!"

    Giọng nữ vừa nói hết thì Cao Tiệm Phi chỉ cảm thấy trời đất xoay chuyển. Sau đó, khi hắn mở mắt ra thì phát hiện bản thân đang đứng dưới cây cổ thụ trong sân.

    Bầu trời vẫn tối đen như trước, một lọat các nhà xung quanh đều đã tắt hết đèn. Trong đêm yên tĩnh, có thể nghe tiếng ngáy ngủ văng vẳng.

    Cao Tiệm Phi lại đưa tay nhéo đùi hắn, đau, đây không phải là nằm mơ.

    "Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi? Thực sự là chuyện quá tức cười!" Cao Tiệm Phi thầm nói, lập tức hắn tâm niệm khẽ động: "À, bây giờ ta có thể thử xem coi cái lập trình kia có lừa ta không cái đã?”

    Nghĩ tới đây, Cao Tiệm Phi ý niệm khẽ động: "Ta muốn dò tìm một chút những quỷ hồn ở gần đây”

    Bất thình lình có một khung hình vuông ánh sáng hiện ra trôi nổi trước mặt Cao Tiệm Phi.

    "Sưu quỷ giả: Cao Tiệm Phi

    Tuổi tác: 22

    Đẳng cấp: 1

    Sưu quỷ điểm: 5

    Kinh nghiệm: 0

    Để thăng cấp trở thành sưu quỷ giả cấp 2, người chơi cần số điểm kinh nghiệm là: 1000.

    Những công năng cơ bản có thể sử dụng:

    1. Dò tìm

    2. Hiện hình

    Cao Tiệm Phi dụng ý nghĩ chọn lấy công năng “Dò tìm”.

    "Dò tìm cơ bản: có thể dò tìm quỷ hồn đã chết trong phạm vi 5 km.

    Dò tìm cao cấp: dò tìm dựa theo tên của quỷ hồn lúc còn sống.

    Ghi chú: Sưu quỷ giả Cao Tiệm Phi, đẳng cấp 1, chỉ có thể dò tìm quỷ hồn cấp 1.

    Mỗi lần dò tìm bị trừ 1 điểm sưu quỷ điểm"

    Cao Tiệm Phi vừa đưa tay sờ sờ đầu, vừa dùng ý nghĩ chọn lấy công năng: “Dò tìm cơ bản: Dò tìm các quỷ hồn đã chết trong phạm vi 5 km."

    Bỗng nhiên, một khung hình vuông ánh sáng hiện ra.

    “Xin ngài xác định có muốn sử dụng công năng “dò tìm cơ bản”? Công năng này sẽ tiêu hao 1 sưu quỷ điểm của ngài”

    “Có” – “Không”

    Cao Tiệm Phi lập tức dùng ý nghĩ chọn “Có”

    Bất thình lình, lại có một cái khung hình vuông ánh sáng hiện ra, trong khung vuông xuất hiện sóng điện giống như chữ viết, ngày càng nhiều hơn.

    Cao Tiệm Phi nhìn chằm chằm vào cái khung vuông kia không chớp mắt.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Linh Hồn Tỉnh Giấc Trong Sự Bình Đẳng Dưới Mồ

  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  7. #4
    tieungunhi's Avatar
    tieungunhi Đang Ngoại tuyến Danh Đầu Hưởng Lượng Thông Ngữ xảo thủ
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Bài viết
    753
    Xu
    50

    Mặc định

    SIÊU CẤP SƯU QUỶ NGHI
    Tác giả: Ngã Sửu Đáo Linh Hồn Thâm Xứ
    Dịch: tieungunhi


    Chương 4: CHÚT NỮA BỊ HÙ CHẾT


    Trong khung vuông ánh sáng, sóng điện xuất hiện ngày càng nhiều, đồng thời phát ra những tiếng “xuy xuy” rất quỷ dị!

    Tình hình trước mắt xác thực rất kinh khủng!

    Cao Tiệm Phi có cảm giác bản thân hoàn toàn lọt vào một bộ phim khoa học viễn tưởng, và hắn đang đối mặt với một cái máy tính thần bí khó lường….

    Vài giây sau, trong khung ánh sáng sóng điện từ từ biến mất, thay vào đó là một loạt hình gương mặt cùng với một ít chữ viết bên cạnh.

