TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 8 của 8 Đầu tiênĐầu tiên ... 678
Kết quả 36 đến 38 của 38

Chủ đề: [Tự sự] Tự sự Gia Cát Lượng

  1. #36
    Ngày tham gia
    Oct 2007
    Đang ở
    nhà tui
    Bài viết
    3,421
    Xu
    0

    Mặc định


    35 Tư Mã ý là một đối thủ


    Trong suốt đời dùng kế, tôi chỉ có một đối thủ chân chính là Tư Mã Ý. Tư Mã ý nhìn thời cơ cực nhanh, kiến thức rộng khiến tôi luôn không phục người về khoản mưu kế cũng thầm phục anh ta. Suốt đời có thể gặp một đối thủ cân tài cân sức cũng coi như một điều thú vị, nhưng không phải là chuyện may mắn, may mà đối thủ như thế chỉ có một. Hai chúng tôi đấu đá một thời gian rất dài, kết quả có thể dùng bốn chữ khái quát “bất phân cao thấp” .

    Tôi và Tư Mã Ý có mấy lần chính diện giao phong, có thắng có bại, tôi hơi chút nhỉnh hơn. Kỳ thực cách đấu của đôi bên là tính toán thiệt hơn, bình thường xem ai càng tinh tường, ai có thể tính toàn nhiều tầng thứ. Tôi biết, chỉ cần Tư Mã ý trở thành giám đốc bán hàng của công ty Tào Ngụy, tìm thời cơ để tiến hành chiến lược ăn mòn Tào Ngụy không thể tiến hành. Vì vậy tôi khó mà sinh hoạt an nhàn được.

    Tôi bỗng nghĩ, Tào Tháo đa nghi, chưa bao giờ tín nhiệm cấp dưới, tác phong này cũng truyền nhiễm vào văn hóa công ty và phong cách hành sự của người kế nhiệm. Mọi người đều biết Tư Mã Ý đa mưu túc trí, anh ta quản lý mảng bán hàng tại công ty Tào Ngụy là mảng được mọi người mơ ước – danh tiếng nổi, tiền lương cao, các loại phúc lợi cùng đãi ngộ tốt. Hơn nữa Tư Mã Ý ở trong công ty nhất ngôn cửu đỉnh, uy quyền khổng lồ, nghe nói trong hội nghị ban giám đốc, chỉ cần anh ta đưa ra kiến nghị dù có người không đồng ý nhưng nhất định được thông qua. Hiện tại, Tào Duệ kế thừa gia nghiệp làm chủ tịch, khó có thể khống chế hồ ly Tư Mã Ý, khẳng định trong tâm có nghi kỵ.

    Căn cứ vào đó, tôi quyết định không xung đột chính diện, sử dụng kế ly gián đánh đuổi Tư Mã Ý.

    Tôi vái người rải lời đồn trong giới đồng nghiệp: nghe nói Tư Mã ý chưa từng nể trọng Tào Duệ miệng còn hôi sữa, rất bất mãn, hiện tại chuẩn bị tách ra, muốn mượn tài nguyên của công ty Tào Ngụy lập công ty của riêng mình; nghe nói Tư Mã ý chuẩn bị mang theo nhân viên bán hàng nòng cốt của công ty rời đi, còn bến đỗ là Thục Hán hay Đông Ngô còn chưa rõ, anh ta vẫn hay cùng cấp dưới mật nghị việc này; nghe nói Tư Mã Ý sắp ngả bài với Tào Duệ, mọi người chờ xem kịch hay…Tôi con thêm chút mắm muối, lấy danh nghĩa Tư Mã Ý, viết cho mỗi bí thư của tập đoàn Tào Ngụy một bức thư, ý tứ Tư Mã ý công cao quá chủ, có thể so với công trạng của Tào Tháo trước kia, nhưng tới nay vẫn chỉ là giám đốc bán hàng, bộ máy quản lý vận hành công ty có vấn đề, chế độ phân chia không công bằng, yêu cầu được làm CEO, cần không gian lớn hơn.

    Có thể bọn họ không tin, nhưng thanh thế tạo ra, bọn họ không thể không lo lắng, tôi chắc chắn cảm tính của họ sẽ chiến thắng lý trí. Quả nhiên, không bao lâu nghe tin Tư Mã Ý bị miễn chức! Thực sự là sướng, tôi đã làm được một việc rất có ích.

    Tâm đắc của tôi: dùng thủ đoạn phi thường ứng phó đối thủ phi thường.

    Sử ký có viết: Người giỏi ứng đối, có thể giao nhiệm vụ. Họ có thể nắm bắt thời cơ, tùy cơ mà động.

