TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng

Xem kết quả Bình chọn: Trình bày kiểu gì dễ đọc nhất?

Người bình chọn
139. Bình chọn này đã đóng
  • Màu Navy, font Times

    32 23.02%
  • Màu Navy, font Arial

    29 20.86%
  • Màu đen, font Times

    25 17.99%
  • Màu đen, font Arial

    53 38.13%
Trang 11 của 122 Đầu tiênĐầu tiên ... 9101112132161111 ... CuốiCuối
Kết quả 51 đến 55 của 606

Chủ đề: Hùng bá thiên hạ - Khô Lâu Tinh Linh (Hoàn Thành)

  1. #51
    losedow's Avatar
    losedow Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Giang Hồ Vạn Ngữ Thông
    Ngày tham gia
    Jun 2010
    Bài viết
    2,755
    Xu
    6,572

    Mặc định


    Hùng bá thiên hạ


    Chương 50: Chiến ca cấm bay


    Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh


    Dịch: Losedow - Tangthuvien



    Chương 50: Chiến ca cấm bay

    Ầm...

    Toàn bộ sức mạnh tập trung lên hai chân rồi nặng nề đạp xuống đất, thân thể đột nhiên lao lên không trung, hắn nhằm đến một sự buông lỏng theo thói quen, thông thường khi người chim bay đến không trung sẽ luôn xuất hiện sự buông lỏng vô thức, mà trong tích tắc này đã đủ để thực hiện một lần tấn công rồi.

    Quả thật lần này Santa Fe cũng xuất hiện cảm giác buông lỏng, bình thường năm mét chính là khoảng cách an toàn, do có khả năng bay thiên phú nên hắn tự yêu cầu bàn thân bay cao hơn năm mét một chút, nhưng nhìn thấy bóng dáng lao lên nhanh chóng từ phía dưới hắn bỗng giật bắn mình, lập tức lại giật lên cao thêm một mét tránh thoát một đòn rất mạnh của Trâu Lượng một cách tương đối mạo hiểm.

    Thịch.

    Vừa rơi xuống đất lập tức Trâu Lượng nhanh chóng bật sang một bên, ba mũi tên tăng tăng tăng cắm xuống đất.

    Suýt nữa lật thuyền trong mương giống như Murphy nói, một khi bị một cao thủ am hiểu vật lộn bắt được thì cung thủ lập tức trở thành cá nằm trên thớt.

    Cả người đầm đìa mồ hôi lạnh, Santa Fe cũng có chút tức giận, dù sao phía dưới còn có hai đối thủ cạnh tranh cùng cấp bậc, nếu mình thua ở chỗ này chẳng khác nào rơi xuống thấp hơn Murphy và Buenaven một cấp, thế giới của thú tộc chính là tàn khốc như vậy.

    Ngắm chuẩn Trâu Lượng trên mặt đất Santa Fe bắn điên cuồng không hề giữ lại, ở độ cao này trừ phi đối phương mọc cánh nếu không hoàn toàn không có bất cứ cơ hội nào!

    Mà trong Thú linh giới bao tên của mỗi cung thủ đều sẽ có mười mũi tên, trừ phi rơi vào trong tay đối thủ còn mỗi khi bay ra khỏi tế đàn chiến đấu hoặc rơi lên trên tế đàn đều sẽ trở lại trong bao tên, có thể coi như mũi tên không hạn chế, tương đối bug.

    Điểm này Trâu Lượng cũng rõ ràng, tay không bắt tên?

    Hắn muốn... Nhưng đó là tìm chết!

    Bắt mũi tên với tốc độ này còn khó hơn nhiều so với tay không bắt kiếm sắc, hơn nữa giữa các mũi tên của đối phương đều có sự gắn kết liên hoàn, nếu như cố gắng bắt một mũi tên tám chín phần mười sẽ bị mũi tên tiếp theo bắn trúng.

    Đó quả thật đồng nghĩa với tìm chết.

    Không có biện pháp, cục diện chiến đấu thiên về một bên xuất hiện, trên tế đàn chiến đấu gã được xưng là thần thú diễn võ bị cung thủ ưng tộc bắn chạy khắp tế đàn, sự phán đoán và tốc độ của hắn quả thật rất kinh người, động tác lại càng đáng kinh ngạc, tay chân cùng sử dụng, vừa bật vừa nhảy toàn lực né tránh, tương đối nguy hiểm, mấy lần mũi tên bay sát sạt thân thể hắn.

    Không thể không nói trình độ của hắn quả thật rất cao làm cho trong tình huống thoải mái từ trên bắn xuống lại không phải lo phía sau mà Santa Fe cũng chỉ như người mù đốt đèn phí cả nến.

    Murphy không nhịn được lắc đầu, "Xem ra thật sự không có kỹ xảo gì đáng nói nữa".

    Đây là một thế hoà, có lẽ quả thật năng lực chiến đấu của cái bao cát này không tồi nhưng do bị hạn chế bởi sức bật nhảy bẩm sinh nên không cách nào tấn công đến đối thủ. Đối với một người mạnh mà nói thất bại chính là thất bại, bất cứ lý do nào đều vô dụng, đổi thành hắn thì cho dù cao độ cực hạn của tên ưng tộc này là bảy mét thì sau khi thú biến với sức nhảy siêu cấp khoảng cách này vẫn nằm trong phạm vi khống chế.

    Đây chính là tộc Lion mạnh mẽ không gì làm khó được.

    Đối với kẻ không ngừng thách thức người mạnh như hắn một kẻ thất bại là không có giá trị.

    Buenaven cũng có chút căm giận lắc đầu, trong giờ khắc này hắn đứng về phía Trâu Lượng, dù sao đối mặt loại đấu pháp không biết xấu hổ này ai cũng không có biện pháp, sát thủ là khắc tinh của cung thủ nhưng đối với một cung thủ biết bay thì trừ phi là sát thủ đã trang bị ám khí nếu không cũng phải đau đầu.

    Những động tác né tránh liên tiếp đó quả nhiên là tuyệt vời, đối với một sát thủ mà nói ai cũng tương đối khát vọng khả năng né tránh này, nhưng hiện thực chính là tàn khốc như vậy.

    Liên tục ngắm bắn Santa Fe cũng hơi mệt, hắn phải duy trì độ cao, đồng thời liên tục làm động tác bắn như vậy cũng là một sự tiêu hao thật lớn đối với thể lực, hắn cần một chút thời gian để thở dốc, nếu không thể lực không duy trì được mà hạ thấp độ cao thì đến lượt mình sẽ là bao cát của đối phương.

    Thật không nghĩ tới mình bắn mạnh như vậy mà hắn đều có thể tránh được, quả thực là yêu nghiệt.

    Ngay cả người tấn công cũng mệt như vậy, hiển nhiên Trâu Lượng không ngừng thực hiện các động tác né tránh mạo hiểm tiêu hao càng lớn.

    Các chiến sĩ thú tộc không có ai trách cứ Santa Fe, thú tộc vốn chính là một thế giới mà ai cũng cần toàn lực phát huy thiên phú, ưng tộc có năng lực bay lượn tầng trời thấp thì đây chính là bản lãnh của họ, cũng giống như sự mạnh mẽ cân đối của tộc Lion.

    Cá lớn nuốt cá bé.

    Trâu Lượng lau mồ hôi, lần khởi động này thật là tốn sức, ít nhất có ba lần hắn đặt bẫy hấp dẫn đối thủ hạ thấp độ cao nhưng gã này kiểu gì cũng không mắc lừa, còn mình thì suýt nữa bị thủ tiêu.

    Xem ra không thể tiếp tục chơi nữa rồi, ngày mai còn phải tập hợp sớm, hắn không muốn xuất hiện trước mặt mọi người với một đôi mắt gấu mèo.

    Hai tay tạo thành chữ thập, một âm thanh chát chúa vang lên.