    Tên quỷ hồn / Đẳng cấp quỷ hồn/ Tuổi khi còn sống/ Giới tính / Nghề nghiệp lúc sống / Sở trường đặc biệt khi còn sống / Nguyên nhân chết.

    Trương Đại Lâm / 1 / 31 / Nam / Tài xế xe ôm / Không / Tai nạn xe cộ.

    Lý Phượng Tiên /1 / 82 / Nữ / Về hưu / Không / Bệnh chết.

    Cát Tiếu Lâm / 1 / 23 / Nữ / Chủ doanh nghiệp / Không / Tự sát vì tình.

    . . .

    Trong khung ánh sáng đầy những hình gương mặt cùng dữ liệu!

    Đầu óc của Cao Tiệm Phi cũng loạn thất bát tao.

    Từ trên nhìn xuống, phía trước hơn mười một quỷ hồn đều là ở trong khu xóm nghèo hoặc là ở vùng phụ cận của Cao Tiệm Phi! Những người chết này mặc dù lúc còn sống Cao Tiệm Phi cũng không có nói chuyện nhưng dù gì cũng nhìn thấy qua và biết tên cùng với một số tình huống của họ!

    Không hề nghi ngờ, những dữ liệu xuất hiện trong khung ánh sáng đều là thật!

    Không phải chuyện nhảm nhí!

    Mặc dù những dữ liệu này là thật nhưng Cao Tiệm Phi cũng không có cảm giác gì vui cả, thay vào đó là sự kinh khủng! Trong đêm tối đen, hắn theo bản năng sinh ra sự sợ hãi!

    Nơi khiến hắn sợ hãi là mấy cái hình gương mặt của người chết trên khung ánh sáng!

    Cũng không phải người nào cũng có can đảm và bình tĩnh khi nhìn thấy nhiều gương mặt của nhiều người chết như vậy. Đặc biệt hơn, mỗi một hình gương mặt đều giống như đúc lúc còn sống, thậm chí còn đem tập quán tính tình của người chết đều hiện rõ.

    Lấy trường hợp của Trương Đại Lâm mà nói, 31 tuổi, tài xế xe ôm, người này Cao Tiệm Phi có quen biết vì là hàng xóm với nhau. Người này năm ngoái bị chết trong tai nạn xe cộ, trước ngày bị chết hắn còn tìm Cao Tiệm Phi mượn 20 tệ mua thuốc lá. Lúc đó hai người còn đứng dưới cây cổ thụ trong sân cùng hút thuốc và trò chuyện hơn mười phút! Gương mặt của Truơng Đại Lâm có một điểm đặc biệt đáng nhớ, đó là khóe miệng bên trái hơi giật giật.

    Mà lúc này, trong cái khung ánh sáng kia, trên hình gương mặt của Trương Đại Lâm, khóe miệng bên trái cũng là hơi giật giật!

    Cao Tiệm Phi có cảm giác bản thân đang ở trong một ngôi nhà xác.

    Vô cùng kinh khủng! Tòan thân nổi da gà!

    Cao Tiệm Phi cố gắng trấn định, lầu bầu: "Không có gì! Không có gì! Đây chỉ là một trò chơi thôi! Chỉ là một trò chơi thôi!"

    Hắn thò cánh tay run run vào túi lấy ra một điếu thuốc, sau đó loay hoay hơn mấy phút mới tìm được bật lửa mồi thuốc.

    Rít mấy hơi, Cao Tiệm Phi cũng cảm thấy bình tĩnh hơn một chút, trong lòng hắn bắt đầu tự nói: "Ta không thể sợ! Tuyệt đối không thể sợ! Dựa theo lời của lập trình trí tuệ đã nói thì ta là người may mắn nhất nước Trung Quốc, do đó ta mới có được cái trò chơi này! Cái ta cần làm là phải nghĩ biện pháp sử dụng chứ không phải là sợ! Ừm, hiện tại cũng đã hơi bình tĩnh, ta thử xem một chút cái công năng của trò chơi đã. Khi ta tìm thấy được quỷ hồn và tụ họp được linh hồn của chúng thì đem chúng vào Quỷ Oa !"

    Nghĩ tới đây, Cao Tiệm Phi liền phát ý nghĩ trong đầu chọn lấy hình gương mặt người chết thứ nhất trong khung ánh sáng, đó là hình gương mặt của Trương Đại Lâm.

    Rất nhanh, lại có một khung ánh sáng khác hiện ra.