    Thương trường như chiến trường, tri kỷ tri bỉ tất nhiên trọng yếu, nhưng quan trọng hơn là phải từ đó tìm ra nhược điểm của đối thủ, dùng phương pháp thích hợp buộc đối thủ vào khuôn khổ cho mình dùng. Nếu cú tuân thủ thanh quy giới luật, sẽ không tùy cơ ứng biến, bắn tên không đích, sẽ không tránh được việc gặp trắc trở.

    Đây là phương pháp cơ bản dùng trí tuệ giành thắng lợi trong thương trường, nói thì dễ, nếu muốn làm tốt thật không dễ.

    Có một cố sự: Có một quốc vương tham lam cùng một du tăng cơ trí, du tăng luôn nghĩ trị quốc vương đang tai họa dân chúng. Một lần, ông ta đi ngang qua thảo nguyên, gặp một người dân du mục cầm một cái đuôi ngựa.

    “Thí chủ gặp chuyện gì, vì sao bi thương?” Du tăng quan tâm hỏi.

    ‘Dân du mục u sầu nói: “Tôi thật bất hạnh. Một bầy sói đã ăn con ngựa cuối cùng của tôi, chỉ còn lại một cái đuôi. Đại sư nghĩ xem, không có ngựa làm sao tôi sống nổi?”

    Du tăng đồng tình, nói: “Đưa đuôi ngựa của thí chủ cho bần tăng, bần tăng đảm bảo sẽ đổi cho thí chủ một con ngựa tốt hơn trước nữa.”

    Người dân du mực đưa đuôi ngựa cho du tăng, đứng ở đó chờ đợi.

    Du tăng cầm đuôi tới nơi ở của quốc vương. Rồi ông ta tìm một cái hang cáo gần trướng, nhét sâu đuôi vào trong hang, rồi hai tay nắm chặt đuôi ngựa.

    Một lát sau, quốc vương cưỡi một con ngựa lướt nhanh tới, quốc vương thấy du tăng rất kỳ quái, liền dừng lịa, hiếu kỳ hỏi thăm:

    “nhà sư làm gì ở đây? Sao lại kéo đuôi ngựa thế kia?”

    Du tăng trả lời: “Chăn ngựa, không chú ý, nó chui vào động. May tôi chạy nhanh, cuối cùng nắm được đuôi, nếu không sẽ mất đi một con ngựa tốt. Tôi nghỉ chút rồi kéo nó ra.”

    Quốc vương tham lam hỏi: “Chạy nhanh không?”

    “Nó chạy nhanh như điện chớp, tôi chạy đuổi theo mệt chết mất, tôi cưỡi nó một ngày đêm có thể đi vòng quanh địa cầu. Lông nó trắng như đỉnh núi tuyết, có thể để 10 con lạc đà vao hai lỗ tai nó, nó giơ chân dựng lên có thể chạm trời cao.”

    Quốc vương nghe xong thèm dỏ dãi, lập tức nhảy từ lưng ngựa xuống, đẩy du tăng ra, quyết chi đoạt đi đuôi ngựa. Còn trở mặt răn đe du tăng: “Ai cho ngươi thả ngựa gần trướng của ta? Lập tức cút ngay!”

    Du Tăng: “Chân tôi xước chảy máu, không đi nổi, nghĩ giúp tôi một biện pháp đi.” Du tăng tội nghiệp cầu xin.

    “Ngươi cưỡi ngựa của ta mà đi, đưa đuôi ngựa cho ta. Ngươi cút xa một chút, ta không muốn lại nhìn thấy ngươi xung quanh trướng của ta.” Quốc vương gầm lên.

    Du tăng hậm hực cưỡi ngựa của vua, nhanh chóng chạy vào thảo nguyên, chạy tới trước mặt người du mục, giao ngựa cho anh ta, rồi lại đi dạo chơi bốn phương.

    “Binh pháp tôn tử” nói “lấy lợi dụ hoặc”, du tăng cơ trí lợi dụng tâm lý tham lam của quốc vương, dùng một cái đuôi ngựa khiến ông ta mắc câu, kết quả đổi được một con ngựa tốt.

    Ở đây, Tào Duệ cùng các trợ thủ của mình cũng giống quốc vương tham lam, còn dã tâm của Tư Mã Ý chẳng phải là đuôi ngựa sao?

    Cảm nang Gia Cát:

    Nắm được nhược điểm của đối phương không chế vô hình.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---
    Sinh đương tác nhân kiệt
    Tử diệc vi quỷ hùng
    Chí kim tư Hạng Vũ
    Bất khẳng quá Giang Đông!


