Gửi bởi
boo4
Thật ra đối với tất cả bức xúc của các bạn về các truyện đang hot hiện nay như Vũ Thần, Dị thế tà quân, Tửu thần,Thôn phệ...những bài như chỉ ra tình tiết này tình tiết nọ sai bét, vô lí, vô căn cứ... Mình HOÀN TOÀN ĐỒNG Ý và chả có gì phải tranh cãi về những cái lỗi đấy cả, điều mà mình đưa ra chỉ là các bạn nên lưu ý: Những tác phẩm đó toàn bộ đều mang tính chất thương mại, kiếm tiền của các tác giả, là thứ câu cơm nuôi sống mấy ông ấy và gia đình.
Các bạn thử tưởng tượng một đứa con tinh thần mà luôn có một động lực thúc đẩy tiền, tiền tiền. Và rồi buộc mỗi ngày phải ép mình viết canh hai, canh ba, canh năm... thật quá sức.
Khi đọc những truyện này, mình chỉ chú trọng vào những đoạn pk, những tình tiết gay cấn mà thôi, đọc thì đọc lướt, đọc không hề dừng lại cảm nhận xem nó dở chỗ nào, hay chỗ nào (thi thoảng mới bắt được một số chi tiết đắt giá bỗng le lói lên rồi lại bị trùng xuống, và cũng chỉ có một số truyện là đọc khá cẩn thận như Tru Tiên của Tiêu Đỉnh, truyện của Phương Tưởng, những tác phẩm của các tác giả này còn có cái gọi là tinh hoa suy ngẫm ở trong đó chứ đa phần đều là truyện theo dạng "một tuổi trẻ hào hùng, ta đứng lên cầm pháp bảo pk ks chúng bay, ta là nhất là number one, ta...là bố ông trời ><...).
Lại nói về như Vũ Thần, bắt đầu truyện tác giả đã khẳng định đây là truyện YY nhưng không quá lố. Ừh thì chính tác giả đã thừa nhận là YY rồi, là tự shướng rồi nên đôi chỗ vô lí mình đều có thể nuốt qua (hơi khó chịu) và tự nhủ "mì ăn liền sống shượng mà, suốt ngày ăn vả lại đâu phải sơn hào mĩ vị đâu mà không khó nhai".
Đã từng post trước đây, ta đọc truyện vì chỉ cần cảm nhận trong tác phẩm đó có một cái gì đó đáng cho ta đọc:
* Thần Đông thì cái ngạo khí của nam nhi.
* Bạch Hạc vì cái huyễn ảo lão đặt ra khá tuyệt (đôi khi tự nhủ liệu mình có thể tưởng tượng phong phú như lão chăng).
* Đường Tam dù rất ghét nhưng cũng phải công nhận bút lực của lão rất ổn, văn phong theo một mạch (ướt át, sến hơi độc đoán, chuyên quyền).
* Cà Chua thì có mang cái khí phách và cái tình cảm( phách ở đây là ước mong đỉnh cao, tình cảm nam nữ tuy dở nhưng có thể thấy trong truyện của lão tình yêu nam nữ nhạt nhoà nhưng lại rất tự nhiên, tự nhiên như bầu trời có nhật có nguyệt, có ngày có đêm. Cái tình lão cà chua xử lí giỏi nhất là tình cảm huynh đệ, gia đình).
* Thổ Đậu thì ta phục cái chỗ kéo giãn mạch truyện và viết pk khá tốt (những trận chiến khá là hoành tráng và mức độ tăng dần, mình nhẫn nhịn đọc đấu phá chỉ vì các màn pk).
* Vong Ngữ lão đại lại mang đến một thế giới u tối, một thế giới rất phàm nhân (dù có là tu chân giả đi chăng nữa cũng chỉ giống như một kẻ phàm tục có ti tiện, có dối trá, có âm mưu, có hãm hại, có phản bội, và đôi khi cũng chứa cái tình riêng. Chỉ khi vượt qua được tất cả tham vọng, lợi lộc, xảo trá, trải nghiệm hết lòng người thì có lẽ NVC mới thoát tục từ phàm nhân trở thành tiên nhân).
* Còn Phong Lăng Thiên hạ ta koh bàn luận nhiều tác giả mới, bút lực tuy khá nhưng đôi chỗ xiên vẹo, được cái bối cảnh đặt ra hay, tình tiết khá vui nên tạm chấp nhận, Khiêu Vũ thì hơi bị bựa (hài, nvc luôn vô đối, koh suy nghĩ quái quái thì cũng là một gã hài hài, hay là một gã câm nín nhưng đầy chất cười...).
Phù phù, kết lại thì "mì tôm khó nuốt nhưng trong hoàn cảnh thời buổi kinh tế thị trường thì nó lại là một món phổ biến, bình dân, không bao giờ từ chối ai"