    “Xin hỏi có muốn tụ họp tất cả linh hồn của người chết Trương Đại Lâm hay không? Tụ họp linh hồn của quỷ hồn Trương Đại Lâm, cần 1 sưu quỷ điểm”

    “Có” – “Không”

    Cao Tiệm Phi cũng không do dự, trực tiếp dùng ý nghĩ chọn “Có”

    Bỗng nhiên trong khung ánh sáng, hình gương mặt Trương Đại Lâm cùng thông tin của hắn bắt đầu động đậy, số liệu phần trăm tụ họp linh hồn phủ trên hình gương mặt bắt đầu nhảy .

    “Tiến độ tụ họp linh hồn . . 20%. . . 54%. . . 78%. . . 100%. . . Hoàn thành!”

    Thời gian hoàn tất tụ họp linh hồn chỉ khoảng 5 giây!

    Lúc này, Cao Tiệm Phi nhìn lại thì thấy hình gương mặt của Trương Đại Lâm và mọi dữ liệu về hắn đã biến mất hoàn toàn trong khung ánh sáng.

    Ngay sau đó, bên tai Cao Tiệm Phi vang lên giọng nói nữ trong không gian: "Chúc mừng ngài, ngài đã thành công dò tìm và tụ họp quỷ hồn thứ nhất, nó hiện đang ở trong phòng 1-1 của Quỷ Oa, xin hỏi ngài có muốn tiến vào Quỷ Oa cùng nó gặp mặt hay không?”

    Lập tức tiến vào Quỷ Oa!

    Cao Tiệm Phi cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp xác định tiến vào Quỷ Oa.

    Chủ yếu là hắn muốn mau chóng thể nghiệm một chút công năng của trò chơi Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi này.

    Cao Tiệm Phi cảm thấy đầu óc hơi mê muội, sau đó xuất hiện trong không gian Quỷ Oa.

    Bên ngoài là đêm tối nhưng bên trong Quỷ Oa lại sáng sủa, bất quá loại ánh sáng này có hơi khác với ánh sáng mặt trời bên ngoài, đó là một loại ánh sáng khiến cho người ta mê mẩn.

    "Người sử dụng tôn kính, ngài hiện tại có thể đi vào phòng 1-1. Quỷ hồn đang chờ ngài!" Giọng nói nữ nhắc nhở Cao Tiệm Phi.

    Cao Tiệm Phi "ừ" một tiếng, chân bước chầm chậm đến trước căn phòng có số 1-1.

    Đáy lòng của hắn bắt đầu thấp thỏm!

    Hắn thật không rõ ràng lắm bản thân sắp sửa nhìn thấy cái gì?

    Trong không gian to như vầy, lại im ắng tĩnh mịch, uy rằng lúc nào cũng có thể nói chuyện với lập trình trí tuệ nhưng Cao Tiệm Phi cũng hiểu rõ nó bất quá chỉ là một lập trình mà thôi, không có sinh mệnh nên chẳng khác nào cái máy. Nói một cách khác, hiện tại Cao Tiệm Phi ở trong không gian này, hắn có cảm giác như đang đứng trong bãi tha ma vậy.

    Trong tình huống như vậy nên Cao Tiệm Phi cũng bắt đầu thấy lạnh cả người, thật giống như có một khối băng buộc ở trên thân.

    Cuối cùng bước chân của hắn cũng dừng lại trước cửa căn phòng số 1-1.

    Cửa phòng chỉ khép hờ.

    "Phù!" Cao Tiệm Phi hít vào và thở một hơi thật mạnh, tiếp đến hắn đưa tay định đẩy cửa phòng nhưng lại dừng lại hít sâu một hơi nữa, . . .

    Cứ thế mà làm trong khoảng hơn 2 phút.

    Đúng lúc này. . .

    "Cót két!"

    Cánh cửa phòng khép hờ bỗng nhiên bị kéo vào bên trong!

    "Tiểu Cao? Cậu là Tiểu Cao?" Một gương mặt trắng bệch bỗng nhiên xuất hiện trước mắt Cao Tiệm Phi!

    Gương mặt trắng bệch như giấy, không hề có một chút máu nào!

    Quỷ hồn ăn mặc một bộ đồ màu vàng nhạt, thân cao khỏang 1m6, khóe miệng bên trái hơi giật giật, đây đúng là Truơng Đại Lâm rồi

    "A!" Cao Tiệm Phi theo bản năng lùi về phía sau, gương mặt của hắn cũng trắng bệch đi!