    Đối với một dân mạng mà nói, vừa nghe nhạc metal vừa chơi trò chơi rõ ràng là một loại hưởng thụ, linh hồn cũng chấn động cùng với âm nhạc, cộng thêm những trận chiến siêu cấp sảng khoái, đây chính là điều Trâu Lượng yêu nhất.

    Mà trong thế giới này có một loại hình thức biểu đạt gọi là ― chiến ca!

    Trong nháy mắt toàn trường xôn xao!

    Chiến ca!

    Người này vậy mà lại là tế ti chiến ca!

    Hơn nữa còn không phải bất cứ một loại chiến ca nào đã biết, âm luật cuồn cuộn làm cho Santa Fe đang điều chỉnh nhịp thở bỗng nhiên cả người chấn động, chiến ca của gã này quấy nhiễu hắn đúng lúc hắn suy yếu.

    Trong bộ đồ trắng thì mũ sắt chính là thứ được cộng 1-3 bản chất, vừa có thể dùng để thừa nhận sự hưng phấn do chiến ca mang lại đồng thời cũng có thể ngăn cản sự tấn công của chiến ca.

    Trâu Lượng như là hoàn toàn không xem thấy sự ngăn cản của đối phương, chiến ca vẫn tiếp tục, Murphy nhíu mày, lúc vừa mới bắt đầu bài chiến ca không biết tên này còn có chút sức mạnh, làm sao chỉ chốc lát đã trầm thấp xuống?

    Có điều trong loại trầm thấp này lại ẩn chứa một chút kìm nén, mà thân ở trong chiến trường Santa Fe cảm thụ càng sâu bởi vì trong bài chiến ca trầm thấp này mang theo một loại vần luật ngạt thở làm cho sự hô hấp của hắn trở nên khó khăn.

    Giai điệu trong miệng Trâu Lượng càng ngày càng thấp, đây là một đoạn trong Carmina Burana của Carl Orff, sự kìm nén làm cho mọi người rất ngạt thở. (http://mp3.zing.vn/bai-hat/Carmina-B.../IW6W60EA.html)

    Kìm nén ~ kìm nén ~ kìm nén ~ kìm nén...

    Santa Fe cảm thấy đau đớn, loại cảm giác thở không nổi này làm cho hắn rất vùng vẫy nhưng hắn vẫn liều mạng duy trì độ cao của mình, mũ sắt lập lòe sáng lên toàn lực ngăn cản loại chiến ca ngạt thở này.

    Nhưng lúc hắn cho rằng đã chống lại được giai điệu của chiến ca đột nhiên trở nên cao lên giống như sư tử rống giận, gào thét, phóng đãng, thế không thể đỡ, âm thanh tựa hồ phải xuyên thấu Thú linh giới, sóng sau cao hơn sóng trước, tất cả người thú đều bị bài chiến ca kinh người này làm điên cuồng, vậy mà ngay cả người thú ở ngoài tế đàn cũng bị chiến ca ảnh hưởng đến.

    Murphy tựa hồ xem thấy vua Lion đứng trên thảo nguyên lớn mịt mờ ngẩng mặt hú dài, tiếng chấn trời cao, trời đất biến sắc.

    Buenaven thì cảm thấy một loại vũ điệu ảo ảnh như trong mơ, không ngừng lắc lư, bước chân ma quỷ, dao găm lóe sáng, dưới chân là những mũi dao nhọn kéo dài vô biên vô hạn.

    Mà Santa Fe thì cảm thấy trở thành một con hùng ưng giương cánh bay cao, lên tận trời cao, hắn phải thách thức thượng đỉnh của thế giới, bỗng đột nhiên sấm sét xuyên mây đánh xuống.

    Đoàng...

    Không có bất cứ năng lực chống cự nào, chiến ca đã trực tiếp phá hủy ý thức của hắn.

    Lúc này Murphy vừa mới xoay người, tế đàn chiến đấu một mảnh yên lặng, chiến sĩ? Sát thủ? Tế ti chiến ca?

    Santa Fe thậm chí còn không có cơ hội cảm khái, thú linh bay ra, cái gì là ác mộng của cung thủ? Cái gì mới là thứ ưng tộc sợ nhất?

    Tộc thiên nga Swan, bởi vì họ bẩm sinh có chiến ca cấm bay!

    Mà bây giờ lại xuất hiện một tế ti chiến ca không thuộc tộc Swan, đây là điều có một không hai trong lịch sử thú tộc.

    Trừ tộc Swan vậy mà còn có người biết sử dụng chiến ca cấm bay, chiến ca cấm bay chưa bao giờ nghe.

    Murphy cảm thấy dòng máu vương tộc của muôn thú trong người mình sôi trào, đây chính là đối thủ hắn vẫn chờ đợi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    PS: I'm back!
    Lần sửa cuối bởi losedow, ngày 16-04-2012 lúc 20:31.
    ---QC---


  2. Bài viết được 148 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    applevn,Augustinous,bannua0101,batuocdenqn,bluenight007,BlueSky219999,bnduonghp85,bopday2004,finefire,HACKTIMECABAL,hathanh248,hatxi1234,haugia,Hắc Miêu,holicsagi,htluu,hunterxmn,kimdee,krusk,LangNgocPhong,Lanh_huyet,lehoangtung83,liem2100,Machineshop,malangthang01,maximaro,maybachpro,Meohamchoi,ngocnghechvn,Nhat Chi Mai,noch28,nuhiepluntit,o0Chaos0o,pestie,phuongdaof5,quybonmat,Rinni,thedeath1989,tiakasz,traingheo,vanduy_96,vietinus,xkittyx,ZbSon,zoom,ĐaTinhQuan,
  3. #52
    losedow's Avatar
    losedow Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Giang Hồ Vạn Ngữ Thông
    Ngày tham gia
    Jun 2010
    Bài viết
    2,755
    Xu
    6,572

    Mặc định


    Hùng bá thiên hạ


    Chương 51: Hóa ra ở đây cũng biết vẽ tranh


    Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh


    Dịch: Losedow
    Biên tập: Tobano
    Nguồn: Thàng thư viện




    Thần thú diễn võ sao?

    Thần thú diễn võ sao?

    Chỉ có Tu La trong truyền thuyết mới có thể không gì làm khó được!

    Thú tộc sôi trào, bọn họ dùng hình thức riêng có của chủng tộc mình để biểu đạt sự điên cuồng vô cùng trong lòng, tộc gấu đấm ngực, tộc Lion sư tử gầm, tộc Tiger hổ gầm...

    Hoàn toàn trắng tay không có gì cả, một chiến sĩ xem như yếu ớt nhất nhưng lại là người nổi bật nhất trên chiến trường.

    Buenaven hoàn toàn ngây người, tại sao có thể như thế?

    Một người có kỹ xảo hoàn mỹ của sát thủ lại có thể thực hiện một loại tấn công bạo ngược của chiến sĩ, mà bây giờ lại có nghệ thuật và tiếng ca vốn chỉ có tế ti chiến ca mới được quyền sở hữu.

    Hơn nữa tiếng ca còn hoàn mỹ như thế, có thể đánh rơi một ưng tộc kiêu ngạo từ không trung xuống đất trừ tộc Swan chưa từng xuất hiện người thứ hai.

    " Buenaven thành Krone, nhường hắn cho ta đi!"

    Murphy đã không cách nào khống chế khát vọng chiến đấu của mình.

    " Murphy thành Daros, hắn là con mồi của ta, ta phải báo thù cho bạn tốt Antony Luca của ta!"

    Đối với thú tộc mà nói, có thể chiến thắng đối thủ như vậy là một sự vinh quang vô cùng lớn.

    Bài chiến ca đó làm cho họ không cách nào kìm nén dục vọng chiến đấu trong lòng, nhưng Trâu Lượng lại chuồn mất rồi, hắn rất mệt, thể lực là một vấn đề rất lớn hạn chế khả năng của hắn.