  2. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  3. #37
    Ngày tham gia
    Oct 2007
    Đang ở
    nhà tui
    Bài viết
    3,421
    Xu
    0

    Mặc định


    36 Khiến địch thủ đồng ý với ý kiến của mình.





    Hành trình Đông Ngô.

    Hợp tác với công ty Đông Ngô có một ý nghĩa trọng đại trong lịch sử phát triển của công ty Thục Hán. Hiện tại nhớ lại tôi nghĩ mà vẫn sợ, nếu như hợp tác không thành công, công ty chúng tôi sẽ không có mảnh đất cắm dùi, “thiên hạ chia ba” thất bại ngay từ bước đầu, làm sao còn nói tới tiền đồ của tôi? Lúc đó thoạt nhìn đây là nhiệm vụ bất khả thi. Đại binh Tào Tháo tiếp cận, Tôn Quyền hoài nghi, thị trường cùng vốn của chúng tôi hầu như đã mất sạch, lấy gì để đàm phán hợp tác, hơn nữa còn yêu cầu địa vị bình đẳng, chỉ được thành công không được thất bại.Nếu cứ chính diện đàm phán, chỉ sợ khó mà đả động Tôn Quyền.

    Tôi sử chút kế thích hợp, khiến công ty Đông Ngô đồng ý với ý kiến của tôi.

    Bước đầu, kích thích Tôn Quyền. Về mặt lý thuyết, công ty Đông Ngô được thành lập đã vài chục năm, uy tín vang dội, thị trường vững chắc, có cơ sở tranh đấu với Tào Tháo. Nhưng Tào Tháo đã thống nhất phương bắc toàn lực nam hạ, quân tiên phong đang hừng hực khí thế, mặt ngoài xem ra các công ty khác khó mà chống đỡ; mặt khác bản thân tôn quyền là một người rất giỏi, ngay cả Tào Tháo cũng nói “sinh con nên như Tôn Trọng Mưu”, nhưng dù sao cũng không trải qua những chiến dịch lớn, một khi thất bại thì công ty đổi chủ, thậm chí tán gia bại sản, khiến ông ta không thể không suy nghĩ kỹ càng. Lần đầu gặp mặt tôi kích Tôn Quyền, tôi nói chủ tịch Tôn Quyền chỉ có thể hợp tác với Tào Tháo, hơn nữa Tào Tháo ra điều kiện gì ông ta đều phải đáp ứng, bởi vì hiện nay thực lực song phương chênh lệch quá lớn. Tôi nói chủ tịch Lưu Bị của chúng tôi không giống ông ta, Tào Tháo danh tiếng rất thối, chủ tịch Lưu Bị không muốn làm bạn với người như vậy, tuy rằng lực lượng yếu nhược, nhưng chủ tịch Lưu Bị có chí khí, nhất định phải đấu với công ty Tào Ngụy. Tôn Quyền trợn mắt: lẽ nào tôi sợ Tào Tháo? Giang Đông nhân tài hưng vượng, nếu thật so đấu, hươu chết về tay ai còn chưa rõ.” Tôn Quyền đã tức giận, tôi đã thành công bước đầu rồi.

    Bước thứ hai, tăng cường lòng tin. Tôi nói cho Tôn Quyền: Tào Tháo tất bại. Tào Tháo một hơi nuốt luôn công ty của anh em họ Viên vô cùng đắc ý, càng tự cao tự đại, khinh thường đối thủ, kiêu binh tất bại, đây là một trong những nguyên nhân thất bại; thị trường phía nam rất khác phương bắc, phức tạp và đặc thù, Tào Tháo lao sư viễn chinh sẽ không quen khí hậu, đây là nguyên nhân thất bại thứ hai; Tào Tháo bận diễn kịch trước giới truyền thông, mặc kệ tất cả đều sát nhập vào công ty, từ đó tạo thành hỗn loạn trong nội bộ, ông ta lại vội vàng mua lại công ty Kinh Châu tăng thêm uy thế, nhưng thực sự là bại sự có thừa, đó là nguyên nhân thất bại thứ ba. Tôi cho rằng chủ tịch Tôn Quyền có thể lợi dụng những nhược điểm này của Tào Tháo, Tào Tháo sao không bại.