    Cao Tiệm Phi cũng không phải là một người nhát gan, nếu quả như thế thì hắn làm sao mà đi mua dao găm trả thù và đi bán thận được!

    Thế nhưng giờ khắc này, Cao Tiệm Phi không thể giữ bình tĩnh nổi!

    Trước mắt là Trương Đại Lâm, người đã chết đã hơn một năm trước!

    Ngày Trương Đại Lâm gặp tai nạn, Cao Tiệm Phi có thể nói là ở trong nhóm người đầu tiên vây xem vì vụ tai nạn xảy ra ở gần khu hắn ở.

    Trương Đại Lâm bị một chiếc xe tải trọng 10 tấn cán ngang qua, trên mặt đất chỉ còn lại da người, máu và một phần lớn nội tạng lòi ra, còn có cả óc sền sệt.

    Lúc đó Cao Tiệm Phi cùng đám người trong khu chạy đến xem, vừa nhìn thấy thì có hơn phân nửa người nôn mửa, trong đó có hắn.

    Sau đó, cảnh sát giao thông tới cũng không dám tự thân đi thu thập thi thể Trương Đại Lâm, họ thuê mấy người khuân vác xung quanh đó thu nhặt xác.

    Tình cảnh rất đáng sợ! .

    Sau lại, Cao Tiệm Phi cả nửa tháng cũng không có được một giấc ngủ ngon, đêm nào cũng nằm mơ thấy ác mộng.

    Hiện tại, Trương Đại Lâm đang "rõ ràng" đứng trước mặt Cao Tiệm Phi, còn mỉm cười nữa (chí ít là từ cái nhìn của Cao Tiệm Phi, khóe miệng Trương Đại Lâm đang cười, xác thực là rất quỷ dị), hơn nữa hắn còn chủ động chào hỏi Cao Tiệm Phi .

    Đây không phải là điều mà người bình thường có thể chịu nổi!

    "A!" Cao Tiệm Phi lui một bước, hắn vô ý thức theo bản năng hét lên: "Đừng tới đây! Ngươi là người hay quỷ?"

    Trương Đại Lâm mở miệng đáp: "Ta đương nhiên là quỷ!"

    Cao Tiệm Phi hai chân bắt đầu run: "Quỷ? Quỷ. . . Đúng thật là quỷ. . . là quỷ, anh chết đã hơn một năm rồi. . . Anh quả thật là quỷ. . ."

    "Được rồi, Tiểu Cao, ta nhớ kỹ trước khi ta bị tai nạn chết đi, ta có mượn của cậu 20 tệ mua thuốc lá, vẫn chưa có cơ hội trả lại cho cậu, hiện tại có rồi, đến đây Tiểu Cao, ta trả lại cậu tiền. . ." Nói xong, Trương Đại Lâm thò tay vào túi lấy ra một tờ tiền đưa cho Cao Tiệm Phi

    Nương theo tia sáng nhìn lại thì thấy tấm tiền giấy kia chính là tiền âm phủ!

    Một tờ 100 tệ!

    "Không cần. . . tôi. . . tôi không lấy tiền của anh đâu . . anh. . . anh giữ lại xài đi. . ." Cao Tiệm Phi quả thực sắp chịu hết nổi!

    Cái trò chơi chó má gì thế này?

    So với phim kinh dị còn khủng bố hơn!

    Sai, đây không phải là phim kịnh dị mà hoàn toàn là thật!

    "Không cần thối lại. . .Người nhà của ta đốt cho ta rất nhiều tiền . . . Ta xài không hết . . Tiểu Cao. . . Đến đây lấy đi, cho cậu 100. . . Cậu chậm rãi xài nhé. . ." Trương Đại Lâm nghiêm túc nói.

    "Cầm bà nội mày!" Cao Tiệm Phi kinh hỏang mắng một tiếng, lập tức trong đầu hiện ra ý nghĩ: "Ta muốn rời Quỷ Oa!"

    "Vụt!" Trứơc mắt tối sầm, sau đó Cao Tiệm Phi mở mắt ra thì thấy mình đang đứng dưới tàng cây cổ thụ.