    Một chuyện làm cho Trâu bạn học khó chịu nhất là tên bại tướng dưới tay mình lần này quá ít thú linh, hiển nhiên hắn đã dùng hết thú linh để chế tạo bộ đồ trắng full chỉ số của mình, còn thừa chỉ chút ít, mẹ nó, chẳng lẽ cao thủ đều xảo quyệt như vậy sao?

    Trong một biển tâm tình phẫn nộ, hoài nghi, cuồng loạn của thú tộc, Trâu bạn học lại chuồn mất lưu lại một đám người thú không cách nào phát tiết tinh lực nên liền bắt đầu sự chiến đấu điên cuồng.

    Rời đi Thú linh giới, Ernest trên giường ngáy rung trời, Trâu Lượng cũng ngã lên trên giường, hắn rất dễ dàng phát hiện điểm yếu của mình, sự linh hoạt của thân thể này rất không tồi nhưng sức chịu đựng của thể lực rất kém, cộng thêm một vài tố chất quan trọng khi cần đối mặt với cao thủ hoặc lâm vào khốn cảnh cũng chẳng ra gì, đây cũng là một vấn đề quan trọng hắn cần giải quyết trong lần thực luyện này.

    Một trận bị đối phương điên cuồng tấn công quả thật tiêu hao rất lớn, Trâu Lượng cũng nằm xuống ngủ ngay, đương nhiên trong mơ hắn cũng vô thức oán giận một chút tại sao thú linh của tên này lại keo kiệt như vậy.

    Thú linh giới nổ tung rồi, người này thật sự là Tu La sao?

    Sát thủ, chiến sĩ, tế ti chiến ca, đây tuyệt đối là những nghề nghiệp không thể nào dung hợp với nhau, nếu như một chiến sĩ biết vài câu chiến ca, có thể làm ra vài động tác linh hoạt cũng không phải không thể, nhưng nếu một chiến sĩ có thể có bước chân bức lùi đối thủ của sát thủ, hát được chiến ca cấm bay chỉ có tộc Swan mới có, đây tuyệt đối không phải loại chiến ca cấm bay nào đã biết, đồng thời lại còn có thể có sự tấn công cuồng bạo chỉ chiến sĩ mới có? Bất cứ một sư phụ nào hay một giáo viên của học viện chiến đấu nào cũng đều sẽ cho rằng ngươi nằm mơ giữa ban ngày!

    Nhưng chuyện khó tin này lại xuất hiện rồi!

    Thần thú diễn võ sao?

    Sự xuất hiện của chiến ca cấm bay hoàn toàn mới đã triệt để chấn động đế quốc Mạnh Gia, điều đặc biệt đáng sợ là hắn đã tuyên cáo chấm dứt thời đại tộc Swan lũng đoạn chiến ca cấm bay, một người không phải tộc Swan cũng có thể sử dụng chiến ca cấm bay như thường.

    Điều này như một cơn gió lốc cuộn sạch các đại thần miếu, Học viện chiến tranh, các công hội nghề nghiệp...

    Mà lúc này trong thần miếu Jerusamer đôi anh em tộc gấu vẫn ngủ li bì, hiển nhiên hai người tràn ngập tò mò và hưng phấn đối với lần thực luyện bắt đầu từ hôm sau, trong mơ Trâu Lượng rất sung sướng, bởi vì hắn mơ mình đang trêu ghẹo Olivia...

    Đồng thời Đại chủ tế Thomas cũng nhận được chiến báo của tế ti, trong Thú linh giới tế ti cao cấp có một số đặc quyền, một vài tế ti cũng chuyên môn phụ trách quan sát những gì xảy ra trong Thú linh giới, tỷ như tìm hiểu tình hình và đánh giá các chiến sĩ ưu tú thuộc các thành phố, những tình báo này đều tương đối quan trọng, đồng thời các công hội lớn cũng có người làm công việc tương tự.

    "Thần thú diễn võ? Chiến sĩ, sát thủ, chiến ca cấm bay, nghe có vẻ hay đấy, người nọ trông như thế nào?"

    "Sáng sớm ngày mai tranh vẽ sẽ được đưa đến, bây giờ các công hội nghề nghiệp lớn đều cũng đang tìm người này".

    "Ha ha, một thiếu niên thiên tài như vậy bất kể có phải Tu La hay không đều đáng mượn sức, thần miếu chúng ta cũng cần kỵ sĩ trật tự thần thú có tiềm lực, mang tranh vẽ đi tìm kiếm một chút".

    "Ha ha, nếu như Tu La cũng ở chỗ này của chúng ta thì thật tốt, cộng thêm tế ti Arthur, một văn một võ, những ngày đáng tự hào của thần miếu Jerusamer chúng ta đã đến rồi".

    "Được rồi, tự sướng không bằng hành động".

    Thomas cười nói, kỳ thực hắn đã rất thỏa mãn, không phải thần thú đã nói sao, lòng tham quá độ là một loại tội lỗi.

    Đến cấp bậc Đại chủ tế này mặc dù cũng cần quan tâm đến những chiến sĩ tuổi trẻ nhưng cũng có chừng mực, dù sao từ một cao thủ có tiềm lực cho đến trở thành người mạnh thật sự còn có quãng đường rất dài phải đi, mà trong thời gian đó sẽ xảy ra rất nhiều chuyện.

    Cuối cùng số người tới cấp vàng sáng luôn rất thưa thớt, còn tiếp tục phát triển lên trên càng ít hơn nhiều.

    Chỉ riêng thiên phú và cố gắng là chưa đủ, còn phải xem số!

    Trời vừa sáng Ernest đã vội vã bò dậy, sớm hơn một chút so với bình thường, Trâu Lượng bị đánh thức cũng không ngủ được nữa, hai anh em bắt đầu tập luyện sớm, tắm nước lạnh, ăn cơm xong Ernest chờ trong đại sảnh, Trâu Lượng đi tìm Thomas để cáo biệt.

    Đại chủ tế cũng dậy rất sớm, nhất là gần đây mê muội luyện tập cấu tạo kép càng thêm chăm chỉ, nhìn thấy Arthur Thomas lộ ra nụ cười, "Chuẩn bị tốt chưa?"

    "Tốt rồi thưa sư phụ".

    "Bé con Olivia này lai lịch bất phàm, con phải chăm sóc nó tử tế".

    Với sự cáo già của Thomas, chút tiểu xảo này của Olivia hiển nhiên không qua được mắt hắn, nhưng Thomas cũng chỉ mở một mắt nhắm một mắt, tại tầng một thế giới ngầm đội ngũ của họ sẽ không gặp phải chuyện gì nguy hiểm, huống hồ trên người Olivia tám chín phần mười còn có thần khí.

    Trâu Lượng gật đầu, giữa người thông minh và người thông minh đương nhiên không cần úp mở.

    Tế ti Maru đi đến nhìn thấy Trâu Lượng liền cung kính hành lễ, được một lão già tóc bạc trắng hành lễ làm cho Trâu bạn học có chút không thích ứng, nhưng trên con đường điêu khắc linh hồn thì người giỏi đi trước, Maru là người hiểu nội tình nên ông tràn ngập sùng kính đối với người sáng tạo ra phương pháp điêu khắc kép này, ông ta đã luyện tập vài ngày rồi mà vẫn không nắm giữ được yếu lĩnh trong khi Trâu Lượng có thể thoải mái hoàn thành, không muốn bội phục cũng không được.

    "Đại chủ tế, tranh vẽ Tu La vẽ xong rồi".

    "A, vậy à? Cho ta xem một chút, đến cùng là ba đầu sáu tay hay kiều gì?" Thomas cười nói, quay lại nhìn Arthur, "Đây là một thiên tài chiến đấu xuất hiện trong Thú linh giới, nghe nói đã sử dụng kỹ thuật chiến đấu của ba nghề nghiệp, tương đối cao minh, có chút hơi giống thần thú diễn võ trong truyền thuyết, con cũng xem xem, nhỡ đâu có gặp thì lôi kéo cho thần miếu chúng ta một chút, con và nó song kiếm hợp bích thì đúng là tiền đồ vô lượng".