    Bước thứ ba, Tôn Lưu liên hợp là tất yếu. Tôi nói: chủ tịch Tôn Quyền, ngài không thấy rõ tình thế sao? Rõ ràng Tào Tháo muốn độc bá thị trường toàn quốc. Cho dù lúc này Tào Tháo tiến công phía nam không thành, ông ta khẳng định có lần thứ hai, thứ ba. Vì thế chủ tịch Tôn Quyền phải liên hợp lực lượng bên ngoài, hình thành kiềm chế Tào Tháo, ba nhà tạo thành thế chân vạc. Nhìn khắp thiên hạ, có tư cách hợp tác với chủ tịch Tôn Quyền kháng tào có thể là ai – chỉ có chủ tịch Lưu Bị của chúng tôi mà thôi. Chủ tịch Lưu Bị dù tạm thời còn yếu, nhưng ông ấy là người Tào Tháo kiêng kị nhất, bằng thực lực hiện tại có thể cùng ngài cộng đồng ứng phó thế cục hiện thời, bằng phẩm chất cá nhân, năng lực cùng lực hiệu triệu, tương lai sẽ có một thị trường thuộc về mình, Lưu Tôn hai nhà hợp tác, chí ít có thể bảo đảm bất bại. Vì vậy tôi cho rằng thế này, chủ tịch Tôn Quyền, chúng ta đều là người thông minh, để chống lại đối thủ cường đại như Tào Tháo, ngài phải lấy thái độ bình đẳng với Tào Tháo đỡ chủ tịch Lưu Bị, tạo ra một đồng minh.

    Tôn Quyền nghe xong cười ha hả.

    Bước thứ tư, làm vững chắc lòng tin: Tôi biết, vài bước đầu để Tôn Quyền kháng Tào Tháo đã thành công, nhưng chưa ổn định. Tôi biết về mặt bán hàng, Tôn Quyền nghe từ Chu Du, tại công ty Đông Ngô có câu “nội sự bất quyết hỏi Trương Chiêu, ngoại sự bất quyết hỏi Chu Du”. Vì thế tôi phải dùng kế để Tôn Quyền cùng Chu Du kiên định và tin tưởng.

    Cứ thế, tôi với hai bàn tay trắng tới Đông Ngô, khiến Tôn Quyền, Chu Du những người vốn coi thường chúng tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiến của chúng tôi, giúp công ty chúng tôi mở rộng lợi ích lên mức lớn nhất có thể.

    Tâm đắc của tôi: biết mình cũng như biết đối thủ.

    Trong hiện thực, hàng ngày chúng ta đều gặp gỡ người khác, ví dụ thủ trưởng, đồng nghiệp, bằng hữu, thân thích, …dùng ngôn ngữ để giao tiếp, vì thế phải tìm mọi cách nói sao cho ảnh hưởng tới quan hệ. Như vậy khi bạn gặp người khác, muốn tranh thủ đạt được lợi ích lớn nhất cho bản thân, hãy nghĩ cách khiến họ nghĩ và tư duy theo ý mình. Vì thế, đầu tiên phải hiểu biết người mình sẽ nói chuyện. “Hàn Phi Tử” nói rất chi tiết về vấn đề này:

    phi ngô tri chi, hữu dĩ thuyết chi chi nan dã; hựu phi ngô biện chi năng minh ngô ý chi nan dã; hựu phi ngô cảm hoành thất nhi năng trách chi nan dã. Phàm thuyết chi nan, tại tri sở thuyết chi tâm, khả dĩ ngô thuyết vi chi. Sở thuyết xuất vu vi danh cao giả dã, nhi thuyết chi dĩ hậu lợi, tắc kiến hạ tiết nhi ngộ ti tiện, tất khí viễn hĩ! Sở thuyết xuất vu hậu lợi giả dã, nhi thuyết chi dĩ danh cao, tắc dương thu kỳ thân, nhi thực sơ chi; thuyết chi dĩ nguyên tắc, tắc âm dụng kỳ ngôn, hiển khí kỳ thân hĩ."

    Đoạn này có ý tứ đại thể như sau: Nêu ý kiến thật sự quá khó, chỗ khó lớn nhất không phải bản thân người nói ít kiến thức, cũng không phải dùng lời khó biểu đạt, không nói không phải vì thiếu dũng khí. Nêu ý kiến khó khăn ở chỗ làm sao hiểu được tâm ý của đối phương, áp dụng biện pháp mà đối phương mong muốn. Ví dụ một người truy cầu mỹ danh, nếu đàm phán với anh ta về chuyện cho vay nặng lãi, sẽ bị anh ta khinh thường; ngược lại, nếu nói chuyện với một người cầu lợi ích, nhất định không thể nói với anh ta về danh tiếng, nếu không sẽ bị thờ ơ rời xa. Nếu bề ngoài đối phương tỏ ra cầu danh, nhưng thực sự cầu lợi, nếu dùng danh vọng du thuyết, đối phương nhất định bề ngoài tán thành nhưng ngầm không đồng ý; nếu dùng lợi du thuyết, đối phương chắc chắn lén tiếp thu mà bề ngoài gạt bỏ.