    Đêm đen lạnh lẽo nhưng Cao Tiệm Phi phát hiện toàn thân hắn đều ướt sũng mồ hôi, trái tim thì đang nhảy kịch liệt. Toàn thân hắn như nhũn ra.

    "Trời ạ, đêm nay rốt cuộc cũng thực sự gặp quỷ, " Cao Tiệm Phi hít thở sâu mấy cái, rồi lấy ra điếu thuốc lá, châm lửa và rít, "Xem ra, nếu mà chơi thêm vài lần nữa thì không bị hù chết mới lạ”

    Ngay lúc này, cửa nhà của Cao Tiệm Phi đột nhiên mở ra, dứơi ánh đèn lờ mờ, hắn nhìn thấy thân hình của dì hắn xuất hiện tại cửa, "Tiểu Phi! Con ở bên ngoài làm gì đó? Cha con lo lắng cho con lắm nên bảo dì ra xem, con đứng ngây ngừơi ở đó hơn 2 tiếng rồi! Mau vào nhà ngủ đi!"

    "Dạ, con biết rồi, thưa dì." Cao Tiệm Phi quăng tàn thuốc ném xuống đất rồi bước vào nhà.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Linh Hồn Tỉnh Giấc Trong Sự Bình Đẳng Dưới Mồ

  8. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  9. #5
    tieungunhi's Avatar
    tieungunhi Đang Ngoại tuyến Danh Đầu Hưởng Lượng Thông Ngữ xảo thủ
    Ngày tham gia
    Dec 2007
    Bài viết
    753
    Xu
    50

    Mặc định

    SIÊU CẤP SƯU QUỶ NGHI
    Tác giả: Ngã Sửu Đáo Linh Hồn Thâm Xứ
    Dịch: tieungunhi


    Chương 5: BÁN THẬN


    Cao Tiệm Phi vừa bước vào nhà, dì của hắn nhìn thấy sắc mặt hắn trắng bệch, lập tức hơi hoảng hỏi: "Tiểu Phi, con làm sao vậy? Sao sắc mặt khó coi quá? Giống như người chết... à, bậy bạ quá, sắc mặt của con sao giống như giấy trắng thế?" Dì hắn lo lắng nắm lấy tay hắn hỏi, chỉ cảm giác đựơc một sự lãnh lẽo.

    "Con làm sao vậy? Rốt cuộc bị gì vậy?" Dì hắn hốt hoảng đến nỗi muốn khóc.

    "Không có gì đâu dì ơi, có thể là do bên ngoài gió mạnh nên con có chút cảm lạnh! Dì đừng lo lắng quá, con bây giờ đi ngủ đây, ngày mai thức dậy sẽ không sao cả" Cao Tiệm Phi trấn an dì hắn vài câu rồi nhẹ nhàng lấy tay ra khỏi tay dì hắn, sau đó đi thẳng vào phòng ngủ.

    Lúc này, cha của Cao Tiệm Phi đang nằm trên giường, dùng bàn tay còn lại đấm ngực, nức nở nói với Cao Tiệm Phi: "Con của ta, con đừng suy nghĩ bậy bạ mà làm việc ngốc nghếch đó, mẹ con đã như thế, nếu như con lại xảy ra chuyện gì thì cha đây biết sống làm sao, biết sống làm sao!"

    Dưới ánh đèn lờ mờ chiếu rọi, các nếp nhăn trên gương mặt cha Cao Tiệm Phi dường như càng nhiều hơn, ông dùng tay đấm ngực nhưng rõ ràng là đang có chút cố sức, vì thế cho nên thân thể run run, đôi mắt thì ngấn lệ.

    Giờ khắc này, trái tim của Cao Tiệm Phi dường như bị một vật gì đó sắc nhọn đâm vào, rất đau!

    "Cha!" Cao Tiệm Phi chạy đến bên giường rồi nhẹ nhàng ôm lấy cha hắn: "Cha, cha đừng lo lắng cho con, cha hãy yên tâm, con đây không còn nhỏ nữa, đã biết chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm. Cha, cha yên tâm, con sẽ để cho cha mẹ sống đựơc cuộc sống tốt nhất để tròn hiếu đạo! Cha hãy yên tâm!"

    "Không! Cha đã khổ nửa đời người, cũng không nghĩ tới cuộc sống sung sướng gì, cha chỉ hy vọng con của cha có được mọi điều tốt đẹp. Gần đây, cha thấy con tâm tình không yên, con à, đừng nên làm những chuyện điên rồ nhé, chúng ta đấu không lại người ta đâu" Cha của Cao Tiệm Phi rất là mẫn cảm, dùng hết lời lẽ răn dạy hắn.