    Trái tim Trâu Lượng đập mạnh một chút, lần này toi đời rồi, trong Thú linh giới tính cách của hắn khác trong hiện thực, trong hiện thực phải suy nghĩ một số vấn đề an toàn nhưng trong Thú linh giới lại có thể muốn làm gì thì làm vì không sợ bị người nào phát hiện, không nghĩ tới hắn vẫn đánh giá thấp năng lực làm việc của người thú.

    "Đúng vậy, có lẽ bây giờ các thần miếu và công hội lớn ai cũng có một bản rồi, có điều so với tế ti Arthur của chúng ta gã Tu La vẫn còn kém một chút".

    Maru là một tế ti già cả đời hiến dâng cho thần thú và sự nghiệp điêu khắc linh hồn, trong mắt hắn Arthur mới là kỳ tích của thần thú.

    Thomas tiếp nhận bức họa chậm rãi mở ra, tay Trâu Lượng lấm tấm mồ hôi, hắn cố nén sự kích động của mình, bây giờ bản vẽ này nhiều nơi có, hắn muốn ngăn cản cũng không được, trong tình hình hiện nay nếu bại lộ thân phận có thể là một chuyện nguy hiểm đối với hắn.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    >>>> Góp ý cho bản dịch

    >>> Thảo luận Hùng bá thiên hạ
    Lần sửa cuối bởi losedow, ngày 06-02-2012 lúc 17:44.

  4. Bài viết được 142 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    applevn,Augustinous,bannua0101,batuocdenqn,bluenight007,BlueSky219999,bnduonghp85,bopday2004,finefire,HACKTIMECABAL,hathanh248,hatxi1234,haugia,Hắc Miêu,holicsagi,hunterxmn,kimdee,LangNgocPhong,Lanh_huyet,lehoangtung83,liem2100,Machineshop,malangthang01,maximaro,maybachpro,Meohamchoi,ngocnghechvn,Nhat Chi Mai,noch28,nuhiepluntit,o0Chaos0o,pestie,phuongdaof5,Rinni,thedeath1989,tiakasz,traingheo,vanduy_96,xkittyx,xxmember,ZbSon,zoom,ĐaTinhQuan,
  5. #53
    losedow's Avatar
    losedow Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Giang Hồ Vạn Ngữ Thông
    Ngày tham gia
    Jun 2010
    Bài viết
    2,755
    Xu
    6,572

    Mặc định


    Hùng bá thiên hạ


    Chương 52: Suýt lộ tẩy


    Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh


    Dịch: Losedow
    Biên tập: Tobano
    Nguồn: Thàng thư viện




    Lời nói của Trâu Lượng hầu như đã ra đến miệng lại cố gắng nuốt vào, nhìn thấy bức tranh hắn càng kinh hãi, bởi vì trên tranh vẽ không ngờ chính là hắn!

    Chỉ có điều không phải Arthur, là bộ dáng vốn dĩ của hắn, Trâu Lượng trên trái đất.

    "Sao vậy? Con biết hắn à?"

    Trâu Lượng lắc đầu, "Con chỉ cảm thấy tướng mạo hắn rất thông thường, không giống như là dáng vẻ của cao thủ".

    " Ha ha, Arthur à, người không thể nhìn bề ngoài, yêu thú cũng như thế, đi ra ngoài nhất định phải cẩn thận".

    " Vâng thưa sư phụ".

    " Đi thôi, ta hy vọng xem thấy sự trưởng thành của con và Ernest.

    Trâu Lượng tâm tình tốt đẹp hành lễ rồi rời đi, bằng góc nhìn của hắn thì Thú linh giới phản ánh trạng thái của linh hồn, mà linh hồn của hắn có một bộ phận là Arthur, đại bộ phận là Trâu Lượng, cho nên hình dáng của hắn trong Thú linh giới giống kiếp trước của mình hơn, hắn có chút vui mừng lại có chút cảm động.

    Có điều dù sao hắn còn trẻ, thế giới này lại tốt đẹp như vậy, ý nghĩ nhớ nhà mơ hồ rất nhanh bị hắn vứt qua một bên.

    Trong đại sảnh, Avril đã đến, nàng mặc một thân quân phục màu đỏ, nóng bỏng như một ngọn lửa, bên cạnh nàng còn đứng ba chiến sĩ cao lớn.

    Trước mặt người lạ Ernest đều tương đối im lặng, bốn người trẻ tuổi đều nói nói cười cười, hiển nhiên cũng không xa lạ đối với thần miếu.

    Lúc Trâu Lượng xuất hiện trong mắt ba chiến sĩ trẻ tuổi cũng lộ ra ánh sáng nóng rực, đây không phải do bạn học Arthur đẹp trai mà trọng điểm là bất cứ chiến sĩ tuổi trẻ nào đều không thể ngăn cản sự mê hoặc của điêu khắc kép, mà từ chỗ Avril họ được biết tựa hồ phương pháp điêu khắc kép bắt nguồn từ tế ti linh hồn tuổi trẻ này, tỷ lệ điêu khắc thành công của hắn thậm chí còn cao hơn Đại chủ tế.

    Từ xa Trâu Lượng có thể cảm nhận được thú linh của ba người, tương đối mạnh mẽ, thú linh của mỗi người đều không giống nhau, thú linh của người mạnh sẽ cho hắn một loại cảm giác hứng thú.

    Nhìn thấy Trâu Lượng Avril mỉm cười, "Đại nhân tế ti của chúng ta thật bận rộn, lại đây, tớ giới thiệu một chút ba người bạn của tớ cho bạn, đương nhiên cũng là chiến hữu trong lần thực luyện này của chúng ta".

    Cote đứng lên, tộc Lion có tiếng nhiệt tình, "Tôi là Cote, giáp chiến sĩ, đáng tiếc là vừa mới hoàn thành đồ trắng nếu không nhất định phải mời tế ti Arthur giúp đỡ!"

    "Ha ha, còn có đồng thau mà!"

    "Icarus Randy, sát thủ, một chiến sĩ tộc báo tuyệt đối đáng tin cậy!" Randy nói.

    "Ờ, mày chạy trốn thì nhanh thật", Cote bên cạnh cười nói".

    "Mèo con, tránh sang một bên", Randy cũng không hề khách khí.

    Từ nhỏ đến lớn hai người chính là đối thủ cạnh tranh, mỗi lần gặp nhau không động khẩu thì phải động thủ, nhưng quả thật ho chính là những nhân vật dẫn đầu thế hệ trẻ thành Jerusamer.

    "Hai bạn nhường nhau một chút nào", Avril nói, "Arthur, sau khi quen thuộc bạn sẽ biết, hai người này trời sinh đối đầu, gặp mặt là phải ầm ĩ".

    "Tôi cũng vừa mới hoàn thành đồ trắng, vốn còn rất đắc ý đối với đồ trắng full chỉ số nhưng phương pháp điêu khắc của bạn xuất hiện thì bọn tôi cũng chỉ có thể khóc thôi", Randy trêu chọc.

    "Vị này là Patrice, ưng tộc Eagle, cung thủ bắn tỉa", Avril giới thiệu một thiếu niên ưng tộc bên cạnh tỏ ra tương đối yên lặng.

    Có lẽ những người có thể được Avril mang đến nhất định sức mạnh bất phàm.

    "Ha ha, Arthur, tế ti kiến tập, biết chút chiến ca, có thể khoa chân múa tay chút xíu, chủ yếu muốn kiến thức thế giới ngầm một chút, đây là em trai tôi Ernest".

    "Chiến sĩ cuồng hóa, hai anh em bạn là nhân vật nổi tiếng nhất Jerusamer của chúng ta gần đây", Randy cười nói.

    "Randy, tốc độ của tộc báo các ngươi quả nhiên thật nhanh!" Cote thành khẩn nói.

