tu bộ này mà phải lướt cháp liên tục , Bộ này của lão Lăng xem phần giới thiệu Một người một kiếm, ngạo thế Cửu Trọng Thiên!
Hảo nam nhi phải đỉnh thiên lập địa, ngạo nghễ cổ kim, khí thế như trời biển!
Khi ta giận thì càn khôn run sợ, khi ta cười khắp chốn mừng vui!
Ta cuồng, phong vân biến sắc!
Ta ngạo, vĩnh thế chí tôn!
Liếc phong lôi chấn, giận thương hải hàn; một tay phá thương khung, một kiếm múa thiên hạ
thì nhiệt huyết phấn sôi trào , phấn khích muốn đọc mà khi xem nội dung thì chán thật Sở Dương lúc nào cũng bị đè nén bởi gánh nặng trên vai , tu vi thì lên nhanh như cắn thuốc 1 cách thái quá không như bộ Dị Thế hay Phong Lăng dù lên nhanh nhưng vẫn còn chấp nhận được, Con đường trở thành cường giả của Sở Dương hầu như toàn được Tà Quân hay Phong Lăng trải thảm ra , haizzz nói chung bộ này kém hơn nhiều 2 bộ trước của Lão