    Không thể!

    Ta không thể để cha mẹ của ta sống mãi cuộc sống thế này! Ta cần phải kiếm được một số tiền để cho cha mẹ dưỡng lão! Còn nữa, ta không phục! Tằng Kiến, mày khiến cho mẹ của tao trở thành người thực vật mà một điểm hối hận cũng không có, mày không bị bắt, mỗi ngày ăn chơi vui sướng, mày dựa vào cái gì!

    Mày dựa vào cái gì mà có thể hủy diệt hạnh phúc của một gia đình, mày dựa vào cái gì để sống thảnh thơi ngoài vòng pháp luật!

    Dựa vào cái gì!?

    Không phục!

    Cao Tiệm Phi trong lòng kêu gào, hắn cố hết sức khống chế nội tâm, nhẹ nhàng đáp lời cha hắn: "Cha cứ yên tâm, con không sao đâu, con đi nghỉ ngơi đây, cha hãy nghỉ ngơi đi"

    Sau khi trấn an được cha già, Cao Tiệm Phi đi vào phòng ngủ.

    Cha của Cao Tiệm Phi cũng không có ngủ, trong căn phòng khách ánh đèn lờ mờ, mắt ông mở thật to nhìn lên trần nhà chằm chằm không hề chớp mắt. Toàn thân ông bởi vì kích động mà run run. Tiếp đó, ông thò tay vào dưới gối lấy ra chiếc di động kiểu cũ, nhìn vào nó một chút, tựa hồ là quyết định cái gì, sau đó mới giấu chiếc điện thoại vào dưới gối trở lại.

    Trên thực tế, đêm nay, Cao Tiệm Phi cũng không ngủ được.

    Chủ yếu chính là bị quỷ hồn Trương Đại Lâm hù đến sợ gần chết, vì thế cho nên Cao Tiệm Phi đối với trò chơi Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi có chút bài xích.

    Cao Tiệm Phi cảm giác cái trò chơi này có một chút biến thái, đây không phải là một cái trò chơi bình thường.

    Còn đối với chuyện ngày mai đi vùng ngoại thành bán thận, nói thật ra Cao Tiệm Phi cũng có một chút lo sợ.

    Cao Tiệm Phi nằm ở trên giường lấy thuốc ra mồi hút, sau khi hút hết mấy điếu rốt cuộc cũng nghĩ thông suốt. “Ta là một người chẳng có gì, ta còn có cái gì phải sợ? Không việc làm, không bạn gái, hiện tại ngay cả gia đình cũng gần như tan vỡ, ta còn sợ cái gì?

    Phải sớm tìm cho cha mẹ một số tiền, sau đó sẽ cùng tên Tằng Kiến súc sinh kia chết chung! Thống khoái, thống khoái!

    Cuộc đời này cũng chỉ có vậy!

    Có gì ghê ghớm đâu!?

    Mơ mơ màng màng, cuối cùng hắn cũng đi vào giấc ngủ. Sáng sớm hôm sau, hắn nghe được tiếng dì của hắn: "Để cho nó ngủ nhiều một chút, trong khoảng thời gian này áp lực tâm lý của nó khẳng định rất lớn... thật là một đứa nhỏ số khổ mà..."

    Cao Tiệm Phi vẫn cứ nằm yên trên giường, mơ màng hắn mơ thấy hắn cùng đi chợ với mẹ hắn mua thức ăn, hắn khiêng bao gạo giúp mẹ, cũng không biết mơ bao lâu, bất thình lình bị tiếng chuông điện thoại phá vỡ.

    Cao Tiệm Phi thò tay lấy chiếc điện thoại ở đầu giường, bấm nút nhận cuộc gọi và nghe, đầu bên kia vang lên tiếng nói của Khâu Uyên.

    "Tiểu Cao, ăn trưa chưa? Chuyện phẫu thuật tôi đã thay cậu an bài thỏa đáng rồi, 120 nghìn tiền mặt cũng đã chuẩn bị sẵn cho cậu. Chúng ta là bạn bè thân thiết mà, cậu cứ yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không lừa cậu gì đâu! Tôi làm việc cậu cứ yên tâm! Cậu xem như vầy được không, chiều nay cậu cứ tới đây, hai anh em chúng ta tâm sự cho thoải mái, buổi tối tôi sẽ đưa cậu đến bệnh viện làm phẫu thuật lấy thận, thế nào? Được rồi, nhớ khi tới mang theo giấy chứng minh đó, ừ…, không thành vấn đề?"