    "Đúng vậy, tốc độ của chúng ta là thiên hạ đệ nhất!" Randy ngẩng đầu phi thường kiêu ngạo.

    "Tốc độ nịnh hót cũng rất nhanh!"

    Mọi người bật cười, trán Randy bốc khói, "Thằng khốn Cote, bố phải quyết đấu với mày, quyết đấu ngay bây giờ, không phải mày chết thì là tao thăng!"

    Avril bất đắc dĩ ôm đầu, nàng hơi hối hận đã gọi cả hai người tới, bất kể trường hợp nào, địa điểm nào đều có thể ầm ĩ, thật bái phục bọn họ.

    "Arthur, tớ chuẩn bị tốt rồi, thế nào?" Một âm thanh dịu dàng vang lên làm cho hai người đang cãi nhau cũng ngừng lại, trợn mắt há mồm nhìn người xuất hiện ở cửa.

    Tế ti Olivia xinh đẹp của chúng ta mặc một thân áo trắng, mái tóc chải xuôi mềm mại như lụa, đôi mắt to thanh tú phối hợp với gương mặt mê chết người, nhất là khóe miệng lộ ra một nét cười vui vẻ cùng một tia dương dương đắc ý càng khắc họa rõ nét vẻ đặc trưng của một cô gái thân phận cao quý.

    "A, nhiều người như vậy? "

    Hiển nhiên Olivia đã trang phục tỉ mỉ, màu trắng xem như rất đơn giản lại rất phù hợp phong cách của nàng, cũng chỉ có áo choàng tế ti màu trắng mới có thể xứng với khí chất cao quý của nàng, khí chất toát ra từ nội tâm đến hình thức.

    Randy và Cote không phải chưa từng thấy việc đời, ngược lại con nhà giàu đều khoe khoang phong lưu, nhưng khi nhìn thấy Olivia thì cả hai đều sững sờ.

    Chỉ tính dung mạo thì Avril và Olivia đều là người đẹp tuyệt sắc, phong cách khác nhau mỗi người mỗi vẻ, nhưng trên người Olivia mang theo một loại cảm giác trong trắng, ngây thơ khó diễn tả làm cho mọi người có một cảm giác như gió mát lướt qua mặt.

    " Rất tốt, bây giờ mọi người đã đến đủ rồi, vị này là tế ti chiến ca Olivia".

    Cote và Randy rất nhanh tỉnh lại từ trong chấn động, cũng hơi hối hận vì sự mất tự chủ của mình, quá mất mặt.

    Avril vỗ vỗ tay, đừng nói đàn ông mà kể cả cùng là phụ nữ như nàng mà vẫn bị loại xinh đẹp này làm ngây ngất, đây là một loại xinh đẹp cao quý, luôn mang theo một chút khoảng cách.

    " Cung thủ, tế ti chiến ca, sát thủ, hai giáp chiến sĩ, tớ là dược sư, Arthur..."

    " Tôi xem như tế ti chiến ca, tốt xấu cũng là đồ đệ của Đại chủ tế Thomas, hai ngày nay tôi đã liều mạng luyện tập một chút chiến ca, ha ha ".

    Sự hào phóng của tộc Bear rất dễ làm cho người khác có thiện cảm, kỳ thực Arthur sáng tạo ra phương pháp điêu khắc kép đã là truyền kỳ trong miệng mọi người, địa vị cao quý, nhưng dù sao thực luyện cũng là chuyện của nghề nghiệp chiến đấu, Arthur thành khẩn như thế làm cho trong lòng các chiến sĩ cũng phi thường thoải mái.

    " Tế ti Arthur quá khiêm nhường, có thiên phú điêu khắc linh hồn như vậy chắc chắn chiến ca cũng rất xuất sắc", Randy cười nói.

    " Đồ xu nịnh", Cote bên cạnh lại xoáy.

    " Mèo mặt to, có tin tao có thể cho mày một trận không?"

    " Hai bạn ổn định một lát, nếu đã là một đội ngũ thì chúng ta cần một đội trưởng", Avril cười nói.

    " Đội trưởng a, Arthur, tớ cần làm đội trưởng", Olivia còn chưa làm đội trưởng bao giờ.

    " Bạn không được, ngoan ngoãn một chút", Trâu Lượng không muốn làm cho mọi người cùng mất mạng, Olivia cong miệng nhưng nhớ tới ước của hai người nên cũng chỉ có thể chịu đựng, vậy mà dám xem nhẹ nàng, sau này chậm rãi tính sổ.

    Trâu Lượng cũng không biết bé con đang tính kế hắn thế nào, nhưng việc gì phải cẩn thận thì nhất định phải cẩn thận.

    "Là sự kết hợp hoàn hảo giữa sức mạnh và vẻ đẹp, tớ làm đội trưởng là quá thích hợp", Cote phóng khoáng vuốt vuốt mái tóc vàng của mình.

    "Mèo mặt to, biến sang một bên, có bố ở đây còn không đến lượt mày làm đội trưởng!" Randy hừ lạnh.

    "Đồ xu nịnh, bố là tộc Lion, không phải Tiger, không quan hệ gì đến mèo!"

    "Mèo mặt to!"

    "Mày…"

    "Tôi không làm đội trưởng", Patrice vẫn yên tĩnh đứng xem bên kia chợt nói.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    >>>> Góp ý cho bản dịch

    >>> Thảo luận Hùng bá thiên hạ

  6. Bài viết được 140 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    applevn,Augustinous,bannua0101,batuocdenqn,bluenight007,BlueSky219999,bopday2004,finefire,HACKTIMECABAL,hathanh248,hatxi1234,haugia,Hắc Miêu,holicsagi,htluu,hunterxmn,kimdee,krusk,LangNgocPhong,Lanh_huyet,lehoangtung83,liem2100,malangthang01,maximaro,maybachpro,Meohamchoi,ngocnghechvn,Nhat Chi Mai,noch28,nuhiepluntit,o0Chaos0o,pestie,phuongdaof5,Rinni,tiakasz,traingheo,vanduy_96,vietinus,xkittyx,ZbSon,zoom,ĐaTinhQuan,
  7. #54
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Thủ đô Zimbawe
    Bài viết
    2,991
    Xu
    44,500

    Mặc định


    Hùng bá thiên hạ


    Chương 53: Quán rượu


    Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh


    Dịch: Losedow – Tangthuvien
    Biên tập: tobano




    " Như vậy đi, Avril làm đội trưởng, phụ nữ tương đối tỉnh táo, mọi người đi cùng nhau cũng nhờ có bạn, như thế nào?" Arthur đề nghị.

    " Ý kiến này không tồi. Những người khác cũng gật đầu, Avril cũng không chối từ, nàng là cầu nối giữa hai nhóm người, giai đoạn đầu do nàng sắp xếp là tốt nhất.

    " Tính mạng của chúng ta đều nằm trong tay Avril, nàng làm đội trưởng rất tốt".

    Thú linh của tộc thỏ Rabbit có hiệu quả giảm đau, những thầy thuốc đỉnh cấp hầu như đều là Rabbit. Bọn họ cũng là chủ lực của Công hội dược sư.

    " Nếu như vậy chúng ta xuất phát thôi".

    Mỗi người đều có một bọc, chỉ có lớn nhỏ khác nhau, riêng Ernest vác hai bọc thật lớn, đấy là phần còn lại sau khi đã tinh giản rồi.

    May là trên đường đi đến cửa vào thế giới ngầm có xe ngựa do Avril chuẩn bị, chiếc xe ngựa hoa lệ do tám con tuấn mã kéo nhanh chóng tiến lên. Ngựa ở đây khỏe mạnh hơn nhiều so với ngựa ở trên trái đất, bắp thịt nổi lên cuồn cuộn, nếu không muốn kéo được đám người này cũng thật khó khăn.

    Thùng xe rất lớn cũng rất thoải mái, một đám người tuổi trẻ tụ tập tự nhiên không thiếu đề tài. Đám người Cote không phải lần đầu tiên đi thế giới ngầm, đương nhiên lần trước chủ yếu chỉ có đứng xem nhưng lần này đã là chủ lực.