    Lấy điểm này là tiền đề, lại mở rộng thành các bí quyết nêu ý kiến cụ thể sau: “Phàm thuyết chi vụ tại tri sức sở thuyết chi sở chủng, nhi diệt kỳ sở sỉ. Bỉ hữu tư cấp dã, tất dĩ công nghĩa kỳ nhi cường chi. Chân ý hữu hạ dã, nhiên nhi bất năng dĩ, thuyết giả nhân chi sức kỳ mỹ nhi thiểu kỳ bất vi dã, nhi thực bất năng cập, thuyết giả vi chi cử kỳ quá nhi kiến kỳ ác, nhi đa kỳ bất hành dã. Hữu dục chủng dĩ trí năng; tắc vi chi cử dị sự chi đồng loại giả, đa vi chi địa, sử chi tư thuyết vu ngã, nhi dương bất tri dã, dĩ tư kỳ trí”.

    Đoạn này đại ý là, phải ca tụng đối phương, nêu ra chuyện khiến đối phương tự hào, sau đó quên đi những chuyện đáng thẹn của bản thân. Nếu đối phương lo lắng về hành động của bản thân, sợ làm việc mà không có lợi ích, trong tính huống như vậy, hãy gán cho hành động của đống phương danh tiếng chính nghĩa, làm tăng mạnh lòng tin; nếu hành vi của đối phương có động cơ thấp hèn, nhưng là bất đắc dĩ vậy người thuyết phục phải nói chỗ tốt của đối phương, khiến cho đối phương an tâm; nếu như đối phương có lý tưởng rất cao xa nhưng khổ nỗi không đạt được, vậy người thuyết phục cần vạch ra chỗ thiếu hụt, nói cho đối phương không làm vậy cũng không ảnh hưởng tới toàn cục. Tương tự, nếu muốn khuyên bảo đối phương bỏ đi hành động nguy hiểm, hãy ám chí ra những mặt bất lợi, mà không nên đề cập tới quan hệ lợi hại.

    Đây cũng không phải là a dua xu nịnh, mà là xử lý quan hệ một cách tinh tế khéo lóe. Mỗi người đều thích nghe người khác khen mình, đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà lo nghĩ. Có một số người thường không chú ý tới phương thức nói chuyện, vui vẻ với việc tìm lỗi lầm của người khác, mà không giỏi việc chân thành tán dương ưu điểm của người khác, kết quả thường không được mọi người hoan nghênh. Bởi vậy, trước khi giao tiếp với người khác, phải phân tích tâm lý cùng dục vọng của người đó, như thế mới có thể thuyết phục người khác, cũng nhận được thiện cảm từ người đó. Như vậy, người đó mới có thể lơ đãng nghĩ theo ý nghĩ của bạn.

    Cẩm nang Gia Cát:

    Tri kỷ tri bỉ, biết địch biết ta trăm trận trăm thắng. Biết mình, có thể đưa ý kiến của mình “áp đặt” lên ý kiến của người khác, khiến công việc thành công.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi kakesi_kenji, ngày 07-11-2011 lúc 17:04.
    Sinh đương tác nhân kiệt
    Tử diệc vi quỷ hùng
    Chí kim tư Hạng Vũ
    Bất khẳng quá Giang Đông!

  4. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  5. #38
    Ngày tham gia
    Oct 2007
    Đang ở
    nhà tui
    Bài viết
    3,421
    Xu
    0

    Mặc định


    Không thành kế khiến tôi kinh hãi



    “hợp đồng chuyển nhượng cổ phần công ty Thục Hán”, tôi xem qua một lần, lại nhìn lại, tỉ mỉ đối chiếu chữ ký của Tư Mã Ý cùng con dấu của công ty Tào Ngụy, xác định không sai lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi lạnh trên trán, giám đốc quan hệ công chúng vui mừng cười nói: “Thật kỳ diệu”.