    "Ừ... cứ như vậy... Tôi hiện vẫn còn ngủ " Cao Tiệm Phi thuận miệng trả lời một câu, sau đó cúp máy.

    Sau khi cùng Khâu Uyên nói chuyện, Cao Tiệm Phi cũng không ngủ được nữa. Lúc này, dì của hắn ở ngoài hô to: "Tiểu Phi, dậy chưa? Ra đây ăn cơm đi”

    Cao Tiệm Phi cầm lấy điện thoại di động nhìn một chút, thời gian đã là 12:10 phút trưa, hắn ngủ thật quá lâu.

    Thay đồ, rửa mặt qua loa xong hắn rời khỏi phòng ngủ, đi ra phòng khách ăn cơm.

    Dì hắn đang cầm một chén cơm và muỗng đút cơm cho cha hắn. Hai mắt của cha hắn đầy tơ máu, vẻ mặt uể oải, xem ra tối qua hẳn là ngủ không ngon. Miệng cha hắn nhai cơm nhưng ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào hắn. Sau khi nuốt cơm, ông nói với Cao Tiệm Phi: "Con à, hôm nay chắc con rảnh phải không? Chúng ta cùng nhau tâm sự một chút"

    "Hôm nay không được rồi cha ạ, sau khi mẹ gặp chuyện không may thì con cũng bỏ việc ở tiệm karaoke. Hiện tại tình huống của mẹ cũng đã ổn định nên con cũng không muốn ở không như vầy. Hôm nay con có hẹn một người bạn, anh ta giúp giới thiệu cho con một công việc làm, chiều nay con đi gặp anh ta, tới tối mời anh ta ăn bữa cơm, sau đó tranh thủ tại trên bàn cơm hỏi rõ công việc. Nếu cha có gì muốn nói với con thì đợi mai nói nhé”

    Nói xong, Cao Tiệm Phi ngồi xuống bàn ăn cơm.

    Trên bàn cơm chỉ có chén đũa, một nồi cơm điện cũ kỹ cùng một dĩa rau xào. Ngoài ra chẳng có vật gì khác.

    Đây là một bữa cơm rau dưa chính hiệu!

    Cao Tiệm Phi ăn một chén cơm, sau đó đi vào phòng thăm mẹ, hắn ngồi xổm bên giường, thấp giọng nói: "Mẹ, con đi đây, đêm nay, con sẽ mang về cho mẹ một số tiền! Mẹ cứ yên tâm, con không có việc gì đâu!"

    Nói xong, Cao Tiệm Phi rời khỏi phòng, sau đó nói với dì và cha hắn vài câu, rồi bước ra khỏi cửa.

    Huyện Dương Phật là một huyện nhỏ nằm ở vùng ngoại thành. Cao Tiệm Phi trước đây có cùng bạn bè hắn đi qua một lần, hắn đối với huyện Dương Phật cũng không hiểu rõ lắm.

    Tình huống cụ thể hắn không hiểu rõ. Đây chính là một huyện nghèo nhất nhì trong nước, không có siêu thị, không có nơi vui chơi giải trí, nơi phồn hoa nhất cũng chính là một cái chợ. Có thể nói là một huyện rất lạc hậu.

    Cao Tiệm Phi đón xe buýt đi tới bến xe, sau đó mua vé đi huyện Dương Phật. Trải qua hơn 40 phút, hắn rốt cuộc cũng đến huyện Dương Phật.

    Vừa xuống xe đảo mắt nhìn, nơi đây so với 5 năm trước khi Cao Tiệm Phi đến không có nhiều thay đổi. Khắp nơi đều là nhà cấp 3, thỉnh thoảng mới thấy một ít kiến trúc cao tầng. Đường trong huyện cũng tương đối chật hẹp.

    Cao Tiệm Phi đi tới một căn nhà bán tạp hóa mua hai gói thuốc hiệu Ngọc Khê. Sau đó gọi điện thoại cho Khâu Uyên.