    "Có ai nghe nói không, gần đây Thú linh giới xuất hiện một gã kỳ lạ được xưng là thần thú diễn võ?", Randy nói. Trong ba người hắn tương đối dẻo miệng, tính cách cũng tương đối tùy ý, chỉ trừ không hợp tính Cote.

    "Làm gì còn có ai không biết, có điều còn chưa gặp, chỉ sợ đồn đại có chút khoa trương".

    "Tôi cũng cảm thấy như vậy, có điều gã này có thể chiến thắng Antony Luca, chỉ sợ là thật sự có bản lĩnh", Randy nói. Cùng thuộc Công hội sát thủ, mặc dù không phải cùng thành phố nhưng trong một tỉnh mỗi thành phố cũng chỉ có vài nhân tài như vậy, giữa những người này cũng có hiểu biết lần nhau.

    "Sát thủ quá yếu, chịu đòn kém cỏi".

    "Mèo mặt to, mày muốn thử xem đòn tấn công trí mạng của bố không?"

    "Thì cũng phải xem mày có đánh trúng không đã, đồ xu nịnh!"

    Chỉ cần đối đầu là cả Cote và Randy đều không chịu thiệt. Olivia bên cạnh vẫn nhảy nhót tung tăng, không có hứng thú với việc hai người đàn ông cãi nhau.

    "Arthur, yên tâm, mặc dù thế giới ngầm nguy hiểm nhưng chỉ cần theo sư tỷ, sư tỷ sẽ bảo vệ sư đệ!"

    Lúc Olivia đắc ý sẽ luôn lơ đãng lộ ra vẻ quyến rũ chấn động lòng người, làm cho ngay cả Cote và Randy cũng quên cả cãi nhau.

    Có điều Trâu bạn học không hề nể mặt, lập tức quay lại lừ mắt nhìn Olivia. Olivia rất không tình nguyện, nhưng làm một tế ti chiến ca cao quý nàng phải tuân thủ lời hứa.

    "Anh ~".

    "Ờ, thế mới ngoan".

    Một tiếng "anh" đó quả thật mang theo hiệu ứng mất hồn làm cho Trâu bạn học tương đối hưởng thụ.

    " Gã Tu La này rất lợi hại, nếu như có cơ hội gặp nhất định mọi người phải cẩn thận", Avril tiếp lời nói.

    "Avril, bạn có tin tức gì sâu hơn không?" Patrice một mực yên lặng không lên tiếng bỗng hỏi.

    Số lượng ưng tộc không nhiều, về cơ bản đều là cung thủ kiệt xuất. Hôm qua Santa Fe tương đối có tiếng trong thế hệ trẻ ưng tộc lại gặp phải Waterloo, đụng vào chiến ca cấm bay.

    "Bản chiến ca cấm bay đó không có ai biết được, có thể sức chiến đấu còn mạnh hơn tộc Swan một chút. Không chỉ cấm bay mà thậm chí còn có thể trực tiếp chấn ngất đối thủ", năng lực tình báo của gia tộc Avril quả thật không tệ, ba người trẻ tuổi ở đây đều biết.

    "Ah, ý bạn nói đây là chiến ca dung hợp sức tấn công và thuộc tính cấm bay?" Trong ánh mắt Cote tràn ngập hứng thú.

    "Cái này không thấy tận mắt, không dễ phán đoán. Tớ nghiêng nhiều về đáp án là chiến ca có lực sát thương trực tiếp rất mạnh nhưng tương đối kì lạ là người trực tiếp bị tấn công thì bị sát thương nhưng người xung quanh lại hưởng phấn chấn. Rất nhiều chỗ có chút đi ngược lại quy luật của chiến ca".

    Trong mọi người học vấn của Avril là phong phú nhất, nàng thích đọc sách, bao gồm cả sách về các nghề nghiệp khác.

    Bình thường mà nói tộc Rabbit rất khó có tinh lực như vậy nhưng Avril là ngoại lệ, điểm này Olivia cũng biết, từ phương diện nào đó mà nói hai người rất giống nhau.

    "Đó không phải chiến ca cấm bay mà thuộc về cấp tương đối cao trong chiến ca. Chiến ca mang tính phụ trợ chỉ là chiến ca cấp thấp, có thể làm phấn chấn hoặc chán nản. Nhưng chiến ca cao cấp lại có thể trực tiếp tấn công và phòng ngự", Olivia nói, "Cái gọi là chiến ca cấm bay kỳ thực chỉ là một loại trong chiến ca mang tính tấn công, không khuếch đại như mọi người vẫn đồn đại".

    Olivia lộ ra một loại kiêu ngạo, tựa hồ chiến ca cấm bay của tộc Swan tiếu ngạo thiên hạ không có sức mạnh khoa trương như vậy.

    "Olivia nói là thực tế, có điều Swan trời sinh có loại năng lực này, đây là thứ chủng tộc khác không học được", Avril gật đầu.

    "Mặc kệ nó, có cơ hội gặp phải sẽ thử xem", Randy vươn vai.

    Tuổi trẻ chính là không có gì phải sợ.

    Dọc theo đường đi mọi người trò chuyện rôm rả không hề buồn tẻ, ngay cả Ernest cũng bắt đầu trò chuyện. Chỉ có Patrice ít lời hơn, khi đã quen có thể thấy không phải hắn lãnh đạm mà là thói quen của ưng tộc, trời sinh ít lời. Có điều Olivia lại có đánh giá khác, ... mũi thật to, thật cong, có thể treo quần áo được.

    Xe ngựa chạy hồi lâu rồi ngừng lại, bọn họ dự định gần tối sẽ tới nơi, lối vào của thế giới ngầm phân bố khắp đại lục thần thú Almond nhưng đều có kết cấu tương tự. Gần thành Jerusamer không có lối vào nên phải đi đến ngoại ô phía tây của thành Fast lân cận.

    "Đến khách sạn rồi, mọi người ăn một ít, rồi nghỉ ngơi một chút".

    Dọc theo đường đi từ thành phố đến vùng ngoại ô vẫn có không ít thôn xóm nhỏ của các bộ tộc người thú. Phong cách kiến trúc mang đặc sắc riêng làm cho Trâu Lượng cảm thấy hết sức mới lạ, tuy vậy loại tò mò này trong mắt những người khác chính là ít đi ít thấy, tương đối phù hợp đặc điểm của tộc Bear, đôn hậu, tò mò, cái gì cũng lộ ra bên ngoài.

    Việc tiếp tế của các nhà mạo hiểm và người thực luyện không hề khó khăn. Họ có thể trực tiếp đến các thôn xóm để mua sắm, ven đường cũng có nhiều khách sạn, quán rượu. Hơn nữa tất cả đều mang phong cách riêng của các dân tộc.

    Từ sau năm trăm năm trước triệt để đánh vỡ những giới hạn về chủng tộc trong thú tộc. Các chủng tộc áp dụng sống chung thì dân số và văn minh của thú tộc đã tiến vào thời kỳ phát triển tốc độ cao. Sức mạnh kinh tế, văn hóa, chính trị, quân sự tăng lên nhanh chóng, đời Giáo hoàng đó chính là Benedict III. Cũng được coi là Giáo hoàng vĩ đại nhất, ông đã làm cho thú tộc đi đến quang minh, đế quốc Mạnh Gia cũng trở thành một người khổng lồ mạnh mẽ trên đại lục thần thú Almond.

    ***

    Nơi nào có nhu cầu tất nhiên sẽ có thương nhân.

    Trên đường thực luyện tuyệt đối không thiếu thương nhân, tiền của người thực luyện luôn luôn dễ kiếm.

    "Phía trước có quán rượu, mọi người ở đó nghỉ ngơi một chút", Avril nói. Đây cũng là một nguyên nhân Cote và Randy thích theo Avril ra ngoài thực luyện, bản đồ tất cả ở trong đầu nàng, hầu như là bách sự thông.

