khá đồng ý với bợn này.
@ cóc: số lượng người đọc lớn thì thế nào, nó chứng minh được gì, có quan trọng lắm không hả mà không được cho ném đá, chỉ cho phép tung hô thôi hả bạn. Đối với ai thì tôi không dám nói nhưng với tôi điều đó chỉ thể hiện ra rằng đó là một truyện phù hợp với thị hiếu của nhiều người và khá phổ biến thôi. làm gì mà cứ như là vĩ đại lắm.
Đưa cho bạn một ví dụ để so sánh nhé về số lượng người theo dõi nhé, có thể nó cũng không phù hợp lắm nhưng nhìn từ bản chất, sẽ thấy có nhiều điểm chung:
Đó là vệ một tác phẩm điện ảnh, mấy bạn trẻ chắc biết cái phim Hừng đông 2. Lúc nó ra thì rầm rộ lắm, phần phật lắm, lên hơn diều gặp gió, doanh thu đạt được thì thuộc top hàng khủng, nhiều khán giả trẻ ca ngợi lắm. Hàng khủng trong điện ảnh. Nhưng điều đó chả có ý nghĩa nhiều đối với những người làm phim, làm nghệ thuật chân chính. Cái kết là cuối năm nó nhận được có 11 đề cử cho 10 hạng mục của Giải Mâm SÔI Vàng. Cứ ngõ là tác phẩm hay, tác phẩm vĩ đại lắm, người xem thì nhiều, kẻ tung hô thì lắm, ai dè... Sẽ xem Amour đi thì sẽ biết sự khác biệt.
Vẫn biết so sánh Hừng đống với PNTT huyền thoại thì có vẻ không được hợp lý lắm. Nhưng nói thế để chúng ta cùng suy nghĩ về cái gọi là số lượng người theo dõi nhé. Đừng quá tung hô lắm, nó chỉ phản ánh sự thành công về mặt nào đấy thôi. Đấy không phải là tất cả.
PNTT cũng có nhưng mặt thành công của nó, nhưng cũng có những cái dở mà các bạn đừng lấp liếm đi nhé. Cái nào hay, tốt thì khoe ra, còn dở thì lấp liếm và giải trình nhé. Nó cũng chỉ mà một truyện có nhừng ưu điểm và khuyết điểm đầy rẫy như những truyện mạng khác thôi. Có chăng, bạn thích thì bạn cứ sang box tiến cử mà chia sẻ, còn đây là box ném đá, nếu người ta nói có cơ sở, có lý lẽ dẫn chứng thì cũng nên tham khảo chứ.
Và để cho đúng chủ đề của box ném đá hơn thì tôi cũng chia sẻ cảm nhận riêng của tôi, tôi chê 200 chương đầu của PNTT đấy, phải rất cố gắng và vật vã thì mới qua được. Thật buồn ngủ. Viết rất non tay. Còn phần sau hả, nhiều bạn chê cái không khí u ám, âm mưu, thủ đoạn, lừa lọc, gian trá trong phàm nhân, nó là xấu xa và không hiện thực. Tôi lại có cái nhìn khác, tôi thích cái đó của Tiết độc hơn, cũng viết cùng về một bản chất nhưng tiết độc viết ở một trình độ khác. Mỗi một tác phẩm của lão Yên Vũ có một sắc thái riêng và Tiết độc cũng vậy, cho tôi một lăng kính nhìn thế giới khác hơn, ám ảnh hơn (đương nhiên là các tác phẩm sau này sẽ bị so sánh rồi, với tôi, khoản này thì PNTT không sánh được). Tôi chê 2 điểm đó thôi. Rất vui được trao đổi thêm với các bạn.
trái tim: đừng lấy mấy cái tác phẩm như tắt đèn, Vợ nhặt .. Những tác phẩm đó không nên được so sánh ở đây. Tôi cảm thấy đặt nó so sánh ở đây thì quá là hạ thấp giá trị của nó. Đấy đều là những áng văn mang tính nghệ thuật cao góp phần thúc đẩy quá trình thay đổi nhận thức của xã hội thời đó.
Một tô mì ăn liền chứ có phải gì ghê gớm lắm đâu mà.