    "Khâu Uyên, tôi đã tới huyện Dương Phật rồi, cậu đến đón tôi đi”

    "Là Tiểu Cao hả, cậu tới rồi à? Được, cho tôi biết cậu đang ở đâu, tôi lập tức lái xe đến đón cậu!"

    Cao Tiệm Phi miêu tả cho hắn một chút vị trí đang đứng, sau đó cúp điện thoại.

    Khoảng hơn 5 phút sau, một chiếc xe hơi màu trắng bạc chờ tới, đậu trước mặt của Cao Tiệm Phi .

    Cao Tiệm Phi nhìn lướt qua, chiếc xe này hắn có nhìn thấy qua trong tạp chí ô tô, giá cả cũng hơn 10 nghìn tệ, cũng không tính là xe tốt gì. Bất quá, đối với Cao Tiệm Phi mà nói thì xe ngày cũng là một món đồ quá xa xỉ.

    Cửa xe mở, một người thanh niên ăn mặc loè loẹt, trong tay cầm điện thoại Iphone 4 chui ra khỏi xe. Hắn làm cho người ta cảm giác được hình tượng của một tên đầu trâu mặt ngựa, hắn không cao nhưng cũng khoảng 1m7, đó là Khâu Uyên.

    "Tiểu Cao! Chào cậu!" Khâu Uyên xuống xe liền nhiệt tình tới ôm lấy Cao Tiệm Phi, sau đó thân thiết nói: "Lên xe, lên xe đi."

    "Khâu Uyên, cậu ngầu thật“, Cao Tiệm Phi cảm thán một câu. Nhìn Khâu Uyên bây giờ, mặt mày sáng lạn và hồng nhuận, trên cổ thì đeo một sợi xích bằng vàng, chạy xe giá hơn 10 nghìn tệ, dùng điện thoại di động mấy nghìn đồng. Xác thực, đúng là quá ngầu!

    Vốn, Cao Tiệm Phi mua 2 gói thuốc Ngọc Khê là để làm quà, thế nhưng hiện tại hắn cũng không có ý tứ lấy thuốc ra tặng.

    "Đã là anh em với nhau, đừng khách sáo, mau lên xe đi" Khâu Uyên thân thiết dẫn Cao Tiệm Phi vào xe, và để Cao Tiệm Phi ngồi ở vị trí gần tài xế.

    Lúc này, Cao Tiệm Phi phát hiện ra trên xe còn có 2 người khác!

    Ngồi ở phía sau là 2 người đàn ông.

    Hai người này, tướng mạo đều thuộc về loại tương đối hung tàn, khoảng hơn 30 tuổi, trên mặt râu ria mọc đầy, mi cong mắt híp, người đàn ông bên trái trên mặt hắn còn có một vết dao chém rất sâu!

    Hai người đều có hình xăm, Cao Tiệm Phi có thể thấy rất rõ ràng ở ngực bọn họ đều có hình xăm!

    Bọn họ làm cho người khác cảm giác khi nhìn vào là không phải hạng người lương thiện!

    Vì sự có mặt của hai người này, thế nên Cao Tiệm Phi vừa ngồi xuống ghế thì bỗng dưng cảm thấy cả người không được tự nhiên, trong tiềm thức dâng lên một loại cảm giác bất an!

    Khâu Uyên cười ha hả giới thiệu với Cao Tiệm Phi: "Được rồi, Tiểu Cao, giới thiệu với cậu hai người bạn của tôi, người bên trái gọi là Hoành ca, ở bên phải chính là Phi Cơ ca, ở huyện Dương Phật này, Hoành ca và Phi Cơ ca có thể nói là số một đấy!", vừa nói, Khâu Uyên vừa giơ ngón tay cái lên: "Nếu sau này cậu gặp chuyện gì phiền phức, hãy tìm Hoành ca và Phi Cơ ca."

    Hoành ca cùng Phi Cơ ca tùy tiện móc thuốc ra hút, bọn họ dùng một loại ánh mắt rất kỳ lạ nhìn vào Cao Tiệm Phi.

    Trong tiềm thức, Cao Tiệm Phi cảm thấy sự bất an ngày càng mạnh mẽ, hắn vô ý thức hỏi Khâu Uyên: "Cậu chuẩn bị tiền cho tôi chưa?”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Linh Hồn Tỉnh Giấc Trong Sự Bình Đẳng Dưới Mồ

    ---QC---


  10. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
Trang 1 của 11 123 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status