    Trâu Lượng xuống xe ngựa nhìn nơi giống như pháo đài bằng đất trước mắt này. Loại phong cách này nói rõ ông chủ là tộc sói Wolf, răng nanh treo ở cửa là phong cách tộc sói thích nhất.

    Càng rời xa thành phố phong cách dân tộc lại càng rõ ràng, đối với người từ ngoài đến như Trâu Lượng hết thảy đều tràn ngập cảm giác mới lạ, còn những người khác thì đều không có cảm giác gì.

    Một người tương đối tỏ ra tò mò khác chính là Olivia, người đẹp nhỏ cũng là lần đầu tiên đến loại địa phương này. Nàng rất thành công hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người, trừ phi là không sợ rắc rối nếu không khi ra ngoài phải thấp giọng. Mà hiển nhiên Olivia chính là loại không sợ rắc rối này. Khi một thiên sứ nhỏ xinh đẹp thuần khiết xuất hiện vô số ánh mắt nóng bỏng lập tức nhìn vào.

    Bị một đám đàn ông nhìn chằm chằm, Olivia có chút khó chịu.

    Trâu Lượng nhẹ nhàng kéo, Olivia cong miệng:” Những người này làm gì nhìn chằm chằm tớ như vậy, một chút lễ phép cũng không có".

    "Ai bảo bạn xinh đẹp quá sức".

    Trâu Lượng cười cười, không riêng gì Olivia mà tình trạng Avril cũng như vậy. Nhất là vóc người của nàng mặc dù đã cố gắng che giấu nhưng chỉ có thể làm cho đám đàn ông càng muốn phỏng đoán, cần biết vóc người của người đẹp tộc Rabbit có thể làm cho đàn ông chảy máu mũi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Bình luận và góp ý ở đây

  8. Bài viết được 139 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    applevn,Augustinous,bannua0101,batuocdenqn,bluenight007,BlueSky219999,bnduonghp85,bopday2004,finefire,HACKTIMECABAL,hathanh248,hatxi1234,haugia,Hắc Miêu,holicsagi,htluu,hunterxmn,kimdee,krusk,LangNgocPhong,Lanh_huyet,lehoangtung83,liem2100,malangthang01,maximaro,maybachpro,Meohamchoi,ngocnghechvn,Nhat Chi Mai,noch28,nuhiepluntit,o0Chaos0o,pestie,phuongdaof5,Rinni,tiakasz,traingheo,TrieuVan,vanduy_96,vietinus,xkittyx,ZbSon,zoom,ĐaTinhQuan,
  9. #55
    losedow's Avatar
    losedow Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Giang Hồ Vạn Ngữ Thông
    Ngày tham gia
    Jun 2010
    Bài viết
    2,755
    Xu
    6,572

    Mặc định


    Hùng bá thiên hạ


    Chương 54: Dâm tặc


    Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh


    Dịch: Losedow
    Biên tập: Tobano
    Nguồn: Tàng thư viện



    Đám người tìm một chỗ trống, Cote lập tức lớn tiếng kêu lên: "Ông chủ, cho hai chai hỏa thiêu đao tử tốt nhất".

    "Mèo mặt to, tửu lượng của mày có chịu được không? Đừng tự làm mất mặt chứ!"

    "Đồ xu nịnh, đấu rượu xem ai thắng ai thua!"

    Sự đam mê của Thú tộc đối với rượu không hề kém đam mê đối với phụ nữ.

    "Tớ cũng phải uống!" Olivia đã muốn nếm thử từ lâu.

    "Không cho uống rượu!" Trâu Lượng lập tức bóp chết ý nghĩ của nàng từ trong trứng nước, muốn uống cũng phải ở trong thành, uống rượu rồi còn không biết bé con này sẽ thành kiểu gì.

    Xung quanh tiếng người huyên náo nhưng Trâu Lượng lại cảm thấy không thích hợp, thú linh của những người này rung động không quá tự nhiên, tựa hồ rất căng thẳng, điều này đồng nghĩa với đề phòng. Nếu như chỉ có một hai người thì cũng bình thường, dù sao ở đây người làm nghề gì cũng có, nhưng một đám người đều như vậy đã có chút không bình thường.

    "Arthur, làm một chén, tộc Bear các bạn có tiếng tửu lượng cao".

    "Ha ha, tôi không biết uống rượu, các bạn cứ thoải mái".

    Cote và Randy đều sửng sốt, còn có Bear không uống rượu?

    Ernest đã uống hết ba bát lớn, đây thật sự là lần đầu tiên hắn uống nhưng lại có cảm giác phi thường quen thuộc, hoàn toàn là di truyền, "Khi còn bé thân thể đại ca không tốt, ông già nói đại ca không thể uống rượu".

    Lúc này Cote và Randy mới thư thái, kỳ thực Trâu bạn học thèm rỏ dãi, ngày còn đi học một đám lưu manh bọn hắn rất thích uống rượu. Nhưng dù sao hắn cũng đã xem rất nhiều phim võ hiệp, khi ra ngoài quan trọng nhất là an toàn, dù sao cũng phải có người duy trì tỉnh táo, huống hồ quả thật hắn cảm thấy nơi này không thích hợp lắm.

    Ba người tuổi trẻ chén chú chén anh, bầu không khí lại thoải mái, chỉ một lát đã hết hai chai. Avril cũng không có ý định khuyên bảo, đây là thói quen của người thú, không cho người khác uống rượu là rất không lịch sự, huống hồ chính Avril cũng uống một chút, chỉ có Olivia bị Trâu Lượng quản chặt chẽ.

    Nói cũng lạ, bình thường có người muốn quản lý Olivia là việc rất khó khăn, nhưng chỉ một câu của Trâu Lượng đã làm cho người đẹp nhỏ ngoan ngoãn ngồi ăn mặc dù rất không muốn.

    Sau một hồi lâu mọi người cơm no rượu say chuẩn bị rời đi vẫn không có gì khác thường, Trâu Lượng cũng cảm giác mình quá mẫn cảm rồi, hắn không hề thiếu kinh nghiệm lý luận, thậm chí phong phú hơn rất nhiều người vì dù sao hắn cũng có thêm trí nhớ của một thế giới khác, nhưng kinh nghiệm thực tế của hắn lại tương đối kém, đến lúc ăn xong cũng không có chuyện gì hắn cũng cho rằng mình quá đa nghi rồi.

    "Người đẹp, lại đây bồi các đại gia uống vài chén", đột nhiên một tộc Wolf bàn bên cạnh kêu lên.

    " Đúng thế, đừng vội đi như thế", một tên khác vừa nói vừa đưa tay vồ tới phía Olivia.

    Dao điêu khắc của Trâu Lượng đã chuẩn bị tốt từ lâu, bàn tay gã tộc Wolf này vồ rất mạnh vào lưỡi dao, một tiếng kêu thảm truyền đến.

    "Ai da, vị đại ca này, ngài vồ dao của ta làm gì, nếu ngài thích thì cứ bảo ta, ngài không bảo thì làm sao ta biết ngài thích?"

    Vẻ mặt Trâu Lượng vừa thành khẩn vừa vô tội, một đôi mắt to thuần khiết long lanh nước nhìn đối phương.

    Năm người bàn bên căn bản không nói nhảm lập tức xông lại phía Trâu Lượng, Cote và Randy vốn đang loạng choạng không nói hai lời lập tức xông lên quyền đấm cước đá không cần Thú linh biến, là ưu tú trong thế hệ trẻ thành Jerusamer, hai người đối phó mấy thú tộc có thừa.

    Một lát sau năm người đã nằm trên mặt đất, mà Cote và Randy đã cơm no rượu say lại được vận động một chút cũng tương đối vui sướng.

    "Tao đánh ngã nhiều hơn mày một thằng, tao thắng rồi!".