    Bắt đầu từ vài năm trước, tôi vạch ra chiến lược phát triển đa nguyên hóa, bởi vì tôi cảm giác chủ tịch Lưu Bị cùng công ty Thục Hán bán giầy lập nghiệp, nhưng hiện tại đã có những nhãn hiệu của các tập đoàn quốc tế xâm lấn thị trường mạnh mẽ, những công ty nội địa mới thành lập mọc lên như nấm, thị trường cạnh tranh ngày càng khốc liệt. Cạnh tranh tổng thể là cạnh tranh giá cả, cạnh tranh nước bọt, lợi nhuận giảm, vô cùng cực khổ mà không được gì. May là nhiều năm qua công ty chúng tôi tích cóp được không ít của cải, tôi quyết định không thể ngồi chờ chết, cùng lúc quyết định chuyển di chiến lược sang bất động sản cùng dịch vụ. Tôi tỉ mỉ lập kế hoạch, chiến lược chuyển hướng bước đầu đã có những thành công nhất định. Trong vòng hai năm, từ một dự án bất động sản chúng tôi đã buôn bán lãi 300 triệu nhân dân tệ, tương đương với khoản thu của 10 000 nhân viên công ty bán giầy trong nhiều năm. Đâu tư vài chục triệu nhân dân tệ để thăm dò, không ngờ lại buôn bán đắt hàng, có thể nói là ngày kiếm tiền triệu. Theo thời thế cổ vũ, tôi hứng khởi suy nghĩ, đầu tư cứ tăng lên theo mỗi năm, lĩnh lực giao thiệp mở rộng ngày một rộng, càng ngày càng tạp. Tuy nói tôi có con mắt tinh tường, cơ bản mỗi hạng mục đều thành công, tuyệt đại đa số hạng mục đạt doanh thu cao. Thế nhưng tốc độ thu hồi vốn xa xa không theo kịp bước tiến đa nguyên hóa, vì thế sau vài năm, công ty Thục Hán đã xóa đi cái mũ “chuyên nghề đóng giầy”, thành một công ty đa ngành nghề, công ty có quy mô cùng thực lực mở rộng gấp mười lần. Đồng thời, vấn đề tài chính trong việc mở rộng công ty ngày càng lộ rõ. Vài trăm triệu nhân dân tệ tiền mặt trong tài khoản ngân hàng giờ đã xài hết, có thể vay được từ ngân hàng đã vay hết, công ty đã sắp chạm đến giới hạn nợ. Để gom góp tài chính, tôi quyết định giảm lượng cổ phần nắm giữ tại công ty sản xuất giầy Thục Hán từ 60% xuống còn 20%, quyền khống chế đang đứng trước bờ vực. Từ chiến lược kinh doanh mà nói, tôi tuyệt đối không bỏ công ty sản xuất giầy Thục Hán, không chỉ vì đây là công ty khởi nghiệp của chúng tôi, còn vì đây là thương hiệu uy tín mà chúng tôi bỏ bao công sức tích lũy được, dù công ty đã chuyển sang chiến lược đa nguyên hóa nhưng thương hiệu vẫn là một chỗ dựa quan trọng. Tôi dự đinh khi vấn đề tài chính trở nên tốt đẹp, lại mua lại cổ phần, duy trì địa vị khống chế tuyệt đối.

    Đúng lúc này, một chuyện đáng sợ xảy ra. Tư Mã Ý đã sớm theo dõi hoạt động không lý trí của tôi, anh ta lặng thầm mua vào lượng lớn cổ phiếu công ty giầy Thục Hán, tới lúc tôi phát hiện thì anh ta đã bỏ lớp ngụy trang trắng trợn thu mua. Cổ phiếu của công ty chúng tôi chỉ trong vài ngày đã tăng giá từ 10 nhân dân tệ lên 30 nhân dân tệ.

    Tôi không có thời gian tự trách, phải lập tức hành động. Nhưng nhìn lại tài khoản công ty, nghe giám đốc tài chính báo cáo, tôi lạnh sống lưng. Tài sản của công ty đã tăng gấp mấy lần, nhưng cơ bản đều là bất động sản, tiền mặt có thể sử dụng trên số sách chỉ đủ duy trì hoạt động hàng ngày của công ty, công ty đã nợ ngân hàng quá nhiều không thể vay thêm, làm sao bây giờ? “công ty Tào Ngụy quyết chí mua lại công ty giầy Thục Hán”, “công ty giầy Thục Hán không chút lực phản kích”, “Trận long tranh hổ đấu sớm đã có kết quả”. Tôi đột nhiên mở cuộc họp báo, trong cuộc họp tôi bình tĩnh tuyên bố, tập đoàn Thục Hán sẽ chuyển nhượng cổ phần của mình cho một tập đoàn giầy quốc tế hàng đầu thế giới, dự tính sẽ ký hết vào chiều nay. Tôi nói với các phóng viên, hai năm nay công việc kinh doanh giầy của tập đoàn Thục Hán vẫn giẫm chân tại chỗ, lợi nhuận liên tục giảm, dẫn tới khoản nợ gia tăng. Lần này chuyển nhượng coi như là đã bỏ đi một gánh nặng cho tập đoàn. Ngay khi các phóng viên sửng sốt, tôi vội vã rời đi. Đồng thời, một công ty giầy nước ngoài ném vào thị trường chứng khoán một khoản tiền lớn, trong chớp mắt, tranh đoạt gay gắt với công ty Tào Ngụy.

