Gửi bởi
nguyenhnv
Tôi đồng ý với nhận định: "cả một hệ thống văn hóa lịch sử truyền thống Việt bị một bọn dốt nát hủy hoai với sự bóp méo nội dung" trong bài viết trên.
Việc trả thù của Tấm tuy độc ác nhưng hoàn toàn không man rợ mà ngược lại rất nhân bản. Nó phản ánh rất đúng bản chất của con người và quy luật của cuộc sống; không tô vẻ, thánh thiện hóa nhân vật. Tấm đã bị dồn ép vào thế "tức nước vỡ bờ" nên bao nhiêu uất hận dồn nén bấy lâu gặp dịp bộc phát. Vì vậy, truyện kể như vậy là đúng. Nếu sửa lại cho giảm nhẹ đi thì sẽ trở thành giả dối, không phù hợp tâm lý con người. Ở một khía cạnh khác, đúng như bạn nói, nó cũng chính là sự cảnh tỉnh rằng những kẻ ép người quá đáng sẽ phải nhận lãnh hậu quả khủng khiếp.
Nếu muốn giáo dục tính khoan hòa, thay vì sửa truyện, tại sao không tập cho các em thiếu nhi lối tư duy phản biện, lật lại vấn đề ? Hãy để cho các em có quyền phê bình Tấm nói riêng và phê bình tất cả những thứ "tượng đài" bao lâu nay vẫn đang được sùng bái nói chung ! Bao lâu nay, người ta vẫn đang cố giữ gìn cái lối giáo dục nhồi nhét, tư duy một chiều, sùng bái thần tượng. Hậu quả là, bây giờ, sùng bái thần tượng đã trở thành trào lưu, ai không có thần tượng là lỗi thời, không sành điệu. Thật nực cười !
Em cũng đồng ý với anh. Em vừa qua tuổi cắp sách đến trường. Em vẫn còn nhớ câu hỏi về hành động cuối tác phẩm. Em thì thấy không được, từ xa xưa giết người đền mạng, nhưng việc này phải do công lý thực thi. Nhưng tấm đã tự mình hành xử. Nếu ngày nay như vậy có thể gọi là giang hồ thanh toán lẫn nhau. Hành xử kiểu con đồ....
Tuy tác phẩm tính nhân văn cao nhưng có lẽ đã không còn hợp thời. Thực sự em k thích hành động của Tấm, một người thánh thiện hiền lành được vẽ nên trong câu chuyện cổ tích.
Đôi lúc ta cống hiến cả một cuộc đời chỉ để đổi lại một ký ức nhỏ nhoi trong tâm niệm của một người ta quan tâm nhất , nhiêu đó cũng đủ làm ta đủ hãnh diện khi đc sống trên cõi đời này....