    "Thắng cái lông, thắng đấy trúng một đấm của tao trước!"

    Về cơ bản chuyện gì hai người cũng phải tranh chấp, phải phân cao thấp.

    Chiến đấu là cơm thường của thú tộc, ở trong thành có trật tự nên phải quyết đấu với một số hạn chế nhưng ra ngoài thành đó chính là người thắng làm vua người thua làm giặc, bất kể ngươi là quý tộc hay là người bình thường, thắng rồi là đại gia, thua rồi thì về mà khóc.

    "Thắng lợi!" Olivia vung nắm đấm hô lên, liếc Trâu Lượng một mắt, "Hừ, thời khắc nguy hiểm như vậy cũng không làm anh hùng cứu mỹ nhân".

    Âm thanh của thiên sứ nhỏ có tác dụng hơn bất cứ chiến ca nào làm cho Cote và Randy đều ngẩn ngơ, Trâu Lượng nhún vai, "Không phải tôi đã xuất đao sao?"

    "Không tính, bạn phải xông lên 1 vs 5 mới được!" Tế ti Olivia tương đối không hài lòng, trong lòng nàng muốn cho Arthur thể hiện một chút.

    "Tôi là tế ti, tế ti linh hồn kiến tập, không biết đánh nhau như Cote và Randy", Trâu Lượng cười nói, da mặt dày không hề đổi sắc, trong một quyển Bách khoa toàn thư tán gái có viết, vâng lời tăm tắp chỉ là tiểu thừa, đối đầu vừa phải mới là thượng sách.

    "Hừ", Olivia không nhượng bộ, nàng chưa gặp Bear nào xảo quyệt như vậy, rõ ràng thoáng cái hắn có thể đánh bay Ernest mà.

    "Trâu Lượng cũng không để ý, điều này làm cho Avril bên cạnh có chút kỳ quái, nàng vốn cảm thấy Arthur thích Olivia, nhưng dựa theo thói quen của thú tộc nếu như thích một người thì phải tìm mọi biện pháp thể hiện sức mạnh của mình trước mặt đối phương, nào có cái kiểu sợ hãi như vậy chứ?

    "Đi thôi, không thể lãng phí thời gian của chúng ta vì mấy tên ăn hại này".

    Cote phất phất tay, bỗng nhiên nhận thấy tất cả mọi người trong quán rượu lúc này đều đứng lên, cửa quán cũng đã đóng lại.

    "Ha ha, người tuổi trẻ, thương lượng một chút nhé, các ngươi đi, hai cô gái này lưu lại, hoặc các ngươi cùng ở lại".

    Người nói chuyện là một Fox da trắng muốt, hắn vừa nói vừa ngằm chiếc nhẫn ngọc trên tay, một đôi mắt như là muốn ăn tươi nuốt sống Olivia và Avril.

    "Ngươi là cái loại gì, không sợ chết hay sao là to mồm như vậy?" Randy nhếch miệng.

    "Tại hạ quả thật không phải cái loại gì, tiện danh Chubb, đi qua nơi đây ngưỡng mộ hai vị người đẹp cho nên muốn lưu các nàng lại chậm rãi lamd quen một chút".

    Avril đã uống chút rượu, lúc này gương mặt nàng ửng đỏ vừa dịu dàng vừa quyến rũ, Rabbit vốn có tiếng báu vật phòng the.

    "Cáo dâm Chubb!" Sắc mặt Avril có chút khó coi, người này đang bị truy nã vậy mà vẫn dám xuất hiện ở chỗ này.

    "Rất nổi tiếng sao?" Trâu Lượng nhỏ giọng hỏi, dáng vẻ Bear nhà quê chưa từng thấy việc đời.

    Sắc mặt Avril tỏ ra lo lắng, "Một tên đầu sỏ toán cướp bị truy nã, sát thủ cấp đồng thau, rất khó đối phó".

    Vẻ mặt Randy và Cote cũng trở nên nghiêm túc, xem như chỉ kém một cấp nhưng đã có thể trực tiếp quyết định thắng bại, cấp đồng thau phòng ngự cao nhất lên đến 10, có nghĩa sức tấn công của đồ trắng rất khó phá vỡ, trừ phi là tấn công yếu hại, mà bọn họ đối mặt là một sát thủ, muốn tấn công đúng chỗ yếu hại đúng là khó như lên trời.

    "A, chiến sĩ đồng thau có gì đặc biệt hơn người", Trâu Lượng quay đầu nhìn Chubb từ trên xuống dưới, "Lão dâm tặc, ngươi biết đồng đội của ta là ai sao?"

    Khóe miệng Chubb lộ ra một tia cười lạnh, đắc ý nhìn tên Bear ngu ngốc này, "Mong được biết đại danh".

    "Bốn vị này là cao thủ đỉnh cấp trong thế hệ trẻ của thành Jerusamer chúng ta, thành viên công hội nghề nghiệp, nhân lúc chúng ta còn chưa thay đổi chủ ý mang đầu ngươi đi đổi tiền thưởng thì mau chóng cút đi!"

    Đám người Randy đương nhiên muốn làm anh hùng nhưng không phải ngốc đến mức muốn mất mạng, chỉ có Thú linh biến cấp đồng thau nguyên bộ mới có thể chống lại sát thủ cấp đồng thau, hiển nhiên Chubb đã áp chế bọn họ vững vàng, lời nói của Arthur ngang với việc ép phe mình đến tuyệt lộ, bây giờ chỉ có thể hy vọng đối phương nể mặt của gia tộc mình mà cho mình chút thể diện.

    Chubb cũng có chút dở khóc dở cười, tên tế ti Bear ngu ngốc trước mắt còn đúng là ngây thơ, "Muốn nhiều người bắt nạt ít người à, thế thì không được, người của ta hình như cũng rất nhiều".

    Rầm, người trong cả quán rượu toàn bộ đứng lên, hiển nhiên đây là một lần hành động tập thể của toán cướp, thảo nào Chubb không kìm được sự háo sắc, gặp phải hai cực phẩm như vậy lại không mang theo hộ vệ, làm sao có thể buông tha.

    "Kỳ thực ta cũng thích nhất trò đánh hội đồng", Chubb thưởng thức vẻ mặt của con mồi, tương đối thoải mái.

    "Các anh em, trước hết đánh ngã bốn tên này, đợi đại gia bóc tem xong ai ai cũng có phần!"

    Âm thanh lanh lảnh của Chubb tỏ ra đặc biệt chói tai, mà đám trộm cướp lập tức cùng xông lên bao quanh Randy, Cote, Patrice, Ernest, đám quái vật này hiển nhiên hành động có phối hợp, vừa đi lên đã chia cắt mọi người ra, mà Trâu bạn học và Olivia mặc áo choàng tế ti cùng Avril thì trở thành con tin không có sức chiến đấu.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    @Tobano: Dùng cái Template mới trong mail nhé. Update link thảo luận & góp ý.
    >>>> Góp ý cho bản dịch

    >>> Thảo luận Hùng bá thiên hạ
    Lần sửa cuối bởi losedow, ngày 16-04-2012 lúc 20:33.

    ---QC---


  10. Bài viết được 139 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    allies1,applevn,Augustinous,bannua0101,batuocdenqn,bluenight007,BlueSky219999,bnduonghp85,bopday2004,finefire,HACKTIMECABAL,hathanh248,hatxi1234,haugia,Hắc Miêu,hhpdt,holicsagi,htluu,hunterxmn,LangNgocPhong,Lanh_huyet,lehoangtung83,malangthang01,maximaro,maybachpro,Meohamchoi,ngocnghechvn,Nhat Chi Mai,noch28,nuhiepluntit,o0Chaos0o,pestie,phuongdaof5,Rinni,thedeath1989,tiakasz,traingheo,vanduy_96,vietinus,xkittyx,xxmember,ZbSon,zoom,ĐaTinhQuan,
Trang 11 của 122 Đầu tiênĐầu tiên ... 9101112132161111 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status