    Nhưng cũng trong đêm hôm đó, Tư Mã Ý tự mình tìm công ty giầy nước ngoài, trải qua một đêm thương thảo, chuyển nhượng toàn bộ số cổ phiếu thu mua được với giá 30 nhân dân tệ/cổ phiếu.

    Chuyện chúng tôi chuyển nhượng cổ phần, thực tế là một công ty giầy quốc tế vẫn muốn tìm đối tác tại Trung Quốc, bọn họ chướng mắt xí nghiệp nhỏ, xí nghiệp lớn như Tào Ngụy, Đông Ngô vì kinh doanh tốt nên hiển nhiên không muốn hợp tác, họ tìm tới chúng tôi, tôi vì bận việc đa nguyên hóa nên chưa để ý tới. Lần này trong lúc nguy cấp tôi tìm tới họ, đưa ra một kiến nghị hợp tác tưởng như sai lầm: song phương ký kết một hiệp nghị chuyển nhượng cổ phần, sau đó do họ tự định chi ra một khoản tài chính mua thu gom cổ phiếu trên thị trường chứng khoán. Tôi kết luận, chỉ hai ba ngày sau công ty Tào Ngụy nhất định sẽ tìm họ để nhượng lại cổ phần. Sau khi họ mua cổ phiếu, hiệp nghị chúng tôi đã ký tự động mất hiệu lực, đồng thời họ phải nhượng lại một bộ phận cổ phiếu cho chúng tôi, khiến công ty tôi giữ được địa vị khống chế trong mức an toàn, về phần giá cả sao, chúng tôi có thể mua lại của họ với giá 50 nhân dân tệ/cổ phiếu, nhưng trả tiền theo phân kỳ. Nhưng nếu công ty Tào Ngụy không chuyển nhượng lại cổ phiếu, song phương phải chấp hành hợp đồng đã ký.

    Có thể nói tôi đã xuất hiểm chiêu, đặt cược Tư Mã Ý có thể bắt tay với công ty nước ngoài không, đồng thời đánh cược phán đoán của Tư Mã Ý trước không thành kế của tôi. Con người tôi suốt đời cẩn thận, không đi nước cờ hiểm, mặc dù việc mở rộng công ty tạo thành nguy hiểm, nhưng chiến thuật từ trước đến nay luôn lấy vững chắc bình ổn làm trọng, lần này đột nhiên chuyển đổi thành công ty cổ phần, chắc chắn có ẩn tình. Mặt khác công ty nước ngoài gia nhập khiến Tư Mã Ý lo lắng, cảm giác nếu tiếp tục tranh đấu sẽ không có gì hay ho, quả nhiên đã trúng kế.

    Ngay khi mọi người vỗ tay hoan hô, bôi phục tôi tính toán thần kỳ, tôi xua tay: tôi không đi nước cờ hiểm, thực chất là bất đắc dĩ mới phải dùng. Điều này cũng cảnh tỉnh tôi, sau đó việc kinh doanh của công ty ngày một tốt hơn.

    Tâm đắc của tôi: Rơi vào hiểm cảnh phải đi nước cờ hiểm mới có thể an toàn.

    Mục đích duy nhất của kinh thương là kiếm tiền, tất cả mọi động tác đều lấy đó làm trọng. Thực tế mậu dịch trăm ngàn năm qua, hình thành một tập quán, nếu bạn phá hư tập quán đó thì thường sẽ lỗ vốn thất bại.

    Nhưng kinh thương là một môn nghệ thuật, cũng như làm thơ vậy, mị lực của nghệ thuật ở chỗ ý nghĩ mới lạ, độc đáo, mà không phải đơn điệu mô phỏng theo cái có trước, trí tuệ hơn người của thương nhân quyết không thể là một người thường có thành kiến luôn giẫm chân tại chỗ, mà là một thiên tài có can đảm phá vỡ cách làm cố hữu, nhảy ra vòng tròn, lớn mật sáng tạo cái mới, nếu không ra chiêu thì thôi, nếu ra chiêu đều là thần tác.

    Đây là kinh nghiệm của một bằng hữu trong thương giới, tuy khác “không thành kế” của tôi nhưng có cùng hiệu quả, cho thấy đạo lý giống nhau là: để xoay chuyển cục thế phải đi nước cờ hiểm.

    Có thời gian, cổ phiếu tăng mạnh, không ít người nắm cổ phiếu đều án binh bất động, đợi khi giá cao nhất rồi tung ra bán kiếm lời, rất nhiều người liều mạng mua vào, ý đồ kiếm một miếng bánh.

    Nhưng lúc này anh bạn tôi đã bán hết 25% cổ phần công ty của mình. Nhiều người không hiểu nổi, bởi vì lúc đó tựa hồ mua và giữ cổ phiếu mới là thượng sách, mới có cơ hội tăng lợi nhuận thu được, cổ phiếu anh ấy bán ra rất được các nhà đầu tư hoan nghênh, cũng có nghĩa anh ta đã mất cơ hội.

    Nhưng anh ấy có cách nghĩ khác, anh cho rằng một cao trào bất động sản sắp tới, giá bất động sản ở Hồng Công chắn chắn tăng vọt. Anh ấy bán toàn bộ 25% cổ phần của công ty ra thị trường để đổi lấy lượng tài chính lớn hơn, đầu tư tất cả vào kinh doanh bất động sản. Hành động của anh ấy căn cứ vào nguyên tắc sau: Người đi đầu tiến vào một lĩnh vực còn tiềm tàng, sẽ phát triển rất mạnh trong tương lai, có tiền đồ hơn một lĩnh vực đã được khai phát.

    Quả nhiên, bất động sản tăng mạnh mang lại lợi nhuận lớn cho anh ấy, cách làm vốn không được tán thành nay được mọi người đồng ý.

    Anh ta còn có một tuyệt chiêu.

    Có một sản phẩm có thể bán giá cao, nhưng có người lại bán giá thấp, cùng một loại mặt hàng, rõ ràng người người đều tranh nhau bán giá cao, người này cố bán cao hơn người kia, vậy sao có người làm ngược lại, chẳng lẽ họ ngốc? Đó không phải ngốc, đầu cơ vốn là trước mua bất động sản, sau đó bán đi. Đó đã trở thành một tập quán cố hữu trong nghề đầu cơ bất động sản. Nguyên nhân rất đơn giản, có thể bán đắt.

    Thế nhưng anh ta đã phá tan tư duy này, phương pháp của anh ấy là trước tiên bán ra những căn phòng chung cư chưa xây xong. Cứ tiếp tục như thế, giá bất động sản sẽ giảm xuống, đó cũng là chuyện thường tình, ai muốn giữ một căn phòng, ngôi nhà còn chưa xây xong mà giá cao chót vót? Lợi nhuận ít, nhưng tốc độ quay vòng vốn nhanh hơn. 1 nhân dân tệ có thể trở thành 4,5 nhân dân tệ; thời gian trước đây làm 1 cuộc mua bán, giờ có thể làm bốn, năm lần, thậm chí nhiều hơn. Tiến nhập một xã hội vận chuyển nhanh, thay đổi trong nháy mắt, anh ta có một nguyên tắc mới tinh “nhất thiết truy cầu tốc độ”, đánh vỡ tập quán trước kia, anh ấy mất đi một khoản lợi nhuận không đáng kể, mua được lợi thời gian, thu được hiệu suất.

    Việc buôn bán cũng giống như chiến tranh, phải tranh nhau từng ly từng tí, không khoan nhượng; việc buôn bán như chiến tranh, càng phải có khí thế bao quát toàn cục. Một thương nhân nếu chỉ biết tính toán chi li, tỉ mỉ nhiều nhất chỉ là một chỉ huy trong chiến tranh; chỉ có những thương nhân mạnh như thác đổ, nhìn toàn cục mới có thể làm tổng tư lệnh bày mưu nghĩ kế, quyết thắng ngàn dặm.

    Cẩm nang Gia Cát:

    Chỗ nguy hiểm nhất thường an toàn nhất. Nhưng hiểm chiêu chỉ dùng khi khẩn cấp, nếu như coi “hiểm” trở thành chuyện thường ngày, vậy thực nguy hiểm.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    đã hết!!!!!

    do tìm khắp trên mạng nó cũng không có bản text ngon, đa phần là thiếu nên ....
    File đính kèm File đính kèm
    Lần sửa cuối bởi kakesi_kenji, ngày 07-11-2011 lúc 19:01.
    Sinh đương tác nhân kiệt
    Tử diệc vi quỷ hùng
    Chí kim tư Hạng Vũ
    Bất khẳng quá Giang Đông!

    ---QC---


  6. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
Trang 8 của 8 Đầu tiênĐầu tiên ... 678

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status